• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 4561-4565

Chương 4561 Có thể đi khắp thiên hạ (2)
Không cần hoài nghi, Thánh Hoàng và cấp Đế đang đánh nhau ở phía dưới căn bản không phát hiện được hắn, Lục Ly thậm chí xuyên qua giữa hai Thánh Hoàng mà bọn họ không có bất cứ cảm giác, Lục Ly chỉ cần tránh đi công kích của võ giả là được. Hắn dễ dàng xuyên qua chiến trường, nhưng hắn không thỏa mãn, mà là vòng về, đi vòng quanh trong chiến trường. Thân thể của hắn giống như là một làn gió, chợt trái chợt phải, tùy ý thức, tốc độ cũng đạt đến cực độ, hắn dễ dàng tránh thoát công kích của Thánh Hoàng bình thường. Lục Ly thật sự thử nghiệm xem hai chí cường giả có thể phát hiện ra hắn không, nếu không phát hiện được thì vô ngân đạo này thật sự lợi hại, hắn cũng có thể tung hoành Tiên Vực, căn bản không sợ võ giả bình thường truy sát. Có lẽ vì chiến đấu trên trời rất kịch liệt, hoặc là hai cường giả ở trên cao không quan tâm chiến đấu bên dưới, Lục Ly lòng vòng trong chiến trường nửa canh giờ mà chí cường giả trên cao không vươn thần niệm xuống. - Liều! Lục Ly cắn răng, thân thể hóa thành luồng gió bay lên trên, dù sao hai chí cường giả ở trên đang đánh túi bụi, hai bên giằng co, cho dù phát hiện ra hắn thì hắn cũng có thể lập tức đi vào Pháp Giới, sau đó chạy trốn. Lục Ly không dám đến quá gần, bay lên giữa không trung, cách hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn mấy nghìn dặm, xoay quanh hai cường giả, hai cường giả dường như căn bản không thấy được hắn, vẫn đang đánh nhau kịch liệt. Lục Ly đến gần một, hai nghìn dặm thì không dám tiếp tục tới gần, công kích của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rất khủng bố, với sức phòng ngự của hắn chưa thể chịu đựng nổi. Lục Ly tiếp tục vòng quanh, nhưng hai chí cường giả vẫn không nhìn hắn. Hắn suy nghĩ một hồi thả ra một lũ sát ý bao phủ hai chí cường giả. - Hưm? Hai chí cường giả cùng quét mắt hướng bên này, trên mặt tràn ngập đề phòng. Lục Ly thu sát ý lại, thân thể như làn gió bay xuống bên dưới mé trái, mắt vẫn luôn nhìn hai chí cường giả, quan sát biểu cảm của bọn họ. Biểu cảm của hai chí cường giả tràn ngập nghi hoặc, nhìn chằm chằm chỗ Lục Ly vừa đứng, thần niệm cũng tra xét mấy lần, nhưng không phát hiện cái gì. Bọn họ tiếp tục khai chiến, nhưng giữ sức, dường như đều rất cố kỵ, luôn theo dõi bốn phía. - Tuyệt! Trong lòng Lục Ly mừng rỡ, hắn đã có thể hoàn toàn xác định, vô ngân đạo quả nhiên là đại đạo nghịch thiên, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều không cảm ứng được. Hắn vẫn chưa hoàn toàn tham ngộ, chờ tham ngộ thấu rất có thể cường giả Đại Viên Mãn đều không phát hiện được hắn. - Có thể đi khắp thiên hạ! Lòng Lục Ly dâng lên hào tình ngút trời, hắn tin tưởng giờ phút này mình là một trong những thích khách mạnh nhất trong Tử Thần, Đầu Sỏ bình thường đều không sánh bằng hắn. Có được vô ngân đạo, hắn có thể dễ dàng lẻn tới gần cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, lập tức phóng lửa hoặc là Hủy Diệt Thần Dịch đánh lén, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hiện tại hắn có thể giây giết một ít cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Bất luận sức chiến đấu tổng thể, chỉ bàn về thuật tiềm hành thi ước chừng hắn đã vượt qua tất cả Tử Thần! - Lại đi thử xem! Lục Ly bình tĩnh cảm xúc, tiếp tục bay lên trên, từ xa thả ra sát ý rồi rời đi ngay. Sắc mặt của hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn lại thay đổi, hai bên ngừng đánh nhau, trong mắt tràn ngập giật mình. Lục Ly bỗng nổi lên ác thú vị, bay tới bên trên hai chí cường giả, hơi lạnh lùng hừ một tiếng, theo sau lập tức tiềm đi. Tiếng hừ mũi giống như là tiếng sét giữa trời xanh, làm hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sợ tới mức lông tơ đều dựng lên. Có thể im hơi lặng tiếng ẩn nấp ở bên cạnh nhưng bọn họ không cảm giác được? Ở trong lòng bọn họ chỉ có cường giả Đại Viên Mãn mới làm được. Cường giả Đại Viên Mãn này thả ra sát khí, còn hừ lạnh một tiếng, đại biểu cái gì? Đại biểu chí cường giả này khó chịu! - Rút! Một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trầm giọng quát một tiếng, mang theo thuộc hạ kinh hoàng rời đi, rất nhanh trốn mất không còn dấu vết. Chí cường giả còn lại chắp tay hướng trời cao, nói: - Đại nhân thứ tội, chúng ta đi ngay! Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thứ hai cũng mang theo thuộc hạ nhanh chóng rời đi, đám thuộc hạ của họ khó hiểu không ngừng quay đầu nhìn xung quanh. Giữa không trung có gì đâu mà tại sao trưởng lão của bọn họ sợ tới mức thân thể run cầm cập? Hai cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn nghiệm chứng sự nghịch thiên của vô ngân đạo, Lục Ly không xác định tất cả cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn có phải là đều không cách nào xem thấu, nhưng ít nhất chí cường giả bình thường không phát hiện được hắn. Lục Ly tăng tự tin lên nhiều, cảm giác trong thiên hạ không có chỗ nào là không thể đi. Cường giả Đại Viên Mãn sẽ không tự giảm phong độ công kích võ giả bình thường, cho nên trừ phi bản thân Lục Ly tìm cái chết, đi trêu chọc cường giả Đại Viên Mãn. Đến lúc đó dù cường giả Đại Viên Mãn không muốn ra tay cũng sẽ đập chết hắn như ruồi bọ. - Đi! Lục Ly tin tưởng gấp trăm lần, trên mặt lộ nụ cười, thân hình hắn như như gió như bóng, bay qua bay lại trong không trung. Không phải Lục Ly bay lung tung, hắn đang thử nghiệm các cách dùng vô ngân đạo, khiến thân hình trở nên càng thêm lợi hại, tùy theo ý thích. Một đường bay đi, Lục Ly không ngừng luyện tập, thân hình càng thêm biến thái, như quỷ mỵ. Hiện tại hắn có thể xác định một điều, dưới vô ngân đạo, toàn bộ thiên hạ bất cứ Thánh Hoàng nào đều tuyệt đối không phát hiện được hắn, trừ phi có số ít cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn siêu biến thái, những người khác không thể nhìn ra tiềm hành của hắn. Luyện tập hơn mười ngày, Lục Ly đã cực kỳ quen thuộc cách dùng vô ngân đạo, hắn đi vào trong Pháp Giới nghỉ ngơi một ngày, sau khi đi ra trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất bay hướng mạn bắc.
Chương 4562 Chiến trường bắc bộ
Có được vô ngân đạo, hắn đã không còn kiêng kỵ, hắn còn có Đại Đạo Chi Ngân, còn có Pháp Giới. Cho nên dù bị cường giả phát hiện thì thế nào? Cho dù đằng trước có mấy vạn võ giả hỗn chiến thì sao? Dù đằng trước xuất hiện mấy chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì hắn cũng chẳng sợ. Chỗ này cách chiến trường mạn bắc không quá xa, Lục Ly bay với tốc độ nhanh nhất thì tối đa chỉ mất hơn một tháng. Có lẽ là bởi vì bên này cách chiến trường bắc bộ rất gần nên không có quá nhiều lão ma, đương nhiên, khi tiến lên Lục Ly cố ý tránh một số khu vực nguy hiểm. Hắn còn chưa đến mức cho rằng có được vô ngân đạo thì vô địch thiên hạ. Tiến lên mười mấy ngày sau, Lục Ly đi ngang qua một ngọn núi lớn, từ xa hắn liền cảm ứng được ngọn núi lớn kia có hơi thở của tiên thú, còn là một con tiên thú vô cùng cường đại. Lục Ly vốn muốn tránh né, nhưng ngẫm nghĩ, dường như có thể trắc nghiệm thử, xem tiên thú có thể phát hiện ra hắn được không? Sức chiến đấu của tiên thú này hẳn là có thể so sánh cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, là đối tượng thử nghiệm rất tốt. Cơ thể Lục Ly hóa thành làn gió bay đi, rất nhanh lao vào núi lớn. Trong núi lớn có một sơn cốc, cự thú ẩn nấp trong sơn cốc, Lục Ly còn chưa tới gần sơn cốc liền cảm thụ được khí huyết của con tiên thú khủng bố kia. Hắn từ từ tới gần, tiên thú rõ ràng không phát hiện hắn, ngủ say trong sơn cốc. Lục Ly dốc hết sức thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, luôn cảm ứng tình huống của con tiên thú. Nghìn dặm, năm trăm lý, trăm dặm! Trên mặt Lục Ly lại lộ ra nụ cười, cách tiên thú gần như vậy mà nó không phát hiện được hắn, vậy chắc chắn là không phát hiện được. Nếu như là dưới tình huống bình thường, tiên thú đã sớm mở mắt ra gầm rống xông lên. Tiên thú cực kỳ mẫn cảm với hơi thở của sinh linh, đặc biệt là Lục Ly tu luyện thân thể, khí huyết phi thường vượng thịnh, cho dù hắn thả ra Thần Ẩn thuật nhưng lúc này nên bị nó phát hiện rồi mới đúng. Lục Ly suy nghĩ một hồi, thả ra một lũ sát khí. Quả nhiên con tiên thú khổng lồ mở mắt ra, ngửa đầu lên trời gầm rống một tiếng, theo sau cuồng bạo xông lên. Lục Ly sớm tiềm ẩn rời khỏi, tiên thú xông đến chỗ hắn vừa đứng. Nó gầm rống mấy tiếng, há mồm phun ra một luồng khói đen, hoa cỏ cây cối xung quanh thoáng chốc mất sinh cơ. Nó vừa gầm rống vừa phun ra khói đen khắp nơi, phạm vi mấy chục dặm lập tức biến thành đất chết. Tiên thú công kích một lúc, bởi vì không cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly thế là lủi thủi trở lại. Lục Ly hoàn toàn yên bụng, xem ra con tiên thú này không phát hiện được hắn. Lục Ly không đi ngay, hắn lòng vòng bốn phía, lúc gần thì cách tiên thú chỉ có một dặm. Lục Ly xác định tiên thú không cách nào phát hiện hắn, vô ngân đạo quả nhiên nghịch thiên. - Đi! Lục Ly nhanh chóng rời đi, một đường tiếp tục bay hướng mạn bắc, sau khi bay xa trăm dặm thì hắn lộ ra thân hình, lấy tốc độ nhanh nhất tiến lên. Lại lần nữa thuận lợi tiến lên thời gian một tháng, Lục Ly tới gần chiến trường bắc bộ, bên này đông thám báo hơn, Lục Ly không có thả ra vô ngân đạo, mà là vận dụng Thần Ẩn thuật tiến lên. Càng đi hướng mạn bắc thì thám báo, võ giả càng đông, hơn nữa còn có quân doanh, không biết bên này hội tụ bao nhiêu võ giả. Lục Ly muốn bắt một thám báo để hỏi Lục Tiểu Bạch ở chỗ nào, nhưng sợ thám báo không biết Lục Tiểu Bạch ở đâu, đến lúc đó đánh rắn động cỏ, ngược lại dẫn tới cường giả ở đây chú ý. Lục Ly ngẫm nghĩ, đi dạo xung quanh, xem thử có tiểu thành không, ở trong thành dễ tìm hiểu tin tức. Lục Ly đi dạo mấy ngày, phát hiện bên này ít nhất hội tụ nghìn vạn quân sĩ, Thánh Hoàng thì vô số kể, ước chừng có mấy trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Quân doanh sắp xếp có thứ tự, phù hợp pháp trận cường đại nào đó. Đám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không phải ở chung một chỗ mà chia ra nơi khác nhau, nhiều doanh trại trong góc ẩn nấp cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Cho nên Lục Ly không dám xông loạn vào quân doanh, sợ xúc động một ít pháp trận thần văn, kinh động cường giả ở bên trong. Đi dạo xung quanh mấy ngày, Lục Ly tìm được một tòa tiểu thành, tòa thành rất có thể được xây dựng vì chiến tranh. Có nhiều chỗ trong thành còn mới, xem ra vừa được xây lên không lâu. - Tòa thành trì này là quân quản? Lục Ly ở bên ngoài tra xét một lúc, chân mày cau lại. Trong thành đều là quân sĩ, hắn muốn đi vào trừ phi ngụy trang thành một quân sĩ. Lục Ly quan sát một khoảng thời gian, phát hiện tất cả quân sĩ đều có lệnh bài, không có lệnh bài không được vào thành. - Có khi nào Lục Tiểu Bạch ở trong thành? Lục Ly đảo tròng mắt, hắn ngẫm nghĩ, mặc kệ Lục Tiểu Bạch có ở trong thành hay không thì hắn phải vào một chuyến, ở trong thành có thể tìm hiểu tin tức, ở ngoài thành hắn biết đi đâu tìm hiểu tin tức? Hắn cấp tốc lui về phía sau, bay đi trăm vạn dặm tìm được một thám báo, một chiêu giết thám báo này. Lục Ly lột sạch thám báo, luyện hóa xác chết, thay chiến giáp, binh khí của võ giả này, cầm lệnh bài của người ta. Lục Ly còn luyện hóa lệnh bài kia, bên trong có được hơi thở linh hồn của hắn. Lục Ly thả ra Thần Dịch thuật, theo sau nghênh ngang đi hướng thành trì. Ở cửa thành có quân sĩ cản lại hắn, nghiệm minh lệnh bài, quân sĩ phất tay, Lục Ly đi vào trong thành. Quả nhiên trong thành toàn là quân sĩ, có tửu lâu, sòng bạc, thanh lâu, tòa thành này dành cho các quân sĩ thả lỏng nghỉ ngơi. - Lục Tiểu Bạch không ở trong thành! Lục Ly ở trong thành tùy tiện chuyển một vòng thì ra kết luận, bởi vì hắn không cảm ứng trong thành có hơi thở của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Lục Tiểu Bạch vốn là cường giả cấp bậc này, chớ nói chi bên cạnh hắn chắc chắn sẽ có mười mấy chí cường giả bảo hộ, trong thành không có một chí cường giả, Lục Tiểu Bạch tự nhiên không ở đây.
Chương 4563 Nguy trong sớm tối
Lục Ly ngược lại không lo lắng không tìm được Lục Tiểu Bạch, trong thành có nhiều tửu lâu, thanh lâu, sòng bạc, bên trong có hơn mười vạn quân sĩ, tìm hiểu hành tung của Lục Tiểu Bạch dễ như chơi. Tìm hiểu tin tức quả nhiên rất dễ dàng, Lục Ly chỉ ngồi trong tửu lâu nửa ngày đã biết tăm tích của Lục Tiểu Bạch. Lục Tiểu Bạch không ở trong thành, cũng không ở trong quân doanh, mà là đi một ngọn núi lớn ở gần đó. Trong ngọn núi lớn kia có một tòa cổ mộ, cổ mộ bị phát hiện vì gần đây khai chiến. Không phải Lục Tiểu Bạch muốn tìm bảo bối, thân là nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương, hắn thiếu gì báu vật? Nguyên nhân Lục Tiểu Bạch đi vào tòa cổ mộ là vì hắn đánh với nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương thật lâu, thuộc hạ của hai bên thương vong rất nghiêm trọng. Sau khi cổ mộ xuất hiện, nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương đưa ra ván cược, hai bên tự mang mười cường giả đi vào, xem ai lấy được thần binh của chủ nhân cổ mộ trước. Nếu ai lấy được thần binh của chủ nhân cổ mộ thì xem như người đó thắng, người thua nhất định phải tuyên bố thông cáo thừa nhận thất bại, hơn nữa về sau gặp phải đối phương thì nhường bước. Thế hệ trẻ, tranh vương giả! Thế hệ trước sớm phân ra thắng thua, thực lực của Cửu Cảnh Chi Vương đã xếp hạng, hiện tại đến lượt trẻ tuổi tranh phong. Lục Tiểu Bạch khoảng thời gian trước mới đấu với nhi tử của Nhất Cảnh Chi Vương, bây giờ lại đánh với nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương, đây là muốn tranh đoạt vị trí đệ nhất thế hệ trẻ. Võ đấu biến thành văn đấu? Võ đấu vẫn luôn không có kết quả, hai bên đều không cách nào làm gì được đối phương, cho nên chuyển sang văn đấu? Xem ai đoạt được thần binh của chủ nhân mộ địa này, bên thua phải thừa nhận thất bại, còn phải tuyên bố thiên hạ? Một khi tuyên bố thiên hạ chắc chắn ảnh hưởng thanh danh của đối phương, chứng minh nhi tử của một vương áp chế người khác, cũng ảnh hưởng tâm cảnh của kẻ thất bại, làm chậm tiến độ tu luyện của người đó. Bù qua sớt lại, có lẽ cả đời đều sẽ bị người thắng trấn áp. Lục Tiểu Bạch và con của Bắc Cảnh Chi Vương Bối Áo đã đi vào mộ địa này hơn một năm, hiện tại còn chưa thấy đi ra. Chủ tướng hai bên đều vắng mặt, cho nên quân đội tự nhiên sẽ không khai chiến, chỉ chờ kết cục cuối cùng, xem rốt cuộc là ai thắng ai thua. Danh dự rất trọng yếu, đặc biệt là đối với con của Cảnh Vương, bởi vì tương lai nối ngôi, phải có sức chiến đấu và chiến tích khiến đại tộc, cường giả dưới tay chịu phục, cho nên vương gia trẻ tuổi tranh đấu là hiện tượng luôn có trong lịch sử. Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung, Huyền, Khôn, Nguyên, Đấu, chín cảnh này phân chia đa số khu vực Tiên Vực. Tuy nguyên Tiên Vực có nhiều cường giả Đại Viên Mãn, thí dụ như Vân Vương Thành còn có hai Đại Viên Mãn, nhưng Cửu Cảnh Chi Vương là người mạnh nhất Tiên Vực, sức chiến đấu hay thế lực đều không thể nghi ngờ, nếu không thì làm sao có thể hùng bá một phương? Nghe nói thọ nguyên của Đông Cảnh Chi Vương không còn nhiều, Lục Tiểu Bạch muốn lên ngôi thì phải có sức chiến đấu cường đại, bắt buộc phải có chiến tích huy hoàng. Trong lịch sử, vương giả thế hệ trẻ không ngừng chiến đấu lớn lên, có thể chiến thắng Bối Áo hay không là điều rất mấu chốt đối với Lục Tiểu Bạch, đương nhiên, cũng rất quan trọng với Bối Áo. Nếu Bối Áo thất bại thì Bắc Cảnh Chi Vương có thể chọn một nhi tử khác bồi dưỡng. Đông Cảnh Chi Vương chỉ có một đứa con, nếu Lục Tiểu Bạch thua trận này thì sẽ ảnh hưởng lớn đến tâm lý của hắn, tương lai hơi khó trở thành cường giả cấp bậc Đại Viên Mãn, đến lúc đó Đông Cảnh Chi Vương sẽ đổi chủ. Đây là những tin tức Lục Ly tìm hiểu được, hắn tiếp tục ngồi cả buổi trong tửu lâu, muốn tìm hiểu khi nào nhóm Lục Tiểu Bạch đi ra. Nhưng biết hỏi ai tin tức như vậy? Ai có thể biết? Bọn họ không đi vào cổ mộ, tình huống bên trong thế nào e rằng chỉ có nhóm Lục Tiểu Bạch biết. - Chắc sắp được rồi? Lục Ly trầm ngâm, đã đi vào hơn một năm, Lục Tiểu Bạch và Bối Áo đều mang theo mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đi vào, dù hai bên ở bên trong đấu trí đấu dũng đấu ngoan, đánh sống đánh chết, ít nhất có thể xác định một điều, Lục Tiểu Bạch và Bối Áo sẽ không chết! Có thể tranh, có thể đấu, không thể xuất hiện tử vong! Thuộc hạ có thể chết nhưng Lục Tiểu Bạch, Bối Áo tuyệt đối không thể chết, đặc biệt là Lục Tiểu Bạch. Một khi Lục Tiểu Bạch chết thì Đông Cảnh Chi Vương bộc phát ra lửa giận sẽ đốt toàn bộ Bắc Cảnh thành đất khét. Đây là ăn ý giữa các cảnh, không thể giết mấy tiểu chủ tử. Mang theo mười thuộc hạ, không nói sức chiến đấu của mỗi người đều rất biến thái, ít nhất đều có thần thông, có thể bảo đảm Lục Tiểu Bạch và Bối Áo sống đi ra. Cho nên Lục Ly phỏng đoán hơn một năm là đủ, văn đấu giữa Lục Tiểu Bạch và Bối Áo phỏng chừng sắp kết thúc. - Chờ một chút vậy! Lục Ly chưa từng nghĩ sẽ đi vào cổ mộ, đầu tiên, chưa chắc hắn vào được. Hai bên cổ mộ đều có cường giả canh gác, nếu không thì một số lão ma tùy tiện lẻn vào ám sát tiểu chủ của họ thì sao? Thứ hai, nhóm Lục Tiểu Bạch ở bên trong đã hơn một năm, chắc chắn đã vào sâu tận cùng cổ mộ, bây giờ Lục Ly có vào cũng không đuổi theo kịp bước chân của bọn họ, không chừng đợi hắn đi vào, nhóm Lục Tiểu Bạch đã ra rồi. Lục Ly quyết định ở trong thành nghỉ ngơi, chờ đợi thời gian nửa năm. Hắn phỏng chừng tối đa thời gian một năm là nhóm Lục Tiểu Bạch sẽ đi ra, đến lúc đó hắn xa xa nhìn một cái, liền có thể xác định Lục Tiểu Bạch có phải là Tiểu Bạch hay không. Trong tửu lâu có khách phòng, nhưng hơi đắt, Lục Ly không thiếu Thiên Thạch, trong thành là quân quản, thật ra khá loạn. Lục Tiểu Bạch triệu tập nhiều đại tộc mạn bắc, lúc Lục Tiểu Bạch có mặt thì đám võ giả đại tộc rất nghe lời, Lục Tiểu Bạch không ở, bọn họ tự nhiên sẽ loạn. Cho nên Lục Ly ở trong thành cư trụ một khoảng thời gian, không có võ giả để ý hắn. Cũng có võ giả bế quan tu luyện ở trong quân doanh hoặc tửu lâu, cho nên việc này cũng
Chương 4564 Đi theo ta
Lục Ly mở ra thần văn trong phòng, theo sau hắn còn khiến Huyết Linh Nhi bố trí một ít cấm chế thần văn. Hắn bắt đầu bế quan tu luyện, một bên luyện hóa thần dược, một bên tham ngộ vô ngân đạo. Lục Ly chưa luyện hóa thần dược hàng đầu lấy trong Diễm Hoàng Mộ, những thần dược này đều là mấy vạn, mười mấy vạn năm tuổi, một gốc thần dược ít nhất có thể so sánh một nghìn gốc thần dược bình thường. Có hơn một trăm gốc thần dược như vậy, nếu luyện hóa thì tối đa một tháng là luyện hóa xong, Lục Ly không nỡ luyện hóa, nơi này cũng không phải nơi tốt đẹp để luyện hóa, lỡ như dược lực cường đại lan tỏa ra ngoài thì rắc rối. Luyện hóa thần dược là việc nhỏ, hiện tại thân thể và linh hồn tăng lên cũng chậm, hắn chủ yếu là tham ngộ vô ngân đạo. Bây giờ vô ngân đạo là việc quan trọng nhất của Lục Ly, tham ngộ vô ngân đạo đến đại thành thì hắn có thể đi khắp thiên hạ, Đại Viên Mãn cũng khó mà phát hiện ra hắn. Tu luyện trong tửu lâu quả nhiên rất an nhàn, tửu lâu này do một đại tộc mở, tự nhiên không có quân sĩ dám tới nơi này gây sự. Lục Ly vốn là hàng giả, cho nên không có cấp trên đến tìm hắn, hắn yên lặng tu luyện nửa năm, nhóm Lục Tiểu Bạch còn chưa đi ra. Lục Ly cũng không sốt ruột, dù sao nhóm Lục Tiểu Bạch rồi sẽ có lúc phải ra, chẳng lẽ bọn họ bị nhốt chết ở trong đó luôn sao? Lại lần nữa qua hơn bốn tháng, Lục Ly đột nhiên bị giật mình tỉnh lại, bởi vì hắn cảm giác bên ngoài ồn ào, hắn đã mở ra thần văn, Huyết Linh Nhi còn bố trí thần văn, hắn có thể nghe thấy động tĩnh bên ngoài thì tình huống phải hỗn loạn tới mức nào? Lục Ly lập tức thả ra vô ngân đạo tiềm ẩn, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cẩn thận dè dặt ra ngoài tra xét, rất nhanh hắn hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Bên ngoài không chỉ ồn ào, quả thực có thể nói là hỗn loạn, cảm giác giống như là trời sập. Ra chuyện lớn! Một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ra khỏi cổ mộ, mang ra một tin tức, Lục Tiểu Bạch bị nhốt, nguy trong sớm tối! Lục Tiểu Bạch bị nhốt không phải chuyện lớn gì, nhưng nguy trong sớm tối thì rất dọa người! Nếu Lục Tiểu Bạch chết trong cổ mộ, chúng võ giả đều không cách nào tưởng tượng sẽ bộc phát lửa giận cỡ nào. Không chừng võ giả ở đây bị giết hết, thậm chí các đại tộc cũng bị liên lụy. Chín Cảnh Vương, Đông Cảnh Chi Vương được công nhận là cường giả Chí Tôn thực lực cường đại, tính khí táo bạo. Bản thân hắn là tiên thú, tính cách khá bạo ngược, về sau trở thành Đông Cảnh Chi Vương cơ hồ là đạp trên xác của vô số chí cường giả đi lên. Hắn thống trị Đông Cảnh mấy năm nay, cũng có vô số đại tộc ngỗ nghịch hắn bị hắn diệt tộc, cái tiếng bạo ngược hung tàn truyền khắp toàn bộ Tiên Vực. Nhi tử của hắn mới được tìm về không bao lâu, hắn không còn nhiều thọ nguyên, sao có thể không cưng chiều nhi tử này? Nếu Lục Tiểu Bạch đòi cưới tiểu công chúa gì đó của một vị Cảnh Vương thì Đông Cảnh Chi Vương tuyệt đối sẽ lập tức đi cầu hôn, đối phương không muốn thì phỏng chừng hắn sẽ tự mình ra tay đoạt lấy. Ở trong lòng tất cả võ giả, bất kỳ võ giả Đông Cảnh nào có thể chết, thậm chí võ giả Đại Viên Mãn có thể chết, nhưng Lục Tiểu Bạch tuyệt đối không thể chết. Bởi vì không có bất cứ cường giả dám đánh chết Lục Tiểu Bạch, cho dù là Nhất Cảnh Chi Vương đều không dám động Lục Tiểu Bạch! Một khi động Lục Tiểu Bạch, Đông Cảnh Chi Vương thì sắp hết thọ nguyên, đến lúc đó e rằng Đông Cảnh Chi Vương sẽ lật tung Tiên Vực, thậm chí nổi điên hủy diệt luôn sinh linh của một cảnh. Hắn sắp chết, nhi tử duy nhất thì chết, không nổi điên được sao? Một cường giả đỉnh phong tính cách bạo ngược, có sức chiến đấu và thế lực cường đại khi nổi điên thì sẽ xuất hiện cục diện thế nào? Không cách nào tưởng tượng! Cho nên giờ phút này toàn bộ tiểu thành đều lộn xộn, có người điên cuồng hét to gào thét, có võ giả chạy nhanh đi xa, đi dưa tin, bên quân doanh cũng có vô số quân sĩ và cường giả tụ tập lại đây. Sau khi Lục Ly biết được tin tức thì lòng chùng xuống. Nhưng hắn ban đầu không quá hốt hoảng, kiên nhẫn lắng nghe võ giả ở bên ngoài nghị luận, đi tìm hiểu tình báo. Lục Ly cho rằng, chỉ cần Tiểu Bạch không chết, Đông Cảnh Chi Vương chắc chắn sẽ chạy tới với tốc độ nhanh nhất. Còn có cường giả Đại Viên Mãn của Đông Cảnh, mạn bắc chắc chắn có tộc vương đại tộc là Đại Viên Mãn, thậm chí trong quân doanh này có lẽ có Đại Viên Mãn trấn giữ. Chỉ cần cường giả Đại Viên Mãn đi vào thì Lục Tiểu Bạch nhất định sẽ được cứu vớt. Lục Ly nhanh chóng phát hiện mình suy nghĩ nhiều. Lục Ly đã quên Diễm Hoàng Mộ. Cường giả Đại Viên Mãn không thể vào Diễm Hoàng Mộ, mộ này cũng giống như vậy. Nếu cường giả Đại Viên Mãn cưỡng bức đi vào thì không gian trong mộ địa sẽ sụp đổ, đến lúc đó Lục Tiểu Bạch chết càng nhanh. - Nghe nói tiểu chủ xúc động một đại trận thần văn mạnh nhất bên trong, bị đại trận và chí bảo trấn áp, hắn mang vào mười cường giả cũng đều bị trấn áp. Chỉ có một may mắn trốn ra, tiểu chủ giờ phút này đã hấp hối, không nghĩ biện pháp thì e rằng không sống được quá lâu. - Không sao đâu, nhất định không sao! Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ở đây đã chạy hướng khu vực mộ, nhiều cường giả như vậy không thể nào không phá giải được thần văn pháp trận chứ? Tiểu chủ chắc chắn có thể được cứu vớt. - Đúng rồi, tin tức đã truyền ra, cường giả có chút thành tựu về thần văn pháp trận trong toàn bộ Đông Cảnh sẽ chạy tới đây ngay. Tiểu chủ chắc chắn sẽ không chết! - Chủ Thần phù hộ, tiểu chủ nhất định phải sống sót, nếu không thì tộc quần của chúng ta tiêu đời. - Dưới cơn giận của Cảnh Vương, chúng ta sẽ không sống nổi! Trong thành, đám võ giả tụ tập lại với nhau. Đám già Thánh Hoàng không cách nào giữ bình tĩnh được nữa, trên mặt tràn ngập lo âu, khủng hoảng. Lục Tiểu Bạch có chết thì bọn họ cũng không đau lòng không bi thương, bọn họ chỉ lo lắng tộc quần của chính mình sẽ bị Đông Cảnh Chi Vương nổi giận giết chết. - Đi!
Chương 4565 Đi theo ta (2)
Lục Ly nghe một lúc thì bay ra ngoài, lao nhanh về phía tây bắc. Lục Tiểu Bạch bị thần văn trấn áp? Huyết Linh Nhi có chút tạo nghệ về thần văn, Lục Ly quyết đi vào nhìn xem. Nếu Lục Tiểu Bạch là Tiểu Bạch, dù hắn phải bỏ mạng cũng quyết cứu ra. Tốc độ của hắn đạt đến mức tận cùng, lao vút đi Lung Hoàng Sơn chỗ có cổ mộ. Ngọn núi lớn cách bên này không quá rất xa, chỉ có nghìn vạn dặm, tốc độ của Lục Ly đạt đến mức tận cùng, tiêu phí hết nửa ngày đã đến nơi. Bên này đã có vô số võ giả tụ tập lại, đều là quân sĩ và cường giả của Đông Cảnh, không thấy cường giả và quân đội Bắc Cảnh. Quân đội bao vây nguyên ngọn núi, phong tỏa tin tức. Lục Ly không lề mề, trực tiếp thả ra Thần Ẩn thuật bay vào bên trong, dễ dàng tránh đi quân sĩ tra xét. Hắn một đường lao sâu vào núi lớn, hắn có thể cảm ứng trên đỉnh núi tụ tập nhiều quân sĩ và cường giả, xem ra đỉnh núi là lối vào của cổ mộ. Đỉnh núi có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Lục Ly vì tránh cho phiền phức, hắn thả ra vô ngân đạo, như quỷ hồn âm thầm đi đỉnh núi. Rất nhanh hắn đến đỉnh núi, trên này có một số phế tích cung điện tàn phá, từng vòng quân sĩ vây quanh tòa cung điện ngay chính giữa. Có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đang đứng trong cung điện đổ nát, vẻ mặt sốt ruột. Lục Ly xuyên qua vòng vây quân sĩ đến bên ngoài cung điện đổ nát, hắn trông thấy một lối vào đen ngòm, còn thấy lối vào lấp lánh ánh sáng đen, hắn sắc mặt có chút khó xem. Lối vào bị phong ấn! Hắn có vô ngân đạo, có thể qua mắt ba chí cường giả này, nhưng nếu Lục Ly muốn đi vào nhất định phải phá vỡ phong ấn, chắc chắn sẽ bị ba chí cường giả phát hiện. Thời gian gấp gáp! Lục Ly bất chấp, thân thể của hắn thoáng hiện ra, trực tiếp xuất hiện ở trong cung điện. - Hửm? Ba chí cường giả toàn thân xù lông, quân sĩ xung quanh xoe tròn mắt, một võ giả lặng lẽ xuất hiện trong đại điện? Đây là tình huống gì? Đại Viên Mãn? Đây là cảm giác đầu tiên của tất cả quân sĩ cùng ba chí cường giả, nếu không thì Lục Ly không thể nào đi vào đại điện mà bọn họ không nhận ra. Nhưng thần niệm của bọn họ quét qua, Lục Ly trông giống như một cấp Đế hậu kỳ? - Nhất định là cảm ứng sai! Một Thánh Hoàng thì thào, quân sĩ khác cũng có cảm giác như thế. Ba chí cường giả nhìn nhau một cái, đều có chút ngạc nhiên nghi ngờ. Lục Ly vận dụng Thần Dịch thuật biến thành một lão nhân, ba chí cường giả không dám không kiêng nể gì tra xét, cho nên không cảm ứng ra Lục Ly dịch dung. Một chí cường giả suy nghĩ một hồi, chắp tay hỏi: - Các hạ là... ? - Bổn tọa là ai không trọng yếu! Lục Ly lạnh như băng nói: - Bổn tọa nhận lời mời đến cứu trợ Lục Tiểu Bạch, mở ra phong ấn, mang bổn tọa đến nơi Lục Tiểu Bạch bị trấn áp! - Chuyện này... Ba chí cường giả đều chần chừ, không rõ thân phận của Lục Ly thì sao có thể cho đi dễ như vậy? Lỡ như là kẻ địch? Lỡ như là đi vào ám sát Lục Tiểu Bạch thì sao? - Ngớ ngẩn! Lục Ly hét to, cả giận nói: - Bổn tọa không phải Đại Viên Mãn, các ngươi có nhiều cường giả ở bên trong mà còn sợ bổn tọa xằng bậy sao? Hơn nữa... Lục Tiểu Bạch sắp chết, các ngươi còn băn khoăn cái gì? Làm lỡ thời gian dẫn đến Lục Tiểu Bạch chết đi, Cảnh Vương của các ngươi muốn lấy đầu các ngươi thì không liên quan gì bổn tọa! - A! Ba chí cường giả sửng sốt, ngẫm lại cảm thấy có lý. Cường giả Đại Viên Mãn không vào được, không phải Đại Viên Mãn thì cho vào có sao đâu? Bên trong đã đi vào ít nhất năm mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Lục Ly vào trong đó có thể làm gì? - Các hạ đi theo ta! Một lão nhân mặt dê núi cắn răng, đánh ra một luồng sáng mở ra phong ấn, bay vào trong. Lục Ly hừ lạnh một tiếng, nghênh ngang đi vào theo. - Không đúng. Sau khi Lục Ly đi vào, một chí cường giả tóc đỏ chớp chớp mắt, truyền âm cho một chí cường giả khác: - Sao ta cảm thấy cường giả này giống... Hỏa Ma! - Hình như vậy! Một chí cường giả khác giật mình tỉnh lại, truyền âm nói: - Cùng là cấp Đế, còn là nhân tộc, chỉ khác ngoại hình. Ngữ khí dường như cũng rất tương tự, hắn còn có thuật tiềm ẩn cường đại. Lão Tửu đi truy tung nhưng không đuổi theo kịp, đều khớp. - Nguy rồi! Chí cường giả tóc đỏ giật nảy mình, truyền âm nói: - Ngươi ở đây trấn thủ, ta đuổi theo vào, nếu không thì hỏng chuyện. - Không cần! Chí cường giả tóc nâu lắc đầu, nói: - Dù là Hỏa Ma thì sao? Bên trong có năm mươi cường giả, hắn có thể lật trời sao? Hơn nữa ta cảm giác Hỏa Ma và tiểu chủ có lẽ là quen biết cũ thật, hôm đó... thật ra Vũ đại nhân không đưa thư cho tiểu chủ, tiểu chủ ngủ say, cũng không biết việc này. Thái độ của Vũ đại nhân khá lạ lùng, nếu Hỏa Ma và tiểu chủ không quen thì tại sao Vũ đại nhân không giết Hỏa Ma mà chỉ đuổi hắn đi? - Cái gì? Vũ đại nhân không đưa thư cho tiểu chủ xem? Chí cường giả tóc đỏ mắt lóe tia sáng, hoang mang hỏi: - Tại sao Vũ đại nhân làm như vậy? Hắn không sợ tiểu chủ về sau biết được sẽ tức giận sao? Chí cường giả tóc nâu lắc đầu, nói: - Ta cũng không biết, tóm lại hôm đó ta trấn thủ bên ngoài cung điện của tiểu chủ, không thấy Vũ đại nhân tiến vào, Vũ đại nhân còn dặn đừng nói việc này lung tung ra ngoài. - Vậy mặc kệ! Chí cường giả tóc đỏ khe khẽ thở dài nói: - Hy vọng lần này tiểu chủ đừng xảy ra chuyện, nếu không thì ngươi và ta chết chắc, Cảnh Vương yêu thương tiểu chủ như vậy, ài... - Chỉ có thể hy vọng tiểu chủ là người may mắn được trời phù hộ. Chí cường giả tóc nâu thở dài một hơi, theo sau trong con ngươi vụt qua một chút tức giận nói: - Lần này đều do Bối Áo làm hại, ta phỏng chừng tiểu chủ bị trấn áp cũng bởi nhóm Bối Áo gây ra. Nếu tiểu chủ chết rồi, dù Bối Áo có Bắc Cảnh Chi Vương che chở thì chắc chắn vẫn sẽ bị Cảnh Vương xé nát. - Đáng tiếc, để nhóm Bối Áo chạy trốn rồi! Chí cường giả tóc đỏ tiếc nuối nói: - Nếu có thể bắt nhóm Bối Áo thì dù tiểu chủ mất, Cảnh Vương cũng có chỗ trút giận.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom