-
Chương 666-670
Chương666: Thành Kiến Ti rung chuyển
Hủ Lịch vung tay lên, hắn không muốn nói nhảm nữa.
- Tiểu tử, hôm nay xem như ngươi găp may, Hoàng đội trưởng, chúng ta đi.
Tần Vũ nhìn Diệp Huyền, hung dữ nói một câu, chợt mang theo Hoàng Chung xoay người rời đi.
Mấy tên chấp pháp đội Thành Kiến Ti bị giáo huấn nhìn thấy tình huống không ổn cũng đã xám xịt đi theo hai người rời đi.
- Hủ Lịch đại sư, tiểu huynh đệ, chuyện hôm nay có nhiều chỗ đắc tội, kính xin mấy vị đừng nên trách.
Thiệu Quân chắp tay với Hủ Lịch và Diệp Huyền, hắn cố nặn ra nụ cười và mang theo Thiên Long vệ rời khỏi nơi này.
Sắc mặt hắn tái nhợt, hận không thể lập tức băm Hoàng Chung thành mảnh nhỏ.
Nhìn thấy loại chuyện này, mọi người trên đường cái không ngừng nghị luận và giải tán.
Hủ Lịch đại sư chỉ nói mấy câu, hào phú Tần gia, Thành Kiến Ti, Thiên Long vệ đều tránh lui, loại khí phách này làm bọn họ xem mà đủ.
Đồng thời mọi người cũng hiếu kỳ thân phận Diệp Huyền không thôi.
Lúc này các loại lời đồn không ngừng truyền ra các nơi.
- Đa tạ Hủ Lịch đại sư xuất thủ tương trợ.
- Đa tạ Diệp thiếu ra tay.
Mọi người chung quanh giải tán, rốt cuộc người La gia cũng hiểu mình có thể bảo trụ cửa hàng, cả đám khiếp sợ nhìn sang Diệp Huyền, lúc này đi tới và nói lời cảm kích..
Bọn họ biết rõ Hủ Lịch đại sư ra mặt là mấu chốt nhất, nếu không có Diệp Huyền thì cửa hàng La gia hôm nay cũng xong rồi.
Hủ lịch khoát khoát tay, sau đó hắn nhìn bảng hiệu cửa hàng La gia bị Thành Kiến Ti đập một khối và nhìn Diệp Huyền, hắn nói:
- Diệp thiếu, ngươi yên tâm đi, việc hôm nay Luyện Khí Phường nhất định sẽ dòi công đạo cho ngươi.
- Vậy thì phiền toái Hủ Lịch đại sư.
Thành Kiến Ti náo ra chuyện như vậy, nếu muốn toàn thân trở ra thì Diệp Huyền sẽ không đáp ứng, hắn lại không thể xuất lực, chỉ có thể dựa vào Luyện Khí Phường ra mặt.
Song phương khách khí vài câu, lúc này mới giải tán.
Sau khi cáo biệt Diệp Huyền, Hủ Lịch cũng không trở về lầu các Luyện Khí Phường, hắn nhanh chóng quay về ngõ hẻm.
Mặc dù hắn biết lệnh bài của Diệp Huyền là thật nhưng dù sao hắn chưa từng gặp qua Diệp Huyền, chuyện này liên lụy tới trức trách cho nên hắn phải đi bẩm báo.
Sau khi nghe Hủ Lịch bẩm báo, Lê Húc đại sư không hiểu ra sao, Luyện Khí Phường căn bản không có người như Hủ Lịch nói nhưng sau một lát hắn liền nghĩ đến Diệp Huyền.
Vì vậy chuyện này cũng đưa tới trước mặt Lục Ly đại sư.
- Gia hỏa này thật biết gây chuyện, lúc nào dính dáng tới La gia chứ? Ta tân tân khổ khổ tìm tài liệu giúp hắn, hắn tốt rồi, rất uy phong nha, đây không phải bảo ta làm ô sin sao?
Lục Ly đại sư nghe xong cười ha ha, chợt tức giận mắng Diệp Huyền.
- Sư tôn, chuyện này nên xử lý ra sao?
Lê Húc và Hủ Lịch thấy Lục Ly đại sư không có tỏ vẻ, không nhịn được hỏi.
- Xử lý như thế nào? Chẳng lẽ loại chuyện nhỏ nhặt này còn muốn ta dạy các ngươi? Lúc nào lệnh bài Lục Ly ta đưa ra ngoài không dùng được như thế? Dám dỡ bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường, Tần gia và Thành Kiến Ti thật lớn mật, không cho bọn chúng chút sắc mặt còn cho rằng Luyện Khí Phường chúng ta dễ khi dẽ.
Lục Ly đại sư cũng là người táo bạo, hắn thóa mạ hai người Lê Húc và Hủ Lịch.
- Nếu các ngươi không xử lý chuyện này tốt, cũng không cần tới gặp ta, thật sự là, không có kẻ nào chia sẻ với ta, một chút việc nhỏ còn phải tới hỏi ta.
Lê Húc đại sư biết rõ sư tôn tức giận, mấy người lập tức cười khổ một tiếng sau đó cẩn thận lui ra ngoài.
Sau khi bọn họ lui ra ngoài, sắc mặt bọn họ lập tức âm trầm.
- Hủ Lịch, ta nhớ đại bộ phận khí giới của đế quốc đều hợp tác với Luyện Khí Phường chúng ta đúng không?
Lê Húc lạnh giọng hỏi.
- Đúng thế!
Hủ Lịch phụ trách tất cả sinh ý đối ngoại của Luyện Khí Phường cho nên hắn biết rõ.
Như thành vệ quân, Thiên Long vệ, thậm chí quân đội các nơi của đế quốc, việc chế tác vũ khí, áo giáp đều do công tác phường cấp dưới của Luyện Khí Phường chế tạo ra.
Có thể nói Luyện Khí Phường gần như lũng đoạn hạng mục luyện khí trong Hạo Thiên đế quốc.
- Ngừng tất cả hạng mục hợp tác với Thiên Long vệ và Thành Kiến Ti cho ta, tất cả nhiệm vụ bọn chúng ủy thác đều trả về, sau đó lại viết phong thư cho hai nơi này, ta muốn câu trả lời cho việc ngày hôm nay.
Sắc mặt Lê Húc khó coi.
Trước mặt sư tôn hắn không có sắc mặt nhưng trước mặt các thế lực khác thì khác.
- Chuyện này ta giao toàn quyền xử trí cho ngươi, không cần lại đến phiền ta, chuyện Diệp thiếu ngươi nhất định phải giải quyết tốt, trọng yếu nhất là làm cho Diệp thiếu thỏa mãn.
Lê Húc biết rõ hiện tại sư tôn rất coi trọng Diệp Huyền, hơn nữa Diệp Huyền thể hiện thiên phú luyện khí làm cho Lê Húc cảm thấy rất khiếp sợ.
- Vâng!
Có Lục Ly đại sư và Lê Húc đại sư nói chuyện, Hủ Lịch cực kỳ hưng phấn.
Hắn làm chưởng quầy Luyện Khí Phường, mặt ngoài hắn cực kỳ phong quang nhưng một ít hào phú, thế lực biết rõ chi tiết có đôi khi cực kỳ không khách khí với hắn.
Lúc trước Tần Vũ là đệ tử hào phú dám đối nghịch với hắn nhưng hắn không thể làm gì.
Có một cơ hội này, Hủ Lịch cũng muốn cho mọi người biết, Hủ Lịch hắn dù là đệ tử ký danh nhưng cũng không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể đắc tội.
Trong một gian tửu lâu xa hoa của đế đô.
Tần Vũ đang bày tiệc rượu an ủi cho Hoàng Chung và mấy chấp pháp đội bị thương của Thành Kiến Ti.
- Tần Vũ thiếu gia, chuyện hôm nay chọc tới Luyện Khí Phường, sẽ không có vấn đề gì chứ?
Sau khi rời khỏi phường thị, Hoàng Chung có cảm giác nội tâm hoang mang rối loạn, dường như sắp có chuyện gì đó xảy ra.
- Có thể có vấn đề gì, phường thị đúng là do Thành Kiến Ti quản, chúng ta là dựa theo chương trình làm việc, Luyện Khí Phường lại hung hăng càn quấy cũng không thể nói thành lời.
- Còn Hủ Lịch đại sư...
- Ta nhổ vào, cái gì Hủ Lịch đại sư.
Tần Vũ nhổ một bãi nước miếng, vẻ mặt khinh thường:
- Tên kia nói dễ nghe là đại sư, nói khó nghe chỉ là đệ tử ký danh, đi theo Lục Ly đại sư tối thiểu hai mươi năm rồi nhưng không thể làm đệ tử thân truyền, có thể có năng lực gì, tại Luyện Khí Phường hắn chỉ là nhân vật râu ria.
- Đến đây, ngươi đường đường là đội trưởng Thành Kiến Ti thì sợ cái gì, nếu bọn chúng tìm thủ trưởng của ngươi, ngươi báo danh hào Tần gia ta, chuyện này ta kéo ngươi làm, đương nhiên sẽ không đứng nhìn ngươi bị trừng phạt.
Chương667: Chỉ điểm sai lầm (1)
Tần Vũ rót cho Hoàng Chung một chén rượu, tiếp tục nói:
- Luyện Khí Phường, Tần gia ta không chọc nổi nhưng chỉ là một Hủ Lịch, ta muốn chơi thế nào thì chơi.
Hoàng Chung nghe Tần Vũ lời nói, tuy nhiên vẫn còn có chút không nỡ, nhưng một lòng, cũng dần dần an ổn xuống.
Vốn Hoàng Chung còn chuẩn bị mang huyện này báo cáo lên cấp trên, khi có rượu vào bụng thì hắn dần dần quên.
- Cái gì chó má Luyện Khí Phường, lúc nào đó lão tử hủy nó đi.
Hắn vừa uống rượu vừa chửi bới.
Hiện tại trong nha môn Thành Kiến Ti đang lâm vào hỗn loạn.
Thành Kiến Ti có một cục trường họ Ngô, hắn quản lý tất cả sự vụ xây dựng trong đế đô.
Đừng nhìn Thành Kiến Ti không cầm quyền, không chưởng binh, cũng không chưởng tiền nhưng nó quản lý đế quốc tất cả sự vụ xây dựng, trong rất nhiều nha môn của đế quốc nó là một ngành nổi tiếng.
Mà Ngô cục trường chỉ là một tiểu cục trưởng, bởi vậy cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, diễu võ dương oai.
Ngày bình thường hắn cũng không quản sự vụ Thành Kiến Ti, do phó cục trường mình an bài đi làm, mà hắn có thể đi cùng các quyền quý của đế quốc đi phong hoa tuyết nguyệt, thời gian trôi qua tiêu sái đến cực điểm.
Nhưng hôm nay Ngô cục trường đang đánh bài trong nhà thì nhận được tin tức Luyện Khí Phường muốn giải trừ hợp tác với Thành Kiến Ti.
Ngô cục trường cảm giác toàn thân mất đi lực lượng.
Phải biết hợp tác với Luyện Khí Phường căn bản không phải bổn ý của Ngô cục trường, mà là đế quốc trực tiếp hạ đạt nhiệm vụ.
Trên cơ bản một ít thế lực chính thức của đế quốc, các ngành nổi danh của đế quốc chỉ cho phép hợp tác với Luyện Khí Phường.
Đây là một loạt cố gắng khi đế quốc lôi kéo Lục Ly đại sư.
Dù sao một luyện khí đại sư đi tới nơi nào cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, dựa vào cái gì phải ở lại Hạo Thiên đế quốc.
Ngươi nói Hạo Thiên đế quốc là cố hương của Lục Ly đại sư? Buồn cười, đầu năm nay người có thực lực đều ngao du đại lục, ở đâu không thể ở lại, đặc biệt là cao thủ luyện khí như Lục Ly đại sư, cho dù ở Huyền Vực cũng có thể có một chỗ cắm dùi, tại sao phải ở lại Mộng Cảnh bình nguyên.
Cho nên đối với tất cả thế lực của đế quốc mà nói, hợp tác với Luyện Khí Phường căn bản là nhiệm vụ chính trị.
Nhưng bây giờ Luyện Khí Phường lại muốn hủy bỏ hợp tác với Thành Kiến Ti, Ngô cục trường lập tức sợ tới mức trái tim thiếu chút nữa dừng đập.
Đây là Luyện Khí Phường bất mãn với Thành Kiến Ti của hắn ah.
Hắn có thể ngồi trên vị trí cục trưởng Thành Kiến Ti là vì có một ít quan hệ trong triều, nhưng nếu đế quốc biết rõ Thành Kiến Ti hắn trêu chọc Luyện Khí Phường, chức cục trường của hắn cũng kết thúc ngay sau đó.
Kinh hoảng qua đi, hắn lập tức gọi mấy phó cục trưởng Thành Kiến Ti tới sau đó há miệng thóa mạ một trận.
Bản thân hắn rất ít quản sự vụ Thành Kiến Ti, hắn xem ra nhất định là phó cục trưởng nào đó của Thành Kiến Ti đã đắc tội với Luyện Khí Phường.
Mấy vị phó cục trường bị chửi máu chó xối đầu nhưng không hiểu ra sao.
Một người trong đó bị chửi cả buổi sau đó cả gan hỏi:
- Ngô cục trường, ngài có phải lầm hay không? Mấy người chúng ta không phải ngu ngốc, nào dám chọc Luyện Khí Phường ah, trong việc này có hiểu lầm gì hay không?
- Đúng vậy, chúng ta nhìn thấy đại sư Luyện Khí Phường đều cung kính, ngay cả rắm cũng không dám phóng một cái.
- Lần trước ta nhìn thấy một học đồ bình thường trong Luyện Khí Phường cũng cung kính gọi hắn một tiếng đại sư đấy, đắc tội người Luyện Khí Phường, chúng ta làm gì có gan đó.
Vài tên phó cục trường cũng kêu oan.
Nghe được mấy vị phó cục trường nói thế, sắc mặt Ngô cục trường thay đổi, hắn mắng ác hơn:
- Mấy tên phế vật, ngay cả lúc nào đắc tội Luyện Khí Phường cũng không biết, nếu như không phải đắc tội đối phương, đối phương sẽ không hủy bỏ hợp tác với chúng ta, một đám đầu heo..
Sau khi dừng thóa mạ, Ngô cục trường cũng hiểu có tiếp tục mắng cũng không có biện pháp, việc cấp bách là tìm ra ngọn nguồn, biết rõ ràng tình huống lại tiến hành bổ cứu.
Kết quả cả Thành Kiến Ti lập tức tựu hành động, nghe ngóng chính mình gần đây có chuyện gì với Luyện Khí Phường hay không?
Không qua bao lâu, chuyện xảy ra tại phường thị lập tức tựu truyền vào tai của đám người Ngô cục trường.
Ngô cục trường suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Mụ nội nó, náo cả buổi thì ra là một tên đội trưởng to gan lớn mật lại dám đi hủy cửa hàng Luyện Khí Phường.
Đây không phải dẫn theo đèn lồng vào hầm cầu tìm phân sao? Mấu chốt chính hắn muốn chết không có việc gì, hết lần này tới lần khác còn liên lụy đến cả Thành Kiến Ti chôn cùng hắn.
- Bảo người bắt hắn tới đây cho ta.
Ngô cục trường hận không thể bổ sống tên đội trưởng đó.
Vì vậy người của Thành Kiến Ti đều điên cuồng đi tìm đám người Hoàng Chung.
Nhưng đám người Hoàng Chung uống say tại quán rượu nên không tìm thấy, đám người Ngô cục trường gấp tới mức miệng cũng dài ra.
Mãi cho đến nửa đêm mới có người thông qua quan hệ tìm được đám người Hoàng đội trưởng đang mê man tại quán rượu.
Một đám thành viên Thành Kiến Ti không nói hai lời nâng đám lợn chết này về.
Nhìn thấy bộ dạng đám người Hoàng Chung, Ngô cục trường có giận không chỗ đánh.
Mình gấp tới mức phát hỏa, mấy gia hỏa gây sự lại đi uống rượu tiêu dao, mụ nội nó, không phanh thây xé xác các ngươi không hả mối hận trong lòng chúng ta.
Dội một chậu nước lạnh, đám người Hoàng Chung cũng giật mình tỉnh lại.
Phát hiện mình đang ở nơi nào, mấy người này lập tức đổ mồ hôi lạnh, sợ tới mức run rẩy.
Ngô cục trường cũng lười nói cái gì, trực tiếp hỏi rõ nguyên nhân sự việc.
Đám người Hoàng Chung cũng biết gặp rắc rối, lúc này lập tức mang Tần Vũ và Tần gia ra
Sau khi Ngô cục trường nghe xong không ngừng quất đám người này liên tục, thẳng tới khi quất đám người này máu tươi đầm đìa mới cắn răng tức giận nói:
- Tần Vũ công tử, Tần con mẹ nó, hiện tại Luyện Khí Phường tìm tới tận cửa, đừng nói mang Tần Vũ ra, mang gia chủ Tần gia cũng vô dụng, chính các ngươi muốn chết cũng đừng liên lụy lão tử.
Ngô cục trường hận ý ngập trời.
Chuyện này là Tần Vũ quần là áo lượt muốn gây chuyện, thủ hạ của mình là một đám ngu ngốc, còn ưỡn nghiêm mặt đi lên đắc tội Luyện Khí Phường, liên lụy chính mình.
Cả đêm, Thành Kiến Ti đang thương thảo biện pháp, bảo đảm nhất chính là tìm người Luyện Khí Phường hỏi ý, hỏi cái nhìn của bọn họ.
Không thể không nói quan hệ nhân mạch của Ngô cục trường còn không tệ, có một người quen trong Luyện Khí Phường, hơn nữa còn là học đồ.
Chương668: Chỉ điểm sai lầm (2)
Nói là học đồ, người này chính là một tên đệ tử của Lê Húc đại sư, là luyện khí sư tứ giai, địa vị tại Luyện Khí Phường không thấp.
- Cao đại ca, tiểu đệ hổ thẹn, dạy bảo vô phương, đắc tội Luyện Khí Phường các ngươi, ta có tội ah.
Ngô cục trường vừa thấy được luyện khí sư kia, vẻ mặt hổ thẹn.
Tên học đồ này tên là Cao Tuấn, luận tuổi còn nhỏ hơn Ngô cục trường một ít, và Ngô cục trường lúc này nhìn thấy Ngô cục trưởng hắn liền lắc đầu:
- Ngô cục trường ah Ngô cục trường, ngươi bảo ta nên nói cái gì mới tốt đây, không có việc gì ngươi chọc Luyện Khí Phường ta làm gì, chuyện lần này Thành Kiến Ti các ngươi náo lớn rồi.
Ngô cục trường nghe vậy sắp khóc:
- Cao đại ca, không phải ta muốn đắc tội Luyện Khí Phường ah, thật sự là bọn thủ hạ không hiểu chuyện, đầu óc toàn là phân, Cao đại ca, xem giao tình chúng ta nhiều năm, ngươi hỗ trợ nói tốt vài câu với Luyện Khí Phường ah.
- Chuyện này không thể được.
Cao Tuấn vội vàng khoát tay, nói:
- Ngô cục trường, đừng nói giao tình ta và ngươi bảy tám năm, cho dù ngươi là phụ thân của ta, chuyện này ta cũng không giúp ngươi được, ngươi không biết, Thành Kiến Ti ngươi chọc đại sư đấy.
- Có nghiêm trọng như vậy không? Ta nghe nói không phải đắc tội Hủ Lịch đại sư sao? Luận địa vị, ngươi cũng không kém Hủ Lịch đại sư mà?
Ngô cục trường mở to mắt và hoảng sợ nói ra.
Cao Tuấn cười khổ một tiếng:
- Đắc tội Hủ Lịch đại sư? Ngô lão đệ, nơi này không có người ngoài, ta cũng không ngại nói rõ ngọn ngành cho ngươi biết, ngươi không biết chuyện Thành Kiến Ti các ngươi đã làm sư tổ Lục Ly đại sư tức giận, sư tôn Lê Húc đại sư của ta đều bị sư tổ mắng chửi một lần đấy.
Cái gì?
Ngô cục trường lúc này sợ tới mức hồn phi phách tán.
Ngay cả Lục Ly đại sư đều bị kinh động, đây là muốn mạng người đấy.
- Tại sao có thể như vậy, ta đã nghe ngóng qua, ngày đó cũng chỉ có Hủ Lịch đại sư mà thôi, tại sao lại kinh động tới Lục Ly đại sư?
Ngô cục trường cũng đã không nghĩ ra, khó trách Luyện Khí Phường cử động tàn nhẫn như vậy, thì ra là Lục Ly đại sư tức giận.
- Ta cũng không biết, theo ta được biết, trừ Hủ Lịch đại sư ra, hiện trường còn có một thiếu niên, có lẽ mấu chốt trên người của hắn.
Cao Tuấn trầm giọng nói.
- Một thiếu niên? Ngươi nói là người xuất đầu thay La gia, có địa vị ngang với Tần gia Tần Vũ công tử, thiếu niên tên là Huyền Diệp đúng không? Hắn có quan hệ gì với Luyện Khí Phường sao?
Ngô cục trường vội vàng hỏi, hắn biết được đắc tội với Luyện Khí Phường cho nên tìm hiểu nguyên nhân một lần, bởi vậy vừa nói tới thiếu niên liền nghĩ tới Diệp Huyền.
- Như vậy xem ra chính là hắn.
Cao Tuấn cười khổ một tiếng:
- Lão đệ, nói thật với ngươi a, chuyệnthành Kiến Ti của ngươi, mấu chốt nằm trên người hắn, hắn có quan hệ gì với Luyện Khí Phường thì ta không biết, có lẽ ngươi cũng nghe nói, hôm nay có một thiếu niên nói ẩu nói tả trong Luyện Khí Phường, chửi bới huyền binh Luyện Khí Phường?
- Chẳng lẽ chính là hắn? Điều đó không có khả năng a.
Ngô cục trường vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm, hắn có nghe nói qua chuyện này.
- Thật đúng là hắn.
Cao Tuấn thở dài:
- Thiếu niên kia lúc ấy bị sư tổ gọi vào trong, qua thật lâu mới đi ra, thời điểm đi ra sư tổ tự mình tiễn hắn đi, kể cả sư tôn Lê Húc đại sư của ta đều cực kỳ cung kính với thiếu niên kia, tôn xưng một tiếng đại sư, hết lần này tới lần khác Thành Kiến Ti các ngươi gây phiền toái cho hắn, lúc này mới rước lấy Hủ Lịch đại sư và sư tổ tức giận như vậy.
Cao Tuấn vừa nói như vậy, Ngô cục trường mới lộ ra vẻ giật mình, trong nội tâm hắn hiểu rõ chân tướng.
- Ta nói vì sao, thì ra ta chọc nhân vật như thế.
Vẻ mặt Ngô cục trường đắng chát, nhân vật ngay cả đám người Lê Húc đại sư cũng tôn xưng là đại sư, Ngô cục trường đã không cảm tưởng thân phận của người ta, trọng yếu nhất thiếu niên kia chưa tới hai mươi.
Ngô cục trường cũng không có hỏi Cao Tuấn thân phận của Diệp Huyền, bởi vì hắn biết rõ Cao Tuấn rất có thể không biết, cho dù biết rõ cũng không nói trước mặt hắn.
- Cao đại ca, vậy ngươi bây giờ cho lão đệ một chủ ý đi.
Ngô cục trường vẻ mặt đau khổ nói.
Cao Tuấn thở dài nói:
- Nếu ngươi muốn đạt được Luyện Khí Phường tha thứ, tìm Hủ Lịch đại sư là phải làm, nhưng mấu chốt nhất chính là Huyền Diệp đại sư, dù sao căn nguyên nằm trên người hắn, ta cũng chỉ nói tới đây, về phần chuyện khác ta không nhiều lời, cáo từ.
Sau khi nói xong, Cao Tuấn cũng không ngừng lại, hắn quay người ra khỏi Thành Kiến Ti.
Hiện tại Luyện Khí Phường đang tức giận Thành Kiến Ti như vậy, hắn làm như thế đã xem như không tuân theo quy định.
- Cao đại ca, ngươi đi thong thả, sau khi chuyện này kết thúc ta tìm ngươi uống rượu.
Ngô cục trường tiễn bước Cao Tuấn, hắn cũng m thầm hạ quyết tâm, xem ra mấu chốt nằm trên người trẻ tuổi kia.
Thời điểm Thành Kiến Ti thất kinh, Thiên Long vệ cũng không khá hơn chút nào.
Hiện tại mấy đại thống lĩnh Thiên Long vệ không ngừng tụ tập với nhau, thương lượng đối sách.
- Chuyện lần này kỳ thật Thiên Long vệ chúng ta không có bao nhiêu sai lầm, có trách là trách Thiệu Quân đi sai nơi, cũng xử lý sai lầm.
- Đúng vậy, Thiệu Quân cho rằng một bên có Tần gia và Thành Kiến Ti nên không hỏi rõ xanh đỏ đen trắng đã là bất công, hắn cũng không nghĩ Thiên Long vệ chúng ta cần nịnh bợ Tần gia và Thành Kiến Ti sao?
- Mấu chốt nhất là thiếu niên kia nói ra tên tuổi Luyện Khí Phường nhưng Thiệu Quân vẫn chấp mê bất ngộ.
- Hừ, Thiệu Quân cũng ngu ngốc, thiếu niên kia không có bối cảnh thì hắn dám nói ra lời như vậy sao? Luyện Khí Phường biết có người giả mạo cửa hàng của bọn họ, tiểu tử kia còn sống sao?
- Được rồi, chúng ta cũng không nên nói chuyện của Thiệu Quân, mấu chốt là giải quyết vấn đề như thế nào, nếu như Thiên Long vệ chúng ta thông truyền cho hoàng thất, chỉ sợ đám người chúng ta cũng bị trách phạt.
Vài tên thống lĩnh có tức giận, có bất đắc dĩ, lại có lo lắng.
- Ta đã nghe ngóng qua việc này, mấu chốt nhất chính là thiếu niên kia, bỏ đi bỏ đi, ngày mai ta sẽ mang Thiệu Quân đi một chuyến.
- Tthống lĩnh, vậy thì vất vả ngươi.
- Có cái gì vất vả, cùng lắm không cần cái mặt mo này, ta vẫn có chút giao tình với Hủ Lịch, chỉ có tên thiếu niên làm ta không có chủ ý, cùng lắm không tiếc giá nào.
Sau khi thương thảo một phen, Thiên Long vệ cũng đã thương lượng ra đối sách.
Chương669: Ăn nói khép nép (1)
Sáng sớm ngày thứ hai người Thành Kiến Ti và Thiên Long vệ không hẹn mà cùng đi tới trước lầu các Luyện Khí Phường, sau đó thành khẩn xin lỗi Hủ Lịch.
Hai người vừa vào cửa khóc lóc cầu xin, nói mình tuyệt đối không nên dung túng thủ hạ làm xằng làm bậy kết quả đắc tội Luyện Khí Phường, hiện tại chân thành xin lỗi, cho dù Luyện Khí Phường muốn xử trí thủ hạ dưới trướng của mình như thế nào là tùy bọn họ.
Hai thế lực lớn này hạ phong thái xuống rất thấp, thậm chí nghĩ nhân dịp chuyện này còn chưa náo lớn mà ổn định nó lại.
Nhìn thấy hai thế lực lớn, Hủ Lịch đại sư cũng thừa dịp tráo phúng liên tục.
Thiên Long vệ Cổ phương thống lĩnh cũng có giao tình nhất định với Hủ Lịch đại sư, ngược lại không có nói cái gì nhưng mà Thành Kiến Ti Ngô cục trường lại bị mắng xối máu chó, hết lần này tới lần khác hắn không dám có chút phản bác.
Cuối cùng Ngô cục trường vẻ mặt cầu xin, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Hủ Lịch đại sư, ngươi cứ việc nói đi, lúc này là Thành Kiến Ti phạm sai lầm, chỉ cần ngươi mở miệng, mặc kệ xử phạt gì Thành Kiến Ti đều nhận thức, nhưng mà Thành Kiến Ti hợp tác với Luyện Khí Phường, tuyệt đối kính xin Hủ Lịch đại sư nói tốt vài câu, ngàn vạn không nên gián đoạn, đây chính là muốn mạng người đấy.
- Đúng vậy a, Hủ Lịch đại sư, ta với ngươi quen biết nhau không ít năm, ngàn vạn không thể bởi vì chuyện này mà vơ đũa cả nắm với Thiên Long vệ chúng ta, một đòn chết chắc ah, nghe nói chuyện này đã chọc giận Lục Ly đại sư, không phải muốn mạng của Thiên Long vệ chúng ta sao.
Cho dù là Ngô cục trường hay Cổ thống lĩnh đều là người của hai thế lực lớn, bọn họ có thể uy phong bát diện trên địa bàn của mình, diễu võ dương oai không coi ai ra gì, nhưng bây giờ lại như đứa trẻ làm sai trước mặt Hủ Lịch, muốn đáng thương bao nhiêu có đáng thương bấy nhiêu.
Sau khi giáo huấn một lúc, Hủ Lịch lắc đầu nói:
- Sớm biết hiện tại thì lúc trước cần gì làm thế, chuyện hợp tác lại với Luyện Khí Phường không phải do ta có thể làm chủ.
- Hủ Lịch đại sư, ngươi không làm chủ được thì ai có thể làm chủ.
- Đúng vậy, chúng ta quen biết nhau nhiều năm, ngươi không dẫn chúng ta đi gặp Lục Ly đại sư thì hai chúng ta làm gì có tư cách gặp hắn.
Đám người thống lĩnh nghe xong lời này trái tim nằm trên cổ họng, chẳng lẽ Hủ Lịch đại sư muốn bọn họ đi tìm Lục Ly đại sư? Nếu thật là như vậy, cái mạng của bọn họ còn nữa hay không?
Tuy bọn họ là nhân vật phong vân trong thế lực của mình nhưng so với Lục Ly đại sư thì còn kém hơn cả vạn dặm.
- Đương nhiên không phải tìm sư tôn.
Hủ Lịch lắc đầu:
- Các ngươi cũng biết rõ nguyên nhân của việc này nên ta không nói nhiều, ta tha thứ các ngươi cũng vô dụng, mấu chốt là Huyền Diệp đại sư tha thứ, chỉ cần Huyền Diệp đại sư tha thứ các ngươi, như vậy tất cả đều dễ nói.
- Kính xin Hủ Lịch đại sư dẫn chúng ta đi gặp Huyền diệp đại sư.
Kỳ thật đám người Ngô cục trường trải qua nghe ngóng đã sớm biết rõ mấu chốt của việc này năm trên người Diệp Huyền, nhưng bọn họ chưa quen thuộc Diệp Huyền cho nên không thể tùy tiện hỏi thăm, lúc này mới tới cầu tình Hủ Lịch đại sư trước.
- Nếu như thế ta đi theo các ngươi một chuyến.
Hủ Lịch lắc đầu, hắn cũng muốn sớm giải quyết chuyện này cho xong.
Một đoàn người nhanh chóng đi tới trước phủ đệ La gia.
- Các vị, đây là phủ đệ La gia, xin hỏi mấy vị muốn làm gì.
Hộ vệ La gia cũng là người mắt sắc, nhìn thấy đám người Hủ Lịch đại sư khí thế bất phàm, đặc biệt là một người trong đó mặc trang phục Thiên Long vệ cho nên bọn họ nói chuyện rất khách khí.
- Kính xin hai vị hỗ trợ thông báo với Huyền Diệp đại sư một tiếng, nói Hủ Lịch của Luyện Khí Phường có việc bái kiến.
- Thì ra là Hủ Lịch đại sư, kính xin đại sư chờ một lát.
Hai gã hộ vệ không dám lãnh đạm, vội vàng tiến vào thông báo.
Hủ Lịch đứng ngoài cửa chờ đợi.
Nhìn thấy biểu lộ của Hủ Lịch đại sư, Ngô cục trường và Cố thống lĩnh âm thầm nghiêm túc, xem ra thân phận địa vị của Diệp Huyền còn cao hơn bọn họ tưởng tượng.
Nghe được Hủ Lịch đại sư tới chơi, phủ đệ La gia lập tức rối ren, gia chủ La Mẫn gia đích thân đi ra nghênh đón, lễ nghi cực kỳ long trọng.
- Huyền Diệp đại sư, ngàn sai vạn sai đều là ta sai, ta dạy bảo không nghiêm. Hiện tại ta trói mấy súc sinh này tới, ngươi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, cho dù đánh giết hắn, Ngô Toàn ta cũng không nói hai lời.
Song phương vừa mới đi vào trong phòng khách, Ngô Toàn đã hạ thấp tư thái, hắn nói với Diệp Huyền, vừa nói lời này hắn đạp đám người Hoàng Chung đội trưởng đang nằm trên mặt đất, bọn họ đau đớn kêu ngao ngao.
Lúc này Hoàng Chung cũng không dám nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sợ hãi đến cực điểm.
- Huyền Diệp đại sư, ta là Thiên Long vệ Thiệu Quân đội trường, ngày hôm qua cũng chọc tới đại sư, trong nội tâm của ta hổ thẹn tới cực điểm, hôm nay tới đây thỉnh tội.
Cố thống lĩnh cũng lên tiếng, ngay sau đó hắn nói với đám người Thiệu Quân:
- Đám người các ngươi còn không mau tới tạ tội Huyền Diệp đại sư.
Nội tâm đám nguời Thiệu Quân đắng chát không thôi, thấy ánh mắt lăng lệ ác liệt của Cố thống lĩnh thì đám người hồi hợp, lập tức tiến lên nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngày hôm qua chúng ta có mắt không tròng, mạo phạm đại sư, chúng ta chân thành xin lỗi ngươi, mong rằng đại sư đại nhân đại lượng, tha thứ tiểu nhân.
Thiệu Quân vừa mới nói xong, trong nội tâm biệt khuất đến cực điểm, hắn đường đường Thiên Long vệ, có thể nói uy phong lẫm lẫm trong đế đô, lúc nào cần phải ăn nói khép nép xin lỗi người khác.
Nội tâm Cố thống linhc xũng không dễ chịu, Thiên Long vệ chấp chưởng trị an đế đô, thống lĩnh tất cả, đây tuyệt đối là đại biểu luật pháp của đế quốc, bọn họ chưa từng mất mặt như thế.
Hắn cũng biết thời điểm này mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đều phải cúi đầu.
Không có biện pháp, tình hình người ta mạnh hơn mình.
Nếu hắn không ăn nói khép nép, một khi Lục Ly đại sư tức giận và truyền vào tai của hoàng thất, hắn làm thống lĩnh không mất mạng nhưng bị quở trách một phen, dời cương vị là chuyện phải làm.
Nhìn thấy Thành Kiến Ti cùng với Thiên Long vệ ăn nói khép nép nhận sai như thế, người La gia đều trợn mắt há hốc mồm, tâm thần kích động, bọn họ có từng nhìn thấy qua cảnh tượng như thế chưa?
Xưa nay Hoàng Chung đội trưởng đã có thể làm cho cả La gia kinh hồn táng đảm, hiện tại Thành Kiến Ti cục trường, Thiên Long Vệ thống lĩnh đều đến La gia nhận sai, đây là uy phong cỡ nào?
Chương670: Ăn nói khép nép (2)
Nói xong xin lỗi, đám người Cố thống lĩnh đang chờ Diệp Huyền mở miệng, hắn muốn nhìn Diệp Huyền sẽ giải quyết như thế nào, hắn nghĩ rằng Diệp Huyền nhất định sẽ đưa ra một ít yêu cầu, hắn cũng đã quyết định, mặc kệ Diệp Huyền đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần Thiên Long vệ có thể làm được sẽ không cự tuyệt.
Mà đám người Thiệu Quân đội trường cúi người thật sâu, dường như đầu có thể chạm đất.
Chuyện bọn họ không ngờ tới đã xảy ra, đã thấy Diệp Huyền mắt nhìn đám người Thiệu Quân, hắn bước nhanh lên phía trước nâng bọn họ lên, cười nói:
- Thiệu Quân đội trường nói quá lời, Thiệu đội trưởng ngày hôm qua chấp hành công vụ, mặc dù có chỗ sai lầm nhưng chỉ là cử chỉ vô tâm, làm gì xin lỗi, còn Cố thống lĩnh quá mức nghiêm trọng.
Diệp Huyền hành động như thế làm đám người Cố thống lĩnh sững sốt.
...
Bọn họ đã chuẩn bị chờ Diệp Huyền xảo trá một phen.
Nhưng mà Diệp Huyền hành động và thái độ làm bọn họ không kip phản ứng.
Thậm chí trong nội tâm đám người Cố thống lĩnh có một ý niệm trong đầu, Huyền Diệp đại sư còn chưa nguôi giận hay sao?
Cũng phải, nhìn đám đội viên Thành Kiến Ti bị trói như bánh chưng kia, trên người bọn chúng toàn thân máu tươi đầm đìa, bộ dáng muốn bao nhiêu thê thảm có bao nhiêu thê thảm, muốn chém giết muốn róc thịt mặc người xử trí.
Lại nhìn chính mình, tuy đám người Thiệu Quân thành khẩn xin lỗi nhưng lông tóc ít bị tổn thương, đối phương nhìn thấy làm sao không tức giận?
Hắn cuống quít nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngươi đừng như vậy, ta thẹn trong lòng ah, sau khi nghe nói chuyện hôm qua lão phu không thể ngủ yên, Thiên Long vệ chúng ta có tôn chỉ phục vụ người dân, dùng giữ gìn trật tự đế đô làm nhiệm vụ của mình, nhưng ngày hôm qua có tiểu nhân dám diễu võ giương oai trước mặt đại sư, Thiên Long vệ ta chẳng những không nghiêm trị ác đồ, ngược lại còn làm phiền đại sư quan tâm tới.
- Hành vi này là sỉ nhục của Thiên Long vệ, sau khi trở về ta cảm giác thẹn thật sâu, nội tâm có bất an, hôm nay tới xin lỗi mang theo vạn phần thành ý, hôm nay mặc kệ đại sư ngài xử phạt thành viên Thiên Long vệ như thế nào, tại hạ không ngăn cản.
Cố thống lĩnh nói lời lẽ đầy chính nghĩa, ngữ khí to lớn làm đám người Thiệu Quân chấn động.
- Các ngươi còn không quỳ xuống nhận sai.
- Huyền Diệp đại sư, chúng ta biết sai rồi, mong đại sư trách phạt.
Mấy người Thiệu Quân mở miệng, nội tâm như nhỏ máu, bọn họ muốn quỳ xuống.
- Cố thống lĩnh, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, hắn làm sao có thể để đám người Thiệu Quân quỳ xuống, hắn ngăn cản Thiệu Quân.
Hắn cũng không cần đám người Thiên Long vệ nhận sai.
Thiên Long vệ chính là thân vệ hoàng thất Hạo Thiên đế quốc, luận địa vị cũng giống thân vệ quân của Lưu Vân quốc, chính là bá chủ một phương..
Hôm nay bọn họ quỳ ở nơi này không phải quỳ Diệp Huyền, mà là vì mặt mũi của Lục Ly đại sư.
Diệp Huyền hắn tiêu sái thì tiêu sái nhưng với La gia tương lai sinh hoạt tại đế đô mà nói chính là quả bom tàng hình đấy.
Bọn họ có thể trở ngại mặt mũi Luyện Khí Phường không dám động thủ với La gia, nhưng cơn tức này bọn họ sẽ không quên đi.
Cho nên Diệp Huyền cũng không định để Thiên Long vệ nhận sai, cũng không có ý định giáo huấn Thiên Long vệ.
Đương nhiên đó cũng không phải nguyên nhân chủ yếu, mấu chốt nhất là chuyện ngày hôm qua Thiên Long vệ không có làm ra chuyện khác người gì, cũng phản đối hạ thủ với La gia và chính mình, tối đa chỉ chuẩn bị mang mình về Thiên Long vệ mà thôi, cuối cùng còn không thành công.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất, nếu không với tính cách Diệp Huyền, đừng nói Thiên Long vệ, cho dù hoàng thất đắc tội hắn cũng không xong như vậy đâu.
Trong phòng khách, Thiệu Quân đang chuẩn bị quỳ xống chỉ cảm thấy có lực lượng lớn ngăn cản không cho hắn quỳ.
Cảm giác xấu hổ và sỉ nhục trong lòng hắn bị quét sạch, hắn kinh hãi nhìn Diệp Huyền.
Có thể làm đội trưởng Thiên Long vệ thì hắn cũng phải có thực lực Vũ Tôn lục giai, tuy tại đế đô không tính là nhân vật đứng đầu nhưng cũng tuyệt không phải a miêu a cẩu có thể so sánh, hắn chính là Vũ Tôn lục giai nhưng bị Diệp Huyền ngăn cản không cách nào quỳ xuống, thực lực như vậy làm cho hắn kinh hãi.
- Cố thống lĩnh, Thiệu đội trưởng, chỉ sợ ngươi không biết cách làm người của ta, Huyền Diệp ta một khi nghiêm túc, Thiên Vương lão tử cũng không nể tình, chuyện ngày hôm qua thật sự không quan he lớn với Thiệu Quân đội trường, nhiều nhất chỉ có thể xem Thiệu Quân hơi mạo phạm mà thôi, ngươi xem Huyền Diệp ta có phải người tính toán chi li hay sao?
Diệp Huyền vừa cười vừa nói.
Cố thống lĩnh cũng nhìn ra Diệp Huyền thật không có ý định truy cứu Thiên Long vệ bọn họ.
Lúc này trong lòng của hắn vừa mừng vừa sợ.
- Huyền Diệp đại sư, ai, ta thật không biết nên nói như thế nào mới tốt, lòng dạ đại sư quả thật to lớn như biển, Cổ Phương ta rát ít bội phục người khác, ta lại tâm phục khẩu phục Huyền Diệp đại sư ngươi.
Cố thống lĩnh vô cùng cảm khái nói một câu.
- Ha ha, Cố thống lĩnh, ngươi cũng đừng nói nhiều như vậy, có thể kết bạn anh hùng hảo hán như Cố thống lĩnh mới là việc Huyền Diệp ta vô cùng cao hứng.
Diệp Huyền cười ha ha, hắn lại nhìn sang Thiệu Quân và nói:
- Thiệu đội trưởng, ngày hôm qua ngươi không hỏi xanh đỏ đen trắng, nhìn thấy đối diện là Tần gia và Thành Kiến Ti liền chuẩn bị bắt ta và La gia mang về, cử chỉ này thập phần không ổn, ngươi đại biểu là Thiên Long vệ, là uy nghiêm của Hạo Thiên đế quốc, làm sao có thể khuất phục cường quyền, hành vi của ngươi rất không ổn.
- Đúng, đúng, Huyền Diệp đại sư, ngài nói rất đúng, nghe ngài nói chuyện mà hơn đọc sách ba năm, từ nay về sau Thiệu Quân ta sẽ lấy Huyền Diệp đại sư làm tấm gương, không sợ cường quyền, không cầu học được tinh túy của ngài, chỉ cần học được da lông cũng tốt lắm rồi.
Thiệu Quân liên tục gật đầu, cung kính nói ra.
- Huyền Diệp đại sư, chuyện ngày hôm qua Thiên Long vệ cảm giác hổ thẹn sâu sắc, không biết đại sư có yêu cầu gì cứ nói ra, Cổ mỗ sẽ toàn lực hoàn thành cho ngươi.
Thái độ của Diệp Huyền cũng làm Cố thống lĩnh tâm tình thật tốt, đối phương tha thứ chính mình thì tha thứ chính mình, nên đưa ra bồi thường thì Cố thống lĩnh cực kỳ nghiêm túc.
- Chuyện bồi thường thì thôi đi, ta chỉ hi vọng Thiên Long vệ sau này có thể bảo vệ tốt dân chúng bình thường là đủ rồi.
- Đương nhiên, đây là thiên chức của Thiên Long vệ chúng ta, nhưng trừ chuyện này ra, đại sư có yêu cầu gì...
Không đề cập tới bồi thường làm nội tâm Cố thống lĩnh không an lòng.
Hủ Lịch vung tay lên, hắn không muốn nói nhảm nữa.
- Tiểu tử, hôm nay xem như ngươi găp may, Hoàng đội trưởng, chúng ta đi.
Tần Vũ nhìn Diệp Huyền, hung dữ nói một câu, chợt mang theo Hoàng Chung xoay người rời đi.
Mấy tên chấp pháp đội Thành Kiến Ti bị giáo huấn nhìn thấy tình huống không ổn cũng đã xám xịt đi theo hai người rời đi.
- Hủ Lịch đại sư, tiểu huynh đệ, chuyện hôm nay có nhiều chỗ đắc tội, kính xin mấy vị đừng nên trách.
Thiệu Quân chắp tay với Hủ Lịch và Diệp Huyền, hắn cố nặn ra nụ cười và mang theo Thiên Long vệ rời khỏi nơi này.
Sắc mặt hắn tái nhợt, hận không thể lập tức băm Hoàng Chung thành mảnh nhỏ.
Nhìn thấy loại chuyện này, mọi người trên đường cái không ngừng nghị luận và giải tán.
Hủ Lịch đại sư chỉ nói mấy câu, hào phú Tần gia, Thành Kiến Ti, Thiên Long vệ đều tránh lui, loại khí phách này làm bọn họ xem mà đủ.
Đồng thời mọi người cũng hiếu kỳ thân phận Diệp Huyền không thôi.
Lúc này các loại lời đồn không ngừng truyền ra các nơi.
- Đa tạ Hủ Lịch đại sư xuất thủ tương trợ.
- Đa tạ Diệp thiếu ra tay.
Mọi người chung quanh giải tán, rốt cuộc người La gia cũng hiểu mình có thể bảo trụ cửa hàng, cả đám khiếp sợ nhìn sang Diệp Huyền, lúc này đi tới và nói lời cảm kích..
Bọn họ biết rõ Hủ Lịch đại sư ra mặt là mấu chốt nhất, nếu không có Diệp Huyền thì cửa hàng La gia hôm nay cũng xong rồi.
Hủ lịch khoát khoát tay, sau đó hắn nhìn bảng hiệu cửa hàng La gia bị Thành Kiến Ti đập một khối và nhìn Diệp Huyền, hắn nói:
- Diệp thiếu, ngươi yên tâm đi, việc hôm nay Luyện Khí Phường nhất định sẽ dòi công đạo cho ngươi.
- Vậy thì phiền toái Hủ Lịch đại sư.
Thành Kiến Ti náo ra chuyện như vậy, nếu muốn toàn thân trở ra thì Diệp Huyền sẽ không đáp ứng, hắn lại không thể xuất lực, chỉ có thể dựa vào Luyện Khí Phường ra mặt.
Song phương khách khí vài câu, lúc này mới giải tán.
Sau khi cáo biệt Diệp Huyền, Hủ Lịch cũng không trở về lầu các Luyện Khí Phường, hắn nhanh chóng quay về ngõ hẻm.
Mặc dù hắn biết lệnh bài của Diệp Huyền là thật nhưng dù sao hắn chưa từng gặp qua Diệp Huyền, chuyện này liên lụy tới trức trách cho nên hắn phải đi bẩm báo.
Sau khi nghe Hủ Lịch bẩm báo, Lê Húc đại sư không hiểu ra sao, Luyện Khí Phường căn bản không có người như Hủ Lịch nói nhưng sau một lát hắn liền nghĩ đến Diệp Huyền.
Vì vậy chuyện này cũng đưa tới trước mặt Lục Ly đại sư.
- Gia hỏa này thật biết gây chuyện, lúc nào dính dáng tới La gia chứ? Ta tân tân khổ khổ tìm tài liệu giúp hắn, hắn tốt rồi, rất uy phong nha, đây không phải bảo ta làm ô sin sao?
Lục Ly đại sư nghe xong cười ha ha, chợt tức giận mắng Diệp Huyền.
- Sư tôn, chuyện này nên xử lý ra sao?
Lê Húc và Hủ Lịch thấy Lục Ly đại sư không có tỏ vẻ, không nhịn được hỏi.
- Xử lý như thế nào? Chẳng lẽ loại chuyện nhỏ nhặt này còn muốn ta dạy các ngươi? Lúc nào lệnh bài Lục Ly ta đưa ra ngoài không dùng được như thế? Dám dỡ bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường, Tần gia và Thành Kiến Ti thật lớn mật, không cho bọn chúng chút sắc mặt còn cho rằng Luyện Khí Phường chúng ta dễ khi dẽ.
Lục Ly đại sư cũng là người táo bạo, hắn thóa mạ hai người Lê Húc và Hủ Lịch.
- Nếu các ngươi không xử lý chuyện này tốt, cũng không cần tới gặp ta, thật sự là, không có kẻ nào chia sẻ với ta, một chút việc nhỏ còn phải tới hỏi ta.
Lê Húc đại sư biết rõ sư tôn tức giận, mấy người lập tức cười khổ một tiếng sau đó cẩn thận lui ra ngoài.
Sau khi bọn họ lui ra ngoài, sắc mặt bọn họ lập tức âm trầm.
- Hủ Lịch, ta nhớ đại bộ phận khí giới của đế quốc đều hợp tác với Luyện Khí Phường chúng ta đúng không?
Lê Húc lạnh giọng hỏi.
- Đúng thế!
Hủ Lịch phụ trách tất cả sinh ý đối ngoại của Luyện Khí Phường cho nên hắn biết rõ.
Như thành vệ quân, Thiên Long vệ, thậm chí quân đội các nơi của đế quốc, việc chế tác vũ khí, áo giáp đều do công tác phường cấp dưới của Luyện Khí Phường chế tạo ra.
Có thể nói Luyện Khí Phường gần như lũng đoạn hạng mục luyện khí trong Hạo Thiên đế quốc.
- Ngừng tất cả hạng mục hợp tác với Thiên Long vệ và Thành Kiến Ti cho ta, tất cả nhiệm vụ bọn chúng ủy thác đều trả về, sau đó lại viết phong thư cho hai nơi này, ta muốn câu trả lời cho việc ngày hôm nay.
Sắc mặt Lê Húc khó coi.
Trước mặt sư tôn hắn không có sắc mặt nhưng trước mặt các thế lực khác thì khác.
- Chuyện này ta giao toàn quyền xử trí cho ngươi, không cần lại đến phiền ta, chuyện Diệp thiếu ngươi nhất định phải giải quyết tốt, trọng yếu nhất là làm cho Diệp thiếu thỏa mãn.
Lê Húc biết rõ hiện tại sư tôn rất coi trọng Diệp Huyền, hơn nữa Diệp Huyền thể hiện thiên phú luyện khí làm cho Lê Húc cảm thấy rất khiếp sợ.
- Vâng!
Có Lục Ly đại sư và Lê Húc đại sư nói chuyện, Hủ Lịch cực kỳ hưng phấn.
Hắn làm chưởng quầy Luyện Khí Phường, mặt ngoài hắn cực kỳ phong quang nhưng một ít hào phú, thế lực biết rõ chi tiết có đôi khi cực kỳ không khách khí với hắn.
Lúc trước Tần Vũ là đệ tử hào phú dám đối nghịch với hắn nhưng hắn không thể làm gì.
Có một cơ hội này, Hủ Lịch cũng muốn cho mọi người biết, Hủ Lịch hắn dù là đệ tử ký danh nhưng cũng không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể đắc tội.
Trong một gian tửu lâu xa hoa của đế đô.
Tần Vũ đang bày tiệc rượu an ủi cho Hoàng Chung và mấy chấp pháp đội bị thương của Thành Kiến Ti.
- Tần Vũ thiếu gia, chuyện hôm nay chọc tới Luyện Khí Phường, sẽ không có vấn đề gì chứ?
Sau khi rời khỏi phường thị, Hoàng Chung có cảm giác nội tâm hoang mang rối loạn, dường như sắp có chuyện gì đó xảy ra.
- Có thể có vấn đề gì, phường thị đúng là do Thành Kiến Ti quản, chúng ta là dựa theo chương trình làm việc, Luyện Khí Phường lại hung hăng càn quấy cũng không thể nói thành lời.
- Còn Hủ Lịch đại sư...
- Ta nhổ vào, cái gì Hủ Lịch đại sư.
Tần Vũ nhổ một bãi nước miếng, vẻ mặt khinh thường:
- Tên kia nói dễ nghe là đại sư, nói khó nghe chỉ là đệ tử ký danh, đi theo Lục Ly đại sư tối thiểu hai mươi năm rồi nhưng không thể làm đệ tử thân truyền, có thể có năng lực gì, tại Luyện Khí Phường hắn chỉ là nhân vật râu ria.
- Đến đây, ngươi đường đường là đội trưởng Thành Kiến Ti thì sợ cái gì, nếu bọn chúng tìm thủ trưởng của ngươi, ngươi báo danh hào Tần gia ta, chuyện này ta kéo ngươi làm, đương nhiên sẽ không đứng nhìn ngươi bị trừng phạt.
Chương667: Chỉ điểm sai lầm (1)
Tần Vũ rót cho Hoàng Chung một chén rượu, tiếp tục nói:
- Luyện Khí Phường, Tần gia ta không chọc nổi nhưng chỉ là một Hủ Lịch, ta muốn chơi thế nào thì chơi.
Hoàng Chung nghe Tần Vũ lời nói, tuy nhiên vẫn còn có chút không nỡ, nhưng một lòng, cũng dần dần an ổn xuống.
Vốn Hoàng Chung còn chuẩn bị mang huyện này báo cáo lên cấp trên, khi có rượu vào bụng thì hắn dần dần quên.
- Cái gì chó má Luyện Khí Phường, lúc nào đó lão tử hủy nó đi.
Hắn vừa uống rượu vừa chửi bới.
Hiện tại trong nha môn Thành Kiến Ti đang lâm vào hỗn loạn.
Thành Kiến Ti có một cục trường họ Ngô, hắn quản lý tất cả sự vụ xây dựng trong đế đô.
Đừng nhìn Thành Kiến Ti không cầm quyền, không chưởng binh, cũng không chưởng tiền nhưng nó quản lý đế quốc tất cả sự vụ xây dựng, trong rất nhiều nha môn của đế quốc nó là một ngành nổi tiếng.
Mà Ngô cục trường chỉ là một tiểu cục trưởng, bởi vậy cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, diễu võ dương oai.
Ngày bình thường hắn cũng không quản sự vụ Thành Kiến Ti, do phó cục trường mình an bài đi làm, mà hắn có thể đi cùng các quyền quý của đế quốc đi phong hoa tuyết nguyệt, thời gian trôi qua tiêu sái đến cực điểm.
Nhưng hôm nay Ngô cục trường đang đánh bài trong nhà thì nhận được tin tức Luyện Khí Phường muốn giải trừ hợp tác với Thành Kiến Ti.
Ngô cục trường cảm giác toàn thân mất đi lực lượng.
Phải biết hợp tác với Luyện Khí Phường căn bản không phải bổn ý của Ngô cục trường, mà là đế quốc trực tiếp hạ đạt nhiệm vụ.
Trên cơ bản một ít thế lực chính thức của đế quốc, các ngành nổi danh của đế quốc chỉ cho phép hợp tác với Luyện Khí Phường.
Đây là một loạt cố gắng khi đế quốc lôi kéo Lục Ly đại sư.
Dù sao một luyện khí đại sư đi tới nơi nào cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, dựa vào cái gì phải ở lại Hạo Thiên đế quốc.
Ngươi nói Hạo Thiên đế quốc là cố hương của Lục Ly đại sư? Buồn cười, đầu năm nay người có thực lực đều ngao du đại lục, ở đâu không thể ở lại, đặc biệt là cao thủ luyện khí như Lục Ly đại sư, cho dù ở Huyền Vực cũng có thể có một chỗ cắm dùi, tại sao phải ở lại Mộng Cảnh bình nguyên.
Cho nên đối với tất cả thế lực của đế quốc mà nói, hợp tác với Luyện Khí Phường căn bản là nhiệm vụ chính trị.
Nhưng bây giờ Luyện Khí Phường lại muốn hủy bỏ hợp tác với Thành Kiến Ti, Ngô cục trường lập tức sợ tới mức trái tim thiếu chút nữa dừng đập.
Đây là Luyện Khí Phường bất mãn với Thành Kiến Ti của hắn ah.
Hắn có thể ngồi trên vị trí cục trưởng Thành Kiến Ti là vì có một ít quan hệ trong triều, nhưng nếu đế quốc biết rõ Thành Kiến Ti hắn trêu chọc Luyện Khí Phường, chức cục trường của hắn cũng kết thúc ngay sau đó.
Kinh hoảng qua đi, hắn lập tức gọi mấy phó cục trưởng Thành Kiến Ti tới sau đó há miệng thóa mạ một trận.
Bản thân hắn rất ít quản sự vụ Thành Kiến Ti, hắn xem ra nhất định là phó cục trưởng nào đó của Thành Kiến Ti đã đắc tội với Luyện Khí Phường.
Mấy vị phó cục trường bị chửi máu chó xối đầu nhưng không hiểu ra sao.
Một người trong đó bị chửi cả buổi sau đó cả gan hỏi:
- Ngô cục trường, ngài có phải lầm hay không? Mấy người chúng ta không phải ngu ngốc, nào dám chọc Luyện Khí Phường ah, trong việc này có hiểu lầm gì hay không?
- Đúng vậy, chúng ta nhìn thấy đại sư Luyện Khí Phường đều cung kính, ngay cả rắm cũng không dám phóng một cái.
- Lần trước ta nhìn thấy một học đồ bình thường trong Luyện Khí Phường cũng cung kính gọi hắn một tiếng đại sư đấy, đắc tội người Luyện Khí Phường, chúng ta làm gì có gan đó.
Vài tên phó cục trường cũng kêu oan.
Nghe được mấy vị phó cục trường nói thế, sắc mặt Ngô cục trường thay đổi, hắn mắng ác hơn:
- Mấy tên phế vật, ngay cả lúc nào đắc tội Luyện Khí Phường cũng không biết, nếu như không phải đắc tội đối phương, đối phương sẽ không hủy bỏ hợp tác với chúng ta, một đám đầu heo..
Sau khi dừng thóa mạ, Ngô cục trường cũng hiểu có tiếp tục mắng cũng không có biện pháp, việc cấp bách là tìm ra ngọn nguồn, biết rõ ràng tình huống lại tiến hành bổ cứu.
Kết quả cả Thành Kiến Ti lập tức tựu hành động, nghe ngóng chính mình gần đây có chuyện gì với Luyện Khí Phường hay không?
Không qua bao lâu, chuyện xảy ra tại phường thị lập tức tựu truyền vào tai của đám người Ngô cục trường.
Ngô cục trường suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Mụ nội nó, náo cả buổi thì ra là một tên đội trưởng to gan lớn mật lại dám đi hủy cửa hàng Luyện Khí Phường.
Đây không phải dẫn theo đèn lồng vào hầm cầu tìm phân sao? Mấu chốt chính hắn muốn chết không có việc gì, hết lần này tới lần khác còn liên lụy đến cả Thành Kiến Ti chôn cùng hắn.
- Bảo người bắt hắn tới đây cho ta.
Ngô cục trường hận không thể bổ sống tên đội trưởng đó.
Vì vậy người của Thành Kiến Ti đều điên cuồng đi tìm đám người Hoàng Chung.
Nhưng đám người Hoàng Chung uống say tại quán rượu nên không tìm thấy, đám người Ngô cục trường gấp tới mức miệng cũng dài ra.
Mãi cho đến nửa đêm mới có người thông qua quan hệ tìm được đám người Hoàng đội trưởng đang mê man tại quán rượu.
Một đám thành viên Thành Kiến Ti không nói hai lời nâng đám lợn chết này về.
Nhìn thấy bộ dạng đám người Hoàng Chung, Ngô cục trường có giận không chỗ đánh.
Mình gấp tới mức phát hỏa, mấy gia hỏa gây sự lại đi uống rượu tiêu dao, mụ nội nó, không phanh thây xé xác các ngươi không hả mối hận trong lòng chúng ta.
Dội một chậu nước lạnh, đám người Hoàng Chung cũng giật mình tỉnh lại.
Phát hiện mình đang ở nơi nào, mấy người này lập tức đổ mồ hôi lạnh, sợ tới mức run rẩy.
Ngô cục trường cũng lười nói cái gì, trực tiếp hỏi rõ nguyên nhân sự việc.
Đám người Hoàng Chung cũng biết gặp rắc rối, lúc này lập tức mang Tần Vũ và Tần gia ra
Sau khi Ngô cục trường nghe xong không ngừng quất đám người này liên tục, thẳng tới khi quất đám người này máu tươi đầm đìa mới cắn răng tức giận nói:
- Tần Vũ công tử, Tần con mẹ nó, hiện tại Luyện Khí Phường tìm tới tận cửa, đừng nói mang Tần Vũ ra, mang gia chủ Tần gia cũng vô dụng, chính các ngươi muốn chết cũng đừng liên lụy lão tử.
Ngô cục trường hận ý ngập trời.
Chuyện này là Tần Vũ quần là áo lượt muốn gây chuyện, thủ hạ của mình là một đám ngu ngốc, còn ưỡn nghiêm mặt đi lên đắc tội Luyện Khí Phường, liên lụy chính mình.
Cả đêm, Thành Kiến Ti đang thương thảo biện pháp, bảo đảm nhất chính là tìm người Luyện Khí Phường hỏi ý, hỏi cái nhìn của bọn họ.
Không thể không nói quan hệ nhân mạch của Ngô cục trường còn không tệ, có một người quen trong Luyện Khí Phường, hơn nữa còn là học đồ.
Chương668: Chỉ điểm sai lầm (2)
Nói là học đồ, người này chính là một tên đệ tử của Lê Húc đại sư, là luyện khí sư tứ giai, địa vị tại Luyện Khí Phường không thấp.
- Cao đại ca, tiểu đệ hổ thẹn, dạy bảo vô phương, đắc tội Luyện Khí Phường các ngươi, ta có tội ah.
Ngô cục trường vừa thấy được luyện khí sư kia, vẻ mặt hổ thẹn.
Tên học đồ này tên là Cao Tuấn, luận tuổi còn nhỏ hơn Ngô cục trường một ít, và Ngô cục trường lúc này nhìn thấy Ngô cục trưởng hắn liền lắc đầu:
- Ngô cục trường ah Ngô cục trường, ngươi bảo ta nên nói cái gì mới tốt đây, không có việc gì ngươi chọc Luyện Khí Phường ta làm gì, chuyện lần này Thành Kiến Ti các ngươi náo lớn rồi.
Ngô cục trường nghe vậy sắp khóc:
- Cao đại ca, không phải ta muốn đắc tội Luyện Khí Phường ah, thật sự là bọn thủ hạ không hiểu chuyện, đầu óc toàn là phân, Cao đại ca, xem giao tình chúng ta nhiều năm, ngươi hỗ trợ nói tốt vài câu với Luyện Khí Phường ah.
- Chuyện này không thể được.
Cao Tuấn vội vàng khoát tay, nói:
- Ngô cục trường, đừng nói giao tình ta và ngươi bảy tám năm, cho dù ngươi là phụ thân của ta, chuyện này ta cũng không giúp ngươi được, ngươi không biết, Thành Kiến Ti ngươi chọc đại sư đấy.
- Có nghiêm trọng như vậy không? Ta nghe nói không phải đắc tội Hủ Lịch đại sư sao? Luận địa vị, ngươi cũng không kém Hủ Lịch đại sư mà?
Ngô cục trường mở to mắt và hoảng sợ nói ra.
Cao Tuấn cười khổ một tiếng:
- Đắc tội Hủ Lịch đại sư? Ngô lão đệ, nơi này không có người ngoài, ta cũng không ngại nói rõ ngọn ngành cho ngươi biết, ngươi không biết chuyện Thành Kiến Ti các ngươi đã làm sư tổ Lục Ly đại sư tức giận, sư tôn Lê Húc đại sư của ta đều bị sư tổ mắng chửi một lần đấy.
Cái gì?
Ngô cục trường lúc này sợ tới mức hồn phi phách tán.
Ngay cả Lục Ly đại sư đều bị kinh động, đây là muốn mạng người đấy.
- Tại sao có thể như vậy, ta đã nghe ngóng qua, ngày đó cũng chỉ có Hủ Lịch đại sư mà thôi, tại sao lại kinh động tới Lục Ly đại sư?
Ngô cục trường cũng đã không nghĩ ra, khó trách Luyện Khí Phường cử động tàn nhẫn như vậy, thì ra là Lục Ly đại sư tức giận.
- Ta cũng không biết, theo ta được biết, trừ Hủ Lịch đại sư ra, hiện trường còn có một thiếu niên, có lẽ mấu chốt trên người của hắn.
Cao Tuấn trầm giọng nói.
- Một thiếu niên? Ngươi nói là người xuất đầu thay La gia, có địa vị ngang với Tần gia Tần Vũ công tử, thiếu niên tên là Huyền Diệp đúng không? Hắn có quan hệ gì với Luyện Khí Phường sao?
Ngô cục trường vội vàng hỏi, hắn biết được đắc tội với Luyện Khí Phường cho nên tìm hiểu nguyên nhân một lần, bởi vậy vừa nói tới thiếu niên liền nghĩ tới Diệp Huyền.
- Như vậy xem ra chính là hắn.
Cao Tuấn cười khổ một tiếng:
- Lão đệ, nói thật với ngươi a, chuyệnthành Kiến Ti của ngươi, mấu chốt nằm trên người hắn, hắn có quan hệ gì với Luyện Khí Phường thì ta không biết, có lẽ ngươi cũng nghe nói, hôm nay có một thiếu niên nói ẩu nói tả trong Luyện Khí Phường, chửi bới huyền binh Luyện Khí Phường?
- Chẳng lẽ chính là hắn? Điều đó không có khả năng a.
Ngô cục trường vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm, hắn có nghe nói qua chuyện này.
- Thật đúng là hắn.
Cao Tuấn thở dài:
- Thiếu niên kia lúc ấy bị sư tổ gọi vào trong, qua thật lâu mới đi ra, thời điểm đi ra sư tổ tự mình tiễn hắn đi, kể cả sư tôn Lê Húc đại sư của ta đều cực kỳ cung kính với thiếu niên kia, tôn xưng một tiếng đại sư, hết lần này tới lần khác Thành Kiến Ti các ngươi gây phiền toái cho hắn, lúc này mới rước lấy Hủ Lịch đại sư và sư tổ tức giận như vậy.
Cao Tuấn vừa nói như vậy, Ngô cục trường mới lộ ra vẻ giật mình, trong nội tâm hắn hiểu rõ chân tướng.
- Ta nói vì sao, thì ra ta chọc nhân vật như thế.
Vẻ mặt Ngô cục trường đắng chát, nhân vật ngay cả đám người Lê Húc đại sư cũng tôn xưng là đại sư, Ngô cục trường đã không cảm tưởng thân phận của người ta, trọng yếu nhất thiếu niên kia chưa tới hai mươi.
Ngô cục trường cũng không có hỏi Cao Tuấn thân phận của Diệp Huyền, bởi vì hắn biết rõ Cao Tuấn rất có thể không biết, cho dù biết rõ cũng không nói trước mặt hắn.
- Cao đại ca, vậy ngươi bây giờ cho lão đệ một chủ ý đi.
Ngô cục trường vẻ mặt đau khổ nói.
Cao Tuấn thở dài nói:
- Nếu ngươi muốn đạt được Luyện Khí Phường tha thứ, tìm Hủ Lịch đại sư là phải làm, nhưng mấu chốt nhất chính là Huyền Diệp đại sư, dù sao căn nguyên nằm trên người hắn, ta cũng chỉ nói tới đây, về phần chuyện khác ta không nhiều lời, cáo từ.
Sau khi nói xong, Cao Tuấn cũng không ngừng lại, hắn quay người ra khỏi Thành Kiến Ti.
Hiện tại Luyện Khí Phường đang tức giận Thành Kiến Ti như vậy, hắn làm như thế đã xem như không tuân theo quy định.
- Cao đại ca, ngươi đi thong thả, sau khi chuyện này kết thúc ta tìm ngươi uống rượu.
Ngô cục trường tiễn bước Cao Tuấn, hắn cũng m thầm hạ quyết tâm, xem ra mấu chốt nằm trên người trẻ tuổi kia.
Thời điểm Thành Kiến Ti thất kinh, Thiên Long vệ cũng không khá hơn chút nào.
Hiện tại mấy đại thống lĩnh Thiên Long vệ không ngừng tụ tập với nhau, thương lượng đối sách.
- Chuyện lần này kỳ thật Thiên Long vệ chúng ta không có bao nhiêu sai lầm, có trách là trách Thiệu Quân đi sai nơi, cũng xử lý sai lầm.
- Đúng vậy, Thiệu Quân cho rằng một bên có Tần gia và Thành Kiến Ti nên không hỏi rõ xanh đỏ đen trắng đã là bất công, hắn cũng không nghĩ Thiên Long vệ chúng ta cần nịnh bợ Tần gia và Thành Kiến Ti sao?
- Mấu chốt nhất là thiếu niên kia nói ra tên tuổi Luyện Khí Phường nhưng Thiệu Quân vẫn chấp mê bất ngộ.
- Hừ, Thiệu Quân cũng ngu ngốc, thiếu niên kia không có bối cảnh thì hắn dám nói ra lời như vậy sao? Luyện Khí Phường biết có người giả mạo cửa hàng của bọn họ, tiểu tử kia còn sống sao?
- Được rồi, chúng ta cũng không nên nói chuyện của Thiệu Quân, mấu chốt là giải quyết vấn đề như thế nào, nếu như Thiên Long vệ chúng ta thông truyền cho hoàng thất, chỉ sợ đám người chúng ta cũng bị trách phạt.
Vài tên thống lĩnh có tức giận, có bất đắc dĩ, lại có lo lắng.
- Ta đã nghe ngóng qua việc này, mấu chốt nhất chính là thiếu niên kia, bỏ đi bỏ đi, ngày mai ta sẽ mang Thiệu Quân đi một chuyến.
- Tthống lĩnh, vậy thì vất vả ngươi.
- Có cái gì vất vả, cùng lắm không cần cái mặt mo này, ta vẫn có chút giao tình với Hủ Lịch, chỉ có tên thiếu niên làm ta không có chủ ý, cùng lắm không tiếc giá nào.
Sau khi thương thảo một phen, Thiên Long vệ cũng đã thương lượng ra đối sách.
Chương669: Ăn nói khép nép (1)
Sáng sớm ngày thứ hai người Thành Kiến Ti và Thiên Long vệ không hẹn mà cùng đi tới trước lầu các Luyện Khí Phường, sau đó thành khẩn xin lỗi Hủ Lịch.
Hai người vừa vào cửa khóc lóc cầu xin, nói mình tuyệt đối không nên dung túng thủ hạ làm xằng làm bậy kết quả đắc tội Luyện Khí Phường, hiện tại chân thành xin lỗi, cho dù Luyện Khí Phường muốn xử trí thủ hạ dưới trướng của mình như thế nào là tùy bọn họ.
Hai thế lực lớn này hạ phong thái xuống rất thấp, thậm chí nghĩ nhân dịp chuyện này còn chưa náo lớn mà ổn định nó lại.
Nhìn thấy hai thế lực lớn, Hủ Lịch đại sư cũng thừa dịp tráo phúng liên tục.
Thiên Long vệ Cổ phương thống lĩnh cũng có giao tình nhất định với Hủ Lịch đại sư, ngược lại không có nói cái gì nhưng mà Thành Kiến Ti Ngô cục trường lại bị mắng xối máu chó, hết lần này tới lần khác hắn không dám có chút phản bác.
Cuối cùng Ngô cục trường vẻ mặt cầu xin, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Hủ Lịch đại sư, ngươi cứ việc nói đi, lúc này là Thành Kiến Ti phạm sai lầm, chỉ cần ngươi mở miệng, mặc kệ xử phạt gì Thành Kiến Ti đều nhận thức, nhưng mà Thành Kiến Ti hợp tác với Luyện Khí Phường, tuyệt đối kính xin Hủ Lịch đại sư nói tốt vài câu, ngàn vạn không nên gián đoạn, đây chính là muốn mạng người đấy.
- Đúng vậy a, Hủ Lịch đại sư, ta với ngươi quen biết nhau không ít năm, ngàn vạn không thể bởi vì chuyện này mà vơ đũa cả nắm với Thiên Long vệ chúng ta, một đòn chết chắc ah, nghe nói chuyện này đã chọc giận Lục Ly đại sư, không phải muốn mạng của Thiên Long vệ chúng ta sao.
Cho dù là Ngô cục trường hay Cổ thống lĩnh đều là người của hai thế lực lớn, bọn họ có thể uy phong bát diện trên địa bàn của mình, diễu võ dương oai không coi ai ra gì, nhưng bây giờ lại như đứa trẻ làm sai trước mặt Hủ Lịch, muốn đáng thương bao nhiêu có đáng thương bấy nhiêu.
Sau khi giáo huấn một lúc, Hủ Lịch lắc đầu nói:
- Sớm biết hiện tại thì lúc trước cần gì làm thế, chuyện hợp tác lại với Luyện Khí Phường không phải do ta có thể làm chủ.
- Hủ Lịch đại sư, ngươi không làm chủ được thì ai có thể làm chủ.
- Đúng vậy, chúng ta quen biết nhau nhiều năm, ngươi không dẫn chúng ta đi gặp Lục Ly đại sư thì hai chúng ta làm gì có tư cách gặp hắn.
Đám người thống lĩnh nghe xong lời này trái tim nằm trên cổ họng, chẳng lẽ Hủ Lịch đại sư muốn bọn họ đi tìm Lục Ly đại sư? Nếu thật là như vậy, cái mạng của bọn họ còn nữa hay không?
Tuy bọn họ là nhân vật phong vân trong thế lực của mình nhưng so với Lục Ly đại sư thì còn kém hơn cả vạn dặm.
- Đương nhiên không phải tìm sư tôn.
Hủ Lịch lắc đầu:
- Các ngươi cũng biết rõ nguyên nhân của việc này nên ta không nói nhiều, ta tha thứ các ngươi cũng vô dụng, mấu chốt là Huyền Diệp đại sư tha thứ, chỉ cần Huyền Diệp đại sư tha thứ các ngươi, như vậy tất cả đều dễ nói.
- Kính xin Hủ Lịch đại sư dẫn chúng ta đi gặp Huyền diệp đại sư.
Kỳ thật đám người Ngô cục trường trải qua nghe ngóng đã sớm biết rõ mấu chốt của việc này năm trên người Diệp Huyền, nhưng bọn họ chưa quen thuộc Diệp Huyền cho nên không thể tùy tiện hỏi thăm, lúc này mới tới cầu tình Hủ Lịch đại sư trước.
- Nếu như thế ta đi theo các ngươi một chuyến.
Hủ Lịch lắc đầu, hắn cũng muốn sớm giải quyết chuyện này cho xong.
Một đoàn người nhanh chóng đi tới trước phủ đệ La gia.
- Các vị, đây là phủ đệ La gia, xin hỏi mấy vị muốn làm gì.
Hộ vệ La gia cũng là người mắt sắc, nhìn thấy đám người Hủ Lịch đại sư khí thế bất phàm, đặc biệt là một người trong đó mặc trang phục Thiên Long vệ cho nên bọn họ nói chuyện rất khách khí.
- Kính xin hai vị hỗ trợ thông báo với Huyền Diệp đại sư một tiếng, nói Hủ Lịch của Luyện Khí Phường có việc bái kiến.
- Thì ra là Hủ Lịch đại sư, kính xin đại sư chờ một lát.
Hai gã hộ vệ không dám lãnh đạm, vội vàng tiến vào thông báo.
Hủ Lịch đứng ngoài cửa chờ đợi.
Nhìn thấy biểu lộ của Hủ Lịch đại sư, Ngô cục trường và Cố thống lĩnh âm thầm nghiêm túc, xem ra thân phận địa vị của Diệp Huyền còn cao hơn bọn họ tưởng tượng.
Nghe được Hủ Lịch đại sư tới chơi, phủ đệ La gia lập tức rối ren, gia chủ La Mẫn gia đích thân đi ra nghênh đón, lễ nghi cực kỳ long trọng.
- Huyền Diệp đại sư, ngàn sai vạn sai đều là ta sai, ta dạy bảo không nghiêm. Hiện tại ta trói mấy súc sinh này tới, ngươi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, cho dù đánh giết hắn, Ngô Toàn ta cũng không nói hai lời.
Song phương vừa mới đi vào trong phòng khách, Ngô Toàn đã hạ thấp tư thái, hắn nói với Diệp Huyền, vừa nói lời này hắn đạp đám người Hoàng Chung đội trưởng đang nằm trên mặt đất, bọn họ đau đớn kêu ngao ngao.
Lúc này Hoàng Chung cũng không dám nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sợ hãi đến cực điểm.
- Huyền Diệp đại sư, ta là Thiên Long vệ Thiệu Quân đội trường, ngày hôm qua cũng chọc tới đại sư, trong nội tâm của ta hổ thẹn tới cực điểm, hôm nay tới đây thỉnh tội.
Cố thống lĩnh cũng lên tiếng, ngay sau đó hắn nói với đám người Thiệu Quân:
- Đám người các ngươi còn không mau tới tạ tội Huyền Diệp đại sư.
Nội tâm đám nguời Thiệu Quân đắng chát không thôi, thấy ánh mắt lăng lệ ác liệt của Cố thống lĩnh thì đám người hồi hợp, lập tức tiến lên nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngày hôm qua chúng ta có mắt không tròng, mạo phạm đại sư, chúng ta chân thành xin lỗi ngươi, mong rằng đại sư đại nhân đại lượng, tha thứ tiểu nhân.
Thiệu Quân vừa mới nói xong, trong nội tâm biệt khuất đến cực điểm, hắn đường đường Thiên Long vệ, có thể nói uy phong lẫm lẫm trong đế đô, lúc nào cần phải ăn nói khép nép xin lỗi người khác.
Nội tâm Cố thống linhc xũng không dễ chịu, Thiên Long vệ chấp chưởng trị an đế đô, thống lĩnh tất cả, đây tuyệt đối là đại biểu luật pháp của đế quốc, bọn họ chưa từng mất mặt như thế.
Hắn cũng biết thời điểm này mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đều phải cúi đầu.
Không có biện pháp, tình hình người ta mạnh hơn mình.
Nếu hắn không ăn nói khép nép, một khi Lục Ly đại sư tức giận và truyền vào tai của hoàng thất, hắn làm thống lĩnh không mất mạng nhưng bị quở trách một phen, dời cương vị là chuyện phải làm.
Nhìn thấy Thành Kiến Ti cùng với Thiên Long vệ ăn nói khép nép nhận sai như thế, người La gia đều trợn mắt há hốc mồm, tâm thần kích động, bọn họ có từng nhìn thấy qua cảnh tượng như thế chưa?
Xưa nay Hoàng Chung đội trưởng đã có thể làm cho cả La gia kinh hồn táng đảm, hiện tại Thành Kiến Ti cục trường, Thiên Long Vệ thống lĩnh đều đến La gia nhận sai, đây là uy phong cỡ nào?
Chương670: Ăn nói khép nép (2)
Nói xong xin lỗi, đám người Cố thống lĩnh đang chờ Diệp Huyền mở miệng, hắn muốn nhìn Diệp Huyền sẽ giải quyết như thế nào, hắn nghĩ rằng Diệp Huyền nhất định sẽ đưa ra một ít yêu cầu, hắn cũng đã quyết định, mặc kệ Diệp Huyền đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần Thiên Long vệ có thể làm được sẽ không cự tuyệt.
Mà đám người Thiệu Quân đội trường cúi người thật sâu, dường như đầu có thể chạm đất.
Chuyện bọn họ không ngờ tới đã xảy ra, đã thấy Diệp Huyền mắt nhìn đám người Thiệu Quân, hắn bước nhanh lên phía trước nâng bọn họ lên, cười nói:
- Thiệu Quân đội trường nói quá lời, Thiệu đội trưởng ngày hôm qua chấp hành công vụ, mặc dù có chỗ sai lầm nhưng chỉ là cử chỉ vô tâm, làm gì xin lỗi, còn Cố thống lĩnh quá mức nghiêm trọng.
Diệp Huyền hành động như thế làm đám người Cố thống lĩnh sững sốt.
...
Bọn họ đã chuẩn bị chờ Diệp Huyền xảo trá một phen.
Nhưng mà Diệp Huyền hành động và thái độ làm bọn họ không kip phản ứng.
Thậm chí trong nội tâm đám người Cố thống lĩnh có một ý niệm trong đầu, Huyền Diệp đại sư còn chưa nguôi giận hay sao?
Cũng phải, nhìn đám đội viên Thành Kiến Ti bị trói như bánh chưng kia, trên người bọn chúng toàn thân máu tươi đầm đìa, bộ dáng muốn bao nhiêu thê thảm có bao nhiêu thê thảm, muốn chém giết muốn róc thịt mặc người xử trí.
Lại nhìn chính mình, tuy đám người Thiệu Quân thành khẩn xin lỗi nhưng lông tóc ít bị tổn thương, đối phương nhìn thấy làm sao không tức giận?
Hắn cuống quít nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngươi đừng như vậy, ta thẹn trong lòng ah, sau khi nghe nói chuyện hôm qua lão phu không thể ngủ yên, Thiên Long vệ chúng ta có tôn chỉ phục vụ người dân, dùng giữ gìn trật tự đế đô làm nhiệm vụ của mình, nhưng ngày hôm qua có tiểu nhân dám diễu võ giương oai trước mặt đại sư, Thiên Long vệ ta chẳng những không nghiêm trị ác đồ, ngược lại còn làm phiền đại sư quan tâm tới.
- Hành vi này là sỉ nhục của Thiên Long vệ, sau khi trở về ta cảm giác thẹn thật sâu, nội tâm có bất an, hôm nay tới xin lỗi mang theo vạn phần thành ý, hôm nay mặc kệ đại sư ngài xử phạt thành viên Thiên Long vệ như thế nào, tại hạ không ngăn cản.
Cố thống lĩnh nói lời lẽ đầy chính nghĩa, ngữ khí to lớn làm đám người Thiệu Quân chấn động.
- Các ngươi còn không quỳ xuống nhận sai.
- Huyền Diệp đại sư, chúng ta biết sai rồi, mong đại sư trách phạt.
Mấy người Thiệu Quân mở miệng, nội tâm như nhỏ máu, bọn họ muốn quỳ xuống.
- Cố thống lĩnh, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, hắn làm sao có thể để đám người Thiệu Quân quỳ xuống, hắn ngăn cản Thiệu Quân.
Hắn cũng không cần đám người Thiên Long vệ nhận sai.
Thiên Long vệ chính là thân vệ hoàng thất Hạo Thiên đế quốc, luận địa vị cũng giống thân vệ quân của Lưu Vân quốc, chính là bá chủ một phương..
Hôm nay bọn họ quỳ ở nơi này không phải quỳ Diệp Huyền, mà là vì mặt mũi của Lục Ly đại sư.
Diệp Huyền hắn tiêu sái thì tiêu sái nhưng với La gia tương lai sinh hoạt tại đế đô mà nói chính là quả bom tàng hình đấy.
Bọn họ có thể trở ngại mặt mũi Luyện Khí Phường không dám động thủ với La gia, nhưng cơn tức này bọn họ sẽ không quên đi.
Cho nên Diệp Huyền cũng không định để Thiên Long vệ nhận sai, cũng không có ý định giáo huấn Thiên Long vệ.
Đương nhiên đó cũng không phải nguyên nhân chủ yếu, mấu chốt nhất là chuyện ngày hôm qua Thiên Long vệ không có làm ra chuyện khác người gì, cũng phản đối hạ thủ với La gia và chính mình, tối đa chỉ chuẩn bị mang mình về Thiên Long vệ mà thôi, cuối cùng còn không thành công.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất, nếu không với tính cách Diệp Huyền, đừng nói Thiên Long vệ, cho dù hoàng thất đắc tội hắn cũng không xong như vậy đâu.
Trong phòng khách, Thiệu Quân đang chuẩn bị quỳ xống chỉ cảm thấy có lực lượng lớn ngăn cản không cho hắn quỳ.
Cảm giác xấu hổ và sỉ nhục trong lòng hắn bị quét sạch, hắn kinh hãi nhìn Diệp Huyền.
Có thể làm đội trưởng Thiên Long vệ thì hắn cũng phải có thực lực Vũ Tôn lục giai, tuy tại đế đô không tính là nhân vật đứng đầu nhưng cũng tuyệt không phải a miêu a cẩu có thể so sánh, hắn chính là Vũ Tôn lục giai nhưng bị Diệp Huyền ngăn cản không cách nào quỳ xuống, thực lực như vậy làm cho hắn kinh hãi.
- Cố thống lĩnh, Thiệu đội trưởng, chỉ sợ ngươi không biết cách làm người của ta, Huyền Diệp ta một khi nghiêm túc, Thiên Vương lão tử cũng không nể tình, chuyện ngày hôm qua thật sự không quan he lớn với Thiệu Quân đội trường, nhiều nhất chỉ có thể xem Thiệu Quân hơi mạo phạm mà thôi, ngươi xem Huyền Diệp ta có phải người tính toán chi li hay sao?
Diệp Huyền vừa cười vừa nói.
Cố thống lĩnh cũng nhìn ra Diệp Huyền thật không có ý định truy cứu Thiên Long vệ bọn họ.
Lúc này trong lòng của hắn vừa mừng vừa sợ.
- Huyền Diệp đại sư, ai, ta thật không biết nên nói như thế nào mới tốt, lòng dạ đại sư quả thật to lớn như biển, Cổ Phương ta rát ít bội phục người khác, ta lại tâm phục khẩu phục Huyền Diệp đại sư ngươi.
Cố thống lĩnh vô cùng cảm khái nói một câu.
- Ha ha, Cố thống lĩnh, ngươi cũng đừng nói nhiều như vậy, có thể kết bạn anh hùng hảo hán như Cố thống lĩnh mới là việc Huyền Diệp ta vô cùng cao hứng.
Diệp Huyền cười ha ha, hắn lại nhìn sang Thiệu Quân và nói:
- Thiệu đội trưởng, ngày hôm qua ngươi không hỏi xanh đỏ đen trắng, nhìn thấy đối diện là Tần gia và Thành Kiến Ti liền chuẩn bị bắt ta và La gia mang về, cử chỉ này thập phần không ổn, ngươi đại biểu là Thiên Long vệ, là uy nghiêm của Hạo Thiên đế quốc, làm sao có thể khuất phục cường quyền, hành vi của ngươi rất không ổn.
- Đúng, đúng, Huyền Diệp đại sư, ngài nói rất đúng, nghe ngài nói chuyện mà hơn đọc sách ba năm, từ nay về sau Thiệu Quân ta sẽ lấy Huyền Diệp đại sư làm tấm gương, không sợ cường quyền, không cầu học được tinh túy của ngài, chỉ cần học được da lông cũng tốt lắm rồi.
Thiệu Quân liên tục gật đầu, cung kính nói ra.
- Huyền Diệp đại sư, chuyện ngày hôm qua Thiên Long vệ cảm giác hổ thẹn sâu sắc, không biết đại sư có yêu cầu gì cứ nói ra, Cổ mỗ sẽ toàn lực hoàn thành cho ngươi.
Thái độ của Diệp Huyền cũng làm Cố thống lĩnh tâm tình thật tốt, đối phương tha thứ chính mình thì tha thứ chính mình, nên đưa ra bồi thường thì Cố thống lĩnh cực kỳ nghiêm túc.
- Chuyện bồi thường thì thôi đi, ta chỉ hi vọng Thiên Long vệ sau này có thể bảo vệ tốt dân chúng bình thường là đủ rồi.
- Đương nhiên, đây là thiên chức của Thiên Long vệ chúng ta, nhưng trừ chuyện này ra, đại sư có yêu cầu gì...
Không đề cập tới bồi thường làm nội tâm Cố thống lĩnh không an lòng.
Bình luận facebook