Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-315
Chương 316: Bóng tối dần kéo đến (3)
Ánh mặt trời buổi chiều không tính là quá nhức mắt, lại thêm khu biệt thự trồng rất nhiều cây xanh, dọc đường đều là cây cối và bụi cây, thậm chí còn có bãi cỏ nhân tạo lớn, đi cả quãng đường mà không hề cảm thấy khô nóng chút nào
Đúng lúc Hà Tư Ca chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc: “Chị!” Cô quay đầu lại, nhìn thấy Minh Duệ Viễn
“Cậu lại trốn học à?” Hà Tư Ca không tự chủ được cau mày lại, có chút tức giận chất vấn
Nghe giọng cô, Minh Duệ Viễn lập tức thở phào nhẹ nhõm
Xem ra cậu ta cược đúng rồi
Minh Duệ Viễn cược, vì để Hà Tư Ca dưỡng thai thật tốt, nhất định Phó Cẩm Hành sẽ không vội nói thân phận thật của mình với cô
Dĩ2nhiên, đây chỉ là suy đoán của cậu ta mà thôi
Chỉ có điều, nhìn phản ứng của Hà Tư Ca, Minh Duệ Viễn biết lần này suy đoán của mình không sai
Nếu cô biết mình là ai, tuyệt đối sẽ không dùng giọng điệu đó nói chuyện với mình nữa
“Lần này chị đổ oan cho tôi rồi, tôi không trốn học, bởi vì chiều nay là tiết tiếng Anh, tôi xin miễn học môn này”
Minh Duệ Viễn đi đến trước mặt Hà Tư Ca, cười hì hì nói
“Cũng đúng” Cô gật đầu, “Cậu là lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, ngôn ngữ chắc chắn không thành vấn đề” Minh Duệ Viễn có chút ngượng ngùng nói: “Đúng thế” Dùng một chút, cậu ta cũng tò mò hỏi: “Chị, sao chị lại ở đây một mình? Chị đã mang thai rồi, tuyệt đối đừng đi linh tinh,7tôi nghe nói, tốt nhất nên nằm ở nhà nghỉ ngơi”
Nghe vậy, Hà Tư Ca bật cười: “Cũng không đến mức yếu ớt như vậy, tôi chỉ cảm thấy khó chịu, ra ngoài tản bộ chút thôi”
Cô cứ nghĩ gặp Minh Duệ Viễn ở đây chỉ là trùng hợp, dù sao cậu ta cũng ở ngay bên cạnh, đi ra đi vào, không có gì lạ
Trên thực tế, Minh Duệ Viễn luôn theo dõi nhất cử nhất động của Hà Tư Ca
Nhìn thấy cô ra ngoài, cậu ta cũng vội vàng đi theo, cố ý tạo ra cơ hội tình cờ gặp nhau
“Vừa vặn, tối đi với chị nhé”
Minh Duệ Viễn đề nghị: “Bên kia có một đài phun nước, bên cạnh có một hàng ghế dài, có thể ngồi nghỉ ngơi” Hà Tư Ca đồng ý
Hai người đi qua đó, quả nhiên nhìn thấy một đài9phun nước nhỏ
Đến gần nhìn thấy dưới đáy nước có hơn trăm đồng xu lớn nhỏ
“Đây không phải là đài phun nước Trevi, thế mà lại có người cầu nguyện ở đây, thật là buồn cười”
Minh Duệ Viễn kéo khóe miệng lên, cười nhạo
Hà Tư Ca cũng nhìn thấy tiền xu bên trong, cô mím môi cười: “Chỉ mong chút điềm lành mà thôi, cũng chưa chắc là ước nguyện vọng không thiết thực gì”
Giống như rất nhiều người già đều sẽ nói, con người sống trên đời, cuộc sống khó khăn xô bồ, dù sao phải có hy vọng mới có thể chống đỡ được
Cũng chính là đạo lý này
Đáng tiếc, đứa trẻ vừa ra đời đã không thiếu cái gì như Minh Duệ Viễn chỉ sợ sẽ không hiểu
“Cậu có tiền xu không?” Hà Tư Ca đột nhiên nổi hứng, cũng muốn dùng tiền xu5cầu nguyện
“Không có” Minh Duệ Viễn thành thật trả lời
Cậu ta cũng như cô, ra ngoài chỉ mang theo điện thoại, ngay cả ví tiền cũng không mang
“Vậy thì thôi” Dù sao Hà Tư Ca cũng chỉ là nhất thời nổi hứng mà thôi
Ai ngờ Minh Duệ Viễn suy nghĩ một chút, đột nhiên nhảy vào trong đài phun nước! Cái thời tiết này, nói lạnh không lạnh, nhưng nói nóng cũng không nóng
Cậu ta đứng ở trong nước như vậy, cúi người nhặt hai đồng tiền xu, sau đó lại nhảy ra ngoài
Hà Tư Ca lui về phía sau một bước, nghẹn họng nhìn cậu ta: “Cậu
cậu làm gì thế hả?”
Minh Duệ Viễn giữ nước trên chân, xòe lòng bàn tay ra trước mặt cô
“Đây, không phải là có rồi sao?”
Cô dở khóc dở cười nhìn cậu ta: “Này, không hỏi mà lấy là ăn trộm,3tôi không cần” Minh Duệ Viễn ngẩn ra một chút, lập tức lắc đầu, tỏ ý không đồng tình với cách nói của Hà Tư Ca
“Những đồng tiền xu này để ở đây, cũng không ai nói là của mình
Tôi nhảy xuống lấy nó lên, vậy là chứng minh nó là của tôi rồi
Dù sao chị muốn thì tôi lấy cho chị, có gì mà không thể” Cậu ta còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ
Hà Tư Ca do dự, giơ tay ra lấy một đồng
“Mau lên, bây giờ có tiền xu rồi, chị mau cầu nguyện đi” Thấy cô cầm lấy, Minh Duệ Viễn rất vui vẻ, lập tức giục
Hà Tư Ca cầm đồng tiền xu lạnh như băng kia, nhắm mắt lại, chắp hai tay vào với nhau
Im lặng nói mấy câu trong lòng, Hà Tư Ca dùng sức ném đồng tiền xu kia xuống đài phun nước
“Keng!”
Quả nhiên tiền xu rơi xuống đáy nước
“Woa, ném vào thật rồi, tốt quá”
Hà Tư Ca mở mắt ra, vui mừng nói
Nhìn thấy cô vui vẻ, Minh Duệ Viễn cũng không tự chủ được cong khóe miệng lên
Cậu ta cũng bắt chước hành động vừa rồi của Hà Tư Ca, nhắm mắt lại, mặc niệm, dùng sức ném một cái
Kết quả, đồng tiền xu kia lại vạch một đường vòng cung thật dài giữa không trung, sau đó rơi vào bụi cỏ phía xa
“Đệch!”
Minh Duệ Viễn khẽ chửi bậy một câu, tức giận nhấc chân lên, dùng sức đạp lên thành đài phun nước, “Này, cậu làm gì thế hả?” Hà Tư Ca vội vàng kéo cậu ta lại nhẹ giọng khuyên nhủ: “Đừng làm bừa, chỉ là tùy tiện chơi vui chút thôi, cũng không phải thật” Minh Duệ Viễn thu chân lại, ngẩng đầu lên nhìn thẳng về phía cô: “Vừa rồi chị ước gì thế?”
Cô ngẩn ra, sau đó cười nói: “Tôi không nói đâu, nói ra sẽ không linh”
Bên cạnh có một hàng ghế dài, Hà Tư Ca kéo Minh Duệ Viễn đi đến, muốn ngồi xuống nghỉ ngơi
Cô vừa định ngồi xuống, Minh Duệ Viễn lại giơ tay ra ngăn lại: “Đợi đã”
Nói xong, cậu ta cởi áo khoác trên người xuống, trải lên trên ghế
“Bây giờ chị ngồi đi, đừng để bị lạnh” Thấy Minh Duệ Viễn chu đáo như vậy, Hà Tư Ca cảm thấy, đứa bé này cũng không phải là không ngoan
Có lẽ cậu ta chỉ là quá thiểu tình yêu thương của người thân và bạn bè, nên mới hay tỏ ra bướng bỉnh ngang ngược như vậy
Nghĩ như vậy, tâm trạng cô càng trở nên phức tạp
“Cám ơn cậu, A Viễn” Đợi Hà Tư Ca ngồi xuống, Minh Duệ Viễn cũng ngồi xuống bên cạnh cô
Phong cảnh nơi này thật sự không tệ, còn có thể nghe thấy thấp thoáng tiếng chim hót
Nếu như đến hôm thời tiết ấm hơn một chút, nói không chừng sẽ càng náo nhiệt hơn, đến lúc đó có thể dẫn Tân Tân đến đây chơi, Hà Tư Ca nghĩ trong lòng
“Đúng rồi, tôi thấy hình như chị không vui lắm, chẳng lẽ có thai khiến chị rất áp lực sao?”
Im lặng một lúc, Minh Duệ Viễn dùng giọng điệu ông cụ non mà quan tâm hỏi cô
Nhìn gương mặt non nớt của cậu ta, Hà Tư Ca không nhịn được cười: “Sao cậu còn nghiêm túc hơn tôi thế? Thật ra cũng không phải không vui, nhưng”
Cô nghĩ đến những cái bao cao su bị động tay động chân kia, trong lòng như bị nhét một khối chì, vô cùng nặng nề
“Nhưng cái gì? Nói nghe xem, tôi sẽ giữ bí mật cho chị” Minh Duệ Viễn xúi giục, vẻ mặt tò mò” “Không có gì, trẻ con không nên nghe ngóng chuyện của người lớn”
Hà Tư Ca cười
“Chị nói ai là trẻ con? Chị tưởng trẻ con bây giờ giống bọn chị năm đó, cái gì cũng không hiểu à? Hơn nữa” Minh Duệ Viễn cố ý kéo dài giọng, quan sát cô: “Nếu như tôi nhớ không nhầm, năm đó vừa trưởng thành là chị đã ở bên chồng chị rồi đúng không, lúc đó mới lớn hơn tôi hai tuổi mà thôi!”
Hà Tư Ca: “”
Trẻ con bây giờ mồm mép đều lợi hại như vậy à? Cô thừa nhận, hồi đó đúng là mình mới có mười tám tuổi, vừa mới trưởng thành
“Vậy được rồi, cậu có lý, tôi không nói lại được cậu”
Hà Tư Ca nhìn về phía trước, không nói nhiều về vấn đề này với Minh Duệ Viễn nữa
“Có phải là chị không muốn mang thai không?”
Cậu ta thăm dò
“Tôi
tôi vẫn ổn, chỉ là
tôi không thích ngoài ý muốn” Cô ngập ngừng
“Ngoài ý muốn?” Minh Duệ Viễn sờ cằm, hình như hiểu ra điều gì
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, cậu ngồi với tôi một lúc đi, tôi sắp phải về rồi” Hà Tư Ca cầm điện thoại lên nhìn thời gian, sau đó ngậm miệng lại, không muốn nói gì nữa
Minh Duệ Viễn ngoan ngoãn ngồi cùng cô, mười phút sau, hai người dọc theo đường cũ trở về
Cậu ta đưa Hà Tư Ca đến cổng, vẫy tay với cô: “Sau này chỉ còn muốn tản bộ thì đừng đi một mình, có thể gọi tôi”
Cô gật đầu, tạm biệt cậu ta
Thấy Hà Tư Ca bình an vô sự về nhà, sắc mặt cũng tốt hơn vừa rồi nhiều, cuối cùng chị Bình mới yên tâm, vào phòng bếp chuẩn bị nấu bữa tối
Minh Duệ Viễn vừa đi vào nhà, đã nhìn thấy một người quen đi đến phía mình
“Cậu hai” A Hải cung kính chào: “Cậu cả muốn gặp cậu, bảo tôi đến đón cậu” Minh Duệ Viễn khinh thường nhìn hắn: “Anh đúng là một con chó trung thành, anh ấy bảo anh làm gì, anh đều ngoan ngoãn làm, ngay cả kêu một tiếng cũng không dám” Bị sỉ nhục nhưng A Hải không có chút phản ứng nào, vẫn vô cùng khách sáo: “Cậu hai nói đúng
Xe đã đỗ ở bên ngoài rồi, mời cậu lên xe” “Tôi không đi!”
Trên người ướt nhẹp, Minh Duệ Viễn vội về phòng thay quần áo, cậu ta xua tay, định lên tầng
Không ngờ, A Hải tiến lên một bước, giữ lấy vai Minh Duệ Viễn
“Xin lỗi, cậu hại, cậu nhất định phải đi”
Minh Duệ Viễn thử vùng vẫy mấy cái, nhưng căn bản không phải là đối thủ của A Hải “Ai cho anh cái gan này hả? Anh đợi đó!”
Minh Duệ Viễn tức giận chửi mắng mấy câu, nhưng A Hải đứng ở trước mặt vẫn không nhúc nhích
Cậu ta chỉ đành cam chịu số phận, cùng A Hải ra ngoài
Ngoài cửa quả nhiên có một chiếc xe, nhìn dáng vẻ, đã sớm sắp xếp xong xuôi rồi
“Cậu hai, tôi không xuất hiện ngay trước mặt người phụ nữ đó đã là suy nghĩ cho cậu rồi” Vẻ mặt A Hải như cười như không mà nói
“Hừ”
Minh Duệ Viễn đi thẳng lên xe
Chiếc xe đó nhanh chóng khởi động
Cùng lúc đó, Hà Tư Ca bê một cốc nước, đứng ở trước cửa sổ
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một chiếc xe RV màu đen lạ mắt chậm rãi lái khỏi biệt thự của Minh Duệ Viễn
Trước đây, Hà Tư Ca chưa từng nhìn thấy chiếc xe này
Có điều, cô cũng không nghĩ nhiều
***
Nửa tiếng sau, xe dừng lại
Minh Duệ Viễn đẩy mạnh của xe ra, nhảy xuống, đi đầu tiên
Trên đường đi, cậu ta đã thay một bộ quần áo sạch sẽ
Không thể không nói, A Hải không hổ là trợ thủ đắc lực mà Minh Duệ Tư vô cùng tin tưởng, hắn làm việc luôn chu toàn, cho dù là Minh Duệ Viễn cũng rất khó để mà bới lông tìm vết
Đúng lúc Hà Tư Ca chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc: “Chị!” Cô quay đầu lại, nhìn thấy Minh Duệ Viễn
“Cậu lại trốn học à?” Hà Tư Ca không tự chủ được cau mày lại, có chút tức giận chất vấn
Nghe giọng cô, Minh Duệ Viễn lập tức thở phào nhẹ nhõm
Xem ra cậu ta cược đúng rồi
Minh Duệ Viễn cược, vì để Hà Tư Ca dưỡng thai thật tốt, nhất định Phó Cẩm Hành sẽ không vội nói thân phận thật của mình với cô
Dĩ2nhiên, đây chỉ là suy đoán của cậu ta mà thôi
Chỉ có điều, nhìn phản ứng của Hà Tư Ca, Minh Duệ Viễn biết lần này suy đoán của mình không sai
Nếu cô biết mình là ai, tuyệt đối sẽ không dùng giọng điệu đó nói chuyện với mình nữa
“Lần này chị đổ oan cho tôi rồi, tôi không trốn học, bởi vì chiều nay là tiết tiếng Anh, tôi xin miễn học môn này”
Minh Duệ Viễn đi đến trước mặt Hà Tư Ca, cười hì hì nói
“Cũng đúng” Cô gật đầu, “Cậu là lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, ngôn ngữ chắc chắn không thành vấn đề” Minh Duệ Viễn có chút ngượng ngùng nói: “Đúng thế” Dùng một chút, cậu ta cũng tò mò hỏi: “Chị, sao chị lại ở đây một mình? Chị đã mang thai rồi, tuyệt đối đừng đi linh tinh,7tôi nghe nói, tốt nhất nên nằm ở nhà nghỉ ngơi”
Nghe vậy, Hà Tư Ca bật cười: “Cũng không đến mức yếu ớt như vậy, tôi chỉ cảm thấy khó chịu, ra ngoài tản bộ chút thôi”
Cô cứ nghĩ gặp Minh Duệ Viễn ở đây chỉ là trùng hợp, dù sao cậu ta cũng ở ngay bên cạnh, đi ra đi vào, không có gì lạ
Trên thực tế, Minh Duệ Viễn luôn theo dõi nhất cử nhất động của Hà Tư Ca
Nhìn thấy cô ra ngoài, cậu ta cũng vội vàng đi theo, cố ý tạo ra cơ hội tình cờ gặp nhau
“Vừa vặn, tối đi với chị nhé”
Minh Duệ Viễn đề nghị: “Bên kia có một đài phun nước, bên cạnh có một hàng ghế dài, có thể ngồi nghỉ ngơi” Hà Tư Ca đồng ý
Hai người đi qua đó, quả nhiên nhìn thấy một đài9phun nước nhỏ
Đến gần nhìn thấy dưới đáy nước có hơn trăm đồng xu lớn nhỏ
“Đây không phải là đài phun nước Trevi, thế mà lại có người cầu nguyện ở đây, thật là buồn cười”
Minh Duệ Viễn kéo khóe miệng lên, cười nhạo
Hà Tư Ca cũng nhìn thấy tiền xu bên trong, cô mím môi cười: “Chỉ mong chút điềm lành mà thôi, cũng chưa chắc là ước nguyện vọng không thiết thực gì”
Giống như rất nhiều người già đều sẽ nói, con người sống trên đời, cuộc sống khó khăn xô bồ, dù sao phải có hy vọng mới có thể chống đỡ được
Cũng chính là đạo lý này
Đáng tiếc, đứa trẻ vừa ra đời đã không thiếu cái gì như Minh Duệ Viễn chỉ sợ sẽ không hiểu
“Cậu có tiền xu không?” Hà Tư Ca đột nhiên nổi hứng, cũng muốn dùng tiền xu5cầu nguyện
“Không có” Minh Duệ Viễn thành thật trả lời
Cậu ta cũng như cô, ra ngoài chỉ mang theo điện thoại, ngay cả ví tiền cũng không mang
“Vậy thì thôi” Dù sao Hà Tư Ca cũng chỉ là nhất thời nổi hứng mà thôi
Ai ngờ Minh Duệ Viễn suy nghĩ một chút, đột nhiên nhảy vào trong đài phun nước! Cái thời tiết này, nói lạnh không lạnh, nhưng nói nóng cũng không nóng
Cậu ta đứng ở trong nước như vậy, cúi người nhặt hai đồng tiền xu, sau đó lại nhảy ra ngoài
Hà Tư Ca lui về phía sau một bước, nghẹn họng nhìn cậu ta: “Cậu
cậu làm gì thế hả?”
Minh Duệ Viễn giữ nước trên chân, xòe lòng bàn tay ra trước mặt cô
“Đây, không phải là có rồi sao?”
Cô dở khóc dở cười nhìn cậu ta: “Này, không hỏi mà lấy là ăn trộm,3tôi không cần” Minh Duệ Viễn ngẩn ra một chút, lập tức lắc đầu, tỏ ý không đồng tình với cách nói của Hà Tư Ca
“Những đồng tiền xu này để ở đây, cũng không ai nói là của mình
Tôi nhảy xuống lấy nó lên, vậy là chứng minh nó là của tôi rồi
Dù sao chị muốn thì tôi lấy cho chị, có gì mà không thể” Cậu ta còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ
Hà Tư Ca do dự, giơ tay ra lấy một đồng
“Mau lên, bây giờ có tiền xu rồi, chị mau cầu nguyện đi” Thấy cô cầm lấy, Minh Duệ Viễn rất vui vẻ, lập tức giục
Hà Tư Ca cầm đồng tiền xu lạnh như băng kia, nhắm mắt lại, chắp hai tay vào với nhau
Im lặng nói mấy câu trong lòng, Hà Tư Ca dùng sức ném đồng tiền xu kia xuống đài phun nước
“Keng!”
Quả nhiên tiền xu rơi xuống đáy nước
“Woa, ném vào thật rồi, tốt quá”
Hà Tư Ca mở mắt ra, vui mừng nói
Nhìn thấy cô vui vẻ, Minh Duệ Viễn cũng không tự chủ được cong khóe miệng lên
Cậu ta cũng bắt chước hành động vừa rồi của Hà Tư Ca, nhắm mắt lại, mặc niệm, dùng sức ném một cái
Kết quả, đồng tiền xu kia lại vạch một đường vòng cung thật dài giữa không trung, sau đó rơi vào bụi cỏ phía xa
“Đệch!”
Minh Duệ Viễn khẽ chửi bậy một câu, tức giận nhấc chân lên, dùng sức đạp lên thành đài phun nước, “Này, cậu làm gì thế hả?” Hà Tư Ca vội vàng kéo cậu ta lại nhẹ giọng khuyên nhủ: “Đừng làm bừa, chỉ là tùy tiện chơi vui chút thôi, cũng không phải thật” Minh Duệ Viễn thu chân lại, ngẩng đầu lên nhìn thẳng về phía cô: “Vừa rồi chị ước gì thế?”
Cô ngẩn ra, sau đó cười nói: “Tôi không nói đâu, nói ra sẽ không linh”
Bên cạnh có một hàng ghế dài, Hà Tư Ca kéo Minh Duệ Viễn đi đến, muốn ngồi xuống nghỉ ngơi
Cô vừa định ngồi xuống, Minh Duệ Viễn lại giơ tay ra ngăn lại: “Đợi đã”
Nói xong, cậu ta cởi áo khoác trên người xuống, trải lên trên ghế
“Bây giờ chị ngồi đi, đừng để bị lạnh” Thấy Minh Duệ Viễn chu đáo như vậy, Hà Tư Ca cảm thấy, đứa bé này cũng không phải là không ngoan
Có lẽ cậu ta chỉ là quá thiểu tình yêu thương của người thân và bạn bè, nên mới hay tỏ ra bướng bỉnh ngang ngược như vậy
Nghĩ như vậy, tâm trạng cô càng trở nên phức tạp
“Cám ơn cậu, A Viễn” Đợi Hà Tư Ca ngồi xuống, Minh Duệ Viễn cũng ngồi xuống bên cạnh cô
Phong cảnh nơi này thật sự không tệ, còn có thể nghe thấy thấp thoáng tiếng chim hót
Nếu như đến hôm thời tiết ấm hơn một chút, nói không chừng sẽ càng náo nhiệt hơn, đến lúc đó có thể dẫn Tân Tân đến đây chơi, Hà Tư Ca nghĩ trong lòng
“Đúng rồi, tôi thấy hình như chị không vui lắm, chẳng lẽ có thai khiến chị rất áp lực sao?”
Im lặng một lúc, Minh Duệ Viễn dùng giọng điệu ông cụ non mà quan tâm hỏi cô
Nhìn gương mặt non nớt của cậu ta, Hà Tư Ca không nhịn được cười: “Sao cậu còn nghiêm túc hơn tôi thế? Thật ra cũng không phải không vui, nhưng”
Cô nghĩ đến những cái bao cao su bị động tay động chân kia, trong lòng như bị nhét một khối chì, vô cùng nặng nề
“Nhưng cái gì? Nói nghe xem, tôi sẽ giữ bí mật cho chị” Minh Duệ Viễn xúi giục, vẻ mặt tò mò” “Không có gì, trẻ con không nên nghe ngóng chuyện của người lớn”
Hà Tư Ca cười
“Chị nói ai là trẻ con? Chị tưởng trẻ con bây giờ giống bọn chị năm đó, cái gì cũng không hiểu à? Hơn nữa” Minh Duệ Viễn cố ý kéo dài giọng, quan sát cô: “Nếu như tôi nhớ không nhầm, năm đó vừa trưởng thành là chị đã ở bên chồng chị rồi đúng không, lúc đó mới lớn hơn tôi hai tuổi mà thôi!”
Hà Tư Ca: “”
Trẻ con bây giờ mồm mép đều lợi hại như vậy à? Cô thừa nhận, hồi đó đúng là mình mới có mười tám tuổi, vừa mới trưởng thành
“Vậy được rồi, cậu có lý, tôi không nói lại được cậu”
Hà Tư Ca nhìn về phía trước, không nói nhiều về vấn đề này với Minh Duệ Viễn nữa
“Có phải là chị không muốn mang thai không?”
Cậu ta thăm dò
“Tôi
tôi vẫn ổn, chỉ là
tôi không thích ngoài ý muốn” Cô ngập ngừng
“Ngoài ý muốn?” Minh Duệ Viễn sờ cằm, hình như hiểu ra điều gì
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, cậu ngồi với tôi một lúc đi, tôi sắp phải về rồi” Hà Tư Ca cầm điện thoại lên nhìn thời gian, sau đó ngậm miệng lại, không muốn nói gì nữa
Minh Duệ Viễn ngoan ngoãn ngồi cùng cô, mười phút sau, hai người dọc theo đường cũ trở về
Cậu ta đưa Hà Tư Ca đến cổng, vẫy tay với cô: “Sau này chỉ còn muốn tản bộ thì đừng đi một mình, có thể gọi tôi”
Cô gật đầu, tạm biệt cậu ta
Thấy Hà Tư Ca bình an vô sự về nhà, sắc mặt cũng tốt hơn vừa rồi nhiều, cuối cùng chị Bình mới yên tâm, vào phòng bếp chuẩn bị nấu bữa tối
Minh Duệ Viễn vừa đi vào nhà, đã nhìn thấy một người quen đi đến phía mình
“Cậu hai” A Hải cung kính chào: “Cậu cả muốn gặp cậu, bảo tôi đến đón cậu” Minh Duệ Viễn khinh thường nhìn hắn: “Anh đúng là một con chó trung thành, anh ấy bảo anh làm gì, anh đều ngoan ngoãn làm, ngay cả kêu một tiếng cũng không dám” Bị sỉ nhục nhưng A Hải không có chút phản ứng nào, vẫn vô cùng khách sáo: “Cậu hai nói đúng
Xe đã đỗ ở bên ngoài rồi, mời cậu lên xe” “Tôi không đi!”
Trên người ướt nhẹp, Minh Duệ Viễn vội về phòng thay quần áo, cậu ta xua tay, định lên tầng
Không ngờ, A Hải tiến lên một bước, giữ lấy vai Minh Duệ Viễn
“Xin lỗi, cậu hại, cậu nhất định phải đi”
Minh Duệ Viễn thử vùng vẫy mấy cái, nhưng căn bản không phải là đối thủ của A Hải “Ai cho anh cái gan này hả? Anh đợi đó!”
Minh Duệ Viễn tức giận chửi mắng mấy câu, nhưng A Hải đứng ở trước mặt vẫn không nhúc nhích
Cậu ta chỉ đành cam chịu số phận, cùng A Hải ra ngoài
Ngoài cửa quả nhiên có một chiếc xe, nhìn dáng vẻ, đã sớm sắp xếp xong xuôi rồi
“Cậu hai, tôi không xuất hiện ngay trước mặt người phụ nữ đó đã là suy nghĩ cho cậu rồi” Vẻ mặt A Hải như cười như không mà nói
“Hừ”
Minh Duệ Viễn đi thẳng lên xe
Chiếc xe đó nhanh chóng khởi động
Cùng lúc đó, Hà Tư Ca bê một cốc nước, đứng ở trước cửa sổ
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một chiếc xe RV màu đen lạ mắt chậm rãi lái khỏi biệt thự của Minh Duệ Viễn
Trước đây, Hà Tư Ca chưa từng nhìn thấy chiếc xe này
Có điều, cô cũng không nghĩ nhiều
***
Nửa tiếng sau, xe dừng lại
Minh Duệ Viễn đẩy mạnh của xe ra, nhảy xuống, đi đầu tiên
Trên đường đi, cậu ta đã thay một bộ quần áo sạch sẽ
Không thể không nói, A Hải không hổ là trợ thủ đắc lực mà Minh Duệ Tư vô cùng tin tưởng, hắn làm việc luôn chu toàn, cho dù là Minh Duệ Viễn cũng rất khó để mà bới lông tìm vết
Bình luận facebook