• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Thần chủ bí ẩn (4 Viewers)

  • Chương 526-530

Chương526

CHƯƠNG 526

Trần Ngọc ôm Dao Dao đi ngủ trưa, trước khi rời đi còn nhìn vợ chồng một cái nhìn đầy ẩn ý, khẽ nói: “Các con ở nhà chú ý một chút, đừng tưởng rằng trẻ con không hiểu chuyện.”

“!!!”

Vương Bác Thần nhanh chóng giải thích: “Mẹ, thật sự không phải như mẹ nghĩ đâu.”

“Các con còn trẻ, mẹ hiểu, nhưng Dao Dao cũng không còn quá nhỏ, cái gì nên chú ý thì phải chú ý.”

Giọng Trần Ngọc vọng ra từ trong phòng.

“Vương Bác Thần!”

Triệu Thanh Hà đỏ mặt, chỉ muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất để chui vào, chỉ đành trút giận lên người Vương Bác Thần: “Tối nay anh ngủ trên sô pha !!”

Vương Bác Thần: “…”

Chao ôi, con gái của người khác là áo bông nhỏ, còn con gái anh chẳng những bông bị đen mà còn để lọt gió.

Triệu Thanh Hà đến công ty, hiện tại mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, áp lực do Chu Võ và Thương hội Giang Nam bắt tay gây ra đã biến mất. Vài hạng mục bất động sản hợp tác với nhà họ Hồ cũng rất tốt, đà phát triển mạnh mẽ.

Đồng thời, dưới sự tiến cử của Ngô Kỳ Long, Triệu Thanh Hà cũng bắt đầu tìm hiểu sự phát triển của làng giải trí, gần đây đầu tư vào một bộ web drama, hiện đang trong quá trình quay.

Bố cục bốn siêu gia tộc lúc trước của Hà Châu đã bị phá vỡ từ lâu.

Sau khi gia tộc Nam Cung bị xóa sổ, thị trường Internet xuất hiện khoảng trống, trong phút chốc mọi nhà cạnh tranh nhau để giành được một chỗ đứng trên thị trường.

Triệu Thanh Hà cũng đã phát triển một số dự án Internet với sự hỗ trợ của Lan Hiếu. Các kỹ thuật viên đều đến từ Tập đoàn Lý Thị trước đây, tất cả đều đã có sẵn.

Triệu Thanh Hà đã học hỏi được rất nhiều điều về mặt quản lý công ty từ Lan Hiếu, ngay cả Lan Tầm cũng đã học được không ít kinh nghiệm.

Công ty Hoa Nguyện đang ngày một đi lên, tương lai tươi sáng.

Sau khi nhà họ Trần bị tiêu diệt, cũng không có ai phá đám dự án Thành phố mới nữa, hiện tại toàn bộ dự án Thành phố mới đều do nhà họ Hồ và công ty Hoa Nguyện chịu trách nhiệm, Triệu Thanh Hà cũng rủ thêm vài người khác vào.

Cái bánh Thành phố mới này quá lớn, công ty Hoa Nguyện và nhà họ Hồ sợ có người ghen tị, nên cũng mời chào thêm một vài người cùng tham gia, Vương Bác Thần không can thiệp thứ gì, để nó tự nhiên phát triển, chỉ cẩn Triệu Thanh Hà không chịu thiệt thòi là được.

Về phía nhà họ Trần, Trần Phong biết thân phận của Vương Bác Thần nên mượn dự án Thành phố mới để hợp tác với công ty Hoa Nguyện, cũng vì muốn đi đường tắt cứu nước, bợ đít Vương Bác Thần.

Về phía nhà họ Tôn, Tôn Minh đã đắc tội Vương Bác Thần ở Hoa Khai Phú Quý, sau này bị Canh Phong đánh gãy chân, nhà họ Tôn sợ vỡ mật, gia chủ nhà họ Tôn Tôn Bách cũng đích thân mang theo Tôn Minh đi xin lỗi Triệu Thanh Hà, đồng thời đầu tư cho công ty Hoa Nguyện, cũng tham gia vào thiết kế sự án Thành phố mới.

Vì vậy, trong khoảng thời gian này, công ty Hoa Nguyện trên đà phát triển như vũ bảo, có những gia tộc danh tiếng như vậy hợp tác với công ty Hoa Nguyện, những người khác cũng không đủ dám tìm công ty Hoa Nguyện gây rắc rối.

Do đó, thành phố Hà Châu, nơi các thế lực lớn khá hỗn loạn đã được chỉnh lý và bắt đầu trở nên có trật tự. Lại thêm Triệu Thanh Hà cũng không định ăn một mình, chia cho mọi người một ít lợi ích, cho nên lo lắng của mọi người trở nên dư thừa, bọn họ cũng từ từ bắt đầu công nhận Triệu Thanh Hà.
Chương527

CHƯƠNG 527

Theo một nghĩa nào đó mà nói, Triệu Thanh Hà giờ đây đã trở thành một đại diện của giới kinh doanh Hà Châu.

Triệu Thanh Hà cũng là chủ tịch tập đoàn Lý Thị, Lý Hoàng vốn dĩ muốn rời đi, nhưng lại bị Triệu Thanh Hà ép ở lại.

Những người nhà họ Lý còn sống cũng được Triệu Thanh Hà trấn an.

Triệu Thanh Hà biết rõ mối hận thù giữa Vương Bác Thần và nhà họ Lý, có vài người thật sự đáng chết, nhưng dù thế nào đi nữa, vẫn có một số người vô tội.

Đặc biệt là Lý Hoàng, Triệu Thanh Hà biết rằng tình cảm của Vương Bác Thần đối với Lý Hoàng rất phức tạp, kể từ khi nhà họ Trần bị tiêu diệt, Vương Bác Thần chưa bao giờ gặp Lý Hoàng, mà Lý Hoàng cũng chưa bao giờ tìm đến Vương Bác Thần.

Triệu Thanh Hà đang cố gắng hàn gắn mối quan hệ giữa Lý Hoàng và Vương Bác Thần, về phía Lý Hoàng, Triệu Thanh Hà cũng hiểu được năm đó Lý Kỳ đã tuyệt vọng như thế nào.

Nhưng dù nói thế nào đi nữa thì nhà họ Trần vẫn luôn là nhà mẹ của Lý Kỳ, sau khi thủ phạm chính Lý Thành chết, những người nhà họ Lý còn lại thực sự đều đồng cảm với Lý Kỳ. Đây là lý do tại sao Triệu Thanh Hà chọn quan tâm nhà họ Lý.

Nếu không, Triệu Thanh Hà sẽ không thèm để ý đến họ.

Nhà họ Trần hiện tại tuy không còn tốt như trước nhưng đã trở nên nhân văn hơn, đám người Lý Hoàng rất thích Triệu Thanh Hà, từ tận đáy lòng họ bằng lòng giao nhà họ Lý cho Triệu Thanh Hà.

Lý Hoàng mặc dù là gia chủ trên danh nghĩa nhưng ông ấy không quản bất cứ thứ gì, mọi việc đều giao cho Triệu Thanh Hà lo liệu.

Suy nghĩ thực sự trong lòng của Lý Hoàng là nhường vị trí gia chủ cho Vương Bác Thần, nhưng ông ấy biết rằng Vương Bác Thần sẽ không chấp nhận.

Nhưng từ tận đáy lòng họ đã chấp nhận Vương Bác Thần là gia chủ nhà họ Lý. Không ai phản đối điều này, chỉ riêng thân phận của Vương Bác Thần cũng có thể khiến họ hoàn toàn khuất phục.

Vì vậy, trong giới kinh doanh của thành phố Hà Châu, người đứng đầu là Triệu Thanh Hà, không ai có thể lay chuyển được vị trí của cô.

Trong hai ngày qua, giới kinh doanh Hà Châu đang chuẩn bị thành lập Liên Doanh Hà Châu, mọi người nhất trí bầu Triệu Thanh Hà làm chủ tịch.

Hai ngày trước Thương hội Giang Nam gây áp lực tâm lý rất lớn cho bọn họ, bây giờ thành lập Liên Doanh Hà Châu có thể coi là sắp xếp lại tất cả mọi người, để sau này gặp phải những chuyện như vậy còn có thể giải quyết.

Đúng lúc này, Vương Bác Thần nhận được điện thoại từ Vũ Trọng Thiên.

“Thần Chủ, đã điều tra ra rồi, Phương Viên bị Chu Võ tặng cho Trần Anh Kiệt nhà họ Trần. Trần Diệu Tổ đã đánh gãy chân của Trần Anh Kiệt và đích thân đưa Trần Anh Kiệt tới, hy vọng được gặp ngài một lần và trực tiếp xin lỗi. Chỉ là Trần Anh Kiệt nói rằng Phương Viên hiện đã mất tích. Trần Anh Kiệt nói cô ấy đã bị một ông già mang đi. Trần Diệu Tổ muốn tới thỉnh tội. “

Phủ Tổng đốc.

Kể từ khi trở về, mọi việc đều để Tư Lam xử lý, Vương Bác Thần đây là lần đầu tiên tới đây.

Ý định ban đầu của anh là không giữ bất kỳ chức vụ nào khi trở lại. Nhưng ý của quốc chủ là để anh phụ trách quản lý toàn bộ Giang Nam, đồng thời thanh trừng những thế lực bất chính ở Giang Nam.

Cuối cùng, Vương Bác Thần đồng ý làm tổng đốc Hà Châu và bỏ chức tổng trấn thủ vùng Giang Nam.

Vì hiện tại anh chỉ muốn dành thời gian cho gia đình.

“Thần Chủ, Trần Diệu Tổ đến rồi.”

Tư Lam sắc mặt nghiêm trọng, Phương Viên mất tích có liên quan đến nhà họ Trần, không biết bị ai mang đi, đến nay không rõ tung tích.

Nhà họ Chu, đầu sỏ phạm tội đã bị tiêu diệt.
Chương528

CHƯƠNG 528

Còn nhà họ Trần có chết cũng không đền hết tội!

Đặc biệt là Trần Anh Kiệt, đáng chết !!

“Cho ông ta vào đi.”

Giọng điệu của Vương Bác Thần lạnh lùng, dưới sự bình tĩnh đó, đè nén một ngọn lửa giận khổng lồ.

Giết chóc chỉ nên được sử dụng để đối phó với kẻ thù. Anh không muốn sử dụng các chiến thuật trên chiến trường ở đây, cũng không muốn đại khai sát giới ở trong nước.

Mà anh cũng cho các gia tộc trong nước đủ thời gian để cải cách thay đổi.

Suy cho cùng, đều ở bản thân cả.

Nếu không phải tội ác cực kỳ xấu xa, chỉ cần họ không phạm tội ác tày trời, lòng họ không quá xấu xa, thì Vương Bác Thần có thể bao dung, sẵn sàng cho bọn họ một cơ hội.

Nhưng những người nhà nhà họ Chu lại tự tìm đường chết, cứ thích đụng vào họng súng, một lần chưa đủ mà còn tới hai lần !!

Vốn dĩ sau bữa tiệc từ thiện, Vương Bác Thần không quan tâm đến những chuyện đó, nhưng Chu Võ cứ hết lần này đến lần khác thách thức giới hạn của Vương Bác Thần, nếu ông ta không chết thì ai chết? Nhà họ Chu mà không bị diệt thì trời đất khó có thể dung thứ!

Đối với những người tới chết vẫn không biết hối cải này, Vương Bác Thần không khách khí!

Lúc này, Trần Diệu Tổ bảy mươi tuổi, run rẩy chống gậy bước vào, phía sau ông là hai người khiêng cáng, trên đó là Trần Anh Kiệt bị đánh gãy tứ chi.

Trần Diệu Tổ đã lâu không rời Tinh Châu, ông đã sớm giao mọi việc cho con trai cả Trần Anh Minh của mình xử lý, bản thân hưởng thụ niềm hạnh phúc của cuộc sống, chỉ thỉnh thoảng mới tham dự một chút.

Đừng nói là Đông Nam Á, ngay cả một số gia tộc trên thế giới cũng phải nể mặt ông già này. Từng là thái tử gia của hoàng thất Tinh Châu tuy rằng sau này lui về phía sau, nhường vị trí lại, nhưng lại cũng biết người nắm quyền khống chế Tinh Châu thực sự vẫn là nhà họ Trần.

Và người này, là vị vua không ngai của Tinh Châu!

Khi các nhà lãnh đạo phương Tây đến thăm Tinh Châu, họ có thể không gặp Quốc vương Tinh Châu, nhưng họ nhất định phải đến thăm hỏi Trần Diệu Tổ.

Mà lần này, vì Trần Anh Kiệt, vị tai to mặt lớn thực sự này chỉ đành đích thân đến đây.

Trần Diệu Tổ liếc mắt nhìn người thanh niên vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị ngồi sau bàn làm việc, trong lòng thầm kinh ngạc.

Thật không ngờ, Thần Chủ nước R lại trẻ tuổi như vậy!

Tuổi tác tuyệt đối không quá hai mươi lăm!

Nếu là bình thường, ông ta sẽ không bao giờ tin một người trẻ tuổi như vậy sẽ là Thần Chủ nước R!

Nhưng bây giờ, uy nghiêm phát ra từ trong mắt đối phương khiến ông không dám không tin!

Phải biết là khi còn trẻ, ông cũng là thái tử của Tinh Châu, mà sau biết bao nhiêu năm làm vị vua không ngai, hầu như không có uy nghiêm của ai có thể làm ông khiếp sợ.

Tuy nhiên, sự uy nghiêm và uy thế trong mắt người thanh niên này khiến ông cảm thấy không khỏi rùng mình, như thể cả linh hồn đang run rẩy.

Bịch!

Trần Diệu Tổ, vị vua không ngai của Tinh Châu, bất ngờ quỳ xuống trước mặt Vương Bác Thần.
Chương529

CHƯƠNG 529

“Thần Chủ, tôi, Trần Diệu Tổ, không biết dạy con để nó làm chuyện ngu ngốc. Tôi đã đưa nó đến đây để thỉnh tội với ngài. Tôi đã đánh gãy tay chân của nó và giao nó cho Thần Chủ ngài xử lý. Ngoài ra, nhà họ Trần bằng lòng trả giá tất cả, cầu xin Thần Chủ tha thứ. Chỉ cần Thần Chủ ngài tha thứ cho nhà họ Trần, Trần Diệu Tổ tôi sẵn sàng lấy cái chết đền tội.”

Ánh mắt Trần Diệu Tổ tối tăm, sau khi biết những gì con trai thứ hai của mình đã làm, ông biết bản thân khó tránh khỏi cái chết.

Vì vậy, quyết định cuối cùng mà ông đưa ra là dùng cái chết của bản thân và con trai thứ hai, cùng tài sản của nhà họ Trần để đổi lấy cơ hội sống cho những người còn lại trong nhà họ Trần.

Ở điểm này, ông ấy đã làm tốt hơn Chu Chấn Nam vô số lần.

Chu Chấn Nam mãi đến lúc chết mới nhận ra, nhưng tiếc là đã quá muộn.

Vì vậy, nhà họ Chu bị tiêu diệt.

Trần Diệu Tổ quỳ trên mặt đất, run lẩy bẩy. Ngay cả khi ba mình là hoàng đế Tinh Châu còn sống, ông cũng không cảm thấy áp lực lớn như vậy.

“Thần Chủ, tôi sai rồi. Tôi không biết thân phận của người phụ nữ kia. Chu Võ đưa tới tổng cộng năm người phụ nữ. Tôi chỉ nghĩ họ đều là nữ minh tinh và người mẫu. Tôi thực sự không biết thân phận của cô ấy. Thần Chủ, tôi chưa từng chạm vào người phụ nữ đó, tôi bằng lòng nhận tội, tôi bằng lòng nhận tội, cầu xin ngài tha cho ba tôi, xin ngài tha cho ba tôi.”

Trần Anh Kiệt tứ chi bị Trần Diệu Tổ đánh gãy, nằm trên cáng gào khóc.

Từ nhỏ đến lớn, vì biết mình không phải là người thừa kế của nhà họ Trần nên anh ta cam tâm làm một tên quần là áo lượt để tránh lục đục nội bộ nhà họ Trần.

Anh ta thực sự là một tên ngốc sao?

Không hề.

Anh ta chỉ dùng cách này để nói với ba và anh cả của mình rằng anh ta sẽ không tranh giành quyền đoạt lợi, sẵn sàng làm một kẻ quần là áo lượt suốt đời.

Vì vậy, anh ta thoả sức ăn uống vui chơi.

Nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày sẽ xảy ra chuyện.

Nếu anh ta biết người phụ nữ đó có lai lịch như vậy thì cho anh ta một ngàn lá gan anh ta cũng không dám.

Là một tay ăn chơi, Trần Anh Kiệt chưa từng gây thù chuốc oán với gia tộc nào trong suốt bao nhiêu năm qua, có thể thấy anh ta không phải kẻ ngốc mà chỉ dùng thân phận ăn chơi để ngụy trang cho bản thân.

“Ai bắt cô ấy đi.”

Vương Bác Thần không hề cảm động vì hai cha con cầu xin chết thay cho nhau.

Nhà họ Trần phát triển tới ngày hôm nay sao có thể không dùng vài thủ đoạn bẩn thỉu được? Nếu không sớm đã bị ăn đến nỗi không tìm được cả xương.

Vì vậy, Vương Bác Thần không thông cảm.

Bây giờ, chỉ là hoán đổi vị trí mà thôi, nếu anh không có quyền thế như hiện tại mà chỉ là một người bình thường, thì liệu Trần Diệu Tổ băng qua đường xá xa xôi để đến đây xin được chết hay không?

Nếu anh chỉ là một lính giải ngũ, liệu Trần Diệu Tổ có đánh gãy tay chân của Trần Anh Kiệt vì Trần Anh Kiệt đã hại một người phụ nữ vô tội hay không?

Nghe như chuyện cười!

Nếu là thế thật, cho dù Vương Bác Thần đến nhà họ Trần quỳ xuống cầu xin sự thương xót, Trần Diệu Tổ cũng sẽ không quan tâm, chỉ cho người xử lý anh để đảm bảo thanh danh nhà họ Trần sẽ không bị tổn hại mà thôi.

Vào lúc này, Trần Diệu Tổ thú nhận và sẵn sàng hiến mạng sống của mình, chẳng qua là vì ông ta không thể đánh bại Vương Bác Thần mà thôi!
Chương530

CHƯƠNG 530

Trần Anh Kiệt đau đớn nói: “Ông…ông già đó tự xưng là Thiên Cơ Lão Nhân. Trước khi đi ông ấy nói, sau này sẽ gặp lại. À, ông ấy chèo một chiếc thuyền nhỏ tới từ biển, thuyền không có mái chèo cũng không có buồm, nhưng vẫn lướt băng băng. Ông ấy mặc một bộ đồ đạo sĩ, phía trên có trận đồ bát quái.”

Trần Anh Kiệt đột nhiên nhận ra, lời này của Thiên Cơ Lão Nhân là nói với Thần Chủ nước R, anh ta luôn cho rằng đó là lời nói với mình.

Anh ta nhớ lại thủ đoạn khó lường của ông lão, ngồi trên chiếc thuyền nhỏ lướt băng băng trên biển cả bao la!

Không thể không cảm thấy kinh hoàng!

Mồ hôi lạnh thấm ướt quần áo.

Không biết là do đâu hay do bị doạ sợ.

Vương Bác Thần cau mày không nói gì.

Cao thủ!

Cao thủ chân chính!

Gọi là Thiên Cơ Lão Nhân?

Anh chưa từng nghe tới.

Đối phương là ai?

Có ý đồ gì?

Tại sao lại mang Phương Viên đi?

Từng suy nghĩ, nhen nhóm trong lòng Vương Bác Thần.

Nếu đối phương đã nói sẽ gặp nhau trong tương lai, vậy đối phương sẽ không làm gì bất lợi với Phương Viên.

Điều duy nhất cần lo lắng bây giờ là Phương Viên đã trải qua biến cố lớn như vậy, không biết cô ấy có thể chịu đựng được không.

Rốt cuộc thiên cơ lão nhân là thần thánh phương nào, ông ta đưa Phương Viên đi là có mục đích gì, tại sao trước đó mình chưa từng nghe nhắc đến một nhân vật lừng danh như thế?

Vương Bác Thần nhíu mày trầm tư.

Trên thực tế, dựa vào năng lực hiện tại của anh, một số bí mật trên thế giới đã không phải là bí mật đối với anh.

Nhưng cho dù là vậy, có rất nhiều thứ ngay cả anh cũng không thể tùy tiện đưa ra kết luận.

Thế giới này luôn tìm ẩn những thứ đáng sợ, những gì nó bộc lộ mãi mãi chỉ là một góc của băng sơn.

Cho dù trong mắt người đời, anh là nóc nhà của thế giới, nhưng anh vẫn không dám khinh thường.

Anh biết rõ thế giới này quá thần bí, Nước R quá thần bí.

Vương Bác Thần đang suy tư, Trần Diệu Tổ thì quỳ ở dưới đất nơm nớp lo sợ, thở mạnh cũng không dám, trên trán tràn đầy nếp nhăn, mồ hôi lạnh túa ra như mưa.

Trần Anh Kiệt cắn chặt răng, chịu đựng cơn đau dữ dội truyền đến từ tứ chi bị đánh gãy, vẻ mặt bởi vì đau đớn mà trở nên dữ tợn, hai mắt giăng đầy tơ máu, đôi môi lại đang run rẩy.

Khóe miệng chảy máu tươi, môi bị anh ta cắn nát.

Nhưng mà anh ta không dám phát ra âm thanh.

Cho dù một tiếng thì cũng không dám phát ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom