• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Ma Đế Nghịch Thần

  • Chương 477: Phát triển

Cánh cửa mật thất cơ quan tạo vật mở ra, hàng chục thân ảnh có cả người lẫn thú phóng ra ngoài, ai nấy đều bộc phát khí tức đáng sợ, ảnh hưởng đến cả thiên địa nguyên khí xung quanh. Bước ra sau cùng chính là tên thanh niên tuấn mỹ, sắc mặt hắn tỏ vẻ hài lòng trước thành quả sau một năm luyện chế khôi lỗi của mình, hắn đã tạo ra được ba mươi khôi lỗi đẳng cấp Bỉ Ngạn cảnh.

“Chỉ tiếc là không còn thêm tài liệu cao cấp, nếu không ta đã một mạch luyện chế ra một đội quân hùng hậu.” A Diệt thở dài lẩm bẩm, tài liệu khôi lỗi mà hắn dày công kiếm được trong pháo đài cơ quan, hiện nay đã không còn một mống.

Ma Quân nghe hắn than thở như vậy liền lên tiếng với ngữ khí khinh thường: “Ngươi đã tạo ra những ba chục đầu khôi lỗi chiến lực Bỉ Ngạn, vậy mà còn than ngắn thở dài như vậy, nếu để mấy tên khôi lỗi đại sư khác nghe thấy chắc chắn nổi điên lên muốn vả vào mồm ngươi cho hả giận.”

Lắc lắc đầu, họ Diệt bay tới khu vực để vân vụ Mộng Huyễn Ảo, nơi đây đã trở thành một bãi đất trống, chỉ còn có chút vân vụ lục sắc. Sau khi sử dụng vân vụ phấn hồng nguyên bản, chúng sẽ biến đổi thành một màu sắc khác, mộng ảo bên trong sẽ tả cảnh về quá trình phát triển của người đó, chỉ là chính bản thân người đã khiến vân vụ đổi màu sẽ không thể sử dụng một lần nữa.

Lúc trước trông thấy đám vân vụ lục sắc do bản thân biến đổi màu sắp tiêu tan, A Diệt tiếc nuối không muốn chúng cứ thế biến mất, nên đã an bài Tam Nương vào bên trong, vượt qua các thử thách của mộng ảo lục sắc này. Hiện tại số vân vụ đã bị tiêu hóa rất nhiều, phần lớn do Tam Nương đã vượt qua thử thách khiến chúng tiêu tan, phần nhỏ là tự nhiên biến mất vì đã bị đổi màu khá lâu.

Quan sát không thấy dấu hiệu bất thường nào, A Diệt liền rời đi tới khu vực khác, dựng lên một tòa pháp trận thu hút thiên địa nguyên khí, đồng thời chuẩn bị rất nhiều đan dược chân quý cho ma thú. Việc tiếp theo hắn cần làm chính là trợ giúp hai đầu Hàn Tủy Tằm đột phá thất giai ma thú, tiến vào cảnh giới thượng tầng.

Hai gia hỏa tủy tằm ngoan ngoãn chui vào trong trận pháp, phục dụng các loại linh đan diệu dược chủ nhân đưa cho, rồi bắt đầu nằm im bất động luyện hóa dược lực bên trong thân thể. Quá trình này tuy lâu nhưng không đến mức như A Diệt năm xưa, vì ma thú đột phá cảnh giới dễ hơn nhân loại rất nhiều, chúng không cần cảm ngộ thiên địa pháp tắc hay áo nghĩa tu chân gì cả.

Chủng tộc càng cao cấp sẽ đột phá cảnh giới càng khó khăn, nhân loại là vạn vật chi linh, trí tuệ hàng đầu, nên đột phá cảnh giới mới cần tới rất nhiều yếu tố. Ma thú tuy số lượng đông đảo nhưng chỉ là tộc qυầи иᏂỏ yếu, chỉ cần đủ nội tình cùng chất xúc tác mạnh, nguyên khí đậm đặc, thì tỉ lệ đột phá thành công là rất cao.

Thời gian cứ thế trôi qua, vài tháng sau Tam Nương cũng đã thức tỉnh, thần thái nàng ta khác hẳn trước kia, hơn nữa còn rất thấu hiểu chủ nhân mình, vì trong mộng nàng ta đã luôn đồng hành theo từng bước tiến của hắn, trải qua bao hoạn nạn khó khăn với nhau.

“Người ta đã từng nhập vào hài đồng Sửu Nhi bảo vệ chủ nhân đó, còn có lần trở thành đệ nhất mỹ nhân Liễu Băng Nghi, cùng chủ nhân chạy trốn khỏi sự truy sát của lão già mặt ngựa, ngay vừa nãy còn đóng vai Nhan Như Ngọc cầu cạnh chủ nhân trở thành khách khanh trưởng lão...”

A Diệt ngăn không cho nữ tử này nói thêm, hắn căn dặn: “Từ giờ đừng nói mấy chuyện này với bất kỳ ai, nghe chưa?”

Thấy nàng ta gật đầu, hắn mới dặn dò nàng ở nơi này canh chừng hai đầu tủy tằm, còn bản thân ra ngoài ngoại giới canh chừng. Đột phá thất giai ma thú cũng giống như Bỉ Ngạn cảnh của nhân loại, sẽ gây ra thiên địa dị tượng, nếu vừa lúc có kẻ ở gần khu vực này thì không hay, hơn nữa còn có thể kéo tới ma thú mạnh mẽ muốn cản trở quá trình loài khác đột phá.

“Trong phúc địa ngăn cách hoàn toàn với ngoại giới, không lo sẽ bị bất kỳ kẻ nào phá bĩnh, nhưng cũng không thể để ai đó phát hiện huyền cơ nơi này, thế nên bản thân ta ở ngoài tọa chấn là an tâm nhất.” Miệng tự lẩm bẩm, hắn liền ngồi xếp bằng nhập định trên đóa liên hoa, trôi nỗi giữa không trung.

Vài tháng sau vào một ngày bình thường, gió đông đã thổi tới, thiên địa nguyên khí tao động, dị tượng nổi lên trên bầu trời, hắc vân hội tụ, chớp lôi loạn vũ. Thần thức A Diệt tản ra khắp bốn phương tám hướng, cảm ứng rõ ràng mọi sinh vật trong phạm vi 400 dặm, một khi có thứ không phận sự bén mảng đến khu vực này, hắn sẽ thẳng tay tiêu diệt.

Dị tượng kéo dài cả nửa ngày, trong thời gian này không có một nguyên sĩ nhân loại hay yêu thú nào xuất hiện quanh đây, có đâu chỉ là vài đầu ma thú tò mò chạy tới, nhưng từ ngoài mấy chục dặm đã tức thì mất mạng.

Khi dị tượng vừa tiêu tan, A Diệt đã có mặt bên trong phúc địa, chào đón hai đầu linh thú của bản thân đã thành công đột phá thất giai, năng lực tăng lên một mảng lớn. Hiện giờ đối với đấu pháp ở đẳng cấp của A Diệt, hai đầu Hàn Tủy Tằm này đã có thể góp chút sức lực, không cần tối ngày cất chúng bên trong phúc địa như trước nữa.

Hai bạch ngọc tằm giờ đã to hơn trước gấp cả chục lần, thân dài hơn một trượng, khi dãn dài thân thể ra trông như con trăn to lớn. Lực lượng băng hàn phóng thích từ trong miệng bọn chúng, có thể hóa băng nguyên một ngọn núi chỉ trong chén trà nhỏ.

Tu vi cao lên khiến lượng tài nguyên để nuôi bọn chúng càng tăng cao, mặc dù A Diệt sở hữu Thiên hồ lô, linh dược và kỳ mộc là vô hạn, nhưng cũng có dấu hiệu ăn không tiêu. Vì hiện giờ vừa phải dưỡng giục linh dược để luyện đan cho A Diệt phục dụng hàng ngày, vừa dùng làm thức ăn cho Hàn Tủy Tằm, tốc độ sinh trưởng không thể theo kịp tốc độ tiêu hao.

Ma Quân nói: “Sắp tới ngươi nên bỏ ra thời gian tìm kiếm thêm thánh thủy đi, Thiên hồ lô hấp thu càng nhiều thánh thủy, thì tốc độ sinh trưởng thực vật sẽ càng cao. Hiện tại khiến linh dược cao cấp sinh trưởng lên ngàn năm hỏa hầu cần 5 năm, nếu có thêm một loại thánh thủy mới, có lẽ chỉ mất 3 năm mà thôi.”

“Nếu có nhiều thánh thủy, thì ngay cả tiên dược cũng có thể thúc giục sinh trưởng, đó là ta suy đoán thôi.” Nghe vậy A Diệt gật đầu, hắn nói: “Thánh thủy tuy hiếm nhưng chẳng có giá trị cao, chúng chỉ có tác dụng cho Hiển Hóa cảnh trở xuống, chỉ cần chú tâm tìm kiếm thể nào cũng sẽ có manh mối thôi.”

Gác lại chuyện này, hắn tiến vào thạch thất có đầy đủ cơ quan tạo vật, Tam Nương đã nằm sẵn trong đó, A Diệt lật tay lấy ra vật phẩm ẩn chứa phong chi pháp tắc, bắt đầu quá trình lắp ráp vật phẩm này thành một phần sức mạnh của Tam Nương.

Không lâu sau nữ tử tăng động đã cười lớn bay lượn trên bầu trời, nàng ta không cần hóa thân thành độn quang, mà được phong vân bao bọc, tự do chạy nhảy giữa không trung. Toàn thân nàng ta nổi lên hoa văn pháp tắc mờ ảo, liền có thể thôi động pháp tắc phong thuộc tính, độ linh hoạt tăng cao rất nhiều.

Tất nhiên khả năng vận dụng pháp tắc của Tam Nương, không thể sánh bằng những kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận, nhưng chí ít vẫn là có pháp tắc, trong chiến đấu sẽ có lợi thế hơn.

Đúng lúc này Ma Quân nói với A Diệt một tin quan trọng: “Thời gian qua ta đã tận lực luyện chế các bảo vật, linh dược giúp ta thoát ra ngoài nhân giới trong tương lai, tiếp theo đây ta sẽ phục dụng các linh đan đồng thời luyện hóa bảo vật, vì thế lâm vào ngủ say, thời gian có lẽ sẽ không ngắn, từ giờ không có ta chú ý bên cạnh ngươi phải hành động cẩn trọng đấy.”

A Diệt nghe vậy không khỏi bất ngờ, suy tư một hồi hắn đáp: “Ngươi yên tâm, chiến lực của ta hiện tại, cùng với những nội tình như thế này, dưới thượng vị ai có thể uy hϊếp tính mạng ta cơ chứ. Ngươi hãy luyện hóa những bảo vật đó cho tốt, ta rất mong chờ ngày ngươi có thể đặt chân ra ngoại giới đấy Ma Quân.”

“Haha, tất nhiên rồi, ta từ lâu đã rất mong muốn thoát khỏi cái giáp hộ thủ này. Mà trước khi mất đi ý thức, ta muốn đưa ngươi thứ này, nó sẽ góp phần tăng thêm khả năng bảo mệnh cho ngươi.” Lời vừa dứt, giáp tay Cang Tráo Luân lóe lên quang mang, một vật phẩm xuất hiện ngay trước mặt A Diệt, khiến đôi đồng tử của hắn sáng lên.

Một cây gậy khá dài tương đối thẳng có màu nâu xám, thân gậy xù xì như cành cây khô, đầu gậy treo một cái đèn l*иg kim loại hắc thiết, bên trong mơ hồ có hỏa diễm lục sắc như ánh nến. Đây chính là cây hồn đăng có khả năng giam cầm âm hồn, năm xưa hồn phách của Bạch Trình chính là bị nhốt vào trong đây, để nhận tra tấn đời đời kiếp kiếp.

Ma Quân căn dặn: “Thứ bảo cụ ma giới này tuy lợi hại, nhưng là một con dao hai lưỡi, không vào thế bất đắc dĩ thì không nên dùng. Nói đến đây thôi, ta chuẩn bị làm chính sự của mình đây, từ giờ ngươi hãy hành động thật cẩn thận đấy!”

Vừa dứt câu y đã ngắt liên lạc với A Diệt, không gian bên trong Cang Tráo Luân càng thêm phong bế, khiến tên thanh niên thở dài một cái. Hắn nhìn ngắm cây hồn đăng một hồi, cách thức sử dụng thứ này đã được Ma Quân truyền vào não hải, bấy giờ hắn cất vào giới chỉ, rồi rời khỏi phúc địa.

Giải quyết xong hết tất cả mọi chuyện trong đây, A Diệt thu lại phúc địa, rồi một mạch bay tới thành trì lớn gần nhất, sau gần hai mươi năm trì hoãn. Hắn tính thu thập đủ tin tức cần biết trong thời gian hắn vắng mặt tại nhân giới, nếu không có cố sự gì nguy hiểm, hắn sẽ phản hồi Thú Loạn Vực.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom