• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.one TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bắt Lấy Tình Yêu: Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài

62166.

(Chú thích: * dùng để hình dung yêu thầm, yêu đơn phương trong tình yêu)



Trên tầng thượng của khách sạn, Quý Phong cầm một bình rượu Whisky uống ừng ực từng ngụm. Thượng Quan Trì đi đến bên cạnh, vỗ vào bờ vai hắn: “Không sao chứ?”



Hắn bất lực ngước mắt: “Không sao.”



“Không cần đau khổ vì cái loại phụ nữ này. Cũng may là phát hiện ra cô ta không chung thủy trước hôn nhân, tránh để cô ta cắm sừng cậu.”



“Bây giờ cũng có khác gì bị cắm sừng đâu?”



Quý Phong trào phúng cười cười.



“Chí ít sau này sẽ không như thế nữa. Nếu hôm nay cậu không phát hiện ra sự phản bội của cô ta thì cậu cũng sẽ không biết chính mình bị cắm sừng bao lâu nữa.”



Tình cảm hai năm cứ như vậy trôi đi. Trái tim Quý Phong rỉ máu, từ nay về sau, hắn sẽ không tin tưởng vào tình yêu, lại sẽ không tùy tiện giao trái tim mình cho một người khác.



Chuyến du lịch ngọt ngào vốn dĩ sẽ kéo dài trong ba ngày đành kết thúc bởi tình cảm tan vỡ của Quý Phong. Sau khi trở về, Quý Phong xin nghỉ phép một tháng để xốc lại tâm trạng hỗn loạn và tình cảm vỡ vụn.



Quý Phong vừa mới nghỉ phép, Thượng Quan Trì liền xui xẻo. Những việc căn bản anh không cần phải động đến thì bây giờ đều phải tự thân vận động đi làm. Mỗi ngày anh đều đi sớm về trễ, sau khi về nhà còn phải làm việc đến đêm khuya. Rốt cuộc, Tư Đồ Nhã không thể chịu được nữa.



“Chúng ta không được ăn cơm tối với nhau đã một tuần rồi đấy, anh có biết không?”



Cô đứng trước bàn làm việc của Thượng Quan Trì, oán trách nhắc nhở.



Thượng Quan Trì vẫn đang đánh máy, nhìn chằm chằm màn hình trả lời: “Gần đây anh bận nhiều việc.”



“A, trước kia còn bảo em quan trọng hơn công việc, xem ra đều là lời nói gió bay.”



Lúc này anh mới hướng mắt nhìn cô, dù bận rộn nhưng vẫn ung dung hỏi: “Em đang trách anh lạnh nhạt với em sao?”



Tư Đồ Nhã tức giận lườm anh một cái: “Không phải oán trách anh lạnh nhạt với em, là em không đành lòng nhìn anh vất vả như thế.”



“Haiz, Quý Phong nghỉ phép, anh là tổng giám đốc công ty, không vất vả thì làm sao bây giờ?”



“Không phải anh còn có hai vị thư ký mỹ nữ à?”



“Bọn họ chỉ xử lý những chuyện đơn giản, Quý Phong phụ trách những công việc cơ mật của công ty, không thể tùy tiện giao cho người khác xử lý.”



“Thế à…”



Tư Đồ Nhã giật mình, vuốt đôi lông mày mỏi mệt của Thượng Quan Trì, đột nhiên ngoan ngoãn hỏi: “Nếu không thì em đến giúp anh được không?”



“Em?”



“Đúng vậy. Anh cũng đừng coi thường em. Em đã tự học quản lý doanh nghiệp và kế hoạch thương mại đấy.”



Thượng Quan Trì suy nghĩ vài giây, nhớ đến chuyện Tư Đồ Nhã đối phó với Tư Đồ Trường Phong trước kia, dường như quả thật có chút đầu óc kinh doanh, không khỏi đáp ứng: “Thế thì tốt. Nếu như em cảm thấy ở nhà mãi cũng chán thì đi giúp anh cũng tốt.”



Kỳ thật anh có một tư tâm nho nhỏ, chính là có thể nhìn thấy Tư Đồ Nhã nhiều hơn.



Trên thực tế, năng lực tiếp thu và khả năng học tập của Tư Đồ Nhã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của anh. Vẻn vẹn nửa ngày, cô đã hiểu rõ quy trình vận hành.



Thượng Quan Tình Tình rất nhanh liền biết chuyện Quý Phong và Dương Văn Lệ. Mệt mỏi bước vào công ty, vừa thấy Tư Đồ Nhã liền hỏi: “Chị dâu, Quý Phong đâu rồi?”



Tư Đồ Nhã lắc đầu: “Chị chỉ biết là đi nghỉ phép, nhưng cụ thể đi đâu thì chị không biết.”



Thượng Quan Tình Tình nhướng mày: “Tại sao hôm đấy không cho em đi cùng?”



“Đưa em đi thì chuyện sẽ không thuận lợi như thế rồi.”



“Em cũng sẽ không phá hoại.”



Tư Đồ Nhã đang bận việc trên tay, không tập trung trả lời: “Đều là chuyện đã qua rồi, còn truy cứu làm gì.”



“Vậy chị thật sự không biết Quý Phong đang ở đâu sao?”



“Không biết thật, chị mà biết chẳng lẽ chị lại không nói cho em?”



Nhìn chị dâu không giống nói dối, Thượng Quan Tình Tình hếch cằm lên: “Em đi hỏi anh trai em. Anh ấy chắc chắn sẽ biết.”



Cô đi vào văn phòng Tổng giám đốc, giả bộ đáng yêu hỏi: “Anh ơi, Quý Phong đi đâu rồi?”



Thượng Quan Trì không nhìn cô lấy một cái, liền chắc chắn trả lời: “Không biết.”



“Không thể nào! Làm sao anh không biết được? Anh không muốn nói cho em đúng không?”



Thượng Quan Tình Tình tức giận nhìn anh chằm chằm.



“Làm sao anh biết được? Anh cũng không phải con sâu trong bụng hắn.”



“Vậy anh ấy muốn đi chỗ nào chí ít cũng sẽ nói cho anh biết chứ!”



Thượng Quan Trì thở dài: “Hắn là người trưởng thành, có cuộc sống riêng của hắn, không phải điều gì cũng nói cho anh nghe. Còn em, bây giờ vẫn đang học đại học, hẳn là nên lấy việc học làm chính, đừng chỉ biết xoay quanh một người đàn ông suốt ngày thế.”



Dù cho Thượng Quan Tình Tình cầu xin thế nào, Thượng Quan Trì đều một mực khẳng định không biết. Kết quả cái muốn hỏi thì không hỏi được, lại còn bị quở trách một trận.



Tư Đồ Nhã nhìn thấy cô em chồng thất thểu đi từ trong văn phòng của Thượng Quan Trì ra, liền đi qua hỏi: “Thế nào rồi? Không hỏi được à?”



Thượng Quan Tình Tình thút thít gật đầu: “Vâng. Anh ấy không nói cho em. Em có thể nhìn thấy từ trong mắt anh ấy, rõ ràng anh ấy biết…”



Tư Đồ Nhã hít sâu một hơi, an ủi cô em chồng: “Em về trước đi, chuyện này giao cho chị.”



“Chị dâu, chị có thể hỏi giúp em sao?”



“Chỉ cần anh ấy biết, chị nhất định sẽ hỏi ra giúp em.”



Thượng Quan Tình Tình cảm ơn rồi trở về nhà. Tư Đồ Nhã cầm một chồng tài liệu đi vào văn phòng Tổng giám đốc, ném phịch một cái lên mặt bàn: “Bao giờ thì Quý Phong mới về đây?”



“Sao vậy?”



Thượng Quan Trì nghi ngờ ngước mắt dò hỏi cô.



“Em sắp mệt chết rồi, lại không có tiền lương lao động nữa.”



Ha ha, Thượng Quan Trì cười cười: “Em mới đến làm được mấy ngày thôi? Được ba ngày chưa nhỉ?”



“Sao lại chưa được ba ngày? Đến năm giờ chiều, vừa đúng ba ngày.”



“Anh trả tiền lương cho em nhé, cao gấp mười lần lương của Quý Phong?”



Tư Đồ Nhã gật đầu: “Cũng được thôi. Nhưng dù sao anh cũng phải nói cho em là Quý Phong đi đâu chứ, và lúc nào thì mới về? Để em còn biết đường lường trước.”



“Hắn đi Lệ Giang, ước chừng nửa tháng sau về.”



“Ồ, em biết rồi.”



Tư Đồ Nhã quay người đi ra ngoài, lại dường như nghĩ đến điều gì nên lại quay lại: “Cho em mượn điện thoại di động của anh một chút.”



“Làm gì?”



“Gọi điện thoại, điện thoại di động của em hết pin rồi.”



“Máy bàn không gọi được sao?”



“Em muốn dùng di động của anh đấy thì sao? Làm sao nào, trong điện thoại di động có cái gì bí mật không thể để em biết sao?”



Thượng Quan Trì dở khóc dở cười, đưa di động cho cô: “Tùy em khám xét.”



Tư Đồ Nhã nhận điện thoại, bước nhanh ra khỏi văn phòng, lướt tìm danh bạ điện thoại vài lần mới tìm thấy một số điện thoại khác của Quý Phong, lấy bút xột xoạt ghi lại.



Vào ban đêm, nhà Thượng Quan liền rối loạn. Thượng Quan Tình Tình để lại một tờ giấy, bỏ nhà ra đi.



Thượng Quan Trì vừa nhìn thấy lời nhắn trên giấy liền quay đầu chất vấn Tư Đồ Nhã: “Em nói cho nó hả?”



Tư Đồ Nhã chột dạ gật đầu: “Vâng.”



“Theo anh lên đây.”



Anh thô lỗ kéo tay cô, nổi giận đùng đùng lên lầu, khóa cửa phòng, gầm nhẹ: “Ai bảo em nói cho nó biết?”



“Không ai bảo em cả, chỉ là em muốn.”



“Em muốn ăn đòn đúng không? Biết rõ Quý Phong không thích nó, còn để nó đi tìm hắn?”



“Tình yêu thì phải tranh thủ. Bây giờ là thời điểm trái tim của Quý Phong yếu ớt nhất, đối với Tình Tình mà nói thì đây là cơ hội tốt để tiến vào trái tim hắn.”



“Em làm như ai cũng giống anh sao? Tổn thương tình cảm xong đều có thể tùy tiện để cho ai bước vào trái tim mình cũng được?”



Tư Đồ Nhã trừng lớn mắt, ngửa đầu lên: “Làm sao, anh hối hận rồi à?”



“Anh không hối hận, chỉ là Tình Tình không giống như em, em có thể đao thương bất nhập, thế nhưng nó không được. Nó lúc nào cũng có nguy hiểm tính mạng. Em để nó đi tìm Quý Phong như thế, nếu Quý Phong có nói gì quá đáng, đối với nó mà nói thì đúng là một loại tổn thương sâu sắc!”



“Tình yêu không có cách nào khống chế, Tình Tình tất nhiên biết chuyện Quý Phong và Dương Văn Lệ tan tành rồi thì sẽ không án binh bất động. Hôm nay anh có thể cản nó, ngày mai cũng có thể cản nó được sao?”



“Có thể cản được ngày nào hay ngày ấy.”



“Anh đây là tư tưởng trốn tránh, không tin vào em gái anh. Nếu là em, em sẽ không để Tình Tình trốn tránh, em nhất định sẽ cổ vũ con bé dũng cảm đi tìm tình yêu đích thực của mình, chỉ cần cố gắng, cho dù thất bại cũng là dũng sĩ.”



“Ừ, cho nên hiện tại Tình Tình đi rồi không phải là do em ban tặng sao?”



“Chờ về sau hai người kết lương duyên rồi, anh sẽ phải cảm ơn em!”



“Vậy cũng phải có ngày đó mới được!”







Thượng Quan Tình Tình đến Lệ Giang, lập tức gọi điện thoại cho Quý Phong. Nghe được giọng nói quen thuộc, cô hưng phấn nói: “Anh Quý Phong, em đến Lệ Giang, anh có thể tới đón em một chút được không?”



Quý Phong giật mình, tức giận nói: “Em tới làm gì?”



“Em tới tìm anh mà. Bây giờ em đang ở sân bay, chưa quen cuộc sống ở đây. Anh nhất định phải tới đón em đấy. Không gặp không về.”



Không đợi Quý Phong nói tiếng nào, Thượng Quan Tình Tình liền cúp điện thoại, không để hắn có cơ hội cự tuyệt.



Nửa tiếng sau, cô thấy Quý Phong bước từ trên xe taxi xuống, vội chạy tới, ôm chặt lấy hắn: “Em biết anh sẽ đến mà. Anh Quý Phong, anh có khỏe không?”



Quý Phong đưa tay đẩy cô ra khỏi ngực mình, lạnh lùng nói: “Buổi chiều còn có một chuyến bay về. Chuẩn bị quay về đi.”



Nghe hắn bảo cô về, Thượng Quan Tình Tình ngổi xổm lên nền đất: “Em không về! Em từ xa xôi chạy tới đây tìm anh không phải chỉ để gặp anh một chút rồi về!”



“Vậy em còn muốn làm gì?”



Ngữ khí của Quý Phong đã có chút tức giận.



“Em có lời muốn nói với anh!”



Hắn kéo cô lên: “Được. Vậy thì tìm một chỗ nói chuyện, xong sớm về sớm.”



Hai người tới một quán cà phê. Quý Phong sắc mặt âm trầm mở miệng: “Nói đi, anh nghe.”



“Em biết chuyện giữa anh và Dương Văn Lệ.”\



“Thì?”



“Anh đừng đau lòng. Cô ta không đáng để anh đau lòng!”



“Anh không đau lòng.”



“Anh đến với em đi. Em sẽ không phản bội anh đâu!”



Ha ha, Quý Phong trào phúng cười cười: “Em cho rằng chuyện tình cảm có thể tùy tiện như thế sao? Muốn đến với ai thì đến với người đó? Vậy anh khác Dương Văn Lệ ở đâu chứ?”



“Em thích anh từ lâu rồi, anh không phải không biết.”



“Nhưng anh…”



Quý Phong vừa định nói hắn không có ý giống cô, nghĩ đến Tình Tình không thể bị kích thích liền đổi giọng: “Anh hiện tại vừa thất tình, còn chưa có dự định tiếp nhận mối tình mới.”



Thượng Quan Tình Tình nhếch miệng cười một tiếng: “Không sao cả, em có thể đợi anh, lâu thế nào cũng đợi.”



Yên lặng một lúc, Quý Phong bất đắc dĩ nói: “Tình Tình, em không cần chờ anh. Bây giờ em vẫn còn nhỏ, chưa tiếp xúc nhiều với đàn ông. Chờ sau này em lớn, tầm mắt rộng hơn, em sẽ phát hiện có nhiều người đàn ông còn tốt hơn anh.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom