• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh

  • Chương 2630: Tháp linh!

"Tiểu Tháp! Bùng nổ cho tôi!"

Khi Diệp Bắc Minh hét lên câu này.

Trong đầu không có lời hồi đáp nào!

Như thể Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã biến mất khỏi thế gian rồi vậy!

"Chuyện gì thế này?"

Nhìn lưỡi đao ngày càng tới gần, trái tim Diệp Bắc Minh nghẹn lên tận họng!

Hỏa Dung cười to: "Ha ha ha ha... nhóc con, lão phu biết ngươi giả mạo Hỏa Lân Tử từ lâu rồi!"

"Ngay từ ngày đầu tiên, bổn lão tổ đã phát hiện ra rồi!"

"Những chuyện sau đó là giả thôi!"

"Pháp tướng Đại La gì đó? Nguyệt Cung gì đó, đều là giả!"

"Đó chỉ là hoang tưởng trước khi chết của ngươi mà thôi! Ha ha ha ha... bổn lão tổ muốn để ngươi nghĩ rằng mình đã thoát được, rồi mới cho ngươi nếm trải tư vị của cái chết!"

"Không thể thế được!"

Diệp Bắc Minh hét lên: "Tiểu Tháp! Tiểu Tháp!"

Hỏa Dung cười trêu tức: "Tiểu Tháp? Ngươi bảo nó sao?"

Năm ngón tay nắm lại!

Trong lòng bàn tay hiện ra một mảnh vỡ cổ xưa, đó chính là mảnh vỡ chứa thần hồn của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

"A a a..."

Kỳ Lân Chân Hỏa bùng cháy!

Thần hồn của tháp Càn Khôn Trấn Ngục bị cắn nuốt, tiểu Tháp điên cuồng hét lên thảm thiết: "Nhóc con, cứu tôi! Tôi đau quá! Mau cứu tôi!"

"Tôi sắp chết rồi... đừng, tôi không muốn chết!"

"Tiểu Tháp!"

Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn!

Vị trí trái tim có một lỗ thủng đỏ tươi!

Tiểu Tháp bị móc ra rồi sao? Tâm trạng anh chìm xuống đáy vực!

Lẽ nào.

Tất cả đều là giả? Hỏa Lân Tử, Ma tộc tập kích anh, pháp tướng Đại La, Thiên Ma Huyễn Thân Quyết gì đấy đều là giả ư?

"Không! Không thể thế được!"

Diệp Bắc Minh gần như suy sụp.

Lúc này, ngoài kia.

Mọi người nghi hoặc coi hình ảnh trên ảnh thạch!

Trên một quảng Trường rộng lớn!

Diệp Bắc Minh, Chu Nhất Thần, Thiên Thần Tử, Thần Mộc Dương, Vũ Ngao đang đứng hết ở đấy.

Kể cả mấy nghìn tu võ giả đang tham gia thi đấu cũng đứng trên quảng Trường!

Đột nhiên, có người hét lên: "A! Ta không chịu nổi nữa..."

"Phụt!"

Hộc ra một ngụm máu!

Cái đầu nổ tung ngay tại chỗ!

"Có chuyện gì vậy?"

Mọi người cả kinh, tất cả nhìn sang đám trưởng lão của Nguyệt Cung!

Một lão bà cười lạnh nói: "Hừ! Vòng này khảo nghiệm sức mạnh thần hồn! Cảnh tượng họ nhìn thấy trong đầu mình, chính là nỗi sợ lớn nhất của họ!"

"Nếu thần hồn không đủ kiên định, thì sẽ bị chính thứ đáng sợ nhất trong nội tâm họ giết chết!"

"Đối diện với tử vong! Chính là chủ đề của vòng này, nếu ngay cả cái chết cũng không chống lại được, thì không có tư cách trở thành con rể của Nguyệt Cung!"

Cùng lúc đó.

Sâu trong ý thức hải của Diệp Bắc Minh!

"Ha ha ha ha! Tiểu súc sinh, bị tra tấn thoải mái chứ?"

Hỏa Dung cười như điên: "Đừng vội! Vì để tra tấn ngươi, bổn lão tổ còn điều tra rất nhiều thông tin về ngươi!"

"Khà khà! Ngươi là tên phế vật từ Hồng Mông Vũ Trụ vượt biên vào đây! Bổn lão tổ đã đặc biệt phái người đi một chuyến tới Hồng Mông Vũ Trụ!"

"Ngươi đoán xem bổn lão tổ mang gì về cho ngươi nào? Dẫn lên đây!"

Nói xong.

Một nhóm người đi ra từ phía sau Hỏa Dung!

Họ áp tải một tốp người!

"Minh Nhi..."

Dạ Huyền, Diệp Thanh Lam bị xích sắt xuyên qua người!

Đan điền vỡ tung, khắp người toàn vết thương, máu chảy đầm đìa!

Cực kỳ thê thảm, bị người ta kéo lê dưới đất như chó chết, thoi thóp rên lên!

"Cha, mẹ!"

Diệp Bắc Minh hét lên, đầu anh như muốn nổ tung!

Máu tươi chảy ra từ hốc mắt, toàn thân run rẩy: "Hỏa Dung! Ông khốn kiếp!"

"Ha ha ha ha! Ta khốn kiếp ư? Lúc ngươi giết Hỏa Lân Tử, ngươi có từng nghĩ đến ngày hôm nay không?" Hỏa Dung cười dữ tợn: "Tiểu súc sinh, không chỉ cha mẹ ngươi đâu, còn nữa này!"

"Đây đều là nữ nhân của ngươi nhỉ? Ha ha ha!"

Tiếp đó.

Chu Nhược Giai, Tôn Thiến, Đông Phương Xá Nguyệt!

Ly Nguyệt, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình!

Vương Yên Nhi, Tiêu Tiêu, Nguyễn Thanh Từ, Nghê Hoàng, Hướng Ly Ly, Long Khuynh Vũ!

Nhóm hồng nhan tri kỷ bị bắt hết!

Bọn họ tóc tai bù xù, toàn thân máu me bê bết!

"Chồng ơi..."

"Anh Bắc Minh..."

"Bắc Minh..."

Giây tiếp theo.

Một giọng nói tê tâm phế liệt vang lên: "Tiểu sư đệ! Cứu chị..."

Ở xa xa, mười vị sư tỷ xuất hiện, một đám đàn ông của Hỏa Tộc bao quanh họ, rồi phát ra những tiếng cười tà ác!

Bàn tay ma quỷ vươn ra, cảnh tượng bất kham đập vào mắt!

"A a a! Hỏa Dung, ông thả họ ra! Khốn kiếp! Ông đây phải giết ông!" Diệp Bắc Minh hét lên.

Anh điên rồi.

Anh liều mạng giãy dụa!

Nhưng xiềng xích trên người lại xích chặt anh lại!

Căn bản không thể thoát được!

"Hỏa Dung! Hỏa Dung!"

Tiếng gào thét vô tận!

Khoảnh khắc tâm lý anh sắp sụp đổ!

"Đông!"

Sâu trong đầu anh vang lên một tiếng chuông!

Đột nhiên, cơ thể Diệp Bắc Minh run lên, linh đài giữa mi tâm hiện ra một tòa thần phủ, Lăng Tiêu Bảo Điện ở chỗ sâu nhất tỏa ra khí thế hào hùng!

"Không đúng! Nếu tất cả là thật, mình bị Hỏa Dung tra tấn!"

"Cha mẹ, Nhược Giai và các sư tỷ bị bắt, thì sao mình lại ngưng tụ được Thần Cung?"

"Giả! Những cái trước mặt là giả!"

"Ha ha ha ha! Nhược Giai đang ở Đại La Thiên Cung, Hỏa Dung có quyền gì mà bắt cô ấy?"

"Tung tích của mười vị sư tỷ, hiện giờ có mấy người, đến mình còn không biết họ đang ở đâu! Tên phế vật Hỏa Dung này mà tìm được họ chắc?"

"Ha ha ha ha..." Diệp Bắc Minh kích động cười to.

Cười như vừa sống lại từ cõi chết!

"Còn tiểu Tháp, còn lâu ông ấy mới cầu xin! Còn lâu ông ấy mới bảo mình cứu ông ấy!"

"Tiểu tháp thà tự bạo, chứ không bao giờ cầu xin tha mạng đâu!"

Diệp Bắc Minh vừa nói vừa lắc đầu.

Cuối cùng.

Ánh mắt anh trầm xuống: "Ngươi là cái thá gì?"

"Phá cho ta!"

Răng rắc! Một tiếng giòn tan vang lên.

Xiềng xích đang xích chặt Diệp Bắc Minh ầm ầm rụng hết!

"Hỏa Dung phải không? Liệt tổ Cảnh Giới Đại La đúng không?"

"Đi chết đi!"

Gào!

Một quyền đấm ra, huyết khí bùng nổ!

Huyết Long, Ma Long, Chúc Cửu Âm đồng loạt xuất hiện, hung hăng đập thẳng vào người Hỏa Dung!

"Bùm!" Một tiếng trầm muộn vang lên, Hỏa Dung nổ tan tành!

Hư ảnh của cha mẹ, Chu Nhược Giai, mười vị sư tỷ, và cả đám người Hỏa Tộc lập tức tan biến sạch!

Xung quanh sương mù mù mịt!

Cùng lúc đó.

Trong đầu truyền ra giọng kích động của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Nhóc con! Cuối cùng cũng liên lạc được với cậu! Chết tiệt!"

"Tiểu Tháp, ông sao rồi?"

Nghe thấy giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, Diệp Bắc Minh thở phào nhẹ nhõm!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn hơi kinh hãi: "Đù mé! Ở đây có một khí linh khủng bố hơn bổn tháp!"

"Ban nãy, nó đã ra tay cắt đứt kết nối giữa bổn tháp và cậu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Diệp Bắc Minh không giấu.

Anh kể hết cho tiểu Tháp nghe!

"Hít!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hít một ngụm khí lạnh: "Vầy thì khủng bố quá! May có Thần Cung của cậu ra tay ngay thời khắc nguy cấp!"

"Không thì thật thật giả giả, ai mà phân biệt được?"

Diệp Bắc Minh cả kinh: "Tiểu Tháp, vẫn còn khí linh có thần hồn mạnh hơn ông hả?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng nói: "Nếu là lúc bổn tháp ở thời toàn thịnh, nó không bằng tôi!"

"Nhưng hiện tại, nó mạnh hơn tôi!"

Diệp Bắc Minh suy nghĩ: "Chẳng lẽ nó là... tháp linh của Linh Lung cổ tháp?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Convert
  • 4.30 star(s)
  • Cầu Cầu Nhĩ Nhượng Ngã Hỏa Ba
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện
Chương 69...
Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  • 5.00 star(s)
  • Thánh Hoàng Tại Thượng
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom