-
Chương 478: Tin dữ
Tại phường thị phồn hoa trong một thành trì lớn, người người đi lại tấp nập, bầu không khí ồn ào náo nhiệt. Diệt Chúng Sinh hành bộ khắp mọi khách điếm, cửa hàng, thu mua thông tin trong trăm năm đổ lại đây tại các vùng lãnh thổ thuộc Ngũ Đại Minh.
Hắn đã hóa thành một gã trung niên tu vi Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, với thực lực này đã thuộc đẳng cấp hàng đầu trong thành, đến cửa hàng nào cũng được tiếp đãi nhiệt tình. Sau một ngày tích cực mua thông tin, hắn đã nắm được đại khái tin tức, kỳ thực trong thời gian hắn vắng mặt tại nhân giới, cũng chẳng có sự kiện nào lớn lắm.
Khi nhóm trưởng lão Thanh Khư Cung hắn tiến nhập mộc giới, thì gần sáu năm sau Đại nạn quái giới đã hoàn toàn chấm dứt. Sau đó các tồn tại thượng vị tựa hồ có chuyện quan trọng, hoạt động thường xuyên hơn, qua chừng mười năm mới dần lắng xuống. A Diệt cho rằng đẳng cấp mấy nơi bán tin tức này không cao siêu, nên biết được như thế đã là rất tốt rồi.
Thần thức hắn bao trùm cả tòa thành, thu thập được không ít lời bàn tán có chút giá trị, nhưng chung quy cũng chẳng có sự kiện gì lớn. A Diệt không hề sợ bị thành chủ là nguyên sĩ mạnh nhất tọa chấn trong thành trì này phát hiện thần thức của mình, vì tên đó chỉ có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đại thành, thần thức so với hắn không bằng số lẻ, sao có thể cảm ứng thấy.
Dạo chơi vài ngày trong thành để khuây khỏa, đồng thời hít đủ khí người vì quá lâu rồi chưa cảm nhận, sau đó A Diệt mới rời đi, bay thẳng một mạch đến biên giới Tam Giác Vực tiếp giáp với Thú Loạn Vực. Hắn ta đã mua được bản đồ toàn bộ Tam Giác Vực, giờ đang bay theo lộ tuyến an toàn nhất mà các thương đội buôn bán hay đi, để có thể thuận lợi đến biên giới.
Vài tháng sau hắn đã chính thức quay trở lại Thú Loạn Vực sau bao ngày tận lực phi hành, trong phạm vi một vực phù truyền tin cấp Bỉ Ngạn đã có thể hoạt động, A Diệt liền gửi tin hỏi han đến cung chủ Thanh Khư Cung. Tốc độ của truyền tin phù rất nhanh, đến mỗi một châu sẽ được thông qua một trạm trung chuyển, ước chừng nửa ngày sau hắn sẽ nhận được phản hồi.
Bản thân A Diệt tiếp tục phi hành, với tốc độ độn thuật trung bình của hắn, muốn bay từ vùng biên giới này tới tổng bộ Thanh Khư Cung, ước chừng mất ba tháng thời gian. Hắn ta phi hành gần một ngày mà vẫn chưa thấy có tin phản hồi từ Nhan Như Ngọc, trong lòng không khỏi thấy lạ, ngay khi phát hiện một tên nguyên sĩ tu vi không thấp liền đáp xuống dò hỏi.
Một gã nam tử thanh niên đang du sơn ngoạn thủy, hắn có tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ, cái đáng chú ý là hắn ta mới ở tuổi 40 đã có tu vi bậc này, chắc chắn tư chất cùng thân phận không tầm thường. Thấy một gã trung niên tu vi Bỉ Ngạn cảnh đáp xuống cách không xa, hỏi về tin tức của Thanh Khư Cung, khiến tên thanh niên này vừa e sợ vừa nghi hoặc.
Hắn ta cung kính ôm quyền đáp: “Thứ lỗi cho vãn bối ngu dốt, nhưng suốt bao năm qua tu hành, vãn bối chưa hề nghe tới có thế lực nào tên là Thanh Khư Cung, dù là thế lực nhỏ hay nhị lưu nhất lưu cũng không hề có, không biết tiền bối nghe cái tên này ở đâu?”
Nghe vậy A Diệt trong lòng bất ngờ không thôi, hắn có dự cảm chẳng lành, liền lên tiếng nói: “Ta là khổ tu chi sĩ đã bế quan gần trăm năm rồi, trước khi ta bế quan vẫn có một thế lực nhị lưu tại vùng trung du phía nam tên là Thanh Khư Cung mà, ngươi thử nhớ lại xem.”
Tên thanh niên liền lộ ra vẻ mặt áy náy khom người đáp: “Xin tiền bối thứ lỗi, vãn bối chỉ một lòng chuyên tâm tu luyện, không tìm hiểu lịch sử giới tu hành, nên những chuyện xảy ra lâu hơn 40 năm về trước, vãn bối hoàn toàn không biết chút nào cả, khiến tiền bối tốn công rồi.”
Họ Diệt sắc mặt không hài lòng vì cảm thấy thật mất thời gian, hắn hừ lạnh một cái rồi phá không rời đi, sóng khí khi hắn bộc phát tốc lực đã quét bay tên thanh niên, khiến hắn ta mất nửa cái mạng.
A Diệt một đường lo lắng phi hành, tới tận vài ngày sau hắn mới bắt gặp một già lão, tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ mang bộ dáng già nua, tuổi tác phải gần 300, thể nào cũng đã từng nghe nói tới Thanh Khư Cung.
Nghe câu hỏi của lão quái Bỉ Ngạn cảnh vừa giáng lâm, lão già liền cung kính đáp: “Thanh Khư Cung mà tiền bối nói hiện giờ đã không còn tồn tại! Chừng tám mươi mấy năm trước, khi Đại nạn quái giới vừa kết thúc, thế lực đó đã bị huyết tẩy rồi, máu chảy thành sông thây chất thành đống!”
Nghe được câu trả lời này khiến A Diệt không giấu nổi sự thất thố, sắc mặt hắn cả kinh xen lẫn khó coi hỏi tiếp: “Là thế lực nào đã làm ra chuyện này? Các trưởng lão Thanh Khư Cung giờ còn sống không?”
Lão già cảm thấy lạ với biểu hiện của vị tiền bối trước mặt, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời: “Là các thế lực cừu gia với Thanh Khư Cung, hồi đó không biết vì sao mà trong Vực ta có rất nhiều nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh ngoại lai xuất hiện, một vài kẻ đã được các thế lực thù địch với Thanh Khư Cung nhờ cậy, đội hình mười mấy lão quái Bỉ Ngạn cảnh thì Thanh Khư Cung tất nhiên toàn diệt!”
Tiếng lôi quang gầm thét trên tầng trời cao, tên thanh niên tóc bạc đang toàn lực phi độn, đôi hắc dực sau lưng điên cuồng vỗ, với tốc độ tối đa như thế này thì thời gian đi tới địa bàn Thanh Khư Cung sẽ rút ngắn rất nhiều, từ ba tháng hạ xuống nửa tháng.
Sau khi tra hỏi lão già một phen, trong lòng A Diệt càng thêm lo lắng, dù biết chuyện đã diễn ra hơn tám mươi năm rồi, nhưng hắn vẫn muốn trở lại nơi từng là tổng bộ Thanh Khư Cung để kiểm tra một phen.
Lúc trước hắn tính khi trở về nhân giới, hắn sẽ phản hồi Thanh Khư Cung, bế quan tu luyện tại đó trong thời gian dài để tiêu hóa sạch các chân bảo thu hoạch được, đồng thời trợ giúp cho Nhan Như Ngọc tu hành. Xong việc hắn sẽ rời đi, du ngoạn khắp tứ phương tìm kiếm biện pháp cùng cơ duyên để vượt hạ tiến thượng, nào ngờ Thanh Khư Cung từ lâu đã không còn.
Trong lòng hắn nổi lên cảm giác áy náy, trước đây Thanh Khư Cung đã bỏ ra không ít chỗ tốt để mời hắn trở thành khách khanh trưởng lão, hàng năm cung phụng lượng tài nguyên không nhỏ. Vậy mà hắn còn chưa giúp được gì nhiều, đã bạch vô âm tín sau chuyến hành động tại mộc giới, khiến Thanh Khư Cung trong lúc lâm vào tình cảnh nguy nan nhất lại chẳng có hắn hỗ trợ.
Mặc dù bản thân A Diệt hiểu rõ, tại thời khắc Thanh Khư Cung bị vô số thế lực công chiếm mà hắn có mặt tại đó, hắn sẽ chẳng ra mặt cứng đối cứng, mà chỉ tận lực trợ giúp đem theo những người khác chạy trốn. Nhưng ít ra như thế cũng đã hoàn thành nghĩa vụ của một gã khách khanh trưởng lão, chứ không phải chẳng giúp được chút gì như thực tại.
Nửa tháng sau tên thanh niên thân ảnh bao quanh đầy hắc lôi đã có mặt tại nơi quen thuộc, vùng đất từng là tổng bộ của Thanh Khư Cung. Hiện tại nơi đây đã trở thành một phân bộ quan trọng của Ảo Hóa Ổ, thế lực nhất lưu đứng hàng đầu, không thua kém gì Phong Lôi Sơn thời kỳ toàn thịnh.
A Diệt tận lực thu liễm khí tức, thi triển thủ đoạn ẩn thân, rồi xâm nhập vào bên trong phân bộ to lớn này, thử tìm tòi xem nơi đây còn có chút manh mối nào của Thanh Khư Cung không. Dò xét qua, hắn đã biết rõ thực lực của các trưởng lão Ảo Hóa Ổ tọa chấn tại phân bộ này, có tổng cộng ba người, tất cả đều có tu vi đại thành Bỉ Ngạn cảnh.
Không để ý tới ba con kiến đó, hắn xâm nhập sâu vào trong khu vực quan trọng, cấm khu phân bộ này. Dù đã xây dựng và sửa sang không nhỏ, nhưng nhìn chung nơi đây vẫn chả khác là bao so với Thanh Khư Cung ngày trước, nên A Diệt nhớ từng khu vực, hắn ta rất nhanh đã có mặt tại khu vực trọng địa nhất.
Theo các tin tức hắn thu thập được tại các cấm khu, hơn chín phần mười đệ tử Thanh Khư Cung đã bị sát hại, chỉ có một phần nhỏ đầu hàng, trở thành đệ tử của các thế lực thù địch, đầu quân nhiều nhất cho Ảo Hóa Ổ này.
Ba vị trưởng lão Thanh Khư Cung, vị có tu vi cùng chiến lực cao nhất, kẻ mà đám trưởng lão cừu gia kiêng kỵ nhất, lại mất tích trong chuyến hành động tại mộc giới. Điều này có lợi rất lớn đối với các thế lực thù địch, mất đi A Diệt Thanh Khư Cung giống như mất đi phân nửa chiến lực.
Hai vị trưởng lão nữ, trưởng lão Cơ Trang chiến lực tầm thường, đã mất mạng trong lúc tử thủ bản cung. Còn cung chủ Thanh Khư cung, đệ nhất mỹ nhân hạ vị tại Thú Loạn Vực tên Nhan Như Ngọc, đã dùng thần thông cấm kỵ để cá chết lưới rách với địch nhân, với tu vi tân tấn Bỉ Ngạn cảnh đại thành, nàng đã khiến năm gã Bỉ Ngạn cảnh phải bỏ mạng!
Trong khu vực trọng địa nhất, họ Diệt vui mừng kích động khi phát hiện một tin tích cực, chính là Nhan Như Ngọc vẫn còn sống. Hắn âm thầm di chuyển trong trọng địa, tới khu lao ngục sâu dưới lòng đất, tại trung tâm nơi đó có giam một tảng cự thạch tản mát hào quang óng ánh, thân ảnh đông kết trong cự thạch chính là thiếu nữ Nhan Như Ngọc!
A Diệt nhanh chóng công kích thần thức, khiến ý thức của đám lính canh lâm vào hôn mê, rồi vung tay thả ra các cơ quan khôi lỗi bám lên người bọn chúng, điều động mấy tên này hành động như bình thường. Bản thân họ Diệt bấy giờ mới xuất hiện đứng ngay phía trước tảng cự thạch, quan sát thiếu nữ trong tư thế hôn mê như tiên tử mỹ diệu được cự thạch bao bọc.
Theo những thông tin hắn tìm hiểu được, sau khi họ Nhan thi triển thần thông cấm kỵ, nội tình của nàng ta đã tổn hao trầm trọng, thọ nguyên cũng sụt giảm mạnh mẽ. Thời khắc đó nàng biết bản thân đã sức cùng lực kiệt, nhưng lại không muốn rơi vào tay địch nhân, nên đành thi triển thần thông bổn nguyên của tư chất đặc thù do bản thân sở hữu.
Loại khoáng thạch bao bọc cơ thể nàng hạ vị giả không thể phá hủy, ngay cả thượng vị giả muốn phá hủy cũng phải mất rất nhiều sức, nên nàng ta mới an ổn nằm bên trong tảng cự thạch tương đối trong suốt này, suốt hơn tám mươi năm qua.
Nhưng khối cự thạch này không thể tồn tại vĩnh cửu, chừng trăm năm nó sẽ tan chảy hết, lúc đó Nhan Như Ngọc trong trạng thái yếu ớt mặc người ta xử lý. Hiện tại chỉ còn mười mấy năm nữa, khối cự thạch này cũng đã tan chảy một phần, nhưng rất may giờ đây Diệt Chúng Sinh đã xuất hiện, hắn nhất định sẽ đem theo khối cự thạch rời đi.
Hắn đã hóa thành một gã trung niên tu vi Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, với thực lực này đã thuộc đẳng cấp hàng đầu trong thành, đến cửa hàng nào cũng được tiếp đãi nhiệt tình. Sau một ngày tích cực mua thông tin, hắn đã nắm được đại khái tin tức, kỳ thực trong thời gian hắn vắng mặt tại nhân giới, cũng chẳng có sự kiện nào lớn lắm.
Khi nhóm trưởng lão Thanh Khư Cung hắn tiến nhập mộc giới, thì gần sáu năm sau Đại nạn quái giới đã hoàn toàn chấm dứt. Sau đó các tồn tại thượng vị tựa hồ có chuyện quan trọng, hoạt động thường xuyên hơn, qua chừng mười năm mới dần lắng xuống. A Diệt cho rằng đẳng cấp mấy nơi bán tin tức này không cao siêu, nên biết được như thế đã là rất tốt rồi.
Thần thức hắn bao trùm cả tòa thành, thu thập được không ít lời bàn tán có chút giá trị, nhưng chung quy cũng chẳng có sự kiện gì lớn. A Diệt không hề sợ bị thành chủ là nguyên sĩ mạnh nhất tọa chấn trong thành trì này phát hiện thần thức của mình, vì tên đó chỉ có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đại thành, thần thức so với hắn không bằng số lẻ, sao có thể cảm ứng thấy.
Dạo chơi vài ngày trong thành để khuây khỏa, đồng thời hít đủ khí người vì quá lâu rồi chưa cảm nhận, sau đó A Diệt mới rời đi, bay thẳng một mạch đến biên giới Tam Giác Vực tiếp giáp với Thú Loạn Vực. Hắn ta đã mua được bản đồ toàn bộ Tam Giác Vực, giờ đang bay theo lộ tuyến an toàn nhất mà các thương đội buôn bán hay đi, để có thể thuận lợi đến biên giới.
Vài tháng sau hắn đã chính thức quay trở lại Thú Loạn Vực sau bao ngày tận lực phi hành, trong phạm vi một vực phù truyền tin cấp Bỉ Ngạn đã có thể hoạt động, A Diệt liền gửi tin hỏi han đến cung chủ Thanh Khư Cung. Tốc độ của truyền tin phù rất nhanh, đến mỗi một châu sẽ được thông qua một trạm trung chuyển, ước chừng nửa ngày sau hắn sẽ nhận được phản hồi.
Bản thân A Diệt tiếp tục phi hành, với tốc độ độn thuật trung bình của hắn, muốn bay từ vùng biên giới này tới tổng bộ Thanh Khư Cung, ước chừng mất ba tháng thời gian. Hắn ta phi hành gần một ngày mà vẫn chưa thấy có tin phản hồi từ Nhan Như Ngọc, trong lòng không khỏi thấy lạ, ngay khi phát hiện một tên nguyên sĩ tu vi không thấp liền đáp xuống dò hỏi.
Một gã nam tử thanh niên đang du sơn ngoạn thủy, hắn có tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ, cái đáng chú ý là hắn ta mới ở tuổi 40 đã có tu vi bậc này, chắc chắn tư chất cùng thân phận không tầm thường. Thấy một gã trung niên tu vi Bỉ Ngạn cảnh đáp xuống cách không xa, hỏi về tin tức của Thanh Khư Cung, khiến tên thanh niên này vừa e sợ vừa nghi hoặc.
Hắn ta cung kính ôm quyền đáp: “Thứ lỗi cho vãn bối ngu dốt, nhưng suốt bao năm qua tu hành, vãn bối chưa hề nghe tới có thế lực nào tên là Thanh Khư Cung, dù là thế lực nhỏ hay nhị lưu nhất lưu cũng không hề có, không biết tiền bối nghe cái tên này ở đâu?”
Nghe vậy A Diệt trong lòng bất ngờ không thôi, hắn có dự cảm chẳng lành, liền lên tiếng nói: “Ta là khổ tu chi sĩ đã bế quan gần trăm năm rồi, trước khi ta bế quan vẫn có một thế lực nhị lưu tại vùng trung du phía nam tên là Thanh Khư Cung mà, ngươi thử nhớ lại xem.”
Tên thanh niên liền lộ ra vẻ mặt áy náy khom người đáp: “Xin tiền bối thứ lỗi, vãn bối chỉ một lòng chuyên tâm tu luyện, không tìm hiểu lịch sử giới tu hành, nên những chuyện xảy ra lâu hơn 40 năm về trước, vãn bối hoàn toàn không biết chút nào cả, khiến tiền bối tốn công rồi.”
Họ Diệt sắc mặt không hài lòng vì cảm thấy thật mất thời gian, hắn hừ lạnh một cái rồi phá không rời đi, sóng khí khi hắn bộc phát tốc lực đã quét bay tên thanh niên, khiến hắn ta mất nửa cái mạng.
A Diệt một đường lo lắng phi hành, tới tận vài ngày sau hắn mới bắt gặp một già lão, tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ mang bộ dáng già nua, tuổi tác phải gần 300, thể nào cũng đã từng nghe nói tới Thanh Khư Cung.
Nghe câu hỏi của lão quái Bỉ Ngạn cảnh vừa giáng lâm, lão già liền cung kính đáp: “Thanh Khư Cung mà tiền bối nói hiện giờ đã không còn tồn tại! Chừng tám mươi mấy năm trước, khi Đại nạn quái giới vừa kết thúc, thế lực đó đã bị huyết tẩy rồi, máu chảy thành sông thây chất thành đống!”
Nghe được câu trả lời này khiến A Diệt không giấu nổi sự thất thố, sắc mặt hắn cả kinh xen lẫn khó coi hỏi tiếp: “Là thế lực nào đã làm ra chuyện này? Các trưởng lão Thanh Khư Cung giờ còn sống không?”
Lão già cảm thấy lạ với biểu hiện của vị tiền bối trước mặt, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời: “Là các thế lực cừu gia với Thanh Khư Cung, hồi đó không biết vì sao mà trong Vực ta có rất nhiều nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh ngoại lai xuất hiện, một vài kẻ đã được các thế lực thù địch với Thanh Khư Cung nhờ cậy, đội hình mười mấy lão quái Bỉ Ngạn cảnh thì Thanh Khư Cung tất nhiên toàn diệt!”
Tiếng lôi quang gầm thét trên tầng trời cao, tên thanh niên tóc bạc đang toàn lực phi độn, đôi hắc dực sau lưng điên cuồng vỗ, với tốc độ tối đa như thế này thì thời gian đi tới địa bàn Thanh Khư Cung sẽ rút ngắn rất nhiều, từ ba tháng hạ xuống nửa tháng.
Sau khi tra hỏi lão già một phen, trong lòng A Diệt càng thêm lo lắng, dù biết chuyện đã diễn ra hơn tám mươi năm rồi, nhưng hắn vẫn muốn trở lại nơi từng là tổng bộ Thanh Khư Cung để kiểm tra một phen.
Lúc trước hắn tính khi trở về nhân giới, hắn sẽ phản hồi Thanh Khư Cung, bế quan tu luyện tại đó trong thời gian dài để tiêu hóa sạch các chân bảo thu hoạch được, đồng thời trợ giúp cho Nhan Như Ngọc tu hành. Xong việc hắn sẽ rời đi, du ngoạn khắp tứ phương tìm kiếm biện pháp cùng cơ duyên để vượt hạ tiến thượng, nào ngờ Thanh Khư Cung từ lâu đã không còn.
Trong lòng hắn nổi lên cảm giác áy náy, trước đây Thanh Khư Cung đã bỏ ra không ít chỗ tốt để mời hắn trở thành khách khanh trưởng lão, hàng năm cung phụng lượng tài nguyên không nhỏ. Vậy mà hắn còn chưa giúp được gì nhiều, đã bạch vô âm tín sau chuyến hành động tại mộc giới, khiến Thanh Khư Cung trong lúc lâm vào tình cảnh nguy nan nhất lại chẳng có hắn hỗ trợ.
Mặc dù bản thân A Diệt hiểu rõ, tại thời khắc Thanh Khư Cung bị vô số thế lực công chiếm mà hắn có mặt tại đó, hắn sẽ chẳng ra mặt cứng đối cứng, mà chỉ tận lực trợ giúp đem theo những người khác chạy trốn. Nhưng ít ra như thế cũng đã hoàn thành nghĩa vụ của một gã khách khanh trưởng lão, chứ không phải chẳng giúp được chút gì như thực tại.
Nửa tháng sau tên thanh niên thân ảnh bao quanh đầy hắc lôi đã có mặt tại nơi quen thuộc, vùng đất từng là tổng bộ của Thanh Khư Cung. Hiện tại nơi đây đã trở thành một phân bộ quan trọng của Ảo Hóa Ổ, thế lực nhất lưu đứng hàng đầu, không thua kém gì Phong Lôi Sơn thời kỳ toàn thịnh.
A Diệt tận lực thu liễm khí tức, thi triển thủ đoạn ẩn thân, rồi xâm nhập vào bên trong phân bộ to lớn này, thử tìm tòi xem nơi đây còn có chút manh mối nào của Thanh Khư Cung không. Dò xét qua, hắn đã biết rõ thực lực của các trưởng lão Ảo Hóa Ổ tọa chấn tại phân bộ này, có tổng cộng ba người, tất cả đều có tu vi đại thành Bỉ Ngạn cảnh.
Không để ý tới ba con kiến đó, hắn xâm nhập sâu vào trong khu vực quan trọng, cấm khu phân bộ này. Dù đã xây dựng và sửa sang không nhỏ, nhưng nhìn chung nơi đây vẫn chả khác là bao so với Thanh Khư Cung ngày trước, nên A Diệt nhớ từng khu vực, hắn ta rất nhanh đã có mặt tại khu vực trọng địa nhất.
Theo các tin tức hắn thu thập được tại các cấm khu, hơn chín phần mười đệ tử Thanh Khư Cung đã bị sát hại, chỉ có một phần nhỏ đầu hàng, trở thành đệ tử của các thế lực thù địch, đầu quân nhiều nhất cho Ảo Hóa Ổ này.
Ba vị trưởng lão Thanh Khư Cung, vị có tu vi cùng chiến lực cao nhất, kẻ mà đám trưởng lão cừu gia kiêng kỵ nhất, lại mất tích trong chuyến hành động tại mộc giới. Điều này có lợi rất lớn đối với các thế lực thù địch, mất đi A Diệt Thanh Khư Cung giống như mất đi phân nửa chiến lực.
Hai vị trưởng lão nữ, trưởng lão Cơ Trang chiến lực tầm thường, đã mất mạng trong lúc tử thủ bản cung. Còn cung chủ Thanh Khư cung, đệ nhất mỹ nhân hạ vị tại Thú Loạn Vực tên Nhan Như Ngọc, đã dùng thần thông cấm kỵ để cá chết lưới rách với địch nhân, với tu vi tân tấn Bỉ Ngạn cảnh đại thành, nàng đã khiến năm gã Bỉ Ngạn cảnh phải bỏ mạng!
Trong khu vực trọng địa nhất, họ Diệt vui mừng kích động khi phát hiện một tin tích cực, chính là Nhan Như Ngọc vẫn còn sống. Hắn âm thầm di chuyển trong trọng địa, tới khu lao ngục sâu dưới lòng đất, tại trung tâm nơi đó có giam một tảng cự thạch tản mát hào quang óng ánh, thân ảnh đông kết trong cự thạch chính là thiếu nữ Nhan Như Ngọc!
A Diệt nhanh chóng công kích thần thức, khiến ý thức của đám lính canh lâm vào hôn mê, rồi vung tay thả ra các cơ quan khôi lỗi bám lên người bọn chúng, điều động mấy tên này hành động như bình thường. Bản thân họ Diệt bấy giờ mới xuất hiện đứng ngay phía trước tảng cự thạch, quan sát thiếu nữ trong tư thế hôn mê như tiên tử mỹ diệu được cự thạch bao bọc.
Theo những thông tin hắn tìm hiểu được, sau khi họ Nhan thi triển thần thông cấm kỵ, nội tình của nàng ta đã tổn hao trầm trọng, thọ nguyên cũng sụt giảm mạnh mẽ. Thời khắc đó nàng biết bản thân đã sức cùng lực kiệt, nhưng lại không muốn rơi vào tay địch nhân, nên đành thi triển thần thông bổn nguyên của tư chất đặc thù do bản thân sở hữu.
Loại khoáng thạch bao bọc cơ thể nàng hạ vị giả không thể phá hủy, ngay cả thượng vị giả muốn phá hủy cũng phải mất rất nhiều sức, nên nàng ta mới an ổn nằm bên trong tảng cự thạch tương đối trong suốt này, suốt hơn tám mươi năm qua.
Nhưng khối cự thạch này không thể tồn tại vĩnh cửu, chừng trăm năm nó sẽ tan chảy hết, lúc đó Nhan Như Ngọc trong trạng thái yếu ớt mặc người ta xử lý. Hiện tại chỉ còn mười mấy năm nữa, khối cự thạch này cũng đã tan chảy một phần, nhưng rất may giờ đây Diệt Chúng Sinh đã xuất hiện, hắn nhất định sẽ đem theo khối cự thạch rời đi.
Bình luận facebook