• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

  • Chương 205: Em cần làm thủ tục

Động tác nhấc gót của tên râu quai nón về phía sau nhìn như thể chẳng có tí lực nào, như thể hắn đã giẫm phải thứ gì đó bẩn thỉu và vung nhẹ nó ra sau vậy.

Tuy nhiên, đội trưởng an ninh bám vào chân đối phương đã bị cái vẩy nhẹ này đánh bay ra ngoài tựa như lông hồng!

Rầm!

Cơ thể của đội trưởng đội an ninh bay về phía sau, giống như một quả đạn đại bác, đánh văng cả bảy tám nhân viên an ninh xuống đất!

Nhưng tên râu quai nón kia từ đầu đến cuối cũng không thèm nhìn lại, đút hai tay vào túi quần, tiếp tục bước lên lầu.

"Gọi điện thoại cho sếp Hạ mau, bảo cô ấy trốn đi!"

Đội trưởng an ninh hét lên.

Vào lúc này, Hạ Huyền Trúc đang chăm chú xử lý một số tài liệu trong văn phòng của cô.

"Sếp Hạ, chị uống nước đi".

Thiên Diệp Nhi mặc một chiếc váy đen chuyên nghiệp, mỉm cười, đưa một cốc nước nóng đến.

"Cảm ơn Tiểu Diệp, có người trợ lý như em, chị đỡ lo hơn bao nhiêu".

Hạ Huyền Trúc mỉm cười nhấp một ngụm nước, mặc dù Thiên Diệp Nhi ở bên cạnh cô chưa đầy hai ngày, nhưng Hạ Huyền Trúc đã khen ngợi cô ấy về mọi mặt.

Hăng hái, thông minh, nhiều chuyện không cần phải ra lệnh gì cả, Thiên Diệp Nhi có thể đã làm xong từ trước đó rồi.

Dù là công việc hay cuộc sống, có một người như vậy bên cạnh đúng là đỡ được bao nhiêu phiền muộn.

Ling Ling--

Đúng lúc này, điện thoại bàn trên bàn đổ chuông.

Nhìn thấy ID người gọi là của bộ phận an ninh, Thiên Diệp Nhi liền bước tới nghe điện thoại: "Văn phòng tổng giám đốc xin nghe, có chuyện gì vậy?"

"Vâng, được rồi, hiểu rồi".

Sau khi Thiên Diệp Nhi đáp lại vài câu, nhẹ nhàng đặt ống nghe về vị trí ban đầu: "Chị Hạ, em đi vệ sinh chút".

"Ừ, đi đi".

Hạ Huyền Trúc vừa xử lý hồ sơ, vừa trả lời mà không nhìn lên, cũng không hỏi nhiều về nội dung cuộc điện thoại.

Bởi vì cô biết Thiên Diệp Nhi không báo nội dung cuộc điện thoại cho cô, đó hẳn là một chuyện tầm thường.

Từ cầu thang đến văn phòng của Hạ Huyền Trúc, nhất định phải rẽ qua một góc ngoặt, đó cũng là điểm mù giám sát.

Tên râu quai nón vừa từ đầu bậc thang đi lên, bên cạnh đột nhiên có một giọng nói đặc biệt êm tai của một cô gái: "Muốn gặp sếp Hạ của chúng tôi thì phải hẹn trước".

Tên râu quai nón quay đầu lại và nhìn thấy một phụ nữ trẻ, dáng người nhỏ nhắn, lanh lợi, ngọt ngào, đang đứng cạnh cửa sổ ở góc ngoặt.

"Làm sao để hẹn trước?"

Tên râu quai nón nhe răng vàng khè, vô liêm sỉ nhìn từ trên xuống dưới cô gái một lượt.

Hắn đã thèm muốn cô gái Lolita nhỏ đồng nghiệp của mình từ lâu, nhưng nhỏ đó không phải là một người dễ chọc vào, căn bản là chẳng có tí cơ hội nào cả.

Chuyện này khiến tên râu quai nón luôn tiếc hùi hụi, không ngờ hôm nay lại có thể đụng độ một cô gái có cùng phong cách như nhỏ Lolita kia.

"Rất đơn giản. Nói cho tôi biết anh là ai, tìm sếp Hạ có chuyện gì, ai đứng sau lưng anh, nếu lý do đầy đủ, tôi sẽ cân nhắc cho anh một cái hẹn".

Khi cô gái nói những lời này, cô ấy nở một nụ cười ngọt ngào.

Tên râu quai nón cười ha ha, sau đó chậm rãi tiến đến gần đối phương, đột nhiên ranh ma nói: "Muốn biết sao? Vậy trước tiên em phải đáp ứng một trong những điều kiện của anh đã".

Vừa nói tên râu quai nón vừa vô liêm sỉ sờ lên má cô gái.

Cô gái giơ nắm đấm trắng nhỏ xinh xắn lên, chuẩn bị đánh tới, tên râu quai nón dễ dàng nắm lấy cổ tay đối phương, nhếch miệng cười nói: "Tay em sao lại mềm thế?"

"Muốn biết sao?"

Cô gái mỉm cười: "Có thứ còn mềm hơn đấy, anh có muốn trải nghiệm không?"

Tên râu quai nón nghe đến đây liền nuốt nước bọt cái ‘ực’, nói: "Trải nghiệm thế nào?"

"Rất đơn giản".

Cô gái cười nhạt, tên râu quai nón chợt có cảm giác như cánh tay mình đang bị một vật gì đó cuốn lấy.

Nhìn xuống, hắn chợt biến sắc!

Hắn nhìn thấy bàn tay của cô gái, đột nhiên giống như một con rắn, quấn cánh tay của hắn thành một vòng cung đáng kinh ngạc!

Con ngươi của tên râu quai nón co rút lại, lúc đó hắn mới nhận ra có gì đó không ổn, nhanh chóng giơ nắm đấm đập về phía ngực cô gái.

Không phải tên râu quai nón muốn sàm sỡ gì, mà là ở khoảng cách xa như vậy, nếu tấn công phủ đầu, đối thủ vẫn có chỗ để né.

Chỉ có khoang ngực là không thể tránh né thôi.

Tuy nhiên, ngay khi hắn nghĩ rằng mình có cơ hội chiến thắng, một cảnh tượng còn khó tin hơn đã xảy ra!

Khoang ngực của người bình thường là một tổng thể bao gồm các đốt sống ngực và xương sườn, hoàn toàn không thể cử động được.

Nhưng khi nắm đấm của hắn chuẩn bị đánh vào ngực đối phương, xương sườn của cô gái đột nhiên giống như một sinh vật sống đầy khớp xương, uốn cong về phía bên cạnh thành một đường vòng cung khó tin!

Bùm!

Bức tường cứng đã bị đánh tan thành những đường như mạng nhện bởi nắm đấm của tên râu quai nón.

Con ngươi tên râu quai nón co lại, đang định thu nắm đấm về, thì cơ thể cô gái đột nhiên chồm tới phía trước, cánh tay còn lại quàng qua nách hắn, rồi tiếp tục vòng qua vai hắn thành một vòng cung dị thường và kỳ lạ, quấn quanh cổ hắn như một con rắn!

Tên râu quai nón cố gắng vùng vẫy nhưng cơ thể hắn như thể đã bị một con trăn lớn quấn lấy, không thể cử động được chút nào.

Muốn hét lên, nhưng cổ lại bị cánh tay của đối phương quấn chặt.

Theo mỗi nhịp thở của hắn, cánh tay của đối phương sẽ co lại một inch.

Mặt tên râu quai nón đỏ bừng, rồi xanh tái, rồi tái nhợt dần.

Trong vòng chưa đầy một phút, hắn dần tắt thở ...

Cùng lúc đó.

Một cô bé xinh xắn lạnh lợi mặc kiểu quần áo loli, đi tất chân màu trắng, mang cặp sách hoạt hình và ngậm một cây kẹo mút, xuất hiện ở lối vào của trường mẫu giáo.

"Tìm ai?"

Đột nhiên, giọng nói của một người đàn ông lười biếng phát ra từ phòng bảo vệ.

Cô bé Lolita quay đầu lại và thấy một người đàn ông mặc đồng phục an ninh đang ngồi ung dung trên chiếc ghế đan bằng liễu gai, chân đi dép lào, tay cầm quạt, nhàn nhã nhắm mắt nghỉ ngơi dưỡng thần.

Chỉ là người này lại có một cơ thể rất đẹp, làn da trắng nõn, đường nét tinh xảo, lông mày kiếm, mắt sáng, dáng người cao ráo, nhìn như chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhất định là một mỹ nam.

"Anh bảo vệ, em vào tìm người".

Cô bé Lolita có nụ cười ngọt ngào và giọng nói nhẹ nhàng, cùng với cách ăn mặc và vẻ ngoài ngây thơ, dễ chịu, đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào cũng phải tan chảy ngay lập tức.

Quả nhiên, nhân viên bảo vệ đẹp trai đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt không kiêng kị nhìn cô gái Lolita một lượt, nuốt nước bọt nói: "Em gái, em vào tìm người thì cần phải làm thủ tục".

"Ồ? Cần phải làm những thủ tục gì?"

Cô bé Lolita vẫn nở nụ cười ngọt ngào vô hại.

Anh bảo vệ đẹp trai ranh mãnh: "Em vào đây, anh sẽ từ từ nói cho em".

"Vâng".

Cô bé Lolita thực sự rất ngoan ngoãn bước vào phòng bảo vệ.

Anh bảo vệ đẹp trai đóng cửa, kéo rèm lại, nhếch mép cười: "Bây giờ, chúng ta có thể làm thủ tục rồi".

"Anh bảo vệ , rốt cuộc là phải làm những thủ tục gì vậy?"

Cô bé Lolita chớp đôi mắt ngấn nước nhưng lại lộ ra vẻ quyến rũ.

Anh bảo vệ đẹp trai ranh ma cười nói: "Anh họ Tần, tên đầy đủ là Tần Đại Dạ, là người gác cổng ở đây, cho nên em hẳn phải biết thủ tục của anh là gì chứ?"

"Ai da, anh xấu quá đi à!"

Cô bé Lolita trông có vẻ ngại ngùng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom