• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Mục Thần (3 Viewers)

  • Chương 726-730

Chương 726:Cửu Trọng Ngọc Thuỷ

Mục Vỹ run lên, cảnh tượng trước mắt hắn đã hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại một khoảng đất trống trải.

Hai người đứng trước mặt hắn lúc này là Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết.

Toàn thân họ sáng lấp lánh, gương mặt xinh đẹp mỹ miều.

Trông thấy Mục Vỹ, họ bay nhanh tới, sau đó bổ nhào về phía hắn từ hai phía.

Nhưng họ bay tới không phải để giết hắn, mà là… ôm ấp.

Hai người họ lao về phía hắn, lôi kéo y phục rồi áp sát người vào.

“Trời ơi!”

Mục Vỹ lập tức đờ ra.

Hắn xin thề, dù hai cô gái này rất xinh đẹp, nhưng hắn chưa từng có suy nghĩ đen tối gì với họ cả.

Nhưng lúc này, họ cứ dính sát vào người hắn, sau đó còn bày đủ tư thế để quyến rũ hắn.

Một lát sau, Mục Vỹ cảm thấy cơ thể mình bắt đầu trở nên khô nóng.

Sức nóng này không xuất phát từ cơ thể, mà là linh hồn ảo trong đầu hắn!

Linh hồn khô nóng!

“Không hay rồi!”

Mục Vỹ ngạc nhiên hô lên, hắn phát hiện nếu cứ để thế này thì người hắn sẽ bốc cháy vì dục vọng mất, như thế thì sẽ bị thiêu thành tro ngay.

Ngay sau đó, sáu nguyên khí trỗi dậy rồi di chuyển trong khắp cơ thể hắn, một lát sau, Mục Vỹ chỉ thấy người mình run lên, cảnh tượng trước mắt lại thay đổi.

“Ớ?”

Phệ Hồn Tâm Hoả ngạc nhiên khi thấy Mục Vỹ có thể tỉnh lại trong ma hồn của mình nhanh như vậy.

“Tiểu tử, xem ra ta đã coi thường ngươi rồi!”

Phệ Hồn Tâm Hoả nhìn Mục Vỹ rồi kinh ngạc nói.

“Đúng, nhưng cái giá của việc coi thường ta là phải chết!”

“Ngươi mà cũng đòi ư? Chưa đủ trình đâu!”

“Chưa đủ nên mới cần đồng bọn!”

Mục Vỹ vừa nói dứt câu, đã có một tiếng hét vang lên.

Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết đã tỉnh lại trong cơn mê ảo.

“Ơ? Có chuyện gì vậy?”

“Sao…”

Hai cô gái vừa tỉnh lại thì trông thấy ngay Mục Vỹ, sau đó cả hai đều đỏ lựng mặt.

Không cần nghĩ Mục Vỹ cũng biết chắc họ cũng có ảo giác giống hắn ban nãy, chỉ có điều không biết họ đã tưởng tượng đến bước nào, đã gì gì đó hay chưa…

“Ha ha, là ta đưa hai cô vào cõi mộng đấy, cảm ơn ta đi chứ!”

“Vô liêm sỉ!”

“Hèn hạ!”

Phệ Hồn Tâm Hoả cười lớn nói: “Ta vô sỉ, nhưng suýt nữa đã giết hai cô rồi, không phải sao?”

“Đừng phí lời với nó, lên giết luôn đi!”

Rõ ràng Phần Phiêu Tuyết đang rất mong có được thiên hoả, cô ta hô lên rồi ra tay ngay.

Mà Tước Thải Y cũng đang vô cùng bực tức vì chuyện ô uế ban nãy, vì thế cũng tấn công Phệ Hồn Tâm Hoả luôn.

Thấy hai cô gái lao lên tấn công, Mục Vỹ bất đắc dĩ cười khổ rồi cũng chạy lên theo.

Lúc này không thể thương lượng chiến thuật gì nữa cả!

Mục Vỹ cầm kiếm Phá Hư, kiếm tâm Tịch Diệt cuộn trào điên cuồng che phủ Phệ Hồn Tâm Hoả.

“Lũ kiến hôi ngu dốt!”

Nhưng Phệ Hồn Tâm Hoả không hề sợ hãi khi đối mặt với ba người họ, tiếng gầm rung trời lở đất vang lên, nó lập tức hoá thành ba bóng dáng màu đỏ như lửa.

Sau đó ba bóng dáng ấy lại hoá thành ba con rồng lửa rồi lao về phía nhóm Mục Vỹ.

Bọn họ đã bị ba con rồng lửa cản bước, không thể tiến lên.

“Tru Tiên Đồ, ngươi mà không giúp thì ta không thu phục Phệ Hồn Tâm Hoả này được đâu!”

Mục Vỹ bị một con rồng lửa cuốn lấy, khó khăn lắm mới chống đỡ được nên không thể đánh trả.

“Thật ra ta không cần giúp đâu!”

“Sao cơ?”

“Chẳng lẽ ngươi không phát hiện có một sức ép rất lớn khi ngươi đến hồ nước này à? Nếu ta đoán không lầm thì có lẽ đó chính là Cửu Trọng Ngọc Thuỷ - một trong năm loại dị thuỷ”.

Tru Tiên Đồ bình tĩnh nói: “Dù ta không biết tại sao Cửu Trọng Ngọc Thuỷ lại xuất hiện ở đây, nhưng ta đoán chắc là để phong ấn Phệ Hồn Tâm Hoả. Ngươi lấy chín viên Hồn Tâm Châu đi vừa hay làm trận pháp bị phá vỡ, thêm việc cô gái kia phá phong ấn nữa nên Phệ Hồn Tâm Hoả mới thoát ra ngoài. Nhưng nếu ngươi có thể thu phục nó thì chắc chắc nguyên khí thuỷ của ngươi sẽ mạnh hơn rất nhiều đấy!”

“Sao ngươi không nói sớm?”

“Sao ngươi không hỏi sớm hơn!”

Tru Tiên Đồ cao giọng nói: “Có thành công hay không là do ngươi cả đấy, ta thấy hai cô gái kia không cầm cự được lâu nữa đâu. Trong lúc tấn công, Phệ Hồn Tâm Hoả sẽ không ngừng ngấm vào linh hồn để quấy nhiễu linh hồn ảo của võ giả, ngươi thì không sao, nhưng họ thì đang khó chịu lắm!”

Nhìn kỹ thì Mục Vỹ mới thấy Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết đều đang rất chật vật.

Trong cơ thể họ vốn đã có địa hoả, nhưng cấp bậc của địa hoả thì không bằng thiên hoả được.

Nên đương nhiên hai người họ sẽ bị áp chế tuyệt đối.

“Cút!”

Lúc này, Mục Vỹ khẽ hô lên một tiếng rồi bùng nổ.

Hắc Ngục Ngân Thuỷ trong người hắn cử động điên cuồng, sau đó lao về phía một con rồng lửa.

Hắc Ngục Ngân Thuỷ lan rộng như sông lớn cuồn cuộn, chúng không chỉ bắt con rồng lửa đó phải lùi bước, mà còn chảy vào trong hồ nước bên dưới Phệ Hồn Tâm Hoả, sau đó dần hoà làm một với Cửu Trọng Ngọc Thuỷ ở dưới hồ.

Tất cả cứ lặng lẽ tiến hành, như thể Mục Vỹ chẳng làm gì cả.
Chương 727: Đâm sau lưng

“Lục Nguyên Tụ Thiên Khí, tăng sức cho ta!”

Mục Vỹ khẽ hô lên một tiếng, một tia sáng màu trắng phóng lên cao trên kiếm Phá Hư, sức mạnh khủng khiếp ấy lập tức tuôn trào.

Đó là một luồng sức mạnh khác chân nguyên hoàn toàn, nó cực kỳ mạnh mẽ.

Trông thấy đòn phản công này của Mục Vỹ, Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết đều ngẩn ra tại chỗ.

Bọn họ không ngờ một Mục Vỹ chuyên nhận thua, không dám thi đấu trong cuộc thi lại bùng nổ sức mạnh tới mức này.

Khi sức mạnh ấy bùng phát, uy lực từ một kiếm của Mục Vỹ đã tăng vọt. Hắn vốn không thể lưu lại vết thương trên người con rồng lửa thì bây giờ vừa vung một kiếm ra, một chân trước của con rồng lửa ấy đã chảy máu.

“Hử? Sức mạnh gì vậy?”

Đến Phệ Hồn Tâm Hoả cũng phải sợ hết hồn.

Nó sống cả vạn năm rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này.

“Sức mạnh gì ư? Sức mạnh để giết ngươi đấy!”

Mục Vỹ hô một tiếng rồi lao lên.

Bây giờ, Phệ Hồn Tâm Hoả không còn dám coi thường hắn nữa.

Trùm sáng đen kịt co lại, sau đó hoá thành hình dáng của một người mặc y phục đen.

Người đó cầm một thanh đại đao cùng màu rồi nhanh chóng lao lên tấn công.

Uỳnh, kiếm Phá Hư của Mục Vỹ dần trở nên yếu thế.

Đối phó với thiên hoả, hiển nhiên bán thánh khí sẽ thể hiện hơi kém một chút.

Sự kém cỏi này là ở phương diện binh khí.

“Xem ra chuyến này về, mình phải nâng cấp tiếp cho kiếm Phá Hư mới được!”

Có lẽ chuyến đến núi Thiên Tuyển này, hắn có thể thu thập đủ chín nguyên khí và đột phá lên cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất.

“Tiểu tử, chết đi!”

Sức mạnh của Phệ Hồn Tâm Hoả cũng bùng nổ, mỗi lần nó tấn công đều như đánh thẳng vào linh hồn của Mục Vỹ.

Nếu không nhờ có Tru Tiên Đồ, Mục Vỹ nghĩ mình đã hộc máu từ lâu rồi.

May là Tru Tiên Đồ vẫn đủ sức để đối phó với Phệ Hồn Tâm Hoả.

“Ngươi làm gì thế hả? Không ra tay là ta gục đấy!”

“Từ từ đã!”

Mục Vỹ bình thản nói: “Chờ Phần Phiêu Tuyết và Tước Thải Y không chống đỡ được nữa thì ta sẽ ra tay”.

“Chỉ sợ ngươi sẽ chết trước thôi!”

“Có ngươi rồi thì ta chết sao được!”

Mục Vỹ mỉm cười, tiếp tục giơ trường kiếm lên.

Lần này, hắn liên tục chém từng đường kiếm quen thuộc ra.

Nhưng mỗi khi chém một kiếm ra, khí thế của Mục Vỹ lại giảm bớt đi một chút, còn Phệ Hồn Tâm Hoả thì ngược lại.

“Tiểu tử kia, chết đi!”

Phệ Hồn Tâm Hoả đã hoàn toàn mất kiên nhẫn.

Nó chém từng đao xuống, nếu là người khác chắc đã chết từ đời.

Nhưng không rõ trong hồ linh hồn của tiểu tử này có thứ gì mà mãi hắn vẫn chưa chết!

Lúc này, cuối cùng thì Phệ Hồn Tâm Hoả đã không chịu được nữa, nó rút hết sức mạnh đang chèn ép Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết về để dồn lực tấn công Mục Vỹ.

“Thời cơ đến rồi!”

Thấy Phệ Hồn Tâm Hoả không tấn công hai cô gái nữa, Mục Vỹ tỏ vẻ mừng rõ rồi nghênh chiến.

Ầm…

Tiếng đao kiếm va chạm vang lên, hồ nước trở nên vô cùng ầm ĩ.

Hắc khí trong không gian cũng phân tán.

Hai cô gái thì đã hoàn toàn ngây người.

Hơi nước tản ra càng khiến hai người họ thêm đờ đẫn.

Phệ Hồn Tâm Hoả giơ đao lên chém Mục Vỹ, nhưng khi còn cách Mục Vỹ khoảng một bàn tay, thanh đại đao của nó đã bị mắc kẹt, không thể bay tiếp được nữa.

Nó quay người lại mới phát hiện không biết nước trong hồ đã dậy sóng từ lúc nào, cho nên nó mới không thể di chuyển được.

“Cửu Trọng Ngọc Thuỷ, sao ngươi có thể điều động Cửu Trọng Ngọc Thuỷ hả?”

Phệ Hồn Tâm Hoả tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.

“Sao ta lại không làm được?”, Mục Vỹ mỉm cười rồi tung chiêu, hai con rồng nước lập tức bay từ dưới hồ lên.

Bọn chúng dài cả trăm nghìn trượng, hoàn toàn áp đảo Phệ Hồn Tâm Hoả.

Lúc này, hai cô gái đã hoàn toàn chết lặng.

Phệ Hồn Tâm Hoả bị khống chế rồi ư?

Mục Vỹ đã điều khiển được nước ở dưới hồ từ khi nào vậy?

“Giết!”

Song, khi thấy Mục Vỹ sắp thành công, Tước Thải Y chợt hét lên một tiếng rồi tấn công hắn.

“Ai thuần phục được thiên hoả thì nó sẽ thuộc về người đó, Vỹ Mộc, bây giờ ngươi vẫn chưa làm được điều đó nên chúng ta giao đấu để tranh giành, như vậy sẽ không phải là phạm quy!”

Tước Thải Y mặc chiếc áo lông vũ bảy màu, cầm kiếm sấm sét tấn công.

“Tiện nhân!”

Mục Vỹ quát: “Nếu không có ta thì cô chết lâu rồi, thế mà giờ còn định tranh thiên hoả với ta, cô chưa đủ tuổi đâu!”

Đang nói thì Mục Vỹ phụt một tiếng, có một thanh đoản kiếm đã đâm xuyên qua người hắn.

Máu tươi chảy từ ngực ra, mặt Mục Vỹ tái mét.

Hắn dồn hết tâm trí để điều khiển Hắc Ngục Ngân Thuỷ và Cửu Trọng Ngọc Thuỷ khống chế Phệ Hồn Tâm Hoả nên mới bị Tước Thải Y làm phân tâm, nhưng hắn không ngờ rằng vẫn còn một kẻ đâm sau lưng khác.

“Cút!”

Mục Vỹ hô lên rồi vung kiếm, ép người phía sau phải lùi bước, ngực hắn vẫn đang chảy máu.

“Phần Phiêu Tuyết!”

Mục Vỹ lạnh mặt khi nhìn thấy người đó.
Chương 728: Cho nổ Hồn Tâm Châu

Hai người phụ nữ đê tiện này lại dám thừa cơ ra tay với hắn.

“Vỹ Mộc, chúng ta không hề phạm quy. Nếu ngươi đã trấn áp và thu phục được thiên hoả thì đương nhiên bọn ta sẽ không chen ngang làm gì, nhưng xem ra hình như ngươi vẫn còn thiếu một bước nữa thì phải”.

Phần Phiêu Tuyết kiêu căng nói.

Thiên hoả thật sự có sức hút rất lớn, nó có rất nhiều tác dụng trong việc hỗ trợ tăng tu vi cho hai cô gái.

“Hơn nữa, ngươi đã dung hợp được hai loại thiên hoả rồi, cho nên thiên hoả này không thể thuộc về ngươi tiếp được!”

“Khốn kiếp!”

Mục Vỹ tức tối quát: “Nếu không có ta thì hai cô đã bị Phệ Hồn Tâm Hoả tiêu diệt hồn phách rồi, lấy đâu cơ hội để tranh giành thiên hoả với ta, lũ tiện nhân!”

“Nực cười! Không có hai chúng ta thu hút thiên hoả đến tấn công thì ngươi đàn áp nó kiểu gì hả?”

Tước Thải Y hừ nói: “Bây giờ, thiên hoả đã bị đàn áp rồi, giá trị tồn tại của ngươi đã hết, vì thế ngoan ngoãn chịu chết đi…”

Dứt lời, Tước Thải Y lập tức xông lên tấn công Mục Vỹ.

Cùng lúc đó, Phần Phiêu Tuyết cũng tấn công Mục Vỹ từ phía sau.

Thấy gương mặt giả dối của họ đang nở nụ cười xảo trá như ý nguyện, Mục Vỹ chợt bật cười.

“Hai cô tưởng ta chưa có chuẩn bị gì để đối phó với các cô ư?”

Ánh mắt Mục Vỹ lộ ra vẻ coi thường khi nhìn hai cô gái.

Một viên Hồn Tâm Châu chợt xuất hiện.

“Hồn Tâm Châu!”

“Trời!”

Trông thấy viên Hồn Tâm Châu đó, hai cô gái biến sắc mặt.

“Coi như hai cô giỏi, biết cả Hồn Tâm Châu. Nhưng nếu đã biết nó thì chắc cũng rõ nó được sinh ra trên người của Phệ Hồn Tâm Hỏa chứ hả!”

Mục Vỹ cười lạnh nói: “Phệ Hồn Tâm Hỏa có thể giúp võ giả nâng cao sức mạnh của hồn phách nên có sức hút rất lớn với võ giả cảnh giới Vũ Tiên. Nhưng các cô có biết, nó mà phát nổ thì sẽ có uy lực mạnh đến mức nào không!”

“Ngươi dám?”

Nghe Mục Vỹ nói vậy, Tước Thải Y cười lạnh nói: “Dù Hồn Tâm Châu có nổ thì chưa chắc chúng ta đã chết, nhưng ngươi thì chết chắc đấy!”

“Thế à?”, Mục Vỹ nhìn Tước Thải Y rồi cười nói: “Cô nói như thể nếu ta không cho nó nổ thì có thể sống yên ổn đấy!”

“Chỉ cần ngươi chịu giao thiên hoả ra thì đương nhiên chúng ta sẽ không giết ngươi!”

“Câu này chỉ lừa được trẻ con thôi!”

Dứt lời, Mục Vỹ lập tức ném viên Hồn Tâm Châu đó ra.

Trông thấy hành động này của Mục Vỹ, hai cô gái tái mặt.

Họ cứ nghĩ Mục Vỹ chỉ đang doạ mình, ai dè hắn lại làm thật.

Thứ này mà phát nổ thì đến võ giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất cũng không thoát được.

“Muốn chết thì chết một mình đi!”

Tước Thải Y lạnh giọng quát rồi vội vàng lùi lại.

Phần Phiêu Tuyết ở bên cạnh cũng không dám sơ suất, lập tức lùi bước.

Lúc này chỉ cần do dự một giây thôi là sẽ chết ngay!

“Hai con tiện nhân kia, định chạy ư?”

Thấy thế, Mục Vỹ lại lấy ra thêm một viên Hồn Tâm Châu, định bụng cho nổ.

“Tên điên!”

Trông thấy cảnh tượng này, hai cô gái đều đờ đẫn, Mục Vỹ này chán sống rồi sao?

Đoàng…

Ngay sau đó, quanh hồ nước đã vang lên tiếng nổ, mọi thứ đều bị nhấn chìm.

Vụ nổ lan đến xung quanh hồ nước, khiến đỉnh của khu vực hỗn thạch vỡ tan tành.

Tước Thải Y và Phần Phiêu Tuyết chật vật chui ra từ bên trong.

“Đáng chết!”

“Tên này điên thật rồi!”

Hai cô gái đối mắt nhìn nhau, sau đó khẽ mắng chửi khi thấy đống đá đổ nát.

Mục Vỹ thà chết cũng không chịu giao thiên hoả cho họ, hắn đúng là một tiên điên rồ.

“Giờ làm sao đây?”

“Sao trăng gì nữa? Ta không tin hắn dám liều mạng thật!”

Tước Thải Y hừ nói: “Dù có phải chết, ta cũng không cho hắn mang thiên hoả đi, ta không tin thiên hoả có thể bị nổ chết”.

Nói rồi, hai người họ lại lao về phía khu vực hỗn thạch.

“Khụ khụ…”

Bụi bay mù mịt, bọn họ ho khan rồi ngẩn ngơ nhìn hồ nước trống không.

Hết rồi!

Chẳng còn thứ gì cả!

Cửu Trọng Ngọc Thuỷ và Phệ Hồn Tâm Hoả đều đã biến mất.

Đến bóng dáng của Mục Vỹ cũng không thấy đâu.

Sao có thể chứ!

“Chết tiệt!”

Tước Thải Y tức tối quát tháo khi nhìn thấy cái hố sâu ở phía trước.

Cô ta biết Mục Vỹ là một người rất mưu mô, vì thế sẽ không thể chết được.

“Vỹ Mộc này đáng chết thật, điên hết cả người!”, Tước Thải Y giận run người, hung hăng nói: “Nếu dung hợp được thiên hoả thì chắc chắn ta sẽ đột phá cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ hai và tu luyện Thiên Cương Chi Khí, đáng hận!”

“Bây giờ không phải lúc than vãn đâu, núi Thiên Tuyển có thiên hoả, chứng tỏ cuộc tranh giành lần này sẽ rất thú vị!”

Phần Phiêu Tuyết mỉm cười rồi quay người lại nói: “Tước Thải Y, cô có từng nghĩ nếu Tinh Tử Hàng lấy được vật báu tuyệt thế nào đó ở đây thì cả đời này cô cũng không đuổi kịp được hắn ta không?”

“Cô yên tâm, dù cả đời này ta không đuổi kịp hắn ta thì cô cũng không bằng ta được đâu. Dẫu sao ta cũng tu luyện chính là sấm sét, còn cô chỉ tu luyện hoả viêm, mất thiên hoả thì cô tổn thất nhiều hơn ta đấy!”

“Cô…”

Hai cô gái bắt đầu nổi giận với nhau.

Họ chỉ hợp tác tạm thời, bây giờ cả thiên hoả và Mục Vỹ đều đã biến mất nên họ chẳng còn gì để nói với nhau nữa!

“Thôi, ta không nhì nhằng với cô nữa, chắc Thánh Tước Môn ta đang tổn thất rất nhiều vì sự xuất hiện của thú huyễn hình rồi, ta phải đi thông báo cho những người khác để phòng bất trắc đây”.

“Tạm biệt!”

Dứt lời, hai người họ lần lượt rời đi.
Chương 729: Thay đổi

Đột nhiên có một ngón tay thò lên từ đống đất cát mù mịt ở chỗ đá đổ nát.

Ngay sau đó, cát bụi rung lên, một bóng người chợt xuất hiện.

“Khụ khụ…”

Toàn thân Mục Vỹ dính đầy bụi bẩn, máu tươi lẫn với bụi khiến hắn trông như một người làm bằng bùn đất.

“Mẹ kiếp!”

Mục Vỹ thầm chửi thề một câu rồi gắng gượng đứng dậy, hừ nói: “May mà ông đây thông minh! Phệ Hồn Tâm Hoả, thôi thì ý thức của ngươi chết thay ta một lần đi. Ngươi yên tâm, ta dùng ba loại thiên hoả làm gốc, sẽ không bôi nhọ uy danh của ngươi đâu”.

Trong vụ nổ ban nãy, nếu hắn không phản ứng nhanh để Phệ Hồn Tâm Hỏa chết thay mình thì chắc đã bị Hồn Tâm Châu làm nổ banh xác rồi.

Người khác hấp thu thiên hoả để dựa vào sự trấn áp từ thực lực mạnh mẽ của nó.

Nhưng nhỡ có một ngày bản thân mình bị thương nặng thì thiên hoả sẽ có tác dụng ngược, nó sẽ cố gắng chiếm lấy thân thể và cắn nuốt ý thức của chủ sở hữu.

Vì thế, Mục Vỹ dứt khoát xoá luôn ý thức của thiên hoả, sau đó dùng bản thân của mình để thay thế, hợp nhất cả ba loại với nhau.

“Mẹ nó chứ!”

Mục Vỹ đứng dậy, nhìn bùn đất đầy người thì lập tức gọi Hắc Ngục Ngân Thuỷ ra rửa sạch sẽ, sau đó lại dùng thiên hoả để sấy khô y phục rồi mới tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống.

“Phệ Hồn Tâm Hoả, Cửu Trọng Ngọc Thuỷ. Lần này mình hời quá rồi, quang trọng nhất là Hồn Tâm Châu, tiếc là ban nãy đã phí mất một viên!”

Mục Vỹ đang xót hết cả ruột vì viên Hồn Tâm Châu đó.

Một viên Hồn Tâm Châu đã có thể nổ tan ý thức bản mệnh của thiên hoả, ngoài ra còn khiến hắn bị thương, uy lực của nó đúng là khủng khiếp.

Nhưng cũng may là nó đã giúp hắn thu phục Phệ Hồn Tâm Hoả được dễ dàng hơn.

“Tước Thải Y, Phần Phiêu Tuyết, không giết được hai ngươi thì ông đây không làm người!”

Mục Vỹ nắm chặt tay thành nắm đấm rồi bực dọc nói.

Độc ác nhất là lòng dạ của phụ nữ, câu này quả không sai!

“Giờ phải tìm một chỗ an toàn để trị thương đã, hơn nữa Phệ Hồn Tâm Hoả và Cửu Trọng Ngọc Thuỷ cũng cần kết hợp tốt hơn!”

Quyết định xong, Mục Vỹ rời đi ngay.

Cùng lúc đó, các tông chủ của bảy thế lực lớn đều đang đứng bên ngoài núi Thiên Tuyển rồi ngắm nhìn bảy ngọn núi.

Các đệ tử mạnh nhất của môn phái họ đang ở bên trong những ngọn núi này, cho nên họ không thể rời đi được.

Vận mệnh tương lai của các thế lực đều đang ở đây.

“Hử?”

Nhưng khi tất cả đang quan sát bảy ngọn núi thì chợt có một tiếng kinh hô vang lên.

Ngay sau đó, mọi người xung quanh đều không ngừng hô lên.

Bây giờ, bảy ngọn núi ở trước mắt bọn họ đang bắt đầu thay đổi màu sắc.

Ngọn núi nguy nga ở trên cao nhất chỉ có một màu đen, khí tức tan biến mạnh mẽ lan ra.

Ngọn núi thứ hai thì có màu đỏ như lửa, nhưng màu sắc này rất u ám.

Ngọn núi thứ ba là màu xanh ngọc, tiếp đến là màu vàng kim ngả màu đất, sau đó là màu xanh lam, ngọn núi cuối cùng là thì vẫn giữ nguyên màu cũ.

Ngọn núi màu đỏ lửa và xanh lam trong số bảy ngọn núi đang loé lên ánh sáng mờ ảo như sắp tan biến.

Ngược lại, ngọn núi màu vàng kim, xanh ngọc thì rất sáng chói.

Nhưng bắt mắt nhất phải kể đến ngọn núi màu đen ở trên cao nhất.

Khí tức truyền từ ngọn núi màu đen ra khiến trưởng lão của các môn phái còn phải khiếp sợ!

Chúng lan ra, nhưng mọi người không hề biết đang có chuyện gì xảy ra bên trong núi Thiên Tuyển, mà lại xuất hiện sự thay đổi này.

“Rốt cuộc có chuyện gì vậy nhỉ?”

Thiên Ngọc Tử căng thẳng tột độ, đầy vẻ lo lắng.

Trước giờ, bảy ngọn núi của núi Thiên Tuyển đều không hề có sự thay đổi gì, nhưng lần này thì rất khác lạ.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra bên trong?

Dần dà, chưởng môn của bảy thế lực lớn bắt đầu trở nên bất an.

“Thường thì núi Thiên Tuyển sẽ hoạt động trong bảy ngày, nay mới là ngày đầu tiên, chờ hết bảy ngày rồi xem sao vậy!”

Tinh Vô Cực thở dài rồi nói.

“Đành vậy thôi!

Lúc này, một không gian màu vàng kim đang loé những tia sáng chói mắt.

Mặt đất và bầu trời, ngay đến cây cối cũng biến thành màu này.

“Tru Tiên Đồ, nói thật cho ta biết, đây có phải là thế giới ngũ hành không?”, Mục Vỹ hỏi: “Ngươi biết trước rồi đúng không?”

“Bảo sao ngươi lại truyền Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí cho ta, ngươi biết ta sẽ đến đây đúng không!”

“Ta không hại ngươi đâu!”

Tru Tiên Đồ hừ nói: “Ta bảo ngươi vào đây là để ngươi trưởng thành hơn, hơn nữa nếu ta đoán không lầm thì nơi này là…”

“Là gì?”

“Ngươi nhìn thì biết!”

Tru Tiên Đồ chợt nói lấp lửng khiến Mục Vỹ rất bực bội.

Tên này hình như biết hết mọi thứ, nhưng không chịu nói rõ với hắn.

“Ngươi biết hết mọi thứ nhưng không chịu nói ra cũng được, nhưng ta mong ngươi đừng để ta rơi vào tuyệt địa rồi mới thông báo, bởi ta mà chết thì ngươi cũng xong luôn đấy!”

“Sao ngươi biết?”, Tru Tiên Đồ ngẩn ra.
Chương 730: Vĩnh Hằng Chi Kim

"Hừ, cả chín loại nguyên tố trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí đều có mối liên quan chặt chẽ với cơ thể ta. Giờ ta mà chết thì dù có là ba thiên hỏa, hai dị thủy hay thậm chí Cửu Thiên Chân Lôi đi chăng nữa cũng tan biến cả thôi".

Mục Vỹ bình tĩnh nói: "Mà ngươi nói ngươi tự biến bản thân thành nguyên tố thứ chín trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí. Mặc dù ta không biết nguyên tố thứ chín là gì nhưng vẫn cảm nhận được nó gắn liền với cơ thể ta, đúng chứ?"

"Ngươi rất thông minh!"

Tru Tiên Đồ trả lời rồi lại im lặng.

Mục Vỹ ngồi ngay ngắn, liếc nhìn mặt đất màu vàng kim rồi nhắm mắt.

Ba loại thiên hỏa Phệ Hồn Tâm Hỏa, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa và Tử Liên Yêu Hỏa đã dung hợp với nhau. Và đến bây giờ, thiên hỏa đã không còn là thứ có khả năng gây sức ép cho hắn nữa.

Khác với thiên hỏa, hai loại dị thủy Hắc Ngục Ngân Thủy và Cửu Trọng Ngọc Thủy dễ dung hợp hơn.

Nhưng trong cơ thể hắn lúc này có đến sáu loại nguyên khí, rõ ràng nguyên khí của thiên hỏa và dị thủy quá mạnh mẽ, sự vận chuyển của sáu loại nguyên khí đem lại áp lực quá nặng nề.

Cứ tiếp tục thế này thì hắn cưỡi hạc về trời luôn chứ đùa!

Mục Vỹ bắt đầu thử hút một ít Kim nguyên khí vào người. Nó cuồn cuộn chạy vào cơ thể hắn, dần dần hình thành một nhóm nguyên khí mới ở bên ngoài nguyên khí thứ sáu.

Nó vây quanh Mục Vỹ dưới dạng hình cầu.

Nguyên khí thứ bảy, Kim nguyên khí.

Chỉ tiếc một điều là Kim nguyên khí này ít đến đáng thương!

Hoàn toàn không chống lại nổi sự chèn ép của những nhóm nguyên khí khác!

"Có người tới!"

Tru Tiên Đồ nhắc nhở.

Dường như nó trở nên hoạt bát hơn, trao đổi với Mục Vỹ thường xuyên hơn kể từ khi vào núi Thiên Tuyển.

Mục Vỹ có thể cảm giác được có vẻ như Tru Tiên Đồ đang cần hắn tìm thứ gì đó rất gấp, bắt buộc phải tìm ra cho bằng được.

"Thạch Phi Du, ngươi có chắc là nơi này có Vĩnh Hằng Chi Kim không đấy?"

Một giọng nói bực bội vang lên, Mục Vỹ vừa nghe thấy lập tức ẩn thân.

Kim Triết!

Kim Triết là đệ nhất thiên tài của nhà họ Kim, đã tu luyện đến cảnh giới Tam Chuyển Hợp Nhất. Mặc dù tu vi không bằng Cừu Xích Viêm nhưng vì tu luyện Kim Ngọc Lưu Ly Thân của nhà họ Kim nên cuối cùng vẫn không thua kém cảnh giới Lưu Ly Kim Thân - Vũ Tiên tầng thứ ba.

Bản thân hắn ta cũng có thực lực không tầm thường.

Nhưng hiện tại Mục Vỹ lại thấy cảnh giới của người này lại là Vũ Tiên rồi!

Xem ra vùng đất giàu Kim nguyên này đã giúp Kim Triết đột phá giới hạn của bản thân, bước vào cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất, tiến vào cảnh giới Đại Đạo Kim Đan.

"Ta lừa ngươi làm gì?"

Thạch Phi Du ra chiều khó chịu.

"Đúng đấy!", người vừa lên tiếng là Thạch Xà với cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất của nhà họ Thạch.

Thạch Xà khá cộc cằn, cách nói chuyện cũng quái gở. Gã ta nói với Kim Triết: "Từ trước đến giờ, Thất Tinh Môn luôn giỏi về tính toán thiên cơ nên lần này họ đã đoán ra có bảo vật ngũ hành trong núi Thiên Tuyển. Ngươi phải nhớ rằng, nhà họ Thạch bọn ta tu hành Thổ nguyên, nhà họ Kim ngươi là Kim nguyên, nhà họ Lâm là Mộc nguyên, do đó sức mạnh ngũ hành là cơ hội ngàn năm có một cho ba gia tộc chúng ta!"

"Ồ? Nói vậy chắc Tinh Tử Hàng cũng biết rồi đúng không?"

"Chứ còn gì nữa!"

Thạch Xà nói với vẻ dữ tợn: "Tinh Vô Cực giỏi tính toán, nên mới thoát được tai kiếp và giúp Thất Tinh Môn phát triển lớn mạnh, trở thành kẻ đi đầu trong bảy thế lực lớn chúng ta. Không những thế, Tinh Vô Cực còn ngấp nghé cả thiên cơ, ông ta hiểu thế giới ngũ hành này rất rõ".

"Vậy chúng ta phải nhanh chân lên thôi, phải có được thế giới ngũ hành! Ba gia tộc chúng ta mà liên kết với nhau thì Thất Tinh Môn, Thánh Tước Môn cũng phải nhường đường. Việc trên đấu trường chỉ là để làm bọn người đó khinh suất thôi, chúng ta vẫn chưa bộc lộ thực lực chân chính đây!", Kim Triết vội vã nói.

"Nhưng bọn ta giúp ngươi lấy được Vĩnh Hằng Chi Kim thì..."

"Ngươi đừng lo gì cả!", Kim Triết hứa hẹn: "Xưa nay ba gia tộc chúng ta như máu mủ ruột rà, các ngươi giúp ta lấy được Vĩnh Hằng Chi Kim thì đương nhiên ta sẽ giúp các ngươi lấy được Bổ Thiên Thạch và cây Vạn Hóa để tăng cường chiến lực. Như thế, chúng ta sẽ dễ dàng đạt đến cảnh giới cao hơn trong núi Thiên Tuyển này!"

"Hiểu rồi!"

Mười mấy người vòng qua nơi Mục Vỹ đang ẩn thân, bay đi.

"Vĩnh Hằng Chi Kim?"

Mục Vỹ ngây ra như phỗng.

Đương nhiên hắn biết Vĩnh Hằng Chi Kim là gì.

Thứ này hiếm thấy ở cả đại thế giới Vạn Thiên nữa là.

Hơn nữa, đó còn là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế thánh khí thậm chí là tiên khí.

Một lẽ hiển nhiên, năng lượng của Kim nguyên ẩn chứa trong Vĩnh Hằng Chi Kim cực kỳ phong phú.

Thế giới ngũ hành này có thiên hỏa thôi đã làm Mục Vỹ ngạc nhiên lắm rồi, không ngờ còn có cả Vĩnh Hằng Chi Kim nữa.

Ai may mắn được ông bà tổ tiên độ cả đời mới được thấy nó.

"Phải lấy, nhất định phải có được nó!"

Mục Vỹ không nén nổi tâm trạng kích động của mình lúc này. Vĩnh Hằng Chi Kim mà bị bọn Kim Triết lấy đi thì chắc hắn khóc thét luôn quá.

Mục Vỹ đi theo sau lưng bọn họ sát sao.

Trong chốc lát, mười mấy người này lần lượt đi qua những ngọn núi màu vàng to lớn, không ngừng thay đổi phương hướng, chân rảo bước không ngơi nghỉ.

Kim Triết cầm một cái la bàn vàng như đang tìm thứ gì.

"Đến rồi!"

Hắn ta nhìn một ngọn núi cao mấy trăm mét ở đằng trước, đột nhiên dừng bước.

Ngọn núi này như lọt thỏm giữa dãy núi bạt ngàn xung quanh, thậm chí nếu không nhìn kỹ sẽ lướt qua vì nó quá tầm thường.

Nhưng bọn Kim Triết lại nhìn ngọn kim sơn ấy với đôi mắt tham lam.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom