• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Huyền Thiên Hồn Tôn

  • Chương 651-655

Chương651: Bị nhìn thấu (1)

Loại cấp bậc này làm nội tâm Lục Ly đại sư rung động thật sâu.

Diệp Huyền ho nhẹ một tiếng cắt ngang trạng thái si mê của Lục Ly đại sư.

- Không biết đại sư cảm thấy phi đao này luyện chế thế nào?

Lục Ly đại sư nhìn Diệp Huyền thật sâu.

- Người trẻ tuổi, chúng ta đổi nơi lại cẩn thận trò chuyện với nhau.

Sắc mặt Lục Ly đại sư vẫn trầm thấp nhưng ngữ khí đã không bạo ngược như trước, trực tiếp dẫn Diệp Huyền vào nội điện.

Mọi người nơi này trợn mắt há hốc mồm.

Lục Ly đại sư dùng tánh khí táo bạo nổi danh, vừa rồi cho thấy hắn đã tới biên giới bộc phát.

Mà Diệp Huyền là người tới phá quán, hắn không bị Lục Ly đại sư một chưởng đánh chết ngược lại còn dẫn hắn vào nội điện, lúc này bọn họ há hốc mồm và nhìn nhau.

Đám người Lê Húc đại sư cũng thầm giật mình, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy trên mặt sư tôn xuất hiện thần thái ngưng trọng như vậy.

Có thể thấy được tiểu tử lấy phi đao tuyệt đối là đồ phi phàm.

- Hừ, bất kể như thế nào, tiểu tử này dám chửi bới Luyện Khí Phường, Lục Ly đại sư dễ dàng tha thứ cho hắn mới là quái sự.

Sắc mặt Tần Vũ và Chu Khinh Vi khó coi.

Bọn họ ước gì Diệp Huyền bị đánh gục tại chỗ, chỉ tiếc kết cục không như bọn họ suy nghĩ.

Bọn họ tin tưởng hành động của Diệp Huyền vừa rồi, cho dù có sư tôn không rõ lai lịch, Lục Ly đại sư cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn.

Tại Mộng Cảnh bình nguyên, dùng thân phận Lục Ly đại sư, cho dù người cầm quyền của thế lực đỉnh cấp gặp hắn cũng phải cung kính với hắn.

Trải qua điều tra như thế, lúc này ngày mở cửa cũng kết thúc, trong đại sảnh còn có rất nhiều võ giả và đệ tử hào phú bị mời ra khỏi Luyện Khí Phường.

- Dường như tiểu tử La gia có chút quen biết với tiểu tử kia, đã như thế không bằng cầm La gia khai đao, nếu như tiểu tử kia không có bị Luyện Khí Phường giết chết, sau khi đi ra lại giáo huấn hắn cũng không muộn.

Không thể giáo huấn Diệp Huyền, nội tâm Tần Vũ thập phần khó chịu, âm trầm nhìn lên người La Thành.

Trừ hắn, Chu Khinh Vi cũng nhìn chằm chằm chằm vào La Thành.

Hiển nhiên bởi vì chuyện lúc trước nàng cũng hận La Thành có quen biết với Diệp Huyền.

- La gia sắp không may.

Đám người Chu Thành Bình nhìn thấy cũng kinh hồn táng đảm.

Khá tốt bọn họ không có liên quan gì với Diệp Huyền, nếu không người không may chính là bọn họ.

Về phần Diệp Huyền có bối cảnh gì, bọn họ căn bản không quan tâm tới.

Cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, tại Hạo Thiên đế quốc, dù Diệp Huyền thật sự là đệ tử thế lực lớn, hắn hung hăng càn quấy như vậy cũng khó tránh bị giáo huấn một lần, huống chi Diệp Huyền có thể rời khỏi Luyện Khí Phường hay không còn khó mà biết được.

- Tiểu tử, tên kia vừa rồi có lai lịch gì, thành thật khai báo cho ta.

Ngoài cửa Luyện Khí Phường, Tần Vũ cười lạnh đi tới trước mặt La Thành, ánh mắt đầy sát cơ.

- Tần Vũ thiếu gia, tại hạ không biết lai lịch của Diệp thiếu.

La Thành hơi sợ hãi nhìn Tần Vũ.

Ba!

Không chờ hắn nói dứt lời, Tần Vũ đã tátthẳng vào mặt La Thành, đánh La Thành bay mấy mét, hắn phun ra một ngụm máu tươi và vài cây răng.

- Ngươi không biết? Ngươi cho rằng ta đồ ngốc hay sao? Lúc trước ở cửa thành, ngươi và tên kia đi cùng một chỗ, trong đại sảnh vừa rồi cũng là ngươi đứng ra cầu tình, ngươi không biết ai biết? Hôm nay ngươi không nói ra lai lịch của hắn, như vậy ngươi cũng đừng chuẩn bị trở về.

Tần Vũ đã kết luận La Thành quen biết Diệp Huyền.

Cũng khó trách hắn nghĩ như vậy, lúc trước La Thành luôn đi lại gần với Diệp Huyền, thậm chí còn nói chuyện thay người ta, nếu như không quen biết thì ai làm thế?

Mọi người nhìn thấy La Thành bị giáo huấn, bọn họ có vẻ mặt khác nhau, có người hả hê, hoặc là thương cảm nhưng không có ai đứng ra.

La Thành cắn răng đứng nói:

- Tần Vũ thiếu gia, tại hạ thật không biết lai lịch của Diệp thiếu, cho dù ngươi đánh chết ta, kết quả cũng giống như vậy.

Đừng nói hắn thật không biết lai lịch của Diệp Huyền, cho dù hắn biết cũng không nói ra, nếu không phải lúc trước có Diệp Huyền, hắn đã sớm chết trong tay của Khúc Như Phong, làm gì còn sống tới hiện tại, bảo hắn phản bội Diệp Huyền là không thể nào.

- Ha ha, miệng còn rất cứng đấy, chẳng lẽ ngươi cho rằng đang ở đế đô thì ta không thể giết ngươi sao?

Tần Vũ hung hăng đá một cước vào ngực La Thành.

- Chỉ là đệ tử thế gia, nói thiệt cho ngươi biết, cho dù hôm nay ngươi đánh chết ta cũng không ai dám thay ngươi nói chuyện với La gia.

La Thành cắn răng không nói, hắn nhìn về phía Mộ Dung Vân Nghĩa.

Nhưng mà ánh mắt Mộ Dung Vân Nghĩa lạnh lùng, dường như hắn không nhìn thấy La Thành.

La Thành trước kia không nghe theo lệnh của hắn trong Luyện Khí Phường, đối với hắn mà nói là sỉ nhục lớn lao, huống chi hắn ở trong Luyện Khí Phường đã nói qua, La gia đã không còn là gia tộc phụt huộc Mộ Dung gia.

- Đủ rồi!

Thời điểm Tần Vũ hung hăng giáo huấn La Thành, Mộ Dung Vân Tiêu không nhìn được và đứng ra, nói:

- Tần Vũ, La gia là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia chúng ta, ngươi làm như vậy là quá phận rồi,.

- Ha ha, thì ra là Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư, vừa rồi trong Luyện Khí Phường ta có nghe Vân Nghĩa huynh nói La gia đã không còn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, không biết là ta nghe lầm hay Vân Nghĩa huynh lừa gạt Lê Húc đại sư đây?

- Ngươi không có nghe sai.

Mộ Dung Vân Tiêu nhíu mày nói:

- Bất kể như thế nào, La gia trước kia vẫn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, ngươi làm như vậy quá không cho Mộ Dung gia ta mặt mũi.

Tần Vũ cười ha ha lườm La Thành:

- Nếu Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư đều nói như vậy, Tần Vũ ta cho Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư mặt mũi, ta chỉ bảo chứng không ra tay với tiểu tử này, cũng không thể cam đoan kế tiếp không làm gì với La gia, đến lúc đó Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư sẽ không nói gì chứ?

Mộ Dung Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng:

- Tần gia ngươi muốn làm gì là chuêện của Tần gia các ngươi, không quan hệ với Mộ Dung gia chúng ta.

- Ha ha, có Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư nói lời này là đủ rồi.

Tần Vũ lạnh lùng nhìn La Thành:

- Tiểu tử, hôm nay coi như số ngươi gặp may, ngươi đừng cho rằng như vậy là may mắn, tin tưởng ta, không bao lâu nữa ngươi cảm thấy sống còn thống khổ hơn chết.

Cười dữ tợn một tiếng, Tần Vũ quay người rời khỏi hẻm nhỏ.

- La Thành đa tạ Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư ra tay.

La Thành gian nan đứng lên, thấp giọng nói ra.
Chương652: Bị nhìn thấu (2)

- Ngươi không cần cám ơn ta.

Mộ Dung Vân Tiêu thở dài một tiếng, nhìn La Thành:

- La Thành, La gia ngươi vốn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia nhưng vừa rồi nhị ca ta ở trước mặt Lê Húc đại sư nói những lời kia, ta cũng không có biện pháp gì, Tần gia thủ đoạn tàn nhẫn, La gia các ngươi nên nghĩ biện pháp chạy nạn đi.

Nói đến đây Mộ Dung Vân Tiêu lại nhìn Luyện Khí Phường sau lưng, lắc đầu nói:

- Cũng không biết ngươi làm sao quen biết tên kia, ngươi đứng ra nói chuyện vì hắn, cho dù người này có bối cảnh, tại đế đô Hạo Thiên đế quốc cũng không sinh ra bọt nước gì, huống chi hắn chửi bởi thanh danh Luyện Khí Phường, có thể đi ra ngoài hay không còn khó nói, ngươi làm như vậy đã đẩy La gia vào trong hố lửa.

- La Thành đa tạ Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư quan tâm, La Thành cáo từ.

Nói xong lời này, La Thành đi lại tập tễnh rời đi vội vàng.

Trong lòng của hắn vô cùng thất lạc, giờ phút này hắn cũng biết hành vi của mình mang tới tai họa ngập trời cho gia tộc, phải mau chóng thông tri gia tộc.

- Nhị ca, La gia tốt xấu gì cũng là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, ngươi làm như vậy trong Luyện Khí Phường, chỉ sợ những gia tộc khác phụ thuộc Mộ Dung gia trái tim băng giá ah, hơn nữa nếu để phụ thân biết được, chỉ sợ ngươi không thiếu bị phụ thân trách phạt.

Sau khi La Thành rời đi, Mộ Dung Vân Tiêu bất mãn với Mộ Dung Vân Nghĩa.

Mộ Dung Vân Nghĩa tươi cười ý vị thâm trường, hắn nói:

- Tam muội, ngươi yên tâm đi, phụ thân sẽ không trách cứ ta chuyện hôm nay, thậm chí còn khen ta đấy.

- La gia mấy năm qua phát triển càng ngày càng kém, hơn nữa kết thù kết oán với gia tộc khác rất sâu, nghe nói không lâu Khúc gia có một tên Khúc Như Phong trưởng lão vẫn lạc bên ngoài đế đô, rất có thể có quan hệ với La gia.

- Ngươi cũng biết bối cảnh của Khúc gia, cứ điểm Huyền Cơ Tông tại đế đô nghe nói là một Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông đã đi vào đế đô, phụ thân đã sứt đầu mẻ trán vì việc này, hôm nay việc này chính là cơ hội, thừa cơ đẩy La gia ra ngoài, đến lúc đó Huyền Cơ Tông thực sự có tức giận gì cũng không thể tính toán lên đầu với Mộ Dung gia chúng ta.

- Cho nên ta dám cam đoan, phụ thân biết rõ chuyện hôm nay sẽ không trách tội ta, ngược lại còn khen ngợi ta.

Mộ Dung Vân Nghĩa nói xong cười đắc ý.

Trong nội tâm Mộ Dung Vân Tiêu cảm thán một hồi, đồ vật của gia tộc, nàng bình thường rất ít quan tâm, loại chuyện tùy ý ném bỏ một thế gia theo mình cả trăm năm qua vẫn làm cho nội tâm Mộ Dung Vân Tiêu phát lạnh.

Nàng cùng biết sở dĩ phụ thân làm như thế cũng vì hưng suy của gia tộc.

Hiện tại trong Luyện Khí Phường, Diệp Huyền và Lục Ly đại sư đang ngồi đối mặt với nhau.

- Nói đi, các hạ là đệ tử của thế lực nào, đến Luyện Khí Phường của ta hồ đồ, mục đích vì sao, nếu các hạ không cho lão phu một câu trả lời hợp lý, mặc kệ ngươi tới từ thế lực nào, Cửu Dương Tông hay vẫn là Huyền Cơ Tông, lão phu dám cam đoan hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết.

Lục Ly đại sư ngồi xuống, ánh mắt sâm lãnh nhìn Diệp Huyền sau đó nói ra.

Cũng không chờ Diệp Huyền nói chuyện, Lục Ly đại sư lại lên tiếng nói:

- Về phần cái gọi là sư tôn của ngươi thì không cần nói ra, lão phu biết tất cả luyện khí đại sư nổi danh trog Mộng Cảnh bình nguyên, trong đó căn bản không có người nào có thể là người luyện chế phi đao kia.

Ánh mắt Lục Ly lộ ra tinh mang, hắn cũng vạch trần lời nói dối sư tôn của Diệp Huyền, đồng thời đôi mắt của hắn còn mang theo sát cơ nhàn nhạt.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, thần sắc không thay đổi, nói:

- Mục đích của ta tới nơi này không phải lãnh giáo luyện khí một đạo của các hạ, mà là có mấy thứ cần các hạ hỗ trợ luyện chế.

- Nói như vậy, ngươi hồ ngôn loạn ngữ trong đại sảnh Luyện Khí Phường chính là dẫn lão phu xuất hiện sao?

Ánh mắt Lục Ly đại sư ngưng tụ.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Có thể nói như vậy.

- Thật lớn mật.

Lục Ly đại sư vô cùng tức giận, hắn đứng lên và uy áp bộc phát như núi, lập tức bao phủ thân thể Diệp Huyền, khí tức làm người ta sợ hãi giống như sóng to gió lớn.

- Còn muốn lão phu luyện chế đồ vật cho ngươi? Người trẻ tuổi, ngươi có biết chỉ bằng hành vi của ngươi làm trong Luyện Khí Phường đã làm lão phu muốn giết ngươi hay không?

Sát khí khủng bố bao phủ Diệp Huyền vào trong, khí tức khắc nghiệt bao phủ cả gian phòng.

Trong ánh mắt đáng sợ của Lục Ly đại sư, Diệp Huyền bất động thanh sắc, hắn bưng chén trà lên và uống một ngụm, nhắm mắt lại giống như đang thưởng thức hương vị, một lát sau hắn đặt chén trà xuống và nói:

- Ta đã dám tới nơi này sẽ không sợ các hạ động thủ, huống chi chẳng lẽ ngươi không biết thù lao là gì hay sao?

Diệp Huyền hành động tùy ý, ngữ khí lạnh nhạt đã triệt để chọc giận Lục Ly đại sư.

Chỉ là một thiếu niên còn dám làm càn ở trước mặt ta như vậy, chẳng những chửi bới đồ vật Luyện Khí Phường của hắn, còn hung hăng càn quấy trước mặt hắn.

Những việc này càng làm nội tâm Lục Ly đại sư tức giận.

Tiểu tử này cho rằng có bảo vật gì, hoặc là sau lưng có bối cảnh gì là có thể đả động hắn sao? Lục Ly hắn tung hoành Mộng Cảnh bình nguyên nhiều năm như vậy, có thứ gì chưa kiến thức qua.

- Người tới, kéo tiểu tử này ra ngoài đánh chết cho ta, sau đó ném lên đường lớn.

Lục Ly đại sư vung tay lên, hắn lạnh lùng quát, hắn không thích nhất là kẻ đầu cơ trục lợi.

- Vâng, sư tôn.

Đám người Lê Húc đại sư đã sớm chờ ở bên ngoài, nghe được Lục Ly nói thế lập tức lao tới vây quanh Diệp Huyền.

- Chậm đã.

Đột nhiên Diệp Huyền nói.

- Người trẻ tuổi, ngươi có lời gì muốn nói?

Lục Ly cười lạnh lùng, mặt lộ vẻ khinh thường:

- Thời điểm này không nên chuyển lai lịch của ngươi ra, cho dù chuyển ra cũng không dùng được, cho dù ngươi là hoàng tử Hạo Thiên đế quốc, thiếu chủ Huyền Cơ Tông, Cửu Dương Tông tiêu khiển lão phu, hậu quả cũng như vậy thôi, hiện tại ngươi muốn nói gì? Muộn rồi!

Diệp Huyền mặt không biểu tình, lắc lắc đầu nói:

- Nói thật, ta còn không có gì phải sợ, ta chỉ đáng tiếc ah, lúc này ngươi cố ý dẫn ta ra ngoài, trừ muốn ngươi luyện chế đồ vật, cũng nhìn ra thiên phú không tệ, chuẩn bị truyền thụ cho ngươi kỹ xảo Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, hiện tại xem ra các hạ không lĩnh tình.

Diệp Huyền nói ra lời này, Lục Ly đại sư phẫn nộ khinh thường lộ ra mặt.
Chương653: Bách Chuyển Thối Luyện Thuật

Cái gì? Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.

- Chậm đã.

Đột nhiên hắn vung tay lên và nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, đôi mắt bắn ra hào quang nóng bỏng.

- Ngươi nói là thực?

Bách Chuyển Thối Luyện Thuật là thủ đoạn đoán tạo thuật vô cùng cao thâm vào thời kỳ thượng cổ, lại là chí bảo của luyện khí sư.

Nhưng đoán tạo thuật này nghe nói sớm đã thất truyền, đã có hơn một ngàn năm không có xuất hiện qua, nó cường đại chỉ lưu truyền trong sách cổ.

Hôm nay nghe được Diệp Huyền nói tới Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, Lục Ly lập tức khiếp sợ.

Nếu như người bình thường nói như vậy, Lục Ly khẳng định xì mũi coi thường, nhưng Diệp Huyền lúc nãy lẫy phi đao ra và thủ pháp luyện chế thập phần cùng loại với Bách Chuyển Thối Luyện Thuật ghi lại trong sách cổ, cho nên Lục Ly mới kích động như thế.

- Ta cần phải lừa ngươi sao? Bách Chuyển Thối Luyện Thuật mà thôi, cũng không phải thứ gì đặc biệt trân quý, nếu các hạ không lĩnh tình thì thôi, nghe nói trong Mộng Cảnh bình nguyên còn có hai tên luyện khí sư Vương cấp, không biết bọn họ cảm thấy hứng thú với Bách Chuyển Thối Luyện Thuật hay không.

Diệp Huyền nhẹ nhàng đứng lên, hắn lãnh đạm nói ra.

Lục Ly trong khoảng thời gian ngắn không có chủ ý, sắc mặt âm tình bất định.

Tiểu tử này là thực biết, hắn khoác lác thoát thân sao?

- Người trẻ tuổi, ngươi nói ngươi biết Bách Chuyển Thối Luyện Thuật,? Theo lão phu biết, cả Mộng Cảnh bình nguyên không có người biết Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, không nói Mộng Cảnh bình nguyên, cho dù trên đại lục cũng không ai biết.

Lục Ly lạnh cười nói.

Diệp Huyền nghe xong xùy cười một tiếng:

- Ha ha, cả đại lục cũng không có người nào biết? Nghe ngữ khí của các hạ giống như ngươi đã đi khắp đại lục rồi?

Trong lời nói của hắn mang theo trào phúng.

Lục Ly đỏ mặt, hắn phản bác:

- Tuy lão phu chưa đi qua cả đại lục nhưng đã du lịch vài chỗ, huống chi thân là luyện khí sư Vương cấp, ta vẫn biết rõ một ít tin tức.

- Thật không, vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi có đi qua chí cao Huyền Vực, có đi qua thánh địa luyện khí sư Hải Sa Khí Thành không?

Diệp Huyền trào phúng càng nhiều.

Tuy Bách Chuyển Thối Luyện Thuật thập phần trân quý nhưng Diệp Huyền lại biết không hề giống như trong sách cổ ghi lại đã thất truyền đến bây giờ.

Có lẽ phải nói Bách Chuyển Thối Luyện Thuật thật sự thất truyền trong thời gian ngắn.

Hơn hai trăm năm trước có một gã Vũ Đế cửu giai đi vào di tích và tìm được bản dập Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, môn tuyệt kỹ này cũng lưu truyền trong Huyền Vực.

Kiếp trước Diệp Huyền cũng biết.

Bởi vậy địa phương khác trên đại lục thế nào thì Diệp Huyền không rõ ràng lắm, nhưng Huyền Vực và Khí Thành tuyệt đối có truyền lưu phương pháp Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.

Cho dù là tại Huyền Vực và Khí Thành cách nơi này thập phần xa xôi, hiện tại xem ra luyện khí sư trên Mộng Cảnh bình nguyên không biết Bách Chuyển Thối Luyện Thuật.

Diệp Huyền vừa nói ra lời này, Lục Ly đại sư lập tức hít khí lạnh.

Diệp Huyền biết rõ Huyền Vực không có gì, tiểu tử này thậm chí biết cả Khí Thành, ngược lại làm cho Lục Ly chấn động.

Khí Thành là thánh địa trong suy nghĩ của tất cả luyện khí sư, cái tên này, trong Khí Thành có vô số luyện khí sư, ở chỗ này có thể tìm được các loại tài liệu trân quý, thậm chí có đồn đãi Khí Thành chính là linh bảo nghịch thiên.

Nhưng vị trí của Khí Thành thập phần che giấu, gần như không ai biết nó nằm ở nơi nào, chỉ có một chút luyện khí sư cường đại đạt tới cấp bậc nhất định và tiến vào Huyền Vực mới được Khí Thành mời, có được tư cách tiến vào Khí Thành.

Lục Ly cũng đột phá luyện khí sư Vương cấp thất giai mới biết được tin tức này.

Tuy hắn là luyện khí sư Vương cấp thất giai nhưng hắn chưa từng đi tới Huyền Vực cho nên không biết Khí Thành ở nơi nào.

Bởi vậy nghe được Diệp Huyền biết rõ Khí Thành, lập tức vô cùng chấn động.

Trái lại đám người Lê Húc vẻ mặt mờ mịt, hồn nhiên không biết Diệp Huyền nói Khí Thành nằm ở nơi nào..

Gia hỏa này thật sự có được sư tôn luyện khí đại sư cường đại?

Kết hợp Diệp Huyền biểu hiện trong đại sảnh lúc trước, Lục Ly bán tín bán nghi dò hỏi:

- Ngươi thật biết Bách Chuyển Thối Luyện Thuật?

- Ta cần nói dối sao.

Diệp Huyền trực tiếp xuất ra kiện Khinh Vũ huyền giáp đấu giá lúc trước, đồng thời tay phải ném mộ cây trận kỳ ra ngoài, mỗi một căn trận kỳ rơi xuống đều chỉnh tề cắm vào lòng đất giống như đã đo đạc tốt.

Qua một lúc sau, một trận pháp luyện hóa xuất hiện trước mặt mọi người.

Từng đạo huyền lực rót vào trong trận pháp, một đám huyền hỏa xuất hiện trước mắt bao người, Diệp Huyền trực tiếp ném Khinh Vũ huyền giáp vào trong trận pháp.

Sau đó đôi tay của hắn không ngừng kết pháp quyết.

Sau khi hắn đánh mỗi pháp quyết vào trong, huyền hỏa không ngừng biến hóa, dần dần Khinh Vũ huyền giáp bắt đầu hòa tan trước mặt mọi người.

Điều này sao có thể.

Luyện khí sư luyện chế Khinh Vũ huyền giáp cũng có mặt tại đây, thấy thế lập tức kinh hãi.

Hắn luyện chế Khinh Vũ huyền giáp chính là huyền giáp ngũ giai, nói cách khác có thể ngăn cản công kích ngũ giai tấn công, mà huyền hỏa kỳ thật cũng là một loại năng lượng trùng kích, dựa theo tình huống bình thường, chống cự huyền hỏa ngũ giai không có gì, cũng không thể làm gì Khinh Vũ huyền giáp mảy may.

Diệp Huyền thi triển một đám huyền hỏa như thế lại có thể dễ dàng hòa tan Khinh Vũ huyền giáp.

Không qua bao lâu,cả kiện Khinh Vũ huyền giáp đã hòa tan thành một đoàn dịch thể màu bạc, cũng không nhìn ra hình dạng nào khác.

Ánh mắt Diệp Huyền ngưng trọng, ánh mắt của hắn sắc bén, hai tay không ngừng đánh ra từng đạo thủ quyết.

Chỉ thấy vật thể hình dáng màu bạc không ngừng vặn vẹo, lúc này bắt đầu chia lìa.

Một tầng, hai tầng, tầng ba.

Theo thời gian trôi qua, Diệp Huyền đổ mồ hôi trên trán, những thứ dung hợp vào trong vật phẩm màu bạc kia bắt đầu chia lìa.

Lúc này từng chất lỏng màu bạc xuất hiện, chúng thập phần nhu hòa.

Ngay sau đó là chất lỏng màu vàng xuất hiện.

Ở dưới đất là chất lỏng màu xám.

Ba dịch thể ba màu sắc khác nhau bị trận pháp luyện chế chia lìa.

Trong đó số lượng chất lỏng màu bạc nhiều nhất, màu vàng thứ hai, màu xám sau cùng.

- Khinh Vũ Bí Ngân, Đạo Ma Tinh Kim, Tinh Không Thúy Ngân... Ba loại tài liệu Khinh Vũ huyền giáp đều bị phân tách ra.

Luyện khí sư luyện chế Khinh Vũ huyền giáp vô cùng hoảng sợ hét lên.

Trước kia Diệp Huyền trong đại sảnh nói mua sắm hắn Khinh Vũ huyền giáp chỉ vì Khinh Vũ Bí Ngân, luyện khí sư còn cười nhạo không thôi, nhưng bây giờ nhìn thấy hành động của Diệp Huyền, hắn biết được hành vi của mình khi đó buồn cười cỡ nào.

Diệp Huyền thật sự hao phí tám mươi khối huyền thạch trung phẩm mua được Khinh Vũ huyền giáp và hòa tan, hơn nữa cũng phân giải Khinh Vũ Bí Ngân ra ngoài.
Chương654: Lục Ly khiếp sợ (1)

- Phân!

Ánh mắt mọi người khiếp sợ, trên mặt Diệp Huyền đổ mồ hôi đầm đìa, ánh mắt của hắn sắc bén giống như tùy thời bạo phát.

XIU....XIU... XÍU...UU!.

Mấy đạo thủ quyết bay ra ngoài, bay vào trong ba đám dịch thể ba màu kia, trong nháy mắt chúng chia lìa ra và rơi vào một góc của trận pháp luyện hóa, kế tiếp đã đông cứng lại

Màu trắng bạc là Khinh Vũ Bí Ngân, màu vàng nhạt là Đạo Ma Tinh Kim, màu xám bạc là Tinh Không Thúy Ngân, ba loại tài liệu tỏa ra hào quang sáng bóng, sạch sẽ giống như không có một tia tạp chất.

- Bách Chuyển Thối Luyện Thuật phân giải chi thuật, thủ quyết này là phân giải chi pháp, tuyệt đối là thủ pháp thượng cổ.

Vào lúc này tâm tình Lục Ly đại sư kích động sắp nổ tung.

Đám người Lê Húc chú ý tới kết quả khi Diệp Huyền chia lìa, mà Lục Ly chú ý chính là thủ pháp chia lìa của Diệp Huyền.

Thủ quyết này vô cùng cô đọng, lại có thể khống chế thủ pháp vô cùng linh hoạt, nó giống như đúc Bách Chuyển Thối Luyện Thuật phân giải chi thuật trong sách cổ ghi lại.

Thân là một gã luyện khí sư, sở dĩ Lục Ly có thể đi tới bước này hoàn toàn là vì hắn có tâm kính ngưỡng thuật luyện chi thuật cao minh thời thượng cổ.

Bởi vậy nhìn thấy Diệp Huyền thi triển Bách Chuyển Thối Luyện Thuật về sau, nội tâm của hắn, giờ phút này đã kích động căn bản nói không ra lời.

Hắn không ngờ rằng mình sinh thời có thể nhìn thấy Bách Chuyển Thối Luyện Thuật có ghi lại trong sách cổ.

Lau mồ hôi trên trán, Diệp Huyền thu hồi trận kỳ, hắn thu ba khối tài liệu vào trong tay.

Ba khối tài liệu màu sắc khác nhau, chúng còn mang theo hơi ấm và trơn bóng như mới, Diệp Huyền liếc mắt nhìn sau đó lắc đầu thở dài:

- Ba khối tài liệu này mới chiết suất 99.99%, còn chưa có đạt tới mức hoàn mỹ, thật sự là thất bại, nếu như không phải Khinh Vũ Bí Ngân rất thưa thớt, loại tài liệu tinh khiết rác rưởi này nên ném vào thùng rác.

Diệp Huyền hết sức bất mãn.

Trên thực tế sở dĩ đề luyện Khinh Vũ Bí Ngân độ tinh khiết 99.99%, đó là bỏi vì trận pháp luyện hóa chỉ là trận pháp ngũ giai, uy lực huyền hỏa cũng không phải cực kỳ cường đại.

Nếu như dùng vô tận dung hỏa của hắn luyện chế, kết quả sẽ khác hoàn toàn.

Nhưng mà nơi này là Luyện Khí Phường, hắn tuyệt đối không thể bộc lộ thiên hỏa ra ngoài.

Lời của Diệp Huyền lọt vào trong tai đám người Lục Ly đại sư lại làm bọn họ ngây ngốc.

Khốn kiếp, độ tinh khiết 99.99% còn ngại chưa đủ hoàn mỹ? Lão đại ngươi trực tiếp phân giải tài liệu từ huyền giáp đấy, cũng không phải là chiết xuất tài liệu ah.

Trong luyện khí một đạo phân giải còn khó hơn luyện chế gấp mấy lần, hắn cũng không thể hoàn toàn phân giải ra, hiện tại Diệp Huyền chẳng những phân giải ra, còn đạt tới mức tinh khiết như vậy nhưng vẫn không hài lòng.

Loại cảm giác này giống như tên ăn mày mấy trăm năm nhìn thấy bàn ăn ngon, còn chưa kịp ăn thì thức ăn đầy bàn bị người ta lật tung bàn, nguyên nhân bởi vì đồ ăn này có một chút mặn.

Cái loại cảm giác này làm cho hắn táo bạo muốn giết người.

- Ta vốn tưởng rằng Lục Ly đại sư sẽ không hứng thú với Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, hiện tại xem ra là ta tự mình đa tình, đã như vậy tại hạ cáo từ.

Diệp Huyền thu hồi tài liệu và làm ra bộ dạng tiếc nuối, nói xong hắn muốn đi ra ngoài.

- Chậm đã.

Đột nhiên Lục Ly rống to một tiếng, hắn như ăn xuân dược nhào tới ngăn cản Diệp Huyền, đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, thần sắc giống như sắc lang gặp mỹ nữ.

- Như thế nào, chẳng lẽ các hạ muốn đánh chết ta sao? Nói thiệt cho ngươi biết, ta đã dám tới nơi này cũng không sợ ngươi động thủ.

Diệp Huyền cố ý giễu cợt một câu.

Hắn làm sao không rõ, sở dĩ Lục Ly làm như vậy là vì hắn cố ý thi triển Bách Chuyển Thối Luyện Thuật động nhân tâm của hắn mà thôi.

Trên thực tế Diệp Huyền cố ý, hắn biết rõ trên đời này không có luyện khí sư nào nhìn thấy Bách Chuyển Thối Luyện Thuật mà không động tâm.

- Khục khục, các hạ hay nói đùa, lão phu làm sao dám động thủ với các hạ chứ? Các hạ trẻ tuổi như vậy, tạo nghệ phương diện luyện khí kinh người như thế, lão phu bội phục nhất chính là người trẻ tuổi như ngươi, nếu ai dám động thủ với các hạ đó là làm khó dễ với lão phu, lão phu là người đầu tiên không tha kẻ đó.

Đôi mắt Lục Ly đảo một vòng, biết rõ bộ dạng của mình quá mức dọa người, vì vậy vuốt vuốt chòm râu, hắn làm ra vẽ chính nghĩa.

- Thật không? Đám người Lê Húc đại sư vẫn vây quanh ta đấy, xem tư thái dường như muốn bắt ta a?

Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười nói một câu.

Lục Ly vuốt chòm râu, hắn chỉ vào đám người Lê Húc và chửi ầm lên:

- Tại sao đám người các ngươi vây quanh đại sư, hừ, thật sự thất lễ mà, lão phu đã từng nói với các ngươi bao nhiêu lần rồi, Luyện Khí Phường chúng ta là nơi nhiệt tình với khách, nhìn bộ dang hung thần ác sát của các ngươi, hù khách quý thì làm sao bây giờ?

Đám người Lê Húc bị chửi sắp khóc, sư tôn, không phải vừa rồi ngươi bảo chúng ta giày vò gia hỏa này hay sao?

Nhưng lời này chỉ nằm trong lòng bọn họ mà thôi, tuyệt đối không dám nói ra.

Lục Ly hung hăng thống mạ đám người Lê Húc một phen, lúc này mới nở nụ cười với Diệp Huyền:

- Ta đã quở trách bọn chúng, hai chúng ta có nên hảo hảo thảo luận chuyện vừa rồi hay không?

Nói xong hắn hồn nhiên quên đi chuyện không thoải mái lúc đó, trên mặt nở nụ cười thân thiết, trong ánh mắt tràn ngập ấm áp ôn hòa, lão đầu nổi giận gầm lên một tiếng, lúc này lão giả quay đầu hoa lệ.

Hắn trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách, Diệp Huyền nhìn thấy cũng phải sững sờ.

Diệp Huyền cũng không phải thật muốn rời đi, nghe Lục Ly đại sư nói như vậy, lập tức nghênh ngang ngồi trên ghế, nhàn nhạt nói ra:

- Xem ngươi có thành ý như vậy, ta cố mà đáp ứng thôi.

- Đúng vậy, đúng vậy.

Lục Ly thấy Diệp Huyền không đi, lúc này hắn cười ha ha ngồi xuống.

Thấy mấy người Lê Húc còn ngẩn người, Lục Ly lập tức quát:

- Mấy người các ngươi còn sững sờ ở chỗ này làm gì, còn không mau ngâm trà đãi khách quý, nhớ rõ, nên mang Vân Sơn Mao Tiêm của lão phu ra đây, hôm nay lão phu muốn chiêu đãi khách quý.

- Vâng, sư tôn.

Đám người Lê Húc đã sớm có thói quen tính cách hấp tấp của Lục Ly, tính cách thay đổi bất ngờ nên vội vàng rời đi.

- Đúng rồi, không biết các hạ tôn tính đại danh? Sư thừa nơi nào?

Lục Ly nhìn về phía Diệp Huyền, mang theo một tia nghi hoặc hỏi.
Chương655: Lục Ly khiếp sợ (2)

Nếu như nói ngay từ đầu hắn xem tâm tính Diệp Huyền chỉ là thiếu niên không biết trời cao đất rộng, hiện tại hắn đã thay đổi cái nhìn với Diệp Huyền, lập tức biến thành luyện khí thiên tài sánh ngang với mình.

Không chỉ bởi vì Diệp Huyền lúc trước triển Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, kể cả thủ pháp luyện chế của Diệp Huyền, thần thái cùng động tác khi đó, cùng với quá trình tràn ngập cảnh đẹp ý vui, ẩn chứa đại đạo trong đó.

Trong quá trình luyện chế mỗi một bước đều vô cùng chính xác, hồn nhiên không có bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt, cho dù là hắn cũng không có khả năng sánh bằng Diệp Huyền.

Lai lịch người này tuyệt đối thâm bất khả trắc.

Lục Ly căn bản không nghĩ ra tại Mộng Cảnh bình nguyên có luyện khí đại sư nào có thể đào tạo ra thiên tài như thế.

- Tại hạ Huyền Diệp, về phần sư thừa từ nơi nào thì không tiện nói.

Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.

- Hiểu hiểu...

Lục Ly gật đầu nói, trong lòng của hắn đã xem Diệp Huyền là đệ tử quan môn của luyện khí đại sư đỉnh cấp trên đại lục.

- Đúng thế, ta xem thủ pháp luyện chế của các hạ, trừ Bách Chuyển Thối Luyện Thuật ra, dường như còn vận dụng nhiều loại thủ pháp, không chỉ như thế, các hạ còn có giải thích đặc biệt với trận đạo ah.

Lục Ly híp mắt nhìn Diệp Huyền.

- Bình thường thôi a, trừ Bách Chuyển Thối Luyện Thuật ra, ta đúng là có thi triển vài thủ pháp khác, tổng cộng mười ba loại, kể cả tam môn thất cương và nhiều thủ pháp.

- Có nhiều như vậy.

Lục Ly hoảng sợ, hắn cẩn thận nhớ lại vừa rồi, hắn có khả năng nhìn ra tổng cộng chỉ chín loại thủ pháp mà thôi, nói cách khác trong quá trình Diệp Huyền luyện chế có bốn loại thủ pháp thậm chí hắn không nhìn ra.

- Xin lắng tai nghe.

Lục Ly nghiêm túc hỏi thăm, đôi mắt đục ngầu của hắn bắn ra hào quang khát vọng.

- Nói cho ngươi biết cũng không sao, mười ba loại thủ pháp của ta theo thứ tự là...

Diệp Huyền giảng giải từng cái.

Những thủ pháp hắn thi triển cũng không phải thủ pháp cấm kỵ gì đó trên đại lục, cũng không có gì đáng giá giấu diếm.

Huống chi thủ pháp cần cẩn thận dạy bảo, cũng không phải tùy tiện nói là có thể dễ dàng nắm giữ.

Thời gian trôi qua thật nhanh.

Két... Một tiếng, cửa gian phòng bị đẩy ra.

Đám người Lê Húc bưng một bộ đồ uống trà tới, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, đám người Lê Húc mở to mắt như hạt châu, suýt nữa đồ uống trà trong tay cũng rơi xuống đất.

Chỉ thấy trong phòng, Diệp Huyền đang nằm trên ghế rộng rãi và bắt chéo chân trong miệng thao thao bất tuyệt, mà sư tôn Lục Ly của bọn họ đang ngồi nghiêm chỉnh nhíu mày trầm tư chăm chú nghe giảng, bộ dáng kia giống như học sinh tiểu học đang nghe giảng, muốn nghiêm chỉnh bao nhiêu có nghiêm chỉnh bấy nhiêu.

- Vêệc này...

Đám người Lê Húc hoàn toàn hóa đá.

Đó là sư tôn tính khí táo bạo, thái độ cực kém, hầu hạ muôn vàn khó khăn đây sao?

Diệp Huyền nhìn thấy bọn họ tiến vào, mỉm cười khoát tay nói:

- Thì ra Lê Húc đại sư tới, đến, để ta nếm thử Vân Sơn Mao Tiêm của Lục Ly đại sư có hương vị gì.

Lục Ly lập tức tỉnh táo lại, hắn thập phần bất mãn khi đám người Lê Húc cắt ngang giảng giải, trầm giọng nói:

- Lỗ tai các ngươi điếc hay sao, chẳng lẽ không nghe thấy Huyền Diệp đại sư nói? Còn không vội vàng dâng trà lên.

- Đúng, đúng!

Đám người Lê Húc vội vàn dâng trà, trên trán đổ mồ hôi lạnh.

Huyền Diệp đại sư, nói thiếu niên này xem? Tính tình sư tôn hôm nay rất cổ quái, bọn họ không muốn chọc rủi ro.

Lê Húc vừa bưng khay trà tới, chỉ thấy Lục Ly nhanh chóng tự mình ngâm trà, lúc này hắn đưa tới trước mặt Diệp Huyền, cung kính dâng trà và nói:

- Đến, Huyền Diệp đại sư, đến nếm thử Vân Sơn Mao Tiêm của ta,.

Phốc phốc!

Đám người Lê Húc sợ hãi suýt ngã xuống đất, bọn họ không tin vào mắt mình.

Rốt cuộc nơi này đã xảy ra tình huống như thế nào?

Từ khi đi theo sư tôn tới bây giờ, bọn hắn lần đầu tiên nhìn thấy sư tôn cảu mình châm trà dâng cho nguwoif khác, hơn nữa đối phương còn là thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi.

Phải biết rằng những cường giả Vũ Vương các tông môn tới đây nhờ sư tôn luyện chế huyền binh cũng chưa từng hưởng thụ đãi ngộ như thế.

- Gia hỏa mất mặt xấu hổ, đều đi ra ngoài cho ta.

Lục Ly đại sư tức giận quát mắng, đám người Lê Húc lập tức rời đi.

- Huyền Diệp đại sư, không biết trà của lão phu như thế nào?

Lục Ly đại sư vẻ mặt chờ mong nhìn Diệp Huyền.

- Không tệ, không tệ, không nghĩ tới Lục Ly đại sư còn là người yêu trà.

Diệp Huyền tinh tế phẩm vị, gật đầu khen ngợi.

Vân Sơn Mao Tiêm không thể so sánh với trà của mình lúc trước nhưng vào miệng tỏa mùi thơm ngát, nhẹ nhàng uống một ngụm hương khí từ xoang mũi thấm vào tim phổi, trong miệng vẫn thơm ngát thật lâu không tiêu tan.

Sau khi uống trà vào bụng, toàn thân đều ấm áp, vận chuyển huyền lực cũng sinh động hơn, xác đúng là trà ngon.

- Ha ha, đâu có đâu có.

Lục Ly đại sư cười hàm răng sắp rớt ra ngoài, đôi mắt híp thành tuyến.

- Không cần khiêm tốn, trà đạo như khí đạo, chú ý là một loại tâm tình, nếu như tâm tình không đến, dù kỹ xảo lại cao cũng chỉ là đồ tục tằng mà thôi, thành tựu cuối cùng cũng có hạn.

Diệp Huyền nói lời này như chuông sớm trống chiều, gõ vang nội tâm Lục Ly, làm cho hắn có giác ngộ như thể hồ quán đỉnh.

Luyện khí như luyện đan, cần có tâm tình, cần kiên nhẫn, đừng nhìn Lục Ly biểu hiện tùy tiện nhưng thời điểm hắn luyện khí tuyệt đối sẽ cẩn thận từng chút một, tốt muốn tốt hơn, nếu là người tâm tính không được, cho dù thiên phú cao nhưng không có bao nhiêu thành tựu trên con đường luyện khí.

- Đúng thế, không biết Huyền Diệp đại sư tìm lão phu muốn luyện chế cái gì?

Sau khi trò chuyện một hồi, Lục Ly đại sư chủ động mở miệng nói.

Hắn thật sư ngứa ngáy khó chịu khi muốn học Bách Chuyển Thối Luyện Thuật của Diệp Huyền, thứ hai hắn cũng tò mò Diệp Huyền muốn luyện chế thứ gì.

Dùng tạo nghệ luyện khí của Diệp Huyền lúc trước, trình độ của hắn không kém gì mình, khuyết điểm duy nhất là cấp bậc huyền lực, không biết đó là đồ vật gì, cho dù là hắn cũng không thể luyện chế mà là cần mình hỗ trợ.

- Lần này ta tới đây cần luyện hai món chủ yếu, đầu tiên luyện một kiện linh bảo phi hành, kính xin xem qua.

Diệp Huyền lấy ra một tờ bản vẽ đặt trước mặt Lục Ly đại sư.

Đây là bản thiết kế linh bảo phi hành của hắn.

Lục Ly đại sư tiếp nhận bản vẽ, ánh mắt nhìn vào bản vẽ, đột nhiên hắn mở to mắt và hít khí lạnh.

- Linh bảo phi hành thật tinh diệu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Back
Top Bottom