-
Chương 891-895
Chương891
CHƯƠNG 891
Khấu Thanh bắt lấy hòm theo bản năng, ông ta mở ra nhìn, mùi thuốc nồng đậm bay ra lập tức khiến sắc mặt ông ta thay đổi, bèn vội vàng đóng hòm lại, sau đó hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần.
Mà lúc này, Độc y Hồ Vụ đã té lăn trên mặt đất, tay phải run run run chỉ vào Vương Bác Thần, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi, ông ta thì thào lẩm bẩm: “Không, không có khả năng, sao có thể…”
Cổ y Triệu Linh đau đớn che ngực, mặt vô cùng kinh hãi.
Giữa trán Quỷ y Tả Sướng vỡ ra một miệng vết thương, máu tươi chảy đầy hai má.
Cảnh tượng này khiến tất cả những người đang xem đều ngây người.
Rốt cuộc sao lại thế này?
Đã xảy ra biến cố gì?
Tại sao ba người này lại biến thành như vậy?
“Để tôi đi xem.”
Bùi Đăng Khoa phát hiện có chuyện lạ, ông ta cau mày đoạt lấy chiếc hòm trong tay Khấu Thanh, sau đó là hoảng sợ ra mặt, vội vàng đóng nắp, ông ta nói như điên dại: “Không thể nào, không thể nào…”
“Các vị thần y, rốt cuộc có chuyện gì thế?”
Vương Đằng nhà họ Vương ở Lang Gia vội hỏi, tình huống hiện tại rõ ràng rất không bình thường.
Tinh thần ai nấy đều trở nên căng thẳng, rốt cuộc sáu vị thần y bị sao thế?
Còn chưa bắt đầu thi đấu y thuật, tại sao lại xuất hiện tai nạn như vậy?
Đại diện nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia đứng lên nói: “Không biết sáu vị thần y có thể nói cho chúng tôi biết đã xảy ra chuyện gì không? Nếu hôm nay không thể thi đấu y thuật thì hãy đổi sang ngày khác.”
Người nhà họ Mộc ở Tây Nam – Mộc Uyển Thanh, giờ phút này cô ta cũng không thể giữ vẻ lạnh lùng cao ngạo vốn có của mình nữa, cô ta nhỏ giọng hỏi: “Bác Phúc, bác có nhìn ra được gì không?”
Bác Phúc lắc đầu, nhỏ giọng đáp: “Cô chủ, trận thi đấu y thuật hôm nay chỗ nào cũng kỳ lạ, tôi đề nghị bây giờ cô nói chuyện giúp Vương Bác Thần, như thế chúng ta mới có cơ hội.”
“Cái gì? Muốn tôi nói giúp anh ta? Tuyệt đối không thể! Nhà họ Bạch và nhà họ Mộc chúng ta thân nhau, bây giờ anh Bạch bị anh ta giết chết, tôi phải báo thù cho anh Bạch!”
Mộc Uyển Thanh cắn răng nói.
Bác Phúc nghiêm túc: “Cô chủ, bây giờ không phải lúc lôi tính trẻ con ra, giờ chỉ có cô mới có thể Đại diện nhà họ Mộc chúng ta, già này không có tư cách. Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi chắc chuyện này tuyệt đối có liên quan với Vương Bác Thần. Vương Bác Thần kia không đơn giản, cô không phát hiện sau khi xem cái hòm kia, cả Khấu Thanh và Bùi Đăng Khoa đều đổi sắc mặt à?”
“Vậy thì sao? Muốn tôi nói chuyện giúp loại tàn bạo này là chuyện không tưởng!”
Mộc Uyển Thanh nói chắc như đinh đóng cột: “Năm đại hào tộc chúng ta, như mấy con châu chấu buộc vào cùng một sợi dây, một nhà quang vinh thì tất cả quang vinh, một nhà tổn hại thì tất cả tổn hại, nếu tôi nói chuyện giúp anh ta vậy chính là phản bội lại năm đại gia tộc. Bây giờ khó khăn lắm năm đại gia tộc mới bắt tay nhau thành liên minh thống nhất, một khi tôi nói chuyện giúp Vương Bác Thần, nhà chúng ta sẽ bị bốn nhà khác nhằm vào ngay”
Bác Phúc vội la lên: “Cô chủ, tình huống mạnh hơn người mà! Cô phải tin tôi, trực giác của tôi chưa từng sai lầm, bây giờ sáu vị thần y xảy ra chuyện, cô không nghĩ là rất trùng hợp à? Độc y Hồ Vụ có thể dùng độc giết người, nhưng tại sao đến giờ Vương Bác Thần vẫn không có chuyện gì? Khả năng điều khiển cổ độc của Cổ y Triệu Linh đã cực kỳ xuất sắc, vừa rồi gã vệ sĩ nhà họ Mã kia chết một cách thầm lặng không tiếng động, nhưng đến bây giờ Vương Bác Thần vẫn không sao cả. Đây là vì sao? Cô có nghĩ đến không?”
Chương892
CHƯƠNG 892
Mộc Uyển Thanh vẫn cố chấp nói: “Cho dù là vậy thì cũng không thể chứng tỏ điều gì, bác Phúc, bác già rồi nên gan nhỏ đi. Quỷ y, Cổ y, Độc y, ba người họ vốn là theo đường dị đoan, bây giờ bị phản phệ cũng là chuyện thường. Chỉ là trùng hợp bị cùng lúc mà thôi.”
Bác Phúc thật sự gấp gáp không chịu được, ánh mắt khẽ động, ông ta tiến lên trước từng bước, nói: “Tôi thấy trận đấu y thuật này đã xong rồi, chắc là anh Vương dành chiến thắng. Sáu vị thần y, không biết tôi nói có đúng không?”
Ông ta vừa nói ra những lời này, lập tức khiến tất cả mọi người khiếp sợ!
Ngay lập tức, vô số ánh mắt đổ xô về phía Phúc Bá.
Mọi người đồng thời nhìn về phía bác Phúc.
Ánh mắt của người trong năm đại hào tộc đã âm u tới tột cùng.
Ánh mắt của người trong bảy đại thế gia lại có thêm chút thăm dò.
Hôm nay bọn họ thuộc một phe, Vương Bác Thần rõ ràng là người phe quốc chủ Hàn Đỉnh, bây giờ bác Phúc nói như vậy là có ý gì?
Nói giúp Vương Bác Thần?
Muốn làm cái gì?
Sắc mặt Mộc Uyển Thanh trở nên trắng bệch.
Cô ta cảm nhận được ánh mắt của mọi người, điều này làm cho hô hấp của cô ta dồn dập hơn.
Bây giờ bác Phúc nói chuyện đồng nghĩa với việc đó là ý của cô ta.
Lời này sẽ làm cho người của các gia tộc lớn hiểu tầm, rằng nhà họ Mộc ở Tây Nam bọn họ phản bội danh gia vọng tộc!
“Bác Phúc, bác làm gì thế!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Mộc Uyển Thanh nhỏ giọng khiển trách, cô ta nói nhỏ đủ để chỉ mình bác Phúc nghe được!
Bác Phúc không để ý đến cô ta, nói tiếp: “Mọi người còn chưa hiểu à? Ngài Vương đã thắng trong trận thi đấu y thuật này. Sáu vị thần y, tôi nói có đúng không?”
Sắc mặt Bùi Đăng Khoa trăm màu muôn vẻ, nhìn cực kỳ đau đớn.
Bình phun Khấu Thanh yên lặng không nói, không biết ông ta đang suy nghĩ cái gì, chỉ là ánh mắt thì đang nhìn chằm chằm cái hòm trên tay Bùi Đăng Khoa.
“Các ông thua rồi?”
Giang Thành tò mò nhìn cái hộp: “Rốt cuộc có chuyện gì thế? Tôi không hiểu gì cả.”
“Ông câm mồm!”
Khấu Thanh nhỏ giọng quát.
Giang Thành giận dữ, ông ta đang định nói chuyện thì Độc y Hồ Vụ lau máu tươi bên khóe miệng, ông ta nhìn Vương Bác Thần, vẻ mặt khó đoán, một lúc sau mới nói: “Là tôi thua, độc của tôi không có tác dụng với cậu.”
Giang Thành: “???”
Vì sao tôi vẫn không hiểu gì cả?
Ánh mắt Cổ y Triệu Linh tràn ngập giằng xé, ông ta cắn răng đứng lên, nhưng lại bị té lăn trên đất, máu tươi trào ra miệng không ngừng, ông ta không cam lòng phun ra hai chữ: “Tôi thua.”
Chương893
CHƯƠNG 893
Cái này lại sao nữa?
Mọi người choáng váng.
Không phải trận đấu y thuật vẫn chưa bắt đầu à?
Sao lại thua được?
“Cậu có thể cho tôi biết vì sao không có tác dụng với cậu không!”
Quỷ y Tả Sướng mặt đầy máu tươi, như thế khiến ông ta nhìn càng đáng sợ, giữa trán vẫn chảy máu không ngừng.
“Hai ông thì sao?”
Vương Bác Thần không trả lời mà lại quay qua hỏi Bùi Đăng Khoa và Khấu Thanh.
Trong lòng cả hai đang giãy dụa, trên mặt tràn đầy đau đớn, ánh mắt láo liên, cứ mãi nhìn về phía cái hòm kia.
“Các vị thần y, cái này không được coi là thi đấu y thuật nhỉ?”
Nhà họ Lâm đại diện bảy đại thế gia đứng lên nói: “Thi đấu y thuật không phải là nên thi xem ai hiểu về dược vật cũng như trình độ y thuật của bản thân ai cao hơn à?”
Muốn chết!
Quốc chủ Hàn Đỉnh ngồi trong đám người, nghe được câu này thì trên mặt lộ rõ sát ý nồng đậm.
Nếu dựa theo cách nói bây giờ thì Vương Bác Thần là người thắng.
Nhưng vì câu nói kia, tình huống lại trở nên mất khống chế!
Dù sao Vương Bác Thần thắng là thắng dựa vào thực lực.
Độc y Hồ Vụ, Quỷ y Tả Sướng và Cổ y Triệu Linh không thể làm gì được Vương Bác Thần là vì Vương Bác Thần có thực lực hùng mạnh, có thể hóa giải hết những mánh khóe của họ.
Nhưng nếu dựa theo nội dung cuộc thi đấu y thuật bình thường thì e rằng Vương Bác Thần không thể thắng được!
Đáng chết!
Bảy đại thế gia, đáng chết!
Xem ra, các người muốn đấu với tôi tới chết mới thôi!
Hàn Đỉnh giận dữ ra mặt.
Còn người của các gia tộc lớn lại thấy trước mắt sáng ngời.
Đúng vậy, đấu y thuật thì cái đấu chính là y thuật, đấu chính là sự hiểu biết với dược vật.
Nhưng bây giờ, cái này có được tính là đấu y thuật không?
Cơ bản là không thể!
Chỉ có thể coi như Vương Bác Thần dùng phương pháp không chính thống!
“Nếu cái này coi như đấu y thuật thì sau này muốn đấu y thuật cứ lấy vũ lực ra đấu luôn đi.”
Người đại diện nhà họ Tần, một trong bảy đại thế gia thản nhiên cười nói.
Bọn họ cũng kịp nhận ra, đây căn bản không được xem là đấu y thuật, Vương Bác Thần chỉ là dùng biện pháp không chính thống mà thôi.
Chương894
CHƯƠNG 894
“Ba vị thần y, các ông đừng sốt ruột nhận thua, chắc chắn thằng nhóc này dùng loại thuốc gì đó mới khiến các ông không làm gì được cậu ta. Nhưng đấu y thuật là đấu cái gì? Là đấu tài y thuật của bản thân, là khả năng hiểu biểu y dược vật. Bây giờ cùng lắm chỉ có thể nói là thực của của các ông không bằng cậu ta, vẫn chưa so y thuật và dược vật đâu.”
Người đại diện nhà họ Tưởng, một trong bảy đại thế gia bình thản nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, cuộc thi đấu y thuật tưởng chừng như đã kết thúc lại trở nên phức vì người của bảy đại thế gia chen chân vào.
Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh ngồi ở trong đám người, thấy tình huống như thế thì cả hai đều lạnh nhạt theo dõi.
Thái độ của bảy đại thế gia đã nói lên tất cả, rằng chuyện này hoàn toàn không thể làm dịu đi.
Không chết không thôi!
Bọn họ vẫn tham lam như thế, vẫn tham luyến quyền thế, tham bôi không lùi!
Đã đến lúc cần giải quyết bọn họ, nếu không sẽ thành khối u ác tính!
Người của bảy đại thế gia anh một câu, tôi một câu, rõ ràng muốn ép Vương Bác Thần vào đường chết.
“Ông nói Vương Bác Thần thắng, thắng chỗ nào? Cuộc thi đấu y thuật còn chưa thật sự bắt đầu đâu.”
Trương Lăng Vân, người nhà họ Trương ở Đông Bắc nhìn về phía bác Phúc với ánh mắt ác ý, Mộc Uyển Thanh có thể cảm nhận được ánh mắt của người thuộc năm đại hào tộc nhìn về phía mình mang theo sự căm thù rõ ràng.
Nguy rồi!
Lời của bác Phúc đã làm cho bọn họ nhận định rằng nhà họ Mộc phản bội năm đại hào tộc!
Nhà họ Mộc gặp nguy!
Mộc Uyển Thanh đang định nói chuyện thì bác Phúc đã nói trước: “Cậu Trương, cậu cần gì phải gây sự như vậy? Sáu vị thần y còn chưa nói gì đâu, cậu sốt ruột cái gì? Chẳng lẽ cậu có thể thay mặt được sáu vị thần y à?”
“Các người có ý gì?
Hồ Quốc Trụ nổi giận, ông ta không ngờ rằng lúc này các thế gia hào tộc lại chặn ngang một chân.
“Thằng nhóc kia, chỗ này có chỗ cho cậu nói chuyện à?”
Trương Lăng Vân sợ tới mức lùi về sau một bước. Người nhà họ Ngụy, một trong bảy đại thế gia đứng lên nói: “Chiến thần Quốc Trụ, ông cũng độc tài hơi quá đó, chẳng lẽ chiến thần Quốc Trụ muốn lấy vũ lực để áp bức Liên minh Y học sao? Ai cũng biết cái sáu vị thần y am hiểu chính là y thuật, am hiểu dược vật. Ông muốn sáu vị thần y cứ nhận thua như thế thì công bằng ở đâu? Sáu vị thần y cống hiến cho y học cả đời, chẳng lẽ ở trong mắt ông, sau thần y có thể bị nhục nhã như vậy à?”
Lời này chẳng khác nào chọc kim vào chỗ đau của người khác!
Nói vài câu là đã lôi kéo Liên minh Y học tới phe mình.
“Không sai, chúng tôi làm nghề y, không biết đánh nhau. Đấu y chính là đấu y thuật, đấu sự hiểu biết về dược vật, vừa rồi không được coi là đấu y thuật.”
Người của Liên minh Y học lập tức phản ứng lại.
Vừa rồi căn bản không thể xem là thi đấu y thuật.
Nếu sáu vị thần y cứ bị thua như vậy thì rất không công bằng, bọn họ không cam lòng.
Chương895
CHƯƠNG 895
“Chiến thần Quốc Trụ lấy thế hiếp người, bây giờ lại muốn ép sáu vị thần y nhận thua, không biết đây là ý của chiến thần Quốc Trụ hay là ý của Quốc chủ?”
Đại diện nhà họ Châu, một trong bảy đại thế gia nói lời châm chọc.
Bọn họ biết rất rõ những y sư này, muốn làm cho những người đó tình nguyện nhận thua thì phải thắng họ trên mặt y học.
Bây giờ họ nói những lời này lập tức khiến người của Liên minh Y học nổi nóng.
Sáu vị thần y là tín ngưỡng của tất cả y sư của Liên minh Y học, bọn họ sẽ không cam tâm để sáu vị thần y bị thua như vậy.
“Mày muốn chết à!”
Hồ Quốc Trụ cực kỳ tức giận, ông ta không am hiểu việc dùng võ mồm tranh đấu, nhưng bây giờ lại không thể ra tay.
Vừa rồi khi ra tay đã mang theo ý ép buộc.
Bây giờ nếu lại ra tay thì sẽ thật sự đắc tội Liên minh Y học, sẽ phá hỏng kế hoạch lớn.
“Chiến thần Quốc Trụ thật là có uy phong, ông bao che cho Vương Bác Thần như vậy, chẳng lẽ Vương Bác Thần này là do Quốc chủ phái tới?”
Đại diện nhà họ Tôn, một trong bảy đại thế gia châm chọc cười nói: “Quốc chủ làm vậy là có ý gì? Chẳng lẽ muốn dùng cách này để ép sáu vị thần y nhận thua à? Sáu vịthần y rất vô tội, bọn họ cống hiến cho nước R nhiều như vậy mà bây giờ lại muốn qua cầu rút ván à? Bảy đại thế gia chúng tôi không đồng ý đâu.”
Nhất thời, Hồ Quốc Trụ cũng không biết nên nói gì.
Tình hình bây giờ rất không có lợi cho Vương Bác Thần.
Hơn nữa những người này liên hệ tất cả mọi việc với Quốc chủ, điều này sẽ khiến Liên minh Y học dựa gần vào gia tộc lớn.
Hai mắt Quách Đỉnh tối sầm, ông ta nhìn vào đám Đại diện của bảy đại gia tộc, không biết bây giờ ông ta đang suy nghĩ cái gì.
Vương Bác Thần nên phá vỡ cục diện này thế nào?
Nếu như không phải vì lôi kéo Liên minh Y học, bây giờ Quách Đỉnh đã tiêu diệt những người đại diện của bảy đại thế gia này rồi!
“Sáu vị thần y còn chưa lên tiếng, các cậu nói như vậy là có ý gì? Muốn khiến cho sáu vị thần y và Vương Bác Thần không chết không thôi? Lòng dạ các cậu cũng ác độc quá rồi!”
Đột nhiên, có người bên trong đám người nói.
Quách Đỉnh trang điểm thành phụ nữ sững sờ, sao giọng nói này giống như của Nguyễn Văn Việt vậy?
Lão già kia cũng đến?
Quốc chủ Hàn Đỉnh cũng lập tức tìm kiếm người vừa nói chuyện, không phải lão già Nguyễn Văn Việt này nói là ông ta không đến sao?
Cũng lén lút đến rồi?
Nhưng tiếc là, bọn họ không tìm được người.
“Không sai, sáu vị thần y còn chưa lên tiếng, các cậu cứ thúc ép như vậy, chẳng lẽ các cậu có tư cách thay mặt cho sáu vị thần y hay sao?”
CHƯƠNG 891
Khấu Thanh bắt lấy hòm theo bản năng, ông ta mở ra nhìn, mùi thuốc nồng đậm bay ra lập tức khiến sắc mặt ông ta thay đổi, bèn vội vàng đóng hòm lại, sau đó hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần.
Mà lúc này, Độc y Hồ Vụ đã té lăn trên mặt đất, tay phải run run run chỉ vào Vương Bác Thần, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi, ông ta thì thào lẩm bẩm: “Không, không có khả năng, sao có thể…”
Cổ y Triệu Linh đau đớn che ngực, mặt vô cùng kinh hãi.
Giữa trán Quỷ y Tả Sướng vỡ ra một miệng vết thương, máu tươi chảy đầy hai má.
Cảnh tượng này khiến tất cả những người đang xem đều ngây người.
Rốt cuộc sao lại thế này?
Đã xảy ra biến cố gì?
Tại sao ba người này lại biến thành như vậy?
“Để tôi đi xem.”
Bùi Đăng Khoa phát hiện có chuyện lạ, ông ta cau mày đoạt lấy chiếc hòm trong tay Khấu Thanh, sau đó là hoảng sợ ra mặt, vội vàng đóng nắp, ông ta nói như điên dại: “Không thể nào, không thể nào…”
“Các vị thần y, rốt cuộc có chuyện gì thế?”
Vương Đằng nhà họ Vương ở Lang Gia vội hỏi, tình huống hiện tại rõ ràng rất không bình thường.
Tinh thần ai nấy đều trở nên căng thẳng, rốt cuộc sáu vị thần y bị sao thế?
Còn chưa bắt đầu thi đấu y thuật, tại sao lại xuất hiện tai nạn như vậy?
Đại diện nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia đứng lên nói: “Không biết sáu vị thần y có thể nói cho chúng tôi biết đã xảy ra chuyện gì không? Nếu hôm nay không thể thi đấu y thuật thì hãy đổi sang ngày khác.”
Người nhà họ Mộc ở Tây Nam – Mộc Uyển Thanh, giờ phút này cô ta cũng không thể giữ vẻ lạnh lùng cao ngạo vốn có của mình nữa, cô ta nhỏ giọng hỏi: “Bác Phúc, bác có nhìn ra được gì không?”
Bác Phúc lắc đầu, nhỏ giọng đáp: “Cô chủ, trận thi đấu y thuật hôm nay chỗ nào cũng kỳ lạ, tôi đề nghị bây giờ cô nói chuyện giúp Vương Bác Thần, như thế chúng ta mới có cơ hội.”
“Cái gì? Muốn tôi nói giúp anh ta? Tuyệt đối không thể! Nhà họ Bạch và nhà họ Mộc chúng ta thân nhau, bây giờ anh Bạch bị anh ta giết chết, tôi phải báo thù cho anh Bạch!”
Mộc Uyển Thanh cắn răng nói.
Bác Phúc nghiêm túc: “Cô chủ, bây giờ không phải lúc lôi tính trẻ con ra, giờ chỉ có cô mới có thể Đại diện nhà họ Mộc chúng ta, già này không có tư cách. Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi chắc chuyện này tuyệt đối có liên quan với Vương Bác Thần. Vương Bác Thần kia không đơn giản, cô không phát hiện sau khi xem cái hòm kia, cả Khấu Thanh và Bùi Đăng Khoa đều đổi sắc mặt à?”
“Vậy thì sao? Muốn tôi nói chuyện giúp loại tàn bạo này là chuyện không tưởng!”
Mộc Uyển Thanh nói chắc như đinh đóng cột: “Năm đại hào tộc chúng ta, như mấy con châu chấu buộc vào cùng một sợi dây, một nhà quang vinh thì tất cả quang vinh, một nhà tổn hại thì tất cả tổn hại, nếu tôi nói chuyện giúp anh ta vậy chính là phản bội lại năm đại gia tộc. Bây giờ khó khăn lắm năm đại gia tộc mới bắt tay nhau thành liên minh thống nhất, một khi tôi nói chuyện giúp Vương Bác Thần, nhà chúng ta sẽ bị bốn nhà khác nhằm vào ngay”
Bác Phúc vội la lên: “Cô chủ, tình huống mạnh hơn người mà! Cô phải tin tôi, trực giác của tôi chưa từng sai lầm, bây giờ sáu vị thần y xảy ra chuyện, cô không nghĩ là rất trùng hợp à? Độc y Hồ Vụ có thể dùng độc giết người, nhưng tại sao đến giờ Vương Bác Thần vẫn không có chuyện gì? Khả năng điều khiển cổ độc của Cổ y Triệu Linh đã cực kỳ xuất sắc, vừa rồi gã vệ sĩ nhà họ Mã kia chết một cách thầm lặng không tiếng động, nhưng đến bây giờ Vương Bác Thần vẫn không sao cả. Đây là vì sao? Cô có nghĩ đến không?”
Chương892
CHƯƠNG 892
Mộc Uyển Thanh vẫn cố chấp nói: “Cho dù là vậy thì cũng không thể chứng tỏ điều gì, bác Phúc, bác già rồi nên gan nhỏ đi. Quỷ y, Cổ y, Độc y, ba người họ vốn là theo đường dị đoan, bây giờ bị phản phệ cũng là chuyện thường. Chỉ là trùng hợp bị cùng lúc mà thôi.”
Bác Phúc thật sự gấp gáp không chịu được, ánh mắt khẽ động, ông ta tiến lên trước từng bước, nói: “Tôi thấy trận đấu y thuật này đã xong rồi, chắc là anh Vương dành chiến thắng. Sáu vị thần y, không biết tôi nói có đúng không?”
Ông ta vừa nói ra những lời này, lập tức khiến tất cả mọi người khiếp sợ!
Ngay lập tức, vô số ánh mắt đổ xô về phía Phúc Bá.
Mọi người đồng thời nhìn về phía bác Phúc.
Ánh mắt của người trong năm đại hào tộc đã âm u tới tột cùng.
Ánh mắt của người trong bảy đại thế gia lại có thêm chút thăm dò.
Hôm nay bọn họ thuộc một phe, Vương Bác Thần rõ ràng là người phe quốc chủ Hàn Đỉnh, bây giờ bác Phúc nói như vậy là có ý gì?
Nói giúp Vương Bác Thần?
Muốn làm cái gì?
Sắc mặt Mộc Uyển Thanh trở nên trắng bệch.
Cô ta cảm nhận được ánh mắt của mọi người, điều này làm cho hô hấp của cô ta dồn dập hơn.
Bây giờ bác Phúc nói chuyện đồng nghĩa với việc đó là ý của cô ta.
Lời này sẽ làm cho người của các gia tộc lớn hiểu tầm, rằng nhà họ Mộc ở Tây Nam bọn họ phản bội danh gia vọng tộc!
“Bác Phúc, bác làm gì thế!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Mộc Uyển Thanh nhỏ giọng khiển trách, cô ta nói nhỏ đủ để chỉ mình bác Phúc nghe được!
Bác Phúc không để ý đến cô ta, nói tiếp: “Mọi người còn chưa hiểu à? Ngài Vương đã thắng trong trận thi đấu y thuật này. Sáu vị thần y, tôi nói có đúng không?”
Sắc mặt Bùi Đăng Khoa trăm màu muôn vẻ, nhìn cực kỳ đau đớn.
Bình phun Khấu Thanh yên lặng không nói, không biết ông ta đang suy nghĩ cái gì, chỉ là ánh mắt thì đang nhìn chằm chằm cái hòm trên tay Bùi Đăng Khoa.
“Các ông thua rồi?”
Giang Thành tò mò nhìn cái hộp: “Rốt cuộc có chuyện gì thế? Tôi không hiểu gì cả.”
“Ông câm mồm!”
Khấu Thanh nhỏ giọng quát.
Giang Thành giận dữ, ông ta đang định nói chuyện thì Độc y Hồ Vụ lau máu tươi bên khóe miệng, ông ta nhìn Vương Bác Thần, vẻ mặt khó đoán, một lúc sau mới nói: “Là tôi thua, độc của tôi không có tác dụng với cậu.”
Giang Thành: “???”
Vì sao tôi vẫn không hiểu gì cả?
Ánh mắt Cổ y Triệu Linh tràn ngập giằng xé, ông ta cắn răng đứng lên, nhưng lại bị té lăn trên đất, máu tươi trào ra miệng không ngừng, ông ta không cam lòng phun ra hai chữ: “Tôi thua.”
Chương893
CHƯƠNG 893
Cái này lại sao nữa?
Mọi người choáng váng.
Không phải trận đấu y thuật vẫn chưa bắt đầu à?
Sao lại thua được?
“Cậu có thể cho tôi biết vì sao không có tác dụng với cậu không!”
Quỷ y Tả Sướng mặt đầy máu tươi, như thế khiến ông ta nhìn càng đáng sợ, giữa trán vẫn chảy máu không ngừng.
“Hai ông thì sao?”
Vương Bác Thần không trả lời mà lại quay qua hỏi Bùi Đăng Khoa và Khấu Thanh.
Trong lòng cả hai đang giãy dụa, trên mặt tràn đầy đau đớn, ánh mắt láo liên, cứ mãi nhìn về phía cái hòm kia.
“Các vị thần y, cái này không được coi là thi đấu y thuật nhỉ?”
Nhà họ Lâm đại diện bảy đại thế gia đứng lên nói: “Thi đấu y thuật không phải là nên thi xem ai hiểu về dược vật cũng như trình độ y thuật của bản thân ai cao hơn à?”
Muốn chết!
Quốc chủ Hàn Đỉnh ngồi trong đám người, nghe được câu này thì trên mặt lộ rõ sát ý nồng đậm.
Nếu dựa theo cách nói bây giờ thì Vương Bác Thần là người thắng.
Nhưng vì câu nói kia, tình huống lại trở nên mất khống chế!
Dù sao Vương Bác Thần thắng là thắng dựa vào thực lực.
Độc y Hồ Vụ, Quỷ y Tả Sướng và Cổ y Triệu Linh không thể làm gì được Vương Bác Thần là vì Vương Bác Thần có thực lực hùng mạnh, có thể hóa giải hết những mánh khóe của họ.
Nhưng nếu dựa theo nội dung cuộc thi đấu y thuật bình thường thì e rằng Vương Bác Thần không thể thắng được!
Đáng chết!
Bảy đại thế gia, đáng chết!
Xem ra, các người muốn đấu với tôi tới chết mới thôi!
Hàn Đỉnh giận dữ ra mặt.
Còn người của các gia tộc lớn lại thấy trước mắt sáng ngời.
Đúng vậy, đấu y thuật thì cái đấu chính là y thuật, đấu chính là sự hiểu biết với dược vật.
Nhưng bây giờ, cái này có được tính là đấu y thuật không?
Cơ bản là không thể!
Chỉ có thể coi như Vương Bác Thần dùng phương pháp không chính thống!
“Nếu cái này coi như đấu y thuật thì sau này muốn đấu y thuật cứ lấy vũ lực ra đấu luôn đi.”
Người đại diện nhà họ Tần, một trong bảy đại thế gia thản nhiên cười nói.
Bọn họ cũng kịp nhận ra, đây căn bản không được xem là đấu y thuật, Vương Bác Thần chỉ là dùng biện pháp không chính thống mà thôi.
Chương894
CHƯƠNG 894
“Ba vị thần y, các ông đừng sốt ruột nhận thua, chắc chắn thằng nhóc này dùng loại thuốc gì đó mới khiến các ông không làm gì được cậu ta. Nhưng đấu y thuật là đấu cái gì? Là đấu tài y thuật của bản thân, là khả năng hiểu biểu y dược vật. Bây giờ cùng lắm chỉ có thể nói là thực của của các ông không bằng cậu ta, vẫn chưa so y thuật và dược vật đâu.”
Người đại diện nhà họ Tưởng, một trong bảy đại thế gia bình thản nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, cuộc thi đấu y thuật tưởng chừng như đã kết thúc lại trở nên phức vì người của bảy đại thế gia chen chân vào.
Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh ngồi ở trong đám người, thấy tình huống như thế thì cả hai đều lạnh nhạt theo dõi.
Thái độ của bảy đại thế gia đã nói lên tất cả, rằng chuyện này hoàn toàn không thể làm dịu đi.
Không chết không thôi!
Bọn họ vẫn tham lam như thế, vẫn tham luyến quyền thế, tham bôi không lùi!
Đã đến lúc cần giải quyết bọn họ, nếu không sẽ thành khối u ác tính!
Người của bảy đại thế gia anh một câu, tôi một câu, rõ ràng muốn ép Vương Bác Thần vào đường chết.
“Ông nói Vương Bác Thần thắng, thắng chỗ nào? Cuộc thi đấu y thuật còn chưa thật sự bắt đầu đâu.”
Trương Lăng Vân, người nhà họ Trương ở Đông Bắc nhìn về phía bác Phúc với ánh mắt ác ý, Mộc Uyển Thanh có thể cảm nhận được ánh mắt của người thuộc năm đại hào tộc nhìn về phía mình mang theo sự căm thù rõ ràng.
Nguy rồi!
Lời của bác Phúc đã làm cho bọn họ nhận định rằng nhà họ Mộc phản bội năm đại hào tộc!
Nhà họ Mộc gặp nguy!
Mộc Uyển Thanh đang định nói chuyện thì bác Phúc đã nói trước: “Cậu Trương, cậu cần gì phải gây sự như vậy? Sáu vị thần y còn chưa nói gì đâu, cậu sốt ruột cái gì? Chẳng lẽ cậu có thể thay mặt được sáu vị thần y à?”
“Các người có ý gì?
Hồ Quốc Trụ nổi giận, ông ta không ngờ rằng lúc này các thế gia hào tộc lại chặn ngang một chân.
“Thằng nhóc kia, chỗ này có chỗ cho cậu nói chuyện à?”
Trương Lăng Vân sợ tới mức lùi về sau một bước. Người nhà họ Ngụy, một trong bảy đại thế gia đứng lên nói: “Chiến thần Quốc Trụ, ông cũng độc tài hơi quá đó, chẳng lẽ chiến thần Quốc Trụ muốn lấy vũ lực để áp bức Liên minh Y học sao? Ai cũng biết cái sáu vị thần y am hiểu chính là y thuật, am hiểu dược vật. Ông muốn sáu vị thần y cứ nhận thua như thế thì công bằng ở đâu? Sáu vị thần y cống hiến cho y học cả đời, chẳng lẽ ở trong mắt ông, sau thần y có thể bị nhục nhã như vậy à?”
Lời này chẳng khác nào chọc kim vào chỗ đau của người khác!
Nói vài câu là đã lôi kéo Liên minh Y học tới phe mình.
“Không sai, chúng tôi làm nghề y, không biết đánh nhau. Đấu y chính là đấu y thuật, đấu sự hiểu biết về dược vật, vừa rồi không được coi là đấu y thuật.”
Người của Liên minh Y học lập tức phản ứng lại.
Vừa rồi căn bản không thể xem là thi đấu y thuật.
Nếu sáu vị thần y cứ bị thua như vậy thì rất không công bằng, bọn họ không cam lòng.
Chương895
CHƯƠNG 895
“Chiến thần Quốc Trụ lấy thế hiếp người, bây giờ lại muốn ép sáu vị thần y nhận thua, không biết đây là ý của chiến thần Quốc Trụ hay là ý của Quốc chủ?”
Đại diện nhà họ Châu, một trong bảy đại thế gia nói lời châm chọc.
Bọn họ biết rất rõ những y sư này, muốn làm cho những người đó tình nguyện nhận thua thì phải thắng họ trên mặt y học.
Bây giờ họ nói những lời này lập tức khiến người của Liên minh Y học nổi nóng.
Sáu vị thần y là tín ngưỡng của tất cả y sư của Liên minh Y học, bọn họ sẽ không cam tâm để sáu vị thần y bị thua như vậy.
“Mày muốn chết à!”
Hồ Quốc Trụ cực kỳ tức giận, ông ta không am hiểu việc dùng võ mồm tranh đấu, nhưng bây giờ lại không thể ra tay.
Vừa rồi khi ra tay đã mang theo ý ép buộc.
Bây giờ nếu lại ra tay thì sẽ thật sự đắc tội Liên minh Y học, sẽ phá hỏng kế hoạch lớn.
“Chiến thần Quốc Trụ thật là có uy phong, ông bao che cho Vương Bác Thần như vậy, chẳng lẽ Vương Bác Thần này là do Quốc chủ phái tới?”
Đại diện nhà họ Tôn, một trong bảy đại thế gia châm chọc cười nói: “Quốc chủ làm vậy là có ý gì? Chẳng lẽ muốn dùng cách này để ép sáu vị thần y nhận thua à? Sáu vịthần y rất vô tội, bọn họ cống hiến cho nước R nhiều như vậy mà bây giờ lại muốn qua cầu rút ván à? Bảy đại thế gia chúng tôi không đồng ý đâu.”
Nhất thời, Hồ Quốc Trụ cũng không biết nên nói gì.
Tình hình bây giờ rất không có lợi cho Vương Bác Thần.
Hơn nữa những người này liên hệ tất cả mọi việc với Quốc chủ, điều này sẽ khiến Liên minh Y học dựa gần vào gia tộc lớn.
Hai mắt Quách Đỉnh tối sầm, ông ta nhìn vào đám Đại diện của bảy đại gia tộc, không biết bây giờ ông ta đang suy nghĩ cái gì.
Vương Bác Thần nên phá vỡ cục diện này thế nào?
Nếu như không phải vì lôi kéo Liên minh Y học, bây giờ Quách Đỉnh đã tiêu diệt những người đại diện của bảy đại thế gia này rồi!
“Sáu vị thần y còn chưa lên tiếng, các cậu nói như vậy là có ý gì? Muốn khiến cho sáu vị thần y và Vương Bác Thần không chết không thôi? Lòng dạ các cậu cũng ác độc quá rồi!”
Đột nhiên, có người bên trong đám người nói.
Quách Đỉnh trang điểm thành phụ nữ sững sờ, sao giọng nói này giống như của Nguyễn Văn Việt vậy?
Lão già kia cũng đến?
Quốc chủ Hàn Đỉnh cũng lập tức tìm kiếm người vừa nói chuyện, không phải lão già Nguyễn Văn Việt này nói là ông ta không đến sao?
Cũng lén lút đến rồi?
Nhưng tiếc là, bọn họ không tìm được người.
“Không sai, sáu vị thần y còn chưa lên tiếng, các cậu cứ thúc ép như vậy, chẳng lẽ các cậu có tư cách thay mặt cho sáu vị thần y hay sao?”
Bình luận facebook