-
Chương 701-705
Chương701: Tần gia đối sách
Mấy đại đan đạo thế lực liên hợp, tuyệt đối có thể làm cho La gia biến mất tại đế đô, dù có Luyện Khí Phường chống cũng không được.
Cho dù là Luyện Dược Sư hiệp hội, Hoàng Thất Đan Các hay là Hạo Quang thương hội đều là cự đầu không kém.
Muốn không ảnh hưởng tới thị trường các đan dược cự đầu khác, lại có thể tạo thành oanh động, Diệp Huyền trải qua suy nghĩ và đã nghĩ ra vài loại đan dược.
Đan dược chính là Trú Nhan đan.
Đan dược trú nhan là tài nguyên khan hiếm tại đế đô Hạo Thiên đế quốc, không có một thế lực lớn nào có Trú Nhan Đan hiệu quả tốt.
Hết lần này tới lần khác thị trường của đan dược này cực lớn,.
Thử hỏi trên đời này có nữ nhân nào không yêu cái đẹp, một nữ nhân không muốn thanh xuân vĩnh trú?
Dưới có dân chúng bình thường, trên có hoàng thất quý tộc, lượng mua sắm của nữ nhân trên thị trường là cực kỳ khổng lồ.
Diệp Huyền nhớ rất rõ kiếp trước Huyền Vực xuất hiện qa một loại đan dược vĩnh trú thanh xuân, tẩy đung là đan dược Đế cấp, nó đã làm các nữ Vũ Đế đấu giá điên cuồng, sáng tạo ra con số làm người ta kinh ngạc.
Tuy loại đan dược này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Nhưng Diệp Huyền có thể tưởng tượng, nếu như mình có thể bán ra đan dược làm các nữ nhân có thể trú nhan trong vài chục năm, hoặc là đan dược cải biến da thịt của nữ nhân, mức độ nóng bỏng của nó có thể nghĩ.
Kể từ đó Diệp Huyền lập tức vùi đầu vào trong giai đoạn chuẩn bị khẩn trương.
Hắn chuẩn bị không phải là những loại đan dược khác, mà là đan dược trú nhan.
Trải qua chọn lựa, hắn tập trung vào hai loại đan dược sẽ bán vào trong thị trường.
Mà Diệp Huyền chuẩn bị, La gia cũng chuẩn bị tiến quân chiếm thị trường đan dược.
Lúc này đế đô hào phú Tần gia đang lâm vào bối rối.
Sau khi biết Tần Vũ con mình bị bắt vì có hiềm nghi giết người trong phường thị, sau khi Tần Vũ bị bắt vào Thiên Long vệ, Tần gia gia chủ Tần Phong lập tức xuất quan, hắn đi khơi thông quan hệ.
Tần gia lưng tựa Tam hoàng tử đế quốc, hơn nữa với tư cách đế đô hào phú, nhân mạch của bọn họ lớn không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù có áp lực của Luyện Khí Phường nhưng sau khi Tần gia khơi thông, có hơn nửa chứng cứ là vô hiệu, sau khi bị giam trong Thiên Long vệ một ngày, Tần Vũ lúc này cũng được phóng thích ra ngòi.
Vì thế Cố thống lĩnh còn tự mình tới La gia xin lỗi.
La Mẫn đạt được Diệp Huyền phân phó cho nên không nói gì thêm, ngược lại an ủi Cố thống lĩnh không cần suy nghĩ nhiều, Cố thống lĩnh cũng cảm động không thôi.
Mà Tần thị dược các bị phong cũng tiếp tục buôn bán vào hôm sau.
Ngay sau đó Thiên Long vệ trải qua điều tra cũng tập trung vào hung thủ ám sát Diệp Huyền, chính là huynh đệ Vi gia sát thủ nổi danh gần đế đô, cũng dán lệnh truy nã toàn thành.
Nhưng mà lệnh truy nã còn không có dán ra bao lâu, bên ngoài đế đô có tin tức truyền tới, Thiên Long vệ truy nã huynh đệ Vi gia vậy mà chết trong rừng cây bên ngoài thành.
Bộ dạng huynh đệ Vi gia chết vô cùng dọa người, căn cứ dấu vết cuộc chiến tại hiện trường, nghi là cường giả Vũ Vương thất giai ra tay.
Tin tức này vừa ra làm toàn thành xôn xao.
Cường giả Vũ Vương thất giai chính là cao thủ trong cao thủ trên Mộng Cảnh bình nguyên, nhân vật như thế tuyệt đối không phải người vô danh.
Vì vậy tất cả mọi người mang đầu mâu tập trung vào Tần gia, Tần gia với tư cách đế đô hào phú, gia chủ Tần Phong chính là Vũ Vương thất giai nhất trọng, rất nhiều người suy đoán vô cùng có khả năng là hắn ra tay.
Đối với chuyện này, Tần gia có cực khổ mà không nói được gì.
Cho dù Thiên Long vệ đến cuối cùng không tìm ra chứng cớ xác thực nhưng gần như cả đế đô, đều xem hành vi ám sát tại phường thị là Tần gia làm.
Tuy Tần gia không tổn thất cái gì nhưng thanh danh cũng giảm xuống không ít.
Tần gia phủ đệ.
Tần Phong lúc này triệu tập các trưởng lão trong gia tộc tiến hành thương nghị, thương nghị chuyện lần này.
Trong đại sảnh có một trung niên mặt trắng không râu, hắn có bộ dạng nho nhã và ngồi tại chủ vị của phòng hợp, ánh mắt hắn sắc bén, hắn ngồi tại đó giống như có thể trấn áp thiên hạ.
Người này chính là phụ thân Tần Vũ, đương kim gia chủ Tần gia, Tần Phong.
- Các vị, chuyện ám sát tại phường thị mọi người cũng đều hiểu rõ, căn nguyên chính là La gia, không biết mọi người có ý kiến gì với chuyện này hay không?
Tần Phong ngồi ở chủ vị, hắn nhàn nhạt nói ra, giọng nói của hắn không lớn nhưng mang theo uy áp không cho phép nghi vấn.
- Gia chủ đại nhân, La gia quả thực quá làm càn, chuyện này căn bản không phải Tần gia chúng ta làm, bọn chúng hết lần này tới lần khác chụp cái tội này lên đầu Tần gia chúng ta, hiện tại cả đế đô đều truyền tin tộc trưởng giết huynh đệ Vi gia, quả thực là to gan lớn mật.
Một gã trưởng lão áo bào đỏ căm phẫn nói một câu:
- Tam trưởng lão nói đúng, Tần gia chúng ta đường đường hào phú, khi nào bị người ta vu oan như thế, muốn ta nói, chúng ta phải đi tới trước mặt La gia nói chuyện rõ ràng.
Một trưởng lão khác dùng ánh mắt sắc bén nhìn sang, nói:
- La gia chẳng qua là một thế gia, cũng dám đối nghịch với Tần gia chúng ta, ta nghe nói La gia năm lần bảy lượt gây phiền toái cho Tần Vũ thiếu gia, cho nên mới dẫn phá xung đột như vừa qua, chúng ta không giáo huấn thế gia này, chẳng phải Tần gia chúng ta biến thành trò cười trong đế đô hay sao?
Không ít trưởng lão cũng lên tiếng, tuy nội dung không khác gì nhau lắm, La gia nho nhỏ cũng dám buồn nôn Tần gia bọn họ, tội đáng chết vạn lần.
Tần gia với tư cách đế đô hào phú, không ít trưởng lão có thói quen co cao tại thượng, nếu như bọn họ làm khá tốt, hiện tại hết lần này tới lần khác không phải bọn họ làm, đây là vu hãm nên bọn họ không cách nào tiếp nhận, nội tâm đầy căm phẫn, còn kém bảo Tần Phong ra lệnh đánh thẳng vào La gia.
Đương nhiên cũng có trưởng lão tỉnh táo, nói:
- La gia chỉ là một thế gia, tự nhiên không coi vào đâu, hiện tại La gia đáp quan hệ lên Luyện Khí Phường, cho nên lúc này Thiên Long vệ mới động can qua như thế, bắt Tần Vũ thiếu gia đi.
- Hừ, Lục trưởng lão, ngươi đang sợ La gia sao? Cho dù bọn chúng có quan hệ với Luyện Khí Phường thì thế nào? Chẳng lẽ Luyện Khí Phường có thể quản lên đầu Tần gia chúng ta? Huống chi trước kia chưa từng nghe nói La gia có quan hệ gì với Luyện Khí Phường, nếu không Mộ Dung gia làm sao buông tha La gia, hiện tại đột nhiên xuất hiện chuyện như thế, ai biết trong đó có chuyện ẩn gì bên trong hay không.
Lúc này Tam trưởng lão áo bào đỏ lộ ra vẻ mặt khinh thường.&
Chương702: Nguồn cung cấp tài liệu (1)
Lục trưởng lão híp mắt lại, hắn cười lạnh và nói:
- Tam trưởng lão, ta chỉ cầu thị mà thôi, nếu La gia không biết điều như thế, tại sao ta không gặp Tam trưởng lão đi giằng co với La gia sau khi xảy ra chuyện này, hình như ta nhớ rõ, loại chuyện này Tam trưởng lão ngươi cảm thấy hứng thú nhất a?
- Hừ, ta không phải vì gia chủ đại nhân sao, lúc trước gia chủ đại nhân đang bế quan, ta làm sao có thể làm xằng làm bậy, hiện tại gia chủ đại nhân xuất quan, một trưởng lão như ta tự nhiên không tiện vượt qua.
Tam trưởng lão không quan tâm.
- Ta lại cảm thấy Tam trưởng lão nói không sai, một tiểu tiểu La gia, có thể có quan hệ gì vớ Luyện Khí Phường chứ.
Lúc này Ngũ trưởng lão quan hệ không tồi với Tam trưởng lão cũng lên tiếng.
Lục trưởng lão cười cười lạnh lùng, nói:
- Thật không, tại sao ta nghe nói thiếu niên La gia kia bị thương, Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư tự mình đến nhà xem xét qua, chuyện này rất nhiều người cũng biết, Ngũ trưởng lão ngươi không nên nói không biết.
Ngũ trưởng lão tức giận nói:
- Lục trưởng lão, ngươi luôn mồm Luyện Khí Phường, Luyện Khí Phường, rốt cuộc ngươi là trưởng lão Tần gia hay là chó của Luyện Khí Phường? Tần gia chúng ta làm việc cần phải xem sắc mặt của Luyện Khí Phường hay sao?
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi là có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão cũng bộc phát tức giận.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão luôn là đối đầu của nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này có giọng nói tức giận vang lên, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt thất vọng nhìn sang mọi người, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đã tới thời điểm này mà đám trưởng lão còn nội đấu với nhau.
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão nghe lời này cũng tức giận không nhỏ.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão lại không cùng trận doanh với nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này ở chủ vị có tiếng gầm lên giận dữ, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt lạnh nhạt thất vọng nhìn mọi người ở đây, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đều thời điểm này rồi mà những trưởng lão này vẫn nội đấu không ngừng.
Quả thực làm cho hắn quá thất vọng.
Tần Phong cũng biết nếu chuyện này để các trưởng lão nghị luận, cả buổi cũng không thảo luận ra cái gì, nói không chừng còn đánh nhau tàn nhẫn trong phòng hội nghị.
Trên mặt Tần Phong mang theo thần sắc không vui, phất phất tay nói:
- Ý của Tam hoàng tử bảo chúng ta không nên quá giới hạn, tuy La gia dám chụp mũ lên Tần gia của chúng ta nhưng nếu như Tần gia không làm ra một ít phản ứng, như vậy Tần gia chúng ta sẽ biến thành trò cười tại đế đô, về sau nhắc tới Tần gia chúng ta thì ai còn sợ hãi nữa chứ?
- Đương nhiên, chúng ta phản kích cũng không thể ra tay từ phương diện vũ lực, nếu không sẽ làm cho gia tộc gặp phiền toái không cần thiết.
- Kính xin gia chủ đại nhân chỉ điểm.
Một đoàn trưởng lão cũng nói ra.
Tần Phong nhàn nhạt nói ra:
- Ta nghe nói La gia làm sinh ý đan dược, Tần gia chúng ta chính là đan dược cự đầu, muốn diệt một tiểu tiểu La gia, lo gì không có phương pháp?
Tần Phong nói chuyện này làm người trong đại sảnh hưng phấn.
Đúng vậy ah, vũ lực Tần gia vô cùng cường đại nhưng nơi này là đế đô, vũ lực mạnh hơn nữa cũng không khác gì hỗ nhốt trong lồng, không phát ra huy ra ngoài.
Trừ chuyện đó ra, Tần gia cường đại không chỉ là vũ lực, còn có đan đạo.
Hết lần này tới lần khác La gia kia cũng là gia tộc đan đạo, dám chọc giận Tần gia bọn họ như vậy, đây không phải nói rõ muốn chết sao.
Lúc Tần Phong nói ra những lời này, trong đầu rất nhiều trưởng lão đã nghĩ ra biện pháp diệt trừ La gia.
- Tam trưởng lão, chuyện này giao cho ngươi làm, ta hi vọng lần sau ta xuất quan, La gia không thể dừng chân tại đế đô.
Nói xong lời này, Tần Phong trực tiếp rời tiệc tan họp.
Lúc này Tần gia trưởng lão vô cùng hưng phấn, đặc biệt là đôi mắt Tam trưởng lão híp lại thành một tuyến, trong nội tâm đắc ý không nhỏ.
- La gia, hắc hắc, ngươi dám đắc tội với Tần gia chúng ta, ngươi đợi chết đi thôi.
Trong phủ đệ của Tần gia, Diệp Huyền vẫn đang nói chuyện với La gia.
Một ngày nay, đột nhiên La Mẫn tới chơi.
- La gia chủ, có phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không?
Không đợi La Mẫn mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt u sầu của hắn, Diệp Huyền đã biết rõ La gia đã gặp chuyện gì đó.
- Diệp thiếu, thời điểm này tới quấy rầy ngươi thật sự là không có ý tứ, tuy ngươi bảo La gia chuẩn bị rất nhiều tài liệu, chúng ta tìm khắp cả đế đô nhưng không tìm được nguồn cung cấp.
La Mẫn y náy nói ra.
- Không tìm được nguồn cung cấp?
Diệp Huyền sững sờ một lúc, nói:
- Là vài loại tài liệu nào không tìm được nguồn cung cấp?
Sau khi đã quyết định tiến quân vào thị trường đan dược, hắn lập tức liệt ra nhiều loại tài liệu bảo La Mẫn trắng trợn thu mua.
Hắn đã chuẩn bị thật tốt, một khi có tài liệu tới sẽ bắt đầu tổ chức luyện dược sư La gia tiến hành luyện chế toàn diện.
Ban đầu Diệp Huyền là chuẩn bị bảo La gia liên hệ ba đại gia tộc Mạc gia tại thành Hắc Thạch.
Vô Không Lĩnh có rất nhiều tài liệu, mà Mạc gia hiện tại đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, tuyệt đối có thể vận chuyển đại lượng linh dược tới cho La gia, hai nhà liên hợp tuyệt đối sẽ tăng lên về chất.
Nhưng mà Vô Không Lĩnh cách nơi này xa xôi, đến một lần cũng cần thời gian hai ba tháng, sau khi tài liệu tới thì hoa cúc cũng vàng.
Bởi vậy những chuyện này chỉ có thể để sau mới làm, tài liệu giai đoạn trước, Diệp Huyền cũng bảo La Mẫn thu mua trong đế đô.
Diệp Huyền xem ra, dùng nhân mạch kinh doanh của La gia tại đế đô nhiều năm, muốn thu mua một ít linh dược cũng không khó khăn gì.
Hắn không nghĩ tới, hiện tại La Mẫn tới lại nói không tìm được nguồn cung cấp.
Hắn hồi tưởng một lúc, trong danh sách mình đưa ra có lẽ không có linh dược nào là loại thưa thớt.
Lại nghe La Mẫn xấu hổ nói:
- Diệp thiếu, không phải vài loại, mà là tất cả tài liệu đều không tìm được nguồn cung cấp.
- Tại sao có thể như vậy, La gia các ngươi kinh doanh tại đế đô lâu như vậy, cho dù không có dược viên cũng có nhà cung cấp ah.
Chương703: Nguồn cung cấp tài liệu (2)
Sắc mặt La Mẫn biến thành tức giận, hắn nói:
- La gia chúng ta vốn có mầy gia tộc chuyên cung cấp linh dược, thời điểm này ta đi qua mua tài liệu của bọn họ, đối phương nói không có tài liệu chúng ta cần, hơn nữa không chỉ có một nhà, liên tiếp đổi mấy nhà đều không có, kể cả các gia tộc cung ứng linh dược khác cũng như thế...
Không chờ La Mẫn nói xong, Diệp Huyền đã lập tức hiểu ra, đây nhất định là Tần gia làm ra.
Loại tình huống này Diệp Huyền cũng không phải không có nghĩ tới.
Hắn chỉ nghĩ, dù sao Tần gia cũng là một trong các đan dược cự đầu của đế đô, cho dù có sức ảnh hưởng nhưng không tới mức ảnh hưởng tới tất cả gia tộc cung ứng linh dược, hiện tại xem ra hắn đánh giá thấp năng lực của Tần gia.
Nếu như ngay cả tài liệu linh dược không mua được, như vậy hắn nói muốn vào tiến quân vào thị trường đan dược không thể nghi ngờ là chê cười.
- Trừ các nhà cung cấp đế đô ra, chẳng lẽ các nhà cung cấp bên ngoài đế đô cũng không được?
Diệp Huyền cau mày nói một câu.
Gần đế đô có một ít thành trì, khoảng cách đế đô chỉ có hai ba ngày mà thôi, mặc dù hao phí chút thời gian nhưng cũng không quá mức ảnh hưởng đến kế hoạch của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu ngươi không biết, Tần gia là đan đạo cự đầu nên lực ảnh hưởng không chỉ tại đế đô, hơn nữa lan ra cả đế quốc, ta thăm dò được tin tức, là Tần gia yêu cầu tất cả các nhà cung ứng chèn ép La gia chúng ta, nếu không sẽ bị Tần gia bọn họ tính sổ.
La Mẫn thở dài nói:
- Nếu như Tần gia chỉ là đan đạo cự đầu thì người bán mặt mũi cho bọn họ không nhiều, thế nhưng mà thủ tịch luyện dược sư của Tần gia đảm nhiệm chức trưởng lão của Luyện Dược Sư hiệp hội đế đô, có tầng quan hệ này, sẽ rất ít có thế lực không cho Tần gia mặt mũi.
Diệp Huyền trầm tư một lát hỏi:
- Ngay cả những nhà cung cấp tài liệu cho La gia các ngươi lúc đầu thực không bán một loại tài liệu nào sao?
La Mẫn cười khổ nói:
- Cửa hàng cung ứng linh dược lớn nhất cho La gia thật ra là do Mộ Dung gia liên hệ, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, đó là thiên nhai thương hội, nhưng hiện tại tại hạ không thể tiến vào cửa lớn của mấy thương hội này.
Nói đến đây trên mặt La Mẫn mang theo thần sắc phiền muộn, hắn đường đường là gia chủ thế gia, đã khi nào bị khi dễ như thế.
Tuy thiên nhai thương hội là đại thương hội nhưng chỉ có phòng làm việc ở đế đô, trước kia đều là trưởng lão gia tộc liên hệ với thiên nhai thương hội, lúc này gia chủ như hắn tự đi tới vậy mà bị sập cửa vào mặt, La Mẫn tức giận muốn nện cửa hàng của đối phương
La Mẫn vừa nói đến thiên nhai thương hội, Diệp Huyền lúc này nhớ tới cái gì đó, ánh mắt sáng lên:
- Ta nhớ thần hành thương hội cũng là một trong mấy đại thương hội a? Không biết thần hành thương hội có phòng làm việc tại đế đô không?
La Mẫn không biết tại sao Diệp Huyền lại hỏi như vậy, hắn gật đầu và nói:
- Thần hành thương hội cũng là đại thương hội, cũng có phòng làm việc tại đế đô.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Huyền lúc này tươi cười nói:
- Diệp thiếu định hợp tác với thần hành thương hội hay sao?
La Mẫn vội vàng nói:
- Chỉ sợ không được.
- Là vì cái gì?
- Diệp thiếu ngươi khó hiểu tình huống.
La Mẫn giải thích nói:
- Thần hành thương hội và thiên nhai thương hội đều là đại thương hội trong Mộng Cản bình nguyên, cả hai cạnh tranh với nhua rất kịch liệt, trong Hạo Thiên đế quốc chúng ta, thực lực thiên nhai thương hội còn mạnh hơn thần hành thương hội không ít, cho nên trước kia La gia chúng ta vẫn hợp tác với thiên nhai thương hội, chưa từng hợp tác qua với thần hành thương hội cho nên đối phương sẽ không đồng ý.
- Đây chỉ là thứ nhất, thứ hai, thần hành thương hội vốn yếu thế trong đế đô, mà bọn họ làm hết lần này tới lần khác đều làm sinh ý linh dược và đan dược, đối với đan đạo cự đầu Tần gia nói chuyện càng phải cẩn thận và chú ý, cho nên cả hai kết hợp, chỉ sợ thần hành thương hội sẽ không hợp tác với La gia chúng ta.
- Hiện tại biện pháp duy nhất là các thành trì ngoài đế đô, hoặc là hợp tác với thế lực bên ngoài đế đô.
Diệp Huyền lắc đầu, bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Còn phải chờ tới khi nào, ngươi không đi thử một lần thì ngươi làm sao biết thần hành thương có đồng ý hợp tác với chúng ta hay không.
Trong nội tâm Diệp Huyền cũng không phải rất có ngọn nguồn, hắn ban đầu có một tầng sâu xa với thần hành thương hội tại thành Hắc Thạch, có lẽ chuyện này có thể chuyển cơ.
La Mẫn thấy Diệp Huyền nói như vậy cũng không nói cái gì nữa, lúc này hắn mang theo Diệp Huyền đi về phía thần hành thương hội.
Không bao lâu hai người đi tới cửa ra vào thần hành thương hội.
Địa chỉ thần hành thương hội nằm ở khu vực náo nhiệt của đế đô, là tòa lầu cao năm tầng vô cùng đại khí.
- Hai vị, xin hỏi tới nơi này có chuyện gì không, nếu như muốn mua sắm linh dược và đan dược thì mời đi cửa chính, chỗ đó có nhân viên tiếp đãi.
La Mẫn và Diệp Huyền đi vào cửa ra vào thần hành thương hội, còn chưa nói gì đã có hai hộ vệ thần hành thương hội đi tới hỏi thăm.
La Mẫn mang Diệp Huyền đến cửa hông lầu các thần hành thương hội mà không phải cửa chính.
Cửa chính là nơi thần hành thương hội mua bán linh dược và đan dược, cửa hông là nơi nhân viên công tác thần hành thương hội hoặc là người có việc cần trao đổi với thần hành thương hội đi vào, mới có thể tìm được người phụ trách thần hành thương hội.
La Mẫn với tư cách là gia chủ La gia, hắn vẫn hiểu rõ những việc này.
- Là như thế này, chúng ta muốn tìm một quản sự của quý thương hội thương thảo một ít sinh ý.
La Mẫn cẩn thận lên tiếng, lời nói không có lực lượng gì, hồn nhiên không có uy thế của gia chủ một nhà.
Thật sự là do hắn bị mấy thế lực lớn cự tuyệt sợ rồi.
- Không biết các hạ muốn tìm vị quản sự nào.
Hai gã hộ vệ nhìn nhau sau đó dò hỏi.
Cho dù cách ăn mặc của La Mẫn hay khí tức đều không giống như là người bình thường, cho nên dù La Mẫn nói cẩn thận nhưng thái độ của hộ vệ vẫn biến hóa.
Hai người nói như thế làm La Mẫn cảm thấy khó khăn.
Nói thật, hắn không biết quản sự nào trong thần hành thương hội cả.
Trong khi La Mẫn chuẩn bị mở miệng nói chuyện...
Lúc này phía đối diện có tiếng nói cực kỳ khó nghe vang lên.
- Hắc, đây không phải gia chủ La gia La Mẫn sao? Trước kia tới thiên nhai thương hội chúng ta cầu kiến không thành, tại sao lại chạy thần hành thương hội đối diện rồi?
Chương704: Tự mình chuốc lấy cực khổ (1)
- Ha ha, xem ra La gia chủ biết trèo cao nên không coi trọng thiên nhai thương hội chúng ta nên đi tìm thần hành thương hội cầu cứu đi.
- Chậc chậc, thần hành thương hội những năm qua cũng bắt đầu xuống dốc, lại đi cùng với La gia quả nhiên là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, cũng không biết thần hành thương hội có thể tiếp đãi La gia chủ hay không?
- Hừ, hắn dám tiếp đãi sao? Tần gia đã bắn tiếng, trong đế đô có bất cứ thế lực linh dược nào dám tiếp đãi La gia chính là đối địch với Tần gia, hắc hắc, đối địch với Tần gia không phải tự tìm khó khăn cho mình hay sao.
Tòa lầu các bảy tầng phía đối diện đường cái có khí thế bàng bạc, hai hộ vệ của thần hành thương hội đứng xa xa nhìn sang nơi này sau đó lên tiếng trào phúng.
Diệp Huyền nhìn chiêu bài, đó là thiên nhai thương hội lầu các.
Thiên nhai thương hội và thần hành thương hội có địch ý sâu đậm với nhau, tại thành Hắc Thạch, cửa hàng hai nhà mở đối diện nhau, không nghĩ tới tại đế đô Hạo Thiên đế quốc lại mở đối diện nhau như vậy, gần như đã là tử địch.
Tuy nơi này không phải cửa chính của thương hội nhưng có không ít người lui tới, hai gã hộ vệ nói như thế hấp dẫn không ít người vây xem.
Những ngày này La gia và Tần gia xung đột ai ai cũng biết, không ít người nhìn thấy La Mẫn và Diệp Huyền đều nghị luận với nhau.
Biết rõ thân phận của La Mẫn, hai tên hộ vệ thần hành thương hội lúc này hoảng hốt, khiếp sợ nhìn La Mẫn.
Tần gia ban bố mệnh lệnh, hai người bọn họ cũng có nghe thấy, hiện tại nghĩ tới mà sợ, âm thầm may mắn khá tốt lúc trước không có cho La Mẫn và Diệp Huyền đi vào, nếu không hai người bọn họ xong đời.
Sắc mặt La Mẫn cũng tái nhợt đáng sợ, trước mắt bao người, thân thể hắn đang lạnh run, hắn là một gia chủ có khi nào bị hai tên hộ vệ trào phúng như thế, hết lần này tới lần khác hắn không thể giáo huấn đối phương.
- Rác rưởi ở nơi nào, dám hô to gọi nhỏ làm bẩn tai ta.
Diệp Huyền không có tính tình tốt như vậy, hắn cười lạnh nói một câu.
- Tiểu tử, ngươi nói cái gì? Còn dám nói một câu, có tin ta đánh ngươi ăn phân không?
- Gia hỏa này đứng bên cạnh La Mẫn gia chủ, không phải đệ tử La gia hay sao, khốn kiếp, La gia sắp xong đời mà đệ tử cũng kiêu ngạo như thế, quả thực là đầu óc heo mà.
Hai gã hộ vệ nghe xong giận tím mặt, hung hăng càn quấy mắng chửi một câu.
- Muốn chết.
Ánh mắt Diệp Huyền phát lạnh, hai mắt hắn nhìn vào hai tên hộ vệ, đồng tử màu đen của hắn biến thành màu xanh yêu dị, lúc này hồn lực chấn động vô hình lan ra ngoài.
Đồng tử Diệp Huyền biến hóa chỉ trong nháy mắt sau đó khôi phục nguyên trạng, mọi người nơi đây không có phát giác.
Chỉ có hai tên hộ vệ có phản ứng, hai người cảm giác đồng tử màu xanh chui vào trong đầu của bọn họ, lực lượng khủng khiếp tiến vào trong thức hải, hai người hoàn toàn không có bất kỳ lực lượng chống cự nào, trong chốc lát liền mất đi tri giác.
Trước mắt bao người, hai gã hộ vệ lập tức lộ ra nụ cười si ngốc, ngay sau đó hai người này nhảy sang một bên và bắt đầu cởi áo giáp trên người ra.
Hai gã hộ vệ đang làm cái gì thế? Vì sao bọn chúng cởi áo giáp ra?
- Chẳng lẽ ngại thời tiêt quá nóng muốn mát mẻ một chút ah?
- Có thể nhục nhã vừa rồi chính là gia chủ La gia cho nên hưng phấn không kiềm nén được, nghĩ lại cũng phải, một gã tiểu hộ vệ nói gia chủ thế gia không phản bác được, sao có thể không hành phấn.
- Không ngờ còn khiêu vũ, điển hình tiểu nhân đắc chí ah.
Đám người trên đường cái nhìn thấy hai tên hộ vệ cởi áo giáp và nhảy múa cả đám trợn mắt há hốc mồm, tấc tắc kêu kỳ lạ.
Nhưng mà dần dần tất cả mọi người cảm giác không đúng, ngay sau đó ăn cả kinh.
- Không đúng, vì sao hai tên này cởi cả khố của mình ra?
- Hai người này muốn làm cái gì trước mặt mọi người sao?
- Từ khi nào đế đô chúng ta thịnh hành những chuyện như thế này chứ?
Người đi trên đường cái lúc này trố mắt ra ngoài, vẻ mặt khó có thể tin, chỉ thấy hai người hưng phấn cởi quần áo, không ngừng cởi sách những quần áo khác trên người, lộ ra lông ngực màu đen.
- Trời ơi, vì sao trên người của bọn chúng nhiều dấu vết roi da như vậy?
- Trên thân của bọn chúng còn tràn ngập chữ, ta nhìn xem, ghi là cái gì? ‘ lão tử là chó đực, dùng sức ăn phân? ’.
- Ọe!
Hai người hành động càng ngày càng quá phận, chừng mực cũng càng lúc càng lớn, đến cuối cùng hai người không biết tìm đâu ra một đống phân và điên cuồng ăn, lúc này miệng bọn chúng đầy phân người.
Hơn nữa trên người đầy dấu vết roi da và chữ viết tục tĩu, lúc này đám người chung quanh lập tức buồn nôn và khó tin.
Buồn nôn, quả thực quá buồn nôn.
Dạ dày của mọi người không ngừng sôi trào, tiếng oa oa nôn mử vang lên, ngay cả cơm sáng cũng nôn sạch không còn, đến cuối cùng dạ dày cũng chỉ còn lại nước chua cũng nôn ra. Chuyện làm nhục phong nhã như thế diễn ra trước mặt, La Mẫn không dám nhìn, hắn xoay đầu sang chỗ khác.
Cho dù ngu ngốc thì hắn cũng hiểu hai gã hộ vệ tuyệt đối đã bị người ta ám toán.
- Ha ha!
Thời điểm mọi người không ngừng nôn mửa, Diệp Huyền lúc này cười nói:
- Khó trách hai tên này luôn miệng nói người ta đi ăn phân, thì ra bọn chúng yêu thích như thế, nói ra cho người ta biết cũng được, dù sao cũng là yêu thích tư nhân nhưng không nên biểu diễn cho người ta thấy, nhìn mà buồn nôn.
- Ọe!
Đám người đi đường không ngừng nôn mửa, tiếp tục nôn mửa, ngay cả Diệp Huyền cũng buồn nôn không thôi.
- Bên ngoài cãi lộn cái gì đó?
Đúng lúc này trong lầu các thiên nhai thương hội có tiếng gầm giận dữ vang lên, một tên bộ dạng quản sự đi tới, nhìn thấy này khuôn mặt tức giận tái nhợt, dạ dày của hắn cuồn cuộn, thiếu chút nữa hắn cũng nôn ra ngoài.
Hắn gầm lên giận dữ:
- Hai người các ngươi đang làm gì đó?
Hai tên hộ vệ hồn nhiên không phát hiện ra, bọn họ văn ăn rất vui vẻ.
Sắc mặt tên quản sự biến đổi, biết rõ không đúng, cũng bất chấp buồn nôn, hắn lập tức vỗ một chưởng lên thân hai người.
Bang bang hai tiếng, hai tên hộ vệ chật vật bay ra ngoài, máu tươi hòa với phân bắn tung tóe, ánh mắt si ngốc cũng thanh tỉnh, phát hiện tình huống của mình liền nôn mửa kịch liệt, lúc này không ngừng nôn cả nước chua.
Sau khi không còn cả nước chua hai người mới vội vàng mặc quần áo lên người, thân thể không ngừng run rẩy kịch liệt, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi và buồn nôn.
Chương705: Tự mình chuốc lấy cực khổ (2)
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi tên quản sự gầm lên, lúc này hai người khôi phục trí nhớ, lập tức phun phân trong miệng ra và gào khóc.
- Trần quản sự, tiểu tử này, là tiểu tử này làm trò quỷ.
Tên quản sự không ngừng bóp mũi tránh xa ra.
Hai người run rẩy chỉ vào Diệp Huyền, đôi mắt như phun ra lửa.
Nghĩ đến việc mình làm lúc trước, hai người lập tức nôn mửa liên tục.
Hắn?
Ánh mắt Trần quản sự nhìn chằm chăm lên người Diệp Huyền và La Mẫn trên, đồng tử của hắn co rút và lạnh lùng nói:
- Ta tưởng là ai, thì ra là La gia chủ, các hạ dám ở trên đường cái hạ độc thủ với hộ vệ thiên nhai thương hội, chẳng lẽ không có vương pháp sao, người đâu, đi gọi Thiên Long vệ!
Lập tức liền có người thiên nhai thương hội chạy đi gọi Thiên Long vệ.
Lúc này một đội Thiên Long vệ tuần tra đi tới.
- Xảy ra chuyện gì?
Đầu lĩnh Thiên Long vệ nhì đống bừa bộn trên mặt đất, không khỏi cau mày sau đó lạnh lùng nói ra.
- Mấy vị đại nhân, người này đột nhiên hạ độc thủ với hộ vệ thiên nhai thương hội chúng ta, kính xin mấy vị đại nhân Thiên Long vệ làm chủ cho thiên nhai thương hội chúng ta.
Trần quản sự lập tức chắp tay nói với đám người Thiên Long vệ.
- Ah? Có chuyện này?
Đội trưởng Thiên Long vệ phát lạnh, lúc án mắt nhìn thấy Diệp Huyền và La Mẫn liền giật mình.
- Ngươi là... La gia La Mẫn gia chủ? Vị bên này là...
Hộ vệ Thiên Long vệ không xác định nên hỏi một câu.
- Vị đại nhân này, tại hạ đúng là La Mẫn, vị này chính là Diệp thiếu.
La Mẫn vội vàng ôm quyền nói.
Tên đội trưởng Thiên Long vệ tươi cười, nói:
- Thì ra là LA gia chủ cùng Diệp thiếu, ha ha, nghe danh đã lâu, ta nghe Thiệu đội trưởng đã từng nói qua các ngươi nhiều lần, hôm nay mới gặp mặt, quả nhiên không tầm thường.
- Đâu có đâu có!
La Mẫn vội vàng khiêm tốn nói.
Thiên nhai thương hội Trần quản sự nhìn thấy cảnh này sắc mặt biến đổi, lập tức mở miệng nói:
- Vị đại nhân này, hai người này hành hung tại cửa ra vào thiên nhai thương hội chúng ta, hiện tại không phải thời điểm ôn chuyện ah?
Đôi trưởng Thiên Long vệ lườm Trần quản sự:
- Thiên Long vệ ta làm việc còn cần ngươi tới quản sao?
Trần quản sự hít sâu một hơi, mở miệng nói:
- Tự nhiên không phải, nhưng mà...
- Được rồi, ngươi không cần nhiều lời, chuyện này chúng ta định đoạt, ngươi xem là được.
Hắn lạnh lùng nói xong lời này, đội trưởng Thiên Long vệ mỉm cười nhìn Diệp Huyền và La Mẫn, chắp tay nói:
- Hai vị, hiện tại thiên nhai thương hội tố cao ngươi hành hung, không biết hai vị có cần cãi lại không?
Diệp Huyền lập tức tựu nói ra:
- Đương nhiên cần, hai chúng ta vừa rồi không có nhúc nhích cái gì, mọi người nơi này đều tận mắt nhìn thấy, không biết tại sao Trần quản sự lại nói chúng ta hành hung công khai, chúng ta cũng rất nghi hoặc.
- Trần quản sự, chính là hắn hành hung, vừa rồi chúng ta nhìn thấy đồng tử của hắn cải biến, sau đó hoàn toàn không có cảm giác.
Hai gã hộ vệ phẫn nộ nói ra.
Tên Trần quản sự lập tức chắp tay nói với Thiên Long vệ:
- Mấy vị đại nhân, các ngươi cũng nghe được, hiện tại ta hoài nghi La gia chủ cùng tiểu tử này thi triển tinh thần công kích hộ vệ thiên nhai thương hội chúng ta, kính xin mấy vị đại nhân chủ trì công đạo.
- Ha ha, tròng mắt biến hóa, trò cười, ta còn nói ngươi phun cái miệng thối làm trái tim ta tan vỡ đó.
Diệp Huyền khinh thường nói ra.
- Ngươi...
Trần quản sự tức giận đỏ mặt.
- Ta cái gì ta, nói nhảm đừng nhiều lời, tố cáo chúng ta hành hung, thiên nhai thương hội các ngươi chứng cớ sao? Đừng nói cái gì tròng mắt biến hóa, tròng mắt của lão tử đau nên nháy mắt, con mẹ nó ngươi là cá vàng sao, có thể không cần nháy mắt cả ngày hay sao?
Diệp Huyền giễu cợt nói một câu.
Trần quản sự tức giận khí huyết toàn thân sôi trào.
Đội trưởng Thiên Long vệ nhìn sang Trần quản sự, thản nhiên nói:
- Vị tiểu huynh đệ này nói đúng, thiên nhai thương hội các ngươi có chứng cớ không?
- Việc này...
Biểu lộ của Trần quản sự lúc này cứng lại, còn cần chứng cớ sao? Ngu ngốc cũng biết hộ vệ làm ra cử động như thế là do Diệp Huyền làm trò quỷ.
Hắn tức giận nói:
- Còn cần chứng cớ sao? Chẳng lẽ hộ vệ chúng ta có thể tự mình làm trò như thế?
Diệp Huyền tươi cười thâm ý, hắn nói:
- Vậy thì không nhất định, nghe nói người thiên nhai thương hội các ngươi không có yêu thích gì lớn nhưng miệng vừa thối, có sở thích ăn phân là bình thường.
- Ngươi...
Trần quản sự tức giận sắp bạo phát, tròng mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, cũng sớm có tâm tư ăn tươi nuốt sống hắn.
- Mấy vị đại nhân, hai người bọn họ tuyệt đối có quỷ.
Trần quản sự vội vàng nói với mấy Thiên Long vệ.
Đội trưởng kia trực tiếp khoát tay ngăn lại, hắn nói:
- Có quỷ hay không ta không biết, ta chỉ biết bằng chừng, có thì mang ra, chỉ cần ngươi có thể xuất ra chứng cớ, ta lập tức bắt bọn họ trở về, không có chứng cớ thì không cần làm phiền Thiên Long vệ chúng ta, Thiên Long vệ chúng ta bận rộn nhiều việc.
Nói xong lời này đội trưởng Thiên Long vệ xuất ra trang giấy và viết lên mấy hàng chữ, sau đó lại đưa cho Trần quản sự,
- Nhớ có rãnh di Thiên Long vệ giao nộp tiền phạt.
- Đây là cái gì? Phạt tiền?
Trần quản sự nhìn trang giấy trong tay, hắn suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi, trợn mắt nói:
- Một ngàn vạn huyền tệ? Ngươi đang cướp bóc sao?
- Ân?
Đội trưởng Thiên Long vệ nhìn sang, ánh mắt híp lại thành một đường.
- Các hạ, cơm có thể ăn bậy, nói cũng không thể nói lung tung, ngươi xem hộ vệ của các ngươi biến đường cái đế đô thành như thế, có yêu thích đặc biệt thì chúng ta không xen vào nhưng phải chú ý nơi nào, ảnh hưởng tới bộ mặt của đế đô như vậy thì ai phụ trách?
- Còn nữa, ta khuyên thiên nhai thương hội các ngươi nên sửa lại những thói quen bất lương đi, nơi này là Hạo Thiên đế quốc, là thành trì văn minh, đừng xem những thói quen lôi thôi của nông thôn tới.
Đội trưởng Thiên Long đội vệ nói:
- Kỳ hạn giao nộp tiền phạt là một ngày, quá hạn mỗi ngày thêm vào 3% tổng giá trị tiền phạt, đừng trách ta không có nhắc nhở qua ngươi.
- Được rồi, không có chuyện gì, tất cả mọi người giải tán đi.
Sau khi Thiên Long vệ xua tán, đám người chung quanh giải tán.
- Diệp thiếu, La gia chủ, chúng ta còn phải đi tuần, cáo từ.
Đội trưởng Thiên Long vệ chắp tay với Diệp Huyền và La Mẫn, xoay người rời đi.
- Một đám cường đạo.
Nhìn bóng lưng Thiên Long vệ rời đi, Trần quản sự tức giận trái tim sắp nổ tung, đau không chịu được.
Mấy đại đan đạo thế lực liên hợp, tuyệt đối có thể làm cho La gia biến mất tại đế đô, dù có Luyện Khí Phường chống cũng không được.
Cho dù là Luyện Dược Sư hiệp hội, Hoàng Thất Đan Các hay là Hạo Quang thương hội đều là cự đầu không kém.
Muốn không ảnh hưởng tới thị trường các đan dược cự đầu khác, lại có thể tạo thành oanh động, Diệp Huyền trải qua suy nghĩ và đã nghĩ ra vài loại đan dược.
Đan dược chính là Trú Nhan đan.
Đan dược trú nhan là tài nguyên khan hiếm tại đế đô Hạo Thiên đế quốc, không có một thế lực lớn nào có Trú Nhan Đan hiệu quả tốt.
Hết lần này tới lần khác thị trường của đan dược này cực lớn,.
Thử hỏi trên đời này có nữ nhân nào không yêu cái đẹp, một nữ nhân không muốn thanh xuân vĩnh trú?
Dưới có dân chúng bình thường, trên có hoàng thất quý tộc, lượng mua sắm của nữ nhân trên thị trường là cực kỳ khổng lồ.
Diệp Huyền nhớ rất rõ kiếp trước Huyền Vực xuất hiện qa một loại đan dược vĩnh trú thanh xuân, tẩy đung là đan dược Đế cấp, nó đã làm các nữ Vũ Đế đấu giá điên cuồng, sáng tạo ra con số làm người ta kinh ngạc.
Tuy loại đan dược này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Nhưng Diệp Huyền có thể tưởng tượng, nếu như mình có thể bán ra đan dược làm các nữ nhân có thể trú nhan trong vài chục năm, hoặc là đan dược cải biến da thịt của nữ nhân, mức độ nóng bỏng của nó có thể nghĩ.
Kể từ đó Diệp Huyền lập tức vùi đầu vào trong giai đoạn chuẩn bị khẩn trương.
Hắn chuẩn bị không phải là những loại đan dược khác, mà là đan dược trú nhan.
Trải qua chọn lựa, hắn tập trung vào hai loại đan dược sẽ bán vào trong thị trường.
Mà Diệp Huyền chuẩn bị, La gia cũng chuẩn bị tiến quân chiếm thị trường đan dược.
Lúc này đế đô hào phú Tần gia đang lâm vào bối rối.
Sau khi biết Tần Vũ con mình bị bắt vì có hiềm nghi giết người trong phường thị, sau khi Tần Vũ bị bắt vào Thiên Long vệ, Tần gia gia chủ Tần Phong lập tức xuất quan, hắn đi khơi thông quan hệ.
Tần gia lưng tựa Tam hoàng tử đế quốc, hơn nữa với tư cách đế đô hào phú, nhân mạch của bọn họ lớn không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù có áp lực của Luyện Khí Phường nhưng sau khi Tần gia khơi thông, có hơn nửa chứng cứ là vô hiệu, sau khi bị giam trong Thiên Long vệ một ngày, Tần Vũ lúc này cũng được phóng thích ra ngòi.
Vì thế Cố thống lĩnh còn tự mình tới La gia xin lỗi.
La Mẫn đạt được Diệp Huyền phân phó cho nên không nói gì thêm, ngược lại an ủi Cố thống lĩnh không cần suy nghĩ nhiều, Cố thống lĩnh cũng cảm động không thôi.
Mà Tần thị dược các bị phong cũng tiếp tục buôn bán vào hôm sau.
Ngay sau đó Thiên Long vệ trải qua điều tra cũng tập trung vào hung thủ ám sát Diệp Huyền, chính là huynh đệ Vi gia sát thủ nổi danh gần đế đô, cũng dán lệnh truy nã toàn thành.
Nhưng mà lệnh truy nã còn không có dán ra bao lâu, bên ngoài đế đô có tin tức truyền tới, Thiên Long vệ truy nã huynh đệ Vi gia vậy mà chết trong rừng cây bên ngoài thành.
Bộ dạng huynh đệ Vi gia chết vô cùng dọa người, căn cứ dấu vết cuộc chiến tại hiện trường, nghi là cường giả Vũ Vương thất giai ra tay.
Tin tức này vừa ra làm toàn thành xôn xao.
Cường giả Vũ Vương thất giai chính là cao thủ trong cao thủ trên Mộng Cảnh bình nguyên, nhân vật như thế tuyệt đối không phải người vô danh.
Vì vậy tất cả mọi người mang đầu mâu tập trung vào Tần gia, Tần gia với tư cách đế đô hào phú, gia chủ Tần Phong chính là Vũ Vương thất giai nhất trọng, rất nhiều người suy đoán vô cùng có khả năng là hắn ra tay.
Đối với chuyện này, Tần gia có cực khổ mà không nói được gì.
Cho dù Thiên Long vệ đến cuối cùng không tìm ra chứng cớ xác thực nhưng gần như cả đế đô, đều xem hành vi ám sát tại phường thị là Tần gia làm.
Tuy Tần gia không tổn thất cái gì nhưng thanh danh cũng giảm xuống không ít.
Tần gia phủ đệ.
Tần Phong lúc này triệu tập các trưởng lão trong gia tộc tiến hành thương nghị, thương nghị chuyện lần này.
Trong đại sảnh có một trung niên mặt trắng không râu, hắn có bộ dạng nho nhã và ngồi tại chủ vị của phòng hợp, ánh mắt hắn sắc bén, hắn ngồi tại đó giống như có thể trấn áp thiên hạ.
Người này chính là phụ thân Tần Vũ, đương kim gia chủ Tần gia, Tần Phong.
- Các vị, chuyện ám sát tại phường thị mọi người cũng đều hiểu rõ, căn nguyên chính là La gia, không biết mọi người có ý kiến gì với chuyện này hay không?
Tần Phong ngồi ở chủ vị, hắn nhàn nhạt nói ra, giọng nói của hắn không lớn nhưng mang theo uy áp không cho phép nghi vấn.
- Gia chủ đại nhân, La gia quả thực quá làm càn, chuyện này căn bản không phải Tần gia chúng ta làm, bọn chúng hết lần này tới lần khác chụp cái tội này lên đầu Tần gia chúng ta, hiện tại cả đế đô đều truyền tin tộc trưởng giết huynh đệ Vi gia, quả thực là to gan lớn mật.
Một gã trưởng lão áo bào đỏ căm phẫn nói một câu:
- Tam trưởng lão nói đúng, Tần gia chúng ta đường đường hào phú, khi nào bị người ta vu oan như thế, muốn ta nói, chúng ta phải đi tới trước mặt La gia nói chuyện rõ ràng.
Một trưởng lão khác dùng ánh mắt sắc bén nhìn sang, nói:
- La gia chẳng qua là một thế gia, cũng dám đối nghịch với Tần gia chúng ta, ta nghe nói La gia năm lần bảy lượt gây phiền toái cho Tần Vũ thiếu gia, cho nên mới dẫn phá xung đột như vừa qua, chúng ta không giáo huấn thế gia này, chẳng phải Tần gia chúng ta biến thành trò cười trong đế đô hay sao?
Không ít trưởng lão cũng lên tiếng, tuy nội dung không khác gì nhau lắm, La gia nho nhỏ cũng dám buồn nôn Tần gia bọn họ, tội đáng chết vạn lần.
Tần gia với tư cách đế đô hào phú, không ít trưởng lão có thói quen co cao tại thượng, nếu như bọn họ làm khá tốt, hiện tại hết lần này tới lần khác không phải bọn họ làm, đây là vu hãm nên bọn họ không cách nào tiếp nhận, nội tâm đầy căm phẫn, còn kém bảo Tần Phong ra lệnh đánh thẳng vào La gia.
Đương nhiên cũng có trưởng lão tỉnh táo, nói:
- La gia chỉ là một thế gia, tự nhiên không coi vào đâu, hiện tại La gia đáp quan hệ lên Luyện Khí Phường, cho nên lúc này Thiên Long vệ mới động can qua như thế, bắt Tần Vũ thiếu gia đi.
- Hừ, Lục trưởng lão, ngươi đang sợ La gia sao? Cho dù bọn chúng có quan hệ với Luyện Khí Phường thì thế nào? Chẳng lẽ Luyện Khí Phường có thể quản lên đầu Tần gia chúng ta? Huống chi trước kia chưa từng nghe nói La gia có quan hệ gì với Luyện Khí Phường, nếu không Mộ Dung gia làm sao buông tha La gia, hiện tại đột nhiên xuất hiện chuyện như thế, ai biết trong đó có chuyện ẩn gì bên trong hay không.
Lúc này Tam trưởng lão áo bào đỏ lộ ra vẻ mặt khinh thường.&
Chương702: Nguồn cung cấp tài liệu (1)
Lục trưởng lão híp mắt lại, hắn cười lạnh và nói:
- Tam trưởng lão, ta chỉ cầu thị mà thôi, nếu La gia không biết điều như thế, tại sao ta không gặp Tam trưởng lão đi giằng co với La gia sau khi xảy ra chuyện này, hình như ta nhớ rõ, loại chuyện này Tam trưởng lão ngươi cảm thấy hứng thú nhất a?
- Hừ, ta không phải vì gia chủ đại nhân sao, lúc trước gia chủ đại nhân đang bế quan, ta làm sao có thể làm xằng làm bậy, hiện tại gia chủ đại nhân xuất quan, một trưởng lão như ta tự nhiên không tiện vượt qua.
Tam trưởng lão không quan tâm.
- Ta lại cảm thấy Tam trưởng lão nói không sai, một tiểu tiểu La gia, có thể có quan hệ gì vớ Luyện Khí Phường chứ.
Lúc này Ngũ trưởng lão quan hệ không tồi với Tam trưởng lão cũng lên tiếng.
Lục trưởng lão cười cười lạnh lùng, nói:
- Thật không, tại sao ta nghe nói thiếu niên La gia kia bị thương, Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư tự mình đến nhà xem xét qua, chuyện này rất nhiều người cũng biết, Ngũ trưởng lão ngươi không nên nói không biết.
Ngũ trưởng lão tức giận nói:
- Lục trưởng lão, ngươi luôn mồm Luyện Khí Phường, Luyện Khí Phường, rốt cuộc ngươi là trưởng lão Tần gia hay là chó của Luyện Khí Phường? Tần gia chúng ta làm việc cần phải xem sắc mặt của Luyện Khí Phường hay sao?
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi là có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão cũng bộc phát tức giận.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão luôn là đối đầu của nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này có giọng nói tức giận vang lên, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt thất vọng nhìn sang mọi người, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đã tới thời điểm này mà đám trưởng lão còn nội đấu với nhau.
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão nghe lời này cũng tức giận không nhỏ.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão lại không cùng trận doanh với nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này ở chủ vị có tiếng gầm lên giận dữ, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt lạnh nhạt thất vọng nhìn mọi người ở đây, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đều thời điểm này rồi mà những trưởng lão này vẫn nội đấu không ngừng.
Quả thực làm cho hắn quá thất vọng.
Tần Phong cũng biết nếu chuyện này để các trưởng lão nghị luận, cả buổi cũng không thảo luận ra cái gì, nói không chừng còn đánh nhau tàn nhẫn trong phòng hội nghị.
Trên mặt Tần Phong mang theo thần sắc không vui, phất phất tay nói:
- Ý của Tam hoàng tử bảo chúng ta không nên quá giới hạn, tuy La gia dám chụp mũ lên Tần gia của chúng ta nhưng nếu như Tần gia không làm ra một ít phản ứng, như vậy Tần gia chúng ta sẽ biến thành trò cười tại đế đô, về sau nhắc tới Tần gia chúng ta thì ai còn sợ hãi nữa chứ?
- Đương nhiên, chúng ta phản kích cũng không thể ra tay từ phương diện vũ lực, nếu không sẽ làm cho gia tộc gặp phiền toái không cần thiết.
- Kính xin gia chủ đại nhân chỉ điểm.
Một đoàn trưởng lão cũng nói ra.
Tần Phong nhàn nhạt nói ra:
- Ta nghe nói La gia làm sinh ý đan dược, Tần gia chúng ta chính là đan dược cự đầu, muốn diệt một tiểu tiểu La gia, lo gì không có phương pháp?
Tần Phong nói chuyện này làm người trong đại sảnh hưng phấn.
Đúng vậy ah, vũ lực Tần gia vô cùng cường đại nhưng nơi này là đế đô, vũ lực mạnh hơn nữa cũng không khác gì hỗ nhốt trong lồng, không phát ra huy ra ngoài.
Trừ chuyện đó ra, Tần gia cường đại không chỉ là vũ lực, còn có đan đạo.
Hết lần này tới lần khác La gia kia cũng là gia tộc đan đạo, dám chọc giận Tần gia bọn họ như vậy, đây không phải nói rõ muốn chết sao.
Lúc Tần Phong nói ra những lời này, trong đầu rất nhiều trưởng lão đã nghĩ ra biện pháp diệt trừ La gia.
- Tam trưởng lão, chuyện này giao cho ngươi làm, ta hi vọng lần sau ta xuất quan, La gia không thể dừng chân tại đế đô.
Nói xong lời này, Tần Phong trực tiếp rời tiệc tan họp.
Lúc này Tần gia trưởng lão vô cùng hưng phấn, đặc biệt là đôi mắt Tam trưởng lão híp lại thành một tuyến, trong nội tâm đắc ý không nhỏ.
- La gia, hắc hắc, ngươi dám đắc tội với Tần gia chúng ta, ngươi đợi chết đi thôi.
Trong phủ đệ của Tần gia, Diệp Huyền vẫn đang nói chuyện với La gia.
Một ngày nay, đột nhiên La Mẫn tới chơi.
- La gia chủ, có phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không?
Không đợi La Mẫn mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt u sầu của hắn, Diệp Huyền đã biết rõ La gia đã gặp chuyện gì đó.
- Diệp thiếu, thời điểm này tới quấy rầy ngươi thật sự là không có ý tứ, tuy ngươi bảo La gia chuẩn bị rất nhiều tài liệu, chúng ta tìm khắp cả đế đô nhưng không tìm được nguồn cung cấp.
La Mẫn y náy nói ra.
- Không tìm được nguồn cung cấp?
Diệp Huyền sững sờ một lúc, nói:
- Là vài loại tài liệu nào không tìm được nguồn cung cấp?
Sau khi đã quyết định tiến quân vào thị trường đan dược, hắn lập tức liệt ra nhiều loại tài liệu bảo La Mẫn trắng trợn thu mua.
Hắn đã chuẩn bị thật tốt, một khi có tài liệu tới sẽ bắt đầu tổ chức luyện dược sư La gia tiến hành luyện chế toàn diện.
Ban đầu Diệp Huyền là chuẩn bị bảo La gia liên hệ ba đại gia tộc Mạc gia tại thành Hắc Thạch.
Vô Không Lĩnh có rất nhiều tài liệu, mà Mạc gia hiện tại đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, tuyệt đối có thể vận chuyển đại lượng linh dược tới cho La gia, hai nhà liên hợp tuyệt đối sẽ tăng lên về chất.
Nhưng mà Vô Không Lĩnh cách nơi này xa xôi, đến một lần cũng cần thời gian hai ba tháng, sau khi tài liệu tới thì hoa cúc cũng vàng.
Bởi vậy những chuyện này chỉ có thể để sau mới làm, tài liệu giai đoạn trước, Diệp Huyền cũng bảo La Mẫn thu mua trong đế đô.
Diệp Huyền xem ra, dùng nhân mạch kinh doanh của La gia tại đế đô nhiều năm, muốn thu mua một ít linh dược cũng không khó khăn gì.
Hắn không nghĩ tới, hiện tại La Mẫn tới lại nói không tìm được nguồn cung cấp.
Hắn hồi tưởng một lúc, trong danh sách mình đưa ra có lẽ không có linh dược nào là loại thưa thớt.
Lại nghe La Mẫn xấu hổ nói:
- Diệp thiếu, không phải vài loại, mà là tất cả tài liệu đều không tìm được nguồn cung cấp.
- Tại sao có thể như vậy, La gia các ngươi kinh doanh tại đế đô lâu như vậy, cho dù không có dược viên cũng có nhà cung cấp ah.
Chương703: Nguồn cung cấp tài liệu (2)
Sắc mặt La Mẫn biến thành tức giận, hắn nói:
- La gia chúng ta vốn có mầy gia tộc chuyên cung cấp linh dược, thời điểm này ta đi qua mua tài liệu của bọn họ, đối phương nói không có tài liệu chúng ta cần, hơn nữa không chỉ có một nhà, liên tiếp đổi mấy nhà đều không có, kể cả các gia tộc cung ứng linh dược khác cũng như thế...
Không chờ La Mẫn nói xong, Diệp Huyền đã lập tức hiểu ra, đây nhất định là Tần gia làm ra.
Loại tình huống này Diệp Huyền cũng không phải không có nghĩ tới.
Hắn chỉ nghĩ, dù sao Tần gia cũng là một trong các đan dược cự đầu của đế đô, cho dù có sức ảnh hưởng nhưng không tới mức ảnh hưởng tới tất cả gia tộc cung ứng linh dược, hiện tại xem ra hắn đánh giá thấp năng lực của Tần gia.
Nếu như ngay cả tài liệu linh dược không mua được, như vậy hắn nói muốn vào tiến quân vào thị trường đan dược không thể nghi ngờ là chê cười.
- Trừ các nhà cung cấp đế đô ra, chẳng lẽ các nhà cung cấp bên ngoài đế đô cũng không được?
Diệp Huyền cau mày nói một câu.
Gần đế đô có một ít thành trì, khoảng cách đế đô chỉ có hai ba ngày mà thôi, mặc dù hao phí chút thời gian nhưng cũng không quá mức ảnh hưởng đến kế hoạch của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu ngươi không biết, Tần gia là đan đạo cự đầu nên lực ảnh hưởng không chỉ tại đế đô, hơn nữa lan ra cả đế quốc, ta thăm dò được tin tức, là Tần gia yêu cầu tất cả các nhà cung ứng chèn ép La gia chúng ta, nếu không sẽ bị Tần gia bọn họ tính sổ.
La Mẫn thở dài nói:
- Nếu như Tần gia chỉ là đan đạo cự đầu thì người bán mặt mũi cho bọn họ không nhiều, thế nhưng mà thủ tịch luyện dược sư của Tần gia đảm nhiệm chức trưởng lão của Luyện Dược Sư hiệp hội đế đô, có tầng quan hệ này, sẽ rất ít có thế lực không cho Tần gia mặt mũi.
Diệp Huyền trầm tư một lát hỏi:
- Ngay cả những nhà cung cấp tài liệu cho La gia các ngươi lúc đầu thực không bán một loại tài liệu nào sao?
La Mẫn cười khổ nói:
- Cửa hàng cung ứng linh dược lớn nhất cho La gia thật ra là do Mộ Dung gia liên hệ, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, đó là thiên nhai thương hội, nhưng hiện tại tại hạ không thể tiến vào cửa lớn của mấy thương hội này.
Nói đến đây trên mặt La Mẫn mang theo thần sắc phiền muộn, hắn đường đường là gia chủ thế gia, đã khi nào bị khi dễ như thế.
Tuy thiên nhai thương hội là đại thương hội nhưng chỉ có phòng làm việc ở đế đô, trước kia đều là trưởng lão gia tộc liên hệ với thiên nhai thương hội, lúc này gia chủ như hắn tự đi tới vậy mà bị sập cửa vào mặt, La Mẫn tức giận muốn nện cửa hàng của đối phương
La Mẫn vừa nói đến thiên nhai thương hội, Diệp Huyền lúc này nhớ tới cái gì đó, ánh mắt sáng lên:
- Ta nhớ thần hành thương hội cũng là một trong mấy đại thương hội a? Không biết thần hành thương hội có phòng làm việc tại đế đô không?
La Mẫn không biết tại sao Diệp Huyền lại hỏi như vậy, hắn gật đầu và nói:
- Thần hành thương hội cũng là đại thương hội, cũng có phòng làm việc tại đế đô.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Huyền lúc này tươi cười nói:
- Diệp thiếu định hợp tác với thần hành thương hội hay sao?
La Mẫn vội vàng nói:
- Chỉ sợ không được.
- Là vì cái gì?
- Diệp thiếu ngươi khó hiểu tình huống.
La Mẫn giải thích nói:
- Thần hành thương hội và thiên nhai thương hội đều là đại thương hội trong Mộng Cản bình nguyên, cả hai cạnh tranh với nhua rất kịch liệt, trong Hạo Thiên đế quốc chúng ta, thực lực thiên nhai thương hội còn mạnh hơn thần hành thương hội không ít, cho nên trước kia La gia chúng ta vẫn hợp tác với thiên nhai thương hội, chưa từng hợp tác qua với thần hành thương hội cho nên đối phương sẽ không đồng ý.
- Đây chỉ là thứ nhất, thứ hai, thần hành thương hội vốn yếu thế trong đế đô, mà bọn họ làm hết lần này tới lần khác đều làm sinh ý linh dược và đan dược, đối với đan đạo cự đầu Tần gia nói chuyện càng phải cẩn thận và chú ý, cho nên cả hai kết hợp, chỉ sợ thần hành thương hội sẽ không hợp tác với La gia chúng ta.
- Hiện tại biện pháp duy nhất là các thành trì ngoài đế đô, hoặc là hợp tác với thế lực bên ngoài đế đô.
Diệp Huyền lắc đầu, bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Còn phải chờ tới khi nào, ngươi không đi thử một lần thì ngươi làm sao biết thần hành thương có đồng ý hợp tác với chúng ta hay không.
Trong nội tâm Diệp Huyền cũng không phải rất có ngọn nguồn, hắn ban đầu có một tầng sâu xa với thần hành thương hội tại thành Hắc Thạch, có lẽ chuyện này có thể chuyển cơ.
La Mẫn thấy Diệp Huyền nói như vậy cũng không nói cái gì nữa, lúc này hắn mang theo Diệp Huyền đi về phía thần hành thương hội.
Không bao lâu hai người đi tới cửa ra vào thần hành thương hội.
Địa chỉ thần hành thương hội nằm ở khu vực náo nhiệt của đế đô, là tòa lầu cao năm tầng vô cùng đại khí.
- Hai vị, xin hỏi tới nơi này có chuyện gì không, nếu như muốn mua sắm linh dược và đan dược thì mời đi cửa chính, chỗ đó có nhân viên tiếp đãi.
La Mẫn và Diệp Huyền đi vào cửa ra vào thần hành thương hội, còn chưa nói gì đã có hai hộ vệ thần hành thương hội đi tới hỏi thăm.
La Mẫn mang Diệp Huyền đến cửa hông lầu các thần hành thương hội mà không phải cửa chính.
Cửa chính là nơi thần hành thương hội mua bán linh dược và đan dược, cửa hông là nơi nhân viên công tác thần hành thương hội hoặc là người có việc cần trao đổi với thần hành thương hội đi vào, mới có thể tìm được người phụ trách thần hành thương hội.
La Mẫn với tư cách là gia chủ La gia, hắn vẫn hiểu rõ những việc này.
- Là như thế này, chúng ta muốn tìm một quản sự của quý thương hội thương thảo một ít sinh ý.
La Mẫn cẩn thận lên tiếng, lời nói không có lực lượng gì, hồn nhiên không có uy thế của gia chủ một nhà.
Thật sự là do hắn bị mấy thế lực lớn cự tuyệt sợ rồi.
- Không biết các hạ muốn tìm vị quản sự nào.
Hai gã hộ vệ nhìn nhau sau đó dò hỏi.
Cho dù cách ăn mặc của La Mẫn hay khí tức đều không giống như là người bình thường, cho nên dù La Mẫn nói cẩn thận nhưng thái độ của hộ vệ vẫn biến hóa.
Hai người nói như thế làm La Mẫn cảm thấy khó khăn.
Nói thật, hắn không biết quản sự nào trong thần hành thương hội cả.
Trong khi La Mẫn chuẩn bị mở miệng nói chuyện...
Lúc này phía đối diện có tiếng nói cực kỳ khó nghe vang lên.
- Hắc, đây không phải gia chủ La gia La Mẫn sao? Trước kia tới thiên nhai thương hội chúng ta cầu kiến không thành, tại sao lại chạy thần hành thương hội đối diện rồi?
Chương704: Tự mình chuốc lấy cực khổ (1)
- Ha ha, xem ra La gia chủ biết trèo cao nên không coi trọng thiên nhai thương hội chúng ta nên đi tìm thần hành thương hội cầu cứu đi.
- Chậc chậc, thần hành thương hội những năm qua cũng bắt đầu xuống dốc, lại đi cùng với La gia quả nhiên là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, cũng không biết thần hành thương hội có thể tiếp đãi La gia chủ hay không?
- Hừ, hắn dám tiếp đãi sao? Tần gia đã bắn tiếng, trong đế đô có bất cứ thế lực linh dược nào dám tiếp đãi La gia chính là đối địch với Tần gia, hắc hắc, đối địch với Tần gia không phải tự tìm khó khăn cho mình hay sao.
Tòa lầu các bảy tầng phía đối diện đường cái có khí thế bàng bạc, hai hộ vệ của thần hành thương hội đứng xa xa nhìn sang nơi này sau đó lên tiếng trào phúng.
Diệp Huyền nhìn chiêu bài, đó là thiên nhai thương hội lầu các.
Thiên nhai thương hội và thần hành thương hội có địch ý sâu đậm với nhau, tại thành Hắc Thạch, cửa hàng hai nhà mở đối diện nhau, không nghĩ tới tại đế đô Hạo Thiên đế quốc lại mở đối diện nhau như vậy, gần như đã là tử địch.
Tuy nơi này không phải cửa chính của thương hội nhưng có không ít người lui tới, hai gã hộ vệ nói như thế hấp dẫn không ít người vây xem.
Những ngày này La gia và Tần gia xung đột ai ai cũng biết, không ít người nhìn thấy La Mẫn và Diệp Huyền đều nghị luận với nhau.
Biết rõ thân phận của La Mẫn, hai tên hộ vệ thần hành thương hội lúc này hoảng hốt, khiếp sợ nhìn La Mẫn.
Tần gia ban bố mệnh lệnh, hai người bọn họ cũng có nghe thấy, hiện tại nghĩ tới mà sợ, âm thầm may mắn khá tốt lúc trước không có cho La Mẫn và Diệp Huyền đi vào, nếu không hai người bọn họ xong đời.
Sắc mặt La Mẫn cũng tái nhợt đáng sợ, trước mắt bao người, thân thể hắn đang lạnh run, hắn là một gia chủ có khi nào bị hai tên hộ vệ trào phúng như thế, hết lần này tới lần khác hắn không thể giáo huấn đối phương.
- Rác rưởi ở nơi nào, dám hô to gọi nhỏ làm bẩn tai ta.
Diệp Huyền không có tính tình tốt như vậy, hắn cười lạnh nói một câu.
- Tiểu tử, ngươi nói cái gì? Còn dám nói một câu, có tin ta đánh ngươi ăn phân không?
- Gia hỏa này đứng bên cạnh La Mẫn gia chủ, không phải đệ tử La gia hay sao, khốn kiếp, La gia sắp xong đời mà đệ tử cũng kiêu ngạo như thế, quả thực là đầu óc heo mà.
Hai gã hộ vệ nghe xong giận tím mặt, hung hăng càn quấy mắng chửi một câu.
- Muốn chết.
Ánh mắt Diệp Huyền phát lạnh, hai mắt hắn nhìn vào hai tên hộ vệ, đồng tử màu đen của hắn biến thành màu xanh yêu dị, lúc này hồn lực chấn động vô hình lan ra ngoài.
Đồng tử Diệp Huyền biến hóa chỉ trong nháy mắt sau đó khôi phục nguyên trạng, mọi người nơi đây không có phát giác.
Chỉ có hai tên hộ vệ có phản ứng, hai người cảm giác đồng tử màu xanh chui vào trong đầu của bọn họ, lực lượng khủng khiếp tiến vào trong thức hải, hai người hoàn toàn không có bất kỳ lực lượng chống cự nào, trong chốc lát liền mất đi tri giác.
Trước mắt bao người, hai gã hộ vệ lập tức lộ ra nụ cười si ngốc, ngay sau đó hai người này nhảy sang một bên và bắt đầu cởi áo giáp trên người ra.
Hai gã hộ vệ đang làm cái gì thế? Vì sao bọn chúng cởi áo giáp ra?
- Chẳng lẽ ngại thời tiêt quá nóng muốn mát mẻ một chút ah?
- Có thể nhục nhã vừa rồi chính là gia chủ La gia cho nên hưng phấn không kiềm nén được, nghĩ lại cũng phải, một gã tiểu hộ vệ nói gia chủ thế gia không phản bác được, sao có thể không hành phấn.
- Không ngờ còn khiêu vũ, điển hình tiểu nhân đắc chí ah.
Đám người trên đường cái nhìn thấy hai tên hộ vệ cởi áo giáp và nhảy múa cả đám trợn mắt há hốc mồm, tấc tắc kêu kỳ lạ.
Nhưng mà dần dần tất cả mọi người cảm giác không đúng, ngay sau đó ăn cả kinh.
- Không đúng, vì sao hai tên này cởi cả khố của mình ra?
- Hai người này muốn làm cái gì trước mặt mọi người sao?
- Từ khi nào đế đô chúng ta thịnh hành những chuyện như thế này chứ?
Người đi trên đường cái lúc này trố mắt ra ngoài, vẻ mặt khó có thể tin, chỉ thấy hai người hưng phấn cởi quần áo, không ngừng cởi sách những quần áo khác trên người, lộ ra lông ngực màu đen.
- Trời ơi, vì sao trên người của bọn chúng nhiều dấu vết roi da như vậy?
- Trên thân của bọn chúng còn tràn ngập chữ, ta nhìn xem, ghi là cái gì? ‘ lão tử là chó đực, dùng sức ăn phân? ’.
- Ọe!
Hai người hành động càng ngày càng quá phận, chừng mực cũng càng lúc càng lớn, đến cuối cùng hai người không biết tìm đâu ra một đống phân và điên cuồng ăn, lúc này miệng bọn chúng đầy phân người.
Hơn nữa trên người đầy dấu vết roi da và chữ viết tục tĩu, lúc này đám người chung quanh lập tức buồn nôn và khó tin.
Buồn nôn, quả thực quá buồn nôn.
Dạ dày của mọi người không ngừng sôi trào, tiếng oa oa nôn mử vang lên, ngay cả cơm sáng cũng nôn sạch không còn, đến cuối cùng dạ dày cũng chỉ còn lại nước chua cũng nôn ra. Chuyện làm nhục phong nhã như thế diễn ra trước mặt, La Mẫn không dám nhìn, hắn xoay đầu sang chỗ khác.
Cho dù ngu ngốc thì hắn cũng hiểu hai gã hộ vệ tuyệt đối đã bị người ta ám toán.
- Ha ha!
Thời điểm mọi người không ngừng nôn mửa, Diệp Huyền lúc này cười nói:
- Khó trách hai tên này luôn miệng nói người ta đi ăn phân, thì ra bọn chúng yêu thích như thế, nói ra cho người ta biết cũng được, dù sao cũng là yêu thích tư nhân nhưng không nên biểu diễn cho người ta thấy, nhìn mà buồn nôn.
- Ọe!
Đám người đi đường không ngừng nôn mửa, tiếp tục nôn mửa, ngay cả Diệp Huyền cũng buồn nôn không thôi.
- Bên ngoài cãi lộn cái gì đó?
Đúng lúc này trong lầu các thiên nhai thương hội có tiếng gầm giận dữ vang lên, một tên bộ dạng quản sự đi tới, nhìn thấy này khuôn mặt tức giận tái nhợt, dạ dày của hắn cuồn cuộn, thiếu chút nữa hắn cũng nôn ra ngoài.
Hắn gầm lên giận dữ:
- Hai người các ngươi đang làm gì đó?
Hai tên hộ vệ hồn nhiên không phát hiện ra, bọn họ văn ăn rất vui vẻ.
Sắc mặt tên quản sự biến đổi, biết rõ không đúng, cũng bất chấp buồn nôn, hắn lập tức vỗ một chưởng lên thân hai người.
Bang bang hai tiếng, hai tên hộ vệ chật vật bay ra ngoài, máu tươi hòa với phân bắn tung tóe, ánh mắt si ngốc cũng thanh tỉnh, phát hiện tình huống của mình liền nôn mửa kịch liệt, lúc này không ngừng nôn cả nước chua.
Sau khi không còn cả nước chua hai người mới vội vàng mặc quần áo lên người, thân thể không ngừng run rẩy kịch liệt, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi và buồn nôn.
Chương705: Tự mình chuốc lấy cực khổ (2)
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi tên quản sự gầm lên, lúc này hai người khôi phục trí nhớ, lập tức phun phân trong miệng ra và gào khóc.
- Trần quản sự, tiểu tử này, là tiểu tử này làm trò quỷ.
Tên quản sự không ngừng bóp mũi tránh xa ra.
Hai người run rẩy chỉ vào Diệp Huyền, đôi mắt như phun ra lửa.
Nghĩ đến việc mình làm lúc trước, hai người lập tức nôn mửa liên tục.
Hắn?
Ánh mắt Trần quản sự nhìn chằm chăm lên người Diệp Huyền và La Mẫn trên, đồng tử của hắn co rút và lạnh lùng nói:
- Ta tưởng là ai, thì ra là La gia chủ, các hạ dám ở trên đường cái hạ độc thủ với hộ vệ thiên nhai thương hội, chẳng lẽ không có vương pháp sao, người đâu, đi gọi Thiên Long vệ!
Lập tức liền có người thiên nhai thương hội chạy đi gọi Thiên Long vệ.
Lúc này một đội Thiên Long vệ tuần tra đi tới.
- Xảy ra chuyện gì?
Đầu lĩnh Thiên Long vệ nhì đống bừa bộn trên mặt đất, không khỏi cau mày sau đó lạnh lùng nói ra.
- Mấy vị đại nhân, người này đột nhiên hạ độc thủ với hộ vệ thiên nhai thương hội chúng ta, kính xin mấy vị đại nhân Thiên Long vệ làm chủ cho thiên nhai thương hội chúng ta.
Trần quản sự lập tức chắp tay nói với đám người Thiên Long vệ.
- Ah? Có chuyện này?
Đội trưởng Thiên Long vệ phát lạnh, lúc án mắt nhìn thấy Diệp Huyền và La Mẫn liền giật mình.
- Ngươi là... La gia La Mẫn gia chủ? Vị bên này là...
Hộ vệ Thiên Long vệ không xác định nên hỏi một câu.
- Vị đại nhân này, tại hạ đúng là La Mẫn, vị này chính là Diệp thiếu.
La Mẫn vội vàng ôm quyền nói.
Tên đội trưởng Thiên Long vệ tươi cười, nói:
- Thì ra là LA gia chủ cùng Diệp thiếu, ha ha, nghe danh đã lâu, ta nghe Thiệu đội trưởng đã từng nói qua các ngươi nhiều lần, hôm nay mới gặp mặt, quả nhiên không tầm thường.
- Đâu có đâu có!
La Mẫn vội vàng khiêm tốn nói.
Thiên nhai thương hội Trần quản sự nhìn thấy cảnh này sắc mặt biến đổi, lập tức mở miệng nói:
- Vị đại nhân này, hai người này hành hung tại cửa ra vào thiên nhai thương hội chúng ta, hiện tại không phải thời điểm ôn chuyện ah?
Đôi trưởng Thiên Long vệ lườm Trần quản sự:
- Thiên Long vệ ta làm việc còn cần ngươi tới quản sao?
Trần quản sự hít sâu một hơi, mở miệng nói:
- Tự nhiên không phải, nhưng mà...
- Được rồi, ngươi không cần nhiều lời, chuyện này chúng ta định đoạt, ngươi xem là được.
Hắn lạnh lùng nói xong lời này, đội trưởng Thiên Long vệ mỉm cười nhìn Diệp Huyền và La Mẫn, chắp tay nói:
- Hai vị, hiện tại thiên nhai thương hội tố cao ngươi hành hung, không biết hai vị có cần cãi lại không?
Diệp Huyền lập tức tựu nói ra:
- Đương nhiên cần, hai chúng ta vừa rồi không có nhúc nhích cái gì, mọi người nơi này đều tận mắt nhìn thấy, không biết tại sao Trần quản sự lại nói chúng ta hành hung công khai, chúng ta cũng rất nghi hoặc.
- Trần quản sự, chính là hắn hành hung, vừa rồi chúng ta nhìn thấy đồng tử của hắn cải biến, sau đó hoàn toàn không có cảm giác.
Hai gã hộ vệ phẫn nộ nói ra.
Tên Trần quản sự lập tức chắp tay nói với Thiên Long vệ:
- Mấy vị đại nhân, các ngươi cũng nghe được, hiện tại ta hoài nghi La gia chủ cùng tiểu tử này thi triển tinh thần công kích hộ vệ thiên nhai thương hội chúng ta, kính xin mấy vị đại nhân chủ trì công đạo.
- Ha ha, tròng mắt biến hóa, trò cười, ta còn nói ngươi phun cái miệng thối làm trái tim ta tan vỡ đó.
Diệp Huyền khinh thường nói ra.
- Ngươi...
Trần quản sự tức giận đỏ mặt.
- Ta cái gì ta, nói nhảm đừng nhiều lời, tố cáo chúng ta hành hung, thiên nhai thương hội các ngươi chứng cớ sao? Đừng nói cái gì tròng mắt biến hóa, tròng mắt của lão tử đau nên nháy mắt, con mẹ nó ngươi là cá vàng sao, có thể không cần nháy mắt cả ngày hay sao?
Diệp Huyền giễu cợt nói một câu.
Trần quản sự tức giận khí huyết toàn thân sôi trào.
Đội trưởng Thiên Long vệ nhìn sang Trần quản sự, thản nhiên nói:
- Vị tiểu huynh đệ này nói đúng, thiên nhai thương hội các ngươi có chứng cớ không?
- Việc này...
Biểu lộ của Trần quản sự lúc này cứng lại, còn cần chứng cớ sao? Ngu ngốc cũng biết hộ vệ làm ra cử động như thế là do Diệp Huyền làm trò quỷ.
Hắn tức giận nói:
- Còn cần chứng cớ sao? Chẳng lẽ hộ vệ chúng ta có thể tự mình làm trò như thế?
Diệp Huyền tươi cười thâm ý, hắn nói:
- Vậy thì không nhất định, nghe nói người thiên nhai thương hội các ngươi không có yêu thích gì lớn nhưng miệng vừa thối, có sở thích ăn phân là bình thường.
- Ngươi...
Trần quản sự tức giận sắp bạo phát, tròng mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, cũng sớm có tâm tư ăn tươi nuốt sống hắn.
- Mấy vị đại nhân, hai người bọn họ tuyệt đối có quỷ.
Trần quản sự vội vàng nói với mấy Thiên Long vệ.
Đội trưởng kia trực tiếp khoát tay ngăn lại, hắn nói:
- Có quỷ hay không ta không biết, ta chỉ biết bằng chừng, có thì mang ra, chỉ cần ngươi có thể xuất ra chứng cớ, ta lập tức bắt bọn họ trở về, không có chứng cớ thì không cần làm phiền Thiên Long vệ chúng ta, Thiên Long vệ chúng ta bận rộn nhiều việc.
Nói xong lời này đội trưởng Thiên Long vệ xuất ra trang giấy và viết lên mấy hàng chữ, sau đó lại đưa cho Trần quản sự,
- Nhớ có rãnh di Thiên Long vệ giao nộp tiền phạt.
- Đây là cái gì? Phạt tiền?
Trần quản sự nhìn trang giấy trong tay, hắn suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi, trợn mắt nói:
- Một ngàn vạn huyền tệ? Ngươi đang cướp bóc sao?
- Ân?
Đội trưởng Thiên Long vệ nhìn sang, ánh mắt híp lại thành một đường.
- Các hạ, cơm có thể ăn bậy, nói cũng không thể nói lung tung, ngươi xem hộ vệ của các ngươi biến đường cái đế đô thành như thế, có yêu thích đặc biệt thì chúng ta không xen vào nhưng phải chú ý nơi nào, ảnh hưởng tới bộ mặt của đế đô như vậy thì ai phụ trách?
- Còn nữa, ta khuyên thiên nhai thương hội các ngươi nên sửa lại những thói quen bất lương đi, nơi này là Hạo Thiên đế quốc, là thành trì văn minh, đừng xem những thói quen lôi thôi của nông thôn tới.
Đội trưởng Thiên Long đội vệ nói:
- Kỳ hạn giao nộp tiền phạt là một ngày, quá hạn mỗi ngày thêm vào 3% tổng giá trị tiền phạt, đừng trách ta không có nhắc nhở qua ngươi.
- Được rồi, không có chuyện gì, tất cả mọi người giải tán đi.
Sau khi Thiên Long vệ xua tán, đám người chung quanh giải tán.
- Diệp thiếu, La gia chủ, chúng ta còn phải đi tuần, cáo từ.
Đội trưởng Thiên Long vệ chắp tay với Diệp Huyền và La Mẫn, xoay người rời đi.
- Một đám cường đạo.
Nhìn bóng lưng Thiên Long vệ rời đi, Trần quản sự tức giận trái tim sắp nổ tung, đau không chịu được.
Bình luận facebook