• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh

  • Chương 2595: Nguyệt Tuyền tiên tử, nhìn nhau!

"Sao có thể chứ!"

"A? Hậu thổ đâu hết rồi?"

"Tôi đang mơ sao? Hậu Thổ... bị Diệp Bắc Minh hút hết vào thế giới không gian tùy thân rồi?"

Không chỉ Nguyệt Tuyền, các nữ đệ tử của Nguyệt Cung cũng kinh hãi hô lên.

Bọn họ nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt không thể tin nổi, cứ như gặp ma vậy!

Họ phải tiêu hao hết thần lực, dùng đạo binh, mỗi người chỉ lấy được hai hạt hậu thổ!

Thế mà một mình Diệp Bắc Minh lại hút hết cả mảnh Hậu thổ dài hơn trăm mét, rộng hơn mười mét vào không gian tùy thân rồi?

"Diệp công tử, anh..."

Nguyệt Tuyền đang định nói.

Đột nhiên.

Răng rắc răng rắc...

Xung quanh vang lên tiếng nứt vỡ, hư không chỗ Diệp Bắc Minh đứng cũng vặn vẹo, như có thể đổ sập bất cứ lúc nào!

"Nguy rồi! Diệp công tử, thế giới không gian tùy thân của anh sắp sập rồi!" Nguyệt Tuyền mặt biến sắc.

"Không phải chứ?"

Đồng tử Diệp Bắc Minh co lại, kinh hãi nhìn không gian xung quanh mình đang dần biến dạng.

"Tiểu Tháp! Sao có thể chứ! Nghĩa địa Hỗn Độn sẽ bị Hậu Thổ đè sập sao?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gầm lên: "Nhóc con! Cmn, không phải Nghĩa địa Hỗn Độn sập, mà là cái không gian cậu đang đứng sắp sập!"

"Cái gì?"

"Trọng lực của hậu thổ rất khủng bố, nó ở đây khiến không gian xung quanh bị phình ra!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích nhanh: "Cho nên, trọng lực bên ngoài của khối đại lục này, lớn hơn Đại La Vũ Trụ gấp một triệu lần!"

"Sâu dưới lòng đất, trọng lực càng đạt đến độ cao khủng bố, lên đến hàng trăm triệu lần!"

"Bây giờ, cậu thu hết Hậu Thổ đi, không gian ở đây sẽ trở lại trạng thái bình thường, hư không xung quanh lập tức ép ngược trở lại!"

"Chỗ này sắp nổ rồi..."

Vừa dứt lời!

Ong!

Hư không sau lưng Diệp Bắc Minh trực tiếp bị xé rách!

Méo mó!

Bão không gian dữ dội quét tới!

"Đệt!"

Diệp Bắc Minh quát, sau đó quay người bỏ chạy.

Sau lưng là cỗ lực hút đáng sợ, giống như thủy triều, hình thành một hố đen đang hút anh ở đằng sau!

"A... Thánh nữ cứu tôi! Phụt..."

"Đừng! Tôi không muốn chết... phụt!"

Dù mấy chục nữ đệ tử của Nguyệt Cung đang cách Diệp Bắc Minh mấy trăm mét.

Không gian vỡ nát xuất hiện đột ngột, trực tiếp kéo họ vào!

Ngay khi rơi vào không gian vỡ nát, cơ thể sẽ bị xé thành mảnh vụn!

"Chạy, nhóc con chạy mau!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục quát!

Giọng điệu đầy lo lắng!

"Cả không gian đang sập, cậu đang đối mặt với sức mạnh của cả Mê Thất Vũ Trụ đấy! Chỉ một sơ suất nhỏ, cậu sẽ bị ép thành huyết vụ!"

Có thể nói, không gian sập bất ngờ còn nguy hiểm hơn một trăm tên cảnh giới Đại La!

Diệp Bắc Minh dậm chân một cái, máu trong người sôi trào.

Gào!

Một con huyết long lao ra, trực tiếp bạo phát!

Anh bay một mạch mấy trăm mét, cuối cùng cũng thoát khỏi khu vực không gian vỡ nát!

"A!"

Bỗng nhiên, Nguyệt Tuyền hét lên, cô ta không chống lại được lực hút kia!

Cả người bay đi, bay qua người Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh vươn tay, bắt lấy cổ tay Nguyệt Tuyền: "Nguyệt Tuyền tiên tử, đắc tội rồi!"

Đây là lần đầu tiên Nguyệt Tuyền tiếp xúc với đàn ông!

Nhưng.

Đang ở thời khắc sống còn, cô ta cũng không thể lo nghĩ quá nhiều!

Cô ta nắm chặt tay Diệp Bắc Minh, đầu ngón tay ngọc ngà nắm đến trắng bệch, vẫn không ngăn được lực hút của cỗ không gian kia: "Diệp công tử... buông tay... anh chạy đi!"

Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn cô ta: "Cô chắc chứ?"

Ngay giây sau.

Anh gật đầu.

"Được!"

"Tôi tôn trọng lựa chọn của người khác, cũng tôn trọng vận mệnh của họ!"

Khoảnh khắc anh sắp buông tay.

"Á! Đừng..." Nguyệt Tuyền sợ tái mặt, cuối cùng cũng không giữ bình tĩnh được nữa: "Diệp công tử, xin anh đừng buông tay, tôi không muốn chết..."

Cô ta sốt ruột phát khóc rồi!

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật!

"Thế cô nắm chặt vào!"

Không nhiều lời nữa.

Anh giữ chặt Nguyệt Tuyền, quay người bộc phát toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, tiếp tục lao ra ngoài!

Roẹt!

Một tiếng vải rách vang lên!

Ngay sau đó.

"A!"

Nguyệt Tuyền kinh hãi hét lên.

Diệp Bắc Minh vô thức quay đầu lại coi, anh cũng sốc!

Dưới lực hút khủng khiếp, quần áo trên người Nguyệt Tuyền dù là đồ được luyện chế!

Đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm!

Lúc này vẫn bị lực không gian xé toạc! Váy ngoài, nội y, tiết khố... đều hóa thành bụi phấn, cơ thể Nguyệt Tuyền bại lộ trước mặt Diệp Bắc Minh!

Không có một tí thịt thừa nào!

Không một sợi lông!

Thân mình trắng như tuyết!

Tựa như một khối ngọc tự nhiên, chưa từng gọt giũa!

"Đừng nhìn nữa, xin anh đừng nhìn nữa..." Nguyệt Tuyền run rẩy, cắn chặt răng cầu khẩn.

Diệp Bắc Minh nuốt nước miếng: "Tiên tử yên tâm, tôi không nhìn thấy gì hết!"

"Anh còn nói!"

"Khụ khụ... tôi có thấy một ít, nhưng..."

"A! Đừng nói! Đừng nói nữa! Hay anh buông tay tôi đi! Tôi không muốn sống nữa!" Nội tâm Nguyệt Tuyền suy sụp.

Xoẹt!

Lúc này, quần áo của Diệp Bắc Minh cũng vang lên một tiếng giòn tan!

"Tiêu rồi!"

Lòng Diệp Bắc Minh trầm xuống!

Một giây sau, quần áo trên người anh cũng hóa thành mảnh vụn, bay đi mất!

Lồng ngực cường tráng, cơ bắp rắn chắc như đá, bại lộ trước mặt Nguyệt Tuyền!

Nguyệt Tuyền tiên tử, cao cao tại thượng!

Thuần khiết không tì vết, người ngoài không được khinh nhờn!

Giờ phút này.

Lại trần như nhộng, bại lộ trước mặt Diệp Bắc Minh, cơ thể bị một người đàn ông xa lạ nhìn thấy hết!

Còn mình, lại nhìn sạch một người đàn ông xa lạ!

Nguyệt Tuyền quẫn quá: "A...!!!"

Cô ta vội vàng giơ một tay lên che mắt!

"Khụ khụ! Tiên tử, tôi sẽ chịu trách nhiệm!"

"Anh cút! Anh cứ để tôi chết đi đi!"

Nguyệt Tuyền tuyệt vọng, chuẩn bị buông tay!

Diệp Bắc Minh lại ôm chặt cô ta, sức mạnh trong người bùng nổ!

Gào!

Một tiếng rồng ngâm vang vọng!

Diệp Bắc Minh ôm Nguyệt Tuyền, cuối cùng cũng thoát khỏi vùng không gian méo mó!

Lực quán tính lớn nên sau khi Diệp Bắc Minh dừng lại, Nguyệt Tuyền thì chưa, hai khối mềm mại va mạnh vào ngực anh!

"Anh..."

Hai mắt Nguyệt Tuyền tối sầm.

Chịu kích thích lớn quá, ngất xỉu tại chỗ!

"Sức chịu đựng kém thế?"

Nhìn Nguyệt Tuyền nằm dưới đất, Diệp Bắc Minh cạn lời.

Làn da trắng mịn ngọc ngà, không tỳ vết!

Khuôn mặt hoàn hảo!

Dáng người nóng bỏng!

Cái nào cũng khiến người ta huyết mạch sôi trào!

Diệp Bắc Minh lấy quần áo ra thay, rồi lại liếc Nguyệt Tuyền một cái.

Anh ném một cái áo choàng, phủ lên người Nguyệt Tuyền!

Lại thấy không yên tâm, anh còn phóng ra khí Hỗn Độn, che giấu khí tức của cô ta đi.

Làm xong anh mới cấp tốc rời đi!

Sau khi rời khỏi đó, Diệp Bắc Minh truyền âm: "Tiểu Tháp, sao ông lại ngắt liên lạc?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Ban nãy tình hình không ổn, bổn tháp ngắt liên lạc, không được sao?"

"Đúng rồi, vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy?"

"Khụ khụ, tôi..."

Diệp Bắc Minh giải thích chuyện vừa nãy một lượt.

Anh và Nguyệt Tuyền đã nhìn hết của nhau, nhưng chưa xảy ra gì cả: "Tiểu Tháp, ông nghĩ sao?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Bổn Tháp không dám nhìn tí nào luôn ấy, ngay khi quần áo của Nguyệt Tuyền cô nương bị xé toạc, bổn tháp đã ngắt liên lạc với cậu rồi!"

"Bổn Tháp còn không biết à? Lỡ sau này cô ấy trở thành nữ nhân của cậu, bổn Tháp nhìn thấy thứ không nên thấy, há chẳng phải sẽ thành cái gai trong lòng cậu à?"

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: "Tiểu Tháp, ông đâu phải đàn ông!"

...

Diệp Bắc Minh vừa đi không lâu.

Nguyệt Tuyền từ từ tỉnh lại.

Nhìn cái áo choàng trên người, trên đó toàn mùi của Diệp Bắc Minh: "A! Anh đã làm gì tôi rồi?"

Kiểm tra một lượt!

Phát hiện vẫn còn tấm thân xử nữ.

Trên người cũng không có tổn thương gì, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm!

"Đồ khốn! Nếu anh dám nói chuyện này ra, tôi không tha cho anh đâu!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Convert
  • 4.30 star(s)
  • Cầu Cầu Nhĩ Nhượng Ngã Hỏa Ba
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện
Chương 20...
Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  • 5.00 star(s)
  • Thánh Hoàng Tại Thượng
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom