-
Chương 686-690
Chương686: Đế đô chấn động (1)
- Nói như vậy thực lực tiểu tử kia không mạnh? So với Vũ Tôn lục giai nhị trọng thì như thế nào?
Nghe xong huynh đệ Vi gia giảng thuật, Cuồng Chiến cau mày thật sâu.
- Nói ra cũng không phải, ít nhất kẻ này là thiên tài mạnh nhất mà lão phu gặp được, tuyệt đối không kém gì Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong, thậm chí tiếp tiêp cận Vũ Tôn lục giai nhất trọng nhưng so với Vũ Tôn lục giai nhị trọng thì còn kém không ít.
Đại hán khôi ngô cẩn thận suy nghĩ sau đó trả lời nghiêm túc.
- Các ngươi xác định tiểu tử kia không có giữ lại thực lực?
Cuồng Chiến lại hỏi.
- Các hạ nói giỡn, Vi Đại ta cũng không phải ngày đầu tiên lăn lộn giang hồ, chỉ là một thiếu niên, có bảo tồn thực lực hay không lão phu vẫn nhìn ra, nói thật, nếu lúc ấy không có La Mẫn ra tay, tiểu tử kia có mười cái mạng cũng chết.
Vi Đại hừ lạnh nói.
- Cho dù có La Mẫn, tiểu tử kia cũng ném nửa cái mạng, một cước của ta đủ chấn vỡ ngũ tạng lục phủ của hắn, luyện dược sư bình thường khó cứu hắn.
Võ giả gầy yếu nói chuyện tự tin.
Cuồng Chiến suy nghĩ một lát, hắn lại hỏi:
- Lúc ấy bên cạnh tiểu tử kia có cao thủ âm thầm bảo hộ hay không?
- Cao thủ khác?
Đại hán khôi ngô và võ giả gầy yếu lắc đầu.
- Có lẽ không có, nếu có thì cao thủ kia chẳng những phản ứng chậm, hơn nữa còn quá ngu ngốc, dù sao nếu không phải Thiên Long vệ kịp thời đuổi tới, chúng ta sợ hãi bạo lộ thân phận thì tiểu tử kia đã chết cả trăm lần.
Kế tiếp Cuồng Chiến lại hỏi mấy vấn đề, huynh đệ Vi gia cũng giải đáp tứng cái.
Đồng thời trong lòng hai người cũng rất là hiếu kỳ, người Khúc gia rõ ràng thuê mình đánh chết thiếu niên nhưng chú ý vấn đề căn bản không phải an nguy tính mạng của người ta, mà là thực lực và cao thủ ấn nấp bên cạnh của thiếu niên kia.
Hai người làm sát thủ lâu như thế nhưng chưa gặp qua cố chủ như vậy.
Sau một lát đã hỏi xong mấy vấn đề còn lại.
- Hai vị, hiện tại vấn đề hỏi cũng không sai biệt lắm, thù lao các ngươi hứa hẹn lúc trước cũng nên thực hiện ah?
Lúc trước Khúc gia chỉ đưa cho bọn họ một phần thù lao, đại bộ phận thù lao còn chưa có thu đấy.
- Yên tâm đi, thù lao đáp ứng các ngươi sẽ cho các ngươi, các ngươi đi tới địa ngục lãnh đi.
Khúc Ngạo Vân nhìn sang Cuồng Chiến, trên mặt hắn tươi cười quỷ dị.
Hô!
Bàn tay của hắn hóa thành trảo đánh tới, huyền lực lăng lệ ác liệt hóa thành vòi rồng bao phủ Vi Đại.
- Khúc gia chủ, chẳng lẽ ngươi định xé bỏ hiệp nghị sao, có tin chúng ta quay về đế đô nói chuyện của các ngươi, Khúc gia các ngươi sẽ tan thành mây khói hay không?
Vi Đại quanh năm sống trên đầu đao lưỡi kiếm tự nhiên thập phần cảnh giác, lúc Khúc Ngạo Vân ra tay đã kịp phản ứng, đôi bàn tay đỏ như lửa ngăn cản công kích và quát lớn.
Ầm ầm!
Hai đạo lực lượng va chạm lẫn nhau, Vi Đại ngăn cản nhưng ngực khó chịu, thân thể lập tức bay ra sau.
- Nhị đệ, ngươi đi mau, Khúc Ngạo Vân lão thất phu muốn giết người diệt khẩu, chúng ta lát nữa lại tụ hợp.
Vi Đại nhanh chóng hét to, đồng thời Vi Nhị nhanh chóng bay đi hướng khác.
- Chạy đi đâu.
Khúc Ngạo Vân cười lạnh một tiếng, thân thể hắn lướt nhanh giao phong với Vi Đại, rầm rầm rầm, song phương giao thủ mấy chiêu không phân trên dưới.
Vi Nhị thừa dịp này nhanh chóng biến mất trong rừng rậm.
- Chỉ việc nhỏ như thế còn không giải quyết xong, thật sự là phế vật.
Cuồng Chiến cau mày một lúc.
Vèo!
Sau một khắc thân ảnh Cuồng Chiến hành động, hắn lật tay đánh một chưởng vào đầu Vi Đại.
- Cao thủ từ nơi nào? Thật nhanh.
Vi Đại đang giao thủ với Khúc Ngạo Vân nhưng thời khắc chú ý tới Cuồng Chiến hành động, nhìn thấy Cuồng Chiến ra tay liền giật mình, hắn lập tức vận chuyển huyền lực trong cơ thể và ngăn cản công kích của Khúc Ngạo Vân, rồi sau đó muốn ngăn cản bàn tay của Cuồng Chiến.
Thời điểm này hắn kinh hãi phát hiện thân thể của mình không thể nhúc nhích, tốc độ vận chuyển huyền lực trong người cũng lập tức chậm lại, toàn thân như lâm vào trong vũng bùn.
- Ngươi là.. Thất giai...
Trong ánh mắt kinh hãi của Vi Đại, hắn há miêng hét lớn nhưng còn chưa nói xong lời nào chợt nghe phanh một tiếng, đầu của hắn nổ tung hóa thành vô số bọt máu và rơi vãi trên không trung.
Phanh!
Một cổ thi thể không đầu nện xuống đất.
- Thái Thượng trưởng lão, còn có một người chạy thoát.
Nhìn thấy Vi Đại thực lực ngang với mình trong nháy mắt đầu thân chỗ khác biệt, Khúc Ngạo Vân đứng yên lặng một bên cũng sợ hãi nói một câu.
- Trốn, hắn chạy thoát sao?
Cuồng Chiến đạm mạc cười cười, sau một khắc thân ảnh hắn biến mất.
Trong rừng rậm, Vi Nhị đang chạy trốn thật nhanh.
- Khúc gia cũng dám xé bỏ hiệp nghị, đáng chết, thật là đáng chết, chờ ta chạy đi nhất định sẽ làm Khúc gia thân bại danh liệt.
Vi Nhị vừa chạy trốn vừa lo lắng cho an nguy của đại ca.
Khúc gia đã dám động thủ phải có nắm chắc.
Đột nhiên hắn có cảm giác tim đập chân run, lúc này lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
Một đạo thân ảnh đứng trên không trung mỉm cười nhìn hắn, khóe môi cười lạnh như như mèo vờn chuột, khinh miệt và lạnh lùng.
Vi Nhị lập tức trợn mắt há hốc mồm.
- Lăng không phi hành... Ngươi là Vũ Vương thất giai, làm sao có thể, tại sao Khúc gia có Vũ Vương... Không đúng, ngươi là Huyền Cơ Tông...
Hắn chưa nói hết câu, Vi Nhị nhìn thấy đối phương nâng bàn tay lên sau đó lực lượng bộc phát cực kỳ đáng sợ giống như biển gầm và giáng thẳng xuống.
Vi Nhị vận dụng huyền lực trong người như điên, lực lượng huyền lực khủng bố đánh vào trong thân thể của hắn, xé rách ngũ tạng lục phủ.
Ầm ầm ầm ầm, máu tươi bắn tung tóe, đôi mắt Vi Nhị tối sầm không còn chút tri giác.
Thu hồi trữ vật giới chỉ của Vi Nhị, Cuồng Chiến cười cười lạnh lùng:
- Thù lao Huyền Cơ Tông ta dễ cầm như vậy sao?
Vừa mới dứt lời, hắn lập tức biến mất trong rừng rậm.
Hiện tại trong đế đô, tin tức Diệp Huyền bị tập kích sinh ra phong bạo không ngừng.
Thậm chí tất cả thế lực lớn trong dế đô đều cảm nhận được mạch nước ngầm ẩn nấp.
Nguyên nhân chỉ có một, chính là Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư nổi giận, nửa canh giờ sau khi thiếu niên Huyền Diệp bị tập kích đã tự mình đi tới phủ đệ La gia.
Tin tức này vừa ra, toàn thành xôn xao.
Lục Ly đại sư là ai? Luyện khí sư Vương cấp thất giai, người cầm quyền Luyện Khí Phường, đế quốc đệ nhất luyện khí đại sư.
Hắn trời sinh tính đạm bạc, gần vài năm nay rất ít lộ diện, rất nhiều cường giả trong đế đô vài năm nay tìm hắn luyện khí đều nghĩ tất cả biện pháp nhưng cầu mà không được.
Chương687: Đế đô chấn động (2)
Thậm chí cho dù hoàng thất đế quốc muốn tìm Lục Ly đại sư cũng không tùy tiện tới gặp, mà là đưa bái thiếp lên trước.
Mà thiếu niên Huyền Diệp vừa mới bị thương, Lục Ly đại sư lại trong nửa canh giờ tự mình chạy tới phủ đệ La gia, việc này với các thế lực lớn là tin tức cực kỳ rung động.
Bọn họ hiểu rõ thiếu niên gọi là Huyền Diệp có địa vực cực cao trong lòng Lục Ly đại sư, căn bản không đo lường được.
Trong khoảng thời gian ngắn tất cả thế lực đế đô đều hiếu kỳ với thân pâận của Diệp Huyền.
Trong phủ đệ La gia.
- Tiểu tử vô liêm sỉ không bớt lo, ta đã sớm bảo hắn ở lại Luyện Khí Phường, hắn không phải không nghe, hiện tại được rồi, lọt vào ám sát, thật sự là khổ thân...
Lục Ly đại sư đi vào La gia sau đó lầm bầm mắng chửi, hắn vội vã đi tới gian phòng của Diệp Huyền.
- Lão già kia, ngươi đang mắng ai đó?
Đẩy cửa ra, Lục Ly nhìn thấy Diệp Huyền đang thoải mái nhàn nhã bắt chéo chân, vẻ mặt khó chịu nói ra.
- Ngươi...
Lục Ly nhìn thấy bộ dạng Diệp Huyền, tròng mắt mở to.
- Huyền khí ổn định, tánh mạng sức sống dồi dào, tiểu tử ngươi không có bị thương ah?
Huyền thức Lục Ly quét qua, lập tức ngạc nhiên nói ra.
Trước kia hắn nhận được tin tức—— mặc dù Diệp Huyền không có nguy hiểm tánh mạng nhưng thương thế nghiêm trọng, cần điều dưỡng thật tốt.
- Xem ra ngươi ước gì ta có việc gì.
Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.
Cũng không phải là, ngươi chết ai truyền thụ Bách Chuyển Thối Luyện Thuật cho ta, muốn gặp chuyện không may cũng phải truyền thụ xong mới được.
Lục Ly đại sư lầm bầm một câu, sâu trong mắt mang theo lo lắng và cười nói.
Diệp Huyền nhẹ nhàng cười cười, hắn nhìn ra Lục Ly đại sư ngoài miệng nói chuyện thập phần khó nghe nhưng trên thực tế vẫn rất quan tâm mình.
- Nói như vậy ngươi tao ngộ ám sát là giả? Không phải là chính ngươi tự làm đấy chứ?
Lục Ly đại sư nhíu mày.
Hắn từ trong lời Hủ Lịch biết được tin tức Diệp Huyền bị thương, không nói hai lời liền chạy tới, vốn nghe nói Diệp Huyền thương thế nghiêm trọng, hiện tại trên người Diệp Huyền không có chút tổn thương nào, lập tức có điểm khả nghi.
Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư tao ngộ ám sát là chính hắn an bài ra? Chỉ vì đối phó Tần gia?
Nếu thật là như vậy, Huyền Diệp đại sư cho rằng đó là nước cờ dở, trắng trợn động thủ trong phường thị sẽ chọc giận Thiên Long vệ và hoàng thất đế quốc.
Một khi Thiên Long vệ tìm được hung thủ, tra ra chân tướng, cho dù Luyện Khí Phường muốn bảo trụ Huyền Diệp đại sư cũng khó khăn.
Hình như biết rõ Lục Ly đại sư lo lắng cái gì, Diệp Huyền nói:
- Lục Ly đại sư, ta tao ngộ ám sát là thật, mà không phải ta tự đạo tự diễn, sở dĩ ta không bị thương bởi vì sát thủ là rác rưởi mà thôi, chuyện này Lục Ly đại sư kính không nên truyền ra ngoài.
- Ngươi thấy ta giống cái loại người lắm miệng hay sao?
Lục Ly bĩu môi nói ra, đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm khiếp sợ, hắn đã nghe nói ám sát Huyền Diệp đại sư là hai Vũ Tôn lục giai, những kẻ như vậy không là gì với hắn nhưng không mang tới bao nhiêu tổn thương cho Huyền Diệp đại sư, đây là việc làm hắn giật mình không thôi.
- Đúng rồi, chẳng lẽ hung thủ kia thật sự là người Tần gia sao?
Lục Ly nhíu mày và nói:
- Nếu thật là người Tần gia, lão phu ngược lại có thể nói mấy câu vì ngươi, tin tưởng thế lực Tần gia lớn hơn nữa, cho dù làm ra chuyện này đế quốc cũng tuyệt không cho phép hắn làm càn.
- Hẳn không phải.
Diệp Huyền lắc đầu.
Nghe được Diệp Huyền nói khẳng định như vậy, Lục Ly cau mày nói:
- Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư ngươi biết lai lịch hung thủ?
- Chỉ là một suy đoán nhưng cụ thể ta bất tiện nói.
Diệp Huyền lắc đầu, hắn không định nói ra xung đột với Khúc gia cùng với Huyền Cơ Tông.
Ánh mắt Diệp Huyền ngưng tụ, nói:
- Ta cũng không bỏ qua Tần gia.
Tần Vũ năm lần bảy lượt gây phiền toái cho mình, Diệp Huyền tự nhiên không có khả năng nhịn nữa.
- Nếu như hung thủ không phải người Tần gia, ngươi muốn đối phó Tần gia cũng khó khăn.
Lục Ly đại sư giải thích với Diệp Huyền:
- Tần gia với tư cách là hào phú đế quốc, nội tình không tầm thường, ngươi phải biết rằng mấy đại hào phú của đế đô kỳ thật có một ít liên hệ với đế quốc, Tần gia có quan hệ nhân mạch với tam hoàng tử.
- Ta nghe nói ngươi có mâu thuẫn với Tần gia cũng không phải đặc biệt to lớn, nếu như có thể, không cần phải huyên náo rất lớn, đương nhiên là ta đề nghị, về phần làm như thế nào phải xem chính ngươi.
Nói đến đây Lục Ly lộ ra nụ cười cáo già, hắn cười hắc hắc và nói:
- Đương nhiên, nếu như ngươi cần Luyện Khí Phường ta hỗ trợ, cứ mở miệng, chỉ là Tần gia, Luyện Khí Phường chúng ta dám chọc vào, ta và ngươi không cần nói thù lao, tùy tiện dạy ta mười tám luyện khí thủ quyết là được, ta là người rất tùy ý.
Nhìn thấy Lục Ly hèn mọn bỉ ổi như thế, Diệp Huyền cũng im lặng, chỉ sợ trong đế đô không ai biết đệ nhất luyện khí sư chí cao vô thượng trong lòng bọn họ lại có sắc mặt như thế.
Diệp Huyền cười nói:
- Vậy thì đa tạ hảo ý của Lục Ly đại sư, nếu như cần Luyện Khí Phường hỗ trợ, ta chắc chắn sẽ không khiêm tốn, nhưng trong nội tâm ta đã có chủ ý đối phó Tần gia.
- Ah? Nói nghe một chút.
Lục Ly đại sư lập tức sinh ra hào hứng.
Tần gia chính là hào phú đế quốc, trong đế quốc quan hệ rắc rối phức tạp, cho dù là Luyện Khí Phường của hắn tối đa chỉ có thể áp chế mà thôi.
Mà Huyền Diệp đại sư là người bên ngoài, không ngờ hắn có chủ ý đối phó Tần gia, hắn không thể không sinh ra hiếu kỳ.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Biện pháp của ta rất đơn giản, Tần gia không phải có chủ nghiệp là đan dược sao, nếu là như vậy, ta cũng hạ thủ từ chủ nghiệp của bọn chúng, ta chuẩn bị mở một dược các trong phường thị.
Cái gì?
Lục Ly đại sư nghe xong lập tức trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt bắn ra hào quang khiếp sợ, thần sắc ngu ngơ.
- Tiểu tử, không phải ta nói ngươi, ngươi cũng đã biết đế đô có mấy chục trên cả trăm gia tộc có chủ nghiệp là gia tộc, vì sao Tần gia có thể đứng vững không ngã và độc bá một phương hay không?
Lục Ly đại sư lúc này si ngốc nói:
- Tần gia tại đế đô chiếm cứ chừng hai thành định mức đan dược, hai thành thị trường này làm không biết bao nhiêu gia tộc thèm nhỏ dãi, bao nhiêu thế lực đỏ mắt hâm mộ, nhưng mấy trăm năm qua, Tần gia vẫn có thể đứng vững ở phương diện này mà không ngã, bởi vì Tần gia bọn họ có một gã trưởng lão chính là trưởng lão của luyện dược sư hiệp hội của đế quốc, là luyện dược sư lục phẩm.
Chương688: Ba loại đan dược
- Trừ nguyên nhân này ra, Tần gia bọn họ có được rất nhiều cao thủ luyện dược sư, hơn nữa nắm giữ vài loại đan dược độc nhất vô nhị, lúc này mới giúp cho Tần gia có thể trở thành bá chủ một phương.
- Đan dược với tư cách là thứ võ giả tiêu hao nhiều nhất, cũng là thứ cạnh tranh lớn nhất, hạng mục đan dược truyền thống không có bao nhiêu lợi nhuận, muốn từ đó mở một đường máu, biện pháp duy nhất phải ra tay với đan dược độc nhất vô nhị.
Nói đến đây Lục Ly đại sư lập tức sững sờ, hắn cau mày nhìn Diệp Huyền:
- Chẳng lẽ ngươi muốn dùng Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhắm vào Tần gia đấy chứ? Nếu là như vậy, ta khuyên ngươi nên chết tâm này đi.
- Ta đã thấy Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia, nó đúng là đặc thù, chiếm cứ doanh số nhất định trong đế quốc nhưng ít dược lưu ý, không phải là đan dược thường dùng. Huống chi lĩnh vực hai chủng đan dược này không hợp với lĩnh vực đan dược hạch tâm của Tần gia, ngươi làm lớn ở hai chủng đan dược này cũng không có khả năng ảnh hưởng đến sinh ý và lợi nhuận của Tần gia.
Lục Ly đại sư chậm rãi nói ra, tuy hắn chính là luyện khí sư nhưng cũng hiểu một ít phương diện của đan dược.
Nhưng mà Lục Ly đại sư còn chưa dứt lời, Diệp Huyền đã lắc đầu nói:
- Lục Ly đại sư, hiện tại Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan không còn là đan dược độc quyền của La gia, trong Tần gia dược có bán Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan, nó có công hiệu giống hai loại đan dược của La gia nhưng giá bán thấp hơn một ít.
- Có chuyện này?
Lục Ly đại sư vốn sững sờ, chợt gật đầu nói:
- Ta nghe nói Mộ Dung gia đã khu trục La gia, nói như vậy cũng bình thường. Nghe nói năm đó Mộ Dung gia sở dĩ tiếp nhận La gia là bởi vì thị trường đan dược của La gia, hiện tại Mộ Dung gia đã dám buông tha La gia, khẳng định đã nắm giữ bí phương hai loại đan dược này.
Lục Ly đại sư là người thông minh cỡ nào, căn bản không cần suy nghĩ đã một câu điểm phá quan hệ lợi hại trong đó.
-
- Nếu hai loại đan dược này không còn là độc nhất vô nhị, vậy ngươi còn lấy cái gì đối kháng Tần gia? Biện pháp của ngươi căn bản không thể thực hiện được.
Lục Ly đại sư nói rất nhiều, phân tích tất cả góc độ, từ đó bỏ đi ý định của Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhẹ nhàng cười nói:
- Lục Ly đại sư, ngươi yên tâm đi, ta làm như vậy là có nắm chắc của mình.
Vừa nói trong mắt hắn bắn ra hào quang như đã tính trước.
- Ta vẫn tự tin vào lĩnh vực đan dược của mình.
Nghe được Diệp Huyền tự tin như vậy, Lục Ly đại sư ăn kinh ngạc, hiển nhiên không rõ Diệp Huyền tự tin là tới từ nơi nào.
- Nếu có gì cần cứ mở miệng, về phần kết cục cuối cùng thế nào cứ mặc cho số phận.
Lục Ly đại sư lắc đầu, vẫn chưa tin Diệp Huyền có thể rung chuyển thị trường đan dược của Tần gia, nếu Diệp Huyền cần hỗ trợ gì thì hắn cũng không có keo kiệt.
- Đúng thế, phụ liệu linh bảo phi hành của ngươi đã tập hợp đại đa số nhưng là còn có một loại phụ liệu thập phần thưa thớt, ta đã bảo với một thương hội trong đế quốc, nửa tháng sau mới có thể mang tới, lúc đó có thể bắt đầu chế tạo, ngươi cũng đừng quên Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.
Đối với linh bảo phi hành của Diệp Huyền và Bách Chuyển Thối Luyện Thuậ với hắnt, Lục Ly đại sư một vẫn nhớ mãi không quên, vẫn lưu ý trong lòng.
- Ngươi cứ yên tâm đi, thù lao của ta sẽ không quên ngươi đâu.
Diệp Huyền im lặng nói ra, Lục Ly đại sư, chẳng lẻ còn sợ mình không thực hiện được?
Nói chuyện với nhau một lát, lúc này Lục Ly đại sư mới rời đi.
Sau khi Lục Ly rời đi, Diệp Huyền cũng mời Thiên Long vệ và La Mẫn đến.
Nghe nói Diệp Huyền chuẩn bị mở một dược các, La Mẫn cũng kinh ngạc.
- Diệp thiếu, ngươi thực chuẩn bị dùng sinh ý đan dược đánh Tần gia sao?
Trên mặt hắn mang theo khó tin.
Bản thân là thế gia đan dược, La Mẫn hiểu rõ thị trường đan dược của đế đô.
Nếu như thị trường đan dược của La gia giống như con sông nhỏ, là thị trường đan dược của Tần gia giống như con sông lớn, dùng con sông nhỏ trùng kích con sông lớn, kết quả không cần nói cũng biết rõ.
Đặc biệt làlà La gia đã mất đi thị trường Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, có thể nói đã nguyên khí đại thương, căn bản không thể va chạm với quái vật khổng lồ như Tần gia.
- La gia chủ, Tần gia ăn cướp bí phương tổ truyền của La gia các ngươi, chẳng lẽ ngươi chuẩn bị như vậy hay sao?
Diệp Huyền nhìn hắn và nói:
- Đương nhiên không phải, nhưng thị trường đan dược...
La Mẫn thở dài, trong nội tâm căn bản không có chút lòng tin nào.
Diệp Huyền cũng biết rõ La Mẫn gần đây không được tốt.
- Ta đã dám làm như thế đương nhiên có nắm chắc, La gia ngươi mang tư liệu thị trường đan dược đế đô ra đây, ta muốn xem một chút.
Cái gọi là biết người biết mình mới có thể trăm trận trăm thắng.
Lúc này La Mẫn gia chủ cũng mang tư liệu thị trường đan dược tới.
Tư liệu này đầy đủ hết, chẳng những kể cả rất nhiều thế lực làm sinh ý đan dược, đồng thời còn có tỉ lệ sinh ý của thế lực, hơn nữa còn có chủ nghiệp kinh doanh, tất cả ghi lại kỹ càng nên trợ giúp Diệp Huyền rất lớn.
Trên tư liệu ghi lại thế lực làm sinh ý đan dược trong đế đô, khoảng chừng hơn trăm nhà.
Trong đó có bốn nhà lớn nhất.
Theo thứ tự là hào phú Tần gia, luyện dược sư hiệp hội, hoàng thất đan các, cùng với hạo quang thương hội.
Bốn nhà này, mỗi nhà chiếm cứ hai thành định mức đan dược của đế đô.
Kế tiếp là thế lực đan dược chiếm một thành, ước chừng có một hai chục nhà, trong đó có La gia, kể cả Khúc gia đều thuộc về một thành này, bọn họ chiếm cứ một thành trong định mức hai thành còn lại.
Cuối cùng trên trăm nhà phụ thuộc ba thế lực, bọn họ chỉ chiếm được một thành.
Về phần những thế lực bất nhập lưu không có liệt kê.
Đây là phân chia thế lực, về phần nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu trừ một ít đan dược trụ cột ra, còn có đan dược hạch tâm cũng không cùng loại, đặc biệt là thế lực cấp một, nghiệp vụ của bọn họ khác nhau rất lớn.
Có chủ công đan dược chữa thương, có chủ công đan dược tu luyện, còn có chủ công đan dược tấn cấp, cũng có chủ công đan dược phụ trợ, không ai giống ai.
Trong đó Tần gia chủ công chính là đan dược tấn cấp.
Tần gia có ba loại đan dược tốt nhất thị trường.
Theo thứ tự là Trùng Huyền Đan tam phẩm, Phá Huyền đan tứ phẩm, cùng với Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm.
Chương689: La Tường đại sư (1)
Ba loại đan dược này trừ Phá Huyền đan là khó luyện chế ra, Trùng Huyền Đan và Ngưng Huyền Đan đều thuộc về đan dược tấn cấp thông thường.
Đan dược thông thường như đan dược chữa thương các loại, mỗi loại đều có.
Ví dụ như Ngưng Huyền Đan, có Ngưng Huyền Đan nhất phẩm, cũng có Ngưng Huyền Đan nhị phẩm, còn có Ngưng Huyền Đan tam phẩm, thậm chí có cả Ngưng Huyền Đan cửu phẩm.
Lúc trước Diệp Huyền còn ở tinh huyền học viện, Phượng Nhu đã từng cho hắn một viên Ngưng Huyền Đan nhất phẩm.
Loại đan dược thông thường này, phương thuốc đã sớm truyền lưu trên đại lục, trên cơ bản tất cả cơ cấu luyện dược đều có, bởi vậy chỉ cần đạt tới luyện dược sư có phẩm cấp đều có thể luyện chế.
Nhưng Tần gia bán ba loại đan dược khác với đan dược cùng loại trên thị trường.
Ba loại đan dược của Tần gia, tuyệt đại đa số tài liệu giống như đan dược truyền lưu trên thị trường, nhưng tổ tiên Tần gia từng có một tên luyện dược sư thiên tài hơn người, hắn đã tiến hành cải tiến một hai loại linh dược trong đó.
Cho nên Tần gia luyện chế ra ba loại đan dược có hiệu quả tốt hơn đan dược trên thị trường không ít.
Cầm Trùng Huyền Đan làm thí dụ, Trùng Huyền Đan tam phẩm giúp Địa Vũ Sư trùng kích cảnh giới phục dụng, cho dù trùng kích nhất trọng hai nhị trọng, nhị trọng trùng kích tam trọng cũng có thể sử dụng Trùng Huyền Đan này.
Sau khi phục dụng nó, võ giả trùng kích cảnh giới tiếp sẽ có một thành tới ba thành tỉ lệ thành công, xác suất này căn cứ vào dược tính hoàn mỹ mà định.
Đây là xác suất Trùng Huyền Đan bình thường.
Nhưng mà Trùng Huyền Đan của Tần gia cho dù là loại kém nhất cũng có thể tăng lên hai thành khả năng thành công, trung đẳng là ba thành, mà loại ưu đạt tới bốn thành.
Đến lúc này Trùng Huyền Đan của Tần gia lập tức bao trùm tất cả Trùng Huyền Đan của thế lực khác.
Cũng làm cho mỗi Địa Vũ Sư muốn trùng kích cảnh giới tiếp theo đi mua Trùng Huyền Đan, chỉ cần tài lực đầy đủ sẽ đi mua Trùng Nguyên Đan của Tần gia.
Đây là sức cạnh tranh hạch tâm của Tần gia.
Trừ Trùng Huyền Đan, Phá Huyền đan tứ phẩm và Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm cũng giống như thế.
Chỉ cần là hai chủng đan dược này của Tần gia tốt hơn đan dược của thế lực khác trong đế đô một ít, kể từ đó chỉ cần đế đô có võ giả chuẩn bị đột phá sẽ cân nhắc đi mua đan dược của Tần gia.
Cũng làm cho thế lực khác cũng ở trạng thái dừng nghiên cứu và phát triển ba loại đan dược này.
Bởi vậy tại đế đô, Tần gia dùng ba loại đan dược này lũng đoạn thị trường.
Trong định mức hai thành thị trường của Tần gia có một phần rất lớn là tới từ ba loại đan dược này.
Kết hợp với tình huống mình hiệu trong Tần thị dược các, Diệp Huyền khẳng định phần tư liệu này chính xác.
Trước đó hắn đi Tần thị dược các cũng không phải tùy tiện dạo chơi, trong thời gian ngắn ngủi Diệp Huyền đã hiểu được trình độ buôn bán đan dược của Tần thị dược các một hồi.
Căn cứ vào giá cả, mức độ nóng bỏng cùng với độ dung hợp đan dược, Diệp Huyền rất dễ dàng oán được Tần gia chiếm được lợi nhuận trên mỗi loại đan dược.
Tư liệu kết hợp thực tế, Diệp Huyền tươi cười lạnh lùng.
Nếu người quen thuộc Diệp Huyền nhìn thấy nụ cười trên môi hắn, lập tức hiểu hắn muốn làm chuyện độc ác.
La Mẫn bên cạnh không hiểu Diệp Huyền cho nên cho rằng hắn bị nội dung trên đó hù dọa, lúc này cười khổ nói:
- Diệp thiếu, hiện tại ngươi biết ta nói không thể là tới từ nơi nào, Tần gia chính là cự đầu trong đan dược ở đế đô, khống chế mạch máu đan dược của đế đô, đặc biệt là vài loại đan dược tấn cấp đã bị bọn họ lũng đoạn hoàn toàn, ba cự đầu khác cũng không có khả năng dao động bọn họ, bằng vào chúng ta khó hơn lên trời.
- Khó khăn là khẳng định, nhưng muốn nói khó như lên trời thì không nhất định.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Mục tiêu hàng đầu của chúng ta cũng không cần quét dọn Tần gia, chỉ cần chia lợi nhuận với bọn chúng là được.
Diệp Huyền cũng không có vẽ bánh nướng cho La Mẫn, trên thực tế dùng thiên phú luyện đan của hắn, chỉ cần nguyện ý phát huy, đừng nói là thay thế Tần gia, cho dù lũng đoạn cả Hạo Thiên đế quốc, thậm chí là lũng đoạn cả Mộng Cảnh bình nguyên cũng không phải không có khả năng.
Nhưng hắn sẽ không làm như vậy.
Dùng thực lực và lực của người khác còn không giúp hắn chèo chống tràng diện lớn như thế.
Đan dược cự đầu cường đại cuối cùng là phải có bối cảnh và vũ lực chèo chống.
Sở dĩ hắn ở trong đế đô không ai dám động tới, đại bộ phận đều là vì có Luyện Khí Phường ủng hộ.
Nếu như muốn lũng đoạn thị trường đan dược của đế đô, Luyện Khí Phường sẽ không thể bảo vệ hắn.
Hơn nữa không có ai biết sở dĩ Diệp Huyền muốn đi vào thế lực đan dược, mục tiêu lớn nhất không phải là vì Tần gia, mà là vì Khúc gia.
Mâu thuẫn giữa hắn và Tần gia cũng chỉ là thiếu gia ăn chơi va chạm với nhua mà thôi, nhưng hắn có thù sâu như biển với Huyền Cơ Tông.
Không nói chuyện khác, chỉ nói Cuồng Chiến trưởng lão đuổi giết hắn lâu như vậy, hơn nữa phái người ám sát hắn, Diệp Huyền tựu căn bản không nhịn được.
Tôn chỉ làm người của hắn đơn giản, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu ngươi phạm ta, ta trả gấp mười lần.
Hiện tại hắn không có năng lực đối kháng với Huyền Cơ Tông nhưng hắn có thể động tới phân đà chính yếu nhất của Huyền Cơ Tông tại Hạo Thiên đế quốc, chỉ cần tiêu diệt Khúc gia, đối với Huyền Cơ Tông mà nói là tổn thất cực lớn.
Mà muốn đối phó Khúc gia, hành động công khai là không được, tuyệt đối sẽ làm Huyền Cơ Tông cảnh giác và chú ý, cho nên Diệp Huyền lựa chọn tiến vào thế lực đan dược.
Từ tư liệu biểu hiện, Diệp Huyền có thể thấy được nơi phát ra thu nhập của Khúc gia lớn nhất cũng giống như La gia, là cửa hàng đan dược của bọn họ.
Chỉ cần cắt đứt nguồn kinh tế của Khúc gia, như vậy gia tộc này căn bản không thể phát triển.
Bởi vậy biểu hiện nhìn như Diệp Huyền đang nhắm vào Tần gia nhưng trên thực tế họng súng của Diệp Huyền đang âm thầm nhắm vào Khúc gia.
Thấy Diệp Huyền còn không có buông tha, La Mẫn cảm thấy nội tâm buồn bực.
Hiện tại La gia đang đứng ở nguy cơ sớm tối, mất đi Mộ Dung gia tộc che chở, lại không có thị trường Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan.
Có thể nói chỉ cần không cẩn thận thì địa vị của La gia sẽ rớt xuống ngàn trượng, cũng rớt ra khỏi hàng ngũ thế gia.
Cho nên trong lòng của hắn cũng vô cùng lo lắng, lúc này mới trải qua gia tộc thảo luận mới quyết định đi theo Diệp Huyền.
Bổn ý của hắn là căn cứ vào quan hệ của Diệp Huyền và Luyện Khí Phường, có thể đáp lên Luyện Khí Phường.
Chương690: La Tường đại sư (2)
Chỉ cần có thể có quan hệ với Luyện Khí Phường, cho dù La gia làm cái gì cũng không suy bại.
Dù sao phương diện đan dược vẫn do các đại gia tộc chia lãi với nhau, nhưng luyện khí một đạo vẫn do Luyện Khí Phường nắm giữ ít nhất bảy thành thị trường, nói là lũng đoạn cũng không đủ.
Nhưng mà La Mẫn dù thế nào cũng không nghĩ ra, Diệp Huyền lại không lợi dụng quan hệ với Luyện Khí Phường thến hành sinh ý luyện khí, ngược lại còn chuẩn bị động vào thế lực đan dược.
Việc này làm cho La Mẫn cũng phải cười khổ trong thời gian ngắn.
Cho dù trong nội tâm không xem trọng nhưng Diệp Huyền đã nói như vậy, La Mẫn cũng âm thầm quyết định làm tốt yêu cầu của Diệp Huyền, về phần đến lúc đó làm hay không làm phải xem tình hình.
- La Mẫn, ngươi dẫn ta đi luyện dược phường La gia xem.
Diệp Huyền mở miệng nói một câu.
La gia đã làm chủ nghiệp đan dược, như vậy khẳng định có dược phường, hơn nữa sẽ có một đám luyện dược sư dưới trướng.
Diệp Huyền không có khả năng vĩnh viễn ở lại Hạo Thiên đế quốc, cho nên chuẩn bị tiến vào thị trường đan dược, hắn còn phải hiệu nội tình đan dược của La gia, hơn nữa phải hiểu ở mức nhất định.
Dưới sự dẫn dắt của La Mẫn, hai người nhanh chóng đi tới luyện dược phường của La gia.
Đi vào nơi này có mùi hương thơm ngát bay ra, một đám luyện dược sư không ngừng bận rộn bên trong.
- Gia chủ.
- La gia chủ.
Nhìn thấy La Mẫn, không ít luyện dược sư liên tục mở miệng hành lễ, thần thái cung kính.
La Mẫn một đường đi quac cũng chào hỏi bọn họ, đại đa số luyện dược sư đều là hoàn lễ, có một ít luyện dược sư đối mặt La Mẫn hành lễ nhưng thần thái lạnh lùng, chỉ khẽ gật đầu.
La Mẫn cũng không thấy xấu hổ, hắn giải thích với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu, nơi này là dược phường của La gia chúng ta, La gia chúng ta tổng cộng có gần trăm luyện dược sư nhị phẩm, ba mươi lăm luyện dược sư tam phẩm, chín luyện dược sư tứ phẩm và một luyện dược sư ngũ phẩm.
- Trong đó luyện dược sư La gia ước chừng sáu thành, còn có bốn thành là La gia chúng ta mời chào, cũng ký kết hiệp nghị luyện đan với chúng ta.
Diệp Huyền nghe xong liền gật đầu.
Loại hiện tượng này rất bình thường, luyện dược sư là một đám người thân phận cao quý trên đại lục nhưng bọn họ muốn phát triển cũng vô cùng khó khăn, mỗi khi tăng lên một đẳng cấp đều cần tiêu hao tài nguyên gấp mười lần võ giả.
Bởi vậy rất nhiều luyện dược sư sinh ra bình thường, không có gì nơi cung cấp tài nguyên, muốn đạt được tài nguyên và tăng thực lực lên đều lựa chọn thế lực đan đạo, luyện chế đan dược tăng lợi ích của bọn họ, mà những thế lực đan dược sẽ cung cấp tài nguyên giúp bọn họ đột phá, hai bên đều ở trạng thái song doanh với nhau.
- Diệp thiếu, đại sảnh bên ngoài là nơi La gia dược phường tiến hành phân loại tài liệu, La gia mua sắm các loại tài liệu đều lựa chọn ở bên ngoài, rồi sau đó thống nhất đưa vào luyện chế thất. Đương nhiên chỉ có một chút đan dược đặc thù sẽ có nơi chuyên môn luyện chế lại, các loại đan dược khác đều luyện chế thống nhất tại đại sảnh, ta mang ngươi đi đại sảnh luyện chế xem một chút.
La Mẫn vừa nói vừa mang Diệp Huyền đi vào đại sảnh luyện chế.
Lúc này La Mẫn ngạc nhiên.
- Người đâu? Đều đi đâu?
Chỉ thấy cả đại sảnh luyện chế trống rỗng, không có một người nào.
Trên mặt La Mẫn bao phủ một tầng sương lạnh.
Lúc này một tên luyện dược sư nhị phẩm từ phía sau vội vàng đi tới, hắn cúi đầu giống như đang suy nghĩ cái gì, căn bản không có chú ý người trước mắt, thiếu chút nữa đâm đầu vào La Mẫn và Diệp Huyền.
- Người nào đứng ở chỗ này, tại sao giống cây cột cản đường lão tử.
Tên luyện dược sư đã giật mình, hùng hùng hổ hổ nói.
- Là ta.
La Mẫn lạnh lùng nói ra.
Tên luyện dược sư cảm giác âm thanh có chút quen thuộc, vội vàng ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy là La Mẫn thì đổ mồ hôi lạnh.
- Khục khục, thì ra là gia chủ đại nhân, vừa... Vừa rồi ta cũng không phải nói ngươi ah.
La Mẫn chẳng muốn nói nhảm với hắn, lạnh lùng hỏi:
- La Tường đâu?
- La Tường đại sư đang ở bên trong luyện chế Thăng Tôn Đan ngũ phẩm, chúng ta vừa rồi đều quan sát, ai nha, không ốt...
Nói đến một nửa, sắc mặt luyện dược sư biến hóa và nói:
- Gia chủ, không được, vừa rồi ta ăn đồ ăn không tốt, sắp không nín được, có vấn đề gì chờ ta giải quyết xong lại hỏi.
Tên luyện dược sư kia nói xong liền chạy tới nhà vệ sinh, chỉ nghe tiếng nổ vang không ngừng, âm thanh vô cùng nặng nề.
Trên trán Diệp Huyền đầy hắc tuyến, không cần nghĩ tên luyện dược sư khẳng định đang giải quyết nỗi buồn, âm thanh làm người ta gợn tóc gáy.
- Thì ra La Tường đang luyện chế đan dược, đã như thế chúng ta chờ bên ngoài một lát, trong quá trình luyện chế đan dược cần chuyên tâm, ta đi qua sợ ảnh hưởng hắn luyện chế.
La Mẫn nghe nói La Tường đang luyện đan, những người khác chạy tới quan sát, sắc mặt của hắn hòa hoãn, lúc này nói với Diệp Huyền.
Hắn thân là gia chủ, vừa tiến vào luyện chế thất nhất định sẽ gây ra một ítđoộng tĩnh, luyện dược sư luyện chế trọng yếu nhất chính là chuyên tâm, không bị quấy rầy, bọn họ phá hư La Tường luyện chế sẽ không ổn.
Diệp Huyền cau mày nói ra:
- Vậy chờ tới khi nào, không bằng như vậy, ta đi vào xem trước một chút, ngươ chờ bên ngoài, sau khi chấm dứt ngươi lại đi vào.
Diệp Huyền cũng muốn xem thực lực luyện dược sư La gia, bây giờ nghe nói luyện dược sư ngũ phẩm mạnh nhất La gia đang luyện chế Thăng Tôn Đan, đối với Diệp Huyền mà nói đây là cơ hội quan sát tốt nhất.
Mặc dù Thăng Tôn Đan chỉ là đan dược ngũ pâẩm nhưng là loại khó luyện chế trong ngũ phẩm, bởi vì công hiệu của Thăng Tôn Đan chính là trợ giúp Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong gia tăng hai thành tỉ lệ thành công khi đột phá cảnh giới Vũ Tôn lục giai.
Luyện chế đan dược như vậy cực kỳ khó khăn, cho dù luyện dược sư lục pâẩm cũng không phải tất cả mọi người đều có thể luyện chế.
- Diệp thiếu, không tốt lắm đâu, bên trong không có người nhận ra ngươi, ngươi một người đi vào ta sợ có ngoài ý muốn.
La Mẫn hơi do dự nói ra.
- Có cái gì ngoài ý muốn chứ, quyết định như vậy đi.
Diệp Huyền nói xong trực tiếp đẩy cửa đi vào.
La Mẫn đành phải im lặng đứng bên ngoài.
Diệp Huyền vừa mới đi vào đã ngửi được mùi thuốc nồng đậm, hắn nhìn chung quanh, phát hiện gian phòng này có không ít người lại không có một tia âm thanh, hơn một trăm tên luyện dược sư đang vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía trước.
- Nói như vậy thực lực tiểu tử kia không mạnh? So với Vũ Tôn lục giai nhị trọng thì như thế nào?
Nghe xong huynh đệ Vi gia giảng thuật, Cuồng Chiến cau mày thật sâu.
- Nói ra cũng không phải, ít nhất kẻ này là thiên tài mạnh nhất mà lão phu gặp được, tuyệt đối không kém gì Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong, thậm chí tiếp tiêp cận Vũ Tôn lục giai nhất trọng nhưng so với Vũ Tôn lục giai nhị trọng thì còn kém không ít.
Đại hán khôi ngô cẩn thận suy nghĩ sau đó trả lời nghiêm túc.
- Các ngươi xác định tiểu tử kia không có giữ lại thực lực?
Cuồng Chiến lại hỏi.
- Các hạ nói giỡn, Vi Đại ta cũng không phải ngày đầu tiên lăn lộn giang hồ, chỉ là một thiếu niên, có bảo tồn thực lực hay không lão phu vẫn nhìn ra, nói thật, nếu lúc ấy không có La Mẫn ra tay, tiểu tử kia có mười cái mạng cũng chết.
Vi Đại hừ lạnh nói.
- Cho dù có La Mẫn, tiểu tử kia cũng ném nửa cái mạng, một cước của ta đủ chấn vỡ ngũ tạng lục phủ của hắn, luyện dược sư bình thường khó cứu hắn.
Võ giả gầy yếu nói chuyện tự tin.
Cuồng Chiến suy nghĩ một lát, hắn lại hỏi:
- Lúc ấy bên cạnh tiểu tử kia có cao thủ âm thầm bảo hộ hay không?
- Cao thủ khác?
Đại hán khôi ngô và võ giả gầy yếu lắc đầu.
- Có lẽ không có, nếu có thì cao thủ kia chẳng những phản ứng chậm, hơn nữa còn quá ngu ngốc, dù sao nếu không phải Thiên Long vệ kịp thời đuổi tới, chúng ta sợ hãi bạo lộ thân phận thì tiểu tử kia đã chết cả trăm lần.
Kế tiếp Cuồng Chiến lại hỏi mấy vấn đề, huynh đệ Vi gia cũng giải đáp tứng cái.
Đồng thời trong lòng hai người cũng rất là hiếu kỳ, người Khúc gia rõ ràng thuê mình đánh chết thiếu niên nhưng chú ý vấn đề căn bản không phải an nguy tính mạng của người ta, mà là thực lực và cao thủ ấn nấp bên cạnh của thiếu niên kia.
Hai người làm sát thủ lâu như thế nhưng chưa gặp qua cố chủ như vậy.
Sau một lát đã hỏi xong mấy vấn đề còn lại.
- Hai vị, hiện tại vấn đề hỏi cũng không sai biệt lắm, thù lao các ngươi hứa hẹn lúc trước cũng nên thực hiện ah?
Lúc trước Khúc gia chỉ đưa cho bọn họ một phần thù lao, đại bộ phận thù lao còn chưa có thu đấy.
- Yên tâm đi, thù lao đáp ứng các ngươi sẽ cho các ngươi, các ngươi đi tới địa ngục lãnh đi.
Khúc Ngạo Vân nhìn sang Cuồng Chiến, trên mặt hắn tươi cười quỷ dị.
Hô!
Bàn tay của hắn hóa thành trảo đánh tới, huyền lực lăng lệ ác liệt hóa thành vòi rồng bao phủ Vi Đại.
- Khúc gia chủ, chẳng lẽ ngươi định xé bỏ hiệp nghị sao, có tin chúng ta quay về đế đô nói chuyện của các ngươi, Khúc gia các ngươi sẽ tan thành mây khói hay không?
Vi Đại quanh năm sống trên đầu đao lưỡi kiếm tự nhiên thập phần cảnh giác, lúc Khúc Ngạo Vân ra tay đã kịp phản ứng, đôi bàn tay đỏ như lửa ngăn cản công kích và quát lớn.
Ầm ầm!
Hai đạo lực lượng va chạm lẫn nhau, Vi Đại ngăn cản nhưng ngực khó chịu, thân thể lập tức bay ra sau.
- Nhị đệ, ngươi đi mau, Khúc Ngạo Vân lão thất phu muốn giết người diệt khẩu, chúng ta lát nữa lại tụ hợp.
Vi Đại nhanh chóng hét to, đồng thời Vi Nhị nhanh chóng bay đi hướng khác.
- Chạy đi đâu.
Khúc Ngạo Vân cười lạnh một tiếng, thân thể hắn lướt nhanh giao phong với Vi Đại, rầm rầm rầm, song phương giao thủ mấy chiêu không phân trên dưới.
Vi Nhị thừa dịp này nhanh chóng biến mất trong rừng rậm.
- Chỉ việc nhỏ như thế còn không giải quyết xong, thật sự là phế vật.
Cuồng Chiến cau mày một lúc.
Vèo!
Sau một khắc thân ảnh Cuồng Chiến hành động, hắn lật tay đánh một chưởng vào đầu Vi Đại.
- Cao thủ từ nơi nào? Thật nhanh.
Vi Đại đang giao thủ với Khúc Ngạo Vân nhưng thời khắc chú ý tới Cuồng Chiến hành động, nhìn thấy Cuồng Chiến ra tay liền giật mình, hắn lập tức vận chuyển huyền lực trong cơ thể và ngăn cản công kích của Khúc Ngạo Vân, rồi sau đó muốn ngăn cản bàn tay của Cuồng Chiến.
Thời điểm này hắn kinh hãi phát hiện thân thể của mình không thể nhúc nhích, tốc độ vận chuyển huyền lực trong người cũng lập tức chậm lại, toàn thân như lâm vào trong vũng bùn.
- Ngươi là.. Thất giai...
Trong ánh mắt kinh hãi của Vi Đại, hắn há miêng hét lớn nhưng còn chưa nói xong lời nào chợt nghe phanh một tiếng, đầu của hắn nổ tung hóa thành vô số bọt máu và rơi vãi trên không trung.
Phanh!
Một cổ thi thể không đầu nện xuống đất.
- Thái Thượng trưởng lão, còn có một người chạy thoát.
Nhìn thấy Vi Đại thực lực ngang với mình trong nháy mắt đầu thân chỗ khác biệt, Khúc Ngạo Vân đứng yên lặng một bên cũng sợ hãi nói một câu.
- Trốn, hắn chạy thoát sao?
Cuồng Chiến đạm mạc cười cười, sau một khắc thân ảnh hắn biến mất.
Trong rừng rậm, Vi Nhị đang chạy trốn thật nhanh.
- Khúc gia cũng dám xé bỏ hiệp nghị, đáng chết, thật là đáng chết, chờ ta chạy đi nhất định sẽ làm Khúc gia thân bại danh liệt.
Vi Nhị vừa chạy trốn vừa lo lắng cho an nguy của đại ca.
Khúc gia đã dám động thủ phải có nắm chắc.
Đột nhiên hắn có cảm giác tim đập chân run, lúc này lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
Một đạo thân ảnh đứng trên không trung mỉm cười nhìn hắn, khóe môi cười lạnh như như mèo vờn chuột, khinh miệt và lạnh lùng.
Vi Nhị lập tức trợn mắt há hốc mồm.
- Lăng không phi hành... Ngươi là Vũ Vương thất giai, làm sao có thể, tại sao Khúc gia có Vũ Vương... Không đúng, ngươi là Huyền Cơ Tông...
Hắn chưa nói hết câu, Vi Nhị nhìn thấy đối phương nâng bàn tay lên sau đó lực lượng bộc phát cực kỳ đáng sợ giống như biển gầm và giáng thẳng xuống.
Vi Nhị vận dụng huyền lực trong người như điên, lực lượng huyền lực khủng bố đánh vào trong thân thể của hắn, xé rách ngũ tạng lục phủ.
Ầm ầm ầm ầm, máu tươi bắn tung tóe, đôi mắt Vi Nhị tối sầm không còn chút tri giác.
Thu hồi trữ vật giới chỉ của Vi Nhị, Cuồng Chiến cười cười lạnh lùng:
- Thù lao Huyền Cơ Tông ta dễ cầm như vậy sao?
Vừa mới dứt lời, hắn lập tức biến mất trong rừng rậm.
Hiện tại trong đế đô, tin tức Diệp Huyền bị tập kích sinh ra phong bạo không ngừng.
Thậm chí tất cả thế lực lớn trong dế đô đều cảm nhận được mạch nước ngầm ẩn nấp.
Nguyên nhân chỉ có một, chính là Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư nổi giận, nửa canh giờ sau khi thiếu niên Huyền Diệp bị tập kích đã tự mình đi tới phủ đệ La gia.
Tin tức này vừa ra, toàn thành xôn xao.
Lục Ly đại sư là ai? Luyện khí sư Vương cấp thất giai, người cầm quyền Luyện Khí Phường, đế quốc đệ nhất luyện khí đại sư.
Hắn trời sinh tính đạm bạc, gần vài năm nay rất ít lộ diện, rất nhiều cường giả trong đế đô vài năm nay tìm hắn luyện khí đều nghĩ tất cả biện pháp nhưng cầu mà không được.
Chương687: Đế đô chấn động (2)
Thậm chí cho dù hoàng thất đế quốc muốn tìm Lục Ly đại sư cũng không tùy tiện tới gặp, mà là đưa bái thiếp lên trước.
Mà thiếu niên Huyền Diệp vừa mới bị thương, Lục Ly đại sư lại trong nửa canh giờ tự mình chạy tới phủ đệ La gia, việc này với các thế lực lớn là tin tức cực kỳ rung động.
Bọn họ hiểu rõ thiếu niên gọi là Huyền Diệp có địa vực cực cao trong lòng Lục Ly đại sư, căn bản không đo lường được.
Trong khoảng thời gian ngắn tất cả thế lực đế đô đều hiếu kỳ với thân pâận của Diệp Huyền.
Trong phủ đệ La gia.
- Tiểu tử vô liêm sỉ không bớt lo, ta đã sớm bảo hắn ở lại Luyện Khí Phường, hắn không phải không nghe, hiện tại được rồi, lọt vào ám sát, thật sự là khổ thân...
Lục Ly đại sư đi vào La gia sau đó lầm bầm mắng chửi, hắn vội vã đi tới gian phòng của Diệp Huyền.
- Lão già kia, ngươi đang mắng ai đó?
Đẩy cửa ra, Lục Ly nhìn thấy Diệp Huyền đang thoải mái nhàn nhã bắt chéo chân, vẻ mặt khó chịu nói ra.
- Ngươi...
Lục Ly nhìn thấy bộ dạng Diệp Huyền, tròng mắt mở to.
- Huyền khí ổn định, tánh mạng sức sống dồi dào, tiểu tử ngươi không có bị thương ah?
Huyền thức Lục Ly quét qua, lập tức ngạc nhiên nói ra.
Trước kia hắn nhận được tin tức—— mặc dù Diệp Huyền không có nguy hiểm tánh mạng nhưng thương thế nghiêm trọng, cần điều dưỡng thật tốt.
- Xem ra ngươi ước gì ta có việc gì.
Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.
Cũng không phải là, ngươi chết ai truyền thụ Bách Chuyển Thối Luyện Thuật cho ta, muốn gặp chuyện không may cũng phải truyền thụ xong mới được.
Lục Ly đại sư lầm bầm một câu, sâu trong mắt mang theo lo lắng và cười nói.
Diệp Huyền nhẹ nhàng cười cười, hắn nhìn ra Lục Ly đại sư ngoài miệng nói chuyện thập phần khó nghe nhưng trên thực tế vẫn rất quan tâm mình.
- Nói như vậy ngươi tao ngộ ám sát là giả? Không phải là chính ngươi tự làm đấy chứ?
Lục Ly đại sư nhíu mày.
Hắn từ trong lời Hủ Lịch biết được tin tức Diệp Huyền bị thương, không nói hai lời liền chạy tới, vốn nghe nói Diệp Huyền thương thế nghiêm trọng, hiện tại trên người Diệp Huyền không có chút tổn thương nào, lập tức có điểm khả nghi.
Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư tao ngộ ám sát là chính hắn an bài ra? Chỉ vì đối phó Tần gia?
Nếu thật là như vậy, Huyền Diệp đại sư cho rằng đó là nước cờ dở, trắng trợn động thủ trong phường thị sẽ chọc giận Thiên Long vệ và hoàng thất đế quốc.
Một khi Thiên Long vệ tìm được hung thủ, tra ra chân tướng, cho dù Luyện Khí Phường muốn bảo trụ Huyền Diệp đại sư cũng khó khăn.
Hình như biết rõ Lục Ly đại sư lo lắng cái gì, Diệp Huyền nói:
- Lục Ly đại sư, ta tao ngộ ám sát là thật, mà không phải ta tự đạo tự diễn, sở dĩ ta không bị thương bởi vì sát thủ là rác rưởi mà thôi, chuyện này Lục Ly đại sư kính không nên truyền ra ngoài.
- Ngươi thấy ta giống cái loại người lắm miệng hay sao?
Lục Ly bĩu môi nói ra, đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm khiếp sợ, hắn đã nghe nói ám sát Huyền Diệp đại sư là hai Vũ Tôn lục giai, những kẻ như vậy không là gì với hắn nhưng không mang tới bao nhiêu tổn thương cho Huyền Diệp đại sư, đây là việc làm hắn giật mình không thôi.
- Đúng rồi, chẳng lẽ hung thủ kia thật sự là người Tần gia sao?
Lục Ly nhíu mày và nói:
- Nếu thật là người Tần gia, lão phu ngược lại có thể nói mấy câu vì ngươi, tin tưởng thế lực Tần gia lớn hơn nữa, cho dù làm ra chuyện này đế quốc cũng tuyệt không cho phép hắn làm càn.
- Hẳn không phải.
Diệp Huyền lắc đầu.
Nghe được Diệp Huyền nói khẳng định như vậy, Lục Ly cau mày nói:
- Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư ngươi biết lai lịch hung thủ?
- Chỉ là một suy đoán nhưng cụ thể ta bất tiện nói.
Diệp Huyền lắc đầu, hắn không định nói ra xung đột với Khúc gia cùng với Huyền Cơ Tông.
Ánh mắt Diệp Huyền ngưng tụ, nói:
- Ta cũng không bỏ qua Tần gia.
Tần Vũ năm lần bảy lượt gây phiền toái cho mình, Diệp Huyền tự nhiên không có khả năng nhịn nữa.
- Nếu như hung thủ không phải người Tần gia, ngươi muốn đối phó Tần gia cũng khó khăn.
Lục Ly đại sư giải thích với Diệp Huyền:
- Tần gia với tư cách là hào phú đế quốc, nội tình không tầm thường, ngươi phải biết rằng mấy đại hào phú của đế đô kỳ thật có một ít liên hệ với đế quốc, Tần gia có quan hệ nhân mạch với tam hoàng tử.
- Ta nghe nói ngươi có mâu thuẫn với Tần gia cũng không phải đặc biệt to lớn, nếu như có thể, không cần phải huyên náo rất lớn, đương nhiên là ta đề nghị, về phần làm như thế nào phải xem chính ngươi.
Nói đến đây Lục Ly lộ ra nụ cười cáo già, hắn cười hắc hắc và nói:
- Đương nhiên, nếu như ngươi cần Luyện Khí Phường ta hỗ trợ, cứ mở miệng, chỉ là Tần gia, Luyện Khí Phường chúng ta dám chọc vào, ta và ngươi không cần nói thù lao, tùy tiện dạy ta mười tám luyện khí thủ quyết là được, ta là người rất tùy ý.
Nhìn thấy Lục Ly hèn mọn bỉ ổi như thế, Diệp Huyền cũng im lặng, chỉ sợ trong đế đô không ai biết đệ nhất luyện khí sư chí cao vô thượng trong lòng bọn họ lại có sắc mặt như thế.
Diệp Huyền cười nói:
- Vậy thì đa tạ hảo ý của Lục Ly đại sư, nếu như cần Luyện Khí Phường hỗ trợ, ta chắc chắn sẽ không khiêm tốn, nhưng trong nội tâm ta đã có chủ ý đối phó Tần gia.
- Ah? Nói nghe một chút.
Lục Ly đại sư lập tức sinh ra hào hứng.
Tần gia chính là hào phú đế quốc, trong đế quốc quan hệ rắc rối phức tạp, cho dù là Luyện Khí Phường của hắn tối đa chỉ có thể áp chế mà thôi.
Mà Huyền Diệp đại sư là người bên ngoài, không ngờ hắn có chủ ý đối phó Tần gia, hắn không thể không sinh ra hiếu kỳ.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Biện pháp của ta rất đơn giản, Tần gia không phải có chủ nghiệp là đan dược sao, nếu là như vậy, ta cũng hạ thủ từ chủ nghiệp của bọn chúng, ta chuẩn bị mở một dược các trong phường thị.
Cái gì?
Lục Ly đại sư nghe xong lập tức trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt bắn ra hào quang khiếp sợ, thần sắc ngu ngơ.
- Tiểu tử, không phải ta nói ngươi, ngươi cũng đã biết đế đô có mấy chục trên cả trăm gia tộc có chủ nghiệp là gia tộc, vì sao Tần gia có thể đứng vững không ngã và độc bá một phương hay không?
Lục Ly đại sư lúc này si ngốc nói:
- Tần gia tại đế đô chiếm cứ chừng hai thành định mức đan dược, hai thành thị trường này làm không biết bao nhiêu gia tộc thèm nhỏ dãi, bao nhiêu thế lực đỏ mắt hâm mộ, nhưng mấy trăm năm qua, Tần gia vẫn có thể đứng vững ở phương diện này mà không ngã, bởi vì Tần gia bọn họ có một gã trưởng lão chính là trưởng lão của luyện dược sư hiệp hội của đế quốc, là luyện dược sư lục phẩm.
Chương688: Ba loại đan dược
- Trừ nguyên nhân này ra, Tần gia bọn họ có được rất nhiều cao thủ luyện dược sư, hơn nữa nắm giữ vài loại đan dược độc nhất vô nhị, lúc này mới giúp cho Tần gia có thể trở thành bá chủ một phương.
- Đan dược với tư cách là thứ võ giả tiêu hao nhiều nhất, cũng là thứ cạnh tranh lớn nhất, hạng mục đan dược truyền thống không có bao nhiêu lợi nhuận, muốn từ đó mở một đường máu, biện pháp duy nhất phải ra tay với đan dược độc nhất vô nhị.
Nói đến đây Lục Ly đại sư lập tức sững sờ, hắn cau mày nhìn Diệp Huyền:
- Chẳng lẽ ngươi muốn dùng Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhắm vào Tần gia đấy chứ? Nếu là như vậy, ta khuyên ngươi nên chết tâm này đi.
- Ta đã thấy Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia, nó đúng là đặc thù, chiếm cứ doanh số nhất định trong đế quốc nhưng ít dược lưu ý, không phải là đan dược thường dùng. Huống chi lĩnh vực hai chủng đan dược này không hợp với lĩnh vực đan dược hạch tâm của Tần gia, ngươi làm lớn ở hai chủng đan dược này cũng không có khả năng ảnh hưởng đến sinh ý và lợi nhuận của Tần gia.
Lục Ly đại sư chậm rãi nói ra, tuy hắn chính là luyện khí sư nhưng cũng hiểu một ít phương diện của đan dược.
Nhưng mà Lục Ly đại sư còn chưa dứt lời, Diệp Huyền đã lắc đầu nói:
- Lục Ly đại sư, hiện tại Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan không còn là đan dược độc quyền của La gia, trong Tần gia dược có bán Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan, nó có công hiệu giống hai loại đan dược của La gia nhưng giá bán thấp hơn một ít.
- Có chuyện này?
Lục Ly đại sư vốn sững sờ, chợt gật đầu nói:
- Ta nghe nói Mộ Dung gia đã khu trục La gia, nói như vậy cũng bình thường. Nghe nói năm đó Mộ Dung gia sở dĩ tiếp nhận La gia là bởi vì thị trường đan dược của La gia, hiện tại Mộ Dung gia đã dám buông tha La gia, khẳng định đã nắm giữ bí phương hai loại đan dược này.
Lục Ly đại sư là người thông minh cỡ nào, căn bản không cần suy nghĩ đã một câu điểm phá quan hệ lợi hại trong đó.
-
- Nếu hai loại đan dược này không còn là độc nhất vô nhị, vậy ngươi còn lấy cái gì đối kháng Tần gia? Biện pháp của ngươi căn bản không thể thực hiện được.
Lục Ly đại sư nói rất nhiều, phân tích tất cả góc độ, từ đó bỏ đi ý định của Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhẹ nhàng cười nói:
- Lục Ly đại sư, ngươi yên tâm đi, ta làm như vậy là có nắm chắc của mình.
Vừa nói trong mắt hắn bắn ra hào quang như đã tính trước.
- Ta vẫn tự tin vào lĩnh vực đan dược của mình.
Nghe được Diệp Huyền tự tin như vậy, Lục Ly đại sư ăn kinh ngạc, hiển nhiên không rõ Diệp Huyền tự tin là tới từ nơi nào.
- Nếu có gì cần cứ mở miệng, về phần kết cục cuối cùng thế nào cứ mặc cho số phận.
Lục Ly đại sư lắc đầu, vẫn chưa tin Diệp Huyền có thể rung chuyển thị trường đan dược của Tần gia, nếu Diệp Huyền cần hỗ trợ gì thì hắn cũng không có keo kiệt.
- Đúng thế, phụ liệu linh bảo phi hành của ngươi đã tập hợp đại đa số nhưng là còn có một loại phụ liệu thập phần thưa thớt, ta đã bảo với một thương hội trong đế quốc, nửa tháng sau mới có thể mang tới, lúc đó có thể bắt đầu chế tạo, ngươi cũng đừng quên Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.
Đối với linh bảo phi hành của Diệp Huyền và Bách Chuyển Thối Luyện Thuậ với hắnt, Lục Ly đại sư một vẫn nhớ mãi không quên, vẫn lưu ý trong lòng.
- Ngươi cứ yên tâm đi, thù lao của ta sẽ không quên ngươi đâu.
Diệp Huyền im lặng nói ra, Lục Ly đại sư, chẳng lẻ còn sợ mình không thực hiện được?
Nói chuyện với nhau một lát, lúc này Lục Ly đại sư mới rời đi.
Sau khi Lục Ly rời đi, Diệp Huyền cũng mời Thiên Long vệ và La Mẫn đến.
Nghe nói Diệp Huyền chuẩn bị mở một dược các, La Mẫn cũng kinh ngạc.
- Diệp thiếu, ngươi thực chuẩn bị dùng sinh ý đan dược đánh Tần gia sao?
Trên mặt hắn mang theo khó tin.
Bản thân là thế gia đan dược, La Mẫn hiểu rõ thị trường đan dược của đế đô.
Nếu như thị trường đan dược của La gia giống như con sông nhỏ, là thị trường đan dược của Tần gia giống như con sông lớn, dùng con sông nhỏ trùng kích con sông lớn, kết quả không cần nói cũng biết rõ.
Đặc biệt làlà La gia đã mất đi thị trường Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, có thể nói đã nguyên khí đại thương, căn bản không thể va chạm với quái vật khổng lồ như Tần gia.
- La gia chủ, Tần gia ăn cướp bí phương tổ truyền của La gia các ngươi, chẳng lẽ ngươi chuẩn bị như vậy hay sao?
Diệp Huyền nhìn hắn và nói:
- Đương nhiên không phải, nhưng thị trường đan dược...
La Mẫn thở dài, trong nội tâm căn bản không có chút lòng tin nào.
Diệp Huyền cũng biết rõ La Mẫn gần đây không được tốt.
- Ta đã dám làm như thế đương nhiên có nắm chắc, La gia ngươi mang tư liệu thị trường đan dược đế đô ra đây, ta muốn xem một chút.
Cái gọi là biết người biết mình mới có thể trăm trận trăm thắng.
Lúc này La Mẫn gia chủ cũng mang tư liệu thị trường đan dược tới.
Tư liệu này đầy đủ hết, chẳng những kể cả rất nhiều thế lực làm sinh ý đan dược, đồng thời còn có tỉ lệ sinh ý của thế lực, hơn nữa còn có chủ nghiệp kinh doanh, tất cả ghi lại kỹ càng nên trợ giúp Diệp Huyền rất lớn.
Trên tư liệu ghi lại thế lực làm sinh ý đan dược trong đế đô, khoảng chừng hơn trăm nhà.
Trong đó có bốn nhà lớn nhất.
Theo thứ tự là hào phú Tần gia, luyện dược sư hiệp hội, hoàng thất đan các, cùng với hạo quang thương hội.
Bốn nhà này, mỗi nhà chiếm cứ hai thành định mức đan dược của đế đô.
Kế tiếp là thế lực đan dược chiếm một thành, ước chừng có một hai chục nhà, trong đó có La gia, kể cả Khúc gia đều thuộc về một thành này, bọn họ chiếm cứ một thành trong định mức hai thành còn lại.
Cuối cùng trên trăm nhà phụ thuộc ba thế lực, bọn họ chỉ chiếm được một thành.
Về phần những thế lực bất nhập lưu không có liệt kê.
Đây là phân chia thế lực, về phần nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu trừ một ít đan dược trụ cột ra, còn có đan dược hạch tâm cũng không cùng loại, đặc biệt là thế lực cấp một, nghiệp vụ của bọn họ khác nhau rất lớn.
Có chủ công đan dược chữa thương, có chủ công đan dược tu luyện, còn có chủ công đan dược tấn cấp, cũng có chủ công đan dược phụ trợ, không ai giống ai.
Trong đó Tần gia chủ công chính là đan dược tấn cấp.
Tần gia có ba loại đan dược tốt nhất thị trường.
Theo thứ tự là Trùng Huyền Đan tam phẩm, Phá Huyền đan tứ phẩm, cùng với Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm.
Chương689: La Tường đại sư (1)
Ba loại đan dược này trừ Phá Huyền đan là khó luyện chế ra, Trùng Huyền Đan và Ngưng Huyền Đan đều thuộc về đan dược tấn cấp thông thường.
Đan dược thông thường như đan dược chữa thương các loại, mỗi loại đều có.
Ví dụ như Ngưng Huyền Đan, có Ngưng Huyền Đan nhất phẩm, cũng có Ngưng Huyền Đan nhị phẩm, còn có Ngưng Huyền Đan tam phẩm, thậm chí có cả Ngưng Huyền Đan cửu phẩm.
Lúc trước Diệp Huyền còn ở tinh huyền học viện, Phượng Nhu đã từng cho hắn một viên Ngưng Huyền Đan nhất phẩm.
Loại đan dược thông thường này, phương thuốc đã sớm truyền lưu trên đại lục, trên cơ bản tất cả cơ cấu luyện dược đều có, bởi vậy chỉ cần đạt tới luyện dược sư có phẩm cấp đều có thể luyện chế.
Nhưng Tần gia bán ba loại đan dược khác với đan dược cùng loại trên thị trường.
Ba loại đan dược của Tần gia, tuyệt đại đa số tài liệu giống như đan dược truyền lưu trên thị trường, nhưng tổ tiên Tần gia từng có một tên luyện dược sư thiên tài hơn người, hắn đã tiến hành cải tiến một hai loại linh dược trong đó.
Cho nên Tần gia luyện chế ra ba loại đan dược có hiệu quả tốt hơn đan dược trên thị trường không ít.
Cầm Trùng Huyền Đan làm thí dụ, Trùng Huyền Đan tam phẩm giúp Địa Vũ Sư trùng kích cảnh giới phục dụng, cho dù trùng kích nhất trọng hai nhị trọng, nhị trọng trùng kích tam trọng cũng có thể sử dụng Trùng Huyền Đan này.
Sau khi phục dụng nó, võ giả trùng kích cảnh giới tiếp sẽ có một thành tới ba thành tỉ lệ thành công, xác suất này căn cứ vào dược tính hoàn mỹ mà định.
Đây là xác suất Trùng Huyền Đan bình thường.
Nhưng mà Trùng Huyền Đan của Tần gia cho dù là loại kém nhất cũng có thể tăng lên hai thành khả năng thành công, trung đẳng là ba thành, mà loại ưu đạt tới bốn thành.
Đến lúc này Trùng Huyền Đan của Tần gia lập tức bao trùm tất cả Trùng Huyền Đan của thế lực khác.
Cũng làm cho mỗi Địa Vũ Sư muốn trùng kích cảnh giới tiếp theo đi mua Trùng Huyền Đan, chỉ cần tài lực đầy đủ sẽ đi mua Trùng Nguyên Đan của Tần gia.
Đây là sức cạnh tranh hạch tâm của Tần gia.
Trừ Trùng Huyền Đan, Phá Huyền đan tứ phẩm và Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm cũng giống như thế.
Chỉ cần là hai chủng đan dược này của Tần gia tốt hơn đan dược của thế lực khác trong đế đô một ít, kể từ đó chỉ cần đế đô có võ giả chuẩn bị đột phá sẽ cân nhắc đi mua đan dược của Tần gia.
Cũng làm cho thế lực khác cũng ở trạng thái dừng nghiên cứu và phát triển ba loại đan dược này.
Bởi vậy tại đế đô, Tần gia dùng ba loại đan dược này lũng đoạn thị trường.
Trong định mức hai thành thị trường của Tần gia có một phần rất lớn là tới từ ba loại đan dược này.
Kết hợp với tình huống mình hiệu trong Tần thị dược các, Diệp Huyền khẳng định phần tư liệu này chính xác.
Trước đó hắn đi Tần thị dược các cũng không phải tùy tiện dạo chơi, trong thời gian ngắn ngủi Diệp Huyền đã hiểu được trình độ buôn bán đan dược của Tần thị dược các một hồi.
Căn cứ vào giá cả, mức độ nóng bỏng cùng với độ dung hợp đan dược, Diệp Huyền rất dễ dàng oán được Tần gia chiếm được lợi nhuận trên mỗi loại đan dược.
Tư liệu kết hợp thực tế, Diệp Huyền tươi cười lạnh lùng.
Nếu người quen thuộc Diệp Huyền nhìn thấy nụ cười trên môi hắn, lập tức hiểu hắn muốn làm chuyện độc ác.
La Mẫn bên cạnh không hiểu Diệp Huyền cho nên cho rằng hắn bị nội dung trên đó hù dọa, lúc này cười khổ nói:
- Diệp thiếu, hiện tại ngươi biết ta nói không thể là tới từ nơi nào, Tần gia chính là cự đầu trong đan dược ở đế đô, khống chế mạch máu đan dược của đế đô, đặc biệt là vài loại đan dược tấn cấp đã bị bọn họ lũng đoạn hoàn toàn, ba cự đầu khác cũng không có khả năng dao động bọn họ, bằng vào chúng ta khó hơn lên trời.
- Khó khăn là khẳng định, nhưng muốn nói khó như lên trời thì không nhất định.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Mục tiêu hàng đầu của chúng ta cũng không cần quét dọn Tần gia, chỉ cần chia lợi nhuận với bọn chúng là được.
Diệp Huyền cũng không có vẽ bánh nướng cho La Mẫn, trên thực tế dùng thiên phú luyện đan của hắn, chỉ cần nguyện ý phát huy, đừng nói là thay thế Tần gia, cho dù lũng đoạn cả Hạo Thiên đế quốc, thậm chí là lũng đoạn cả Mộng Cảnh bình nguyên cũng không phải không có khả năng.
Nhưng hắn sẽ không làm như vậy.
Dùng thực lực và lực của người khác còn không giúp hắn chèo chống tràng diện lớn như thế.
Đan dược cự đầu cường đại cuối cùng là phải có bối cảnh và vũ lực chèo chống.
Sở dĩ hắn ở trong đế đô không ai dám động tới, đại bộ phận đều là vì có Luyện Khí Phường ủng hộ.
Nếu như muốn lũng đoạn thị trường đan dược của đế đô, Luyện Khí Phường sẽ không thể bảo vệ hắn.
Hơn nữa không có ai biết sở dĩ Diệp Huyền muốn đi vào thế lực đan dược, mục tiêu lớn nhất không phải là vì Tần gia, mà là vì Khúc gia.
Mâu thuẫn giữa hắn và Tần gia cũng chỉ là thiếu gia ăn chơi va chạm với nhua mà thôi, nhưng hắn có thù sâu như biển với Huyền Cơ Tông.
Không nói chuyện khác, chỉ nói Cuồng Chiến trưởng lão đuổi giết hắn lâu như vậy, hơn nữa phái người ám sát hắn, Diệp Huyền tựu căn bản không nhịn được.
Tôn chỉ làm người của hắn đơn giản, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu ngươi phạm ta, ta trả gấp mười lần.
Hiện tại hắn không có năng lực đối kháng với Huyền Cơ Tông nhưng hắn có thể động tới phân đà chính yếu nhất của Huyền Cơ Tông tại Hạo Thiên đế quốc, chỉ cần tiêu diệt Khúc gia, đối với Huyền Cơ Tông mà nói là tổn thất cực lớn.
Mà muốn đối phó Khúc gia, hành động công khai là không được, tuyệt đối sẽ làm Huyền Cơ Tông cảnh giác và chú ý, cho nên Diệp Huyền lựa chọn tiến vào thế lực đan dược.
Từ tư liệu biểu hiện, Diệp Huyền có thể thấy được nơi phát ra thu nhập của Khúc gia lớn nhất cũng giống như La gia, là cửa hàng đan dược của bọn họ.
Chỉ cần cắt đứt nguồn kinh tế của Khúc gia, như vậy gia tộc này căn bản không thể phát triển.
Bởi vậy biểu hiện nhìn như Diệp Huyền đang nhắm vào Tần gia nhưng trên thực tế họng súng của Diệp Huyền đang âm thầm nhắm vào Khúc gia.
Thấy Diệp Huyền còn không có buông tha, La Mẫn cảm thấy nội tâm buồn bực.
Hiện tại La gia đang đứng ở nguy cơ sớm tối, mất đi Mộ Dung gia tộc che chở, lại không có thị trường Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan.
Có thể nói chỉ cần không cẩn thận thì địa vị của La gia sẽ rớt xuống ngàn trượng, cũng rớt ra khỏi hàng ngũ thế gia.
Cho nên trong lòng của hắn cũng vô cùng lo lắng, lúc này mới trải qua gia tộc thảo luận mới quyết định đi theo Diệp Huyền.
Bổn ý của hắn là căn cứ vào quan hệ của Diệp Huyền và Luyện Khí Phường, có thể đáp lên Luyện Khí Phường.
Chương690: La Tường đại sư (2)
Chỉ cần có thể có quan hệ với Luyện Khí Phường, cho dù La gia làm cái gì cũng không suy bại.
Dù sao phương diện đan dược vẫn do các đại gia tộc chia lãi với nhau, nhưng luyện khí một đạo vẫn do Luyện Khí Phường nắm giữ ít nhất bảy thành thị trường, nói là lũng đoạn cũng không đủ.
Nhưng mà La Mẫn dù thế nào cũng không nghĩ ra, Diệp Huyền lại không lợi dụng quan hệ với Luyện Khí Phường thến hành sinh ý luyện khí, ngược lại còn chuẩn bị động vào thế lực đan dược.
Việc này làm cho La Mẫn cũng phải cười khổ trong thời gian ngắn.
Cho dù trong nội tâm không xem trọng nhưng Diệp Huyền đã nói như vậy, La Mẫn cũng âm thầm quyết định làm tốt yêu cầu của Diệp Huyền, về phần đến lúc đó làm hay không làm phải xem tình hình.
- La Mẫn, ngươi dẫn ta đi luyện dược phường La gia xem.
Diệp Huyền mở miệng nói một câu.
La gia đã làm chủ nghiệp đan dược, như vậy khẳng định có dược phường, hơn nữa sẽ có một đám luyện dược sư dưới trướng.
Diệp Huyền không có khả năng vĩnh viễn ở lại Hạo Thiên đế quốc, cho nên chuẩn bị tiến vào thị trường đan dược, hắn còn phải hiệu nội tình đan dược của La gia, hơn nữa phải hiểu ở mức nhất định.
Dưới sự dẫn dắt của La Mẫn, hai người nhanh chóng đi tới luyện dược phường của La gia.
Đi vào nơi này có mùi hương thơm ngát bay ra, một đám luyện dược sư không ngừng bận rộn bên trong.
- Gia chủ.
- La gia chủ.
Nhìn thấy La Mẫn, không ít luyện dược sư liên tục mở miệng hành lễ, thần thái cung kính.
La Mẫn một đường đi quac cũng chào hỏi bọn họ, đại đa số luyện dược sư đều là hoàn lễ, có một ít luyện dược sư đối mặt La Mẫn hành lễ nhưng thần thái lạnh lùng, chỉ khẽ gật đầu.
La Mẫn cũng không thấy xấu hổ, hắn giải thích với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu, nơi này là dược phường của La gia chúng ta, La gia chúng ta tổng cộng có gần trăm luyện dược sư nhị phẩm, ba mươi lăm luyện dược sư tam phẩm, chín luyện dược sư tứ phẩm và một luyện dược sư ngũ phẩm.
- Trong đó luyện dược sư La gia ước chừng sáu thành, còn có bốn thành là La gia chúng ta mời chào, cũng ký kết hiệp nghị luyện đan với chúng ta.
Diệp Huyền nghe xong liền gật đầu.
Loại hiện tượng này rất bình thường, luyện dược sư là một đám người thân phận cao quý trên đại lục nhưng bọn họ muốn phát triển cũng vô cùng khó khăn, mỗi khi tăng lên một đẳng cấp đều cần tiêu hao tài nguyên gấp mười lần võ giả.
Bởi vậy rất nhiều luyện dược sư sinh ra bình thường, không có gì nơi cung cấp tài nguyên, muốn đạt được tài nguyên và tăng thực lực lên đều lựa chọn thế lực đan đạo, luyện chế đan dược tăng lợi ích của bọn họ, mà những thế lực đan dược sẽ cung cấp tài nguyên giúp bọn họ đột phá, hai bên đều ở trạng thái song doanh với nhau.
- Diệp thiếu, đại sảnh bên ngoài là nơi La gia dược phường tiến hành phân loại tài liệu, La gia mua sắm các loại tài liệu đều lựa chọn ở bên ngoài, rồi sau đó thống nhất đưa vào luyện chế thất. Đương nhiên chỉ có một chút đan dược đặc thù sẽ có nơi chuyên môn luyện chế lại, các loại đan dược khác đều luyện chế thống nhất tại đại sảnh, ta mang ngươi đi đại sảnh luyện chế xem một chút.
La Mẫn vừa nói vừa mang Diệp Huyền đi vào đại sảnh luyện chế.
Lúc này La Mẫn ngạc nhiên.
- Người đâu? Đều đi đâu?
Chỉ thấy cả đại sảnh luyện chế trống rỗng, không có một người nào.
Trên mặt La Mẫn bao phủ một tầng sương lạnh.
Lúc này một tên luyện dược sư nhị phẩm từ phía sau vội vàng đi tới, hắn cúi đầu giống như đang suy nghĩ cái gì, căn bản không có chú ý người trước mắt, thiếu chút nữa đâm đầu vào La Mẫn và Diệp Huyền.
- Người nào đứng ở chỗ này, tại sao giống cây cột cản đường lão tử.
Tên luyện dược sư đã giật mình, hùng hùng hổ hổ nói.
- Là ta.
La Mẫn lạnh lùng nói ra.
Tên luyện dược sư cảm giác âm thanh có chút quen thuộc, vội vàng ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy là La Mẫn thì đổ mồ hôi lạnh.
- Khục khục, thì ra là gia chủ đại nhân, vừa... Vừa rồi ta cũng không phải nói ngươi ah.
La Mẫn chẳng muốn nói nhảm với hắn, lạnh lùng hỏi:
- La Tường đâu?
- La Tường đại sư đang ở bên trong luyện chế Thăng Tôn Đan ngũ phẩm, chúng ta vừa rồi đều quan sát, ai nha, không ốt...
Nói đến một nửa, sắc mặt luyện dược sư biến hóa và nói:
- Gia chủ, không được, vừa rồi ta ăn đồ ăn không tốt, sắp không nín được, có vấn đề gì chờ ta giải quyết xong lại hỏi.
Tên luyện dược sư kia nói xong liền chạy tới nhà vệ sinh, chỉ nghe tiếng nổ vang không ngừng, âm thanh vô cùng nặng nề.
Trên trán Diệp Huyền đầy hắc tuyến, không cần nghĩ tên luyện dược sư khẳng định đang giải quyết nỗi buồn, âm thanh làm người ta gợn tóc gáy.
- Thì ra La Tường đang luyện chế đan dược, đã như thế chúng ta chờ bên ngoài một lát, trong quá trình luyện chế đan dược cần chuyên tâm, ta đi qua sợ ảnh hưởng hắn luyện chế.
La Mẫn nghe nói La Tường đang luyện đan, những người khác chạy tới quan sát, sắc mặt của hắn hòa hoãn, lúc này nói với Diệp Huyền.
Hắn thân là gia chủ, vừa tiến vào luyện chế thất nhất định sẽ gây ra một ítđoộng tĩnh, luyện dược sư luyện chế trọng yếu nhất chính là chuyên tâm, không bị quấy rầy, bọn họ phá hư La Tường luyện chế sẽ không ổn.
Diệp Huyền cau mày nói ra:
- Vậy chờ tới khi nào, không bằng như vậy, ta đi vào xem trước một chút, ngươ chờ bên ngoài, sau khi chấm dứt ngươi lại đi vào.
Diệp Huyền cũng muốn xem thực lực luyện dược sư La gia, bây giờ nghe nói luyện dược sư ngũ phẩm mạnh nhất La gia đang luyện chế Thăng Tôn Đan, đối với Diệp Huyền mà nói đây là cơ hội quan sát tốt nhất.
Mặc dù Thăng Tôn Đan chỉ là đan dược ngũ pâẩm nhưng là loại khó luyện chế trong ngũ phẩm, bởi vì công hiệu của Thăng Tôn Đan chính là trợ giúp Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong gia tăng hai thành tỉ lệ thành công khi đột phá cảnh giới Vũ Tôn lục giai.
Luyện chế đan dược như vậy cực kỳ khó khăn, cho dù luyện dược sư lục pâẩm cũng không phải tất cả mọi người đều có thể luyện chế.
- Diệp thiếu, không tốt lắm đâu, bên trong không có người nhận ra ngươi, ngươi một người đi vào ta sợ có ngoài ý muốn.
La Mẫn hơi do dự nói ra.
- Có cái gì ngoài ý muốn chứ, quyết định như vậy đi.
Diệp Huyền nói xong trực tiếp đẩy cửa đi vào.
La Mẫn đành phải im lặng đứng bên ngoài.
Diệp Huyền vừa mới đi vào đã ngửi được mùi thuốc nồng đậm, hắn nhìn chung quanh, phát hiện gian phòng này có không ít người lại không có một tia âm thanh, hơn một trăm tên luyện dược sư đang vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía trước.
Bình luận facebook