Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 340: Cơn thịnh nộ của Hạ Huyền Trúc
“Ý của tôi rất đơn giản”.
Triệu Nhã Lan vươn tay ra đưa túi cho trợ lý bên cạnh, sau đó kiêu ngạo nói: “Bà cô đây đột nhiên đau bụng, không thể dẫn tiếp được nữa, các người tự tính kế khác đi, chào nhé”.
Sau khi nói xong, cô ta ưỡn ngực bước ra ngoài, ngâm nga một bài hát trên đôi giày cao gót.
Sắc mặt Quách Thụy Hoa đanh lại, lớn tiếng nói: “Cô Triệu, cô làm như vậy là vi phạm hợp đồng”.
“Ha ha ha, đúng vậy, thế mấy người cứ kiện tôi thoải mái, nhưng dẫn chương trình ngày hôm nay tôi nhất định không làm đâu, bởi vì tôi đau bụng, ha ha ha!”
Triệu Nhã Lan phá lên cười một cách quá quắt, sau đó tiếp tục bước ra ngoài mà không ngoảnh đầu nhìn lại.
Trong trường hợp bình thường, lúc này nếu như vi phạm hợp đồng thì sẽ phải bồi thường một khoản tiền vô cùng lớn.
Vì vậy vừa rồi khi Diệp Vĩnh Khang tức giận đối với cô ta, trong lòng cô ta dù có cáu thế nào cũng đều phải nhịn.
Nhưng bây giờ thì khác, vừa rồi Lưu Tử Phong đã liên lạc với cô ta, bảo cô ta hủy hợp đồng trước giờ, tất cả mọi hậu quả sẽ do Lưu Tử Phong giải quyết.
Và còn hứa rằng chỉ cần cô ta làm tốt chuyện này, toàn bộ những chuyến lưu diễn tiếp theo của Lưu Tử Phong sẽ do cô ta đảm nhận vai trò MC và ký hợp đồng với cô ta dưới danh nghĩa của Thiên Vực.
Đây đối với Triệu Nhã Lan mà nói như một giấc mơ không thể với tới được, từ lâu cô ta đã không cam tâm chỉ chôn chân trong đài truyền hình rồi, nhưng lại nhất thời không thể tìm được chỗ tốt.
Lúc này, Lưu Tử Phong đột nhiên cho cô ta hi vọng, đây đối với cô ta đương nhiên là chuyện tốt như lên trời rồi!
“Cô Triệu, xin cô hãy tuân thủ đạo đức nghề nghiệp!”
Quách Thụy Hoa tức giận đến tái mặt, không cần hỏi cũng biết rằng 100% là do Lưu Tử Phong đứng sau giật dây.
“Ha ha, xu lợi tránh hại, đây chính là đạo đức nghề nghiệp của tôi, bai bai nhé!”
Triệu Nhã Lan không phải là người sẽ bị ràng buộc bởi đạo đức nghề nghiệp, trong mắt cô ta chỉ có lợi ích, ngoại trừ lợi ích ra thì những thứ còn lại để là gió thoảng mây trôi.
“Người đâu, chặn cô ta lại cho tôi!”
Quách Thụy Hoa đột nhiên hét lên một tiếng, những nhân viên bảo vệ ở xung quanh lập tức lao tới chặn Triệu Nhã Lan lại.
“Quách Thụy Hoa, ông muốn làm gì?”
Triệu Nhã Lan giận dữ gầm lên.
“Cô Triệu, xin lỗi!”
Quách Thụy Hoa nghiến răng nghiến lợi, giật lấy điện thoại của Triệu Nhã Lan và trợ lý, sau đó ra lệnh cho mấy nhân viên bảo vệ: “Mấy người giữ người cho chắc, nhất định phải trông chừng thật kỹ”.
Nói xong Quách Thụy Hoa vội vàng chạy ra cửa gọi cho Diệp Vĩnh Khang.
Lúc này trong lòng ông ta không chỉ đơn giản là tức giận mà còn là hoảng sợ!
Chỉ còn mười phút nữa là buổi biểu diễn bắt đầu, nếu người dẫn chương trình rút lui vào lúc này, cho dù lát nữa ngôi sao quốc tế xuất hiện thì buổi biển diễn này cũng bị sẽ làm cho bung bét!
Nếu như lúc này xảy ra sơ xuất, hậu quả về sau sẽ rất khó lường!
“Cậu Diệp, cậu mau ra phía sau sân khấu, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Quách Thụy Hoa nói những lời này như sắp khóc đến nơi.
Một lúc sau, đám người Diệp Vĩnh Khang, Hạ Huyền Trúc cùng với Hoàng Thử Lang và Trần Tiểu Túy vội vàng đi tới.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy trán của Quách Thụy Hoa đầy mồ hôi hột, có thể đoán ra được xảy ra chuyện không hề nhỏ.
“Cậu Diệp, sếp Hạ, vừa nãy Triệu Nhã Lan…”
Quách Thụy Hoa nuốt nước bọt, vội vàng kể lại chuyện xảy ra vừa rồi một lượt.
Sau khi mọi người nghe xong, sắc mặt ai nấy đều thay đổi!
Buổi biểu diễn sắp diễn ra, lúc này MC đột nhiên rút lui hoàn toàn không phải là chuyện để đùa cho vui!
“Cậu Diệp, sếp Hạ, chuyện này không cần phải nghĩ nhiều, nhất định là do Lưu Tử Phong đứng sau giở trò”.
Quách Thụy Hoa túa đầy mồ hôi nói.
Sắc mặt Diệp Vĩnh Khang lập tức sầm xuống, nhưng anh chưa kịp nổi điên, Hạ Huyền Trúc đi giành trước một bước, vội vàng đi về phía phòng trang điểm.
“Triệu Nhã Lan, cô có ý gì vậy?”
Hạ Huyền Trúc lúc này không còn là cô gái yếu đuối mà ai cũng có thể giẫm đạp lên được mà là một cô gái phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, làm việc nhanh chóng dứt khoát!
Trước hành động này của Triệu Nhã Lan, cô hoàn toàn không cần phải khách sáo chút nào.
“Cô nói xem tôi có ý gì, bà cô đây đau bụng, không dẫn được nữa, các người tìm người khác đi!”
“Còn nữa, Hạ Huyền Trúc, tôi nên hỏi cô có ý gì mới phải, cô làm như vậy là giam giữ trái phép, hiểu không, sau này tôi nhất định sẽ đi tìm luật sư kiện cô”.
Triệu Nhã Lan khí thế hừng hực, đối với cô ta, cô ta không những là MC mà bây giờ phía sau còn có Lưu Tử Phong chống lưng cho.
Những người giống như đám Hạ Huyền Trúc này trong mắt cô ta chẳng qua chỉ là một đám quê mùa ngu ngốc mà thôi.
“Bụng cô đau, đúng không?”
Hạ Huyền Trúc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Triệu Nhã Lan, trên mặt xuất hiện vẻ dữ tợn hiếm thấy.
“Cô… cô trừng mắt nhìn tôi làm gì, còn không mau thả tôi ra, nếu không…”
Triệu Nhã Lan muốn đốp lại vài câu, nhưng khi ánh mắt cô ta chạm vào Hạ Huyền Trúc, trong lòng đột nhiên cảm thấy một sự ớn lạnh không thể nào giải thích được, giống như bị thứ gì đó châm vào người vậy.
“Tôi hỏi lại cô một lần, cô đau bụng đúng không?”
Giọng điệu của Hạ Huyền Trúc rất bình tĩnh, nhưng sự lạnh lùng càng trở nên sâu sắc hơn.
Tất cả mọi người ở bên cạnh đều ngây ra, trong đó bao gồm cả Diệp Vĩnh Khang.
Hạ Huyền Trúc lúc này ánh mắt lạnh lùng, sắc mặt u ám, trên người toát ra sự lạnh lẽo như hầm băng chín tầng vậy!
“Đúng đấy thì sao, bà đây đau bụng, không dẫn chương trình được, các người mau thả tôi ra, tôi phải nhanh chóng tới bệnh viện!”
Mặc dù Triệu Nhã Lan vẫn cứng miệng nhưng rõ ràng giọng điệu của cô ta yếu đi không ít, có thể nhìn ra được cô ta đã bị chấn động bởi khí chất lạnh lẽo của Hạ Huyền Trúc.
“Được, cô không cần đến bệnh viện, bụng của cô để tôi chữa cho!”
Hạ Huyền Trúc nói xong, đột nhiên chỉ vào bụng của Triệu Nhã Lan, hét lớn: “Hoàng Thử Lang, chữa bệnh cho người phụ nữ này cho tôi!”
“Được luôn!”
Hai mắt Hoàng Thử Lang phát sáng, dắt theo mấy tên bảo vệ sắc mặt hung dữ tới gần Triệu Nhã Lan.
“Các người định…”
Bụp!
Triệu Nhã Lan chưa kịp nói xong đã bị Hoảng Thử Lang đá mạnh một cái vào bụng, trực tiếp ngã xuống đất.
Sau đó là vô số cú đá ập tới như mưa.
“Đau bụng đúng không, bây giờ đỡ hơn chưa, hỏi cô đấy, đỡ hơn chưa?”
Hoàng Thử Lang mặc dù luôn coi mình là người có văn hóa, nhưng khi ra tay thì lại vô cùng tàn nhẫn, Triệu Nhã Lan bị đá đến mức khuôn mặt méo mó, thậm chí không thể kêu lên được nữa.
“Vợ à, đỉnh lắm!”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười giơ ngón tay cái với Hạ Huyền Trúc.
Vẻ mặt Hạ Huyền Trúc đanh lại, bước ra ngoài không nói một lời, thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi ngẩng mặt nhìn nhìn những ngọn đèn lấp lánh trên cao.
“Thuốc lá”.
Hạ Huyền Trúc chậm rãi nói.
“Hả?”
Diệp Vĩnh Khang ngẩn ra: “À à, có có”.
Vừa nói anh vội rút ra một bao thuốc lá kém chất lượng không có đầu lọc.
Khi đang chuẩn bị đưa tới, Trần Tiểu Túy đột nhiên đưa một điếu thuốc nhỏ dành cho phụ nữ, nhẹ nhàng nói: “Hút của tôi đi, mùi thuốc lá của đàn ông quá nồng, không hợp với cô đâu”.
Hạ Huyền Trúc quay đầu lại nhìn Trần Tiểu Túy một cái, sau khi nói cảm ơn xong, đón lấy điếu thuốc bỏ vào miệng rồi phun ra một hơi khói dài.
Lần này cô không bị khói làm sặc.
Triệu Nhã Lan vươn tay ra đưa túi cho trợ lý bên cạnh, sau đó kiêu ngạo nói: “Bà cô đây đột nhiên đau bụng, không thể dẫn tiếp được nữa, các người tự tính kế khác đi, chào nhé”.
Sau khi nói xong, cô ta ưỡn ngực bước ra ngoài, ngâm nga một bài hát trên đôi giày cao gót.
Sắc mặt Quách Thụy Hoa đanh lại, lớn tiếng nói: “Cô Triệu, cô làm như vậy là vi phạm hợp đồng”.
“Ha ha ha, đúng vậy, thế mấy người cứ kiện tôi thoải mái, nhưng dẫn chương trình ngày hôm nay tôi nhất định không làm đâu, bởi vì tôi đau bụng, ha ha ha!”
Triệu Nhã Lan phá lên cười một cách quá quắt, sau đó tiếp tục bước ra ngoài mà không ngoảnh đầu nhìn lại.
Trong trường hợp bình thường, lúc này nếu như vi phạm hợp đồng thì sẽ phải bồi thường một khoản tiền vô cùng lớn.
Vì vậy vừa rồi khi Diệp Vĩnh Khang tức giận đối với cô ta, trong lòng cô ta dù có cáu thế nào cũng đều phải nhịn.
Nhưng bây giờ thì khác, vừa rồi Lưu Tử Phong đã liên lạc với cô ta, bảo cô ta hủy hợp đồng trước giờ, tất cả mọi hậu quả sẽ do Lưu Tử Phong giải quyết.
Và còn hứa rằng chỉ cần cô ta làm tốt chuyện này, toàn bộ những chuyến lưu diễn tiếp theo của Lưu Tử Phong sẽ do cô ta đảm nhận vai trò MC và ký hợp đồng với cô ta dưới danh nghĩa của Thiên Vực.
Đây đối với Triệu Nhã Lan mà nói như một giấc mơ không thể với tới được, từ lâu cô ta đã không cam tâm chỉ chôn chân trong đài truyền hình rồi, nhưng lại nhất thời không thể tìm được chỗ tốt.
Lúc này, Lưu Tử Phong đột nhiên cho cô ta hi vọng, đây đối với cô ta đương nhiên là chuyện tốt như lên trời rồi!
“Cô Triệu, xin cô hãy tuân thủ đạo đức nghề nghiệp!”
Quách Thụy Hoa tức giận đến tái mặt, không cần hỏi cũng biết rằng 100% là do Lưu Tử Phong đứng sau giật dây.
“Ha ha, xu lợi tránh hại, đây chính là đạo đức nghề nghiệp của tôi, bai bai nhé!”
Triệu Nhã Lan không phải là người sẽ bị ràng buộc bởi đạo đức nghề nghiệp, trong mắt cô ta chỉ có lợi ích, ngoại trừ lợi ích ra thì những thứ còn lại để là gió thoảng mây trôi.
“Người đâu, chặn cô ta lại cho tôi!”
Quách Thụy Hoa đột nhiên hét lên một tiếng, những nhân viên bảo vệ ở xung quanh lập tức lao tới chặn Triệu Nhã Lan lại.
“Quách Thụy Hoa, ông muốn làm gì?”
Triệu Nhã Lan giận dữ gầm lên.
“Cô Triệu, xin lỗi!”
Quách Thụy Hoa nghiến răng nghiến lợi, giật lấy điện thoại của Triệu Nhã Lan và trợ lý, sau đó ra lệnh cho mấy nhân viên bảo vệ: “Mấy người giữ người cho chắc, nhất định phải trông chừng thật kỹ”.
Nói xong Quách Thụy Hoa vội vàng chạy ra cửa gọi cho Diệp Vĩnh Khang.
Lúc này trong lòng ông ta không chỉ đơn giản là tức giận mà còn là hoảng sợ!
Chỉ còn mười phút nữa là buổi biểu diễn bắt đầu, nếu người dẫn chương trình rút lui vào lúc này, cho dù lát nữa ngôi sao quốc tế xuất hiện thì buổi biển diễn này cũng bị sẽ làm cho bung bét!
Nếu như lúc này xảy ra sơ xuất, hậu quả về sau sẽ rất khó lường!
“Cậu Diệp, cậu mau ra phía sau sân khấu, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Quách Thụy Hoa nói những lời này như sắp khóc đến nơi.
Một lúc sau, đám người Diệp Vĩnh Khang, Hạ Huyền Trúc cùng với Hoàng Thử Lang và Trần Tiểu Túy vội vàng đi tới.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy trán của Quách Thụy Hoa đầy mồ hôi hột, có thể đoán ra được xảy ra chuyện không hề nhỏ.
“Cậu Diệp, sếp Hạ, vừa nãy Triệu Nhã Lan…”
Quách Thụy Hoa nuốt nước bọt, vội vàng kể lại chuyện xảy ra vừa rồi một lượt.
Sau khi mọi người nghe xong, sắc mặt ai nấy đều thay đổi!
Buổi biểu diễn sắp diễn ra, lúc này MC đột nhiên rút lui hoàn toàn không phải là chuyện để đùa cho vui!
“Cậu Diệp, sếp Hạ, chuyện này không cần phải nghĩ nhiều, nhất định là do Lưu Tử Phong đứng sau giở trò”.
Quách Thụy Hoa túa đầy mồ hôi nói.
Sắc mặt Diệp Vĩnh Khang lập tức sầm xuống, nhưng anh chưa kịp nổi điên, Hạ Huyền Trúc đi giành trước một bước, vội vàng đi về phía phòng trang điểm.
“Triệu Nhã Lan, cô có ý gì vậy?”
Hạ Huyền Trúc lúc này không còn là cô gái yếu đuối mà ai cũng có thể giẫm đạp lên được mà là một cô gái phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, làm việc nhanh chóng dứt khoát!
Trước hành động này của Triệu Nhã Lan, cô hoàn toàn không cần phải khách sáo chút nào.
“Cô nói xem tôi có ý gì, bà cô đây đau bụng, không dẫn được nữa, các người tìm người khác đi!”
“Còn nữa, Hạ Huyền Trúc, tôi nên hỏi cô có ý gì mới phải, cô làm như vậy là giam giữ trái phép, hiểu không, sau này tôi nhất định sẽ đi tìm luật sư kiện cô”.
Triệu Nhã Lan khí thế hừng hực, đối với cô ta, cô ta không những là MC mà bây giờ phía sau còn có Lưu Tử Phong chống lưng cho.
Những người giống như đám Hạ Huyền Trúc này trong mắt cô ta chẳng qua chỉ là một đám quê mùa ngu ngốc mà thôi.
“Bụng cô đau, đúng không?”
Hạ Huyền Trúc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Triệu Nhã Lan, trên mặt xuất hiện vẻ dữ tợn hiếm thấy.
“Cô… cô trừng mắt nhìn tôi làm gì, còn không mau thả tôi ra, nếu không…”
Triệu Nhã Lan muốn đốp lại vài câu, nhưng khi ánh mắt cô ta chạm vào Hạ Huyền Trúc, trong lòng đột nhiên cảm thấy một sự ớn lạnh không thể nào giải thích được, giống như bị thứ gì đó châm vào người vậy.
“Tôi hỏi lại cô một lần, cô đau bụng đúng không?”
Giọng điệu của Hạ Huyền Trúc rất bình tĩnh, nhưng sự lạnh lùng càng trở nên sâu sắc hơn.
Tất cả mọi người ở bên cạnh đều ngây ra, trong đó bao gồm cả Diệp Vĩnh Khang.
Hạ Huyền Trúc lúc này ánh mắt lạnh lùng, sắc mặt u ám, trên người toát ra sự lạnh lẽo như hầm băng chín tầng vậy!
“Đúng đấy thì sao, bà đây đau bụng, không dẫn chương trình được, các người mau thả tôi ra, tôi phải nhanh chóng tới bệnh viện!”
Mặc dù Triệu Nhã Lan vẫn cứng miệng nhưng rõ ràng giọng điệu của cô ta yếu đi không ít, có thể nhìn ra được cô ta đã bị chấn động bởi khí chất lạnh lẽo của Hạ Huyền Trúc.
“Được, cô không cần đến bệnh viện, bụng của cô để tôi chữa cho!”
Hạ Huyền Trúc nói xong, đột nhiên chỉ vào bụng của Triệu Nhã Lan, hét lớn: “Hoàng Thử Lang, chữa bệnh cho người phụ nữ này cho tôi!”
“Được luôn!”
Hai mắt Hoàng Thử Lang phát sáng, dắt theo mấy tên bảo vệ sắc mặt hung dữ tới gần Triệu Nhã Lan.
“Các người định…”
Bụp!
Triệu Nhã Lan chưa kịp nói xong đã bị Hoảng Thử Lang đá mạnh một cái vào bụng, trực tiếp ngã xuống đất.
Sau đó là vô số cú đá ập tới như mưa.
“Đau bụng đúng không, bây giờ đỡ hơn chưa, hỏi cô đấy, đỡ hơn chưa?”
Hoàng Thử Lang mặc dù luôn coi mình là người có văn hóa, nhưng khi ra tay thì lại vô cùng tàn nhẫn, Triệu Nhã Lan bị đá đến mức khuôn mặt méo mó, thậm chí không thể kêu lên được nữa.
“Vợ à, đỉnh lắm!”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười giơ ngón tay cái với Hạ Huyền Trúc.
Vẻ mặt Hạ Huyền Trúc đanh lại, bước ra ngoài không nói một lời, thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi ngẩng mặt nhìn nhìn những ngọn đèn lấp lánh trên cao.
“Thuốc lá”.
Hạ Huyền Trúc chậm rãi nói.
“Hả?”
Diệp Vĩnh Khang ngẩn ra: “À à, có có”.
Vừa nói anh vội rút ra một bao thuốc lá kém chất lượng không có đầu lọc.
Khi đang chuẩn bị đưa tới, Trần Tiểu Túy đột nhiên đưa một điếu thuốc nhỏ dành cho phụ nữ, nhẹ nhàng nói: “Hút của tôi đi, mùi thuốc lá của đàn ông quá nồng, không hợp với cô đâu”.
Hạ Huyền Trúc quay đầu lại nhìn Trần Tiểu Túy một cái, sau khi nói cảm ơn xong, đón lấy điếu thuốc bỏ vào miệng rồi phun ra một hơi khói dài.
Lần này cô không bị khói làm sặc.
Bình luận facebook