• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 4591-4595

Chương 4591 Cảnh giới Chủ Thần
Lục Ly vung tay lên, mang theo toàn bộ võ giả lên chiến thuyền. Lục Ly thả Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương ra, vừa rồi ba người đã ăn dược chữa thương, khôi phục một chút. - Lục Ly! Vũ Dương đứng lên, cùng Lục Ly ôm nhau. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch cũng rất muốn ôm, nhưng có mặt nhiều người, chỉ có thể nhìn Lục Ly trân trân, trong mắt tràn ngập trìu mến. - Hai vị này là tiểu tẩu tử của ta đúng không? Tiểu Bạch nhếch môi cười, bướng bỉnh chắp tay vái chào: - Chào hai vị tiểu tẩu tử, ta là tiểu đệ của lão đại, ta tên Lục Tiểu Bạch, thỉnh an hai vị tiểu tẩu tử! Trước lúc Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch bị Lục Ly thu vào thì thấy cảnh Tiểu Bạch giây giết Phục Mạc. Hơn nữa Tiểu Bạch rõ ràng là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, cho nên bọn họ vội vàng đáp lễ, trên mặt có chút ngượng ngùng rụt rè. - Ha ha ha! Lục Ly cười to: - Được rồi, Tiểu Bạch, để các nàng đi chữa thương trước. Chúng ta quay thuyền về Đông Linh Thành hay đi Nam Vương Thành? - Đi Nam Vương Thành quá xa! Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói: - Đi Đông Linh Thành luôn, chẳng lẽ bọn họ dám động vào ta? Không nói ta giết vài võ giả của thế lực phụ thuộc của bọn họ, dù giết trưởng lão của Tất tộc thì sao nào? - A! Đám người Lê Hành đều ở trong khoang thuyền, nghe lời Tiểu Bạch nói thì hai mặt nhìn nhau. Vị gia này rốt cuộc có thân phận gì? Giết trưởng lão của Thiên Hà Hội, còn muốn đi Đông Linh Thành? Nghe khẩu khí thì Tất tộc chẳng là cái gì trong mắt người này. Lục Ly cho ba người Vũ Dương đi vào một khoang thuyền nghỉ ngơi chữa thương, nhóm Lê Hành cũng vào khoang thuyền lớn, đám người Lục Ly thì ngồi ở sàn thuyền. Đông Linh Thành cách không xa, nếu đã tìm được người, tất cả bình an, vậy chuyện khác không trọng yếu, tâm trạng tự nhiên cũng sẽ thả lỏng ra. Lục Ly không định tìm Thiên Hà Hội tính sổ, hắn không có cảm giác trung thành sâu sắc với Vấn Tiên Cung, tranh đấu giữa thế lực với nhau là rất bình thường, đám người Quỷ Vấn không đấu lại là số của bọn họ. Người của Tử Thần chết hết bốn người nhưng quan hệ với Lục Ly không quá tốt, hắn chắc chắn sẽ không báo thù cho họ. Thiên Hà Hội rất mạnh, tuy Tiểu Bạch không sợ nhưng Lục Ly không muốn vô cớ đi mạo hiểm. Nên quay về Đông Cảnh, để Tiểu Bạch dàn xếp tốt cho Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, Lục Ly thì đi theo Tiểu Bạch đến Bắc Cảnh. Chờ từ Bắc Cảnh trở về, Lục Ly sẽ theo Đông Cảnh quay về Thiên Loạn Tinh Vực, đến Tiên Vực nhiều năm như vậy, trong lòng hắn rất nhớ nhà. Chiến thuyền bay nhanh, bay một đường thẳng đến Đông Linh Thành, như vậy tốc độ sẽ nhanh rất nhiều, tối đa hai ngày liền có thể quay về Đông Linh Thành. Sàn thuyền bày một cái bàn, mọi người ngồi khoanh chân quanh bàn, trên bàn bày các loại tiên nhưỡng, linh quả, Tiểu Bạch cầm lấy một linh quả, không chút hình tượng gặm. Bộ dạng này trông như một công tử ăn chơi lười biếng, chẳng còn dáng vẻ của sát thần sát phạt quyết đoán. Lục Ly nhớ lại cảnh Tiểu Bạch đánh chết Phục Mạc, tò mò hỏi: - Tiểu Bạch, thần thông lúc trước ngươi đánh chết Phục Mạc là thiên phú thần thông của bộ tộc các ngươi hả? - Đúng vậy! Tiểu Bạch đang định tùy ý đáp lại, Vũ đại nhân ở bên cạnh người lóe sáng, mở ra một vòng bảo hộ ngăn cách âm thanh. Tiểu Bạch nhìn thoáng qua rồi nói: - Lão đại, đây là thiên phú thần thông của Thôn Thiên Thú chúng ta. Ta chưa tu luyện đến đúng chỗ, nếu không thì nhẫn không gian, binh khí, áo giáp sẽ không còn lại. - Dữ vậy sao? Lục Ly thầm giật mình: - Vậy chẳng phải là các ngươi vô địch cùng đẳng cấp rồi? - Cũng không thể nói như vậy! Tiểu Bạch lắc đầu nói: - Nếu thật sự vô địch cùng đẳng cấp thì phụ thân là đệ nhất thiên hạ, thống nhất Tiên Vực đều không là vấn đề. Thôn Thiên Thú xem như tiên thú đứng đầu nhất thế giới này, nghe phụ thân nói tu luyện đến cực độ, ngay cả Tiên Vực đều có thể trực tiếp nuốt vào. Thần kỹ Thôn Thiên rất biến thái, nhưng không phải chân chính vô địch, có thể bị khắc chế. Phụ thân nói toàn bộ Tiên Vực, ít nhất có mười cường giả Đại Viên Mãn là hắn không thể đánh chết, còn có ba, bốn Đại Viên Mãn là hắn không cách nào chiến thắng. - Có thể nuốt luôn Tiên Vực? Lục Ly thoáng chốc mở to mắt, không thổi phồng chứ? Tiên Vực lớn cỡ nào? Có thể nuốt cả Tiên Vực? Điều này vượt ngoài sức tưởng tượng của Lục Ly, e rằng không khác gì Tiên Nhân. Có mấy cường giả mà Đông Cảnh Chi Vương không thể chiến thắng, cũng dễ hiểu, nếu không thì với tính cách bạo ngược của Đông Cảnh Chi Vương, Tiên Vực thật sự sẽ bị thống nhất. - Tu luyện đến cực độ? Lục Ly có chút nghi hoặc, hỏi thăm: - Thiên phú thần thông cũng có thể tu luyện sao? - Tiên thú bình thường thì không thể. Tiểu Bạch hơi kiêu ngạo nói: - Nguyên nhân Thôn Thiên Thú chúng ta mạnh như vậy là bởi vì thiên phú thần thông có thể tu luyện. Tổng cộng có ngũ trọng, ta mới đến đệ nhị trọng, phụ thân cũng mới đến đệ tam trọng. Phụ thân nói hắn không còn cách nào tăng lên, nếu giới diện từ Tứ Trọng Thiên trở lên không sụp đổ thì còn hy vọng, hắn nói ta cũng sẽ có thể tu luyện đến đệ tam trọng. Nếu như có thể tu luyện đến đệ tam trọng, cảnh giới cũng tăng lên tới Đại Viên Mãn, sức chiến đấu của ta sẽ ngang ngửa với phụ thân. - Ồ... Lục Ly ngượng ngùng chớp chớp mắt, nghệch mặt ra. Đông Cảnh Chi Vương mới tu luyện đến đệ tam trọng, hiện tại là Đại Viên Mãn đỉnh phong, nếu tu luyện đến đệ ngũ trọng thì là cảnh giới gì? Chẳng lẽ biến thành Chủ Thần sao? Theo như Lục Ly biết thì trong thế giới này, Đại Viên Mãn mạnh nhất, Chủ Thần là tưởng tượng ra, Tiên Nhân cũng trong tưởng tượng, chẳng lẽ trên Đại Viên Mãn còn có cảnh giới? Nghĩ đến đây, Lục Ly không kiềm được nhìn hướng Vũ đại nhân, hỏi: - Vũ đại nhân, trên Đại Viên Mãn còn có cấp bậc khác không? Vũ đại nhân ngẩn ra, theo sau lập tức nói: - Lục công tử, người đừng kêu đại nhân, gọi ta Lão Vũ là được, người là huynh đệ của tiểu chủ thì cũng là chủ tử của lão hủ. Lục Ly cười híp mắt nói: - Vậy ta bắt chước Tiểu Bạch gọi ngươi là Vũ thúc!
Chương 4592 Cảnh giới Chủ Thần (2)
Vũ đại nhân thật sự tốt với Tiểu Bạch, yêu thương thật lòng, Lục Ly hơi thay đổi ấn tượng về Vũ đại nhân. Vũ đại nhân nhẹ gật đầu, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Nghe đồn trên Đại Viên Mãn có một cấp bậc, nhưng đẳng cấp kia chỉ có truyền thuyết, ít nhất năm đó Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên đều không có, Thất Trọng Thiên có hay không thì không biết. - Ồ? Không chỉ riêng là Lục Ly, ngay cả Tiểu Bạch đều rất có hứng thú. Tiểu Bạch ngồi thẳng dậy, giục: - Vũ thúc nói mau lên, nói mau, phụ thân không nói cho ta nghe về điều này. Vũ đại nhân mỉm cười nói: - Tiểu chủ, ta đang nói đến truyền thuyết, chưa chắc là thật. Nghe nói trên Đại Viên Mãn còn có một cảnh giới, cảnh giới kia thật sự là không có gì không thể làm được, giơ tay nhấc chân một giới diện đều có thể sụp đổ. Nghe nói... nguyên nhân thế giới trên Tứ Trọng Thiên sụp đổ là do hai cường giả cấp bậc đó đánh nhau gây ra. Cảnh giới đó gọi là... cảnh giới Chủ Thần! - Cảnh giới Chủ Thần! Mắt Lục Ly và Tiểu Bạch sáng rực, chẳng lẽ Chủ Thần thật sự tồn tại? Nếu không thì không có lửa làm sao có khói, thế giới từ Tứ Trọng Thiên trở lên sụp đổ, đây là điều bí ẩn làm tất cả võ giả rối rắm. Giới diện ổn định như vậy mà bị sụp đổ? Thế giới từ Tứ Trọng Thiên trở lên hình thành nhiều năm như vậy, giới diện đã ổn định, làm sao có thể dễ dàng sụp đổ? Chắc chắn có sức mạnh bên ngoài mạnh mẽ gây ra. Đại Viên Mãn rất mạnh, nhưng đừng nói Tứ Trọng Thiên, cho dù mấy chục Đại Viên Mãn ở Tiên Vực cùng nhau loạn chiến, cũng không thể nào khiến Tiên Vực sụp đổ. Nếu thật sự trên Đại Viên Mãn còn có cảnh giới Chủ Thần thì hợp lý. Hai Chủ Thần khai chiến, dùng sức quá đà dẫn đến pháp tắc không gian xảy ra vấn đề, pháp tắc không gian lộn xộn, không gian từ Tứ Trọng Thiên trở lên từng mảnh sụp đổ, rất hợp lý. - Cảnh giới Chủ Thần! Võ giả bình thường là nhờ cậy lực lượng thiên địa, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn là điều động lực lượng thiên địa, Đại Viên Mãn là điều khiển lực lượng thiên địa, nếu đạt đến cảnh giới Chủ Thần chẳng lẽ chính mình là thiên địa? Toàn bộ lực lượng thiên địa muốn dùng thế nào đều được? Lục Ly âm thầm phỏng đoán, nếu lực lượng thiên địa muốn dùng bao nhiêu tùy thích thì đúng là không có gì không thể làm được. Thí dụ như núi sụp đất nứt, thí dụ như thay đổi bất ngờ, thí dụ như thế giới sụp đổ chỉ trong một ý niệm của hắn. - Có tình huống! Trong khi Lục Ly còn đang trầm ngâm chi thì ánh mắt Vũ đại nhân đột nhiên lạnh xuống, đứng bật dậy, đưa mắt nhìn phương xa. Cường giả điều khiển chiến thuyền cũng khống chế chiến thuyền ngừng lại, bởi vì đằng trước có một chiếc chiến thuyền đang bay thẳng về phía này. Thần niệm của Lục Ly quét qua, hắn phát hiện vài bóng dáng hơi quen thuộc trên chiến thuyền phía đối diện, sắc mặt cũng lạnh xuống, hắn nói: - Là Thiên Hà Hội, hội trưởng của bọn họ ở bên trong. - Ha ha! Tiểu Bạch cũng không có đứng lên, hắn cầm linh quả ăn ngon lành, hờ hững nhìn về phía đó, nói: - Mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? He he, lúc nãy tiểu gia giết chưa đã tay, nếu mắt mù thì xử lý hết luôn. Nhóm hội trưởng Thiên Hà Hội không phải trùng hợp đụng độ bên này, mà là cố ý lại đây. Bọn họ nhận được tin, thuộc hạ của đám người Phục Mạc phần lớn chạy trốn, có một số gặp phải đám người hội trưởng Thiên Hà Hội. Khi biết đám người Phục Mạc bị giết thì hội trưởng Thiên Hà Hội rất tức giận, hỏi thăm một phen, xác định nhóm Tiểu Bạch không phải cường giả của đại tộc quanh đây thì hắn không quản nhiều như vậy, lập tức khống chế chiến thuyền lấy tốc độ nhanh nhất truy sát nhóm Lục Ly. Bọn họ cho rằng, Thiên Hà Hội hiện tại lưng dựa Tất tộc, Tất tộc thì dựa lưng Nam Cảnh Chi Vương, không cần e sợ bất kỳ thế lực nào khắp Nam Cảnh. Bốn trưởng lão Phục Mạc cực kỳ quan trọng với Thiên Hà Hội, Thiên Hà Hội vốn khuếch trương thế lực rất nhanh, thiếu thốn cường giả, bây giờ một hơi chết bốn người, hỏi sao hội trưởng không điên lên? Còn một điều nữa, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương bị mang đi. Ở trong lòng hội trưởng Thiên Hà Hội, tầm quan trọng của ba người Vũ Dương ngang bằng bốn trưởng lão, bây giờ không chỉ có ba người chạy mất, bốn trưởng lão cũng chết rồi, hắn không giết nhóm Tiểu Bạch thì về sau làm sao đứng vững gót chân ở quanh đây? Chiến thuyền của nhóm Tiểu Bạch ngừng lại, chiến thuyền của hội trưởng Thiên Hà Hội ngừng cách nghìn dặm. Thần niệm của các cường giả quét qua, bọn họ nhanh chóng phát hiện ra Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, còn thấy Lục Ly. - Là hắn? Hội trưởng Thiên Hà Hội hơi cau mày, trước đó không hỏi thăm kỹ, cho nên hắn không biết sự tồn tại của Lục Ly, không nhiều quân sĩ biết mặt Lục Ly. Hội trưởng Thiên Hà Hội tạm dừng một lúc, thần niệm cuối cùng khóa chặt Tiểu Bạch. - Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thật trẻ tuổi, chẳng lẽ là công tử của siêu cấp đại tộc? Hội trưởng Thiên Hà Hội hơi ngẩn ra, hắn không có hành động thiếu suy nghĩ, trầm ngâm giây lát, cách không mở miệng hỏi thăm: - Các hạ là ai? Tại hạ là hội trưởng Thiên Hà Hội, có quan hệ liên nhân với đại trưởng lão Tất tộc. Lục Ly không nói chuyện, Tiểu Bạch nhìn hắn một cái rồi mở miệng nói: - Ta mặc kệ ngươi là ai, biến đi! Tiểu Bạch luôn rất cuồng, bởi vì hắn có vốn liếng để cuồng, trong ai dám trêu chọc hắn? Hắn cũng quen thói ngang ngược. Trong Đông Cảnh đừng nói là thế lực nhỏ như Thiên Hà Hội, cho dù siêu cấp đại tộc thì Tiểu Bạch không thèm để ý tới, nếu không thuận lòng hắn, hắn sẽ khùng lên giết người. - Hừ! Hội trưởng Thiên Hà Hội hừ lạnh một tiếng nói: - Các ngươi giết bốn trưởng lão của bổn tọa, giết quân sĩ của Thiên Hà Hội chúng ta, còn cướp võ giả của Thiên Hà Hội. Bổn tọa cho các ngươi một khuyến cáo, cường giả của Tất tộc đã đến bên này, Tất tộc có quan hệ rất tốt với gia tộc Nam Cảnh Chi Vương, ngoan ngoãn giao võ giả của chúng ta, sau đó kêu tộc trưởng của tộc quần các ngươi đến đây xin lỗi thì việc này còn đường thương lượng, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả! - Ha ha ha ha!
Chương 4593 Thần binh Chí Tôn không cần tiền
Tiểu Bạch cười to, khinh khỉnh nói: - Bảo phụ thân của ta lại đây xin lỗi? Ngươi điên rồi sao? Phụ thân của ta mà đến thì Nam Cảnh các ngươi vui lắm à. - Không phải Nam Cảnh? Hội trưởng Thiên Hà Hội khe khẽ thở phào, trong lòng không còn kiêng dè gì nữa. Hắn sợ nhất là đại tộc của Nam Cảnh, đại tộc ngang hàng với Tất tộc, đến lúc đó Tất tộc cũng sẽ có điều kiêng kỵ, không dám xằng bậy. Hắn càng e ngại đối phương có chút quan hệ với Nguyệt gia, như vậy thì một khi giết Tiểu Bạch, Nguyệt gia tính sổ là Thiên Hà Hội sẽ không còn tồn tại. Nếu không phải Nam Cảnh thì sợ cái gì? Cho dù Tiểu Bạch đến từ đại tộc thì sao nào? Đại tộc đó dám giết vào Nam Cảnh không? Đại tộc ngoại cảnh đi vào diệt thế lực địa phương, Nguyệt gia sẽ ngồi xem mặc kệ? - Giết! Hội trưởng Thiên Hà Hội vung mạnh tay, dẫn dắt chín chí cường giả xông qua. Tiểu Bạch hừ lạnh một tiếng, trầm giọng quát: - Lão đại, ngươi mang theo bọn họ lui về phía sau, để chúng ta giải quyết mười phế vật này! - Giết! Tiểu Bạch nói xong, mang theo Vũ đại nhân bọn họ xung phong qua. Lục Ly vốn muốn đi hỗ trợ, nhưng ngẫm lại nhóm Vũ Dương, sợ bọn họ có nguy hiểm, cho nên hắn cấp tốc lao vào khoang thuyền của nhóm Vũ Dương, lấy Thần Khí không gian ra, nói: - Vào Thần Khí không gian của ta. Nhóm Vũ Dương không lề mề, bị Lục Ly thu vào ngay. Lục Ly lắc người đến khoang thuyền lớn của nhóm Lê Hành, trầm giọng quát: - Nguyện ý đi vào Thần Khí không gian thì đừng kháng cự, nếu chết thì đừng trách ta! Đám người Lê Hành có chút thấp thỏm, dù sao Thiên Hà Hội có mười chí cường giả đến. Nhưng Tiểu Bạch quả thực rất mạnh, giây giết Phục Mạc, cho nên bọn họ tin tưởng Tiểu Bạch. Sau khi Lục Ly trầm giọng quát, đa số võ giả lựa chọn không kháng cự, bị Lục Ly thu vào Thần Khí không gian, Lê Hành vốn có chút chần chừ, cuối cùng lựa chọn tin tưởng Lục Ly. Đa số võ giả bị Lục Ly thu vào, còn sót lại hơn ba mươi người không động, Lục Ly mặc kệ bọn họ, lắc người trực tiếp biến mất. Bùm bùm bùm! Bên kia đã khai chiến, Tiểu Bạch không có thả ra thiên phú thần thông, mà là lấy ra một thanh chiến đao màu đen. Chiến đao này tỏa ra lực lượng khiếp hồn người, giống như là có thể hấp thu nguồn sáng ở bốn phía. Tiểu Bạch không chọn hội trưởng Thiên Hà Hội, Vũ đại nhân tự mình tìm tới hội trưởng Thiên Hà Hội. Vũ đại nhân là mạnh nhất, hắn đánh với hội trưởng Thiên Hà Hội, vừa đụng độ đã áp chế hội trưởng Thiên Hà Hội. Tiểu Bạch xông về phía chí cường giả khí thế yếu hơn chút. Bốn chí cường giả khác một chọi một hoặc hai chí cường giả. Mười đánh sáu người, thoạt nhìn bên Tiểu Bạch yếu hơn nhiều. - A!!! Ai biết Tiểu Bạch xông tới, giơ trường đao màu đen một nhát chém một chí cường giả thành hai nửa. Lục Ly không thấy rõ ràng, chỉ nhìn thấy một luồng sáng đen cực kỳ khủng bố chém qua, chí cường giả kia vốn muốn chống cự nhưng không đỡ được, trực tiếp bị ánh sáng đen chém thành hai nửa. - Cái này...? Đám chí cường giả nhìn qua, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng khó mà một chọi một giết cường giả cùng cấp bậc, ít nhất phải chiến đấu thật lâu, chờ đợi đối phương lộ ra sơ hở. Tuy rằng Tiểu Bạch đấu với chí cường giả hơi yếu, nhưng cũng không đến mức bị giây giết chứ? - Binh khí này... Hội trưởng Thiên Hà Hội nhìn lướt qua, giật mình kêu lên: - Đây là thần binh Chí Tôn, mọi người cẩn thận một chút! Thần binh Chí Tôn là binh khí của cường giả Đại Viên Mãn, Tiểu Bạch cầm chiến đao rõ ràng ẩn chứa pháp tắc chân ý cực kỳ khủng bố, một đao chém ra thì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bình thường chắc chắn không chịu đựng nổi. Mười đánh sáu biến thành chín đánh sáu! Hội trưởng Thiên Hà Hội rống to: - Làm thịt tên đó trước! Có ba chí cường giả tỉnh ngộ lại, bỏ qua thuộc hạ của Tiểu Bạch, điên cuồng lao về phía Tiểu Bạch. - Ha ha! Trong tay Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện một tòa bảo tháp, hắn lắc người đi vào trong bảo tháp. Bảo tháp thoáng chốc biến lớn, cũng phát ra ma lực thần kỳ khiếp hồn người. Ầm ầm ầm! Vài đợt công kích cường đại đánh vào bảo tháp, nhưng bảo tháp không có bất cứ phản ứng, thậm chí không nhúc nhích giữa không trung, tựa như một ngọn Thần Sơn to lớn, không cách nào lay động. - Lại là thần binh Chí Tôn? Một đám cường giả hai mặt nhìn nhau, tiểu công tử này rốt cuộc đến từ nhà nào? Tại sao có hai món thần binh Chí Tôn? Dù là Tất tộc e rằng tối đa chỉ có một, hai món chí bảo như vậy. Oong! Bảo tháp tỏa sáng chói lòa, đột nhiên trọng lực mạnh mẽ bao phủ ba chí cường giả ở gần, luồng sáng bắn ra từ bảo tháp, Tiểu Bạch ra khỏi bảo tháp, vung thần binh chém mạnh xuống một chí cường giả. Ầm! Chí cường giả này bị trọng lực mạnh mẽ bao phủ, tốc độ giảm bớt, không né tránh được, dễ dàng bị Tiểu Bạch chém trúng. Trong khoảnh khắc, ngực chí cường giả bắn ra một luồng khí trắng ngưng tụ thành một tấm chắn. Nhưng tấm chắn bị đánh tan dễ dàng, may mắn hắn nương tích tắc đó vặn người né, cho nên không bị chém thành hai nửa, đầu không bị chặt nát. Nhưng một bàn tay và nửa người bị xẻ, chí cường giả hét thảm bay ngược ra. Mới đánh giây lát đã một chết một tổn hại nặng, cục diện này khiến hội trưởng Thiên Hà Hội cùng một đám cường giả trái tim chìm xuống đáy cốc, lần nữa sản sinh hoài nghi thân phận của Tiểu Bạch. Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trẻ tuổi như vậy, còn có hai món thần binh Chí Tôn, vị tiểu công tử này tuyệt đối là thiếu tộc trưởng của siêu cấp đại tộc, thậm chí có thể là hài tử của nhà Cảnh Vương. Thần binh Chí Tôn quá ít, mỗi một món đều là bảo bối trấn tộc của đại tộc, sẽ không dễ dàng sử dụng. Cho dù là thiếu tộc trưởng của đại tộc thì cùng lắm được ban cho một món đã rất tốt, sẽ không giống như Tiểu Bạch tùy tiện lấy ra hai món. Hai món chí bảo, một món sức tấn công siêu cấp hung tàn, một món phòng ngự cực kỳ biến thái, chúng không phải thần binh Chí Tôn của Đại Viên Mãn bình thường.
Chương 4594 Ngươi gây nhiễu loạn lớn
Năm thần binh Chí Tôn đi theo bên cạnh Tiểu Bạch, thực lực của Vũ đại nhân mạnh hơn hội trưởng Thiên Hà Hội, phán đoán từ tình huống từ nãy đến giờ thì mấy chí cường giả này răm rắp nghe theo Tiểu Bạch. Đây là hộ vệ của Tiểu Bạch, có thể tùy tiện phái ra năm chí cường giả làm hộ vệ, tộc quần của Tiểu Bạch chắc chắn siêu cấp dũng mãnh. Đương nhiên, hai điểm này không thể chứng minh Tiểu Bạch là hài tử của gia tộc Cảnh Vương, nhưng hội trưởng Thiên Hà Hội có trực giác, phán đoán từ cách nói năng hành xử của Tiểu Bạch. Vấn đề là, hội trưởng Thiên Hà Hội làm sao bây giờ? Đều đã đến loại cục diện này, hắn chỉ có thể tử chiến đến cùng. Trong đầu hội trưởng Thiên Hà Hội thoáng qua một suy nghĩ, nếu có thể bắt Tiểu Bạch giao cho Nguyệt gia thì có lẽ là một công lớn? Một miếng ngọc phù xuất hiện trong tay hội trưởng Thiên Hà Hội, hắn mạnh bóp nát. Trước đó hội trưởng Thiên Hà Hội đã báo cho đại trưởng lão của Tất tộc, chắc đại trưởng lão xuất phát từ lâu. Vị này là núi dựa của hội trưởng Thiên Hà Hội, hắn đưa một tôn nữ bảo bối của mình cho tôn tử của đại trưởng lão Tất tộc, còn cho nhiều hứa hẹn, xem như một con chó dưới cửa của đại trưởng lão. Thiên Hà Hội gần đây khuếch trương cũng là vì đánh thiên hạ cho đại trưởng lão, giờ hội trưởng Thiên Hà Hội gặp cảnh khó, đại trưởng lão chắc chắn sẽ không ngồi xem mặc kệ, cho dù không ra tay thì đại trưởng lão đến cũng là một loại uy hiếp. Bên kia, Tiểu Bạch lại lắc người đi vào trong bảo tháp, bảo tháp tỏa sáng chói lòa đụng hướng một chí cường giả, chí cường giả kia vội vàng tránh né. Đáng tiếc trong bảo tháp sản sinh trọng lực mạnh mẽ khiến tốc độ của hắn giảm đi. Bảo tháp dễ dàng đụng vào, nhưng bảo tháp hình như không có sức công kích? Bị va chạm không khiến hắn nhận được bất cứ thương tổn gì. - Không đúng!!! Cường giả này đột nhiên cảm giác không thích hợp, bởi vì bảo tháp bắn ra tia sáng khác, trọng lực phát ra từ bảo tháp biến mất, thay thế lực lực hút mãnh liệt, thân thể của hắn bị bảo tháp hút vào. - Hội trưởng, cứu ta! Hắn kinh khủng kêu to lên, bảo tháp lại lóe tia sáng, Tiểu Bạch xuất hiện, giơ chiến đao chém xuống đầu chí cường giả này. Hội trưởng Thiên Hà Hội cùng một đám cường giả quét qua, vừa lúc nhìn thấy cảnh Tiểu Bạch chém giết cường giả này. Cường giả này thân thể hoàn toàn không thể động, bị Tiểu Bạch chém mạnh xuống như bổ dưa hấu, sau gáy nổ nát. - Ui chao! Trong chiến thuyền còn sót lại có mấy chục quân sĩ, thấy cảnh này toàn bộ đều trợn mắt há hốc mồm, đây còn là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sao? Tại sao bị giết dễ như mổ heo dê? Tiểu công tử này rốt cuộc là ai mà mạnh mẽ đến thế? - Xong rồi... Trong mắt hội trưởng Thiên Hà Hội lộ tia hoảng loạn, lần này hắn biết mình hoàn toàn ngã gục, vừa rồi hắn còn muốn bắt Tiểu Bạch, hiện tại xem ra là người si nói mộng. Nếu còn chưa rút lui thì, có lẽ bọn họ sẽ chết hết tại đây. Về sau có thể khiến Tất tộc hỗ trợ lấy lại mặt mũi, hiện tại không cần thiết đi chịu chết. Vũ đại nhân rất mạnh, không nói tới hội trưởng Thiên Hà Hội có thể chiến thắng Vũ đại nhân, nếu đánh tiếp, không chừng hắn sẽ bị Vũ đại nhân đánh chết. Cho nên hắn trầm ngâm một giây rồi hét to: - Rút! Hội trưởng Thiên Hà Hội phát ra một đòn công kích cường đại đẩy lùi hội trưởng Thiên Hà Hội, sau đó điên cuồng bay hướng đông bắc. Chí cường giả khác lục tục bắt chước, đều thả ra tuyệt kỹ áp hòm đẩy lùi đối thủ, thế này mới sợ hãi rút lui. Oong! Một chí cường giả mới vừa rút lui trăm dặm, bay qua một khu vực thì khu vực này đột nhiên bốc cháy lửa đen, lửa thoáng chốc biến lớn ra bao trùm lấy hắn. Chí cường giả này luôn nhìn chằm chằm nhóm Tiểu Bạch, phòng ngừa bên Tiểu Bạch thả ra sát chiêu cường đại, đâu ngờ giữa không trung đột nhiên xuất hiện lửa? Hắn thoáng chốc bị lửa bao phủ. Trong đầu hắn hiện ra cảm giác nguy cơ trí mạng, toàn thân truyền đến đau nhức, hắn bi thương rống lên: - Hội trưởng, cứu... Hắn còn chưa hét hết câu toàn thân đã dấy lên lửa cháy hừng hực, rất nhanh biến thành cục than, mất sinh cơ. - A? Nhóm hội trưởng Thiên Hà Hội khựng lại, nhìn thoáng qua, vừa lúc thấy Lục Ly hiện hình, mắt hội trưởng Thiên Hà Hội lộ tia thấy quỷ. Hội trưởng Thiên Hà Hội biết Lục Ly, từng thấy Lục Ly dẫn dắt đại quân đồ sát. Nhưng ở trong lòng hắn thì Lục Ly là một cấp Đế, sức chiến đấu tổng hợp có thể so sánh Thánh Hoàng là hết mức, từ khi nào Lục Ly có thể diệt cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? Còn giây giết? - Đi! Hắn không dám dừng lại, thế này mới bao lâu mà bên bọn họ đã chết ba người, một người bị tổn hại nặng. Nếu không mau trốn thì e rằng tập thể phải ở lại. - Lão đại! Tiểu Bạch nhìn Lục Ly, ý tức rõ ràng, hỏi Lục Ly có muốn truy sát? Nếu truy sát thì Tiểu Bạch có nắm chắc giữ lại tất cả. Lục Ly lắc đầu, ân oán giữa hắn và Thiên Hà Hội không quá sâu. Bọn họ sắp về Đông Cảnh, sau này có lẽ sẽ không đến Nam Cảnh nữa, cho nên không cần thiết chém tận giết tuyệt. Lỡ như hội trưởng Thiên Hà Hội chó cùng rứt giậu, bên mình có thương vong thì không đẹp. - Đi đi! Lục Ly thu về nhẫn không gian, bay về chiến thuyền, bên kia, Tiểu Bạch cũng thu về nhẫn không gian, cất bảo tháp. Nhưng Tiểu Bạch cùng nhóm Vũ đại nhân mới bay về thì phương xa vang lên từng đợt tiếng xé gió, mười mấy bóng người bay nhanh đến. Tiểu Bạch, Lục Ly nheo mắt, trong mắt Vũ đại nhân lộ tia lạnh lẽo. Hội trưởng Thiên Hà Hội rõ là không chết tâm, có cường giả đến chi viện nên muốn đánh tiếp? - Ồ? Tiểu Bạch quét thần niệm qua, khóe môi nhếch càng cao, hắn trông thấy một bóng dáng hơi quen ở bên cạnh hội trưởng Thiên Hà Hội, hắn quay đầu cười nói với Lục Ly: - Hậu đài của hắn đến, ta chống mắt xem bọn họ có dám ra tay không. - Đại trưởng lão Tất tộc? Biểu cảm của Lục Ly hơi nghiêm túc, hắn nhận ra cường giả đến chi viện, dẫn đầu đúng là đại trưởng lão của Tất tộc. Nếu có thể đảm nhiệm chức vụ đại trưởng lão của Tất tộc thì sức chiến đấu chắc chắn cực mạnh. Nếu Tất tộc quyết tâm muốn chiến thì rắc rối, Tất tộc có một Đại Viên Mãn. - Ài...
Chương 4595 Tự sát
Bên kia, đám người đại trưởng lão của Tất tộc bay tới, trông thấy Lục Ly, Tiểu Bạch đứng trên sàn thuyền, mặt đại trưởng lão lộ ra một chút cay đắng. Tuy rằng hắn đoán được là nhóm Tiểu Bạch, nhưng khi thật sự xác định thì trong lòng hắn vô cùng rối rắm, khó chịu. Đại trưởng lão dẫn nhóm hội trưởng Thiên Hà Hội bay qua, tổng cộng mười lăm chí cường giả, bên Tất tộc không thiếu cường giả. Đến cách trước mặt nhóm Tiểu Bạch mấy nghìn dặm, đại trưởng lão ngừng lại. Hội trưởng Thiên Hà Hội chỉ hướng Tiểu Bạch nói: - Đại trưởng lão, là bọn họ, người phải làm chủ cho chúng ta! Bọn họ vô pháp vô thiên, không chỉ khinh thường Tất tộc, hắn nói Nguyệt gia cũng chẳng là cái gì, đây đúng là... - Ngậm miệng! Đại trưởng lão hít một hơi thật sâu, hét to lên, hắn nhìn Tiểu Bạch, theo sau khe khẽ thở dài chắp tay nói: - Tiểu Bạch công tử, đám thuộc hạ không hiểu chuyện, mạo phạm người. Ta mang mấy người này đến, công tử muốn xử trí thế nào đều được. - Cái gì? Hội trưởng Thiên Hà Hội và mấy chí cường giả khác trợn tròn mắt, vừa rồi bọn họ gặp được đại trưởng lão của Tất tộc, kể sự việc xong đại trưởng lão lập tức mang theo bọn họ đi tới. Đại trưởng lão lại đây không phải vì báo thù cho bọn họ? Mà là đưa bọn họ đến cho Tiểu Bạch giết? Hội trưởng Thiên Hà Hội phản ứng rất nhanh, hắn đảo tròng mắt, run giọng hỏi: - Vị này là... con của Cảnh Vương? Đại trưởng lão của Tất tộc mặt không cảm xúc gật đầu nói: - Công tử của một vị Chí Tôn ở phía đông, lần này các ngươi chọc sự tình quá lớn, đừng nói lão phu, cho dù là Nguyệt tộc cũng không che chở các ngươi được. Các ngươi van cầu Tiểu Bạch công tử đi, có lẽ còn có thể cho các ngươi được toàn thây... - Một vị Chí Tôn ở phía đông? Lòng hội trưởng Thiên Hà Hội cùng xuống, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, hắn chọc vào nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương? Đúng là gây lớn chuyện rồi. Nhi tử của Cảnh Vương khác còn dễ nói, Đông Cảnh Chi Vương là tồn tại mà Nguyệt gia đều không dám trêu chọc. Những trưởng lão khác trong lòng cũng trầm xuống, một trưởng lão đảo tròng mắt, đột nhiên thân thể biến thành tàn ảnh, định chạy trốn. Đại trưởng lão của Tất tộc lạnh lùng cười, trong tay xuất hiện một cây roi màu xanh quất nhẹ qua. Chát! Linh khí thiên địa trên đầu trưởng lão kia dao động, hóa thành cây roi quất mạnh xuống, trưởng lão này bị roi quất rớt xuống. Cùng lúc đó, hai cường giả của Tất tộc bay đến, hợp sức công kích, trưởng lão kia đã bị tổn hại nặng, tiếp đó bị mang theo trở về. Đại trưởng lão của Tất tộc lạnh lùng nói: - Đắc tội Tiểu Bạch công tử, ngươi còn muốn trốn? Ngươi có thể trốn đến nơi nào? Ngươi có thể chạy ra Nam Cảnh sao? Trưởng lão kia mặt xám như tro tàn, chán nản buồn rầu nói: - Muốn giết cứ giết, nói nhảm nhiều làm gì? Đại trưởng lão của Tất tộc nhìn qua Tiểu Bạch, nói: - Tiểu Bạch công tử, ngươi xử lý đi, mấy tên này sống hay chết tùy ngươi quyết định. Tiểu Bạch ngược lại không sao cả, mắt hắn nhìn qua Lục Ly, hết thảy làm theo ý của hắn. Lục Ly trầm ngâm, lúc trước hắn không định tính sổ với Thiên Hà Hội, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Hiện tại tình huống đã khác, hội trưởng Thiên Hà Hội chủ động khiêu khích. Hơn nữa đại trưởng lão của Tất tộc mang nhóm hội trưởng Thiên Hà Hội đến, nếu không giết hai người sẽ làm mất danh tiếng của Tiểu Bạch, cũng sẽ ảnh hưởng thanh danh của Đông Cảnh Chi Vương. Hắn suy nghĩ một hồi, ánh mắt nhìn qua Vũ đại nhân, nói: - Vũ thúc, ngươi định đoạt đi. Vũ đại nhân đi theo Đông Cảnh Chi Vương nhiều năm, cho dù là võ giả có tấm lòng lương thiện cũng sẽ bị ảnh hưởng, hắn không có bất cứ do dự, khoát tay nói: - Tự sát đi, cho các ngươi toàn thây! Đại trưởng lão của Tất tộc lòng chùng xuống, Thiên Hà Hội là con cờ tốt mà hắn bố cục gần đây, mắt thấy hiệu quả tốt đã rõ, nhưng vì nhóm Tiểu Bạch đến mà bị hủy tất cả. Điều này khiến đại trưởng lão của Tất tộc tiếc đứt ruột, hắn không phải loại người lề mề, vung tay lên cắn răng nói: - Các ngươi đi đi, chuyện về sau sẽ do ta xử lý. Ý của đại trưởng lão của Tất tộc rất rõ ràng, bọn họ tự sát, hắn sẽ chăm sóc người nhà, tộc nhân của bọn họ. Nếu muốn chạy trốn như trưởng lão lúc nãy thì có lẽ là toàn tộc bị diệt. - Ha ha ha! Hội trưởng Thiên Hà Hội cười thảm mấy tiếng, biết đại thế đã mất, trên mặt tràn ngập thê lương, sâu thẳm nhìn Tiểu Bạch, lại ngó Lục Ly, lộ biểu cảm hối hận. Hội trưởng Thiên Hà Hội đoán được chút chuyện, Đông Cảnh thiếu chủ sẽ không vô duyên vô cớ chạy đến nơi này, nhất định là bởi vì Lục Ly. Mà Lục Ly có quan hệ rất tốt với Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, cho nên xét đến cùng cái chết của hắn là do Lục Ly tạo thành. - Sớm biết thì từ mấy năm trước đã giết Lục Ly! Hội trưởng Thiên Hà Hội khe khẽ thở dài, nâng tay lên vỗ đầu mình, một kích đánh tan linh hồn. Hắn phải chết, đắc tội nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương, Tất tộc phải cho Tiểu Bạch một giải thích. Xem như là Nguyệt gia biết chuyện này cũng sẽ hỗ trợ truy giết bọn họ, cho nên thiên hạ to lớn, bọn họ không có chỗ trốn. Hiện tại tự sát còn có thể bảo vệ tộc nhân, người nhà, đại trưởng lão của Tất tộc sẽ nghĩ chút tình cảm. Không tự sát thì thật sự là toàn tộc đều phải chết, không ai chạy thoát. Bùm bùm bùm! Mấy trưởng lão còn lại cũng cười thảm, một đám chấn vỡ linh hồn mà chết. Tất cả võ giả nhìn cảnh này, Tiểu Bạch không quan tâm, đám người Vũ đại nhân mặt không cảm xúc, Lục Ly có chút xúc động, nhưng không nói một lời. Trong khoang thuyền có hơn ba mươi võ giả, toàn bộ bị dọa ngớ ngẩn. Ở trong lòng bọn họ thì trưởng lão của Thiên Hà Hội là đại nhân vật chỉ có thể ngước nhìn, hội trưởng Thiên Hà Hội là cường giả cấp bá chủ. Bây giờ mấy cường giả mà bọn họ chỉ có thể ngước nhìn bị buộc tự sát, điều này mang đến rung động quá lớn cho bọn họ, khiến họ sợ. Đại trưởng lão của Tất tộc chờ tất cả cường giả chết hết, sai một trưởng lão thu hồi xác chết, thế này mới cười híp mắt nói: - Tiểu Bạch công tử còn vừa lòng? Nếu còn chưa hết giận, ta có thể hạ lệnh đánh chết tất cả võ giả Thiên Hà Hội, không chừa một tên!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom