-
Chương 4451-4455
Chương 4451 Làm tuyệt lắm
Tất cả võ giả đều khom người lĩnh mệnh, Lục Ly bắt đầu chia tổ, mỗi Thánh Hoàng mang theo mấy cấp Đế, hình thành một tiểu đội. Hắn còn khiến đám người hình thành chiến trận hợp kích, Thánh Hoàng chủ công, cấp Đế phối hợp, hoặc phụ trợ công kích, hoặc phòng ngự, hoặc quấy nhiễu kẻ địch. - Mọi người tự tập luyện, lát nữa mỗi tiểu đội luyện tập đối kháng với nhau! Lục Ly vung tay lên, mỗi một Thánh Hoàng tự mang theo đội viên của chính mình đi một bên. Lục Ly đưa ra mệnh lệnh cho mỗi Thánh Hoàng là phối hợp sở trưởng của bản thân, khiến đám cấp Đế đều phụ trợ bọn họ chiến đấu, làm như thế nào trợ giúp chính mình nhiều nhất thì làm. - Mỗi Thánh Hoàng các ngươi là mũi nhọn của cây trường mâu, các ngươi chỉ phụ trách công kích, chỉ phụ trách xông tới trước, thẳng tiến, đâm thủng kẻ địch phía trước! Đám cấp Đế các ngươi là gậy của cây mâu, là tấm chắn, nhiệm vụ của các ngươi là tìm đủ mọi cách cho đội trưởng của các ngươi một đường giết qua, không được để đội trưởng bị thương tổn, bị thứ gì cản bước chân, phải trợ giúp hắn tiến lên, không ngừng tiến lên, mãi đến khi đằng trước không có kẻ địch là các ngươi thắng! Âm thanh của Lục Ly vang bên tai tất cả võ giả, chúng võ giả cảm giác nhiệt huyết sôi trào, phía trước bọn họ chiến đấu không có loại quan niệm này, mạnh ai nấy đánh. Phương thức chiến đấu kiểu này của Lục Ly mới mẻ độc đáo, hơn nữa dường như càng có sức sát thương? Khoảng thời gian tiếp theo, Lục Ly và Lê Hành hòa đồng vào tiểu đội do mình dẫn dắt. Lê Hành chọn dùng biện pháp giống Lục Ly, đều là dùng sức mạnh phục người, dùng sức chiến đấu tuyệt đối trấn áp thuộc hạ, phải đè đầu thuộc hạ mới có thể chỉ huy thoải mái như cánh tay của mình. Nửa tháng sau, Lư Sắt bắt đầu cho bọn họ phát nhiệm vụ, khiến bọn họ dẫn đội tuần tra bốn phía. Không phải tuần tra chơi hay đi dạo, tuần tra sẽ có nguy hiểm. Bởi vì lân cận có thám báo của quân địch. Cách mạn bắc Thanh Nhai Sơn nghìn vạn dặm, bên kia trú đóng một đội đại quân, đó là đại quân liên hợp của năm thế lực lớn, lấy Hàng Long Phủ dẫn đầu, đại quân nhiều cỡ gần trăm vạn, tuy rằng gần đây không có phái ra quân đội công kích, nhưng thám báo thì đầy rẫy. Nhiệm vụ tuần tra một là đề phòng, thứ hai tự nhiên là đánh chết đám thám báo này, tránh cho bọn họ thẩm thấu tiến vào tra xét quân tình. Lục Ly cùng Lê Hành đồng thời bị Lư Sắt phái ra, chia nhau tuần tra phía đông và tây Thanh Nhai Sơn. - Đội một, đội hai tản ra ẩn nấp, đội ba, đội bốn tuần tra khu vực mười vạn dặm bên này, đội năm, đội sáu tuần tra khu vực mười vạn dặm bên kia, đội bảy, đội tám theo ta tuần tra cơ động, gặp tình huống gì đừng ra tay, lập tức đưa tin cho ta. Lục Ly chia hơn năm mươi người thành tám tiểu đội, tám Thánh Hoàng biến thành tám đội trưởng chia nhau mang theo tám cấp Đế. Nhóm Lục Ly phải ở bên này tuần tra một tháng, cho nên hắn phân phối nhiệm vụ. Hắn bố trí ba đường là trong tối ngoài sáng và cơ động, làm vậy thì thám báo quân địch sẽ khó lẻn vào hơn. Hơn năm mươi võ giả chấp hành theo chỉ lệnh của Lục Ly. Lục Ly mang theo hai đội Vũ Dương và Loan Tịch làm đội ngũ tuần tra cơ động, cưỡi một chiếc chiến thuyền nhỏ đi dạo xung quanh. Tuy đã hơi quen thuộc tình huống Tiên Vực, nhưng nhóm Lục Ly quyết định sẽ ở lại Vấn Tiên Cung hai, ba năm. Một là để quen thuộc Tiên Vực nhiều hơn, thứ hai là đánh nhau nhiều với võ giả của Tiên Vực, hiểu rõ tình huống, hiện tại mạo muội đi lang bạt rất dễ dàng chết đi, thứ ba là để tăng lên sức chiến đấu. Cho nên nhóm Lục Ly thoải mái ở lại, sắp tới khai chiến với năm thế lực lớn là thử thách và rèn luyện rất tốt. Nhóm Lục Ly đều quyết định, đợi trận chiến này kết thúc, mặc kệ thắng thua cũng sẽ suy nghĩ nên ở hay đi. Cưỡi chiến thuyền tuần tra phía đông, Lục Ly không phát hiện điều gì. Các quân sĩ ẩn nấp đúng chỗ, đội ngũ tuần tra giữ đúng chức trách, Lục Ly an tâm. Hắn đi vào khoang thuyền, khiến Vũ Dương cùng Loan Tịch luân lưu khống chế chiến thuyền tuần tra bốn phía. Mấy ngày đầu yên bình, đến ngày thứ năm thì Lục Ly đột nhiên đi ra khoang thuyền, hắn chỉ hướng một ngọn núi nhỏ ở phía trước, nói: - Trong núi nhỏ kia có một thám báo quân địch ẩn nấp, Vũ Dương, Loan Tịch, ai trong hai người giúp ta đi bắt lấy hắn? - A? Vũ Dương cùng Loan Tịch đều ngẩn ra, các quân sĩ trên chiến thuyền vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, thần niệm của bọn họ vươn ra nhưng không có bất cứ phát hiện. Trước đó bọn họ đã tra xét ngọn núi nhỏ kia rất nhiều lần, phải chăng Lục Ly nhầm lẫn gì rồi? - Ta đi! Vũ Dương không chút do dự đối với mệnh lệnh của Lục Ly, hắn bay nhanh xuống, vung trường thương bỗng đâm vào núi nhỏ, liên tục đâm mấy chục thương, đâm núi nhỏ thủng vô số lỗ nhỏ. Bùm! Núi nhỏ đột nhiên nổ tung, tiếp đó một bóng đen bay nhanh ra, dùng tốc độ siêu khủng bố trốn đi xa. Nhóm Loan Tịch lại ngây người, theo sau vẻ mặt xấu hổ, thám báo quân địch ẩn nấp ngay dưới mí mắt vậy mà bọn họ không phát hiện? - Trốn đi đâu? Vũ Dương hét to một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng lên. Thám báo kia chỉ là cấp Đế, tốc độ sao nhanh bằng Vũ Dương? Chốc lát hạ đã bị Vũ Dương đuổi theo kịp, theo sau bị Vũ Dương công kích mấy chiêu, thám báo bị thương. - Hừ! Muốn tù binh gia gia của ngươi? Không có cửa! Thám báo kia nhếch mép cười lạnh, một tay vỗ vào đầu, muốn tự sát. Mắt của Lục Ly bỗng sáng ngời, thám báo rùng mình, sau đó không thể nhúc nhích. Chỉ là một cấp Đế nho nhỏ, Lục Ly vận dụng Linh Trận thuật có thể thoải mái phong ấn linh hồn của người này mấy năm. Vũ Dương bay đi bắt lấy thám báo này. Lục Ly phất tay: - Đưa trở về giao cho Lư thống lĩnh xử lý! Lư Sắt đã dặn nếu bắt được thám báo liền đưa trở về, chỗ bọn họ có nhân tài chuyên nghiệp có thể khảo vấn ra rất nhiều tình báo. Vũ Dương mang theo hai cấp Đế bay đi, Loan Tịch lộ vẻ mặt xấu hổ, chắp tay nói: - Thuộc hạ thất trách, suýt nữa tạo thành sai lầm lớn, thỉnh thống lĩnh trách phạt. - Không trách các ngươi!
Chương 4452 Đánh nhau
Lục Ly thản nhiên liếc qua Loan Tịch, giải thích rằng: - Đây là một chủng tộc đặc biệt, thuật tiềm ẩn rất biến thái, nhưng kế tiếp các ngươi phải cẩn thận chút, gặp phải đội viên tiềm ẩn của chúng ta hãy dặn bọn họ chú ý quan sát linh khí thiên địa dao động, nếu có tình huống không bình thường lập tức báo lên. - Rõ! Loan Tịch khom người, Lục Ly xoay người đi vào khoang thuyền. Lục Ly có được Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực phi thường biến thái, những thám báo này muốn lẻn vào bên trong tra xét quân tình ngay dưới mí mắt của hắn thì không dễ như vậy. Tiếp tục tuần tra, lần nữa qua hết nửa ngày, lại phát hiện ra một thám báo, nhưng thám báo này không phải Lục Ly phát hiện, mà là bị Mạc Thiên Thiên phát hiện và bắt sống. Mạc Thiên Thiên không hổ là Vương Bài Tử Thần, về mặt này mạnh hơn Vũ Dương và Loan Tịch, nàng tự mình áp giải thám báo đến chỗ Lục Ly, rõ ràng là muốn tranh công. - Khá lắm, Thiên Thiên làm tuyệt lắm! Lục Ly không tiếc lời khen ngợi, sai Mạc Thiên Thiên đưa thám báo đi chỗ Lư Sắt. Bắt lấy thám báo quân địch là công lớn, để thám báo lẻn vào Thanh Nhai Sơn là thất trách. Vùng ngoài Thanh Nhai Sơn còn có quân sĩ ẩn nấp, nếu bị quân sĩ bên kia bắt lấy thám báo lẻn vào thì là Lục Ly và Lê Hành thất trách. Thời gian nửa tháng! Bên Lục Ly bắt được tám thám báo quân địch, giết chết sáu người. Bên Lê Hành chỉ bắt được ba người, đánh chết bốn người, có năm thám báo lẻn qua khu vực bọn họ tuần tra đi vào vùng ngoài Thanh Nhai Sơn. Lư Sắt phái quân sĩ lại đây nhiệt liệt khen ngợi bên Lục Ly. Bên Lê Hành thì bị Lư Sắt phái quân sĩ răn dạy, phải biết rằng bên Lê Hành có mười chín Thánh Hoàng, bên Lục Ly chỉ có chín người. Bên Lục Ly không bỏ sót một thám báo quân địch nào, bên Lê Hành thì để năm người lẻn vào, cao thấp đã rõ. Đám Thánh Hoàng này tự nhiên không có vấn đề gì, Thánh Hoàng bên Lê Hành mạnh hơn rất nhiều, vấn đề chỉ có thể nằm ở chỗ hai phó thống lĩnh. Đương nhiên, điều này chỉ nói lên năng lực tra xét của Lục Ly mạnh hơn Lê Hành một chút, không có thể đại biểu sức chiến đấu bên Lục Ly mạnh hơn bên Lê Hành. Một tháng rất nhanh qua đi, bên Lục Ly giao lên bài tập hoàn mỹ, bắt mười mấy thám báo, đánh chết mười mấy tên, phía đông không để lọt một thám báo nào. Phía tây chỗ Lê Hành thì bỏ qua mười mấy thám báo, tuy rằng không có một tên thám báo vào trong Thanh Nhai Sơn, nhưng cũng chứng minh nhóm Lê Hành thất trách và vô năng. Lư Sắt biểu dương nhóm Lục Ly ngay trước mặt toàn quân, còn ban cho một ít thần dược làm thưởng. Bên Lê Hành thì bị cắt xén thần dược cùng Thiên Thạch, hơn nữa bị phê bình trước mắt bao người xem như khiển trách. Tất cả võ giả bên Lục Ly mặt tươi rói, cười tủm tỉm. Võ giả bên Lê Hành thì dửng dưng, chờ khi phát sinh chân chính chiến đấu thì bên Lục Ly chắc chắn sẽ thương vong thảm trọng, đến lúc đó xem đám quân sĩ bên Lục Ly còn cười nổi không? Mấy tháng tiếp theo, nhóm Lục Ly luôn ở trong Thanh Nhai Sơn, đương nhiên nửa năm sẽ được nghỉ phép, có thể trở về Thiên Hà Thành, nhưng nhóm Lục Ly có về cũng không có việc gì làm nên ở luôn một chỗ. Về sau lại chấp hành nhiệm vụ tuần tra lần nữa, bên Lục Ly tự nhiên là hoàn mỹ chấp hành, bất cứ thám báo nào đều không thể lẻn vào, bên Lê Hành vẫn có thám báo lẻn vào được. Lần này nhóm Lê Hành tận tâm một ít, chỉ có hai thám báo lẻn vào, sắc mặt Lư Sắt dễ chịu hơn chút. Lục Ly và Lê Hành đều kiểm soát được thuộc hạ, ngày tháng trong Thanh Nhai Sơn cũng dễ chịu. Mỗi tháng tài nguyên sẽ tự động đưa tới, Thanh Nhai Sơn có mấy hang ngầm tồn tại đạo ngân cường đại, do các đời cường giả Vấn Tiên Cung để lại. Nhóm Lê Hành, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch có tư cách đi vào quan sát tu luyện, hoặc nhiều hoặc ít đều có một ít cảm xúc, đặc biệt là Loan Tịch tiến bộ cực kỳ lớn. Muốn nói ai sống dễ chịu nhất trong Thanh Nhai Sơn thì đó là Vũ Dương. Vũ Dương là huynh đệ của Lục Ly, cộng thêm bản thân thực lực cường đại, mang theo vô số Thiên Thạch, làm người hào sảng rộng rãi, cho nên quen nhiều bằng hữu trong Thanh Nhai Sơn. Vũ Dương là người hòa nhập vào Vấn Tiên Cung mau nhất, có chút tiếng tăm. Không chỉ riêng là Vấn Tiên Cung, Vũ Dương còn quen mấy bằng hữu tốt bên Thiên Hà Hội. Thiên Hà Hội và Diễn Vũ Điện đều có đại quân trú đóng gần đó, nhiều quân sĩ như vậy không thể nào luôn khô khan chịu đựng tại đây, cho nên tạm xây dựng một tòa trấn nhỏ ở lân cận, trong trấn có đủ các món ăn chơi. Người buôn bán sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, nhóm Vũ Dương mỗi tháng có vài ngày được ra ngoài hít thở không khí trong lành, tuy không có văn bản quy định rõ ràng nhưng tam cung chủ mắt nhắm mắt mở cho qua. Bởi vậy, Vũ Dương thường đi dạo trong trấn, Vấn Tiên Cung, Diễn Vũ Điện, Thiên Hà Hội cũng thường có quân sĩ, võ giả đi chỗ đó. Bên kia thật ra do một đại nhân vật Thiên Hà Hội kiểm soát, còn đưa hàng nghìn mỹ nhân đến, để tránh đám quân sĩ trú đóng ở đây lâu nóng người mà không có chỗ trút ra. Nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch cũng đi rất nhiều lần, bọn họ đương nhiên không phải đi ăn uống chơi bời, mà là đi mua đồ dùng dành cho nữ. Đều là tiểu thư của đại gia tộc, tuy ở trong quân doanh nhưng vẫn chú ý tỉ mỉ, thời gian ngắn còn có thể chấp nhận, thời gian dài tự nhiên muốn cho chính mình sống thoải mái hơn. Lục Ly không đi lần nào, hắn không thiếu thứ gì, tìm hiểu tin tức có Vũ Dương đủ rồi, Vũ Dương tìm hiểu tin tức đều sẽ lập tức báo cho hắn, do đó khiến hắn hắn hiểu rõ hơn về Tiên Vực. Hắn cũng không có dục vọng để trút ra, những nữ nhân thanh lâu không lọt vào mắt xanh của hắn. Trên thực tế nếu hắn cần nữ nhân thì bên cạnh hắn còn có hai tiểu thư đứng đầu, Mạc Thiên Thiên trong khoảng thời gian này tuy rằng không ở một mình với Lục Ly, cũng không có bất cứ biểu thị, nhưng phỏng chừng chỉ cần hắn cố ý tán tỉnh một chút thì có thể đưa yêu tinh này lên giường.
Chương 4453 Đánh nhau (2)
Loan Tịch trong khoảng thời gian này cũng biểu hiện phi thường quái dị, dường như rất có hứng thú với Lục Ly? Ánh mắt nàng cháy bỏng nhìn Lục Ly, nếu Lục Ly muốn chơi bời thì có thể hái đóa Kim Hoa này. Hai đóa Kim Hoa đến đội của Lục Ly, xem tình huống rất có thể bị Lục Ly mê hoặc, đối với việc này, trong lòng Lê Hành rất là khó chịu. Lê Hành muốn hái đóa Kim Hoa thứ ba Ly tiểu thư, nhưng Ly tiểu thư không có hứng thú với Lê Hành, hắn cảm giác nguyên nhân nàng chọn về đội của hắn là vì có thù với Lục Ly. Lục Ly trong khoảng thời gian này trừ tu luyện ra còn tìm kiếm phương pháp tăng sức chiến đấu của bản thân. Tuy rằng đến Tiên Vực, nhưng hắn không phát hiện cách tăng nhanh sức chiến đấu. Đương nhiên, nếu dễ tìm như thế thì ai nấy trong Tiên Vực đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Lục Ly không sốt ruột, việc này có nóng nảy cũng không được gì, hắn đặt thời hạn cho mình trong trăm năm. Hắn sẽ tiêu phí thời gian trăm năm tìm kiếm con đường biến mạnh, chỉ cần tìm đúng phương hướng là được. Hắn sẽ theo phương hướng này một đường tu luyện, đạt đến cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn là hắn có thể áo gấm về nhà, về Thiên Loạn Tinh Vực sống cuộc sống nhàn nhã. Oong! Hôm nay, Lục Ly đang tu luyện thì thần văn thành bảo của hắn đột nhiên sáng lên, Lục Ly đứng lên mở ra thần văn, phát hiện bên ngoài là Vũ Dương. Vẻ mặt Vũ Dương sốt ruột, vừa đi vào đã kéo Lục Ly ra ngoài, vừa đi vừa nói: - Xảy ra chuyện, nhóm Thiên Thiên đánh nhau với cường giả Diễn Vũ Điện! - Hả? Sắc mặt Lục Ly tối sầm, hắn đứng lại nói: - Việc này nên báo ngay cho Lư thống lĩnh! - Không thể báo cáo! Vũ Dương lắc đầu nói: - Hôm nay không phải ngày nghỉ của nhóm Thiên Thiên, hơn nữa là Thiên Thiên gây chuyện trước, nếu bị Lư thống lĩnh biết nàng chắc chắn sẽ bị xử phạt, ngươi cũng biết cung quy của Vấn Tiên Cung... - Đi! Lục Ly không có nhiều lời, mang theo Vũ Dương nhanh chóng rời đi Thanh Nhai Sơn. Lục Ly thân là phó thống lĩnh, ra vào Thanh Nhai Sơn không bị hạn chế, nếu không phải chấp hành nhiệm vụ cũng không tính là trái luật, quân sĩ tuần tra bốn phía nhìn thấy là Lục Ly cũng lập tức cho đi. Lục Ly và Vũ Dương bay nhanh về phía nam, tiêu phí thời gian mấy nén hương tựu đến trấn nhỏ. Cái trấn nhỏ này không lớn, cũng không nhỏ, phía nam trấn nhỏ khá ồn ào, có hai cường giả đang khai chiến, thần niệm của Lục Ly quét qua phát hiện đúng là Mạc Thiên Thiên cùng một Thánh Hoàng. Loan Tịch, Ly tiểu thư ở gần đó, còn có Thường công tử cùng đến từ Tử Thần. Bên Vấn Tiên Cung có mấy chục quân sĩ, cường giả, Thiên Hà Hội cũng có mấy trăm võ giả xem cuộc chiến. Diễn Vũ Điện có hơn một trăm võ giả, trong đó có hai võ giả toàn thân đẫm máu, ngồi xếp bằng trên mặt đất đang chữa thương. Dọc đường đi Vũ Dương đã báo cho Lục Ly biết vụ việc, xét cho cùng là vì vẻ ngoài xinh đẹp của ba người Mạc Thiên Thiên gây họa. Ba người dịch dung, nhưng Diễn Vũ Điện có một cường giả sở hữu một loại thần thông kỳ dị, không ngờ có thể nhìn thấu ngụy trang của nhóm Mạc Thiên Thiên. Cường giả kia bị hút hồn, thần thông của hắn còn có một loại năng lực là thấu thị. Nhóm Mạc Thiên Thiên cảm giác được không thích hợp, nhìn thoáng qua thấy võ giả kia nhìn bọn họ trân trân, nét mặt đáng khinh vô cùng, Mạc Thiên Thiên tức giận trực tiếp móc mắt của người này. Trong Tử Thần, Mạc yêu tinh là một tiểu ma nữ, lúc bình thường ai dám khinh nhờn nàng? Chớ nói chi làm ra chuyện hạ lưu như vậy. Mạc Thiên Thiên ra tay chọc giận cường giả bên Diễn Vũ Điện, vì thế cường giả Diễn Vũ Điện có mặt trong trấn nhỏ lập tức xúm lại vây quanh, Vũ Dương thấy tình hình không ổn lập tức trở về tìm Lục Ly. Trông thấy Mạc Thiên Thiên đánh với một cường giả Diễn Vũ Điện, tuy nàng yếu thế hơn nhưng Lục Ly và Vũ Dương thở phào một hơi. Bọn họ chỉ sợ khi đến nơi thì ba người Mạc Thiên Thiên đã bị bắt, giết chết, hoặc là bị dâm loạn. Ầm! Khi Lục Ly và Vũ Dương đến nơi, đúng dịp Mạc Thiên Thiên không đánh lại, bị cường giả Diễn Vũ Điện một trảo đánh bay, vai trái máu thịt nhầy nhụa, một cánh tay ngọc vô lực rũ xuống, bị thương. Vèo! Cường giả kia không chịu bỏ qua Mạc Thiên Thiên, thân thể như kiếm bén bắn đi, móng tay lóe tia sáng xanh, nhìn liền biết là sát chiêu lợi hại, cho dù không giết Mạc Thiên Thiên cũng sẽ bị thương nặng nàng. - Đủ rồi! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng vọt lao đến bên cạnh Mạc Thiên Thiên, trên người của hắn tuôn ra sát ý dày đặc, trong đôi mắt lóe tia sáng vàng, trực tiếp vận dụng Linh Trận thuật. Hắn không có sử dụng Tử Thần Dịch, cho nên uy lực của Linh Trận thuật có hạn, cường giả kia hơi ngẩn ra rồi nhanh chóng tỉnh táo, ánh mắt lạnh lẽo liếc hướng Lục Ly, giận dữ quát: - Như thế nào? Đấu một mình không được thì tìm giúp đỡ đến? Các ngươi muốn Diễn Vũ Điện ta toàn diện khai chiến với Vấn Tiên Cung các ngươi sao? Ta mà phát tín hiệu thì mấy vạn cường giả Diễn Vũ Điện sẽ đến trong tích tắc! Diễn Vũ Điện có tám vạn đại quân trú đóng bên này, có không ít cường giả, số lượng cường giả ít hơn Vấn Tiên Cung nhưng số lượng đại quân thì nhiều hơn gấp mấy chục lần. Nếu cường giả này triệu tập đại quân lại đây, bên Vấn Tiên Cung buộc phải triệu tập rất nhiều cường giả đến chi viện. Cuối cùng kết cục có thể là Thiên Hà Hội tham gia, mỗi bên đánh đòn năm mươi cái, cuối cùng bỏ mặc. Nhưng đến lúc đó tội của nhóm Mạc Thiên Thiên rất lớn, tính khí của tam cung chủ nóng nảy, sơ sẩy một cái không nói bị chém giết, ít nhất sẽ chịu khổ nhiều, nhóm Lục Ly đừng mơ có cuộc sống thoải mái. Cho nên chưa tới lúc bất đắc dĩ thì Lục Ly không muốn đối phương kêu người, hắn cười lớn nói: - Các hạ đường đường một nam tử hán, tại sao khi dễ một nữ nhân yếu đuối? Hơn nữa còn phải kêu người tới? Diễn Vũ Điện các ngươi đều có tính như vậy sao? Chúng ta chỉ có hai võ giả đến mà gọi là viện quân? Nếu ngươi sợ thì cứ kêu viện quân đến. Lục Ly rất độc miệng, chỗ này có nhiều cường giả Thiên Hà Hội xem náo nhiệt.
Chương 4454 Đã nhường
Cường giả Diễn Vũ Điện sắc mặt giận dữ nói: - Ngươi cho rằng thêm ngươi vào là có thể thay đổi cái gì sao? Nữ nhân này bị thương huynh đệ của ta, hôm nay nhất định phải phế bỏ hai chân hai tay hai mắt, nếu không thì Nguyên Minh này tuyệt đối không bỏ qua! - Nguyên Minh! Lục Ly hơi cau mày, hắn đã nghe Vũ Dương nói về cường giả này, một Thánh Hoàng rất mạnh của Diễn Vũ Điện, còn hào khí ngút trời, rất nổi tiếng trong Thiên Hà Thành, là một cường giả mang tính đại biểu của Diễn Vũ Điện. Lục Ly trầm ngâm giây lát nói: - Việc này thị phi đúng sai thế nào thì huynh đệ của ngươi tự hiểu, hắn không nói cho ngươi biết hắn đã làm chuyện gì sao? Chúng ta đừng nói nhiều, đánh một trận đi, nếu ngươi có thể thắng ta, ta tùy ngươi xử trí, nếu ngươi thua thì việc này chấm dứt, chịu không? Xôn xao! Bốn phía thoáng chốc một mảnh xáo động. Nguyên Minh là cường giả nổi tiếng, một cấp Đế của Vấn Tiên Cung đến mà đói đánh một trận với hắn? Cấp Đế này muốn tìm cái chết sao? Nguyên Minh bĩu môi hỏi: - Ngươi định tự tìm chết rồi gánh tội thay cho nữ nhân này? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Mạng của ngươi đáng giá bằng ả không? Mạc Thiên Thiên oán hận nói: - Nếu hắn thua, ta tự chặt hai tay hai chân, móc hai mắt ra. Nhưng có một điều, nếu ngươi thua thì tùy tiện hắn xử trí, như thế nào? - Hả? Nguyên Minh ngây ra, võ giả bốn phía cũng sững sờ, tập thể nhìn Lục Ly, muốn nhìn xem hắn có phải là cao nhân thâm tàng bất lộ không? Nhưng nhìn thế nào thì Lục Ly vẫn là cấp Đế, trừ phi Lục Ly là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nếu không thì không thể nào che giấu cảnh giới trước mặt nhiều cường giả như vậy. - Ha ha ha! Lục Ly cười dài, trầm giọng quát: - Như thế nào? Cường giả của Diễn Vũ Điện, ngươi sợ sao? Không dám cược? - Cược thì cược! Nguyên Minh không có đường lui, hắn nhìn quét toàn trường, ánh mắt khóa chặt mấy cường giả Thiên Hà Hội, nói: - Mấy bằng hữu Thiên Hà Hội hãy làm chứng, ta đấu một trận với hắn, nếu ta thua thì ta tự chặt hai tay hai chân, móc hai mắt ra. Nếu hắn thua, hắn và nữ nhân này cũng sẽ làm điều tương tự, trận chiến này đơn thuần là tranh chấp riêng, không tính vào ân oán giữa Diễn Vũ Điện và Vấn Tiên Cung. Mấy Thánh Hoàng cường đại của Thiên Hà Hội ở đây xem trò hay, một cường giả nhẹ gật đầu nói: - Được, không ai được đồn ra ngoài chuyện này, chúng ta đơn thuần ở đây luận bàn tỷ võ. Lục Ly nghe vậy yên lòng, bất luận thắng thua, ít nhất việc này sẽ không gây lớn. Nếu hắn thua, cùng lắm gãy tay gãy chân móc hai mắt ra, không có gì lớn, chữa thương một khoảng thời gian liền có thể khôi phục. Hắn sẽ thua sao? Lục Ly không nghĩ vậy, hắn đang suy nghĩ làm sao vừa giấu sức chiến đấu vừa đánh bại Nguyên Minh. Linh hồn của Nguyên Minh rất mạnh, hơn nữa vừa rồi hắn đã thả ra công kích linh hồn, chắc chắn Nguyên Minh đã đề phòng. Nếu sử dụng Hủy Diệt Thần Dịch thì Nguyên Minh sẽ trực tiếp bị giết, Nguyên Minh mà chết, dù không muốn gây lớn chuyện cũng không cách nào giấu nhẹm. Đành phải đánh bị thương Nguyên Minh, đánh bại, không thể đánh chết! Lục Ly bắt lấy Mạc Thiên Thiên ném hướng Loan Tịch, hắn đứng giữa không trung, nói với Nguyên Minh: - Nguyên Minh huynh, thỉnh ra tay đi! - Các hạ tên là gì? Trong tay Nguyên Minh xuất hiện trường đao, lạnh giọng nói: - Dưới đao của ta không chém hạng người vô danh? Lục Ly thản nhiên nói: - Lục Ly! Trường đao của Nguyên Minh bắt đầu vận chuyển Nguyên Lực, hắn múa vài đường rồi nói: - Ngươi ra tay trước đi, ta nhường ngươi một chiêu. Lục Ly biết Nguyên Minh không thật sự muốn nhường chính mình, mà là chuẩn bị lấy tĩnh chế động, Nguyên Minh kiêng kỵ công kích linh hồn của Lục Ly, đợi hắn vận dụng công kích linh hồn rồi mới đánh trả. Lục Ly cũng không khách khí, trong mắt của hắn vụt qua hai ánh sáng vàng rồi biến mất, chui vào trong linh hồn của Nguyên Minh. Nguyên Minh lập tức cảnh giác cao độ, lần này hắn đã chuẩn bị từ trước, Linh Trận thuật của Lục Ly không phong ấn linh hồn của hắn được. Nhưng chờ khi Nguyên Minh hóa giải công kích linh hồn của Lục Ly thì phát hiện Lục Ly biến mất? - A? Thần niệm cường đại của Nguyên Minh lập tức xem xét bốn phía, nhưng phát sinh sự tình khiến hắn kinh hãi, bốn phía không có bất cứ dấu vết gì, Lục Ly dường như bốc hơi khỏi nhân gian? Oong! Không gian trên đầu Nguyên Minh khuếch tán sóng gợn, đó là một bàn tay to lớn vỗ mạnh xuống, hắn lập tức phản ứng lại, vung trường đao chém hướng đỉnh đầu, đồng thời thần niệm của hắn lập tức quét qua tìm kiếm bóng dáng Lục Ly. - Nguy rồi! Vào thời khắc này, hắn cảm giác được nguy cơ trí mạng, hư không sau lưng Nguyên Minh dao động, một móng vuốt bén màu xám bạc xé rách hư không vươn ra, chộp mạnh cánh tay cầm chiến đao của hắn. Mà hắn đang thả ra sát chiêu, muốn vung chiến đao chém móng vuốt kia thì đã muộn, tốc độ của móng vuốt cực nhanh bắt lấy cánh tay của Nguyên Minh, sau đó miếng bảo vệ tay của hắn bị bóp nát, tay phải bị giật đứt. - Chết! Ánh mắt của hắn lộ ra hung quang, tay phải xuất hiện chủy thủ đâm mạnh vào ngực của Lục Ly, nhưng Lục Ly không tránh né, vung móng vuốt chộp hướng cánh tay Nguyên Minh. Bùm! Vảy trước ngực Lục Ly vỡ vụn, chủy thủ đâm vào ngực của hắn, nhưng cơ hồ cùng lúc đó, móng vuốt của hắn bấu trúng tay Nguyên Minh, xé đứt tay trái. Oong! Trong mắt Lục Ly lại thả ra Linh Trận thuật, Nguyên Minh ngẩn ra, đợi hắn phản ứng lại thì cảm giác đau thấu óc, hai chân cũng bị Lục Ly bóp nát. Bùm! Chân sau Lục Ly quét qua đá bay Nguyên Minh, vừa lúc bay hướng cường giả Diễn Vũ Điện, một Thánh Hoàng bay ra đón lấy Nguyên Minh. Tuy ngực của Lục Ly chảy máu nhưng hắn không để ý, ôm quyền nói: - Bằng hữu của Diễn Vũ Điện, đã nhường! Chiến đấu cơ hồ là nháy mắt kết thúc, rất nhiều võ giả còn chưa phản ứng lại. Vô số võ giả trên mặt tràn ngập ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Lục Ly mang theo sợ hãi. Nguyên Minh là cường giả Thánh Hoàng trung, hậu kỳ vậy mà thua dễ vậy? Tuy rằng cũng tổn thương Lục Ly, nhưng chỉ là vết thương ngoài da, nếu vừa rồi Lục Ly động sát tâm thì bây giờ Nguyên Minh đã chết. - Chúng ta đi!
Chương 4455 Bươm bướm hãy bay từ từ
Cường giả của Diễn Vũ Điện không dây dưa, Nguyên Minh mạnh nhất đã thua, bọn họ có xông lên cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục. Hơn nữa vừa rồi Nguyên Minh đã nói đây là việc tư, cường giả của Thiên Hà Hội làm chứng, cố dây dưa cũng vô nghĩa. Lục Ly lắc người đi vào Pháp Giới, ở bên trong chữa thương giây lát, thay bộ đồ mới rồi đi ra, nhìn thoáng qua nhóm người Mạc Thiên Thiên: - Đi thôi, trở về. Trong mắt Loan Tịch tràn ngập sùng kính, lại gần quan tâm hỏi: - Lục Thống lĩnh, ngươi không sao chứ? Mạc Thiên Thiên thì biểu cảm phức tạp nhìn Lục Ly, tội nghiệp mấp máy môi, nhưng cuối cùng không nói gì. Khi nhóm Lục Ly trở về, một quân sĩ cản lại bọn họ, mặt không cảm xúc nhìn Lục Ly nói: - Lục thống lĩnh, tam cung chủ kêu ngươi qua! Trên mặt nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch lộ vẻ lo lắng và xấu hổ, nếu Lục Ly bị phạt thì trong lòng họ rất áy náy. - Mấy người về doanh của mình, trong khoảng thời gian này không cho phép ra ngoài! Lục Ly phất tay, đi theo quân sĩ này đi hướng một tòa siêu cấp đại thành lũy. Thành lũy này khá hoa lệ trong chỗ này, mười mấy quân sĩ đứng bên ngoài, không có mệnh lệnh, bất cứ võ giả không được tới gần. Lục Ly ở bên ngoài chờ, quân sĩ kia đi vào thông báo sau đó vẫy tay ngoắc Lục Ly. Lục Ly đi vào trông thấy tam cung chủ sắc mặt âm trầm ngồi đó thì nhủ thầm không tốt. Lục Ly khom người vái chào nói: - Lục Ly chào tam cung chủ, thuộc hạ có tội, thỉnh tam cung chủ trách phạt. Tam cung chủ mặt không cảm xúc, nói: - Ngươi có tội gì? Nói nghe thử! Lục Ly ngẫm nghĩ tìm từ, trả lời: - Thuộc hạ quản giáo không nghiêm, mặc kệ bọn họ ra ngoài chọc sóng gió, tuy rằng cuối cùng bình ổn một chút nhưng vẫn tạo thành ảnh hưởng xấu, thuộc hạ khó mà chối bỏ trách nhiệm. - Vớ vẩn! Mắt tam cung chủ lộ tia hung ác, hung tợn nói: - Ra ngoài có đáng gì? Chọc chút chuyện thì có sao? Ngươi không rõ mình sai lầm ở chỗ nào? - A? Lục Ly ngẩn ra, khom người nói: - Thỉnh cung chủ mách cho! - Ngươi không đủ tàn nhẫn! Tam cung chủ đứng lên, sát khí đằng đằng nói: - Nếu đã gây sự, hơn nữa ngươi còn có nắm chắc giết Nguyên Minh thì tại sao không giết hắn? Cho dù lúc đó ngươi giết hết võ giả Diễn Vũ Điện thì có sao? Việc này ông nói có lý của ông, bà nói có lý của bà, chẳng lẽ Diễn Vũ Điện thật sự sẽ khai chiến với chúng ta sao? Thiên Hà Hội sẽ ngồi xem mặc kệ sao? - Thuộc hạ của mình bị đám tạp chủng Diễn Vũ Điện đùa giỡn mà ngươi chỉ phế bỏ tay chân của chúng? Không có uy danh thì ngươi làm sao thống soái thuộc hạ? Không có sát danh thì sao ngươi có thể khiến tạp chủng Diễn Vũ Điện sợ hãi ngươi? Lần sau ghi nhớ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải giết ra uy danh lừng lẫy, không được làm giảm tiếng tăm của chúng ta! Lục Ly hết nói nổi, ban đầu hắn sợ vời rắc rối cho Vấn Tiên Cung nên không dám xằng bậy, nếu biết trước hắn đã đại khai sát giới. Hắn chỉ là một phó thống lĩnh nho nhỏ, trước khi có quyền hạn thì hắn nào dám giết lung tung? Hắn hỏi: - Lúc này dù gì là thời gian chiến tranh, nếu căng thẳng với Diễn Vũ Điện quá mức có khi nào ảnh hưởng đại cục? Đến lúc đó liên quân tấn công qua mà chúng ta tranh chấp nội bộ... - Ngươi suy nghĩ nhiều! Tam cung chủ cười nhạt nói: - Ngươi cho rằng hiện tại không đấu đá sao? Chẳng qua các ngươi không biết thôi, Diễn Vũ Điện và chúng ta luôn là tử địch, nếu có cơ hội ngươi cứ làm tới luôn, đừng khách khí. Chân chính đại chiến thì hai bên sẽ cố kiềm chế. Bên liên quân cũng vậy thôi, cũng đấu ngươi chết ta sống, nếu không thì hiện tại sớm xông lên rồi. - Hơn nữa, cho dù thua trận thì sao? Cùng lắm thì đổi một lão đại, địa bàn và tài nguyên lớn như vậy, bọn họ có thể cướp hết sao? Thật sự không được chúng ta chuyển tới chỗ khác, chiếm đất làm vua. Một thế lực xét cho cùng cần có uy danh và thực lực, nếu như có thể diệt Diễn Vũ Điện, chúng ta đi đâu đều có thể sống dễ chịu, hiểu chưa? Lục Ly cái hiểu cái không, nếu tam cung chủ nói như vậy, Lục Ly cũng không sao cả, lần sau nếu còn có chuyện như vậy phát sinh, hắn sẽ giết không nương tay, giết sướng tay rồi tính tiếp, dù sao xảy ra chuyện có tam cung chủ gánh. - Đi đi! Tam cung chủ phất tay nói: - Ngươi phải nhớ kỹ một điều, lăn lộn trong Tiên Vực là phải ác, ác thì người khác mới sợ ngươi, hòa khí phát tài là điều không thể nào. Còn nữa, ngươi phải nỗ lực tu luyện, nếu như có thể tiến thêm một bước thì Vấn Tiên Cung sẽ có thêm tứ cung chủ. - Đa tạ tam cung chủ! Lục Ly cảm tạ rồi rời đi, hắn không để bụng sự thân thiện của tam cung chủ, nếu sức chiến đấu có thể đạt đến mức vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hắn đi đâu đều sẽ rất được hoan nghênh. Đến lúc đó hắn phỏng chừng cũng sẽ không ở trong Tiên Vực, mà về Tử Thần làm Đầu Sỏ. Về thành lũy, Lục Ly phát hiện bên trong có một nữ nhân ngồi, nữ nhân này mặc đồ hoa lệ, tư thái yểu điệu, nửa bên mặt như ngọc. Thấy Lục Ly tiến vào, nàng quay mặt qua, trong đôi mắt tựa như sao tràn ngập tình yêu, làm Lục Ly nhìn mà tim đập nhanh động lòng. Mạc Thiên Thiên lại biến thành Mạc yêu tinh, hơn nữa rõ ràng đã tắm rửa, trên người còn có mùi thơm thoang thoảng. - Ngươi trở về rồi? Mạc Thiên Thiên đứng lên, hỏi: - Tam cung chủ không làm khó dễ ngươi chứ? - Không có việc gì! Lục Ly thản nhiên phất tay, theo sau bưng ấm trà lên rót một ly cho Mạc Thiên Thiên: - Tam cung chủ nói ta không đủ ác, nên xử lý Nguyên Minh mới đúng. - Vậy là tốt rồi. Mạc Thiên Thiên nhận ly nước uống một hớp, sau đó không nói chuyện, cứ như thế yên lặng nhìn Lục Ly. Lục Ly có chút lúng túng, cũng không biết nói cái gì bây giờ, nếu trực tiếp tiễn khách e rằng sẽ tổn thương trái tim của Mạc Thiên Thiên, nàng vừa mới chịu uất ức lớn như vậy. Thật lâu về sau, Mạc Thiên Thiên mở miệng nói: - Tiên Vực rất nguy hiểm, nữ nhân xinh đẹp ở đây càng nguy hiểm, ngụy trang của chúng ta ở trước mặt cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không có ý nghĩa gì, ánh mắt tam cung chủ nhìn chúng ta có lẽ hơi khác.
Tất cả võ giả đều khom người lĩnh mệnh, Lục Ly bắt đầu chia tổ, mỗi Thánh Hoàng mang theo mấy cấp Đế, hình thành một tiểu đội. Hắn còn khiến đám người hình thành chiến trận hợp kích, Thánh Hoàng chủ công, cấp Đế phối hợp, hoặc phụ trợ công kích, hoặc phòng ngự, hoặc quấy nhiễu kẻ địch. - Mọi người tự tập luyện, lát nữa mỗi tiểu đội luyện tập đối kháng với nhau! Lục Ly vung tay lên, mỗi một Thánh Hoàng tự mang theo đội viên của chính mình đi một bên. Lục Ly đưa ra mệnh lệnh cho mỗi Thánh Hoàng là phối hợp sở trưởng của bản thân, khiến đám cấp Đế đều phụ trợ bọn họ chiến đấu, làm như thế nào trợ giúp chính mình nhiều nhất thì làm. - Mỗi Thánh Hoàng các ngươi là mũi nhọn của cây trường mâu, các ngươi chỉ phụ trách công kích, chỉ phụ trách xông tới trước, thẳng tiến, đâm thủng kẻ địch phía trước! Đám cấp Đế các ngươi là gậy của cây mâu, là tấm chắn, nhiệm vụ của các ngươi là tìm đủ mọi cách cho đội trưởng của các ngươi một đường giết qua, không được để đội trưởng bị thương tổn, bị thứ gì cản bước chân, phải trợ giúp hắn tiến lên, không ngừng tiến lên, mãi đến khi đằng trước không có kẻ địch là các ngươi thắng! Âm thanh của Lục Ly vang bên tai tất cả võ giả, chúng võ giả cảm giác nhiệt huyết sôi trào, phía trước bọn họ chiến đấu không có loại quan niệm này, mạnh ai nấy đánh. Phương thức chiến đấu kiểu này của Lục Ly mới mẻ độc đáo, hơn nữa dường như càng có sức sát thương? Khoảng thời gian tiếp theo, Lục Ly và Lê Hành hòa đồng vào tiểu đội do mình dẫn dắt. Lê Hành chọn dùng biện pháp giống Lục Ly, đều là dùng sức mạnh phục người, dùng sức chiến đấu tuyệt đối trấn áp thuộc hạ, phải đè đầu thuộc hạ mới có thể chỉ huy thoải mái như cánh tay của mình. Nửa tháng sau, Lư Sắt bắt đầu cho bọn họ phát nhiệm vụ, khiến bọn họ dẫn đội tuần tra bốn phía. Không phải tuần tra chơi hay đi dạo, tuần tra sẽ có nguy hiểm. Bởi vì lân cận có thám báo của quân địch. Cách mạn bắc Thanh Nhai Sơn nghìn vạn dặm, bên kia trú đóng một đội đại quân, đó là đại quân liên hợp của năm thế lực lớn, lấy Hàng Long Phủ dẫn đầu, đại quân nhiều cỡ gần trăm vạn, tuy rằng gần đây không có phái ra quân đội công kích, nhưng thám báo thì đầy rẫy. Nhiệm vụ tuần tra một là đề phòng, thứ hai tự nhiên là đánh chết đám thám báo này, tránh cho bọn họ thẩm thấu tiến vào tra xét quân tình. Lục Ly cùng Lê Hành đồng thời bị Lư Sắt phái ra, chia nhau tuần tra phía đông và tây Thanh Nhai Sơn. - Đội một, đội hai tản ra ẩn nấp, đội ba, đội bốn tuần tra khu vực mười vạn dặm bên này, đội năm, đội sáu tuần tra khu vực mười vạn dặm bên kia, đội bảy, đội tám theo ta tuần tra cơ động, gặp tình huống gì đừng ra tay, lập tức đưa tin cho ta. Lục Ly chia hơn năm mươi người thành tám tiểu đội, tám Thánh Hoàng biến thành tám đội trưởng chia nhau mang theo tám cấp Đế. Nhóm Lục Ly phải ở bên này tuần tra một tháng, cho nên hắn phân phối nhiệm vụ. Hắn bố trí ba đường là trong tối ngoài sáng và cơ động, làm vậy thì thám báo quân địch sẽ khó lẻn vào hơn. Hơn năm mươi võ giả chấp hành theo chỉ lệnh của Lục Ly. Lục Ly mang theo hai đội Vũ Dương và Loan Tịch làm đội ngũ tuần tra cơ động, cưỡi một chiếc chiến thuyền nhỏ đi dạo xung quanh. Tuy đã hơi quen thuộc tình huống Tiên Vực, nhưng nhóm Lục Ly quyết định sẽ ở lại Vấn Tiên Cung hai, ba năm. Một là để quen thuộc Tiên Vực nhiều hơn, thứ hai là đánh nhau nhiều với võ giả của Tiên Vực, hiểu rõ tình huống, hiện tại mạo muội đi lang bạt rất dễ dàng chết đi, thứ ba là để tăng lên sức chiến đấu. Cho nên nhóm Lục Ly thoải mái ở lại, sắp tới khai chiến với năm thế lực lớn là thử thách và rèn luyện rất tốt. Nhóm Lục Ly đều quyết định, đợi trận chiến này kết thúc, mặc kệ thắng thua cũng sẽ suy nghĩ nên ở hay đi. Cưỡi chiến thuyền tuần tra phía đông, Lục Ly không phát hiện điều gì. Các quân sĩ ẩn nấp đúng chỗ, đội ngũ tuần tra giữ đúng chức trách, Lục Ly an tâm. Hắn đi vào khoang thuyền, khiến Vũ Dương cùng Loan Tịch luân lưu khống chế chiến thuyền tuần tra bốn phía. Mấy ngày đầu yên bình, đến ngày thứ năm thì Lục Ly đột nhiên đi ra khoang thuyền, hắn chỉ hướng một ngọn núi nhỏ ở phía trước, nói: - Trong núi nhỏ kia có một thám báo quân địch ẩn nấp, Vũ Dương, Loan Tịch, ai trong hai người giúp ta đi bắt lấy hắn? - A? Vũ Dương cùng Loan Tịch đều ngẩn ra, các quân sĩ trên chiến thuyền vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, thần niệm của bọn họ vươn ra nhưng không có bất cứ phát hiện. Trước đó bọn họ đã tra xét ngọn núi nhỏ kia rất nhiều lần, phải chăng Lục Ly nhầm lẫn gì rồi? - Ta đi! Vũ Dương không chút do dự đối với mệnh lệnh của Lục Ly, hắn bay nhanh xuống, vung trường thương bỗng đâm vào núi nhỏ, liên tục đâm mấy chục thương, đâm núi nhỏ thủng vô số lỗ nhỏ. Bùm! Núi nhỏ đột nhiên nổ tung, tiếp đó một bóng đen bay nhanh ra, dùng tốc độ siêu khủng bố trốn đi xa. Nhóm Loan Tịch lại ngây người, theo sau vẻ mặt xấu hổ, thám báo quân địch ẩn nấp ngay dưới mí mắt vậy mà bọn họ không phát hiện? - Trốn đi đâu? Vũ Dương hét to một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng lên. Thám báo kia chỉ là cấp Đế, tốc độ sao nhanh bằng Vũ Dương? Chốc lát hạ đã bị Vũ Dương đuổi theo kịp, theo sau bị Vũ Dương công kích mấy chiêu, thám báo bị thương. - Hừ! Muốn tù binh gia gia của ngươi? Không có cửa! Thám báo kia nhếch mép cười lạnh, một tay vỗ vào đầu, muốn tự sát. Mắt của Lục Ly bỗng sáng ngời, thám báo rùng mình, sau đó không thể nhúc nhích. Chỉ là một cấp Đế nho nhỏ, Lục Ly vận dụng Linh Trận thuật có thể thoải mái phong ấn linh hồn của người này mấy năm. Vũ Dương bay đi bắt lấy thám báo này. Lục Ly phất tay: - Đưa trở về giao cho Lư thống lĩnh xử lý! Lư Sắt đã dặn nếu bắt được thám báo liền đưa trở về, chỗ bọn họ có nhân tài chuyên nghiệp có thể khảo vấn ra rất nhiều tình báo. Vũ Dương mang theo hai cấp Đế bay đi, Loan Tịch lộ vẻ mặt xấu hổ, chắp tay nói: - Thuộc hạ thất trách, suýt nữa tạo thành sai lầm lớn, thỉnh thống lĩnh trách phạt. - Không trách các ngươi!
Chương 4452 Đánh nhau
Lục Ly thản nhiên liếc qua Loan Tịch, giải thích rằng: - Đây là một chủng tộc đặc biệt, thuật tiềm ẩn rất biến thái, nhưng kế tiếp các ngươi phải cẩn thận chút, gặp phải đội viên tiềm ẩn của chúng ta hãy dặn bọn họ chú ý quan sát linh khí thiên địa dao động, nếu có tình huống không bình thường lập tức báo lên. - Rõ! Loan Tịch khom người, Lục Ly xoay người đi vào khoang thuyền. Lục Ly có được Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực phi thường biến thái, những thám báo này muốn lẻn vào bên trong tra xét quân tình ngay dưới mí mắt của hắn thì không dễ như vậy. Tiếp tục tuần tra, lần nữa qua hết nửa ngày, lại phát hiện ra một thám báo, nhưng thám báo này không phải Lục Ly phát hiện, mà là bị Mạc Thiên Thiên phát hiện và bắt sống. Mạc Thiên Thiên không hổ là Vương Bài Tử Thần, về mặt này mạnh hơn Vũ Dương và Loan Tịch, nàng tự mình áp giải thám báo đến chỗ Lục Ly, rõ ràng là muốn tranh công. - Khá lắm, Thiên Thiên làm tuyệt lắm! Lục Ly không tiếc lời khen ngợi, sai Mạc Thiên Thiên đưa thám báo đi chỗ Lư Sắt. Bắt lấy thám báo quân địch là công lớn, để thám báo lẻn vào Thanh Nhai Sơn là thất trách. Vùng ngoài Thanh Nhai Sơn còn có quân sĩ ẩn nấp, nếu bị quân sĩ bên kia bắt lấy thám báo lẻn vào thì là Lục Ly và Lê Hành thất trách. Thời gian nửa tháng! Bên Lục Ly bắt được tám thám báo quân địch, giết chết sáu người. Bên Lê Hành chỉ bắt được ba người, đánh chết bốn người, có năm thám báo lẻn qua khu vực bọn họ tuần tra đi vào vùng ngoài Thanh Nhai Sơn. Lư Sắt phái quân sĩ lại đây nhiệt liệt khen ngợi bên Lục Ly. Bên Lê Hành thì bị Lư Sắt phái quân sĩ răn dạy, phải biết rằng bên Lê Hành có mười chín Thánh Hoàng, bên Lục Ly chỉ có chín người. Bên Lục Ly không bỏ sót một thám báo quân địch nào, bên Lê Hành thì để năm người lẻn vào, cao thấp đã rõ. Đám Thánh Hoàng này tự nhiên không có vấn đề gì, Thánh Hoàng bên Lê Hành mạnh hơn rất nhiều, vấn đề chỉ có thể nằm ở chỗ hai phó thống lĩnh. Đương nhiên, điều này chỉ nói lên năng lực tra xét của Lục Ly mạnh hơn Lê Hành một chút, không có thể đại biểu sức chiến đấu bên Lục Ly mạnh hơn bên Lê Hành. Một tháng rất nhanh qua đi, bên Lục Ly giao lên bài tập hoàn mỹ, bắt mười mấy thám báo, đánh chết mười mấy tên, phía đông không để lọt một thám báo nào. Phía tây chỗ Lê Hành thì bỏ qua mười mấy thám báo, tuy rằng không có một tên thám báo vào trong Thanh Nhai Sơn, nhưng cũng chứng minh nhóm Lê Hành thất trách và vô năng. Lư Sắt biểu dương nhóm Lục Ly ngay trước mặt toàn quân, còn ban cho một ít thần dược làm thưởng. Bên Lê Hành thì bị cắt xén thần dược cùng Thiên Thạch, hơn nữa bị phê bình trước mắt bao người xem như khiển trách. Tất cả võ giả bên Lục Ly mặt tươi rói, cười tủm tỉm. Võ giả bên Lê Hành thì dửng dưng, chờ khi phát sinh chân chính chiến đấu thì bên Lục Ly chắc chắn sẽ thương vong thảm trọng, đến lúc đó xem đám quân sĩ bên Lục Ly còn cười nổi không? Mấy tháng tiếp theo, nhóm Lục Ly luôn ở trong Thanh Nhai Sơn, đương nhiên nửa năm sẽ được nghỉ phép, có thể trở về Thiên Hà Thành, nhưng nhóm Lục Ly có về cũng không có việc gì làm nên ở luôn một chỗ. Về sau lại chấp hành nhiệm vụ tuần tra lần nữa, bên Lục Ly tự nhiên là hoàn mỹ chấp hành, bất cứ thám báo nào đều không thể lẻn vào, bên Lê Hành vẫn có thám báo lẻn vào được. Lần này nhóm Lê Hành tận tâm một ít, chỉ có hai thám báo lẻn vào, sắc mặt Lư Sắt dễ chịu hơn chút. Lục Ly và Lê Hành đều kiểm soát được thuộc hạ, ngày tháng trong Thanh Nhai Sơn cũng dễ chịu. Mỗi tháng tài nguyên sẽ tự động đưa tới, Thanh Nhai Sơn có mấy hang ngầm tồn tại đạo ngân cường đại, do các đời cường giả Vấn Tiên Cung để lại. Nhóm Lê Hành, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch có tư cách đi vào quan sát tu luyện, hoặc nhiều hoặc ít đều có một ít cảm xúc, đặc biệt là Loan Tịch tiến bộ cực kỳ lớn. Muốn nói ai sống dễ chịu nhất trong Thanh Nhai Sơn thì đó là Vũ Dương. Vũ Dương là huynh đệ của Lục Ly, cộng thêm bản thân thực lực cường đại, mang theo vô số Thiên Thạch, làm người hào sảng rộng rãi, cho nên quen nhiều bằng hữu trong Thanh Nhai Sơn. Vũ Dương là người hòa nhập vào Vấn Tiên Cung mau nhất, có chút tiếng tăm. Không chỉ riêng là Vấn Tiên Cung, Vũ Dương còn quen mấy bằng hữu tốt bên Thiên Hà Hội. Thiên Hà Hội và Diễn Vũ Điện đều có đại quân trú đóng gần đó, nhiều quân sĩ như vậy không thể nào luôn khô khan chịu đựng tại đây, cho nên tạm xây dựng một tòa trấn nhỏ ở lân cận, trong trấn có đủ các món ăn chơi. Người buôn bán sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, nhóm Vũ Dương mỗi tháng có vài ngày được ra ngoài hít thở không khí trong lành, tuy không có văn bản quy định rõ ràng nhưng tam cung chủ mắt nhắm mắt mở cho qua. Bởi vậy, Vũ Dương thường đi dạo trong trấn, Vấn Tiên Cung, Diễn Vũ Điện, Thiên Hà Hội cũng thường có quân sĩ, võ giả đi chỗ đó. Bên kia thật ra do một đại nhân vật Thiên Hà Hội kiểm soát, còn đưa hàng nghìn mỹ nhân đến, để tránh đám quân sĩ trú đóng ở đây lâu nóng người mà không có chỗ trút ra. Nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch cũng đi rất nhiều lần, bọn họ đương nhiên không phải đi ăn uống chơi bời, mà là đi mua đồ dùng dành cho nữ. Đều là tiểu thư của đại gia tộc, tuy ở trong quân doanh nhưng vẫn chú ý tỉ mỉ, thời gian ngắn còn có thể chấp nhận, thời gian dài tự nhiên muốn cho chính mình sống thoải mái hơn. Lục Ly không đi lần nào, hắn không thiếu thứ gì, tìm hiểu tin tức có Vũ Dương đủ rồi, Vũ Dương tìm hiểu tin tức đều sẽ lập tức báo cho hắn, do đó khiến hắn hắn hiểu rõ hơn về Tiên Vực. Hắn cũng không có dục vọng để trút ra, những nữ nhân thanh lâu không lọt vào mắt xanh của hắn. Trên thực tế nếu hắn cần nữ nhân thì bên cạnh hắn còn có hai tiểu thư đứng đầu, Mạc Thiên Thiên trong khoảng thời gian này tuy rằng không ở một mình với Lục Ly, cũng không có bất cứ biểu thị, nhưng phỏng chừng chỉ cần hắn cố ý tán tỉnh một chút thì có thể đưa yêu tinh này lên giường.
Chương 4453 Đánh nhau (2)
Loan Tịch trong khoảng thời gian này cũng biểu hiện phi thường quái dị, dường như rất có hứng thú với Lục Ly? Ánh mắt nàng cháy bỏng nhìn Lục Ly, nếu Lục Ly muốn chơi bời thì có thể hái đóa Kim Hoa này. Hai đóa Kim Hoa đến đội của Lục Ly, xem tình huống rất có thể bị Lục Ly mê hoặc, đối với việc này, trong lòng Lê Hành rất là khó chịu. Lê Hành muốn hái đóa Kim Hoa thứ ba Ly tiểu thư, nhưng Ly tiểu thư không có hứng thú với Lê Hành, hắn cảm giác nguyên nhân nàng chọn về đội của hắn là vì có thù với Lục Ly. Lục Ly trong khoảng thời gian này trừ tu luyện ra còn tìm kiếm phương pháp tăng sức chiến đấu của bản thân. Tuy rằng đến Tiên Vực, nhưng hắn không phát hiện cách tăng nhanh sức chiến đấu. Đương nhiên, nếu dễ tìm như thế thì ai nấy trong Tiên Vực đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Lục Ly không sốt ruột, việc này có nóng nảy cũng không được gì, hắn đặt thời hạn cho mình trong trăm năm. Hắn sẽ tiêu phí thời gian trăm năm tìm kiếm con đường biến mạnh, chỉ cần tìm đúng phương hướng là được. Hắn sẽ theo phương hướng này một đường tu luyện, đạt đến cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn là hắn có thể áo gấm về nhà, về Thiên Loạn Tinh Vực sống cuộc sống nhàn nhã. Oong! Hôm nay, Lục Ly đang tu luyện thì thần văn thành bảo của hắn đột nhiên sáng lên, Lục Ly đứng lên mở ra thần văn, phát hiện bên ngoài là Vũ Dương. Vẻ mặt Vũ Dương sốt ruột, vừa đi vào đã kéo Lục Ly ra ngoài, vừa đi vừa nói: - Xảy ra chuyện, nhóm Thiên Thiên đánh nhau với cường giả Diễn Vũ Điện! - Hả? Sắc mặt Lục Ly tối sầm, hắn đứng lại nói: - Việc này nên báo ngay cho Lư thống lĩnh! - Không thể báo cáo! Vũ Dương lắc đầu nói: - Hôm nay không phải ngày nghỉ của nhóm Thiên Thiên, hơn nữa là Thiên Thiên gây chuyện trước, nếu bị Lư thống lĩnh biết nàng chắc chắn sẽ bị xử phạt, ngươi cũng biết cung quy của Vấn Tiên Cung... - Đi! Lục Ly không có nhiều lời, mang theo Vũ Dương nhanh chóng rời đi Thanh Nhai Sơn. Lục Ly thân là phó thống lĩnh, ra vào Thanh Nhai Sơn không bị hạn chế, nếu không phải chấp hành nhiệm vụ cũng không tính là trái luật, quân sĩ tuần tra bốn phía nhìn thấy là Lục Ly cũng lập tức cho đi. Lục Ly và Vũ Dương bay nhanh về phía nam, tiêu phí thời gian mấy nén hương tựu đến trấn nhỏ. Cái trấn nhỏ này không lớn, cũng không nhỏ, phía nam trấn nhỏ khá ồn ào, có hai cường giả đang khai chiến, thần niệm của Lục Ly quét qua phát hiện đúng là Mạc Thiên Thiên cùng một Thánh Hoàng. Loan Tịch, Ly tiểu thư ở gần đó, còn có Thường công tử cùng đến từ Tử Thần. Bên Vấn Tiên Cung có mấy chục quân sĩ, cường giả, Thiên Hà Hội cũng có mấy trăm võ giả xem cuộc chiến. Diễn Vũ Điện có hơn một trăm võ giả, trong đó có hai võ giả toàn thân đẫm máu, ngồi xếp bằng trên mặt đất đang chữa thương. Dọc đường đi Vũ Dương đã báo cho Lục Ly biết vụ việc, xét cho cùng là vì vẻ ngoài xinh đẹp của ba người Mạc Thiên Thiên gây họa. Ba người dịch dung, nhưng Diễn Vũ Điện có một cường giả sở hữu một loại thần thông kỳ dị, không ngờ có thể nhìn thấu ngụy trang của nhóm Mạc Thiên Thiên. Cường giả kia bị hút hồn, thần thông của hắn còn có một loại năng lực là thấu thị. Nhóm Mạc Thiên Thiên cảm giác được không thích hợp, nhìn thoáng qua thấy võ giả kia nhìn bọn họ trân trân, nét mặt đáng khinh vô cùng, Mạc Thiên Thiên tức giận trực tiếp móc mắt của người này. Trong Tử Thần, Mạc yêu tinh là một tiểu ma nữ, lúc bình thường ai dám khinh nhờn nàng? Chớ nói chi làm ra chuyện hạ lưu như vậy. Mạc Thiên Thiên ra tay chọc giận cường giả bên Diễn Vũ Điện, vì thế cường giả Diễn Vũ Điện có mặt trong trấn nhỏ lập tức xúm lại vây quanh, Vũ Dương thấy tình hình không ổn lập tức trở về tìm Lục Ly. Trông thấy Mạc Thiên Thiên đánh với một cường giả Diễn Vũ Điện, tuy nàng yếu thế hơn nhưng Lục Ly và Vũ Dương thở phào một hơi. Bọn họ chỉ sợ khi đến nơi thì ba người Mạc Thiên Thiên đã bị bắt, giết chết, hoặc là bị dâm loạn. Ầm! Khi Lục Ly và Vũ Dương đến nơi, đúng dịp Mạc Thiên Thiên không đánh lại, bị cường giả Diễn Vũ Điện một trảo đánh bay, vai trái máu thịt nhầy nhụa, một cánh tay ngọc vô lực rũ xuống, bị thương. Vèo! Cường giả kia không chịu bỏ qua Mạc Thiên Thiên, thân thể như kiếm bén bắn đi, móng tay lóe tia sáng xanh, nhìn liền biết là sát chiêu lợi hại, cho dù không giết Mạc Thiên Thiên cũng sẽ bị thương nặng nàng. - Đủ rồi! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng vọt lao đến bên cạnh Mạc Thiên Thiên, trên người của hắn tuôn ra sát ý dày đặc, trong đôi mắt lóe tia sáng vàng, trực tiếp vận dụng Linh Trận thuật. Hắn không có sử dụng Tử Thần Dịch, cho nên uy lực của Linh Trận thuật có hạn, cường giả kia hơi ngẩn ra rồi nhanh chóng tỉnh táo, ánh mắt lạnh lẽo liếc hướng Lục Ly, giận dữ quát: - Như thế nào? Đấu một mình không được thì tìm giúp đỡ đến? Các ngươi muốn Diễn Vũ Điện ta toàn diện khai chiến với Vấn Tiên Cung các ngươi sao? Ta mà phát tín hiệu thì mấy vạn cường giả Diễn Vũ Điện sẽ đến trong tích tắc! Diễn Vũ Điện có tám vạn đại quân trú đóng bên này, có không ít cường giả, số lượng cường giả ít hơn Vấn Tiên Cung nhưng số lượng đại quân thì nhiều hơn gấp mấy chục lần. Nếu cường giả này triệu tập đại quân lại đây, bên Vấn Tiên Cung buộc phải triệu tập rất nhiều cường giả đến chi viện. Cuối cùng kết cục có thể là Thiên Hà Hội tham gia, mỗi bên đánh đòn năm mươi cái, cuối cùng bỏ mặc. Nhưng đến lúc đó tội của nhóm Mạc Thiên Thiên rất lớn, tính khí của tam cung chủ nóng nảy, sơ sẩy một cái không nói bị chém giết, ít nhất sẽ chịu khổ nhiều, nhóm Lục Ly đừng mơ có cuộc sống thoải mái. Cho nên chưa tới lúc bất đắc dĩ thì Lục Ly không muốn đối phương kêu người, hắn cười lớn nói: - Các hạ đường đường một nam tử hán, tại sao khi dễ một nữ nhân yếu đuối? Hơn nữa còn phải kêu người tới? Diễn Vũ Điện các ngươi đều có tính như vậy sao? Chúng ta chỉ có hai võ giả đến mà gọi là viện quân? Nếu ngươi sợ thì cứ kêu viện quân đến. Lục Ly rất độc miệng, chỗ này có nhiều cường giả Thiên Hà Hội xem náo nhiệt.
Chương 4454 Đã nhường
Cường giả Diễn Vũ Điện sắc mặt giận dữ nói: - Ngươi cho rằng thêm ngươi vào là có thể thay đổi cái gì sao? Nữ nhân này bị thương huynh đệ của ta, hôm nay nhất định phải phế bỏ hai chân hai tay hai mắt, nếu không thì Nguyên Minh này tuyệt đối không bỏ qua! - Nguyên Minh! Lục Ly hơi cau mày, hắn đã nghe Vũ Dương nói về cường giả này, một Thánh Hoàng rất mạnh của Diễn Vũ Điện, còn hào khí ngút trời, rất nổi tiếng trong Thiên Hà Thành, là một cường giả mang tính đại biểu của Diễn Vũ Điện. Lục Ly trầm ngâm giây lát nói: - Việc này thị phi đúng sai thế nào thì huynh đệ của ngươi tự hiểu, hắn không nói cho ngươi biết hắn đã làm chuyện gì sao? Chúng ta đừng nói nhiều, đánh một trận đi, nếu ngươi có thể thắng ta, ta tùy ngươi xử trí, nếu ngươi thua thì việc này chấm dứt, chịu không? Xôn xao! Bốn phía thoáng chốc một mảnh xáo động. Nguyên Minh là cường giả nổi tiếng, một cấp Đế của Vấn Tiên Cung đến mà đói đánh một trận với hắn? Cấp Đế này muốn tìm cái chết sao? Nguyên Minh bĩu môi hỏi: - Ngươi định tự tìm chết rồi gánh tội thay cho nữ nhân này? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Mạng của ngươi đáng giá bằng ả không? Mạc Thiên Thiên oán hận nói: - Nếu hắn thua, ta tự chặt hai tay hai chân, móc hai mắt ra. Nhưng có một điều, nếu ngươi thua thì tùy tiện hắn xử trí, như thế nào? - Hả? Nguyên Minh ngây ra, võ giả bốn phía cũng sững sờ, tập thể nhìn Lục Ly, muốn nhìn xem hắn có phải là cao nhân thâm tàng bất lộ không? Nhưng nhìn thế nào thì Lục Ly vẫn là cấp Đế, trừ phi Lục Ly là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nếu không thì không thể nào che giấu cảnh giới trước mặt nhiều cường giả như vậy. - Ha ha ha! Lục Ly cười dài, trầm giọng quát: - Như thế nào? Cường giả của Diễn Vũ Điện, ngươi sợ sao? Không dám cược? - Cược thì cược! Nguyên Minh không có đường lui, hắn nhìn quét toàn trường, ánh mắt khóa chặt mấy cường giả Thiên Hà Hội, nói: - Mấy bằng hữu Thiên Hà Hội hãy làm chứng, ta đấu một trận với hắn, nếu ta thua thì ta tự chặt hai tay hai chân, móc hai mắt ra. Nếu hắn thua, hắn và nữ nhân này cũng sẽ làm điều tương tự, trận chiến này đơn thuần là tranh chấp riêng, không tính vào ân oán giữa Diễn Vũ Điện và Vấn Tiên Cung. Mấy Thánh Hoàng cường đại của Thiên Hà Hội ở đây xem trò hay, một cường giả nhẹ gật đầu nói: - Được, không ai được đồn ra ngoài chuyện này, chúng ta đơn thuần ở đây luận bàn tỷ võ. Lục Ly nghe vậy yên lòng, bất luận thắng thua, ít nhất việc này sẽ không gây lớn. Nếu hắn thua, cùng lắm gãy tay gãy chân móc hai mắt ra, không có gì lớn, chữa thương một khoảng thời gian liền có thể khôi phục. Hắn sẽ thua sao? Lục Ly không nghĩ vậy, hắn đang suy nghĩ làm sao vừa giấu sức chiến đấu vừa đánh bại Nguyên Minh. Linh hồn của Nguyên Minh rất mạnh, hơn nữa vừa rồi hắn đã thả ra công kích linh hồn, chắc chắn Nguyên Minh đã đề phòng. Nếu sử dụng Hủy Diệt Thần Dịch thì Nguyên Minh sẽ trực tiếp bị giết, Nguyên Minh mà chết, dù không muốn gây lớn chuyện cũng không cách nào giấu nhẹm. Đành phải đánh bị thương Nguyên Minh, đánh bại, không thể đánh chết! Lục Ly bắt lấy Mạc Thiên Thiên ném hướng Loan Tịch, hắn đứng giữa không trung, nói với Nguyên Minh: - Nguyên Minh huynh, thỉnh ra tay đi! - Các hạ tên là gì? Trong tay Nguyên Minh xuất hiện trường đao, lạnh giọng nói: - Dưới đao của ta không chém hạng người vô danh? Lục Ly thản nhiên nói: - Lục Ly! Trường đao của Nguyên Minh bắt đầu vận chuyển Nguyên Lực, hắn múa vài đường rồi nói: - Ngươi ra tay trước đi, ta nhường ngươi một chiêu. Lục Ly biết Nguyên Minh không thật sự muốn nhường chính mình, mà là chuẩn bị lấy tĩnh chế động, Nguyên Minh kiêng kỵ công kích linh hồn của Lục Ly, đợi hắn vận dụng công kích linh hồn rồi mới đánh trả. Lục Ly cũng không khách khí, trong mắt của hắn vụt qua hai ánh sáng vàng rồi biến mất, chui vào trong linh hồn của Nguyên Minh. Nguyên Minh lập tức cảnh giác cao độ, lần này hắn đã chuẩn bị từ trước, Linh Trận thuật của Lục Ly không phong ấn linh hồn của hắn được. Nhưng chờ khi Nguyên Minh hóa giải công kích linh hồn của Lục Ly thì phát hiện Lục Ly biến mất? - A? Thần niệm cường đại của Nguyên Minh lập tức xem xét bốn phía, nhưng phát sinh sự tình khiến hắn kinh hãi, bốn phía không có bất cứ dấu vết gì, Lục Ly dường như bốc hơi khỏi nhân gian? Oong! Không gian trên đầu Nguyên Minh khuếch tán sóng gợn, đó là một bàn tay to lớn vỗ mạnh xuống, hắn lập tức phản ứng lại, vung trường đao chém hướng đỉnh đầu, đồng thời thần niệm của hắn lập tức quét qua tìm kiếm bóng dáng Lục Ly. - Nguy rồi! Vào thời khắc này, hắn cảm giác được nguy cơ trí mạng, hư không sau lưng Nguyên Minh dao động, một móng vuốt bén màu xám bạc xé rách hư không vươn ra, chộp mạnh cánh tay cầm chiến đao của hắn. Mà hắn đang thả ra sát chiêu, muốn vung chiến đao chém móng vuốt kia thì đã muộn, tốc độ của móng vuốt cực nhanh bắt lấy cánh tay của Nguyên Minh, sau đó miếng bảo vệ tay của hắn bị bóp nát, tay phải bị giật đứt. - Chết! Ánh mắt của hắn lộ ra hung quang, tay phải xuất hiện chủy thủ đâm mạnh vào ngực của Lục Ly, nhưng Lục Ly không tránh né, vung móng vuốt chộp hướng cánh tay Nguyên Minh. Bùm! Vảy trước ngực Lục Ly vỡ vụn, chủy thủ đâm vào ngực của hắn, nhưng cơ hồ cùng lúc đó, móng vuốt của hắn bấu trúng tay Nguyên Minh, xé đứt tay trái. Oong! Trong mắt Lục Ly lại thả ra Linh Trận thuật, Nguyên Minh ngẩn ra, đợi hắn phản ứng lại thì cảm giác đau thấu óc, hai chân cũng bị Lục Ly bóp nát. Bùm! Chân sau Lục Ly quét qua đá bay Nguyên Minh, vừa lúc bay hướng cường giả Diễn Vũ Điện, một Thánh Hoàng bay ra đón lấy Nguyên Minh. Tuy ngực của Lục Ly chảy máu nhưng hắn không để ý, ôm quyền nói: - Bằng hữu của Diễn Vũ Điện, đã nhường! Chiến đấu cơ hồ là nháy mắt kết thúc, rất nhiều võ giả còn chưa phản ứng lại. Vô số võ giả trên mặt tràn ngập ngạc nhiên, ánh mắt nhìn Lục Ly mang theo sợ hãi. Nguyên Minh là cường giả Thánh Hoàng trung, hậu kỳ vậy mà thua dễ vậy? Tuy rằng cũng tổn thương Lục Ly, nhưng chỉ là vết thương ngoài da, nếu vừa rồi Lục Ly động sát tâm thì bây giờ Nguyên Minh đã chết. - Chúng ta đi!
Chương 4455 Bươm bướm hãy bay từ từ
Cường giả của Diễn Vũ Điện không dây dưa, Nguyên Minh mạnh nhất đã thua, bọn họ có xông lên cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục. Hơn nữa vừa rồi Nguyên Minh đã nói đây là việc tư, cường giả của Thiên Hà Hội làm chứng, cố dây dưa cũng vô nghĩa. Lục Ly lắc người đi vào Pháp Giới, ở bên trong chữa thương giây lát, thay bộ đồ mới rồi đi ra, nhìn thoáng qua nhóm người Mạc Thiên Thiên: - Đi thôi, trở về. Trong mắt Loan Tịch tràn ngập sùng kính, lại gần quan tâm hỏi: - Lục Thống lĩnh, ngươi không sao chứ? Mạc Thiên Thiên thì biểu cảm phức tạp nhìn Lục Ly, tội nghiệp mấp máy môi, nhưng cuối cùng không nói gì. Khi nhóm Lục Ly trở về, một quân sĩ cản lại bọn họ, mặt không cảm xúc nhìn Lục Ly nói: - Lục thống lĩnh, tam cung chủ kêu ngươi qua! Trên mặt nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch lộ vẻ lo lắng và xấu hổ, nếu Lục Ly bị phạt thì trong lòng họ rất áy náy. - Mấy người về doanh của mình, trong khoảng thời gian này không cho phép ra ngoài! Lục Ly phất tay, đi theo quân sĩ này đi hướng một tòa siêu cấp đại thành lũy. Thành lũy này khá hoa lệ trong chỗ này, mười mấy quân sĩ đứng bên ngoài, không có mệnh lệnh, bất cứ võ giả không được tới gần. Lục Ly ở bên ngoài chờ, quân sĩ kia đi vào thông báo sau đó vẫy tay ngoắc Lục Ly. Lục Ly đi vào trông thấy tam cung chủ sắc mặt âm trầm ngồi đó thì nhủ thầm không tốt. Lục Ly khom người vái chào nói: - Lục Ly chào tam cung chủ, thuộc hạ có tội, thỉnh tam cung chủ trách phạt. Tam cung chủ mặt không cảm xúc, nói: - Ngươi có tội gì? Nói nghe thử! Lục Ly ngẫm nghĩ tìm từ, trả lời: - Thuộc hạ quản giáo không nghiêm, mặc kệ bọn họ ra ngoài chọc sóng gió, tuy rằng cuối cùng bình ổn một chút nhưng vẫn tạo thành ảnh hưởng xấu, thuộc hạ khó mà chối bỏ trách nhiệm. - Vớ vẩn! Mắt tam cung chủ lộ tia hung ác, hung tợn nói: - Ra ngoài có đáng gì? Chọc chút chuyện thì có sao? Ngươi không rõ mình sai lầm ở chỗ nào? - A? Lục Ly ngẩn ra, khom người nói: - Thỉnh cung chủ mách cho! - Ngươi không đủ tàn nhẫn! Tam cung chủ đứng lên, sát khí đằng đằng nói: - Nếu đã gây sự, hơn nữa ngươi còn có nắm chắc giết Nguyên Minh thì tại sao không giết hắn? Cho dù lúc đó ngươi giết hết võ giả Diễn Vũ Điện thì có sao? Việc này ông nói có lý của ông, bà nói có lý của bà, chẳng lẽ Diễn Vũ Điện thật sự sẽ khai chiến với chúng ta sao? Thiên Hà Hội sẽ ngồi xem mặc kệ sao? - Thuộc hạ của mình bị đám tạp chủng Diễn Vũ Điện đùa giỡn mà ngươi chỉ phế bỏ tay chân của chúng? Không có uy danh thì ngươi làm sao thống soái thuộc hạ? Không có sát danh thì sao ngươi có thể khiến tạp chủng Diễn Vũ Điện sợ hãi ngươi? Lần sau ghi nhớ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải giết ra uy danh lừng lẫy, không được làm giảm tiếng tăm của chúng ta! Lục Ly hết nói nổi, ban đầu hắn sợ vời rắc rối cho Vấn Tiên Cung nên không dám xằng bậy, nếu biết trước hắn đã đại khai sát giới. Hắn chỉ là một phó thống lĩnh nho nhỏ, trước khi có quyền hạn thì hắn nào dám giết lung tung? Hắn hỏi: - Lúc này dù gì là thời gian chiến tranh, nếu căng thẳng với Diễn Vũ Điện quá mức có khi nào ảnh hưởng đại cục? Đến lúc đó liên quân tấn công qua mà chúng ta tranh chấp nội bộ... - Ngươi suy nghĩ nhiều! Tam cung chủ cười nhạt nói: - Ngươi cho rằng hiện tại không đấu đá sao? Chẳng qua các ngươi không biết thôi, Diễn Vũ Điện và chúng ta luôn là tử địch, nếu có cơ hội ngươi cứ làm tới luôn, đừng khách khí. Chân chính đại chiến thì hai bên sẽ cố kiềm chế. Bên liên quân cũng vậy thôi, cũng đấu ngươi chết ta sống, nếu không thì hiện tại sớm xông lên rồi. - Hơn nữa, cho dù thua trận thì sao? Cùng lắm thì đổi một lão đại, địa bàn và tài nguyên lớn như vậy, bọn họ có thể cướp hết sao? Thật sự không được chúng ta chuyển tới chỗ khác, chiếm đất làm vua. Một thế lực xét cho cùng cần có uy danh và thực lực, nếu như có thể diệt Diễn Vũ Điện, chúng ta đi đâu đều có thể sống dễ chịu, hiểu chưa? Lục Ly cái hiểu cái không, nếu tam cung chủ nói như vậy, Lục Ly cũng không sao cả, lần sau nếu còn có chuyện như vậy phát sinh, hắn sẽ giết không nương tay, giết sướng tay rồi tính tiếp, dù sao xảy ra chuyện có tam cung chủ gánh. - Đi đi! Tam cung chủ phất tay nói: - Ngươi phải nhớ kỹ một điều, lăn lộn trong Tiên Vực là phải ác, ác thì người khác mới sợ ngươi, hòa khí phát tài là điều không thể nào. Còn nữa, ngươi phải nỗ lực tu luyện, nếu như có thể tiến thêm một bước thì Vấn Tiên Cung sẽ có thêm tứ cung chủ. - Đa tạ tam cung chủ! Lục Ly cảm tạ rồi rời đi, hắn không để bụng sự thân thiện của tam cung chủ, nếu sức chiến đấu có thể đạt đến mức vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hắn đi đâu đều sẽ rất được hoan nghênh. Đến lúc đó hắn phỏng chừng cũng sẽ không ở trong Tiên Vực, mà về Tử Thần làm Đầu Sỏ. Về thành lũy, Lục Ly phát hiện bên trong có một nữ nhân ngồi, nữ nhân này mặc đồ hoa lệ, tư thái yểu điệu, nửa bên mặt như ngọc. Thấy Lục Ly tiến vào, nàng quay mặt qua, trong đôi mắt tựa như sao tràn ngập tình yêu, làm Lục Ly nhìn mà tim đập nhanh động lòng. Mạc Thiên Thiên lại biến thành Mạc yêu tinh, hơn nữa rõ ràng đã tắm rửa, trên người còn có mùi thơm thoang thoảng. - Ngươi trở về rồi? Mạc Thiên Thiên đứng lên, hỏi: - Tam cung chủ không làm khó dễ ngươi chứ? - Không có việc gì! Lục Ly thản nhiên phất tay, theo sau bưng ấm trà lên rót một ly cho Mạc Thiên Thiên: - Tam cung chủ nói ta không đủ ác, nên xử lý Nguyên Minh mới đúng. - Vậy là tốt rồi. Mạc Thiên Thiên nhận ly nước uống một hớp, sau đó không nói chuyện, cứ như thế yên lặng nhìn Lục Ly. Lục Ly có chút lúng túng, cũng không biết nói cái gì bây giờ, nếu trực tiếp tiễn khách e rằng sẽ tổn thương trái tim của Mạc Thiên Thiên, nàng vừa mới chịu uất ức lớn như vậy. Thật lâu về sau, Mạc Thiên Thiên mở miệng nói: - Tiên Vực rất nguy hiểm, nữ nhân xinh đẹp ở đây càng nguy hiểm, ngụy trang của chúng ta ở trước mặt cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không có ý nghĩa gì, ánh mắt tam cung chủ nhìn chúng ta có lẽ hơi khác.
Bình luận facebook