• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (2 Viewers)

  • Chương 616-620

Chương 616: Tần Ninh của Thanh Vân tông, đến thăm!

Biên thùy phía Tây Bắc của Cửu U đại lục.

Phủ đệ Viêm gia, tại một tòa thành nhỏ.

Lúc này, có bốn người đang kích động ngồi tại chỗ của mình.

Chính là Lệ Thông, trưởng tộc Lệ gia, Khánh Đông Hải, trưởng tộc Khánh gia, Mộ Thiên Ca, trưởng tộc Mộ gia cùng Từ Trạch Bình, trưởng tộc Từ gia.

“Viêm trưởng tộc sao còn chưa đi ra chứ!”

Trưởng tộc Lệ gia là Lệ Thông không khỏi thúc giục, tỏ vẻ sốt ruột.

“Tần Ninh kia đã quay về Thanh Vân tông rồi, do thám đã hồi báo lại rằng Thánh Vương của Thánh Vương Phủ mượn cớ con trai bị giết, đến tìm Tần Ninh báo thù, liên đới đến cả người của Đại Nhật Thần Giáo lấy lý do bị Tần Ninh giết chết đệ tử nên đến báo thù, đi tới Thanh Vân tông”.

“Nếu để bọn họ chiếm trước tiên cơ, vậy chúng ta coi như là công dã tràng đấy”.

Lệ Thông lúc này lo lắng nói.

“Không cần phải lo”.

Khánh Đông Hải trưởng tộc Khánh gia lúc này nói: “Thánh Vương Phủ cùng Đại Nhật Thần Giáo cũng không dễ dàng cắn xé được tên nhãi đó đâu!”

“Không sai, chúng ta nên chú ý đến lão già ở bên cạnh hắn thì hơn, lão già họ Vệ đó có thực lực rất mạnh”, Mộ Thiên Ca trưởng tộc Mộ gia cũng lên tiếng.

“Hy vọng lão họ Vệ đó có thể chống lại tấn công của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ, nếu không Tần Ninh kia mà bị bắt đi thì chúng ta làm gì cũng sẽ muộn mất”.

Mặc dù nói năm đại gia tộc bọn họ liên hợp lại, nội tình và thực lực so với Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo còn mạnh hơn, nhưng nếu vì một Tần Ninh mà vạch mặt, hoàn toàn khai chiến thì khác nào giết địch một ngàn, mình mất tám trăm.

Bất luận là ai cũng không chịu nổi kết quả như thế.

Tiếng cộc cộc lúc này vang lên, phía sau đại sảnh có một người từ từ đi tới, chính là trưởng tộc hiện tại của Vũ gia, Viêm Nhập Vũ.

Viêm Nhập Vũ nhìn bốn người, gật đầu, yên ổn ngồi xuống.

“Viêm huynh...”

“Ta biết rồi!”

Viêm Nhập Vũ lúc này nói: “Nhưng Thanh Vân tông có nội tình không tầm thường, có người nói lúc trước U Động Thiên ra vào Thanh Vân tông cực kỳ nhiều, lại thêm một lão Vệ không biết nông sâu, chúng ta không thể đi vào tùy tiện được”.

“Để Thánh Vương Phủ với Đại Nhật Thần Giáo thăm dò thực hư cũng tốt”.

Viêm Nhập Vũ nói với điệu bộ vững như Thái Sơn, khác hẳn thái độ nóng lòng của bốn vị trưởng tộc.

“Viêm huynh, nhưng nếu thằng nhãi đó bị bắt, linh bảo bên trong Mặc cốc sẽ tổn thất rất nhiều...”

“Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ hẳn là vẫn chưa đủ bản lĩnh đâu!”

Viêm Nhập Vũ lại nói: “Lần này bốn tộc các ngươi đã chuẩn bị đủ cảnh giới Hóa Thần rồi chứ?”

“Ừm, trăm vị cảnh giới Hóa Thần đều đã đợi lệnh, đang chờ trong thành cổ, có thể xuất phát mọi lúc”.

Bốn người lúc này đều gật đầu.

“Vậy là đủ rồi, chúng ta thần tốc đi tới Thanh Vân tông, không đến nửa ngày là tới. Rồi chờ đến lúc cho hai tông môn lớn với Thanh Vân tông đều lưỡng bại câu thương thì lại xuất hiện sau”.

“Đến lúc ấy, những người nào muốn phản kháng cũng không được!”

Dáng vẻ trong lòng đã có dự tính của Viêm Nhập Vũ lúc này nhìn cực kỳ tự tin.

Bốn trưởng tộc lúc này cũng trở nên bình tĩnh.

Viêm Nhập Vũ trước giờ là người cầm đầu, cũng là trung tâm. Năm đó, hành động đem cương quốc Bắc Minh chia cắt chính là do Viêm trưởng tộc dẫn đầu.

Mà những năm gần đây, bốn gia tộc lớn bọn họ đi theo Viêm gia cũng nước lên thuyền lên, liên hệ chặt chẽ với nhau. Mấy thế gia cổ, cổ quốc cũng phải né tránh mấy phần.

Lúc này cả bốn người đều thả lỏng, yên ổn trở lại.

“Lần này, nếu lão già bên người Tần Ninh thật sự có chút tài năng, chống được công kích của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ, sau đó có U Minh Tông tham dự, bọn họ đấu nhau một trận, tiêu hao sinh lực, nếu lão Vệ đó đủ lợi hại, không chừng chúng ta có thể tiêu diệt bốn tông môn lớn một lúc ấy chứ”.

Trưởng tộc Lệ Thông vuốt tay, mỉm cười nói: “Nói thật, ta rất hy vọng Tần Ninh có thể cầm cự được”.

“Cũng đúng”.

Từ Trạch Bình lúc này nhìn Viêm Nhập Vũ, cười nói: “Viêm trưởng tộc yên chí thế này thì chắc là nhân thủ gài vào các tông môn sẽ đều truyền tin tới mọi lúc nhỉ”.

Mọi người lại hàn huyên một hồi.

“Báo!”

Đột nhiên, bên ngoài đại sảnh có một bóng người chạy như bay tới.

“Có chuyện gì?”

Viêm Nhập Vũ lúc này đứng dậy.

Lúc này chắc hẳn là truyền đến tin kết quả giao chiến của Thanh Vân tông.

“Có chuyện gì? Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo đánh nhau với Thanh Vân tông, ai thắng ai thua?”, Viêm Nhập Vũ kích động hỏi.

“Khởi bẩm trưởng tộc, không phải là tin tức bên đó...”

Hộ vệ kia chắp tay nói: “Mà là có người xông tới thành cổ Viêm gia chúng ta...”

“To gan!”

Viêm Nhập Vũ giận không kiềm được.

Uy nghiêm của Viêm gia có từ khi là một trong tam Hoàng dưới trướng cương vương Minh Uyên, ai dám lỗ mãng như vậy?

“Là kẻ nào?”

“Tần Ninh của Thanh Vân tông, đến thăm!”

Viêm Nhập Vũ vừa nói xong, có một tiếng quát khẽ truyền khắp thành cổ. Thanh âm kia như sấm rền cuồn cuộn, phảng phất như đến từ chân trời, vang vọng toàn bộ thành cổ.

“Tần Ninh? Sao hắn lại tới đây?”

“Cái tên này đáng lẽ phải đang giao đấu với Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo rồi chứ?”

“Không lẽ hắn chạy đến đây cầu cứu?”

Các trưởng tộc lúc này đều không hiểu vì sao.

Thanh Vân tông lúc này nguy cơ trùng trùng, có biết bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm. Tần Ninh lại còn nghênh ngang đến Viêm gia, không phải muốn chết thì là gì?

Cái tên này đang nghĩ cái gì vậy?

“Thằng nhãi này đúng là thiên đường có lối không chịu đi, địa ngục không cửa lại xông vào”.

Lệ Thông quát khẽ nói: “Cái tên này đã xông đến cửa rồi thì chúng ta liền bắt lại thôi!”

Viêm Nhập Vũ nhìn hộ vệ phía trước, nói: “Tổng cộng có mấy người?”

“Tựa hồ chỉ có bảy, tám người gì đó, ngồi trên một con rùa...”

Nghe vậy, Viêm Nhập Vũ càng thêm mông lung.

Bảy, tám người liền dám xông vào nhà ông ta?

Tần Ninh này muốn chết à? Nhưng hắn nhìn không giống loại hữu dũng vô mưu mà.

“Tần Ninh của Thanh Vân tông, đến thăm!”

Lại một tiếng quát khẽ vang lên, một con phố trong thành cổ nổ đùng một tiếng, rồi hóa thành hư không.

Tần Ninh đứng trên mai rùa, vung tay xuống, từng đạo lực sấm sét đáp xuống, tòa thành cổ căn bản không chịu nổi.

“Kẻ nào dám đến làm càn ở Viêm gia ta vậy, muốn chết à”.

Soạt soạt soạt...

Từng âm thanh xé gió vang lên, mười mấy bóng người xông lên khoảng không, người đứng đầu là cảnh giới Hóa Thần vô địch, sắc mặt lạnh lẽo.

“Lão U Quy!”

“Đã rõ!”

Lão rùa lúc này há miệng phun ra, tiếng nổ vang lên ầm ầm.

Hơn mười người kia ở trong gió bão, cơ thể vụn vỡ, máu tươi chảy ra.

“Viêm gia to như thế mà không một ai dám ra đây nói chuyện với ta à?”

Tần Ninh đứng trên mai rùa, nhìn xuống phía dưới, hờ hững nói: “Nếu không có ai, vậy đừng trách ta đại khai sát giới”.

“Hỗn xược!”

Một giọng quát trầm thấp vang lên, cuồn cuộn khắp trời, chấn động tứ phương.
Chương 617: Ai là trưởng tộc Viêm gia?

Những âm thanh xé gió vang lên, trong nháy mắt, có hơn một trăm người cùng lúc xuất hiện ở tòa thành cổ.

Hơn trăm người kia, không nghi ngờ gì nữa, chính là cảnh giới Hóa Thần.

Mà ở bốn phương tám hướng, năm bóng người lần lượt xuất hiện, tạo cho người ta một cảm giác khác biệt.

Sự giống nhau duy nhất chính là khí tức mạnh mẽ áp bách.

Sự áp bách đó làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy khó thở.

Trưởng tộc năm gia tộc lớn lúc này hội tụ.

Trận thế này khiến bốn người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh và Thiên Linh Lung đều run rẩy.

Hơn trăm vị cảnh giới Hóa Thần, hơn nữa khí tức của vài người còn mạnh hơn cả Dương Đỉnh Thiên và Thánh Vương.

Trận thế lớn như vậy, nếu là lúc trước, có nằm mơ bọn họ cũng không dám tưởng tượng.

Tần Ninh một tay chắp sau lưng, tóc bạc phiêu đãng, nhìn mọi người.

“Ai là trưởng tộc Viêm gia?”

Một lời rơi xuống, quét mắt tứ phía.

“Tần Ninh, ngươi đừng quá láo xược như vậy”.

Viêm Nhập Vũ lúc này lạnh lùng nói: “Đây là địa bàn của Viêm gia ta, ngươi liều lĩnh ở đây, là coi Viêm gia ta dễ bắt nạt đấy à? Trưởng lão Viêm Khô chết, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ấy thế mà ngươi lại tự tìm đến đây”.

“Bớt nói nhảm đi!”

Tần Ninh lại nói: “Xem ra ông chính là trưởng tộc Viêm gia đúng không, Tuyệt Ninh tông ở đâu?”

Nghe Tần Ninh nói vậy, Viêm Nhập Vũ hơi sửng sốt.

Mà bốn vị trưởng tộc lúc này cũng không hiểu, nhìn Viêm Nhập Vũ.

Tuyệt Ninh tông?

Liên quan gì đến Viêm gia?

“Tuyệt Ninh tông gì chứ, ta không biết!”

Viêm Nhập Vũ hừ một tiếng, nói: “Nhãi con, ngươi tự chui đầu vào lưới, cho nên đừng trách ta không khách sáo”.

“Bốn vị trưởng tộc, bắt Tần Ninh lại, có thể sẽ có được tin tức liên quan đến thiên địa linh tài trong Mặc cốc đấy. Những thứ đó rất vô giá, chuẩn bị xuất thủ đi!”

“Được!”

Bốn vị trưởng tộc lúc này đều gật đầu.

Năm bóng người, cùng hơn trăm người kia, lúc này cùng bao vây tiến lên.

Cảnh tượng này, đừng nói là nhóm tiểu bối Lý Nhất Phàm, đến cả nhóm đại trưởng lão, Thiên Đạo Nhất cũng phải sợ hồn phi phách tán.

Hơn trăm vị cảnh giới Hóa Thần!

Trận thế cỡ này thật sự khiến người ta hoảng loạn.

“Xem ra ông không định nói thật đúng không, đã vậy, ông không nói, ta sẽ giết, đến khi nào ông chịu nói thì thôi”.

“Hừ, nhãi con, ngươi nghĩ ngươi là ai? Mặc dù không biết Đại Nhật Thần Giáo cùng Thánh Vương Phủ nhận từ ngươi lợi ích gì, để ngươi sống, nhưng tự chui đầu vào lưới thì cũng đừng trách chúng ta!”

Lệ Thông khẽ quát, nói: “Người Lệ gia, theo ta giết!”

“Vâng!”

Tức thì, hơn mười vị cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển đến ngũ chuyển một loạt đi lên.

Ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo, nhìn mấy người kia, quát lên: “Muốn chết đến vậy cơ à? Đây là lần đầu tiên ta thấy đấy”.

Oanh...

Lúc này Tần Ninh nhảy xuống.

Cảnh giới Thông Thiên nhất bộ!

Cảm nhận được khí tức của Tần Ninh, các cường giả ở đây đều sửng sốt.

Cảnh giới Thông Thiên nhất bộ trước mặt bọn họ, không khách gì đứa trẻ đáng thương, không đáng nhắc đến.

Tần Ninh không để lão Vệ bên người ra tay, xem ra, là có chỗ dựa rồi.

Có điều, mặc dù có chỗ dựa lớn hơn nữa, đối mặt với nhóm cảnh giới Hóa Thần bọn họ, chênh lệch một trời một vực như thế, cũng không thể lật ngược được tình thế.

“Giết hắn trong một chiêu!”

Viêm Nhập Vũ thấp giọng quát.

Tần Ninh làm lớn như vậy, thế thì thừa dịp lão Vệ vẫn chưa ra tay, chém giết hắn luôn.

Đám người Lệ gia dưới sự dẫn dắt của trưởng tộc Lệ Thông, xông ra giết về phía Tần Ninh, bao vây Tần Ninh thật chặt.

“Muốn chết à?”

Tần Ninh cười giễu một tiếng, đứng thẳng trên không trung, tay khẽ phẩy, giống như đang kết ấn, linh ấn lóe lên.

Rung...

Đột nhiên, một xe chiến mang theo hơi thở cổ xưa dần dần xuất hiện dưới chân Tần Ninh.

Tần Ninh bước ra, hạ xuống trung tâm xe chiến, bàn tay khẽ nắm chặt.

“Cửu Hoang chiến xa! Mở!”

Lòng bàn tay Tần Ninh không ngừng rót linh khí vào bên trong chiến xa, mắt của chín con giao long kia lóe lên ánh sáng, giống như tượng đá được thổi hồn vào, giao long rít gào, long trời lở đất.

“Giết!”

Một lời rơi xuống, chín con giao long xung phong liều chết đi ra.

Tiếng phập phập vang lên, chín con giao long như đi vào chỗ không người, há miệng cắn từng võ giả cảnh giới Hóa Thần.

Mà khi những cường giả đó bị cắn gãy xương thì chín con giao long lại dài ra từ mười mấy mét đến mấy trăm mét.

Mà khi chín con giao long kia không ngừng cắn xé, thể hình ngày càng lớn, tính công kích cũng ngày càng mạnh.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sửng sốt.

Tần Ninh ngồi vào chỗ của mình trong Cửu Hoang chiến xa, kiêu ngạo nhìn bốn phía, như đức vua đi tuần, ánh mắt bình tĩnh, khí tức trầm ổn.

Trong lúc ấy, cũng không có khí phách hay uy áp gì mà chỉ có biểu cảm lãnh đạm, tựa như không đạt được mục đích thì sẽ không thôi.

Nhưng như vậy lại khiến đám người Diệp Viên Viên, Lý Nhất Phàm giống như nhìn thấy trái tim miệt thị hết thảy của Tần Ninh.

Trong lòng hắn, “cường giả” mà mọi người nói, không đáng nhắc đến.

Chín con giao long liều chết xung phong như vào chỗ không người.

Sắc mặt Lệ Thông âm trầm đáng sợ, trong thời gian ngắn mà Lệ gia tổn thất bốn vị cảnh giới Hóa Thần, nếu cứ tiếp tục, chưa bắt được Tần Ninh thì Lệ gia sẽ xong đời trước.

Một vị cảnh giới Hóa Thần, bất luận là với thế lực nào thì đều là sự tồn tại cực kỳ quan trọng.

“Giết!”

Lệ Thông sải bước đi ra, thân ảnh nhanh như chớp, lúc này, khí tức của cảnh giới Hóa Thần thất chuyển uy năng mạnh mẽ phảng phất như có thể làm tê liệt không khí.

Phanh...

Một tiếng vang đột nhiên vang lên, một con giao long bị chặt đầu xuống.

“Nhãi con, đừng tưởng là ỷ vào Cửu Hoang chiến xa thì có thể muốn làm gì thì làm!”

Lệ Thông quát lên.

“Xin lỗi nhé, dựa vào Cửu Hoang chiến xa, ta đúng là muốn làm gì thì làm đấy!”

Tần Ninh vung tay lên, cái đầu giao long bị chặt một lần nữa hiện ra.

Hoàn hảo không tổn hại!

“Chuyện này...”

Mấy vị trưởng tộc còn lại cũng ngạc nhiên vô cùng.

Cửu Hoang chiến xa, linh khí truyền thừa của cổ quốc Đại Hạ.

Nói đúng ra thì đã không thể nói là linh kí được, vật này đã có tiềm lực và hình thức của một huyền khí rồi.

Huyền khí, uy lực cực mạnh, vượt qua linh khí, chẳng qua tiêu chuẩn luyện khí của Cửu U đại lục vẫn chưa đạt đến trình độ đấy mà thôi.

Hơn nữa vật ấy đã từng được hắn sửa chữa, lúc trước Hạ Thất Vương cầm Cửu Hoang chiến xa muốn giết hắn, đúng là tự mình tìm cái chết.

Mà thao túng Cửu Hoang chiến xa cũng không phải như những gì cổ quốc Đại Hạ nghĩ, rót linh khí mạnh mẽ vào khiến chín con giao long mạnh mẽ thăng hoa.

Thật ra, chỉ cần một chút linh khí dẫn dụ, là có thể thôi động Cửu Hoang chiến xa bộc phát ra tiềm lực cực mạnh.

Mà chín con giao long lớn lên, dựa vào linh khí mạnh mẽ, nhưng không phải là của người thi triển, mà là... của người bị giết!

Lấy chiến dưỡng chiến mới là ý nghĩa cuối cùng của Cửu Hoang chiến xa!
Chương 618: Lại một Tần Ninh nữa

Mà khi nhìn thấy đầu giao long kia bị chặt xuống đã mọc trở lại, mấy vị trưởng tộc đều thay đổi sắc mặt.

Sao lại thế được?

Viêm Nhập Vũ quát lên: “Cửu Hoang chiến xa chính là một trong ba bảo vật trấn quốc của cổ quốc Đại Hạ, uy lực cường đại, tiến gần đến huyền khí, không thể khinh thường. Hãy né tránh những giao long kia mà trực tiếp đối phó với Tần Ninh”.

“Rõ”.

Lệ Thông và Khánh Đông Hải lập tức xông ra.

Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca lúc này áp sát, dẫn dắt những người khác, cẩn thận tiến gần.

Viêm Nhập Vũ thì nhìn đám lão Vệ đứng trên mai lão rùa, cẩn thận từng tí, phòng vệ chút một.

Lão Vệ kia mới là mối tai họa ngầm lớn nhất.

Nghe nói người này rất ít xuất thủ, nhưng một khi đã ra tay thì vô cùng tàn nhẫn, chém giết đối thủ trong chớp mắt.

Một lão già nhìn có vẻ bình thường yên lặng, nhưng không một ai dám khinh thường.

Viêm Nhập Vũ cũng chú ý đến phía Tần Ninh.

Cửu Hoang chiến xa là một trong ba bảo vật trấn quốc của cổ quốc Đại Hạ, vượt qua linh khí cửu phẩm, gần đạt đến huyền khí!

Nếu cứ quấn lấy Cửu Hoang chiến xa thì với uy năng của nó, bọn họ cũng sẽ đều bị trấn áp.

Việc cấp bách là phải giải quyết Tần Ninh.

Một khi Tần Ninh chết đi thì Cửu Hoang chiến xa sẽ là vật trong tay bọn họ.

Chí bảo đến từ cổ quốc Đại Hạ này uy lực thật sự quá mạnh mẽ.

Lệ Thông cùng Khánh Đông Hải đều ở cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, trên toàn bộ Cửu U đại lục này cũng coi như là sự tồn tại vô địch.

Hai người lúc này mặc kệ tộc mình thương vong thế nào, vọt hẳn ra chỗ Tần Ninh.

“Du Hồn Cầm Nã chưởng!”

“Hải Long Khiếu Thiên!”

Hai tiếng quát khẽ và lúc này truyền ra, trong nháy mắt, hai thân ảnh như là rồng uốn lượn với tốc độ nhanh, vọt đến bên cạnh Tần Ninh.

Mà lúc này, Tần Ninh ngạo nghễ đứng vững trên xe chiến, nhìn hai người đánh tới, thần sắc không đổi.

“Giết giặc thì phải giết tướng trước à?”, Tần Ninh cười giễu: “Các người khinh thường Cửu Hoang chiến xa, hay là khinh Tần Ninh ta không khống chế được nó?”

“Cửu Hoang chiến xa, Chiến Linh Sát Lục!”

Oanh...

Giọng nói Tần Ninh vang lên, đột nhiên ở phía đuôi xe chiến có một ánh hào quang xuất hiện.

Một bóng người mặc bộ đồ màu đen, sắc mặt hơi trắng, cũng rất góc cạnh, khiến người ta cảm thấy sắc bén.

Một đầu tóc bạc kia bay theo gió, cũng sáng lấp lánh.

Đây chẳng phải là... một Tần Ninh thứ hai sao?

Sau xe chiến có hai pho tượng hình người, một pho ngồi một pho đứng.

Mà lúc này, pho tượng sống lại chính là pho tượng đứng kia.

“Chém!”

Tần Ninh nói xong, khí tức toàn thân tỏa ra chiến ý mạnh mẽ.

“Không xong, mau lùi lại!”

Viêm Nhập Vũ chứng kiến một Tần Ninh thứ hai kia, tức thì khẽ quát, khuôn mặt kinh hoảng.

Nhưng cũng đã muộn.

Lệ Thông và Khánh Đông Hải đã tuôn ra.

“Muốn chết”.

Tần Ninh chỉ tay ra, thân ảnh Tần Ninh đột nhiên xuất hiện kia lúc này trực tiếp tuôn ra.

Bụp bụp...

Trong lúc ấy, hai âm thanh va chạm vang lên. Lệ Thông cùng Khánh Đông Hải lúc này như chim nhạn trúng tên, trực tiếp rơi xuống.

“Xong đời...”

Thấy cảnh đó, sắc mặt Viêm Nhập Vũ cực kỳ khó coi.

“Giết!”

Tiếng quát khẽ vang lên, lúc này Tần Ninh lại chỉ ra, một bóng người vọt thẳng xông lên.

Lúc này, hai nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần thất chuyển giống hệt như võ giả ở cảnh giới Cửu Môn, tùy ý để cho thân ảnh Tần Ninh ngưng tụ ra đánh đập.

Từng tiếng bùm bụp vang lên không ngừng, cảnh giới Hóa Thần thất chuyển tuy cứng cỏi nhưng lúc này đã bị đánh cho da tróc thịt bong.

Tần Ninh lúc này phất tay, bóng người kia nhấc hai người kia lên, ném ra trước chiến xa.

“Nói, Tuyệt Ninh tông ở đâu?”

“Ta... Ta không biết Tuyệt Ninh tông nào hết...”, Lệ Thông không còn kiêu ngạo như trước nữa, hữu khí vô lực nói.

Một bên khác, Khánh Đông Hải muốn gào lên giận dữ, nhưng lời nói ra đến khóe miệng cũng là mềm nhũn.

“Tần Ninh, nếu ngươi giết chúng ta, Lệ gia và Khánh gia sẽ không tha cho ngươi, một mình ngươi sao đối phó được cả một gia tộc?”

“Giờ mà còn lo lắng cho ta à!”

Tần Ninh nheo mắt lại, cười nói: “Vậy năm đó, cương quốc Bắc Minh tan biến, các người có từng nghĩ tới tôn giả Thanh Vân hay Cửu U Đại Đế sớm muộn cũng sẽ trở về và diệt các người không?”

“Đừng có nói đạo lý đại nghĩa gì với ta, thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, các người nếu an ổn bảo vệ cương quốc Bắc Minh thì hôm nay ta cũng sẽ không như vậy”.

“Đáng tiếc các ngươi không hề làm thế, ngược lại còn cắn nuốt Bắc Minh, cắn nuốt giấc mơ của Uyên Nhi nhà ta!”

“Chí mạng nhất là, các ngươi chọc phải ta...”

Tần Ninh vung tay lên, hai con giao long chạy tới như bay, dần xé nát thân thể hai người.

“Ngươi... Rốt cuộc là ai?”

Lệ Thông và Khánh Đông Hải khàn cả giọng, không khỏi quát ầm lên.

“Ta hả?”

Tần Ninh lẩm bẩm: “Một người từng khiến Cửu U đại lục phải sợ hãi, không...”

Nhìn bóng dáng hai người dần biến mất, Tần Ninh lại nói: “Không chỉ là đã từng, mà là, hiện tại, sau này, Cửu U đều phải sợ ta!”

Vụt vụt...

Hai bóng người kia dần bị cắn nuốt, hai con giao long cũng dài ra ngàn trượng.

Trong giây phút ấy, mọi người thậm chí cảm giác được khí thế kinh khủng kia có thể cắn nuốt được cả bọn họ.

Lệ Thông!

Khánh Đông Hải!

Trưởng tộc của hai tộc lớn, cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, cứ thế trở thành đối tượng bị Cửu Hoang chiến xa sát phạt.

Sau một lúc tĩnh lặng, toàn bộ thành cổ lại vang lên tiếng sát phạt.

Tần Ninh lúc này nhìn về phía ba người Mộ Thiên Ca, Từ Trạch Bình cùng Viêm Nhập Vũ.

“Tuyệt Ninh tông ở đâu?”

Tần Ninh lại nói: “Nói ngay, ta tha cho ba tộc các người không bị hủy, nếu không, ta diệt tất cả các người!”

Tần Ninh nói là tha cho ba tộc không bị hủy diệt, nhưng không nói là tha chết cho cả ba người kia.

“Hai vị trưởng tộc!”

Viêm Nhập Vũ lúc này trầm giọng nói: “Hai vị trưởng tộc tranh thủ chút thời gian giúp ta, cái tên này để ta đối phó”.

“Được!”

“Không thành vấn đề”.

Mộ Thiên Ca cùng Từ Trạch Bình đều gật đầu.

Nếu như chịu thua như vậy thì bọn họ coi như là mất hết mặt mũi ở Cửu U đại lục.

Tương lai sao có thể sống yên ổn được?

Không nói đến sau này, chỉ hôm nay thôi, e là cũng phải chết.

Hai trưởng tộc dẫn dắt gần trăm người, trực tiếp xông lên.

Tần Ninh vẫn bất động như cũ.

Hắn cũng muốn xem xem Viêm Nhập Vũ muốn chơi trò gì.

Hôm nay, nói cho cùng, hắn đến là vì Tuyệt Ninh tông.

Hơn nữa, cương quốc Bắc Minh suy tàn cũng có một phần “cống hiến” cực lớn của bọn người kia.

Chỉ vậy thôi cũng không thể bỏ qua.

Lúc này, Viêm Nhập Vũ đột nhiên ngồi xếp bằng trên không, nhắm mắt, im lặng.

Mà bên khác, cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển đã xung phong vào chịu chết.

Đám Lý Nhất Phàm và Kiếm Tiểu Minh thấy vậy cũng hoàn toàn không nói được nên lời.
Chương 619: Huyết thống Viêm Hoàng

Mặc dù lúc trước đã chứng kiến cách Tần Ninh tàn sát cảnh giới Hóa Thần của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ, nhưng bây giờ, hắn phải đối mặt với năm gia tộc lớn có nội tình càng mạnh hơn.

Cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, đảo mắt đã chết hai người!

Mà lúc này, cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển, nhị chuyển, tam chuyển đều chỉ là công cụ liều chết kéo dài thời gian.

Chín con giao long bên cạnh Tần Ninh như vào chỗ không người, quả quyết sát phạt.

Mà bên cạnh chúng là Tần Ninh lúc này hờ hững đứng vững, không chút di động.

Tựa hồ tất thảy xung quanh đều không liên quan đến hắn.

Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca vờn quanh tứ phía Tần Ninh, nhưng cũng không dám ngu ngốc tấn công, chỉ có thể ngăn cản giao long đánh ra.

Lúc này, bọn họ chỉ trông chờ vào mỗi mình Viêm Nhập Vũ.

Viêm Nhập Vũ chính là vô địch cảnh giới Hóa Thần bát chuyển, truyền nhân của tam Hoàng, mạnh hơn truyền nhân thất Vương bọn họ nhiều.

Lúc này Viêm Nhập Vũ ngồi xếp bằng, không quan tâm mọi thứ.

Mà Tần Ninh cũng càng coi như không thấy.

Mộ Thiên Ca và Từ Trạch Bình đều cười khẩy trong lòng.

Tần Ninh vẫn quá non trẻ.

Viêm Nhập Vũ mới thật sự là vô địch, chờ ông ta chuẩn bị xong, dù có sở hữu Cửu Hoang chiến xa thì cũng chỉ có một con đường chết dành cho Tần Ninh mà thôi.

Bọn họ hiểu được sâu sắc sự mạnh mẽ của Viêm Nhập Vũ.

“Tiếp theo nên làm gì đây?”

Từ Trạch Bình nhìn Mộ Thiên Ca, hỏi.

“Ngăn lại!”

Mộ Thiên Ca hừu một tiếng, nói: “Chỉ cần ngăn được Tần Ninh, hắn tất phải chết, Viêm trưởng tộc mà chuẩn bị xong thì sẽ là vô địch”.

“Được!”

Lúc này, hơn trăm vị vô địch cảnh giới Hóa Thần đã tổn thất mất hơn nửa.

Nếu dừng tay ở đây thì năm tộc bọn họ có khả năng sẽ phải thua thiệt rất nhiều.

Mộ Thiên Ca và Từ Trạch Bình đều hiểu, không thể để cho Tần Ninh tiếp tục kiêu ngạo nữa, nếu không tương lai hắn đạt cảnh giới Hóa Thần thì ai mà ngăn nổi?

“Các người đang chờ ông ta à?”

Một giọng nói bình tĩnh lúc này vang lên tai cả hai.

Từ Trạch Bình và Mộ Thiên Ca đều run rẩy.

Bốp bốp...

Trong nháy mắt, hai con giao long trực tiếp chụp lấy hai người.

“Aaaaa...”

Từng tiếng kêu thảm vang lên, hai vô địch cảnh giới Hóa Thần thất chuyển lúc này đều bị cắn mất một tay.

Bọn họ đã tránh nhanh lắm rồi.

Ấy thế mà vẫn mất một cánh tay.

Mỗi bên mất đi một cánh tay, khiến bọn họ tổn hại rất nhiều thực lực.

Mà nhìn thấy cảnh này, các cường giả cảnh giới Hóa Thần của năm tộc lớn đều sợ hãi vô cùng.

Đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nếu bất cẩn thì đều có thể mất mạng, bọn họ... sao có thể là đối thủ được!

Tần Ninh lúc này chuyển động tâm trí, hai con giao long xông về phía Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca.

Hai người lúc này chỉ có thể không ngừng tránh né, mấy con giao long kia sau khi chém giết hơn mười người thì đã dài đến mấy ngàn trượng, thân thể uy vũ, há mồm ra định đớp, vô cùng đáng sợ.

Nếu lần này không cẩn thận thì có thể sẽ chết đó!

Rầm rầm rầm...

Toàn bộ khoảng không phía trên thành cổ vang lên tiếng nổ không dứt, từng tòa nhà lần lượt sụp đổ.

Đây là một hồi chém giết không ai ngờ tới.

Một mình Tần Ninh đuổi theo hơn trăm vị vô địch cảnh giới Hóa Thần.

Nhóm Kiếm Tiểu Minh thấy Tần Ninh giết Dương Đỉnh Thiên của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương của Thánh Vương Phủ từ trước đã sửng sốt lắm rồi.

Mà lúc này, bọn họ không nghĩ được gì nữa, quên cả việc hít thở.

Đây mới thực sự là Tần Ninh sao?

Lúc trước, khi ở cùng Tần Ninh, hắn luôn mang dáng vẻ không quan tâm, có nhiều chuyện hắn lười tính toán, lười xử lý, có rất nhiều người hắn cũng lười phải giết,

Nhưng bọn họ đều cho rằng, tuy Tần Ninh nói giết được, nhưng vẫn lo sợ dây đến nhiều người.

Mà lúc này, họ mới nhận ra.

Những gì Tần Ninh nói ra, chính là những gì hắn nghĩ trong lòng.

Hắn thật sự là lười đi tính toán mấy chuyện đó.

Mà hôm nay, hắn không lười nữa, hắn bắt đầu tính sổ rồi.

Những tông môn này, những gia tộc này không coi hắn ra gì, cho nên... xong đời!

Cho đến lúc này, bọn họ mới hiểu ra được, Tần Ninh... thật sự không sợ trời không sợ đất.

Sát thần tóc bạc, hôm nay đã hoàn toàn vang danh trên Cửu U đại lục.

“Chạy thoát được chắc?”

Tần Ninh lúc này nhìn sang chỗ kia, mấy con giao long kia liền quả quyết giết chóc, sát khí bừng bừng.

Mà Từ Trạch Bình và Mộ Thiên Ca thì đã hoàn toàn không trốn thoát nổi nữa.

Suy cho cùng bọn họ cũng chỉ được đến trình độ đó.

“Giết!”

Tần Ninh nói xong, con giao long kia phi đi cực nhanh, tiếng răng rắc vang lên, cắn nát cánh tay còn lại của hai người kia, như đang thưởng thức đồ ăn ngon, cắn từng miếng một. Cảnh tượng này thật sự rất kinh sợ.

“Tam Hoàng thất Vương đã từng có hào quang chói lọi như thế nào, Tần Ninh ta hôm nay sẽ thu lại hết sạch”.

Tần Ninh hừ một tiếng, hai con giao long tuôn ra trong nháy mắt...

Oanh...

Mà trong nháy mắt, có một dấu tay từ trên trời giáng xuống, đánh vào hai con giao long kia.

Viêm Nhập Vũ đã đứng dậy.

“Viêm gia của ta còn không đến lượt ngươi ở đây làm loạn”.

Khí tức của Viêm Nhập Vũ lúc này cực kỳ lớn mạnh, một lời nói ra, toàn bộ thành cổ như có uy áp cuồn cuộn ra.

Uy lực mạnh mẽ của cảnh giới Hóa Thần bát chuyển được giải phóng ra, mà toàn thân Viêm Nhập Vũ như bị bốc cháy vậy, một luồng hỏa diễm bao quanh toàn thân.

Đó không phải hỏa diễm thật sự.

Mà là hỏa diễm bốc lên từ linh khí thiêu đốt.

“Mở ra huyết thống Viêm Hoàng!”

Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca thấy vậy thì vui vẻ vạn phần.

“Viêm huynh, giết chết thằng nhãi đó!”

Mộ Thiên Ca quát lên: “Tuyệt đối không thể lưu lại mạng sống của kẻ này”.

“Được!”

Viêm Nhập Vũ lúc này đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của việc này.

Nếu để Tần Ninh sống sót, vậy bọn họ sẽ phải chịu uy hiếp cực lớn.

“Huyết thống Viêm Hoàng?”

Tần Ninh nhìn dáng vẻ của Viêm Nhập Vũ, không khỏi sững sờ, rồi mỉm cười.

Nếu không nhìn thấy dáng vẻ này của Viêm Nhập Vũ thì Tần Ninh cũng quên mất một chuyện.

Viêm Hoàng năm đó ở bên cạnh Minh Uyên, xuất sắc vô cùng, mà cũng cực kỳ khiêm tốn.

Có một lần, trong lúc tu hành, Viêm Hoàng không thể khống chế được linh khí, giống như tẩu hỏa nhập ma, toàn thân bốc ra linh hỏa đỏ rực.

Minh Uyên lúc đó sợ gần chết, vội vàng đến tìm hắn hỏi chuyện.

Sau khi hắn tra xét tỉ mỉ thì phát hiện ra khí tức trong người Viêm Hoàng.

Không phải sức mạnh huyết thống mà là một loại năng lực đặc thù tương tự.

Trời đất này vô cùng mênh mông, có nhiều thứ đến cả cha hắn còn không giải thích được vì sao nữa là.

Mà khí huyết trong cơ thể Viêm Hoàng lại tương khắc với linh khí cơ thể, sinh ra lột xác, tạo ra hiệu quả công kích có khí tức hỏa diễm.

Tần Ninh tỉ mỉ dặn dò, rồi dạy Viêm Hoàng cách khống chế sức mạnh này.

Cũng chính vì sức mạnh huyết thống này mà mới có cái tên Viêm Hoàng.

Xem ra sức mạnh này đã được di truyền đấy.

Thảo nào Viêm Nhập Vũ một mạch không ra tay, ra là chuẩn bị dung hợp linh khí với khí huyết cơ thể.

Thấy cảnh đó, Tần Ninh lại mỉm cười.

Hắn bước ra khỏi Cửu Hoang chiến xa, chín con giao long tùy ý tàn sát, một thân ảnh khác thì đứng vững trong xe chiến như cũ.

Tần Ninh nhìn Viêm Nhập Vũ, ngoắc tay cười nói: “Nào, đến giết ta thử xem!”
Chương 620: Vô địch cửu chuyển

Đối mặt với khiêu khích như thế, Viêm Nhập Vũ sao có thể nhịn nổi.

Không giết Tần Ninh, hôm nay võ giả cảnh giới Hóa Thần của năm gia tộc lớn sẽ hoàn toàn xong đời, thậm chí gia tộc truyền thừa của một Vương và bốn Hoàng cũng sẽ chết hẳn.

Viêm Nhập Vũ quát khẽ, trong nháy mắt xông về phía Tần Ninh.

“Lạc Nhạn linh chưởng!”

Một chưởng của Viêm Nhập Vũ lúc này hóa thành một con chim nhạn, vọt về phía Tần Ninh.

Con chim nhạn màu đỏ rực kêu lên chiêm chiếp, trong nháy mắt mang theo khí thế nóng bỏng, nhằm về phía Tần Ninh.

Vụt...

Mà lúc này, một cảnh kinh ngạc hiện ra.

Con chim nhạn kia trực tiếp xông về phía Tần Ninh, nhưng trong lúc nó bay đến gần Tần Ninh thì lại giống như coi Tần Ninh là không khí, trực tiếp bay xuyên qua thân thể Tần Ninh, rồi nổ tung ở khu vực trăm trượng phía sau Tần Ninh, hóa thành biển lửa khắp nơi, thiêu đốt khoảng không.

Bay xuyên qua?

Lúc này mọi người nhìn Tần Ninh.

Nhưng Tần Ninh lúc này chẳng giống như gặp chuyện chút nào!

Sao lại thế?

Sắc mặt Viêm Nhập Vũ trở nên vặn vẹo, Mộ Thiên Ca cùng Từ Trạch Bình thì càng có vẻ mặt khó coi.

Đùa gì vậy!

“Viêm trưởng tộc, ngươi làm cái gì vậy?”

“Viêm huynh, giờ không phải lúc đùa đâu!”

Hai người lo lắng thúc giục.

Bọn họ biết đến thủ đoạn của Viêm Nhập Vũ rồi, thúc đẩy huyết thống Viêm Hoàng, công kích mang theo khí huyết hỏa diễm, dù là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển cũng không đấu được.

Nhưng bây giờ đòn tấn công kia lại xuyên qua Tần Ninh như không thấy.

Đùa cái con mẹ nó à!

Viêm Nhập Vũ lúc này cũng tràn ngập những câu chửi thề trong lòng.

Viêm gia ông ta chết bao nhiêu người, ông ta làm gì có thời gian mà đùa.

Một đòn ban nãy, đừng nói là Tần Ninh, dù là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển mà chống đỡ cũng sẽ chết tươi.

Nhưng nó lại xuyên qua thân thể Tần Ninh...

Viêm Nhập Vũ lúc này còn tưởng mình nhìn nhầm.

“Lại một lần nữa!”

Viêm Nhập Vũ hừ một tiếng, khí huyết toàn thân bành trướng, một lần nữa tuôn ra. Linh khí hỏa diễm sôi trào kết hợp với khí huyết, bộc phát ra một công kích khiếp người, một lần nữa xông về phía Tần Ninh.

Một thanh kiếm dài được ngưng tụ ra, đâm về phía Tần Ninh.

Phụp...

Cảnh tượng kỳ lạ tiếp tục xảy ra thêm một lần.

Thanh kiếm dài kia rõ ràng là đã đâm xuyên qua Tần Ninh dưới sự chứng kiến của mọi người, nhưng thân thể Tần Ninh lúc này như là hư vô, cứ thế xuyên thẳng qua.

Không để lại bất kỳ vết sẹo hay vết thương nào.

Đừng nói là đổ máu, đến quần áo của Tần Ninh còn chẳng bị đốt cháy chút nào.

Đây thật sự quá kỳ lạ!

Lần này, không chỉ có Viêm Nhập Vũ mà Mộ Thiên Ca và Từ Trạch Bình cũng nhìn ra vấn đề.

Vấn đề không phải ở đòn tấn công của Viêm Nhập Vũ, mà là ở Tần Ninh.

Tần Ninh có thể không nhìn thấy công kích của Viêm Nhập Vũ!

Làm sao có thể?

Không lẽ trên người Tần Ninh có bí bảo gì?

Nhất định là như thế, nếu không, cảnh giới Thông Thiên nhất bộ như Tần Ninh sao có thể xuyên qua được công kích của Viêm Nhập Vũ mà không bị thương chứ.

Hiểu được điều này, mấy người cũng coi như biết thêm được chút ít.

“Kẻ này không tầm thường, nhất định có linh khí ngăn cách công kích của ngươi, có thể là linh khí gần đạt huyền khí đấy!”

Mộ Thiên Ca không khỏi nói.

Từ Trạch Bình cũng gật đầu.

Lúc này chỉ có thể giải thích như vậy.

Nếu không, sao Tần Ninh có thể né được đòn tấn công của Viêm Nhập Vũ chứ.

“Hết cách rồi à?”

Tần Ninh lúc này nhìn ba người, từ từ nói: “Các người đã hết cách, vậy đến lượt ta thôi nhỉ!”

Tần Ninh nói xong, bóng dáng bên trong Cửu Hoang chiến xa lúc này đứng dậy.

Nhìn thấy bóng dáng đó, tất cả đều thấy hoảng hốt.

Ban nãy, trưởng tộc Lệ Thông và Khánh Đông Hải đã bị bóng dáng đó giết chết trong nháy mắt.

Bây giờ nghĩ lại còn thấy đáng sợ.

“Kết trận!”

Lúc này, Viêm Nhập Vũ cũng khẽ quát, rồi hét lớn.

Soạt soạt soạt...

Tức thì, có mười mấy vị cường giả cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển, lục chuyển bước ra.

Mười mấy người đó bước ra, xếp thành một hàng và vị trí với thứ tự đặc thù.

Lấy Viêm Nhập Vũ đứng đầu, linh khí của mười mấy người lúc này đều bắt đầu dao động.

Ầm ầm ầm!!!

Mà lúc này, bên dưới mặt đất của thành cổ đều chấn động.

Mười mấy cảnh giới Hóa Thần liên thủ, như đang dẫn động một trận pháp gì đó.

Lúc này Tần Ninh thản nhiên nhìn hành động của đám người Viêm Nhập Vũ, cũng không ngăn cản.

Hắn muốn cho bọn này biết, cho dù nội tình có sâu cỡ nào, ở trước mặt hắn cũng không đáng nhắc tới.

Giết chết bọn này, càng phải khiến cho chúng cảm nhận được cái gì là sợ hãi, kinh khủng.

“Mời lão tổ!”

Viêm Nhập Vũ nói xong, tiếng ầm ầm vang lên liên tục, vang vọng bốn phía thành cổ.

Trong nháy mắt ấy, tất cả mọi người cảm nhận được thể xác và tinh thần mình phải chịu ảnh hưởng cực lớn.

Mà trên không, có một thân thể cao trăm trượng dần dần được ngưng tụ thành hình.

Một thân chiến giáp đỏ rực, toàn thân như bao phủ một tầng lửa đỏ rực, tóc dài tán loạn phía sau khẽ lay theo gió.

Giống như một bóng người được khuếch đại thêm trăm lần, gương mặt rõ ràng, ngũ quan tinh xảo kết hợp với nhau.

Khí tức mạnh mẽ đè ép hô hấp của tất cả mọi người.

Cảm giác đó khiến mọi người không thể phỏng đoán.

“Lão tổ Viêm gia – Viêm Hoàng, Viêm Ngọc Hoàng!”

Nhìn thấy thân thể sừng sững đó, một số người không khỏi tái mặt.

Đây thật sự là lão tổ Viêm gia.

Nhân vật vô địch đi theo cương vương Minh Uyên năm đó, sự vô địch cái thế trên Cửu U đại lục.

“Cũng chỉ là khí phách và ý niệm để lại mà thôi...”

Tần Ninh xì một cái, nói: “Muốn dựa vào cái này để ngăn cản ta hả, không dễ thế đâu”.

“Tần Ninh, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!”

Viêm Nhập Vũ hừ một tiếng, sải bước ra, dung hòa vào thân thể kia.

Khí huyết mạnh mẽ cuộn trào từng đợt.

Ngay sau đó, hơn mười cường giả cảnh giới Hóa Thần cao cấp cũng dậm chân tiến vào bên trong cơ thể đó.

Cơ thể dài trăm trượng lúc này tỏa ra ánh sáng long lanh.

Mười mấy bóng người dung nhập vào hai chân, hai tay, thân thể và đầu, ngạo nghễ đứng vững.

Trong nháy mắt, bóng dáng kia mở mắt ra, ánh mắt đỏ rực, rồi nổ bắn ra một tia sáng từ con mắt.

Lúc này, bóng dáng kia nhận lấy uy năng của hơn mười vị cảnh giới Hóa Thần, đã không kém gì nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển.

Giờ khắc này, những cao thủ cảnh giới Hóa Thần còn lại của bốn gia tộc lớn lập tức lui về sau.

Bóng dáng cao trăm trượng kia tỏa ra sát khí mạnh mẽ, khiến cho bọn họ không dám nhìn thẳng.

“Không tệ!”

Tần Ninh thấy cảnh đó thì gật đầu nói: “Có điều không biết rốt cuộc uy lực mạnh mẽ đến đâu!”

Mấy người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên đều đơ cả ra.

Khí tức này mạnh hơn của Viêm Nhập Vũ ban nãy gấp mười lần là ít.

Đây chính là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển à?

Cảnh giới Hóa Thần, từ nhất chuyển đến cửu chuyển. Cửu chuyển chính là đại diện cho sự vô địch, mạnh mẽ, cự bá ở Cửu U đại lục.

Mà lúc này, trước mặt bọn họ lại có một nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom