Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 274-280
Chương 274: Bị sói căn
Nội dung chương có chứa hình ảnh
Hạ An Nhiên:
Khó hiểu!
Để có một viện nghiên cứu tốt, trang thiết bị như vậy cộng lại, ước tính ít nhất cũng phải vài trăm triệu.
Nếu thiết bị tốt hơn, ước tính lên đến hơn một tỷ, thậm chí vài tỷ đòng.
Có thể thành lập viện nghiên cứu đã là tuyệt rồi, nhưng lại có tới mười hai viện nghiên cứu?
Hạ An Nhiên giật giật khóe miệng, "Nhiều như vậy, ăn được không?"
Lăng Mặc: "Có thể kiếm tiền.
Hạ An Nhiên chợt hiểu ra tại sao tập đoàn Lăng Thị lại phát triển vượt bậc và được biết đến như một đế chế kinh doanh.
Ha ha haa...
Có một cỗ máy kiếm tiền như vậy, tại sao không kiếm tiền?
Hạ An Nhiên chống lại cảm giác chán ghét của cải, nhìn Lăng Mặc sâu sắc, "Vậy thì, ở thành phố Lô Hải, có viện nghiên cứu của tập đoàn Lăng Thị không?"
Lăng Mặc nhẹ giọng nói: "Hai năm
trước, tôi cho người thành lập viện nghiên cứu dược ở thành phố Lô Hải."
Những gì cố Kì biết đều không chi tiết.
Viện nghiên cứu dưới danh nghĩa tập đoàn Lăng Thị không phải là một viện nghiên cứu hỗn hợp.
Nhìn chung, mỗi viện nghiên cứu đều có hướng đi riêng của mình.
Mà Viện nghiên cứu ở thành phố Lô Hải là chuyên nghiên cứu các loại thuốc mới, chẳng qua là chưa được tiết lộ cho công chúng mà thôi.
Lăng Mặc liếc nhìn Hạ An Nhiên lập tức hiểu được con mèo hoang nhỏ mong muốn như thế nào, "Sao, muốn đi qua xem một chút sao?"
Hạ An Nhiên đáng thương cầu xin, "Anh xem đi, ngày thường anh đi làm, tôi ở nhà một mình ... Tôi có chút buồn chán."
Lăng Mặc nhắc nhở, "Đừng quên thân phận của mình."
Hạ An Nhiên:" ở Lăng trạch, nhiều việc không cần tôi phải tự tay làm. Vì vậy, tôi vẫn còn nhiều thời gian. Tôi hơi nhớ nghề, muốn đi sờ vào một số dụng cụ và thiết bị một chút"
Lăng Mặc trầm mặc một lát, sau đó gật đầu, "Được!"
Hạ An Nhiên không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, cao hứng ôm lấy cổ Lăng Mặc, "Anh thật tốt bụng."
Láng Mặc, người đã nhận được "thẻ người tốt", nhìn con mèo hoang nhỏ đáng yêu nhưng cũng có chút lừa dối nằm trong lòng ngực mình, cảm thấy mình không tốt chút nào.
Gỡ cánh tay con mèo hoang nhỏ, đứng dậy và đi về phía phòng tắm mà không do dự.
Trước hết anh ấy nên bình tĩnh.
Để tránh lộ nguyên hình, khiến con mèo hoang nhỏ này sợ hãi.
Sáng sớm hôm sau, Hạ An Nhiên vẫn còn ngủ say, Lăng Mặc liền kéo cô dậy.
Hạ An Nhiên mi mắt rũ xuống, "Anh làm gì vậy?"
"Cô không muốn đi viện nghiên cứu?"
Hạ An Nhiên vốn nghĩ vẫn còn sớm, đột ngột đứng dậy, "Đi, đi! Tôi đi đây!"
Lăng Mặc:"...
Tại sao lại cảm thấy mèo hoang nhỏ nhiệt tình với Viện nghiên cứu còn hơn với anh?
Đột nhiên anh không muốn đưa cô ấy đi.
Hạ An Nhiên nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm của Lăng Mặc, thận trọng nhìn anh, "Có chuyện gì vậy?"
Lăng Mặc đột nhiên cúi đầu, cắn một cái lên má Hạ An Nhiên.
Sáng sớm vừa thức dậy, Hạ An Nhiên, người đã bị một con sói cắn một cách không thể giải thích được, đã trở thành một kẻ ngốc.
Lăng Mặc cắn xong, lại chậm rãi ghét bỏ đứng lên, "Kích thích gần đây, càng ngày càng không đủ thú vị."
Hạ An Nhiên nổi giận mắng Lăng Mặc: "Cứ yên tâm, sau này tôi nhất định chuẩn bị tốt!"
Tối hôm qua đã bị Lăng Mặc chán ghét, nay chuyện cũ lại bị nhắc lại một lần nữa.
Thực sự tức giận!
Cô là một người phụ nữ nắm trong tay bộ sưu tập những trò kích thích, không thể chịu thua được.
Chương 275: Nhà tư bản quá hút máu rồi.
Nội dung chương có chứa hình ảnh
Sau khi Hạ An Nhiên xuống dưới lầu liền hiểu được Lăng Mặc làm như thế nào rồi.
Trước đó anh đã bảo mọi người đi hết.
Lúc này làm gì có ai có thể nhìn thấy “ tình trạng xấu” của cô bây giờ?
Lăng Mặc nhìn thấy vết răng trên mặt con mèo hoang nhỏ đến bây giờ vẫn chưa mất đi, nhíu mày, “Đúng là non nớt.”
Chạm nhẹ một cái, da của con mèo
hoang nhỏ này lại có thể đỏ rất lâu.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Hạ An Nhiên vốn tưởng là có thể ngồi tách riêng xe với Lăng Mặc.
Đâu có ngờ rằng, Lăng Mặc lại kéo cô lên xe của anh.
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “ Anh không phải đi làm sao?”
Lăng Mặc hời hợt nói, “ Tiện đường với cô.”
Hạ An Nhiên: “......”
Thật là ngại quá, cô thực sự một chút cũng không cần loại tiện đường này.
Viện nghiên cứu ở vùng ngoại ô.
Từ Lăng trạch đi qua đây phải mất gần 1 tiếng đồng hồ.
Sau khi đến địa điểm cần đến, Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ, “ cần tôi đưa cô vào không?”
Hạ An Nhiên lườm một cái, “ Tôi lại không phải là trẻ con, còn cần anh đưa đi học.”
Chỉ cần Lăng Mặc nói trước với bọn họ là được rồi.
Hạ An Nhiên cầm lấy thẻ thông hành
Lăng Mặc chuẩn bị cho cô, liền đi vào viện nghiên cứu.
Vẻ ngoài của viện nghiên cứu này nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng sau khi đi vào trong, Hạ An Nhiên vẫn là bị làm cho kinh ngạc sâu sắc.
So với Long Đằng của bọn họ,không biết ở đây tiên tiến hơn bao nhiêu lần.
Lăng Mặc đúng là có tiền khiến người khác thấy mà thèm.
Lễ tân của viện nghiên cứu nhìn thấy Hạ An Nhiên cầm theo thẻ thông hành, khách khí nói, “ Tôi dẫn cô vào trong.”
Thuận lợi đi vào trong phòng làm việc chung của viện nghiên cứu.
Lễ tân lại khách khí nói với Hạ An Nhiên, “ Trước tiên cô đợi ở đây một chút, người lập tức tới ngay.”
Sau khi Hạ An Nhiên đi vào văn phòng tiếp khách, liền ngoan ngoãn ngồi xuống, đợi người đến.
Không lâu sau, một người đàn ông trẻ tuổi đầu tóc khô khan đi tới, nhìn Hạ An Nhiên một cái.
Sau khi nhìn thấy mặt mũi của cô, đối phương hơi nhíu mày, “ Cô chính là người bên trên đưa tới?”
Hạ An Nhiên nghe thấy lời đối phương nói, gật gật đầu, “ Có lẽ là vậy?”
Người đàn ông trẻ tuổi nghĩ tới nhân lực của phòng thực nghiệm của mình chưa đủ, thêm một người, anh ta còn chê gì nữa?
Nói với Hạ An Nhiên: “ Cô theo tôi qua đây!”
Hạ An Nhiên chủ động đi theo sau người đàn ông trẻ tuổi.
Người đàn ông trẻ tuổi vừa đi vừa tự mình giới thiệu, “ Tôi tên là Đoạn Thư, sau này cô sẽ đi theo tôi làm việc...Cô mới tới, trước tiên cứ đi
theo tôi ghi chép dữ liệu đi.
Vẻ mặt Hạ An Nhiên hoài nghi: Bảo cô đi ghi chép dữ liệu?
Hạ An Nhiên khách khí mở miệng, “ Xin lỗi, anh hình như nhầm lẫn rồi, tôi là muốn đến làm kiểm tra dữ liệu.”
Đoạn Thư liếc nhìn Hạ An Nhiên một cái, “ Cô mới đến, còn chưa quen thuộc thiết bị, liền muốn làm kiểm tra dữ liệu? Thanh niên trẻ bây giờ đều tham vọng cao hơn năng lực vậy sao? Không thể làm đến nơi đến chốn từng bước một sao?”
Hạ An Nhiên còn muốn giải thích..
Có điều, nghĩ đến những thuộc tính tư bản vô liêm sỉ của Lăng Mặc.
Làm sao anh ta có thể làm ăn lỗ vốn được?
Ha ha ha.
Chương 276: Sai lệch.
Hạ Vũ Huyên bước vào văn phòng tiếp khách với vẻ mặt kiêu ngạo.
Kể từ lúc thành công lộ mặt trước mặt Lăng Mặc, cô ta liền cảm thấy tương lai của mình rất đáng mong đợi.
Không lâu sau, có một người đàn ông hơn 30 tuổi đi tới.
Sau khi nhìn thấy Hạ Vũ Huyên, liền nở nụ cười, “ Cô chính là Hạ tiểu thư mà bên trên sắp xếp tới sao?”
Hạ Vũ Huyên gật đầu, “ừm, là tôi!”
Nụ cười của đối phương càng dịu
dàng, “ Tôi tên Cát Trì, là nhân viên nghiên cứu cấp 3.”
Trong viện nghiên cứu, nhân viên làm việc bình thường phân thành: nhân viên thực tập nghiên cứu, trự lý nghiên cứu, phó nghiên cứu viên và nghiên cứu viên.
Còn nghiên cứu viên lại chia thành 4 cấp, từ cao đến thấp lần lượt là cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4.
Viện nghiên cứu của bọn họ bây giờ vẫn chưa có nghiên cứu viên cấp 1.
Vì vậy, thân phận nghiên cứu viên cấp 3 của Cát Trì cũng đã được coi là rất cao ròi.
Hơn nữa, thái độ của anh ta đối với Hạ Vũ Huyên lại vô cùng khách khí, cái này làm Hạ Vũ Huyên cũng đặc biệt bất ngờ.
Trước đây Hạ Vũ Huyên có kinh nghiệm làm việc, nhưng đi vào viện nghiên cứu này, cũng chỉ là một trợ lý nghiên cứu.
Cát Trì tươi cười nói, “ Trợ lý Thu đặc biệt dặn dò qua, cô cần một phòng nghiên cứu riêng, tôi đã chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.”
Hạ Vũ Huyên không ngờ rằng mình lại gặp được loại đãi ngộ cao như vậy.
Hơn nữa, còn là Trợ lý Thu sắp xếp?
Trợ Lý Thu là người trợ lý bên cạnh Lăng đại thiếu đó sao?
Cũng chính là nói, sau khi Lăng đại thiếu gặp cô ta liền không quên được cô ta, lập tức điều tra thân phận của cô ta!
Vì vậy, hôm nay cô đến Viện nghiên cứu này báo danh, Lăng đại thiếu mới bảo trợ lý Thu đặc biệt dặn dò chiếu cố cô ta!
Hạ Vũ Huyên cảm thấy bản mình cuối cùng cũng rẽ mây nhìn thấy trăng sáng rồi.
Ngày tháng tươi đẹp của cô ta cuối cùng cũng đến ròi.
Nghĩ đến đây, Hạ Vũ Huyên cố ý hỏi một câu, “ Trợ lý Thu là vị trợ lý bên cạnh đại boss sao?”
“Đúng!”
Nội tâm Hạ Vũ Huyên điên cuồng vui vẻ, quả nhiên không đoán sai!
Đại boss quả nhiên nhìn trúng cô ta rồi, hơn nữa còn để tâm đến cô ta như vậy, Hạ Vũ Huyên vừa nghĩ đến đây, tâm tinh càng phấn chấn, ngẩng đầu ưỡn ngực đi lên phía trước.
Cát Trì đối với thái độ kiêu ngạo của
Hạ Vũ Huyên lúc này lại không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Người phụ nữ này và trợ lý Thu có quan hệ, có thể là người bình thường sao?
Anh ta thậm chí còn nghi ngờ, người phụ nữ này có phải là có quan hệ với Đại boss không.
Cho nên sáng sớm hôm nay, sau khi bên phó viện trưởng biết được tình huống này, trực tiếp đảm nhận
Đoạn Thư vùi đầu làm việc, “ Ban đầu còn có vài người nữa, nhưng dự án của Cát Trì cần người nên bị gọi qua
đó rồi....Có điều, bây giờ ở đây tôi
cần một trợ lý ghi chép dữ liệu, cho dù là người mới cũng có thể dùng tạm.”
Nói xong, đối phương lại bắt đầu miệt mài làm việc.
Hạ An Nhiên thấy Đoạn Thư bắt đầu làm việc, cũng không hỏi thêm gì nữa.
Quét mắt nhìn tài liệu thực nghiệm đểở một bên, xem hiểu rồi, “Đây là đang nghiên cứu và phát triển loại thuốc mới cho bệnh tiểu đường?”
Đoạn Thư vốn đang chuẩn bị làm thực nghiệm bất ngờ ngẩng đầu, “ Sao cô biết được?”
Hạ An Nhiên chỉ tài liệu thực nghiệm, “ Không phải bên trên viết hết sao? Loại thành phần này, tuy rằng trong rất nhiều loại thuộc đều có nhưng hàm lượng trong phạm vị này cũng chỉ có trong thuốc chữa bệnh tiểu đường....”
Chương 277: Đại ca thẳng thắn
Đoạn Thư nhìn một chút vào tài liệu mà Hạ An Nhiên chỉ.
Nội dung một thành phần thuốc được ghi trên đó.
Đối phương nhìn thấy điều này thì có thể biết rằng anh đang chế tạo thuốc điều trị bệnh tiểu đường?
Đoạn Thư gật đầu tán thành, hiền nhiên rất an tâm, "Tôi còn tưởng cô chỉ là cái bình hoa."
Mặc dù anh không có nhiều hy vọng vào trợ lý này, nhưng có thể giải quyết một số chuyện linh tinh cũng
Nhưng điều bất ngờ cô ấy không phải đồ vô dụng, anh cảm thấy khá vui.
Đoạn Thư chỉ vào dụng cụ ở một bên, "Cô làm quen đi, tôi ở đây chỉ có một ít số liệu, cần phải làm thí nghiệm lại, cô làm cho tôi xem một chút"
Hạ An Nhiên:
Con người phải có thực lực
Không cần thực lực quá cao, chỉ cần có một chút năng lực thì có thể chạm vào dụng cụ thiết bị
Nhưng không sao, cô ây không muôn
chỉ làm những việc ghi chép linh tinh.
Hạ An Nhiên cũng liền hỗ trợ làm thí nghiệm.
Chỉ là trong lúc làm thí nghiệm, cô hơi nhíu mày đứng lên.
Cô ấy đã nghiên cứu về thuốc điều trị bệnh tiểu đường trước đây, nhưng cô ấy đã không báo cáo nó với Thu Khanh Khanh
Sau khi được báo cáo, chắc chắn Thu Khanh Khanh sẽ yêu cầu cô ấy đưa ra một bản báo cáo hoàn chỉnh.
Và để có bản báo cáo hoàn chỉnh này, không thể có một trợ lý nào làm
thay cô, từ lý thuyết đến thí nghiệm cho đến thành phẩm thuốc cuối cùng ...
Cô ấy phải làm tất cả những điều này, mất rất nhiều thời gian.
Trạng thái hoàn hảo nhất của Hạ An Nhiên chính là làm xong một cuộc thí nghiệm và nghiên cứu một loại thuốc mới, sau đó tiếp tục làm loại tiếp theo, đặc biệt không muốn làm chậm thời gian ...
Đối với thuốc trị tiểu đường do cô phát triển lúc trước, tác dụng của thành phẩm cũng không tệ.
Và suy nghĩ của Đoạn Thư cũng
không khác cô là mấy.
Nhưng vẫn có những khác biệt tinh tế.
Trong thành phần thuốc của Đoạn Thư thiếu chất xúc tác.
Nếu điểm tuyệt đối là 100 điểm, cho dù sự kết hợp của các thành phần thuốc đặc biệt hoàn hảo, loại thuốc mới mà hắn nghiên cứu ra cuối cùng cũng chỉ có thể đạt 90 điểm.
Chu kỳ sản xuất sẽ bị kéo dài và hiệu quả sẽ bị thiếu một chút.
Hạ An Nhiên khẽ nhíu mày, không biết có nên nhắc nhở hay không.
Sau khi Hạ An Nhiên được khen ngợi, cô lập tức cảm thấy Đoạn Thư có chút đáng yêu.
Tốt hơn rất nhiều so với tên khốn Lăng Mặc luôn chê cô béo.
Hạ An Nhiên lặng lẽ ngồi cạnh Đoạn Thư, cùng nhau ăn cơm trưa.
Hạ An Nhiên trước đó đã ở trong
phòng thì nghiệm, đeo khẩu trang đi ra
ở nhà ăn, mới tháo khẩu trang xuống.
Một nhà nghiên cứu đang đến gần với Hạ An Nhiên đã sững sờ và chết lặng khi Hạ An Nhiên tháo khẩu trang ra.
Người này ngẩn ra, bên cạnh có mấy người cũng tò mò nhìn.
Sau khi nhìn khuôn mặt của Hạ An Nhiên, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đoạn Thư chú ý tới tình hình này, nhìn Hạ An Nhiên một cái, cực kỳ đắc
ý nói: "Nhìn xem, nhiều người thích cô như vậy, béo một chút cũng cơ bản cũng không thành vấn đề?”
Hạ An Nhiên tiếp xúc với hắn gần ngày trời, cũng biết Đoạn Thư là người thẳng thắn.
Mọi cảm xúc đều trực tiếp bày tỏ.
Lúc đầu còn chưa thích ứng, nhưng giờ thấy đại ca này khá vui.
***
Chương 278: Cuộc gặp gỡ của hai cô Hạ
Đoạn Thư không thích bị nhìn chằm chằm khi đang ăn.
Dù đối phương không nhìn chằm chằm vào mình nhưng hắn vẫn cảm thấy" tai vạ".
Đoạn Thư liếc mắt nhìn nam nghiên cứu nói thẳng: "Nhìn mặt của cô ấy, các người cũng không no được, còn không ngồi ăn cơm đi?"
Sau khi nghe những lời này, các nhà nghiên cứu không nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên nữa.
Nhưng có một nhà nghiên cứu ngòi ở bên cạnh, lén lấy điện thoại ra chụp ảnh Hạ An Nhiên.
Sau đó, nhanh chóng gửi đến một nhóm các nhà nghiên cứu.
[ Hình ảnh]
[Một vị đại mỹ nhân đến viện, nhìn xem, thần tiên đang xuống trần gian!]
Ngay lập tức có người trả lời bên dưới.
[Tôi đến đây, đây có phải là để nâng cấp vẻ đẹp của các nhà nghiên cứu của chúng ta không?]
[Đột nhiên cảm thấy cuộc sống nghiên cứu của chúng ta không quá nhàm chán.]
[Khuôn mặt này, tôi có thể nhìn nó cả đời!]
Sau khi một đám người khen ngợi, có một vài câu trả lời không mấy thiện cảm.
[Đàn ông các người, chỉ biết xem mặt!]
[Làm tốt nghiên cứu của mình có phải là tốt hơn không?]
[Còn người phụ nữ này ở bên cạnh Đoàn Thư, xem ra cô ta không có kỹ
thuật cho lắm!]
[ Đúng vậy, nhìn xem Hạ Vũ Huyên, có ngay phòng nghiên cứu riêng khi mới đến, người ta gọi đó là lợi hại.]
[Trong phòng nghiên cứu, kỹ thuật quan trọng hơn khuôn mặt!]
Hạ An Nhiên hoàn toàn không biết, bởi vì sự xuất hiện của cô, đã gây ra một chút xáo trộn.
Cô ấy vẫn đang ăn trưa.
Sau khi ăn gần xong, tôi hỏi Đoạn Thư, "Hoàn thành xong những thí
nghiệm mà anh giao, hôm nay không còn nhiệm vụ nào nữa phải không?"
Đoạn Thư liếc Hạ An Nhiên," Không cần quá nhiều, những thí nghiệm đó, phải đến năm giờ chiều mới làm xong!"
Hạ An Nhiên:"... Vậy thì tôi sẽ cố gắng hết sức."
Khi Hạ An Nhiên đang nói chuyện với Đoạn Thư, trong phòng riêng của căng tin, Cát Trì đang ăn với Hạ Vũ Huyên.
Cát Trì ngập ngừng hỏi: "Cô có quen
với trợ lí Thu sao?
Hạ Vũ Huyên nhún vai, tự cao, ngạo nghễ nói: "Tôi đối với anh ta không quen biết. Tuy nhiên, anh ta là người bên cạnh Đại boss, nên tự nhiên biết tôi."
Cát Trì đã đoán trước rằng Hạ Vũ Huyên có liên quan gì đó với ông chủ, nhưng không nghĩ lại đoán trúng.
Lần này, hắn lần này đã nghe theo Phó viện trưởng bên kia, tranh thủ tiếp đãi Hạ Vũ Huyên, và có vẻ như hắn đã làm đúng.
Cát Trì vốn đang nói chuyện với Hạ Vũ Huyên.
Nhưng khi nhìn thấy Hạ An Nhiên, hắn có chút giật mình.
Vẻ đẹp của Hạ An Nhiên đặc biệt có khả năng "giết người", hầu hết mọi người khi nhìn thấy lần đầu tiên đều có chút choáng ngợp.
Cát Trì không giấu được sự ngạc nhiên trong mắt, trong tiềm thức hỏi: "Đây là?"
Đoạn Thư thẳng thắn trả lời: "Đây là
trợ lý mới của tôi"
Cát Trì hơi ngạc nhiên.
Những trợ lý trước của Đoạn Thư đều bị Cát Trì lôi đi, theo tốc độ tuyển dụng của viện nghiên cứu bọn họ, ước tính phải mất một khoảng thời gian mới có thể có người mới vào.
Vốn tưởng rằng Đoạn Thư sẽ một mình làm nghiên cứu, không ngờ lại có trợ lý mới?
Hơn nữa, cô ấy lại có nhan sắc xinh đẹp đến như vậy.
Có một cảm giác ghen tị trong tim ...
Chương 279: Trợ giúp
Đôi mắt của Cát Trì dừng lại trên người Hạ An Nhiên, và đôi mắt của Hạ Vũ Huyên cũng vậy.
Hạ Vũ Huyên vốn được Đại boss ưu ái, trái tim cô ta đã sớm bay bổng
Nhưng bây giờ đột nhiên nhìn thấy Hạ An Nhiên, trong lòng lập tức có cảm giác đây là mối nguy
Nếu Lăng thiếu gia nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, liệu tình cảm của anh ấy có thay đổi hay không?
Khi Hạ Vũ Huyên nhìn lại Hạ An
Nhiên, cô ta rõ ràng có thái độ bát bỏ.
Cát Trì tinh ranh nhìn Hạ An Nhiên, hắn ta lại không cảm nhận đươc cảm xúc của Đại boss trên người Hạ An Nhiên, lập tức thu lại đôi mắt kinh ngạc và cố ý nói với cô ấy một cách ngạo mạn.
"Thì ra là người mới, vậy thì cô nên làm tốt nhiệm vụ. Đầu năm này, quan trọng nhất là lập thành tích, vào Viện nghiên cứu dựa trên năng lực của mình."
Nói xong, chỉ tay vào Hạ Vũ Huyên đang đứng bên cạnh
"Nhân tiện so với Hạ Vũ Huyên, cô ấy vừa vào đã có phòng nghiên cứu riêng, cô có thể học tập cô Hạ đây, không cần phải chạy theo sau người khác, làm rối tung mọi thứ."
Hạ An Nhiên:
Tại sao lại vô duyên vô cớ bị nhắm vào làm khó dễ vậy chứ?
Đoạn Thư liếc mắt nhìn Cát Trì, nói thẳng: "Nói nhiều như vậy cũng vô dụng, mấu chốt là làm nên chuyện, có phòng nghiên cứu riêng thì sao? Có phòng nghiên cứu riêng một thời gian dài, nhưng chưa làm ra thành tích lớn
Cát Trì lẩm bẩm than thở: "Là một tên thần kinh! Nếu không phải có một chút năng lực, hắn đã bị đuổi đi từ lâu rồi."
Hạ Vũ Huyên khịt mũi," Chờ tôi gặp Lăng thiếu gia, tôi phải nói với anh ấy, rằng tôi mới đến đây,đã có người cố ý chế giễu."
Cát Trì nghe Hạ Vũ Huyên nói, hai mắt sáng lên.
Cho dù Đoạn Thư có năng lực thì sao?
Có thể so sánh với người phụ nữ chăn gối với Thiếu gia sao?
Hắn sẽ chờ xem Đoạn Thư gặp chuyện xui xẻo!
Cát Trì nở nụ cười, "Không cần vì tên loạn thần kinh đó mà tức giận, đi, chúng ta đi đến phòng nghiên cứu."
Khi Hạ An Nhiên đến phòng thí nghiệm, cô bắt đầu làm những việc Đoạn Thư đã bàn giao
Đoạn Thư nói để làm tốt số liệu, phải đến năm giờ.
Nhưng Hạ An Nhiên đã hoàn thành trước thời hạn.
Ba giờ, Hạ An Nhiên làm xong tất cả các thí nghiệm và ghi lại số liệu.
Không chút chậm trễ, cô đưa đò cho Đoạn Thư, nói thêm: "Tôi có thể tự mình làm một việc được không?"
Anh ta không ngừng nhắc nhở Hạ An Nhiên đừng quá nhìn xa trông rộng, nhìn chồng hồ sơ thí nghiệm đã làm xong, có chút đờ đẫn, "Cô làm nhanh như vậy?"
Ngay cả đối với anh ta, cũng ít nhất bốn giờ mới hoàn thành.
Nhưng Hạ An Nhiên chỉ mất ba giờ!
Cô ấy đã làm như thế nào?
Đoạn Thư cảm thấy Hạ An Nhiên đầu cơ trục lợi, vì vậy anh ta đã xem xét số liệu một cách cẩn thận.
Sau vài phút so sánh, anh đột nhiên cau mày, "Có thêm chất xúc tác trong đó."
Hạ An Nhiên tỏ vẻ vô tội. "Có thêm chất xúc tác nào trong đó không? Tôi làm tất cả những tài liệu đó theo yêu cầu của anh. Chẳng lẽ tôi đã vô tình
thêm cái gì lộn xộn vào? Nó có nghiêm trọng không? Anh có muốn tôi làm lại lần nữa không?”
Chương 280:Anh không có cuốn hút bằng người ở phòng nghiên cứu
Đoạn Thư:"... Đừng lo lắng, tôi xem một chút."
Cầm số liệu trên tay, đứng dậy và đi kiểm tra dữ liệu mà Hạ An Nhiên đã đưa
Hạ An Nhiên ánh mắt thay đổi.
Cô ấy vốn không định giúp đỡ, bỏ thêm chất xúc tác vào
Nhưng có thể thấy Đoạn Thư chính là một nhà đang nghiên cứu đích thực.
Một nhà nghiên cứu đặc biệt đáng
ngưỡng mộ, và cô ấy đương nhiên không thể keo kiệt.
Hơn nữa, dù gì thì cô ấy cũng cần sử dụng phòng thí nghiệm của người ta, cũng nên cho Lăng Mặc một số ưu đãi.
Phải để cho Lăng Mặc biết rằng cô ấy không phải là người lợi dụng.
Hạ An Nhiên không quan tâm đến Đoạn Thư, và bắt đầu công việc của riêng mình.
Cô đã hoàn thành công việc sơ bộ của dự án, và bây giờ chỉ cần ghi lại hiệu quả của thuốc.
Bước đầu tiên là làm loại thuốc này trước.
ở đây có sẵn tài liệu, Hạ An Nhiên có thể trực tiếp sử dụng.
Mãi cho đến buổi tối.
Đoạn Thư cuối cùng cũng nghiên cứu xong dữ liệu mà Hạ An Nhiên đưa cho anh ta trước đó, vô cùng phấn khích nhìn cô.
"Cô có biết rằng cô đã làm được một điều tuyệt vời! Với chất xúc tác đó, loại thuốc mới này sẽ trải qua một sự thay đổi về chất, bất kể chất lượng
hay tôc độ đúc khuôn!
Hạ An Nhiên có chút xấu hổ, "Vốn tưởng rằng đã gây chuyện, không ngờ lại có hiệu quả đến như vậy."
Giúp là giúp, nhưng vẫn phải giấu.
Đoạn Thư thở dài, “Không ngờ, điểm mấu chốt cuối cùng để thành công, lại mắc phải sai lầm.”
Tuy nhiên, nhanh chóng lấy lại tinh thần, “Nhưng có đôi khi may mắn cũng là một phần của năng lực.”
Sau đó, trong tay cầm tài liệu nghiên cứu, Đoạn Thư bước ra khỏi phòng thí nghiệm, nói: "Tôi tới văn phòng
phân tích dữ liệu. Khi rời khỏi phòng thí nghiệm, cô có thể đóng cửa lại."
Hạ An Nhiên nhìn bóng lưng Đoàn Thư rời đi, nhẹ nhàng lắc đầu.
Cũng có nhiều nhà nghiên cứu như vậy trong Viện nghiên cứu Long Đằng, với một tâm hồn đặc biệt đơn giản.
Hạ An Nhiên thấy thành phần quan trọng trong thuốc của cô cần một thời gian nữa mới chiết xuất được, vì vậy cô đến phòng khách bên cạnh phòng thí nghiệm, nghỉ ngơi một chút.
Chỉ là khi cô đến phòng chờ, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ trên điện thoại...
Người gọi là: tư bản keo kiệt bệnh hoạn.
Hạ An Nhiên nghi hoặc, "Người điên sao lại gọi nhiều như vậy?"
Đã chủ động gọi lại.
Sau một lát, đã được kết nối
Đầu dây bên kia, giọng nói thờ ơ của Lăng Mặc, "Tại sao cô không trả lời điện thoại của tôi?"
Hạ An Nhiên: "Điện thoại di động để ở phòng khách, còn người ở trong phòng thí nghiệm, cho nên tôi không nhìn thấy ... Sao vậy, anh tìm tôi sao?"
Lăng Mặc: "Nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi?"
"Đến viện nghiên cứu, bây giờ còn không muốn về nhà?"
Hạ An Nhiên cau mày: Giọng nói đầy tức giận, có chuyện gì vậy?
Nhưng mà, nghĩ tới việc mượn phòng thí nghiệm của anh, lại còn bị cô bóc lột sức lực, không vui mà hừ một tiếng. “Anh không có mị lực bằng phòng nghiên cứu, không hấp dẫn bằng người ở phòng nghiên cứu,
không bằng phòng nghiên cứu khiến cho người ta mê đắm không thể tách rời...Tôi tự nhiên là không muốn trở vê roi.
Giọng điệu của Lăng Mặc u ám, "Tôi còn không bằng vật thí nghiệm sao?"
Hạ An Nhiên nhân tiện lúc không có Lăng Mặc ở đây, cố ý chọc giận nói: "Đúng vậy, anh không làm người ta thích như phòng nghiên cứu."
Lăng Mặc hừ lạnh một tiếng, "Thật sao?"
Hạ An Nhiên giật mình.
Rõ ràng là cô ây nói chuyện qua điện
thoại với Lăng Mặc, nhưng sao lại có cảm giác như giọng nói anh ẩy phát ra từ phía sau vậy?
Hạ An Nhiên trong đầu đang nghĩ ra một viễn cảnh không mấy tốt đẹp, quay đầu lại.
Nhìn thấy Lăng Mặc không biết từ lúc nào, anh đã đứng ở cửa phòng chờ, nhàn nhạt nhìn cô.
Giống như một con sói đói nhìn chằm chằm vào con mồi của nó, cố gắng để xé nát cô ấy!
Nội dung chương có chứa hình ảnh
Hạ An Nhiên:
Khó hiểu!
Để có một viện nghiên cứu tốt, trang thiết bị như vậy cộng lại, ước tính ít nhất cũng phải vài trăm triệu.
Nếu thiết bị tốt hơn, ước tính lên đến hơn một tỷ, thậm chí vài tỷ đòng.
Có thể thành lập viện nghiên cứu đã là tuyệt rồi, nhưng lại có tới mười hai viện nghiên cứu?
Hạ An Nhiên giật giật khóe miệng, "Nhiều như vậy, ăn được không?"
Lăng Mặc: "Có thể kiếm tiền.
Hạ An Nhiên chợt hiểu ra tại sao tập đoàn Lăng Thị lại phát triển vượt bậc và được biết đến như một đế chế kinh doanh.
Ha ha haa...
Có một cỗ máy kiếm tiền như vậy, tại sao không kiếm tiền?
Hạ An Nhiên chống lại cảm giác chán ghét của cải, nhìn Lăng Mặc sâu sắc, "Vậy thì, ở thành phố Lô Hải, có viện nghiên cứu của tập đoàn Lăng Thị không?"
Lăng Mặc nhẹ giọng nói: "Hai năm
trước, tôi cho người thành lập viện nghiên cứu dược ở thành phố Lô Hải."
Những gì cố Kì biết đều không chi tiết.
Viện nghiên cứu dưới danh nghĩa tập đoàn Lăng Thị không phải là một viện nghiên cứu hỗn hợp.
Nhìn chung, mỗi viện nghiên cứu đều có hướng đi riêng của mình.
Mà Viện nghiên cứu ở thành phố Lô Hải là chuyên nghiên cứu các loại thuốc mới, chẳng qua là chưa được tiết lộ cho công chúng mà thôi.
Lăng Mặc liếc nhìn Hạ An Nhiên lập tức hiểu được con mèo hoang nhỏ mong muốn như thế nào, "Sao, muốn đi qua xem một chút sao?"
Hạ An Nhiên đáng thương cầu xin, "Anh xem đi, ngày thường anh đi làm, tôi ở nhà một mình ... Tôi có chút buồn chán."
Lăng Mặc nhắc nhở, "Đừng quên thân phận của mình."
Hạ An Nhiên:" ở Lăng trạch, nhiều việc không cần tôi phải tự tay làm. Vì vậy, tôi vẫn còn nhiều thời gian. Tôi hơi nhớ nghề, muốn đi sờ vào một số dụng cụ và thiết bị một chút"
Lăng Mặc trầm mặc một lát, sau đó gật đầu, "Được!"
Hạ An Nhiên không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, cao hứng ôm lấy cổ Lăng Mặc, "Anh thật tốt bụng."
Láng Mặc, người đã nhận được "thẻ người tốt", nhìn con mèo hoang nhỏ đáng yêu nhưng cũng có chút lừa dối nằm trong lòng ngực mình, cảm thấy mình không tốt chút nào.
Gỡ cánh tay con mèo hoang nhỏ, đứng dậy và đi về phía phòng tắm mà không do dự.
Trước hết anh ấy nên bình tĩnh.
Để tránh lộ nguyên hình, khiến con mèo hoang nhỏ này sợ hãi.
Sáng sớm hôm sau, Hạ An Nhiên vẫn còn ngủ say, Lăng Mặc liền kéo cô dậy.
Hạ An Nhiên mi mắt rũ xuống, "Anh làm gì vậy?"
"Cô không muốn đi viện nghiên cứu?"
Hạ An Nhiên vốn nghĩ vẫn còn sớm, đột ngột đứng dậy, "Đi, đi! Tôi đi đây!"
Lăng Mặc:"...
Tại sao lại cảm thấy mèo hoang nhỏ nhiệt tình với Viện nghiên cứu còn hơn với anh?
Đột nhiên anh không muốn đưa cô ấy đi.
Hạ An Nhiên nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm của Lăng Mặc, thận trọng nhìn anh, "Có chuyện gì vậy?"
Lăng Mặc đột nhiên cúi đầu, cắn một cái lên má Hạ An Nhiên.
Sáng sớm vừa thức dậy, Hạ An Nhiên, người đã bị một con sói cắn một cách không thể giải thích được, đã trở thành một kẻ ngốc.
Lăng Mặc cắn xong, lại chậm rãi ghét bỏ đứng lên, "Kích thích gần đây, càng ngày càng không đủ thú vị."
Hạ An Nhiên nổi giận mắng Lăng Mặc: "Cứ yên tâm, sau này tôi nhất định chuẩn bị tốt!"
Tối hôm qua đã bị Lăng Mặc chán ghét, nay chuyện cũ lại bị nhắc lại một lần nữa.
Thực sự tức giận!
Cô là một người phụ nữ nắm trong tay bộ sưu tập những trò kích thích, không thể chịu thua được.
Chương 275: Nhà tư bản quá hút máu rồi.
Nội dung chương có chứa hình ảnh
Sau khi Hạ An Nhiên xuống dưới lầu liền hiểu được Lăng Mặc làm như thế nào rồi.
Trước đó anh đã bảo mọi người đi hết.
Lúc này làm gì có ai có thể nhìn thấy “ tình trạng xấu” của cô bây giờ?
Lăng Mặc nhìn thấy vết răng trên mặt con mèo hoang nhỏ đến bây giờ vẫn chưa mất đi, nhíu mày, “Đúng là non nớt.”
Chạm nhẹ một cái, da của con mèo
hoang nhỏ này lại có thể đỏ rất lâu.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Hạ An Nhiên vốn tưởng là có thể ngồi tách riêng xe với Lăng Mặc.
Đâu có ngờ rằng, Lăng Mặc lại kéo cô lên xe của anh.
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “ Anh không phải đi làm sao?”
Lăng Mặc hời hợt nói, “ Tiện đường với cô.”
Hạ An Nhiên: “......”
Thật là ngại quá, cô thực sự một chút cũng không cần loại tiện đường này.
Viện nghiên cứu ở vùng ngoại ô.
Từ Lăng trạch đi qua đây phải mất gần 1 tiếng đồng hồ.
Sau khi đến địa điểm cần đến, Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ, “ cần tôi đưa cô vào không?”
Hạ An Nhiên lườm một cái, “ Tôi lại không phải là trẻ con, còn cần anh đưa đi học.”
Chỉ cần Lăng Mặc nói trước với bọn họ là được rồi.
Hạ An Nhiên cầm lấy thẻ thông hành
Lăng Mặc chuẩn bị cho cô, liền đi vào viện nghiên cứu.
Vẻ ngoài của viện nghiên cứu này nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng sau khi đi vào trong, Hạ An Nhiên vẫn là bị làm cho kinh ngạc sâu sắc.
So với Long Đằng của bọn họ,không biết ở đây tiên tiến hơn bao nhiêu lần.
Lăng Mặc đúng là có tiền khiến người khác thấy mà thèm.
Lễ tân của viện nghiên cứu nhìn thấy Hạ An Nhiên cầm theo thẻ thông hành, khách khí nói, “ Tôi dẫn cô vào trong.”
Thuận lợi đi vào trong phòng làm việc chung của viện nghiên cứu.
Lễ tân lại khách khí nói với Hạ An Nhiên, “ Trước tiên cô đợi ở đây một chút, người lập tức tới ngay.”
Sau khi Hạ An Nhiên đi vào văn phòng tiếp khách, liền ngoan ngoãn ngồi xuống, đợi người đến.
Không lâu sau, một người đàn ông trẻ tuổi đầu tóc khô khan đi tới, nhìn Hạ An Nhiên một cái.
Sau khi nhìn thấy mặt mũi của cô, đối phương hơi nhíu mày, “ Cô chính là người bên trên đưa tới?”
Hạ An Nhiên nghe thấy lời đối phương nói, gật gật đầu, “ Có lẽ là vậy?”
Người đàn ông trẻ tuổi nghĩ tới nhân lực của phòng thực nghiệm của mình chưa đủ, thêm một người, anh ta còn chê gì nữa?
Nói với Hạ An Nhiên: “ Cô theo tôi qua đây!”
Hạ An Nhiên chủ động đi theo sau người đàn ông trẻ tuổi.
Người đàn ông trẻ tuổi vừa đi vừa tự mình giới thiệu, “ Tôi tên là Đoạn Thư, sau này cô sẽ đi theo tôi làm việc...Cô mới tới, trước tiên cứ đi
theo tôi ghi chép dữ liệu đi.
Vẻ mặt Hạ An Nhiên hoài nghi: Bảo cô đi ghi chép dữ liệu?
Hạ An Nhiên khách khí mở miệng, “ Xin lỗi, anh hình như nhầm lẫn rồi, tôi là muốn đến làm kiểm tra dữ liệu.”
Đoạn Thư liếc nhìn Hạ An Nhiên một cái, “ Cô mới đến, còn chưa quen thuộc thiết bị, liền muốn làm kiểm tra dữ liệu? Thanh niên trẻ bây giờ đều tham vọng cao hơn năng lực vậy sao? Không thể làm đến nơi đến chốn từng bước một sao?”
Hạ An Nhiên còn muốn giải thích..
Có điều, nghĩ đến những thuộc tính tư bản vô liêm sỉ của Lăng Mặc.
Làm sao anh ta có thể làm ăn lỗ vốn được?
Ha ha ha.
Chương 276: Sai lệch.
Hạ Vũ Huyên bước vào văn phòng tiếp khách với vẻ mặt kiêu ngạo.
Kể từ lúc thành công lộ mặt trước mặt Lăng Mặc, cô ta liền cảm thấy tương lai của mình rất đáng mong đợi.
Không lâu sau, có một người đàn ông hơn 30 tuổi đi tới.
Sau khi nhìn thấy Hạ Vũ Huyên, liền nở nụ cười, “ Cô chính là Hạ tiểu thư mà bên trên sắp xếp tới sao?”
Hạ Vũ Huyên gật đầu, “ừm, là tôi!”
Nụ cười của đối phương càng dịu
dàng, “ Tôi tên Cát Trì, là nhân viên nghiên cứu cấp 3.”
Trong viện nghiên cứu, nhân viên làm việc bình thường phân thành: nhân viên thực tập nghiên cứu, trự lý nghiên cứu, phó nghiên cứu viên và nghiên cứu viên.
Còn nghiên cứu viên lại chia thành 4 cấp, từ cao đến thấp lần lượt là cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4.
Viện nghiên cứu của bọn họ bây giờ vẫn chưa có nghiên cứu viên cấp 1.
Vì vậy, thân phận nghiên cứu viên cấp 3 của Cát Trì cũng đã được coi là rất cao ròi.
Hơn nữa, thái độ của anh ta đối với Hạ Vũ Huyên lại vô cùng khách khí, cái này làm Hạ Vũ Huyên cũng đặc biệt bất ngờ.
Trước đây Hạ Vũ Huyên có kinh nghiệm làm việc, nhưng đi vào viện nghiên cứu này, cũng chỉ là một trợ lý nghiên cứu.
Cát Trì tươi cười nói, “ Trợ lý Thu đặc biệt dặn dò qua, cô cần một phòng nghiên cứu riêng, tôi đã chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.”
Hạ Vũ Huyên không ngờ rằng mình lại gặp được loại đãi ngộ cao như vậy.
Hơn nữa, còn là Trợ lý Thu sắp xếp?
Trợ Lý Thu là người trợ lý bên cạnh Lăng đại thiếu đó sao?
Cũng chính là nói, sau khi Lăng đại thiếu gặp cô ta liền không quên được cô ta, lập tức điều tra thân phận của cô ta!
Vì vậy, hôm nay cô đến Viện nghiên cứu này báo danh, Lăng đại thiếu mới bảo trợ lý Thu đặc biệt dặn dò chiếu cố cô ta!
Hạ Vũ Huyên cảm thấy bản mình cuối cùng cũng rẽ mây nhìn thấy trăng sáng rồi.
Ngày tháng tươi đẹp của cô ta cuối cùng cũng đến ròi.
Nghĩ đến đây, Hạ Vũ Huyên cố ý hỏi một câu, “ Trợ lý Thu là vị trợ lý bên cạnh đại boss sao?”
“Đúng!”
Nội tâm Hạ Vũ Huyên điên cuồng vui vẻ, quả nhiên không đoán sai!
Đại boss quả nhiên nhìn trúng cô ta rồi, hơn nữa còn để tâm đến cô ta như vậy, Hạ Vũ Huyên vừa nghĩ đến đây, tâm tinh càng phấn chấn, ngẩng đầu ưỡn ngực đi lên phía trước.
Cát Trì đối với thái độ kiêu ngạo của
Hạ Vũ Huyên lúc này lại không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Người phụ nữ này và trợ lý Thu có quan hệ, có thể là người bình thường sao?
Anh ta thậm chí còn nghi ngờ, người phụ nữ này có phải là có quan hệ với Đại boss không.
Cho nên sáng sớm hôm nay, sau khi bên phó viện trưởng biết được tình huống này, trực tiếp đảm nhận
Đoạn Thư vùi đầu làm việc, “ Ban đầu còn có vài người nữa, nhưng dự án của Cát Trì cần người nên bị gọi qua
đó rồi....Có điều, bây giờ ở đây tôi
cần một trợ lý ghi chép dữ liệu, cho dù là người mới cũng có thể dùng tạm.”
Nói xong, đối phương lại bắt đầu miệt mài làm việc.
Hạ An Nhiên thấy Đoạn Thư bắt đầu làm việc, cũng không hỏi thêm gì nữa.
Quét mắt nhìn tài liệu thực nghiệm đểở một bên, xem hiểu rồi, “Đây là đang nghiên cứu và phát triển loại thuốc mới cho bệnh tiểu đường?”
Đoạn Thư vốn đang chuẩn bị làm thực nghiệm bất ngờ ngẩng đầu, “ Sao cô biết được?”
Hạ An Nhiên chỉ tài liệu thực nghiệm, “ Không phải bên trên viết hết sao? Loại thành phần này, tuy rằng trong rất nhiều loại thuộc đều có nhưng hàm lượng trong phạm vị này cũng chỉ có trong thuốc chữa bệnh tiểu đường....”
Chương 277: Đại ca thẳng thắn
Đoạn Thư nhìn một chút vào tài liệu mà Hạ An Nhiên chỉ.
Nội dung một thành phần thuốc được ghi trên đó.
Đối phương nhìn thấy điều này thì có thể biết rằng anh đang chế tạo thuốc điều trị bệnh tiểu đường?
Đoạn Thư gật đầu tán thành, hiền nhiên rất an tâm, "Tôi còn tưởng cô chỉ là cái bình hoa."
Mặc dù anh không có nhiều hy vọng vào trợ lý này, nhưng có thể giải quyết một số chuyện linh tinh cũng
Nhưng điều bất ngờ cô ấy không phải đồ vô dụng, anh cảm thấy khá vui.
Đoạn Thư chỉ vào dụng cụ ở một bên, "Cô làm quen đi, tôi ở đây chỉ có một ít số liệu, cần phải làm thí nghiệm lại, cô làm cho tôi xem một chút"
Hạ An Nhiên:
Con người phải có thực lực
Không cần thực lực quá cao, chỉ cần có một chút năng lực thì có thể chạm vào dụng cụ thiết bị
Nhưng không sao, cô ây không muôn
chỉ làm những việc ghi chép linh tinh.
Hạ An Nhiên cũng liền hỗ trợ làm thí nghiệm.
Chỉ là trong lúc làm thí nghiệm, cô hơi nhíu mày đứng lên.
Cô ấy đã nghiên cứu về thuốc điều trị bệnh tiểu đường trước đây, nhưng cô ấy đã không báo cáo nó với Thu Khanh Khanh
Sau khi được báo cáo, chắc chắn Thu Khanh Khanh sẽ yêu cầu cô ấy đưa ra một bản báo cáo hoàn chỉnh.
Và để có bản báo cáo hoàn chỉnh này, không thể có một trợ lý nào làm
thay cô, từ lý thuyết đến thí nghiệm cho đến thành phẩm thuốc cuối cùng ...
Cô ấy phải làm tất cả những điều này, mất rất nhiều thời gian.
Trạng thái hoàn hảo nhất của Hạ An Nhiên chính là làm xong một cuộc thí nghiệm và nghiên cứu một loại thuốc mới, sau đó tiếp tục làm loại tiếp theo, đặc biệt không muốn làm chậm thời gian ...
Đối với thuốc trị tiểu đường do cô phát triển lúc trước, tác dụng của thành phẩm cũng không tệ.
Và suy nghĩ của Đoạn Thư cũng
không khác cô là mấy.
Nhưng vẫn có những khác biệt tinh tế.
Trong thành phần thuốc của Đoạn Thư thiếu chất xúc tác.
Nếu điểm tuyệt đối là 100 điểm, cho dù sự kết hợp của các thành phần thuốc đặc biệt hoàn hảo, loại thuốc mới mà hắn nghiên cứu ra cuối cùng cũng chỉ có thể đạt 90 điểm.
Chu kỳ sản xuất sẽ bị kéo dài và hiệu quả sẽ bị thiếu một chút.
Hạ An Nhiên khẽ nhíu mày, không biết có nên nhắc nhở hay không.
Sau khi Hạ An Nhiên được khen ngợi, cô lập tức cảm thấy Đoạn Thư có chút đáng yêu.
Tốt hơn rất nhiều so với tên khốn Lăng Mặc luôn chê cô béo.
Hạ An Nhiên lặng lẽ ngồi cạnh Đoạn Thư, cùng nhau ăn cơm trưa.
Hạ An Nhiên trước đó đã ở trong
phòng thì nghiệm, đeo khẩu trang đi ra
ở nhà ăn, mới tháo khẩu trang xuống.
Một nhà nghiên cứu đang đến gần với Hạ An Nhiên đã sững sờ và chết lặng khi Hạ An Nhiên tháo khẩu trang ra.
Người này ngẩn ra, bên cạnh có mấy người cũng tò mò nhìn.
Sau khi nhìn khuôn mặt của Hạ An Nhiên, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đoạn Thư chú ý tới tình hình này, nhìn Hạ An Nhiên một cái, cực kỳ đắc
ý nói: "Nhìn xem, nhiều người thích cô như vậy, béo một chút cũng cơ bản cũng không thành vấn đề?”
Hạ An Nhiên tiếp xúc với hắn gần ngày trời, cũng biết Đoạn Thư là người thẳng thắn.
Mọi cảm xúc đều trực tiếp bày tỏ.
Lúc đầu còn chưa thích ứng, nhưng giờ thấy đại ca này khá vui.
***
Chương 278: Cuộc gặp gỡ của hai cô Hạ
Đoạn Thư không thích bị nhìn chằm chằm khi đang ăn.
Dù đối phương không nhìn chằm chằm vào mình nhưng hắn vẫn cảm thấy" tai vạ".
Đoạn Thư liếc mắt nhìn nam nghiên cứu nói thẳng: "Nhìn mặt của cô ấy, các người cũng không no được, còn không ngồi ăn cơm đi?"
Sau khi nghe những lời này, các nhà nghiên cứu không nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên nữa.
Nhưng có một nhà nghiên cứu ngòi ở bên cạnh, lén lấy điện thoại ra chụp ảnh Hạ An Nhiên.
Sau đó, nhanh chóng gửi đến một nhóm các nhà nghiên cứu.
[ Hình ảnh]
[Một vị đại mỹ nhân đến viện, nhìn xem, thần tiên đang xuống trần gian!]
Ngay lập tức có người trả lời bên dưới.
[Tôi đến đây, đây có phải là để nâng cấp vẻ đẹp của các nhà nghiên cứu của chúng ta không?]
[Đột nhiên cảm thấy cuộc sống nghiên cứu của chúng ta không quá nhàm chán.]
[Khuôn mặt này, tôi có thể nhìn nó cả đời!]
Sau khi một đám người khen ngợi, có một vài câu trả lời không mấy thiện cảm.
[Đàn ông các người, chỉ biết xem mặt!]
[Làm tốt nghiên cứu của mình có phải là tốt hơn không?]
[Còn người phụ nữ này ở bên cạnh Đoàn Thư, xem ra cô ta không có kỹ
thuật cho lắm!]
[ Đúng vậy, nhìn xem Hạ Vũ Huyên, có ngay phòng nghiên cứu riêng khi mới đến, người ta gọi đó là lợi hại.]
[Trong phòng nghiên cứu, kỹ thuật quan trọng hơn khuôn mặt!]
Hạ An Nhiên hoàn toàn không biết, bởi vì sự xuất hiện của cô, đã gây ra một chút xáo trộn.
Cô ấy vẫn đang ăn trưa.
Sau khi ăn gần xong, tôi hỏi Đoạn Thư, "Hoàn thành xong những thí
nghiệm mà anh giao, hôm nay không còn nhiệm vụ nào nữa phải không?"
Đoạn Thư liếc Hạ An Nhiên," Không cần quá nhiều, những thí nghiệm đó, phải đến năm giờ chiều mới làm xong!"
Hạ An Nhiên:"... Vậy thì tôi sẽ cố gắng hết sức."
Khi Hạ An Nhiên đang nói chuyện với Đoạn Thư, trong phòng riêng của căng tin, Cát Trì đang ăn với Hạ Vũ Huyên.
Cát Trì ngập ngừng hỏi: "Cô có quen
với trợ lí Thu sao?
Hạ Vũ Huyên nhún vai, tự cao, ngạo nghễ nói: "Tôi đối với anh ta không quen biết. Tuy nhiên, anh ta là người bên cạnh Đại boss, nên tự nhiên biết tôi."
Cát Trì đã đoán trước rằng Hạ Vũ Huyên có liên quan gì đó với ông chủ, nhưng không nghĩ lại đoán trúng.
Lần này, hắn lần này đã nghe theo Phó viện trưởng bên kia, tranh thủ tiếp đãi Hạ Vũ Huyên, và có vẻ như hắn đã làm đúng.
Cát Trì vốn đang nói chuyện với Hạ Vũ Huyên.
Nhưng khi nhìn thấy Hạ An Nhiên, hắn có chút giật mình.
Vẻ đẹp của Hạ An Nhiên đặc biệt có khả năng "giết người", hầu hết mọi người khi nhìn thấy lần đầu tiên đều có chút choáng ngợp.
Cát Trì không giấu được sự ngạc nhiên trong mắt, trong tiềm thức hỏi: "Đây là?"
Đoạn Thư thẳng thắn trả lời: "Đây là
trợ lý mới của tôi"
Cát Trì hơi ngạc nhiên.
Những trợ lý trước của Đoạn Thư đều bị Cát Trì lôi đi, theo tốc độ tuyển dụng của viện nghiên cứu bọn họ, ước tính phải mất một khoảng thời gian mới có thể có người mới vào.
Vốn tưởng rằng Đoạn Thư sẽ một mình làm nghiên cứu, không ngờ lại có trợ lý mới?
Hơn nữa, cô ấy lại có nhan sắc xinh đẹp đến như vậy.
Có một cảm giác ghen tị trong tim ...
Chương 279: Trợ giúp
Đôi mắt của Cát Trì dừng lại trên người Hạ An Nhiên, và đôi mắt của Hạ Vũ Huyên cũng vậy.
Hạ Vũ Huyên vốn được Đại boss ưu ái, trái tim cô ta đã sớm bay bổng
Nhưng bây giờ đột nhiên nhìn thấy Hạ An Nhiên, trong lòng lập tức có cảm giác đây là mối nguy
Nếu Lăng thiếu gia nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, liệu tình cảm của anh ấy có thay đổi hay không?
Khi Hạ Vũ Huyên nhìn lại Hạ An
Nhiên, cô ta rõ ràng có thái độ bát bỏ.
Cát Trì tinh ranh nhìn Hạ An Nhiên, hắn ta lại không cảm nhận đươc cảm xúc của Đại boss trên người Hạ An Nhiên, lập tức thu lại đôi mắt kinh ngạc và cố ý nói với cô ấy một cách ngạo mạn.
"Thì ra là người mới, vậy thì cô nên làm tốt nhiệm vụ. Đầu năm này, quan trọng nhất là lập thành tích, vào Viện nghiên cứu dựa trên năng lực của mình."
Nói xong, chỉ tay vào Hạ Vũ Huyên đang đứng bên cạnh
"Nhân tiện so với Hạ Vũ Huyên, cô ấy vừa vào đã có phòng nghiên cứu riêng, cô có thể học tập cô Hạ đây, không cần phải chạy theo sau người khác, làm rối tung mọi thứ."
Hạ An Nhiên:
Tại sao lại vô duyên vô cớ bị nhắm vào làm khó dễ vậy chứ?
Đoạn Thư liếc mắt nhìn Cát Trì, nói thẳng: "Nói nhiều như vậy cũng vô dụng, mấu chốt là làm nên chuyện, có phòng nghiên cứu riêng thì sao? Có phòng nghiên cứu riêng một thời gian dài, nhưng chưa làm ra thành tích lớn
Cát Trì lẩm bẩm than thở: "Là một tên thần kinh! Nếu không phải có một chút năng lực, hắn đã bị đuổi đi từ lâu rồi."
Hạ Vũ Huyên khịt mũi," Chờ tôi gặp Lăng thiếu gia, tôi phải nói với anh ấy, rằng tôi mới đến đây,đã có người cố ý chế giễu."
Cát Trì nghe Hạ Vũ Huyên nói, hai mắt sáng lên.
Cho dù Đoạn Thư có năng lực thì sao?
Có thể so sánh với người phụ nữ chăn gối với Thiếu gia sao?
Hắn sẽ chờ xem Đoạn Thư gặp chuyện xui xẻo!
Cát Trì nở nụ cười, "Không cần vì tên loạn thần kinh đó mà tức giận, đi, chúng ta đi đến phòng nghiên cứu."
Khi Hạ An Nhiên đến phòng thí nghiệm, cô bắt đầu làm những việc Đoạn Thư đã bàn giao
Đoạn Thư nói để làm tốt số liệu, phải đến năm giờ.
Nhưng Hạ An Nhiên đã hoàn thành trước thời hạn.
Ba giờ, Hạ An Nhiên làm xong tất cả các thí nghiệm và ghi lại số liệu.
Không chút chậm trễ, cô đưa đò cho Đoạn Thư, nói thêm: "Tôi có thể tự mình làm một việc được không?"
Anh ta không ngừng nhắc nhở Hạ An Nhiên đừng quá nhìn xa trông rộng, nhìn chồng hồ sơ thí nghiệm đã làm xong, có chút đờ đẫn, "Cô làm nhanh như vậy?"
Ngay cả đối với anh ta, cũng ít nhất bốn giờ mới hoàn thành.
Nhưng Hạ An Nhiên chỉ mất ba giờ!
Cô ấy đã làm như thế nào?
Đoạn Thư cảm thấy Hạ An Nhiên đầu cơ trục lợi, vì vậy anh ta đã xem xét số liệu một cách cẩn thận.
Sau vài phút so sánh, anh đột nhiên cau mày, "Có thêm chất xúc tác trong đó."
Hạ An Nhiên tỏ vẻ vô tội. "Có thêm chất xúc tác nào trong đó không? Tôi làm tất cả những tài liệu đó theo yêu cầu của anh. Chẳng lẽ tôi đã vô tình
thêm cái gì lộn xộn vào? Nó có nghiêm trọng không? Anh có muốn tôi làm lại lần nữa không?”
Chương 280:Anh không có cuốn hút bằng người ở phòng nghiên cứu
Đoạn Thư:"... Đừng lo lắng, tôi xem một chút."
Cầm số liệu trên tay, đứng dậy và đi kiểm tra dữ liệu mà Hạ An Nhiên đã đưa
Hạ An Nhiên ánh mắt thay đổi.
Cô ấy vốn không định giúp đỡ, bỏ thêm chất xúc tác vào
Nhưng có thể thấy Đoạn Thư chính là một nhà đang nghiên cứu đích thực.
Một nhà nghiên cứu đặc biệt đáng
ngưỡng mộ, và cô ấy đương nhiên không thể keo kiệt.
Hơn nữa, dù gì thì cô ấy cũng cần sử dụng phòng thí nghiệm của người ta, cũng nên cho Lăng Mặc một số ưu đãi.
Phải để cho Lăng Mặc biết rằng cô ấy không phải là người lợi dụng.
Hạ An Nhiên không quan tâm đến Đoạn Thư, và bắt đầu công việc của riêng mình.
Cô đã hoàn thành công việc sơ bộ của dự án, và bây giờ chỉ cần ghi lại hiệu quả của thuốc.
Bước đầu tiên là làm loại thuốc này trước.
ở đây có sẵn tài liệu, Hạ An Nhiên có thể trực tiếp sử dụng.
Mãi cho đến buổi tối.
Đoạn Thư cuối cùng cũng nghiên cứu xong dữ liệu mà Hạ An Nhiên đưa cho anh ta trước đó, vô cùng phấn khích nhìn cô.
"Cô có biết rằng cô đã làm được một điều tuyệt vời! Với chất xúc tác đó, loại thuốc mới này sẽ trải qua một sự thay đổi về chất, bất kể chất lượng
hay tôc độ đúc khuôn!
Hạ An Nhiên có chút xấu hổ, "Vốn tưởng rằng đã gây chuyện, không ngờ lại có hiệu quả đến như vậy."
Giúp là giúp, nhưng vẫn phải giấu.
Đoạn Thư thở dài, “Không ngờ, điểm mấu chốt cuối cùng để thành công, lại mắc phải sai lầm.”
Tuy nhiên, nhanh chóng lấy lại tinh thần, “Nhưng có đôi khi may mắn cũng là một phần của năng lực.”
Sau đó, trong tay cầm tài liệu nghiên cứu, Đoạn Thư bước ra khỏi phòng thí nghiệm, nói: "Tôi tới văn phòng
phân tích dữ liệu. Khi rời khỏi phòng thí nghiệm, cô có thể đóng cửa lại."
Hạ An Nhiên nhìn bóng lưng Đoàn Thư rời đi, nhẹ nhàng lắc đầu.
Cũng có nhiều nhà nghiên cứu như vậy trong Viện nghiên cứu Long Đằng, với một tâm hồn đặc biệt đơn giản.
Hạ An Nhiên thấy thành phần quan trọng trong thuốc của cô cần một thời gian nữa mới chiết xuất được, vì vậy cô đến phòng khách bên cạnh phòng thí nghiệm, nghỉ ngơi một chút.
Chỉ là khi cô đến phòng chờ, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ trên điện thoại...
Người gọi là: tư bản keo kiệt bệnh hoạn.
Hạ An Nhiên nghi hoặc, "Người điên sao lại gọi nhiều như vậy?"
Đã chủ động gọi lại.
Sau một lát, đã được kết nối
Đầu dây bên kia, giọng nói thờ ơ của Lăng Mặc, "Tại sao cô không trả lời điện thoại của tôi?"
Hạ An Nhiên: "Điện thoại di động để ở phòng khách, còn người ở trong phòng thí nghiệm, cho nên tôi không nhìn thấy ... Sao vậy, anh tìm tôi sao?"
Lăng Mặc: "Nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi?"
"Đến viện nghiên cứu, bây giờ còn không muốn về nhà?"
Hạ An Nhiên cau mày: Giọng nói đầy tức giận, có chuyện gì vậy?
Nhưng mà, nghĩ tới việc mượn phòng thí nghiệm của anh, lại còn bị cô bóc lột sức lực, không vui mà hừ một tiếng. “Anh không có mị lực bằng phòng nghiên cứu, không hấp dẫn bằng người ở phòng nghiên cứu,
không bằng phòng nghiên cứu khiến cho người ta mê đắm không thể tách rời...Tôi tự nhiên là không muốn trở vê roi.
Giọng điệu của Lăng Mặc u ám, "Tôi còn không bằng vật thí nghiệm sao?"
Hạ An Nhiên nhân tiện lúc không có Lăng Mặc ở đây, cố ý chọc giận nói: "Đúng vậy, anh không làm người ta thích như phòng nghiên cứu."
Lăng Mặc hừ lạnh một tiếng, "Thật sao?"
Hạ An Nhiên giật mình.
Rõ ràng là cô ây nói chuyện qua điện
thoại với Lăng Mặc, nhưng sao lại có cảm giác như giọng nói anh ẩy phát ra từ phía sau vậy?
Hạ An Nhiên trong đầu đang nghĩ ra một viễn cảnh không mấy tốt đẹp, quay đầu lại.
Nhìn thấy Lăng Mặc không biết từ lúc nào, anh đã đứng ở cửa phòng chờ, nhàn nhạt nhìn cô.
Giống như một con sói đói nhìn chằm chằm vào con mồi của nó, cố gắng để xé nát cô ấy!
Bình luận facebook