-
Chương 2607: Liệt tổ! Đúng là con mà!
Dưới động phủ Hỏa Lân Tử!
Diệp Bắc Minh vừa mới thu phục được Kỳ Lân Chân Hỏa thì giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột nhiên vang lên trong đầu: "Tiểu tử, Hỏa Dung quay về rồi!"
"Nhìn khí thế đằng đằng của ông ta, e là cậu đã bị phát hiện rồi! Đi mau!"
Diệp Bắc Minh tự tin mỉm cười: "Đi cái gì chứ?"
Dứt lời.
Diệp Bắc Minh trực tiếp đứng dậy, không hề có ý định chạy trốn.
Ngược lại, đi thẳng về hướng của Hỏa Dung!
Vừa bước chân ra khỏi núi Hỏa Lân!
Lập tức nhìn thấy Hỏa Dung dẫn theo hàng chục cảnh giới Đạo Kiếp và hàng trăm cảnh giới Vĩnh Hằng đi tới!
Một ông lão khàn giọng nói: "Liệt tổ! Chính là tiểu tử này, mạo danh Thần Tử đã chết!"
"Thần Tử...?"
Đám người cùng quay về với Hỏa Dung đều sửng sốt khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh!
Người trước mặt lúc này giống hệt như Hỏa Lân Tử đã chết!
Bất luận là khí tức, thần thái, thậm chí cả cử chỉ đều giống y hệt!
Nếu không phải chắc chắn Hỏa Lân Tử đã chết!
Bọn họ thật sự tin rằng người trước mặt chính là Hỏa Lân Tử!
Ánh mắt Hỏa Dung tràn đầy lạnh lẽo, khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh: "Tên súc sinh, ngươi thật là to gan!"
"Ngươi giết Thần Tử của tộc ta, lại giết cả Thần Nữ của tộc ta! Bây giờ lại còn dám mạo danh Thần Tử, xông vào nơi quan trọng của tộc ta!"
"Ngươi đúng là không biết chữ chết viết thế nào rồi!"
Hỏa Dung trực tiếp ra tay.
Khí tức của cảnh giới Đại La đè xuống, phong tỏa không gian xung quanh!
Ngăn chặn Diệp Bắc Minh chạy trốn!
Cùng lúc đó, thân ảnh lóe lên, gần như trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh, khoảnh khắc định giơ tay lên tát Diệp Bắc Minh!
"Liệt tổ, là con đây!"
Diệp Bắc Minh lên tiếng: "Con chính là Hỏa Lân Tử! Không phải tên Diệp Bắc Minh đó, con chưa chết!"
"Cái gì?"
Những lời này vừa được thốt ra, ngay cả Hỏa Dung đang lửa giận đùng đùng!
Cũng bất giác sửng sốt một chút!
Giây tiếp theo.
Trên mặt ông ta lại tràn đầy tức giận: "Đáng chết! Tên súc sinh, chết đến nơi rồi còn dám làm loạn đạo tâm của bổn tổ!"
"Giết!!!"
Ông ta gầm lên một tiếng!
Đánh vào đầu Diệp Bắc Minh lần nữa!
Chuẩn bị giết chết hắn!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi: "Tiểu tử, mau tránh đi! Cái tát này chắc chắn sẽ khiến cậu bị trọng thương!"
"Tránh rồi thì có chạy thoát được không?"
Diệp Bắc Minh truyền âm: "Tôi muốn sống lại từ chỗ chết. Tiểu Tháp, cứ chờ đi!"
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh hét lớn: "Liệt tổ, con thật sự là Hỏa Lân Tử!"
"Ha ha, vậy sao? Bổn tổ sẽ đưa ngươi đến Tây Thiên, ngươi đi giải thích với lão Diêm Vương đi!" Hỏa Dung cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không tin.
Nhưng điều khiến ông ta ngạc nhiên là, Diệp Bắc Minh không hề có ý định né tránh!
Để mặc cho Hỏa Dung tát một cái!
Diệp Bắc Minh vẫn không có ý định né tránh!
Đứng yên ở đó!
Hỏa Dung do dự một chút: 'Lẽ nào hắn thật sự là Hỏa Lân Tử? Không thể nào! Hỏa Lân Tử đã chết rồi, tuyệt đối không thể nào!'
'Chết tiệt! Chắc chắn là tiểu tử này biết mình chết chắc rồi, cho nên mới muốn phá đạo tâm của bổn tổ!'
Bốp!
Một cái tát đánh mạnh vào Diệp Bắc Minh!
"Phụt……"
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, lăn ra ngoài.
Bị ném ra xa hàng ngàn mét rồi rơi xuống đất một cách thảm hại!
"Liệt tổ, thật sự là con đây!"
"Con là Hỏa Lân Tử, Thần Tử của Hỏa Tộc, sao người lại không tin chứ?"
Diệp Bắc Minh phun ra một ngụm máu, mắt đỏ ngầu: "Cho dù người không tin, huyết mạch của Hỏa Tộc cũng có thể làm giả được sao?"
Vừa nói.
"Phụt--!"
Hắn lại phun ra một ngụm máu nữa!
Trong máu, hư ảnh kỳ lân dâng trào, hóa thành một con hỏa kỳ lân đỏ như máu, gào thét giữa không trung!
"Thật sự là huyết mạch hỏa kỳ lân!"
"Làm sao có thể như vậy được? Lẽ nào hắn thật sự là Thần Tử?"
Những thành viên khác của Hỏa Tộc đều sửng sốt, ai nấy đều nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ không dám tin!
Rồi lại nhìn Hỏa Dung!
Hỏa Dung cũng nghi hoặc: "Ngươi... Làm sao có thể! Trong cơ thể ngươi lại có huyết mạch của Hỏa Tộc?"
"Tại sao vừa rồi ngươi không tránh đi?"
Diệp Bắc Minh vừa nôn ra máu, vừa cười tự giễu cợt: "Con chính là Hỏa Lân Tử, tại sao phải tránh?"
"Liệt tổ, người thật sự muốn giết con sao?"
"Được! Nếu liệt tổ không nhận con, vậy thì con sẽ chết!"
Dứt lời.
Hắn dậm chân một cái!
Ào ào!
Kỳ Lân Chân Huyết trên người hắn không ngừng tuôn ra, chỉ trong vài hơi thở!
Diệp Bắc Minh hoàn toàn biến thành một huyết nhân!
Trên người đều là Kỳ Lân Chân Huyết!
"Liệt tổ, đúng là Thần Tử rồi, Thần Tử chưa chết!"
"Liệt tổ, người mau nhìn đi! Đây chính là khí tức của Kỳ Lân Chân Hỏa, không thể làm giả được!"
Đám người Hỏa Tộc đều chấn động.
Vô số người mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, đã hoàn toàn coi hắn là Hỏa Lân Tử!
"Tiểu tử, mẹ kiếp, ngươi tiếp tục giả bộ đi!"
Ánh mắt Hỏa Dung lạnh lẽo, ông ta nghiến răng: "Ngươi chính là Diệp Bắc Minh, ngươi muốn lừa ta sao? Nằm mơ đi!"
"Ha ha ha ha…………"
Diệp Bắc Minh cười khổ: "Liệt tổ, con biết mình vô dụng!"
"Không đánh thắng được Diệp Bắc Minh. Là hắn đến giết con! Con có thể làm gì được? Lẽ nào thật sự bị hắn giết chết sao?"
"Để cứu mạng mình, con đã giữ lại một tia tinh huyết, mới may mắn sống lại được!"
"Con biết. Liệt tổ cho rằng nếu Hỏa Lân Tử con còn sống, sẽ khiến Hỏa Tộc mất mặt, đúng không?"
"Được! Vậy thì con sẽ chết!"
Dậm chân một cái!
"Kỳ Lân Chân Hỏa, ra đây cho ta!"
Buzzz——!
Giây tiếp theo, Kỳ Lân Chân Hỏa bùng cháy từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Hoàn toàn bao trùm lấy hắn!
"Con sinh ra bởi Hỏa Tộc, chết bởi Kỳ Lân Chân Hỏa, cũng coi như một cái kết không tồi!" Diệp Bắc Minh cười tự giễu cợt.
Hóa thân thành một Hỏa Lân Tử vừa bi thương vừa anh hùng!
"Chết tiệt!!"
"Là Kỳ Lân Chân Hỏa!"
"Liệt tổ, người còn do dự cái gì nữa? Kỳ Lân Chân Huyết, Kỳ Lân Chân Hỏa, anh ta chính là Hỏa Lân Tử!!!" Mấy ông lão cảnh giới Đạo Kiếp kích động.
Lao về phía trước như điên!
Sử dụng mọi thủ đoạn!
Trực tiếp dập tắt Kỳ Lân Chân Hỏa trên người Diệp Bắc Minh!
Thậm chí, hai ông lão cảnh giới Đạo Kiếp còn ôm lấy đùi Diệp Bắc Minh, quỳ trên mặt đất, khóc lóc: "Hu hu hu! Thần Tử, người đang làm gì vậy!"
"Tại sao lại làm bị thương mình, chúng tôi tin người rồi!"
"Tốt quá rồi, người thật sự chưa chết, đúng là trời cao có mắt!"
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh dùng Kỳ Lân Chân Hỏa tự thiêu!
Hỏa Dung bị chấn động mạnh!
"Chết tiệt... vậy cũng được sao?" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngây ra, có chút do dự: "Tiểu tử, Kỳ Lân Chân Huyết là sao? Cậu lấy ở đâu ra vậy?"
Diệp Bắc Minh đáp: "Tôi giẫm nát Hỏa Lân Tử, Kỳ Lân Chân Huyết này là sương máu mà hắn để lại!"
"Máu mà vừa rồi tôi nôn ra, cho chảy ra đều là máu của Hỏa Lân Tử!"
"Mẹ kiếp..."
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoàn toàn bái phcuj: "Tuyệt vời!"
"Ngươi... thật sự là Hỏa Lân Tử sao?"
Hỏa Dung không dám tin.
Kỳ Lân Chân Huyết, Kỳ Lân Chân Hỏa!
Không phải là thứ Hỗn Độn Tử Khí có thể biến thành, chỉ có trên người Diệp Bắc Minh thật sự có Kỳ Lân Chân Huyết và Kỳ Lân Chân Hỏa mới có thể mạo danh Hỏa Kỳ Lân!
Nhưng.
Làm sao tên súc sinh đó có thể sở hữu thứ như thế?
Cho nên.
Đáp án chỉ có một, người trước mặt chính là Hỏa Lân Tử!
"Lân Nhi! Đúng là con sao?"
Hỏa Dung kích động bước lên phía trước.
Ông ta giơ tay lấy ra một viên Kỳ Lân Thần Đan có hình dạng như một con hỏa kỳ lân: "Mau ăn đi! Kỳ Lân Thần Đan có thể nhanh chóng điều trị vết thương trên người con!"
"Sao con không nói sớm hơn! Lân Nhi, là liệt tổ không đúng, ra tay quá nặng rồi."
"Ta thực sự nghĩ rằng con chính là tên súc sinh đó!"
Diệp Bắc Minh nuốt ực viên Kỳ Lân Thần Dược.
Vết thương nhanh chóng được phục hồi: "Liệt tổ, con đã nói rồi, nhưng người không tin!"
"Là lỗi của ta!"
Hỏa Dung lại trực tiếp nhận sai.
Vui mừng vỗ vai Diệp Bắc Minh: "Ha ha ha! Chưa chết là tốt rồi! Ta đã nói rồi mà, con trai kỳ lân của Hỏa Tộc ta làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được?"
"Mau thông cáo thiên hạ, con trai kỳ lân của tộc ta vẫn chưa chết!"
Gương mặt già nua sầm xuống: "Tên Diệp Bắc Minh đó thì sẽ phải chết!"
Diệp Bắc Minh vừa mới thu phục được Kỳ Lân Chân Hỏa thì giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột nhiên vang lên trong đầu: "Tiểu tử, Hỏa Dung quay về rồi!"
"Nhìn khí thế đằng đằng của ông ta, e là cậu đã bị phát hiện rồi! Đi mau!"
Diệp Bắc Minh tự tin mỉm cười: "Đi cái gì chứ?"
Dứt lời.
Diệp Bắc Minh trực tiếp đứng dậy, không hề có ý định chạy trốn.
Ngược lại, đi thẳng về hướng của Hỏa Dung!
Vừa bước chân ra khỏi núi Hỏa Lân!
Lập tức nhìn thấy Hỏa Dung dẫn theo hàng chục cảnh giới Đạo Kiếp và hàng trăm cảnh giới Vĩnh Hằng đi tới!
Một ông lão khàn giọng nói: "Liệt tổ! Chính là tiểu tử này, mạo danh Thần Tử đã chết!"
"Thần Tử...?"
Đám người cùng quay về với Hỏa Dung đều sửng sốt khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh!
Người trước mặt lúc này giống hệt như Hỏa Lân Tử đã chết!
Bất luận là khí tức, thần thái, thậm chí cả cử chỉ đều giống y hệt!
Nếu không phải chắc chắn Hỏa Lân Tử đã chết!
Bọn họ thật sự tin rằng người trước mặt chính là Hỏa Lân Tử!
Ánh mắt Hỏa Dung tràn đầy lạnh lẽo, khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh: "Tên súc sinh, ngươi thật là to gan!"
"Ngươi giết Thần Tử của tộc ta, lại giết cả Thần Nữ của tộc ta! Bây giờ lại còn dám mạo danh Thần Tử, xông vào nơi quan trọng của tộc ta!"
"Ngươi đúng là không biết chữ chết viết thế nào rồi!"
Hỏa Dung trực tiếp ra tay.
Khí tức của cảnh giới Đại La đè xuống, phong tỏa không gian xung quanh!
Ngăn chặn Diệp Bắc Minh chạy trốn!
Cùng lúc đó, thân ảnh lóe lên, gần như trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh, khoảnh khắc định giơ tay lên tát Diệp Bắc Minh!
"Liệt tổ, là con đây!"
Diệp Bắc Minh lên tiếng: "Con chính là Hỏa Lân Tử! Không phải tên Diệp Bắc Minh đó, con chưa chết!"
"Cái gì?"
Những lời này vừa được thốt ra, ngay cả Hỏa Dung đang lửa giận đùng đùng!
Cũng bất giác sửng sốt một chút!
Giây tiếp theo.
Trên mặt ông ta lại tràn đầy tức giận: "Đáng chết! Tên súc sinh, chết đến nơi rồi còn dám làm loạn đạo tâm của bổn tổ!"
"Giết!!!"
Ông ta gầm lên một tiếng!
Đánh vào đầu Diệp Bắc Minh lần nữa!
Chuẩn bị giết chết hắn!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi: "Tiểu tử, mau tránh đi! Cái tát này chắc chắn sẽ khiến cậu bị trọng thương!"
"Tránh rồi thì có chạy thoát được không?"
Diệp Bắc Minh truyền âm: "Tôi muốn sống lại từ chỗ chết. Tiểu Tháp, cứ chờ đi!"
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh hét lớn: "Liệt tổ, con thật sự là Hỏa Lân Tử!"
"Ha ha, vậy sao? Bổn tổ sẽ đưa ngươi đến Tây Thiên, ngươi đi giải thích với lão Diêm Vương đi!" Hỏa Dung cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không tin.
Nhưng điều khiến ông ta ngạc nhiên là, Diệp Bắc Minh không hề có ý định né tránh!
Để mặc cho Hỏa Dung tát một cái!
Diệp Bắc Minh vẫn không có ý định né tránh!
Đứng yên ở đó!
Hỏa Dung do dự một chút: 'Lẽ nào hắn thật sự là Hỏa Lân Tử? Không thể nào! Hỏa Lân Tử đã chết rồi, tuyệt đối không thể nào!'
'Chết tiệt! Chắc chắn là tiểu tử này biết mình chết chắc rồi, cho nên mới muốn phá đạo tâm của bổn tổ!'
Bốp!
Một cái tát đánh mạnh vào Diệp Bắc Minh!
"Phụt……"
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, lăn ra ngoài.
Bị ném ra xa hàng ngàn mét rồi rơi xuống đất một cách thảm hại!
"Liệt tổ, thật sự là con đây!"
"Con là Hỏa Lân Tử, Thần Tử của Hỏa Tộc, sao người lại không tin chứ?"
Diệp Bắc Minh phun ra một ngụm máu, mắt đỏ ngầu: "Cho dù người không tin, huyết mạch của Hỏa Tộc cũng có thể làm giả được sao?"
Vừa nói.
"Phụt--!"
Hắn lại phun ra một ngụm máu nữa!
Trong máu, hư ảnh kỳ lân dâng trào, hóa thành một con hỏa kỳ lân đỏ như máu, gào thét giữa không trung!
"Thật sự là huyết mạch hỏa kỳ lân!"
"Làm sao có thể như vậy được? Lẽ nào hắn thật sự là Thần Tử?"
Những thành viên khác của Hỏa Tộc đều sửng sốt, ai nấy đều nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ không dám tin!
Rồi lại nhìn Hỏa Dung!
Hỏa Dung cũng nghi hoặc: "Ngươi... Làm sao có thể! Trong cơ thể ngươi lại có huyết mạch của Hỏa Tộc?"
"Tại sao vừa rồi ngươi không tránh đi?"
Diệp Bắc Minh vừa nôn ra máu, vừa cười tự giễu cợt: "Con chính là Hỏa Lân Tử, tại sao phải tránh?"
"Liệt tổ, người thật sự muốn giết con sao?"
"Được! Nếu liệt tổ không nhận con, vậy thì con sẽ chết!"
Dứt lời.
Hắn dậm chân một cái!
Ào ào!
Kỳ Lân Chân Huyết trên người hắn không ngừng tuôn ra, chỉ trong vài hơi thở!
Diệp Bắc Minh hoàn toàn biến thành một huyết nhân!
Trên người đều là Kỳ Lân Chân Huyết!
"Liệt tổ, đúng là Thần Tử rồi, Thần Tử chưa chết!"
"Liệt tổ, người mau nhìn đi! Đây chính là khí tức của Kỳ Lân Chân Hỏa, không thể làm giả được!"
Đám người Hỏa Tộc đều chấn động.
Vô số người mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, đã hoàn toàn coi hắn là Hỏa Lân Tử!
"Tiểu tử, mẹ kiếp, ngươi tiếp tục giả bộ đi!"
Ánh mắt Hỏa Dung lạnh lẽo, ông ta nghiến răng: "Ngươi chính là Diệp Bắc Minh, ngươi muốn lừa ta sao? Nằm mơ đi!"
"Ha ha ha ha…………"
Diệp Bắc Minh cười khổ: "Liệt tổ, con biết mình vô dụng!"
"Không đánh thắng được Diệp Bắc Minh. Là hắn đến giết con! Con có thể làm gì được? Lẽ nào thật sự bị hắn giết chết sao?"
"Để cứu mạng mình, con đã giữ lại một tia tinh huyết, mới may mắn sống lại được!"
"Con biết. Liệt tổ cho rằng nếu Hỏa Lân Tử con còn sống, sẽ khiến Hỏa Tộc mất mặt, đúng không?"
"Được! Vậy thì con sẽ chết!"
Dậm chân một cái!
"Kỳ Lân Chân Hỏa, ra đây cho ta!"
Buzzz——!
Giây tiếp theo, Kỳ Lân Chân Hỏa bùng cháy từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Hoàn toàn bao trùm lấy hắn!
"Con sinh ra bởi Hỏa Tộc, chết bởi Kỳ Lân Chân Hỏa, cũng coi như một cái kết không tồi!" Diệp Bắc Minh cười tự giễu cợt.
Hóa thân thành một Hỏa Lân Tử vừa bi thương vừa anh hùng!
"Chết tiệt!!"
"Là Kỳ Lân Chân Hỏa!"
"Liệt tổ, người còn do dự cái gì nữa? Kỳ Lân Chân Huyết, Kỳ Lân Chân Hỏa, anh ta chính là Hỏa Lân Tử!!!" Mấy ông lão cảnh giới Đạo Kiếp kích động.
Lao về phía trước như điên!
Sử dụng mọi thủ đoạn!
Trực tiếp dập tắt Kỳ Lân Chân Hỏa trên người Diệp Bắc Minh!
Thậm chí, hai ông lão cảnh giới Đạo Kiếp còn ôm lấy đùi Diệp Bắc Minh, quỳ trên mặt đất, khóc lóc: "Hu hu hu! Thần Tử, người đang làm gì vậy!"
"Tại sao lại làm bị thương mình, chúng tôi tin người rồi!"
"Tốt quá rồi, người thật sự chưa chết, đúng là trời cao có mắt!"
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh dùng Kỳ Lân Chân Hỏa tự thiêu!
Hỏa Dung bị chấn động mạnh!
"Chết tiệt... vậy cũng được sao?" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngây ra, có chút do dự: "Tiểu tử, Kỳ Lân Chân Huyết là sao? Cậu lấy ở đâu ra vậy?"
Diệp Bắc Minh đáp: "Tôi giẫm nát Hỏa Lân Tử, Kỳ Lân Chân Huyết này là sương máu mà hắn để lại!"
"Máu mà vừa rồi tôi nôn ra, cho chảy ra đều là máu của Hỏa Lân Tử!"
"Mẹ kiếp..."
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoàn toàn bái phcuj: "Tuyệt vời!"
"Ngươi... thật sự là Hỏa Lân Tử sao?"
Hỏa Dung không dám tin.
Kỳ Lân Chân Huyết, Kỳ Lân Chân Hỏa!
Không phải là thứ Hỗn Độn Tử Khí có thể biến thành, chỉ có trên người Diệp Bắc Minh thật sự có Kỳ Lân Chân Huyết và Kỳ Lân Chân Hỏa mới có thể mạo danh Hỏa Kỳ Lân!
Nhưng.
Làm sao tên súc sinh đó có thể sở hữu thứ như thế?
Cho nên.
Đáp án chỉ có một, người trước mặt chính là Hỏa Lân Tử!
"Lân Nhi! Đúng là con sao?"
Hỏa Dung kích động bước lên phía trước.
Ông ta giơ tay lấy ra một viên Kỳ Lân Thần Đan có hình dạng như một con hỏa kỳ lân: "Mau ăn đi! Kỳ Lân Thần Đan có thể nhanh chóng điều trị vết thương trên người con!"
"Sao con không nói sớm hơn! Lân Nhi, là liệt tổ không đúng, ra tay quá nặng rồi."
"Ta thực sự nghĩ rằng con chính là tên súc sinh đó!"
Diệp Bắc Minh nuốt ực viên Kỳ Lân Thần Dược.
Vết thương nhanh chóng được phục hồi: "Liệt tổ, con đã nói rồi, nhưng người không tin!"
"Là lỗi của ta!"
Hỏa Dung lại trực tiếp nhận sai.
Vui mừng vỗ vai Diệp Bắc Minh: "Ha ha ha! Chưa chết là tốt rồi! Ta đã nói rồi mà, con trai kỳ lân của Hỏa Tộc ta làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được?"
"Mau thông cáo thiên hạ, con trai kỳ lân của tộc ta vẫn chưa chết!"
Gương mặt già nua sầm xuống: "Tên Diệp Bắc Minh đó thì sẽ phải chết!"
Bình luận facebook