Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 286-290
Chương 286: Anh muốn biết cái gì thì hỏi tôi.
Trên người con mèo hoang nhỏ có quá nhiều che giấu.
Tại sao thời cấp 3 cô đột nhiên lại bỏ học?
Tại sao sau khi bỏ học lại thi đỗ vào Đại học Trung Quốc.
Đằng sau những thông tin bị che giấu này, có phải là có thứ gì đó không thể cho người khác biết không?
Trên người cô khắp nơi đều là bí mật, khiến anh không nhịn được mà muốn vén nó ra.
Ánh mắt Lăng Mặc thâm trầm, “ Lần này đột nhiên cô muốn dùng phòng thí nghiệm, là có liên quan đến ‘ Cuộc thi kỹ thuật dược phẩm Quốc Tế’ sao?
Hạ An Nhiên ngạc nhiên. “ Sao anh biết?”
Lăng Mặc chậm rãi ngồi xuống chỗ Hạ An Nhiên vừa ngồi, “ Tôi nghĩ không ra, có chuyện gì khiến cô vội vàng như vậy muốn dùng phòng thí nghiệm.”
Hạ An Nhiên lườm một cái, “ Người sống biết rõ hết mọi chuyện như anh còn thú vị sao?”
Chắc chắn Lăng Mặc tự mình điều tra cô.
Anh chắc chắn từ lâu đã biết, cô là thành viên của viện nghiên cứu Long Đằng.
Hơn nữa, chuyện Thu Khanh Khanh muốn tham gia cuộc thi, anh chỉ cần điều tra một chút là biết được.
Nhưng đối mặt với một người đàn ông sống thông suốt như vậy, dù Hạ An Noãn rất ngưỡng mộ/kính phục anh, nhưng cô vẫn cảm thấy đau lòng không thể giải thích được.
Sống biết hết mọi thứ quá mệt mỏi.
Không bằng sống mơ hồ chút còn hơn.
Tuy nhiên trong hoàn cảnh của Lăng Mặc , khiến anh phải điều tra bất cứ ai thân cận với mình.
cam tâm tình nguyện làm cô dâu xung hỉ?”
Hạ An Nhiên: “......”
wow!
Tại sao mối quan tâm của tên khốn
này đều là những chuyện linh tinh vậy?
Hạ An Nhiên không nhịn được chất vấn, “ Có thể hỏi những chuyện khác không? Anh không tò mò tại sao thông tin lúc học đại học của tôi đều bị che giấu sao?”
Lăng Mặc sâu xa nhìn con mèo hoang nhỏ một cái, “ Là Thu Lương Nhạc che giấu thông tin cá nhân của cô đi.”
Hạ An Nhiên kinh ngạc, “ Sao anh lại biết được?”
Đôi mắt đen của Lăng Mặc sáng trong, “ Thu Lương Nhạc cỏ lẽ rất
xem trọng cô, nếu không ông ấy cũng sẽ không tùy tiện đưa một số thuốc không có trên thị trường cho cô sử dụng.”
Hạ An Nhiên gật gật đầu, “ Quan hệ của tôi và Thu Khanh Khanh vẫn tốt.”
Lăng Mặc híp mắt, “ Thu Khanh Khanh?”
Hạ An Nhiên ai oán, “Đó không phải là Thu Khanh Khanh quá gian xảo sao, năm đó bắt nạt tôi tuổi còn nhỏ chưa biết gì, ngoan ngoãn, dễ thương lại nghe lời, liền lừa gạt tôi ký một hợp đồng không bình đẳng, hu hu hu, tôi không cẩn thận như vậy bán thân cho Long Đằng, không có tự do của
cuộc sông, thật là quá đáng thương.
Lăng Mặc nhẹ nhàng nhướng mày....
Hai chữ “ bán thân” này để lộ ra không ít vấn đề.
Không phải là từ trước đến nay Thu Lương Nhạc là không ký người sao, nhưng tại sao lại muốn ký với cô?
Trên người con mèo hoang nhỏ, chắc chắn có điểm khiến Thu Lương Nhạc không muốn dễ dàng buông tay.
Lăng Mặc rất thân thiện đưa ra kế sách, “ Vợ của tôi, sao có thể bị người ta lừa được? Tôi để đoàn luật
sư của Tập đoàn Lăng thị ra mặt, giúp cô đi kiện để lấy lại tự do cho bản thân.”
Hạ An Nhiên chỉ là thuận miệng giả vờ đáng thương, đâu có ngờ được Lăng Mặc trực tiếp muốn “đấu võ”?
Vội vàng kéo cánh tay Lăng Mặc, “ Vừa nãy tôi nói chơi thôi, Thu Khanh Khanh đối với tôi rất tốt, tôi ở bên đó cũng rất quen thuộc.”
Chương 287: Nghi ngờ.
Đôi mắt đen sắc lạnh của Lăng Mặc híp lại, “Đối với cô rất tốt?”
Hạ An Nhiên không thẹn với lòng, kiên trì nói.
“ Thu Khanh Khanh đối với tôi cực kỳ tốt! Năm đó thấy tôi tuổi còn nhỏ đã đỗ vào Đại học Trung Quốc, rất dễ thu hút sự chú ý, thị phi và lòng đố kị của người khác, liền cố ý che giấu thông tin cá nhân của tôi từ đại học, hoài bích kì tội* anh hiểu chứ?”
Hoài bích kì tội: người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội.
Ánh mắt Lăng Mặc càng sâu xa, “ Nói như vậy, ông ấy rất tốt.”
Hạ An Nhiên gật đầu như giã tỏi,
“Ông ấy là người tốt!”
Lăng Mặc nhướng mày, lạnh nhạt nói, “ Nếu đã đối với cô tốt như vậy, tôi phải tìm thời gian đi thăm ông ấy một chuyến.”
Hạ An Nhiên ngây người, buột miệng nói, “ Anh gặp ông ấy? ông ấy chính là một lão già xấu, có gi hay mà gặp chứ?”
Giọng nói Lăng Mặc thâm trầm , “Trước đây không biết ông ấy có ân tình lớn với cô như vậy, bây giờ biết
rồi, thân là chồng của cô, tôi sao có thể không bày tỏ chút chứ.”
Khóe miệng Hạ An Nhiên giật giật.
Cô bây giờ vẫn chưa nói với Thu Khanh Khanh chuyện cô xung hỉ cho Lăng Mặc, càng không nghĩ đến cho hai người họ gặp nhau!
Lăng Mặc nhìn thấy vẻ mặt kỳ quặc này của con mèo hoang nhỏ, lại chậm rãi mở miệng, “ Đúng rồi, bên cạnh giáo sư Thu Lương Nhạc còn có một vị đồ đệ không tòi, tên là Nhiễm An đúng không?”
Cơ thể Hạ An Nhiên đột nhiên căng chặt, “ Sao anh lại nhắc đến người
Ánh mắt sâu xa của Lăng Mặc híp lại, “ Nghe nói, anh ta rất lợi hại.”
Hạ An Nhiên làm bộ mặt hung dữ, “ Lợi hại cái rắm, một chút cũng không
lợi hại...Anh ta chính là một tên
khiến người ta thấy ghét!”
Khóe miệng Lăng Mặc nhẹ cong lên, rất có hứng thú, “ Anh ta sao lại chọc tức vợ tôi rồi?”
Hạ An Nhiên lòng đầy căm phẫn lên án, “ Tên Nhiễm An đó vẫn luôn làm đối đầu với tôi cũng thôi đi, lần này lại còn lén lút hợp tác với kẻ thù không đội trời chung của Bùi Kỳ, Bùi Kỳ vì
chuyện này làm phiền tôi suốt, anh nói xem người này có xấu xa không!”
Lảng Mặc nhướng mày, “ Người này có vấn đề, tôi xử lý hắn giúp cô nhé!”
Hạ An Nhiên: “......”
Tên điên này ngày hôm nay sao mở miệng đóng miệng đều muốn giúp cô xử lý người thế?
có một tia thâm sâu xẹt qua nơl đáy mắt.
Sự nghi ngờ càng mạnh mẽ hơn.
Phó viện trưởng Mao Minh Lễ của viện nghiên cứu đang ở trong một nhà hàng tư nhân, trong khi Cát Trì đang ân cần đi cùng một bên.
Nhân dịp đang cơm no rượu say, điện thoại của Mao Minh lễ kêu lên.
Là điện thoại của bên viện nghiên cứu.
Người bên kia điện thoại có chút hoảng hốt, “ Phó viện trưởng, Lăng đại thiếu đến viện nghiên cứu rồi.”
Mao Minh Lễ nhanh chóng đặt đôi đũa trong tay xuống, vội vàng truy hỏi, “ Lẽ nào viện nghiên cứu xảy ra chuyện gì sao?”
Nếu không, Làm sao Lăng đại thiếu có thể đích thân đến?
Mao Minh Lễ vô cùng bất an đứng lên, đi ra khỏi phòng bao riêng.
Người bên kia điện thoại vội vàng giải thích, “ Lăng đại thiếu hình như là đang ăn cơm tối với một người con gái....
Mao Minh Lễ vốn đang vội vàng chuẩn bị quay lại viện nghiên cứu, dừng bước chân, vẻ mặt lo lắng mất đi lộ ra vẻ mặt tự nhiên.
“ Tôi biết rồi, Lăng đại thiếu lần này chỉ là “đi thăm riêng tư ” thôi, các anh không cần đến làm phiền, cỏ chuyện
gì thì tận lực phối hợp là được.
***
Chương 288: Cuộc sống về đêm của vợ chồng.
Tuy rằng Cát Trì không nghe được người bên kia điện thoại nói cái gì, nhưng dựa vào phản ứng và ngôn từ của Mao Minh Lễ cũng đoán ra được một chút tình hình.
Sau khi Mao Minh Lễ cúp điện thoại, lần nữa ngồi lại vào chỗ, Cát Trì dè dặt hỏi, “ Lăng đại thiếu vì Hạ tiểu thư mà đến viện nghiên cứu của chúng ta?”
Mao Minh Lễ gật đầu, “ Từ xưa anh hùng cũng khó qua được ải mỹ nhân a, Lăng đại thiếu cũng như vậy, nhìn cỏ vẻ là cậu ấy thực sự để tâm đến
vị Hạ tiểu thư đó rồi.”
Cát Trì biết được từ miệng của Hạ Văn Huyên, quan hệ của cô ta và Lăng đại thiếu không tồi.
Nhưng vẫn lo lắng, Hạ Văn Huyên cố ý thêu dệt, thổi phồng Lăng đại thiếu yêu thích cô ta 3 phần lên thành 10 phần.
Nhưng mà Lăng đại thiếu lại hạ mình đến viện nghiên cứu bọn họ tìm Hạ Văn Huyên.
ít nhất nói rõ lần này, Hạ Văn Huyên là người trong lòng của Lăng đại thiếu,
Cát Trì cười đáp, “ Lăng đại thiếu để tâm đến Hạ tiểu thư cũng là chuyện tốt, chúng ta chỉ cần chiếu cố/chăm sóc tốt đến Hạ tiểu thư, sau này kinh phí của viện nghiên cứu chắc chắn cũng sẽ dễ nói chuyện.”
Mao Minh Lễ nhìn Cát Trì với ánh mắt sâu xa, “ Vì vậy tôi mới đem nhiệm vụ quan trọng này giao cho cậu.”
Cát Trì vỗ ngực bảo đảm, “ Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ, để Hạ tiểu thư sống thoải mái trong viện nghiên cứu chúng ta.”
Mao Minh Lễ nhìn Cát Trì nịnh hót, không nói nhiều gì nữa.
ông ta bây giờ cũng hơn 40 tuổi rồi, gặp qua không ít người và chuyện.
Lúc còn trẻ cũng tràn đầy khí huyết, lao đầu vào phòng nghiên cứu, xem thường loại người đi cửa sau như Cát Trì.
Nhưng trải qua nhiều năm như vậy, Mao Minh Lễ đã bị mài giũa và hiểu được.
Đứng ở vị trí của ông ta, có một người khôn khéo như Cát Trì ở bên cạnh, cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.
Có một số chuyện ông ta không ra mặt làm được, cứ giao cho anh ta
làm là được.
ánh mắt ngày càng sâu.
Không thể kiềm chế dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lên má cô, “ Thật là không để người ta được an tâm.”
Lúc Hạ An Nhiên tỉnh lại ,đã là ở trên giường.
Giật mình ngồi dậy, đầu óc trống rỗng, tự mình lẩm bẩm, “ Vừa nãy mình không phải là đang ở trên xe sao?”
Vì vậy...
Cô là được Lăng Mặc ôm quay về?
Trong đầu bất giác tưởng tượng ra khung cảnh Lăng Mặc ôm cô theo kiểu công chúa, nhịn không được mặt đỏ đến tận mang tai.
Nhưng một giây sau, trong đầu Hạ An Nhiên đột nhiên thắt lại một cái, nhíu mày thật sâu, “ Không đúng a.”
Không phải Lăng Mặc rất ghét tiếp
xúc với con gái sao?
Hơn nữa còn đặc biệt ghét những người con gái xinh đẹp.
Dáng vẻ xinh đẹp, dễ thương, ngoan ngoãn này của cô có lẽ là loại Lăng Mặc ghét cay ghét đắng.
Nhưng tại sao gần đây Lăng Mặc hết lần này đến lần khác có tiếp xúc thân mật với cô, có phải chỉ vi anh muốn sống lâu hơn nên tìm kiếm sự kích thích không?
Suy nghĩ kỹ lại, vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Vào lúc trong đầu Hạ An Nhiên tràn
đầy nghi hoặc, điện thoại kêu lên.
Là video Bùi Kỳ bắn qua.
Hạ An Nhiên cầm điện thoại, sau khi mở video liền lườm một cái, “ Chị em à, mình với cậu không giống nhau, mình là người có gia đình, buổi tối cần có cuộc sống về đêm của vợ chồng!”
Chương 289: Có trò hay để xem
Bùi Kì bên ngoài cười nhưng khẽ rên rỉ nói: "Người gian ác trong mắt chỉ có công việc, cũng không phải đàn ông, không phải nên làm việc đến sáng sao?"
Hạ An Nhiên:"... cô thật tàn nhẫn với anh họ của mình!"
Bùi Kì xua tay, lộ ra vẻ buồn bã,
"Đừng nhắc đến anh ấy, tôi đang tâm trạng không tốt, tôi cần cô an ủi."
Hạ An Nhiên: "Làm sao vậy?"
Bùi Kì: "Không phải trước đây tôi đã nói với cô rằng đối thủ của tôi sắp
bước vào giới thẩm mĩ, và vào ngày Công ty mới của cô ta khai trương, cô ta đã đặc biệt tổ chức một cuộc họp báo."
Hạ An Nhiên gật đầu, "Họp báo vào ngày mai?"
Bùi Kì nghiến răng nói: "Vốn dĩ họp báo định tổ chức ở Bắc Kinh, nhưng cô ta đột nhiên thay đổi địa điểm, đến Lô Hải tổ chức họp báo."
Hạ An Nhiên: "Đối thủ của cô thực sự giàu có, có thể tùy hứng thay đổi địa điểm tổ chức"
Bùi Kì tức giận rên rỉ, "Hẳn là do biết tin tôi sắp chuyển trụ sở của Công ty
thẩm mỹ đến thành phố Lô Hải, nên mới cố ý tới đây để gây gổ với tôi."
Hạ An Nhiên đoán chừng có lý, "Cô ta vẫn mời cô đến dự hội nghị khai trương của Công ty cô ta sao?"
Bùi Kì vẻ mặt buồn bã, "Cô đoán đúng rồi, cô ta còn đặc biệt gọi điện cho tôi, yêu cầu tôi đến đó..."
Tức giận, Bùi Kì quay mặt thẳng vào camera, "Cô ta coi tôi như một kẻ ngốc, ngày mai khai trương tại sân nhà của cô ta, tôi có nên đến gặp cô ta ở đó không?"
Bùi Kì vốn muốn trở thành một người trưởng thành trong giới thẩm mĩ.
Vì vậy, Bùi Kì không hề thể hiện cảm xúc của mình ở Công ty
Nhưng giờ phút này, khi chỉ có một mình, cô vẫn cảm thấy trong lòng nghẹn khuất, không thể không tìm Hạ An Nhiên để trút bầu tâm sự.
Hạ An Nhiên cảm nhận được Bùi Kì thực sự rất uất ức.
Nếu có một người cứ đuổi theo và "đánh", cô ấy sẽ khó chịu.
Hạ An Nhiên liếc nhìn Bùi Kì thật sâu, "Ngày mai cô phải đi."
Bùi Kì khó hiểu: “ Vì sao?
Khóe môi Hạ An Nhiên nhếch lên một vòng cung, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy, "Có trò hay để xem."
Sáng sớm hôm sau, Hạ An Nhiên ngồi nhờ xe của Lăng Mặc, đến viện nghiên cứu.
Sau khi đến phòng thí nghiệm, thấy Đoạn Thư vẫn chưa đến, trước tiên cô làm những công việc của mình.
nên cô sẽ đi cùng Bùi Kì.
Đoạn Thư không ngẩng đầu, phất phất tay, "Tôi cần phải nghiên cứu số liệu, phỏng chừng ngày mai mới tiến hành làm thí nghiệm, cô đi đi."
Hạ An Nhiên không ngờ việc xin nghỉ phép lại dễ dàng như vậy.
Được sự cho phép của Đoạn Thư, cô thu dọn đồ đạc, rời khỏi viện nghiên cứu.
Chỉ là, vừa đi tới cửa viện nghiên cứu, liền nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nữ, cô ta vừa tức vừa quát lớn. "Viện nghiên cứu có quy định, nếu không có lí do gì đặc biệt, buổi sáng đi làm, buổi tối mới được về. Làm thế nào cô cỏ thể ra ngoài
vào buổi trưa?
Hạ An Nhiên buồn bực quay đầu lại.
Thấy người vừa quở mắng cô là Hạ Vũ Huyên.
Hạ Vũ Huyên nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của Hạ An Nhiên, cơn tức giận của cô ta tức khắc dồn lên đầu.
Trên khuôn mặt kiêu ngạo của cô ta hiện lên một tia bất bình, "Cô nghĩ Viện nghiên cứu là đâu? Mà muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"
***
Chương 290: Lại bị nói “ Cút đi
Hạ An Nhiên khẽ nhíu mày.
Khẩu khí của đối phương, tại sao lại giống như rằng Viện nghiên cứu là nhà của cô ta?
Hạ An Nhiên không muốn nói gì với những người rõ ràng đang kiếm chuyện, không quay đầu lại, tiếp tục đi trên con đường của chính mình.
Nhưng động thái của Hạ An Nhiên rõ ràng khiến đối phương càng thêm khó chịu.
Sau khi Hạ Vũ Huyên đến Viện nghiên cứu, cô được Cát Trì và
những người trong phòng nghiên
cứu của hắn ta săn đón.
Chưa từng nghĩ tới người phụ nữ trước mặt này sẽ lại khiến cô mất mặt nhiều như vậy
Hạ Vũ Huyên tiến lên ngăn Hạ An Nhiên lại, "Cô có nghe thấy tôi đang nói chuyện với cô không?"
Hạ An Nhiên nhìn về phía người kiếm chuyện Hạ Vũ Huyên, "Tôi nghe cô nói chuyện mà cảm thấy khó hiểu. Buổi trưa cô có thể ra ngoài, tại sao tôi lại không được ra ngoài?"
Hạ Vũ Huyên hất cằm lên, "Tôi và cô giống nhau sao? Nếu cô là người
không có quy tắc, vậy thì nhanh chóng cút ra khỏi đây! Viện nghiên cứu này không phải là nơi để cô làm loạn."
Hạ An Nhiên không hiểu, cô ấy giống một người đần độn lắm sao?
Vừa bị bắt lỗi hôm qua, bây giờ lại bị bắt lỗi thêm lần nữa.
Hạ An Nhiên cười cười nói:" Vậy thì khiến cô thất vọng rồi, tôi sẽ không dễ dàng cút ra khỏi đây."
Hạ Vũ Huyên tức giận, trừng mắt to hết cỡ, "Đừng tưởng, tôi không biết cô ở lại Viện nghiên cứu, là có âm mưu gi"
Còn không phải là tự nhận mình có một chút nhan sắc, ở trong Viện nghiên cứu mưu toan ý đồ, muốn thử xem có thể gặp mặt Lăng thiếu gia được hay không
Hừ....
Cô ta làm sao có thể để cho người phụ nữ này được như ý?
Hạ Vũ Huyên ánh mắt đầy lửa, "Cô hôm nay tự ý rời khỏi Viện nghiên cứu, bây giờ tôi sẽ đi gặp Phó viện trưởng, cô liền bị đuổi khỏi đây."
Hạ An Nhiên nhún vai, "Tôi là một người có kỉ luật. Ban nảy, tôi đã nói với cấp trên của tôi, và anh ấy đồng ý
cho tôi ra ngoài.
Bỏ những lời này, đi ngang qua người Hạ Vũ Huyên, trực tiếp rời đi.
Hạ Vũ Huyên quay đầu lại nhìn bóng lưng Hạ An Nhiên, cực kì giận dữ quát: “ Tôi nhất định sẽ để mắt tới cô, nhất định phải đuổi cô đi."
Hạ An Nhiên không nói gì.
Hạ An Nhiên xuất hiện trong một khách sạn với khẩu trang và đội mũ.
Đối thủ của Bùi Kì, hôm nay đến đây để tổ chức hội nghị khai trương của công ty.
Sau khi Hạ An Nhiên đến hội trường, cô ấy đã gửi một tin nhắn cho Bùi Kì.
Một lúc sau, Bùi Kì đến.
Bùi Kì thường xuyên nhìn thấy Hạ An Nhiên trang bị như vậy, nên vừa gặp đã nhận ra ngay.
Lúc này, vẻ mặt của Bùi Kì vẫn cỏ
chút buồn bã, "Chị em à, hôm qua cô nói xem trò hay, đó là cái quái gì vậy?"
Đôi mắt lưỡi liềm của Hạ An Nhiên nheo lại, "Tại sao, ngay cả tôi cô cũng nghi ngờ?"
Bùi Kì nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Hạ An Nhiên, chính trực nói: "Tôi nghi ngờ ai, cũng không thể nghi ngờ
ti
CO.
Tuy nhiên, dù nói ra điều này thì Bùi Kì vẫn rất lo lắng.
Dù sao cô cũng lo lắng hôm nay đến đây, cô ấy sẽ bị đối thủ của mình làm cho tức giận đến mức mất cân bằng
nội tiết tố.
Nhưng Hạ An Nhiên kêu cô đến, cô nhất định phải đến.
Ngay cả khi nhồi máu cơ tim cuối cùng dẫn đến rối loạn nội tiết, đó cũng là một huy Chương dành cho bạn thân của cô.
***
Trên người con mèo hoang nhỏ có quá nhiều che giấu.
Tại sao thời cấp 3 cô đột nhiên lại bỏ học?
Tại sao sau khi bỏ học lại thi đỗ vào Đại học Trung Quốc.
Đằng sau những thông tin bị che giấu này, có phải là có thứ gì đó không thể cho người khác biết không?
Trên người cô khắp nơi đều là bí mật, khiến anh không nhịn được mà muốn vén nó ra.
Ánh mắt Lăng Mặc thâm trầm, “ Lần này đột nhiên cô muốn dùng phòng thí nghiệm, là có liên quan đến ‘ Cuộc thi kỹ thuật dược phẩm Quốc Tế’ sao?
Hạ An Nhiên ngạc nhiên. “ Sao anh biết?”
Lăng Mặc chậm rãi ngồi xuống chỗ Hạ An Nhiên vừa ngồi, “ Tôi nghĩ không ra, có chuyện gì khiến cô vội vàng như vậy muốn dùng phòng thí nghiệm.”
Hạ An Nhiên lườm một cái, “ Người sống biết rõ hết mọi chuyện như anh còn thú vị sao?”
Chắc chắn Lăng Mặc tự mình điều tra cô.
Anh chắc chắn từ lâu đã biết, cô là thành viên của viện nghiên cứu Long Đằng.
Hơn nữa, chuyện Thu Khanh Khanh muốn tham gia cuộc thi, anh chỉ cần điều tra một chút là biết được.
Nhưng đối mặt với một người đàn ông sống thông suốt như vậy, dù Hạ An Noãn rất ngưỡng mộ/kính phục anh, nhưng cô vẫn cảm thấy đau lòng không thể giải thích được.
Sống biết hết mọi thứ quá mệt mỏi.
Không bằng sống mơ hồ chút còn hơn.
Tuy nhiên trong hoàn cảnh của Lăng Mặc , khiến anh phải điều tra bất cứ ai thân cận với mình.
cam tâm tình nguyện làm cô dâu xung hỉ?”
Hạ An Nhiên: “......”
wow!
Tại sao mối quan tâm của tên khốn
này đều là những chuyện linh tinh vậy?
Hạ An Nhiên không nhịn được chất vấn, “ Có thể hỏi những chuyện khác không? Anh không tò mò tại sao thông tin lúc học đại học của tôi đều bị che giấu sao?”
Lăng Mặc sâu xa nhìn con mèo hoang nhỏ một cái, “ Là Thu Lương Nhạc che giấu thông tin cá nhân của cô đi.”
Hạ An Nhiên kinh ngạc, “ Sao anh lại biết được?”
Đôi mắt đen của Lăng Mặc sáng trong, “ Thu Lương Nhạc cỏ lẽ rất
xem trọng cô, nếu không ông ấy cũng sẽ không tùy tiện đưa một số thuốc không có trên thị trường cho cô sử dụng.”
Hạ An Nhiên gật gật đầu, “ Quan hệ của tôi và Thu Khanh Khanh vẫn tốt.”
Lăng Mặc híp mắt, “ Thu Khanh Khanh?”
Hạ An Nhiên ai oán, “Đó không phải là Thu Khanh Khanh quá gian xảo sao, năm đó bắt nạt tôi tuổi còn nhỏ chưa biết gì, ngoan ngoãn, dễ thương lại nghe lời, liền lừa gạt tôi ký một hợp đồng không bình đẳng, hu hu hu, tôi không cẩn thận như vậy bán thân cho Long Đằng, không có tự do của
cuộc sông, thật là quá đáng thương.
Lăng Mặc nhẹ nhàng nhướng mày....
Hai chữ “ bán thân” này để lộ ra không ít vấn đề.
Không phải là từ trước đến nay Thu Lương Nhạc là không ký người sao, nhưng tại sao lại muốn ký với cô?
Trên người con mèo hoang nhỏ, chắc chắn có điểm khiến Thu Lương Nhạc không muốn dễ dàng buông tay.
Lăng Mặc rất thân thiện đưa ra kế sách, “ Vợ của tôi, sao có thể bị người ta lừa được? Tôi để đoàn luật
sư của Tập đoàn Lăng thị ra mặt, giúp cô đi kiện để lấy lại tự do cho bản thân.”
Hạ An Nhiên chỉ là thuận miệng giả vờ đáng thương, đâu có ngờ được Lăng Mặc trực tiếp muốn “đấu võ”?
Vội vàng kéo cánh tay Lăng Mặc, “ Vừa nãy tôi nói chơi thôi, Thu Khanh Khanh đối với tôi rất tốt, tôi ở bên đó cũng rất quen thuộc.”
Chương 287: Nghi ngờ.
Đôi mắt đen sắc lạnh của Lăng Mặc híp lại, “Đối với cô rất tốt?”
Hạ An Nhiên không thẹn với lòng, kiên trì nói.
“ Thu Khanh Khanh đối với tôi cực kỳ tốt! Năm đó thấy tôi tuổi còn nhỏ đã đỗ vào Đại học Trung Quốc, rất dễ thu hút sự chú ý, thị phi và lòng đố kị của người khác, liền cố ý che giấu thông tin cá nhân của tôi từ đại học, hoài bích kì tội* anh hiểu chứ?”
Hoài bích kì tội: người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội.
Ánh mắt Lăng Mặc càng sâu xa, “ Nói như vậy, ông ấy rất tốt.”
Hạ An Nhiên gật đầu như giã tỏi,
“Ông ấy là người tốt!”
Lăng Mặc nhướng mày, lạnh nhạt nói, “ Nếu đã đối với cô tốt như vậy, tôi phải tìm thời gian đi thăm ông ấy một chuyến.”
Hạ An Nhiên ngây người, buột miệng nói, “ Anh gặp ông ấy? ông ấy chính là một lão già xấu, có gi hay mà gặp chứ?”
Giọng nói Lăng Mặc thâm trầm , “Trước đây không biết ông ấy có ân tình lớn với cô như vậy, bây giờ biết
rồi, thân là chồng của cô, tôi sao có thể không bày tỏ chút chứ.”
Khóe miệng Hạ An Nhiên giật giật.
Cô bây giờ vẫn chưa nói với Thu Khanh Khanh chuyện cô xung hỉ cho Lăng Mặc, càng không nghĩ đến cho hai người họ gặp nhau!
Lăng Mặc nhìn thấy vẻ mặt kỳ quặc này của con mèo hoang nhỏ, lại chậm rãi mở miệng, “ Đúng rồi, bên cạnh giáo sư Thu Lương Nhạc còn có một vị đồ đệ không tòi, tên là Nhiễm An đúng không?”
Cơ thể Hạ An Nhiên đột nhiên căng chặt, “ Sao anh lại nhắc đến người
Ánh mắt sâu xa của Lăng Mặc híp lại, “ Nghe nói, anh ta rất lợi hại.”
Hạ An Nhiên làm bộ mặt hung dữ, “ Lợi hại cái rắm, một chút cũng không
lợi hại...Anh ta chính là một tên
khiến người ta thấy ghét!”
Khóe miệng Lăng Mặc nhẹ cong lên, rất có hứng thú, “ Anh ta sao lại chọc tức vợ tôi rồi?”
Hạ An Nhiên lòng đầy căm phẫn lên án, “ Tên Nhiễm An đó vẫn luôn làm đối đầu với tôi cũng thôi đi, lần này lại còn lén lút hợp tác với kẻ thù không đội trời chung của Bùi Kỳ, Bùi Kỳ vì
chuyện này làm phiền tôi suốt, anh nói xem người này có xấu xa không!”
Lảng Mặc nhướng mày, “ Người này có vấn đề, tôi xử lý hắn giúp cô nhé!”
Hạ An Nhiên: “......”
Tên điên này ngày hôm nay sao mở miệng đóng miệng đều muốn giúp cô xử lý người thế?
có một tia thâm sâu xẹt qua nơl đáy mắt.
Sự nghi ngờ càng mạnh mẽ hơn.
Phó viện trưởng Mao Minh Lễ của viện nghiên cứu đang ở trong một nhà hàng tư nhân, trong khi Cát Trì đang ân cần đi cùng một bên.
Nhân dịp đang cơm no rượu say, điện thoại của Mao Minh lễ kêu lên.
Là điện thoại của bên viện nghiên cứu.
Người bên kia điện thoại có chút hoảng hốt, “ Phó viện trưởng, Lăng đại thiếu đến viện nghiên cứu rồi.”
Mao Minh Lễ nhanh chóng đặt đôi đũa trong tay xuống, vội vàng truy hỏi, “ Lẽ nào viện nghiên cứu xảy ra chuyện gì sao?”
Nếu không, Làm sao Lăng đại thiếu có thể đích thân đến?
Mao Minh Lễ vô cùng bất an đứng lên, đi ra khỏi phòng bao riêng.
Người bên kia điện thoại vội vàng giải thích, “ Lăng đại thiếu hình như là đang ăn cơm tối với một người con gái....
Mao Minh Lễ vốn đang vội vàng chuẩn bị quay lại viện nghiên cứu, dừng bước chân, vẻ mặt lo lắng mất đi lộ ra vẻ mặt tự nhiên.
“ Tôi biết rồi, Lăng đại thiếu lần này chỉ là “đi thăm riêng tư ” thôi, các anh không cần đến làm phiền, cỏ chuyện
gì thì tận lực phối hợp là được.
***
Chương 288: Cuộc sống về đêm của vợ chồng.
Tuy rằng Cát Trì không nghe được người bên kia điện thoại nói cái gì, nhưng dựa vào phản ứng và ngôn từ của Mao Minh Lễ cũng đoán ra được một chút tình hình.
Sau khi Mao Minh Lễ cúp điện thoại, lần nữa ngồi lại vào chỗ, Cát Trì dè dặt hỏi, “ Lăng đại thiếu vì Hạ tiểu thư mà đến viện nghiên cứu của chúng ta?”
Mao Minh Lễ gật đầu, “ Từ xưa anh hùng cũng khó qua được ải mỹ nhân a, Lăng đại thiếu cũng như vậy, nhìn cỏ vẻ là cậu ấy thực sự để tâm đến
vị Hạ tiểu thư đó rồi.”
Cát Trì biết được từ miệng của Hạ Văn Huyên, quan hệ của cô ta và Lăng đại thiếu không tồi.
Nhưng vẫn lo lắng, Hạ Văn Huyên cố ý thêu dệt, thổi phồng Lăng đại thiếu yêu thích cô ta 3 phần lên thành 10 phần.
Nhưng mà Lăng đại thiếu lại hạ mình đến viện nghiên cứu bọn họ tìm Hạ Văn Huyên.
ít nhất nói rõ lần này, Hạ Văn Huyên là người trong lòng của Lăng đại thiếu,
Cát Trì cười đáp, “ Lăng đại thiếu để tâm đến Hạ tiểu thư cũng là chuyện tốt, chúng ta chỉ cần chiếu cố/chăm sóc tốt đến Hạ tiểu thư, sau này kinh phí của viện nghiên cứu chắc chắn cũng sẽ dễ nói chuyện.”
Mao Minh Lễ nhìn Cát Trì với ánh mắt sâu xa, “ Vì vậy tôi mới đem nhiệm vụ quan trọng này giao cho cậu.”
Cát Trì vỗ ngực bảo đảm, “ Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ, để Hạ tiểu thư sống thoải mái trong viện nghiên cứu chúng ta.”
Mao Minh Lễ nhìn Cát Trì nịnh hót, không nói nhiều gì nữa.
ông ta bây giờ cũng hơn 40 tuổi rồi, gặp qua không ít người và chuyện.
Lúc còn trẻ cũng tràn đầy khí huyết, lao đầu vào phòng nghiên cứu, xem thường loại người đi cửa sau như Cát Trì.
Nhưng trải qua nhiều năm như vậy, Mao Minh Lễ đã bị mài giũa và hiểu được.
Đứng ở vị trí của ông ta, có một người khôn khéo như Cát Trì ở bên cạnh, cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.
Có một số chuyện ông ta không ra mặt làm được, cứ giao cho anh ta
làm là được.
ánh mắt ngày càng sâu.
Không thể kiềm chế dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lên má cô, “ Thật là không để người ta được an tâm.”
Lúc Hạ An Nhiên tỉnh lại ,đã là ở trên giường.
Giật mình ngồi dậy, đầu óc trống rỗng, tự mình lẩm bẩm, “ Vừa nãy mình không phải là đang ở trên xe sao?”
Vì vậy...
Cô là được Lăng Mặc ôm quay về?
Trong đầu bất giác tưởng tượng ra khung cảnh Lăng Mặc ôm cô theo kiểu công chúa, nhịn không được mặt đỏ đến tận mang tai.
Nhưng một giây sau, trong đầu Hạ An Nhiên đột nhiên thắt lại một cái, nhíu mày thật sâu, “ Không đúng a.”
Không phải Lăng Mặc rất ghét tiếp
xúc với con gái sao?
Hơn nữa còn đặc biệt ghét những người con gái xinh đẹp.
Dáng vẻ xinh đẹp, dễ thương, ngoan ngoãn này của cô có lẽ là loại Lăng Mặc ghét cay ghét đắng.
Nhưng tại sao gần đây Lăng Mặc hết lần này đến lần khác có tiếp xúc thân mật với cô, có phải chỉ vi anh muốn sống lâu hơn nên tìm kiếm sự kích thích không?
Suy nghĩ kỹ lại, vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Vào lúc trong đầu Hạ An Nhiên tràn
đầy nghi hoặc, điện thoại kêu lên.
Là video Bùi Kỳ bắn qua.
Hạ An Nhiên cầm điện thoại, sau khi mở video liền lườm một cái, “ Chị em à, mình với cậu không giống nhau, mình là người có gia đình, buổi tối cần có cuộc sống về đêm của vợ chồng!”
Chương 289: Có trò hay để xem
Bùi Kì bên ngoài cười nhưng khẽ rên rỉ nói: "Người gian ác trong mắt chỉ có công việc, cũng không phải đàn ông, không phải nên làm việc đến sáng sao?"
Hạ An Nhiên:"... cô thật tàn nhẫn với anh họ của mình!"
Bùi Kì xua tay, lộ ra vẻ buồn bã,
"Đừng nhắc đến anh ấy, tôi đang tâm trạng không tốt, tôi cần cô an ủi."
Hạ An Nhiên: "Làm sao vậy?"
Bùi Kì: "Không phải trước đây tôi đã nói với cô rằng đối thủ của tôi sắp
bước vào giới thẩm mĩ, và vào ngày Công ty mới của cô ta khai trương, cô ta đã đặc biệt tổ chức một cuộc họp báo."
Hạ An Nhiên gật đầu, "Họp báo vào ngày mai?"
Bùi Kì nghiến răng nói: "Vốn dĩ họp báo định tổ chức ở Bắc Kinh, nhưng cô ta đột nhiên thay đổi địa điểm, đến Lô Hải tổ chức họp báo."
Hạ An Nhiên: "Đối thủ của cô thực sự giàu có, có thể tùy hứng thay đổi địa điểm tổ chức"
Bùi Kì tức giận rên rỉ, "Hẳn là do biết tin tôi sắp chuyển trụ sở của Công ty
thẩm mỹ đến thành phố Lô Hải, nên mới cố ý tới đây để gây gổ với tôi."
Hạ An Nhiên đoán chừng có lý, "Cô ta vẫn mời cô đến dự hội nghị khai trương của Công ty cô ta sao?"
Bùi Kì vẻ mặt buồn bã, "Cô đoán đúng rồi, cô ta còn đặc biệt gọi điện cho tôi, yêu cầu tôi đến đó..."
Tức giận, Bùi Kì quay mặt thẳng vào camera, "Cô ta coi tôi như một kẻ ngốc, ngày mai khai trương tại sân nhà của cô ta, tôi có nên đến gặp cô ta ở đó không?"
Bùi Kì vốn muốn trở thành một người trưởng thành trong giới thẩm mĩ.
Vì vậy, Bùi Kì không hề thể hiện cảm xúc của mình ở Công ty
Nhưng giờ phút này, khi chỉ có một mình, cô vẫn cảm thấy trong lòng nghẹn khuất, không thể không tìm Hạ An Nhiên để trút bầu tâm sự.
Hạ An Nhiên cảm nhận được Bùi Kì thực sự rất uất ức.
Nếu có một người cứ đuổi theo và "đánh", cô ấy sẽ khó chịu.
Hạ An Nhiên liếc nhìn Bùi Kì thật sâu, "Ngày mai cô phải đi."
Bùi Kì khó hiểu: “ Vì sao?
Khóe môi Hạ An Nhiên nhếch lên một vòng cung, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy, "Có trò hay để xem."
Sáng sớm hôm sau, Hạ An Nhiên ngồi nhờ xe của Lăng Mặc, đến viện nghiên cứu.
Sau khi đến phòng thí nghiệm, thấy Đoạn Thư vẫn chưa đến, trước tiên cô làm những công việc của mình.
nên cô sẽ đi cùng Bùi Kì.
Đoạn Thư không ngẩng đầu, phất phất tay, "Tôi cần phải nghiên cứu số liệu, phỏng chừng ngày mai mới tiến hành làm thí nghiệm, cô đi đi."
Hạ An Nhiên không ngờ việc xin nghỉ phép lại dễ dàng như vậy.
Được sự cho phép của Đoạn Thư, cô thu dọn đồ đạc, rời khỏi viện nghiên cứu.
Chỉ là, vừa đi tới cửa viện nghiên cứu, liền nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nữ, cô ta vừa tức vừa quát lớn. "Viện nghiên cứu có quy định, nếu không có lí do gì đặc biệt, buổi sáng đi làm, buổi tối mới được về. Làm thế nào cô cỏ thể ra ngoài
vào buổi trưa?
Hạ An Nhiên buồn bực quay đầu lại.
Thấy người vừa quở mắng cô là Hạ Vũ Huyên.
Hạ Vũ Huyên nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của Hạ An Nhiên, cơn tức giận của cô ta tức khắc dồn lên đầu.
Trên khuôn mặt kiêu ngạo của cô ta hiện lên một tia bất bình, "Cô nghĩ Viện nghiên cứu là đâu? Mà muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"
***
Chương 290: Lại bị nói “ Cút đi
Hạ An Nhiên khẽ nhíu mày.
Khẩu khí của đối phương, tại sao lại giống như rằng Viện nghiên cứu là nhà của cô ta?
Hạ An Nhiên không muốn nói gì với những người rõ ràng đang kiếm chuyện, không quay đầu lại, tiếp tục đi trên con đường của chính mình.
Nhưng động thái của Hạ An Nhiên rõ ràng khiến đối phương càng thêm khó chịu.
Sau khi Hạ Vũ Huyên đến Viện nghiên cứu, cô được Cát Trì và
những người trong phòng nghiên
cứu của hắn ta săn đón.
Chưa từng nghĩ tới người phụ nữ trước mặt này sẽ lại khiến cô mất mặt nhiều như vậy
Hạ Vũ Huyên tiến lên ngăn Hạ An Nhiên lại, "Cô có nghe thấy tôi đang nói chuyện với cô không?"
Hạ An Nhiên nhìn về phía người kiếm chuyện Hạ Vũ Huyên, "Tôi nghe cô nói chuyện mà cảm thấy khó hiểu. Buổi trưa cô có thể ra ngoài, tại sao tôi lại không được ra ngoài?"
Hạ Vũ Huyên hất cằm lên, "Tôi và cô giống nhau sao? Nếu cô là người
không có quy tắc, vậy thì nhanh chóng cút ra khỏi đây! Viện nghiên cứu này không phải là nơi để cô làm loạn."
Hạ An Nhiên không hiểu, cô ấy giống một người đần độn lắm sao?
Vừa bị bắt lỗi hôm qua, bây giờ lại bị bắt lỗi thêm lần nữa.
Hạ An Nhiên cười cười nói:" Vậy thì khiến cô thất vọng rồi, tôi sẽ không dễ dàng cút ra khỏi đây."
Hạ Vũ Huyên tức giận, trừng mắt to hết cỡ, "Đừng tưởng, tôi không biết cô ở lại Viện nghiên cứu, là có âm mưu gi"
Còn không phải là tự nhận mình có một chút nhan sắc, ở trong Viện nghiên cứu mưu toan ý đồ, muốn thử xem có thể gặp mặt Lăng thiếu gia được hay không
Hừ....
Cô ta làm sao có thể để cho người phụ nữ này được như ý?
Hạ Vũ Huyên ánh mắt đầy lửa, "Cô hôm nay tự ý rời khỏi Viện nghiên cứu, bây giờ tôi sẽ đi gặp Phó viện trưởng, cô liền bị đuổi khỏi đây."
Hạ An Nhiên nhún vai, "Tôi là một người có kỉ luật. Ban nảy, tôi đã nói với cấp trên của tôi, và anh ấy đồng ý
cho tôi ra ngoài.
Bỏ những lời này, đi ngang qua người Hạ Vũ Huyên, trực tiếp rời đi.
Hạ Vũ Huyên quay đầu lại nhìn bóng lưng Hạ An Nhiên, cực kì giận dữ quát: “ Tôi nhất định sẽ để mắt tới cô, nhất định phải đuổi cô đi."
Hạ An Nhiên không nói gì.
Hạ An Nhiên xuất hiện trong một khách sạn với khẩu trang và đội mũ.
Đối thủ của Bùi Kì, hôm nay đến đây để tổ chức hội nghị khai trương của công ty.
Sau khi Hạ An Nhiên đến hội trường, cô ấy đã gửi một tin nhắn cho Bùi Kì.
Một lúc sau, Bùi Kì đến.
Bùi Kì thường xuyên nhìn thấy Hạ An Nhiên trang bị như vậy, nên vừa gặp đã nhận ra ngay.
Lúc này, vẻ mặt của Bùi Kì vẫn cỏ
chút buồn bã, "Chị em à, hôm qua cô nói xem trò hay, đó là cái quái gì vậy?"
Đôi mắt lưỡi liềm của Hạ An Nhiên nheo lại, "Tại sao, ngay cả tôi cô cũng nghi ngờ?"
Bùi Kì nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Hạ An Nhiên, chính trực nói: "Tôi nghi ngờ ai, cũng không thể nghi ngờ
ti
CO.
Tuy nhiên, dù nói ra điều này thì Bùi Kì vẫn rất lo lắng.
Dù sao cô cũng lo lắng hôm nay đến đây, cô ấy sẽ bị đối thủ của mình làm cho tức giận đến mức mất cân bằng
nội tiết tố.
Nhưng Hạ An Nhiên kêu cô đến, cô nhất định phải đến.
Ngay cả khi nhồi máu cơ tim cuối cùng dẫn đến rối loạn nội tiết, đó cũng là một huy Chương dành cho bạn thân của cô.
***
Bình luận facebook