• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (3 Viewers)

  • Chương 2508: Nguồn gốc của nghĩa địa Hỗn Độn!

Con mắt màu máu kia chớp nhẹ.

Rồi lập tức khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh và Cửu U, nó lao thẳng tới!

Nhanh!

Quá nhanh!

Nhanh đến mức vượt xa bất kỳ kỹ năng nào của Diệp Bắc Minh!

Gần như ngay lúc nó chuyển động, cả hai người như bị một quả cầu sắt nện mạnh vào lưng!

"Phụt..."

Diệp Bắc Minh và Cửu U đồng loạt hộc máu, lăn vài vòng!

"Đói... đói quá... ăn, ăn hết!"

Con mắt màu máu gầm gừ.

"Diệp công tử, cẩn thận!"

Mặc Nhiễm Y rút kiếm chém ra, kiếm khí chém vào con mắt đỏ như máu, nhưng chẳng gây ra tổn thương nào!

Con mắt màu máu quay đầu lại.

Con ngươi thị huyết khóa chặt Mặc Nhiễm Y: "Ngươi... đáng chết! Ăn, ăn ngươi luôn!"

Nó lao tới như tên bắn, Mặc Nhiễm Y lập tức bị hất văng!

Đập mạnh vào bức tường phía sau, cả người trở nên vô cùng suy yếu!

"Khè! Khè! Khè!"

Hư Không Miêu lao về phía con mắt, nhe răng.

Con mắt phớt lờ, vẫn lao đến chỗ Mặc Nhiễm Y!

"Diệp Bắc Minh, nhân lúc này, chạy đi!"

Cửu U quát.

"Nếu cô sợ thì đi trước đi!"

Diệp Bắc Minh nhìn về phía Mặc Nhiễm Y, anh nắm chặt nắm tay, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong lòng bàn tay, tiếng rồng ngâm rít gào liên tục, anh lao sang chỗ Mặc Nhiễm Y!

"Ngươi... ta cũng ăn!"

Con mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Mặc Nhiễm Y.

Bên trong con ngươi lộ ra răng nanh, nó há mồm lao về phía Mặc Nhiễm Y!

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Bắc Minh lắc mình một cái, đã chắn trước người Mặc Nhiễm Y!

"Cẩn thận! Trốn sau lưng tôi! Đừng nhúc nhích!"

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đâm vào miệng con mắt đỏ!

Răng rắc! Răng rắc! Những tiếng giòn giã vang lên, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chấn động, thế mà không thể gây thương tổn cho con mắt này!

"Sao có thể chứ!"

Mặt Diệp Bắc Minh biến sắc.

Với sức mạnh của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, thế mà không làm gì được con mắt này ư?

Rốt cuộc đây là quái vật gì vậy!

"Ngươi, cũng phải bị ta ăn!"

Cái miệng trong đồng tử con mắt lộ ra răng nanh!

Nó há mồm cắn về phía Diệp Bắc Minh và Mặc Nhiễm Y!

Đúng lúc này, một con rắn đen khổng lồ lao tới, đánh bay con mắt màu máu làm nó bay đi mấy trăm mét!

"Cửu U!"

"Chị đây chưa từng biết sợ là gì, tôi chỉ sợ anh chết thôi!"

Cửu U hóa thành bản thể Chúc Cửu Âm, cơ thể khổng lồ chắn trước người Diệp Bắc Minh!

"Thượng cổ Chúc Cửu Âm, huyết mạch của ngươi đã tuyệt diệt rồi cơ mà?"

"Sao lại xuất hiện ở đây? Tốt quá... ăn ngươi, ta sẽ có được sức mạnh vô tận..."

Con mắt điên cuồng xoay tròn!

Cuốn lên huyết quang đầy trời, Cửu U thậm chí còn chưa kịp phản ứng!

Phập! Phập! Phập...

Con mắt màu máu như viên đạn, liên tục xuyên qua thân thể Cửu U, để lại từng lỗ thủng ghê rợn!

"A...."

Cửu U hét lên thảm thiết!

Cực kỳ đau đớn!

Cơ thể khổng lồ cấp tốc thu nhỏ lại, hóa thành một con rắn đen dài chưa đến một mét!

"Cửu U!"

Diệp Bắc Minh có thể cảm nhận được, sinh mệnh lực của Cửu U đang giảm xuống!

Giờ anh mới phát hiện.

Trên người cô ấy có mấy chục lỗ thủng, máu tươi không ngừng trào ra!

Chúng tụ lại trên không, rồi chuyền sang con mắt màu máu!

Con mắt kia đang hút tinh huyết của Cửu U!

Diệp Bắc Minh lao qua, mở nghĩa địa Hỗn Độn, nhằm thu Cửu U vào: "Cửu U, cô vào trước đi, đừng chết!"

"Đồ ngốc..."

Ngay khi nghĩa địa Hỗn Độn mở ra!

Tầng ba chấn động dữ dội!

"Đây là..."

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên.

Hình như kiếm Trảm Thiên trong tầng ba nghĩa địa Hỗn Độn, cảm nhận được khí tức của con mắt, không ngờ nó lại chủ động lao ra!

Xoẹt!

Một đạo kiếm quang, nhanh hơn tốc độ ánh sáng hàng tỷ lần!

Diệp Bắc Minh còn chưa nhìn rõ, ở đây cũng chưa ai nhìn rõ, con mắt màu máu đã nổ tung: "Không..."

"Khốn kiếp, không ngờ thanh kiếm này chưa bị thiêu hủy..."

Con mắt màu máu hóa thành huyết vụ!

Ngưng tụ thành một bóng người!

Sau khi gầm nhẹ vài tiếng.

Thì tiêu tán hoàn toàn!

Chỉ còn mỗi kiếm Trảm Thiên đang trôi nổi giữa không trung, quanh nó là một làn huyết vụ lơ lửng!

"Diệp Bắc Minh, đây chính là thanh kiếm ở tầng ba nghĩa địa Hỗn Độn hả?"

Cửu U chấn động vô cùng: "Không ngờ nó có thể diệt được một con mắt của Thiên Ma Thần? Sao có thể chứ!"

Diệp Bắc Minh mặt mày ngưng trọng: "Cửu U, Thiên Ma Thần có lai lịch gì? Sao cô lại biết hắn?"

Cửu U trầm mặc không nói!

"Cửu U, cô không phải người ở Hồng Mông vũ trụ, nhỉ?"

Cửu U nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu sắc: "Anh, sao đoán được vậy?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Thứ nhất, lúc ở thành Hắc Uyên tôi đã phát hiện, cô không có phản ứng gì trước việc thời không Hỗn Độn giáng lâm!"

"Cứ như thể cô đã biết trước thời không Hỗn Độn là gì rồi vậy!"

"Thứ hai, chỗ này là núi thí luyện! Ngay cả tôi cũng không biết gì về con mắt kia!"

"Thế mà cô chỉ nhìn một cái liền nhận ra, nó là Thiên Ma Thần!"

Cửu U lại hóa thành hình người!

Một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi!

Trên người toàn lỗ thủng, máu chảy đầm đìa: "Ha ha, sớm biết thanh kiếm này có thể cứu anh, tôi đã chẳng bại lộ thân phận!"

"Được rồi, nếu đã bị anh phát hiện, vậy chị đây sẽ nói cho anh nghe!"

"[Hồng Mông Vũ Trụ], [Thái Hư Hoàn Vũ], [Huyền Hoàng Hạo Vũ], [Minh Mông Tinh Khư], [Hỗn Nguyên Thiên Diễn], [Cửu Tiêu Tinh Khung], [Quy Khư Minh Hải], dưới mỗi bảy đại vũ trụ này, đều có chín cấp vị diện!"

"Phía trên bảy đại vũ trụ này, chính là: Đại La Vũ Trụ!"

Diệp Bắc Minh suy nghĩ: "Đại La Vũ Trụ?"

"Đúng!"

Cửu U gật đầu: "Tôi đến từ chỗ đó!"

"Đại La Vũ Trụ rất rộng lớn, đến tôi cũng không biết, điểm đầu và điểm cuối của nó ở đâu!"

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Tại sao lại chọn tôi?"

Cửu U trả lời: "Vì anh là mộ chủ!"

"Mộ chủ...?"

Diệp Bắc Minh suy tư vài giây, rồi chợt nghĩ ra: "Ý cô là nghĩa địa Hỗn Độn?"

"Thông minh!"

Cửu U mỉm cười: "Nghĩa địa Hỗn Độn vô cùng đặc biệt, giữa bảy đại vũ trụ và Đại La vũ trụ, nó sẽ chọn ngẫu nhiên một người làm ký chủ!"

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ: "Tôi chính là người được chọn ngẫu nhiên đó?"

Cửu U trả lời: "Đúng!"

"Nghĩa địa Hỗn Độn có tổng cộng sáu tầng, mở được tầng sáu của nghĩa địa Hỗn Độn, là có thể kiểm soát Lục Đạo Luân Hồi ở vũ trụ mình sống!"

"Lục đạo luân hồi? Nghĩa là gì?"

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Cửu U nói: "Như này nhé!"

"Chỉ cần anh mở được tầng sáu nghĩa địa Hỗn Độn, anh có thể đi tới bất cứ thời điểm và địa điểm nào dưới Đại La vũ trụ."

"Chỉ cần một ý niệm, anh có thể quay về thời điểm Đại La vũ trụ mới ra đời."

"Cũng chỉ cần một ý niệm, anh có thể đi tới ngày Đại La vũ trụ diệt vong!"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: "Vậy tức là, tôi có thể xuyên qua thời không của Đại La vũ trụ, đi đến bất cứ nơi nào ở bất kỳ thời điểm nào, đúng không?"

"Chính là ý này!"

Cửu U gật đầu.

Diệp Bắc Minh bỗng thông suốt.

Thảo nào mình lập ra Côn Luân Điện, không phải vì thời không Hỗn Độn giáng lâm, hắn quay về quá khứ!

Là vì.

Hắn đã mở được tầng sáu nghĩa địa Hỗn Độn?

"Nói vậy thì nếu tôi mở được tầng sáu nghĩa địa Hỗn Độn, tôi có thể tìm thấy Nhược Giai và Tôn Thiến?"

"Cũng có thể tìm ra tung tích của mấy sư tỷ khác nữa?"

Cửu U trừng mắt nhìn anh, hơi tức: "Tên này, anh... chí hướng của anh chỉ có vậy thôi à?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom