• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Qủa

  • Chương 1321: Vân Hạc

Những ngọn núi hiểm trở như những người canh giữ thời gian, lặng lẽ đứng đó. Đỉnh núi phủ tuyết vĩnh cửu, tựa như kim cương khảm trên vương miện, tỏa ra ánh sáng thần bí dưới ánh trăng.

Mỗi đường núi đều là tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc bởi năm tháng, đứng vững giữa dòng chảy lịch sử, chứng kiến vô số nền văn minh hưng thịnh rồi suy vong. Những khe núi giữa núi rừng sâu thẳm và tĩnh lặng, như hơi thở của chính đất liền. Con suối trong veo uốn lượn chảy qua, mang theo bí mật và trí tuệ của núi rừng, đổ về những dòng sông rộng lớn hơn.

Lưng chừng núi phía xa vẫn còn được phủ bởi màu xanh của rừng cây. Những cây tùng cây bách xanh tốt quanh năm vẫn giữ được sức sống mãnh liệt ngay giữa mùa đông lạnh giá, từng chiếc lá như đang kể lại câu chuyện sinh mệnh của dãy núi cổ xưa này.

Lý Dục Thần đứng trên đỉnh núi, nhìn về phương xa, không khỏi nhớ đến Côn Luân, vùng đất bao la ngập tràn linh khí vô hạn, từ đó sản sinh ra vô số sinh mệnh kỳ lạ.

Ngẩng đầu nhìn lên, tiếc rằng nơi này không có thiên lộ, chỉ có một vầng trăng sáng treo giữa bầu trời, không chỗ bám víu, yên tĩnh và dịu dàng, như một người mẹ hiền từ và xinh đẹp đang dõi theo nhân gian.

“Biết không, nơi đây từng được gọi là Tiểu Côn Luân.” Một giọng nói vang lên từ phía sau.

Lý Dục Thần quay lại, nhìn thấy người đàn ông trung niên thấp bé, để hai hàng râu hình chữ bát, gọi một tiếng: “Ngũ sư huynh!”

“Tiểu sư đệ, huynh biết ngay thế nào đệ cũng tìm tới mà, hahahaha!” Vân Hạc cười vui vẻ, râu rung rung, trông vô cùng hài hước.

Lý Dục Thần thấy dáng vẻ ấy của hắn, không khỏi nhớ lại những ngày ở Thiên Đô, Vân Hạc có lẽ là vị sư huynh lớn tuổi duy nhất có thể không kiêng dè gì mà thoải mái đùa giỡn cùng anh.

“Ngũ sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao huynh lại đốt phòng thí nghiệm của giáo hội Thánh Quang?” Lý Dục Thần hỏi.

“Này, nhóc con, chúng ta đã bao nhiêu năm không gặp rồi? Vừa gặp đã hỏi mấy chuyện vặt vãnh đó à, chẳng phải nên hỏi xem sư huynh có khỏe không, tối nay ăn gì chưa, có tìm được chị dâu nào cho đệ không à?” Vân Hạc trợn mắt thổi râu mà nói.

Lý Dục Thần không khỏi mỉm cười, Ngũ sư huynh vẫn phóng khoáng như xưa, thích đùa giỡn không kiềm chế được.

“Ngũ sư huynh, vậy đã tìm được chị dâu cho đệ chưa?” Anh cười hỏi.

Vân Hạc nghiêm mặt lại: “Chị dâu gì chứ? Ngũ sư huynh của đệ băng thanh ngọc khiết, thân tựa Côn Luân, lòng như trăng sáng, sao có thể vì nữ sắc mà lạc lối? Còn nhãi con, đệ thì sao, nghe nói sau khi xuống núi cưới một cô vợ xinh đẹp, lại còn vướng vào mấy cô nàng nữa cơ mà!”

Lý Dục Thần ngạc nhiên: “Ngũ sư huynh, huynh nghe ai nói thế? Đệ chỉ cưới một người vợ thôi, cũng là nhân duyên trần thế của đệ, sư phụ biết mà.”

“Vậy thì tốt!” Vân Hạc lại trở về vẻ mặt cười đùa hí hửng, “Huynh đã nói rồi, nhóc con, đệ thông minh như vậy, sao lại sa vào bẫy tình được. Con bé Vãn Tình ấy cứ hay nói linh tinh!”

“Hả? Thập Thất sư tỷ?”

“He he, con nhóc ấy đối với đệ đâu phải bình thường, đệ cưới vợ rồi không đoái hoài gì đến sư tỷ, huynh thấy con bé đang ghen đấy!”

Vân Hạc nói xong lại phá lên cười, dường như tưởng tượng ra cảnh Hướng Vãn Tình giận dỗi vì ghen, khiến hắn vui cực kỳ.

Lý Dục Thần nói: “Không đâu, Hướng sư tỷ đối xử tốt với đệ, đệ cũng biết, đệ vẫn luôn coi tỷ ấy như chị ruột.”

“Ái chà, được rồi được rồi, cái kiểu chị chị em em này buồn nôn chết đi được.” Vân Hạc lại bắt đầu mất kiên nhẫn, “Ngũ sư huynh nói cho đệ biết, tất cả những vẻ ngoài xinh đẹp đều là chướng ngại của tu hành.”

“Đây là kinh nghiệm của ngũ sư huynh sao?”

“Tất nhiên là… A, gì, không, tất nhiên không phải, huynh băng thanh ngọc khiết, sao có mấy cái kinh nghiệm bừa bãi như bọn đệ, đây là cảm ngộ tu hành! Chờ đến khi đệ tu tới cảnh giới như ta, tự nhiên sẽ hiểu!”

Vân Hạc làm ra vẻ một vị trưởng bối, bắt đầu giáo huấn.

Lý Dục Thần chỉ mỉm cười không nói.

Đột nhiên Vân Hạc lại nhíu mày nói: “Nói đến Vãn Tình, dạo này con bé ấy cũng bặt vô âm tín, không biết xảy ra chuyện gì.”

Lý Dục Thần giật mình: “Hướng sư tỷ làm sao? Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Năm ngoái, dòng chảy Nhược Thủy bị chặn, Vãn Tình được cử đi điều tra. Ban đầu còn gửi tin về, nói là xuất hiện một xoáy nước sâu không thấy đáy, sau đó thì không còn tin tức gì nữa.” Vân Hạc nói.

“Nhược Thủy bị chặn?” Lý Dục Thần nhíu mày, “Chỉ có một mình Hướng sư tỷ đi à? Đại sư huynh không phái ai đi tiếp ứng sao?”

“Hầy, thiếu người quá mà!” Vân Hạc thở dài, “Ma khí ngoài vực hỗn loạn, sư phụ vào Vạn Tiên Trận đến giờ chưa ra, các bí cảnh khắp nơi mở ra, không ít chỗ ảnh hưởng đến an nguy toàn thế giới, đệ tử Thiên Đô đều bị phái đi ra ngoài điều tra, đệ xem chẳng phải huynh cũng bị đẩy tới châu Âu chết tiệt này sao?”

"Huynh tới đây là để điều tra bí cảnh ư?"

"Đúng, nó nằm ngay dưới dãy núi Anpi này, địa khí chấn động lan xa hàng vạn dặm. Nơi đây được gọi là Tiểu Côn Luân, thời thượng cổ cũng từng là thánh địa linh khí dồi dào, từng xảy ra đại chiến giữa thần và ma. huynh đã điều tra ở đây rất lâu rồi, gần như đi khắp toàn bộ dãy núi, nhưng ngoài mấy con tinh linh hoang dã và một con rồng mèo, thì chẳng phát hiện được gì."

"Thế sao huynh lại đến Malika?"

"Huynh đã nghiên cứu rất lâu, cảm thấy lối vào bí cảnh dưới dãy núi Anpi có lẽ không nằm trong núi. Núi biển tương thông, biết đâu lại nằm trong biển, thế là huynh lần theo địa mạch kéo dài đến tận bán đảo Bal. Ban đầu huynh định đến Địa Trung Hải, nhưng lại tình cờ phát hiện một bí cảnh ở đền Parto tại Malika."

"Bí cảnh ở đền Parto chắc là một cứ điểm của giáo hội Thánh Quang nhỉ?" Lý Dục Thần nói.

Vân Hạc lắc đầu: "Không phải, vì lúc huynh đến, năng lượng trong bí cảnh đó còn rất bất ổn, rõ ràng vừa mới mở ra không lâu. Người của giáo hội Thánh Quang đến cũng chẳng sớm hơn huynh bao nhiêu, họ cũng đang tìm lối vào bí cảnh. Chính là con nhỏ có cánh dài hôm nay đó, cái gì mà thiên sứ Nguyệt Quang. Ban đầu huynh cứ tưởng có thể dễ dàng hạ gục, ai ngờ suýt nữa thì thua trong tay cô ta, bị cô ta đuổi theo dí sát mông suốt mấy ngày trời."

"Huynh nhớ, đệ từng truyền tin tới Thiên Đô về chuyện của Thái Dương Thánh Giáo, đối phó bọn tội ác tày trời đó, Ngũ sư huynh của đệ đâu thể khoanh tay đứng nhìn, thế là một mồi lửa thiêu trụi luôn phòng thí nghiệm của chúng! Hừ hừ!"

Lý Dục Thần cười nói: "Huynh đốt phòng thí nghiệm chẳng phải chủ yếu để điệu hổ ly sơn, tiện đột nhập bí cảnh trong đền Parto sao?"

Vân Hạc cười gượng: "Chủ yếu là con nhỏ đó đuổi theo huynh mấy ngày liền, làm cho huynh nổi cáu lên."

Lý Dục Thần nói: "Kết quả là một mồi lửa cũng không thoát khỏi cô ta."

"Hầy, ai mà ngờ lại có thêm một tên to xác cưỡi ngựa xuất hiện. Trời ạ, kẻ sau còn khó đối phó hơn kẻ trước. Mà này Dục Thần, đây là lỗi của đệ đó nhé, hồi đầu đệ truyền tin cho Thiên Đô, đâu có nói đám Thái Dương Giáo này ghê gớm vậy đâu, đệ thế này thì tính là tình báo không rõ ràng, báo cáo vớ vẩn đấy!"

Vân Hạc trợn trắng mắt, hai bên ria mép chữ bát vểnh ngược cả lên.

Mặt mày Lý Dục Thần cứng đờ, bị thiên sứ Nguyệt Quang rượt suốt mấy ngày, sao lại đổ hết lên đầu đệ chứ?

"Bỏ đi bỏ đi, Ngũ sư huynh không trách đệ nữa. Hôm nay may có đệ xuất hiện, nếu không huynh bị đôi nam nữ chó má đó tấn công, e là chịu thiệt thòi rồi." Vân Hạc nói.

Lý Dục Thần cười nói: "Độn thuật của ngũ sư huynh là độc nhất vô nhị ở Thiên Đô, đến đại sư huynh cũng chưa chắc hơn huynh, bọn họ muốn bắt huynh đâu có dễ, huynh chỉ đang trêu đùa họ thôi mà."

Vân Hạc được Lý Dục Thần khen, mặt mày hớn hở: "He he, vẫn là tiểu sư đệ biết nói chuyện. Lại đây lại đây, nói nữa đi, từ khi đệ còn nhỏ huynh đã thích nghe đệ nói chuyện rồi."

Lý Dục Thần không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng sáng treo trên trời.

Ngay lúc này, ánh trăng dường như bỗng nhiên sáng rực lên, sắc núi mờ ảo bỗng trở nên huyền ảo dị thường.

Một giọng nói vang lên: "Các người tưởng trốn đến dãy núi Anpi là thoát được sao? Phàm nơi nào có ánh trăng, nơi đó có bóng ta!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Rể Ngoan Giá Đáo
Ở rể
  • Lục Tảo
Rể quý rể hiền
  • Đang cập nhật..
Chàng rể ma giới
  • Đang cập nhật..
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom