• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (1 Viewer)

  • Chương 686-690

Chương 686: Làm trái lẽ thường

Xoẹt xoẹt…

Lúc này tiếng Hồ Quang Điện vang lên.

Hồ Quang Điện yếu ớt đã hình thành đối lập vô cùng rõ ràng so với linh khí mạnh mẽ.

Lúc này, tất cả mọi người gần như không còn nghi ngờ gì nữa, Tần Ninh tất nhiên cũng chắc chắn.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một cảnh khác thường xuất hiện.

Trong lúc Hồ Quang Điện lao ra, vốn dĩ khí tức luôn yếu ớt.

Nhưng vào lúc Hồ Quang Điện lao ra quấn quanh người con long hổ kia, lập tức nhân lên gấp trăm lần.

Lưới điện xoẹt xoẹt, lúc này bộc phát ra tính hủy diệt tàn khốc, tiêu diệt hoàn toàn con long hổ kia.

Đồng thời, linh khí đó dường như bị cắn nuốt, toàn bộ bị Hồ Quang Điện bao quanh, mùi cháy khét lúc này cũng truyền tới.

“A…”

Một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.

Hai chân Hoàn Thần đang đứng trên long hổ lúc này bỗng chốc trở nên cháy đen.

Cả người hắn ta muốn lao vùn vụt, nhưng Hồ Quang Điện đó lại gắt gao quấn chặt lấy hai chân hắn ta, khiến hắn ta không có cách nào chạy thoát.

Tần Ninh bay người dừng trên lưới Hồ Quang Điện, cơ thể không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

“Mùi vị thế nào?”

Tần Ninh thản nhiên mở miệng nói: “Có cảm giác đau đớn không muốn sống không?”

“Tần Ninh, ngươi tự đi tìm cái chết đi!”

Hoàn Thần khẽ quát.

“Ta tìm cái chết, nhưng không ai có thể giết ta”.

Chẳng buồn nói lời thừa thãi, Tần Ninh vung tay, một tia Hồ Quang Điện lúc này vọt thẳng tới trước người Hoàn Thần.

Một tiếng nổ bùm nứt toác vang lên.

Hoàn Thần.

Chết rồi.

Lúc này các võ giả cảnh giới Hóa Thần xung quanh nhìn thấy vậy đều há hốc mồm.

Một chiêu giết chết.

Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển đấu với cảnh giới Hóa Thần thất chuyển từ khi nào trở nên dễ dàng như vậy?

Trái lại bọn họ đã luyện thành thói quen!

Ầm…

Vào lúc này, ở một bên khác, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lần lượt túm lấy hai người Hứa Phục Khôn và Thiên Lê Minh, dẫn đến bên cạnh Tần Ninh.

Trong nháy mắt, bốn người Vưu Trường Lộ, Tô Triết, Thượng Dư Quang và Vu Đỉnh Phong sắc mặt đều hoảng sợ.

“Buông hắn ra!”

Lúc này phụ trợ đứng đầu Tô Triết trầm giọng quát.

“Buông ra? Ông nằm mơ đi!”

Tần Ninh căn bản không thèm để ý.

Hai vị trưởng lão Thượng Dư Quang và Vu Đỉnh Phong của Hứa gia bây giờ sắc mặt cũng u ám.

Nếu như Hứa Phục Khôn chết, bọn họ sẽ không có cách nào ăn nói với Hứa Linh Hoàng.

Ba người Mặc Uyên Lâm, Mạc Thành Lỗi và Bạch Chung bây giờ nhìn thấy cảnh này lại vui mừng không thôi.

Ba người Tần Ninh đã giải quyết ba đứa con cưng của ba bên đứng đầu, áp lực của đệ tử thư viện Thánh Hiền chợt giảm đi.

“Mặc Uyên Lâm!”

Lúc này Tần Ninh cao giọng hô lên: “Đáp ứng điều kiện của các ông, ta đã làm rồi. Đến lúc đó, nếu thư viện Thánh Hiền trở mặt không nhận người thì đừng trách ta vô tình”.

“Nói lời sẽ giữ lấy lời!”

Mặc Uyên Lâm vội vàng nói.

“Tốt nhất là vậy!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, bàn tay hắn vung lên.

Hai tiếng ầm ầm lúc này vang lên.

Hai người Hứa Phục Khôn và Thiên Lê Minh lần lượt mất mạng.

Trong nháy mắt, cường hào tam đại tông môn hoàn toàn phẫn nộ.

Đây là Tần Ninh đang đi tìm cái chết!

Đám người tam đại bá chủ đã căm phẫn cực điểm.

Nhưng Tần Ninh lại không hề đề ý.

“Viên Viên!”

“Sương Nhi!”

Tần Ninh nhìn hai cô gái, nói: “Chờ một chút, bảo vệ tốt bản thân”.

Lúc này hai cô gái gật đầu.

Các cô hiểu, Tần Ninh thật sự sắp bắt đầu xuống đao giết người.

“Tên khốn nạn kia!”

“Hôm nay ta không giết ngươi, ta khó mà trút được nỗi hận trong lòng!”

“Thằng nhãi này, chết không còn nghi ngờ gì!”

Ngay lúc này, ba bên đã vô cùng phẫn nộ.

Tần Ninh đã chém giết tam đại thiên tài, đây là đã chặt đứt nền móng của ba bên bọn họ.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều cảnh giới Hóa Thần thất chuyển bát chuyển đều xông về phía Tần Ninh.

“Cướp đồ của người ta, còn lý lẽ hùng hồn, bộ dạng hèn hạ này của các ngươi ta không nhìn nổi!”

Nghe thấy lời này của Tần Ninh, Mặc Uyên Lâm lảo đảo suýt ngã xuống đất.

Thằng nhóc này nói thật ra vẻ đạo mạo.

Ban đầu tìm hắn nói điều kiện, hắn nhất quyết muốn quyển Thánh Hiền Mặc Thư, không cho hắn mượn không được, dáng vẻ đánh chết cũng không ra tay, thằng nhóc này quên rồi sao?

Chỉ là bây giờ không phải lúc để tính toán đến những thứ này.

Ba người Mặc Uyên Lâm, Bạch Chung và Mạc Thành Lỗi đã dẫn dắt thư viện Thánh Hiền với gần một trăm vị võ giả cao cấp cảnh giới Hóa Thần thất chuyển và bát chuyển, họ lập tức xông ra không để cho mấy kẻ này tiến vào trong học viện.

Còn về tình hình hiện tại bên trong học viện, bọn họ cũng không nói chính xác được.

Người mà Tần Ninh gọi là trợ thủ, rốt cuộc có đến hay không cũng không ai biết!

Nói chung, giải quyết phiền phức trước mắt đã.

Lúc này Tần Ninh ngạo nghễ đứng yên.

Hai người Thượng Dư Quang và Vu Đỉnh Phong toàn thân tập hợp sát khí, tràn ngập dao động sức mạnh bùng nổ.

Hai người gần như phát điên.

Hứa Phục Khôn chết rồi!

Bọn họ không còn cách nào ăn nói với Hứa Linh Hoàng.

Lần này cho dù chiếm được thư viện Thánh Hiền, cái chết của Hứa Phục Khôn cũng đủ khiến cho lợi ích Thượng gia và Vu gia bọn họ bị giảm một nửa.

Tần Ninh nhất định phải chết!

Hai người một trái một phải xông lên, đánh gọng kìm Tần Ninh.

Võ giả cao cấp cảnh giới Hóa Thần bát chuyển.

Đối phó với một cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển mà thận trọng như vậy, màn này xem ra quả thật có hơi hoang đường.

Chỉ là hai người Thượng Dư Quang và Vu Đỉnh Phong lúc này không muốn thoái thác.

Nếu như bị Tần Ninh giết, vậy thì bọn họ thật sự là khóc cũng không còn chỗ khóc.

“Liệt Bi Thủ!”

“Khai Sơn quyền!”

Trong giây lát, hai thân ảnh thi triển đòn tấn công mạnh nhất, ngay lập tức lao tới.

Một tiếng nổ nứt toác vang lên, linh khí nổ tung dày đặc chấn động toàn bộ võ trường.

“Các ông chỉ có chút bản lĩnh này sao?”

Một giọng nói lười biếng vang lên.

Lúc này Tần Ninh khẽ cười nói: “Cái này cũng quá yếu rồi?”

Âm thanh vù vù vang lên, xung quanh cơ thể Tần Ninh dường như có sấm sét giăng đầy, Hồ Quang Điện lóe lên cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm kinh khiếp đến cực điểm.

Thằng nhóc này quá kinh khủng rồi!

Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, cuối cùng sao lại chịu đựng được?

Đây quả thật là trái với lẽ thường!

Tần Ninh bây giờ lại không cảm thấy có gì.

Âm Dương Ly Hợp thể, Ngọc Lôi thể và Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp, ba loại linh quyết chuyên về tu luyện kim linh, lôi linh và điện linh.

Mà hắn lại lấy tam linh tôi thể.

Cơ thể vô cùng mạnh mẽ.

Có thể nói cơ thể hắn hiện giờ không thua kém Vu Đỉnh Phong và Thượng Dư Quang chút nào.

Từ khi bắt đầu cảnh giới Cửu Môn, hắn đã tôi thể bền bỉ.

Bây giờ cơ thể mạnh mẽ cũng là lẽ đương nhiên.

Ầm…

Âm thanh nặng nề đi cùng với song quyền Tần Ninh vỗ vào vang lên đột ngột, chấn động chói tai.

“Cảnh giới Hóa Thần bát chuyển nên thử một chút công kích của ta xem thế nào!”

Một tiếng soạt đột ngột vang lên.

Thân ảnh Tần Ninh lúc này trực tiếp xông ra.

Sấm sét hội tụ, âm thanh nổ đùng đùng, đan xen ngang dọc, giăng dầy đặc giống như hồ sấm sét.

Mà trong hồ sấm sét này, Tần Ninh chính là chúa tể.

“Hồ Điện Quang bách nguyên!”

Một tay phất ra, âm thanh tí tách vang lên, trăm đường Hồ Điện Quang lúc này phân tán hai bên, nhằm về phía Thượng Dư Quang và Vu Đỉnh Phong.

Tiếng sấm cuồn cuộn cùng tấn công hai người.

Trong nháy mắt giống như tất cả đều là nước chảy thành sông.

Sấm và điện từ trước đến giờ không phân biệt.

Mà uy lực của sấm sét, một là mãnh liệt, một là nhanh chóng.

Hai thứ này kết hợp, sức tấn công mạnh mẽ trải rộng ra.

Ầm!

Âm thanh nặng nề lúc này truyền đến.

Hai thân ảnh bây giờ liên tục lùi về phía sau.

Nhưng Tần Ninh vẫn không ngừng ép tới gần.

“Hỏng rồi!”

Hai người Thượng Dư Quang và Vu Đỉnh Phong lúc này sắc mặt đều thay đổi.

Uy lực của sấm sét quả thật không giống với cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển có thể phóng thích.

Thằng nhóc này không sợ bản thân nổ tung đến chết sao?
Chương 687: Ba chém

Chỉ là Tần Ninh vào thời khắc này đương nhiên sẽ không đáp lại hai người bọn họ.

“Cần giúp một tay!”

Thượng Dư Quang và Dư Đỉnh Phong lúc này bỗng thốt lên.

Thật sự cần người giúp một tay.

Nếu không bọn họ không chết thì cũng tàn phế!

“Cần giúp một tay?”

Tần Ninh cười nói: “Đến bao nhiêu người giết bấy nhiêu người!”

Soạt soạt soạt. . .

Hai người Dư Đỉnh Phong và Thượng Dư Quang vừa dứt lời, ngay lập tức có ba thân ảnh lao vùn vụt ra.

Nhìn thấy ba thân ảnh kia, Tần Ninh nheo mắt nở nụ cười.

“Vẫn không tin?”

Tần Ninh cười cười.

Xát. . .

Bỗng chốc, một thang trường kiếm xuất hiện ở trong tay của Tần Ninh.

Kiếm mang lấp loé, kiếm uy bộc phát giống như thiên uy huy hoàng từ trên trời giáng xuống.

“Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết!”

Gần như là cùng lúc, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này kinh ngạc không thôi.

Các nàng đã từng nhìn thấy Tần Ninh thi triển Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết một lần.

Cảnh giới Thông Thiên giết chết cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển.

Đó là đã đã từng!

Bây giờ Tần Ninh dùng cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển thi triển ra thì rốt cuộc phải là cường độ như thế nào cơ chứ?

Hai cô gái lúc này không nhịn được lui lại phía sau mấy bước.

Thời điểm đó Tần Ninh mới chỉ đang tu luyện Ngọc Lôi thể.

Nhưng bây giờ cái mà Tần Ninh đang tu luyện là Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp.

Theo như lời của Tần Ninh nói thì Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp chủ yếu là sức mạnh điện linh.

Trong linh khí xen lẫn điện uy.

Mà linh quyết này chỉ cần tu luyện đến tầng thứ nhất là đã có thể đánh chết người trên một cấp.

Bây giờ Tần Ninh đã luyện đến tầng thứ tư.

Từ Hồ Quang Điện nhất nguyên đến Hồ Quang Điện tam nguyên, sau đó đến Hồ Quang Điện cửu nguyên cùng với Hồ Quang Điện bách nguyên bây giờ!

Cho nên bây giờ Tần Ninh đánh chết một cảnh giới Hoá Thần bát chuyển không thành vấn đề.

Đây mới chỉ là kết hợp ba uy lực của Âm Dương Ly Hợp Kim thể, Ngọc Lôi thể và Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp.

Nếu như kết hợp thêm cả linh quyết mạnh mẽ Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết ở bên trên thì Tần Ninh sẽ bộc phát ra uy lực bùng nổ đến cỡ nào?

Năm cường giả cảnh giới Hoá Thần lúc này bao vậy Tần Ninh.

Năm người đều thi triển ra thần thông riêng của mình, trấn áp hồ nước sấm sét do Tần Ninh phóng ra.

Sức mạnh sấm sét lúc này tập trung trên đỉnh đầu của Tần Ninh, quả thật giống như một vòng xoáy trong hồ nước, khuếch tán trăm mét.

Năm người lúc này dốc toàn lực muốn nghiền ép Tần Ninh.

Nhưng cũng chỉ có thể khiến hồ nước sấm sét trên đỉnh đầu của Tần Ninh không tiếp tục lan rộng ra nữa mà thôi.

“Đáng chết!”

Thượng Dư Quang thấp giọng mắng: “Cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển tại sao lại có linh khí mạnh đến vậy?”

“Linh khí của tên tiểu tử này cũng không hùng hậu như chúng ta nhưng lại sử dụng đến cực hạn”.

Dư Đỉnh Phong thấp giọng mắng: “Hơn nữa bên trong linh khí của hắn có thêm ba loại công kích là kim, lôi, điện. Một tia linh khí của hắn bẳng mười tia linh khí của chúng ta!”

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

Trước mắt năm người chỉ có thể miễn cưỡng bao vây Tần Ninh, chuyện này cũng quá nực cười rồi?

Năm cảnh giới Hoá Thần bát chuyển mà lại chỉ có thể miễn cưỡng khống chế được một thanh niên cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển.

Nói ra ai mà tin được cơ chứ?

“Giữ chặt tên tiểu tử này để hắn không thoát ra được!”

Quát khẽ một tiếng, năm người lập tức thi triển ra tuyệt học của riêng mình, gắt gao áp chế Tần Ninh.

“Muốn nhốt ta?”

Tần Ninh lúc bấy giờ đột nhiên cười nói: “Đầu óc của các ngươi bị hỏng rồi!”

Lúc này trường kiếm phóng ra tia sáng.

Lúc trước sát nhập phái Thanh Vân Tông, Lâm Thiên Nhai cũng coi như là thức thời đưa đến mấy cái linh kiếm cửu phẩm tốt, Tần Ninh cũng mang theo bên mình mấy cái.

Bây giờ vừa khéo cần dùng đến!

“Để các ngươi trải nghiệm một chút, cái gì gọi là vô địch chân chính!”

Tần Ninh vừa nói xong, một tiếng ầm ầm vang lên, toàn thân từ trên xuống dưới dày đặc lôi điện.

Cả người hắn lúc này giống như đã trở thành hiện thân của sấm sét.

“Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết!”

Một kiếm vung ra, nháy mắt một kiếm ý mạnh mẽ ngang tàng vô cùng lao ra.

Khí tức điên cuồng ấy dường như có thể cắt đứt tất cả sự sống ở trên thế gian này.

Kiếm ý mạnh mẽ lúc này kết hợp với sức mạnh của sấm sét.

“Chém!”

Một kiếm chém xuống, ánh điện ngưng tụ lại giống như một sợi dây sắt, trực tiếp bổ thẳng về phía một người trong đó.

Một tiếng bùm vang lên.

Một tên vô địch cảnh giới Hoá Thần bát chuyển bị chém trúng lúc này đã nổ thành sương máu.

“Chém tiếp!”

Tốc độ cực nhanh, không dừng lại, Tần Ninh lại chém tiếp một kiếm.

Bùm!

Lại một tiếng nổ vang lên, cơ thể của một vị cảnh giới Hoá Thần bát chuyển lúc này đã nổ tung.

“Kiếm thứ ba!”

Một lần nữa kiếm lại vung xuống, lại có một người hét lên rồi gục ngã.

Ba cảnh giới Hoá Thần bát chuyển bị đánh chết trong nháy mắt.

Hai người Dư Đỉnh Phong và Thượng Dư Quang lúc này chết sững.

Thằng nhóc này lấy bản thân làm môi giới chịu tải cực nhỏ nhưng lại huy động được sức mạnh cực lớn để chém giết.

Tên nhóc này rốt cuộc đã làm thế nào để đến được bước này?

Điều khiển một sức mạnh như vậy, chỉ cần lơ là một chút thì kết cục chính là bản thân diệt vong!

Thằng nhãi này sao lại dám!

Bây giờ hai người đã chẳng còn tâm trạng mà kinh ngạc nữa.

Nếu còn không chạy thì bọn họ sẽ phải chết!

“Chạy trốn được sao?”

Một tiếng hừ lạnh vang lên, Tần Ninh vung một kiếm chém xuống.

Hai kiếm mang lúc này trực tiếp lao ra.

Một tiếng nổ ầm đột nhiên vang lên.

Kiếm mang chưa đến mà tiếng sấm đã cuồn cuộn đi đến.

Hai cơ thể lúc bấy giờ trực tiếp nổ tung.

Năm cảnh giới Hoá Thần bát chuyển lúc này đều đã mất mạng.

Cảnh này khiến những tiểu môn phái, tiểu thế lực hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm.

Mặc Uyên Lâm lúc này quát khẽ nói: “Bây giờ lập tức rút người đi, thư viện Thánh Hiền ta vẫn sẽ không truy cứu trách nhiệm, nếu không đừng trách thư viện Thánh Hiền ta ra tay tàn nhẫn”.

Một câu nói của Mặc Uyên Lâm lúc này rất có trọng lượng.

Lần này, ai còn dám ở lại thì thật sự sẽ phải chết.

Bây giờ Tần Ninh tay cầm trường kiếm, bên trên trường kiếm loé lên ánh sáng sấm sét, ánh sáng sấm sét xung quanh cơ thể hắn càng thêm mãnh liệt.

“Nói nhiều lời vô nghĩa như thế làm gì?”

Tần Ninh cười gằn nói: “Từ giờ trở đi, bắt được ai là cảnh giới Hoá Thần thì ta chém kẻ đó một kiếm, không chạy thì chết đáng đời”.

Soạt soạt soạt. . .

Tần Ninh vừa nói xong, một nhóm người sớm đã chạy xa.

Nói đùa!

Cảnh giới Hoá Thần bát chuyển quá mạnh!

Năm kiếm, một kiếm lấy một mạng!

Nếu như bọn họ bị để mắt đến thì nhất định là khó tránh khỏi cái chết.

Tam đại bá chủ muốn tiêu diệt thư viện Thánh Hiền, bọn họ thấy được lợi thế thì nhảy một chân vào cũng không thành vấn đề.

Đến lúc đó phân chia canh uống đủ luôn.

Nhưng bây giờ bọn họ chắc chắn không được chia cái gì hết.

Vì húp miếng canh mà phải trả giá bằng tính mạng, không đáng!

Ngay lập tức, một nhóm lớn tông môn thức thời rút lui.

Cục diện dường như đã thay đổi.

Mà lúc này, vẻ mặt của hai vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển Tô Triết và Vưu Trường Lộ đều vô cùng khó coi.

Tần Ninh chỉ là một cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển, như một sát thần cứ vậy mà doạ lui cả một đám người.

Nhưng cho dù đã mất năm vị cảnh giới Hoá Thần bát chuyển thì võ giả cao cấp cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, bát chuyển của ba thế lực kia vẫn còn đông hơn thư viện Thánh Hiền rất nhiều.

“Các ngươi cản mấy tên kia lại!”

Tô Triết thân là một trong tam đại phụ trợ đứng đầu của cổ quốc Thiên Phong, cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, ở trong cổ quốc Thiên Phong cũng thuộc hàng quyền thần được phong hầu bái tướng.

Lúc này quát khẽ một tiếng rồi ngay lập tức bước ra.

Không thể để Tần Ninh tiếp tục ngông cuồng được nữa.

Mà cùng lúc đó, Vưu Trường Lộ cũng vọt thẳng về hướng Tần Ninh.

Hai vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, cao thủ hàng đầu không tin không giết chết được Tần Ninh.
Chương 688: Đến bao nhiêu giết bấy nhiêu!

Trong nháy mắt, hai bóng hình lao thẳng về phía Tần Ninh.

Hai người xuất hiện ngay lập tức tấn công Tần Ninh.

Không nói lời vô nghĩa.

Bây giờ có nói thêm nữa cũng vô ích, chẳng có ý nghĩa gì hết.

“Phá Thiên Thần Đỉnh!”

Tô Triết vung tay lên, cơ thể vạm vỡ của ông ta lúc này nhấc hai tay tay lên, trực tiếp đập một đòn cực mạnh về phía Tần Ninh.

“Trường Ngâm quyết!”

Một tiếng than nhẹ phát ra từ trong miệng của Vưu Trường Lộ, âm thanh du dương êm tai khiến người khác say mê, bọc vào trong linh khí lao thẳng về phía Tần Ninh.

Cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển đã là cấp độ mạnh nhất của cảnh giới Hoá Thần.

Nếu như bọn họ cũng không thể ngăn cản được Tần Ninh vậy thì sẽ khiến những người khác rất tuyệt vọng.

Giờ phút này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía bóng dáng kia.

Tất cả mọi người đều đang chờ đợi hai người Tô Triết và Vưu Trường Lộ chém Tần Ninh thành trăm ngàn mảnh.

“Đến bao nhiêu giết bấy nhiêu không phải là lời nói suông”.

Tần Ninh vừa dứt lời liền vung kiếm chém xuống.

Ầm ầm...

Bỗng chốc giống như đất rung núi chuyển, ánh kiếm mang theo sấm sét điên cuồng trực tiếp rơi xuống vào lúc này.

Toàn bộ võ trường giờ phút này đều bị sấm sét chấn động, tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt.

Nhất thời, ngay cả ba người Mặc Thành Lỗi, Bạch Chung và Mặc Uyên Lâm cũng nhìn đến ngây ngẩn.

Thực lực này, Tần Ninh có thể trực tiếp giết bọn họ chết tươi!

Tiếng nổ dần dần tan đi, ba thân ảnh lúc này xuất hiện ở trên mặt đất võ trường.

Tần Ninh tay cầm kiếm đứng vững, còn hai người Tô Triết và Vưu Trường Lộ toàn thân từ trên xuống dưới máu chảy đầm đìa, ngã xuống đất không dậy nổi.

Trong nháy mắt, toàn võ trường im lặng như tờ.

Đây là năng lực gì?

Cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển liên tiếp giết chết năm cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, bây giờ lại mạnh mẽ đánh bại sự liên thủ của hai cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển.

Tần Ninh cũng quá kinh khủng rồi?

Giờ phút này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tràn ngập kinh ngạc.

Tóc trắng tung bay, tay cầm trường kiếm, Tần Ninh lúc này chính là một sát thần.

Trong phút chốc không một ai lên tiếng.

Ầm...

Cùng lúc đó, một tiếng nổ phát ra từ sâu bên trong thư viện Thánh Hiền.

Ánh mắt của Tần Ninh lạnh lẽo nhìn về phía đó.

“Mặc Uyên Lâm, các ông có thể xử lý chuyện ở chỗ này không?”

“Có thể!”

Mặc Uyên Lâm bây giờ tràn đầy tự tin.

Hai cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển đã bị giải quyết, Tần Ninh cũng đã giết chết năm cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, kết quả như thế này khiến bọn họ rất hài lòng.

Tiếp theo cứ giao cho bọn họ xử lý là được rồi.

Quan trọng nhất vẫn là giao tranh ở sâu bên trong thư viện Thánh Hiền, nếu như tầng lớp cấp cao của thư viện Thánh Hiền không chống đỡ nổi thì thua là chuyện không phải nghi ngờ gì nữa.

Tần Ninh cười cười.

“Nếu đã như vậy thì ta đi hỗ trợ”.

Tần Ninh vừa nói xong, hồ nước sấm sét lúc này rút đi.

Tần Ninh tay cầm kiếm ngạo nghễ đứng vững nhưng lại không một ai có can đảm đến gần.

Đồ sát chém giết cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, cửu chuyển.

Dùng uy lực của linh quyết chém giết bát chuyển, cửu chuyển.

Bây giờ, kẻ nào dám ngăn cản hắn chính là tự tìm cái chết.

Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng đi theo.

Bùm...

Tiếng nổ vang lên không ngớt.

Cuộc giao tranh ở sâu bên trong thư viện dường như ngày càng khốc liệt.

Ba người Mạc Thành Lỗi, Bạch Chung và Mặc Uyên Lâm lúc này đều tràn đầy tinh thần.

Ba người đảm nhiệm chức vị đường chủ của tam đường, ngày bình thường có đấu đá lẫn nhau.

Thế nhưng hôm nay là chuyện liên quan đến sự tồn vong của thư viện Thánh Hiền.

Thời điểm này nếu như vẫn còn muốn nội đấu.

Vậy thì chẳng cần những tông môn khác tìm đến cửa, thư viện Thánh Hiền của bọn họ cũng tự xong đời.

“Đệ tử của thư viện Thánh Hiền, theo ta, giết!”

Mặc Uyên Lâm quát khẽ một tiếng, sát khí toàn thân từ trên xuống dưới tuôn trào.

Khí tức mạnh mẽ, sóng sau cao hơn sóng trước.

Như lời Tần Ninh nói, hôm nay chính là ngày máu chảy thành sông.

Mà bây giờ ở sâu bên trong thư viện Thánh Hiền chính là một khu rừng không quá lớn.

Giữa khu rừng có một luồng khí tức mạnh mẽ lan tràn.

Cảnh giới Nhân Vị!

Từ cảnh giới Cửu Môn đến cảnh giới Hoá Thần chính là cảnh giới căn bản nhất của võ giả.

Cảnh giới Hoá Thần, cho dù được gọi là hoá thần nhưng cuối cùng cũng không phải là thần.

Còn cảnh giới Nhân Vị vượt qua cảnh giới Hoá Thần gấp nhiều lần.

Cái gọi là Nhân Vị là đã có một loại tôn vinh vượt lên trên những sinh mệnh phàm tục.

Cảnh giới Tam Vị chính là cảnh giới sau cảnh giới Hoá Thần.

Hơn nữa còn là một sức mạnh hoàn toàn mới.

Khởi đầu của Tam Vị chính là cảnh giới Nhân Vị.

Cảnh giới Nhân Vị, cảnh giới Địa Vị, cảnh giới Thiên Vị, cho dù là ở trên đại lục Cửu U hay đại lục Bắc Thương thì người đã từng nghe ba cảnh giới lớn này đều rất ít.

Đó là bởi vì người bước được vào cảnh giới này cũng rất ít.

Cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, bản thân nó cũng đã là một trở ngại cực lớn rồi.

Cảnh giới Nhân Vị chia thành ba cảnh giới nhỏ là sơ kì, trung kì và hậu kì.

Mà mỗi một cảnh giới nhỏ này cũng rất khó để vượt qua được.

Giờ phút này, bốn bên giao tranh đang nhìn nhau chằm chằm.

Thương Hoán, Hứa Linh Hoàng, Thiên Chung Kiếm, ba vị cường giả cảnh giới Nhân Vị sơ kì đang nhìn chằm chằm về phía trước.

Ở nơi đó, giữa núi rừng, trên mặt đất bằng có một cánh cửa, bây giờ đang từ từ mở ra, màu sắc sặc sỡ vô cùng bắt mắt.

Đó chính là cửa vào khu vực Cổ Tháp!

Nhưng cánh cửa bây giờ vẫn chưa mở ra hoàn toàn!

Ba người Thương Hoán, Hứa Linh Hoàng, Thiên Chung Kiếm giờ phút này cũng không nóng vội.

Hơn mười vị vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển bên cạnh cũng hết sức thận trọng.

Cùng lúc đó, ở một bên khác, Thánh Trường Tồn dẫn theo ba vị phó viện trưởng đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh lẽo.

Bốn người thâm hậu cùng với mười vị trưởng lão của thư viện Thánh Hiền gần như không xuất thế bây giờ đang phòng thủ nghiêm ngặt, áp chế gắt gao dao động ở lối vào của khu vực Cổ Tháp.

Vẻ mặt của Thánh Trường Tồn lúc này cũng rất khó coi.

Ba người Thương Hoán, Hứa Linh Hoàng và Thiên Chung Kiếm chưa động thủ, ông ta cũng không vội.

Giao tranh bên ngoài, ba thế lực kia nhất định chiếm được ưu thế.

Mà ba người chính là đang đợi cổng lớn của khu vực Cổ Tháp mở rộng hết cỡ, bọn họ sẽ ra tay một lần nữa.

Chính vì vậy mà mười vị trưởng lão cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển tiêu hao rất nhiều nhưng căn bản không phải là đối thủ của ba thế lực.

Bọn họ chiếm ưu thế về số lượng nên hoàn toàn không sợ!

“Ồ?”

Hứa Linh Hoàng nhìn về phía cánh cửa, chậm rãi nói: “Xem ra lối vào Cổ Tháp sắp ổn định rồi!”

“Vậy thì chúng ta cũng nên ra tay rồi!”

Hứa Linh Hoàng nhìn về phía mấy người còn lại, cười ha ha nói.

“Nếu đã như vậy thì động thủ thôi!”

Thương Hoán cũng gật đầu cười nói.

Chuyện hôm nay vạch mặt cũng không còn gì để nói nữa.

Chi bằng cứ quang minh lỗi lạc làm người xấu, co rúm rụt rè làm cái gì.

Thánh Trường Tồn thấy vậy lông mày nhíu càng chặt hơn.

“Người của Tần gia vẫn còn chưa đến sao?”

Mặc Uyên Tử đứng ở bên cạnh lắc đầu.

Sắc mặt của Thánh Trường Tồn càng thêm khó coi.

Hai người Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào lúc này càng tức giận.

“Biết ngay tên tiểu tử kia không đáng tin mà!”

“Chỉ dựa vào hắn sao có thể khiến dòng tộc Tần thị ra tay chứ?”

Hai người bây giờ một bụng đầy căm phẫn.

Sự tồn vong của thư viện Thánh Hiền sao có thể giao cho một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi? Đây chẳng phải là làm bừa sao?

Thánh Trường Tồn bây giờ cũng chỉ có thể cười khổ.

Ông ta vốn cũng không định nhờ Tần gia trợ giúp.

Bởi vì ông ta nghĩ tam đại thế lực thế nào cũng sẽ phải kiêng dè nội tại của thư viện Thánh Hiền.

Ai mà biết được bọn họ chẳng thèm kiêng dè, lần này lại càng không nể mặt.

“Nói thế nào nhỉ?”

Lúc này bỗng có một tiếng nói vang lên.

“Không dựa vào ta được chẳng lẽ dựa vào các ông sao? Hơn nữa, cao thủ của Tần gia ta đến rồi!”

Tần Ninh dẫn theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cùng xuất hiện.
Chương 689: Chính là ta!

“Tần Ninh!”

Nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt của Thánh Trường Tồn lộ rõ sự mừng rỡ, vội nói: “Vẫn mong cao thủ Tần gia ra tay hỗ trợ!”

“Không phải đã đến rồi sao?”

Hả?

Đến rồi?

Tần Ninh vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.

Đến rồi, đang ở đâu vậy?

Trong lòng Thánh Trường Tồn cũng cảm thấy kinh ngạc.

Chẳng lẽ người đến là cảnh giới Nhân Vị trung kỳ, thậm chí là cao thủ cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ sao?

Nếu không phải như thế thì sao thoát khỏi sự dò xét của ông ta được?

“Tần Ninh, đừng đùa nữa!”, Mặc Uyên Tử không nhịn được cười nói: “Mau mời cao thủ của Tần gia ra đây!”

“Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!”

Gì cơ?

Mấy người cũng ngây ngẩn.

Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Chính là ta!”

Lời này vừa nói ra, mấy người Thánh Trường Tồn, Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm, Giản Tự Hào hoàn toàn ngây ngốc.

Còn đám người Hứa Linh Hoàng, Thương Hoán và Thiên Chung Kiếm không nhịn được cười ha hả.

“Thánh Trường Tồn, hoá ra người mà ông dựa dẫm chính là cái tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch này à? Chỉ là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển?”

Thương Hoán lúc này cười ha ha nói.

Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh Tần Ninh nhìn thấy bộ dạng cười ha ha của ba thế lực, vẻ mặt lộ ra sự kì quái.

Không biết mấy người này lát nữa biết thiên tài nhà mình đều đã bị quét sạch thì còn có thể giữ bộ dạng đắc ý này được nữa không.

“Làm càn!”

Hạ Tịch Lâm quát lên: “Tần Ninh, ngươi xem chuyện tồn vong của thư viện Thánh Hiền là trò đùa trẻ con sao?”

“La lối cái gì?”

Tần Ninh lườm Hạ Tịch Lâm một cái, không nhịn được nói: “Rắc rối bên ngoài ta đã giúp các ông giải quyết cả rồi, bây giờ không phải ta đã đến giúp các ông xử lý phiền phức ở chỗ này rồi đấy sao?”

“Ông cần gì phải quan tâm người của Tần gia ta đến là ai, ta cam đoan hoàn thành công chuyện, như thế chẳng phải là được rồi sao?”

Giản Tự Hào lúc này cũng khàn giọng nói: “Ngươi cam đoan hoàn thành công chuyện? Ngươi có thể giết chết toàn bộ cảnh giới Hoá Thần cảnh giới Nhân Vị không?”

“Cái này thì có gì khó đâu, lúc nãy ta đã giết vô số cảnh giới Hoá Thần rồi, còn về cảnh giới Nhân Vị thì cũng chỉ mạnh hơn cảnh giới Hoá Thần một chút thôi mà”.

Nghe thấy lời này của Tần Ninh, tất cả mọi người đều hoàn toàn bất lực rồi.

Tần Ninh xem cảnh giới Hoá Thần, cảnh giới Nhân Vị là củ cải trắng sao?

Đây chính là cảnh giới Hoá Thần, cảnh giới Nhân Vị đó!

Một cao thủ cảnh giới Nhân Vị bằng hơn trăm cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển.

Tên tiểu tử này ngốc thật hay là đang giả ngu vậy?

“Báo!”

Đột nhiên có ba bóng người lao vùn vụt đến, toàn thân dính đầy máu.

“Trưởng tộc, đại sự không ổn rồi, hai vị tộc lão Dư Đỉnh Phong và Thượng Dư Quang đã bị giết, thiếu chủ Hứa Phục Khôn cũng đã chết... Chúng ta... không cầm cự được rồi!”

“Hoàng tử Thiên Lê Minh bị giết!”

“Tứ đại đệ tử Hoàn Thần bị giết!”

Nhất thời, tất cả những người bẩm báo của ba bên đều đến.

Bên ngoài đã không cầm cự nổi nữa.

Nháy mắt, nụ cười trên khuôn mặt của ba người Thiên Chung Kiếm, Hứa Linh Hoàng và Thương Hoán hoàn toàn biến mất.

“Ai? Là ai làm? Kẻ nào làm?”

Hứa Linh Hoàng lúc này tức giận không kiềm chế được.

“Là ai làm? Ta phải diệt toàn tộc nhà hắn!”, Thiên Chung Kiếm cũng lạnh giọng nói.

“Rốt cuộc là ai?”

Bỗng chốc, cả ba người hoàn toàn phát điên.

Ba người Hoàn Thần, Hứa Phục Khôn, Thiên Lê Minh đều là máu thịt trong lòng, báu vật trong tay của bọn họ.

Nhưng bây giờ lại bị người ta giết chết!

Nói đùa cái gì vậy?

Những cao thủ cảnh giới Hoá Thần bát chuyển cửu chuyển đều ăn phân hết sao?

Ba người đến mật bảo đều chỉ tay về phía Tần Ninh!

“Hắn?”

Trong nháy mắt, vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên kì quái.

Chỉ là một cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển.

Làm sao có thể như thế được?

Lại là Tần Ninh?

Ba người kia lập tức bẩm báo.

Bỗng chốc sắc mặt của ba người Thiên Chung Kiếm, Hứa Linh Hoàng và Thương Hoán trở nên đặc biệt khó coi.

Tần Ninh chỉ là một cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển mà lại giết chết cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, cửu chuyển?

Nói đùa cái gì vậy chứ?

“Cho dù có phải là hắn làm hay không thì tên tiểu tử này nhất định phải chết!”

Thương Hoán bây giờ đã vô cùng tức giận.

Ầm...

Đúng lúc này có một tiếng vù vù vang lên.

Lối vào khu vực Cổ Tháp lúc này mở rộng, có xu hướng ổn định, dao động bình ổn lại.

“Các vị trưởng lão, theo ta, giết!”

Thánh Trường Tồn lúc này quát khẽ một tiếng dẫn người xông lên.

Cho dù Tần Ninh không dẫn theo người của Tần gia đến giúp thì hôm nay cũng phải đánh một trận.

Nếu thua thì thư viện Thánh Hiền liền xong đời!

Cho dù như thế nào thì bây giờ cũng phải giết không tha!

Ba người Hứa Linh Hoàng, Chung Thiên Kiếm và Thương Hoán tức sùi bọt mép.

“Tất cả mọi người, giết chết Tần Ninh, đi vào bên trong khu vực Cổ Tháp thưởng một món huyền khí!”

Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt rất nhiều vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển điên cuồng lao về phía Tần Ninh.

“Đến đây đến đây!”

Tần Ninh một tay cầm kiếm cười ha ha nói: “Xem các ông có thể đưa đến bao nhiêu cái mạng nào!”

Keng...

Trường kiếm kêu vang.

Tần Ninh nhìn về phía Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên.

“Ở bên cạnh ta, đừng có lộn xộn”.

Hai cô gái gật đầu một cái.

Tần Ninh vung kiếm ra.

Tiếng sấm của Ngọc Lôi thể cuồn cuộn.

Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp nổ đùng đoàng.

Hồ nước sấm sét bắt đầu tập hợp.

Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết được thi triển một lần nữa.

Chỉ có điều lần này, ánh sáng lưới điện mà Tần Ninh thi triển ước chừng phải bao phủ phạm vi trăm mét.

“Cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển rất lợi hại đúng không?”

Tần Ninh cười nhạo một tiếng, mũi kiếm chĩa thẳng vào lối vào của khu vực Cổ Tháp.

Đột nhiên ở chỗ mũi kiếm dường như đang hút lấy nguồn khí tức mạnh mẽ.

Tiếng sấm sét đùng đoàng tập hợp ở mũi kiếm.

Tần Ninh đang hút sức mạnh của sấm sét ở bên trong khu vực Cổ Tháp.

Trong lúc nhất thời, nhóm người Thánh Trường Tồn và Diệp Viên Viên đều sững sờ.

Tần Ninh cũng chưa từng đi vào bên trong khu vực Cổ Tháp, tại sao hắn lại biết bên trong khu vực Cổ Tháp có sức mạnh của sấm sét?

Thế nhưng bây giờ hiển nhiên không phải là lúc để suy nghĩ về mấy chuyện này.

Soạt soạt soạt...

Bóng dáng của cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển lần lượt lao ra.

Cục diện lúc này trở nên vô cùng hỗn loạn.

Ba cao thủ cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển trực tiếp lao thẳng về nhóm ba người Tần Ninh.

Thấy cảnh này, Tần Ninh chỉ cười nhạo một tiếng.

“Viên Viên, Sương Nhi, nhìn cho kĩ!”

Tần Ninh mở miệng nói: “Cảnh giới thấp hơn người khác chưa hẳn đã không thể chém giết, sử dụng một trăm phần trăm linh khí kết hợp với việc thi triển linh quyết một trăm phần trăm, điều khiển, thêm việc hiểu rõ đối thủ một trăm một trăm thì đánh giết vượt cấp không hề khó!”

Lúc này, một kiếm của Tần Ninh chém xuống.

Linh khí dẫn động linh kiếm, linh kiếm khống chế sức mạnh sấm sét, ầm ầm giáng xuống.

“A...”

Trong nháy mắt vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Cơ thể của ba người lao đến lúc này nổ tung.

Tiếng nổ ầm vang chấn động màng nhĩ.

Ba cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển đã trực tiếp bỏ mạng.

Không có bất kì năng lực chống cự nào.

Một màn này khiến sắc mặt của người khác vô cùng khó coi.

Cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển!

Đây chính là đỉnh cao của cảnh giới Hoá Thần!

Vậy mà lại bị Tần Ninh giết chết dễ như trở bàn tay!

“Khốn kiếp!”

Hứa Linh Hoàng nhìn thấy cảnh này đã hoàn toàn nổi giận.

Sải bước đi ra, toàn thân từ trên xuống dưới của Hứa Linh Hoàng tràn ngập khí tức.

Cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ!

Linh khí dồi dào có thể bao bọc cơ thể của võ giả giống như một chiếc áo giáp, ngăn cản sát thương ngang tàng.

Mối thù giết con sao có thể không giận?

Hứa Linh Hoàng lúc này vô cùng tức giận.

Nếu như nộ khí có thể giết người thì Hứa Linh Hoàng đã chặt Tần Ninh thành tám khúc rồi.

“Phục Thiên Bá quyền!”

Hứa Linh Hoàng đấm ra một quyền, sức mạnh gào thét lao đến.

Hồ sấm sét lúc này liên tục dao động.

Tần Ninh tay cầm trường kiếm, đứng vững không nhúc nhích.

“Cảnh giới Nhân Vị, linh khí như cầu vồng, kiêu ngạo chạm trời, đây chính là cảnh giới Tam Vị!”

Nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, Tần Ninh bĩnh tĩnh nói: “Bước vào cảnh giới Tam Vị, thì con đường tu hành mới được xem như là mở ra hoàn toàn, các cô bây giờ còn cách nhập môn xa lắm!”

Vừa dứt lời, một kiếm của Tần Ninh liền phóng thẳng lên trời.
ViChương 690: Sáu cảnh giới Nhân Vị trung kỳ

Ầm...

Tiếng sấm sét vang vọng khắp núi rừng, cây đại thụ và núi thấp lúc này đã bị đánh đổ sập hoàn toàn.

“Điên rồi...”

Thánh Trường Tồn nhìn thấy cảnh này, sắc mặt tái nhợt.

Tần Ninh điên rồi sao?

Cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển mà thi triển đòn tấn công bá đạo như vậy thì sẽ chết người đấy!

Nếu như làm không tốt thì bản thân tên tiểu tử này sẽ chết!

Nhưng Tần Ninh sẽ chết sao?

Đương nhiên là không rồi!

Âm Dương Ly Hợp Kim thể, Ngọc Lôi thể và Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp đều là linh quyết tuyệt diệu mà một đời một kiếp của hắn tổng kết được.

Thời điểm hắn là Thanh Vân Kiếm Đế cũng đã thi triển Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết hàng ngàn hàng vạn lần, đã quen thuộc giống như bàn tay ngón chân của mình.

Sai sót?

Làm sao có thể xảy ra sai sót được chứ?

Âm thanh ầm ầm lúc liên tục lan ra.

Lúc này, lôi lưới sấm sét từ đường kính ba trăm mét đã mở rộng ra đến gần ngàn mét.

“Chỉ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà đã coi bản thân mình là vô địch rồi sao?”

Tần Ninh chém một kiếm xuống, khí tức tăng vọt.

Hồ sấm sét lúc này thu lại.

Lúc này trên thân kiếm lại xuất hiện vết nứt.

Nhưng Tần Ninh mặc kệ, trực tiếp ngưng tụ toàn bộ sấm sét chém xuống một kiếm.

“Chém!”

Trong nháy mắt, sấm sét ngưng tụ thành một con rồng sấm sét, nổ ầm ầm, dài ngàn mét lao về phía Hứa Linh Hoàng.

Sấm sét chính là thứ mạnh mẽ và nhanh nhất thế gian này.

Đây cũng là lý do Tần Ninh lựa chọn tu luyện Ngọc Lôi thể và Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp đầu tiên.

Tiếng đùng đoàng lúc này ầm ầm lao ra.

Sắc mặt của Hứa Linh Hoàng lúc này hoàn toàn thay đổi.

Đòn tấn công lần này của Tần Ninh mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần so với đòn tấn công chém giết ba người vừa rồi.

Thằng nhãi này rốt cuộc còn có thể bộc phát sức mạnh lớn đến mức nào nữa đây?

Ầm...

Trong tích tắc, trời đất ầm ầm, biển sét nhấp nhô.

Tần Ninh lúc này nhìn về phía trước, hơi nhíu mày.

Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Cái này... cho dù có là cảnh giới Nhân Vị cũng phải chết chứ?

“Có người đến?”

Tần Ninh nheo mắt nhìn về phía trước.

Sấm sét tản ra, hai thân ảnh đứng vững.

Trước ngực Hứa Linh Hoàng bây giờ nứt toác, một mảng cháy đen toả khói khét lẹt.

Mà đứng trước mặt ông ta là một lão giả tóc bạc mặt hồng hào, đôi mắt nhìn Tần Ninh chăm chú.

Cảnh giới Nhân Vị trung kỳ!

“Hứa Ngọc Long!”

Thánh Trường Tồn lúc này quát khẽ một tiếng, khuôn mặt lộ rõ sự kinh ngạc.

Hứa Ngọc Long, trưởng tộc đời trước của Hứa gia, nhưng mà nghe nói trăm năm trước đã cưỡi hạc đi về tây phương, thật không ngờ ông ta vẫn chưa chết!

Hơn nữa còn đạt đến cảnh giới Nhân Vị trung kỳ!

Cảnh giới Tam Vị có ba cảnh giới lớn là Nhân Vị, Địa Vị và Thiên Vị, ba cảnh giới này cũng được chia ra thành sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.

Mà khoảng cách giữa ba cảnh giới nhỏ này có thể nói là cực kỳ lớn.

Khoảng cách giữa cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ và trung kỳ có thể so sánh với sự chênh lệch giữa cảnh giới lục chuyển và cửu chuyển.

Bản thân Thánh Trường Tồn là vô địch cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ.

Những năm gần đây, ông ta vẫn luôn bị kẹt lại ở cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ, mãi mà vẫn không tấn thăng lên được một cấp.

Vậy mà Hứa Ngọc Long lại đã tấn thăng đến cấp bậc này rồi.

Nhân Vị trung kỳ.

Hứa Ngọc Long lúc này cũng không để ý đến Thánh Trường Tồn, ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh.

“Ngươi đến từ Cửu U đại lục, là hậu nhân của Tần gia?”

Hứa Ngọc Long trầm giọng nói: “Cửu U Đại Đế trước kia uy chấn Cửu U thậm chí những đại lục xung quanh cũng đều đã nghe đến cái tên ấy”.

“Xem ra cho dù Cửu U Đại Đế đã mất thì nội tại của dòng dõi Tần thị vẫn rất mạnh, cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển mà có năng lực như này, quả đúng là hiếm thấy!”

“Ông quan tâm ta là ai làm gì?”

Tần Ninh lười nhác nói.

Vù vù...

Lúc này có mấy thân ảnh bay đến.

“Lão đế vương của cổ quốc Thiên Phong... Thiên Nhất Thành!”

“Lão tông chủ của Bắc Thương tông... Thiên Sơn Nhất Kiếm!”

Thánh Trường Tồn nhìn thấy hai người trong số đó, sắc mặt khó coi.

Hứa Ngọc Long, Thiên Nhất Thành, Thiên Sơn Nhất Kiếm đều là những thiên tài toả sáng vạn năm trước, là tam đại bá chủ đứng đầu.

Thật không ngờ bọn họ vẫn chưa chết!

Hơn nữa ba người này mỗi người còn mang theo một người đến, đương nhiên cũng là vô địch cảnh giới Nhân Vị trung kỳ.

Sáu cảnh giới Nhân Vị trung kỳ khổng lồ cùng đến.

Tam đại bá chủ lần này quyết tâm phải tiêu diệt thư viện Thánh Hiền.

Thật đúng là một cuộc đại chiến!

Tần Ninh cười cười.

“Phụ thân, Khôn nhi chết rồi...”, Hứa Linh Hoàng lúc này oán hận nói.

“Tài nghệ không bằng người!”

Hứa Ngọc Long cũng chẳng thương xót mấy.

Sống đến tuổi của lão ta thì chuyện con cháu đời sau bỏ mạng đã chẳng còn xem trọng.

Lần xuất quan này, lão ta đến là vì khu vực Cổ Tháp.

Còn những chuyện khác cũng chỉ là hư vô mà thôi.

Theo đuổi thực lực mạnh mẽ mới là chính đạo.

Hứa Ngọc Long nhìn về phía Tần Ninh nói: “Lần này là đại lục Bắc Thương giao tranh, không liên quan đến Cửu U đại lục, ngươi vẫn là nên rời đi đi!”

“Vậy thì không được!”

Tần Ninh cười nói: “Ta đã thoả thuận xong với thư viện Thánh Hiền rồi, không thể đổi ý được!”

“Nói nhảm nhiều như thế làm gì, cứ trực tiếp giết chết là xong!”

Thiên Nhất Thành lúc này không nhịn được quát lên.

Thời điểm vẫn còn là đế vương của cổ quốc Thiên Phong, tính khí của lão ta vốn đã nóng nảy, đã nhiều năm như vậy mà vẫn chẳng thay đổi gì.

Lão tông chủ Thiên Sơn Nhất Kiếm của Bắc Thương tông lúc này cũng gật đầu.

Khu vực Cổ Tháp đã mở ra, bọn họ đợi không nổi nữa rồi.

“Các vị đến thư viện Thánh Hiền của ta hình như rất khẩn thiết nhỉ?”

Lúc này đột nhiên có một tiếng cười nhạt vang lên.

Ba thân ảnh đáp xuống.

Lão ngoan đồng của thư viện Thánh Hiền đến rồi.

Đối với mấy lão ngoan đồng này mà nói thì việc bế quan tu luyện, tìm kiếm đột phá mới là việc quan trọng hàng đầu.

Lần này thư viện Thánh Hiền gặp đại nạn, bọn họ bất đắc dĩ mới phải xuất quan.

Ba vị cảnh giới Nhân Vị trung kỳ.

“Nhâm lão! Tuân lão! Công Tôn tiên sinh!”

Nhìn thấy ba thân ảnh vừa đến, Thánh Trường Tồn lập tức cung kính chắp tay chào hỏi.

Thời gian ba vị này đã ở bên trong thư viện Thánh Hiền lâu hơn ông ta, địa vị cao hơn ông ta, thực lực cũng mạnh hơn nhiều.

Chỉ nhìn riêng điểm này, thư viện Thánh Hiền có ba đại nhân cảnh giới Nhân Vị trung kỳ, nội tình mạnh hơn bất kỳ bên nào so với ba bên.

Nhưng nếu ba bên liên thủ thì thư viện Thánh Hiền cũng khó mà ngăn cản.

“Ba chọi sáu, các ngươi cũng quá tự tin rồi đấy!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của người thư viện Thánh Hiền đều vô cùng khó coi.

Trong lòng của Mặc Uyên Tử lúc này càng thêm khổ sở.

Mặc gia ở thư viện Thánh Hiền cũng có một vị đầu trùm vô địch: Mặc Thiên Tử!

Thế nhưng điểm mấu chốt là Mặc Thiên Tử sẽ không vì thư viện Thánh Hiền hay Mặc gia mà ra tay!

Trước mắt, vai trò của một mình Tần Ninh cũng chưa chắc chắn.

Đối phương có sáu cảnh giới Nhân Vị trung kỳ, ba cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ.

Mà thư viện Thánh Hiền chỉ có viện trưởng Thánh Trường Tồn là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ và ba người Nhâm lão, Tuân lão và Công Tôn tiên sinh là cảnh giới Nhân Vị trung kỳ.

Cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển thì thư viện Thánh Hiền cũng ít hơn tam đại bá chủ.

Tình hình trước mắt cho thấy dù thế nào thì thư viện Thánh Hiền cũng rơi vào thế hạ phong.

Còn về phần ưu thế ở võ trường bên kia, nếu như ở đây thua một lần thì ở bên đó cũng sẽ chẳng còn chiếm được ưu thế nữa!

Hạ Tịch Lâm khẽ nói: “Tần Ninh, giao dịch mà ngươi nói chính là như này sao?”

“Ông có tin ngươi nói thêm câu nữa ta một kiếm chém chết ông không?”

Tần Ninh nhìn Hạ Tịch Lâm, hừ lạnh một tiếng.

“Ta nói được làm được, giải quyết xong bên ngoài ta liền đến đây tiếp tục giúp các ông giải quyết!”

“Ông vội cái gì? Vội đi đầu thai à?”

Tần Ninh vừa nói xong, Hạ Tịch Lâm chỉ biết mở to miệng, một lời cũng không thốt ra được.

Nếu như Tần Ninh chém một kiếm về phía ông ta thì cho dù có là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển thì ông ta cũng phải chết.

Tần Ninh vừa rồi đã trực tiếp chém chết tươi ba người đấy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom