• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Thần chủ bí ẩn (2 Viewers)

  • Chương 541-545

Chương541

CHƯƠNG 541

Nếu như Vương Bác Thần cho bọn họ biết thân phận của anh từ sớm, căn bản sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Bà cụ Triệu ngửa mặt lên trời, gào thét: “Ông trời ơi, mắt ông bị mù rồi, cái loại ác ma như Vương Bác Thần lại sống an nhàn, ông lại để cho người lương thiện là tôi, con trai tôi và cháu gái tôi bị tra tấn như thế…”

“Xem ra bà có chết cũng không hối cải.”

Âm thanh rét lạnh thấu xương của Vương Bác Thần đột nhiên vang lên, bà cụ Triệu khẽ run rẩy, hoảng sợ nhìn ra cổng.

Bà cụ Triệu phản xạ giống như nhìn thấy quỷ, mặt xám như tro, trên gương mặt già nua ấy dường như ngay cả biểu cảm hoảng sợ cũng không thể bộc lộ hoàn toàn.

Lập tức ngồi phịch dưới đất, dường như xương cốt toàn thân đều bị rút mất.

Cả người mất hết sức lực, giống như là một đống bùn nhão.

“Cậu cậu cậu…”

Bà cụ Triệu bị dọa bò về phía sau, giống như một con chó già bị hổ dữ dọa sợ xanh mặt, hoàn toàn không còn can đảm chửi mắng ác miệng như lúc nãy.

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi sai rồi. Vương Bác Thần, không, thần chủ, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, tôi không dám làm vậy nữa, đừng giết tôi, đừng giết tôi mà.”

Bà cụ Triệu lại bò trở về, quỳ gối trước mặt Vương Bác Thần, không ngừng dập đầu.

So sánh với vẻ uy phong lẫm liệt trước kia, động một chút lại muốn cả nhà Triệu Thanh Hà ngủ ngoài đường, bây giờ tưởng chừng như hai người.

Vương Bác Thần lại tránh né phương hướng bà ta quỳ, anh lạnh lùng nói: “Thành thật trả lời câu hỏi của tôi, trả lời đúng thì tôi sẽ cho hai người bọn họ thoải mái một chút, trả lời sai thì tôi sẽ tra tấn bọn họ cả đời.”

“Tôi nói tôi nói, tôi chắc chắn nói mà.”

Bà cụ Triệu vội vàng gào lên.

Vương Bác Thần lạnh nhạt hỏi: “Thứ nhất, năm đó Thanh Hà bị các người bắt nạt, có phải là có người sai bảo? Thứ hai, Dao Dao bị Triệu Phương ngược đãi, có phải cũng có người sai bảo? Thứ ba, công ty của ba vợ tôi bị các người đoạt đi, có phải cũng có người sai bảo?”

Bà cụ Triệu kinh ngạc hoảng sợ.

Còn chưa lên tiếng, cả người đã bắt đầu run rẩy.

Vô cùng sợ hãi nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần: “Cậu, sao cậu lại biết, sao cậu lại biết chứ.”

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, anh nổi giận cười gằn: “Quả là thế! Là ai?”

Bà cụ Triệu sợ sệt lắc đầu: “Tôi, tôi không thể nói, tôi không thể nói, ông ta sẽ giết tôi, ông ta sẽ giết tôi.

Vương Bác Thần híp mắt: “Vậy hôm nay nhà họ Triệu các người biến mất hết đi.”

“Mẹ, mẹ nói cho cậu ta biết đi, mẹ nói cho cậu ta biết đi. A a a, để cậu tha cho con, cho con dễ chịu một chút, giết con đi, giết con đi, con không chịu nổi nữa, con không chịu nổi nữa đâu mẹ. Con cầu xin mẹ, mẹ nói đi, mẹ nói đi chứ. Bà già này bà mau nói đi, bà muốn nhìn thấy ngày nào tôi cũng bị tra tấn à!”

Triệu Long kêu thảm thiết, giận dữ rống lên, cơn đau dày vò ông ta khiến ông ta không muốn sống.

Bây giờ, ông ta chỉ muốn chết, chết nhanh một chút.

Nhưng mà thân thể không theo sự điều khiển của ông ta, ngay cả tự sát cũng là hy vọng xa vời.

Triệu Hồng đau khổ hét lên: “Bà nội, nói cho cậu ta biết đi, nói cho cậu ta biết năm đó bà kêu bọn cháu làm như vậy, chủ mưu là bà, nhìn cháu và ba bị tra tấn như thế, bà không bị cắn rứt lương tâm sao!”
Chương542

CHƯƠNG 542

Bà cụ Triệu không ngừng lắc đầu: “Ông ta sẽ giết tôi, ông ta sẽ giết tôi, không dám nói, tôi không dám nói.”

Khoé miệng Vương Bác Thần lộ ra một nụ cười châm biếm, anh giận dữ hét lên: “Bà dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ không giết bà!”

Bà cụ Triệu bỗng nhiên giật mình, ý thức như bị tiếng hét này dọa cho bay mất, lúc này mới kịp phản ứng lại, Vương Bác Thần cũng sẽ giết bà ta.

“Tôi nói tôi nói, cậu đừng giết tôi, cậu đừng giết tôi, tôi nói hết mọi chuyện cho cậu nghe. Là quản gia Kim, là quản gia Kim.”

“Cái gì!”

Vương Bác Thần không tin vào tai mình.

Thật sự rất bất ngờ.

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi mà, năm đó quản gia Kim đến tìm tôi, kêu tôi tra tấn vợ và con cậu, là quản gia Kim kêu tôi làm, ông ta nói cậu là nỗi ô nhục của nhà họ Vương, nói là chỉ cần tôi tra tấn vợ và con cậu thì nhà họ Vương sẽ giúp đỡ nhà họ Triệu chúng tôi.”

Sự thật mà bà cụ Triệu vừa mới nói làm một chút huyết mạch tình thân cuối cùng còn sót lại trong lòng Vương Bác Thần đối với nhà họ Vương đã hoàn toàn tan biến.

Nhà họ Vương!

Nhà họ Vương!

Nhà họ Vương!

Là nhà họ Vương!!

Là, nhà họ Vương.

Thì ra. đều là nhà họ Vương đứng sau tất cả.

Vương Bác Thần cười.

Là cười lạnh, cười khổ, là cười thê thảm cười một cách tuyệt vọng, một cách thống khổ, cười đến thê lương.

Lửa giận lan tràn, tức đến nỗi lồng ngực như muốn vỡ tung!

Nhưng đến cuối cùng, tất cả đều chỉ hóa thành một tia ảm đạm nơi đáy mắt.

Ha ha, nhà họ Vương!

Nhà họ Vương!!

Anh cho rằng, anh cho rằng nhà họ Vương chỉ nhắm vào mình, chỉ là muốn dùng máu của mình để cứu con trai của Vương Hạo!

Anh cho rằng, anh cho rằng cho dù nhà họ Vương không thừa nhận đứa con ngoài dã thú là mình, cũng chỉ đến vậy, cũng chỉ vì mình tồn tại, khiến cho nhà họ Vương cảm thấy không có mặt mũi.

Anh cho rằng, giữa mình và nhà họ Vương, chỉ đơn giản vì chuyện của mẹ mà xảy ra oán giận!

Nhưng là, hiện tại anh mới biết, bản thân mình sai quá sai rồi!! Thật sự rất đáng cười!!

Anh cho rằng, chỉ có anh cho rằng như vậy!

Từ trước đến nay, nhà họ Vương chưa từng muốn anh sống yên ổn!!

Nhà họ Vương, đến ngay cả người vợ đang mang thai của mình đều không buông tha, ngay cả đứa con gái chưa tròn ba tuổi của anh cũng dứt khoát muốn diệt trừ! ngay sau khi nhạc phụ dùng sinh mệnh cứu Dao Dao, nhà họ Vương vẫn không chọi từ bỏ ý đồ, thế mà còn sai người hành hạ Dao Dao!!!
Chương543

CHƯƠNG 543

Ha ha, nhà họ Vương!

Nhà họ Vương!!!

Lửa giận ngập tràn, hóa thành tiếng rống giận không lời!

Trong lòng rít gào căm phẫn, như thể một con rồng giận dữ!

Một vài lần, anh chỉ khiển trách Kim Nguyên, không giết ông ta! Ngay cả khi Vương Vân sỉ nhục anh, bản thân cũng chỉ đánh cô ta một bạt tai, chỉ dạy dỗ cô ta một chút, cảnh cáo bọn họ, đừng tới trêu chọc mình!!

Tôi, đối với các người thủ hạ lưu tình, các người lại có thể độc ác như vậy, có thể quyết tuyệt như vậy!!!

Các người, còn không bằng heo chó!!!

Vương Hạo, ông không thể tha cho tôi sao?!! Ông luôn hy vọng tôi chết đi sao?!! Ông cứ muốn tra tấn tôi như vậy sao?!!

Vương Hạo, năm đó người sai là ông!! Là ông lừa mẹ tôi!!

Vương Hạo, mẹ con tôi đã rời khỏi thủ đô, đã không còn bất kỳ quan hệ nào với nhà họ Vương, ông vẫn muốn hùng hổ dọa người như vậy, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt hay sao?!!

Vương Hạo!! Từ nay về sau, tôi Vương Bác Thần, sẽ không bao giờ nhận ông là cha nữa!!

Vương Hạo!!! Từ nay về sau, giữa chúng ta, chỉ còn lại hận thù!!!

Không chết không thôi!!

Vương Bác Thần nắm chặt nắm tay, lòng bàn tay bị móng tay đâm rách, đau đớn không nguôi, cũng chẳng thể bằng nỗi đau đớn trong lòng này!

“Thần chủ, xin ngài tha cho tôi, tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi, bây giờ tôi thật sự biết sai rồi. Tôi bị Kim Nguyên lừa, xin ngài tha cho tôi.”

Bà cụ Triệu đã đập vỡ cả đầu,bà rất hối hận, tại sao trước đó không đối xử tốt với Triệu Thanh Hà và Dao Dao một chút, cho dù chỉ là một chút thôi, bà ta cũng có lý do để yêu cầu Vương Bác Thần giúp nhà họ Triệu.

Bà ta rất hối hận, tại sao khi nhà họ Hồ tặng biệt thự cho Triệu Thanh Hà, không thay đổi thái độ với Triệu Thanh Hà.

Bà ta rất hối hận, tại sao sau khi Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà tổ chức hôn lễ, còn mê muội, không cẩn thận nghĩ đến mối liên hệ trong đó.

Ngày cả vừa nãy, khi Vương Bác Thần còn chưa tới, trong lòng bà ta còn đầy oán trách, cho rằng đều là vì Vương Bác Thần giấu giếm thân phận mà thành!

Nhưng hiện tại, bà ta thật sự hối hận, bà ta nhớ lại trước đó Vương Bác Thần nói anh là thống đốc, bà ta lại không tin.

Bà ta nhớ lại rất nhiều việc trước đây, mới đột nhiên phát hiện, Vương Bác Thần chưa từng giấu giếm thân phận của anh, là chính mình quá mê muội, chưa bao giờ từng tin tưởng.

Bà ta còn nghĩ, Vương Bác Thần sẽ không biết chân tướng năm đó, sẽ không giết bà ta.

Nhưng khi giờ khắc này sắp đến, bà ta phát hiện, bản thân mình cực kỳ ngu xuẩn!

Vương Bác Thần muốn điều tra chuyện năm đó thì quá đơn giản, chỉ là do trước đó anh không chú ý mà thôi.

“Tôi đã cho bà rất nhiều cơ hội, đã cho nhà họ Triệu rất nhiều cơ hội!!!”

“Tôi nể mặt bà là bà của Thanh Hà, nhà họ Triệu là nhà mẹ đẻ của Thanh Hà, luôn cho các người cơ hội, cho các người cơ hội tỉnh ngộ!”
Chương544

CHƯƠNG 544

“Cho dù trước đó, tôi còn tự cho nhà họ Triệu các người cơ hội, hy vọng các người có thể nhận ra sai làm của mình, các người thật lòng tạ lỗi với nhạc mẫu và Thanh Hà, tôi cũng sẽ không ngại tha thứ cho các người!!”

Lòng Vương Bác Thần lạnh như sắt thép, hàn băng, sát khí tàn sát bừa bãi, như thần như ma, ngữ khí lạnh lùng.

“Bây giờ, tôi mới biết, tôi đã sai lầm quá rồi!!”

“Giết các người cả ngàn lần cũng không thể hết hận!!”

“Bà đáng chết, nhà họ Triệu càng đáng chết hơn!!”

Bà cụ Triệu bị dọa đến hồn bay phách lạc, hét lớn: “Đừng giết tôi, thần chủ, đừng giết tôi, ngài không thể giết tôi, tôi là bà của Triệu Thanh Hà, tôi là bà của Triệu Thanh Hà, nếu ngài giết tôi sẽ mang tiếng xấu trên lưng, ngài đừng giết tôi, xin ngài đừng giết tôi.”

Người càng già càng sợ chết, Bà cụ Triệu cũng không ngoại lệ.

Bà lão già vô cùng ác độc này cuối cùng cũng biết sợ rồi!

Khi đối diện với cái chết, bà già không có điểm mấu chốt, còn ngoan độc hơn cả kẻ thù này, sợ, đã biết sợ rồi.

Hiện tại, rốt cuộc bà ta cũng nhớ ra mình là bà của Triệu Thanh Hà, khi tra tấn Triệu Thanh Hà không ngừng, bà ta trước giờ chưa từng coi Triệu Thanh Hà là cháu gái của mình!

Khi sắp chết, mới nhớ ra, Triệu Thanh Hà chính là cháu gái của mình!!

Bây giờ bà ta cũng biết Triệu Thanh Hà là cháu gái của mình, trước kia khi chiếm đoạt công ty, bắt nạt cô nhi quả phụ, khi ngược đãi Dao Dao, bà ta đã từng xem cả nhà Triệu Thanh Hà là người nhà của mình sao?

Chưa từng!

Chưa từng có!

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn bà ta, đột nhiên trong tay bắn ra ba cây ngân châm mảnh như lông trâu, bay thẳng về phía ba người Bà cụ Triệu, Triệu Long và Triệu Hồng.

Gương mặt anh hiện lên nụ cười như thể ác ma, âm trầm nói: “Trong ba người, chỉ có một người có thể sống!”

Bà cụ Triệu như thể gặp phải quỷ sai câu hồn, vẻ mặt sợ hãi, quỳ dưới đất không ngừng dập đầu: “Đừng giết tôi, tha cho tôi, tôi là bà của Triệu Thanh Hà, tôi là bà của Triệu Thanh Hà, thần chủ, tha cho tôi đi, tôi sai rồi, ta thật sự biết sai rồi, tha cho tôi đi.”

Vương Bác Thần còn chẳng thèm liếc bọn họ một cái.

Bà cụ Triệu điên cuồng hét: “Thần chủ, tha cho tôi đi, ngài giết Triệu Hồng, Triệu Long đi, hai người đó đáng chết, dùng mạng của hai người họ đổi lấy mạng của tôi, tha cho tôi đi. Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi dùng mạng của hai người họ đổi lấy mạng của tôi, tôi chỉ còn sống được mấy năm, ngài đừng giết tôi, đừng giết tôi.”

“Long, Hồng Hồng, hai người mau chết đi, hai người chết ta có thể sống.”

Triệu Long giận dữ hét: “Lão bất tử, đều tại vì bà, đều tại bà hại tôi thành cái dạng này, bà chết nhanh đi, sao bà còn chưa chết, bà mau chết đi, bà còn sống chính là tai họa, bà mau chết đi, bà mau chết đi. Hồng Hồng, ba là ba con, con mau chết đi, con chết ba có thể sống, con và bà con mau chết đi.”

Triệu Hồng hét lớn: “Hai người đều chết hết đi, hai người đều chết đi, con không muốn chết, con không muốn chết. Hai người đã sống lâu như vậy rồi, hai người cũng sống đủ rồi, con còn trẻ, con còn chưa sống đủ. Bà, ba, con xin hai người, hai người mau chết đi, hai người để con sống đi, con là trẻ nhất, con còn chưa sống đủ.”
Chương545

CHƯƠNG 545

Giờ khắc này, bản chất xấu xa của con người, được ba mẹ con bà cháu nhà này suy diễn đến cực hạn.

Vì mạng của mình, chỉ hy vọng hai người còn lại nhanh chóng chết đi.

Trong mắt Vương Bác Thần tràn ngập chán ghét.

Ba người, vì mạng sống của mình, đều hy vọng hai người kia đi chết!

Thật là ích kỷ!

Trong mắt bọn họ, căn bản không có tình thân!

Vương Bác Thần chỉ cảm thấy bọn họ cực kỳ ghê tởm, ghê tởm đến độ hắn buồn nôn!

Nhà họ Trần ở Tinh Châu, Trần Diệu Tổ vì bảo vệ người nhà của mình, ngàn dặm xa xôi chạy đến tìm chết, chỉ hy vọng dùng toàn bộ gia sản, dùng mạng của ông ta và con thứ hai, đổi lấy con đường sống của những người nhà họ Trần khác.

Cuối cùng, Vương Bác Thần tha cho nhà họ Trần.

Nhưng ba người trước mặt này, lại chẳng hề xem hai người còn lại là người thân, chỉ hy vọng dùng mạng của hai người kia đổi lấy mạng của mình.

Đột nhiên, Bà cụ Triệu vọt vào nhà trong, khi đi ra trong tay cầm một con dao phay.

“Long, Hồng Hồng, đừng trách ta, chỉ khi hai đứa chết ta mới có thể sống. Ta không muốn chết, đừng trách ta, ta sẽ giúp hai người giải thoát, hai đứa đau khổ như vậy, ta thương hai đứa, là chuẩn bị kỹ càng, giúp hai đứa.”

Bà cụ Triệu cầm lấy dao phay, trong mắt chỉ còn lại điên cuồng, chỉ còn lại ích kỷ, lao về phía hai Triệu Long và Triệu Hồng đang vô cùng đau khổ dưới đất.

“Bà già kia, bà, bà muốn giết tôi, bà muốn giết tôi!! Tôi là con của bà, tôi là con của bà, bà muốn giết tôi?!!”

Triệu Long hét ầm lên, vì thân thể đau nhức, ngũ quan cũng vặn vẹo.

Nhưng khi ông ta nhìn đến mẹ ruột của mình cầm dao phay khua khoắng, trong mắt hiện ra vẻ không thể tưởng tượng được, không thể tin nhìn mẹ ruột của chính mình

“Tôi là con trai bà, tất cả những việc tôi làm, đều là làm theo ý của bà, đều là bà đồng ý, bây giờ bà lại muốn giết tôi, bà muốn giết con trai ruột của mình!!!”

“Long, con mau chết đi, các con mau chết đi, ta mới có thể sống, con báo hiếu ta một chút đi, con là con của ta, ta giết con là chuyện đương nhiên, mạng của con cũng là ta cho con, con mau báo hiếu ta đi.”

Trong mắt Bà cụ Triệu đều là điên cuồng, dao phay trong tay hung tợn chém xuống.

Bà ta, đã không phải là người!

Cũng đều là mẹ, Lý Kỳ vì để Vương Bác Thần sống sót, dùng chính thân thể thương tích chồng chất của mình, chặn lại đồ đao Lý Kiệu, bà dùng chính mạng sống của mình, đổi lấy cơ hội sống sót cho con trai!

Dù chết cũng không hối hận!

Cũng là người lớn, Trần Diệu Tổ ngàn dặm xa xôi tới tìm chết, chỉ vì muốn giữ được mạng sống của những người nhà họ Trần còn lại!

Hổ dữ không ăn thịt con!

Mà Bà cụ Triệu này, năm đó chỉ vì chút lợi ích, hại chết con thứ của mình, không ngừng tra tấn cháu ruột của mình, ngay cả cháu ngoại Dao Dao mới hơn hai tuổi cũng không tha!

Hiện giờ, cũng chỉ vì mạng sống của chính mình, cầm dao phay, chém con ruột và cháu gái của mình!!

“Bà già, bà không chết tử tế được đâu, bà không chết tử tế được!! Bà sẽ nhận quả báo, bà không xứng làm mẹ, bà không xứng!! Bà hại chết em gái, bây giờ còn muốn giết tôi, bà không chết tử tế được đâu!!!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom