-
Chương 841-845
Chương 841 Hấp dẫn Thượng Cổ Kim Thiền 2
- Ta có được Băng Hỏa Yêu Liên, nhưng lực công kích của bản thể Băng Hỏa Yêu Liên, bị trình độ tiến giai ảnh hưởng, không cách nào đạt được đột phá lớn. Nếu như có thể đạt được hỏa nguyên cường đại, hoặc băng nguyên cường đại, uy lực của Băng Hỏa Yêu Liên mới có thể tăng lên.
Băng Hỏa Yêu Liên là linh vật nổi tiếng Chư Thiên, phi thường thuần khiết, hình thái hay thay đổi.
Nếu như cần phải tìm một khuyết điểm, là phòng ngự bản thể yếu, lực công kích cũng không phải quá mạnh.
Nhưng đặc điểm của Băng Hỏa Yêu Liên, ở chỗ hình thái của nó hay thay đổi, ở năng lực tái sinh của Viêm Tâm Băng Tủy, cùng với bản thể linh vật này thuần khiết, có thể cùng bất luận vật đồng thuộc tính nào đó kiêm dung.
Băng Hỏa Yêu Liên, cơ hồ có thể thôn phệ hết thảy Hỏa nguyên lực, cùng với Băng nguyên lực, tuyệt đối sẽ không tồn tại vấn đề xung đột.
Cho nên, ưu thế lớn nhất của Băng Hỏa Yêu Liên, là lực cắn nuốt.
Theo Giang Trần có thể khống chế dây leo càng ngày càng nhiều, mỗi một dây leo đều như một cái giác hút lớn, có lực cắn nuốt đáng sợ.
- Ở giữa thiên địa, có vô số thiên địa linh nguyên, nhất là Thủy Hỏa thuộc tính, càng là nhiều không kể xiết. Kỳ thật Băng Hỏa Yêu Liên cũng hấp thu không ít linh nguyên, chỉ là, còn không có gặp được linh nguyên đặc biệt, bởi vậy lực công kích không đạt được hiệu quả lớn.
Giang Trần cũng biết, điều này cần cơ duyên.
Có thể thu hoạch Băng Hỏa Yêu Liên, đã là Đại Cơ Duyên. Nếu như lại để cho nó hấp thu thiên địa linh nguyên nghịch thiên, vậy thì không khỏi quá nghịch thiên rồi.
Loại sự tình này, Giang Trần cũng biết, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Cũng may, mặc dù tạm thời, lực công kích của Băng Hỏa Yêu Liên không cách nào phát huy hoàn mỹ, nhưng đủ để trợ giúp hắn vượt cấp khiêu chiến. Gần đây Giang Trần giao chiến mấy lần, đều lợi dụng kỹ năng biến ảo của Băng Hỏa Yêu Liên, dùng Băng Hỏa Yêu Liên biến ảo bản thể, mê hoặc đối thủ, thành công né tránh công kích cường đại.
Ngoại trừ Băng Hỏa Yêu Liên, Nguyên Từ Kim Sơn cũng là một bảo khố.
Tiến vào Địa Nguyên cảnh, trước tiên, Giang Trần liền triệu hồi Lôi Vân Kim Thiền.
Tiểu Kim Thiền ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, một mực đều rất an nhàn, thu được Giang Trần triệu hoán, thì có chút không vui.
- Nhân loại ca ca, lần trước cho ngươi Lôi Vân Mộc, ngươi đã nói, trong vòng mười năm, sẽ không quấy rầy người ta mà.
Tiểu Kim Thiền có chút mất hứng, khẩu khí như tiểu cô nương làm nũng.
- Ha ha, Tiểu Kim Thiền, ta là muốn hỏi ngươi, hôm nay huyết mạch của ngươi tiến hóa tới trình độ nào rồi?
Giang Trần cười ha hả hỏi.
- Còn kém xa lắm đây này.
Tiểu Kim Thiền nói.
- Nhân loại ca ca, không có việc gì, ta về trước đi tu luyện.
Giang Trần triệu hoán nó, tự nhiên là không thể nào không có chuyện.
- Tiểu Kim Thiền, ngươi gấp cái gì?
Giang Trần chậm rì rì cười nói.
- Ta có một cọc Đại Tạo Hóa, tuyệt đối có thể xúc tiến ngươi hoàn thành tiến hóa huyết mạch.
Tiểu Kim Thiền bĩu môi một cái:
- Nhân loại ca ca, ngươi không nên gạt ta.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, triệu hồi Phệ Kim Thử Vương:
- Tiểu Kim Thiền, nếu ngươi không tin, nhìn Lão Kim xem. Xem huyết mạch trước kia của nó, cùng huyết mạch hiện tại đối lập thoáng một phát.
Tiểu Kim Thiền cảm thụ, lập tức hét rầm lên:
- Làm sao có thể? Đại Kim Thử, ngươi đã thức tỉnh truyền thừa trí nhớ? Sao huyết mạch bỗng nhiên tăng lên nhiều như vậy? Ít nhất là gấp 10 lần trước kia a.
Phệ Kim Thử Vương cười hắc hắc nói:
- Đương nhiên là Trần thiếu giúp ta a. Tiểu Kim Thiền, ngươi đừng không biết tán thưởng. Phệ Kim Thử Vương ta chính là Thượng Cổ Phệ Kim Vương Thử nhất mạch, cũng nguyện ý đi theo Trần thiếu hỗn, Tiểu Kim Thiền như ngươi, còn cùng Trần thiếu nói điều kiện. Thiên đại tạo hóa bày ở trước mặt, ngươi còn không cam tâm tình nguyện, thật sự là buồn cười.
Tiểu Kim Thiền nhìn chằm chằm vào Phệ Kim Thử Vương, tấc tắc kêu kỳ lạ:
- Kỳ quái, kỳ quái.
Bỗng nhiên ngưỡng đầu, nói với Giang Trần:
- Nhân loại ca ca, ngươi thật sự, thật sự có biện pháp xúc tiến huyết mạch của ta tiến hóa?
Giang Trần mỉm cười gật đầu.
- Được rồi, vậy ngươi chắc chắn sẽ không không công tặng cho ta a, nói đi, điều kiện gì?
- Không phải Lão Kim đã nói rồi sao? Cùng ta hỗn, Tạo Hóa này liền tặng cho ngươi.
Tiểu Kim Thiền nghĩ nghĩ, nói ra:
- Nhân loại ca ca ngươi không phải đại ác nhân. Theo ngươi lăn lộn, thần phục ngươi, cũng không có gì quan trọng. Bất quá ngươi phải cam đoan, tuyệt đối không thể tổn thương bản thể của ta.
Giang Trần nghiêm mặt nói:
- Tiểu Kim Thiền, bản thể của ngươi, với ta mà nói tác dụng không lớn. Tuy Thượng Cổ Kim Thiền hoàn toàn chính xác có thể luyện đan làm thuốc, nhưng đó là phung phí của trời. Giang Trần ta, sẽ không làm loại sự tình mổ gà lấy trứng này. Tiểu Kim Thiền, bây giờ huyết mạch của ngươi không có tiến hóa, truyền thừa trí nhớ không có hoàn toàn thức tỉnh. Khả năng còn không biết tiềm lực của mình.
Tiểu Kim Thiền cùng Phệ Kim Thử Vương đều khẽ giật mình.
Nghe Giang Trần nói, tựa hồ hắn rất quen thuộc Thượng Cổ Kim Thiền. Hắn mới hai mươi tuổi mà thôi a.
- Nhân loại ca ca, chẳng lẽ ngươi biết ta có bao nhiêu tiềm lực?
Tiểu Kim Thiền hiếu kỳ.
- Hắc hắc, ta không nói nhiều, nhưng Kim Thiền chi dực, là số ít cánh chim có thể lập tức tái sinh; xác Kim Thiền, có thể tu luyện thần thông Kim Thiền thoát xác, có thể lừa gạt Chư Thiên cường giả; Kim Thiền huyết mạch, bách độc bất xâm; Kim Thiền bản thể, vạn lôi không phá...
- Bách độc bất xâm? Vạn lôi không phá?
Tiểu Kim Thiền giật mình, Phệ Kim Thử Vương càng là trợn mắt há hốc mồm.
Con mắt của Phệ Kim Thử Vương chuyển động không ngừng:
- Trần thiếu, tiểu Tiểu Kim Thiền này mạnh như vậy?
- Lão Kim, nếu như ngươi có thể khôi phục đến cấp bậc Thượng Cổ Phệ Kim Vương Thử, thực lực so với Tiểu Kim Thiền chỉ mạnh không yếu, Chư Thiên nghe được tên của các ngươi, sẽ sợ mất mật.
Phệ Kim Thử Vương cười hắc hắc, râu ria nhếch lên, dương dương đắc ý, phảng phất ngày đó đã ngoắc ngoắc nó.
Tiểu Kim Thiền đối với Phệ Kim Thử Vương "tiểu nhân đắc chí" không có hứng thú.
Nhưng lại hỏi:
- Nhân loại ca ca, ngươi nói có biện pháp giúp ta tiến hóa huyết mạch, là chuyện gì xảy ra? Chỉ cần ngươi thực có thể giúp ta thức tỉnh huyết mạch, ta nhất định thần phục ngươi.
- Tốt, ta chờ đúng là những lời này của ngươi.
Giang Trần khoan thai cười cười, tính toán thời gian, bọn người Câu Ngọc tiến vào Mộc Linh tuyền, thời gian cũng không sai biệt lắm.
Mà Mộc Linh tuyền này, đối với Tiểu Kim Thiền nóng lòng tiến hóa huyết mạch mà nói, tuyệt đối là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Giang Trần là đoán chừng điểm này của Tiểu Kim Thiền, cho nên mới triệu hoán Tiểu Kim Thiền ra. Theo tu vi tăng lên, hắn càng cần huyết mạch của Tiểu Kim Thiền đến tăng thực lực lên.
Sau khi cùng Tiểu Kim Thiền ước định, Giang Trần quyết định mười ngày sau, chính thức để cho Tiểu Kim Thiền tiến vào Mộc Linh tuyền tẩy lễ.
Mà Tiểu Kim Thiền ngoại trừ phải thần phục Giang Trần, sau khi hoàn thành tiến hóa huyết mạch, phải dâng ra một giọt huyết cho Giang Trần.
Chương 842 Thông cáo bá khí 1
Chớ xem thường một giọt huyết này.
Thượng Cổ huyết mạch, cho dù là một giọt, chỉ cần luyện hóa, liền chẳng khác gì là phục chế truyền thừa cùng trí nhớ của Thượng Cổ Kim Thiền, đạt được đại bộ phận thiên phú của Thượng Cổ Kim Thiền.
Giang Trần ngẫm lại những thiên phú kia của Thượng Cổ Kim Thiền, liền kích động.
Kim Thiền chi dực, có thể để cho hắn luyện hóa ra cánh chim vô hình, lăng không bay lượn. Đây là độc quyền của cường giả Thánh đạo nha.
Hơn nữa, đạt được kỹ năng bay lượn của Kim Thiền chi dực, so với cường giả Thánh Cảnh bay lượn càng đáng tin cậy. Dù sao, cường giả Thánh Cảnh bay lượn, là có các loại hạn chế.
Trừ khi đã đến Thiên Thánh, mới có thể dựa vào lực lượng bản thân bay lượn chính thức.
Mặc dù là cường giả Thiên Thánh, ở trên bay lượn, cũng không có khả năng ưu việt hơn cánh chim bay lượn.
Dù sao, võ giả nhân loại bay lượn, đa số là dựa vào Linh lực ủng hộ. Đối với Linh lực yêu cầu cực cao, tiêu hao rất lớn.
Cường giả cường đại hơn nữa, cũng không có khả năng một mực bảo trì trạng thái phi hành.
Mà có được cánh chim liền bất đồng, phi hành là một loại bản năng, là một loại thiên phú, căn bản không cần tiêu hao Linh lực lớn mới có thể duy trì.
Cái này là ưu thế.
Ngoại trừ Kim Thiền chi dực ra, còn có thể tu luyện thần thông ve sầu thoát xác. Cái này đối với võ giả mà nói, là tương đương có được hai cái mạng.
Trừ lần đó ra, huyết mạch của Thượng Cổ Kim Thiền là bách độc bất xâm, vạn lôi không phá.
Đây đối với một võ giả mà nói, càng là thiên phú tha thiết ước mơ.
Bất luận một võ giả nào, chỉ cần đạt được hai loại thiên phú này, tất sẽ thành thiên tài đỉnh cấp của tông môn.
Mục tiêu của Giang Trần, không phải thiên tài nào của Thần Uyên Đại Lục, mà là tồn tại đỉnh phong của thế giới này, là Thiên Đạo vô cùng.
Cho nên, bất luận cơ hội nào có thể tăng cường mình, Giang Trần đều không muốn buông tha.
Hôm nay, kỹ năng của Giang Trần cũng rất nhiều.
《 Thiên Mục Thần Đồng 》, 《 Thuận Phong Chi Nhĩ 》, 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》 cùng 《 Thất Khiếu Thông Linh 》, 4 môn thần thông này, một mực đều vững bước tăng lên.
Uy lực của《 Bạo Tinh chỉ 》, theo đột phá Địa Nguyên cảnh, tự nhiên là tăng lên trên diện rộng.
Uy năng của《 Tà Ác Kim Nhãn 》, vĩnh viễn là theo tu vi tăng lên mà tăng lên. Ở phương diện đồng thuật, Giang Trần cũng cảm thấy rất có tiềm lực.
Tà Ác Kim Nhãn, hôm nay ngoại trừ thần thông cố hóa cường đại ra, còn có thể công kích đồng thuật khác. Nhưng mà Giang Trần cảm thấy, cái này còn xa xa không đủ.
Đồng thuật diệu dụng, công dụng rất nhiều.
Ví dụ như thấu tâm, khống tâm, diệt thức…
Đồng thuật mạnh, càng đến chỗ cao thâm, càng không thể tưởng tượng nổi.
Một ánh mắt, có thể để cho Chư Thiên chao đảo; một ánh mắt, có thể để cho núi cao nghiêng ngã.
Đương nhiên, những chuyện này không phải một sớm một chiều có thể luyện thành.
Ngoại trừ Tà Ác Kim Nhãn, Giang Trần ở 《 Thần Ma Cửu Biến 》 cũng đã tu luyện đến cảnh giới thứ năm, luyện Chân Nguyên.
Ở một bước này, nhất thời Giang Trần còn không cách nào đột phá.
Cũng không phải Giang Trần không cách nào đột phá, mà là tạm thời hắn không muốn đột phá. Bởi vì, tu luyện《 Thần Ma Cửu Biến 》tới đệ ngũ trọng, là một bước ngoặt mấu chốt nhất.
Ở khâu này, chính là thần thông tiến giai.
Trước đó, đều là đặt nền móng.
Luyện Chân Nguyên, trạng thái lý tưởng nhất là Ngũ Khí Triều Nguyên. Ngũ Khí Triều Nguyên, là tu luyện toàn bộ Ngũ Hành Chân Nguyên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, hơn nữa là chung đồng tiến.
Hiện tại, Giang Trần ở hai hệ Thủy Hỏa, có Băng Hỏa Yêu Liên. Kim hệ có Nguyên Từ Kim Sơn Kim Nguyên chi lực. Mộc hệ thông qua Mộc Linh tuyền tẩy lễ, thiên phú Mộc thuộc tính trong cơ thể cũng phóng đại.
Hiện tại, duy nhất thiếu, là Thổ thuộc tính.
Một khi thu thập đến Thổ nguyên lực, Giang Trần liền có thể chính thức làm được Ngũ Khí Triều Nguyên.
Nếu đạt tới Ngũ Khí Triều Nguyên, như vậy đối với 《 Thần Ma Cửu Biến 》 mà nói, tuyệt đối là trạng thái lý tưởng nhất, về sau tiến vào khâu thần thông tiến giai, sẽ thế như chẻ tre.
Chính vì nguyên nhân này, Giang Trần mới không vội đột phá đệ ngũ trọng. Cho dù là chờ đợi, hắn cũng không muốn buông tha cho Thổ mạch.
《 Thần Ma Cửu Biến 》, cũng không phải một sớm một chiều có thể được.
Ngược lại là hai môn vũ kỹ 《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 cùng 《 Khô Vinh Thần Quyền 》lúc ban đầu Giang Trần tu luyện, hôm nay đã chậm rãi phai nhạt.
Tuy hai môn vũ kỹ này không tệ, nhưng theo đối thủ tăng cường, hai môn vũ kỹ này, thời gian dần qua đã có chút theo không kịp.
- Đao chi đạo, Thương Hải Nghịch Lưu Đao đã đến cực hạn, nhưng lại không phải Đao Đạo cực hạn. Đao đạo này, là không thể buông tha.
Giang Trần vuốt vuốt vô danh đao trong tay, đao này, chợt nhìn, như cũ là đơn giản như vậy, mộc mạc như vậy, cho người cảm giác là không có chútmũi nhọn.
Thế nhưng mà Giang Trần biết rõ, đao này nhất định bất phàm. Hắn cũng không rõ ràng, vì cái gì một thanh hảo đao thần bí khó lường như thế, lại lưu lạc đến Đông Phương Vương Quốc?
Hơn nữa, mấu chốt nhất là, còn một mực không có người dùng, vậy mà ném trong kho, tựa như một khỏa Minh Châu ném vào trong đống cát, ánh sáng hoàn toàn bị áp chế.
Giang Trần đang suy nghĩ, đột nhiên một đạo Truyền Âm Phù từ ngoài mật thất truyền đến.
- Thiếu chủ, chúng ta đã hoàn thành tẩy lễ.
Giang Trần vươn người đứng dậy, đi ra mật thất.
Lúc nhìn lại những người này, mỗi một cái đều tinh thần toả sáng, ở trên người bọn họ, đều tràn đầy khí chất sau khi thoát thai hoán cốt.
Nhất là Thang Hồng, đã đột phá Nguyên cảnh.
Diệp Trọng Lâu lão gia tử, cũng một lần hành động vọt tới Tiểu Nguyên cảnh đỉnh phong, cách Địa Nguyên cảnh chỉ một bước ngắn.
Câu Ngọc đã là Linh Vương, cách Nguyên cảnh chỉ là một tầng giấy mỏng, tùy thời có thể đâm phá.
Tu vi của Tiết Đồng là Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong, mặc dù cùng Câu Ngọc có một bước ngắn, nhưng đột phá Nguyên cảnh, hiển nhiên chỉ là thời gian mà thôi.
Dù là bọn người Kiều Sơn Kiều Xuyên, mỗi người đều tiến nhập Thiên Linh cảnh.
Biến hóa bực này, quả nhiên là rất kinh người.
Mộc Linh tuyền, cho dù là cường giả Thánh đạo, cũng có thể đạt được tẩy tủy phạt mao, huống chi những võ giả Tiên cảnh bọn hắn.
Tu vi càng thấp, được lợi càng lớn, biên độ đột phá tự nhiên cũng càng lớn.
- Tốt, xem ra các ngươi đều không có cô phụ kỳ vọng của ta. Bảo trì xu thế này, các ngươi đủ cùng các đệ tử trọng yếu của Đan Càn Cung sánh vai.
Tâm tình của Giang Trần rất tốt, những người này một đường từ Đông Phương Vương Quốc đi theo mình, Giang Trần tự nhiên phải vì tiền đồ của bọn hắn mà cân nhắc.
- Hoàng Nhi cô nương, xem ra Mộc Linh tuyền này, đối với Bách Thế Đồng Tâm Chú, quả nhiên có một ít tác dụng tinh lọc. Ta xem ám khí trên người ngươi, tựa hồ lại mờ đi rất nhiều. Như thế ta cũng yên tâm nhiều hơn, trước khi Thuấn lão tìm được An Hồn Mộc, ngươi có thể an tâm ở lại chỗ này.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu, thanh âm không linh, nói cám ơn:
- Đa tạ Giang công tử thu nhận.
Chương 843 Thông cáo bá khí 2
Giang Trần cười nói:
- Hoàng Nhi cô nương nói như vậy, ta ngược lại là sợ hãi rồi. Ngươi ở nơi này, cùng mọi người thân như một nhà, làm sao có thể nói là thu nhận.
Hoàng Nhi uyển chuyển cười cười:
- Cái kia liền đa tạ Giang công tử chiêu đãi.
Câu Ngọc cười hì hì, nắm lấy cánh tay của Hoàng Nhi:
- Chiếu ta xem, Hoàng Nhi muội muội đã cùng mọi người thân như một nhà, về sau ở lại đây là tốt rồi.
- Ân, Hoàng Nhi muội muội, ngươi ở lại chỗ này, chúng ta cũng có bạn tâm sự.
Ôn Tử Kỳ tính cách thẹn thùng, nhưng lại khó được mở miệng.
Trong lòng Hoàng Nhi cũng cảm động, nếu như nàng có thể lựa chọn, nàng thật sự nguyện ý ở lại chỗ này, đơn giản như vậy, cùng mọi người chung một chỗ.
- Lão gia tử, Thang Hồng, phương viên trăm dặm quanh động phủ ta, ở mấy ngàn người cũng sẽ không chen chúc. Các ngươi tạm thời an cư ở chỗ này, chờ thực lực vững chắc, lại ra ngoài cũng không muộn.
Thang Hồng hắc hắc cười to, hiển nhiên là sớm có ý đó.
- Lão Đại, ta ý định ở lại chỗ ngươi, đột phá Nguyên cảnh rồi mới đi.
Động phủ Chí Tôn khu, Linh lực đầy đủ, hoàn toàn chính xác không phải nội môn có thể so sánh.
Dàn xếp tốt những người này xong, Giang Trần tính thời gian một chút, cũng hơn một tháng rồi.
Một tháng này, hắn chân không bước ra khỏi nhà, đối với sự tình ngoài động phủ chẳng quan tâm, mặc kệ khách đến thăm nào, cũng đều cự tuyệt, ngay cả sơn môn cũng không rời thoáng một phát.
Nhưng Giang Trần lại không biết, trong một tháng này, tin đồn ngoại giới, đã đạt tới tình trạng điên cuồng.
Nhất là một tháng này, hắn đóng cửa không ra, càng làm cho ngoại giới tràn ngập ngờ vực vô căn cứ, cảm thấy Giang Trần hắn là hư danh nói chơi, sau khi đạt được động phủ Chí Tôn khu, liền bắt đầu làm rùa đen rút đầu, không dám ra gặp người.
Hiện tại, các loại ngờ vực vô căn cứ, không đơn thuần là ngờ vực danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu của hắn, càng ngờ vực hắn nhận được động phủ Chí Tôn, phải chăng có người âm thầm giúp hắn ăn gian hay không.
Những ngờ vực này, vốn chỉ là truyền bá trong phạm vi nhỏ, theo Giang Trần bế quan không ra, càng là truyền khắp nơi.
Bởi vì cái gọi là ba người thành Hổ.
Lời đồn loại này, nhiều người truyền bá, truyền bá lâu rồi, hơn nữa người trong cuộc không đi ra bác bỏ tin đồn, dần dà, sẽ biến thành thật sự.
Mà những tin đồn này, rất rõ ràng, đầu mâu ngoại trừ nhằm vào Giang Trần, càng là trực chỉ Vân Niết trưởng lão, thậm chí xu thế này, còn có ý lan tràn tới Đan Trì cung chủ.
Hiển nhiên, Giang Trần là Đan Trì cung chủ mang đến.
Hoài nghi Giang Trần, kỳ thật là gián tiếp hoài nghi Đan Trì cung chủ.
Bất đồng Giang Trần, tuy tháng này Mộc Cao Kỳ tận lực áp chế tâm tình của mình, không ngừng tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, vững chắc Tâm lực.
Nhưng tin đồn ngoại giới, vẫn để cho hắn có chút ngồi không yên.
Hắn cảm thấy, nên đứng ra phân biệt thoáng một phát. Nhưng Vân Niết trưởng lão lại quát lớn, khuyên bảo hắn hướng Giang Trần học tập, không nên để ý ngoại giới nhao nhao hỗn loạn.
Bất quá, một ngày này, động phủ của Giang Trần đột nhiên mở rộng, thả ra một thông cáo long trời lở đất.
- Trong Đan Hà Cốc, nếu ai không phục Giang Trần ta đạt được hết thảy vinh quang cùng địa vị, có thể mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, đến động phủ của ta cùng ta tỷ thí đan đạo. Bất kể là ai, chỉ cần mang đủ Linh Thạch, Giang Trần ta nghênh chiến hết thảy. Ai có thể ở đan đạo thắng ta, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu cùng động phủ Chí Tôn, ta liền tặng cho người đó.
Cái thông cáo này, tựa như một quả bom tấn, lập tức phá hủy đại thế nghi vấn hình thành trước kia.
Không phải nói Giang Trần không dám đối mặt nghi vấn sao? Không phải nói Giang Trần trốn tránh sự thật sao?
Hiện tại, Giang Trần đứng ra.
Ai không phục, liền đến cửa khiêu chiến. Bất quá, điều kiện tiên quyết là phải mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Ý tứ này là cái gì?
Rất rõ ràng.
Giang Trần không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, muốn khiêu chiến ta, mang Nguyên Linh Thạch đến.
- Cái gì? Giang Trần nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến?
- Chậc chậc, tiểu tử này một tháng đóng cửa không ra, sẽ không phải là bế quan khổ luyện đan đạo, tạm thời nước tới chân mới nhảy chứ?
- Có khả năng, chiếu ta xem, trong một tháng này, Vân Niết trưởng lão khẳng định triển khai đặc huấn đối với Giang Trần a?
- Chậc chậc, ai thắng hắn có thể đạt được danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu. Ta cân nhắc, có nên đi khiêu chiến một chút hay không?
- Một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, ngươi có sao?
- Ai, xem ra, đây đều là trò chơi của kẻ có tiền a.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đan Hà Cốc nghị luận nhao nhao, nhân tâm di động.
Hiển nhiên, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, rất có sức hấp dẫn. Nhưng một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, lại là cánh cửa cực lớn, làm cho rất nhiều người hữu tâm vô lực.
Dù sao, thoáng cái cầm nhiều Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch như vậy đi ra, mặc dù là đệ tử hạch tâm, cũng phải tích góp nhiều năm bổng lộc.
Không phải xuất thân hào phú, căn bản không có khả năng có loại tài lực này.
Đan Trì biệt viện, Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão ngồi đối diện nhau, thần thái đều rất khoan thai.
- Cung chủ, ngươi là đi đâu tìm được một yêu nghiệt như vậy a. Người trẻ tuổi, có thể bảo trì bình thản như hắn, thật đúng là hiếm thấy.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
- Nói thật, lúc trước ta cùng Bảo Thụ Tông kết minh, cũng có phong hiểm đánh cuộc một lần. Chẳng qua hiện nay xem ra, ta thành công rồi. Giang Trần này, ngược lại thành đá thử vàng của tông môn, đem hết thảy người tầm thường, toàn bộ thử ra.
Đan Trì cung chủ than nhẹ.
Vân Niết trưởng lão mỉm cười gật đầu:
- Không đơn thuần là đá thử vàng, càng là một mặt kính chiếu yêu. Lần này, một ít đầu trâu mặt ngựa, đều lộ ra răng nanh rồi.
Đan Trì cung chủ biểu lộ nghiêm túc, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Liên Thành trưởng lão, Kim Cốc trưởng lão, Bản Thảo Đường Âu Dương Đức... Còn có ai nữa không?
- Chỉ ba người này, liền đủ dao động căn cơ của Đan Càn Cung ta rồi.
Ngữ khí của Vân Niết trưởng lão cũng ngưng tụ.
- Cung chủ, lúc này, ngươi phải dùng đại thủ đoạn, triệt để khuất phục bọn hắn.
- Vân Niết, ta làm việc, người bị hại lớn nhất, là Bản Thảo Đường ngươi a. Lại không nghĩ rằng, cuối cùng kiên định ủng hộ ta nhất, lại là Bản Thảo Đường ngươi. Năm đó chọn ngươi làm Thái Thượng trưởng lão, là một sự kiện chính xác nhất mà Đan Trì ta làm.
Vân Niết trưởng lão nghiêm mặt nói:
- Vân Niết ta xử thế làm người, chỉ vì tông môn đại thế xuất phát, tư tâm là thứ hai. Tuy Cung chủ lôi lệ phong hành, nhưng không phải tư tâm. Từ trên đại thế, ta và ngươi đều là cùng một loại người. Nếu như ta không ủng hộ ngươi, thì ủng hộ ai?
Hai người này, tuy lý niệm hơi có chút bất đồng. Nhưng cuối cùng, đều là từ tông môn đại thế cân nhắc, là chân chính cùng chung chí hướng.
- Lần này, đúng như ngươi nói, là một mặt kính chiếu yêu. Không thể tưởng được Liên Thành trưởng lão đức cao vọng trọng như vậy, cũng đi theo vào vũng nước đục.
Ngữ khí của Đan Trì cung chủ có chút tiếc nuối.
Chương 844 Con đường phát tài
- Liên Thành trưởng lão là người thẳng tính. Tuy có chút tư tâm, nhưng không phải đại gian đại ác. Ta ngược lại cảm thấy, hắn tham dự việc này, sẽ nhập không quá sâu. Hơn phân nửa là bởi vì Thẩm Thanh Hồng, bị những người kia mượn thế. Dùng hiểu biết của ta đối với Liên Thành trưởng lão, hắn tuyệt đối không phải loại người gây sóng gió, tai họa tông môn.
Vân Niết trưởng lão nói, làm cho Đan Trì cung chủ có chút giật mình.
Muốn nói đoạn thời gian trước, trên hội nghị cao tầng tông môn, Vân Niết trưởng lão cùng Liên Thành trưởng lão còn vỗ bàn cải nhau, hai người có thể nói là hiềm khích rất nặng.
Lại không nghĩ rằng, lúc này, Vân Niết trưởng lão có thể đứng trên lập trường của Liên Thành trưởng lão, thay Liên Thành trưởng lão giải vây.
- Vân Niết, ngươi đạo đức tốt, không theo tư lợi, thực sự là hiền giả.
Đan Trì cung chủ tán thưởng.
- Cung chủ khen trật rồi. So với cung chủ, Vân Niết ta chỉ làm một ít việc nằm trong phận sự mà thôi.
Vân Niết trưởng lão khiêm tốn nói.
- Ha ha, không nên quá khiêm tốn. Vân Niết, muốn nói đại thủ bút, lần này Giang Trần làm mới là đại thủ bút. Vốn là trong một tháng đóng cửa mặc kệ sự tình ngoại giới, bỗng nhiên mở phủ, tiếp nhận khiêu chiến. Cử động lần này thế tất một lần hành động phá tan tất cả tin đồn. Làm cho hắn thanh danh đại chấn.
- Giang Trần này, hoàn toàn chính xác thường có hành động kinh người.
Vân Niết cười nói.
- Hơn nữa, tựa hồ kẻ này luôn có một loại ma lực, để cho người bên cạnh hắn, luôn trở nên càng ngày càng xuất sắc. Ví dụ như Mộc Cao Kỳ, trước kia ai nghĩ đến, Mộc Cao Kỳ này lại xuất sắc như thế?
- Lần này tiểu tử kia ném ra thông cáo nghênh chiến, thuận tiện còn lập ván bài một ngàn Nguyên Linh Thạch. Cử động này càng là đại diệu. Một phương diện có thể giải quyết nguy cơ tài nguyên, một phương diện khác, lại có thể thiết trí cánh cửa, làm cho một ít người thực lực không đủ dừng bước.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn, lần này những người kia sẽ ứng đối như thế nào.
Con mắt của Đan Trì cung chủ khẽ động:
- Vân Niết, ngươi nói như vậy, xem ra đối với thiên phú đan đạo của Giang Trần, là phi thường có lòng tin? Mặc dù là những thiên tài của Chí Tôn khu, cũng không khiêu chiến được hắn?
- Mộc Cao Kỳ là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, cũng phải cam bái hạ phong. Những người của Chí Tôn khu kia, mặc dù là Lăng Bích Nhi, cũng chưa chắc có thể siêu việt Giang Trần. Những người khác, ở trên đan đạo, muốn khiêu chiến Giang Trần, chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Vân Niết ở trên đan đạo, có quyền uy tuyệt đối, lực phán đoán của hắn càng là kinh người.
Hắn nói như vậy, Đan Trì cung chủ càng không có lý do gì hoài nghi.
Lúc trước hắn vì Giang Trần, không tiếc cùng Bảo Thụ Tông kết minh. Cử động này để cho hắn ở trong tông môn, đã nhận lấy áp lực khá lớn.
Một ít trưởng lão thâm niên, đều hướng hắn biểu đạt qua các loại phản đối. Chỉ là bị Đan Trì cường thế đè xuống.
Hôm nay, Giang Trần biểu hiện càng đoạt mắt, Đan Trì hắn càng có tiền vốn ủng hộ Giang Trần.
Lúc trước, sở dĩ hắn không cho Giang Trần ủng hộ, một mặt là vì quan sát năng lực thích ứng của Giang Trần; một phương diện khác, là không muốn lưu lại tay cầm cho cao tầng tông môn, khiến đám người kia cảm thấy, Giang Trần là vì chiếu cố của hắn, mới có thể dừng chân ở tông môn.
Hôm nay, Giang Trần dùng các loại sự thật, không ngừng đánh tan những tin đồn này, không ngừng gia tăng sức thuyết phục thay Đan Trì hắn.
Không thể không nói, Giang Trần cường thế thông cáo, thoáng cái liền quấy rầy bố trí của những người kia.
Trong động phủ của Thẩm Thanh Hồng, đám vây cánh của hắn, mỗi một cái biểu lộ đều nghiêm trọng.
Nhung Tử Phong oán hận nói:
- Tiểu tặc Giang Trần này, quả thực giảo hoạt. Công khai nghênh chiến, lại thiết trí cánh cửa một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Bởi vậy, thiên tài bình thường, nào có vốn liếng đi khiêu chiến hắn?
Nhiếp Trùng cũng gật đầu:
- Sau lưng chuyện này, nhất định có cao nhân chỉ giáo. Giang Trần tiểu tặc, nào có thông minh như vậy? Thẩm sư huynh, cái thông cáo này, làm cho thanh âm hoài nghi của mọi người, thoáng cái dẹp loạn không ít a.
Kỳ thật trong lòng Thẩm Thanh Hồng cũng căm tức, chuyện này, vẫn là bọn hắn bày ra, sau lưng còn có một ít người ở Bản Võ Đường cùng Xuân Thu Đường trợ giúp.
Trong một tháng Giang Trần bế quan, bọn hắn cơ hồ nhận định, Giang Trần là chột dạ không dám ứng chiến.
Nhưng mà đột nhiên, Giang Trần thông cáo, lại phá hủy âm mưu của bọn hắn.
- Thẩm sư huynh, nếu không, ta đi khiêu chiến hắn? Thử xem chi tiết của Giang Trần này?
Một gã thiên tài chủ động xin chiến.
Người này tên là Thân An Dương, biệt danh Thân Tam Hỏa, bởi vì một cơ duyên, luyện hóa được ba loại Thiên hỏa chủng, cho nên được gọi là Thân Tam Hỏa.
Thiên phú đan đạo của người này, ở Đan Càn Cung, cũng là tồn tại mọi người đều biết. Dù so ra kém Lăng Bích Nhi, cũng không kém bao nhiêu.
Thấy Thân Tam Hỏa chủ động xin đi giết giặc, trên mặt Thẩm Thanh Hồng lộ ra một tia cổ vũ:
- Tốt, Tam Hỏa, ngươi đi sờ ngọn nguồn của tiểu tử này, không còn gì tốt hơn. Một ngàn Thượng phẩm Linh Thạch, thắng quy ngươi, thua tính ta.
Trước kia Thẩm Thanh Hồng có thể ngồi trên vương tọa của trẻ tuổi Chí Tôn khu, một là vì tu vi thiên phú của hắn, hai là vì hắn xuất thân cao quý, ba là hắn ra tay hào phóng xa xỉ.
Thân Tam Hỏa nghe vậy, tất nhiên là đại hỉ:
- Đa tạ Thẩm sư huynh.
Chí Tôn khu, ngoài động phủ của Giang Trần, Giang Trần triển khai lôi đài đan đạo, ngồi đợi khiêu chiến.
Không thể không nói, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu này, thật đúng là rất có lực hấp dẫn. Giang Trần vừa mở lôi đài đan đạo, cùng ngày liền có hai người tới khiêu chiến.
Giang Trần thoải mái, đánh cuộc như thế nào, quy tắc toàn bộ do đối phương định đoạt.
Kết quả chưa tới một canh giờ, hai người này liền xám xịt rời đi, thậm chí ngay cả một câu tràng diện cũng không dám nói.
Hai ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, liền vào túi Giang Trần.
- Cao Kỳ, ta phát hiện, loại lôi đài đan đạo này, mới là con đường phát tài a.
Giang Trần trêu ghẹo nói.
- Cao Kỳ, ngươi nói ta có nên tăng cao cánh cửa khiêu chiến? 3000 Nguyên Linh Thạch mới có tư cách khiêu chiến hay không?
Mộc Cao Kỳ thấy vẻ mặt Giang Trần hưng phấn, khí khái đàm tiếu tự nhiên, cũng cảm giác bội phục. Biết rõ loại khí độ này của Trần ca là trời sinh, Mộc Cao Kỳ hắn chỉ sợ cả đời cũng học không được.
Đang khi nói chuyện, vài đạo thân ảnh phi tốc bay đến.
Giang Trần ung dung cười cười:
- Lại có dê béo đến cửa rồi.
Người tới, đúng là Thân Tam Hỏa, mang theo vài tên tùy tùng hùng hổ mà đến.
Thân Tam Hỏa, ở trong tám người của Chí Tôn khu, bài danh thứ bảy, tu vi võ đạo đồng dạng là Nguyên cảnh bát trọng, nhưng so với Nhung Tử Phong lại hơi kém.
Thế nhưng nói đến tu vi đan đạo, so với Nhung Tử Phong lại mạnh hơn rất nhiều.
Người này bận quần áo và trang sức của thiên tài Chí Tôn khu, thêu lên từng đạo hỏa diễm, làm cho pháp bào của hắn lộ ra thập phần đặc biệt.
Chương 845 Giang Trần thần hồ kỳ kỹ 1
- Giang Trần, Chí Tôn khu Thân An Dương, đến đây gặp ngươi.
Mộc Cao Kỳ nói:
- Trần ca, Thân An Dương còn gọi Thân Tam Hỏa, ở trong trẻ tuổi, thiên phú đan đạo phi thường xuất chúng. Là bằng hữu thân thiết của Thẩm Thanh Hồng.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, ánh mắt đánh giá Thân An Dương một lát, cười nói:
- Thân An Dương? Ngươi là thiên tài Chí Tôn khu, tự nhiên không thể không phóng khoáng như những sư đệ kia, ngươi muốn khiêu chiến, phải lấy ra ba ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, ta mới cùng ngươi đánh cuộc.
Lần này, là một hạ mã uy, đánh Thân An Dương trở tay không kịp.
Thẩm Thanh Hồng chỉ cho hắn một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, nếu như đánh bạc 3000, chính hắn phải lấy thêm một nghìn. Vạn nhất thua, sau đó Thẩm Thanh Hồng chưa chắc sẽ bổ sung cho hắn.
Trong lúc nhất thời, Thân An Dương này khí thế rào rạt, lập tức bị Giang Trần chém rụng một nửa.
Chiêu này của Giang Trần, chính là thần bút. Dù Thân An Dương minh bạch đây là Giang Trần ra oai phủ đầu, cũng có chút do dự.
Một khi do dự, khí thế của hắn sẽ chịu ảnh hưởng.
Trong nội tâm Thân An Dương khẽ động, thầm mắng Giang Trần:
- Giang Trần này quả nhiên quỷ kế đa đoan, lần này đánh ta trở tay không kịp, ta vừa do dự, đạo tâm tất xuất hiện vết rách; nếu như ta cùng hắn đánh bạc, một khi thua, lại phải lấy thêm một nghìn Linh Thạch. Chẳng lẽ, tiểu tử này là cố ý chuẩn bị chiêu thức ấy, muốn đánh ta trở tay không kịp?
Thân Tam Hỏa biết rõ, hiện tại hắn là đâm lao phải theo lao. Muốn không đáp ứng cũng khó khăn.
Nếu như hiện tại hắn bởi vì Linh Thạch phòng thủ mà không chiến, cả đời sẽ rơi xuống tâm lý oán hận, từ nay về sau đoán chừng sẽ rất khó có tiến bộ.
Thân An Dương cắn răng một cái, lấy ra ba ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, để xuống.
Giang Trần nhìn thấy ba ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, tựa như một tài chủ thấy được vô số vàng bạc châu báu, cười tủm tỉm nói:
- Rất tốt, Thân Tam Hỏa, phàm là người nguyện ý làm tiễn tài đồng tử, đều là khách quý của động phủ ta. Thế nào, muốn trước uống một chén, hay là đi thẳng vào vấn đề?
Ngữ khí của Giang Trần càng nhẹ nhõm, hỏa khí của Thân An Dương lại càng lớn.
Hắn cảm thấy Giang Trần quá trang bức.
Giang Trần hắn một tiểu tử từ bên ngoài đến, dựa vào vận khí hỗn đến động phủ Chí Tôn khu, ở trước mặt Thân An Dương hắn là thiên tài uy tín lâu năm của Chí Tôn khu, tư thái vậy mà cao như vậy, cái này để cho Thân An Dương rất khó chịu.
Hắn cảm thấy, Giang Trần là ra vẻ nhẹ nhõm, giả bộ.
Đây hết thảy, nên đổi thành hắn, mới càng hợp lý.
Từ trước đến nay chỉ có tiền bối sư huynh trang bức ở trước mặt sư đệ, nào có sư đệ ở trước mặt tiền bối sư huynh trang bức?
- Giang Trần, ta không có hứng thú uống rượu. Ngươi đừng lề mà lề mề kéo dài thời gian. Hôm nay, ta là tới đâm phá mặt nạ dối trá, lừa đời lấy tiếng của ngươi. Ai có tâm tư cùng ngươi uống rượu? Ngươi lại tính toán cái gì, có tư cách gì để cho ta uống rượu với ngươi?
Giang Trần khoan thai cười cười:
- Hảo tâm coi như lòng lang dạ thú, nể tình ngươi vội vã đến đưa tiền như vậy, ta cũng không chấp nhặt với ngươi. Nói đi, đánh cuộc như thế nào, cứ ra tay.
Thân An Dương sớm có đối sách, cười lạnh nói:
- Ta muốn đánh bạc khống hỏa, đan phương, luyện đan với ngươi.
- Ba hạng quyết thắng?
- Đúng, ba hạng quyết thắng.
Ngữ khí của Thân Tam Hỏa thập phần kiên quyết, nhưng trong lòng thì âm thầm cười trộm. Hắn đưa ra ba hạng này, đều là hắn am hiểu nhất. Vốn là chờ Giang Trần cò kè mặc cả. Lại không nghĩ rằng, Giang Trần không phản đối đề nghị của hắn.
Bởi vậy, Thân Tam Hỏa không mừng rỡ như điên mới lạ.
Giang Trần cười nói:
- Tại đây không phải khu đánh bạc đấu, khống hỏa tính như thế nào?
Bình thường khống hỏa, ở Đan Đấu khu, đều có hạng mục đánh cuộc chuyên môn. Chỗ Giang Trần, không có chuẩn bị cái này.
Thân Tam Hỏa vung tay lên, cười nói:
- Cái này đơn giản, ta và ngươi đều là Đan sư, muốn so khống hỏa, phương pháp rất nhiều. Không bằng như vậy, ta ra một đan đỉnh, ta và ngươi đều thi triển thần thông, ai tăng nhiệt Đan Đỉnh tốc độ nhanh hơn, liền coi như người đó thắng.
Tăng nhiệt Đan Đỉnh, là một bước của luyện đan.
Là đun nóng Đan Đỉnh, để cho Đan Đỉnh tiến vào trạng thái chuẩn bị. Một khi nhiệt độ của Đan Đỉnh tới trình độ nhất định, sẽ phát ra đỉnh minh.
Một khi xuất hiện đỉnh minh, liền đại biểu cho nhiệt đỉnh thành công.
- Thân Tam Hỏa, ngươi dầu gì cũng là thiên tài Chí Tôn khu, ngay cả mặt mũi cũng không cần sao? Trần ca không so đo với ngươi, ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước? Phương pháp đấu ngươi tới định, đỉnh cũng là của ngươi, quy củ cũng là ngươi định, ngươi dám nói trong lòng ngươi không có tính toán nhỏ nhặt?
Thân An Dương đích thật là có tư tâm, đỉnh kia, là Đan Đỉnh gần đây hắn dùng luyện đan, phi thường quen thuộc, nhiệt đỉnh với hắn mà nói, là chuyện thường ngày.
Bị Mộc Cao Kỳ vạch trần, da mặt của Thân An Dương cũng dày, cười lạnh nói:
- Mộc Cao Kỳ, là ngươi mở lôi đài sao? Ngươi lắm miệng làm gì? Nếu ngươi dám mở lôi đài, ta lại đi khiêu chiến cũng không muộn.
Mộc Cao Kỳ há hốc mồm, lại bị Giang Trần đánh gãy:
- Cao Kỳ, ngươi lui xuống trước đi.
Mộc Cao Kỳ đối với Giang Trần vô cùng tin phục, Giang Trần bảo hắn lui ra, hắn chỉ phải ngoan ngoãn đi đến sau lưng, nhưng biểu hiện trên mặt lại xem thường, tay phải nắm thành quyền, ngón giữa chỉa xuống, hướng Thân An Dương khoa tay múa chân.
Cái thủ thế kia, ở trong thế giới này, là mỉa mai đối phương quá yếu, hoàn toàn coi rẻ.
Trong lòng Thân An Dương có quỷ, tuy đối với Mộc Cao Kỳ làm thủ thế rất tức giận, nhưng lúc này lại không phát tác được.
- Thân Tam Hỏa, nể tình 3000 Linh Thạch của ngươi, quy củ theo ngươi nói xử lý. Ngươi lấy đỉnh ra đi.
Giang Trần cười nhạt nói.
Ở phương diện đan đạo, Thân Tam Hỏa cũng tốt, Thẩm Thanh Hồng cũng tốt, coi như là trưởng lão Bản Thảo Đường tự mình đến, Giang Trần cũng xem như cỏ rác.
Thấy thái độ của Giang Trần ngạo mạn, Thân An Dương đã cảm thấy nhục nhã, lại có một loại thoải mái khi đầu cơ thành công.
Hắn cũng không sĩ diện cãi láo, lấy ra một Đan Đỉnh, đặt ở trên ụ đá, ra vẻ hào phóng nói:
- Giang Trần, đừng nói ta ăn gian, cái Đan Đỉnh này, ngươi kiểm tra trước một chút.
Giang Trần mở Thiên Mục Thần Đồng quét qua, liền xem đỉnh này rõ ràng. Biết Đan Đỉnh này là Đan Đỉnh mà Thân Tam Hỏa thường dùng.
Đối với một Đan sư mà nói, Đan Đỉnh mình thường dùng, sẽ quen thuộc tựa như trợ thủ đắc lực của mình.
Lại nói tiếp, Thân Tam Hỏa này lấy Đan Đỉnh của mình ra đấu, hoàn toàn chính xác có đầu cơ trục lợi.
Bất quá Giang Trần đã dám làm như thế, tự nhiên là không có đem ưu thế nho nhỏ kia của Thân Tam Hỏa để vào mắt.
- Ngươi trước hay là ta trước?
Giang Trần cười nhạt một tiếng.
Thân Tam Hỏa nghĩ chốc lát, một bộ rất hào phóng:
- Người động thủ trước chịu thiệt, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, ta trước.
- Ta có được Băng Hỏa Yêu Liên, nhưng lực công kích của bản thể Băng Hỏa Yêu Liên, bị trình độ tiến giai ảnh hưởng, không cách nào đạt được đột phá lớn. Nếu như có thể đạt được hỏa nguyên cường đại, hoặc băng nguyên cường đại, uy lực của Băng Hỏa Yêu Liên mới có thể tăng lên.
Băng Hỏa Yêu Liên là linh vật nổi tiếng Chư Thiên, phi thường thuần khiết, hình thái hay thay đổi.
Nếu như cần phải tìm một khuyết điểm, là phòng ngự bản thể yếu, lực công kích cũng không phải quá mạnh.
Nhưng đặc điểm của Băng Hỏa Yêu Liên, ở chỗ hình thái của nó hay thay đổi, ở năng lực tái sinh của Viêm Tâm Băng Tủy, cùng với bản thể linh vật này thuần khiết, có thể cùng bất luận vật đồng thuộc tính nào đó kiêm dung.
Băng Hỏa Yêu Liên, cơ hồ có thể thôn phệ hết thảy Hỏa nguyên lực, cùng với Băng nguyên lực, tuyệt đối sẽ không tồn tại vấn đề xung đột.
Cho nên, ưu thế lớn nhất của Băng Hỏa Yêu Liên, là lực cắn nuốt.
Theo Giang Trần có thể khống chế dây leo càng ngày càng nhiều, mỗi một dây leo đều như một cái giác hút lớn, có lực cắn nuốt đáng sợ.
- Ở giữa thiên địa, có vô số thiên địa linh nguyên, nhất là Thủy Hỏa thuộc tính, càng là nhiều không kể xiết. Kỳ thật Băng Hỏa Yêu Liên cũng hấp thu không ít linh nguyên, chỉ là, còn không có gặp được linh nguyên đặc biệt, bởi vậy lực công kích không đạt được hiệu quả lớn.
Giang Trần cũng biết, điều này cần cơ duyên.
Có thể thu hoạch Băng Hỏa Yêu Liên, đã là Đại Cơ Duyên. Nếu như lại để cho nó hấp thu thiên địa linh nguyên nghịch thiên, vậy thì không khỏi quá nghịch thiên rồi.
Loại sự tình này, Giang Trần cũng biết, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Cũng may, mặc dù tạm thời, lực công kích của Băng Hỏa Yêu Liên không cách nào phát huy hoàn mỹ, nhưng đủ để trợ giúp hắn vượt cấp khiêu chiến. Gần đây Giang Trần giao chiến mấy lần, đều lợi dụng kỹ năng biến ảo của Băng Hỏa Yêu Liên, dùng Băng Hỏa Yêu Liên biến ảo bản thể, mê hoặc đối thủ, thành công né tránh công kích cường đại.
Ngoại trừ Băng Hỏa Yêu Liên, Nguyên Từ Kim Sơn cũng là một bảo khố.
Tiến vào Địa Nguyên cảnh, trước tiên, Giang Trần liền triệu hồi Lôi Vân Kim Thiền.
Tiểu Kim Thiền ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, một mực đều rất an nhàn, thu được Giang Trần triệu hoán, thì có chút không vui.
- Nhân loại ca ca, lần trước cho ngươi Lôi Vân Mộc, ngươi đã nói, trong vòng mười năm, sẽ không quấy rầy người ta mà.
Tiểu Kim Thiền có chút mất hứng, khẩu khí như tiểu cô nương làm nũng.
- Ha ha, Tiểu Kim Thiền, ta là muốn hỏi ngươi, hôm nay huyết mạch của ngươi tiến hóa tới trình độ nào rồi?
Giang Trần cười ha hả hỏi.
- Còn kém xa lắm đây này.
Tiểu Kim Thiền nói.
- Nhân loại ca ca, không có việc gì, ta về trước đi tu luyện.
Giang Trần triệu hoán nó, tự nhiên là không thể nào không có chuyện.
- Tiểu Kim Thiền, ngươi gấp cái gì?
Giang Trần chậm rì rì cười nói.
- Ta có một cọc Đại Tạo Hóa, tuyệt đối có thể xúc tiến ngươi hoàn thành tiến hóa huyết mạch.
Tiểu Kim Thiền bĩu môi một cái:
- Nhân loại ca ca, ngươi không nên gạt ta.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, triệu hồi Phệ Kim Thử Vương:
- Tiểu Kim Thiền, nếu ngươi không tin, nhìn Lão Kim xem. Xem huyết mạch trước kia của nó, cùng huyết mạch hiện tại đối lập thoáng một phát.
Tiểu Kim Thiền cảm thụ, lập tức hét rầm lên:
- Làm sao có thể? Đại Kim Thử, ngươi đã thức tỉnh truyền thừa trí nhớ? Sao huyết mạch bỗng nhiên tăng lên nhiều như vậy? Ít nhất là gấp 10 lần trước kia a.
Phệ Kim Thử Vương cười hắc hắc nói:
- Đương nhiên là Trần thiếu giúp ta a. Tiểu Kim Thiền, ngươi đừng không biết tán thưởng. Phệ Kim Thử Vương ta chính là Thượng Cổ Phệ Kim Vương Thử nhất mạch, cũng nguyện ý đi theo Trần thiếu hỗn, Tiểu Kim Thiền như ngươi, còn cùng Trần thiếu nói điều kiện. Thiên đại tạo hóa bày ở trước mặt, ngươi còn không cam tâm tình nguyện, thật sự là buồn cười.
Tiểu Kim Thiền nhìn chằm chằm vào Phệ Kim Thử Vương, tấc tắc kêu kỳ lạ:
- Kỳ quái, kỳ quái.
Bỗng nhiên ngưỡng đầu, nói với Giang Trần:
- Nhân loại ca ca, ngươi thật sự, thật sự có biện pháp xúc tiến huyết mạch của ta tiến hóa?
Giang Trần mỉm cười gật đầu.
- Được rồi, vậy ngươi chắc chắn sẽ không không công tặng cho ta a, nói đi, điều kiện gì?
- Không phải Lão Kim đã nói rồi sao? Cùng ta hỗn, Tạo Hóa này liền tặng cho ngươi.
Tiểu Kim Thiền nghĩ nghĩ, nói ra:
- Nhân loại ca ca ngươi không phải đại ác nhân. Theo ngươi lăn lộn, thần phục ngươi, cũng không có gì quan trọng. Bất quá ngươi phải cam đoan, tuyệt đối không thể tổn thương bản thể của ta.
Giang Trần nghiêm mặt nói:
- Tiểu Kim Thiền, bản thể của ngươi, với ta mà nói tác dụng không lớn. Tuy Thượng Cổ Kim Thiền hoàn toàn chính xác có thể luyện đan làm thuốc, nhưng đó là phung phí của trời. Giang Trần ta, sẽ không làm loại sự tình mổ gà lấy trứng này. Tiểu Kim Thiền, bây giờ huyết mạch của ngươi không có tiến hóa, truyền thừa trí nhớ không có hoàn toàn thức tỉnh. Khả năng còn không biết tiềm lực của mình.
Tiểu Kim Thiền cùng Phệ Kim Thử Vương đều khẽ giật mình.
Nghe Giang Trần nói, tựa hồ hắn rất quen thuộc Thượng Cổ Kim Thiền. Hắn mới hai mươi tuổi mà thôi a.
- Nhân loại ca ca, chẳng lẽ ngươi biết ta có bao nhiêu tiềm lực?
Tiểu Kim Thiền hiếu kỳ.
- Hắc hắc, ta không nói nhiều, nhưng Kim Thiền chi dực, là số ít cánh chim có thể lập tức tái sinh; xác Kim Thiền, có thể tu luyện thần thông Kim Thiền thoát xác, có thể lừa gạt Chư Thiên cường giả; Kim Thiền huyết mạch, bách độc bất xâm; Kim Thiền bản thể, vạn lôi không phá...
- Bách độc bất xâm? Vạn lôi không phá?
Tiểu Kim Thiền giật mình, Phệ Kim Thử Vương càng là trợn mắt há hốc mồm.
Con mắt của Phệ Kim Thử Vương chuyển động không ngừng:
- Trần thiếu, tiểu Tiểu Kim Thiền này mạnh như vậy?
- Lão Kim, nếu như ngươi có thể khôi phục đến cấp bậc Thượng Cổ Phệ Kim Vương Thử, thực lực so với Tiểu Kim Thiền chỉ mạnh không yếu, Chư Thiên nghe được tên của các ngươi, sẽ sợ mất mật.
Phệ Kim Thử Vương cười hắc hắc, râu ria nhếch lên, dương dương đắc ý, phảng phất ngày đó đã ngoắc ngoắc nó.
Tiểu Kim Thiền đối với Phệ Kim Thử Vương "tiểu nhân đắc chí" không có hứng thú.
Nhưng lại hỏi:
- Nhân loại ca ca, ngươi nói có biện pháp giúp ta tiến hóa huyết mạch, là chuyện gì xảy ra? Chỉ cần ngươi thực có thể giúp ta thức tỉnh huyết mạch, ta nhất định thần phục ngươi.
- Tốt, ta chờ đúng là những lời này của ngươi.
Giang Trần khoan thai cười cười, tính toán thời gian, bọn người Câu Ngọc tiến vào Mộc Linh tuyền, thời gian cũng không sai biệt lắm.
Mà Mộc Linh tuyền này, đối với Tiểu Kim Thiền nóng lòng tiến hóa huyết mạch mà nói, tuyệt đối là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Giang Trần là đoán chừng điểm này của Tiểu Kim Thiền, cho nên mới triệu hoán Tiểu Kim Thiền ra. Theo tu vi tăng lên, hắn càng cần huyết mạch của Tiểu Kim Thiền đến tăng thực lực lên.
Sau khi cùng Tiểu Kim Thiền ước định, Giang Trần quyết định mười ngày sau, chính thức để cho Tiểu Kim Thiền tiến vào Mộc Linh tuyền tẩy lễ.
Mà Tiểu Kim Thiền ngoại trừ phải thần phục Giang Trần, sau khi hoàn thành tiến hóa huyết mạch, phải dâng ra một giọt huyết cho Giang Trần.
Chương 842 Thông cáo bá khí 1
Chớ xem thường một giọt huyết này.
Thượng Cổ huyết mạch, cho dù là một giọt, chỉ cần luyện hóa, liền chẳng khác gì là phục chế truyền thừa cùng trí nhớ của Thượng Cổ Kim Thiền, đạt được đại bộ phận thiên phú của Thượng Cổ Kim Thiền.
Giang Trần ngẫm lại những thiên phú kia của Thượng Cổ Kim Thiền, liền kích động.
Kim Thiền chi dực, có thể để cho hắn luyện hóa ra cánh chim vô hình, lăng không bay lượn. Đây là độc quyền của cường giả Thánh đạo nha.
Hơn nữa, đạt được kỹ năng bay lượn của Kim Thiền chi dực, so với cường giả Thánh Cảnh bay lượn càng đáng tin cậy. Dù sao, cường giả Thánh Cảnh bay lượn, là có các loại hạn chế.
Trừ khi đã đến Thiên Thánh, mới có thể dựa vào lực lượng bản thân bay lượn chính thức.
Mặc dù là cường giả Thiên Thánh, ở trên bay lượn, cũng không có khả năng ưu việt hơn cánh chim bay lượn.
Dù sao, võ giả nhân loại bay lượn, đa số là dựa vào Linh lực ủng hộ. Đối với Linh lực yêu cầu cực cao, tiêu hao rất lớn.
Cường giả cường đại hơn nữa, cũng không có khả năng một mực bảo trì trạng thái phi hành.
Mà có được cánh chim liền bất đồng, phi hành là một loại bản năng, là một loại thiên phú, căn bản không cần tiêu hao Linh lực lớn mới có thể duy trì.
Cái này là ưu thế.
Ngoại trừ Kim Thiền chi dực ra, còn có thể tu luyện thần thông ve sầu thoát xác. Cái này đối với võ giả mà nói, là tương đương có được hai cái mạng.
Trừ lần đó ra, huyết mạch của Thượng Cổ Kim Thiền là bách độc bất xâm, vạn lôi không phá.
Đây đối với một võ giả mà nói, càng là thiên phú tha thiết ước mơ.
Bất luận một võ giả nào, chỉ cần đạt được hai loại thiên phú này, tất sẽ thành thiên tài đỉnh cấp của tông môn.
Mục tiêu của Giang Trần, không phải thiên tài nào của Thần Uyên Đại Lục, mà là tồn tại đỉnh phong của thế giới này, là Thiên Đạo vô cùng.
Cho nên, bất luận cơ hội nào có thể tăng cường mình, Giang Trần đều không muốn buông tha.
Hôm nay, kỹ năng của Giang Trần cũng rất nhiều.
《 Thiên Mục Thần Đồng 》, 《 Thuận Phong Chi Nhĩ 》, 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》 cùng 《 Thất Khiếu Thông Linh 》, 4 môn thần thông này, một mực đều vững bước tăng lên.
Uy lực của《 Bạo Tinh chỉ 》, theo đột phá Địa Nguyên cảnh, tự nhiên là tăng lên trên diện rộng.
Uy năng của《 Tà Ác Kim Nhãn 》, vĩnh viễn là theo tu vi tăng lên mà tăng lên. Ở phương diện đồng thuật, Giang Trần cũng cảm thấy rất có tiềm lực.
Tà Ác Kim Nhãn, hôm nay ngoại trừ thần thông cố hóa cường đại ra, còn có thể công kích đồng thuật khác. Nhưng mà Giang Trần cảm thấy, cái này còn xa xa không đủ.
Đồng thuật diệu dụng, công dụng rất nhiều.
Ví dụ như thấu tâm, khống tâm, diệt thức…
Đồng thuật mạnh, càng đến chỗ cao thâm, càng không thể tưởng tượng nổi.
Một ánh mắt, có thể để cho Chư Thiên chao đảo; một ánh mắt, có thể để cho núi cao nghiêng ngã.
Đương nhiên, những chuyện này không phải một sớm một chiều có thể luyện thành.
Ngoại trừ Tà Ác Kim Nhãn, Giang Trần ở 《 Thần Ma Cửu Biến 》 cũng đã tu luyện đến cảnh giới thứ năm, luyện Chân Nguyên.
Ở một bước này, nhất thời Giang Trần còn không cách nào đột phá.
Cũng không phải Giang Trần không cách nào đột phá, mà là tạm thời hắn không muốn đột phá. Bởi vì, tu luyện《 Thần Ma Cửu Biến 》tới đệ ngũ trọng, là một bước ngoặt mấu chốt nhất.
Ở khâu này, chính là thần thông tiến giai.
Trước đó, đều là đặt nền móng.
Luyện Chân Nguyên, trạng thái lý tưởng nhất là Ngũ Khí Triều Nguyên. Ngũ Khí Triều Nguyên, là tu luyện toàn bộ Ngũ Hành Chân Nguyên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, hơn nữa là chung đồng tiến.
Hiện tại, Giang Trần ở hai hệ Thủy Hỏa, có Băng Hỏa Yêu Liên. Kim hệ có Nguyên Từ Kim Sơn Kim Nguyên chi lực. Mộc hệ thông qua Mộc Linh tuyền tẩy lễ, thiên phú Mộc thuộc tính trong cơ thể cũng phóng đại.
Hiện tại, duy nhất thiếu, là Thổ thuộc tính.
Một khi thu thập đến Thổ nguyên lực, Giang Trần liền có thể chính thức làm được Ngũ Khí Triều Nguyên.
Nếu đạt tới Ngũ Khí Triều Nguyên, như vậy đối với 《 Thần Ma Cửu Biến 》 mà nói, tuyệt đối là trạng thái lý tưởng nhất, về sau tiến vào khâu thần thông tiến giai, sẽ thế như chẻ tre.
Chính vì nguyên nhân này, Giang Trần mới không vội đột phá đệ ngũ trọng. Cho dù là chờ đợi, hắn cũng không muốn buông tha cho Thổ mạch.
《 Thần Ma Cửu Biến 》, cũng không phải một sớm một chiều có thể được.
Ngược lại là hai môn vũ kỹ 《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 cùng 《 Khô Vinh Thần Quyền 》lúc ban đầu Giang Trần tu luyện, hôm nay đã chậm rãi phai nhạt.
Tuy hai môn vũ kỹ này không tệ, nhưng theo đối thủ tăng cường, hai môn vũ kỹ này, thời gian dần qua đã có chút theo không kịp.
- Đao chi đạo, Thương Hải Nghịch Lưu Đao đã đến cực hạn, nhưng lại không phải Đao Đạo cực hạn. Đao đạo này, là không thể buông tha.
Giang Trần vuốt vuốt vô danh đao trong tay, đao này, chợt nhìn, như cũ là đơn giản như vậy, mộc mạc như vậy, cho người cảm giác là không có chútmũi nhọn.
Thế nhưng mà Giang Trần biết rõ, đao này nhất định bất phàm. Hắn cũng không rõ ràng, vì cái gì một thanh hảo đao thần bí khó lường như thế, lại lưu lạc đến Đông Phương Vương Quốc?
Hơn nữa, mấu chốt nhất là, còn một mực không có người dùng, vậy mà ném trong kho, tựa như một khỏa Minh Châu ném vào trong đống cát, ánh sáng hoàn toàn bị áp chế.
Giang Trần đang suy nghĩ, đột nhiên một đạo Truyền Âm Phù từ ngoài mật thất truyền đến.
- Thiếu chủ, chúng ta đã hoàn thành tẩy lễ.
Giang Trần vươn người đứng dậy, đi ra mật thất.
Lúc nhìn lại những người này, mỗi một cái đều tinh thần toả sáng, ở trên người bọn họ, đều tràn đầy khí chất sau khi thoát thai hoán cốt.
Nhất là Thang Hồng, đã đột phá Nguyên cảnh.
Diệp Trọng Lâu lão gia tử, cũng một lần hành động vọt tới Tiểu Nguyên cảnh đỉnh phong, cách Địa Nguyên cảnh chỉ một bước ngắn.
Câu Ngọc đã là Linh Vương, cách Nguyên cảnh chỉ là một tầng giấy mỏng, tùy thời có thể đâm phá.
Tu vi của Tiết Đồng là Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong, mặc dù cùng Câu Ngọc có một bước ngắn, nhưng đột phá Nguyên cảnh, hiển nhiên chỉ là thời gian mà thôi.
Dù là bọn người Kiều Sơn Kiều Xuyên, mỗi người đều tiến nhập Thiên Linh cảnh.
Biến hóa bực này, quả nhiên là rất kinh người.
Mộc Linh tuyền, cho dù là cường giả Thánh đạo, cũng có thể đạt được tẩy tủy phạt mao, huống chi những võ giả Tiên cảnh bọn hắn.
Tu vi càng thấp, được lợi càng lớn, biên độ đột phá tự nhiên cũng càng lớn.
- Tốt, xem ra các ngươi đều không có cô phụ kỳ vọng của ta. Bảo trì xu thế này, các ngươi đủ cùng các đệ tử trọng yếu của Đan Càn Cung sánh vai.
Tâm tình của Giang Trần rất tốt, những người này một đường từ Đông Phương Vương Quốc đi theo mình, Giang Trần tự nhiên phải vì tiền đồ của bọn hắn mà cân nhắc.
- Hoàng Nhi cô nương, xem ra Mộc Linh tuyền này, đối với Bách Thế Đồng Tâm Chú, quả nhiên có một ít tác dụng tinh lọc. Ta xem ám khí trên người ngươi, tựa hồ lại mờ đi rất nhiều. Như thế ta cũng yên tâm nhiều hơn, trước khi Thuấn lão tìm được An Hồn Mộc, ngươi có thể an tâm ở lại chỗ này.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu, thanh âm không linh, nói cám ơn:
- Đa tạ Giang công tử thu nhận.
Chương 843 Thông cáo bá khí 2
Giang Trần cười nói:
- Hoàng Nhi cô nương nói như vậy, ta ngược lại là sợ hãi rồi. Ngươi ở nơi này, cùng mọi người thân như một nhà, làm sao có thể nói là thu nhận.
Hoàng Nhi uyển chuyển cười cười:
- Cái kia liền đa tạ Giang công tử chiêu đãi.
Câu Ngọc cười hì hì, nắm lấy cánh tay của Hoàng Nhi:
- Chiếu ta xem, Hoàng Nhi muội muội đã cùng mọi người thân như một nhà, về sau ở lại đây là tốt rồi.
- Ân, Hoàng Nhi muội muội, ngươi ở lại chỗ này, chúng ta cũng có bạn tâm sự.
Ôn Tử Kỳ tính cách thẹn thùng, nhưng lại khó được mở miệng.
Trong lòng Hoàng Nhi cũng cảm động, nếu như nàng có thể lựa chọn, nàng thật sự nguyện ý ở lại chỗ này, đơn giản như vậy, cùng mọi người chung một chỗ.
- Lão gia tử, Thang Hồng, phương viên trăm dặm quanh động phủ ta, ở mấy ngàn người cũng sẽ không chen chúc. Các ngươi tạm thời an cư ở chỗ này, chờ thực lực vững chắc, lại ra ngoài cũng không muộn.
Thang Hồng hắc hắc cười to, hiển nhiên là sớm có ý đó.
- Lão Đại, ta ý định ở lại chỗ ngươi, đột phá Nguyên cảnh rồi mới đi.
Động phủ Chí Tôn khu, Linh lực đầy đủ, hoàn toàn chính xác không phải nội môn có thể so sánh.
Dàn xếp tốt những người này xong, Giang Trần tính thời gian một chút, cũng hơn một tháng rồi.
Một tháng này, hắn chân không bước ra khỏi nhà, đối với sự tình ngoài động phủ chẳng quan tâm, mặc kệ khách đến thăm nào, cũng đều cự tuyệt, ngay cả sơn môn cũng không rời thoáng một phát.
Nhưng Giang Trần lại không biết, trong một tháng này, tin đồn ngoại giới, đã đạt tới tình trạng điên cuồng.
Nhất là một tháng này, hắn đóng cửa không ra, càng làm cho ngoại giới tràn ngập ngờ vực vô căn cứ, cảm thấy Giang Trần hắn là hư danh nói chơi, sau khi đạt được động phủ Chí Tôn khu, liền bắt đầu làm rùa đen rút đầu, không dám ra gặp người.
Hiện tại, các loại ngờ vực vô căn cứ, không đơn thuần là ngờ vực danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu của hắn, càng ngờ vực hắn nhận được động phủ Chí Tôn, phải chăng có người âm thầm giúp hắn ăn gian hay không.
Những ngờ vực này, vốn chỉ là truyền bá trong phạm vi nhỏ, theo Giang Trần bế quan không ra, càng là truyền khắp nơi.
Bởi vì cái gọi là ba người thành Hổ.
Lời đồn loại này, nhiều người truyền bá, truyền bá lâu rồi, hơn nữa người trong cuộc không đi ra bác bỏ tin đồn, dần dà, sẽ biến thành thật sự.
Mà những tin đồn này, rất rõ ràng, đầu mâu ngoại trừ nhằm vào Giang Trần, càng là trực chỉ Vân Niết trưởng lão, thậm chí xu thế này, còn có ý lan tràn tới Đan Trì cung chủ.
Hiển nhiên, Giang Trần là Đan Trì cung chủ mang đến.
Hoài nghi Giang Trần, kỳ thật là gián tiếp hoài nghi Đan Trì cung chủ.
Bất đồng Giang Trần, tuy tháng này Mộc Cao Kỳ tận lực áp chế tâm tình của mình, không ngừng tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, vững chắc Tâm lực.
Nhưng tin đồn ngoại giới, vẫn để cho hắn có chút ngồi không yên.
Hắn cảm thấy, nên đứng ra phân biệt thoáng một phát. Nhưng Vân Niết trưởng lão lại quát lớn, khuyên bảo hắn hướng Giang Trần học tập, không nên để ý ngoại giới nhao nhao hỗn loạn.
Bất quá, một ngày này, động phủ của Giang Trần đột nhiên mở rộng, thả ra một thông cáo long trời lở đất.
- Trong Đan Hà Cốc, nếu ai không phục Giang Trần ta đạt được hết thảy vinh quang cùng địa vị, có thể mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, đến động phủ của ta cùng ta tỷ thí đan đạo. Bất kể là ai, chỉ cần mang đủ Linh Thạch, Giang Trần ta nghênh chiến hết thảy. Ai có thể ở đan đạo thắng ta, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu cùng động phủ Chí Tôn, ta liền tặng cho người đó.
Cái thông cáo này, tựa như một quả bom tấn, lập tức phá hủy đại thế nghi vấn hình thành trước kia.
Không phải nói Giang Trần không dám đối mặt nghi vấn sao? Không phải nói Giang Trần trốn tránh sự thật sao?
Hiện tại, Giang Trần đứng ra.
Ai không phục, liền đến cửa khiêu chiến. Bất quá, điều kiện tiên quyết là phải mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Ý tứ này là cái gì?
Rất rõ ràng.
Giang Trần không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, muốn khiêu chiến ta, mang Nguyên Linh Thạch đến.
- Cái gì? Giang Trần nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến?
- Chậc chậc, tiểu tử này một tháng đóng cửa không ra, sẽ không phải là bế quan khổ luyện đan đạo, tạm thời nước tới chân mới nhảy chứ?
- Có khả năng, chiếu ta xem, trong một tháng này, Vân Niết trưởng lão khẳng định triển khai đặc huấn đối với Giang Trần a?
- Chậc chậc, ai thắng hắn có thể đạt được danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu. Ta cân nhắc, có nên đi khiêu chiến một chút hay không?
- Một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, ngươi có sao?
- Ai, xem ra, đây đều là trò chơi của kẻ có tiền a.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đan Hà Cốc nghị luận nhao nhao, nhân tâm di động.
Hiển nhiên, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, rất có sức hấp dẫn. Nhưng một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, lại là cánh cửa cực lớn, làm cho rất nhiều người hữu tâm vô lực.
Dù sao, thoáng cái cầm nhiều Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch như vậy đi ra, mặc dù là đệ tử hạch tâm, cũng phải tích góp nhiều năm bổng lộc.
Không phải xuất thân hào phú, căn bản không có khả năng có loại tài lực này.
Đan Trì biệt viện, Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão ngồi đối diện nhau, thần thái đều rất khoan thai.
- Cung chủ, ngươi là đi đâu tìm được một yêu nghiệt như vậy a. Người trẻ tuổi, có thể bảo trì bình thản như hắn, thật đúng là hiếm thấy.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
- Nói thật, lúc trước ta cùng Bảo Thụ Tông kết minh, cũng có phong hiểm đánh cuộc một lần. Chẳng qua hiện nay xem ra, ta thành công rồi. Giang Trần này, ngược lại thành đá thử vàng của tông môn, đem hết thảy người tầm thường, toàn bộ thử ra.
Đan Trì cung chủ than nhẹ.
Vân Niết trưởng lão mỉm cười gật đầu:
- Không đơn thuần là đá thử vàng, càng là một mặt kính chiếu yêu. Lần này, một ít đầu trâu mặt ngựa, đều lộ ra răng nanh rồi.
Đan Trì cung chủ biểu lộ nghiêm túc, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Liên Thành trưởng lão, Kim Cốc trưởng lão, Bản Thảo Đường Âu Dương Đức... Còn có ai nữa không?
- Chỉ ba người này, liền đủ dao động căn cơ của Đan Càn Cung ta rồi.
Ngữ khí của Vân Niết trưởng lão cũng ngưng tụ.
- Cung chủ, lúc này, ngươi phải dùng đại thủ đoạn, triệt để khuất phục bọn hắn.
- Vân Niết, ta làm việc, người bị hại lớn nhất, là Bản Thảo Đường ngươi a. Lại không nghĩ rằng, cuối cùng kiên định ủng hộ ta nhất, lại là Bản Thảo Đường ngươi. Năm đó chọn ngươi làm Thái Thượng trưởng lão, là một sự kiện chính xác nhất mà Đan Trì ta làm.
Vân Niết trưởng lão nghiêm mặt nói:
- Vân Niết ta xử thế làm người, chỉ vì tông môn đại thế xuất phát, tư tâm là thứ hai. Tuy Cung chủ lôi lệ phong hành, nhưng không phải tư tâm. Từ trên đại thế, ta và ngươi đều là cùng một loại người. Nếu như ta không ủng hộ ngươi, thì ủng hộ ai?
Hai người này, tuy lý niệm hơi có chút bất đồng. Nhưng cuối cùng, đều là từ tông môn đại thế cân nhắc, là chân chính cùng chung chí hướng.
- Lần này, đúng như ngươi nói, là một mặt kính chiếu yêu. Không thể tưởng được Liên Thành trưởng lão đức cao vọng trọng như vậy, cũng đi theo vào vũng nước đục.
Ngữ khí của Đan Trì cung chủ có chút tiếc nuối.
Chương 844 Con đường phát tài
- Liên Thành trưởng lão là người thẳng tính. Tuy có chút tư tâm, nhưng không phải đại gian đại ác. Ta ngược lại cảm thấy, hắn tham dự việc này, sẽ nhập không quá sâu. Hơn phân nửa là bởi vì Thẩm Thanh Hồng, bị những người kia mượn thế. Dùng hiểu biết của ta đối với Liên Thành trưởng lão, hắn tuyệt đối không phải loại người gây sóng gió, tai họa tông môn.
Vân Niết trưởng lão nói, làm cho Đan Trì cung chủ có chút giật mình.
Muốn nói đoạn thời gian trước, trên hội nghị cao tầng tông môn, Vân Niết trưởng lão cùng Liên Thành trưởng lão còn vỗ bàn cải nhau, hai người có thể nói là hiềm khích rất nặng.
Lại không nghĩ rằng, lúc này, Vân Niết trưởng lão có thể đứng trên lập trường của Liên Thành trưởng lão, thay Liên Thành trưởng lão giải vây.
- Vân Niết, ngươi đạo đức tốt, không theo tư lợi, thực sự là hiền giả.
Đan Trì cung chủ tán thưởng.
- Cung chủ khen trật rồi. So với cung chủ, Vân Niết ta chỉ làm một ít việc nằm trong phận sự mà thôi.
Vân Niết trưởng lão khiêm tốn nói.
- Ha ha, không nên quá khiêm tốn. Vân Niết, muốn nói đại thủ bút, lần này Giang Trần làm mới là đại thủ bút. Vốn là trong một tháng đóng cửa mặc kệ sự tình ngoại giới, bỗng nhiên mở phủ, tiếp nhận khiêu chiến. Cử động lần này thế tất một lần hành động phá tan tất cả tin đồn. Làm cho hắn thanh danh đại chấn.
- Giang Trần này, hoàn toàn chính xác thường có hành động kinh người.
Vân Niết cười nói.
- Hơn nữa, tựa hồ kẻ này luôn có một loại ma lực, để cho người bên cạnh hắn, luôn trở nên càng ngày càng xuất sắc. Ví dụ như Mộc Cao Kỳ, trước kia ai nghĩ đến, Mộc Cao Kỳ này lại xuất sắc như thế?
- Lần này tiểu tử kia ném ra thông cáo nghênh chiến, thuận tiện còn lập ván bài một ngàn Nguyên Linh Thạch. Cử động này càng là đại diệu. Một phương diện có thể giải quyết nguy cơ tài nguyên, một phương diện khác, lại có thể thiết trí cánh cửa, làm cho một ít người thực lực không đủ dừng bước.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn, lần này những người kia sẽ ứng đối như thế nào.
Con mắt của Đan Trì cung chủ khẽ động:
- Vân Niết, ngươi nói như vậy, xem ra đối với thiên phú đan đạo của Giang Trần, là phi thường có lòng tin? Mặc dù là những thiên tài của Chí Tôn khu, cũng không khiêu chiến được hắn?
- Mộc Cao Kỳ là Tiên Thiên Mộc Linh thể thượng thừa, cũng phải cam bái hạ phong. Những người của Chí Tôn khu kia, mặc dù là Lăng Bích Nhi, cũng chưa chắc có thể siêu việt Giang Trần. Những người khác, ở trên đan đạo, muốn khiêu chiến Giang Trần, chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Vân Niết ở trên đan đạo, có quyền uy tuyệt đối, lực phán đoán của hắn càng là kinh người.
Hắn nói như vậy, Đan Trì cung chủ càng không có lý do gì hoài nghi.
Lúc trước hắn vì Giang Trần, không tiếc cùng Bảo Thụ Tông kết minh. Cử động này để cho hắn ở trong tông môn, đã nhận lấy áp lực khá lớn.
Một ít trưởng lão thâm niên, đều hướng hắn biểu đạt qua các loại phản đối. Chỉ là bị Đan Trì cường thế đè xuống.
Hôm nay, Giang Trần biểu hiện càng đoạt mắt, Đan Trì hắn càng có tiền vốn ủng hộ Giang Trần.
Lúc trước, sở dĩ hắn không cho Giang Trần ủng hộ, một mặt là vì quan sát năng lực thích ứng của Giang Trần; một phương diện khác, là không muốn lưu lại tay cầm cho cao tầng tông môn, khiến đám người kia cảm thấy, Giang Trần là vì chiếu cố của hắn, mới có thể dừng chân ở tông môn.
Hôm nay, Giang Trần dùng các loại sự thật, không ngừng đánh tan những tin đồn này, không ngừng gia tăng sức thuyết phục thay Đan Trì hắn.
Không thể không nói, Giang Trần cường thế thông cáo, thoáng cái liền quấy rầy bố trí của những người kia.
Trong động phủ của Thẩm Thanh Hồng, đám vây cánh của hắn, mỗi một cái biểu lộ đều nghiêm trọng.
Nhung Tử Phong oán hận nói:
- Tiểu tặc Giang Trần này, quả thực giảo hoạt. Công khai nghênh chiến, lại thiết trí cánh cửa một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Bởi vậy, thiên tài bình thường, nào có vốn liếng đi khiêu chiến hắn?
Nhiếp Trùng cũng gật đầu:
- Sau lưng chuyện này, nhất định có cao nhân chỉ giáo. Giang Trần tiểu tặc, nào có thông minh như vậy? Thẩm sư huynh, cái thông cáo này, làm cho thanh âm hoài nghi của mọi người, thoáng cái dẹp loạn không ít a.
Kỳ thật trong lòng Thẩm Thanh Hồng cũng căm tức, chuyện này, vẫn là bọn hắn bày ra, sau lưng còn có một ít người ở Bản Võ Đường cùng Xuân Thu Đường trợ giúp.
Trong một tháng Giang Trần bế quan, bọn hắn cơ hồ nhận định, Giang Trần là chột dạ không dám ứng chiến.
Nhưng mà đột nhiên, Giang Trần thông cáo, lại phá hủy âm mưu của bọn hắn.
- Thẩm sư huynh, nếu không, ta đi khiêu chiến hắn? Thử xem chi tiết của Giang Trần này?
Một gã thiên tài chủ động xin chiến.
Người này tên là Thân An Dương, biệt danh Thân Tam Hỏa, bởi vì một cơ duyên, luyện hóa được ba loại Thiên hỏa chủng, cho nên được gọi là Thân Tam Hỏa.
Thiên phú đan đạo của người này, ở Đan Càn Cung, cũng là tồn tại mọi người đều biết. Dù so ra kém Lăng Bích Nhi, cũng không kém bao nhiêu.
Thấy Thân Tam Hỏa chủ động xin đi giết giặc, trên mặt Thẩm Thanh Hồng lộ ra một tia cổ vũ:
- Tốt, Tam Hỏa, ngươi đi sờ ngọn nguồn của tiểu tử này, không còn gì tốt hơn. Một ngàn Thượng phẩm Linh Thạch, thắng quy ngươi, thua tính ta.
Trước kia Thẩm Thanh Hồng có thể ngồi trên vương tọa của trẻ tuổi Chí Tôn khu, một là vì tu vi thiên phú của hắn, hai là vì hắn xuất thân cao quý, ba là hắn ra tay hào phóng xa xỉ.
Thân Tam Hỏa nghe vậy, tất nhiên là đại hỉ:
- Đa tạ Thẩm sư huynh.
Chí Tôn khu, ngoài động phủ của Giang Trần, Giang Trần triển khai lôi đài đan đạo, ngồi đợi khiêu chiến.
Không thể không nói, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu này, thật đúng là rất có lực hấp dẫn. Giang Trần vừa mở lôi đài đan đạo, cùng ngày liền có hai người tới khiêu chiến.
Giang Trần thoải mái, đánh cuộc như thế nào, quy tắc toàn bộ do đối phương định đoạt.
Kết quả chưa tới một canh giờ, hai người này liền xám xịt rời đi, thậm chí ngay cả một câu tràng diện cũng không dám nói.
Hai ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, liền vào túi Giang Trần.
- Cao Kỳ, ta phát hiện, loại lôi đài đan đạo này, mới là con đường phát tài a.
Giang Trần trêu ghẹo nói.
- Cao Kỳ, ngươi nói ta có nên tăng cao cánh cửa khiêu chiến? 3000 Nguyên Linh Thạch mới có tư cách khiêu chiến hay không?
Mộc Cao Kỳ thấy vẻ mặt Giang Trần hưng phấn, khí khái đàm tiếu tự nhiên, cũng cảm giác bội phục. Biết rõ loại khí độ này của Trần ca là trời sinh, Mộc Cao Kỳ hắn chỉ sợ cả đời cũng học không được.
Đang khi nói chuyện, vài đạo thân ảnh phi tốc bay đến.
Giang Trần ung dung cười cười:
- Lại có dê béo đến cửa rồi.
Người tới, đúng là Thân Tam Hỏa, mang theo vài tên tùy tùng hùng hổ mà đến.
Thân Tam Hỏa, ở trong tám người của Chí Tôn khu, bài danh thứ bảy, tu vi võ đạo đồng dạng là Nguyên cảnh bát trọng, nhưng so với Nhung Tử Phong lại hơi kém.
Thế nhưng nói đến tu vi đan đạo, so với Nhung Tử Phong lại mạnh hơn rất nhiều.
Người này bận quần áo và trang sức của thiên tài Chí Tôn khu, thêu lên từng đạo hỏa diễm, làm cho pháp bào của hắn lộ ra thập phần đặc biệt.
Chương 845 Giang Trần thần hồ kỳ kỹ 1
- Giang Trần, Chí Tôn khu Thân An Dương, đến đây gặp ngươi.
Mộc Cao Kỳ nói:
- Trần ca, Thân An Dương còn gọi Thân Tam Hỏa, ở trong trẻ tuổi, thiên phú đan đạo phi thường xuất chúng. Là bằng hữu thân thiết của Thẩm Thanh Hồng.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, ánh mắt đánh giá Thân An Dương một lát, cười nói:
- Thân An Dương? Ngươi là thiên tài Chí Tôn khu, tự nhiên không thể không phóng khoáng như những sư đệ kia, ngươi muốn khiêu chiến, phải lấy ra ba ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, ta mới cùng ngươi đánh cuộc.
Lần này, là một hạ mã uy, đánh Thân An Dương trở tay không kịp.
Thẩm Thanh Hồng chỉ cho hắn một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, nếu như đánh bạc 3000, chính hắn phải lấy thêm một nghìn. Vạn nhất thua, sau đó Thẩm Thanh Hồng chưa chắc sẽ bổ sung cho hắn.
Trong lúc nhất thời, Thân An Dương này khí thế rào rạt, lập tức bị Giang Trần chém rụng một nửa.
Chiêu này của Giang Trần, chính là thần bút. Dù Thân An Dương minh bạch đây là Giang Trần ra oai phủ đầu, cũng có chút do dự.
Một khi do dự, khí thế của hắn sẽ chịu ảnh hưởng.
Trong nội tâm Thân An Dương khẽ động, thầm mắng Giang Trần:
- Giang Trần này quả nhiên quỷ kế đa đoan, lần này đánh ta trở tay không kịp, ta vừa do dự, đạo tâm tất xuất hiện vết rách; nếu như ta cùng hắn đánh bạc, một khi thua, lại phải lấy thêm một nghìn Linh Thạch. Chẳng lẽ, tiểu tử này là cố ý chuẩn bị chiêu thức ấy, muốn đánh ta trở tay không kịp?
Thân Tam Hỏa biết rõ, hiện tại hắn là đâm lao phải theo lao. Muốn không đáp ứng cũng khó khăn.
Nếu như hiện tại hắn bởi vì Linh Thạch phòng thủ mà không chiến, cả đời sẽ rơi xuống tâm lý oán hận, từ nay về sau đoán chừng sẽ rất khó có tiến bộ.
Thân An Dương cắn răng một cái, lấy ra ba ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, để xuống.
Giang Trần nhìn thấy ba ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, tựa như một tài chủ thấy được vô số vàng bạc châu báu, cười tủm tỉm nói:
- Rất tốt, Thân Tam Hỏa, phàm là người nguyện ý làm tiễn tài đồng tử, đều là khách quý của động phủ ta. Thế nào, muốn trước uống một chén, hay là đi thẳng vào vấn đề?
Ngữ khí của Giang Trần càng nhẹ nhõm, hỏa khí của Thân An Dương lại càng lớn.
Hắn cảm thấy Giang Trần quá trang bức.
Giang Trần hắn một tiểu tử từ bên ngoài đến, dựa vào vận khí hỗn đến động phủ Chí Tôn khu, ở trước mặt Thân An Dương hắn là thiên tài uy tín lâu năm của Chí Tôn khu, tư thái vậy mà cao như vậy, cái này để cho Thân An Dương rất khó chịu.
Hắn cảm thấy, Giang Trần là ra vẻ nhẹ nhõm, giả bộ.
Đây hết thảy, nên đổi thành hắn, mới càng hợp lý.
Từ trước đến nay chỉ có tiền bối sư huynh trang bức ở trước mặt sư đệ, nào có sư đệ ở trước mặt tiền bối sư huynh trang bức?
- Giang Trần, ta không có hứng thú uống rượu. Ngươi đừng lề mà lề mề kéo dài thời gian. Hôm nay, ta là tới đâm phá mặt nạ dối trá, lừa đời lấy tiếng của ngươi. Ai có tâm tư cùng ngươi uống rượu? Ngươi lại tính toán cái gì, có tư cách gì để cho ta uống rượu với ngươi?
Giang Trần khoan thai cười cười:
- Hảo tâm coi như lòng lang dạ thú, nể tình ngươi vội vã đến đưa tiền như vậy, ta cũng không chấp nhặt với ngươi. Nói đi, đánh cuộc như thế nào, cứ ra tay.
Thân An Dương sớm có đối sách, cười lạnh nói:
- Ta muốn đánh bạc khống hỏa, đan phương, luyện đan với ngươi.
- Ba hạng quyết thắng?
- Đúng, ba hạng quyết thắng.
Ngữ khí của Thân Tam Hỏa thập phần kiên quyết, nhưng trong lòng thì âm thầm cười trộm. Hắn đưa ra ba hạng này, đều là hắn am hiểu nhất. Vốn là chờ Giang Trần cò kè mặc cả. Lại không nghĩ rằng, Giang Trần không phản đối đề nghị của hắn.
Bởi vậy, Thân Tam Hỏa không mừng rỡ như điên mới lạ.
Giang Trần cười nói:
- Tại đây không phải khu đánh bạc đấu, khống hỏa tính như thế nào?
Bình thường khống hỏa, ở Đan Đấu khu, đều có hạng mục đánh cuộc chuyên môn. Chỗ Giang Trần, không có chuẩn bị cái này.
Thân Tam Hỏa vung tay lên, cười nói:
- Cái này đơn giản, ta và ngươi đều là Đan sư, muốn so khống hỏa, phương pháp rất nhiều. Không bằng như vậy, ta ra một đan đỉnh, ta và ngươi đều thi triển thần thông, ai tăng nhiệt Đan Đỉnh tốc độ nhanh hơn, liền coi như người đó thắng.
Tăng nhiệt Đan Đỉnh, là một bước của luyện đan.
Là đun nóng Đan Đỉnh, để cho Đan Đỉnh tiến vào trạng thái chuẩn bị. Một khi nhiệt độ của Đan Đỉnh tới trình độ nhất định, sẽ phát ra đỉnh minh.
Một khi xuất hiện đỉnh minh, liền đại biểu cho nhiệt đỉnh thành công.
- Thân Tam Hỏa, ngươi dầu gì cũng là thiên tài Chí Tôn khu, ngay cả mặt mũi cũng không cần sao? Trần ca không so đo với ngươi, ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước? Phương pháp đấu ngươi tới định, đỉnh cũng là của ngươi, quy củ cũng là ngươi định, ngươi dám nói trong lòng ngươi không có tính toán nhỏ nhặt?
Thân An Dương đích thật là có tư tâm, đỉnh kia, là Đan Đỉnh gần đây hắn dùng luyện đan, phi thường quen thuộc, nhiệt đỉnh với hắn mà nói, là chuyện thường ngày.
Bị Mộc Cao Kỳ vạch trần, da mặt của Thân An Dương cũng dày, cười lạnh nói:
- Mộc Cao Kỳ, là ngươi mở lôi đài sao? Ngươi lắm miệng làm gì? Nếu ngươi dám mở lôi đài, ta lại đi khiêu chiến cũng không muộn.
Mộc Cao Kỳ há hốc mồm, lại bị Giang Trần đánh gãy:
- Cao Kỳ, ngươi lui xuống trước đi.
Mộc Cao Kỳ đối với Giang Trần vô cùng tin phục, Giang Trần bảo hắn lui ra, hắn chỉ phải ngoan ngoãn đi đến sau lưng, nhưng biểu hiện trên mặt lại xem thường, tay phải nắm thành quyền, ngón giữa chỉa xuống, hướng Thân An Dương khoa tay múa chân.
Cái thủ thế kia, ở trong thế giới này, là mỉa mai đối phương quá yếu, hoàn toàn coi rẻ.
Trong lòng Thân An Dương có quỷ, tuy đối với Mộc Cao Kỳ làm thủ thế rất tức giận, nhưng lúc này lại không phát tác được.
- Thân Tam Hỏa, nể tình 3000 Linh Thạch của ngươi, quy củ theo ngươi nói xử lý. Ngươi lấy đỉnh ra đi.
Giang Trần cười nhạt nói.
Ở phương diện đan đạo, Thân Tam Hỏa cũng tốt, Thẩm Thanh Hồng cũng tốt, coi như là trưởng lão Bản Thảo Đường tự mình đến, Giang Trần cũng xem như cỏ rác.
Thấy thái độ của Giang Trần ngạo mạn, Thân An Dương đã cảm thấy nhục nhã, lại có một loại thoải mái khi đầu cơ thành công.
Hắn cũng không sĩ diện cãi láo, lấy ra một Đan Đỉnh, đặt ở trên ụ đá, ra vẻ hào phóng nói:
- Giang Trần, đừng nói ta ăn gian, cái Đan Đỉnh này, ngươi kiểm tra trước một chút.
Giang Trần mở Thiên Mục Thần Đồng quét qua, liền xem đỉnh này rõ ràng. Biết Đan Đỉnh này là Đan Đỉnh mà Thân Tam Hỏa thường dùng.
Đối với một Đan sư mà nói, Đan Đỉnh mình thường dùng, sẽ quen thuộc tựa như trợ thủ đắc lực của mình.
Lại nói tiếp, Thân Tam Hỏa này lấy Đan Đỉnh của mình ra đấu, hoàn toàn chính xác có đầu cơ trục lợi.
Bất quá Giang Trần đã dám làm như thế, tự nhiên là không có đem ưu thế nho nhỏ kia của Thân Tam Hỏa để vào mắt.
- Ngươi trước hay là ta trước?
Giang Trần cười nhạt một tiếng.
Thân Tam Hỏa nghĩ chốc lát, một bộ rất hào phóng:
- Người động thủ trước chịu thiệt, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, ta trước.
Bình luận facebook