-
Chương 561-565
CHƯƠNG 561
Đột nhiên, Richard mở to hai mắt, vẻ mặt kinh hãi nhìn mọi người, giọng nói run run: “Tôi có một phỏng đoán táo bạo, có thể gần đúng với chân tướng sự thật.”
Richard ngay cả hô hấp cũng trở nên căng thẳng.
Đám người Stephen đồng loạt nhìn sang Richard.
Richard hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Tôi suy đoán, thần chủ của nước R, khả năng xảy ra chuyện rồi.”
Nói xong lời này, Richard giống như bị rút hết sức lực toàn thân, mềm nhũn ở trên ghế.
Suy đoán này, thật sự là quá to gan.
Thần chủ của nước R, sao có thể xảy ra chuyện chứ? Ai cũng không dám nghĩ tới phương diện đó!
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Ở trong ý thức của mọi người, thần chủ của nước R, chính là chiến thần bất bại, tồn tại đầy ngưỡng vọng!
Từ sau khi vị đó quật khởi, tuy cũng từng nguyền rủa ác ý, hy vọng vị đó xảy ra chuyện, nhưng vị đó là nóc chiến lực của thế giới, ai có bản lĩnh đó mà đi đối phó anh chứ?
Nhưng bây giờ, Richard lại to gan, đoán thần chủ của nước R xảy ra chuyện, suy đoán này thật sự là đáng sợ.
“Chuyện, chuyện này không thể nào?”
Có người nói bằng giọng run rẩy.
Suy nghĩ này thật sự quá to gan!
Những người khác đều lắc đầu, cảm thấy suy đoán này không thể thành sự thật được.
Đặc biệt là mấy vị chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc, bọn họ từng đích thân cảm nhận sự khủng bố của thần chủ nước R, thật sự không dám tưởng tượng, vị đó sẽ xảy ra chuyện.
Thế giới này, trước giờ không thiếu người thông minh, có thể từ trong những manh mối, suy đoán ra một diện mạo vốn có.
Không có ai là kẻ ngốc.
Qua lại với nước R nhiều năm như vậy, những nhân vật chủ chốt đó của nước R, phong cách làm việc của mỗi người như thế nào, sớm đã nghiến cứu rõ rồi.
Stephen trầm tư một lát, nhíu mày nói: “Có lẽ, suy đoán này có khả năng trở thành thật!”
“Chuyện này tuyệt đối không thể!”
Truyện tranh đang HOT
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Mấy vị chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc đồng thanh nói.
Thần chủ của nước R để lại bóng ma tâm lý thật sự rất lớn cho bọn họ!
Tới mức độ bọn họ cảm thấy chênh lệch quá lớn, không thể vượt qua.
Stephen hơi nheo mắt lại, nói: “Điều này không phải là không thể, giả sử suy đoán của Richard là thật, vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích được. Phong cách làm việc lần này, tôi dám khẳng định tuyệt đối là thủ bút của quốc chủ Hàn Đỉnh của nước R, mà anh ta làm như vậy, là vì thần chủ của nước R xảy ra chuyện, vậy nên anh ta muốn dùng những thủ đoạn này để quấy nhiễu tai mắt, che giấu sự thật thần chủ của nước R xảy ra chuyện! Nếu không, anh ta không thể làm như vậy, ở trong phạm vi toàn thế giới lợi dụng ảnh vệ của nước R tiến hành chấn nhiếp!!”
Tuy lời của Stephen, đánh thẳng vào lòng người, khiến rất nhiều người có một chút tin rồi, nhưng như vậy cũng quá to gan rồi!
Nhưng suy đoán này phù hợp logic nhất, chỉ có thần chủ của nước R xảy ra chuyện mới có thể khiến nước R phát điên như vậy!
Chương 562
Không sai, nước R, lần này là thật sự điên rồi! Bọn họ trước giờ chưa từng làm như vậy!
“Nếu, nếu điều này là thật, vậy thì đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta!”
Có người hít một hơi khí lạnh, nghiến răng nói.
Bọn họ kiêng kỵ nước R, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là thần chủ của nước R.
Năm đó, một kiếm của Nam Hải đó khiến bọn họ tới nay vẫn kinh hãi!
Có thể nói, nếu không có thần chủ của nước R tồn tại, vậy thì cho dù nước R xuất hiện mấy vị chiến thần, cũng không phải là đối thủ của Đệ Nhất Đế Quốc bọn họ!
Mà thần chủ của nước R, một mình chống tất cả, một mình thì khiến Đệ Nhất Đế Quốc của bọn họ cũng có hơi rén!
“Theo tôi thấy, chúng ta vẫn nên yên lặng quan sát động tĩnh, đừng quên, ba vị chiến thần kia của nước R là do thần chủ đích thân bồi dưỡng ra, bọn họ sớm đã đứng ở đỉnh phong của thế giới! Nếu muốn ra tay với nước R, chúng ta cần phải liên hệ với các cường giả khác, giảm mức độ nguy hiểm này xuống mức thấp nhất!”
Giọng điệu của Richard nghiêm trọng nói.
Những người khác đều không lên tiếng, có người hút thuốc, có người suy tư, tất cả đều đang cân nhắc xem lần này rốt cuộc là cơ hội hay nguy cơ!
Cuối cùng, Stephen vỗ bàn, nói: “Là thật hay giả, chúng ta hoàn toàn có thể kiểm chứng! Không cần bảo người khác qua đó, chỉ cần điều tra một chút, nơi đó của nước R hai ngày nay xảy ra một vài biến động, ba đại chiến thần của nước R ở đâu thì hoàn toàn có thể chứng thực suy đoán của chúng ta.”
“Nếu thần chủ của nước R không xảy ra chuyện, vậy thì nhất định sẽ không xuất hiện biến động, nhưng nếu xảy ra chuyện, vậy nhất định sẽ có điều động!”
Lời này khiến những người nắm quyền của Đệ Nhất Đế Quốc tìm được một chút cơ hội.
Đúng vậy, chỉ cần kiểm chứng qua, vậy rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đều có thể biết!
Vương Bác Thần cảm thấy mình quá mệt rồi, mí mắt nặng trịch không thể ngẩng lên được.
Anh cảm thấy mình rất lâu không có ngủ một giấc tử tế rồi.
Bây giờ, anh muốn ngủ một giấc thật ngon, ngủ tới mức quên trời quên đất, cái gì cũng không cần quan tâm, cái gì cũng không cần nhọc lòng.
Chỉ muốn ngủ như vậy, cố gắng nghỉ ngơi một lần.
Trong bóng tối.
Vương Bác Thần nghe thấy một tiếng khóc non nớt mơ hồ.
“Ba, ba…”
Trong lòng Vương Bác Thần không khỏi bực tức, rất phiền, đứa nhóc hư này, muốn ngủ một giấc thật ngon cũng không được!
Tới lúc cho cô bé một tuổi thơ hoàn chỉnh rồi!
Lúc này, anh lại nghe thấy tiếng khóc khác.
“Chồng, chồng…”
“Bác Thần, Bác Thần…”
Thật sự là quá đáng ghét mà, muốn ngủ yên ổn một giấc cũng không được, ồn ào cái gì chứ.
Vương Bác Thần bị ồn tới đau đầu, cố gắng mở mắt kiểu không tình nguyện ra.
Chương 563
Nhưng mí mắt quá nặng, mở mấy lần cũng không mở ra được.
“Ba, ba, ba không cần Dao Dao rồi sao? Hu hu hu, ba, ba đừng chết mà, Dao Dao không muốn ba chết, ba đã đồng ý với con sẽ bảo vệ con và mẹ, sẽ mang con đi ăn đồ ăn ngon mà.”
“Ba, đồ lừa gạt, ba lừa người, ba không tỉnh lại, Dao Dao không thích ba nữa, ba, hu hu hu…”
“Chồng, anh tỉnh lại đi, gia đình của chúng ta mới vừa đoàn viên, chúng ta mới vừa sống những ngày tháng hạnh phúc, anh thật sự muốn bỏ em và con gái lại sao? Chồng, anh tỉnh lại đi, lời hứa anh hứa với em còn chưa thực hiện, anh còn chưa dẫn em đi du lịch khắp thế giới, anh mau tỉnh lại đi, anh không thể nói mà không giữ lời được, em không cho phép anh rời xa em và con gái, Vương Bác Thần, anh mau tỉnh lại đi, anh không muốn trả thù cho mẹ sao?”
“Bác Thần, đừng ngủ nữa, con mở mắt ra nhìn chúng ta đi, trước đây là mẹ không đúng, không có sắc mặt tốt với con, thật ra trong lòng mẹ rất giằng xé, con là một đứa trẻ ngoan, gia đình của chúng ta trải qua nhiều khó khăn như vậy, cuối cùng cũng thấy được ánh sáng rực rỡ, con sao có thể bỏ lại chúng ta.”
Tiếng khóc của Dao Dao, Triệu Thanh Hà và mẹ vợ làm ồn khiến Vương Bác Thần không thể ngủ được.
Haizz.
Thật khiến người ta đau đầu, tôi chỉ ngủ một giấc, ba người giống như sinh ly tử biệt vậy, tới mức đó sao?
Không chết cũng bị ba người làm ồn chết.
Trong lòng Vương Bác Thần rất không vui mà oán trách, cố gắng mở mắt ra, nhưng mí mắt giống như bị dính keo, không thể mở ra được.
Giống như bị bóng đè, ý thức rất tỉnh táo, nhưng mắt lại không thể mở ra được!
“Đệch!”
Vương Bác Thần không khỏi tức giận, chửi bậy.
Sau đó, hít thở sâu, nín thở!
Người bị bóng đè đều có loại cảm giác như vậy, khi bị bóng đè, nín thở hoặc cắn lưỡi, ở mức độ rất lớn có thể thoát ra.
Vương Bác Thần cố nín thở, khi cảm thấy sắp tắt thở, cuối cùng, mắt bỗng mở ra!
Nhưng đại não vẫn chưa kịp phản ứng lại, cả người có chút đơ.
“Ba sống rồi, ba sống rồi, hu hu hu.”
Dao Dao nằm bò trên người Vương Bác Thần, ôm chặt lấy cổ của Vương Bác Thần, khóc gào lên.
“Chồng, chồng, anh cuối cùng không sao rồi, anh dọa chết chúng em rồi.”
Mắt của Triệu Thanh Hà sưng đỏ, cũng khóc, cả gia đình đều đang khóc.
Trần Ngọc quay sang chỗ khác, không ngừng lau nước mắt.
Cuối cùng, ý thức của Vương Bác Thần đã tỉnh táo trở lại, lúc này mới nhìn thấy mình ở bệnh viện, trong lòng đứng kín người.
Hoa Mạnh Trường, Tư Lam, Canh Phong, Kiều Thanh Phong, Vũ Trọng Thiên, Lâm Chấn Thiên, thủ tướng Nguyễn Văn Việt, bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh, đều ở đây.
“Dao Dao không khóc, ba không sao, ba chỉ là mệt rồi, ngủ một giấc, không khóc không khóc, ba mua đồ ăn ngon đồ chơi cho con.”
Chương 564
Vương Bác Thần an ủi Dao Dao, sờ má của Triệu Thanh Hà, nói đầy thâm tình: “Thanh Hà, anh không sao, đừng lo lắng.”
“Anh đã ngủ bao lâu rồi?”
Dao Dao khóc rồi nói: “Ba, ba đã ngủ 10 ngày rồi, con cũng tưởng ba chết rồi, sắp… sắp ăn cỗ, hu hu hu, ba, Dao Dao sợ.”
10 ngày?
Vương Bác Thần chợt sững người.
Anh đã ngủ thời gian dài như vậy sao?
Sao cảm giác chỉ ngủ một lát vậy?
Vương Bác Thần đơ ra một lúc lâu mới phản ứng lại được lời nói của Dao Dao, lập tức mắt trợn tròn.
Cái đứa trẻ này, nói cái gì vậy, con chỉ biết ăn cỗ!
Cái bị bông nhỏ này trù ẻo anh nha.
Vương Bác Thần đen mặt, sao cô con gái này thoáng cái thì không đáng yêu nữa rồi.
Triệu Thanh Hà cũng phản ứng lại, xách Dao Dao sang bên, đánh mạnh hai cái vào mông.
Dao Dao khóc càng lớn tiếng hơn.
“Vậy bọn em ra ngoài trước, các anh nói chuyện.”
Triệu Thanh Hà lau nước mắt, bế Dao Dao lên, chừa thời gian cho đám người Nguyễn Văn Việt.
Trong lòng Vương Bác Thần tràn ngập sự áy náy, nói: “Lát nữa chúng ta nói chuyện.”
Sau khi Triệu Thanh Hà bế con gái đi ra ngoài với Trần Ngọc, đám người thủ tướng Nguyễn Văn Việt và bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh mới đi tới, hỏi han tình hình cụ thể của Vương Bác Thần.
Hoa Mạnh Trường tức giận nói: “Mẹ kiếp các người muốn sư phụ của tôi mệt chết sao? Cút ra ngoài hết cho tôi, sư nương và tiểu sư muội của tôi cũng chưa nói chuyện tử tế với nhau, các người tính là cái gì chứ.”
Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh ngại ngùng, nhưng thời gian không đợi người, Vương Bác Thần đã hôn mê 10 ngày, đã xảy ra biến cố.
Vương Bác Thần xua tay, không để tâm.
Đôi mắt của Hoa Mạnh Trường đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sư phụ, nhà họ Chu còn cá lọt lưới sao? Nhà họ Trần là thật sự không biết hay là giả bộ?!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hoa Mạnh Trường gần đây mới biết, nhà họ Phương xảy ra chuyện.
Trước đó sau khi Vương Bác Thần cho ông ta sách y và công pháp luyện công, ông ta trở về bế quan, nếu không phải Vương Bác Thần xảy ra chuyện, ông ta căn bản sẽ không xuất quan.
Kết quả xuất quan mới phát hiện, nhà họ Phương xảy ra chuyện rồi.
Bạn tốt nhiều năm bị người ta hành hạ tới chết, hiện nay ngay cả Phương Viên cũng mất tích.
Bản thân ông ta cả đời không con không cái, sớm đã coi Phương Viên thành con gái của mình, bây giờ nhà họ Phương bị Chu Cảnh của nhà họ Chu làm cho tan nhà nát cửa, ông ta sao có thể nuốt trôi cục tức này!
“Nhà họ Chu đã diệt, bên phía nhà họ Trần ông không cần quan tâm.”
Vương Bác Thần nói một câu, sau đó nhìn sang đám người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh: “Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi.”
Nguyễn Văn Việt nhíu mày nói: “Chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc bắt tay với mấy vị chiến thần bên phía châu Âu, công chiếm bí cảnh số 9 của châu Phi, bí cảnh số 17 của Nam Cực.
Chương 565
Hoa Mạnh Trường hừ lạnh nói: “Các người làm ăn kiểu gì đấy! Cái gì cũng phải sư phụ tôi ra mặt, các người có tác dụng gì! Đất nước này là của một mình sư phụ của tôi sao? Sư phụ tôi là quốc chủ sao? Sư phụ tôi là ba của các người sao? Chuyện gì cũng muốn sư phụ tôi ra mặt?”
Sự chất vấn của Hoa Mạnh Trường khiến tất cả mọi người ở đây đều hổ thẹn mà cúi đầu.
Vương Bác Thần hôn mê 10 ngày thì mấy bí cảnh xuất hiện vấn đề, tuy bên trong có đủ các loại nguyên nhân, nhưng vẫn chứng tỏ, năng lực của bọn họ hiện nay mà nói vẫn không đạt tới trình độ đó.
Quách Đỉnh hằn học nói: “Phía chúng ta, cường giả cấp bậc chiến thần vẫn quá ít. Mà nước R của chúng ta, luôn là đối tượng bị nhắm vào, khi thần chủ tọa trấn, không ai dám ra tay, nhưng thần chủ xảy ra biến cố, người bên phía chúng ta vẫn không đủ.”
“Đó là các người quá vô dụng, là các người vô dụng.”
Hoa Mạnh Trường nói không khách sáo, trong lòng ông ta vốn đã tức giận, bây giờ càng thêm tức giận.
Nguyễn Văn Việt thở dài một tiếng, nói: “Nội tình của nước R chúng ta vẫn quá mỏng manh, chúng ta bây giờ đang tăng cường bồi dưỡng ở phương diện này.”
Vương Bác Thần không quan tâm cuộc tranh cãi của bọn họ, hờ hững nói: “Người ra tay là ai?”
Nguyễn Văn Việt đưa một bản danh sách tới, Vương Bác Thần không thèm xem, ném cho ba người Vũ Trọng Thiên, Kiều Thanh Phong, Lâm Chấn Thiên, lạnh lùng nói: “Người bên trên, giết toàn bộ. Tôi chỉ cho các cậu thời gian 5 ngày.”
Ba người thần sắc nghiêm nghị, nói: “Tuân lệnh thần chủ!”
Giết toàn bộ!
Vương Bác Thần vô cùng bình tĩnh, trong ánh mắt không hề có một tia gợn sóng.
Mà ba đại chiến thần cũng không cảm thấy có gì không bình thường.
Thần chủ hạ lệnh, giết toàn bộ, có vấn đề sao?
Đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Ba đại chiến thần trước nay không cảm thấy mệnh lệnh của Vương Bác Thần có gì không đúng, cũng không cảm thấy giết toàn bộ có gì không đúng!
Không phải dân ta, cần gì để tâm!
Kẻ nào phạm dân ta, dù xa cũng giết!
Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh liếc nhìn nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc với Vương Bác Thần, chỉ cảm thấy vô hình chung tràn ngập một cỗ sát khí sắc lạnh!
Vốn trong 10 ngày nay, bọn họ lo lắng thấp thỏm.
Nhưng sau khi Vương Bác Thần vừa tỉnh lại, chỉ nói một câu như vậy lại khiến bọn họ cảm nhận được bá khí vô tận!
Sự bá đạo không gì sánh bằng!
Sự bất an trong lòng vậy mà biến mất theo một câu nói này của Vương Bác Thần.
Bọn họ bị khí thế không sợ sệt trên người Vương Bác Thần chấn nhiếp!
Chẳng trách Vương Bác Thần lại được kẻ địch gọi là chủ của chiến thần!
Chỉ cỗ khí thế này, sự tự tin bản thân vô địch này, không phải là thứ mà ai cũng có thể sở hữu.
Đột nhiên, Richard mở to hai mắt, vẻ mặt kinh hãi nhìn mọi người, giọng nói run run: “Tôi có một phỏng đoán táo bạo, có thể gần đúng với chân tướng sự thật.”
Richard ngay cả hô hấp cũng trở nên căng thẳng.
Đám người Stephen đồng loạt nhìn sang Richard.
Richard hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Tôi suy đoán, thần chủ của nước R, khả năng xảy ra chuyện rồi.”
Nói xong lời này, Richard giống như bị rút hết sức lực toàn thân, mềm nhũn ở trên ghế.
Suy đoán này, thật sự là quá to gan.
Thần chủ của nước R, sao có thể xảy ra chuyện chứ? Ai cũng không dám nghĩ tới phương diện đó!
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Ở trong ý thức của mọi người, thần chủ của nước R, chính là chiến thần bất bại, tồn tại đầy ngưỡng vọng!
Từ sau khi vị đó quật khởi, tuy cũng từng nguyền rủa ác ý, hy vọng vị đó xảy ra chuyện, nhưng vị đó là nóc chiến lực của thế giới, ai có bản lĩnh đó mà đi đối phó anh chứ?
Nhưng bây giờ, Richard lại to gan, đoán thần chủ của nước R xảy ra chuyện, suy đoán này thật sự là đáng sợ.
“Chuyện, chuyện này không thể nào?”
Có người nói bằng giọng run rẩy.
Suy nghĩ này thật sự quá to gan!
Những người khác đều lắc đầu, cảm thấy suy đoán này không thể thành sự thật được.
Đặc biệt là mấy vị chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc, bọn họ từng đích thân cảm nhận sự khủng bố của thần chủ nước R, thật sự không dám tưởng tượng, vị đó sẽ xảy ra chuyện.
Thế giới này, trước giờ không thiếu người thông minh, có thể từ trong những manh mối, suy đoán ra một diện mạo vốn có.
Không có ai là kẻ ngốc.
Qua lại với nước R nhiều năm như vậy, những nhân vật chủ chốt đó của nước R, phong cách làm việc của mỗi người như thế nào, sớm đã nghiến cứu rõ rồi.
Stephen trầm tư một lát, nhíu mày nói: “Có lẽ, suy đoán này có khả năng trở thành thật!”
“Chuyện này tuyệt đối không thể!”
Truyện tranh đang HOT
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Mấy vị chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc đồng thanh nói.
Thần chủ của nước R để lại bóng ma tâm lý thật sự rất lớn cho bọn họ!
Tới mức độ bọn họ cảm thấy chênh lệch quá lớn, không thể vượt qua.
Stephen hơi nheo mắt lại, nói: “Điều này không phải là không thể, giả sử suy đoán của Richard là thật, vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích được. Phong cách làm việc lần này, tôi dám khẳng định tuyệt đối là thủ bút của quốc chủ Hàn Đỉnh của nước R, mà anh ta làm như vậy, là vì thần chủ của nước R xảy ra chuyện, vậy nên anh ta muốn dùng những thủ đoạn này để quấy nhiễu tai mắt, che giấu sự thật thần chủ của nước R xảy ra chuyện! Nếu không, anh ta không thể làm như vậy, ở trong phạm vi toàn thế giới lợi dụng ảnh vệ của nước R tiến hành chấn nhiếp!!”
Tuy lời của Stephen, đánh thẳng vào lòng người, khiến rất nhiều người có một chút tin rồi, nhưng như vậy cũng quá to gan rồi!
Nhưng suy đoán này phù hợp logic nhất, chỉ có thần chủ của nước R xảy ra chuyện mới có thể khiến nước R phát điên như vậy!
Chương 562
Không sai, nước R, lần này là thật sự điên rồi! Bọn họ trước giờ chưa từng làm như vậy!
“Nếu, nếu điều này là thật, vậy thì đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta!”
Có người hít một hơi khí lạnh, nghiến răng nói.
Bọn họ kiêng kỵ nước R, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là thần chủ của nước R.
Năm đó, một kiếm của Nam Hải đó khiến bọn họ tới nay vẫn kinh hãi!
Có thể nói, nếu không có thần chủ của nước R tồn tại, vậy thì cho dù nước R xuất hiện mấy vị chiến thần, cũng không phải là đối thủ của Đệ Nhất Đế Quốc bọn họ!
Mà thần chủ của nước R, một mình chống tất cả, một mình thì khiến Đệ Nhất Đế Quốc của bọn họ cũng có hơi rén!
“Theo tôi thấy, chúng ta vẫn nên yên lặng quan sát động tĩnh, đừng quên, ba vị chiến thần kia của nước R là do thần chủ đích thân bồi dưỡng ra, bọn họ sớm đã đứng ở đỉnh phong của thế giới! Nếu muốn ra tay với nước R, chúng ta cần phải liên hệ với các cường giả khác, giảm mức độ nguy hiểm này xuống mức thấp nhất!”
Giọng điệu của Richard nghiêm trọng nói.
Những người khác đều không lên tiếng, có người hút thuốc, có người suy tư, tất cả đều đang cân nhắc xem lần này rốt cuộc là cơ hội hay nguy cơ!
Cuối cùng, Stephen vỗ bàn, nói: “Là thật hay giả, chúng ta hoàn toàn có thể kiểm chứng! Không cần bảo người khác qua đó, chỉ cần điều tra một chút, nơi đó của nước R hai ngày nay xảy ra một vài biến động, ba đại chiến thần của nước R ở đâu thì hoàn toàn có thể chứng thực suy đoán của chúng ta.”
“Nếu thần chủ của nước R không xảy ra chuyện, vậy thì nhất định sẽ không xuất hiện biến động, nhưng nếu xảy ra chuyện, vậy nhất định sẽ có điều động!”
Lời này khiến những người nắm quyền của Đệ Nhất Đế Quốc tìm được một chút cơ hội.
Đúng vậy, chỉ cần kiểm chứng qua, vậy rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đều có thể biết!
Vương Bác Thần cảm thấy mình quá mệt rồi, mí mắt nặng trịch không thể ngẩng lên được.
Anh cảm thấy mình rất lâu không có ngủ một giấc tử tế rồi.
Bây giờ, anh muốn ngủ một giấc thật ngon, ngủ tới mức quên trời quên đất, cái gì cũng không cần quan tâm, cái gì cũng không cần nhọc lòng.
Chỉ muốn ngủ như vậy, cố gắng nghỉ ngơi một lần.
Trong bóng tối.
Vương Bác Thần nghe thấy một tiếng khóc non nớt mơ hồ.
“Ba, ba…”
Trong lòng Vương Bác Thần không khỏi bực tức, rất phiền, đứa nhóc hư này, muốn ngủ một giấc thật ngon cũng không được!
Tới lúc cho cô bé một tuổi thơ hoàn chỉnh rồi!
Lúc này, anh lại nghe thấy tiếng khóc khác.
“Chồng, chồng…”
“Bác Thần, Bác Thần…”
Thật sự là quá đáng ghét mà, muốn ngủ yên ổn một giấc cũng không được, ồn ào cái gì chứ.
Vương Bác Thần bị ồn tới đau đầu, cố gắng mở mắt kiểu không tình nguyện ra.
Chương 563
Nhưng mí mắt quá nặng, mở mấy lần cũng không mở ra được.
“Ba, ba, ba không cần Dao Dao rồi sao? Hu hu hu, ba, ba đừng chết mà, Dao Dao không muốn ba chết, ba đã đồng ý với con sẽ bảo vệ con và mẹ, sẽ mang con đi ăn đồ ăn ngon mà.”
“Ba, đồ lừa gạt, ba lừa người, ba không tỉnh lại, Dao Dao không thích ba nữa, ba, hu hu hu…”
“Chồng, anh tỉnh lại đi, gia đình của chúng ta mới vừa đoàn viên, chúng ta mới vừa sống những ngày tháng hạnh phúc, anh thật sự muốn bỏ em và con gái lại sao? Chồng, anh tỉnh lại đi, lời hứa anh hứa với em còn chưa thực hiện, anh còn chưa dẫn em đi du lịch khắp thế giới, anh mau tỉnh lại đi, anh không thể nói mà không giữ lời được, em không cho phép anh rời xa em và con gái, Vương Bác Thần, anh mau tỉnh lại đi, anh không muốn trả thù cho mẹ sao?”
“Bác Thần, đừng ngủ nữa, con mở mắt ra nhìn chúng ta đi, trước đây là mẹ không đúng, không có sắc mặt tốt với con, thật ra trong lòng mẹ rất giằng xé, con là một đứa trẻ ngoan, gia đình của chúng ta trải qua nhiều khó khăn như vậy, cuối cùng cũng thấy được ánh sáng rực rỡ, con sao có thể bỏ lại chúng ta.”
Tiếng khóc của Dao Dao, Triệu Thanh Hà và mẹ vợ làm ồn khiến Vương Bác Thần không thể ngủ được.
Haizz.
Thật khiến người ta đau đầu, tôi chỉ ngủ một giấc, ba người giống như sinh ly tử biệt vậy, tới mức đó sao?
Không chết cũng bị ba người làm ồn chết.
Trong lòng Vương Bác Thần rất không vui mà oán trách, cố gắng mở mắt ra, nhưng mí mắt giống như bị dính keo, không thể mở ra được.
Giống như bị bóng đè, ý thức rất tỉnh táo, nhưng mắt lại không thể mở ra được!
“Đệch!”
Vương Bác Thần không khỏi tức giận, chửi bậy.
Sau đó, hít thở sâu, nín thở!
Người bị bóng đè đều có loại cảm giác như vậy, khi bị bóng đè, nín thở hoặc cắn lưỡi, ở mức độ rất lớn có thể thoát ra.
Vương Bác Thần cố nín thở, khi cảm thấy sắp tắt thở, cuối cùng, mắt bỗng mở ra!
Nhưng đại não vẫn chưa kịp phản ứng lại, cả người có chút đơ.
“Ba sống rồi, ba sống rồi, hu hu hu.”
Dao Dao nằm bò trên người Vương Bác Thần, ôm chặt lấy cổ của Vương Bác Thần, khóc gào lên.
“Chồng, chồng, anh cuối cùng không sao rồi, anh dọa chết chúng em rồi.”
Mắt của Triệu Thanh Hà sưng đỏ, cũng khóc, cả gia đình đều đang khóc.
Trần Ngọc quay sang chỗ khác, không ngừng lau nước mắt.
Cuối cùng, ý thức của Vương Bác Thần đã tỉnh táo trở lại, lúc này mới nhìn thấy mình ở bệnh viện, trong lòng đứng kín người.
Hoa Mạnh Trường, Tư Lam, Canh Phong, Kiều Thanh Phong, Vũ Trọng Thiên, Lâm Chấn Thiên, thủ tướng Nguyễn Văn Việt, bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh, đều ở đây.
“Dao Dao không khóc, ba không sao, ba chỉ là mệt rồi, ngủ một giấc, không khóc không khóc, ba mua đồ ăn ngon đồ chơi cho con.”
Chương 564
Vương Bác Thần an ủi Dao Dao, sờ má của Triệu Thanh Hà, nói đầy thâm tình: “Thanh Hà, anh không sao, đừng lo lắng.”
“Anh đã ngủ bao lâu rồi?”
Dao Dao khóc rồi nói: “Ba, ba đã ngủ 10 ngày rồi, con cũng tưởng ba chết rồi, sắp… sắp ăn cỗ, hu hu hu, ba, Dao Dao sợ.”
10 ngày?
Vương Bác Thần chợt sững người.
Anh đã ngủ thời gian dài như vậy sao?
Sao cảm giác chỉ ngủ một lát vậy?
Vương Bác Thần đơ ra một lúc lâu mới phản ứng lại được lời nói của Dao Dao, lập tức mắt trợn tròn.
Cái đứa trẻ này, nói cái gì vậy, con chỉ biết ăn cỗ!
Cái bị bông nhỏ này trù ẻo anh nha.
Vương Bác Thần đen mặt, sao cô con gái này thoáng cái thì không đáng yêu nữa rồi.
Triệu Thanh Hà cũng phản ứng lại, xách Dao Dao sang bên, đánh mạnh hai cái vào mông.
Dao Dao khóc càng lớn tiếng hơn.
“Vậy bọn em ra ngoài trước, các anh nói chuyện.”
Triệu Thanh Hà lau nước mắt, bế Dao Dao lên, chừa thời gian cho đám người Nguyễn Văn Việt.
Trong lòng Vương Bác Thần tràn ngập sự áy náy, nói: “Lát nữa chúng ta nói chuyện.”
Sau khi Triệu Thanh Hà bế con gái đi ra ngoài với Trần Ngọc, đám người thủ tướng Nguyễn Văn Việt và bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh mới đi tới, hỏi han tình hình cụ thể của Vương Bác Thần.
Hoa Mạnh Trường tức giận nói: “Mẹ kiếp các người muốn sư phụ của tôi mệt chết sao? Cút ra ngoài hết cho tôi, sư nương và tiểu sư muội của tôi cũng chưa nói chuyện tử tế với nhau, các người tính là cái gì chứ.”
Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh ngại ngùng, nhưng thời gian không đợi người, Vương Bác Thần đã hôn mê 10 ngày, đã xảy ra biến cố.
Vương Bác Thần xua tay, không để tâm.
Đôi mắt của Hoa Mạnh Trường đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sư phụ, nhà họ Chu còn cá lọt lưới sao? Nhà họ Trần là thật sự không biết hay là giả bộ?!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hoa Mạnh Trường gần đây mới biết, nhà họ Phương xảy ra chuyện.
Trước đó sau khi Vương Bác Thần cho ông ta sách y và công pháp luyện công, ông ta trở về bế quan, nếu không phải Vương Bác Thần xảy ra chuyện, ông ta căn bản sẽ không xuất quan.
Kết quả xuất quan mới phát hiện, nhà họ Phương xảy ra chuyện rồi.
Bạn tốt nhiều năm bị người ta hành hạ tới chết, hiện nay ngay cả Phương Viên cũng mất tích.
Bản thân ông ta cả đời không con không cái, sớm đã coi Phương Viên thành con gái của mình, bây giờ nhà họ Phương bị Chu Cảnh của nhà họ Chu làm cho tan nhà nát cửa, ông ta sao có thể nuốt trôi cục tức này!
“Nhà họ Chu đã diệt, bên phía nhà họ Trần ông không cần quan tâm.”
Vương Bác Thần nói một câu, sau đó nhìn sang đám người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh: “Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi.”
Nguyễn Văn Việt nhíu mày nói: “Chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc bắt tay với mấy vị chiến thần bên phía châu Âu, công chiếm bí cảnh số 9 của châu Phi, bí cảnh số 17 của Nam Cực.
Chương 565
Hoa Mạnh Trường hừ lạnh nói: “Các người làm ăn kiểu gì đấy! Cái gì cũng phải sư phụ tôi ra mặt, các người có tác dụng gì! Đất nước này là của một mình sư phụ của tôi sao? Sư phụ tôi là quốc chủ sao? Sư phụ tôi là ba của các người sao? Chuyện gì cũng muốn sư phụ tôi ra mặt?”
Sự chất vấn của Hoa Mạnh Trường khiến tất cả mọi người ở đây đều hổ thẹn mà cúi đầu.
Vương Bác Thần hôn mê 10 ngày thì mấy bí cảnh xuất hiện vấn đề, tuy bên trong có đủ các loại nguyên nhân, nhưng vẫn chứng tỏ, năng lực của bọn họ hiện nay mà nói vẫn không đạt tới trình độ đó.
Quách Đỉnh hằn học nói: “Phía chúng ta, cường giả cấp bậc chiến thần vẫn quá ít. Mà nước R của chúng ta, luôn là đối tượng bị nhắm vào, khi thần chủ tọa trấn, không ai dám ra tay, nhưng thần chủ xảy ra biến cố, người bên phía chúng ta vẫn không đủ.”
“Đó là các người quá vô dụng, là các người vô dụng.”
Hoa Mạnh Trường nói không khách sáo, trong lòng ông ta vốn đã tức giận, bây giờ càng thêm tức giận.
Nguyễn Văn Việt thở dài một tiếng, nói: “Nội tình của nước R chúng ta vẫn quá mỏng manh, chúng ta bây giờ đang tăng cường bồi dưỡng ở phương diện này.”
Vương Bác Thần không quan tâm cuộc tranh cãi của bọn họ, hờ hững nói: “Người ra tay là ai?”
Nguyễn Văn Việt đưa một bản danh sách tới, Vương Bác Thần không thèm xem, ném cho ba người Vũ Trọng Thiên, Kiều Thanh Phong, Lâm Chấn Thiên, lạnh lùng nói: “Người bên trên, giết toàn bộ. Tôi chỉ cho các cậu thời gian 5 ngày.”
Ba người thần sắc nghiêm nghị, nói: “Tuân lệnh thần chủ!”
Giết toàn bộ!
Vương Bác Thần vô cùng bình tĩnh, trong ánh mắt không hề có một tia gợn sóng.
Mà ba đại chiến thần cũng không cảm thấy có gì không bình thường.
Thần chủ hạ lệnh, giết toàn bộ, có vấn đề sao?
Đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Ba đại chiến thần trước nay không cảm thấy mệnh lệnh của Vương Bác Thần có gì không đúng, cũng không cảm thấy giết toàn bộ có gì không đúng!
Không phải dân ta, cần gì để tâm!
Kẻ nào phạm dân ta, dù xa cũng giết!
Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh liếc nhìn nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc với Vương Bác Thần, chỉ cảm thấy vô hình chung tràn ngập một cỗ sát khí sắc lạnh!
Vốn trong 10 ngày nay, bọn họ lo lắng thấp thỏm.
Nhưng sau khi Vương Bác Thần vừa tỉnh lại, chỉ nói một câu như vậy lại khiến bọn họ cảm nhận được bá khí vô tận!
Sự bá đạo không gì sánh bằng!
Sự bất an trong lòng vậy mà biến mất theo một câu nói này của Vương Bác Thần.
Bọn họ bị khí thế không sợ sệt trên người Vương Bác Thần chấn nhiếp!
Chẳng trách Vương Bác Thần lại được kẻ địch gọi là chủ của chiến thần!
Chỉ cỗ khí thế này, sự tự tin bản thân vô địch này, không phải là thứ mà ai cũng có thể sở hữu.
Bình luận facebook