• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

  • Chương 214: Chồng tôi là đại anh hùng

Đào Vân Thiên nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mặt, cố gắng bắt được điều gì đó từ biểu cảm và ánh mắt của đối phương.

Nhưng kết quả lại khiến ông ta rất thất vọng, ánh mắt cô gái rất bình tĩnh, vẻ mặt thả lỏng, tựa như mấy ngàn người hung tợn bên cạnh đều không tồn tại vậy.

"Cô hẳn đã biết rằng tôi đã ban thẻ lệnh cho Diệp Vĩnh Khang nhỉ?"

Đào Vân Thiên hỏi.

Hạ Huyền Trúc nhẹ nhàng gật đầu: "Tôi biết, chỉ cần là người liên quan đến chồng tôi, giết sạch không trừ một ai".

Đào Vân Thiên có chút khó hiểu: "Vậy cô còn dám tới tìm tôi?"

Hạ Huyền Trúc đột nhiên mỉm cười.

"Chồng tôi là một đại anh hùng đầu đội trời chân đạp đất, tôi là người phụ nữ của anh ấy. Nhất định không được làm anh ấy mất mặt".

Khi nói những lời này, ánh mắt của Hạ Huyền Trúc đầy vẻ giễu cợt và khinh thường.

Đào Vân Thiên không khỏi tức giận thốt lên: "Vậy cô có biết cô sẽ có hậu quả như nào không!"

Sau tiếng gầm này, hàng ngàn tên đằng đằng sát khí gần đó đồng thời tiến lên hai bước, tỏa ra một áp lực mạnh mẽ.

"Tất nhiên là tôi biết".

Hạ Huyền Trúc vẫn bình tĩnh: "Hậu quả của tôi là vinh hoa phú quý, phồn hoa xa xỉ, cao cao tại thượng, nghìn người ngưỡng mộ".

Đào Vân Thiên ngây người, lập tức nói với vẻ rất hứng thú: "Ồ, vậy cô nói xem sao cô lại nghĩ như vậy".

"Rất đơn giản".

Hạ Huyền Trúc nhìn Đào Vân Thiên: "Bởi vì ông có thể cho tôi tất cả những gì tôi muốn".

Đào Vân Thiên bối rối: "Ý của cô là gì?"

Hạ Huyền Trúc nhìn thẳng vào mắt Đào Vân Thiên, điều này khiến Đào Vân Thiên cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Sau đó Hạ Huyền Trúc đột nhiên nở một nụ cười, một nụ cười dịu dàng đến say lòng người.

Nhẹ nhàng vươn cánh tay ngọc không xương yếu ớt khoác lên vai Đào Vân Thiên, cất một chất giọng vừa ngọt ngào vừa nũng nịu: "Sao, anh không đồng ý cho em à? Vậy giờ anh giết em đi là được rồi".

Đào Vân Thiên đột nhiên cảm thấy trái tim mình hơi run lên.

Với thân phận của ông ta, xung quanh ông ta không thiếu các mỹ nữ, hotgirl, người mẫu, sao nữ, ông ta phẩy tay một cái là tới.

Vì vậy ông ta luôn nghĩ mình đã thử qua tất cả mỹ nữ trên đời này rồi.

Nhưng lúc này ông ta đột nhiên cảm thấy vô cùng say mê, người phụ nữ trước mặt không chỉ xinh đẹp, còn toát ra khí chất lạnh lùng nhưng không băng giá, quyến rũ nhưng không ma mị.

Vừa có nét dịu dàng của người con gái lại vừa có nét quyến rũ của một người phụ nữ đã có gia đình, sự kết hợp của cả hai tạo nên một nét quyến rũ độc đáo không thể cưỡng lại được!

"Cho, em muốn gì anh cho em cái đó, hahahahaha!"

Đào Vân Thiên cười lớn và ôm Hạ Huyền Trúc vào lòng: "Cưng, em nói anh nghe xem nếu ngày mai cả hai chúng ta cùng diễn trước mặt Diệp Vĩnh Khang, em nói xem hắn sẽ phản ứng như thế nào?"

"Cái này ấy mà, anh lại gần đây chút đi, em nói cho anh nghe".

Hạ Huyền Trúc nhìn Đào Vân Thiên bằng một cái nhìn quyến rũ, Đào Vân Thiên ngay lập tức cảm thấy máu khắp người mình bắt đầu sôi lên, nhanh chóng quay đầu qua.

Hạ Huyền Trúc cũng từ từ di chuyển đầu về phía tai của Đào Vân Thiên. Khi khoảng cách ngày càng gần, Đào Vân Thiên cảm nhận được hơi thở ngọt ngào như của những bông hoa lan trong thung lũng, một luồng máu nóng ngay lập tức xộc lên đỉnh đầu, ngay lúc ông ta định giở trò, bờ vai chợt nhói đau!

"A!"

Đào Vân Thiên nắm chặt bờ vai đẫm máu của mình: "Đồ chó cái, dám cắn tao, người đâu, đưa con tiện nhân này…."

"Gia chủ Đào, trước khi hạ lệnh, ông nên xem cái này trước".

Một vệt máu đỏ vẫn còn ở khóe miệng Hạ Huyền Trúc, cô đưa một bản báo cáo chẩn đoán bệnh tới.

"Đệch, nhìn thằng cụ mày!"

Đào Thiên Hổ không nói không rằng nhấc cây chùy to lớn trên vai lên, định đập nó xuống.

"Từ đã!"

Đào Vân Thiên giơ tay ngăn cản, hung tợn nhìn chằm chằm Hạ Huyền Trúc nói: "Tốt hơn hết cô không nên giở trò với tôi!"

Vừa nói, ông ta vừa thận trọng mở sổ khám bệnh ra, vừa mở ra, sắc mặt đột nhiên trùng xuống: "Độc tố thần kinh đã xâm lấn, đây là ý gì!"

Hạ Huyền Trúc lúc này và cô gái duyên dáng quyến rũ vừa rồi giống như hai người khác nhau vậy!

Tuy rằng ánh mắt vẫn bình tĩnh, nhưng lại tràn đầy kiên định, phẫn hận cùng lạnh lùng!

"Cụ thể là ý gì, ông có thể hỏi bác sĩ chuyên môn".

"Ông chỉ cần biết hiện tại ông đã bị tôi truyền bệnh cho, độc tố đang từ từ ăn mòn từng tế bào trong cơ thể ông!"

"Tổn thương gây ra là không thể phục hồi, độc tố sẽ từ từ phát tác trong vòng mười ngày, và sau đó ông sẽ chết trong đau đớn!"

Đào Vân Thiên giận tím người, ông ta nắm chặt vai, tức giận mắng Hạ Huyền Trúc: "Con đàn bà độc ác, mày dám hại tao, tao sẽ chém mày thành trăm mảnh!"

"Được!"

Hạ Huyền Trúc trên mặt không có một chút sợ hãi nào, nhìn chằm chằm vào mắt đối phương nói: "Nếu như không muốn biết phương pháp giải độc, thì cứ việc ra tay đi!"

Sắc mặt Đào Vân Thiên đanh lại, nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Huyền Trúc như thể sắp phun ra tia lửa!

"Bỏ xuống!"

Đào Vân Thiên đột nhiên hét lên.

"Ai dám động tới cô ta thử xem!"

Hạ Huyền Trúc đột nhiên lấy ra một viên thuốc hình con nhộng màu xanh lá cây ném vào trong miệng, nhìn chằm chằm Đào Vân Thiên: "Chỉ cần tôi cắn nhẹ một cái, viên thuốc độc sẽ vỡ ra trong miệng!"

"Tôi không chỉ chết ngay lập tức, mà máu của tôi sẽ hoàn toàn bị nhiễm thuốc độc!"

"Huyết thanh của tôi là thuốc giải độc duy nhất có thể giải độc cho ông. Nếu hôm nay ông dám động vào tôi, tôi sẽ lập tức cắn thuốc độc chết ngay!"

Nói xong, Hạ Huyền Trúc thực hiện động tác cắn xuống.

"Từ đã!"

Đào Vân Thiên sợ đến mức lạc cả giọng.

"Cô muốn bao nhiêu tiền, chỉ cần cô giúp tôi, bao nhiêu tôi cũng cho cô!"

Trước sự đe dọa đến tính mạng, Đào Vân Thiên ngay lập tức trở thành bên yếu thế hơn.

Hạ Huyền Trúc cười lạnh: "Ông cho rằng tiền bạc quan trọng với một người sắp chết như tôi sao?"

"Cô muốn gì!"

Đào Vân Thiên nói lớn.

"Rất đơn giản, ông chỉ cần làm một việc".

Hạ Huyền Trúc nói: "Tôi muốn ông lập tức thông báo cho toàn bộ tỉnh lỵ và Giang Bắc rằng ông sẽ thu hồi vĩnh viễn thẻ lệnh đã phát cho Diệp Vĩnh Khang".

"Và lấy danh tiếng của nhà họ Đào các người để đảm bảo với công chúng rằng sau khi thẻ lệnh bị thu hồi, sẽ không bao giờ làm khó Diệp Vĩnh Khang dưới bất kỳ hình thức nào nữa!"

"Cái đéo gì vậy, mày nghĩ có khả năng à!"

Ngay khi Hạ Huyền Trúc vừa dứt lời, Đào Thiên Hổ ở một bên tức giận hét lên: "Một khi nhà họ Đào tao đã phát thẻ lệnh ra, tuyệt đối không có khả năng thu hồi. Với cái trò mèo của mày mà muốn khống chế nhà họ Đào tao à, mơ đi, ông đây đập chết mày!"

Sau đó, cây chùy khổng lồ của Đào Thiên Hổ một lần nữa chuẩn bị đập vào đầu Hạ Huyền Trúc.

"Dừng tay!"

Đào Vân Thiên đột nhiên hét lên.

"Bố , đừng nghe cô ta nói, cô ta nhất định là đang lừa …”

"Câm miệng!"

Đào Vân Thiên giận dữ hét lên, Đào Thiên Hổ tức giận thu cây chùy lại.

Sau đó Đào Vân Thiên nhìn chăm chú vào mắt Hạ Huyền Trúc.

Hạ Huyền Trúc bắt gặp ánh mắt đầy sát khí của Đào Vân Thiên mà không hề sợ hãi.

Vài giây sau.

Đào Vân Thiên từ từ nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu: "Được rồi, tôi đồng ý".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom