• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh

  • Chương 2606: Trong họa có phúc?

"Gia nhập Đại La Thiên Cung! Leo lên, leo càng cao càng tốt!" Đôi mắt đẹp của Chu Nhược Giai lạnh lùng, mang theo một tia hàn ý: "Trở thành Thần Nữ của Đại La Thiên Cung, thậm chí là... Cung Chủ!"

"Đến lúc đó, Hỏa Tộc... ha ha ha..."

Ngay khi những lời này vừa thốt ra.

Mí mắt của Tề Niết Bàn giật giật!

Hai nha đầu này cũng thật dám nghĩ đấy nhỉ!

Thần Nữ của Đại La Thiên Cung?

Thậm chí là Cung Chủ?

Giây tiếp theo.

"Ha ha ha ha!"

Một tràng cười chế giễu vang lên: "Ai đấy? Khẩu khí lớn như vậy! Còn chưa thông qua sát hạch nhập môn!"

"Đã nghĩ đến trở thành Thần Nữ của Đại La Thiên Cung, thậm chí là... Cung Chủ? Các ngươi nói xem, có phải là nực cười quá rồi không?"

"Còn không phải sao!"

"Ha ha ha ha... Con gà hoang ở đâu ra mà khẩu khí lớn như vậy?"

"Còn chưa chạm được vào cành cây mà đã muốn bay lên ngọn cây, biến thành phượng hoàng?"

"Đại La Vũ Trụ này sao lại nhiều kẻ không biết tự lượng sức mình như vậy chứ! Theo ta, phải nâng cao điều kiện sát hạch nhập cung lên một chút, để tránh những loại gà hoang, chó hoang gì cũng có thể đến Đại La Thiên Cung!"

Hai người quay lại nhìn.

Có hơn chục bóng người cả nam cả nữ đang đứng trước mặt!

Nam thì cao ráo và đẹp trai, nữ thì vô cùng quyến rũ, ai nấy đều là những mỹ nữ hàng đầu!

Khuôn mặt già nua của Tề Niết Bàn sầm xuống: "Các ngươi coi bổn Cung Chủ không tồn tại rồi sao?"

"Yô! Thì ra là Phó Cung chủ Tề!"

Người phụ nữ mặc đồ trắng đi đầu khẽ cười, như thể vừa mới phát hiện ra Tề Niết Bàn, nhấn mạnh chữ "phó": "Tô Nguyệt tham kiến Phó Cung chủ Tề!"

"Thứ lỗi cho ta vì vừa rồi không chú ý đến Phó Cung chủ Tề, thực sự ta bị hai con gà hoang này làm cho buồn cười quá!"

"Phụt…ha ha ha ha…"

Khoảng chục thanh niên nam nữ có mặt ở đó đều che miệng cười.

Tôn Thiến tức giận: "Ngươi nói ai là gà hoang?"

Tô Nguyệt cười tinh nghịch: "Ai cục cục tác tác nói bừa thì người đấy chính là gà hoang!"

"Ngươi!"

Đôi mắt đẹp của Tôn Thiến tràn đầy sự tức giận, cô định bước tới trước.

Chu Nhược Giai liền kéo lại, lắc đầu: "Tôn Thiến, bỏ đi!"

"Sao thế? Chỉ là cảnh giới Đại Đế cấp chín nhỏ bé, còn muốn ra tay với ta sao?" Tô Nguyệt tức giận cười, liếc mắt nhìn Tề Niết Bàn: "Phó Cung chủ Tề, ông đã có tuổi rồi, ông xem ông đều tìm những loại người nào chứ!"

Tề Niết Bàn sầm mặt nói: "Tô Nguyệt, dù sao ta cũng là Phó Cung chủ!"

"Cô nói chuyện với ta bằng thái độ như vậy sao?"

"Vâng, vâng, vâng!"

Tô Nguyệt vội vàng gật đầu: "Là ta không đúng, ta ở đây xin lỗi Phó Cung chủ Tề!"

Cô ta vẫn đặc biệt nhấn mạnh vào từ "phó".

Sắc mặt của Tề Niết Bàn tím ngắt, nhưng lại không thể phát ra!

"Phó Cung chủ Tề, ta đi trước! Ông dẫn hai con gà hoang này đi tham gia khảo hạch đi!" Tô Nguyệt cười tinh nghịch.

Dẫn người rời đi!

Khoảng chục thanh niên nam nữ đang bàn luận không chút e dè!

"Ha ha ha ha! Sáu Phó Cung chủ, ông ta xếp thứ sáu, còn tự cho mình là Cung chủ sao?"

"Ông nội của Tô sư tỷ là Phó Cung chủ xếp thứ nhất, ông ngoại của sư tỷ là Phó Cung chủ xếp thứ hai, lão Lục này làm sao có thể so sánh được?"

"Lão Lục? Ngươi đừng có nói bừa nữa, cẩn thận người ta làm khó ngươi đấy!"

"Có Tô sư tỷ ở đây, chúng ta có thể thoải mái tung hoành trong Đại La Thiên Cung, sợ cái con khỉ!"

Người nói chuyện có thái độ cực kỳ kiêu ngạo.

Hắn ta đi đến bên Tô Nguyệt với vẻ mặt nịnh nọt: "Tô sư tỷ, chị nói đúng không?"

Tô Nguyệt nhếch khóe miệng lên một nụ cười khinh thường, quay đầu nhìn Chu Nhược Giai và Tôn Thiến: "Đại La Thiên Cung đóng cửa với bên ngoài, không thể ra ngoài, nhàm chán quá!"

"Lâu lắm rồi ta mới thấy người thú vị như vậy! Mau nói cho Phong trưởng lão và mọi người!"

"Nếu hai người này tham gia sát hạch, để bọn chúng thông qua!"

"Hả?"

Mấy người ngây ra.

Một thiếu nữ nghi hoặc: "Tô sư tỷ, sư tỷ ghét bọn chúng, sao lại để bọn chúng thông qua?"

Tô Nguyệt cười tàn nhẫn: "Nếu bọn chúng không thông qua, chẳng phải sẽ không thể gia nhập Đại La Thiên Cung sao?"

"Làm sao chúng ta có thể chơi đùa với chúng được? Con đàn bà ngực to đó vừa rồi lại muốn ra tay với ta?"

"Còn một con đàn bà khác thì làm ra vẻ thanh cao, cô ta tưởng cô ta là ai chứ?"

Nghe thấy vậy.

Mười mấy thanh niên nam nữ này không khỏi run rẩy!

Bị Tô Nguyệt nhắm vào, hai người coi như xong đời rồi!

"Hừ! Đám người gì chứ? Chúng ta còn không quen biết bọn họ, vừa tới đã chế giễu chúng ta rồi!" Tôn Thiến hừ lạnh một tiếng, không nhịn được than thở.

Chu Nhược Giai lắc đầu: "Cho dù là đi đến đâu, cũng sẽ có loại người đó!"

"Tôn Thiến, cô phải quen dần đi. Chúng ta tới đây là để nâng cao thực lực!"

"Cố gắng đừng xảy ra xung đột với người khác!"

Ở một bên, Tề Niết Bàn vẫn im lặng.

Đột nhiên, ông ta lên tiếng.

"Hay là các ngươi đi đi!"

"Đi?"

Cả hai đều sửng sốt.

Chu Nhược Giai nhíu mày: "Tề tiền bối, lời này của ông là có ý gì?"

Tề Niết Bàn lắc đầu: "Các ngươi đã bị Tô Nguyệt nhắm tới rồi, đừng nhìn vẻ bề ngoài kiêu ngạo khí thế của cô ta!"

"Đằng sau, cô ta cũng cực kỳ máu lạnh và nham hiểm đấy!"

"Đại La Thiên Cung đã 10.000 năm không lập Thần Nữ! Các ngươi có biết vì sao không? Bởi vì một khi có bất cứ ai trở thành Thần Nữ của Đại La Thiên Cung, Tô Nguyệt sẽ tìm cách giết chết người đó!"

Chu Nhược Giai và Tôn Thiển đều sửng sốt.

Tề Niết Bàn tiếp tục nói: "Vừa rồi ngươi nói muốn trở thành Thần Nữ của Đại La Thiên Cung, điều này đã đắc tội với Tô Nguyệt!"

"Nếu lúc này các ngươi gia nhập Đại La Thiên Cung, nhất định sẽ xảy ra chuyện không hay!"

"Hơn nữa……"

Đang nói.

Tề Niết Bàn dừng lại một chút!

"Tô Nguyệt nhất định sẽ dùng thủ đoạn của mình để các ngươi gia nhập Đại La Thiên Cung!"

"Đến lúc đó, chờ đợi các ngươi chính là sự nhắm tới vô tận! Bây giờ xem ra Đại La Thiên Cung có lẽ không phải là một nơi tốt cho các ngươi nữa, tốt nhất vẫn là nên rời đi đi!" Tề Niết Bàn khuyên nhủ.

Ông ta đã hứa với Diệp Bắc Minh là sẽ cho hai người họ tham gia sát hạch.

Là để cho hai người họ một nơi trú ẩn an toàn!

Nếu thoát khỏi sự truy đuổi của Hỏa Tộc, lại rơi vào tay Tô Nguyệt!

Chẳng phải là càng nguy hiểm hơn sao?

Chu Nhược Giai do dự vài giây rồi nói: "Tề tiền bối, ý của ông là bây giờ chúng tôi chắc chắn có thể gia nhập Đại La Thiên Cung rồi?"

Tề Niết Bàn gật đầu: "Hiện tại xem ra đúng là như vậy!"

"Tô Nguyệt muốn nhắm vào các ngươi, nhất định sẽ dàn xếp để hai người thông qua!"

Chu Nhược Giai cười: "Đây chẳng phải là trong họa có phúc sao?"

"Ngươi…………"

Tề Niết Bàn sửng sốt, ánh mắt ngưng trọng: "Ngươi cho rằng đây là phúc phận sao?"

"Nói thật với các ngươi, trong sáu Phó Cung chủ của Đại La Thiên Cung, ta đứng thứ sáu!"

"Bên ngoài Đại La Thiên Cung, ta cao cao tại thượng, trong Đại La Thiên Cung, ta không có tiếng nói!"

"Ông nội của Tô Nguyệt là Phó Cung xếp số một! Ông ngoại của cô ta là Phó Cung chủ xếp số hai!"

Chu Nhược Giai nói: "Cho dù là như vậy, Tô Nguyệt ở trong Đại La Thiên Cung cũng không thể một tay che trời được, đúng không?"

"Ngoài Phó Cung chủ ra, không phải còn có Cung chủ nữa sao?"

"Ngươi……"

Tề Niết Bàn có chút tức giận: "Hừ! Thôi bỏ đi, nếu các ngươi đã lựa chọn như vậy!"

"Vậy thì ta cũng không nói nữa. Ta đã cố gắng hết sức rồi. Mọi chuyện còn lại các ngươi tự lo liệu đi!"



Động phủ Hỏa Lân Tử, sâu 100.000 mét dưới lòng đất.

"Gào! Gào! Gào——!!!"

Hỏa kỳ lân được hóa thành từ Kỳ Lân Chân Hỏa không ngừng gầm rú dữ dội!

Diệp Bắc Minh chiến đấu với nó hơn một trăm hiệp, cuối cùng cũng hạ được nó!

Bùm!

Cơ thể của Hỏa Kỳ Lân nổ tung!

Biến thành những tia lửa trên bầu trời rồi ngưng tụ lại với nhau!

Một ngọn lửa nhảy múa ngay tại chỗ!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động: "Ha ha ha, tiểu tử, chúc mừng! Kỳ Lân Chân Hỏa đã bị đánh bại rồi, mau thu nó lại đi!"

Diệp Bắc Minh không chút do dự, ném ra một giọt máu!

Bay qua!

Mặc dù Kỳ Lân Chân Hỏa đã bị đánh bại, nhưng nó vẫn không chịu quy phục!

Muốn chạy trốn!

Gàoooo——!

Một tiếng rồng gầm.

Tinh huyết của Diệp Bắc Minh trào dâng, huyết quang sáng ngời, hóa thành một con huyết long quấn lấy!

Kỳ Lân Chân Hỏa bắt đầu nhảy lên, bị áp lực của Huyết Long quy phục!

Để mặc cho tinh huyết của Diệp Bắc Minh ngưng tụ vào!

Giây tiếp theo, nó bay trở về lòng bàn tay của Diệp Bắc Minh và lập tức chìm vào trong cơ thể hắn!

Trong chớp mắt.

Diệp Bắc Minh mở mắt ra, hư ảnh của một con hỏa kỳ lân bùng cháy trong mắt!

Cùng lúc đó, ở bên ngoài.

Hỏa Dung tức giận: "Chết tiệt! Cả thành Đại La đều bị chúng ta lật lên rồi!"

"Diệp Bắc Minh rốt cục đang trốn ở đâu?"

"Lẽ nào hắn đã trốn thoát rồi?"

Lúc này, một ông lão đi tới, quỳ trên mặt đất: "Liệt tổ! Có tin tức truyền về, nói rằng Thần Tử có thể vẫn chưa chết!"

"Cái gì? Hỏa Lân Tử chưa chết?"

Hỏa Dung sửng sốt một lát: "Không thể nào! Hỏa Lân Tử bị Diệp Bắc Minh giết chết, thần hồn đã bị hủy diệt, ngươi dám giở trò với bổn tổ?"

Giơ tay lên nắm chặt!

Ông lão đang quỳ dưới đất bay lên, rơi vào tay Hỏa Dung!

Ông ta kinh hãi kêu lên: "Liệt tổ, là thật!"

"Có người tiết lộ tin tức. Ba giờ trước, Thần Tử đã trở về động phủ của người!"

"Còn ra lệnh không được truyền tin này ra bên ngoài, nhưng trong đám người đang canh giữ động phủ của Thần Tử lại có một người của chúng ta, hắn đã lập tức truyền tin về!"

Gương mặt già nua của Hỏa Dung liên tục thay đổi.

Đột nhiên, mắt ông ta nheo lại, ông ta hét lên: "Không hay rồi!"

"Không phải Hỏa Lân Tử, là Diệp Bắc Minh!!!"

"Mẹ kiếp! Tên súc sinh này đúng là đáng chết! Lại dám mạo danh Thần Tử của tộc ta!"

"Đi, mau quay về!!!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Convert
  • 4.30 star(s)
  • Cầu Cầu Nhĩ Nhượng Ngã Hỏa Ba
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện
Chương 35...
Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  • 5.00 star(s)
  • Thánh Hoàng Tại Thượng
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom