-
Chương 2574: Nữ nhân ngốc, tôi sẽ không chết đâu!
"Thần Già Lam cô nương?"
Viêm Tiêu giật mình.
Một năm trước, Gìa Lam vẫn còn là tỳ nữ của Diệp Bắc Minh!
Nhưng sau đó, hậu duệ Thần Huyết bất ngờ tuyên bố, Già Lam là cốt nhục lưu lạc bên ngoài của Thần Nguyệt Quỳnh, giờ quay về tộc Thần Huyết!
Đổi tên thành: Thần Già Lam!
"Già Lam, em làm gì vậy? Mau tránh ra! Đừng hồ nháo!" Thần Nhược Hi vội vàng chạy tới, xuyên qua đám đông, đến trước mặt Già Lam.
Trông thấy bộ dạng thê thảm của Diệp Bắc Minh!
Trái tim Thần Nhược Hi cũng không khỏi run lên!
Trong lòng cô ấy, Diệp Bắc Minh là một tên tiểu tặc trộm nội y, nhưng không đến mức phải thảm như này!
"Công tử... không sao, công tử nhất định sẽ không sao đâu!"
Già Lam nước mắt đầm đìa.
Sau đó, cô ta như phát điên, liên tục lấy đan dược trong nhẫn trữ vật ra!
Mỗi một viên, nếu đem ra chợ hoặc khu đấu giá, đều sẽ khiến vô số tu võ giả điên cuồng tranh cướp!
Còn ở chỗ Già Lam thì cứ như chẳng đáng một đồng, cô ta cố gắng nhét đầy vào miệng Diệp Bắc Minh: "Công tử, anh không được chết, sao anh có thể chết cơ chứ?"
"Mau nuốt đi, nuốt đi!"
Nét mặt Diệp Bắc Minh hơi là lạ.
Con rối hình người do anh khống chế!
Cho nên, dù nó chỉ là con rối, nhưng cảm xúc của Diệp Bắc Minh hiện giờ là thật: "Già Lam, cô tới đây làm gì? Mau đi đi!"
"Tôi đi rồi thế anh phải làm sao? Anh sẽ chết đấy!"
Già Lam lắc đầu quả quyết.
Già Lam quay đầu lại, mắt đỏ ngầu, đầy tơ huyết: "Hôm nay, ai giết anh, kẻ đó sẽ là kẻ thù của Thần Già Lam ta!"
"Hậu duệ Thần Huyết!"
Hỏa Uyên nheo mắt: "Các ngươi có ý gì? Muốn ngăn cản bổn lão tổ, nhúng tay vào chuyện của Hỏa Tộc?"
Thần Nhược Hi thầm kêu không ổn: "Tiền bối! Già Lam không có ý đó!"
"Ồ? Thế ý cô ta là gì?"
Ánh mắt Hỏa Uyên lạnh nhạt: "Tên này là kẻ có huyết hải thâm thù với Hỏa Tộc ta!"
"Vì giết hắn, bổn lão tổ phải đích thân đến thành Đại La! Nếu không vì nể mặt cha mẹ các ngươi, các ngươi còn chẳng có tư cách nói chuyện với bổn lão tổ!"
"Cô gái nhỏ, bổn lão tổ khuyên này, bây giờ ngươi lập tức rời khỏi đây, chuyện vừa nãy bổn lão tổ sẽ xem như chưa có gỉ xảy ra!"
Nói xong.
Ánh mắt của các thành viên Hỏa Tộc đều đổ dồn vào Già Lam!
Hàng triệu tu võ giả đang có mặt tại hiện trường cũng nghẹt thở theo!
'Trời ơi! Diệp huynh, huynh trâu quá vậy! Trong tình cảnh chắc chắn phải chết thế này, mà vẫn có hậu duệ Thần tộc chịu đứng ra vì huynh? Đệt! Rốt ruộc huynh có sức hút gì vậy hả?'
Viêm Tiêu đố kị chết đi được!
Giây tiếp theo,
"Diệp công tử!"
Bóng người thứ hai chạy tới.
Trực tiếp lao vào đây!
Trông thấy bộ dạng thê thảm của Diệp Bắc Minh, cô ta che miệng, nước mắt tuôn rơi: "Diệp công tử, anh... có đau không?"
"Là cô?"
Già Lam hơi bất ngờ.
Mặc Nhiễm Y! Không ngờ cô ta cũng tới!
Diệp Bắc Minh cũng bất ngờ, không ngờ Mặc Nhiễm Y lại xuất hiện!
Tiếp đó, Thái Nhất Thánh Nữ và Lan Nguyệt cũng tới, mặt hai người biến sắc: "Nhiễm Y! Đây là ân oán giữa Hỏa Tộc và Diệp Bắc Minh, em mau quay lại đây, đây không phải việc Thái Nhất Môn chúng ta có thể can dự!"
"Em không đi!"
Mặc Nhiễm Y kiên quyết lắc đầu, cắn răng: "Diệp công tử từng cứu mạng em, em không thể trơ mắt nhìn anh ấy chết!"
"Ai muốn giết anh ấy, thì phải bước qua xác em trước đã!"
Lời lẽ đanh thép! Nói năng khí phách!
"Ha ha ha ha!"
Hỏa Uyên tức quá hóa cười: "Hỏa Tộc ta thiếu uy nghiêm đến mức này rồi sao? Một tông môn tép riu như Thái Nhất Môn mà dám cãi lời bổn lão tổ?"
Giọng nói âm vang tứ phía!
Trên trời cao, còn tụ ra hư ảnh của Hỏa Kỳ Lân đỏ rực!
Khí thế của cảnh giới Đại La, khiến nhật nguyệt thất sắc!
"Bụp... bụp... bụp..."
Hàng triệu tu võ giả đang có mặt tại hiện trường, căn bản không chịu được uy áp của Hỏa Uyên, tất cả quỳ xuống, dập đầu như điên!
"Nhóc con, nếu ngươi đã muốn chết, bổn lão tổ thành toàn cho ngươi vậy!"
Thu lại uy áp!
Uy áp lập tức biến mất, ngưng tụ thành một điểm!
Nghiền áp về phía Mặc Nhiễm Y!
"Tiền bối, đừng!"
Thái Nhất Thánh Nữ mặt biếc sắc, vội vàng lao lên, chắn trước người Mặc Nhiễm Y, tay thì ném ra mấy chục bảo bối phòng ngự!
Ực! Còn chưa đến một hơi thở, tất cả đã hóa thành bột phấn!
"A! Thánh nữ!"
Lan Nguyệt lo phát khóc đến nơi rồi!
Khi lực lượng khủng bố sắp nghiền nát họ!
Bùm!
Năng lượng bùng phát, lan ra khắp bốn phương tám hướng!
Đợi đến khi năng lượng tan đi, mọi người mới kinh hãi phát hiện, một lão giả đang chặn trước người Thái Nhất Thánh Nữ, Mặc Nhiễm Y, Già Lam: "Hỏa Tinh, hỏa khí của ngươi lớn thật!"
"Chu Thuấn!"
Giọng Hỏa Uyên lạnh băng, ông ta nhìn chằm chằm lão giả vừa chặn đòn của mình: "Núi Bất Chu ông định nhúng tay vào chuyện của núi Thần Hỏa tôi đấy à?"
"Lão tiền bối này là... Chu Thuấn? Một vị liệt tổ của hoàng tộc Đại Chu, và từng là hoàng đế tối cao!"
Nhiều người há hốc mồm!
Da đầu tê dại!
Gần như sợ chết khiếp!
Đệt!
Một mình Diệp Bắc Minh mà khiến cho hai thế lực đỉnh cấp đối đầu nhau? Dựa vào đâu chứ!
"Xin lỗi tiền bối!"
Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên: "Mạng của Diệp Bắc Minh, tôi không có hứng thú! Ngài cứ xử lý tùy thích!"
"Nhưng mong tiền bối nương tay với Thái Nhất Thánh Nữ và Nhiễm Y cô nương!"
Gào!
Một thanh niên bước ra từ hư không, long khí vàng rực bao quanh cơ thể!
Hoàng tử Đại Chu, Chu Nhất Thần!
Hỏa Uyên hừ lạnh: "Hừ! Nể mặt hoàng tộc Đại Chu! Dẫn người của ngươi, đi đi!"
"Đa tạ tiền bối!"
Chu Nhất Thần mỉm cười.
Chu Thuấn vung tay lên, một cỗ lực lượng ập tới, bao phủ lên Thái Nhất Thánh Nữ và Mặc Nhiễm Y, kéo hai người lại!
"Diệp công tử, đừng mà... tiền bối, thả ta ra!"
Mặc Nhiễm Y hét to nhưng không thể phản kháng được.
Diệp Bắc Minh thấy vậy, anh quay sang quát khẽ Già Lam: "Cô cũng đi đi!"
Già Lam lắc đầu quả quyết: "Không được! Già Lam tôi đã nói rồi, suốt đời làm tỳ nữ của anh, thì sẽ không nuốt lời!"
"Cô!"
Diệp Bắc Minh tức sôi máu mà không làm gì được: "... Nữ nhân ngốc! Yên tâm, tôi sẽ không chết đâu!"
"Thôi, cũng đủ thời gian rồi! Nói cho cô biết vậy!"
"Đây không phải chân thân của tôi, đám ngốc Hỏa Tộc bị tôi lừa đấy!"
"Hả?"
Già Lam ngẩn ra: "Thế chân thân của anh đâu?"
"Đi giết Hỏa Lân Tử rồi!"
Diệp Bắc Minh vừa nói vậy, các thành viên của Hỏa tộc mặt biến sắc!
"Cái gì?"
"Láo xược!"
"Ăn nói bậy bạ!"
Cả đám phẫn nộ quát!
Giây tiếp theo.
Thân hình Diệp Bắc Minh xảy ra biến đổi, cuối cùng hóa thành một làn Hỗn Độn Tử Khí, rồi biến mất!
Toàn trường nghẹn họng nhìn trân trối!
"Chuyện gì thế này?"
Mặc Nhiễm Y cũng ngây người, Thái Nhất Thánh Nữ trợn tròn mắt kinh ngạc!
Chu Nhất Thần nhíu chặt chân mày, nhìn sang Chu Thuấn bên cạnh: "Liệt tổ, đó là Hỗn Độn Tử Khí?"
"Đúng... tên nhóc này..." Chu Thuấn gật đầu: "Tên nhóc này ra từ Quy Khư, lẽ nào hắn đã lấy được Hỗn Độn Tử Khí?"
Đột nhiên.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, từ phía núi lửa Hỏa Tộc, vang lên một tiếng rống thê lương!
Gào!
Tiếng hét thảm của Hỏa Kỳ Lân, cơ hồ vang vọng khắp thành Đại La!
"A a a... đừng mà!!! Liệt tổ... cứu con... cứu con với..."
"Lân Nhi? Không hay rồi, điệu hổ ly sơn!"
Hỏa Uyên phản ứng lại, khuôn mặt già lập tức méo mó, hai mắt đầy tơ máu, đỏ ngầu: "Khốn kiếp! Tiểu súc sinh, nếu ngươi dám làm tổn thương dù chỉ một sợi lông của Lân Nhi, bổn lão tổ sẽ đuổi giết ngươi đến cùng trời cuối đất, đời này ta không làm gì nữa, chỉ đuổi giết ngươi thôi!"
"Không! Lân Nhi ơi! A a a!"
Hỏa Uyên sắp phát điên rồi!
Ông ta nổi điên rồi!
Sau đó ông lao như điên về phía phân đà Hỏa tộc!
Viêm Tiêu giật mình.
Một năm trước, Gìa Lam vẫn còn là tỳ nữ của Diệp Bắc Minh!
Nhưng sau đó, hậu duệ Thần Huyết bất ngờ tuyên bố, Già Lam là cốt nhục lưu lạc bên ngoài của Thần Nguyệt Quỳnh, giờ quay về tộc Thần Huyết!
Đổi tên thành: Thần Già Lam!
"Già Lam, em làm gì vậy? Mau tránh ra! Đừng hồ nháo!" Thần Nhược Hi vội vàng chạy tới, xuyên qua đám đông, đến trước mặt Già Lam.
Trông thấy bộ dạng thê thảm của Diệp Bắc Minh!
Trái tim Thần Nhược Hi cũng không khỏi run lên!
Trong lòng cô ấy, Diệp Bắc Minh là một tên tiểu tặc trộm nội y, nhưng không đến mức phải thảm như này!
"Công tử... không sao, công tử nhất định sẽ không sao đâu!"
Già Lam nước mắt đầm đìa.
Sau đó, cô ta như phát điên, liên tục lấy đan dược trong nhẫn trữ vật ra!
Mỗi một viên, nếu đem ra chợ hoặc khu đấu giá, đều sẽ khiến vô số tu võ giả điên cuồng tranh cướp!
Còn ở chỗ Già Lam thì cứ như chẳng đáng một đồng, cô ta cố gắng nhét đầy vào miệng Diệp Bắc Minh: "Công tử, anh không được chết, sao anh có thể chết cơ chứ?"
"Mau nuốt đi, nuốt đi!"
Nét mặt Diệp Bắc Minh hơi là lạ.
Con rối hình người do anh khống chế!
Cho nên, dù nó chỉ là con rối, nhưng cảm xúc của Diệp Bắc Minh hiện giờ là thật: "Già Lam, cô tới đây làm gì? Mau đi đi!"
"Tôi đi rồi thế anh phải làm sao? Anh sẽ chết đấy!"
Già Lam lắc đầu quả quyết.
Già Lam quay đầu lại, mắt đỏ ngầu, đầy tơ huyết: "Hôm nay, ai giết anh, kẻ đó sẽ là kẻ thù của Thần Già Lam ta!"
"Hậu duệ Thần Huyết!"
Hỏa Uyên nheo mắt: "Các ngươi có ý gì? Muốn ngăn cản bổn lão tổ, nhúng tay vào chuyện của Hỏa Tộc?"
Thần Nhược Hi thầm kêu không ổn: "Tiền bối! Già Lam không có ý đó!"
"Ồ? Thế ý cô ta là gì?"
Ánh mắt Hỏa Uyên lạnh nhạt: "Tên này là kẻ có huyết hải thâm thù với Hỏa Tộc ta!"
"Vì giết hắn, bổn lão tổ phải đích thân đến thành Đại La! Nếu không vì nể mặt cha mẹ các ngươi, các ngươi còn chẳng có tư cách nói chuyện với bổn lão tổ!"
"Cô gái nhỏ, bổn lão tổ khuyên này, bây giờ ngươi lập tức rời khỏi đây, chuyện vừa nãy bổn lão tổ sẽ xem như chưa có gỉ xảy ra!"
Nói xong.
Ánh mắt của các thành viên Hỏa Tộc đều đổ dồn vào Già Lam!
Hàng triệu tu võ giả đang có mặt tại hiện trường cũng nghẹt thở theo!
'Trời ơi! Diệp huynh, huynh trâu quá vậy! Trong tình cảnh chắc chắn phải chết thế này, mà vẫn có hậu duệ Thần tộc chịu đứng ra vì huynh? Đệt! Rốt ruộc huynh có sức hút gì vậy hả?'
Viêm Tiêu đố kị chết đi được!
Giây tiếp theo,
"Diệp công tử!"
Bóng người thứ hai chạy tới.
Trực tiếp lao vào đây!
Trông thấy bộ dạng thê thảm của Diệp Bắc Minh, cô ta che miệng, nước mắt tuôn rơi: "Diệp công tử, anh... có đau không?"
"Là cô?"
Già Lam hơi bất ngờ.
Mặc Nhiễm Y! Không ngờ cô ta cũng tới!
Diệp Bắc Minh cũng bất ngờ, không ngờ Mặc Nhiễm Y lại xuất hiện!
Tiếp đó, Thái Nhất Thánh Nữ và Lan Nguyệt cũng tới, mặt hai người biến sắc: "Nhiễm Y! Đây là ân oán giữa Hỏa Tộc và Diệp Bắc Minh, em mau quay lại đây, đây không phải việc Thái Nhất Môn chúng ta có thể can dự!"
"Em không đi!"
Mặc Nhiễm Y kiên quyết lắc đầu, cắn răng: "Diệp công tử từng cứu mạng em, em không thể trơ mắt nhìn anh ấy chết!"
"Ai muốn giết anh ấy, thì phải bước qua xác em trước đã!"
Lời lẽ đanh thép! Nói năng khí phách!
"Ha ha ha ha!"
Hỏa Uyên tức quá hóa cười: "Hỏa Tộc ta thiếu uy nghiêm đến mức này rồi sao? Một tông môn tép riu như Thái Nhất Môn mà dám cãi lời bổn lão tổ?"
Giọng nói âm vang tứ phía!
Trên trời cao, còn tụ ra hư ảnh của Hỏa Kỳ Lân đỏ rực!
Khí thế của cảnh giới Đại La, khiến nhật nguyệt thất sắc!
"Bụp... bụp... bụp..."
Hàng triệu tu võ giả đang có mặt tại hiện trường, căn bản không chịu được uy áp của Hỏa Uyên, tất cả quỳ xuống, dập đầu như điên!
"Nhóc con, nếu ngươi đã muốn chết, bổn lão tổ thành toàn cho ngươi vậy!"
Thu lại uy áp!
Uy áp lập tức biến mất, ngưng tụ thành một điểm!
Nghiền áp về phía Mặc Nhiễm Y!
"Tiền bối, đừng!"
Thái Nhất Thánh Nữ mặt biếc sắc, vội vàng lao lên, chắn trước người Mặc Nhiễm Y, tay thì ném ra mấy chục bảo bối phòng ngự!
Ực! Còn chưa đến một hơi thở, tất cả đã hóa thành bột phấn!
"A! Thánh nữ!"
Lan Nguyệt lo phát khóc đến nơi rồi!
Khi lực lượng khủng bố sắp nghiền nát họ!
Bùm!
Năng lượng bùng phát, lan ra khắp bốn phương tám hướng!
Đợi đến khi năng lượng tan đi, mọi người mới kinh hãi phát hiện, một lão giả đang chặn trước người Thái Nhất Thánh Nữ, Mặc Nhiễm Y, Già Lam: "Hỏa Tinh, hỏa khí của ngươi lớn thật!"
"Chu Thuấn!"
Giọng Hỏa Uyên lạnh băng, ông ta nhìn chằm chằm lão giả vừa chặn đòn của mình: "Núi Bất Chu ông định nhúng tay vào chuyện của núi Thần Hỏa tôi đấy à?"
"Lão tiền bối này là... Chu Thuấn? Một vị liệt tổ của hoàng tộc Đại Chu, và từng là hoàng đế tối cao!"
Nhiều người há hốc mồm!
Da đầu tê dại!
Gần như sợ chết khiếp!
Đệt!
Một mình Diệp Bắc Minh mà khiến cho hai thế lực đỉnh cấp đối đầu nhau? Dựa vào đâu chứ!
"Xin lỗi tiền bối!"
Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên: "Mạng của Diệp Bắc Minh, tôi không có hứng thú! Ngài cứ xử lý tùy thích!"
"Nhưng mong tiền bối nương tay với Thái Nhất Thánh Nữ và Nhiễm Y cô nương!"
Gào!
Một thanh niên bước ra từ hư không, long khí vàng rực bao quanh cơ thể!
Hoàng tử Đại Chu, Chu Nhất Thần!
Hỏa Uyên hừ lạnh: "Hừ! Nể mặt hoàng tộc Đại Chu! Dẫn người của ngươi, đi đi!"
"Đa tạ tiền bối!"
Chu Nhất Thần mỉm cười.
Chu Thuấn vung tay lên, một cỗ lực lượng ập tới, bao phủ lên Thái Nhất Thánh Nữ và Mặc Nhiễm Y, kéo hai người lại!
"Diệp công tử, đừng mà... tiền bối, thả ta ra!"
Mặc Nhiễm Y hét to nhưng không thể phản kháng được.
Diệp Bắc Minh thấy vậy, anh quay sang quát khẽ Già Lam: "Cô cũng đi đi!"
Già Lam lắc đầu quả quyết: "Không được! Già Lam tôi đã nói rồi, suốt đời làm tỳ nữ của anh, thì sẽ không nuốt lời!"
"Cô!"
Diệp Bắc Minh tức sôi máu mà không làm gì được: "... Nữ nhân ngốc! Yên tâm, tôi sẽ không chết đâu!"
"Thôi, cũng đủ thời gian rồi! Nói cho cô biết vậy!"
"Đây không phải chân thân của tôi, đám ngốc Hỏa Tộc bị tôi lừa đấy!"
"Hả?"
Già Lam ngẩn ra: "Thế chân thân của anh đâu?"
"Đi giết Hỏa Lân Tử rồi!"
Diệp Bắc Minh vừa nói vậy, các thành viên của Hỏa tộc mặt biến sắc!
"Cái gì?"
"Láo xược!"
"Ăn nói bậy bạ!"
Cả đám phẫn nộ quát!
Giây tiếp theo.
Thân hình Diệp Bắc Minh xảy ra biến đổi, cuối cùng hóa thành một làn Hỗn Độn Tử Khí, rồi biến mất!
Toàn trường nghẹn họng nhìn trân trối!
"Chuyện gì thế này?"
Mặc Nhiễm Y cũng ngây người, Thái Nhất Thánh Nữ trợn tròn mắt kinh ngạc!
Chu Nhất Thần nhíu chặt chân mày, nhìn sang Chu Thuấn bên cạnh: "Liệt tổ, đó là Hỗn Độn Tử Khí?"
"Đúng... tên nhóc này..." Chu Thuấn gật đầu: "Tên nhóc này ra từ Quy Khư, lẽ nào hắn đã lấy được Hỗn Độn Tử Khí?"
Đột nhiên.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, từ phía núi lửa Hỏa Tộc, vang lên một tiếng rống thê lương!
Gào!
Tiếng hét thảm của Hỏa Kỳ Lân, cơ hồ vang vọng khắp thành Đại La!
"A a a... đừng mà!!! Liệt tổ... cứu con... cứu con với..."
"Lân Nhi? Không hay rồi, điệu hổ ly sơn!"
Hỏa Uyên phản ứng lại, khuôn mặt già lập tức méo mó, hai mắt đầy tơ máu, đỏ ngầu: "Khốn kiếp! Tiểu súc sinh, nếu ngươi dám làm tổn thương dù chỉ một sợi lông của Lân Nhi, bổn lão tổ sẽ đuổi giết ngươi đến cùng trời cuối đất, đời này ta không làm gì nữa, chỉ đuổi giết ngươi thôi!"
"Không! Lân Nhi ơi! A a a!"
Hỏa Uyên sắp phát điên rồi!
Ông ta nổi điên rồi!
Sau đó ông lao như điên về phía phân đà Hỏa tộc!
Bình luận facebook