-
Chương 706-710
Chương706: Người phụ trách cao nhất
Hắn hung ác nhìn Diệp Huyền và La Mẫn, mang theo hai gã hộ vệ mệt mỏi quay người vào trong thiên nhai thương hội.
Diệp Huyền và La Mẫn lúc này đã rãnh nói chuyện với hộ vệ của thần hành thương hội.
Không chờ hai người nói chuyên, hai tên hộ vệ kia liên tục khoát tay, vẻ mặt hoảng sợ nói:
- Hai vị, thật sự là có lỗi, quản sự thần hành thương hội chúng ta không có mặt, mời hai vị về đi.
Diệp Huyền nhướng mày nói,
- Chúng ta còn chưa nói gặp quản sự nào mà?
- Bất sự quản sự nào cũng không có mặt, hai vị, chúng ta chỉ là tiểu hộ vệ, có một số việc thật sự không làm chủ được, kính xin không nên làm chúng ta khó xử.
Hai người nhìn thấy thủ đoạn của Diệp Huyền lúc trước cho nên sợ tới mức toàn thân lạnh lẽo nhưng không dám thả Diệp Huyền đi vào.
La Mẫn khổ cười:
- Diệp thiếu, ngươi cũng nhìn thấy, người thần hành thương hội căn bản sẽ không gặp chúng ta, chúng ta nên quay về đi.
- Ta lại không tin.
Diệp Huyền cười nhạt một chút, nói với hai hộ vệ:
- Bỏ đi, trực tiếp gọi người phụ trách cao nhất của các ngươi xuống đây.
- Người phụ trách cao nhất?
Diệp Huyền nói lời này làm hai hộ vệ ngây ngốc, ngay cả La Mẫn cũng ngây ngốc.
Quản sự của người ta còn không gặp được, há lại cho chúng ta gặp người phụ trách cao nhất? Diệp thiếu không phải có bệnh đấy chứ?
Quả nhiên sau khi hai tên hộ vệ nghe xong liền suýt khóc.
- Đại nhân, kính xin đừng làm khó dễ chúng ta, nếu như người phụ trách cao nhất biết chúng ta dẫn ngươi đi vào là không xong, hai người chúng ta nhất định sẽ không may. Tại đế đô, không có một thế lực đan đạo nào dám đắc tội Tần gia.
Hai gã hộ vệ biết rõ bản thân mình không thể ngăn hai người, liền nói ra nguyên nhân.
- Hừ, ta nghe nói thần hành thương hội các ngươi là một trong mấy đại thương hội lớn nhất Mộng Cảnh bình nguyên, là thế lực nhất đẳng, như thế nào, lại nghe lời một hào phú? Ta biết rõ các ngươi không dám đắc tội Tần gia, ta thân là khách quý của thần hành thương hội các ngươi, các ngươi cũng không cho ta gặp người phụ trách cao nhất hay sao?
Diệp Huyền cũng không nói nhảm, trực tiếp xuất ra một tấm lệnh bài màu đen và đưa cho hai người.
- Thẻ khách quý?
Hai gã hộ vệ thoáng sửng sốt, tuy bọn họ chưa gặp qua thẻ khách quý nhưng lại biết thương hội đúng là có thẻ khách quý, mà Diệp Huyền lấy lệnh bài màu đen lại có tiêu chí của thương hội..
Hai người liếc nhau, một người trong đó có quyết định.
- nếu các hạ có thể khách quý sao không nói sớm, mời hai vị vào trong ngồi, chúng ta lập tức đi thông báo lâu chủ đại nhân.
Tuy Tần gia không cho phép tất cả thế lực lớn tiếp xúc La gia nhưng đối phương đã có thẻ khách quý, chắc hẳn sau khi lâu chủ biết cũng không trách tội.
Dù sao thương hội cũng không thể vì theo lệnh của Tần gia mà cự tuyệt khách quý vào cửa ah.
Lúc này Diệp Huyền và La Mẫn bị mời vào một gian phòng khách quý, hai người ngồi xuống, hộ vệ mới lui ra ngoài.
Lâu chủ thần hành thương hội lúc này không ngừng mắng xối máu đầu tên hộ vệ.
- Thương hội hạ mệnh lệnh ngươi không biết hay sao? Đã sớm nói người La gia tới liền không gặp, vì sao ngươi còn mang vào đây.
Lâu chủ hơn năm mươi tuổi, thân mặc một bộ trường bào đặc chế của thần hành thương hội, hắn oán trách mắng chửi vài tiếng.
Hộ vệ kia ủy khuất nói:
- Ngô Tôn lâu chủ, trên người của hắn có thẻ khách quý của thần hành thương chúng ta, hơn nữa còn mới giáo huấn hộ vệ thiên nhai thương hội một lần.
- Thẻ khách quý, vì sao ngươi không có đầu óc như thế, khách quý của thương hội có năm cấp bậc, dùng thân phận La gia chỉ cầm được tứ cấp, thẻ khách quý ngũ cấp không nhiều, mấu chốt là Tần gia kia.
- Ai, tính toán, tính toán, dù sao ngươi cũng mang người vào, hiện tại bọn họ ở chỗ nào dẫn ta qua đi gặp a, nếu như Tần gia biết rõ, không biết giải thích như thế nào mới tốt.
Lâu chủ liên tục khoát tay, thở dài nói ra.
Hắn cũng không phải có ý kiến với La gia, mà là làm sinh ý đan dược tại Hạo Thiên đế quốc không thể đắc tội với cự đầu như Tần gia.
Mấy năm qua tình huống thần hành thương hội của bọn họ không tốt, phân bộ Hạo Thiên đế quốc cất bước gian nan, trước đó không lâu tổng bộ thương hội còn phái một trưởng lão tới tọa trấn, hiển nhiên hết sức bất mãn với tình huống của phân bộ.
Nếu như thời điểm này còn đắc tội với Tần gia, như vậy phân bộ Hạo Thiên đế quốc không thể nghi ngờ sẽ rét vì gió lại lạnh vì sương.
Đến lúc đó bị oan ức nhất định là lâu chủ hắn.
Không bao lâu Ngô Tôn lâu chủ đi tới phòng tiếp khách.
- Ha ha, khách quý đến không thể tiếp đón từ xa.
Ngô Tôn đi vào trong phòng khách, trên mặt hắn lập tức tươi cười như hoa, đi ra ngoài việc buôn bán, khuôn mặt tươi cười nghênh đón người là phải làm.
- Kẻ hèn là lâu chủ lầu các thần hành thương hội phân bộ Hạo Thiên đế quốc, Ngô Tôn, không biết La gia chủ đến thần hành thương hội cần làm gì?
Ngô Tôn ngồi xuống trước mặt hai người, khẽ cười nói.
- Thì ra là Ngô Tôn lâu chủ.
La Mẫn vội vàng chắp tay đáp lại, ngược lại Diệp Huyền bình tĩnh ngồi đó, híp mắt đánh giá này Ngô Tôn.
Cho dù Diệp Huyền như vậy nhưng trên mặt Ngô Tôn không có chút bất mãn nào, hiển nhiên Ngô Tôn là người tám mặt lung linh.
Trong phòng tiếp khách, La Mẫn và Ngô tôn hàn huyên một lát.
- Đúng thế, không biết hôm nay hai vị đến nhà có chuyện gì hay không?
Kỳ thật Ngô Tôn rất rõ ràng ý đồ La Mẫn đến nhưng vẫn cười hỏi một câu.
Diệp Huyền đã sớm chờ những lời này, lập tức đi thẳng vào vấn đề.
- Ta nói, hôm nay chúng ta tới đây chính là muốn mua tài liệu của Ngô lâu chủ.
- Thì ra là chuyện này.
Ngô Tôn cố ý trầm tư một lát, lúc này mới áy náy nói:
- Hai vị, thật sự là thật có lỗi, tài liệu thần hành thương hội chúng ta gần đây đã bán ra ngoài, căn bản không có tài liệu dư thừa ah.
Diệp Huyền đã sớm ngờ tới Ngô Tôn nói như vậy nên cười lạnh nói một câu:
- Ta nghe nói thần hành thương hội gần đây cất bước gian nan, sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc cũng không thuận lợi, như thế nào sinh ý tốt như vậy liền không có dư tài liệu? Hơn nữa chúng ta còn chưa nói mình cầu mua tài liệu gì ah?
Ngô Tôn lâu chủ xấu hổ cười cười, không có biện pháp, trong nội tâm cũng không có sức lực, hắn cũng là một nhân vật, lập tức iều chỉnh cảm xúc, mỉm cười nói:
- Vị này hẳn là Diệp thiếu a, thật sự có lỗi ah, tài liệu của thần hành thương hội thật sự có bán ra, cho nên cho dù Diệp thiếu cầu mua tài liệu gì cũng không có, về phần nguyên nhân trong đó không tiện giải thích với Diệp thiếu, kính xin Diệp thiếu thông cảm.&
Chương707: Dạ trưởng lão (1)
Ngô Tôn cho rằng mình trả lời rất đúng chỗ, hắn xem ra Diệp Huyền và La Mẫn cũng đứng lên cáo từ.
Làm hắn không ngờ là, đột nhiên Diệp Huyền lại cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Ha ha, nói như vậy thần hành thương hội là chuẩn bị làm chó của Tần gia sao?
Tĩnh, lập tức hoàn toàn yên tĩnh.
- Đ-A-N-G...G!
Chén trà trong tay La Mẫn sau khi nghe lời này đã thất thần và rơi xuống đất, rơi nát bấy, hắn giật mình nhìn Diệp Huyền.
Trên mặt Ngô Tôn tươi cười cũng cứng lại.
Oanh!
Hắn xanh cả mặt, lúc này vỗ bàn, hắn đứng lên và ánh mắt phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi là có ý gì?
Sát khí nhàn nahtj bắt đầu ngưng tụ trên không trung.
La Mẫn cũng có chút ít sững sờ, phương thức Diệp thiếu nói chuyện làm ăn cũng quá khoa trương a, hắn vốn thấy Diệp Huyền xuất ra thẻ khách quý của thần hành thương hội thì cho rằng hắn có giao tình với thần hành thương hội, không nghĩ tới hiện tại nói chuyện như thế, đây không phải đắc tội chết với thần hành thương hội hay sao?
Không khí trong đại sảnh lập tức làm người ta có cảm giác hít thở không thông..
Ánh mắt lăng lệ ác liệt của Ngô Tôn lâu chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, sát khí tràn ngập.
Thần thái của Diệp Huyền vô cùng nhàn nhã, hắn lại cầm chén trà lên sau đó uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi đặt chén trà xuống, nhàn nhạt nói ra:
- Ha ha, Ngô Tôn lâu chủ, chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Tình huống thần hành thương hội các ngươi mọi người cũng không phải không biết, nói hoa vàng ngày mai, xương khô trong mộ thì quá khoa trương, nhưng muốn nói hoàng hôn về tây thì tuyệt đối còn không đủ. Thị trường linh dược của thần hành thương hội đã bị đình trệ rất nhiều, ta cũng không nói nhiều, chỉ so sánh các ngươi với thiên nhai thương hội đối diện là thấy được, nhân khí chênh lệch quá lớn, muốn nói không có tài liệu linh dược là lừa gạt quỷ, nói một nghìn một vạn lần thì vẫn là thần hành thương hội các ngươi sợ Tần gia, không dám làm buôn bán với chúng ta.
Diệp Huyền vừa nói ra lời này vừa thổi lá trà, thần thái nhàn nhã, hoàn toàn không có bộ dạng lâm đầu.
- Tình huống của thần hành thương hội, Bổn lâu chủ tự mình hiểu, không cần Diệp thiếu ngươi tới nhắc nhở.
Ngô Tôn vẫn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hắn không rõ tại sao Diệp Huyền có dũng khí nói như vậy.
- Ha ha, ta xem Ngô Tôn lâu chủ không hiểu nhiều lắm.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Dùng tình huống của thần hành thương hội bây giờ là thời điểm cần có khách nhất, hết lần này tới lần khác vì một câu nói thuận miệng của Tần gia lại ngăn cản khách quý cao cấp nhất của mình ra ngoài cửa, cũng cự tuyệt cơ hội ngàn năm có một giúp thương hội cải tử hoàn sinh, ta thấy thương hội như vậy không có tiền đồ gì đáng nói.
Diệp Huyền vẻ mặt thất vọng nói ra:
- Nếu thần hành thương hội chuẩn bị tự tìm đường chết, ta cũng không có gì mà nói, La gia chủ, chúng ta đi thôi.
- Khách quý cao cấp nhất, sinh ý khởi tử hồi sinh, khẩu khí các hạ thật lớn a, khách quý của thần hành thương hội chúng ta phân năm cấp, cấp một cao nhất, cấp năm thấp nhất, La gia các ngươi tối đa chỉ có thể có thẻ khách quý cấp bốn, dường như không có khả năng nói câu này.
Sắc mặt Ngô Tôn vô cùng khó coi, châm chọc khiêu khích nói ra.
Diệp Huyền lấy lệnh bài khách quý ra khỏi trữ vật giới chỉ và ném ra ngoài, hắn cười lạnh nói:
- Lần trước có người đưa cho ta cái lệnh bài này, nói là thẻ khách quý cao cấp nhất của thương hội, chẳng lẽ là nàng nói sai? Hay là ta nghe lầm?
Tấm lệnh bài bị ném lên trên bàn, đường vân khắc trên lệnh bài nỗi rõ tiêu chí thần hành thương hội hiện tại, phong cách cổ xưa đại khí.
Chính là lệnh bài khách quý Đông Phương Tử Ti cho hắn.
- Ah, vậy ta đúng là muốn xem một chút.
Ngô Tôn cười lạnh một tiếng, tiếp nhận lệnh bài, khóe miệng của hắn vẫn nở nụ cười nhạt, hiển nhiên hắn không có nhìn kỹ đẳng cấp lệnh bài của Diệp Huyền.
Thẻ khách quý của thần hành thương hội phân từ cấp một tới cấp năm, mỗi một cấp khác nhau đều thập phần to lớn, có phân chia nghiêm khắc.
Dùng thân phận lâu chủ phân bộ Hạo Thiên đế quốc của hắn cũng chỉ có tư cách tặng thẻ khách quý cấp ba, thỉ khách quý cấp hai và cấp một cũng chỉ có cao tầng thương hội mới có quyền, người có được không ai không phải là người cầm quyền hoặc là cự phách trên Mộng Cảnh bình nguyên.
Ánh mắt Ngô Tôn nhìn chằm chằm vào thẻ khách quý, bỗng dưng đồng tử của hắn co rút lại, khóe miệng cười lạnh cũng cứng ngắt trên mặt, biểu lộ giống như nuốt quả trứng gà, nuối không trôi.
- Một... Thẻ khách quý cấp một?
Ngô Tôn mở to mắt như hạt châu, hắn khiếp sợ nói ra, hắn cầm này tấm lệnh bài cẩn thận chu đáo, xác nhận không giả, tấm lệnh bài này chính là thẻ khách quý cấp một của thần hành thương hội, địa vị phi phàm.
- Diệp thiếu lại là khách quý cấp một của thần hành thương hội, vi sao không nói sớm, vừa rồi có mạo phạm, kính xin Diệp thiếu thông cảm nhiều hơn.
Sắc mặt Ngô Tôn lập tức hòa hoãn, hắn lúc này nói chuyện vô cùng thân thiết, mơ hồ còn mang theo theo một tia cung kính, áy náy nói:
- Xin hai vị chờ một lát, bởi vì tình huống phức tạp, tại hạ không thể tùy tiện làm chủ, vừa vặn phân bộ chúng ta có một trưởng lão tổng bộ tới, ta đi thông tri với hắn, kính xin hai vị chờ một lúc.
Ngô Tôn lập tức cung kính nói ra, đồng thời vội vã đi ra ngoài.
Khách quý cấp một đại biểu không chỉ thân phận của khách quý, mà là biểu tượng tôn quý, chỉ có những người cầm quyền thế lực lớn mới có thể được phát thẻ khách quý cấp một.
Toàn bộ quyền quý Hạo Thiên đế quốc cũng chỉ có hoàng thất Hạo Thiên đế quốc mới có tư cách này mà thôi, bởi vậy Diệp Huyền có thẻ khách quý cấp một, thần thái của Ngô Tôn lập tức biến hóa.
Một mặt là mệnh lệnh của Tần gia, một mặt là khách quý cấp một, chuyện này hắn lập tức hiểu mình không tiện làm chủ, nhất định phải thông tri trưởng lão trong phân bộ kia.
Nhìn bóng lưng Ngô Tôn rời đi vội vàng, La Mẫn cả kinh mở to mắt không dám tin, tuy hắn không biết thẻ khách quý cấp một của thần hành thương hội có bao nhiêu tôn quý nhưng nhìn thái độ và tốc độ của Ngô Tôn, hắn lập tức biết rõ không tầm thường, trong nội tâm âm thầm cả kinh nói: Diệp thiếu là người nào, thậm chí có cả thẻ khách quý cấp một của thần hành thương hội, quả thực nghịch thiên.
Đi theo Diệp Huyền một khoảng thời gian, La Mẫn đã không biết ăn cả kinh bao nhiêu lần, hắn càng hiếu kỳ lai lịch của Diệp Huyền, đồng thời trong lòng của hắn cũng mừng rỡ vì quyết định của mình trong thời gian trước không thôi.&
Chương708: Dạ trưởng lão (2)
Lai lịch Diệp thiếu thâm bất khả trắc, đi theo hắn tuyệt đối có tiền đồ quang minh.
Vào lúc này bên trong thần hành thương hội, Ngô Tôn vội vàng đi tới trước một gian phòng, hắn gõ nhẹ vào cửa.
- Dạ trưởng lão, Ngô Tôn có việc cầu kiến.
- Vào đi.
Tiếng nói tiều tụy vang lên, từ bên trong cửa truyền ra.
Ngô Tôn đi vào trong phòng, một lão giả đang ngồi trước bàn làm việc, dựa bàn công tác, trên trán đầy nếp nhăn, trong đôi mắt lộ ra thần sắc lo lắng không thôi.
- Ngô lâu chủ, ngươi tới có chuyện gì?
Lão giả thả công việc trên tay xuống, hắn xoa xoa trán và nghi hoặc hỏi một câu.
Ngô Tôn lập tức lên đường:
- Dạ trưởng lão, đột nhiên hôm nay người La gia tới, nói muốn cùng buôn bán với thần hành thương hội của chúng ta.
- La gia? Chính là La gia bị Tần gia phong sát?
Lão giả nghi ngờ nói.
- Phải!
Ngô Tôn gật gật đầu.
Lão giả không có nói cái gì nữa, cẩn thận lắng nghe, hắn biết rõ Ngô Tôn đã đi tới nơi này, chuyện này cũng không phải La gia đến buôn bán đơn giản như vậy.
- Thuộc hạ vốn từ chối sinh ý của bọn họ nhưng La gia lại xuất ra thẻ khách quý cấp một của thương hội chúng ta, thuộc hạ không dám tùy tiện làm chủ cho nên mới thỉnh Dạ trưởng lão.
- Thẻ khách quý một cấp?
Đột nhiên lão giả cả kinh đứng lên, cau mày nói:
- Tại sao La gia lại có thẻ khách quý cấp một? Có phải thật hay không?
Ngô Tôn vội vàng cầm thẻ khách quý đưa tới.
- Dạ trưởng lão, ở chỗ này, thẻ khách quý không phải của La gia, mà là thiếu niên đi cùng với La gia.
Ngô Tôn biết rõ thẻ khách quý của thương hội nhìn thì giống nhau nhưng tiêu chí của nó có đặc thù, đại biểu thân phận nhất định, chỉ có cao tầng của thương hội mới có thể nhìn ra.
Da trưởng lão chẳng những là cao tầng thương hội, hắn càng là đại quản gia của thương hội cho nên hắn nhất định có thể nhìn ra.
Quả nhiên lão giả tiếp nhận lệnh bài sau đó lộ ra vẻ mặt hiểu ra.
- Là hắn?
- Dạ trưởng lão, ngươi nhận ra người nọ?
- Xem như nhận ra, đi, ta đi gặp hắn.
Dạ trưởng lão tươi cười vui vẻ.
Diệp Huyền và La Mẫn vẫn chờ trong phòng khách.
Một lát sau liền có tiếng nói lớn vang lên trong phòng:
- Diệp thiếu, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ ah.
Lão giả tươi cười đi tới, chính là Dạ trưởng lão, mà Ngô Tôn cẩn thận đi theo sau lão giả.
- Là ngươi!
Diệp Huyền nhìn thấy đối phương, hơi kinh hãi, nghi ngờ nói:
- Không phải ngươi phụ trách Phẩm Bảo Các tại thành Hắc Thạch hay sao? Làm sao tới Hạo Thiên đế quốc?
Dạ trưởng lão chính là Đông Phươn Dạ đi bên cạnh Đông Phương Tử Ti.
- Ha ha, Diệp thiếu ngươi có phần không biết, Phẩm Bảo Các thành Hắc Thạch chính là sản nghiệp của Tử Ti tiểu thư, lão phu lúc ấy cũng chỉ tọa trấn thay Tử Ti tiểu thư mà thôi.
Lão giả cười nói ha ha, hắn hai tay dâng thẻ khách quý tới:
- Đây là thẻ khách quý của Tử Ti tiểu thư đưa cho Diệp thiếu, kính xin Diệp thiếu cất kỹ.
Trong nội tâm Ngô Tôn kinh ngạc, hắn không ngờ thẻ khách quý của tiểu tử này là do Đông Phương Tử Ti tiểu thư đưa tặng, chẳng lẽ hắn có quan hệ gì với Đông Phương Tử Ti tiểu thư sao? Đông Phương Tử Ti là đệ tử thiên tài của Lam Quang học viện, tiểu tử này cũng như vậy sao?
Gần đây Diệp Huyền danh tiếng lớn trong đế đô, có vô số người hiếu kỳ thân phận của hắn, ngay cả Ngô Tôn cũng không ngoại lệ.
Nhưng nghe nói Đông Phương Tử Ti tiểu thư chưa bao giờ có liên hệ với nam nhân nào, vì sao có liên hệ với Diệp thiếu chứ?
Có chuyện ẩn ở bên trong!
Nội tâm bát quái của Ngô Tôn không ngừng thiêu đốt hừng hực.
Đông Phương Tử Ti là con gái duy nhất của hội trưởng, cũng là người thừa kế duy nhất của thương hội, với tư cách cao tầng thương hội, Ngô Tôn tự nhiên cũng quan tâm tới tình hình của tiểu thư.
Diệp Huyền thu hồi thẻ khách quý, cười nhạt nói:
- Nếu là người quen vậy thì không thể tốt hơn, ừ, ta hiện tại cần một số tài liệu, cần trong ba ngày, dùng nội tình thần hành thương hội có lẽ nhẹ nhàng lấy ra được ah, đúng rồi, dựa theo quy củ khách quý của quý thương hội, nhóm tài liệu này giảm giá 80% ah?
Diệp Huyền cũng ném tờ giấy có chi chít tài liệu tới phía trước.
Dạ trưởng lão tiếp nhận từ giấy, hắn không có nhìn, lúc này nói với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu chắc hẳn cũng biết mệnh lệnh của Tần gia a? Tiếp sinh ý của La gia, thần hành thương hội chúng ta xem như đối địch với đan đạo cự đầu Tần gia, kể từ đó thần hành thương hội chúng ta càng khó buôn bán tại Hạo Thiên đế quốc, có khả năng sẽ đóng cửa.
Đông Phương Dạ nhàn nhạt nhìn Diệp Huyền.
Tuy hắn là quen biết cũ với Diệp Huyền, nhưng sinh ý là sinh ý, thân là trưởng lão thương hội cho nên hắn phải cân nhắc vấn đề của thương hội.
- Dạ trưởng lão, lời này của ngươi không có ý tứ ah.
Diệp Huyền cười cười lạnh lùng nói:
- Ta nhớ lần làm sinh ý lúc trước đã có thể xem như cứu quý thương hội một lần a, hiện tại ta chỉ muốn mua sắm một ít tài liệu, Dạ trưởng lão lại nói lệnh của gia tộc khác với ta, có phải quá không phúc hậu hay không?
Diệp Huyền híp mắt, hắn uống trà và nói một câu.
- Điểm này ta thừa nhận.
Dạ trưởng lão thật không có phủ nhận:
- Lúc trước các hạ giao dịch sinh ý với thần hành thương hội thật sự cứu thương hội ở mức nhất định, nhưng Diệp thiếu ngươi phải biết rằng thần hành thương hội chúng ta làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc càng không được, nếu như lại đắc tội với Tần gia sẽ không sống khá giả.
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cảm giác các ngươi có cần thiết phải làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc hay không?
- Diệp thiếu có ý gì?
- Có lẽ Dạ trưởng lão còn hiểu rõ hơn ta, cho dù không có Tần gia giáng tội, sinh ý thần hành thương hội của các ngươi đã rớt ngàn trượng, không quá mười năm sẽ phải đóng cửa.
Trên mặt Dạ trưởng lão xuất hiện một tia lo lắng, Diệp Huyền nói không sai, hắn vừa mới đọc giấy tờ của mấy năm gần đây, đại bộ phận sinh ý của Hạo Thiên đế quốc đúng là đã héo rút, cho dù không đắc tội với Tần gia, chỉ sợ cũng khó tránh kết cục đóng cửa.
Nhưng không có nghĩa bọn họ sẽ đắc tội Tần gia.
Đông Phương Dạ trầm giọng nói:
- Ánh mắt Diệp thiếu rất chuẩn, lão hủ bội phục, Diệp thiếu ngươi phải biết rằng, không đắc tội Tần gia thì thần hành thương hội chúng ta cũng giảm bớt chi tiêu của phân bộ Hạo Thiên đế quốc, mấy năm sau có khả năng đóng cửa nhưng tuyệt đối có thể kiếm được một số lợi nhuận, nếu như có thay đổi gì đó cũng có thể chuyển cơ, mà một khi đắc tội Tần gia, nếu không có những lợi nhuận kia, thậm chí còn tổn thất thảm trọng, trong đó cũng không phải số lượng nhỏ.
Chương709: Đại sinh ý (1)
Trong nội tâm Diệp Huyền không kiên nhẫn.
Đường đường thế lực lớn, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, chính mình mua một ít tài liệu còn lề mề không quyết.
- Dạ trưởng lão, chúng ta mở miệng nói thẳng, một câu, tài liệu này ngươi bán hay không, không bán thì tại hạ quay đầu đi, về sau cũng sẽ không lại tới đây nữa, nếu như bán thì dễ nói, không thể nói trước ta còn có thể mang cho thương hội của ngươi đại sinh ý nghịch thiên.
Diệp Huyền cũng đi thẳng vào vấn đề.
- Ah? Đại sinh ý gì?
Ánh mắt Đông Phương Dạ lập tức sáng ngời.
- Đại sinh ý là cái gì, ta hiện tại vẫn không thể nói, ta chỉ có thể nói cho Dạ trưởng lão ngươi biết, bản thiếu gia chuẩn bị tiến quân thị trường đan dược, dùng tài lực La gia nhiều nhất chỉ có thể chèo chống thị trường Hạo Thiên đế quốc, về phần khu vực khác trên Mộng Cảnh bình nguyên không thể nói trước sẽ hợp tác với thần hành thương hội các ngươi, về phần hợp tác thế nào hiện tại không nói trước, tất cả đều phải là các ngươi bán tài liệu cho chúng ta, chỉ đơn giản như vậy.
Diệp Huyền khí phách nói ra.
- Tiến quân thị trường đan dược?
Đông Phương Dạ khẽ chau mày:
- Có thể cho ta nghe ngóng trước một ít hay không, rốt cuộc là đan dược nào?
Chủ nghiệp của thần hành thương hội chính là thị trường đan dược, Đông Phương Dạ tự nhiên biết rõ thị trường đan dược không tốt lắm.
Mỗi khu vực đều có nhân vật bá chủ ở đó, như Hạo Thiên đế quốc do bốn đại cự đầu đan đạo như Tần gia nắm giữ, tuy thần hành thương hội của bọn họ thế lực không nhỏ nhưng không thể thẩm thấu vào, chỉ có thể làm một ít sinh ý.
Cho nên thị trường đan dược không dễ làm.
- Được rồi, lộ ra một ít cho ngươi biết, chỗ của ta có vài đan phương, là đan phương thượng cổ thất truyền.
Diệp Huyền nói:
- Ta sẽ không bán đan phương, chỉ chia lợi ích, phân chia năm năm, dược liệu thành phẩm và luyện chế đều do các ngươi phụ trách, La gia sẽ phụ trách bộ phận công nghệ hạch tâm, các ngươi lại phụ trách tiêu thụ trên Mộng Cảnh bình nguyên và cửa hàng, chúng ta chỉ có cổ phần danh nghĩa.
Cầm cổ phần danh nghĩa còn muốn phân chia năm thành, mấu chốt là thần hành thương hội còn phải chịu trách nhiệm tài liệu, luyện chế, cửa hàng và tiêu thụ, đây quả thực là công phu sư tử ngoạm ah.
Thần hành thương hội làm sinh ý đan dược ngàn năm, cho dù là đan phương độc nhất vô nhị, thần hành thương hội cũng không phải không kiến thức qua, Diệp Huyền chào giá quá hung ác.
Đây quả thực không phải tại hợp tác, mà là lại ăn cướp.
Không nói Ngô Tôn khó có thể tiếp nhận, cho dù là La Mẫn gia chủ cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Rốt cuộc là đan phương gì? Các hạ có thể lộ ra một chút hay không?
Làm cho Ngô Tôn không nghĩ tới là, Đông Phương Dạ lại nói như thế.
Diệp Huyền cười cười, khoát khoát tay:
- Dạ trưởng lão, ngươi đừng hỏi đan dược gì, ta cũng sẽ không nói đâu, tỉ lệ phân chia không cần bàn, ta sẽ không nhượng bộ, có làm hay không các hạ cứ nói một câu, không làm thì thôi.
- Ta có thể nói với các ngươi một câu, chuyện này là thần hành thương hội các ngươi chiêm đại tiện nghi.
Diệp Huyền nói một câu làm đám người Ngô Tôn nghẹn họng nhìn trân trối.
Nói xong những lời này Diệp Huyền nâng chung trà lên, tinh tế thưởng thức trà.
Hắn không có bại lộ át chủ bài ra ngoài, cũng không có nói cho đối phương biết là đan dược gì.
Bởi vì hắn biết rõ, một khi hoàn toàn nói át chủ bài ra ngoài, đầu tiên bại lộ không nói, tiếp theo bất cứ thế lực có nhãn lực nào cũng không cự tuyệt.
Bởi vì lợi nhuận đan dược trú nhan, bất cứ thế lực đan đạo nào cũng hiểu rõ ràng.
Loại chuyện tốt này, đừng nói thần hành thương hội, cho dù là thiên nhai thương hội cũng sẽ đồng ý.
Không có ai gây khó dễ thị trường, cũng không ai gây khó dễ với tiền.
Diệp Huyền muốn xem thần hành thương hội nhân phẩm thế nào.
Tuy chuyện Thất Sắc Hỗn Độn Thổ lúc trước chỉ là một hạng sinh ý nhưng dầu gì cũng giải quyết một ít nan đề thay thần hành thương hội.
Nếu như thần hành thương hội có đảm đương, mặc kệ sinh ý kế tiếp có hợp tác hay không đều có lẽ đáp ứng yêu cầu thu mua tài liệu của Diệp Huyền.
Hắn hiện tại muốn nhìn thần hành thương hội có đảm đương và có trách nhiệm hay không.
Như nếu như đối phương lề mề còn không đồng ý, như vậy thần hành thương hội chính là bạch nhãn lang mà thôi, hoàn toàn không cần thiết hợp tác.
Tuy Diệp Huyền cần gấp tài liệu nhưng không có thần hành thương hội cũng không phải không kiếm được.
Cùng lắm hắn trực tiếp phái Kim Lân ra đi về thành Hắc Thạch thu thập tài liệu, dùng tốc độ của Kim Lân đi qua lại một chuyến chỉ mất vài ngày, không sẽ ảnh hưởng quá nhiều.
Diệp Huyền khí định thần nhàn.
Trong nội tâm Đông Phương Dạ đang giao phong kịch liệt.
Dù trên đạo nghĩa hắn đều hiểu mình phải đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền
Nhưng quyết định này trực tiếp quan hệ đến tương lai thần hành thương hội tại Hạo Thiên đế quốc, hắn không cách nào dễ dàng đưa ra quyết định.
Bởi vì một quyết định của hắn trực tiếp làm cho thương hội tổn thất ít nhất mấy tỷ, thậm chí mất đi một thị trường.
Nội tâm Đông Phương Dạ đang giãy dụa kịch liệt..
Cũng không biết qua bao lâu, thời điểm trà cũng sắp lạnh, đột nhiên Đông Phương Dạ thở dài một hơi:
- Diệp thiếu, ta đáp ứng.
- Dạ trưởng lão, ngươi...
Ngô Tôn giật mình mở miệng, hiển nhiên không ngờ rằng Đông Phương Dạ lại đưa ra quyết định này.
Đông Phương Dạ khoát tay ngăn hắn nói:
- Ngô Tôn, ngươi lập tức dựa theo tài liệu Diệp thiếu yêu cầu và chuẩn bị, hai ngày sau đó ta cần tài liệu này đưa tới La gia.
Đông Phương Dạ đã đáp ứng Diệp Huyền, dĩ nhiên là lôi lệ phong hành.
- Tốt, rất tốt.
Diệp Huyền vô cùng vui sướng.
- La gia chủ, giao tiền đặt cọc tài liệu cho Dạ trưởng lão.
Đông Phương Dạ cười cười:
- Diệp thiếu, tiền đặt cọc thì không cần, tài liệu cũng không đáng bao nhiêu tiền, đến lúc đó cùng đưa tới là được, Đông Phương Dạ ta tin được nhân phẩm của Diệp thiếu. Ta chỉ hi vọng đan dược của Diệp thiếu không làm cho thần hành thương hội của ta thất vọng ah.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Dạ trưởng lão, tin tưởng ta, lúc này là cơ hội cải biến vận mệnh thần hành thương hội đấy, thần hành thương hội của các ngươi bởi vì lần giao dịch này, tương lai sẽ khác hoàn tòn, nói không chừng trở thành đệ nhất thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên nằm trong tầm tay.
Biểu lộ Ngô Tôn ngây ngốc, khẩu khí của Diệp thiếu quá lớn ah.
Giúp thần hành thương hội trở thành đệ nhất thương hội Mộng Cảnh bình nguyên, cho dù mấy thế lực đỉnh cấp cũng không làm được.
Chương710: Đại sinh ý (2)
Đông Phương Dạ cười khổ một tiếng:
- Ta không dám nghĩ, lão phu chỉ hi vọng thần hành thương hội chúng ta có thể khôi phục vinh quang trước kia là tốt lắm rồi.
Kế tiếp song phương bàn bạc kỹ mấy chi tiết tỉ mỉ, lúc này mới cáo từ.
- Dạ trưởng lão, chuyện La gia và thần hành thương hội hợp tác xin ngươi giúp bí mật.
Cuối cùng Diệp Huyền nhắc nhở.
Hắn không hi vọng Tần gia và Khúc gia biết rõ quá nhiều động tĩnh của mình.
- Các hạ yên tâm đi, loại chuyện này thần hành thương chúng ta còn nghiêm túc hơn La gia nhiều.
Đông Phương Dạ cũng cảm thấy chuyện hợp tác với La gia có thể giấu diếm được bao lâu thì giấu diếm, cũng giúp thương hội có một thời gian điều chỉnh.
- Đúng rồi, Huyền Cơ Tông Cuồng Chiến trưởng lão đã đi tới thành Hắc Thạch tìm ngươi và Kim Lân, nghe nói Cuồng Chiến trưởng lão hiện tại đã ở đế đô, ngươi phải cẩn thận một ít.
Trước khi rời đi, đột nhiên Đông Phương Dạ truyền âm với Diệp Huyền.
Diệp Huyền ý vị thâm trường liếc hắn một cái, quay người rời đi.
- Dạ trưởng lão, vì sao ngươi đáp ứng hắn?
Diệp Huyền vừa rời đi, Ngô Tôn liền lo lắng hỏi:
- Nếu như Tần gia biết rõ, thần hành thương hội chúng ta sẽ không may.
- Không may, có cái gì không may?
Dạ trưởng lão nhìn Ngô Tôn, nhàn nhạt nói ra:
- Kết quả nghiêm trọng nhất là vứt bỏ thị trường Hạo Thiên đế quốc thôi.
- Hiện tại thị trường thần hành thương hội chúng ta không tốt, cửa hàng thương hội rất lớn, rời thị trường Hạo Thiên đế quốc cũng không tính là chuyện xấu, ngược lại hợp tác với La gia có thể giúp thần hành thương hội chúng ta có cơ hội chuyển cơ, đây có thể xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Ngô Tôn cười khổ một tiếng:
- Dạ trưởng lão, ngươi tới nơi này chưa bao lâu, khó hiểu thị trường Hạo Thiên đế quốc, bản thân La gia cũng kinh doanh sinh ý đan dược, hơn nữa nắm giữ hai đan phương độc nhất vô nhị, nhưng không lâu La gia khống chế hai chủng đan phương độc nhất vô nhị đã bị Tần gia nắm giữ, hiện tại bản thân bọn họ khó bảo toàn, còn muốn tiếp tục trùng kích thị trường đan dược là quá khó khăn.
Dù sao Đông Phương Dạ cũng có thân phận hơn mình, Ngô Tôn cũng không nói quá khó nghe.
Dạ trưởng lão nhìn Ngô Tôn, nhẹ nhàng nói ra:
- Ngươi cho rằng ta nhìn trúng La gia mới hợp tác với bọn họ sao? Ta nhìn trúng là Diệp thiếu ah!
- Diệp thiếu? Hắn?
Ngô Tôn lẩm bẩm một câu, hắn cũng không xa lạ gì Diệp Huyền, bởi vì Diệp Huyền có quan hệ với Luyện Khí Phường cho nên trở thành nhân vật phong vân của đế đô.
- Ân.
Dạ trưởng lão gật gật đầu, hắn không nhiều lời.
Hắn không có nói cho Ngô Tôn chuyện thành Hắc Thạch.
Từ khi Diệp Huyền đi qua thành Hắc Thạch, thành Hắc Thạch hôm nay đã hoàn toàn khác với trước kia, ba gia tộc như Mạc gia đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, hơn nữa thế lực bắt đầu bành trướng sang các thành thị khác của Vô Không Lĩnh.
Vốn ba gia tộc như Mạc gia hoàn toàn không có thực lực bành trướng như vây.
Nhưng gần hai tháng qua, thực lực ba đại gia tộc thành Hắc Thạch đột nhiên tăng mạnh, vốn đều là Vũ Tôn lục giai nhị trọng, đám người Mạc Thành Thiên lại đều đột phá lên Vũ Tôn lục giai tam trọng.
Mà trọng yếu nhất mà là, ba đại gia tộc Mạc gia đều biến hóa, tất cả đều là sau khi Diệp Huyền xuất hiện.
Thế lực khác, rất ít chú ý tin tức đến nay, chỉ có lúc ấy hắn biết rõ Đông Phương Tử Ti tại thành Hắc rõ ràng, cacss đại gia tộc Mạc gia các cải biến có quan hệ với Diệp Huyền có.
Kết hợp Diệp Huyền lúc trước nói tình cảnh thương hành của bọn họ, cũng chính là tình thế của Hạo Thiên đế quốc phân bộ hiện tịa, Đông Phương Dạ lúc này mới đưa ra quyết định như thế.
Chẳng biết tại sao, trong nội tâm Đông Phương Dạ ẩn ẩn có loại cảm giác, quyết định lần này của hắn có thể ảnh hưởng tới tương lai của thương hội.
Sau khi quy về phủ đệ La gia, Diệp Huyền cũng âm thầm thở ra một hơi.
Vấn đề tài liệu được giải quyết, như vậy tất cả đều ổn thỏa, hiện tại hắn cần làm chính là bồi dưỡng nhân tài luyện dược.
Những ngày qua, Diệp Huyền mỗi ngày đều huấn luyện luyện dược sư của La gia.
Hắn huấn luyện chính là phương pháp luyện chế.
Loại luyện chế phương pháp này kỳ thật cũng không mới lạ gì, ban đầu ở thành Lam Nguyệt hán đã hợp tác với đám người Hoa La Huyên.
Loại phương pháp luyện hợp luyện chế như vậy có thể gia tăng hiệu suất và xác xuất thành công khi luyện chế của luyện dược sư, sẽ không bởi vì vì một người sai lầm mà ảnh hưởng tới luyện chế.
Tất cả đều do bao nhiêu tên luyện được sư thao tác, căn cứ nhân số khác nhau của luyện dược sư mà đưa ra phương pháp luyện chế khác nhau.
Trong đó chỉ có hai người nắm giữ mấu chốt hạch tâm, đó chính là La Tường và Tề Tam, hơn nữa còn là tách ra nắm giữ.
Tuy hai người là luyện dược sư ngũ phẩm đỉnh phong nhưng cũng chính bọn họ mới có thể chủ trì một hồi luyện chế cỡ lớn.
Về phần trung thành, Diệp Huyền vẫn tương đối tin được, bản thân La Tường chính là người La gia, tự nhiên sẽ không có vấn đề gì, mà tính mạng của Tề Tam nằm trong tayc ủa mình, lại càng không cần giở trò.
Diệp Huyền cũng tin tưởng vào ánh mắt nhìn người của mình.
Trọng yếu nhất là, La Tường và Tề Tam nắm giữ phương pháp, mà đan phương lại do một mình Dệp Huyền khống chế, một phần trọng yếu nhất chỉ có hắn mới biết được.
Thời điểm Diệp Huyền bận rộn, La Mẫn gia chủ cũng đã tìm được Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, dựa theo kế hoạch của ngươi, cửa hàng La gia và cửa hàng của ngươi đã thống nhất với nhau, không biết tên cửa hàng, Diệp thiếu ngươi có định ra chưa?
La Mẫn tới hỏi Diệp Huyền tên cửa hàng, một khi bắt đầu lắp đặt thiết bị, bảng hiệu cũng phải chế tác.
- Gọi là Huyền Đan các a!
Diệp Huyền không nghĩ ngợi và nói thẳng.
Huyền đại biểu là đại lục Thiên Huyền, cũng đại biểu Diệp Huyền hắn, hoặc là Huyền Diệp, là Diệp Huyền sớm chuẩn bị tốt cái tên này.
- Huyền Đan các?
Đôi mắt La Mẫn sáng ngời, vỗ tay một cái:
- Tên rất hay.
Sau khi đã đặt tên, La Mẫn lập tức bận rộn không nhỏ.
La gia bắt đầu chỉnh đốn toàn diện cửa hàng tại phường thị.
Bọn họ đóng cửa cửa hàng đan dược, các loại vật phẩm bị đập nát, mặt tiền của cửa hàng bị dở bỏ, đan dược khó bán cũng lấy giá thấp bán tháo đi.
La gia hành động như vậy bị không ít gia tộc chú ý.
- Đóng cửa cửa hàng trong phường thị, xem ra La gia không lăn lộn nổi tại đế đô.
- Đắc tội Tần gia, lại không có Mộ Dung gia che chở, có thể sống khá giả sao.&
Hắn hung ác nhìn Diệp Huyền và La Mẫn, mang theo hai gã hộ vệ mệt mỏi quay người vào trong thiên nhai thương hội.
Diệp Huyền và La Mẫn lúc này đã rãnh nói chuyện với hộ vệ của thần hành thương hội.
Không chờ hai người nói chuyên, hai tên hộ vệ kia liên tục khoát tay, vẻ mặt hoảng sợ nói:
- Hai vị, thật sự là có lỗi, quản sự thần hành thương hội chúng ta không có mặt, mời hai vị về đi.
Diệp Huyền nhướng mày nói,
- Chúng ta còn chưa nói gặp quản sự nào mà?
- Bất sự quản sự nào cũng không có mặt, hai vị, chúng ta chỉ là tiểu hộ vệ, có một số việc thật sự không làm chủ được, kính xin không nên làm chúng ta khó xử.
Hai người nhìn thấy thủ đoạn của Diệp Huyền lúc trước cho nên sợ tới mức toàn thân lạnh lẽo nhưng không dám thả Diệp Huyền đi vào.
La Mẫn khổ cười:
- Diệp thiếu, ngươi cũng nhìn thấy, người thần hành thương hội căn bản sẽ không gặp chúng ta, chúng ta nên quay về đi.
- Ta lại không tin.
Diệp Huyền cười nhạt một chút, nói với hai hộ vệ:
- Bỏ đi, trực tiếp gọi người phụ trách cao nhất của các ngươi xuống đây.
- Người phụ trách cao nhất?
Diệp Huyền nói lời này làm hai hộ vệ ngây ngốc, ngay cả La Mẫn cũng ngây ngốc.
Quản sự của người ta còn không gặp được, há lại cho chúng ta gặp người phụ trách cao nhất? Diệp thiếu không phải có bệnh đấy chứ?
Quả nhiên sau khi hai tên hộ vệ nghe xong liền suýt khóc.
- Đại nhân, kính xin đừng làm khó dễ chúng ta, nếu như người phụ trách cao nhất biết chúng ta dẫn ngươi đi vào là không xong, hai người chúng ta nhất định sẽ không may. Tại đế đô, không có một thế lực đan đạo nào dám đắc tội Tần gia.
Hai gã hộ vệ biết rõ bản thân mình không thể ngăn hai người, liền nói ra nguyên nhân.
- Hừ, ta nghe nói thần hành thương hội các ngươi là một trong mấy đại thương hội lớn nhất Mộng Cảnh bình nguyên, là thế lực nhất đẳng, như thế nào, lại nghe lời một hào phú? Ta biết rõ các ngươi không dám đắc tội Tần gia, ta thân là khách quý của thần hành thương hội các ngươi, các ngươi cũng không cho ta gặp người phụ trách cao nhất hay sao?
Diệp Huyền cũng không nói nhảm, trực tiếp xuất ra một tấm lệnh bài màu đen và đưa cho hai người.
- Thẻ khách quý?
Hai gã hộ vệ thoáng sửng sốt, tuy bọn họ chưa gặp qua thẻ khách quý nhưng lại biết thương hội đúng là có thẻ khách quý, mà Diệp Huyền lấy lệnh bài màu đen lại có tiêu chí của thương hội..
Hai người liếc nhau, một người trong đó có quyết định.
- nếu các hạ có thể khách quý sao không nói sớm, mời hai vị vào trong ngồi, chúng ta lập tức đi thông báo lâu chủ đại nhân.
Tuy Tần gia không cho phép tất cả thế lực lớn tiếp xúc La gia nhưng đối phương đã có thẻ khách quý, chắc hẳn sau khi lâu chủ biết cũng không trách tội.
Dù sao thương hội cũng không thể vì theo lệnh của Tần gia mà cự tuyệt khách quý vào cửa ah.
Lúc này Diệp Huyền và La Mẫn bị mời vào một gian phòng khách quý, hai người ngồi xuống, hộ vệ mới lui ra ngoài.
Lâu chủ thần hành thương hội lúc này không ngừng mắng xối máu đầu tên hộ vệ.
- Thương hội hạ mệnh lệnh ngươi không biết hay sao? Đã sớm nói người La gia tới liền không gặp, vì sao ngươi còn mang vào đây.
Lâu chủ hơn năm mươi tuổi, thân mặc một bộ trường bào đặc chế của thần hành thương hội, hắn oán trách mắng chửi vài tiếng.
Hộ vệ kia ủy khuất nói:
- Ngô Tôn lâu chủ, trên người của hắn có thẻ khách quý của thần hành thương chúng ta, hơn nữa còn mới giáo huấn hộ vệ thiên nhai thương hội một lần.
- Thẻ khách quý, vì sao ngươi không có đầu óc như thế, khách quý của thương hội có năm cấp bậc, dùng thân phận La gia chỉ cầm được tứ cấp, thẻ khách quý ngũ cấp không nhiều, mấu chốt là Tần gia kia.
- Ai, tính toán, tính toán, dù sao ngươi cũng mang người vào, hiện tại bọn họ ở chỗ nào dẫn ta qua đi gặp a, nếu như Tần gia biết rõ, không biết giải thích như thế nào mới tốt.
Lâu chủ liên tục khoát tay, thở dài nói ra.
Hắn cũng không phải có ý kiến với La gia, mà là làm sinh ý đan dược tại Hạo Thiên đế quốc không thể đắc tội với cự đầu như Tần gia.
Mấy năm qua tình huống thần hành thương hội của bọn họ không tốt, phân bộ Hạo Thiên đế quốc cất bước gian nan, trước đó không lâu tổng bộ thương hội còn phái một trưởng lão tới tọa trấn, hiển nhiên hết sức bất mãn với tình huống của phân bộ.
Nếu như thời điểm này còn đắc tội với Tần gia, như vậy phân bộ Hạo Thiên đế quốc không thể nghi ngờ sẽ rét vì gió lại lạnh vì sương.
Đến lúc đó bị oan ức nhất định là lâu chủ hắn.
Không bao lâu Ngô Tôn lâu chủ đi tới phòng tiếp khách.
- Ha ha, khách quý đến không thể tiếp đón từ xa.
Ngô Tôn đi vào trong phòng khách, trên mặt hắn lập tức tươi cười như hoa, đi ra ngoài việc buôn bán, khuôn mặt tươi cười nghênh đón người là phải làm.
- Kẻ hèn là lâu chủ lầu các thần hành thương hội phân bộ Hạo Thiên đế quốc, Ngô Tôn, không biết La gia chủ đến thần hành thương hội cần làm gì?
Ngô Tôn ngồi xuống trước mặt hai người, khẽ cười nói.
- Thì ra là Ngô Tôn lâu chủ.
La Mẫn vội vàng chắp tay đáp lại, ngược lại Diệp Huyền bình tĩnh ngồi đó, híp mắt đánh giá này Ngô Tôn.
Cho dù Diệp Huyền như vậy nhưng trên mặt Ngô Tôn không có chút bất mãn nào, hiển nhiên Ngô Tôn là người tám mặt lung linh.
Trong phòng tiếp khách, La Mẫn và Ngô tôn hàn huyên một lát.
- Đúng thế, không biết hôm nay hai vị đến nhà có chuyện gì hay không?
Kỳ thật Ngô Tôn rất rõ ràng ý đồ La Mẫn đến nhưng vẫn cười hỏi một câu.
Diệp Huyền đã sớm chờ những lời này, lập tức đi thẳng vào vấn đề.
- Ta nói, hôm nay chúng ta tới đây chính là muốn mua tài liệu của Ngô lâu chủ.
- Thì ra là chuyện này.
Ngô Tôn cố ý trầm tư một lát, lúc này mới áy náy nói:
- Hai vị, thật sự là thật có lỗi, tài liệu thần hành thương hội chúng ta gần đây đã bán ra ngoài, căn bản không có tài liệu dư thừa ah.
Diệp Huyền đã sớm ngờ tới Ngô Tôn nói như vậy nên cười lạnh nói một câu:
- Ta nghe nói thần hành thương hội gần đây cất bước gian nan, sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc cũng không thuận lợi, như thế nào sinh ý tốt như vậy liền không có dư tài liệu? Hơn nữa chúng ta còn chưa nói mình cầu mua tài liệu gì ah?
Ngô Tôn lâu chủ xấu hổ cười cười, không có biện pháp, trong nội tâm cũng không có sức lực, hắn cũng là một nhân vật, lập tức iều chỉnh cảm xúc, mỉm cười nói:
- Vị này hẳn là Diệp thiếu a, thật sự có lỗi ah, tài liệu của thần hành thương hội thật sự có bán ra, cho nên cho dù Diệp thiếu cầu mua tài liệu gì cũng không có, về phần nguyên nhân trong đó không tiện giải thích với Diệp thiếu, kính xin Diệp thiếu thông cảm.&
Chương707: Dạ trưởng lão (1)
Ngô Tôn cho rằng mình trả lời rất đúng chỗ, hắn xem ra Diệp Huyền và La Mẫn cũng đứng lên cáo từ.
Làm hắn không ngờ là, đột nhiên Diệp Huyền lại cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Ha ha, nói như vậy thần hành thương hội là chuẩn bị làm chó của Tần gia sao?
Tĩnh, lập tức hoàn toàn yên tĩnh.
- Đ-A-N-G...G!
Chén trà trong tay La Mẫn sau khi nghe lời này đã thất thần và rơi xuống đất, rơi nát bấy, hắn giật mình nhìn Diệp Huyền.
Trên mặt Ngô Tôn tươi cười cũng cứng lại.
Oanh!
Hắn xanh cả mặt, lúc này vỗ bàn, hắn đứng lên và ánh mắt phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi là có ý gì?
Sát khí nhàn nahtj bắt đầu ngưng tụ trên không trung.
La Mẫn cũng có chút ít sững sờ, phương thức Diệp thiếu nói chuyện làm ăn cũng quá khoa trương a, hắn vốn thấy Diệp Huyền xuất ra thẻ khách quý của thần hành thương hội thì cho rằng hắn có giao tình với thần hành thương hội, không nghĩ tới hiện tại nói chuyện như thế, đây không phải đắc tội chết với thần hành thương hội hay sao?
Không khí trong đại sảnh lập tức làm người ta có cảm giác hít thở không thông..
Ánh mắt lăng lệ ác liệt của Ngô Tôn lâu chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, sát khí tràn ngập.
Thần thái của Diệp Huyền vô cùng nhàn nhã, hắn lại cầm chén trà lên sau đó uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi đặt chén trà xuống, nhàn nhạt nói ra:
- Ha ha, Ngô Tôn lâu chủ, chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Tình huống thần hành thương hội các ngươi mọi người cũng không phải không biết, nói hoa vàng ngày mai, xương khô trong mộ thì quá khoa trương, nhưng muốn nói hoàng hôn về tây thì tuyệt đối còn không đủ. Thị trường linh dược của thần hành thương hội đã bị đình trệ rất nhiều, ta cũng không nói nhiều, chỉ so sánh các ngươi với thiên nhai thương hội đối diện là thấy được, nhân khí chênh lệch quá lớn, muốn nói không có tài liệu linh dược là lừa gạt quỷ, nói một nghìn một vạn lần thì vẫn là thần hành thương hội các ngươi sợ Tần gia, không dám làm buôn bán với chúng ta.
Diệp Huyền vừa nói ra lời này vừa thổi lá trà, thần thái nhàn nhã, hoàn toàn không có bộ dạng lâm đầu.
- Tình huống của thần hành thương hội, Bổn lâu chủ tự mình hiểu, không cần Diệp thiếu ngươi tới nhắc nhở.
Ngô Tôn vẫn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hắn không rõ tại sao Diệp Huyền có dũng khí nói như vậy.
- Ha ha, ta xem Ngô Tôn lâu chủ không hiểu nhiều lắm.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Dùng tình huống của thần hành thương hội bây giờ là thời điểm cần có khách nhất, hết lần này tới lần khác vì một câu nói thuận miệng của Tần gia lại ngăn cản khách quý cao cấp nhất của mình ra ngoài cửa, cũng cự tuyệt cơ hội ngàn năm có một giúp thương hội cải tử hoàn sinh, ta thấy thương hội như vậy không có tiền đồ gì đáng nói.
Diệp Huyền vẻ mặt thất vọng nói ra:
- Nếu thần hành thương hội chuẩn bị tự tìm đường chết, ta cũng không có gì mà nói, La gia chủ, chúng ta đi thôi.
- Khách quý cao cấp nhất, sinh ý khởi tử hồi sinh, khẩu khí các hạ thật lớn a, khách quý của thần hành thương hội chúng ta phân năm cấp, cấp một cao nhất, cấp năm thấp nhất, La gia các ngươi tối đa chỉ có thể có thẻ khách quý cấp bốn, dường như không có khả năng nói câu này.
Sắc mặt Ngô Tôn vô cùng khó coi, châm chọc khiêu khích nói ra.
Diệp Huyền lấy lệnh bài khách quý ra khỏi trữ vật giới chỉ và ném ra ngoài, hắn cười lạnh nói:
- Lần trước có người đưa cho ta cái lệnh bài này, nói là thẻ khách quý cao cấp nhất của thương hội, chẳng lẽ là nàng nói sai? Hay là ta nghe lầm?
Tấm lệnh bài bị ném lên trên bàn, đường vân khắc trên lệnh bài nỗi rõ tiêu chí thần hành thương hội hiện tại, phong cách cổ xưa đại khí.
Chính là lệnh bài khách quý Đông Phương Tử Ti cho hắn.
- Ah, vậy ta đúng là muốn xem một chút.
Ngô Tôn cười lạnh một tiếng, tiếp nhận lệnh bài, khóe miệng của hắn vẫn nở nụ cười nhạt, hiển nhiên hắn không có nhìn kỹ đẳng cấp lệnh bài của Diệp Huyền.
Thẻ khách quý của thần hành thương hội phân từ cấp một tới cấp năm, mỗi một cấp khác nhau đều thập phần to lớn, có phân chia nghiêm khắc.
Dùng thân phận lâu chủ phân bộ Hạo Thiên đế quốc của hắn cũng chỉ có tư cách tặng thẻ khách quý cấp ba, thỉ khách quý cấp hai và cấp một cũng chỉ có cao tầng thương hội mới có quyền, người có được không ai không phải là người cầm quyền hoặc là cự phách trên Mộng Cảnh bình nguyên.
Ánh mắt Ngô Tôn nhìn chằm chằm vào thẻ khách quý, bỗng dưng đồng tử của hắn co rút lại, khóe miệng cười lạnh cũng cứng ngắt trên mặt, biểu lộ giống như nuốt quả trứng gà, nuối không trôi.
- Một... Thẻ khách quý cấp một?
Ngô Tôn mở to mắt như hạt châu, hắn khiếp sợ nói ra, hắn cầm này tấm lệnh bài cẩn thận chu đáo, xác nhận không giả, tấm lệnh bài này chính là thẻ khách quý cấp một của thần hành thương hội, địa vị phi phàm.
- Diệp thiếu lại là khách quý cấp một của thần hành thương hội, vi sao không nói sớm, vừa rồi có mạo phạm, kính xin Diệp thiếu thông cảm nhiều hơn.
Sắc mặt Ngô Tôn lập tức hòa hoãn, hắn lúc này nói chuyện vô cùng thân thiết, mơ hồ còn mang theo theo một tia cung kính, áy náy nói:
- Xin hai vị chờ một lát, bởi vì tình huống phức tạp, tại hạ không thể tùy tiện làm chủ, vừa vặn phân bộ chúng ta có một trưởng lão tổng bộ tới, ta đi thông tri với hắn, kính xin hai vị chờ một lúc.
Ngô Tôn lập tức cung kính nói ra, đồng thời vội vã đi ra ngoài.
Khách quý cấp một đại biểu không chỉ thân phận của khách quý, mà là biểu tượng tôn quý, chỉ có những người cầm quyền thế lực lớn mới có thể được phát thẻ khách quý cấp một.
Toàn bộ quyền quý Hạo Thiên đế quốc cũng chỉ có hoàng thất Hạo Thiên đế quốc mới có tư cách này mà thôi, bởi vậy Diệp Huyền có thẻ khách quý cấp một, thần thái của Ngô Tôn lập tức biến hóa.
Một mặt là mệnh lệnh của Tần gia, một mặt là khách quý cấp một, chuyện này hắn lập tức hiểu mình không tiện làm chủ, nhất định phải thông tri trưởng lão trong phân bộ kia.
Nhìn bóng lưng Ngô Tôn rời đi vội vàng, La Mẫn cả kinh mở to mắt không dám tin, tuy hắn không biết thẻ khách quý cấp một của thần hành thương hội có bao nhiêu tôn quý nhưng nhìn thái độ và tốc độ của Ngô Tôn, hắn lập tức biết rõ không tầm thường, trong nội tâm âm thầm cả kinh nói: Diệp thiếu là người nào, thậm chí có cả thẻ khách quý cấp một của thần hành thương hội, quả thực nghịch thiên.
Đi theo Diệp Huyền một khoảng thời gian, La Mẫn đã không biết ăn cả kinh bao nhiêu lần, hắn càng hiếu kỳ lai lịch của Diệp Huyền, đồng thời trong lòng của hắn cũng mừng rỡ vì quyết định của mình trong thời gian trước không thôi.&
Chương708: Dạ trưởng lão (2)
Lai lịch Diệp thiếu thâm bất khả trắc, đi theo hắn tuyệt đối có tiền đồ quang minh.
Vào lúc này bên trong thần hành thương hội, Ngô Tôn vội vàng đi tới trước một gian phòng, hắn gõ nhẹ vào cửa.
- Dạ trưởng lão, Ngô Tôn có việc cầu kiến.
- Vào đi.
Tiếng nói tiều tụy vang lên, từ bên trong cửa truyền ra.
Ngô Tôn đi vào trong phòng, một lão giả đang ngồi trước bàn làm việc, dựa bàn công tác, trên trán đầy nếp nhăn, trong đôi mắt lộ ra thần sắc lo lắng không thôi.
- Ngô lâu chủ, ngươi tới có chuyện gì?
Lão giả thả công việc trên tay xuống, hắn xoa xoa trán và nghi hoặc hỏi một câu.
Ngô Tôn lập tức lên đường:
- Dạ trưởng lão, đột nhiên hôm nay người La gia tới, nói muốn cùng buôn bán với thần hành thương hội của chúng ta.
- La gia? Chính là La gia bị Tần gia phong sát?
Lão giả nghi ngờ nói.
- Phải!
Ngô Tôn gật gật đầu.
Lão giả không có nói cái gì nữa, cẩn thận lắng nghe, hắn biết rõ Ngô Tôn đã đi tới nơi này, chuyện này cũng không phải La gia đến buôn bán đơn giản như vậy.
- Thuộc hạ vốn từ chối sinh ý của bọn họ nhưng La gia lại xuất ra thẻ khách quý cấp một của thương hội chúng ta, thuộc hạ không dám tùy tiện làm chủ cho nên mới thỉnh Dạ trưởng lão.
- Thẻ khách quý một cấp?
Đột nhiên lão giả cả kinh đứng lên, cau mày nói:
- Tại sao La gia lại có thẻ khách quý cấp một? Có phải thật hay không?
Ngô Tôn vội vàng cầm thẻ khách quý đưa tới.
- Dạ trưởng lão, ở chỗ này, thẻ khách quý không phải của La gia, mà là thiếu niên đi cùng với La gia.
Ngô Tôn biết rõ thẻ khách quý của thương hội nhìn thì giống nhau nhưng tiêu chí của nó có đặc thù, đại biểu thân phận nhất định, chỉ có cao tầng của thương hội mới có thể nhìn ra.
Da trưởng lão chẳng những là cao tầng thương hội, hắn càng là đại quản gia của thương hội cho nên hắn nhất định có thể nhìn ra.
Quả nhiên lão giả tiếp nhận lệnh bài sau đó lộ ra vẻ mặt hiểu ra.
- Là hắn?
- Dạ trưởng lão, ngươi nhận ra người nọ?
- Xem như nhận ra, đi, ta đi gặp hắn.
Dạ trưởng lão tươi cười vui vẻ.
Diệp Huyền và La Mẫn vẫn chờ trong phòng khách.
Một lát sau liền có tiếng nói lớn vang lên trong phòng:
- Diệp thiếu, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ ah.
Lão giả tươi cười đi tới, chính là Dạ trưởng lão, mà Ngô Tôn cẩn thận đi theo sau lão giả.
- Là ngươi!
Diệp Huyền nhìn thấy đối phương, hơi kinh hãi, nghi ngờ nói:
- Không phải ngươi phụ trách Phẩm Bảo Các tại thành Hắc Thạch hay sao? Làm sao tới Hạo Thiên đế quốc?
Dạ trưởng lão chính là Đông Phươn Dạ đi bên cạnh Đông Phương Tử Ti.
- Ha ha, Diệp thiếu ngươi có phần không biết, Phẩm Bảo Các thành Hắc Thạch chính là sản nghiệp của Tử Ti tiểu thư, lão phu lúc ấy cũng chỉ tọa trấn thay Tử Ti tiểu thư mà thôi.
Lão giả cười nói ha ha, hắn hai tay dâng thẻ khách quý tới:
- Đây là thẻ khách quý của Tử Ti tiểu thư đưa cho Diệp thiếu, kính xin Diệp thiếu cất kỹ.
Trong nội tâm Ngô Tôn kinh ngạc, hắn không ngờ thẻ khách quý của tiểu tử này là do Đông Phương Tử Ti tiểu thư đưa tặng, chẳng lẽ hắn có quan hệ gì với Đông Phương Tử Ti tiểu thư sao? Đông Phương Tử Ti là đệ tử thiên tài của Lam Quang học viện, tiểu tử này cũng như vậy sao?
Gần đây Diệp Huyền danh tiếng lớn trong đế đô, có vô số người hiếu kỳ thân phận của hắn, ngay cả Ngô Tôn cũng không ngoại lệ.
Nhưng nghe nói Đông Phương Tử Ti tiểu thư chưa bao giờ có liên hệ với nam nhân nào, vì sao có liên hệ với Diệp thiếu chứ?
Có chuyện ẩn ở bên trong!
Nội tâm bát quái của Ngô Tôn không ngừng thiêu đốt hừng hực.
Đông Phương Tử Ti là con gái duy nhất của hội trưởng, cũng là người thừa kế duy nhất của thương hội, với tư cách cao tầng thương hội, Ngô Tôn tự nhiên cũng quan tâm tới tình hình của tiểu thư.
Diệp Huyền thu hồi thẻ khách quý, cười nhạt nói:
- Nếu là người quen vậy thì không thể tốt hơn, ừ, ta hiện tại cần một số tài liệu, cần trong ba ngày, dùng nội tình thần hành thương hội có lẽ nhẹ nhàng lấy ra được ah, đúng rồi, dựa theo quy củ khách quý của quý thương hội, nhóm tài liệu này giảm giá 80% ah?
Diệp Huyền cũng ném tờ giấy có chi chít tài liệu tới phía trước.
Dạ trưởng lão tiếp nhận từ giấy, hắn không có nhìn, lúc này nói với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu chắc hẳn cũng biết mệnh lệnh của Tần gia a? Tiếp sinh ý của La gia, thần hành thương hội chúng ta xem như đối địch với đan đạo cự đầu Tần gia, kể từ đó thần hành thương hội chúng ta càng khó buôn bán tại Hạo Thiên đế quốc, có khả năng sẽ đóng cửa.
Đông Phương Dạ nhàn nhạt nhìn Diệp Huyền.
Tuy hắn là quen biết cũ với Diệp Huyền, nhưng sinh ý là sinh ý, thân là trưởng lão thương hội cho nên hắn phải cân nhắc vấn đề của thương hội.
- Dạ trưởng lão, lời này của ngươi không có ý tứ ah.
Diệp Huyền cười cười lạnh lùng nói:
- Ta nhớ lần làm sinh ý lúc trước đã có thể xem như cứu quý thương hội một lần a, hiện tại ta chỉ muốn mua sắm một ít tài liệu, Dạ trưởng lão lại nói lệnh của gia tộc khác với ta, có phải quá không phúc hậu hay không?
Diệp Huyền híp mắt, hắn uống trà và nói một câu.
- Điểm này ta thừa nhận.
Dạ trưởng lão thật không có phủ nhận:
- Lúc trước các hạ giao dịch sinh ý với thần hành thương hội thật sự cứu thương hội ở mức nhất định, nhưng Diệp thiếu ngươi phải biết rằng thần hành thương hội chúng ta làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc càng không được, nếu như lại đắc tội với Tần gia sẽ không sống khá giả.
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cảm giác các ngươi có cần thiết phải làm sinh ý tại Hạo Thiên đế quốc hay không?
- Diệp thiếu có ý gì?
- Có lẽ Dạ trưởng lão còn hiểu rõ hơn ta, cho dù không có Tần gia giáng tội, sinh ý thần hành thương hội của các ngươi đã rớt ngàn trượng, không quá mười năm sẽ phải đóng cửa.
Trên mặt Dạ trưởng lão xuất hiện một tia lo lắng, Diệp Huyền nói không sai, hắn vừa mới đọc giấy tờ của mấy năm gần đây, đại bộ phận sinh ý của Hạo Thiên đế quốc đúng là đã héo rút, cho dù không đắc tội với Tần gia, chỉ sợ cũng khó tránh kết cục đóng cửa.
Nhưng không có nghĩa bọn họ sẽ đắc tội Tần gia.
Đông Phương Dạ trầm giọng nói:
- Ánh mắt Diệp thiếu rất chuẩn, lão hủ bội phục, Diệp thiếu ngươi phải biết rằng, không đắc tội Tần gia thì thần hành thương hội chúng ta cũng giảm bớt chi tiêu của phân bộ Hạo Thiên đế quốc, mấy năm sau có khả năng đóng cửa nhưng tuyệt đối có thể kiếm được một số lợi nhuận, nếu như có thay đổi gì đó cũng có thể chuyển cơ, mà một khi đắc tội Tần gia, nếu không có những lợi nhuận kia, thậm chí còn tổn thất thảm trọng, trong đó cũng không phải số lượng nhỏ.
Chương709: Đại sinh ý (1)
Trong nội tâm Diệp Huyền không kiên nhẫn.
Đường đường thế lực lớn, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, chính mình mua một ít tài liệu còn lề mề không quyết.
- Dạ trưởng lão, chúng ta mở miệng nói thẳng, một câu, tài liệu này ngươi bán hay không, không bán thì tại hạ quay đầu đi, về sau cũng sẽ không lại tới đây nữa, nếu như bán thì dễ nói, không thể nói trước ta còn có thể mang cho thương hội của ngươi đại sinh ý nghịch thiên.
Diệp Huyền cũng đi thẳng vào vấn đề.
- Ah? Đại sinh ý gì?
Ánh mắt Đông Phương Dạ lập tức sáng ngời.
- Đại sinh ý là cái gì, ta hiện tại vẫn không thể nói, ta chỉ có thể nói cho Dạ trưởng lão ngươi biết, bản thiếu gia chuẩn bị tiến quân thị trường đan dược, dùng tài lực La gia nhiều nhất chỉ có thể chèo chống thị trường Hạo Thiên đế quốc, về phần khu vực khác trên Mộng Cảnh bình nguyên không thể nói trước sẽ hợp tác với thần hành thương hội các ngươi, về phần hợp tác thế nào hiện tại không nói trước, tất cả đều phải là các ngươi bán tài liệu cho chúng ta, chỉ đơn giản như vậy.
Diệp Huyền khí phách nói ra.
- Tiến quân thị trường đan dược?
Đông Phương Dạ khẽ chau mày:
- Có thể cho ta nghe ngóng trước một ít hay không, rốt cuộc là đan dược nào?
Chủ nghiệp của thần hành thương hội chính là thị trường đan dược, Đông Phương Dạ tự nhiên biết rõ thị trường đan dược không tốt lắm.
Mỗi khu vực đều có nhân vật bá chủ ở đó, như Hạo Thiên đế quốc do bốn đại cự đầu đan đạo như Tần gia nắm giữ, tuy thần hành thương hội của bọn họ thế lực không nhỏ nhưng không thể thẩm thấu vào, chỉ có thể làm một ít sinh ý.
Cho nên thị trường đan dược không dễ làm.
- Được rồi, lộ ra một ít cho ngươi biết, chỗ của ta có vài đan phương, là đan phương thượng cổ thất truyền.
Diệp Huyền nói:
- Ta sẽ không bán đan phương, chỉ chia lợi ích, phân chia năm năm, dược liệu thành phẩm và luyện chế đều do các ngươi phụ trách, La gia sẽ phụ trách bộ phận công nghệ hạch tâm, các ngươi lại phụ trách tiêu thụ trên Mộng Cảnh bình nguyên và cửa hàng, chúng ta chỉ có cổ phần danh nghĩa.
Cầm cổ phần danh nghĩa còn muốn phân chia năm thành, mấu chốt là thần hành thương hội còn phải chịu trách nhiệm tài liệu, luyện chế, cửa hàng và tiêu thụ, đây quả thực là công phu sư tử ngoạm ah.
Thần hành thương hội làm sinh ý đan dược ngàn năm, cho dù là đan phương độc nhất vô nhị, thần hành thương hội cũng không phải không kiến thức qua, Diệp Huyền chào giá quá hung ác.
Đây quả thực không phải tại hợp tác, mà là lại ăn cướp.
Không nói Ngô Tôn khó có thể tiếp nhận, cho dù là La Mẫn gia chủ cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Rốt cuộc là đan phương gì? Các hạ có thể lộ ra một chút hay không?
Làm cho Ngô Tôn không nghĩ tới là, Đông Phương Dạ lại nói như thế.
Diệp Huyền cười cười, khoát khoát tay:
- Dạ trưởng lão, ngươi đừng hỏi đan dược gì, ta cũng sẽ không nói đâu, tỉ lệ phân chia không cần bàn, ta sẽ không nhượng bộ, có làm hay không các hạ cứ nói một câu, không làm thì thôi.
- Ta có thể nói với các ngươi một câu, chuyện này là thần hành thương hội các ngươi chiêm đại tiện nghi.
Diệp Huyền nói một câu làm đám người Ngô Tôn nghẹn họng nhìn trân trối.
Nói xong những lời này Diệp Huyền nâng chung trà lên, tinh tế thưởng thức trà.
Hắn không có bại lộ át chủ bài ra ngoài, cũng không có nói cho đối phương biết là đan dược gì.
Bởi vì hắn biết rõ, một khi hoàn toàn nói át chủ bài ra ngoài, đầu tiên bại lộ không nói, tiếp theo bất cứ thế lực có nhãn lực nào cũng không cự tuyệt.
Bởi vì lợi nhuận đan dược trú nhan, bất cứ thế lực đan đạo nào cũng hiểu rõ ràng.
Loại chuyện tốt này, đừng nói thần hành thương hội, cho dù là thiên nhai thương hội cũng sẽ đồng ý.
Không có ai gây khó dễ thị trường, cũng không ai gây khó dễ với tiền.
Diệp Huyền muốn xem thần hành thương hội nhân phẩm thế nào.
Tuy chuyện Thất Sắc Hỗn Độn Thổ lúc trước chỉ là một hạng sinh ý nhưng dầu gì cũng giải quyết một ít nan đề thay thần hành thương hội.
Nếu như thần hành thương hội có đảm đương, mặc kệ sinh ý kế tiếp có hợp tác hay không đều có lẽ đáp ứng yêu cầu thu mua tài liệu của Diệp Huyền.
Hắn hiện tại muốn nhìn thần hành thương hội có đảm đương và có trách nhiệm hay không.
Như nếu như đối phương lề mề còn không đồng ý, như vậy thần hành thương hội chính là bạch nhãn lang mà thôi, hoàn toàn không cần thiết hợp tác.
Tuy Diệp Huyền cần gấp tài liệu nhưng không có thần hành thương hội cũng không phải không kiếm được.
Cùng lắm hắn trực tiếp phái Kim Lân ra đi về thành Hắc Thạch thu thập tài liệu, dùng tốc độ của Kim Lân đi qua lại một chuyến chỉ mất vài ngày, không sẽ ảnh hưởng quá nhiều.
Diệp Huyền khí định thần nhàn.
Trong nội tâm Đông Phương Dạ đang giao phong kịch liệt.
Dù trên đạo nghĩa hắn đều hiểu mình phải đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền
Nhưng quyết định này trực tiếp quan hệ đến tương lai thần hành thương hội tại Hạo Thiên đế quốc, hắn không cách nào dễ dàng đưa ra quyết định.
Bởi vì một quyết định của hắn trực tiếp làm cho thương hội tổn thất ít nhất mấy tỷ, thậm chí mất đi một thị trường.
Nội tâm Đông Phương Dạ đang giãy dụa kịch liệt..
Cũng không biết qua bao lâu, thời điểm trà cũng sắp lạnh, đột nhiên Đông Phương Dạ thở dài một hơi:
- Diệp thiếu, ta đáp ứng.
- Dạ trưởng lão, ngươi...
Ngô Tôn giật mình mở miệng, hiển nhiên không ngờ rằng Đông Phương Dạ lại đưa ra quyết định này.
Đông Phương Dạ khoát tay ngăn hắn nói:
- Ngô Tôn, ngươi lập tức dựa theo tài liệu Diệp thiếu yêu cầu và chuẩn bị, hai ngày sau đó ta cần tài liệu này đưa tới La gia.
Đông Phương Dạ đã đáp ứng Diệp Huyền, dĩ nhiên là lôi lệ phong hành.
- Tốt, rất tốt.
Diệp Huyền vô cùng vui sướng.
- La gia chủ, giao tiền đặt cọc tài liệu cho Dạ trưởng lão.
Đông Phương Dạ cười cười:
- Diệp thiếu, tiền đặt cọc thì không cần, tài liệu cũng không đáng bao nhiêu tiền, đến lúc đó cùng đưa tới là được, Đông Phương Dạ ta tin được nhân phẩm của Diệp thiếu. Ta chỉ hi vọng đan dược của Diệp thiếu không làm cho thần hành thương hội của ta thất vọng ah.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Dạ trưởng lão, tin tưởng ta, lúc này là cơ hội cải biến vận mệnh thần hành thương hội đấy, thần hành thương hội của các ngươi bởi vì lần giao dịch này, tương lai sẽ khác hoàn tòn, nói không chừng trở thành đệ nhất thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên nằm trong tầm tay.
Biểu lộ Ngô Tôn ngây ngốc, khẩu khí của Diệp thiếu quá lớn ah.
Giúp thần hành thương hội trở thành đệ nhất thương hội Mộng Cảnh bình nguyên, cho dù mấy thế lực đỉnh cấp cũng không làm được.
Chương710: Đại sinh ý (2)
Đông Phương Dạ cười khổ một tiếng:
- Ta không dám nghĩ, lão phu chỉ hi vọng thần hành thương hội chúng ta có thể khôi phục vinh quang trước kia là tốt lắm rồi.
Kế tiếp song phương bàn bạc kỹ mấy chi tiết tỉ mỉ, lúc này mới cáo từ.
- Dạ trưởng lão, chuyện La gia và thần hành thương hội hợp tác xin ngươi giúp bí mật.
Cuối cùng Diệp Huyền nhắc nhở.
Hắn không hi vọng Tần gia và Khúc gia biết rõ quá nhiều động tĩnh của mình.
- Các hạ yên tâm đi, loại chuyện này thần hành thương chúng ta còn nghiêm túc hơn La gia nhiều.
Đông Phương Dạ cũng cảm thấy chuyện hợp tác với La gia có thể giấu diếm được bao lâu thì giấu diếm, cũng giúp thương hội có một thời gian điều chỉnh.
- Đúng rồi, Huyền Cơ Tông Cuồng Chiến trưởng lão đã đi tới thành Hắc Thạch tìm ngươi và Kim Lân, nghe nói Cuồng Chiến trưởng lão hiện tại đã ở đế đô, ngươi phải cẩn thận một ít.
Trước khi rời đi, đột nhiên Đông Phương Dạ truyền âm với Diệp Huyền.
Diệp Huyền ý vị thâm trường liếc hắn một cái, quay người rời đi.
- Dạ trưởng lão, vì sao ngươi đáp ứng hắn?
Diệp Huyền vừa rời đi, Ngô Tôn liền lo lắng hỏi:
- Nếu như Tần gia biết rõ, thần hành thương hội chúng ta sẽ không may.
- Không may, có cái gì không may?
Dạ trưởng lão nhìn Ngô Tôn, nhàn nhạt nói ra:
- Kết quả nghiêm trọng nhất là vứt bỏ thị trường Hạo Thiên đế quốc thôi.
- Hiện tại thị trường thần hành thương hội chúng ta không tốt, cửa hàng thương hội rất lớn, rời thị trường Hạo Thiên đế quốc cũng không tính là chuyện xấu, ngược lại hợp tác với La gia có thể giúp thần hành thương hội chúng ta có cơ hội chuyển cơ, đây có thể xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Ngô Tôn cười khổ một tiếng:
- Dạ trưởng lão, ngươi tới nơi này chưa bao lâu, khó hiểu thị trường Hạo Thiên đế quốc, bản thân La gia cũng kinh doanh sinh ý đan dược, hơn nữa nắm giữ hai đan phương độc nhất vô nhị, nhưng không lâu La gia khống chế hai chủng đan phương độc nhất vô nhị đã bị Tần gia nắm giữ, hiện tại bản thân bọn họ khó bảo toàn, còn muốn tiếp tục trùng kích thị trường đan dược là quá khó khăn.
Dù sao Đông Phương Dạ cũng có thân phận hơn mình, Ngô Tôn cũng không nói quá khó nghe.
Dạ trưởng lão nhìn Ngô Tôn, nhẹ nhàng nói ra:
- Ngươi cho rằng ta nhìn trúng La gia mới hợp tác với bọn họ sao? Ta nhìn trúng là Diệp thiếu ah!
- Diệp thiếu? Hắn?
Ngô Tôn lẩm bẩm một câu, hắn cũng không xa lạ gì Diệp Huyền, bởi vì Diệp Huyền có quan hệ với Luyện Khí Phường cho nên trở thành nhân vật phong vân của đế đô.
- Ân.
Dạ trưởng lão gật gật đầu, hắn không nhiều lời.
Hắn không có nói cho Ngô Tôn chuyện thành Hắc Thạch.
Từ khi Diệp Huyền đi qua thành Hắc Thạch, thành Hắc Thạch hôm nay đã hoàn toàn khác với trước kia, ba gia tộc như Mạc gia đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, hơn nữa thế lực bắt đầu bành trướng sang các thành thị khác của Vô Không Lĩnh.
Vốn ba gia tộc như Mạc gia hoàn toàn không có thực lực bành trướng như vây.
Nhưng gần hai tháng qua, thực lực ba đại gia tộc thành Hắc Thạch đột nhiên tăng mạnh, vốn đều là Vũ Tôn lục giai nhị trọng, đám người Mạc Thành Thiên lại đều đột phá lên Vũ Tôn lục giai tam trọng.
Mà trọng yếu nhất mà là, ba đại gia tộc Mạc gia đều biến hóa, tất cả đều là sau khi Diệp Huyền xuất hiện.
Thế lực khác, rất ít chú ý tin tức đến nay, chỉ có lúc ấy hắn biết rõ Đông Phương Tử Ti tại thành Hắc rõ ràng, cacss đại gia tộc Mạc gia các cải biến có quan hệ với Diệp Huyền có.
Kết hợp Diệp Huyền lúc trước nói tình cảnh thương hành của bọn họ, cũng chính là tình thế của Hạo Thiên đế quốc phân bộ hiện tịa, Đông Phương Dạ lúc này mới đưa ra quyết định như thế.
Chẳng biết tại sao, trong nội tâm Đông Phương Dạ ẩn ẩn có loại cảm giác, quyết định lần này của hắn có thể ảnh hưởng tới tương lai của thương hội.
Sau khi quy về phủ đệ La gia, Diệp Huyền cũng âm thầm thở ra một hơi.
Vấn đề tài liệu được giải quyết, như vậy tất cả đều ổn thỏa, hiện tại hắn cần làm chính là bồi dưỡng nhân tài luyện dược.
Những ngày qua, Diệp Huyền mỗi ngày đều huấn luyện luyện dược sư của La gia.
Hắn huấn luyện chính là phương pháp luyện chế.
Loại luyện chế phương pháp này kỳ thật cũng không mới lạ gì, ban đầu ở thành Lam Nguyệt hán đã hợp tác với đám người Hoa La Huyên.
Loại phương pháp luyện hợp luyện chế như vậy có thể gia tăng hiệu suất và xác xuất thành công khi luyện chế của luyện dược sư, sẽ không bởi vì vì một người sai lầm mà ảnh hưởng tới luyện chế.
Tất cả đều do bao nhiêu tên luyện được sư thao tác, căn cứ nhân số khác nhau của luyện dược sư mà đưa ra phương pháp luyện chế khác nhau.
Trong đó chỉ có hai người nắm giữ mấu chốt hạch tâm, đó chính là La Tường và Tề Tam, hơn nữa còn là tách ra nắm giữ.
Tuy hai người là luyện dược sư ngũ phẩm đỉnh phong nhưng cũng chính bọn họ mới có thể chủ trì một hồi luyện chế cỡ lớn.
Về phần trung thành, Diệp Huyền vẫn tương đối tin được, bản thân La Tường chính là người La gia, tự nhiên sẽ không có vấn đề gì, mà tính mạng của Tề Tam nằm trong tayc ủa mình, lại càng không cần giở trò.
Diệp Huyền cũng tin tưởng vào ánh mắt nhìn người của mình.
Trọng yếu nhất là, La Tường và Tề Tam nắm giữ phương pháp, mà đan phương lại do một mình Dệp Huyền khống chế, một phần trọng yếu nhất chỉ có hắn mới biết được.
Thời điểm Diệp Huyền bận rộn, La Mẫn gia chủ cũng đã tìm được Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, dựa theo kế hoạch của ngươi, cửa hàng La gia và cửa hàng của ngươi đã thống nhất với nhau, không biết tên cửa hàng, Diệp thiếu ngươi có định ra chưa?
La Mẫn tới hỏi Diệp Huyền tên cửa hàng, một khi bắt đầu lắp đặt thiết bị, bảng hiệu cũng phải chế tác.
- Gọi là Huyền Đan các a!
Diệp Huyền không nghĩ ngợi và nói thẳng.
Huyền đại biểu là đại lục Thiên Huyền, cũng đại biểu Diệp Huyền hắn, hoặc là Huyền Diệp, là Diệp Huyền sớm chuẩn bị tốt cái tên này.
- Huyền Đan các?
Đôi mắt La Mẫn sáng ngời, vỗ tay một cái:
- Tên rất hay.
Sau khi đã đặt tên, La Mẫn lập tức bận rộn không nhỏ.
La gia bắt đầu chỉnh đốn toàn diện cửa hàng tại phường thị.
Bọn họ đóng cửa cửa hàng đan dược, các loại vật phẩm bị đập nát, mặt tiền của cửa hàng bị dở bỏ, đan dược khó bán cũng lấy giá thấp bán tháo đi.
La gia hành động như vậy bị không ít gia tộc chú ý.
- Đóng cửa cửa hàng trong phường thị, xem ra La gia không lăn lộn nổi tại đế đô.
- Đắc tội Tần gia, lại không có Mộ Dung gia che chở, có thể sống khá giả sao.&
Bình luận facebook