-
Chương 2627: Xin lỗi, được! Quỳ xuống thì đừng hòng!
Qủa cầu bằng Hậu Thổ không có ý dừng lại!
Nó tiếp tục nghiền áp về phía trước!
"Hậu Thổ? Quả cầu đất này là hậu thổ hả?"
Vưu Ngột như nhìn thấy thứ gì đó khủng khiếp, ánh mắt tràn đầy kinh hãi, thân ảnh cấp tốc lùi lại!
Quả Cầu Hậu Thổ đập xuống như thiên thạch!
"Ngăn nó lại cho ta!"
Vưu Ngột hét to.
Hắn ta biết rõ uy lực của Hậu Thổ!
Một hạt Hậu Thổ đã nặng tới hàng tỷ long lực!
Một cục Hậu Thổ to thế này, thì ngang với một khối đại lục đập vào người, má nó vầy ai mà chịu nổi?
Huyết Ma pháp tướng xông lên, cánh tay vừa bị nổ tung đã mọc lại!
Nó vọng tưởng ngăn được quả Cầu Hậu Thổ!
"Bùm! Bùm! Bùm..."
Hai cánh tay vừa vươn ra lập tức nổ tung!
Bùm!
Qủa Cầu Hậu Thổ không dừng lại, mà tiếp tục lao về phía trước, xuyên qua ngực Huyết Ma pháp tướng!
"Anh!"
Vưu Kim hét lên.
"Thánh tử!"
Tám lão giả cảnh giới Đạo Kiếp của Tộc Huyết Ma vội vàng lao lên.
Tung ra đủ mọi chiêu thức, chắn trước người Vưu Ngột!
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm...
Trọng lực khủng bố của quả Cầu Hậu Thổ không phải thứ mà mấy người họ có thể ngăn cản được!
Tám lão giả cảnh giới Đạo Kiếp, thì ba người hóa thành huyết vụ, nổ banh ngay tại chỗ!
Hai người khác trọng thương, vô phương cứu chữa, đan điền nổ tung, thê thảm vô cùng!
Cuối cùng còn hai người có thực lực mạnh nhất, thì kéo Vưu Ngột cấp tốc lùi lại, lao ra khỏi đại điện Nguyệt Cung, đứng ngoài cửa rồi mới tránh được một kiếp!
Uỳnh!
Qủa Cầu Hậu Thổ rơi xuống, nện thẳng vào mặt sàn đại điện Cung Quảng Hàn!
Ong!
Trận pháp phòng ngự của Cung Quảng Hàn lập tức khởi động!
Ngay giây sau, rắc một tiếng giòn tan, vỡ luôn!
"Hít!"
Những người đang có mặt tại hiện Trường hít một ngụm khí lạnh, kinh hoàng nhìn quả Cầu Hậu Thổ kia, da đầu tê dại!
Uy lực khủng bố thế, nếu đánh lén bất ngờ, ai mà chịu nổi?
Chắc chắn sẽ bị đập thành huyết vụ!
"Không chịu nổi một đòn thế cơ à? Chỉ một quả cầu đất mà cũng không chịu được? Đúng là đồ ái nam ái nữ!" Diệp Bắc Minh chế nhạo.
Anh tiến lên một bước!
Ba lão tổ cảnh giới Đạo Kiếp Tộc Huyết Ma bị đánh thành huyết vụ, thần hồn vừa lao ra, hòng bỏ chạy!
Diệp Bắc Minh nắm tay một cái!
Kỳ Lân Chân Hỏa bay ra, cháy bùng!
Hóa thành một con Hỏa Kỳ Lân bay lên trời!
"A a a..."
Thần hồn của ba lão giả cảnh giới Đạo Kiếp hét thảm, tan thành mây khói!
Vưu Ngột trừng mắt nhìn: "Hỏa Lân Tử, ngươi dám!"
Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời, tiện đà nhìn sang hai lão giả cảnh giới Đạo Kiếp đang trọng thương!
"Chạy mau!"
Hai người tê cả da đầu.
Sau đó quay người chạy ra phía ngoài đại điện!
Diệp Bắc Minh không cho hai người có cơ hội đó, anh đuổi theo luôn!
Hai chân từ trên trời giáng xuống, đạp thẳng vào hai lão giả cảnh giới Đạo Kiếp đang trọng thương!
Bùm! Mộ tiếng, huyết vụ nổ tung!
Thần hồn bị Kỳ Lân Chân Hỏa nuốt trọn!
Mọi người kinh hãi nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, còn chưa đầy ba mươi nhịp thở! Thế mà tên này đã đánh Vưu Ngột - Thánh Tử Tộc Huyết Ma trọng thương, còn cmn giết luôn năm lão giả cảnh giới Đạo Kiếp?
Điên rồi!
Chắc chắn là điên rồi!
Cho dù Hỏa Lân Tử có dùng Hậu Thổ, thì cũng nghịch thiên quá rồi!
"Đây là Hỏa Lân Tử ý hả?"
Chu Nhất Thần không nhịn được nuốt nước miếng.
Thiên Thần Tử mặt mày ngưng trọng: "Sao lại thế, bây giờ thà bắt ta tin tên này không phải Hỏa Lân Tử còn hơn!"
"Phải biết rằng, ngày xưa, hắn là người yếu nhất trong đám chúng ta!"
Hai người điên cuồng truyền âm, trao đổi!
Nội tâm đang đầy khó tin!
'Tên khốn này, là hắn! Hắn giả mạo Hỏa Lân Tử làm gì chứ? Trời ơi! Chẳng lẽ hắn tham gia cuộc đấu võ kén rể, để lấy mình?' Nguyệt Tuyền ngây người đứng yên tại chỗ.
Tức đến nghiến răng nghiến lợi!
'Đồ vô lại! Tên lưu manh này! Nhìn sạch người ta thì cũng thôi đi, lại còn... theo đến tận cửa!'
'Làm sao bây giờ? Lỡ hắn thắng thật thì sao?'
Vũ Ngao toát mồ hôi!
'Đệt! May mà ông đây không liều mạng với hắn, không thì chỉ cần cú ném bằng cục Hậu Thổ kia thôi, ông đây đã tiêu rồi!'
'Ông đây có huyết mạch cực bá, không phải kim cương bất hoại!'
Thần Nhược Hi và Gìa Lam ngây người đứng im tại chỗ.
Thật không thể tin nổi!
Thực lực của Diệp Bắc Minh mạnh vầy từ khi nào vậy?
So với một tháng trước, cứ như hai người khác nhau vậy!
"Em Nhược Hi à! Hình như, Hỏa Lân Tử cũng được đấy!" Hai mắt Thần Mộc Dương sáng lên.
Nếu tên nhóc này mà làm em rể mình, hình như cũng không tệ nhỉ?
Kích động nhất, phải nhắc đến đám người Hỏa Tộc!
Ánh mắt họ nhìn Diệp Bắc Minh, sùng bái điêng luôn!
Diệp Bắc Minh chỉ dùng một tay, thế mà có thể cầm cục Hậu Thổ trong tay!
Một bước!
Hai bước!
Ba bước!
Anh đi tới chỗ nhóm Vưu Ngột ở ngoài đại điện: "Còn muốn đánh nữa không?"
"Quái vật! Anh ơi... hắn là quái vật!" Vưu Kim sợ đến nỗi cứ lùi lại mãi, trốn sau lưng Vưu Ngột: "A! Ngươi... ngươi đừng qua đây!"
"Hỏa Lân Tử!"
Mặt Vưu Ngột đỏ bừng, hắn khàn giọng bật ra một câu: "Không đánh nữa! Vừa nãy ta sai! Ta xin lỗi ngươi!"
"Không phải xin lỗi ta, xin lỗi ông ta kìa!"
Diệp Bắc Minh chỉ sang Hỏa Thương.
"Gì cơ? Ngươi bảo ta xin lỗi hắn?"
Sắc mặt Vưu Ngột cực xấu!
Đánh không lại Hỏa Lân Tử, hắn nhận!
Dù sao.
Hỏa Lân Tử cũng có huyết mạch Hỏa Kỳ Lân!
Họ đều là nhân vật cấp Thần Tử!
Đánh không lại, không mất mặt!
Hỏa Thương là cái thá gì? Huyết mạch thấp hèn!
Cho dù ông ta có cảnh giới Đạo Kiếp, thì trong mắt hắn, ông ta cũng chỉ là một con chó!
Bảo hắn xin lỗi một con chó ư?
Thế thà giết hắn đi còn hơn!
Vưu Ngột lạnh lẽo nói: "Hỏa Lân Tử, ngươi chắc chưa? Một con chó thôi mà, ngươi bảo ta xin lỗi ông ta?"
Hỏa Thương kích động nói không nên lời: "Thần tử... tôi... tôi... không cần đâu, thần tử!"
"Vì tôi mà ngài đắc tội Thánh Tử Tộc Huyết Ma, thật sự không đáng... không cần đâu, thật sự không cần đâu!"
Vưu Ngột nói tiếp: "Ngươi nghe thấy chưa? Ông ta bảo không cần kìa!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày!
Quay đầu lại!
Lẳng lặng nhìn Hỏa Thương!
"Hỏa Thương, ông chắc chắn không cần chứ?"
"Ông ra tay vì bổn Thần Tử, bây giờ người khác tổn thương ông! Ông cứ bỏ qua như vậy?"
Tuy Diệp Bắc Minh không phải Hỏa Lân Tử thật!
Thể diện của Hỏa Tộc cũng chẳng liên quan đến anh!
Nhưng ban nãy, người Vưu Ngột sỉ nhục, là anh!
Hỏa Thương ra tay vì anh nên mới bị thương!
"Tôi..."
Hỏa Thương há miệng, hít sâu một hơi: "Thần Tử nói đúng! Ta ra tay vì thần tử, ngươi lại làm ta bị thương!"
"Thì chính là đánh vào mặt Thần Tử, đánh vào mặt mũi của Hỏa Tộc!"
"Vưu Ngột, Vưu Kim, quỳ xuống cho bổn lão tổ!"
Uy áp cảnh giới Đạo Kiếp ầm ầm bạo phát!
Diệp Bắc Minh gật đầu hài lòng!
Vầy còn tạm được!
Sau đó anh lạnh mặt nhìn Vưu Ngột và Vưu Kim: "Còn ngây ra đó làm gì? Qùy xuống, nhận lỗi đi!"
"Ha ha ha ha ha ha ha..." Giây tiếp theo, Vưu Ngột cười như điên: "Xin lỗi, ta có thể xin lỗi! Vì đúng là tài nghệ ta không bằng người!"
"Bảo ta xin lỗi một con chó? Lại còn phải quỳ xuống xin lỗi một con chó?"
"Má nó, ngươi cứ mơ đi! Hỏa Lân Tử, ngươi thắng rồi!"
"Nhưng ta cũng không thua! Ta nhớ ngươi rồi đấy!"
"Chẳng bao lâu nữa, Vưu Ngột ta, sẽ tự tay giết ngươi!"
Dứt lời.
Ong!
Ma khí bốc lên cuồn cuộn, mang theo Vưu Ngột cùng mấy chục người Tộc Huyết Ma biến mất!
Nó tiếp tục nghiền áp về phía trước!
"Hậu Thổ? Quả cầu đất này là hậu thổ hả?"
Vưu Ngột như nhìn thấy thứ gì đó khủng khiếp, ánh mắt tràn đầy kinh hãi, thân ảnh cấp tốc lùi lại!
Quả Cầu Hậu Thổ đập xuống như thiên thạch!
"Ngăn nó lại cho ta!"
Vưu Ngột hét to.
Hắn ta biết rõ uy lực của Hậu Thổ!
Một hạt Hậu Thổ đã nặng tới hàng tỷ long lực!
Một cục Hậu Thổ to thế này, thì ngang với một khối đại lục đập vào người, má nó vầy ai mà chịu nổi?
Huyết Ma pháp tướng xông lên, cánh tay vừa bị nổ tung đã mọc lại!
Nó vọng tưởng ngăn được quả Cầu Hậu Thổ!
"Bùm! Bùm! Bùm..."
Hai cánh tay vừa vươn ra lập tức nổ tung!
Bùm!
Qủa Cầu Hậu Thổ không dừng lại, mà tiếp tục lao về phía trước, xuyên qua ngực Huyết Ma pháp tướng!
"Anh!"
Vưu Kim hét lên.
"Thánh tử!"
Tám lão giả cảnh giới Đạo Kiếp của Tộc Huyết Ma vội vàng lao lên.
Tung ra đủ mọi chiêu thức, chắn trước người Vưu Ngột!
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm...
Trọng lực khủng bố của quả Cầu Hậu Thổ không phải thứ mà mấy người họ có thể ngăn cản được!
Tám lão giả cảnh giới Đạo Kiếp, thì ba người hóa thành huyết vụ, nổ banh ngay tại chỗ!
Hai người khác trọng thương, vô phương cứu chữa, đan điền nổ tung, thê thảm vô cùng!
Cuối cùng còn hai người có thực lực mạnh nhất, thì kéo Vưu Ngột cấp tốc lùi lại, lao ra khỏi đại điện Nguyệt Cung, đứng ngoài cửa rồi mới tránh được một kiếp!
Uỳnh!
Qủa Cầu Hậu Thổ rơi xuống, nện thẳng vào mặt sàn đại điện Cung Quảng Hàn!
Ong!
Trận pháp phòng ngự của Cung Quảng Hàn lập tức khởi động!
Ngay giây sau, rắc một tiếng giòn tan, vỡ luôn!
"Hít!"
Những người đang có mặt tại hiện Trường hít một ngụm khí lạnh, kinh hoàng nhìn quả Cầu Hậu Thổ kia, da đầu tê dại!
Uy lực khủng bố thế, nếu đánh lén bất ngờ, ai mà chịu nổi?
Chắc chắn sẽ bị đập thành huyết vụ!
"Không chịu nổi một đòn thế cơ à? Chỉ một quả cầu đất mà cũng không chịu được? Đúng là đồ ái nam ái nữ!" Diệp Bắc Minh chế nhạo.
Anh tiến lên một bước!
Ba lão tổ cảnh giới Đạo Kiếp Tộc Huyết Ma bị đánh thành huyết vụ, thần hồn vừa lao ra, hòng bỏ chạy!
Diệp Bắc Minh nắm tay một cái!
Kỳ Lân Chân Hỏa bay ra, cháy bùng!
Hóa thành một con Hỏa Kỳ Lân bay lên trời!
"A a a..."
Thần hồn của ba lão giả cảnh giới Đạo Kiếp hét thảm, tan thành mây khói!
Vưu Ngột trừng mắt nhìn: "Hỏa Lân Tử, ngươi dám!"
Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời, tiện đà nhìn sang hai lão giả cảnh giới Đạo Kiếp đang trọng thương!
"Chạy mau!"
Hai người tê cả da đầu.
Sau đó quay người chạy ra phía ngoài đại điện!
Diệp Bắc Minh không cho hai người có cơ hội đó, anh đuổi theo luôn!
Hai chân từ trên trời giáng xuống, đạp thẳng vào hai lão giả cảnh giới Đạo Kiếp đang trọng thương!
Bùm! Mộ tiếng, huyết vụ nổ tung!
Thần hồn bị Kỳ Lân Chân Hỏa nuốt trọn!
Mọi người kinh hãi nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, còn chưa đầy ba mươi nhịp thở! Thế mà tên này đã đánh Vưu Ngột - Thánh Tử Tộc Huyết Ma trọng thương, còn cmn giết luôn năm lão giả cảnh giới Đạo Kiếp?
Điên rồi!
Chắc chắn là điên rồi!
Cho dù Hỏa Lân Tử có dùng Hậu Thổ, thì cũng nghịch thiên quá rồi!
"Đây là Hỏa Lân Tử ý hả?"
Chu Nhất Thần không nhịn được nuốt nước miếng.
Thiên Thần Tử mặt mày ngưng trọng: "Sao lại thế, bây giờ thà bắt ta tin tên này không phải Hỏa Lân Tử còn hơn!"
"Phải biết rằng, ngày xưa, hắn là người yếu nhất trong đám chúng ta!"
Hai người điên cuồng truyền âm, trao đổi!
Nội tâm đang đầy khó tin!
'Tên khốn này, là hắn! Hắn giả mạo Hỏa Lân Tử làm gì chứ? Trời ơi! Chẳng lẽ hắn tham gia cuộc đấu võ kén rể, để lấy mình?' Nguyệt Tuyền ngây người đứng yên tại chỗ.
Tức đến nghiến răng nghiến lợi!
'Đồ vô lại! Tên lưu manh này! Nhìn sạch người ta thì cũng thôi đi, lại còn... theo đến tận cửa!'
'Làm sao bây giờ? Lỡ hắn thắng thật thì sao?'
Vũ Ngao toát mồ hôi!
'Đệt! May mà ông đây không liều mạng với hắn, không thì chỉ cần cú ném bằng cục Hậu Thổ kia thôi, ông đây đã tiêu rồi!'
'Ông đây có huyết mạch cực bá, không phải kim cương bất hoại!'
Thần Nhược Hi và Gìa Lam ngây người đứng im tại chỗ.
Thật không thể tin nổi!
Thực lực của Diệp Bắc Minh mạnh vầy từ khi nào vậy?
So với một tháng trước, cứ như hai người khác nhau vậy!
"Em Nhược Hi à! Hình như, Hỏa Lân Tử cũng được đấy!" Hai mắt Thần Mộc Dương sáng lên.
Nếu tên nhóc này mà làm em rể mình, hình như cũng không tệ nhỉ?
Kích động nhất, phải nhắc đến đám người Hỏa Tộc!
Ánh mắt họ nhìn Diệp Bắc Minh, sùng bái điêng luôn!
Diệp Bắc Minh chỉ dùng một tay, thế mà có thể cầm cục Hậu Thổ trong tay!
Một bước!
Hai bước!
Ba bước!
Anh đi tới chỗ nhóm Vưu Ngột ở ngoài đại điện: "Còn muốn đánh nữa không?"
"Quái vật! Anh ơi... hắn là quái vật!" Vưu Kim sợ đến nỗi cứ lùi lại mãi, trốn sau lưng Vưu Ngột: "A! Ngươi... ngươi đừng qua đây!"
"Hỏa Lân Tử!"
Mặt Vưu Ngột đỏ bừng, hắn khàn giọng bật ra một câu: "Không đánh nữa! Vừa nãy ta sai! Ta xin lỗi ngươi!"
"Không phải xin lỗi ta, xin lỗi ông ta kìa!"
Diệp Bắc Minh chỉ sang Hỏa Thương.
"Gì cơ? Ngươi bảo ta xin lỗi hắn?"
Sắc mặt Vưu Ngột cực xấu!
Đánh không lại Hỏa Lân Tử, hắn nhận!
Dù sao.
Hỏa Lân Tử cũng có huyết mạch Hỏa Kỳ Lân!
Họ đều là nhân vật cấp Thần Tử!
Đánh không lại, không mất mặt!
Hỏa Thương là cái thá gì? Huyết mạch thấp hèn!
Cho dù ông ta có cảnh giới Đạo Kiếp, thì trong mắt hắn, ông ta cũng chỉ là một con chó!
Bảo hắn xin lỗi một con chó ư?
Thế thà giết hắn đi còn hơn!
Vưu Ngột lạnh lẽo nói: "Hỏa Lân Tử, ngươi chắc chưa? Một con chó thôi mà, ngươi bảo ta xin lỗi ông ta?"
Hỏa Thương kích động nói không nên lời: "Thần tử... tôi... tôi... không cần đâu, thần tử!"
"Vì tôi mà ngài đắc tội Thánh Tử Tộc Huyết Ma, thật sự không đáng... không cần đâu, thật sự không cần đâu!"
Vưu Ngột nói tiếp: "Ngươi nghe thấy chưa? Ông ta bảo không cần kìa!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày!
Quay đầu lại!
Lẳng lặng nhìn Hỏa Thương!
"Hỏa Thương, ông chắc chắn không cần chứ?"
"Ông ra tay vì bổn Thần Tử, bây giờ người khác tổn thương ông! Ông cứ bỏ qua như vậy?"
Tuy Diệp Bắc Minh không phải Hỏa Lân Tử thật!
Thể diện của Hỏa Tộc cũng chẳng liên quan đến anh!
Nhưng ban nãy, người Vưu Ngột sỉ nhục, là anh!
Hỏa Thương ra tay vì anh nên mới bị thương!
"Tôi..."
Hỏa Thương há miệng, hít sâu một hơi: "Thần Tử nói đúng! Ta ra tay vì thần tử, ngươi lại làm ta bị thương!"
"Thì chính là đánh vào mặt Thần Tử, đánh vào mặt mũi của Hỏa Tộc!"
"Vưu Ngột, Vưu Kim, quỳ xuống cho bổn lão tổ!"
Uy áp cảnh giới Đạo Kiếp ầm ầm bạo phát!
Diệp Bắc Minh gật đầu hài lòng!
Vầy còn tạm được!
Sau đó anh lạnh mặt nhìn Vưu Ngột và Vưu Kim: "Còn ngây ra đó làm gì? Qùy xuống, nhận lỗi đi!"
"Ha ha ha ha ha ha ha..." Giây tiếp theo, Vưu Ngột cười như điên: "Xin lỗi, ta có thể xin lỗi! Vì đúng là tài nghệ ta không bằng người!"
"Bảo ta xin lỗi một con chó? Lại còn phải quỳ xuống xin lỗi một con chó?"
"Má nó, ngươi cứ mơ đi! Hỏa Lân Tử, ngươi thắng rồi!"
"Nhưng ta cũng không thua! Ta nhớ ngươi rồi đấy!"
"Chẳng bao lâu nữa, Vưu Ngột ta, sẽ tự tay giết ngươi!"
Dứt lời.
Ong!
Ma khí bốc lên cuồn cuộn, mang theo Vưu Ngột cùng mấy chục người Tộc Huyết Ma biến mất!
Bình luận facebook