• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Ma Đế Nghịch Thần

  • Chương 470: Dò mộng

Diệt Chúng Sinh bị lôi vào một thế giới chỉ có hai màu trắng và đen, tại nơi này hắn không thể vận dụng chút năng lực nào cả, cảm giác như một phàm nhân rơi vào thế giới lạ. Đảo mắt quan sát xung quanh, họ Diệt thấy mình đang đứng trong một khu rừng rộng lớn, cây cối và đất đai một màu đen kịt, còn không gian và bầu trời lại một màu trắng xóa.

Trong lúc hắn đang hoang mang không biết nên đi theo hướng nào hay làm điều gì, thì giọng nói Ma Quân vang lên trong đầu hắn: “Đây là không gian vật cực tất phản, có chứa hiện tượng quỷ đả tường, nếu không dùng cách thức chuẩn xác thì chỉ có thể đi lại vòng quanh một chỗ mãi mà thôi!”

“Vậy giờ ta phải làm gì?” A Diệt lên tiếng hỏi, Ma Quân cũng không dông dài liền hướng dẫn: “Ngươi tập trung suy nghĩ về những ảo diệu cao nhất có thể, tại ba phương diện kiêm tu mà ngươi đã đạt tới đại sư, nghĩ cho đến khi nào cảnh tượng nơi đây trong mắt ngươi biến đổi thì mới coi như thành công.”

Tên thanh niên đứng bất động tại chỗ, nhắm mắt trầm tư suy nghĩ, linh quang trong đầu liên tiếp hiện lên, những ảo diệu bản thân đã từng ngộ ra đều được hắn lật lại. Sau một tuần trà, đôi mắt mở ra, song trọng đồng tử kim sắc óng ánh như đã nhìn thấy những thứ mới lạ, khiến thần sắc hắn phấn chấn hẳn lên.

Hắn nhìn thấy trên mặt đất đen kịt một màu lúc này xuất hiện vô vàn sợi tơ, mỗi một sợi lại có một màu sắc khác nhau, tô điểm cho mặt đất nơi đây trở nên rực rỡ. Trong đó có ba sợi tơ sáng chói nhất, đan xen qua đầy rẫy những sợi tơ khác, uốn éo kéo dài không thấy điểm cuối.

“Giờ ngươi hãy cứ đi theo những điểm giao nhau của ba sợi tơ nổi bật nhất là được, chúng chính là sợi tơ đại diện cho ba lĩnh vực kiêm tu của ngươi đã đạt tới đại sư trình độ. Trong mắt mỗi người vị trí của từng sợi tơ là khác nhau, nên ta mới không thể dựa vào trình độ của mình mà giúp ngươi, muốn rời khỏi đây phải dựa cả vào bản thân ngươi.”

Nghe Ma Quân nói xong họ Diệt liền gật đầu, ánh mắt chăm chú quan sát đường nối đi của ba sợi tơ bắt mắt nhất, hai chân chợt động bắt đầu tiến bước. Ba sợi tơ ngoằn ngoèo xuôi dài khắp mọi nơi, nhưng sau một khoảng sẽ đan xen qua nhau, đó chính là điểm đến của A Diệt, hắn cứ một đường như thế, bất giác đã đi được rất xa.

Trên đường đi hắn nghe thấy không ít những thanh âm kỳ dị ghê tai, thi thoảng lại trông thấy một vài bóng đen có hình người đi lại trong rừng, nhưng hắn cũng chẳng để ý tới, vì hắn biết bên trong phạm vi quỷ đả tường gặp mấy hiện tượng như thế này là đương nhiên.

Giữa trưa tại ngoài hải vực, cao trên những tầng mây có một cảnh tượng hùng vĩ, chính là những dãy sơn phong nguy nga trong trạng thái đảo lộn, đỉnh hướng xuống mặt biển mà chân lại cắm thương khung. Đột nhiên tại phần giao thoa từ trường có một cánh cửa động thiên đen kịt khai mở, một thân ảnh rơi ra từ bên trong, khi trông thấy hải vực mênh mông phía dưới hắn liền vui mừng cười lớn.

Mái tóc chuyển bạc, hắc dực vỗ mạnh, lôi quang gầm lên, thân ảnh hắn hóa thành đạo hắc lôi phá không lao xuống gần mặt biển, sau đó một đường đạp gió rẽ sóng thẳng tiến rời xa khu vực này.

Nhìn vào tấm bản đồ cực kỳ chi tiết lấy từ trong giới chỉ Phong Háo Thắng, A Diệt tính toán: “Tốt nhất nên bay qua các vùng hoang dã để tránh gây chú ý tới những kẻ mạnh, sau khi qua ba quận đến được quận Tinh Bình, thì nhiêu đó khoảng cách chắc chắn đã ra khỏi phạm vi truy tung của Thiên Hận Hầu, lúc đó ta sẽ bắt đầu phá giải ấn ký truy tung trong người.”

Quyết định như vậy luồng lôi quang liền toàn lực bay theo phương hướng đã định, vừa bay hắn vừa nghiên cứu bản đồ, tìm xem ngoài một nơi tại quận Tinh Bình, thì còn nơi nào có không gian tiếp điểm mỏng manh hơn hay không. Việc tiếp theo hắn cần làm chính là trở về nhân giới, ở mộc giới quá lâu nguyên lực trong người hắn ngày càng bị bài xích nặng nề hơn.

Hai tháng sau A Diệt đã một đường thuận lợi bay tới quận Tinh Bình, thật ra do thực lực hắn cao nên những điều không thuận lợi đều được dễ dàng giải quyết. Vừa ra khỏi phạm vi truy tung của Thiên Hận Hầu, hắn liền bắt đầu phá giải ấn ký truy tung của nàng ta trong người mình, quá trình này nhanh thì hai năm chậm thì ba năm.

Trước đó khi rời khỏi vùng đệ nhất hiểm địa hắn không dám tiến hành phá giải ngay, vì sợ gây kinh động tới bản thể Thiên Hận Hầu đang ngủ say. Giờ đã thoát khỏi phạm vi cảm ứng, phá giải ấn ký này sẽ không còn khiến nữ tử kia biết nữa. Với tốc độ biến đổi vân vụ thì phải mười năm sau nàng ta mới thức tỉnh, nhiêu đó thời gian đủ để hắn tìm cách trở về nhân giới rồi.

Hắn bỏ ra vài ngày để sưu tầm các vật phẩm hiếm lạ tại phường thị lớn nhất quận Tinh Bình, thi triển bí pháp Hoán Hình Quyết, hắn hoàn toàn không lo có kẻ phát hiện ra bản thân là nhân loại.

Không lâu sau A Diệt đã xuất hiện tại khu vực có không gian tiếp điểm mỏng manh, nằm giữa vùng sa mạc cằn cỗi, không có một bóng cây ngọn cỏ. Nơi đây rất ít khi có tu hành giả đi ngang qua, vì không hề có bất cứ tài nguyên gì, hơn nữa còn có bão cát thường xuyên, cho dù là Kết Liên cảnh nếu không cẩn thận vẫn có thể bị uy hϊếp tính mạng.

Sau một hồi quan sát dò xét, A Diệt đã biết huyền cơ nguy hiểm nơi đây: “Phong bạo tạo nên bão cát tại nơi này, phần lớn xuất hiện khi không gian tiếp điểm rạn nứt, thế nên trong phong bạo luôn có chút năng lượng hủy diệt từ hư vô, hèn gì ngay cả đẳng cấp Bỉ Ngạn cảnh cũng dễ dàng thụ thương nếu chẳng may bị cuốn vào bão cát.”

Theo bản đồ và ngọc giản ghi lại, phần không gian mỏng manh nơi đây cứ vài năm sẽ nứt ra một lần, tiếp điểm với nhân giới, vì vậy họ Diệt mới có mặt tại đây. Hắn chẳng hề nghi ngờ về độ chuẩn xác được ghi trong ngọc giản, dù sao gã họ Phong cũng là tu hành giả đỉnh cao hạ vị, dân bản địa nơi đây hơn 700 năm, sao thông tin của hắn sai cho được chứ.

A Diệt bố trí một tòa pháp trận tra xét rộng hơn một dặm, bao quanh vùng không gian mỏng manh, một khi xảy ra dị động hắn sẽ ngay lập tức cảm ứng được. Sau đó hắn tìm nơi tương đối an toàn, đào sâu xuống dưới lòng cát, gieo phúc địa Nhất Đại tại đây, để bản thân tạm thời bế quan giải quyết ấn ký truy tung đồng thời tu hành.

Ngồi trong mật thất tu luyện, A Diệt không khỏi mỉm cười, vì chiến lợi phẩm sau khi gϊếŧ được Phong Háo Thắng rất lớn, bằng một phần ba tài sản của hắn, khiến hắn nhất thời trở nên cực kỳ giàu có trong giới hạ vị, tài nguyên tu hành không thiếu, những vậy chân quý không đếm xuể.

Nhưng hiện tại, cái hắn quan tâm không phải những tài nguyên có thể tăng nhiều lần tốc độ tu hành, mà chính là số vân vụ Mộng Huyễn Ảo mà Tam Nương đã hút vào trong người. Thứ này có lợi ích rất lớn, A Diệt chỉ bị vây bên trong gần một tháng, vượt qua được một thử thách nhỏ trong mộng ảo, vậy mà lực bổn nguyên từ chín thành tư đã lập tức lên chính thành năm.

Thả Tam Nương ra khỏi giới chỉ, A Diệt liền bảo nàng ta nói ra toàn bộ những gì nàng biết về Mộng Huyễn Ảo, nghe vậy Tam Nương liền trả lời: “Thứ đó là một bảo vật vô giá, dùng để cấp tốc nâng cao tu vi căn bản cùng trình độ các phương diện kiêm tu, đối với cường giả Hư Linh cảnh cũng có công dụng không nhỏ!”

Theo nàng giải thích, khi tiến vào Mộng Huyễn Ảo, ta sẽ phải vượt qua một chuỗi thử thách do mộng ảo bố trí, mỗi khi vượt qua một màn sẽ được tăng lên tu vi căn bản, hơn nữa còn ngộ ra không ít ảo diệu về phương diện nào đó. Khi vượt qua được toàn bộ thử thách, phần thưởng ta nhận được chính là trình độ lĩnh vực kiêm tu thăng tiến cực kỳ nhanh, gấp cả trăm lần tu luyện theo cách bình thường!

“Chủ nhân có thể tăng thêm không phần một thành tu vi chỉ trong chưa đầy một tháng, chính là phần thưởng của Mộng Huyễn Ảo ban cho, vì ngài đã vượt qua được một thử thách nhỏ khi bị vây trong đó, là cái thử thách chạy đua lêи đỉиɦ núi để dành lấy danh vị phò mã ấy.” Tam Nương giải thích kỹ càng một phen, khiến thanh niên đối diện không khỏi kinh hỉ.

A Diệt liền thúc giục: “Vậy ngươi mau thả ra số Mộng Huyễn Ảo mà cơ thể đã hấp thu đi, với số lượng đó thừa sức giúp ta nhanh chóng đạt tới viên mãn đại thành!”

Tam Nương gật đầu, cả hai tiến ra một vùng đất trống, nữ tử có thân thể băng cơ ngọc cốt bắt đầu thi triển bí pháp đã tiêu hao gần như không còn, thải toàn bộ số vân vụ đã hấp thu ra, khiến nguyên một khu vực rộng hơn ba trăm trượng tràn ngập vân vụ huyền ảo.

Thần sắc họ Diệt không khỏi biến đổi, vì số vân vụ Mộng Huyễn Ảo này phần lớn có màu hoàng kim, chính là màu sắc do Thiên Hận Hầu biến đổi, chỉ có một lượng nhỏ chiếm cứ vài chục trượng là màu phấn hồng nguyên bản mà thôi.

Khi Tam Nương bay trở về, hắn liền chỉ tay hỏi: “Những Mộng Huyễn Ảo hoàng kim sắc đó có ổn không vậy, chúng đã bị Thiên Hận Hầu dùng qua rồi, liệu còn có tác dụng với ta không?”

“Người ta cũng chịu thôi, chủ nhân có thể thử dần mà, nếu thời gian ngài ngủ lâu quá người ta sẽ đánh thức ngài, mặc dù không biết có tác dụng hay không.” Tam Nương cười khổ nói, nghe vậy A Diệt cũng chỉ biết gật đầu, hắn không thể bỏ qua vật tốt trước mắt được.

Sau khi an bài ổn thỏa mọi thứ trong phúc địa, ấn ký truy tung trong người cũng đang thời khắc tự động bị xóa nhạt, hắn liền dành toàn bộ thời gian còn lại cho Mộng Huyễn Ảo. Thân ảnh A Diệt tiến vào bên trong làn vân vụ hồng phấn, muốn triệt để kiếm chỗ tốt trong lượng vân vụ hồng ít ỏi này.

Tâm thần hắn chìm vào giấc ngủ say, thân thể trôi nổi vô định, thần trí tiến vào huyễn mộng bắt đầu quá trình vượt qua những thử thách do Mộng Huyễn Ảo đặt ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom