-
Chương 4581-4585
Chương 4581 Lão đại thật dữ dội
Lục Ly gật đầu nói: - Ba bằng hữu của ta không ở trong thành, không chỉ riêng là bọn họ, võ giả của Vấn Tiên Cung, thế lực mà bọn họ ở cũng không thấy đâu. Nếu chỉ có nhóm Vũ Dương biến mất thì Lục Ly không quá lo, võ giả của Vấn Tiên Cung biến mất hết, quan trọng nhất là nhiều trang viên cũ của Vấn Tiên Cung tan hoang hết, rõ ràng có dấu vết chiến đấu. Những tình huống này đều chứng minh —— Vấn Tiên Cung xảy ra chuyện, ba người Vũ Dương rất có thể bị bắt, thậm chí bị giết. Vù vù vù! Chiến thuyền tới gần, kinh động quân sĩ và cường giả trong Thiên Hà Thành, từng đội võ giả lên cao, còn có từng luồng thần niệm cường đại quét qua. Thiên Hà Hội hiện tại có địa bàn rất lớn, trước mắt đa số cường giả đều ở Hổ Nha Sơn, nhưng bên này là ổ của bọn họ, tự nhiên sẽ không buông bỏ, có hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trấn giữ. Một đội quân sĩ bay tới, muốn chặn lại chiến thuyền, hỏi thăm một phen. Nhưng Tiểu Bạch nhìn thấy bộ dạng đầy sát khí của Lục Ly thì tâm trạng cũng kém theo, hắn lạnh lùng quát một tiếng nói: - Đụng bay bọn họ! Cường giả điều khiển chiến thuyền không dám cãi lệnh của Tiểu Bạch, hơn nữa chỉ là trên trăm quân sĩ bình thường, giết rồi thì có sao? Thế là tốc độ điều khiển chiến thuyền bỗng tăng lên, chớp mắt đụng vào trong quân đội. Ầm ầm ầm! Tốc độ chiến thuyền quá nhanh, đám quân sĩ đều phản ứng không kịp, thoáng chốc có mười mấy quân sĩ bị đụng bay, quân sĩ khác lần lượt công kích, đáng tiếc chiến thuyền có phòng ngự rất mạnh, công kích của bọn họ không phá mở được vòng bảo hộ. - Hừ! Một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đứng trên sàn thuyền hừ lạnh một tiếng, cảm giác giống như tiếng sét giữa trời xanh, quân sĩ xung quanh cảm thấy linh hồn đau nhức, nổ đầu té xuống. Vù vù vù! Thiên Hà Thành sôi chảo dầu, có mấy vạn quân đội đóng giữ bên này, thoáng chốc cùng bay lên. Hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng bay lên, như gặp kẻ địch lớn. Chiến thuyền mở ra vòng bảo hộ, võ giả bình thường không tra xét được tình huống bên trong. Hai chí cường giả cảm ứng được trong chiến thuyền có sáu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Quan trọng nhất là chiến thuyền này cấp bậc phi thường cao, không phải siêu cấp thế lực thì không thể sở hữu nó. Hai cường giả cứng da đầu bay đến trước thành trì, một lão già trầm giọng quát: - Chư vị, nơi này là Thiên Hà Hội, lão phu là tứ trưởng lão của Thiên Hà Hội. Thiên Hà Hội ta phụ thuộc thế lực Tất tộc, chư vị đến Thiên Hà Thành có chuyện gì quan trọng? Chiến thuyền đậu cách thành trì mấy chục dặm, vòng bảo hộ đóng kín, lộ ra nhóm Lục Ly, Tiểu Bạch đứng ở sàn thuyền. Một đám cường giả và quân sĩ quét qua, có chút mơ hồ, đám cường giả này rất xa lạ, chỉ có cấp Đế hậu kỳ kia trông hơi quen. Thiên Hà Hội dù sao là tiểu thế lực, đối với bọn họ thì Đông Cảnh Chi Vương quá mức xa xôi, cho nên không chú ý nhiều. Có lẽ từng có võ giả thấy tranh vẽ của Tiểu Bạch, nhưng trong một chốc không phản ứng lại. Đông Cảnh thiếu chủ làm sao có thể chạy đến chỗ khỉ ho cò gáy của bọn họ? Tiểu Bạch không nói chuyện, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai cường giả, nhóm Vũ đại nhân thì nhìn Lục Ly. Lục Ly hít một hơi thật sâu, mở miệng hỏi: - Võ giả của Vấn Tiên Cung đi đâu rồi? Xoẹt xoẹt xoẹt! Câu hỏi của Lục Ly khiến hai cường giả, rất nhiều Thánh Hoàng hoàn toàn thay đổi sắc mặt, đám cường giả này là minh hữu của Vấn Tiên Cung? Muốn báo thù cho Vấn Tiên Cung? Từ khi nào Quỷ Vấn quen nhiều chí cường giả như vậy? Tứ trưởng lão của Thiên Hà Hội con ngươi lấp lóe mấy vòng, nói: - Vấn Tiên Cung đã chuyển đi, không ở Thiên Hà Thành, không liên quan gì với Thiên Hà Hội chúng ta. - Chuyển đi đâu? Giọng của Lục Ly lạnh hơn, nhìn biểu cảm trên mặt hai cường giả Thiên Hà Hội thì đã cảm giác được không ổn, tự nhiên sẽ không tín lời vớ vẩn đó. - Tu La Thành! Tứ trưởng lão quyết định tiếp tục nói dối, hắn nói: - Vấn Tiên Cung trèo cành cao, bọn họ không thèm quan tâm Thiên Hà Hội ta nữa, các ngươi đi Tu La Thành tìm bọn họ đi. Tứ trưởng lão quyết định tạm lừa nhóm Lục Ly, chờ nhóm Lục Ly lại đến tìm thì bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng, hiện tại trong thành không có nhiều cường giả, không đánh lại nhóm Lục Ly, tứ trưởng lão không muốn đấu cứng. Lục Ly rống to: - Nhảm nhí! Khi tứ trưởng lão nói câu đó thì nhiều quân sĩ ở phía sau lộ vẻ mặt ngạc nhiên, rõ ràng là nói dối. Lục Ly cũng không muốn nhiều lời, lạnh giọng nói: - Ta tên Lục Ly, phía trước đã góp sức cho Vấn Tiên Cung, từng ở Thiên Hà Thành một thời gian. Cho nên ngươi đừng nói mấy lời vớ vẩn đó lừa ta, nói cho ta biết tình huống của Vấn Tiên Cung thì ta còn nghĩ chút tình xưa. - Lục Ly? - Thì ra là hắn, hèn gì thấy quen mặt như vậy, lúc trước ta gặp hắn rồi! - Ai thế? Nổi tiếng lắm à? - Hỏi nhảm, là hắn làm ra chiến trận của Vấn Tiên Cung... Quân sĩ ở phía dưới sôi trào, tuy Lục Ly ở đây không lâu, về sau thường thì ít khi gây chú ý, còn biến mất nhiều năm như vậy, nhưng vẫn có võ giả từng gặp hắn, giờ phút này đều tỉnh ngộ lại. - Là hắn? Tứ trưởng lão giật nảy mình, âm thầm có chút đau đầu. Chẳng lẽ Lục Ly muốn giúp Vấn Tiên Cung đối phó Thiên Hà Hội? Tuy Lục Ly mang theo năm chí cường giả trở về, nhưng vậy thì sao? Thế lực của Thiên Hà Hội bây giờ đã khác xưa, có năm, sáu tiểu thế lực dưới tay, có tổng cộng mười bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Tứ trưởng lão trầm ngâm giây lát, nghĩ đến Thiên Hà Hội gần đây ôm chân một trưởng lão thực quyền của Tất tộc, sống lưng cũng thẳng hơn, lạnh lùng nói: - Lục Ly, nếu ngươi đã rời khỏi Vấn Tiên Cung thì tại sao còn muốn quản việc của Vấn Tiên Cung làm gì? Vấn Tiên Cung đã làm phản, hiện tại là kẻ địch của Thiên Hà Hội ta. Nếu ngươi muốn giúp Vấn Tiên Cung đó là đối địch với Thiên Hà Hội ta, Thiên Hà Hội ta là thế lực phụ thuộc của Tất tộc, chống đối Thiên Hà Hội ta là chống đối Tất tộc... - Ngậm miệng!
Chương 4582 Bàn Long Sơn Mạch
Sắc mặt Lục Ly hoàn toàn đen, Vấn Tiên Cung làm phản? Phải chăng tất cả võ giả của Vấn Tiên Cung đều bị giết? Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch đã chết? Nghĩ đến đây, trên người Lục Ly dâng trào sát khí, nếu Vũ Dương chết thì hắn trở về Thiên Loạn Tinh Vực biết ăn nói thế nào với Vũ gia? Ánh mắt Lục Ly như lưỡi dao quét qua, lạnh lùng quát: - Ta chỉ hỏi ngươi, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch của Vấn Tiên Cung đã chết hay chưa? Nói thật lòng, tứ trưởng lão cũng không biết ba người này chết hay chưa, bọn họ đóng giữ bên này, việc truy bắt Vấn Tiên Cung do những trưởng lão khác phụ trách, cũng không có tin tức truyền về. Cho nên tứ trưởng lão trầm ngâm giây lát, nói: - Không thể trả lời, lão phu khuyên các ngươi thành thật một chút, nếu không thì... - Rất tốt! Lục Ly không kiềm được nữa, trực tiếp thả ra vô ngân đạo, thân thể biến mất ở giữa không trung. Sau khi hắn tiềm ẩn thì nhóm Vũ đại nhân còn không phát hiện được, chớ nói chi hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Thiên Hà Hội. Oong! Giây tiếp theo, Lục Ly đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hai trưởng lão Thiên Hà Hội, người hắn bốc cháy lửa, chẳng những lửa đen dâng lên mà còn có chất lỏng kịch độc. Giọng nói lạnh băng của Lục Ly vang lên: - Nếu không thể trả lời, vậy về sau các ngươi đừng nói chuyện nữa! - A!!! Lục Ly đánh bất ngờ, tuy phút cuối hai chí cường giả này phản ứng lại, cảm giác được nguy cơ trí mạng. Nhưng Lục Ly xuất hiện im hơi lặng tiếng, vừa đi ra đã phun lửa đen ập đến, chớp mắt bao bọc bọn họ vào, cho nên hai trưởng lão này căn bản trốn không thoát, thoáng chốc bị lửa cuốn lấy. Hai trưởng lão lăn lộn, thân thể bị đốt cháy với tốc độ mắt thường trông thấy, bọn họ kinh khủng muốn trốn đi, nhưng lửa đen bá đạo, bọn họ mới bay ra mấy chục dặm đã bị đốt chết. Rầm! Hai xác chết rớt mạnh xuống, lửa màu đen còn bao phủ bọn họ, rất nhanh bị đốt thành đốm lửa, không chừa mẩu xương. Bởi vì lửa quá khủng bố, xung quanh thành đất khét. - Ôi mợ, lão đại dữ dội! Tiểu Bạch nuốt nước miếng, trong mắt bắn ra tia sáng bạo ngược, vung mạnh tay nói: - Còn ngẩn ra làm cái gì? Tất cả giết cho ta! Mệnh lệnh của Tiểu Bạch là thánh chỉ đối với nhóm Vũ đại nhân, càng miễn bàn chỉ là đồ sát mấy vạn quân sĩ bình thường thôi, cho nên mấy chí cường giả lần lượt ra tay, thoáng chốc quét ngang một mảng lớn. Chờ Lục Ly phản ứng lại thì mấy vạn quân sĩ đã bị giết hơn một nửa, sức chiến đấu của nhóm Vũ đại nhân mà giết quân sĩ bình thường đó là giết gà dùng đao mổ trâu, quá dễ dàng. Lục Ly phất tay với Tiểu Bạch: - Đủ rồi! Tiểu Bạch bản năng chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, có lẽ vì từ nhỏ đã nghe lời của hắn. Tiểu Bạch quát một tiếng, nhóm Vũ đại nhân bay về. Vù vù vù! Trong thành còn lại hơn hai vạn quân sĩ có hơn phân nửa đã sớm bay tứ tán, Lục Ly mặc kệ đám quân sĩ bình thường, thần niệm của hắn quét qua khóa chặt mấy Thánh Hoàng, thân thể bay đến trước mấy Thánh Hoàng này. - Đại nhân tha mạng, tha mạng... Mấy Thánh Hoàng sợ tới mức suýt chút hồn phi phách tán, hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều bị Lục Ly giây giết, bọn họ không có chút ý định chống cự và chạy trốn, chỉ có thể cầu xin tha thứ. Lục Ly lạnh lùng nói: - Trả lời mấy câu hỏi của ta thì ta thả các ngươi đi! Mấy Thánh Hoàng kia nhìn nhau một cái, một Thánh Hoàng cắn răng nói: - Mời đại nhân hỏi, chúng ta biết gì sẽ nói hết. Bọn họ làm như vậy là phản bội Thiên Hà Hội, nhưng võ giả trong Tiên Vực thường thì mức độ trung thành với thế lực là có hạn. Chỉ cần có thể sống tiếp, bọn họ có thể bỏ xứ đi xa, tìm kiếm thế lực khác mà gia nhập, Thiên Hà Hội có thể làm gì được họ? Lục Ly hỏi thẳng: - Cẩn thận kể rõ tình huống của Vấn Tiên Cung. Một Thánh Hoàng ngẫm nghĩ, bắt đầu kể ra, từ mấy năm trước bắt đầu chèn ép đến trước đó Vấn Tiên Cung làm phản, tin tức mới nhất nghe được về bọn họ, kể hết ra. - Bị truy sát? Mắt Lục Ly lấp lóe, trầm ngâm giây lát hỏi: - Tin mới nhất có nói về nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên đã bị giết hoặc là bị không? - Không biết! Thánh Hoàng kia lắc đầu, nói: - Chúng ta chỉ trấn thủ bên này, không lo việc truy bắt nên không rõ tình huống. Nếu đại nhân muốn lấy tình báo mới nhất thì phải đi Nha Hổ Sơn, hoặc là trực tiếp đi chỗ Bàn Long Sơn Mạch. Lục Ly hỏi: - Có bản đồ quanh đây không? Thánh Hoàng kia lập tức lấy bản đồ ra. Lục Ly lạnh lùng nói: - Ta thu các ngươi vào Thần Khí không gian, không cần chống cự. Nếu tình báo của các ngươi không làm lỗi, ta bảo chứng thả các ngươi, nếu báo sai quân tình, vậy đừng trách ta. Lục Ly lấy ra Thần Khí không gian, mấy Thánh Hoàng bất đắc dĩ thở dài, ngoan ngoãn bị Lục Ly thu vào. Lục Ly bay tới chỗ nhóm Tiểu Bạch, trầm giọng quát: - Tiểu Bạch, đi Bàn Long Sơn Mạch một chuyến! - Đi! Tiểu Bạch vung tay lên, một chí cường giả lấy ra chiến thuyền, nhóm Lục Ly lập tức phá không mà đi, rất nhanh biến mất ở chân trời hướng tây nam. Bên này còn có một ít quân sĩ, vừa rồi không dám rời đi, sợ chọc giận nhóm Tiểu Bạch, Lục Ly. Giờ phút này thấy nhóm Lục Ly rời khỏi, đám quân sĩ mới như trút được gánh nặng. Phương xa còn có quân sĩ bay về, rất nhanh vô số pháp trận truyền tin phát sáng, đưa tin ở đây đến Loạn Dương Thành, truyền đi Hổ Nha Sơn. Chỉ nửa canh giờ sau, hội trưởng Thiên Hà Hội đã nhận được tin tức, hắn giận tím mặt, hắn còn có chút ấn tượng với Lục Ly, năm đó muốn đào Lục Ly qua hội, đáng tiếc Lục Ly không nể tình. Nhưng không ngờ Lục Ly biến mất mấy năm trở về? Còn mang theo năm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? Bản thân hắn cũng đạt đến cấp bậc này? Những việc này không phải mấu chốt, mấu chốt là Lục Ly xuống tay quá ác, một hơi diệt hai trưởng lão của bọn họ. Điều này khiến hội trưởng Thiên Hà Hội nổi giận không thôi. Thiên Hà Hội nay đã khác xưa, Thiên Hà Hội bây giờ nhìn khắp Nam Cảnh có thể xếp vào thế lực thượng đẳng. Đặc biệt là bọn họ gần đây ôm chân Tất tộc, khiến hội trưởng Thiên Hà Hội tự tin nhiều hơn.
Chương 4583 Bàn Long Sơn Mạch (2)
Nếu không có Tất tộc âm thầm ủng hộ thì sao hội trưởng Thiên Hà Hội có thể dễ dàng đánh hạ Hổ Nha Sơn? Thiên Hà Hội khuếch trương thuận lợi như thế cũng là kết quả Tất tộc ngầm chấp thuận, nếu không thì cho Thiên Hà Hội một trăm lá gan cũng không dám không kiêng nể gì như thế. Cho nên Lục Ly mang theo mấy cường giả trở về, hội trưởng Thiên Hà Hội không quá để bụng, chỗ bọn họ cộng lại có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn tùy thời có thể mời được mười mấy ngoại viện. Nếu đi Tất tộc cầu viện có thể điều thêm mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, không khó khăn gì. Vốn đại cục đã định, hiện tại Lục Ly như cục rắc rối ngáng đường. Hội trưởng Thiên Hà Hội bay tới bay lui trong thành bảo, suy xét một nén hương sau, hắn hạ lệnh, hắn sẽ tự mình đi Bàn Long Sơn Mạch, không mang quân đội, chỉ mang mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Hắn chống mắt nhìn xem con rồng Lục Ly làm sao đè được rắn độc địa phương như hắn. Sắp xếp bố trí một canh giờ, một chiếc chiến thuyền từ trong Hổ Nha Sơn bay lên, hội trưởng Thiên Hà Hội mang theo mười chí cường giả bay nhanh về phía nam. Tốc độ của nhóm Lục Ly rất nhanh, chiến thuyền kia là chiến thuyền đứng đầu, chỉ mất hơn nửa ngày bọn họ đã đến Bàn Long Sơn Mạch. Đây là một mảnh sơn mạch rất lớn, chiếm diện tích mấy trăm ức dặm, bên trong địa hình rắc rối phức tạp, còn có rất nhiều di tích, tiên thú, một số pháp trận thần văn cường đại còn sót lại. Đây là nguyên nhân nhóm Quỷ Vấn trốn vào đây, ở chỗ này càng lợi cho chạy trốn. Đến bên này, Lục Ly không biết đi đâu tìm nhóm Vũ Dương, hắn chỉ có thể khiến chiến thuyền bay trên cao, thần niệm của đám cường giả sư tầm bốn phía. - Có dấu vết chiến đấu! Mới đi vào Bàn Long Sơn Mạch không lâu, nhóm Lục Ly liền phát hiện dấu vết chiến đấu, còn nhìn thấy một ít xác chết. Thông qua xác chết phán đoán người chết chưa lâu, chỉ khoảng mười ngày, nửa tháng. Xem ra mấy Thánh Hoàng kia không nói dối, cường giả của Vấn Tiên Cung quả thực trốn vào nơi này. Nếu có dấu vết thì dễ giải quyết hơn nhiều, chiến thuyền theo dấu vết một đường truy tung qua, mất nửa ngày, Lục Ly đột nhiên thay đổi sắc mặt, giật mình kêu lên: - Chí cường giả của Vấn Tiên Cung? Bên dưới có dấu vết chiến đấu kịch liệt, một mảnh núi lớn đều bị đánh ra một vực sâu, trong một vực sâu, Lục Ly phát hiện một cái xác không đầu. Xác mới chết không lâu, chỉ cỡ một, hai ngày, Lục Ly thấy một tấm lệnh bài trên người cái xác, hắn mơ hồ có chút ấn tượng với lệnh bài kia. Cái xác không đầu tuy đã chết nhưng còn phát ra hơi thở cường đại, Lục Ly cảm ứng được là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Vấn Tiên Cung chỉ có ba cung chủ, nghe nói đã chết một người, vậy đây là ai? - Quỷ Vấn? Lục Ly đột nhiên nhớ đến điều gì, sắc mặt lại lần nữa trở nên nhợt nhạt một ít, hắn nhớ đến lệnh bài kia từng đeo trên người Quỷ Vấn. Đại cung chủ của Vấn Tiên Cung cũng chết, nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên còn sống nổi không? - Đuổi theo! Lục Ly trầm ngâm giây lát, hét to: - Quỷ Vấn chết đi không bao lâu, xung quanh không có quân sĩ của Vấn Tiên Cung, chứng minh quân sĩ Vấn Tiên Cung khác chạy trốn, chúng ta có cơ may đuổi kịp! Chiến thuyền phá không mà đi, chúng cường giả đều gắng hết sức tra xét. Hốc mắt Lục Ly ửng đỏ, hắn lạnh giọng lẩm bẩm: - Vũ Dương, Thiên Thiên, các ngươi không thể chết. Nếu các ngươi thật sự xảy ra chuyện, ta thề sẽ chém tận giết tuyệt toàn bộ võ giả của Thiên Hà Hội, báo thù cho các ngươi! Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch còn chưa chết, Quỷ Vấn dùng cái chết của mình bám giữ đại quân truy sát, sáng tạo cơ hội trốn thoát nửa ngày cho bọn họ. Giờ phút này bọn họ sắp chạy ra Bàn Long Sơn Mạch, chỉ cần rời khỏi Bàn Long Sơn Mạch, bay về phía tây nam nửa ngày là có thể đến Đào Nguyên Thành. Thành chủ Đào Nguyên Thành năm xưa có chút giao tình với Quỷ Vấn, nếu chịu nhận bọn họ thì ít nhất có thể chặn đứng một khoảng thời gian. Thiên Hà Hội mới vừa chiếm địa bàn của Hổ Nha Đường, cũng cần thời gian tiêu hóa đúng không? Bọn họ sẽ có thời gian thở dốc, đến lúc đó từ từ tính tiếp. - Đại ca chết rồi... Ngọc phù bản mệnh trong tay tam cung chủ vỡ vụn, trong lòng hắn một mảnh đau buồn giận dữ, nhưng không thể lộ ra ngoài mặt. Trong lòng hắn vào thời khắc này rất là mê mang, Quỷ Vấn chết rồi, hắn còn có thể sống tiếp sao? Hắn không có giao tình với thành chủ Đào Nguyên Thành, qua đó rồi liệu người ta có chịu nhận bọn họ không? Tam cung chủ thậm chí quyết định muốn bỏ lại tất cả võ giả, chạy trốn một mình. Dựa vào sức của mình hắn sao có thể đối kháng Thiên Hà Hội? Thế lực Đào Nguyên Thành không quá cường đại, có thể chịu đựng áp lực từ Thiên Hà Hội không? Núi xanh còn đó, không lo không củi đốt! Chỉ cần sống thì rồi sẽ có cơ hội báo thù, nếu hắn chết thì mọi thứ vô nghĩa. Trong lòng hắn có chút dao động, trong đầu còn có một ý niệm vụt qua, đó là cưỡng bức thu Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch vào trong Thần Khí không gian, như vậy cơ hội chạy trốn sẽ tăng lên nhiều. - Không được!!! Tam cung chủ nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ này, Thiên Hà Hội không bắt lấy ba người kia thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua, hắn chạy trốn tới bất cứ nơi nào đều sẽ bị một đường truy sát, đến lúc đó cũng là một con đường chết. - Giết ba người đó? Ta không có được thì cũng sẽ không cho Thiên Hà Hội có được? Trong đầu tam cung chủ thoáng qua một suy nghĩ, giết ba người, hắn rời đi là xong, chắc Thiên Hà Hội sẽ không đuổi theo chó nhà có tang như hắn đâu? Dù sao hắn không trọng yếu. - Thôi... Tam cung chủ rất nhanh lại lắc đầu, đại cung chủ, nhị cung chủ vì bảo hộ ba người đều hy sinh. Nếu hắn làm như vậy thì hai vị cung chủ chết uổng phí, ở trên trời có linh thiêng cũng khó yên nghỉ. - Liều một phen, đi Đào Nguyên Thành thử xem sao! Cuối cùng hắn hạ quyết tâm, vẫn đi Đào Nguyên Thành thử xem, dù chết thì hắn cũng cố gắng xứng đáng với hai vị cung chủ. Hắn trầm giọng quát lên: - Tăng nhanh tốc độ, kẻ địch tùy thời có thể đuổi theo!
Chương 4584 Không xen vào
Hắn hơi tăng tốc, vấn đề là hắn tăng tốc vô dụng, gần nghìn người này có một ít Thánh Hoàng sơ kỳ, tốc độ chỉ có thể nhanh như vậy. Trừ phi hắn bỏ lại một số võ giả. Giờ phút này quân tâm, sĩ khí đã tuột xuống mức thấp nhất, nếu tam cung chủ làm như vậy thì Vấn Tiên Cung hoàn toàn tan tác, không biết Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch có chịu đi theo hắn không, cho nên tam cung chủ cố kiên nhẫn mang theo đa số bay đi. - Ài. Vũ Dương khe khẽ thở dài, trong lòng cũng rất là mê mang, hắn cùng Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch đều cảm giác ăn bữa hôm lo bữa mai, tùy thời có thể sẽ chết. Bọn họ biết rõ dù tất cả võ giả Vấn Tiên Cung bị giết, Thiên Hà Hội cũng sẽ không giết ba người. Nhưng hiện tại không giết, không đại biểu về sau không giết, một khi bọn họ đi Thiên Hà Thành, chiến trận hợp kích bị học được thì sẽ là ngày tàn của họ. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch có thể dùng nhan sắc thượng hạng bị một ít cường giả thu vào hậu cung bảo vệ mạng sống, Vũ Dương cũng có thể khuỵu gối đầu vào trưởng lão nào đó của Thiên Hà Hội sống thừa, nhưng tính cách của ba người chịu làm như vậy sao? Cho nên ba người đều phi thường mê mang, giờ phút này trong đầu nhớ một người, nếu có Lục Ly thì bọn họ đã không đau đầu như vậy, chắc chắn Lục Ly có thể mang theo mọi người đi ra khốn cảnh. Lê Hành không chết, chín tinh anh của Tử Thần có sáu người còn sống. Nhóm Lê Hành không một lòng với Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, giờ phút này đều đang tìm cơ hội chạy trốn, mà không phải đi theo ba người chịu chết. Bay hơn một canh giờ sau, bọn họ rời khỏi Bàn Long Sơn Mạch. Tốc độ của họ tăng lên một chút, tam cung chủ vốn có thể lấy ra chiến thuyền, nhưng như vậy mục tiêu quá lớn, rất dễ dàng bị phát hiện. Bọn họ lặng lẽ bay sát mặt đất, luôn tra xét tình huống bốn phía, trong lòng căng thẳng. Nghĩ rằng nếu lát nữa Thiên Hà Hội đuổi theo tới nơi thì hắn phải làm thế nào? Liều mình đánh một trận hay giết Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương rồi chạy trốn? Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ! Đại quân ở phía sau chưa đuổi theo tới, trong lòng tam cung chủ hơi thả lỏng một ít, xem ra Quỷ Vấn bám giữ đủ thời gian cho xảy ra, chắc họ có thể chạy trốn đến Đào Nguyên Thành. - Nhanh hơn chút nữa, bay hơn một canh giờ nữa là đến Đào Nguyên Thành! Tam cung chủ rống to lên, chúng quân sĩ tinh thần hơi phấn chấn, nếu như có thể chạy trốn tới Đào Nguyên Thành có lẽ bọn họ sẽ có cơ hội sống sót. Ít nhất ở trong thành bọn họ cũng rất dễ dàng thừa dịp loạn chạy trốn, đúng không nào? Nửa canh giờ, một canh giờ, một canh giờ rưỡi! Một tòa tiểu thành xuất hiện ở tận cùng tầm mắt, tất cả võ giả lộ nụ cười. Rốt cuộc đến Đào Nguyên Thành, bọn họ tạm thời có thể tránh thoát một kiếp. - Hưm? Tam cung chủ lại phát hiện ra một chút không đúng, bởi vì trong Đào Nguyên Thành mở đại trận hộ thành. Đại trận này lúc bình thường sẽ không mở ra, chẳng lẽ Đào Nguyên Thành nhận được tin tức, trước thời gian chuẩn bị nghênh chiến? Vèo! Bọn họ rất nhanh bay đến bên ngoài Đào Nguyên Thành, đám võ giả đã nhận ra chỗ này mở ra đại trận hộ thành, một màn sáng màu vàng đất bao phủ nguyên tòa thành trì. Trên tường thành có võ giả, chúng quân sĩ dừng lại ở ngoài thành, tam cung chủ khóa chặt một Thánh Hoàng hậu kỳ, nói: - Chúng ta là Vấn Tiên Cung, thỉnh cầu thông báo cho Hạ Bố thành chủ, cứ nói là có đệ của Quỷ Vấn tiến đến bái kiến. - Không cần báo cho! Thánh Hoàng kia phát ra âm thanh vang trong đầu tất cả võ giả: - Thành chủ nhà ta nói Đào Nguyên Thành chúng ta không xen vào chiến tranh giữa các ngươi và Thiên Hà Hội, thỉnh chư vị rời đi! Xoẹt xoẹt xoẹt! Tam cung chủ và đám võ giả tái mặt, nơi này là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của bọn họ, bọn họ vạn dặm xa xôi lại đây nhưng phát hiện cọng cỏ đã mục, không cứu mạng họ được. Vèo! Vào thời khắc này, phía sau có bốn chiến thuyền to lớn xé gió bay tới, chia làm bốn phương hướng, cơ hồ cùng lúc bay tới bao vây võ giả của Vấn Tiên Cung. Trong mỗi chiếc chiến thuyền đều có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn có hơn một nghìn đại quân tinh nhuệ, trên mặt tất cả quân sĩ đều lộ ra vẻ châm chọc, dường như vô thanh cười nhạo bọn họ. - Thiên Vấn! Một tiếng quát như sấm nổ, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rống to: - Các ngươi còn muốn vào Đào Nguyên Thành? Ha ha, bên Tất tộc đã sớm truyền lời lại đây, cho bọn họ một trăm lá gan đều không dám giúp các ngươi. Không chỉ riêng là Đào Nguyên Thành, tất cả thế lực quanh đây đều nhận được Tất tộc truyền lời, cho nên các ngươi không có chỗ trốn, ai cũng không giúp được các ngươi! Xôn xao! Đám quân sĩ Vấn Tiên Cung sôi trào, trong mắt đều là kinh hoàng, hoàn toàn mất bình tĩnh. Thậm chí có quân sĩ đều muốn cúi người quỳ xuống đầu hàng, nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương lộ vẻ tuyệt vọng. - Thiên Vấn! Chí cường giả kia lại hét to: - Hội trưởng nhà ta nghĩ tình ngươi là thiên tài không kém, chỉ cần ngươi đầu hàng, chúng ta vẫn cho ngươi một chức vị trưởng lão. Võ giả Vấn Tiên Cung khác cũng giống như vậy, chỉ cần đầu hàng thì vẫn là đệ tử tinh anh của Thiên Hà Hội ta. Nếu các ngươi ngoan cố chống lại đến cùng thì bên ngoài Đào Nguyên Thành sẽ là nơi vùi thây của các ngươi! Thiên Vấn và hai vị cung chủ không phải huynh đệ ruột nhưng thân hơn máu mủ. Ba người cùng nhau mấy vạn năm, Thiên Vấn luôn gọi hai người là đại ca, nhị ca. Quỷ Vấn và nhị cung chủ đều chết trong tay Thiên Hà Hội, Thiên Vấn sẽ đầu hàng hướng Thiên Hà Hội sao? Đáp án là phủ định! Mắt Thiên Vấn đỏ ngầu, trong đầu không còn ý nghĩ nào khác ngoài: Dù hôm nay chết ở đây cũng liều mạng đánh một trận. Hôm nay chết mười mươi, Thiên Vấn không nóng nảy nữa, nếu làm gì đều phải chết, vậy hắn sẽ nghĩ cách kéo một số võ giả làm đệm lưng, nếu kéo luôn một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn chết chung thì trọn vẹn. Thiên Vấn trầm ngâm giây lát, sắc mặt chậm rãi dịu uống, hắn khép mắt lại hít một hơi thật sâu, mở miệng nói: - Phục Mạc, lời của ngươi có thể đại biểu hội trưởng của các ngươi không? - A?
Chương 4585 Cầu chết
Bốn trưởng lão của Thiên Hà Hội sửng sốt, bọn họ vốn cho rằng Thiên Vấn chắc chắn sẽ liều mình chiến một trận, hoặc liều chết một phen, hoặc là chạy trốn, nhưng không ngờ Thiên Vấn có ý đầu hàng? Bọn họ không ôm kỳ vọng quá lớn vào việc Thiên Vấn đầu hàng, nguyên nhân bọn họ nói câu vừa rồi chẳng qua muốn cho nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương đầu hàng. Ba người này là bảo bối, bọn họ không muốn khiến ba người này nhận được thương tổn, nếu không thì đám võ giả Vấn Tiên Cung đã chết từ nửa tháng trước rồi. Nếu Thiên Vấn muốn đầu hàng, bọn họ tự nhiên cũng muốn tiếp thụ. Hiện tại Thiên Hà Hội có địa bàn lớn, cường giả dưới tay tự nhiên là càng nhiều càng tốt, như vậy Thiên Hà Hội mới có thể càng lúc càng cường đại. Thánh Hoàng bình thường không sao cả, sức chiến đấu của Thiên Vấn không kém. Trưởng lão của Thiên Hà Hội, Phục Mạc gật đầu, nói: - Lần này trước khi đến, hội trưởng đã cho ta toàn quyền xử lý. Cho nên Thiên Vấn, ngươi không cần lo lắng, ngươi ở trong Thiên Hà Thành lâu như vậy, ngươi cũng biết hội trưởng của chúng ta lòng dạ rộng rãi, bao dung như biển, chỉ cần ngươi lại đây, chắc chắn có vị trí trưởng lão. - Lòng dạ rộng rãi? Thiên Vấn trong lòng cười lạnh, nếu thật sự lòng dạ rộng rãi thì tại sao không chứa được một Vấn Tiên Cung? Toàn là nói nhảm nhí. Mặt ngoài Thiên Vấn vờ như rối rắm, trầm ngâm thời gian một nén hương mới nói: - Ta muốn chức vị trưởng lão thực quyền, nếu không thì thà cá chết lưới rách. Thiên Vấn thốt ra lời này, đám trưởng lão bên Thiên Hà Hội đều thở phào một hơi, các quân sĩ Vấn Tiên Cung cũng như trút được gánh nặng. Chỉ cần Thiên Vấn nguyện ý đầu hàng thì chuyện khác đều dễ nói. Bây giờ cho Thiên Vấn chức trưởng lão thực quyền thì sao nào? Chờ về sau có thể từ từ điều chỉnh. Quan trọng nhất là Thiên Vấn đầu hàng, vậy là Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương an toàn, chỉ cần được đến ba bảo bối này, thứ khác không quan trọng. Nhiều võ giả Vấn Tiên Cung sớm muốn đầu hàng, không đầu hàng thì phải chết, đi theo lão đại nào mà chẳng được? Vấn Tiên Cung không có tiền đồ, đi theo Thiên Hà Hội lại như thế nào? Thật sự không được thì về sau lén chuồn ra, đi thế lực khác phát triển là xong. Vì vậy Phục Mạc gật đầu, nói: - Không có vấn đề, điểm này hội trưởng cũng ủy quyền cho ta, Thiên Vấn, ngươi nên biết ta có quyền hạn nhất định ở Thiên Hà Hội, ta có thể bảo chứng điểm này. - Tốt! Thiên Vấn nhẹ gật đầu, chắp tay hướng các quân sĩ ở sau lưng: - Chư vị, Vấn Tiên Cung ta vô năng, liên lụy chư vị. Từ hôm nay Vấn Tiên Cung giải tán. Các ngươi nguyện ý theo ta đầu vào Thiên Hà Hội thì đứng bên trái, không muốn thì đứng bên phải. Ta không thể cho các huynh đệ quá nhiều bảo chứng, ta chỉ có thể bảo chứng chỉ cần Thiên Vấn này sống một ngày thì sẽ không khiến mọi người chịu khổ trong Thiên Hà Hội. Vèo! Rất nhiều võ giả, bao gồm nhóm Lê Hành lập tức đi bên trái, ai cũng không muốn chết, đứng ở bên phải chắc chắn chết ngay, không có võ giả ngốc như vậy. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương liếc nhau, trong mắt ba người đều có chút bất đắc dĩ, không ngờ rằng Thiên Vấn đầu hàng? Bọn họ ngược lại không sao cả, không có thù hận quá sâu với Thiên Hà Hội. Đã chết mấy công tử, tiểu thư đến từ Tử Thần, nhưng không có quan hệ tốt với ba người, hai quân giao chiến có điều thương vong không thể tránh được. Vũ Dương, Loan Tịch bay về phía trái, Mạc Thiên Thiên lại có chút do dự, không phải nàng không muốn hành động theo số đông, nàng chỉ cảm giác Thiên Vấn có chút kỳ lạ. Theo như nàng hiểu biết Thiên Vấn, hắn không nên hèn nhát như vậy. Hai đại ca đều bị giết, còn làm chó cho kẻ thù? Đây không phải tính cách của Thiên Vấn. - Thiên Thiên! Vũ Dương nhìn thấy Mạc Thiên Thiên không động, vội vàng kêu một tiếng. Mạc Thiên Thiên tỉnh ngộ lại đây, bất đắc dĩ đi theo bay về phía trái. Quân sĩ còn lại đều đi bên trái, đều nguyện ý đầu hàng. - Tốt! Phục Mạc cười tươi, nhìn quét võ giả của Vấn Tiên Cung, dừng lại trên người Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương lâu vài giây, hắn gật đầu nói: - Chư vị đều là tinh anh, phía trước đánh vì chủ của mình là điều khó tránh khỏi, về sau là người một nhà, bổn tọa có thể bảo chứng với chư vị, tuyệt đối sẽ cho các ngươi đãi ngộ tốt nhất. Miễn là có tài thì tuyệt đối không bị mai một trong Thiên Hà Hội. Câu nói sau cùng rõ ràng là nói cho Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương nghe, võ giả Vấn Tiên Cung khác đều như trút được gánh nặng, có thể sống là chuyện tốt, có tiền đồ hay không thì về sau tính tiếp. - Toàn bộ nghe lệnh, đều tự phong Nguyên Lực, nhẫn không gian cũng phong ấn luôn, giải trừ sức chiến đấu, chờ đợi Phục Mạc đại nhân sai khiến! Thiên Vấn trầm giọng quát một tiếng, sau đó lấy ra nhẫn không gian của chính mình ném hướng Phục Mạc, trên người lóe tia sáng, phong ấn Thần Đan của mình, hắn quỳ một gối xuống nói: - Phục Mạc đại nhân, Thiên Vấn quy hàng! Thiên Vấn giao luôn nhẫn không gian, còn tự phong Nguyên Lực, đây là hoàn toàn biểu thị ý quy hàng, giao sống chết của chính mình cho Phục Mạc. - Không cần như vậy, không cần như vậy! Phục Mạc cười tủm tỉm khoát tay nói: - Thiên Vấn huynh đệ, thỉnh dẫn dắt bọn họ đi chiến thuyền bên trái trước, theo chúng ta về Hổ Nha Sơn, sau khi trở lại hội trưởng sẽ phong thưởng riêng. Trưởng lão trên chiến thuyền bên trái mang theo các quân sĩ bay xuống, để trống thuyền. Thiên Vấn khom người nói: - Tuân lệnh, tất cả lên chiến thuyền! Nhóm Vũ Dương theo Thiên Vấn bay về phía chiến thuyền. Phục Mạc đột nhiên mở miệng nói: - Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, xin mời ba vị lên chiến thuyền của bổn tọa, có chút chuyện muốn thương lượng với ba vị. Ba người Vũ Dương ngẩn ra, ánh mắt bản năng nhìn về phía Thiên Vấn. Thiên Vấn xua tay nói: - Hiện tại chúng ta đều là Thiên Hà Hội, các ngươi về sau đều phải nghe mệnh lệnh của chư vị đại nhân, mau qua đi. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương đành bay qua bên kia, nhóm Phục Mạc thấy hết, bốn trưởng lão Thiên Hà Hội cười càng tươi. Thiên Vấn chịu giao luôn ba người này, xem ra là thật lòng quy hàng. Nhóm Vũ Dương bay tới, ba người khom người vái chào.
Lục Ly gật đầu nói: - Ba bằng hữu của ta không ở trong thành, không chỉ riêng là bọn họ, võ giả của Vấn Tiên Cung, thế lực mà bọn họ ở cũng không thấy đâu. Nếu chỉ có nhóm Vũ Dương biến mất thì Lục Ly không quá lo, võ giả của Vấn Tiên Cung biến mất hết, quan trọng nhất là nhiều trang viên cũ của Vấn Tiên Cung tan hoang hết, rõ ràng có dấu vết chiến đấu. Những tình huống này đều chứng minh —— Vấn Tiên Cung xảy ra chuyện, ba người Vũ Dương rất có thể bị bắt, thậm chí bị giết. Vù vù vù! Chiến thuyền tới gần, kinh động quân sĩ và cường giả trong Thiên Hà Thành, từng đội võ giả lên cao, còn có từng luồng thần niệm cường đại quét qua. Thiên Hà Hội hiện tại có địa bàn rất lớn, trước mắt đa số cường giả đều ở Hổ Nha Sơn, nhưng bên này là ổ của bọn họ, tự nhiên sẽ không buông bỏ, có hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trấn giữ. Một đội quân sĩ bay tới, muốn chặn lại chiến thuyền, hỏi thăm một phen. Nhưng Tiểu Bạch nhìn thấy bộ dạng đầy sát khí của Lục Ly thì tâm trạng cũng kém theo, hắn lạnh lùng quát một tiếng nói: - Đụng bay bọn họ! Cường giả điều khiển chiến thuyền không dám cãi lệnh của Tiểu Bạch, hơn nữa chỉ là trên trăm quân sĩ bình thường, giết rồi thì có sao? Thế là tốc độ điều khiển chiến thuyền bỗng tăng lên, chớp mắt đụng vào trong quân đội. Ầm ầm ầm! Tốc độ chiến thuyền quá nhanh, đám quân sĩ đều phản ứng không kịp, thoáng chốc có mười mấy quân sĩ bị đụng bay, quân sĩ khác lần lượt công kích, đáng tiếc chiến thuyền có phòng ngự rất mạnh, công kích của bọn họ không phá mở được vòng bảo hộ. - Hừ! Một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đứng trên sàn thuyền hừ lạnh một tiếng, cảm giác giống như tiếng sét giữa trời xanh, quân sĩ xung quanh cảm thấy linh hồn đau nhức, nổ đầu té xuống. Vù vù vù! Thiên Hà Thành sôi chảo dầu, có mấy vạn quân đội đóng giữ bên này, thoáng chốc cùng bay lên. Hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng bay lên, như gặp kẻ địch lớn. Chiến thuyền mở ra vòng bảo hộ, võ giả bình thường không tra xét được tình huống bên trong. Hai chí cường giả cảm ứng được trong chiến thuyền có sáu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Quan trọng nhất là chiến thuyền này cấp bậc phi thường cao, không phải siêu cấp thế lực thì không thể sở hữu nó. Hai cường giả cứng da đầu bay đến trước thành trì, một lão già trầm giọng quát: - Chư vị, nơi này là Thiên Hà Hội, lão phu là tứ trưởng lão của Thiên Hà Hội. Thiên Hà Hội ta phụ thuộc thế lực Tất tộc, chư vị đến Thiên Hà Thành có chuyện gì quan trọng? Chiến thuyền đậu cách thành trì mấy chục dặm, vòng bảo hộ đóng kín, lộ ra nhóm Lục Ly, Tiểu Bạch đứng ở sàn thuyền. Một đám cường giả và quân sĩ quét qua, có chút mơ hồ, đám cường giả này rất xa lạ, chỉ có cấp Đế hậu kỳ kia trông hơi quen. Thiên Hà Hội dù sao là tiểu thế lực, đối với bọn họ thì Đông Cảnh Chi Vương quá mức xa xôi, cho nên không chú ý nhiều. Có lẽ từng có võ giả thấy tranh vẽ của Tiểu Bạch, nhưng trong một chốc không phản ứng lại. Đông Cảnh thiếu chủ làm sao có thể chạy đến chỗ khỉ ho cò gáy của bọn họ? Tiểu Bạch không nói chuyện, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai cường giả, nhóm Vũ đại nhân thì nhìn Lục Ly. Lục Ly hít một hơi thật sâu, mở miệng hỏi: - Võ giả của Vấn Tiên Cung đi đâu rồi? Xoẹt xoẹt xoẹt! Câu hỏi của Lục Ly khiến hai cường giả, rất nhiều Thánh Hoàng hoàn toàn thay đổi sắc mặt, đám cường giả này là minh hữu của Vấn Tiên Cung? Muốn báo thù cho Vấn Tiên Cung? Từ khi nào Quỷ Vấn quen nhiều chí cường giả như vậy? Tứ trưởng lão của Thiên Hà Hội con ngươi lấp lóe mấy vòng, nói: - Vấn Tiên Cung đã chuyển đi, không ở Thiên Hà Thành, không liên quan gì với Thiên Hà Hội chúng ta. - Chuyển đi đâu? Giọng của Lục Ly lạnh hơn, nhìn biểu cảm trên mặt hai cường giả Thiên Hà Hội thì đã cảm giác được không ổn, tự nhiên sẽ không tín lời vớ vẩn đó. - Tu La Thành! Tứ trưởng lão quyết định tiếp tục nói dối, hắn nói: - Vấn Tiên Cung trèo cành cao, bọn họ không thèm quan tâm Thiên Hà Hội ta nữa, các ngươi đi Tu La Thành tìm bọn họ đi. Tứ trưởng lão quyết định tạm lừa nhóm Lục Ly, chờ nhóm Lục Ly lại đến tìm thì bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng, hiện tại trong thành không có nhiều cường giả, không đánh lại nhóm Lục Ly, tứ trưởng lão không muốn đấu cứng. Lục Ly rống to: - Nhảm nhí! Khi tứ trưởng lão nói câu đó thì nhiều quân sĩ ở phía sau lộ vẻ mặt ngạc nhiên, rõ ràng là nói dối. Lục Ly cũng không muốn nhiều lời, lạnh giọng nói: - Ta tên Lục Ly, phía trước đã góp sức cho Vấn Tiên Cung, từng ở Thiên Hà Thành một thời gian. Cho nên ngươi đừng nói mấy lời vớ vẩn đó lừa ta, nói cho ta biết tình huống của Vấn Tiên Cung thì ta còn nghĩ chút tình xưa. - Lục Ly? - Thì ra là hắn, hèn gì thấy quen mặt như vậy, lúc trước ta gặp hắn rồi! - Ai thế? Nổi tiếng lắm à? - Hỏi nhảm, là hắn làm ra chiến trận của Vấn Tiên Cung... Quân sĩ ở phía dưới sôi trào, tuy Lục Ly ở đây không lâu, về sau thường thì ít khi gây chú ý, còn biến mất nhiều năm như vậy, nhưng vẫn có võ giả từng gặp hắn, giờ phút này đều tỉnh ngộ lại. - Là hắn? Tứ trưởng lão giật nảy mình, âm thầm có chút đau đầu. Chẳng lẽ Lục Ly muốn giúp Vấn Tiên Cung đối phó Thiên Hà Hội? Tuy Lục Ly mang theo năm chí cường giả trở về, nhưng vậy thì sao? Thế lực của Thiên Hà Hội bây giờ đã khác xưa, có năm, sáu tiểu thế lực dưới tay, có tổng cộng mười bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Tứ trưởng lão trầm ngâm giây lát, nghĩ đến Thiên Hà Hội gần đây ôm chân một trưởng lão thực quyền của Tất tộc, sống lưng cũng thẳng hơn, lạnh lùng nói: - Lục Ly, nếu ngươi đã rời khỏi Vấn Tiên Cung thì tại sao còn muốn quản việc của Vấn Tiên Cung làm gì? Vấn Tiên Cung đã làm phản, hiện tại là kẻ địch của Thiên Hà Hội ta. Nếu ngươi muốn giúp Vấn Tiên Cung đó là đối địch với Thiên Hà Hội ta, Thiên Hà Hội ta là thế lực phụ thuộc của Tất tộc, chống đối Thiên Hà Hội ta là chống đối Tất tộc... - Ngậm miệng!
Chương 4582 Bàn Long Sơn Mạch
Sắc mặt Lục Ly hoàn toàn đen, Vấn Tiên Cung làm phản? Phải chăng tất cả võ giả của Vấn Tiên Cung đều bị giết? Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch đã chết? Nghĩ đến đây, trên người Lục Ly dâng trào sát khí, nếu Vũ Dương chết thì hắn trở về Thiên Loạn Tinh Vực biết ăn nói thế nào với Vũ gia? Ánh mắt Lục Ly như lưỡi dao quét qua, lạnh lùng quát: - Ta chỉ hỏi ngươi, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch của Vấn Tiên Cung đã chết hay chưa? Nói thật lòng, tứ trưởng lão cũng không biết ba người này chết hay chưa, bọn họ đóng giữ bên này, việc truy bắt Vấn Tiên Cung do những trưởng lão khác phụ trách, cũng không có tin tức truyền về. Cho nên tứ trưởng lão trầm ngâm giây lát, nói: - Không thể trả lời, lão phu khuyên các ngươi thành thật một chút, nếu không thì... - Rất tốt! Lục Ly không kiềm được nữa, trực tiếp thả ra vô ngân đạo, thân thể biến mất ở giữa không trung. Sau khi hắn tiềm ẩn thì nhóm Vũ đại nhân còn không phát hiện được, chớ nói chi hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Thiên Hà Hội. Oong! Giây tiếp theo, Lục Ly đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hai trưởng lão Thiên Hà Hội, người hắn bốc cháy lửa, chẳng những lửa đen dâng lên mà còn có chất lỏng kịch độc. Giọng nói lạnh băng của Lục Ly vang lên: - Nếu không thể trả lời, vậy về sau các ngươi đừng nói chuyện nữa! - A!!! Lục Ly đánh bất ngờ, tuy phút cuối hai chí cường giả này phản ứng lại, cảm giác được nguy cơ trí mạng. Nhưng Lục Ly xuất hiện im hơi lặng tiếng, vừa đi ra đã phun lửa đen ập đến, chớp mắt bao bọc bọn họ vào, cho nên hai trưởng lão này căn bản trốn không thoát, thoáng chốc bị lửa cuốn lấy. Hai trưởng lão lăn lộn, thân thể bị đốt cháy với tốc độ mắt thường trông thấy, bọn họ kinh khủng muốn trốn đi, nhưng lửa đen bá đạo, bọn họ mới bay ra mấy chục dặm đã bị đốt chết. Rầm! Hai xác chết rớt mạnh xuống, lửa màu đen còn bao phủ bọn họ, rất nhanh bị đốt thành đốm lửa, không chừa mẩu xương. Bởi vì lửa quá khủng bố, xung quanh thành đất khét. - Ôi mợ, lão đại dữ dội! Tiểu Bạch nuốt nước miếng, trong mắt bắn ra tia sáng bạo ngược, vung mạnh tay nói: - Còn ngẩn ra làm cái gì? Tất cả giết cho ta! Mệnh lệnh của Tiểu Bạch là thánh chỉ đối với nhóm Vũ đại nhân, càng miễn bàn chỉ là đồ sát mấy vạn quân sĩ bình thường thôi, cho nên mấy chí cường giả lần lượt ra tay, thoáng chốc quét ngang một mảng lớn. Chờ Lục Ly phản ứng lại thì mấy vạn quân sĩ đã bị giết hơn một nửa, sức chiến đấu của nhóm Vũ đại nhân mà giết quân sĩ bình thường đó là giết gà dùng đao mổ trâu, quá dễ dàng. Lục Ly phất tay với Tiểu Bạch: - Đủ rồi! Tiểu Bạch bản năng chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, có lẽ vì từ nhỏ đã nghe lời của hắn. Tiểu Bạch quát một tiếng, nhóm Vũ đại nhân bay về. Vù vù vù! Trong thành còn lại hơn hai vạn quân sĩ có hơn phân nửa đã sớm bay tứ tán, Lục Ly mặc kệ đám quân sĩ bình thường, thần niệm của hắn quét qua khóa chặt mấy Thánh Hoàng, thân thể bay đến trước mấy Thánh Hoàng này. - Đại nhân tha mạng, tha mạng... Mấy Thánh Hoàng sợ tới mức suýt chút hồn phi phách tán, hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều bị Lục Ly giây giết, bọn họ không có chút ý định chống cự và chạy trốn, chỉ có thể cầu xin tha thứ. Lục Ly lạnh lùng nói: - Trả lời mấy câu hỏi của ta thì ta thả các ngươi đi! Mấy Thánh Hoàng kia nhìn nhau một cái, một Thánh Hoàng cắn răng nói: - Mời đại nhân hỏi, chúng ta biết gì sẽ nói hết. Bọn họ làm như vậy là phản bội Thiên Hà Hội, nhưng võ giả trong Tiên Vực thường thì mức độ trung thành với thế lực là có hạn. Chỉ cần có thể sống tiếp, bọn họ có thể bỏ xứ đi xa, tìm kiếm thế lực khác mà gia nhập, Thiên Hà Hội có thể làm gì được họ? Lục Ly hỏi thẳng: - Cẩn thận kể rõ tình huống của Vấn Tiên Cung. Một Thánh Hoàng ngẫm nghĩ, bắt đầu kể ra, từ mấy năm trước bắt đầu chèn ép đến trước đó Vấn Tiên Cung làm phản, tin tức mới nhất nghe được về bọn họ, kể hết ra. - Bị truy sát? Mắt Lục Ly lấp lóe, trầm ngâm giây lát hỏi: - Tin mới nhất có nói về nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên đã bị giết hoặc là bị không? - Không biết! Thánh Hoàng kia lắc đầu, nói: - Chúng ta chỉ trấn thủ bên này, không lo việc truy bắt nên không rõ tình huống. Nếu đại nhân muốn lấy tình báo mới nhất thì phải đi Nha Hổ Sơn, hoặc là trực tiếp đi chỗ Bàn Long Sơn Mạch. Lục Ly hỏi: - Có bản đồ quanh đây không? Thánh Hoàng kia lập tức lấy bản đồ ra. Lục Ly lạnh lùng nói: - Ta thu các ngươi vào Thần Khí không gian, không cần chống cự. Nếu tình báo của các ngươi không làm lỗi, ta bảo chứng thả các ngươi, nếu báo sai quân tình, vậy đừng trách ta. Lục Ly lấy ra Thần Khí không gian, mấy Thánh Hoàng bất đắc dĩ thở dài, ngoan ngoãn bị Lục Ly thu vào. Lục Ly bay tới chỗ nhóm Tiểu Bạch, trầm giọng quát: - Tiểu Bạch, đi Bàn Long Sơn Mạch một chuyến! - Đi! Tiểu Bạch vung tay lên, một chí cường giả lấy ra chiến thuyền, nhóm Lục Ly lập tức phá không mà đi, rất nhanh biến mất ở chân trời hướng tây nam. Bên này còn có một ít quân sĩ, vừa rồi không dám rời đi, sợ chọc giận nhóm Tiểu Bạch, Lục Ly. Giờ phút này thấy nhóm Lục Ly rời khỏi, đám quân sĩ mới như trút được gánh nặng. Phương xa còn có quân sĩ bay về, rất nhanh vô số pháp trận truyền tin phát sáng, đưa tin ở đây đến Loạn Dương Thành, truyền đi Hổ Nha Sơn. Chỉ nửa canh giờ sau, hội trưởng Thiên Hà Hội đã nhận được tin tức, hắn giận tím mặt, hắn còn có chút ấn tượng với Lục Ly, năm đó muốn đào Lục Ly qua hội, đáng tiếc Lục Ly không nể tình. Nhưng không ngờ Lục Ly biến mất mấy năm trở về? Còn mang theo năm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? Bản thân hắn cũng đạt đến cấp bậc này? Những việc này không phải mấu chốt, mấu chốt là Lục Ly xuống tay quá ác, một hơi diệt hai trưởng lão của bọn họ. Điều này khiến hội trưởng Thiên Hà Hội nổi giận không thôi. Thiên Hà Hội nay đã khác xưa, Thiên Hà Hội bây giờ nhìn khắp Nam Cảnh có thể xếp vào thế lực thượng đẳng. Đặc biệt là bọn họ gần đây ôm chân Tất tộc, khiến hội trưởng Thiên Hà Hội tự tin nhiều hơn.
Chương 4583 Bàn Long Sơn Mạch (2)
Nếu không có Tất tộc âm thầm ủng hộ thì sao hội trưởng Thiên Hà Hội có thể dễ dàng đánh hạ Hổ Nha Sơn? Thiên Hà Hội khuếch trương thuận lợi như thế cũng là kết quả Tất tộc ngầm chấp thuận, nếu không thì cho Thiên Hà Hội một trăm lá gan cũng không dám không kiêng nể gì như thế. Cho nên Lục Ly mang theo mấy cường giả trở về, hội trưởng Thiên Hà Hội không quá để bụng, chỗ bọn họ cộng lại có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn tùy thời có thể mời được mười mấy ngoại viện. Nếu đi Tất tộc cầu viện có thể điều thêm mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, không khó khăn gì. Vốn đại cục đã định, hiện tại Lục Ly như cục rắc rối ngáng đường. Hội trưởng Thiên Hà Hội bay tới bay lui trong thành bảo, suy xét một nén hương sau, hắn hạ lệnh, hắn sẽ tự mình đi Bàn Long Sơn Mạch, không mang quân đội, chỉ mang mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Hắn chống mắt nhìn xem con rồng Lục Ly làm sao đè được rắn độc địa phương như hắn. Sắp xếp bố trí một canh giờ, một chiếc chiến thuyền từ trong Hổ Nha Sơn bay lên, hội trưởng Thiên Hà Hội mang theo mười chí cường giả bay nhanh về phía nam. Tốc độ của nhóm Lục Ly rất nhanh, chiến thuyền kia là chiến thuyền đứng đầu, chỉ mất hơn nửa ngày bọn họ đã đến Bàn Long Sơn Mạch. Đây là một mảnh sơn mạch rất lớn, chiếm diện tích mấy trăm ức dặm, bên trong địa hình rắc rối phức tạp, còn có rất nhiều di tích, tiên thú, một số pháp trận thần văn cường đại còn sót lại. Đây là nguyên nhân nhóm Quỷ Vấn trốn vào đây, ở chỗ này càng lợi cho chạy trốn. Đến bên này, Lục Ly không biết đi đâu tìm nhóm Vũ Dương, hắn chỉ có thể khiến chiến thuyền bay trên cao, thần niệm của đám cường giả sư tầm bốn phía. - Có dấu vết chiến đấu! Mới đi vào Bàn Long Sơn Mạch không lâu, nhóm Lục Ly liền phát hiện dấu vết chiến đấu, còn nhìn thấy một ít xác chết. Thông qua xác chết phán đoán người chết chưa lâu, chỉ khoảng mười ngày, nửa tháng. Xem ra mấy Thánh Hoàng kia không nói dối, cường giả của Vấn Tiên Cung quả thực trốn vào nơi này. Nếu có dấu vết thì dễ giải quyết hơn nhiều, chiến thuyền theo dấu vết một đường truy tung qua, mất nửa ngày, Lục Ly đột nhiên thay đổi sắc mặt, giật mình kêu lên: - Chí cường giả của Vấn Tiên Cung? Bên dưới có dấu vết chiến đấu kịch liệt, một mảnh núi lớn đều bị đánh ra một vực sâu, trong một vực sâu, Lục Ly phát hiện một cái xác không đầu. Xác mới chết không lâu, chỉ cỡ một, hai ngày, Lục Ly thấy một tấm lệnh bài trên người cái xác, hắn mơ hồ có chút ấn tượng với lệnh bài kia. Cái xác không đầu tuy đã chết nhưng còn phát ra hơi thở cường đại, Lục Ly cảm ứng được là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Vấn Tiên Cung chỉ có ba cung chủ, nghe nói đã chết một người, vậy đây là ai? - Quỷ Vấn? Lục Ly đột nhiên nhớ đến điều gì, sắc mặt lại lần nữa trở nên nhợt nhạt một ít, hắn nhớ đến lệnh bài kia từng đeo trên người Quỷ Vấn. Đại cung chủ của Vấn Tiên Cung cũng chết, nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên còn sống nổi không? - Đuổi theo! Lục Ly trầm ngâm giây lát, hét to: - Quỷ Vấn chết đi không bao lâu, xung quanh không có quân sĩ của Vấn Tiên Cung, chứng minh quân sĩ Vấn Tiên Cung khác chạy trốn, chúng ta có cơ may đuổi kịp! Chiến thuyền phá không mà đi, chúng cường giả đều gắng hết sức tra xét. Hốc mắt Lục Ly ửng đỏ, hắn lạnh giọng lẩm bẩm: - Vũ Dương, Thiên Thiên, các ngươi không thể chết. Nếu các ngươi thật sự xảy ra chuyện, ta thề sẽ chém tận giết tuyệt toàn bộ võ giả của Thiên Hà Hội, báo thù cho các ngươi! Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch còn chưa chết, Quỷ Vấn dùng cái chết của mình bám giữ đại quân truy sát, sáng tạo cơ hội trốn thoát nửa ngày cho bọn họ. Giờ phút này bọn họ sắp chạy ra Bàn Long Sơn Mạch, chỉ cần rời khỏi Bàn Long Sơn Mạch, bay về phía tây nam nửa ngày là có thể đến Đào Nguyên Thành. Thành chủ Đào Nguyên Thành năm xưa có chút giao tình với Quỷ Vấn, nếu chịu nhận bọn họ thì ít nhất có thể chặn đứng một khoảng thời gian. Thiên Hà Hội mới vừa chiếm địa bàn của Hổ Nha Đường, cũng cần thời gian tiêu hóa đúng không? Bọn họ sẽ có thời gian thở dốc, đến lúc đó từ từ tính tiếp. - Đại ca chết rồi... Ngọc phù bản mệnh trong tay tam cung chủ vỡ vụn, trong lòng hắn một mảnh đau buồn giận dữ, nhưng không thể lộ ra ngoài mặt. Trong lòng hắn vào thời khắc này rất là mê mang, Quỷ Vấn chết rồi, hắn còn có thể sống tiếp sao? Hắn không có giao tình với thành chủ Đào Nguyên Thành, qua đó rồi liệu người ta có chịu nhận bọn họ không? Tam cung chủ thậm chí quyết định muốn bỏ lại tất cả võ giả, chạy trốn một mình. Dựa vào sức của mình hắn sao có thể đối kháng Thiên Hà Hội? Thế lực Đào Nguyên Thành không quá cường đại, có thể chịu đựng áp lực từ Thiên Hà Hội không? Núi xanh còn đó, không lo không củi đốt! Chỉ cần sống thì rồi sẽ có cơ hội báo thù, nếu hắn chết thì mọi thứ vô nghĩa. Trong lòng hắn có chút dao động, trong đầu còn có một ý niệm vụt qua, đó là cưỡng bức thu Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch vào trong Thần Khí không gian, như vậy cơ hội chạy trốn sẽ tăng lên nhiều. - Không được!!! Tam cung chủ nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ này, Thiên Hà Hội không bắt lấy ba người kia thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua, hắn chạy trốn tới bất cứ nơi nào đều sẽ bị một đường truy sát, đến lúc đó cũng là một con đường chết. - Giết ba người đó? Ta không có được thì cũng sẽ không cho Thiên Hà Hội có được? Trong đầu tam cung chủ thoáng qua một suy nghĩ, giết ba người, hắn rời đi là xong, chắc Thiên Hà Hội sẽ không đuổi theo chó nhà có tang như hắn đâu? Dù sao hắn không trọng yếu. - Thôi... Tam cung chủ rất nhanh lại lắc đầu, đại cung chủ, nhị cung chủ vì bảo hộ ba người đều hy sinh. Nếu hắn làm như vậy thì hai vị cung chủ chết uổng phí, ở trên trời có linh thiêng cũng khó yên nghỉ. - Liều một phen, đi Đào Nguyên Thành thử xem sao! Cuối cùng hắn hạ quyết tâm, vẫn đi Đào Nguyên Thành thử xem, dù chết thì hắn cũng cố gắng xứng đáng với hai vị cung chủ. Hắn trầm giọng quát lên: - Tăng nhanh tốc độ, kẻ địch tùy thời có thể đuổi theo!
Chương 4584 Không xen vào
Hắn hơi tăng tốc, vấn đề là hắn tăng tốc vô dụng, gần nghìn người này có một ít Thánh Hoàng sơ kỳ, tốc độ chỉ có thể nhanh như vậy. Trừ phi hắn bỏ lại một số võ giả. Giờ phút này quân tâm, sĩ khí đã tuột xuống mức thấp nhất, nếu tam cung chủ làm như vậy thì Vấn Tiên Cung hoàn toàn tan tác, không biết Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch có chịu đi theo hắn không, cho nên tam cung chủ cố kiên nhẫn mang theo đa số bay đi. - Ài. Vũ Dương khe khẽ thở dài, trong lòng cũng rất là mê mang, hắn cùng Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch đều cảm giác ăn bữa hôm lo bữa mai, tùy thời có thể sẽ chết. Bọn họ biết rõ dù tất cả võ giả Vấn Tiên Cung bị giết, Thiên Hà Hội cũng sẽ không giết ba người. Nhưng hiện tại không giết, không đại biểu về sau không giết, một khi bọn họ đi Thiên Hà Thành, chiến trận hợp kích bị học được thì sẽ là ngày tàn của họ. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch có thể dùng nhan sắc thượng hạng bị một ít cường giả thu vào hậu cung bảo vệ mạng sống, Vũ Dương cũng có thể khuỵu gối đầu vào trưởng lão nào đó của Thiên Hà Hội sống thừa, nhưng tính cách của ba người chịu làm như vậy sao? Cho nên ba người đều phi thường mê mang, giờ phút này trong đầu nhớ một người, nếu có Lục Ly thì bọn họ đã không đau đầu như vậy, chắc chắn Lục Ly có thể mang theo mọi người đi ra khốn cảnh. Lê Hành không chết, chín tinh anh của Tử Thần có sáu người còn sống. Nhóm Lê Hành không một lòng với Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, giờ phút này đều đang tìm cơ hội chạy trốn, mà không phải đi theo ba người chịu chết. Bay hơn một canh giờ sau, bọn họ rời khỏi Bàn Long Sơn Mạch. Tốc độ của họ tăng lên một chút, tam cung chủ vốn có thể lấy ra chiến thuyền, nhưng như vậy mục tiêu quá lớn, rất dễ dàng bị phát hiện. Bọn họ lặng lẽ bay sát mặt đất, luôn tra xét tình huống bốn phía, trong lòng căng thẳng. Nghĩ rằng nếu lát nữa Thiên Hà Hội đuổi theo tới nơi thì hắn phải làm thế nào? Liều mình đánh một trận hay giết Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương rồi chạy trốn? Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ! Đại quân ở phía sau chưa đuổi theo tới, trong lòng tam cung chủ hơi thả lỏng một ít, xem ra Quỷ Vấn bám giữ đủ thời gian cho xảy ra, chắc họ có thể chạy trốn đến Đào Nguyên Thành. - Nhanh hơn chút nữa, bay hơn một canh giờ nữa là đến Đào Nguyên Thành! Tam cung chủ rống to lên, chúng quân sĩ tinh thần hơi phấn chấn, nếu như có thể chạy trốn tới Đào Nguyên Thành có lẽ bọn họ sẽ có cơ hội sống sót. Ít nhất ở trong thành bọn họ cũng rất dễ dàng thừa dịp loạn chạy trốn, đúng không nào? Nửa canh giờ, một canh giờ, một canh giờ rưỡi! Một tòa tiểu thành xuất hiện ở tận cùng tầm mắt, tất cả võ giả lộ nụ cười. Rốt cuộc đến Đào Nguyên Thành, bọn họ tạm thời có thể tránh thoát một kiếp. - Hưm? Tam cung chủ lại phát hiện ra một chút không đúng, bởi vì trong Đào Nguyên Thành mở đại trận hộ thành. Đại trận này lúc bình thường sẽ không mở ra, chẳng lẽ Đào Nguyên Thành nhận được tin tức, trước thời gian chuẩn bị nghênh chiến? Vèo! Bọn họ rất nhanh bay đến bên ngoài Đào Nguyên Thành, đám võ giả đã nhận ra chỗ này mở ra đại trận hộ thành, một màn sáng màu vàng đất bao phủ nguyên tòa thành trì. Trên tường thành có võ giả, chúng quân sĩ dừng lại ở ngoài thành, tam cung chủ khóa chặt một Thánh Hoàng hậu kỳ, nói: - Chúng ta là Vấn Tiên Cung, thỉnh cầu thông báo cho Hạ Bố thành chủ, cứ nói là có đệ của Quỷ Vấn tiến đến bái kiến. - Không cần báo cho! Thánh Hoàng kia phát ra âm thanh vang trong đầu tất cả võ giả: - Thành chủ nhà ta nói Đào Nguyên Thành chúng ta không xen vào chiến tranh giữa các ngươi và Thiên Hà Hội, thỉnh chư vị rời đi! Xoẹt xoẹt xoẹt! Tam cung chủ và đám võ giả tái mặt, nơi này là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của bọn họ, bọn họ vạn dặm xa xôi lại đây nhưng phát hiện cọng cỏ đã mục, không cứu mạng họ được. Vèo! Vào thời khắc này, phía sau có bốn chiến thuyền to lớn xé gió bay tới, chia làm bốn phương hướng, cơ hồ cùng lúc bay tới bao vây võ giả của Vấn Tiên Cung. Trong mỗi chiếc chiến thuyền đều có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn có hơn một nghìn đại quân tinh nhuệ, trên mặt tất cả quân sĩ đều lộ ra vẻ châm chọc, dường như vô thanh cười nhạo bọn họ. - Thiên Vấn! Một tiếng quát như sấm nổ, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rống to: - Các ngươi còn muốn vào Đào Nguyên Thành? Ha ha, bên Tất tộc đã sớm truyền lời lại đây, cho bọn họ một trăm lá gan đều không dám giúp các ngươi. Không chỉ riêng là Đào Nguyên Thành, tất cả thế lực quanh đây đều nhận được Tất tộc truyền lời, cho nên các ngươi không có chỗ trốn, ai cũng không giúp được các ngươi! Xôn xao! Đám quân sĩ Vấn Tiên Cung sôi trào, trong mắt đều là kinh hoàng, hoàn toàn mất bình tĩnh. Thậm chí có quân sĩ đều muốn cúi người quỳ xuống đầu hàng, nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương lộ vẻ tuyệt vọng. - Thiên Vấn! Chí cường giả kia lại hét to: - Hội trưởng nhà ta nghĩ tình ngươi là thiên tài không kém, chỉ cần ngươi đầu hàng, chúng ta vẫn cho ngươi một chức vị trưởng lão. Võ giả Vấn Tiên Cung khác cũng giống như vậy, chỉ cần đầu hàng thì vẫn là đệ tử tinh anh của Thiên Hà Hội ta. Nếu các ngươi ngoan cố chống lại đến cùng thì bên ngoài Đào Nguyên Thành sẽ là nơi vùi thây của các ngươi! Thiên Vấn và hai vị cung chủ không phải huynh đệ ruột nhưng thân hơn máu mủ. Ba người cùng nhau mấy vạn năm, Thiên Vấn luôn gọi hai người là đại ca, nhị ca. Quỷ Vấn và nhị cung chủ đều chết trong tay Thiên Hà Hội, Thiên Vấn sẽ đầu hàng hướng Thiên Hà Hội sao? Đáp án là phủ định! Mắt Thiên Vấn đỏ ngầu, trong đầu không còn ý nghĩ nào khác ngoài: Dù hôm nay chết ở đây cũng liều mạng đánh một trận. Hôm nay chết mười mươi, Thiên Vấn không nóng nảy nữa, nếu làm gì đều phải chết, vậy hắn sẽ nghĩ cách kéo một số võ giả làm đệm lưng, nếu kéo luôn một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn chết chung thì trọn vẹn. Thiên Vấn trầm ngâm giây lát, sắc mặt chậm rãi dịu uống, hắn khép mắt lại hít một hơi thật sâu, mở miệng nói: - Phục Mạc, lời của ngươi có thể đại biểu hội trưởng của các ngươi không? - A?
Chương 4585 Cầu chết
Bốn trưởng lão của Thiên Hà Hội sửng sốt, bọn họ vốn cho rằng Thiên Vấn chắc chắn sẽ liều mình chiến một trận, hoặc liều chết một phen, hoặc là chạy trốn, nhưng không ngờ Thiên Vấn có ý đầu hàng? Bọn họ không ôm kỳ vọng quá lớn vào việc Thiên Vấn đầu hàng, nguyên nhân bọn họ nói câu vừa rồi chẳng qua muốn cho nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương đầu hàng. Ba người này là bảo bối, bọn họ không muốn khiến ba người này nhận được thương tổn, nếu không thì đám võ giả Vấn Tiên Cung đã chết từ nửa tháng trước rồi. Nếu Thiên Vấn muốn đầu hàng, bọn họ tự nhiên cũng muốn tiếp thụ. Hiện tại Thiên Hà Hội có địa bàn lớn, cường giả dưới tay tự nhiên là càng nhiều càng tốt, như vậy Thiên Hà Hội mới có thể càng lúc càng cường đại. Thánh Hoàng bình thường không sao cả, sức chiến đấu của Thiên Vấn không kém. Trưởng lão của Thiên Hà Hội, Phục Mạc gật đầu, nói: - Lần này trước khi đến, hội trưởng đã cho ta toàn quyền xử lý. Cho nên Thiên Vấn, ngươi không cần lo lắng, ngươi ở trong Thiên Hà Thành lâu như vậy, ngươi cũng biết hội trưởng của chúng ta lòng dạ rộng rãi, bao dung như biển, chỉ cần ngươi lại đây, chắc chắn có vị trí trưởng lão. - Lòng dạ rộng rãi? Thiên Vấn trong lòng cười lạnh, nếu thật sự lòng dạ rộng rãi thì tại sao không chứa được một Vấn Tiên Cung? Toàn là nói nhảm nhí. Mặt ngoài Thiên Vấn vờ như rối rắm, trầm ngâm thời gian một nén hương mới nói: - Ta muốn chức vị trưởng lão thực quyền, nếu không thì thà cá chết lưới rách. Thiên Vấn thốt ra lời này, đám trưởng lão bên Thiên Hà Hội đều thở phào một hơi, các quân sĩ Vấn Tiên Cung cũng như trút được gánh nặng. Chỉ cần Thiên Vấn nguyện ý đầu hàng thì chuyện khác đều dễ nói. Bây giờ cho Thiên Vấn chức trưởng lão thực quyền thì sao nào? Chờ về sau có thể từ từ điều chỉnh. Quan trọng nhất là Thiên Vấn đầu hàng, vậy là Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương an toàn, chỉ cần được đến ba bảo bối này, thứ khác không quan trọng. Nhiều võ giả Vấn Tiên Cung sớm muốn đầu hàng, không đầu hàng thì phải chết, đi theo lão đại nào mà chẳng được? Vấn Tiên Cung không có tiền đồ, đi theo Thiên Hà Hội lại như thế nào? Thật sự không được thì về sau lén chuồn ra, đi thế lực khác phát triển là xong. Vì vậy Phục Mạc gật đầu, nói: - Không có vấn đề, điểm này hội trưởng cũng ủy quyền cho ta, Thiên Vấn, ngươi nên biết ta có quyền hạn nhất định ở Thiên Hà Hội, ta có thể bảo chứng điểm này. - Tốt! Thiên Vấn nhẹ gật đầu, chắp tay hướng các quân sĩ ở sau lưng: - Chư vị, Vấn Tiên Cung ta vô năng, liên lụy chư vị. Từ hôm nay Vấn Tiên Cung giải tán. Các ngươi nguyện ý theo ta đầu vào Thiên Hà Hội thì đứng bên trái, không muốn thì đứng bên phải. Ta không thể cho các huynh đệ quá nhiều bảo chứng, ta chỉ có thể bảo chứng chỉ cần Thiên Vấn này sống một ngày thì sẽ không khiến mọi người chịu khổ trong Thiên Hà Hội. Vèo! Rất nhiều võ giả, bao gồm nhóm Lê Hành lập tức đi bên trái, ai cũng không muốn chết, đứng ở bên phải chắc chắn chết ngay, không có võ giả ngốc như vậy. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương liếc nhau, trong mắt ba người đều có chút bất đắc dĩ, không ngờ rằng Thiên Vấn đầu hàng? Bọn họ ngược lại không sao cả, không có thù hận quá sâu với Thiên Hà Hội. Đã chết mấy công tử, tiểu thư đến từ Tử Thần, nhưng không có quan hệ tốt với ba người, hai quân giao chiến có điều thương vong không thể tránh được. Vũ Dương, Loan Tịch bay về phía trái, Mạc Thiên Thiên lại có chút do dự, không phải nàng không muốn hành động theo số đông, nàng chỉ cảm giác Thiên Vấn có chút kỳ lạ. Theo như nàng hiểu biết Thiên Vấn, hắn không nên hèn nhát như vậy. Hai đại ca đều bị giết, còn làm chó cho kẻ thù? Đây không phải tính cách của Thiên Vấn. - Thiên Thiên! Vũ Dương nhìn thấy Mạc Thiên Thiên không động, vội vàng kêu một tiếng. Mạc Thiên Thiên tỉnh ngộ lại đây, bất đắc dĩ đi theo bay về phía trái. Quân sĩ còn lại đều đi bên trái, đều nguyện ý đầu hàng. - Tốt! Phục Mạc cười tươi, nhìn quét võ giả của Vấn Tiên Cung, dừng lại trên người Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương lâu vài giây, hắn gật đầu nói: - Chư vị đều là tinh anh, phía trước đánh vì chủ của mình là điều khó tránh khỏi, về sau là người một nhà, bổn tọa có thể bảo chứng với chư vị, tuyệt đối sẽ cho các ngươi đãi ngộ tốt nhất. Miễn là có tài thì tuyệt đối không bị mai một trong Thiên Hà Hội. Câu nói sau cùng rõ ràng là nói cho Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương nghe, võ giả Vấn Tiên Cung khác đều như trút được gánh nặng, có thể sống là chuyện tốt, có tiền đồ hay không thì về sau tính tiếp. - Toàn bộ nghe lệnh, đều tự phong Nguyên Lực, nhẫn không gian cũng phong ấn luôn, giải trừ sức chiến đấu, chờ đợi Phục Mạc đại nhân sai khiến! Thiên Vấn trầm giọng quát một tiếng, sau đó lấy ra nhẫn không gian của chính mình ném hướng Phục Mạc, trên người lóe tia sáng, phong ấn Thần Đan của mình, hắn quỳ một gối xuống nói: - Phục Mạc đại nhân, Thiên Vấn quy hàng! Thiên Vấn giao luôn nhẫn không gian, còn tự phong Nguyên Lực, đây là hoàn toàn biểu thị ý quy hàng, giao sống chết của chính mình cho Phục Mạc. - Không cần như vậy, không cần như vậy! Phục Mạc cười tủm tỉm khoát tay nói: - Thiên Vấn huynh đệ, thỉnh dẫn dắt bọn họ đi chiến thuyền bên trái trước, theo chúng ta về Hổ Nha Sơn, sau khi trở lại hội trưởng sẽ phong thưởng riêng. Trưởng lão trên chiến thuyền bên trái mang theo các quân sĩ bay xuống, để trống thuyền. Thiên Vấn khom người nói: - Tuân lệnh, tất cả lên chiến thuyền! Nhóm Vũ Dương theo Thiên Vấn bay về phía chiến thuyền. Phục Mạc đột nhiên mở miệng nói: - Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, xin mời ba vị lên chiến thuyền của bổn tọa, có chút chuyện muốn thương lượng với ba vị. Ba người Vũ Dương ngẩn ra, ánh mắt bản năng nhìn về phía Thiên Vấn. Thiên Vấn xua tay nói: - Hiện tại chúng ta đều là Thiên Hà Hội, các ngươi về sau đều phải nghe mệnh lệnh của chư vị đại nhân, mau qua đi. Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương đành bay qua bên kia, nhóm Phục Mạc thấy hết, bốn trưởng lão Thiên Hà Hội cười càng tươi. Thiên Vấn chịu giao luôn ba người này, xem ra là thật lòng quy hàng. Nhóm Vũ Dương bay tới, ba người khom người vái chào.
Bình luận facebook