• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Qủa (4 Viewers)

  • Chương 1275: Nữ thần

Mã Sơn nghe xong, lập tức duỗi người giãn gân cốt, đột nhiên hú dài một tiếng, hóa thành rồng, bay vọt lên không trung.

Chỉ thấy thân thể anh ta đỏ rực như lửa, nhưng khác với trước kia, trong ngọn lửa đỏ ấy mơ hồ lộ ra xương rồng màu đen.

Đây chính là tướng Chúc Long Cửu Âm.

Trên đầu có một con mắt thần, khi mở ra thì ánh sáng soi chiếu vạn dặm, khi nhắm lại thì trời đất tối tăm như đêm.

Lý Dục Thần ngẩng đầu nhìn Mã Sơn lượn quanh trên trời, cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

Nghĩ một lúc, anh lấy ra một chiếc sừng rồng màu tím.

Đây là chiếc sừng rồng còn lại sau khi dùng cây cung Tiền Vương bắn chết Tử Điện Long Man ở biển Hoa Đông.

“Anh Mã Sơn, thứ lợi hại nhất trên người anh là đèn Chúc Long Cửu Âm, nhưng đèn này là thần vật, nên dưỡng nhiều dùng ít. Anh vẫn thiếu một pháp bảo phù hợp với mình. Vừa hay thân rồng của anh đang thiếu một chiếc sừng, sừng rồng Tử Điện này em đã luyện hóa nhiều lần rồi, tặng cho anh vậy.”

Nói xong, anh ném lên trời.

Chiếc sừng rồng hóa thành một luồng sáng tím, lao thẳng về phía Mã Sơn.

Ánh tím trên đầu rồng nổ tung như một tia chớp tím rực giữa đám mây đỏ.

Ánh tím dần dần tan biến, chỉ thấy trên đầu rồng xuất hiện thêm một chiếc sừng rồng hơi cong, phía trên sừng được bao quanh bởi những tia điện màu tím.

Đúng lúc này, cả khu rừng nguyên sinh xanh biếc phát ra tiếng xào xạc, trong tán lá xanh hiện ra một đôi tay ngọc ngà xinh đẹp, vén ra từng tầng lá xanh biếc, cành lá tách ra, dây leo lùi xuống, lộ ra một cánh cửa.

Tra Na Lệ khoác lên mình lá cây xanh biếc, đầu đội vòng hoa, bước ra.

Lý Dục Thần vươn tay thu hồi cờ Thanh Mộc, cánh Tùng Lâm biến mất, vườn hoa khôi phục lại diện mạo ban đầu.

Nhưng Tra Na Lệ đứng ở đó, dung nhan rạng rỡ tỏa sáng, thậm chí còn mang theo vẻ đẹp nguyên thủy mê hoặc hơn xưa.

Lý Dục Thần cười nói: “Chị kế thừa nữ vu Tùng Lâm, vừa hay em có cờ Thanh Mộc, giúp chị sống lại từ cõi chết. Giờ chắc chị đã có lĩnh ngộ sâu hơn về vu đạo mà sư phụ truyền lại rồi nhỉ?”

“Chị hiểu rồi!” Tra Na Lệ hành lễ thướt tha, dáng người lay động, phong tình quyến rũ, “Pháp Tùng Lâm lấy sinh làm gốc, hơi thở sinh mệnh, liên miên không dứt. Muôn loài muôn vật đều sinh từ đạo này. Chị sẽ trân trọng pháp này, trân trọng đạo này.”

Lý Dục Thần gật đầu: “Mã Sơn tự rút xương sườn, tái tạo thân thể cho chị. Mong chị cũng biết trân trọng anh ấy.”

Tra Na Lệ ngẩng đầu nhìn con rồng trên trời, ánh mắt đầy yêu thương và biết ơn, khẽ dịu dàng gọi: “Mã Sơn…”

Một tiếng long ngâm vang lên, gió mây cuồn cuộn, rồng đỏ từ trên trời hạ xuống, cuốn lấy Tra Na Lệ đặt lên lưng mình, rồi lại phóng lên cao, bay vào tầng mây.

Tra Na Lệ cưỡi trên lưng rồng, xuyên qua từng tầng mây, gió thổi tung mái tóc dài của cô ấy, lá xanh trên người tung bay. Trên gương mặt cô ấy lộ ra nụ cười ngọt ngào như ánh hoàng hôn nơi chân trời.

Toàn bộ người dân Nhã Kinh đều nhìn thấy cảnh tượng đó.

Mọi người lần lượt quỳ xuống bái lạy, miệng hô: “Thần nữ!”

Hơn chín trăm cô gái “hồi môn” trong vườn hoa, lượng lớn khách mời, nhân viên làm việc trong sơn trang, và những đệ tử Huyền Hàng Môn còn sống, tất cả đều quỳ rạp xuống đất.

"Thần nữ phù hộ!"

"Thần nữ phù hộ!"

...

Cảnh đêm Hào Giang vẫn đẹp như xưa, đảo Đãng Tử và đảo Lộ Hoàn tựa như những viên ngọc sáng, ánh lửa đánh cá trên biển và ánh đèn trên bờ phản chiếu lẫn nhau, tạo nên vẻ đẹp thú vị. Đèn neon lấp lánh trong làn gió nhẹ, sáng rực cùng những vì sao trên trời, những công trình kiến trúc ven đường dưới ánh sao và ánh đèn toát lên vẻ đẹp ngoại quốc mê hoặc.

Trước cửa khu giải trí Bác Hào, người qua lại tấp nập.

Vài bảo vệ áp giải một người trẻ tuổi từ bên trong đi ra.

Người trẻ tuổi hét lớn: “Thả tôi ra! Thả tôi ra! Các người không thể đối xử với tôi như vậy! Tôi là thiếu gia nhà họ Hà!”

“Thiếu gia nhà họ Hà? Phì!” bảo vệ mạnh tay đẩy ra ngoài, ném thẳng người trẻ tuổi xuống đường, nhổ một bãi nước bọt, “Người nhà họ Hà mà cũng giở trò gian lận sao? Thật mất mặt!”

Một bảo vệ khác nói: "Nếu không phải tại lũ con cháu bất hiếu các người, nhà họ Hà đâu đến nỗi này? Ngay cả người quét đường cũng biết ông cụ Hà chết thế nào rồi! Nếu ông cụ còn sống, sao có thể để bọn tao phải chịu nhục dưới tay người Tây?"

Hà Quảng Chí lồm cồm đứng dậy, phủi phủi bụi trên mông, vẫn muốn đi vào.

bảo vệ chặn lại: “Làm gì đấy? Thật sự muốn bị chặt tay à?”

Hà Quảng Chí nói: “Tôi còn hai thẻ đánh bạc, cho tôi đổi lại rồi đi.”

Nói xong hắn định xông vào trong.

bảo vệ lại lập tức chặn hắn lại, đẩy mạnh ra ngoài.

“Tôi còn hai thẻ đánh bạc! Các người không chịu đổi tiền cho tôi, các người chơi xấu! Sòng bạc Bác Hào lừa đảo rồi!” Hà Quảng Chí la lớn.

Dẫn tới không ít người xúm lại xem.

Mọi người vừa hóng chuyện vừa chỉ trỏ bàn tán, thầm thì to nhỏ.

Thấy thiếu gia nhà họ Hà ngày xưa giờ sa sút đến mức này, ai nấy đều không khỏi thở dài. Tuy ai cũng biết cái chết của ông cụ có liên quan đến thiếu gia này, trong lòng oán hận hắn, nhưng nhìn hắn khiến danh tiếng và thể diện nhà họ Hà tiêu tan như vậy, lại thấy không đành lòng.

“Ồn ào cái gì thế?”

Một gã người da trắng vạm vỡ bước ra.

Đây là giám đốc an ninh mới nhậm chức của khu giải trí Bác Hào. Sau khi hỏi rõ tình hình, gã lập tức tát cho hai bảo vệ mỗi người một cái, sau đó đá một cú khiến Hà Quảng Chí bay thẳng ra ngoài.

“Hừ, lần sau còn tới nữa thì đánh gãy chân luôn. Còn để tao nghe thấy tiếng chó sủa trước cổng nữa thì tụi mày cũng cuốn xéo hết cho tao!”

Đám bảo vệ cúi đầu không dám lên tiếng.

Người xem quanh đó tức giận, nhưng cũng không ai dám tiến lên cãi lý.

Giờ đây, Hào Giang là thiên hạ của người da trắng. Gần như toàn bộ các khu giải trí đều nằm trong tay những tập đoàn tài phiệt từ Las Vegas.

Vua sòng bạc hiện giờ là Elber, còn phía sau Elber, chính là vị thần thực sự của Hào Giang — cha đỡ đầu Stephin.

Hà Quảng Chí ôm bụng bỏ đi.

Đám người xem cũng lần lượt giải tán.

Giữa đám đông đang vây xem, có một người nghiến răng, ánh mắt sắc như dao, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của giám đốc an ninh rồi nhổ một bãi nước bọt đầy tức giận, sau đó quay người bỏ đi.

Cậu ta chính là Trịnh Gia Hào — từng cùng Lưu Khải Minh là cánh tay trái phải của Mã Sơn.

Khi Mã Sơn gặp chuyện, Trịnh Gia Hào được cử sang Las Vegas để tìm vị bác sĩ đã chữa trị cho Hà Gia Xương và ký vào giấy chứng tử, nhờ vậy mới thoát nạn.

Nhưng khi cậu ta quay về, Hào Giang đã đổi chủ.

Giờ đây, cậu ta cùng với một đám du côn mở một sòng bạc ngầm, tạm bợ sống qua ngày.

Mã Sơn có ơn với cậu ta, trong lòng cậu ta luôn nung nấu ý định báo thù cho Mã Sơn, nhưng cậu ta cũng biết mình thế lực mỏng, ngoài cái đầu lanh lợi và chút công phu học được từ Mã Sơn thì chẳng có bản lĩnh gì, căn bản không thể đối đầu với Elber, chứ đừng nói là cha đỡ đầu Stephin.

Người duy nhất có thể đối chọi với bọn chúng về mặt kỹ nghệ đánh bạc, Lưu Khải Minh thì đã bị chặt gân tay, trở thành phế nhân.

Trịnh Gia Hào thấy Hà Quảng Chí khập khiễng đi phía trước, cười khẩy một tiếng, nhanh chân bước tới, quàng vai bá cổ Hà Quảng Chí, nói:

“Cậu Hà, đừng để ý mấy con chó trắng đó. Hay là tới chỗ tôi chơi một ván?”

Hà Quảng Chí dĩ nhiên biết Trịnh Gia Hào, cũng biết Trịnh Gia Hào một lòng trung thành với Mã Sơn, lập tức cảnh giác, lắc đầu nói: “Không đi, không đi. Cái sòng nhỏ chỗ anh thì có gì vui đâu.”

“Ê, cậu Hà, đừng coi thường người khác. Năm xưa ông nội cậu chẳng phải cũng từ mấy sòng nhỏ mà dựng nghiệp à?” Trịnh Gia Hào cười nói, “Sòng tôi dù nhỏ, cũng là một cái sòng. Giờ còn sòng lớn nào chịu cho cậu vào à? Tới sòng nhỏ chơi tạm đi! Chờ cậu thắng được tiền, lại đến sòng lớn kiếm đậm!”

“Tôi… tôi không có tiền.” Hà Quảng Chí nói.

“Ôi dào, không sao hết, chúng ta là bạn cũ mà, không có tiền thì tôi cho cậu vay trước!” Trịnh Gia Hào vỗ vai Hà Quảng Chí, tỏ vẻ chân thành.

Hà Quảng Chí đang lên cơn nghiện đánh bạc, nghĩ bụng mình cũng không còn gì để mất, liền nói: “Được, vậy thì đi chơi một ván.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Rể Ngoan Giá Đáo
Ở rể
  • Lục Tảo
Rể quý rể hiền
  • Đang cập nhật..
Chàng rể ma giới
  • Đang cập nhật..
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom