• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (4 Viewers)

  • Chương 2512: Cực hạn, đốt cháy bản nguyên!

"Anh!"

Ánh mắt Già Lam bừng lên lửa giận, nhưng không làm gì được.

"Tô Vô Cực, anh quá vô sỉ!"

Tô Vô Cực lắc đầu: "Vô sỉ ư? Ha ha ha ha!"

"Già Lam, em nhầm rồi, người trưởng thành biết dùng quy tắc, ta dùng quy tắc chơi chết con sâu này, không tính là vi phạm lời thề!"

"Ta bảo này, em hãy mở to mắt mà xem, con sâu này sẽ chết như thế nào nhé!"

Mặt Già Lam biến sắc!

Nhìn vào màn hình núi thí luyện!

So với việc trở thành bạn lữ võ đạo của Tô Vô Cực, cô ta thà trở thành nô tì của Diệp Bắc Minh còn hơn!

...

Trong đại lục núi thí luyện.

Toàn thân Diệp Bắc Minh cháy bừng tinh huyết, lao đi như sao băng cắt qua bầu trời đại lục thí luyện, theo từng tiếng rồng ngâm vang dội, huyết quang nhuộm đỏ cả trời!

Đây là huyết khí Hỗn Độn của anh đang bốc cháy!

Trong huyết khí Hỗn Độn, còn có một luồng ma khí màu đen dữ tợn!

Mắt thấy tốc độ của Diệp Bắc Minh đã vượt qua tốc độ thu hẹp của kết giới không gian!

Đột nhiên.

Tốc độ thu hẹp của kết giới không gian lại tăng lên!

"Diệp công tử... tốc độ thu hẹp của kết giới không gian, lại nhanh hơn rồi..." Mặc Nhiễm Y kinh hãi ngoái lại.

Diệp Bắc Minh quay đầu lại xem, con ngươi hơi co lại: "Tiểu Tháp, chuyện gì thế này?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nhóc con, tốc độ đã tăng gấp ba, với tốc độ đốt cháy tinh huyết này của cậu!"

"E là... không thể chạy đến khu vực an toàn, trước khi kết giới không gian đuổi kịp!"

Ở đằng xa, liên tục có người hét thảm!

Dùng đủ mọi cách, vẫn chạy không thoát!

Khoảnh khắc cơ thể tiếp xúc với kết giới không gian đang áp tới, từng làn huyết vụ nổ lên ầm ầm!"

"Rốt chuyện chuyện này là sao!"

"Đệt! Khốn kiếp! Chiết tiệt! Lũ cặn bã Đại La Vũ Trụ, đây mà gọi là thí luyện à, các ngươi như này là đang tàn sát hàng loạt! Ông đây có hóa thành quỷ cũng không tha cho các ngươi... ahhh!"

"Đốt sạch bản nguyên tinh hoa, chạy mau!"

"Nhanh quá, chạy không kịp! Sớm muộn cũng bị đuổi kịp!"

"Chẳng lẽ chúng ta phải chết như này sao?"

"Ta không cam tâm!"

Vô số tu võ giả cảnh giới Đại Đế và cảnh giới Vĩnh Sinh gào thét.

Nhưng dù vậy, họ vẫn chạy không lại tốc độ thu hẹp của kết giới không gian!

Đột nhiên, có người nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm: "Tốc độ của tên này rất nhanh, hắn có thể đưa chúng ta ra ngoài!"

"Diệp Bắc Minh... là cái tên Diệp Bắc Minh đó..."

"Đi, ngăn hắn lại!"

Trong phút chốc.

Mấy trăm Đại Đế cấp chín, và hơn ba mươi người cảnh giới Vĩnh Sinh xông qua!

"Diệp Bắc Minh, đưa chúng ta đi cùng, không thì!"

"Ngươi cũng đừng hòng đi khỏi đây!"

Một lão giả mặt ngựa gào lên, cảnh giới Vĩnh Sinh tầng 3!

Tay cầm một thanh thần đao, hung dữ uy hiếp!

"Cút!"

Diệp Bắc Minh thô bạo quát.

Anh vung tay rút ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chém một kiếm về phía trước!

Gào!

Một con huyết long lao ra, chém về phía lão giả mặt ngựa!

Phụt! Một tiếng, huyết vụ nổ tung!

Vì lão này, tốc độ của Diệp Bắc Minh cũng chậm lại, những người khác thấy vậy, liền xông lên.

Diệp Bắc Minh tức giận quát: "Bây giờ các ngươi chạy, thì vẫn còn cơ hội sống!"

"Dám cả gan ngăn ta, thì sẽ chết ngay bây giờ!"

Gào!

Chém ra mười kiếm liên tục, mười kiếm khí huyết long ầm ầm lao ra!

Mười mấy Đại Đế cấp chín, hai cường giả cảnh giới Vĩnh Sinh đang xông lên, hoàn toàn không đỡ nổ một đòn mà Diệp Bắc Minh đốt cháy tinh huyết chém ra, cả đám nổ banh như bã đậu!

Những người khác sợ đến nỗi run lẩy bẩy, không dám tiến lên một bước nào nữa!

Diệp Bắc Minh lấy ra một trái Đế Long Quả.

"Đế Long Quả này mình vốn định mang về cho mọi người ăn để tăng cảnh giới, bây giờ đành phải dùng để giữ mạng thôi!"

Anh nuốt cái ực!

Tinh huyết bừng cháy trong cơ thể, lập tức được bổ sung lại!

Vù!

Anh bay vút qua, hư không méo mó!

"Diệp công tử... kết giới không gian lại đuổi kịp rồi..." Mặc Nhiễm Y luôn để ý đằng sau, cô ta nhắc nhở Diệp Bắc Minh.

Đột nhiên.

"Đông Cực tiền bối!"

Diệp Bắc Minh phát hiện Đông Cực Đại Đế đang ở đằng trước.

Cả Hoang Chủ, Bổ Thiên thần nữ, Thái Sơ Long Hoàng, Nguyên Cổ cũng đi cùng!

"Nhóc Diệp!"

"Diệp công tử!"

Mấy người mừng rỡ.

Diệp Bắc Minh đuổi kịp họ, sau đó thả chậm tốc độ cho bằng họ: "Với tốc độ này của mọi người thì không thoát được kết giới không gian đâu!"

Đông Cực Đại Đế lắc đầu cười khổ: "Chúng ta biết!"

Mặt mày ai nấy đều tái nhợt!

Họ đã tận mắt chứng kiến uy lực của kết giới không gian!

"Nhóc Diệp, miếng ngọc bài này cậu cầm lấy đi, số điểm bên trong sẽ là của cậu!"

"Phỏng chừng ta sắp không sống được nữa rồi, cậu hãy chăm sóc cho Dao Trì và Dao Hi! Cậu không được phụ bạc chúng đâu đấy!" Đông Cực Đại Đế vung tay lên, ném ngọc bài trong tay qua.

Mặc Nhiễm Y thầm suy nghĩ.

'Dao Trì, Dao Hi... là nữ nhân của Diệp công tử à?'

Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn.

Ngọc bài trong tay Đông Cực Đại Đế đã có hơn một trăm nghìn điểm.

Hoang Chủ cười to: "Ha ha ha! Diệp công tử, cảm ơn số điểm của cậu!"

"Trước bổn tọa nợ cậu, trả cậu này!"

Một chiếc ngọc bài cũng được ném sang, một trăm chín mươi nghìn điểm!

"Diệp công tử, cậu là hy vọng của Hồng Mông Vũ Trụ chúng ta! Cậu phải sống nhé!" Bổ Thiên thần nữ cắn răng, khẽ kêu một tiếng.

Cô ta cũng ném ngọc bài sang, một trăm bốn mươi nghìn điểm!

Gào!

Thái Sơ Long Hoàng khẽ gầm một tiếng: "Bổn hoàng tự xưng là Long Hoàng, không ngờ lại thành con cá chạch trong chum cá của họ!"

"Diệp công tử, bổn hoàng thà chết chứ không làm cá chạch!"

Thái Sơ Long Hoàng ném ngọc bài cho Diệp Bắc Minh!

Nhìn kỹ, hai trăm năm mươi nghìn điểm!

"Cầm lấy!"

Nguyên Cổ mặt mày lãnh khốc.

Chỉ hai chữ ngắn ngủi, ngọc bài đã bay tới!

Ba trăm nghìn điểm!

Những người này, mỗi người đều đã giết ít nhất hơn mười người cùng cảnh giới, thật sự khủng bố!

Diệp Bắc Minh vung tay: "Các vị tiền bối, chúng ta đều đến từ một nơi, mọi người đừng nói mấy lời này!"

Ngọc bài lại bay trở lại tay từng người!

"Tôi sẽ đưa mọi người đi cùng!"

"Cái gì?"

Con ngươi của mấy người co lại.

Không thể tin nổi!

Đông Cực Đại Đế khẽ quát: "Nhóc Diệp, đừng ăn nói hồ đồ!"

"Với cái tốc độ này, cậu mang thêm một người, chính là thêm một phần gánh nặng!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đông Cực tiền bối, ý tôi đã quyết!"

"Có mỗi cái kết giới không gian cỏn con, thì chưa đủ tuổi ngăn Diệp Bắc Minh tôi cứu người đâu!"

Dứt lời!

"Huyết long, ra đây cho ta!"

Theo tiếng quát của anh!

Trong cơ thể Diệp Bắc Minh lao ra một con huyết long, sống động như thật, trông chẳng khác gì rồng thật!

"Bản nguyên võ đạo!"

Ánh mắt mấy người họ co rút mạnh.

Thái Sơ Long Hoàng chấn kinh: "Bản nguyên võ đạo của Diệp công tử là một Chân long!"

"Thảo nào thiên phú võ đạo của cậu ấy lại khủng thế!"

Bổ Thiên Thần Nữ chấn động: "Minh là rồng, Bắc giả, chúa tể của các vì sao!"

"Thiên phú võ đạo của Diệp công tử, từ xưa đến nay, chắc chắn là có một không hai!"

Nguyên Cổ nhíu mày: "Diệp Bắc Minh, ngươi đang làm cái gì vậy?"

"Thả bản nguyên võ đạo ra ngoài, ngươi muốn chết à? Còn không mau thu lại!"

...

Trên quảng trường thí luyện.

Nét mặt mọi người đang ngưng trọng đến cực điểm.

La trưởng lão, Mộng trưởng lão, Già Cuồng Lan đều chấn động!

Nam Cung Tần há hốc miệng: 'Đù! Bản nguyên võ đạo của tên này, lại là một con rồng! Vãi chưởng!'

Bản nguyên võ đạo của hắn ta, là một con thỏ!

Ở Đại La Vũ Trụ, vậy là cực kỳ nghịch thiên rồi!

Còn Tô Vô Cực, phỏng chừng cũng chỉ là dòng báo hoặc sư tử!

Tu võ giả bình thường, căn bản không có bản nguyên võ đạo!

Cho dù có, thì cũng chỉ là cây cối hoa cỏ!

Người có bản nguyên võ đạo là động vật, cực kỳ hiếm thấy!

Chớ nói chi.

Một con huyết long là bản nguyên võ đạo của Diệp Bắc Minh, quả thực là nghịch thiên đến mức không thể tin nổi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom