• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 586-590

Chương 586 Giết! 2

- Khó trách muốn lên Phệ Linh Lôi Đài, nguyên lai là có bảo vật hộ thân. Bảo vật này, hẳn là trời sinh khắc chế Kim chi lực, có thể bắn ra bất luận công kích kim loại gì.

Toái Nguyệt Phi Đao huyền ảo vô địch, nhưng mà cũng là kim loại luyện chế.

Giang Trần hiểu rõ điểm này, khóe miệng tràn ra một tia cười lạnh. Không có vũ khí công kích, ta liền không làm gì được ngươi sao?

Tay Giang Trần trảo một cái, cầm hai cộng lông đuôi của Hỏa Nha Vương vào tay.

Hai tay chấn động, tay niết bí quyết.

- Đi!

Giang Trần lập lại chiêu cũ, vậy mà sử dụng Toái Nguyệt Phi Đao lần nữa. Chỉ có điều, lúc này đây, hắn đổi lại vũ khí không phải kim loại.

Ngươi có thể bắn vũ khí kim loại, lại đến bắn lông đuôi Hỏa Nha Vương thử xem?

Lông đuôi của Hỏa Nha Vương, luận phẩm chất, so với Toái Nguyệt Phi Đao càng cường đại hơn gấp 10 lần.

Hải Thiên thấy Giang Trần lập lại chiêu cũ, trong nội tâm không khỏi cười thầm, Võ Giả thế tục này, cuối cùng là thiếu thốn thủ đoạn, không có bổn sự khác sao?

Bảo vật trong tay kia, như là hai thanh loan đao, chuôi đao tiếp cùng một chỗ, thành một tạo hình vòng qua vòng lại.

Đột nhiên hào quang bùng lên, đãng ra Linh lực cường đại, bay tới hai đạo lưu quang kia.

Chỉ cần là vũ khí chất liệu kim loại, căn bản không có khả năng tiếp cận Nghịch Phong Chi Nhận của hắn.

Nghịch Phong Chi Nhận, danh như ý nghĩa, là nghịch chuyển hết thảy công kích Kim chi lực.

Đây là tiền vốn mà Hải Thiên tự hào nhất, nhất là ở Phệ Linh Lôi Đài, càng là có ưu thế may mắn. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hải Thiên lại mãnh liệt khiêu chiến.

Rõ ràng chứng kiến đối phương phế sư đệ Hà Yến, hắn còn có lòng tin như vậy, yêu cầu khiêu chiến, bởi vì sao? Bởi vì có Nghịch Phong Chi Nhận, chính là cậy vào lớn nhất của hắn.

Nghịch Phong Chi Nhận, có thể khắc chế hết thảy Kim Linh chi lực, hạn chế của Phệ Linh Lôi Đài này đối với hắn, chẳng khác nào không tồn tại.

Hơn nữa, Nghịch Phong Chi Nhận còn có thể hấp thu Kim Linh chi lực, hóa cho mình dùng.

Cho nên, chứng kiến Giang Trần liên tục dùng loại công kích này, Hải Thiên thật sự là chẳng thèm ngó tới.

- Lăn trở về đi!

Nghịch Phong Chi Nhận cuốn một cái, hoa quang bắn ra bốn phía, đã bao lại hai đạo quang mang kia.

Chỉ là đột nhiên, trong nội tâm Hải Thiên co lại. Hắn phát hiện, hai đạo quang mang kia, vậy mà không có bị Nghịch Phong Chi Nhận bắn ra, hơn nữa, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, dùng quỷ tích kỳ quái, phóng tới chỗ hiểm của hắn.

- Chuyện gì xảy ra?

Hải Thiên cả kinh không nhỏ.

Đối phương rõ ràng công kích đồng dạng, lần thứ nhất đơn giản phá vỡ, lúc này, làm sao sẽ phát sinh ngoài ý muốn?

Giang Trần lộ vẻ chê cười, cánh tay tiếp tục đong đưa, liên tục tế ra bảy cọng lông đuôi của Hỏa Nha Vương, hình thành xu thế Cửu Tinh Liên Châu, xoát xoát xoát vọt tới Hải Thiên.

Tuy ở Phệ Linh Lôi Đài này, Giang Trần muốn đối phó Hải Thiên, còn có rất nhiều thủ đoạn.

Chỉ có điều, hắn tuyển một thủ đoạn dùng ít sức nhất, cũng không bạo lộ át chủ bài nhất.

Chín cọng lông đuôi Hỏa Nha Vương, hóa thành chín đạo quang mang, phong kín toàn bộ đường lui của Hải Thiên!

Xuy xuy xuy xuy!

Lực lượng cường đại, nhẹ nhõm xỏ xuyên qua khôi giáp của Hải Thiên.

Chín cọng lông đuôi Hỏa Nha Vương, phân biệt đính ở hai xương quai xanh, hai bên sườn, hai bàn tay, còn có hai bàn chân.

Còn lại một căn, bắn thẳng đến trán, đính Hải Thiên thẳng tắp ở trên vách đá cạnh lôi đài.

Thân thể huyền không, máy chảy như rót.

Loảng xoảng một tiếng, Nghịch Phong Chi Nhận trong tay rơi xuống trên mặt đất, đôi mắt trừng còn lớn hơn ngưu nhãn, cũng không kịp nhắm lại.

Trong mắt rõ ràng còn lưu lại sắc thái khó có thể tin, xen lẫn sợ hãi, tuyệt vọng...

Biến cố bất thình lình, mặc dù là Thủy Nguyệt Đại Sư cũng không ngờ. Đợi nàng kịp phản ứng, Hải Thiên đã bị đính trên vách đá.

Giang Trần đạm mạc cười cười, thu lại thủ quyết, chín cây lông đuôi Hỏa Nha Vương bay trở về.

Phanh!

Thi thể Hải Thiên mất đi lực lượng cố định trên vách đá, lúc này mới tuyệt vọng ngã xuống, sớm đã chết không thể chết lại rồi.

- Lại một cái.

Giang Trần nhẹ nhàng cười cười, lúc này càng thêm dứt khoát, ngay cả tâm tình đấu mồm mép với Thủy Nguyệt Đại Sư cũng không có, thừa dịp mọi người vẫn còn trợn mắt há hốc mồm, trực tiếp phi xuống lôi đài.

Đột nhiên, toàn trường vậy mà vang lên tiếng vỗ tay như sấm sét!

Đúng vậy, tiếng vỗ tay như nước thủy triều, phảng phất như đã hẹn trước, vậy mà thoáng cái vang lên.

Ngoại trừ người Tử Dương Tông, người tam tông khác, đại bộ phận đều vỗ tay chúc mừng Giang Trần!

Một màn châm chọc này, để cho Thủy Nguyệt Đại Sư thiếu chút nữa ngã quỵ!

Tiếng vỗ tay này vang lên, vậy mà như thủy triều, một lớp đón lấy một lớp, kéo dài không thôi.

Giang Trần hiển nhiên cũng không ngờ sẽ xuất hiện một màn như vậy, đi xuống dưới đài, nhìn thấy Lưu Văn Thải cùng Lục Tiểu Bàn khuôn mặt đỏ bừng, điên cuồng vỗ tay, phảng phất không tiếc vỗ nát huyết nhục.

- Bàn Thạch huynh, quá cho lực rồi!

- Bàn Thạch huynh, ngươi là kiêu ngạo của chúng ta!

Khóe mắt của Lưu Văn Thải đỏ bừng, hiển nhiên là kích động có chút muốn khóc. Mà Lục Tiểu Bàn cũng vụng trộm lấy tay áo lau khóe mắt.

- Bàn Thạch huynh, ngươi xem, chính nghĩa thì được ủng hộ, vô đạo thiên tru. Tử Dương Tông này thao túng trận đấu, khiến cho nhiều người tức giận, đi ngược lại chính đạo, cuối cùng không được mọi người tán thành. Hải Thiên, đây là tự chịu diệt vong!

Lưu Văn Thải kích động cơ hồ rống to, gân xanh trên cổ như con giun nhúc nhích.

Hoàn toàn chính xác, Lưu Văn Thải nói, đúng là suy nghĩ hiện tại trong nội tâm của các Võ Giả.

Quả thật, những Võ Giả khảo hạch này, mỗi cái đều là thiên tài tông môn, chưa hẳn nguyện ý chứng kiến một Võ Giả thế tục danh tiếng quá thịnh, chưa hẳn nguyện ý chứng kiến một Võ Giả thế tục quật khởi ở trước mặt bọn họ.

Thế nhưng mà, tất cả mọi người là người lý trí, một khi phát hiện thiên phú thực lực của Võ Giả thế tục kia, hoàn toàn chính xác vượt qua mọi người rất nhiều, như vậy sau hâm mộ ghen ghét, là sẽ từ từ tiếp nhận.

Nhưng mà, Tử Dương Tông ngươi dùng phương thức thao túng trận đấu chèn ép người ta, cái tính chất này lại hoàn toàn bất đồng rồi.

Nếu như có thể tùy ý thao túng trận đấu, vậy đệ tử ba đại tông môn khác còn so sao? So thế nào?

Có thể nói, chút bài xích đối với Võ Giả thế tục kia, chỉ là xuất phát từ tâm tranh cường háo thắng; mà đối với loại hành vi trái với quy tắc, công nhiên thao túng trận đấu, lại là căm hận phát ra từ đáy lòng, đây là vấn đề nguyên tắc.

Nếu như nguyên tắc cũng có thể cải biến, tuyển bạt liền không có bất kỳ ý nghĩa.

Chính là vì ghét hận Tử Dương Tông, làm cho thiên bình trong lòng bọn hắn toàn bộ khuynh hướng Giang Trần.

Cho nên, chứng kiến Giang Trần dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi, diệt sát Hải Thiên, mọi người mới cảm thấy đại khoái nhân tâm, điên cuồng vỗ tay.

Đây thật ra là thị uy Tử Dương Tông, là cảm xúc kháng nghị ở sâu trong nội tâm bọn hắn.

Nếu như đổi lại trước kia, dưới dâm uy của Thủy Nguyệt Đại Sư, bọn hắn chưa hẳn dám kêu gào như vậy. Nhưng mà giờ phút này, Thủy Nguyệt Đại Sư tổn hại hai môn đồ, thoáng cái cũng phát mộng.
Chương 587 Thế cục đại biến

Mà Võ Giả thế tục kia, liên tục để cho Thủy Nguyệt Đại Sư kinh ngạc. Hiển nhiên cũng thoáng cái kéo Thủy Nguyệt Đại Sư từ trên thần đàn cao cao tại thượng xuống, làm cho nàng ở trong nội tâm đám võ giả, lộ ra không phải uy không thể đỡ như vậy rồi.

Một khi quyền uy bị nghi vấn, sụp đổ sẽ rất nhanh.

Có thể nói, quyền uy của Thủy Nguyệt Đại Sư, là bị Giang Trần chậm rãi phá hủy.

Giờ phút này, cả người Thủy Nguyệt Đại Sư triệt để lạnh xuống.

Dò xét Hải Thiên, sớm đã không có sinh cơ.

- A...

Đột nhiên Thủy Nguyệt Đại Sư ngửa mặt lên trời hét lớn, tầng tầng băng sương sáng tắt huyễn động trên mặt nàng, ở quanh thân nàng, từng đạo băng sương màu trắng, bằng tốc độ kinh người, kịch liệt lan tràn ra bốn phương tám hướng.

- Nghiệt súc, tổn thương hai đệ tử của ta, một chết một phế, tốt, tốt, tốt!

Thủy Nguyệt Đại Sư cắn chặt hai hàm răng, tức giận ngập trời, theo khí tức của nàng bành trướng, cách hư không cuốn thẳng tới Giang Trần.

- Đại sư, ngươi muốn làm gì?

Giám khảo khác sợ hãi, bọn hắn phát hiện, Thủy Nguyệt Đại Sư đã có khuynh hướng bạo tẩu. Xin nhờ, ngươi dầu gì cũng là người phụ trách, chẳng lẻ muốn ra tay đối phó người khảo hạch?

Dù sao giám khảo khác cũng không phải bùn nặn, nhìn thấy Thủy Nguyệt Đại Sư như thế, đều nhao nhao nhảy ra ngoài, ngăn cản Thủy Nguyệt Đại Sư.

- Mấy người các ngươi muốn ngăn ta?

Trên mặt Thủy Nguyệt Đại Sư có một tầng băng sương.

- Đại sư, tuy ngươi là người phụ trách, nhưng nếu vi phạm quy tắc, chúng ta tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.

Giám khảo khác đều nhao nhao mở miệng.

Nói đùa gì vậy, ngươi thao túng trận đấu đã rất vô sỉ rồi. Hôm nay còn muốn động thủ đối phó người khảo hạch? Cái này nếu để cho ngươi thực hiện được, Địa Linh khu này khảo hạch, không thành thiên đại chê cười sao?

- Cút ngay!

Thủy Nguyệt Đại Sư khẽ quát một tiếng, lại thúc giục khí thế lần nữa.

- Đại sư, quay đầu là bờ, tỉnh ngộ a!

- Thao túng trận đấu, bỏ qua quy tắc, còn muốn công nhiên đả thương người, đây là coi trời bằng vung. Mấy người chúng ta, tất bẩm báo các lão tổ một chút.

- Đúng, nhất định phải vạch tội nàng. Như vậy xuống dưới, Địa Linh khu nhất định trở thành chê cười.

Thủy Nguyệt Đại Sư cười lạnh liên tục:

- Vạch tội? Các ngươi cho rằng, bổn tọa sẽ sợ các ngươi vạch tội? Vạch tội thì như thế nào? Các ngươi cho rằng bổn tọa thèm thân phận người phụ trách Địa Linh khu này sao?

- Tránh ra cho ta! Nếu không, đừng trách bổn tọa vô tình.

Thủy Nguyệt Đại Sư giận dữ trùng thiên, xem bộ dáng là triệt để bạo tẩu rồi.

Mấy giám khảo khác liếc nhìn nhau, biểu lộ đều rất dứt khoát.

Ngay lúc này, Võ Giả bốn phía cũng đều chen chúc đến, không ngừng hội tụ tới.

- Ngươi muốn động thủ, có bản lĩnh đều giết chúng ta đi!

- Đúng, Địa Linh khu này không phải địa phương ngươi một tay che trời, ngươi cho rằng, giết người, có thể ngăn chặn người trong thiên hạ chỉ trích sao?

- Mọi người cùng nhau liên danh vạch tội nàng!

- Đúng, nữ nhân bá đạo này, một mực thiên hướng Tử Dương Tông, loại người này, cũng xứng làm người phụ trách? Ta nhẫn nàng đã không phải một ngày hay hai ngày rồi!

Tình cảm quần chúng dâng cao, trên mặt cả đám Võ Giả, đều tràn ngập phẫn nộ, tràn ngập cảm xúc bộc phát.

Giang Trần hiển nhiên cũng không ngờ, tràng diện sẽ phát triển đến loại tình trạng như vậy. Trong nội tâm thầm than, lão bà này quả nhiên là người người oán trách.

Ta cho rằng một Võ Giả thế tục như ta, đã đủ bị người bài xích.

Cùng nàng so sánh, ta quả thực là thiên sứ a.

Giang Trần chứng kiến tràng diện phát triển như vậy, trong nội tâm cũng rất cao hứng. Hắn không phải loại người nhìn có chút hả hê, nhưng khi thấy Thủy Nguyệt Đại Sư bị mọi người thảo phạt, hắn lại hưng phấn không hiểu.

Hắn cũng biết, nữ nhân này bá đạo, công nhiên phá hư quy tắc, đây là sự tình dễ dàng gây ra công phẫn.

Lúc này, hắn là người trong cuộc, hiển nhiên đã không trọng yếu.

Cục diện bây giờ, đã phát triển đến mọi người công nhiên thảo phạt người phụ trách rồi.

- Bàn Thạch huynh, thấy không? Cái này là tiếng hô của quần chúng. Nữ nhân này quá bá đạo, cuối cùng khiến cho nhiều người tức giận.

- Đúng vậy, chọn nàng làm người phụ trách, đây tuyệt đối là nét bút hỏng.

Lục Tiểu Bàn cùng Lưu Văn Thải đều ở bên cạnh chỉ trỏ, loại cục diện này, bọn hắn cũng thích nghe ngóng. Người xem náo nhiệt, cho tới bây giờ là không chê chuyện lớn.

Nhất là nhìn Tử Dương Tông náo nhiệt, càng sẽ như vậy. Bốn đại tông môn, Tử Dương Tông gần đây hoành hành ngang ngược, một mực tự cho mình là đứng đầu liên minh 16 nước.

Loại cục diện này, cũng không phải ngày một ngày hai hình thành.

Tường ngã mọi người đẩy!

Mặc dù là người xem náo nhiệt, lúc này cũng nhịn không được tới đẩy vài cái. Dù sao, bọn hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư là nhịn đủ rồi.

Thủy Nguyệt Đại Sư cũng không ngờ, thế cục lại đột nhiên biến chuyển như vậy. Nàng luôn cảm giác hài lòng, vẫn cho rằng mình là Nữ Thần trong lòng người khảo hạch.

Lại không nghĩ rằng, bỗng nhiên tầm đó, mình lại thành cái đích cho mọi người chỉ trích!

Trong vô số tiếng thảo phạt, loại xưng hô như "lão bà" này, càng làm cho đầu óc nàng phát mộng!

Ta? Lão bà?

Đây đối với Thủy Nguyệt Đại Sư cực độ tự kỷ, tự cho là đúng, đối với dung mạo khí chất của mình cực độ tự tin mà nói, xưng hô thế này, quả thực so với giết nàng còn khó chịu hơn!

Bình tĩnh mà xem xét, tuy Thủy Nguyệt Đại Sư thành danh hơn 100 năm, tuổi chân thật đã vượt qua hai trăm.

Thế nhưng mà, dung mạo của nàng, đích xác bảo dưỡng vô cùng tốt. Bây giờ nhìn lên, bộ dạng chỉ là hơn ba mươi tuổi, hơn nữa cấp bậc như nàng, cơ năng thân thể rất mạnh, để cho thân thể của nàng so với người trẻ tuổi, cũng không có bản chất khác nhau.

Cho nên, bề ngoài Thủy Nguyệt Đại Sư giống như lạnh lùng, một bộ ung dung quý phái. Trên thực tế, nội tâm của nàng vẫn khát vọng được người trẻ tuổi chú ý, thậm chí khát vọng được người trẻ tuổi ái mộ.

Thậm chí, ở trong đệ tử nàng thu nhận, phần lớn đều là nam đệ tử.

Chỉ là, loại tâm tính này của nàng, một mực không muốn người biết mà thôi.

Giờ phút này, nghe được loại đánh giá "lão bà" kia, nàng cơ hồ tức giận đến toàn thân phát run, thét dài một tiếng, mặt mày đột nhiên vô cùng dữ tợn, như người đàn bà chanh chua chửi đổng quát:

- Các ngươi muốn tạo phản sao?

Thanh âm này như lôi đình vạn quân, cuồn cuộn đẩy ra phía ngoài, khí thế vô hình mãnh liệt đánh tới, chấn đến đám võ giả đứng bất ổn, toàn thân phát lạnh.

Khoan hãy nói, một khi Thủy Nguyệt Đại Sư này tức giận, dùng tu vi của nàng, còn là phi thường đáng sợ.

Thế nhưng mà, Võ Giả khảo hạch ở đây có vài trăm người, ngoại trừ đệ tử Tử Dương Tông, cũng có ba bốn trăm người, những người này, có ai là ăn chay sao?

Gặp Thủy Nguyệt Đại Sư muốn dựa vào man lực trấn áp, cả đám càng căm phẫn, nhao nhao kêu lên.

- Muốn dùng vũ lực trấn áp sao?

- Nàng một người, muốn ngăn mấy trăm Võ Giả chúng ta?

- Mọi người đi cáo nàng! Không bãi miễn nữ nhân này, chúng ta liền bỏ thi đấu!

- Đúng, đi vạch tội nàng, cáo nàng! Để nàng tiếp tục chủ trì khảo hạch, chúng ta liền không cần đánh nữa. Về sau trực tiếp từ trong Tử Dương Tông bọn hắn chọn người là được.
Chương 588 Thủy Nguyệt Đại Sư xuống đài 1

- Đúng vậy, không thể nhịn nữa rồi. Một chu kỳ trước, ta nói sao kỳ như vậy. Mười danh ngạch tấn cấp, Tử Dương Tông chiếm năm cái. Nếu như nói không có ăn gian, các ngươi tin sao?

- Đúng, thân là giám khảo, vậy mà ăn gian mưu tư! Bởi vì thù riêng, vậy mà quan báo tư thù!

- Ha ha, đáng tiếc gậy ông đập lưng ông, lại bồi hai đệ tử vào.

Một khi khiến cho nhiều người tức giận, đích thật là rất khó dẹp loạn. Sớm đã có giám khảo khác, liên lạc cự đầu tông môn của mình.

Sự tình phát sinh ở Địa Linh khu, rất nhanh liền rơi vào trong tai những cự đầu của bốn đại tông môn.

- Cái gì? Địa Linh khu kịch biến? Người khảo hạch tập thể bạo động, muốn vạch tội Thủy Nguyệt Đại Sư?

Tử Dương Tông tông chủ Tử Húc Chân Nhân nghe được tin tức, liền sợ ngây người.

- Lão tổ, cái này không phải là tin tức giả chứ?

Tử Húc Chân Nhân sợ hãi hỏi.

Sắc mặt của Truy Dương lão tổ âm trầm như nước, giờ phút này hắn cũng có chút hối hận quyết định của mình. Vốn, hắn có thể phái người khác đi chủ trì Địa Linh khu.

Lần này danh ngạch tuyển chọn người phụ trách, bốn đại tông môn chia đều. Người tổng phụ trách Địa Linh khu rơi vào trên tay Tử Dương Tông.

Truy Dương lão tổ niệm tình Thủy Nguyệt Đại Sư đào móc được Long Cư Tuyết, cố tình cho Thủy Nguyệt Đại Sư chút ban thưởng, cho nàng lộ diện nhiều, dương danh lập vạn.

Thế nhưng mà, Thủy Nguyệt này bất tranh khí như vậy, làm đến trình độ như vậy?

Giám khảo cùng thí sinh hợp nhau tấn công, cái này là người người oán trách cỡ nào a?

- Tử Húc, đi, ngươi theo ta đi Địa Linh khu nhìn xem. Tin tưởng mấy lão quái khác, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, tố cáo Tử Dương Tông ta!

Trong giọng nói của Truy Dương lão tổ, cũng có chút buồn bực.

Lão tổ cùng cự đầu của ba đại tông môn khác, đều ở trước tiên nhận được tin tức.

Sau khi biết được chân tướng sự tình, những cự đầu này đều thiếu kiên nhẫn rồi. Đây chính là cơ hội tốt a, cơ hội vạch tội Tử Dương Tông tuyệt hảo.

Vốn, lần này Tử Dương Tông ở trong tuyển bạt thập phần cường thế, nghiễm nhiên tự cho mình là lão Đại của bốn đại tông môn, cái này để cho tam tông khác rất không vui.

Lần này, Thủy Nguyệt Đại Sư còn làm ra sự tình thao túng trận đấu, dùng hiểu rõ của bọn hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư, loại sự tình này, không phải là không có khả năng.

Cho nên, những người này đều vội vàng chạy tới Địa Linh khu.

Một khi một người gây ra công phẫn, cục diện sẽ rất khó vãn hồi.

Tứ Đại Tôn Giả tự mình ra mặt, trải qua một loạt điều tra, cộng thêm giám khảo khác làm chứng, còn có rất nhiều Võ Giả chứng thực.

Cuối cùng nhất ngoại trừ Truy Dương Tôn Giả, ba tôn giả khác đều nhất trí nhận định, Thủy Nguyệt Đại Sư này thao túng trận đấu.

- Liên tục bốn chiến, chính giữa không có bất kỳ ngừng lại. Các ngươi ai có thể nói cho ta biết, có lý do gì tin tưởng đây không phải con người thao túng?

Cửu Sư Tôn Giả kêu lên.

Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả lắc đầu:

- Cái này thật quá đáng. Truy Dương đạo huynh, việc này, Tử Dương Tông ngươi làm quá mức rồi.

- Truy Dương đạo hữu, ngươi cho một câu nói a.

Thiên Diệp lão tổ thản nhiên nói.

Truy Dương Tôn Giả phiền muộn, bây giờ hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư cũng rất thất vọng. Hiện tại tường ngã mọi người đẩy, nếu như không đổi Thủy Nguyệt Đại Sư, là không có cách nào ứng phó ba lão quái kia.

Xem tư thế những người bị khảo hạch kia, không đổi Thủy Nguyệt Đại Sư, rất có thể bọn hắn sẽ bỏ thi đấu!

Truy Dương lão tổ hừ một tiếng, tuy hắn bá đạo, nhưng loại cục diện này, hoàn toàn đứng không vững đạo lý, hắn còn có thể làm sao?

- Dù sao tam tông các ngươi, đã sớm nhìn chằm chằm vào vị trí này rồi. Ngươi nói làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Tử Dương Tông ta nhường lại, tam gia các ngươi có thể hòa hòa khí khí tuyển ra một người?

- Như thế nào không thể?

Cửu Sư Tôn Giả cười nói.

- Ta đề nghị, tam tông tất cả đề cử một người ra, cộng đồng chấp chưởng khảo hạch Địa Linh khu.

- Có đạo lý, ta xem có thể.

Băng Lam Tôn Giả gật đầu tán thành.

Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:

- Ta cũng không có ý kiến.

Chỉ cần đuổi Thủy Nguyệt Đại Sư đi, để cho Tử Dương Tông nhường lại vị trí tổng phụ trách, tam tông cùng một chỗ chấp chưởng cũng không có gì.

Dù sao, bọn hắn vốn là vì chèn ép Tử Dương Tông.

Truy Dương lão tổ phiền muộn muốn chết, nhưng cũng chỉ có thể lặng yên nhận thức, hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt liếc nhìn Giang Trần:

- Người thiếu niên, tựa hồ mỗi lần có việc, đều không thể thiếu bóng dáng của ngươi a.

Giang Trần đối mặt uy nghiêm của Truy Dương Tôn Giả, lại cười nhạt một tiếng:

- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Chẳng lẽ lão tổ đem môn nhân sai lầm, quy kết đến trên đầu ta sao?

- Ha ha ha, nói rất hay.

Cửu Sư lão tổ cười to đi tới.

- Chàng trai, ta nghe nói qua chuyện của ngươi, lão tổ ta chỉ muốn nói, ngươi như vậy mới tốt! Thiên tài chính thức nên giống như ngươi, bất khuất kiên cường, không bị ngoại lực chấn nhiếp, đi con đường của mình.

- Cửu Sư lão quái, ngươi không nói lời nào, không có người bảo ngươi câm!

Truy Dương Tôn Giả lạnh lùng nói.

- Hắc hắc, ta muốn nói liền nói, ngươi quản được sao? Trước tiên quản tốt môn nhân đệ tử, đừng có lại làm trò cười nữa.

Cửu Sư lão tổ cười quái dị một tiếng, vẻ mặt trào phúng nhìn Thủy Nguyệt Đại Sư.

Thủy Nguyệt Đại Sư xấu hổ, ánh mắt oán hận bắn về phía Giang Trần, trong nội tâm đã hận đầu sỏ gây nên tới cực điểm.

- Cái súc sinh này, hủy hai đệ tử của ta, hôm nay còn hại ta thân bại danh liệt, ở trước mặt Nguyên Cảnh Tôn Giả mất mặt xấu hổ!

Thủy Nguyệt Đại Sư chưa bao giờ là thiện nam tín nữ, giờ phút này hận ý đối với Giang Trần, thật sự là như sóng biển.

- Người trẻ tuổi, lần trước lão phu cho ngươi đề nghị, như trước có hiệu lực. Võ đạo thiên tài, nhất định phải lựa chọn tốt con đường của mình. Đi một bước đúng, là kim quang đại đạo; đi nhầm một bước, sẽ là vực sâu vạn trượng.

Truy Dương Tôn Giả cười lạnh một tiếng, hất tay áo lên:

- Đi!

Một đám cao tầng Tử Dương Tông, đều theo hắn bay đi, trước khi Thủy Nguyệt Đại Sư đi, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm vào Giang Trần hồi lâu, lúc này mới theo đuôi mà đi.

Giang Trần biết rõ, mình xem như triệt để đắc tội lão bà này.

- Người trẻ tuổi, đừng để ý tới Truy Dương phong tử kia, Tử Dương Tông bọn hắn, gần đây đã quen hoành hành ngang ngược. Lần này mất mặt mũi, dù sao cũng phải tìm một chút tràng diện đến dọa ngươi.

Cửu Sư Tôn Giả cười ha ha.

- Nhớ kỹ một điểm, bất kể là Võ Giả thế tục, hay Võ Giả tông môn, cuối cùng đều là Võ Giả của liên minh 16 nước. Lần này tuyển bạt, không có thiên kiến bè phái, chỉ có đại cục của liên minh 16 nước.

- Cửu Sư lão quái, lão phu rất ít nhận đồng ngươi, bất quá lúc này, lại phải đồng ý một lần.

Thiên Diệp lão tổ cười một tiếng dài, cũng đi tới.

- Người trẻ tuổi, ở trên chuyện này, ngươi không làm sai cái gì. Chỉ cần đường của mình chính xác, thì không nên vì bất cứ uy hiếp gì mà thay đổi. Chờ ngươi đến cấp bậc như chúng ta, liền sẽ minh bạch, đạo của mình trọng yếu đến cỡ nào.
Chương 589 Thủy Nguyệt Đại Sư xuống đài 2

- Cố gắng lên, ở trên người ngươi, chúng ta thấy được hi vọng.

Băng Lam Tôn Giả cũng động viên.

Ba tôn giả cùng một chỗ trấn an, có thể thấy được hiện tại mọi người đối với Giang Trần kỳ vọng cao bao nhiêu.

Tuy cho tới bây giờ, thân phận của Giang Trần còn không có vạch trần, nhưng mà, mặc dù thân phận không có vạch trần, nhưng những chiến tích hiển hách kia, đã đủ khiếp sợ tất cả mọi người rồi.

Từ loại tình hình này xem, hắn tiến vào Thiên Linh khu, đây tuyệt đối là sự tình ván đã đóng thuyền.

Mặc dù Tam đại lão tổ không có công khai mời chào, thế nhưng mà ánh mắt tha thiết kia, đã đầy đủ bán rẻ ý nghĩ trong lòng bọn hắn.

- Đa tạ ba vị lão tổ đề điểm, tiểu tử sẽ đem hết toàn lực, thủ hộ đạo của mình.

Bây giờ là thời gian khảo hạch, Thủy Nguyệt Đại Sư đã bị vạch tội, ba lão tổ cũng không có khả năng dừng lại quá lâu, ảnh hưởng khảo hạch.

Lập tức tuyển ra ba người phụ trách, cẩn thận dặn dò một phen, để bọn hắn phải truy cầu công bình, không thể có cảm xúc tư nhân xen lẫn trong khảo hạch.

Thủy Nguyệt Đại Sư vì không cách nào thoát khỏi cảm xúc tư nhân, mới khiến cho mình thân bại danh liệt.

Địa Linh khu khiêu chiến khảo hạch, khôi phục trật tự bình thường.

Trước kia, Giang Trần ở trong thi đấu khiêu chiến, đánh chết Hải Thiên, theo như quy tắc, hắn còn có thể tiếp tục khiêu chiến.

Tiết tấu bị đánh loạn, Giang Trần cũng không muốn tiếp tục khiêu chiến, lựa chọn buông tha.

Lựa chọn buông tha cho tiếp tục khiêu chiến, Giang Trần ly khai bách chiến lôi đài, về chỗ ở của mình.

Hôm nay đã xảy ra rất nhiều sự tình, Giang Trần cần sửa sang lại đầu mối thoáng một phát.

Bởi vì lúc trước hắn đã bị khiêu chiến ba lượt, nên hôm nay không có khả năng lại bị khiêu chiến. Cho nên, hắn ly khai bách chiến lôi đài, cũng là hợp quy củ.

Trở lại chỗ ở, Giang Trần ngồi xuống minh tưởng, dần dần đè cảm xúc xuống.

Chuyện ngày hôm nay, nhìn như ngoài ý muốn, kì thực lại tất nhiên. Giang Trần biết rõ, mâu thuẫn của mình cùng Thủy Nguyệt nhất mạch, sớm muộn sẽ trở nên gay gắt.

Trải qua chuyện ngày hôm nay, chỉ là sớm trở nên gay gắt mà thôi.

- Nữ nhân này, quả nhiên điên cuồng, cũng quá thiếu kiên nhẫn. Nàng cho rằng, liên tục an bài ta quyết chiến bốn tràng, hao tổn cũng sẽ hao tổn chết ta. Hừ, thật sự là giỏi tính toán. May mắn át chủ bài trong tay ta rất nhiều, trước kia ở Hàn Băng Lôi Đài liên tục chiến ba trận, cơ hồ không có bất kỳ tiêu hao. Nếu không, ở trên Phệ Linh Lôi Đài, thật là sẽ cố hết sức.

Bất quá, độ cao võ học của Giang Trần, hoàn toàn chính xác không phải bất luận Võ Giả đồng cấp nào có thể so sánh.

Hải Thiên kia, chỉ có thể chế tạo cho mình một chút phiền toái.

- Võ Giả ở Địa Linh khu, với ta mà nói, có thể chính thức hình thành uy hiếp, cơ hồ không có. Xem ra, ta nên sớm đem ánh mắt, nhắm về Thiên Linh khu.

Nhắc tới Địa Linh khu, duy nhất có khảo nghiệm đối với Giang Trần, không phải đối thủ nào, mà là năm loại lôi đài.

- Lại nói tiếp, Hải Thiên kia cũng quá tự cho mình thông minh, hắn có bảo vật hộ thân, không sợ Phệ Linh Lôi Đài cắn trả, nếu toàn lực tiến công, đối với ta mà nói, là một loại gánh nặng. Tuy lực phòng ngự của ta, miễn cưỡng có thể chống cự lực cắn trả, nhưng lực hành động, nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Cùng Hải Thiên chính diện đối chọi, ai thắng ai thua, thật đúng là không nhất định. Nếu như ta không sử dụng Băng Hỏa Yêu Liên, chưa hẳn có thể thắng hắn. Thằng này đại khái là nghiên cứu qua phong cách trước kia của ta, cho nên dùng thủ thế trước, để cho ta tiến công, hao phí linh lực của ta. Chờ ta hao hết Linh lực, hắn lại ra tay.

Lại nói tiếp, trận chiến này, Giang Trần là gặp may mắn.

Nói cho cùng, vẫn là đối thủ không nắm chắc thế cục chiến đấu, mạch suy nghĩ chiến đấu không đúng.

Mà hắn, nếu như không có lông đuôi Hỏa Nha Vương, chỉ sợ cũng chỉ có thể vận dụng Băng Hỏa Yêu Liên.

Nếu không, những biện pháp khác, Giang Trần không có nắm chắc có thể thắng.

- Xem ra, ta còn phải cảm tạ năm cửa sơ thí. Nếu không có kỳ ngộ ở Minh Diệt Cốc, cuộc chiến hôm nay, muốn thắng, nhất định phải bạo lộ Băng Hỏa Yêu Liên.

Giang Trần cũng không muốn nhanh như vậy liền bạo lộ Băng Hỏa Yêu Liên.

Đây là tuyệt chiêu ẩn giấu mà hắn lưu đến đằng sau, không gặp đối thủ cuối cùng, hắn căn bản không muốn vận dụng.

Không có Thủy Nguyệt Đại Sư chèn ép, thời gian tiếp đó, Giang Trần sống tương đối khá giả. Bất quá hắn cũng điều chỉnh sách lược thoáng một phát, mỗi ngày sau khi lấy được một hai chiến thắng, liền đình chỉ khiêu chiến.

Đến Địa Linh khu, có năm loại lôi đài, muốn làm cuồng nhân thắng liên tiếp cũng không dễ dàng như vậy.

Hôm nay, Giang Trần cũng không muốn đi làm loại sự tình kia.

Để cho Giang Trần vui mừng là, Lưu Văn Thải trải qua mấy lần luận bàn, lực thực chiến tăng nhiều, tỷ số thắng cũng không thấp.

Trong nội tâm Lưu Văn Thải rất cảm kích, hắn đi vào Địa Linh khu, kỳ thật cũng biết trình độ của mình, đánh số 498, chẳng khác gì là đếm ngược thứ ba.

Mặc kệ từ góc độ nào xem, hắn đều là loại giáng cấp, rất có thể ở ba tháng sau, lần nữa bị đánh về Huyền Linh khu.

Hắn không cam lòng, muốn cải biến vận mệnh này.

Hôm nay, hắn sáng tạo thành tích, tuy không đủ để hắn bài danh gần trước, nhưng đã rời xa mười mấy tên cuối cùng.

- Bàn Thạch huynh, có lẽ Lưu Văn Thải ta vĩnh viễn không cách nào đuổi theo bước tiến của ngươi, nhưng ta sẽ một mực làm theo ngươi chỉ dạy, nỗ lực đi tới. Mặc dù không đuổi kịp bước tiến của ngươi, ít nhất cũng phải cố gắng theo phía sau, cam đoan có thể chứng kiến bóng lưng của ngươi, không bị bỏ qua triệt để.

Trong nội tâm Lưu Văn Thải lập lời thề.

Mà Lục Tiểu Bàn, tựa hồ cũng nhận được Lưu Văn Thải kích thích, hắn thu hồi phong cách cười toe toét xưa nay, tu luyện càng thêm chăm chú.

Rất có tư thế cùng Lưu Văn Thải tranh cao thấp.

Giang Trần tự nhiên chứng kiến hai người này biến hóa, trong nội tâm cao hứng thay bọn hắn, cũng hơi cảm thấy tự hào.

Có thể dùng hành động của mình đi ảnh hưởng người khác, xúc tiến bằng hữu, Giang Trần rất cam tâm tình nguyện.

Một trụ sở của Tử Dương Tông.

Tất cả cự đầu Tử Dương Tông, toàn bộ tụ tập một chỗ.

Thủy Nguyệt Đại Sư đối mặt đồng môn, hơi có chút xấu hổ, bắt đầu kiểm điểm mình:

- Lão tổ, chư vị đồng đạo, Thủy Nguyệt vô năng, liên luỵ mọi người, để cho mọi người mất thể diện theo ta.

Tử Húc Chân Nhân là tông chủ, lúc này tự nhiên phải làm bộ dạng của tông chủ, an ủi:

- Thủy Nguyệt sư muội, mọi người đều biết tính cách ngươi nóng nảy, nhưng đều một lòng vì tông môn. Việc này, các phương diện nhân tố đều có, không hoàn toàn là lỗi của ngươi. Chỉ là tam tông khác, gần đây ghen ghét Tử Dương Tông chúng ta, cho nên có loại cơ hội này, bọn hắn nhất định sẽ không bỏ qua.

- Đúng, sư muội không nên tự trách. Một Võ Giả thế tục, không biết trời cao đất rộng. Ngày khác đến Thiên Linh khu, sẽ có thiên tài tông môn thay sư muội ra một ngụm ác khí.
Chương 590 Số mệnh chi địch 1

- Lời ấy có lý, tuy kẻ này thiên phú rất tốt, nhưng so với thiên tài đỉnh cấp của Tử Dương Tông, thì vẫn còn chênh lệch rõ ràng.

Mọi người nhao nhao nói, an ủi Thủy Nguyệt Đại Sư.

Cũng không phải mọi người quan hệ tốt với Thủy Nguyệt Đại Sư, mà là mọi người đều biết, nữ nhân này thu một đồ đệ rất giỏi.

Đồ đệ kia, sớm muộn gì sẽ trở thành trụ cột tông môn. Ngay cả Truy Dương lão tổ cũng nói, Long Cư Tuyết là ở trong các đệ tử, trên lý luận có hi vọng tiến vào Nguyên cảnh nhất.

Nguyên nhân, là bởi vì Tiên Thiên thân thể. Tiên Thiên thân thể, so với bất luận thiên tài tông môn gì đều có ưu thế hơn.

Thủy Nguyệt Đại Sư được mọi người an ủi, trong nội tâm thoáng dễ chịu chút ít. Nhưng mà sau khi nàng trở về, ánh mắt vẫn không dám nhìn Truy Dương lão tổ.

Lần này sai, đích thật có chút lớn. Nhất là trước đó lão tổ đã truyền lệnh, bảo nàng không được hành động thiếu suy nghĩ.

Nàng không tuân theo ý tứ của lão tổ, lại tự cho là thông minh, cuối cùng gây ra họa, lấy đá đập chân mình. Chẳng những mất mặt, còn gãy hai đệ tử thân truyền.

- Lão tổ, Thủy Nguyệt vô năng, xin ngươi giáng tội.

Thủy Nguyệt không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại có chút sợ Truy Dương lão tổ.

Ở Tử Dương Tông, cao tầng lại ngưu bức, cũng không dám làm càn trước mặt Truy Dương lão tổ. Kể cả Thủy Nguyệt Đại Sư.

- Hừ! Thủy Nguyệt, ngươi thu Long Cư Tuyết, đây là công, lần này vi phạm pháp chỉ của ta, đây là tội. Ưu khuyết đan xen, việc này không nói nữa.

Truy Dương lão tổ hừ lạnh một tiếng, cho Thủy Nguyệt Đại Sư một bậc thang hạ đài.

Trong nội tâm Thủy Nguyệt Đại Sư đắng chát, nàng biết rõ, lão tổ nói như vậy, liền ý nghĩa, nàng thu Long Cư Tuyết mang đến công lao, liền triệt để san bằng. Về sau nàng ở tông môn, sẽ không có đặc quyền gì nữa.

Cái này đối với nàng mà nói, thật sự là một đả kích không nhỏ.

Bất quá lão tổ đã mở kim khẩu, nàng cũng không dám cò kè mặc cả. Dù sao, vi phạm pháp chỉ của lão tổ, tội danh lớn như vậy, không có truy cứu nàng, thật là mở một mặt lưới rồi.

- Lão tổ, có một việc, ta vẫn phải bẩm báo thoáng một phát.

Thủy Nguyệt Đại Sư trầm ngâm một lát, cuối cùng lấy hết dũng khí nói.

- Cái gì?

- Ta hoài nghi, yêu nghiệt thế tục kia, có nhiều khả năng là cừu địch của Long Cư Tuyết ở thế tục… Giang Trần!

Lời vừa nói ra, người ở đây đều sợ hãi.

- Ngươi nói cái gì?

Tử Húc Chân Nhân cũng ngồi không yên.

- Giang Trần? Ngươi nói là tiểu tử lúc trước bị tam tông điên đoạt kia?

Vấn đề này, kỳ thật lúc trước Truy Dương lão tổ cũng nghĩ đến, bất quá lại không có truy nguyên, giờ phút này nghe Thủy Nguyệt Đại Sư nói, hắn cũng nhịn không được hỏi:

- Ngươi có chứng cớ không?

- Chứng cớ xác thực không có, bất quá từ khi kẻ này tiến vào bán kết, liền đặc biệt gây khó dễ Tử Dương Tông ta, cái này là vì sao? Hơn nữa, ta từ trên người hắn, loáng thoáng cảm giác được một tia bất an. Các ngươi phải biết, đối với cấp bậc Võ Giả như ta mà nói, sẽ không vô duyên vô cớ sinh ra tâm lý chấn động. Cho nên, ta lo lắng, loại trực giác này sẽ trở thành sự thật.

Trực giác võ đạo!

Võ Giả trực giác, không có lửa làm sao có khói, thường thường sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, một khi xuất hiện, đều sẽ có nguyên nhân.

Lần này, ngay cả Truy Dương Tôn Giả cũng lâm vào trầm tư.

Hắn là Nguyên Cảnh Tôn Giả, đối với trực giác võ đạo, có nhận thức càng sâu sắc. Một Võ Giả, một khi trong nội tâm vô duyên vô cớ sinh ra ý niệm kỳ quái, như vậy thường thường sẽ phi thường chuẩn.

Loại trực giác này, càng là cường giả, sẽ càng chuẩn.

- Chẳng lẽ, yêu nghiệt thế tục kia, thật sự là Giang Trần?

Trước kia Truy Dương lão tổ cũng không quá coi trọng Giang Trần, ở độ cao của hắn, cái gọi là thiên tài chỉ đơn giản là như vậy.

Không có tiềm lực trở thành Nguyên cảnh, căn bản không vào được pháp nhãn của hắn.

Ở trong những thiên tài của Tử Dương Tông, hắn coi được có mấy cái. Trong đó, có khả năng tiến vào Nguyên cảnh nhất, là Long Cư Tuyết.

Tiên Thiên Thanh Loan thể, chỉ cần hết thảy thuận lợi, tiến vào Nguyên cảnh, chí ít có bảy tám phần hi vọng.

Cho nên hiện tại, Long Cư Tuyết không hề nghi ngờ là nhân vật sốt dẻo nhất trong trẻ tuổi, ở phương diện hưởng thụ tài nguyên tông môn, ưu tiên xếp hàng thứ nhất.

Mà ở trên người thiên tài thế tục kia, Truy Dương lão tổ cũng chứng kiến một loại tiềm lực, một loại tiềm lực trở thành Nguyên Cảnh Tôn Giả.

Cho nên, Truy Dương lão tổ mới bảo Thủy Nguyệt Đại Sư không nên chèn ép.

Thế nhưng mà, nếu như tên thiên tài này, thật là đối đầu của Long Cư Tuyết, vậy thì tuyệt đối không thể lưu lại.

- Chẳng lẽ, một Đông Phương Vương Quốc nho nhỏ, vậy mà thoáng cái ra hai kỳ tài?

Truy Dương lão tổ thì thào than nhẹ.

- Lão tổ, chỉ giáo cho?

Mọi người giật mình.

Truy Dương lão tổ thở dài:

- Thủy Nguyệt không nói chuyện này, lão phu cũng một mực lơ đễnh. Nhưng Thủy Nguyệt đã có loại trực giác kia, đây là một loại Tâm lực báo trước, trên cơ bản sẽ không sai. Kẻ này, có lẽ đúng là Giang Trần. Là số mệnh chi địch của Long Cư Tuyết. Xem ra, thế gian Tạo Hóa đều công bình. Long Cư Tuyết thiên tài như thế, nhất định phải có một đối thủ số mệnh. Lão phu suy luận thân thế của Long Cư Tuyết thoáng một phát, phát hiện Giang Trần này, là địch nhân phải có của nàng.

- Lão tổ, ngươi cũng cảm thấy như vậy?

Thủy Nguyệt Đại Sư thấy Truy Dương lão tổ nói như vậy, trong nội tâm càng cả kinh, nàng một mực hi vọng trực giác của mình là sai.

Bởi vì, yêu nghiệt thế tục này mang cho nàng rung động, thật sự quá lớn.

Lớn đến nàng không cho rằng, Long Cư Tuyết có thể có mười phần nắm chắc áp chế hắn.

- Mỏi mắt mong chờ a.

Truy Dương lão tổ khoát tay chặn lại.

- Nếu kẻ này thật là Giang Trần, hắn và Long Cư Tuyết nhất định không thể cùng tồn tại. Nếu hắn không chết, tất thành Tâm Ma của Long Cư Tuyết.

- Bất quá, nếu như hắn thật là Giang Trần, ngược lại là công cụ ma luyện Long Cư Tuyết tốt nhất. Nếu Long Cư Tuyết có thể vượt qua hắn, tất sẽ thừa cơ mà lên, Phượng Vũ Cửu Thiên.

- Lão tổ, ý của ngươi là gì? Mặc kẻ này tiến vào Thiên Linh khu, cùng Long Cư Tuyết tranh hơn thua?

Thủy Nguyệt Đại Sư nghẹn ngào hỏi.

- Như thế nào?

Truy Dương lão tổ cười lạnh.

- Ngươi bao che cho con, không nỡ?

- Tiểu tử này quỷ kế đa đoan, tính cách của Cư Tuyết còn chưa thành hình, thiếu khuyết đánh bóng. Ta lo lắng...

- Không cần buồn lo vô cớ.

Truy Dương lão tổ đạm mạc nói.

- Muốn trở thành người trên người, nhất định phải vượt qua hết thảy. Nếu như một số mệnh chi địch liền có thể làm khó nàng. Như vậy mặc dù thiên phú của nàng lại cao, cũng phí công.

Cự đầu tông môn khác, mỗi cái đều gật đầu đồng ý.

Thiên tài, không đơn thuần phải có thiên phú, cũng phải có đủ các loại điều kiện thành tài. Thiết trí năm cửa sơ thí, kỳ thật là bao gồm hết thảy.

Nếu như Long Cư Tuyết không cách nào vượt qua chướng ngại, không cách nào chiến thắng hết thảy đối thủ, thì dựa vào cái gì đứng ở trên đỉnh tông môn, hưởng thụ đãi ngộ mà người khác hưởng thụ không đến?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom