• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Thần chủ bí ẩn

  • Chương 906-911

Chương906-907

CHƯƠNG 906

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn những người này: “Thua thì phải để mạng lại?”

“Mẹ nó cậu điếc sao?”

Đại diện của nhà họ Trình nói với thái độ vô cùng ngang ngược: “Hay là không nghe hiểu tiếng người? Sáu vị thần y đã đồng ý, giờ cậu mà đổi ý là đang sỉ nhục sáu vị thần y đấy! Nhà họ Trình tôi sẽ không tha cho cậu!”

“Được!”

Vương Bác Thần cười, cười rất tươi: “Vậy thua thì để mạng lại!”

Anh đang cười?

Giờ mà anh vẫn cười được?

Trong lòng Mộc Uyển Thanh thấy hơi nghi ngờ, chẳng lẽ anh còn lá át chủ bài nào?

Nhưng dù có lá bài chưa lật nào thì sao mà luyện ra viên đan dược y hệt ngay trước mặt nhiều người thế được?

Người của thế gia hào tộc sẽ không cho anh một nơi yên tĩnh để luyện đan, mà khi luyện đan thì không được có chút ồn ào nào. Nếu không, một khi ảnh hưởng đến cảm xúc của người luyện đan thì bao công sức đổ sông đổ biển hết.

Giờ mọi người lại yêu cầu anh luyện đan ngay tại chỗ, nhưng luyện đan trước mặt bao người thế này thì làm sao mà giữ yên lặng được?

Sao người của thế gia hào tộc sẽ bỏ qua cơ hội này đây?

Thế nên Vương Bác Thần chết chắc rồi!

Dù là anh có thể luyện được đan dược, nhưng luyện đan trong hoàn cảnh này rõ ràng là chuyện không thể.

Trừ phi anh là thần!

Y sĩ giỏi nhất bây giờ cũng không thể nào luyện đan thành công trong môi trường ồn ào thế này được.

Tuy trong lòng Mộc Uyển Thanh rất nghi ngờ về Vương Bác Thần, nhưng vẫn tin vào phán đoán của mình hơn.

Vương Bác Thần sẽ không luyện thành!

Hơn nữa cô ta cũng không mong Vương Bác Thần sẽ thành công!

Bạch Vân Phi nhà họ Bạch và cô ta là bạn bè chơi với nhau từ nhỏ, thế mà giờ lại bị Vương Bác Thần giết chết, sao cô ta lại mong Vương Bác Thần thắng được?

Cùng lúc đó, Vương Bác Thần nhìn quanh một lượt, dường như ai nấy cũng đang chờ đợi kết cục của anh.

Năm đại hào tộc và bảy đại thế gia hùng hổ dọa người, ai nấy cũng nóng lòng cướp đoạt mạng sống của anh ngay bây giờ!

Cuộc thi đấu y thuật này đã biến chất rồi!

Nó đã trở thành chiến trường đấu võ của quyền lực!

Đây là năm đại hào tộc sao?

Đây là bảy đại thế gia sao?

Vốn dĩ Vương Bác Thần không muốn dính dáng vào cuộc đấu tranh giữa Quốc chủ Hàn Đỉnh với các thế gia hào tộc. Anh đến đây chỉ định chấn chỉnh lại Liên minh Y học, muốn biết rốt cuộc năm đó ai đã hãm hại Hoa Mạnh Trường và muốn giải quyết mâu thuẫn giữa Hoa Mạnh Trường và sáu vị thần y.

CHƯƠNG 907

Nguồn thiếu chương
Chương908

CHƯƠNG 908

Trong đám đông, Quốc chủ Hàn Đỉnh vừa liếc mắt là biết suy nghĩ của đám người đó!

Vì xem thấu suy nghĩ của họ nên trong ánh mắt Hàn Đỉnh chỉ còn lạnh lùng và ý định giết người thôi!

Không thể giữ đám thế gia hào tộc này nữa!

Phải tiêu diệt!

Trong lòng hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh cũng kết án tử hình cho đám thế gia hào tộc!

Đám chó má này hùng hổ ép người, đây chỉ là một trận thi đấu y thuật mà lại gây rối thành ra thế này!

Đúng là nên được xử chết!

Hôm nay ba người bọn họ lén lút đến xem chuyện cười của Vương Bác Thần, muốn nhìn thấy tình cảnh quẫn bách của cậu chàng này.

Ai ngờ lại gặp phải đám thế gia hào tộc ghê tởm đó!

Trước đó, họ còn chưa có ý định lúc này sẽ ra tay với thế gia hào tộc, còn nghĩ là nên dùng những cách mềm mỏng thôi. Về phần Liên minh Y học thì thái độ của bọn họ là, Vương Bác Thần thắng được thì thắng, không thắng được cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Nhưng giờ cuộc thi đấu y thuật đã biến chất, nó trở thành cơ hội để thế gia hào tộc đoạt quyền!

Ba người họ sao mà nhẫn nhịn cho được?

“Thế thì bắt đầu đi.”

Vương Bác Thần không để ý đến đám thế gia hào tộc đó nữa. Trong mắt anh, đám người này chỉ là một đám hề nhảy nhót thôi, không đáng để anh xem trọng.

Khấu Thanh gật đầu rồi bảo mấy vị y sĩ đi lấy lò luyện đan ra.

Luyện đan là việc thử thách tâm tính của một y sĩ.

Sáu vị thần y hơi xấu hổ, nhưng họ không thể nào khống chế tình cảnh hiện tại nữa.

“Nếu cậu ta thua, mình muốn bảo vệ mạng sống của cậu ta thì sao nào?”

Khấu Thanh liếc nhìn Bùi Đăng Khoa, đúng lúc đối phương cũng nhìn lại, hai ánh mắt vừa bắt gặp nhau rồi rời đi, trong lòng hai người đều có suy nghĩ giống nhau.

“Luyện đan không chỉ khảo nghiệm sự hiểu biết và khống chế dược liệu của một người y sĩ, mà còn là khảo nghiệm trình độ khống chế lửa và thời điểm để dược liệu phát huy tác dụng. Dù là việc nào cũng cần một sự tỉ mỉ cao độ, toàn lực tập trung tinh thần và không được phân tâm, nếu không sẽ thất bại ngay phút cuối. Vậy nên luyện đan mới cần một môi trường siêu yên tĩnh để y sĩ giữ vững tâm tính. Có điều chỗ này ồn ào như thế, dù là một biến động nhỏ nào cũng có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của Vương Bác Thần, thế nên chắc chắn anh ta sẽ thua!”

Mộc Uyển Thanh thầm nghĩ, thế là không coi trọng Vương Bác Thần cho lắm.

Người của năm đại hào tộc và bảy đại thế gia hiểu rõ chuyện này, bởi vì trong nhà họ cũng có y sĩ.

Bọn họ đám nói ra yêu cầu Vương Bác Thần luyện đan ngay tại chỗ cũng là vì biết rõ những chuyện đó. Vậy nên bọn họ mới dám chắc là sẽ không để cho Vương Bác Thần luyện đan thành công!

Trong đám đông, ba người gồm Quốc chủ Hàn Đỉnh, Bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh và Thủ tướng Nguyễn Văn Việt bỗng thấy căng thẳng.

Vương Bác Thần sẽ thành công sao?

Lò luyện đan đã được đưa ra. Khấu Thanh dặn người chuẩn bị những dược liệu mà Vương Bác Thần cần.
Chương909

CHƯƠNG 909

Ánh mắt mọi người đều bị Vương Bác Thần hấp dẫn. Ai nấy cũng muốn biết là rốt cuộc thì Vương Bác Thần có thể luyện thành không.

Nhưng trừ ba người nhóm Hàn Đỉnh ra thì gần như mọi người đều thấy là không.

Luyện đan cần một môi trường rất hà khắc.

Sáu người nhóm Khấu Thanh và Bùi Đăng Khoa biết, muốn luyện ra một viên thuốc y chang viên trong hộp trong hoàn cảnh thế này gần như là điều không thể.

Song dường như trong lòng họ lại mong là Vương Bác Thần có thể luyện được.

Có điều chuyện này có hi vọng không?

Hi vọng gần như bằng không.

“Haha, tôi muốn xem xem cậu định giả thần giả quỷ đến khi nào.”

Trương Lăng Vân nhà họ Trương ở Đông Bắc cười lạnh rồi nhìn Vương Bác Thần với thái độ chế nhạo như đang nhìn một chú hề vậy.

Người của bảy đại thế gia đều đứng bên cạnh xem với ánh mắt lạnh lùng. Đừng có nói là Vương Bác Thần, cho dù hôm nay Y thánh đương thời Hoa Mạnh Trường đến cũng đừng mong luyện ra một viên đan dược trong hoàn cảnh này.

Nhìn sắc mặt bình tĩnh của Vương Bác Thần, trong lòng Mộc Uyển Thanh của nhà họ Mộc ở Tây Nam bỗng thấy hốt hoảng.

Chẳng lẽ anh ta luyện được thật?

Đùa đấy à, đây là chuyện không thể nào làm được.

“Thế mà mình lại còn hơi mong chờ đấy. Đúng là buồn cười. Cái thứ ngạo mạn thế này thì chết quách đi mới tốt.”

Trong lòng Mộc Uyển Thanh oán hận nói. Nếu Vương Bác Thần luyện được thật, điều đó có nghĩa quyết định của cô ta là sai ư?

Và cũng có nghĩa rằng, suy đoán của Phúc Nguyên là đúng?

Thế có khác gì cười vào mặt cô ta không?

Đương nhiên là cô ta không muốn Vương Bác Thần luyện được đan dược.

Hồ Quốc Trụ hừ lạnh nói: “Mấy người mở mắt chó ra mà nhìn cho kĩ. Một đám ếch ngồi đáy giếng, lát nước mấy người đừng có mơ mà trốn được!”

Đại diện nhà họ Cổ chế nhạo nói: “Chiến thần Quốc Trụ, sao ngài sốt ruột thế? Chẳng lẽ ngài thẹn quá hóa giận sao? Chờ cậu ta luyện thành rồi nói sau.”

“Đồ đáng chết, cậu dám sỉ nhục tôi kiểu đó! Dù là gia chủ nhà họ Cổ cậu cũng không dám nói thế trước mặt tôi! Lát nữa tôi sẽ giết cậu đầu tiên!”

Hồ Quốc Trụ nổi trận lôi dình. Đám chó này chỉ là mấy con chó do các thế gia phái đến thôi, thế mà giờ chó cũng dám cậy chủ, dám làm bậy trước mặt ông ta!

Ánh mắt Hồ̀Quốc Trụ đầy sát khí khiến đại diện của nhà họ Cổ thấy trong lòng rất căng thẳng.

Hồ Quốc Trụ là một kẻ giết người thực thụ!

Đại diện của nhà họ Cổ còn định châm chọc thêm vài ba câu, nhưng giờ lại thức thời mà im mồm, lúc này không nên tiếp tục chọc giận Hồ Quốc Trụ.
Chương910-911

CHƯƠNG 910

Nếu không thì chết vô ích rồi.

“Bớt nói nhảm và mau bắt đầu đi, đừng có kéo dài thời gian.”

Đại diện của nhà họ Trình không nhịn được mà nói.

“Nếu mấy người vội vàng tìm đường chết như thế thì tôi sẽ tác thành cho mấy người.”

Vương Bác Thần không thèm nhìn anh ta nữa. Anh đi tới trước lò luyện đan rồi bật lửa lên để làm nóng trước.

Tuy đám người Khấu Thanh mong là Vương Bác Thần có thể luyện thành, nhưng nếu chỉ dùng một phần dược liệu duy nhất để luyện ra viên đan được có mùi thuốc đậm đà như viên trong hộp gỗ thì khó như lên trời vậy. Dùng năm mươi phần mà luyện thành một phần cũng đã siêu lắm rồi!

Vương Bác Thần lại muốn dùng một phần dược liệu để luyện thành. Đây là chuyện không thể!

“Để xem cậu ta giở trò gì!”

Đại diện của nhà họ Tôn mỉa mai nói.

Đại diện của nhà họ Châu cố tình gây ảnh hưởng đến tâm trạng của Vương Bác Thần nên đã lớn tiếng nói: “Vương Bác Thần, sao chưa bắt đầu, còn chờ gì nữa vậy? Kéo dài giờ chết sao? Haha, luyện không được thì tự sát đi cho xong, đừng phí phạm thời gian của mọi người.”

Vương Bác Thần cũng không để ý.

Hồ Quốc Trụ giận dữ nắm chặt tay. Ông ta biết đám chó má này không có lòng tốt mà, chưa bắt đầu đã định gây rối rồi.

Trong đám đông, ba người Hàn Đỉnh, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh đều ghi tên đám người này vào danh sách kẻ sắp chết!

Ánh mắt ai nấy cũng rất lạnh lẽo.

Vào lúc này, lò luyện đã được hơ nóng xong nên Vương Bác Thần ném dược liệu vào trong.

“Này cậu có biết luyện đan không vậy? Cứ thế mà ném vào thì đống dược liệu quý giá này sẽ bị đốt thành tro hết đấy? Tôi thấy cậu nên nhận thua sớm đi, đừng có giả thần giả quỷ nữa.”

Trong đám người Liên minh Y học, kẻ vừa nãy dẫn chuyện rẽ sang hướng khác chế nhạo.

Bọn họ chỉ có một mục đích, đó là quấy nhiễu tâm trí của Vương Bác Thần để anh không thể luyện đan được!

Bụng dạ cực kì ác độc!

“Đúng vậy, tôi hành y nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy luyện chế thuốc như vậy, thậm chí không đổ thêm nước vào, trực tiếp bỏ dược liệu vào bên trong, căn bản là đang kéo dài thời gian.”

Lại có một thầy thuốc khác châm chọc.

“Ha ha, để cho anh ta kéo dài thêm một chút thì làm sao? Cho dù hôm nay Thiên Vương lão tử tới đây, anh ta cũng phải chết! Cái gì cũng không hiểu, không ngờ còn muốn luyện chế thuốc, thật nực cười.”

Không ít người lên tiếng chế giễu, tâm tư ác độc, đều cố ý quấy nhiễu Vương Bác Thần.

Hồ Quốc Trụ thật sự là không thể nhịn được nữa, ông ta nghiến răng đứng dậy, muốn giết chết mấy người bọn họ.

Những tay sai của những thế gia hào tộc này, không có ai là người tốt!

“Chiến Thần Quốc Trụ, ông làm cái gì vậy? Chẳng lẽ chúng tôi không thể nói chuyện hay sao?”

Không đợi Hồ Quốc Trụ đứng dậy, đại diện nhà họ Ngụy đã nói bằng giọng chê bai: “Những thầy thuốc này đều là danh y có kinh nghiệm phong phú, chẳng lẽ bọn họ không nhìn ra Vương Bác Thần đang kéo dài thời gian hay sao?”

CHƯƠNG 911

Nguồn thiếu chương
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom