-
Chương 596-600
Chương 596
- Đây là hai bình thú huyết, có lẽ hữu dụng với các ngươi. Các ngươi đều là đệ tử Vạn Linh Tông, xưa nay tu luyện, là luyện hóa thú huyết a? Nhất là Văn Thải, ta cảm giác thiên phú căn cốt của ngươi, rất khác người thường, còn không có hoàn toàn khai phát ra. Trong cơ thể của ngươi, có lẽ còn có bí mật càng lớn. Bất quá, ta tạm thời cũng sờ không rõ. Hai bình thú huyết này, các ngươi cầm lấy đi luyện hóa. Nhớ kỹ, nhất định phải tự mình luyện hóa, tuyệt không có thể tặng người. Không nên hỏi đây là thú huyết gì, cũng không nên hỏi là cấp bậc gì. Nói ngắn lại, thú huyết này cực kỳ trân quý, nếu mất đi, các ngươi sẽ hối hận suốt đời.
Thú huyết này, chính là lấy được trên người Chu Lân Hỏa Tích. Lúc trước Giang Trần tặng huyết nhục cho Phệ Kim Thử nhất tộc, nhưng mình cũng góp nhặt không ít.
Loại bình nhỏ này, hắn tối thiểu góp nhặt hơn mười bình. Bất quá, đối với Chu Lân Hỏa Tích khổng lồ mà nói. Hơn mười bình, cũng không quá đáng là một phần ngàn máu huyết của Chu Lân Hỏa Tích.
Chu Lân Hỏa Tích, chính là Thánh phẩm Linh thú, có thể so với Nguyên Cảnh Tôn Giả của nhân loại.
Thú huyết cấp bậc này, đừng nói hai người bọn họ, coi như là Vạn Linh Tông lão tổ Cửu Sư Tôn Giả, chỉ sợ cũng rất khó lấy tới.
Đương nhiên, chỉ hai bình nhỏ như vậy, còn không cách nào để cho một người thoát thai hoán cốt.
Bất quá, cho dù là một chút như vậy, nghịch thiên thay huyết, cải biến thiên phú thoáng một phát, đó cũng là phi thường kinh người.
Thánh phẩm Linh thú, cho dù là một chút huyết mạch, cũng đủ để một Võ Giả dùng suốt đời.
Hai người thấy Giang Trần dặn dò như thế, đều không dám lãnh đạm. Thu đi qua, trảo trên tay, hai người lập tức cảm giác được một cỗ Linh lực cường đại, phảng phất muốn xâm nhập toàn thân bọn hắn.
- Huyết khí thật mạnh!
Lục Tiểu Bàn nhịn không được kinh hô.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, trong nội tâm lại nói, máu huyết của Thánh phẩm Linh thú, có thể không mạnh sao?
Hai người thế mới biết, thú huyết này không đơn giản, đều như nhặt được chí bảo thu vào.
- Nhớ kỹ, việc này không thể ngoại truyền, càng không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ, nếu không đối với các ngươi mà nói, là tai hoạ ngập đầu.
- Vâng, ta nằm mơ cũng tuyệt không nói ra!
Lục Tiểu Bàn bề bộn tỏ thái độ.
Lưu Văn Thải nhẹ gật đầu, nhưng thái độ kia đã nói rõ hết thảy.
- Văn Thải, đây là tâm đắc ngự thú lần trước ngươi cho ta, ta xem thoáng một phát, cảm thấy rất không tồi. Hiện tại ta đã nắm giữ, trả lại cho ngươi. Ta ở trong đó làm một ít bổ sung, có lẽ đối với ngươi có dẫn dắt. Ngươi không có việc gì thì nhìn một chút.
Giang Trần đem một bộ quyển trục, đẩy trả lại cho Lưu Văn Thải.
Tiếp đó, ba người bắt đầu uống rượu, thiên nam địa bắc, vui sướng trò chuyện. Thẳng đến nửa đêm sắp sáng, Lục Tiểu Bàn mới đưa ra cáo từ trước.
Hắn cảm thụ được thú huyết ở trên thân thể, cách cái chai còn đang không ngừng tản mát ra khí thế cường đại, để cho lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, nhịn không được muốn sớm chút trở về, luyện hóa thú huyết.
Giang Trần cười cười, đưa Lục Tiểu Bàn ra tiểu viện.
Lưu Văn Thải có chút xấu hổ, cười cười:
- Tính tình của hắn chính là như vậy, Bàn Thạch huynh, ngươi cũng đừng trách móc. Hắn người này, thời khắc mấu chốt vẫn có nguyên tắc, đáng giá kết giao.
Giang Trần cười ha ha:
- Đây chính là chỗ đáng yêu của hắn, ta sao lại trách tội, đến, chúng ta đi vào uống tiếp.
Hai người trở về tiểu viện, lại tiếp tục uống.
Vừa rồi có Lục Tiểu Bàn, Giang Trần lo lắng hắn dấu không được chuyện, có một số việc không có nói rõ. Lúc này chỉ có Lưu Văn Thải, Giang Trần mới nói:
- Văn Thải, thú huyết này, hiệu quả đối với ngươi, có lẽ gấp 10 lần Tiểu Bàn. Ta luận bàn với ngươi mấy tháng, thủy chung cảm thấy trong cơ thể ngươi, còn có lực lượng không có kích phát ra, còn có tiềm lực không có phát huy hết. Chai thú huyết này, sau khi ngươi trở về, liền luyện hóa nó, chắc chắn có chỗ tốt không tưởng được. Nói không chừng, ba tháng sau, ngươi có khả năng giết vào Thiên Linh khu.
- Cái gì?
Ánh mắt của Lưu Văn Thải lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn từ đếm ngược ở Địa Linh khu, giết đến trước 100, cảm thấy đã rất Thần Thoại rồi.
Giết đến Thiên Linh khu?
Nói thật, Lưu Văn Thải căn bản không có nghĩ tới. Nếu như Giang Trần vẫn còn ở Địa Linh khu, mỗi ngày luận bàn, Lưu Văn Thải còn có mấy phần tin tưởng.
Nhưng mà bây giờ, Bàn Thạch huynh sắp ly khai, Lưu Văn Thải cảm giác về sau mình tăng lên, khẳng định sẽ không có nhanh như vậy nữa.
- Nhớ kỹ, không nên hoài nghi tiềm lực của mình. Cũng không nên hoài nghi chai thú huyết này. Đúng rồi, ta cho ngươi thêm một vật, có lẽ có thể trở thành binh khí tiện tay của ngươi.
Giang Trần lại lấy ra một vật, to ước chừng như cánh tay một đứa bé, trắng như ngà voi, cho người một loại cảm giác quý báu.
- Cái này là thú cốt, cùng chai thú huyết kia đều từ một con Linh thú. Thú cốt này, ngày khác nếu ngươi có thể mời được Luyện Khí Sư cường đại, tiến hành luyện chế, dung nhập các loại Thần Văn trận pháp, sức chiến đấu sẽ kinh người. Cho dù hiện tại nó ở trạng thái tự nhiên, Linh khí sáu luyện bảy luyện, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Linh khí, cái kia gần kề chỉ là Linh khí.
Mà thú cốt này, chính là từ trên người Chu Lân Hỏa Tích lấy ra. Xương cốt của Thánh phẩm Linh thú, trình độ cường đại có thể nghĩ.
Bây giờ Lưu Văn Thải đối với Giang Trần, là nói gì nghe nấy, nhận lấy linh cốt, tay xoay qua xoay lại, cảm nhận được lực lượng cường đại, phảng phất như cùng hắn trời sinh có cộng minh, tản mát ra gợn sóng Linh lực cường đại, hình thành từng đạo khí tràng đáng sợ.
- Cái thú cốt này, không đơn giản a.
Trong mắt Lưu Văn Thải bốc lên tinh quang.
- Bàn Thạch huynh, ta phát hiện, ta thiếu nợ ngươi càng ngày càng nhiều rồi. Nếu ta là nữ tử, có lẽ sẽ lấy thân báo đáp, mới có thể báo đáp được a.
Giang Trần liếc mắt:
- Cút!
Lưu Văn Thải cười hắc hắc:
- Đừng nóng giận, đừng nóng giận. Đến uống rượu.
Hai người uống rất tận hứng, mắt thấy đã sắp sáng, lúc này Lưu Văn Thải mới cáo từ. Giang Trần lần nữa tiễn đưa ra ngoài cửa, vỗ vỗ bờ vai của hắn:
- Nhớ kỹ, sau khi trở về, cái quyển trục kia, có thể nghiên cứu thoáng một phát.
Lưu Văn Thải nghe Giang Trần lần nữa nhắc tới quyển trục, có chút kì quái. Vô ý thức nhẹ gật đầu:
- Bàn Thạch huynh, sau này còn gặp lại.
- Ba tháng sau, ta hi vọng ở Thiên Linh khu chứng kiến ngươi.
Giang Trần thản nhiên nói.
Thiên Linh khu? Lần đầu tiên, trong nội tâm Lưu Văn Thải sinh ra một loại tin tưởng mãnh liệt.
Từ biệt Giang Trần, Lưu Văn Thải trở lại tiểu viện, hắn cũng không có vội vã luyện hóa bình thú huyết kia, mà là mở ra quyển trục.
- Ân? Đây là cái gì?
Lưu Văn Thải lập tức phát hiện, nội dung ở trong quyển trục này, vậy mà hoàn toàn không phải nội dung mà lúc ấy hắn đưa cho Giang Trần.
Quyển trục vẫn là quyển trục kia, nhưng mà, nội dung đã không phải nội dung nguyên lai.
- Cái này...
Đột nhiên hai mắt Lưu Văn Thải sáng ngời.
Chương 597 Lưu Văn Thải thoát thai hoán cốt 2
- Đây là tâm đắc phương diện đào tạo Linh thú, ân, đây là tâm đắc luyện hóa thú huyết, còn có...
Lưu Văn Thải nhìn kỹ, thật sự là quá giật mình. Hắn phát hiện, những tâm đắc này, từng chữ vậy mà đều thâm ảo như vậy.
Coi như là điển tịch trân quý nhất của Vạn Linh Tông, tựa hồ so với nội dung ở trong quyển trục, cũng có chỗ không bằng.
- Lợi hại! Thật sự là lợi hại!
Lưu Văn Thải càng xem càng giật mình, càng xem nụ cười trên mặt càng nhiều. Hắn phát hiện, mình nhặt được bảo rồi! Nội dung ở trong quyển trục này, chỉ sợ coi như là Cửu Sư lão tổ gặp được, cũng sẽ giật mình nói không nên lời.
- Cái này... Bàn Thạch huynh rốt cuộc là yêu nghiệt gì a? Hắn lại cho ta quyển trục trân quý như thế? Hắn... chẳng lẽ hắn là Thần linh chuyển thế không gì làm không được sao?
Vẻ mặt Lưu Văn Thải khiếp sợ cùng hưng phấn, tay cơ hồ run rẩy, thu quyển trục vào, cẩn thận bỏ vào trong trữ vật giới chỉ của mình.
- Nội dung quyển trục này, ta tối thiểu phải mất vài thập niên mới có thể tiêu hóa được. Ta nhất định phải hảo hảo trân tàng, tuyệt không có thể tiết lộ ra. Nếu không, ta nhất định sẽ bị vô số thiên tài tông môn nhìn chằm chằm. Thậm chí những cự đầu tông môn kia, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
Lưu Văn Thải biết rõ sức nặng của đồ vật trong tay, cái này nếu rơi vào tay Vạn Linh Tông, tuyệt đối là trấn tông chi bảo.
- Bàn Thạch huynh, thực không phải là phàm nhân a. Ta và hắn bất quá là bèo nước gặp nhau, tỉnh táo tương tích, hắn lại dùng trọng bảo này tặng ta. Lưu Văn Thải ta nhất định phải vươn lên, không cho Bàn Thạch huynh thất vọng!
- Bàn Thạch huynh, ba tháng! Ba tháng sau, ta nhất định sẽ cố gắng giết đến Thiên Linh khu, cùng ngươi tụ họp!
Đột nhiên tin tưởng của Lưu Văn Thải lại bạo tăng.
Hiện tại hắn biết, mình đã gặp được quý nhân.
Hiện tại hắn cũng tinh tường, mặc dù Bàn Thạch huynh này xuất thân thế tục, nhưng nhất định nhất phi trùng thiên, coi như là những Võ Giả ở Thiên Linh khu kia, chỉ sợ cũng trói buộc không được hắn!
Bỗng nhiên tầm đó, Lưu Văn Thải nhớ lúc ở Huyền Linh khu, mình mời chào Giang Trần, Tử Dương Tông Quách Nhân cũng ra mặt mời chào.
Lúc ấy Giang Trần châm chọc Quách Nhân là ếch ngồi đáy giếng, trong mắt chỉ có liên minh 16 nước, chỉ có bốn đại tông môn.
Hiện tại xem ra, chí hướng của Bàn Thạch huynh rộng lớn, đã sớm nhảy ra phạm vi liên minh 16 nước, đứng ở chỗ rất cao nhìn vấn đề rồi.
- Xem ra, mặc dù là bốn đại tông môn, cũng chỉ là ván cầu của Bàn Thạch huynh mà thôi. Buồn cười, Thủy Nguyệt Đại Sư kia uổng công chèn ép! Dùng tài hoa kinh thế của Bàn Thạch huynh, há là lão bà như nàng có thể ngăn cản sao? Ta có thể dự đoán được, một khi Bàn Thạch huynh lộ ra phong mang, tất cả thiên tài của bốn đại tông môn, sẽ u ám không sáng! Toàn bộ thất sắc!
- Ân, ta cũng phải tranh thủ một chút. Đúng rồi, thú huyết! Bàn Thạch huynh năm lần bảy lượt dặn dò thú huyết này không tầm thường, tin tưởng tất nhiên không phải tục vật.
Lưu Văn Thải từ trong nội dung quyển trục, liền suy đoán ra, cái thú huyết này, chỉ sợ cũng không đơn giản. còn có cây thú cốt kia!
Lưu Văn Thải cảm giác mình thoáng cái từ một tiểu tử nghèo, biến thành đại phú hào, toàn bộ nội tâm đều phi thường phong phú, hưng phấn.
Nói làm liền làm, Lưu Văn Thải lấy thú huyết ra, bắt đầu luyện hóa.
Nhưng khi thú huyết vừa dung nhập vào thân thể, Lưu Văn Thải phảng phất nghe được trong cơ thể mình có đồ vật gì đó ầm ầm sụp đổ, đón lấy, cả người hắn như lũ bộc phát bất ngờ, ầm ầm gầm hét lên.
Tạch tạch tạch!
Cốt cách toàn thân Lưu Văn Thải, phát ra thanh âm như rang đậu.
Đón lấy…
Từng cây xương cốt, giọt giọt huyết dịch, từng khúc huyết nhục, phảng phất đều bị đánh nát, sau đó gây dựng lại, lại đánh nát, lại lần nữa khôi phục.
- Cái này... Đây là có chuyện gì?
Ở trên người Lưu Văn Thải, phảng phất tích chứa một kho năng lượng, mà thời khắc này, kho năng lượng kia thoáng cái mở ra, tràn đầy tính bạo tạc.
Quần áo trên người bị chấn nát, từng khúc toái mất, cơ bắp rắn chắc cũng từng bước lộ ra ngoài.
Giờ phút này, da thịt toàn thân hắn, hiện ra từng đạo phù văn kỳ quái, phù văn kia mảnh như nòng nọc, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần bí.
- A!
Lưu Văn Thải phát ra gầm nhẹ giống như dã thú, đôi mắt bởi vì sung huyết quá độ, mà dị thường hung hãn.
- Cái này... Đây là thú huyết gì a?
Trong đầu Lưu Văn Thải hiện lên một đạo toái niệm.
Vạn Linh Tông tu luyện, luyện hóa thú huyết, cái kia là chuyện thường ngày. Thế nhưng mà biến cố lúc này, hắn lại chưa bao giờ đụng phải.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Trùng kích không ngừng, rốt cục chậm rãi dừng lại. Lưu Văn Thải kiệt sức, nằm trên mặt đất, toàn thân xụi lơ.
- Ân? Không đúng, độ tinh khiết huyết mạch của ta, tựa hồ xuất hiện biến hóa, khí hải của ta, cũng xảy ra bất đồng! Làm sao có thể? Khí hải của ta, sao thoáng cái trở nên sạch sẽ như thế? Những tạp chất trước kia đâu? Còn có tạp chất trong huyết mạch của ta, vậy mà cũng không thấy rồi!
Phát hiện này, làm cho Lưu Văn Thải thoáng cái ngồi dậy.
- Cái này... Điều này sao có thể? Một lọ thú huyết, vậy mà tẩy tủy phạt mao, để cho ta thoát thai hoán cốt? Không đúng, đây không phải thoát thai hoán cốt gì, chỉ là thanh trừ tạp chất trong cơ thể ta. Đúng rồi, ta cảm giác trong nháy mắt vừa rồi đó, ở trên người của ta có một lực lượng cường đại thức tỉnh. Chẳng lẽ, là lực lượng trong cơ thể ta, tự mình hoàn thành thoát thai hoán cốt?
- Ta nhớ Bàn Thạch huynh từng nói, tựa hồ trong cơ thể ta ẩn chứa tiềm lực gì đó. Chẳng lẽ nói, là thú huyết này, kích phát tiềm lực trong cơ thể ta?
Hiện tại đầu óc của Lưu Văn Thải cũng rất hỗn loạn, hắn chỉ biết là, bây giờ thiên phú của mình, tuyệt đối sẽ không kém những thiên tài đỉnh cấp kia.
Nhìn độ tinh khiết của Linh Hải giờ phút này, đây quả thực là cấp bậc không linh.
Lưu Văn Thải đắm chìm trong vui mừng, đối với biến hóa bất thình lình, hắn cũng nói không nên lời. Nhưng mà, đây không thể nghi ngờ là một hiện tượng phi thường tốt. Hắn biết rõ, thiên phú của mình, thoáng cái tăng lên ít nhất năm ba lần.
Mà trên người hắn phát ra dã tính, càng là gấp bội trước kia. Vạn Linh Tông, gần đây truy cầu dã tính. Thuần phục Linh thú, cũng cần dã tính. Tại Vạn Linh Tông, dã tính là một loại mị lực, càng là một loại khí chất, là biểu tượng của thực lực cùng thiên phú.
Mà giờ khắc này, dã tính trên người Lưu Văn Thải, quả thực đã nhận được phóng thích hoàn mỹ. Ở trên người hắn, có một loại khí tức bạo tạc, đây là một loại tiêu chí khi khí huyết cường đại!
- Bàn Thạch huynh?
Lưu Văn Thải hưng phấn chạy đến địa bàn của Giang Trần, muốn hỏi đến tột cùng, nhưng mà phát hiện, cái tiểu viện này, đã người đi nhà trống.
- Đi rồi sao?
Lưu Văn Thải kinh ngạc nhìn qua tiểu viện vắng vẻ, biết rõ Bàn Thạch huynh hẳn là đã xuất phát đi Thiên Linh khu trình diện.
- Bàn Thạch huynh, đa tạ ngươi.
Chương 598 Quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu 1
Tuy người đi rồi, nhưng Lưu Văn Thải vẫn cung kính ở bên ngoài tiểu viện của Giang Trần bái hạ.
- Ba tháng sau, ta tất sát nhập Thiên Linh khu, cùng Bàn Thạch huynh tụ họp tình huynh đệ!
Giờ phút này, Lưu Văn Thải dâng lên tin tưởng trước nay chưa có.
...
Thiên Linh khu, cùng trong tưởng tượng của Giang Trần không sai biệt lắm, là một địa phương tràn đầy Linh lực.
So sánh với Thiên Linh khu, Địa Linh khu quả thật kém xa.
- Hoan nghênh đi vào Thiên Linh khu.
Một giám khảo phi thường nhiệt tình chào hỏi bọn hắn.
Ở Thiên Linh khu, có bốn người phụ trách, phân biệt đến từ bốn đại tông môn.
- Căn cứ quy tắc, đánh số của các ngươi sẽ xếp hạng mười tên cuối cùng ở Thiên Linh khu. Tất cả thành tích khảo hạch ở Thiên Linh khu, sẽ bắt đầu từ con số không.
Hết thảy thành tích bắt đầu từ không?
Giang Trần sững sờ, cái này cần tuyên bố sao? Một chu kỳ khảo hạch mới, đương nhiên là bắt đầu từ không.
- Ha ha, xem nét mặt của các ngươi, nhất định cảm thấy rất kỳ quái, vì cái gì ta sẽ nói những lời này. Không nên cảm thấy kỳ quái, bởi vì, đây là Thiên Linh khu. Thiên Linh khu khảo hạch, cùng khu khác bất đồng. Ở đây điểm tích lũy của mỗi một chu kỳ, đều sẽ bảo lưu. Từng người khảo hạch từ phía dưới đi lên, tích lũy đều là không.
- Giám khảo đại nhân, chu kỳ thứ nhất ta ở Thiên Linh khu, nhưng vì tích lũy ít, rớt xuống Địa Linh khu, nhưng mà ta ở Địa Linh khu biểu hiện rất tốt, lại giết trở về. Chẳng lẽ ta không thể nhận thành tích trước kia của ta sao?
Võ Giả như vậy, có mấy cái.
Chu kỳ thứ nhất ở Thiên Linh khu, bài danh đếm ngược Top 10, bị đánh xuống Địa Linh khu. Chu kỳ thứ hai ở Địa Linh khu biểu hiện ưu việt, lại giết trở về.
Hiện tại tới chu kỳ thứ ba, bọn hắn lại tới Thiên Linh khu. Hiển nhiên, bọn hắn nghe nói điểm tích lũy bảo lưu, dĩ nhiên là muốn cầm lại điểm tích lũy trước kia của mình.
Giám khảo kia cười nhạt một tiếng:
- Thật có lỗi, chỉ cần ly khai Thiên Linh khu, điểm tích lũy sẽ thành số 0. Lần nữa giết trở lại, cũng chỉ có thể tính toán như nhân vật mới, bắt đầu từ không.
Sắc mặt những Võ Giả kia thoáng cái liền thay đổi:
- Cái này... Cái này không công bình a. Bọn họ ở chỗ này hoàn thành hai chu kỳ khảo hạch, điểm tích lũy khẳng định rất nhiều. Chúng ta bắt đầu từ không, như vậy khảo hạch này, chẳng lẽ chúng ta chạy theo hình thức sao? Sao có thể so với bọn hắn?
- Chạy theo hình thức?
Giám khảo kia cười lạnh lùng.
- Ngay cả chính ngươi cũng không tin tưởng, ngươi tham gia khảo hạch hay không, còn có ý nghĩa gì? Thi đấu tuyển bạt này, tuyển bạt là thiên tài. Thiên tài chính thức, nên có đủ bổn sự chiến thắng nghịch cảnh. Nếu không loại tầm thường, lấy tới làm gì dùng? Nếu như ngươi thật sự có bổn sự, có thiên phú, tại sao lại từ Thiên Linh khu rơi xuống Địa Linh khu? Chẳng lẽ là chúng ta cố ý đuổi ngươi đi hay sao?
Võ Giả kia á khẩu không trả lời được.
Giang Trần ở một bên, một mực không nói gì, tuy trong nội tâm cảm thấy quy tắc này có chút khoa trương, nhưng không có tự đòi mất mặt, đi kháng nghị cái gì.
Quy tắc là người ta định, ngươi đi nghi vấn quy tắc của người ta, đó là tự đòi mất mặt.
- Tốt rồi, quy củ cũ, mỗi người tới chỗ này, trước hiểu rõ quy tắc khảo hạch của Thiên Linh khu thoáng một phát. Thiên Linh khu khảo hạch, cùng khu khác hoàn toàn bất đồng. Ở chỗ này, các ngươi tiếp nhận khảo nghiệm, không đơn thuần là chiến đấu trên lôi đài.
- Đi lên nhận lấy Minh Bài dự thi của các ngươi, tất cả lĩnh một phần quy tắc để tìm hiểu a!
Tuy nơi này có mấy người nguyên lai là từ Thiên Linh khu đi ra, nhưng tới lần nữa, đều là nhân vật mới, đánh số dự thi cũng sẽ phân phối một lần nữa.
Thiên Linh khu tổng cộng có 100 người, bọn hắn vừa tấn chức lên, tự nhiên là từ 91 đến 100.
Giang Trần ở Địa Linh khu là quán quân, cho nên, đánh số của hắn là 91.
Nhận Minh Bài của mình, lại nhận lấy một phần quy tắc dự thi.
- Tốt rồi, quy củ cũ, ngày đầu tiên không có bất luận khảo hạch gì. Bắt đầu từ ngày mai, kỳ khảo hạch thứ ba chính thức bắt đầu.
- Nhớ kỹ, Thiên Linh khu chỉ hoan nghênh thiên tài chính thức, không chào đón phế vật chỉ biết phàn nàn, mà không đi cố gắng. Đều hảo hảo đọc quy tắc thoáng một phát, tới muộn, cũng không phải là nhất định sẽ thua! Tốt rồi, giải tán!
Giang Trần thấy giám khảo nói xong, cũng không lưu lại, trực tiếp đi tìm chỗ ở của mình.
Thiên Linh khu, diện tích ít nhất gấp năm lần Địa Linh khu, phân phối mỗi một Võ Giả, đều là độc môn độc viện, phi thường thanh tịnh, hoàn toàn không lo lắng bị quấy rầy.
Giang Trần đi vào tiểu viện số 91, nhìn tiểu viện u tĩnh này, tự nhủ:
- Ba tháng tiếp, nơi này chính là nơi ở của ta rồi.
Giang Trần đẩy cửa vào, quy củ cũ, trước kiểm tra hoàn cảnh chung quanh. Tuần tra ba bốn vòng, không có bất kỳ ngoài ý muốn, lúc này Giang Trần mới nhàn nhã ngồi ở trên một cái ghế, bắt đầu đọc quy tắc trận đấu.
Thiên Linh khu này, hoàn toàn chính xác bất đồng ba khu thí luyện khác.
Tại Thiên Linh khu, tựa hồ phương chủ sự cố ý bảo hộ tất cả thiên tài, không có an bài bọn hắn liên tục chiến đấu va chạm.
Ở Thiên Linh khu, tựa hồ chú trọng bồi dưỡng Võ Giả hơn.
Tại Thiên Linh khu, khảo hạch là theo điểm tích lũy đến tính toán thành tích.
Mà phương thức đạt được điểm tích lũy, phân hai loại chính.
Theo thứ tự là điểm tích lũy trụ cột, cùng điểm tích lũy tiến giai.
Điểm tích lũy trụ cột, mỗi người đều đồng dạng, phân bốn lĩnh vực, từng lĩnh vực có năm hạng khảo hạch, tổng cộng hai mươi hạng khảo hạch trụ cột.
Từng khảo hạch năm điểm, tổng cộng 100 điểm.
Khảo hạch trụ cột này, ngươi hoàn thành bao nhiêu, liền đạt được điểm tích lũy tương ứng, không hoàn thành, liền không có điểm.
Về phần điểm tích lũy tiến giai, cách đạt được cũng rất nhiều.
Ví dụ như, khiêu chiến những võ giả khác.
Ở chỗ này, khiêu chiến những võ giả khác, ngươi cần lấy ra hai mươi điểm tích lũy. Nếu như ngươi thắng, ngươi có thể cầm lại hai mươi điểm tích lũy của mình, hơn nữa thu được hai mươi điểm tích lũy ban thưởng khác. Nhưng nếu như ngươi thua, hai mươi điểm tích lũy của ngươi liền bị khấu trừ, ngược lại thêm cho người bị khiêu chiến.
Chẳng khác gì là nói, khiêu chiến những võ giả khác, thắng có thể lợi nhuận hai mươi điểm tích lũy; thua, phải móc ra hai mươi điểm tích lũy.
Theo như quy định, từng Võ Giả, mỗi ngày chỉ có thể khiêu chiến một lần.
Đối tượng khiêu chiến, cũng là tùy cơ hội rút ra.
Cái khiêu chiến lợi nhuận điểm tích lũy này, đối với một ít Võ Giả sức chiến đấu mạnh mà nói, là phi thường có lợi. Thậm chí nếu như rút thăm được Võ Giả thực lực kém không nhiều lắm, còn có thể tự định tiền đặt cược.
Cái gì gọi là tự định tiền đặt cược? Là dưới tình huống hai người đều đồng ý, gia tăng điểm tích lũy đánh bạc. Vốn quy định là hai mươi điểm tích lũy.
Nhưng nếu như song phương đều đồng ý, ngươi có thể thêm đến 50, có thể thêm đến 100, thậm chí, ngươi có thể để lên tất cả điểm tích lũy của mình.
Chương 599 Quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu 2
Đương nhiên, tiền đặt cược này, phải là song phương tự nguyện.
Hơn nữa, khâu xét duyệt phi thường nghiêm khắc. Nếu như phát hiện có người cố ý phóng nước, cố ý ăn gian, cố ý đem điểm tích lũy của mình thua cho đồng môn. Như vậy tất cả điểm tích lũy của hai người đều thành số 0.
Cho nên, ở trong hai chu kỳ trước tại Thiên Linh khu, tuy tự định tiền đặt cược có phát sinh, nhưng tiền đặt cược đều không quá lớn, càng không có người trực tiếp đánh bạc tất cả điểm tích lũy của mình.
Dù sao, tư cách khảo hạch ở Thiên Linh khu đến không dễ, ai cũng không muốn bởi vì tâm lý cờ bạc, mà thua sạch điểm tích lũy của mình.
Tại Thiên Linh khu, ai cũng muốn giác trục danh sách sáu mươi bốn người, ai cũng muốn giác trục 16 danh ngạch cuối cùng.
Ai cũng không có khả năng bởi vì quan hệ đồng môn, liền cố ý bại điểm tích lũy cho đối thủ.
Tại Tu Luyện Giới, sự tình hi sinh mình, thành toàn đồng môn không phải là không có, nhưng tuyệt đối không phải dùng loại phương thức này.
Kiếm điểm tích lũy tiến giai, ngoại trừ khiêu chiến những võ giả khác ra, còn có rất nhiều cách.
Ví dụ như nhận nhiệm vụ.
Nhiệm vụ có năm cấp bậc, từ nhất cấp đến ngũ cấp.
Nhiệm vụ nhất cấp, hoàn thành một lần, có thể được mười điểm tích lũy. Làm không được, khấu trừ mười điểm tích lũy.
Nhiệm vụ nhị cấp, hoàn thành một lần, đối ứng hai mươi điểm tích lũy.
Nhiệm vụ tam cấp, hoàn thành một lần, đối ứng bốn mươi điểm tích lũy.
Nhiệm vụ tứ cấp, hoàn thành một lần, đối ứng 100 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ ngũ cấp, hoàn thành một lần, đối ứng hai trăm điểm tích lũy!
Mặc kệ nhiệm vụ cấp nào, ngươi phải có đủ điểm tích lũy để thế chấp. Bởi vì làm không được, sẽ khấu trừ điểm tích lũy ngang nhau.
Ví dụ như ngươi muốn xin nhiệm vụ ngũ cấp, nhất định phải có hai trăm điểm tích lũy. Nếu như không đủ hai trăm điểm tích lũy, ngươi liền không có tư cách xin nhiệm vụ ngũ cấp.
Hơn nữa, căn cứ quy tắc, xin nhiệm vụ, mỗi ngày nhiều nhất là một cơ hội. Nếu như thất bại, trong vòng năm ngày không cho phép xin lần nữa, phải đến ngày thứ sáu mới có thể tiếp tục.
Ngoại trừ những nhiệm vụ thông thường này ra, ngẫu nhiên còn sẽ mở ra một ít nhiệm vụ đặc thù. Nhiệm vụ đặc thù hướng tất cả mọi người, điểm tích lũy cực cao.
Nhưng mà, một tháng nhiều nhất là một lần.
Một khi nhiệm vụ đặc thù xuất hiện, thế tất sẽ khiến những thiên tài ở Thiên Linh khu điên cuồng.
Bởi vì, điểm tích lũy của nhiệm vụ đặc thù cực cao, hơn nữa thất bại sẽ không trừ điểm. Nhưng mà, chỗ đặc thù của nhiệm vụ này, là tham gia nhiệm vụ, sẽ có tính nguy hiểm nhất định.
Quy tắc đại khái là như vậy, tổng thể mà nói, con đường đạt được điểm tích lũy rất nhiều.
Ngoại trừ mỗi tháng 100 điểm tích lũy trụ cột ra, có thể có rất nhiều cơ hội kiếm lấy điểm tích lũy tiến giai.
Nói thí dụ như khiêu chiến những võ giả khác, ví dụ như nhận lấy nhiệm vụ thông thường, ví dụ như tham gia nhiệm vụ đặc thù.
Giang Trần đọc quy tắc mấy lần, trong nội tâm đại khái đã có một ngọn nguồn. Như vậy xem ra, ở Thiên Linh khu, điểm tích lũy giữa những người khảo hạch, có thể sẽ kéo rất lớn.
Mà nhân vật mới vừa tới, chưa hẳn sẽ không có cơ hội.
Bởi vì, ở chỗ này, ngoại trừ điểm tích lũy thông thường ra. Thu hoạch những điểm tích lũy khác, là phải thế chấp điểm tích lũy của mình. Có khả năng phát tài, cũng có khả năng thâm hụt tiền.
Ngươi nhận nhiệm vụ, có khả năng thành công, thì có thể thất bại.
Nếu như một Võ Giả vận khí quá kém, số lần thất bại nhiều, điểm tích lũy xoát xoát xoát khấu trừ mất, rất có thể sẽ trở nên hai bàn tay trắng.
Mà mới tới, nếu như làm gì chắc đó, chưa hẳn không có hi vọng dừng chân ở chỗ này.
- Thiên Linh khu này khảo hạch, thật đúng là phức tạp. Hiện tại ta không có một điểm tích lũy, xem ra chỉ có thể từ điểm tích lũy trụ cột làm lên. Khảo hạch trụ cột tổng cộng hai mươi hạng, cũng không coi là nhiều. 100 điểm này, tranh thủ cầm ổn a. Chờ lấy được 100 điểm này, lại đi nhận lấy một ít nhiệm vụ, từng bước một tích lũy. Hiện tại ta không có điểm tích lũy, không có tiền vốn, không thể cấp tiến quá mức, nếu không một khi bồi mất toàn bộ điểm tích lũy trụ cột kiếm được, vậy thì không có cơ hội lật bàn.
Giang Trần rất rõ ràng, mình là nhân vật mới, không có tiền vốn. Hết thảy bắt đầu từ không. Nếu như thua sạch điểm tích lũy trụ cột, vậy thì chờ trực tiếp giáng cấp.
Bởi vì, từng trận đấu chu kỳ ba tháng thời gian, điểm tích lũy trụ cột cố định chỉ có 100. Một khi bồi mất, liền không có khả năng lật bàn.
Cho nên ngay từ đầu, Giang Trần phải cẩn thận, kiếm lấy điểm tích lũy tiến giai, là tuyệt đối không thể liều lĩnh.
Một khi liều lĩnh, vạn nhất nhận lấy nhiệm vụ liên tục không thể hoàn thành, bồi hết điểm tích lũy trụ cột, hắn chẳng khác nào thành số 0, chỉ có thể nhìn người khác chơi, chờ ba tháng khảo hạch kết thúc, xám xịt trở lại Địa Linh khu.
Sau khi Giang Trần hiểu rõ quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu, trong nội tâm cũng có ngọn nguồn rồi.
- Điểm tích lũy trụ cột, 100 điểm này phải tranh thủ. Trong điểm tích lũy tiến giai, khiêu chiến, có thể thích hợp làm. Càng ổn thỏa, vẫn là xin những nhiệm vụ thông thường kia. Nhiệm vụ nhất cấp có mười điểm tích lũy, mỗi ngày có thể xin. Về phần nhiệm vụ đặc thù, tuy ban thưởng rất nhiều điểm tích lũy, hơn nữa không trừ điểm. Nhưng mà một tháng tối đa một lần, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
- Giai đoạn hiện tại, ta vừa mới cất bước, vẫn là gắng đạt tới ổn thỏa, không thể khinh xuất.
Giang Trần định ra nhạc dạo cho mình, bây giờ hắn đang ở Thiên Linh khu, không có bất kỳ trụ cột, tương đương hết thảy đều bắt đầu từ không, ổn thỏa một ít mới là vương đạo.
- Trước kia đã hoàn thành hai chu kỳ khảo hạch, Võ Giả ở Thiên Linh khu này, khẳng định đã tích lũy đại lượng điểm tích lũy. Cất bước của ta, đã lạc hậu hơn những thứ này rồi. Cũng may thời gian còn rất dài, ba năm, hiện tại mới qua nửa năm. Ta còn có hai năm rưỡi đuổi theo, thời gian vẫn là đầy đủ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ta không bị loại bỏ. Nếu điểm tích lũy không đủ, hết ba tháng, xếp hạng mười mấy tên cuối cùng, sẽ bị đánh về Địa Linh khu.
Loại sự tình này, Giang Trần tuyệt đối không cho phép phát sinh.
- Không biết những Võ Giả đỉnh cấp kia, hiện tại điểm tích lũy đạt tới bao nhiêu?
Giang Trần không có tham gia qua khảo hạch, thật đúng là không cách nào tính chuẩn xác.
- Tuy tạm thời không cách nào tính ra, nhưng những người đỉnh cấp kia, điểm tích lũy vượt qua một ngàn, đoán chừng là khẳng định không có vấn đề gì.
Dù sao, sáu tháng thời gian, 180 ngày. Mặc dù mỗi ngày hoàn thành một nhiệm vụ nhất cấp, vậy cũng có 1800 điểm.
Cái này còn chưa tính hai tháng có 200 điểm tích lũy trụ cột.
Đương nhiên, điểm tích lũy cũng không phải ổn thỏa không giảm. Một khi có nhiệm vụ thất thủ, điểm sẽ giảm. Hơn nữa một khi thất thủ, tiếp qua năm ngày không thể xin nhiệm vụ. Cái này ở trên trình độ nhất định, sẽ ảnh hưởng điểm tích lũy tăng lên.
Chương 600 Gặp lại Long Cư Tuyết
Giang Trần cũng nhìn ra, quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu này, tương đối mà nói, trọng điểm vẫn là bồi dưỡng, để cho những thiên tài kia ở trong ba năm này, có thể lớn lên.
Cho nên, so sánh với khảo hạch khu khác, Thiên Linh khu sẽ thiếu một ít đao quang kiếm ảnh. Điều này hiển nhiên là tránh cho thiên tài đỉnh cấp tầm đó giao phong quá sớm, tránh cho có thiên tài vẫn lạc quá sớm.
Thiên tài đỉnh cấp tầm đó, một khi giao phong, loại va chạm kia rất có thể là trí mạng.
Cho nên, ở Thiên Linh khu, khảo hạch chiến đấu, tương đối sẽ ít đi rất nhiều.
Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có, khiêu chiến những võ giả khác, có thể kiếm hai mươi điểm tích lũy. Đây đối với một ít Võ Giả có tự tin chiến đấu mà nói, không thể nghi ngờ là một con đường rất được hoan nghênh.
Hơn nữa, khảo hạch này tiến hành liên tục, ngẫu nhiên cũng cần một ít giao chiến, đến xác minh tốc độ phát triển của các Võ Giả thoáng một phát.
Loại khiêu chiến này, thường thường sẽ không đấu sống đấu chết. Cường độ chiến đấu, cũng sẽ không giống khu khảo hạch khác kịch liệt như vậy.
Giang Trần biết rõ, đây là bốn đại tông môn cố ý gây ra.
Dù sao, cuối cùng rút ra sáu mươi bốn người mạnh nhất, tiến vào trận chung kết, đến lúc đó, Võ Giả có rất nhiều cơ hội biểu hiện vũ kỹ, có rất nhiều cơ hội phân cao thấp.
Trận chung kết ba năm sau, mới là sân khấu chính thức cho những thiên tài này thi triển võ đạo. Mà ba năm này, là thời gian bọn hắn tu luyện, tiến bộ, tăng lên.
Ở Thiên Linh khu, các loại điều kiện đều phi thường ưu việt.
Hơn nữa, thiên tài các tông tụ tập, mọi người ở trong quan hệ cạnh tranh khẩn trương, lẫn nhau xúc tiến, cảm nhận được áp lực cạnh tranh, muốn không cố gắng cũng khó.
Có đối thủ, có động lực, tiến bộ cũng sẽ nhanh hơn.
Sau khi quen thuộc quy tắc, Giang Trần cũng có kế hoạch sơ bộ. Cái kia chính là mau chóng hoàn thành hai mươi hạng khảo hạch trụ cột, trước tiên nắm tới 100 điểm tích lũy trụ cột đã.
Đã có 100 điểm tích lũy trụ cột này, hắn mới dễ làm cái khác, mới có cơ hội lợi nhuận càng nhiều điểm tích lũy nữa.
Cái này như trong sòng bạc, 100 điểm tích lũy kia, là tiền đặt cược của mình. Phải dùng 100 điểm tích lũy này làm gốc, chậm rãi góp gió thành bão.
Hiện tại, hắn chỉ là một tân thủ mới nhập môn, chỉ có thể chơi trong phạm vi tân thủ. Dù lợi nhuận đủ 100 điểm tích lũy, như nhiệm vụ ngũ cấp, hắn cũng không cách nào xin.
Bởi vì nhiệm vụ ngũ cấp ban thưởng hai trăm điểm tích lũy.
Ban thưởng hai trăm điểm tích lũy, liền cần hai trăm điểm tích lũy thế chấp.
- Mặc kệ. Vừa tới Thiên Linh khu, ngược lại nên đi nhìn xem, quan sát đối thủ cạnh tranh khác một chút.
Thời điểm Giang Trần ở Huyền Linh khu, Địa Linh khu, cũng không có tận lực đi lý giải đối thủ.
Bởi vì, ở hai khu vực kia, hắn có ưu thế, trên cơ bản không cần lý giải đối thủ, cũng có thể lấy được ưu thế áp đảo.
Nhưng là, Thiên Linh khu này lại bất đồng. Có thể đến Thiên Linh khu, đều là ở trong bốn đại tông môn, chọn kỹ lựa khéo ra thiên tài, là tinh anh trong tinh anh.
Từng đối thủ ở đây, đều không thể coi thường. Hơn nữa, mấu chốt nhất là, những đối thủ này đã ở Thiên Linh khu hoàn thành hai kỳ sáu tháng thí luyện, trình độ quen thuộc nơi này, trình độ nắm giữ quy tắc, khẳng định đều mạnh hơn những tân thủ bọn hắn rất nhiều.
Đương nhiên, Thiên Linh khu đồng dạng như khu vực khác, ngoại trừ địa điểm chỉ định, địa phương khác, cơ bản không thể xông loạn.
Một khi xông loạn, sẽ bị các loại cấm chế trận pháp công kích.
Mà khu vực có thể hoạt động, ngoại trừ khu vực Võ Giả cư trú, là Thiên Linh quảng trường. Chỗ đó có khu khảo hạch trụ cột, có khu tuyên bố nhiệm vụ, cũng có khu lôi đài tỷ võ.
Mà khu vực cư trú, ngoại trừ đường đi, chỗ ở của người khác, đều là lĩnh vực tư nhân, không có chủ nhân cho phép, Giang Trần là không có khả năng xông loạn.
Hắn ở bên ngoài đi dạo một vòng, nhưng lại phát hiện, bên ngoài căn bản không có người đi dạo.
- Xem ra, ta quá ngây thơ rồi. Một tấc quang âm một tấc vàng, lúc tu luyện tốt, không có Võ Giả nào sẽ đi dạo ở bên ngoài.
Giang Trần tự giễu lắc đầu, cẩn thận ngẫm lại, mình ở Thiên Linh khu này căn bản không có bất luận bằng hữu gì, nếu như cần phải nói có quen biết cũ gì, tính đi tính lại, chỉ sợ cũng chỉ mấy cái.
Tử Dương Tông Long Cư Tuyết, Sở Tinh Hán, còn có ban đầu ở biên cảnh Thiên Quế Vương Quốc vây công Đông Phương Câu Ngọc cùng Điền Thiệu, Tử Dương Tông đệ tử La Hoàng; đương nhiên, còn có Bảo Thụ Tông Thiết Đạt Chí cùng Chu Dật.
Những người này, thuần một sắc đều là đối đầu.
Giang Trần nghĩ tới đây, cũng không khỏi cười khổ. Mình ở Thiên Linh khu còn không có cất bước, tính toán cường địch, thì có bốn năm cái rồi.
Đi dạo một hồi, Giang Trần cảm thấy không thú vị, liền về trong phòng.
Nhìn những Võ Giả của Thiên Linh khu kia đều đóng cửa khổ tu, Giang Trần cũng cảm giác gấp gáp.
- Có lẽ, Thiên Linh khu này, Tiên cảnh tứ trọng duy nhất, chính là ta a?
Giang Trần tự giễu cười cười, trong nội tâm càng có cảm giác gấp gáp.
Thời điểm Giang Trần sơ thí năm cửa, đột phá Tiên cảnh tứ trọng. Tại Huyền Linh khu cùng Địa Linh khu khảo hạch, trọn vẹn nửa năm, Giang Trần tu luyện cũng chăm chỉ, nhưng mà trọng tâm đặt ở tu luyện Thần Ma Cửu Biến, cái này không thể nghi ngờ chiếm dụng rất nhiều thời gian.
Bất quá, Linh Hải của hắn không ngừng hấp thu Linh lực, mỗi ngày cũng tốn không ít thời gian đi tu luyện củng cố, cộng thêm chiến đấu ở hai khu khảo hạch, cùng với mỗi ngày luận bàn cùng Lưu Văn Thải.
Trong thực chiến, làm cho tu vi của Giang Trần cũng vững bước tăng lên.
Tuy hiện tại hắn còn không có đột phá đến Tiên cảnh ngũ trọng, nhưng cách một bước kia, chỉ là một tầng hơi mỏng. Tùy thời có khả năng đột phá.
- Đến Thiên Linh khu này, có hoàn cảnh ưu việt như vậy, có lẽ ta nên nếm thử một chút, nói không chừng trong ba tháng này, linh cảm vừa hiện, liền tiến nhập Tiên cảnh ngũ trọng.
Tiên cảnh ngũ trọng, chính xác ra, là Địa Linh cảnh trung kỳ.
Từ Tiên cảnh tứ trọng đến Tiên cảnh ngũ trọng, chỉ là một quá trình tích lũy.
Nhưng một đường này, chênh lệch lại rất lớn.
Tại Địa Linh khu, Tiên cảnh ngũ trọng rất ít, đại bộ phận đều là Tiên cảnh tứ trọng.
Nhưng ở Thiên Linh khu, trừ Giang Trần ra, căn bản tìm không thấy Tiên cảnh tứ trọng thứ hai.
- Đột phá đến Tiên cảnh ngũ trọng, chỉ là một sự tình nước chảy thành sông. Hiện tại, ta chỉ kém một bước, một cơ hội đột phá. Có lẽ là một lần đốn ngộ, có lẽ là một lần chiến đấu, có lẽ là một lần lơ đãng xoay người, cái linh cảm kia liền tới.
Giang Trần đối với tu luyện cảm ngộ rất sâu, biết rõ loại cơ hội này, có thể ngộ nhưng không thể cầu, không cần phải đi cưỡng cầu. Càng cưỡng cầu, càng có khả năng dục tốc bất đạt.
Càng dùng tâm bình tĩnh đối đãi, Tâm lực càng cường, thời khắc mấu chốt, lại càng có khả năng đột phá.
Ở trong hoàn cảnh mới, Giang Trần vượt qua một ngày một đêm. Ngày hôm sau thời gian tập hợp còn chưa đến, Giang Trần liền đi tới Thiên Linh quảng trường.
- Đây là hai bình thú huyết, có lẽ hữu dụng với các ngươi. Các ngươi đều là đệ tử Vạn Linh Tông, xưa nay tu luyện, là luyện hóa thú huyết a? Nhất là Văn Thải, ta cảm giác thiên phú căn cốt của ngươi, rất khác người thường, còn không có hoàn toàn khai phát ra. Trong cơ thể của ngươi, có lẽ còn có bí mật càng lớn. Bất quá, ta tạm thời cũng sờ không rõ. Hai bình thú huyết này, các ngươi cầm lấy đi luyện hóa. Nhớ kỹ, nhất định phải tự mình luyện hóa, tuyệt không có thể tặng người. Không nên hỏi đây là thú huyết gì, cũng không nên hỏi là cấp bậc gì. Nói ngắn lại, thú huyết này cực kỳ trân quý, nếu mất đi, các ngươi sẽ hối hận suốt đời.
Thú huyết này, chính là lấy được trên người Chu Lân Hỏa Tích. Lúc trước Giang Trần tặng huyết nhục cho Phệ Kim Thử nhất tộc, nhưng mình cũng góp nhặt không ít.
Loại bình nhỏ này, hắn tối thiểu góp nhặt hơn mười bình. Bất quá, đối với Chu Lân Hỏa Tích khổng lồ mà nói. Hơn mười bình, cũng không quá đáng là một phần ngàn máu huyết của Chu Lân Hỏa Tích.
Chu Lân Hỏa Tích, chính là Thánh phẩm Linh thú, có thể so với Nguyên Cảnh Tôn Giả của nhân loại.
Thú huyết cấp bậc này, đừng nói hai người bọn họ, coi như là Vạn Linh Tông lão tổ Cửu Sư Tôn Giả, chỉ sợ cũng rất khó lấy tới.
Đương nhiên, chỉ hai bình nhỏ như vậy, còn không cách nào để cho một người thoát thai hoán cốt.
Bất quá, cho dù là một chút như vậy, nghịch thiên thay huyết, cải biến thiên phú thoáng một phát, đó cũng là phi thường kinh người.
Thánh phẩm Linh thú, cho dù là một chút huyết mạch, cũng đủ để một Võ Giả dùng suốt đời.
Hai người thấy Giang Trần dặn dò như thế, đều không dám lãnh đạm. Thu đi qua, trảo trên tay, hai người lập tức cảm giác được một cỗ Linh lực cường đại, phảng phất muốn xâm nhập toàn thân bọn hắn.
- Huyết khí thật mạnh!
Lục Tiểu Bàn nhịn không được kinh hô.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, trong nội tâm lại nói, máu huyết của Thánh phẩm Linh thú, có thể không mạnh sao?
Hai người thế mới biết, thú huyết này không đơn giản, đều như nhặt được chí bảo thu vào.
- Nhớ kỹ, việc này không thể ngoại truyền, càng không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ, nếu không đối với các ngươi mà nói, là tai hoạ ngập đầu.
- Vâng, ta nằm mơ cũng tuyệt không nói ra!
Lục Tiểu Bàn bề bộn tỏ thái độ.
Lưu Văn Thải nhẹ gật đầu, nhưng thái độ kia đã nói rõ hết thảy.
- Văn Thải, đây là tâm đắc ngự thú lần trước ngươi cho ta, ta xem thoáng một phát, cảm thấy rất không tồi. Hiện tại ta đã nắm giữ, trả lại cho ngươi. Ta ở trong đó làm một ít bổ sung, có lẽ đối với ngươi có dẫn dắt. Ngươi không có việc gì thì nhìn một chút.
Giang Trần đem một bộ quyển trục, đẩy trả lại cho Lưu Văn Thải.
Tiếp đó, ba người bắt đầu uống rượu, thiên nam địa bắc, vui sướng trò chuyện. Thẳng đến nửa đêm sắp sáng, Lục Tiểu Bàn mới đưa ra cáo từ trước.
Hắn cảm thụ được thú huyết ở trên thân thể, cách cái chai còn đang không ngừng tản mát ra khí thế cường đại, để cho lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, nhịn không được muốn sớm chút trở về, luyện hóa thú huyết.
Giang Trần cười cười, đưa Lục Tiểu Bàn ra tiểu viện.
Lưu Văn Thải có chút xấu hổ, cười cười:
- Tính tình của hắn chính là như vậy, Bàn Thạch huynh, ngươi cũng đừng trách móc. Hắn người này, thời khắc mấu chốt vẫn có nguyên tắc, đáng giá kết giao.
Giang Trần cười ha ha:
- Đây chính là chỗ đáng yêu của hắn, ta sao lại trách tội, đến, chúng ta đi vào uống tiếp.
Hai người trở về tiểu viện, lại tiếp tục uống.
Vừa rồi có Lục Tiểu Bàn, Giang Trần lo lắng hắn dấu không được chuyện, có một số việc không có nói rõ. Lúc này chỉ có Lưu Văn Thải, Giang Trần mới nói:
- Văn Thải, thú huyết này, hiệu quả đối với ngươi, có lẽ gấp 10 lần Tiểu Bàn. Ta luận bàn với ngươi mấy tháng, thủy chung cảm thấy trong cơ thể ngươi, còn có lực lượng không có kích phát ra, còn có tiềm lực không có phát huy hết. Chai thú huyết này, sau khi ngươi trở về, liền luyện hóa nó, chắc chắn có chỗ tốt không tưởng được. Nói không chừng, ba tháng sau, ngươi có khả năng giết vào Thiên Linh khu.
- Cái gì?
Ánh mắt của Lưu Văn Thải lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn từ đếm ngược ở Địa Linh khu, giết đến trước 100, cảm thấy đã rất Thần Thoại rồi.
Giết đến Thiên Linh khu?
Nói thật, Lưu Văn Thải căn bản không có nghĩ tới. Nếu như Giang Trần vẫn còn ở Địa Linh khu, mỗi ngày luận bàn, Lưu Văn Thải còn có mấy phần tin tưởng.
Nhưng mà bây giờ, Bàn Thạch huynh sắp ly khai, Lưu Văn Thải cảm giác về sau mình tăng lên, khẳng định sẽ không có nhanh như vậy nữa.
- Nhớ kỹ, không nên hoài nghi tiềm lực của mình. Cũng không nên hoài nghi chai thú huyết này. Đúng rồi, ta cho ngươi thêm một vật, có lẽ có thể trở thành binh khí tiện tay của ngươi.
Giang Trần lại lấy ra một vật, to ước chừng như cánh tay một đứa bé, trắng như ngà voi, cho người một loại cảm giác quý báu.
- Cái này là thú cốt, cùng chai thú huyết kia đều từ một con Linh thú. Thú cốt này, ngày khác nếu ngươi có thể mời được Luyện Khí Sư cường đại, tiến hành luyện chế, dung nhập các loại Thần Văn trận pháp, sức chiến đấu sẽ kinh người. Cho dù hiện tại nó ở trạng thái tự nhiên, Linh khí sáu luyện bảy luyện, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Linh khí, cái kia gần kề chỉ là Linh khí.
Mà thú cốt này, chính là từ trên người Chu Lân Hỏa Tích lấy ra. Xương cốt của Thánh phẩm Linh thú, trình độ cường đại có thể nghĩ.
Bây giờ Lưu Văn Thải đối với Giang Trần, là nói gì nghe nấy, nhận lấy linh cốt, tay xoay qua xoay lại, cảm nhận được lực lượng cường đại, phảng phất như cùng hắn trời sinh có cộng minh, tản mát ra gợn sóng Linh lực cường đại, hình thành từng đạo khí tràng đáng sợ.
- Cái thú cốt này, không đơn giản a.
Trong mắt Lưu Văn Thải bốc lên tinh quang.
- Bàn Thạch huynh, ta phát hiện, ta thiếu nợ ngươi càng ngày càng nhiều rồi. Nếu ta là nữ tử, có lẽ sẽ lấy thân báo đáp, mới có thể báo đáp được a.
Giang Trần liếc mắt:
- Cút!
Lưu Văn Thải cười hắc hắc:
- Đừng nóng giận, đừng nóng giận. Đến uống rượu.
Hai người uống rất tận hứng, mắt thấy đã sắp sáng, lúc này Lưu Văn Thải mới cáo từ. Giang Trần lần nữa tiễn đưa ra ngoài cửa, vỗ vỗ bờ vai của hắn:
- Nhớ kỹ, sau khi trở về, cái quyển trục kia, có thể nghiên cứu thoáng một phát.
Lưu Văn Thải nghe Giang Trần lần nữa nhắc tới quyển trục, có chút kì quái. Vô ý thức nhẹ gật đầu:
- Bàn Thạch huynh, sau này còn gặp lại.
- Ba tháng sau, ta hi vọng ở Thiên Linh khu chứng kiến ngươi.
Giang Trần thản nhiên nói.
Thiên Linh khu? Lần đầu tiên, trong nội tâm Lưu Văn Thải sinh ra một loại tin tưởng mãnh liệt.
Từ biệt Giang Trần, Lưu Văn Thải trở lại tiểu viện, hắn cũng không có vội vã luyện hóa bình thú huyết kia, mà là mở ra quyển trục.
- Ân? Đây là cái gì?
Lưu Văn Thải lập tức phát hiện, nội dung ở trong quyển trục này, vậy mà hoàn toàn không phải nội dung mà lúc ấy hắn đưa cho Giang Trần.
Quyển trục vẫn là quyển trục kia, nhưng mà, nội dung đã không phải nội dung nguyên lai.
- Cái này...
Đột nhiên hai mắt Lưu Văn Thải sáng ngời.
Chương 597 Lưu Văn Thải thoát thai hoán cốt 2
- Đây là tâm đắc phương diện đào tạo Linh thú, ân, đây là tâm đắc luyện hóa thú huyết, còn có...
Lưu Văn Thải nhìn kỹ, thật sự là quá giật mình. Hắn phát hiện, những tâm đắc này, từng chữ vậy mà đều thâm ảo như vậy.
Coi như là điển tịch trân quý nhất của Vạn Linh Tông, tựa hồ so với nội dung ở trong quyển trục, cũng có chỗ không bằng.
- Lợi hại! Thật sự là lợi hại!
Lưu Văn Thải càng xem càng giật mình, càng xem nụ cười trên mặt càng nhiều. Hắn phát hiện, mình nhặt được bảo rồi! Nội dung ở trong quyển trục này, chỉ sợ coi như là Cửu Sư lão tổ gặp được, cũng sẽ giật mình nói không nên lời.
- Cái này... Bàn Thạch huynh rốt cuộc là yêu nghiệt gì a? Hắn lại cho ta quyển trục trân quý như thế? Hắn... chẳng lẽ hắn là Thần linh chuyển thế không gì làm không được sao?
Vẻ mặt Lưu Văn Thải khiếp sợ cùng hưng phấn, tay cơ hồ run rẩy, thu quyển trục vào, cẩn thận bỏ vào trong trữ vật giới chỉ của mình.
- Nội dung quyển trục này, ta tối thiểu phải mất vài thập niên mới có thể tiêu hóa được. Ta nhất định phải hảo hảo trân tàng, tuyệt không có thể tiết lộ ra. Nếu không, ta nhất định sẽ bị vô số thiên tài tông môn nhìn chằm chằm. Thậm chí những cự đầu tông môn kia, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
Lưu Văn Thải biết rõ sức nặng của đồ vật trong tay, cái này nếu rơi vào tay Vạn Linh Tông, tuyệt đối là trấn tông chi bảo.
- Bàn Thạch huynh, thực không phải là phàm nhân a. Ta và hắn bất quá là bèo nước gặp nhau, tỉnh táo tương tích, hắn lại dùng trọng bảo này tặng ta. Lưu Văn Thải ta nhất định phải vươn lên, không cho Bàn Thạch huynh thất vọng!
- Bàn Thạch huynh, ba tháng! Ba tháng sau, ta nhất định sẽ cố gắng giết đến Thiên Linh khu, cùng ngươi tụ họp!
Đột nhiên tin tưởng của Lưu Văn Thải lại bạo tăng.
Hiện tại hắn biết, mình đã gặp được quý nhân.
Hiện tại hắn cũng tinh tường, mặc dù Bàn Thạch huynh này xuất thân thế tục, nhưng nhất định nhất phi trùng thiên, coi như là những Võ Giả ở Thiên Linh khu kia, chỉ sợ cũng trói buộc không được hắn!
Bỗng nhiên tầm đó, Lưu Văn Thải nhớ lúc ở Huyền Linh khu, mình mời chào Giang Trần, Tử Dương Tông Quách Nhân cũng ra mặt mời chào.
Lúc ấy Giang Trần châm chọc Quách Nhân là ếch ngồi đáy giếng, trong mắt chỉ có liên minh 16 nước, chỉ có bốn đại tông môn.
Hiện tại xem ra, chí hướng của Bàn Thạch huynh rộng lớn, đã sớm nhảy ra phạm vi liên minh 16 nước, đứng ở chỗ rất cao nhìn vấn đề rồi.
- Xem ra, mặc dù là bốn đại tông môn, cũng chỉ là ván cầu của Bàn Thạch huynh mà thôi. Buồn cười, Thủy Nguyệt Đại Sư kia uổng công chèn ép! Dùng tài hoa kinh thế của Bàn Thạch huynh, há là lão bà như nàng có thể ngăn cản sao? Ta có thể dự đoán được, một khi Bàn Thạch huynh lộ ra phong mang, tất cả thiên tài của bốn đại tông môn, sẽ u ám không sáng! Toàn bộ thất sắc!
- Ân, ta cũng phải tranh thủ một chút. Đúng rồi, thú huyết! Bàn Thạch huynh năm lần bảy lượt dặn dò thú huyết này không tầm thường, tin tưởng tất nhiên không phải tục vật.
Lưu Văn Thải từ trong nội dung quyển trục, liền suy đoán ra, cái thú huyết này, chỉ sợ cũng không đơn giản. còn có cây thú cốt kia!
Lưu Văn Thải cảm giác mình thoáng cái từ một tiểu tử nghèo, biến thành đại phú hào, toàn bộ nội tâm đều phi thường phong phú, hưng phấn.
Nói làm liền làm, Lưu Văn Thải lấy thú huyết ra, bắt đầu luyện hóa.
Nhưng khi thú huyết vừa dung nhập vào thân thể, Lưu Văn Thải phảng phất nghe được trong cơ thể mình có đồ vật gì đó ầm ầm sụp đổ, đón lấy, cả người hắn như lũ bộc phát bất ngờ, ầm ầm gầm hét lên.
Tạch tạch tạch!
Cốt cách toàn thân Lưu Văn Thải, phát ra thanh âm như rang đậu.
Đón lấy…
Từng cây xương cốt, giọt giọt huyết dịch, từng khúc huyết nhục, phảng phất đều bị đánh nát, sau đó gây dựng lại, lại đánh nát, lại lần nữa khôi phục.
- Cái này... Đây là có chuyện gì?
Ở trên người Lưu Văn Thải, phảng phất tích chứa một kho năng lượng, mà thời khắc này, kho năng lượng kia thoáng cái mở ra, tràn đầy tính bạo tạc.
Quần áo trên người bị chấn nát, từng khúc toái mất, cơ bắp rắn chắc cũng từng bước lộ ra ngoài.
Giờ phút này, da thịt toàn thân hắn, hiện ra từng đạo phù văn kỳ quái, phù văn kia mảnh như nòng nọc, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần bí.
- A!
Lưu Văn Thải phát ra gầm nhẹ giống như dã thú, đôi mắt bởi vì sung huyết quá độ, mà dị thường hung hãn.
- Cái này... Đây là thú huyết gì a?
Trong đầu Lưu Văn Thải hiện lên một đạo toái niệm.
Vạn Linh Tông tu luyện, luyện hóa thú huyết, cái kia là chuyện thường ngày. Thế nhưng mà biến cố lúc này, hắn lại chưa bao giờ đụng phải.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Trùng kích không ngừng, rốt cục chậm rãi dừng lại. Lưu Văn Thải kiệt sức, nằm trên mặt đất, toàn thân xụi lơ.
- Ân? Không đúng, độ tinh khiết huyết mạch của ta, tựa hồ xuất hiện biến hóa, khí hải của ta, cũng xảy ra bất đồng! Làm sao có thể? Khí hải của ta, sao thoáng cái trở nên sạch sẽ như thế? Những tạp chất trước kia đâu? Còn có tạp chất trong huyết mạch của ta, vậy mà cũng không thấy rồi!
Phát hiện này, làm cho Lưu Văn Thải thoáng cái ngồi dậy.
- Cái này... Điều này sao có thể? Một lọ thú huyết, vậy mà tẩy tủy phạt mao, để cho ta thoát thai hoán cốt? Không đúng, đây không phải thoát thai hoán cốt gì, chỉ là thanh trừ tạp chất trong cơ thể ta. Đúng rồi, ta cảm giác trong nháy mắt vừa rồi đó, ở trên người của ta có một lực lượng cường đại thức tỉnh. Chẳng lẽ, là lực lượng trong cơ thể ta, tự mình hoàn thành thoát thai hoán cốt?
- Ta nhớ Bàn Thạch huynh từng nói, tựa hồ trong cơ thể ta ẩn chứa tiềm lực gì đó. Chẳng lẽ nói, là thú huyết này, kích phát tiềm lực trong cơ thể ta?
Hiện tại đầu óc của Lưu Văn Thải cũng rất hỗn loạn, hắn chỉ biết là, bây giờ thiên phú của mình, tuyệt đối sẽ không kém những thiên tài đỉnh cấp kia.
Nhìn độ tinh khiết của Linh Hải giờ phút này, đây quả thực là cấp bậc không linh.
Lưu Văn Thải đắm chìm trong vui mừng, đối với biến hóa bất thình lình, hắn cũng nói không nên lời. Nhưng mà, đây không thể nghi ngờ là một hiện tượng phi thường tốt. Hắn biết rõ, thiên phú của mình, thoáng cái tăng lên ít nhất năm ba lần.
Mà trên người hắn phát ra dã tính, càng là gấp bội trước kia. Vạn Linh Tông, gần đây truy cầu dã tính. Thuần phục Linh thú, cũng cần dã tính. Tại Vạn Linh Tông, dã tính là một loại mị lực, càng là một loại khí chất, là biểu tượng của thực lực cùng thiên phú.
Mà giờ khắc này, dã tính trên người Lưu Văn Thải, quả thực đã nhận được phóng thích hoàn mỹ. Ở trên người hắn, có một loại khí tức bạo tạc, đây là một loại tiêu chí khi khí huyết cường đại!
- Bàn Thạch huynh?
Lưu Văn Thải hưng phấn chạy đến địa bàn của Giang Trần, muốn hỏi đến tột cùng, nhưng mà phát hiện, cái tiểu viện này, đã người đi nhà trống.
- Đi rồi sao?
Lưu Văn Thải kinh ngạc nhìn qua tiểu viện vắng vẻ, biết rõ Bàn Thạch huynh hẳn là đã xuất phát đi Thiên Linh khu trình diện.
- Bàn Thạch huynh, đa tạ ngươi.
Chương 598 Quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu 1
Tuy người đi rồi, nhưng Lưu Văn Thải vẫn cung kính ở bên ngoài tiểu viện của Giang Trần bái hạ.
- Ba tháng sau, ta tất sát nhập Thiên Linh khu, cùng Bàn Thạch huynh tụ họp tình huynh đệ!
Giờ phút này, Lưu Văn Thải dâng lên tin tưởng trước nay chưa có.
...
Thiên Linh khu, cùng trong tưởng tượng của Giang Trần không sai biệt lắm, là một địa phương tràn đầy Linh lực.
So sánh với Thiên Linh khu, Địa Linh khu quả thật kém xa.
- Hoan nghênh đi vào Thiên Linh khu.
Một giám khảo phi thường nhiệt tình chào hỏi bọn hắn.
Ở Thiên Linh khu, có bốn người phụ trách, phân biệt đến từ bốn đại tông môn.
- Căn cứ quy tắc, đánh số của các ngươi sẽ xếp hạng mười tên cuối cùng ở Thiên Linh khu. Tất cả thành tích khảo hạch ở Thiên Linh khu, sẽ bắt đầu từ con số không.
Hết thảy thành tích bắt đầu từ không?
Giang Trần sững sờ, cái này cần tuyên bố sao? Một chu kỳ khảo hạch mới, đương nhiên là bắt đầu từ không.
- Ha ha, xem nét mặt của các ngươi, nhất định cảm thấy rất kỳ quái, vì cái gì ta sẽ nói những lời này. Không nên cảm thấy kỳ quái, bởi vì, đây là Thiên Linh khu. Thiên Linh khu khảo hạch, cùng khu khác bất đồng. Ở đây điểm tích lũy của mỗi một chu kỳ, đều sẽ bảo lưu. Từng người khảo hạch từ phía dưới đi lên, tích lũy đều là không.
- Giám khảo đại nhân, chu kỳ thứ nhất ta ở Thiên Linh khu, nhưng vì tích lũy ít, rớt xuống Địa Linh khu, nhưng mà ta ở Địa Linh khu biểu hiện rất tốt, lại giết trở về. Chẳng lẽ ta không thể nhận thành tích trước kia của ta sao?
Võ Giả như vậy, có mấy cái.
Chu kỳ thứ nhất ở Thiên Linh khu, bài danh đếm ngược Top 10, bị đánh xuống Địa Linh khu. Chu kỳ thứ hai ở Địa Linh khu biểu hiện ưu việt, lại giết trở về.
Hiện tại tới chu kỳ thứ ba, bọn hắn lại tới Thiên Linh khu. Hiển nhiên, bọn hắn nghe nói điểm tích lũy bảo lưu, dĩ nhiên là muốn cầm lại điểm tích lũy trước kia của mình.
Giám khảo kia cười nhạt một tiếng:
- Thật có lỗi, chỉ cần ly khai Thiên Linh khu, điểm tích lũy sẽ thành số 0. Lần nữa giết trở lại, cũng chỉ có thể tính toán như nhân vật mới, bắt đầu từ không.
Sắc mặt những Võ Giả kia thoáng cái liền thay đổi:
- Cái này... Cái này không công bình a. Bọn họ ở chỗ này hoàn thành hai chu kỳ khảo hạch, điểm tích lũy khẳng định rất nhiều. Chúng ta bắt đầu từ không, như vậy khảo hạch này, chẳng lẽ chúng ta chạy theo hình thức sao? Sao có thể so với bọn hắn?
- Chạy theo hình thức?
Giám khảo kia cười lạnh lùng.
- Ngay cả chính ngươi cũng không tin tưởng, ngươi tham gia khảo hạch hay không, còn có ý nghĩa gì? Thi đấu tuyển bạt này, tuyển bạt là thiên tài. Thiên tài chính thức, nên có đủ bổn sự chiến thắng nghịch cảnh. Nếu không loại tầm thường, lấy tới làm gì dùng? Nếu như ngươi thật sự có bổn sự, có thiên phú, tại sao lại từ Thiên Linh khu rơi xuống Địa Linh khu? Chẳng lẽ là chúng ta cố ý đuổi ngươi đi hay sao?
Võ Giả kia á khẩu không trả lời được.
Giang Trần ở một bên, một mực không nói gì, tuy trong nội tâm cảm thấy quy tắc này có chút khoa trương, nhưng không có tự đòi mất mặt, đi kháng nghị cái gì.
Quy tắc là người ta định, ngươi đi nghi vấn quy tắc của người ta, đó là tự đòi mất mặt.
- Tốt rồi, quy củ cũ, mỗi người tới chỗ này, trước hiểu rõ quy tắc khảo hạch của Thiên Linh khu thoáng một phát. Thiên Linh khu khảo hạch, cùng khu khác hoàn toàn bất đồng. Ở chỗ này, các ngươi tiếp nhận khảo nghiệm, không đơn thuần là chiến đấu trên lôi đài.
- Đi lên nhận lấy Minh Bài dự thi của các ngươi, tất cả lĩnh một phần quy tắc để tìm hiểu a!
Tuy nơi này có mấy người nguyên lai là từ Thiên Linh khu đi ra, nhưng tới lần nữa, đều là nhân vật mới, đánh số dự thi cũng sẽ phân phối một lần nữa.
Thiên Linh khu tổng cộng có 100 người, bọn hắn vừa tấn chức lên, tự nhiên là từ 91 đến 100.
Giang Trần ở Địa Linh khu là quán quân, cho nên, đánh số của hắn là 91.
Nhận Minh Bài của mình, lại nhận lấy một phần quy tắc dự thi.
- Tốt rồi, quy củ cũ, ngày đầu tiên không có bất luận khảo hạch gì. Bắt đầu từ ngày mai, kỳ khảo hạch thứ ba chính thức bắt đầu.
- Nhớ kỹ, Thiên Linh khu chỉ hoan nghênh thiên tài chính thức, không chào đón phế vật chỉ biết phàn nàn, mà không đi cố gắng. Đều hảo hảo đọc quy tắc thoáng một phát, tới muộn, cũng không phải là nhất định sẽ thua! Tốt rồi, giải tán!
Giang Trần thấy giám khảo nói xong, cũng không lưu lại, trực tiếp đi tìm chỗ ở của mình.
Thiên Linh khu, diện tích ít nhất gấp năm lần Địa Linh khu, phân phối mỗi một Võ Giả, đều là độc môn độc viện, phi thường thanh tịnh, hoàn toàn không lo lắng bị quấy rầy.
Giang Trần đi vào tiểu viện số 91, nhìn tiểu viện u tĩnh này, tự nhủ:
- Ba tháng tiếp, nơi này chính là nơi ở của ta rồi.
Giang Trần đẩy cửa vào, quy củ cũ, trước kiểm tra hoàn cảnh chung quanh. Tuần tra ba bốn vòng, không có bất kỳ ngoài ý muốn, lúc này Giang Trần mới nhàn nhã ngồi ở trên một cái ghế, bắt đầu đọc quy tắc trận đấu.
Thiên Linh khu này, hoàn toàn chính xác bất đồng ba khu thí luyện khác.
Tại Thiên Linh khu, tựa hồ phương chủ sự cố ý bảo hộ tất cả thiên tài, không có an bài bọn hắn liên tục chiến đấu va chạm.
Ở Thiên Linh khu, tựa hồ chú trọng bồi dưỡng Võ Giả hơn.
Tại Thiên Linh khu, khảo hạch là theo điểm tích lũy đến tính toán thành tích.
Mà phương thức đạt được điểm tích lũy, phân hai loại chính.
Theo thứ tự là điểm tích lũy trụ cột, cùng điểm tích lũy tiến giai.
Điểm tích lũy trụ cột, mỗi người đều đồng dạng, phân bốn lĩnh vực, từng lĩnh vực có năm hạng khảo hạch, tổng cộng hai mươi hạng khảo hạch trụ cột.
Từng khảo hạch năm điểm, tổng cộng 100 điểm.
Khảo hạch trụ cột này, ngươi hoàn thành bao nhiêu, liền đạt được điểm tích lũy tương ứng, không hoàn thành, liền không có điểm.
Về phần điểm tích lũy tiến giai, cách đạt được cũng rất nhiều.
Ví dụ như, khiêu chiến những võ giả khác.
Ở chỗ này, khiêu chiến những võ giả khác, ngươi cần lấy ra hai mươi điểm tích lũy. Nếu như ngươi thắng, ngươi có thể cầm lại hai mươi điểm tích lũy của mình, hơn nữa thu được hai mươi điểm tích lũy ban thưởng khác. Nhưng nếu như ngươi thua, hai mươi điểm tích lũy của ngươi liền bị khấu trừ, ngược lại thêm cho người bị khiêu chiến.
Chẳng khác gì là nói, khiêu chiến những võ giả khác, thắng có thể lợi nhuận hai mươi điểm tích lũy; thua, phải móc ra hai mươi điểm tích lũy.
Theo như quy định, từng Võ Giả, mỗi ngày chỉ có thể khiêu chiến một lần.
Đối tượng khiêu chiến, cũng là tùy cơ hội rút ra.
Cái khiêu chiến lợi nhuận điểm tích lũy này, đối với một ít Võ Giả sức chiến đấu mạnh mà nói, là phi thường có lợi. Thậm chí nếu như rút thăm được Võ Giả thực lực kém không nhiều lắm, còn có thể tự định tiền đặt cược.
Cái gì gọi là tự định tiền đặt cược? Là dưới tình huống hai người đều đồng ý, gia tăng điểm tích lũy đánh bạc. Vốn quy định là hai mươi điểm tích lũy.
Nhưng nếu như song phương đều đồng ý, ngươi có thể thêm đến 50, có thể thêm đến 100, thậm chí, ngươi có thể để lên tất cả điểm tích lũy của mình.
Chương 599 Quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu 2
Đương nhiên, tiền đặt cược này, phải là song phương tự nguyện.
Hơn nữa, khâu xét duyệt phi thường nghiêm khắc. Nếu như phát hiện có người cố ý phóng nước, cố ý ăn gian, cố ý đem điểm tích lũy của mình thua cho đồng môn. Như vậy tất cả điểm tích lũy của hai người đều thành số 0.
Cho nên, ở trong hai chu kỳ trước tại Thiên Linh khu, tuy tự định tiền đặt cược có phát sinh, nhưng tiền đặt cược đều không quá lớn, càng không có người trực tiếp đánh bạc tất cả điểm tích lũy của mình.
Dù sao, tư cách khảo hạch ở Thiên Linh khu đến không dễ, ai cũng không muốn bởi vì tâm lý cờ bạc, mà thua sạch điểm tích lũy của mình.
Tại Thiên Linh khu, ai cũng muốn giác trục danh sách sáu mươi bốn người, ai cũng muốn giác trục 16 danh ngạch cuối cùng.
Ai cũng không có khả năng bởi vì quan hệ đồng môn, liền cố ý bại điểm tích lũy cho đối thủ.
Tại Tu Luyện Giới, sự tình hi sinh mình, thành toàn đồng môn không phải là không có, nhưng tuyệt đối không phải dùng loại phương thức này.
Kiếm điểm tích lũy tiến giai, ngoại trừ khiêu chiến những võ giả khác ra, còn có rất nhiều cách.
Ví dụ như nhận nhiệm vụ.
Nhiệm vụ có năm cấp bậc, từ nhất cấp đến ngũ cấp.
Nhiệm vụ nhất cấp, hoàn thành một lần, có thể được mười điểm tích lũy. Làm không được, khấu trừ mười điểm tích lũy.
Nhiệm vụ nhị cấp, hoàn thành một lần, đối ứng hai mươi điểm tích lũy.
Nhiệm vụ tam cấp, hoàn thành một lần, đối ứng bốn mươi điểm tích lũy.
Nhiệm vụ tứ cấp, hoàn thành một lần, đối ứng 100 điểm tích lũy.
Nhiệm vụ ngũ cấp, hoàn thành một lần, đối ứng hai trăm điểm tích lũy!
Mặc kệ nhiệm vụ cấp nào, ngươi phải có đủ điểm tích lũy để thế chấp. Bởi vì làm không được, sẽ khấu trừ điểm tích lũy ngang nhau.
Ví dụ như ngươi muốn xin nhiệm vụ ngũ cấp, nhất định phải có hai trăm điểm tích lũy. Nếu như không đủ hai trăm điểm tích lũy, ngươi liền không có tư cách xin nhiệm vụ ngũ cấp.
Hơn nữa, căn cứ quy tắc, xin nhiệm vụ, mỗi ngày nhiều nhất là một cơ hội. Nếu như thất bại, trong vòng năm ngày không cho phép xin lần nữa, phải đến ngày thứ sáu mới có thể tiếp tục.
Ngoại trừ những nhiệm vụ thông thường này ra, ngẫu nhiên còn sẽ mở ra một ít nhiệm vụ đặc thù. Nhiệm vụ đặc thù hướng tất cả mọi người, điểm tích lũy cực cao.
Nhưng mà, một tháng nhiều nhất là một lần.
Một khi nhiệm vụ đặc thù xuất hiện, thế tất sẽ khiến những thiên tài ở Thiên Linh khu điên cuồng.
Bởi vì, điểm tích lũy của nhiệm vụ đặc thù cực cao, hơn nữa thất bại sẽ không trừ điểm. Nhưng mà, chỗ đặc thù của nhiệm vụ này, là tham gia nhiệm vụ, sẽ có tính nguy hiểm nhất định.
Quy tắc đại khái là như vậy, tổng thể mà nói, con đường đạt được điểm tích lũy rất nhiều.
Ngoại trừ mỗi tháng 100 điểm tích lũy trụ cột ra, có thể có rất nhiều cơ hội kiếm lấy điểm tích lũy tiến giai.
Nói thí dụ như khiêu chiến những võ giả khác, ví dụ như nhận lấy nhiệm vụ thông thường, ví dụ như tham gia nhiệm vụ đặc thù.
Giang Trần đọc quy tắc mấy lần, trong nội tâm đại khái đã có một ngọn nguồn. Như vậy xem ra, ở Thiên Linh khu, điểm tích lũy giữa những người khảo hạch, có thể sẽ kéo rất lớn.
Mà nhân vật mới vừa tới, chưa hẳn sẽ không có cơ hội.
Bởi vì, ở chỗ này, ngoại trừ điểm tích lũy thông thường ra. Thu hoạch những điểm tích lũy khác, là phải thế chấp điểm tích lũy của mình. Có khả năng phát tài, cũng có khả năng thâm hụt tiền.
Ngươi nhận nhiệm vụ, có khả năng thành công, thì có thể thất bại.
Nếu như một Võ Giả vận khí quá kém, số lần thất bại nhiều, điểm tích lũy xoát xoát xoát khấu trừ mất, rất có thể sẽ trở nên hai bàn tay trắng.
Mà mới tới, nếu như làm gì chắc đó, chưa hẳn không có hi vọng dừng chân ở chỗ này.
- Thiên Linh khu này khảo hạch, thật đúng là phức tạp. Hiện tại ta không có một điểm tích lũy, xem ra chỉ có thể từ điểm tích lũy trụ cột làm lên. Khảo hạch trụ cột tổng cộng hai mươi hạng, cũng không coi là nhiều. 100 điểm này, tranh thủ cầm ổn a. Chờ lấy được 100 điểm này, lại đi nhận lấy một ít nhiệm vụ, từng bước một tích lũy. Hiện tại ta không có điểm tích lũy, không có tiền vốn, không thể cấp tiến quá mức, nếu không một khi bồi mất toàn bộ điểm tích lũy trụ cột kiếm được, vậy thì không có cơ hội lật bàn.
Giang Trần rất rõ ràng, mình là nhân vật mới, không có tiền vốn. Hết thảy bắt đầu từ không. Nếu như thua sạch điểm tích lũy trụ cột, vậy thì chờ trực tiếp giáng cấp.
Bởi vì, từng trận đấu chu kỳ ba tháng thời gian, điểm tích lũy trụ cột cố định chỉ có 100. Một khi bồi mất, liền không có khả năng lật bàn.
Cho nên ngay từ đầu, Giang Trần phải cẩn thận, kiếm lấy điểm tích lũy tiến giai, là tuyệt đối không thể liều lĩnh.
Một khi liều lĩnh, vạn nhất nhận lấy nhiệm vụ liên tục không thể hoàn thành, bồi hết điểm tích lũy trụ cột, hắn chẳng khác nào thành số 0, chỉ có thể nhìn người khác chơi, chờ ba tháng khảo hạch kết thúc, xám xịt trở lại Địa Linh khu.
Sau khi Giang Trần hiểu rõ quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu, trong nội tâm cũng có ngọn nguồn rồi.
- Điểm tích lũy trụ cột, 100 điểm này phải tranh thủ. Trong điểm tích lũy tiến giai, khiêu chiến, có thể thích hợp làm. Càng ổn thỏa, vẫn là xin những nhiệm vụ thông thường kia. Nhiệm vụ nhất cấp có mười điểm tích lũy, mỗi ngày có thể xin. Về phần nhiệm vụ đặc thù, tuy ban thưởng rất nhiều điểm tích lũy, hơn nữa không trừ điểm. Nhưng mà một tháng tối đa một lần, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
- Giai đoạn hiện tại, ta vừa mới cất bước, vẫn là gắng đạt tới ổn thỏa, không thể khinh xuất.
Giang Trần định ra nhạc dạo cho mình, bây giờ hắn đang ở Thiên Linh khu, không có bất kỳ trụ cột, tương đương hết thảy đều bắt đầu từ không, ổn thỏa một ít mới là vương đạo.
- Trước kia đã hoàn thành hai chu kỳ khảo hạch, Võ Giả ở Thiên Linh khu này, khẳng định đã tích lũy đại lượng điểm tích lũy. Cất bước của ta, đã lạc hậu hơn những thứ này rồi. Cũng may thời gian còn rất dài, ba năm, hiện tại mới qua nửa năm. Ta còn có hai năm rưỡi đuổi theo, thời gian vẫn là đầy đủ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ta không bị loại bỏ. Nếu điểm tích lũy không đủ, hết ba tháng, xếp hạng mười mấy tên cuối cùng, sẽ bị đánh về Địa Linh khu.
Loại sự tình này, Giang Trần tuyệt đối không cho phép phát sinh.
- Không biết những Võ Giả đỉnh cấp kia, hiện tại điểm tích lũy đạt tới bao nhiêu?
Giang Trần không có tham gia qua khảo hạch, thật đúng là không cách nào tính chuẩn xác.
- Tuy tạm thời không cách nào tính ra, nhưng những người đỉnh cấp kia, điểm tích lũy vượt qua một ngàn, đoán chừng là khẳng định không có vấn đề gì.
Dù sao, sáu tháng thời gian, 180 ngày. Mặc dù mỗi ngày hoàn thành một nhiệm vụ nhất cấp, vậy cũng có 1800 điểm.
Cái này còn chưa tính hai tháng có 200 điểm tích lũy trụ cột.
Đương nhiên, điểm tích lũy cũng không phải ổn thỏa không giảm. Một khi có nhiệm vụ thất thủ, điểm sẽ giảm. Hơn nữa một khi thất thủ, tiếp qua năm ngày không thể xin nhiệm vụ. Cái này ở trên trình độ nhất định, sẽ ảnh hưởng điểm tích lũy tăng lên.
Chương 600 Gặp lại Long Cư Tuyết
Giang Trần cũng nhìn ra, quy tắc khảo hạch ở Thiên Linh khu này, tương đối mà nói, trọng điểm vẫn là bồi dưỡng, để cho những thiên tài kia ở trong ba năm này, có thể lớn lên.
Cho nên, so sánh với khảo hạch khu khác, Thiên Linh khu sẽ thiếu một ít đao quang kiếm ảnh. Điều này hiển nhiên là tránh cho thiên tài đỉnh cấp tầm đó giao phong quá sớm, tránh cho có thiên tài vẫn lạc quá sớm.
Thiên tài đỉnh cấp tầm đó, một khi giao phong, loại va chạm kia rất có thể là trí mạng.
Cho nên, ở Thiên Linh khu, khảo hạch chiến đấu, tương đối sẽ ít đi rất nhiều.
Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có, khiêu chiến những võ giả khác, có thể kiếm hai mươi điểm tích lũy. Đây đối với một ít Võ Giả có tự tin chiến đấu mà nói, không thể nghi ngờ là một con đường rất được hoan nghênh.
Hơn nữa, khảo hạch này tiến hành liên tục, ngẫu nhiên cũng cần một ít giao chiến, đến xác minh tốc độ phát triển của các Võ Giả thoáng một phát.
Loại khiêu chiến này, thường thường sẽ không đấu sống đấu chết. Cường độ chiến đấu, cũng sẽ không giống khu khảo hạch khác kịch liệt như vậy.
Giang Trần biết rõ, đây là bốn đại tông môn cố ý gây ra.
Dù sao, cuối cùng rút ra sáu mươi bốn người mạnh nhất, tiến vào trận chung kết, đến lúc đó, Võ Giả có rất nhiều cơ hội biểu hiện vũ kỹ, có rất nhiều cơ hội phân cao thấp.
Trận chung kết ba năm sau, mới là sân khấu chính thức cho những thiên tài này thi triển võ đạo. Mà ba năm này, là thời gian bọn hắn tu luyện, tiến bộ, tăng lên.
Ở Thiên Linh khu, các loại điều kiện đều phi thường ưu việt.
Hơn nữa, thiên tài các tông tụ tập, mọi người ở trong quan hệ cạnh tranh khẩn trương, lẫn nhau xúc tiến, cảm nhận được áp lực cạnh tranh, muốn không cố gắng cũng khó.
Có đối thủ, có động lực, tiến bộ cũng sẽ nhanh hơn.
Sau khi quen thuộc quy tắc, Giang Trần cũng có kế hoạch sơ bộ. Cái kia chính là mau chóng hoàn thành hai mươi hạng khảo hạch trụ cột, trước tiên nắm tới 100 điểm tích lũy trụ cột đã.
Đã có 100 điểm tích lũy trụ cột này, hắn mới dễ làm cái khác, mới có cơ hội lợi nhuận càng nhiều điểm tích lũy nữa.
Cái này như trong sòng bạc, 100 điểm tích lũy kia, là tiền đặt cược của mình. Phải dùng 100 điểm tích lũy này làm gốc, chậm rãi góp gió thành bão.
Hiện tại, hắn chỉ là một tân thủ mới nhập môn, chỉ có thể chơi trong phạm vi tân thủ. Dù lợi nhuận đủ 100 điểm tích lũy, như nhiệm vụ ngũ cấp, hắn cũng không cách nào xin.
Bởi vì nhiệm vụ ngũ cấp ban thưởng hai trăm điểm tích lũy.
Ban thưởng hai trăm điểm tích lũy, liền cần hai trăm điểm tích lũy thế chấp.
- Mặc kệ. Vừa tới Thiên Linh khu, ngược lại nên đi nhìn xem, quan sát đối thủ cạnh tranh khác một chút.
Thời điểm Giang Trần ở Huyền Linh khu, Địa Linh khu, cũng không có tận lực đi lý giải đối thủ.
Bởi vì, ở hai khu vực kia, hắn có ưu thế, trên cơ bản không cần lý giải đối thủ, cũng có thể lấy được ưu thế áp đảo.
Nhưng là, Thiên Linh khu này lại bất đồng. Có thể đến Thiên Linh khu, đều là ở trong bốn đại tông môn, chọn kỹ lựa khéo ra thiên tài, là tinh anh trong tinh anh.
Từng đối thủ ở đây, đều không thể coi thường. Hơn nữa, mấu chốt nhất là, những đối thủ này đã ở Thiên Linh khu hoàn thành hai kỳ sáu tháng thí luyện, trình độ quen thuộc nơi này, trình độ nắm giữ quy tắc, khẳng định đều mạnh hơn những tân thủ bọn hắn rất nhiều.
Đương nhiên, Thiên Linh khu đồng dạng như khu vực khác, ngoại trừ địa điểm chỉ định, địa phương khác, cơ bản không thể xông loạn.
Một khi xông loạn, sẽ bị các loại cấm chế trận pháp công kích.
Mà khu vực có thể hoạt động, ngoại trừ khu vực Võ Giả cư trú, là Thiên Linh quảng trường. Chỗ đó có khu khảo hạch trụ cột, có khu tuyên bố nhiệm vụ, cũng có khu lôi đài tỷ võ.
Mà khu vực cư trú, ngoại trừ đường đi, chỗ ở của người khác, đều là lĩnh vực tư nhân, không có chủ nhân cho phép, Giang Trần là không có khả năng xông loạn.
Hắn ở bên ngoài đi dạo một vòng, nhưng lại phát hiện, bên ngoài căn bản không có người đi dạo.
- Xem ra, ta quá ngây thơ rồi. Một tấc quang âm một tấc vàng, lúc tu luyện tốt, không có Võ Giả nào sẽ đi dạo ở bên ngoài.
Giang Trần tự giễu lắc đầu, cẩn thận ngẫm lại, mình ở Thiên Linh khu này căn bản không có bất luận bằng hữu gì, nếu như cần phải nói có quen biết cũ gì, tính đi tính lại, chỉ sợ cũng chỉ mấy cái.
Tử Dương Tông Long Cư Tuyết, Sở Tinh Hán, còn có ban đầu ở biên cảnh Thiên Quế Vương Quốc vây công Đông Phương Câu Ngọc cùng Điền Thiệu, Tử Dương Tông đệ tử La Hoàng; đương nhiên, còn có Bảo Thụ Tông Thiết Đạt Chí cùng Chu Dật.
Những người này, thuần một sắc đều là đối đầu.
Giang Trần nghĩ tới đây, cũng không khỏi cười khổ. Mình ở Thiên Linh khu còn không có cất bước, tính toán cường địch, thì có bốn năm cái rồi.
Đi dạo một hồi, Giang Trần cảm thấy không thú vị, liền về trong phòng.
Nhìn những Võ Giả của Thiên Linh khu kia đều đóng cửa khổ tu, Giang Trần cũng cảm giác gấp gáp.
- Có lẽ, Thiên Linh khu này, Tiên cảnh tứ trọng duy nhất, chính là ta a?
Giang Trần tự giễu cười cười, trong nội tâm càng có cảm giác gấp gáp.
Thời điểm Giang Trần sơ thí năm cửa, đột phá Tiên cảnh tứ trọng. Tại Huyền Linh khu cùng Địa Linh khu khảo hạch, trọn vẹn nửa năm, Giang Trần tu luyện cũng chăm chỉ, nhưng mà trọng tâm đặt ở tu luyện Thần Ma Cửu Biến, cái này không thể nghi ngờ chiếm dụng rất nhiều thời gian.
Bất quá, Linh Hải của hắn không ngừng hấp thu Linh lực, mỗi ngày cũng tốn không ít thời gian đi tu luyện củng cố, cộng thêm chiến đấu ở hai khu khảo hạch, cùng với mỗi ngày luận bàn cùng Lưu Văn Thải.
Trong thực chiến, làm cho tu vi của Giang Trần cũng vững bước tăng lên.
Tuy hiện tại hắn còn không có đột phá đến Tiên cảnh ngũ trọng, nhưng cách một bước kia, chỉ là một tầng hơi mỏng. Tùy thời có khả năng đột phá.
- Đến Thiên Linh khu này, có hoàn cảnh ưu việt như vậy, có lẽ ta nên nếm thử một chút, nói không chừng trong ba tháng này, linh cảm vừa hiện, liền tiến nhập Tiên cảnh ngũ trọng.
Tiên cảnh ngũ trọng, chính xác ra, là Địa Linh cảnh trung kỳ.
Từ Tiên cảnh tứ trọng đến Tiên cảnh ngũ trọng, chỉ là một quá trình tích lũy.
Nhưng một đường này, chênh lệch lại rất lớn.
Tại Địa Linh khu, Tiên cảnh ngũ trọng rất ít, đại bộ phận đều là Tiên cảnh tứ trọng.
Nhưng ở Thiên Linh khu, trừ Giang Trần ra, căn bản tìm không thấy Tiên cảnh tứ trọng thứ hai.
- Đột phá đến Tiên cảnh ngũ trọng, chỉ là một sự tình nước chảy thành sông. Hiện tại, ta chỉ kém một bước, một cơ hội đột phá. Có lẽ là một lần đốn ngộ, có lẽ là một lần chiến đấu, có lẽ là một lần lơ đãng xoay người, cái linh cảm kia liền tới.
Giang Trần đối với tu luyện cảm ngộ rất sâu, biết rõ loại cơ hội này, có thể ngộ nhưng không thể cầu, không cần phải đi cưỡng cầu. Càng cưỡng cầu, càng có khả năng dục tốc bất đạt.
Càng dùng tâm bình tĩnh đối đãi, Tâm lực càng cường, thời khắc mấu chốt, lại càng có khả năng đột phá.
Ở trong hoàn cảnh mới, Giang Trần vượt qua một ngày một đêm. Ngày hôm sau thời gian tập hợp còn chưa đến, Giang Trần liền đi tới Thiên Linh quảng trường.
Bình luận facebook