• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Nam thần đào hoa (2 Viewers)

  • Chương 391-395

Chương391: Linh Nhi đến trường?-Ngoại truyện P3

Rất nhiều người tò mò về thông tin cá nhân của Lâm Thần, cũng dễ hiểu thôi, Lâm Thần quá vượt trội so với tất cả mọi người. Hơn nữa, tính cách ôn hòa nhã nhặn, luôn nghĩ cho người khác cũng chính là mấu chốt làm cho bao nữ sinh phải say đắm.

Những sinh viên học tại ngôi trường này đa số là những công tử, tiểu thư giàu có... vậy nên ai ai cũng cố gắng chưng diện đẹp nhất có thể. Nào thì mang trên người những bộ đồ, vận dụng đắt tiền, nào thì dùng những mỹ phẩm xa xỉ... Trái ngược hoàn toàn với Lâm Thần, khi mà cậu chỉ mặc một bộ quần áo đơn giản, dùng những thứ rất tầm thường trong mắt bọn họ. Điều này tạo ra sự đối lập, tuy nhiên cũng chính điều này lại tạo ra một sức hút riêng dành cho cậu ấy.

Không một ai cảm thấy xa cách khi ở cạnh cậu ta. Lúc trước, rất nhiều nam sinh đều mang trong lòng sự đố kỵ khi mà Lâm Thần đã thu hết tất cả hào quang của bọn họ, không cho bọn họ một chút cơ hội tỏa sáng nào. Thế nhưng sau đó, những nam sinh xa cách đó lại trở nên gần gũi lạ thường, đơn giản là vì bọn họ ưa thích tính cách hào sảng, thoải mái lại gần gũi ấy.

Và tất nhiên, như thường lệ, khi có bạn bè cần giúp, cậu không ngần ngại lấy cuốn vở trong cặp, đưa cho tên nam sinh tóc vàng hoe đó:

“ Mày cầm lấy dùng tạm đi! Tao làm xong hết rồi đó!!!”

Tên tóc vàng hoe cũng không ngần ngại cầm lấy cuốn vở, vẻ mặt vui vẻ ngồi xuống cạnh cậu, một tay choàng lấy vai vô cùng thắm thiết rồi tự tin nói:

“ Mày đúng là bạn tốt của tao! Hay là như này đi, trưa nay tao dẫn mày đi ăn nhà hàng! Bố tao vừa mở thêm chi nhánh ở khu này!”

Mặc dù đây chỉ là động tác rất bình thường đối với nam sinh, thế nhưng tên tóc vàng lại cảm thấy lạnh tóc gáy, trán của cậu ta không tự chủ đổ mồ hôi, ánh mắt sợ hãi nhìn toàn bộ nữ sinh đang nhìn chằm chằm cậu ta.

Ánh mắt ghen tỵ như muốn ăn tươi nuốt sống cậu ta, hắn không tự chủ né tránh, vẻ mặt ngượng ngùng vừa đi ra ngoài vừa nói:

“ Trưa nay tao sẽ dẫn mày đi! Nhớ chờ tao đó!”

Lâm Thần chưa kịp trả lời thì tên tóc vàng đã nhanh chóng chạy ra khỏi lớp rồi, thậm chí đến cả vở của cậu còn chưa kịp cầm. Nhìn thấy cảnh này, cậu chỉ có thể lắc đầu, cười một cách bất lực.

Mặc dù bị trói buộc bởi rất nhiều luật lệ vô lý, thậm chí là có phần giam lỏng nhưng cậu vẫn cảm thấy may mắn. Ít nhất, cậu còn có thể đi học, không phải trốn trốn tránh tránh như ngày xưa.

Tất nhiên, người ra luật lệ trên không ai khác chính là Linh Nhi. Trường đại học này cũng là do em ấy tự xây lên. Điều này cũng chẳng hề gây sốc đối với cậu, Linh Nhi luôn như vậy, luôn khiến cho cậu phải bất ngờ. Và tất nhiên, tình yêu mà em ấy dành cho cậu cũng rất đáng sợ

Mặc dù kiểm soát chặt chẽ đáng sợ như vậy nhưng nếu như để một mùi hương lạ, một sợi tóc hay một thứ gì đó mà “ vô tình” bị phát hiện, kích phát cơn ghen của em ấy thì cậu sẽ rất khổ sở. Có những lúc, cậu phải nghỉ cả tuần chỉ để chịu “trừng phạt” của em ấy, thật sự nghĩ lại cậu vẫn thấy run sợ.

Nếu như sinh viên sợ luật lệ là một điểm thì cậu sợ Linh Nhi phát hiện gần như là vô hạn. Cậu sợ tới mức mỗi lần ra về, cậu đều dành ra nửa tiếng để khử hết toàn bộ mùi hương lạ, kiểm tra từng chút một thân thể cậu trước khi ra về.

Nhìn chiếc điện thoại còn hơn mười phút mới vào lớp, cậu đứng dậy, xếp gọn sách vở, ý định chạy xuống căng tin mua một chai nước thì đột nhiên, hành lang trở nên yên tĩnh lạ thường.

Tất cả mọi người đều nghi hoặc không hiểu xảy ra chuyện gì thì đột nhiên, một tên nam sinh vẻ mặt hoảng sợ từ bên ngoài chạy vào báo tin:

“ Các cậu chú ý, ở bên ngoài hiệu trưởng và các thầy cô đang tiếp đón một vị khách vô cùng quan trọng, thế nên các cậu hãy giữ trật tự, ổn định chỗ ngồi. Nếu để vị khách này nổi giận thì sẽ rất phiền phức đó.”

Giọng điệu nghiêm túc cùng với biểu cảm nghiêm trọng của cậu ta làm cho cả lớp yên lặng lạ thường. Nó yên lặng tới nỗi mà có thể nghe được tiếng chân bên ngoài.

Ban đầu, Lâm Thần nghĩ chuyện này là rất bình thường, có thể đó là thanh tra trường, người của đoàn đến để khảo sát.

Nghĩ như vậy, cậu cũng không muốn rời ghế nữa, dáng vẻ nghiêm túc ngồi đọc sách như bao bạn khác.

Phòng học yên tĩnh, ai ai cũng căng thẳng cố gắng ngồi nghiêm, Lâm Thần cảm giác chuyện này không hề đơn giản như thế.

Một linh cảm không may xuất hiện, cậu bắt đầu nghe được cả tiếng tim mình đập nhanh. Rốt cuộc là có chuyện gì?

Tiếng bước chân bên ngoài hành lang nghe càng ngày càng rõ, có vẻ như những người đó đang sắp tới gần.

Cái cảm giác sợ hãi càng ngày càng rõ, cậu không chần chừ mà định chạy ra ngoài bằng cửa phụ. Tuy nhiên, đã quá muộn.

“ Anh yêu...Anh định chạy đi đâu vậy?” Cánh cửa mở ra, Linh Nhi với khuôn mặt hút hồn đang nhìn Lâm Thần, vô cảm nói.

P/S: Tu tiên hay đô thị thì cũng đội yandere lên đầu thôi...
Chương392: Anh chỉ yêu mình em - Ngoại truyện P4

Tiếng động làm mọi người chú ý, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt của mình vào đám người mới đến. Ai ai cũng phải lạnh sống lưng khi nhìn thấy khung cảnh trên

Những khuôn mặt rất thân quen xuất hiện trước mặt họ, nào thì hiệu trưởng, hiệu phó rồi đến cả các thầy cô giáo sư từng dạy bọn họ, toàn là những người cao quý có mặt mũi trong trường. Riêng chỉ có cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn đứng ở giữa là lần đầu bọn họ nhìn thấy.

Sự xuất hiện của cô ấy làm cho tất cả sinh viên đều nuốt nước bọt căng thẳng. Nhìn tất cả những người đáng tuổi cha mẹ bọn họ đều phải cúi đầu chào cô gái xinh đẹp ấy, dường như trong suy nghĩ bọn họ lại có một cái gì đó vô cùng kỳ lạ.

Tuy nhiên, thứ làm cho toàn bộ các sinh viên sững sờ đó chính là nhan sắc của Linh Nhi. Dùng từ xinh đẹp không thể diễn tả được hết cảnh tượng hiện tại. Dáng người mĩ miều, nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng quyến rũ, khuôn mặt ngây thơ nhưng lại sắc sảo, cộng thêm ánh mắt lạnh như băng khiến cho cô ấy giống như một đóa hoa đẹp nơi băng giá không ai chạm được.

Sự ngây thơ kết hợp cùng lạnh lùng tưởng chừng sẽ không bao giờ xuất hiện, thế nhưng khi kết hợp chúng lại, nó khiến Linh Nhi có một sức hút ma mị khó ai chống lại được.

Linh Nhi giống như một nàng tiên giáng thế, sự xuất hiện của cô như đem một định nghĩa cho cái đẹp trong mắt toàn bộ tất cả mọi người ở đây. Một vẻ đẹp cao quý, sang trọng làm biết bao trái tim say đắm.

Toàn bộ nam sinh đều tim đập loạn nhịp, ánh mắt thẫn thờ nhìn Linh Nhi. Đây mới chính là đỉnh cao của cái đẹp, tại sao trên đời này lại xuất hiện một cô gái đẹp đến mức như vậy. Chỉ cần nhìn thôi mà bọn họ có cảm giác hôm nay chính là ngày may mắn nhất của đời mình.

Lớp học như bị đóng băng, mọi sự chú ý đều tập trung vào một hướng, ánh đèn nhường lại cho Linh Nhi. Từng cử chỉ, hành động của cô ấy chẳng khác nào một ngôi sao hạng A đang biểu diễn cả.

Lâm Thần cảm thấy cả một bầu trời áp lực đang dồn về phía bản thân, cả cơ thể cậu dường như nặng trĩu. Ánh mắt cố gắng nhìn về phía Linh Nhi, đôi môi mỉm cười cố gắng giải thích:

“ Anh...anh chỉ muốn ra ngoài hóng gió một chút thôi!!!”

Câu nói tưởng chừng rất bình thường nhưng lại làm toàn bộ các nữ sinh và nam sinh đều tan nát cõi lòng.

Câu nói của Lâm Thần cũng chính là minh chứng cho việc hai người họ có mối quan hệ không bình thường. Chẳng lẽ... Lâm Thần đã có người trong lòng rồi sao?

Các nữ sinh nghĩ gì thì các nam sinh cũng nghĩ như vậy dành cho Linh Nhi. Dù cho bọn họ biết mình sẽ chẳng thể nào chạm được con người có cấp bậc như cô ấy, nhưng mà giấc mơ đâu có ai đánh thuế, bọn họ dù cho không có cơ hội nhưng cũng không muốn nhìn một cô gái như vậy lại rơi vào tay tên khác.

Bọn họ chưa hết kinh ngạc, Linh Nhi đi từ từ đến trước mặt Lâm Thần, ánh mắt lạnh như băng nhìn Lâm Thần rồi dùng cúi xuống ngửi ngửi áo của cậu ấy.

“ Có một mùi lạ trên cơ thể !!! Anh lừa dối em??? Anh đã tiếp xúc với con nhỏ nào???” Linh Nhi vẻ mặt không vui, đẩy thẳng Lâm Thần vào tường, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn cậu.

Cảnh tượng bá đạo tổng tài của Linh Nhi khiến cho tất cả sinh viên trầm trồ thêm một lần. Không thể ngờ, đằng sau sự lạnh lùng ngây thơ khó ai chạm vào đó lại là một cô gái thích ăn dấm chua như vậy.

Cũng chính vì sự bá đạo của Linh Nhi mà đã làm bao cô gái ước ao ghen tỵ. Nhìn Lâm Thần giống như chú cún con bé nhỏ bị cô ấy đẩy vào tường, trong đầu của các cô không tự chủ xuất hiện những hình ảnh không phù hợp.

“ Nếu mình có thể chạm vào cậu ấy giống như vậy thì tốt quá đi!” Một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc xanh đang tự nói thầm.

Lớp học mặc dù có chút tiếng nói nhưng rất nhanh mọi người đều tự biết im lặng, chờ xem Lâm Thần sẽ giải quyết đến như nào.

Ai ai cũng hóng chờ, chỉ có Lâm Thần là cảm thấy hãi hùng khiếp đảm khi nghe thấy câu này. Đừng tưởng đây chỉ là một câu hỏi, nó chính xác là lời cảnh cáo dành cho cậu. Nếu như không để cho cô ấy hài lòng thì không biết cậu sẽ phải “trả bài” cho cô ấy trong bao lâu nữa.

Linh Nhi ngày càng siết chặt tay, cậu không dám chần chừ nhanh chóng đáp:

“ Đây...đây là “THẰNG” bạn “vô tình” chạm vào người anh. Mong em đừng hiểu lầm!!! Anh thực sự chỉ yêu một mình em mà thôi!!!”

Cậu nhấn mạnh chứ “Thằng” nhằm nói cho Linh Nhi đó chỉ là con trai mà thôi. Cậu thừa biết là cô ấy sẽ trở nên vô cùng đáng sợ khi biết cậu dính dáng tới nữ giới.

Đúng như dự đoán, cô ấy tạm thời buông tha cậu, tuy nhiên vẻ mặt đầy vẻ khó chịu cùng với câu nói: “ Em không ghen tỵ đâu, em không hề ghen tỵ một chút nào!” khiến cho cậu không biết nói gì hơn.
Chương393: Tất cả các người đều là rác rưởi- Ngoại truyện P5

Dù cho đó chỉ là một nam sinh chạm vào người, Linh Nhi vẫn nổi cơn ghen, bàn tay run rẩy cắn răng cùng với dáng vẻ ăn cả bình giấm chua làm cho bất kỳ ai cũng không dám lại gần.

Cả lớp còn chưa kịp định hình chuyện gì đã xảy ra, thậm chí các bạn nam không kịp tiếc nuối cho thần tượng sét đánh của mình, Linh Nhi đã ngay lập tức xoay người lại, dắt tay Lâm Thần đi đến bục giảng, vẻ mặt lạnh băng cùng với ánh mắt cao cao tại thượng nhìn toàn bộ lớp học, một tay cầm micro, một tay đan xen với bàn tay Lâm Thần, giọng nói đầy mỉa mai nói:

“ Đầu tiên, xin tự giới thiệu, tôi chính là người tự tay thành lập ngôi trường này- Linh Nhi. Hãy nhớ lấy tên tôi!!!”

Ngay khi nghe được tin này, lớp học như muốn nổ tung, toàn bộ ánh mắt đều trở nên sùng bái một cách lạ thường.

Mặc dù bọn họ chỉ là học sinh nhưng danh tiếng đáng sợ của cô gái Linh Nhi đến hiện tại vẫn còn lưu lại trong đầu. Một cô gái rất trẻ với dáng vẻ xinh đẹp chi phối nền kinh tế nhưng lại vô cùng kín tiếng. Đế chế của cô nàng rất hùng mạnh, ai ai cũng có ước mơ được làm dưới trướng, chỉ cần làm bảo vệ là có thể nuôi sống cả nhà cả đời mà không cần phải lo nghĩ gì cả.

Nói không ngoa thì chỉ cần có một chút tên tuổi của cô ấy, chắc chắn cuộc đời của bọn họ sẽ sang một trang khác tươi đẹp hơn rất nhiều.

Điều đáng buồn là mặc dù tên tuổi lớn, lại vô cùng được chào đón, là thần tượng của biết bao người nhưng cô ấy chưa bao giờ lộ danh tính. Tất cả chỉ gói gọn trong bốn từ : “Bông hoa băng giá”.

Ấy thế mà, ngay hôm nay, bọn họ lại có thể gặp được “người ấy”. Tuyệt vời hơn nữa khi mà ngôi trường này lại thuộc sở hữu của cô ấy, điều này có nghĩa là tấm bằng của bọn họ sẽ vô cùng có giá trị, chắc chắn sẽ thay đổi cuộc đời bọn họ.

Trong đầu bọn họ bây giờ, toàn bộ tâm trí đang nghĩ đến tương lai tươi sáng, một công việc nhẹ lương cao đang chờ đợi họ phía trước, hơn nữa, bọn họ cũng có thể nhận được vô số lời nịnh hót cùng với ca ngợi không ngừng. Một trải nghiệm mà chỉ cần nghĩ tới đã khiến bất kỳ ai phải rung động.

Có thể một số người cho rằng Linh Nhi nói không hề có bằng chứng, thế nhưng chỉ cần nhìn thấy Linh Nhi, từ khí chất cho đến dáng vẻ, ánh mắt đều toát lên vẻ cao quý không thể làm giả được. Bọn họ mặc dù cũng là những con người vô cùng xuất chúng nhưng đứng trước mặt cô ấy, bọn họ cảm giác bé nhỏ đáng thương đến nhường nào.

Một con người như vậy không thể nói đùa được, hơn nữa, toàn bộ những người có chức vụ cao trong trường đang khép nép đứng ngoài cửa, thử hỏi ngoài cô ấy ra thì có ai có đủ sức ảnh hưởng như thế. Phải biết từ lúc ngôi trường thành lập, hiệu trưởng chưa bao giờ xuất hiện tiếp đón khách cả.

Các nam sinh, nhất là những đứa bạn chơi cùng Lâm Thần đều cảm thấy rất là sốc. Chính bọn họ cũng không thể tin cảnh tượng trước mắt mình. Lâm Thần đang nắm lấy tay người trong mộng của biết bao người, hơn nữa, cái dáng vẻ miễn cưỡng này là sao? Cậu ta không cảm thấy mình chính là người may mắn nhất trái đất này hay sao? Hay cậu ta chỉ đang giả vờ để trêu tức bọn họ.

Vô số những ánh mắt ngưỡng mộ nhưng cũng chẳng thiếu những ánh mắt ghen ghét dành cho Lâm Thần. Dù cho Lâm Thần hoàn hảo đến mức cô gái nào cũng phải ao ước, thế nhưng dường như cậu ấy vẫn chưa thể chạm tới mức có thể đứng cạnh Linh Nhi được.

Tất nhiên, bọn họ không biết được sự thật rằng Lâm Thần đêm nào cũng bị Linh Nhi “giày vò” tới sáng, thế nên Lâm Thần mới sợ sệt như vậy.

Linh Nhi nhăn mặt không kiên nhẫn, quá ồn, thật sự là quá ồn, nơi này dường như không phù hợp dành cho chồng yêu của mình... Lũ con trai bẩn thỉu đang nhìn anh ấy... thật là kinh tởm...

Dường như biết được suy nghĩ của Linh Nhi, Lâm Thần không dám chần chừ mà ra hiệu mọi người im lặng.

Tất nhiên, các sinh viên khác cũng không phải kẻ ngốc, mọi người đều im lặng lắng nghe những lời “ngàn vàng” của Linh Nhi. Phải biết, đây là cơ hội nghìn năm có một, nếu như có thể kết bạn được với cô ấy thì còn gì bằng.

Đúng là một ý nghĩ rất đẹp, thế nhưng ngay sau khi lớp trật tự, toàn bộ thầy cô cũng xếp thành hàng lắng nghe, Linh Nhi khi này mới dội một gáo nước lạnh vào tất cả mọi người đang nghe bằng giọng nói rất khinh thường:

“ Các người là một lũ rác rưởi! Thật sự nhìn các người thật bẩn mắt tôi!”

Lời nói “ngàn vàng” của Linh Nhi khiến cho tất cả mọi người đều ngơ ngác, đến chính cả Lâm Thần cũng không thể tin được những gì cô ấy vừa nói.

Trong lòng ai cũng tức giận, dù sao thì bọn họ cũng có lòng tự trọng chứ! Tại sao cô lại có thể nói bọn tôi là “rác rưởi”? Chẳng lẽ cô không biết cách đối nhân xử thế sao? Hay là cô cậy mình có quyền thích làm gì thì làm?

Rất nhiều suy nghĩ chửi rủa đang ẩn giấu sâu trong lòng nhiều người ở đây. Thậm chí có một số người còn muốn đứng dậy phản đối. Tuy nhiên, khi nhìn các thầy cô đằng sau cúi đầu không dám ngẩng lên nói một câu cùng với khung cảnh căng thẳng đáng sợ, ý chí rất nhanh bị dập tắt.

Linh Nhi cười khinh miệt, nhìn xung quanh toàn bộ sinh viên không dám ngoảnh mặt nói:

“ Sao không ai đứng lên phản đối? Các người thấy mình oan? Hay có khúc mắc gì nào?”

Vừa đấm vừa xoa, Lâm Thần cảm giác không khí lớp càng ngày càng không ổn, thế nên cậu cúi đầu lo lắng nói nhẹ vào tai của Linh Nhi:

“ Em đang làm gì vậy?”

Ngay khi nghe thấy Lâm Thần lo lắng, Linh Nhi ngoảnh mặt lại, vẻ mặt xoay đổi 360 độ. Từ khuôn mặt khinh miệt lạnh lùng trở nên ôn nhu, đáng yêu vô cùng. Có lẽ, chỉ có cậu hiện tại mới được chiêm ngưỡng vẻ đẹp này.

Chụt...

Linh Nhi không ngần ngại trước mặt nhiều người trao nụ hôn vào môi dành cho cậu. Cũng may là khi này toàn bộ mọi người đang cúi đầu, nếu không thì đây sẽ chính là một chuyện sốc.

“ Em chỉ muốn dạy cho bọn họ một bài học. Anh đừng lo lắng nha!!!” Linh Nhi nói vào tai Lâm Thần giọng nói đầy phần ngọt ngào, như muốn khiến cho Lâm Thần ngập trong biển đường.

Lâm Thần ngơ ngác khi bị Linh Nhi làm hành động bất ngờ đột ngột như thế. Cậu thậm chí còn không dám tin đây là sự thật, thế nhưng vị ngọt trên đôi môi cậu vẫn còn, chứng tỏ nó không phải là giấc mơ.

Linh Nhi cũng rất nhanh thay đổi vẻ mặt lạnh lùng ban nãy. Có lẽ, cô cũng chỉ biểu hiện dáng vẻ ngọt ngào đó trước mặt Lâm Thần mà thôi. Đối với cô, Lâm Thần là tất cả, và đương nhiên chỉ có anh ấy mới được quyền chạm vào người cô, làm tất cả những điều mà anh ấy muốn.

Thấy không ai đứng dậy phản bác, cô khi này mới bắt đầu chất vấn:

“Phải chăng các người nghĩ rằng trường này dành cho các người hay sao? Đừng tưởng mấy cái trò mèo của các ngươi có thể vượt khỏi tầm mắt tôi. Các người có biết là để có thể ngồi ở đây, học ở tại nơi này, hưởng thụ mọi thứ xa xỉ nhất... là nhờ công lao của anh Lâm Thần không?”
Chương394: Giải cứu mọi người - Ngoại truyện P6

Ngay khi nghe thấy câu khẳng định chắc nịch của Linh Nhi, cả lớp lại được phen sững sờ một lần nữa. Hết lần này tới lần khác, Lâm Thần lại càng bí ẩn trong mắt mọi người, ai cũng nghĩ Lâm Thần chỉ là một học sinh được nhà trường coi trọng, bồi dưỡng thành nhân tài. Đâu ai có thể ngờ chính vị tiểu thư Linh Nhi lại nói ra những lời này.

Tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lâm Thần. Cậu trở nên bối rối, ánh mắt né tránh nhìn Linh Nhi.

Linh Nhi giống như không nhìn thấy mọi người, vẻ mặt vô cùng tự hào và hạnh phúc dựa vào thân thể Lâm Thần, khẳng định:

“ Anh ấy muốn gì, tôi đều dành cho anh ấy hết. Các người cười đùa, tự hào khi học trường này không phải là do tôi cần các người, tất cả là vì anh ấy muốn những tên yếu kém như các người có thể có cơ hội học chung tại ngôi trường này mà thôi.”

Nói xong, cô từ từ rời khỏi người Lâm Thần, ánh mắt ghê tởm, khinh bỉ cực độ nhìn toàn bộ những người ở dưới:

“ Anh ấy đã giúp các người ngồi đây, cho các người một cơ hội đổi đời. Ấy thế mà các người lại có voi đòi tiên. Lũ con gái các người lại dám thèm khát thân thể của anh ấy. Các người chán sống rồi sao?”

Nói đến đây, ánh mắt Linh Nhi sắc bén dọa người, vẻ mặt vô thần, bàn tay nắm chặt cùng giọng nói giống như đến từ địa ngục:

“ Các người có biết tôi yêu anh ấy đến nhường nào không? Các ngươi thật sự muốn tranh giành anh ấy với tôi sao?”

Không khí trong căn phòng ngột ngạt đến lạ thường, toàn bộ mọi người ở đây đều hoảng sợ, không dám nhúc nhích.

Đến cả hiệu trưởng cũng tay chân bủn rủn, vẻ mặt xanh xao tự lẩm bẩm: “ Hết rồi, tiểu thư nổi giận thật rồi!” Có vẻ, chính ông ấy cũng biết sự đáng sợ khi Linh Nhi nổi giận khủng khiếp đến nhường nào.

Đến bây giờ, những “bạn sinh viên” mới biết thế nào là áp lực, đáng sợ. Một cô gái xinh đẹp ban nãy hiện tại lại trở nên nguy hiểm như một trái bom sắp nổ. Cảm giác hiện giờ của bọn họ giống như ngày tận thế đã đến, chưa bao giờ, cảm giác hối hận trong con người họ lại trỗi dậy như vậy. Nếu như bọn họ không ham mê sắc đẹp của Lâm Thần, không tỏ ra kiêu ngạo học hành tử tế thì đâu đến mức này.

Hiện tại, chính các cô cũng không tin được Lâm Thần lại là người mà Linh Nhi theo đuổi. Các cô tất nhiên là không thể nào quên được ánh mắt say đắm ban nãy mà Linh Nhi dành cho Lâm Thần, đó chính xác là ánh mắt cuồng nhiệt, yêu một cách mù quáng. Đâu ai tin được ánh mắt như vậy lại xuất hiện ở một cô gái gia thế khủng khiếp, tài hoa thế này.

Tất cả đều đã quá muộn, Linh Nhi đã nổi giận, toàn bộ mọi người ai ai cũng cầu nguyện trong lòng, mong muốn có thể tránh khỏi tai họa trên. Thậm chí, rất nhiều người hứa nếu như qua được thì sẽ tránh càng xa Lâm Thần, không dám bén mảng lại gần nữa.

Tất cả mọi người đều căng thẳng, Lâm Thần cũng vậy. Cậu cũng không thể ngờ là cô ấy lại có thể biết được chuyện này. Cậu nhớ là đã dặn dò toàn bộ thầy cô là không được tiết lộ chuyện đó cùng với xóa tòan bộ dấu vết rồi cơ mà.

Không phải là vì cậu muốn che giấu điều gì khi làm như vậy, thứ cậu sợ nhất chính là tính cách đáng sợ lúc này. Bình thường, Linh Nhi vô cùng lạnh lùng, là một cô gái khó gần nhưng khi nổi giận, cậu sẽ chẳng biết được cô ấy sẽ làm gì.

Hơn nữa, cậu rất sợ vì cậu, các bạn trong lớp sẽ gặp nguy hiểm. Ngôi trường này đúng là do cậu đề xuất với Linh Nhi. Ban đầu, ngôi trường chỉ có mình cậu, vậy nên cậu mới cố gắng thuyết phục Linh Nhi tuyển thêm sinh viên vào trường. Đương nhiên rồi, nó chẳng hề dễ dàng một chút nào.

Một cái giá khá lớn phải trả, cậu mới có thể thuyết phục em ấy tuyển thêm sinh viên. Thế nhưng, vì yêu cầu của trường quá cao, vậy nên rất khó để học sinh có thể vào. Vậy nên, cậu cũng đã cố gắng hạ thấp tiêu chuẩn, để rồi có được một cuộc sống như bao học sinh khác mà cậu đã mơ ước bấy lâu.

Ai dè, hiện tại cô ấy lại phát hiện được sự thật này, cơn ghen của cô ấy đang bắt đầu phát tác, tay chân cậu run rẩy, cậu nhất định phải làm điều gì đó.

Nhìn ra ngoài hành lang, cậu thấy lớp bên cạnh đang trống. Một ý tưởng điên rồ trong đầu cậu lại trào dâng.

Tuy nhiên, nghĩ tới ý tưởng này, cả thân thể cậu lại cảm thấy sợ hãi, đôi môi cậu không tự chủ nín chặt lại.

“ Haha... các người đừng nghĩ các người sẽ sống yên ổn.” Linh Nhi bắt đầu ra tối hậu thư.

Toàn bộ mọi người đều sợ hãi đến tột cùng, rất nhiều nam sinh nữ tú đều ôm mặt khóc, khung cảnh vô cùng đáng thương.

Lâm Thần day dứt cùng cực khi thấy cảnh này, nếu còn không làm thì Linh Nhi sẽ làm ra chuyện đáng sợ mất. Thế nên, ngay khi cô ấy vừa nói xong, cậu không ngần ngại dùng hai tay bế cô ấy, nhẹ nhàng đi nhanh ra khỏi phòng trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

“ Các bạn các thầy cô đợi em một chút. Em sẽ nói chuyện lại với em ấy.” Lâm Thần vừa đi vừa nói.

Dáng vẻ công tử bế công chúa đi ra khỏi lớp làm cho mọi người lúc này mới có chút thời gian để thở. Thật đáng sợ, suýt chút nữa là bọn họ ngất xỉu.

Không còn là ánh nhìn giữa các bạn đồng trang lứa, giờ đây, Lâm Thần giống như một vị thần trong mắt của bọn họ.
Chương395: Hắc hóa - Ngoại truyện P7

Toàn bộ mọi người trong phòng học thở hồng hộc, từ nam sinh cho đến nữ sinh, từ thầy cô cho đến chức hiệu trưởng, ai ai cũng đầu đầy mồ hôi, tay chân bủn rủn như vừa mới trải qua một cơn khủng hoảng tâm lý.

Cho đến hiện tại, tất cả mọi người đều không thể tin rằng: Một con người bình dị, gần gũi và đầy sức hút như Lâm Thần lại chính là người trong mộng của cô gái đáng sợ nhất, nguy hiểm nhất và cũng là quyền lực bậc nhất trong giới- Linh Nhi.

Nhìn cách mà Lâm Thần nhẹ nhàng bế Linh Nhi, toàn bộ những tiếng xấu về cậu ấy đều tan biến. Lâm Thần vẫn như vậy, dù cho cậu ấy chức cao vọng trọng, quyền lực vô hạn nhưng cậu vẫn nghĩ đến mọi người. Có thể đó cũng là một trong những lý do mà cô ấy yêu thì sao?

Mọi người đều mang hi vọng dành cho Lâm Thần, ai cũng cho rằng Lâm Thần là kẻ cầm cán, có thể muốn làm gì cũng được. Linh Nhi to lớn thì sao, cuối cùng cũng chỉ bị Lâm Thần sai bảo. Tuy nhiên, sự thật thì ngược lại.

Mở cửa lớp bên cạnh, cậu đặt Linh Nhi xuống ghế, vẻ mặt cố gắng giấu đi sự sợ hãi nhìn mặt Linh Nhi, cố gắng giải thích trong sự lo lắng:

“ Em... em đừng làm như vậy!!! Em đã hứa với anh là sẽ không làm hại bất kỳ ai vô tội cơ mà!!!”

Linh Nhi ban đầu còn có chút mê ly do được Lâm Thần ôm ấp, thế nhưng vẻ mặt của cô thay đổi ngoạn mục sau khi được thả xuống, hai chăn bắt chéo cùng với ánh mắt đầy ẩn ý nhìn cậu, lạnh lùng từng chữ:

“ Lũ sâu bọ ghê tởm đó dám có ý nghĩ với anh. Em nhất định phải trừng phạt, khiến cho họ sống không bằng chết.”

Cả căn phòng trở nên lạnh băng bởi lời nói sắc bén của Linh Nhi. Lâm Thần cảm thấy nguy cơ vô cùng to lớn. Sống chung với Linh Nhi, chăm sóc tận tình, thậm chí bị cô ấy “làm trò” rất nhiều lần... cậu đã quá quen thuộc cô ấy, đến nỗi chỉ cần nhìn cô ấy là cậu biết được cảm xúc trong lòng cô ấy hiện tại.

Linh Nhi đã đạt đến mức độ tiếp cận hắc hóa, chưa bao giờ cậu cảm nhận được cô ấy tức giận đến mức này. Nếu còn không hành động nhanh, chắc chắn mọi người sẽ gặp nguy hiểm.

Thế nhưng, cậu phải làm cách nào bây giờ?

Thấy Linh Nhi bắt đầu rút chiếc điện thoại của mình, cậu hoảng sợ giật mạnh chiếc điện thoại của cô ấy, vẻ mặt đầy lo sợ nói:

“ Em...em định làm gì???”

Vừa nói câu trên, vẻ mặt Linh Nhi lạnh băng, không còn vẻ mặt âu yếm như lúc trước, uy hiếp cậu:

“ Cho anh ba giây, đưa điện thoại cho em!!!”

Lo lắng của cậu đã trở thành sự thật, Linh Nhi chính thức hắc hóa, khi này, nếu như cậu còn không đưa điện thoại cho cậu thì chính cậu cũng sẽ phải chịu trừng phạt rất lớn. Mà đưa cho cô ấy thì mọi người nhất định sẽ gặp nguy hiểm.

“ MỘT” Linh Nhi lạnh lùng nói...

Chưa bao giờ, cậu lại có thể cảm nhận được nhịp tim của bản thân đập nhanh như vậy. Tại sao, Linh Nhi lại xa lạ như vậy, ánh mắt căm thù như muốn giết chết tất cả, tại sao? Tại sao mọi thứ lại trở nên tồi tệ như vậy?

“ HAI” Linh Nhi nhắm mắt, lạnh như băng nói.

Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cậu nhìn thấy công tắc màu xanh trên tường. Một suy nghĩ vô cùng táo bạo nảy ra trong đầu cậu.

“B...”Linh Nhi chưa kịp nói hết, Lâm Thần đã ấn nút màu xanh đó. Toàn bộ cửa kính từ trong suốt chuyển thành màu đen. Cánh cửa lớp khóa chặt.

Linh Nhi chưa kịp định hình tình huống, Lâm Thần đã đè cô xuống bàn, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô nói:

“ Anh...anh yêu em!!!”

Ngay khi nghe thấy câu nói trên, Linh Nhi thẫn thờ trong chốc lát, vẻ mặt xinh đẹp không tự chủ nở một nụ cười đẹp như tiên.

Lâm Thần trong lòng mặc dù bài xích nhưng cũng không còn cách nào khác. Đối phó với một cô nàng yandere điên cuồng thì chỉ có cách này mà thôi.

“ Vậy... anh chứng minh đi!!!” Dù cho bị Lâm Thần áp chế, cô vẫn nở một nụ cười hạnh phúc, ánh mắt long lanh nước mắt nói.

Nhìn thấy Linh Nhi trở về trạng thái bình thường, cậu khi này mới thở ra một hơi. Tuy nhiên, khi này mới thật sự là bài toán khó cho cậu.

“ Em...em muốn anh chứng minh như thế nào?” Lâm Thần cố gắng tỏ ra dịu dàng nói nhẹ vào tai cô ấy.

Không ngoài dự đoán, Linh Nhi không hề chần chừ, vẻ mặt đỏ ửng nói ngắt ngứ:

“ Anh...anh hãy làm chuyện đó với em đi! Em muốn cả cơ thể và tâm hồn của anh không nghĩ ai khác ngoài em!”

Có lẽ, toàn bộ mọi người ban nãy sẽ không thể tưởng tượng được câu nói đầy dụ hoặc trên lại được chính cô nàng Linh Nhi này nói ra. Và tất nhiên, chắc chắn sẽ không có ai biết được, bởi vì câu nói đó chỉ có thể dành cho Lâm Thần.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom