-
Chương 171-175
Chương 171 - Không thể nào
Dưới đài không ít người đang cùng bằng hữu đánh cược thương lượng sự tình tăng tiền đặt cược, bọn họ cũng đánh cược một lần, chỉ là đại đa số người đều bắt Lữ Chính Nam, dù sao bên hông hắn có lệnh bài Luyện đan sư tam đoạn.
Đan trưởng lão nhìn Trầm Tường đang mỉm cười một chút, liền biết Lữ Chính Nam kia sắp xui xẻo rồi, lần trước nàng chính là bại bởi Trầm Tường như vậy, tuy nàng chỉ là để Trầm Tường tiến vào Thái Đan Vương Viện.
Dân cờ bạc đều sẽ ở lúc cho là mình có chắc thắng gia tăng tiền đặt cược, thậm chí đem hết gia sản để lên, hiện tại Trầm Tường cùng Lữ Chính Nam chính là như vậy, bọn hắn đều cho là mình chắc thắng, vì lẽ đó đều không chút do dự gia tăng tiền đặt cược.
- Ngươi ra bao nhiêu, ta tiếp bấy nhiêu!
Lữ Chính Nam nói, trên mặt tràn ngập tự tin, mà Luyện đan sư khác đã bắt đầu luyện đan, bọn họ mới không hao phí thời gian như hai tên điên này.
- Ta nghe nói Dược Vương Sơn các ngươi có một Cửu Dương Liệt Diễm Quả...
Trầm Tường cười hì hì:
- Nếu như ta lấy Địa Ngục linh chi đến đánh cược, ngươi nguyện ý dùng Cửu Dương Liệt Diễm Quả kia đến đánh cược sao?
Địa Ngục linh chi màu đen vừa xuất hiện, toàn trường ồ lên, tuy chỉ to bằng lòng bàn tay, nhưng cũng trân quý vô cùng, bởi vì đây là thánh dược có thể làm cho người cải tử hồi sinh.
Mà Cửu Dương Liệt Diễm Quả cũng là dược liệu Hoả thuộc tính Huyền cấp thượng phẩm trân quý, chủ yếu là luyện chế một loại đan dược gọi là Huyền Dương Hỏa đan Huyền cấp thượng phẩm, Huyền Dương Hỏa đan có một công hiệu rất tốt, đó là có thể khiến hỏa diễm người ta không ngừng tăng lên, đối với hỏa diễm của Luyện đan sư có trợ giúp rất lớn, đây là đại đa số người biết, nhưng Tô Mị Dao nói cho hắn biết, Huyền Dương Hỏa đan này là đan dược nuôi nấng Hỏa Hồn tốt nhất.
Hiện tại Trầm Tường còn không dùng tới, nhưng sau này hắn nhất định dùng được, Tô Mị Dao từng nói, nếu muốn ở trên đường luyện đan đi ung dung, nắm giữ Hỏa Hồn là tất yếu.
- Được, ta đánh cược!
Lữ Chính Nam cắn răng nói.
- Ta lo lắng Lữ huynh không làm chủ được, dù sao đây cũng là đồ vật rất quý trọng của Lữ gia.
Trầm Tường một mặt lo lắng nói, nếu như Lữ gia không cho, hắn cũng không có cách nào, mà Lữ gia nhiều lắm chỉ là trên lưng mang một chữ thất tín với người mà thôi.
- Ta làm được chủ!
Lữ Chính Nam chăm chú nói.
Trầm Tường nở nụ cười, gật đầu, cười đến vô cùng âm lãnh, nếu như Lữ gia không cho, hắn sẽ để cho Lữ gia đẹp mặt!
Trầm Tường bắt đầu chăm chú lên, Đan trưởng lão tỉ mỉ kiểm tra lò luyện đan của hắn, để tránh hắn dối trá, lúc này mọi người đều phi thường chăm chú nhìn hai người trẻ tuổi này luyện đan.
Mọi người cho rằng tỷ lệ Trầm Tường thắng lợi không cao, một, Trầm Tường là ở dưới Đan trưởng lão giám sát luyện chế, hai, Trầm Tường không có tài nguyên hùng hậu như Lữ gia, ba, Trầm Tường không có đẳng cấp Luyện đan sư.
Trầm Tường bắt đầu xử lý đan dược, điều này cũng là quy tắc thi đấu, dược liệu nhất định phải bắt đầu xử lý ở thời điểm thi đấu, nếu như là trước đó xử lý tốt, sẽ bị coi như là trái quy tắc.
Đan trưởng lão nhìn Trầm Tường chằm chằm, sau khi nàng thấy Trầm Tường lấy ra một cây cỏ màu trắng, trong lòng chấn động!
Cây cỏ màu trắng kia hình thái như bạch cốt, hơn nữa óng ánh long lanh, bạch như mỹ ngọc, rất là mỹ lệ, cái này là Bạch Ngọc Cốt Thảo, là chủ tài luyện chế Bạch Ngọc Tán!
Bạch Ngọc Tán là Linh cấp thượng phẩm, một cấp bậc cùng Chân Nguyên đan, bình thường chỉ có Luyện đan sư bốn đoạn mới có thể luyện chế ra, mà bên trong Thái Vũ Môn Thái Đan Viện, Luyện đan sư bốn đoạn chỉ có mười cái, vì lẽ đó Thái Vũ Môn cung cấp Chân Nguyên đan phi thường khuyết thiếu, phải đi Đan Hương Đào Nguyên mua, mà giá cả Đan Hương Đào Nguyên cho Thái Vũ Môn cũng rất thấp, vì lẽ đó quan hệ giữa Thái Vũ môn cùng Đan Hương Đào Nguyên rất tốt.
Đan trưởng lão âm thầm khinh bỉ Trầm Tường, dĩ nhiên thâm tàng bất lộ, giả trư ăn lão hổ, từ khi nàng thấy Trầm Tường lấy ra Bạch Ngọc Cốt Thảo, nàng liền biết Lữ Chính Nam nhất định phải thua.
- Ngươi không cảm thấy làm như ngươi có chút vô sỉ sao?
Đan trưởng lão truyền âm cho Trầm Tường.
- Vậy thì có cái gì, đây là sự tình ngươi tình ta nguyện, huống chi đây là đánh bạc, hơn nữa quang minh chính đại, ta chỉ là lười nói khoác mình cao nhất có thể luyện ra đan dược gì, là đối phương xem thường ta mới đưa đến thất bại, nếu như hắn không tự đại như vậy, chẳng phải mặt mũi tốt, chắc chắn sẽ không thua thảm như vậy.
Trầm Tường lặng lẽ cười nói.
- Hừ.
Đan trưởng lão chỉ là hừ lạnh một tiếng, nàng cũng nói không được cái gì, nàng chỉ là cảm thấy Trầm Tường quá giả dối, nàng quyết định sau này nên đề phòng một chút, miễn cho bị Trầm Tường bán còn phải giúp hắn kiếm tiền.
Lữ Chính Nam cách Trầm Tường một đoạn, hắn không nhìn thấy Trầm Tường luyện chế đan dược gì, cũng không có đi chú ý, mà là hết sức chuyên chú luyện đan, nhưng Trầm Tường lại thấy được hắn vừa nãy lấy ra dược liệu Linh cấp trung phẩm Vũ Nguyên đan.
Trầm Tường tập trung dược liệu vào Viêm Long bảo lô, sau đó lại nhỏ vào Bạch Linh Dịch, cái này cũng là chủ tài luyện chế Bạch Ngọc Tán, hắn một bên thảnh thơi luyện chế Bạch Ngọc Tán, một bên xử lý tài liệu đan dược khác.
- Huyền Chân Thảo, Vạn Linh Quả, Linh Tinh Nhũ, Đại Nguyên Quả, xem ra ngươi đã hiểu được luyện chế Chân Nguyên đan rồi!
Đan trưởng lão lại hít sâu một hơi, trong thanh âm tràn đầy kinh ngạc, nàng không nghĩ tới ngăn ngắn ba năm thời gian không gặp Trầm Tường, hắn liền tăng lên đến nước này!
Dĩ nhiên có thể luyện chế hai loại Linh cấp thượng phẩm!
- Tiểu sư điệt, ta không phải là tùy tùy tiện tiện liền có thể làm sư thúc ngươi, ta là có chút nội tình.
Trầm Tường cười đắc ý, đáp lại nói.
- Nói như vậy, ngươi là Luyện đan sư bốn đoạn?
Đan trưởng lão lập tức kinh hãi, hỏi.
- Đương nhiên, chỉ bất quá cái ngọc bài kia có chút lớn, hơn nữa mặt sau viết quá nhiều huyết tự, có chút khó coi, cho nên ta không có treo ở bên hông như Lữ Chính Nam kia.
Trầm Tường cười nói.
Chỉ mới hai mươi tuổi, là Luyện đan sư bốn đoạn, mặc dù Đan trưởng lão chán ghét Trầm Tường thế nào, cũng không khỏi bội phục Trầm Tường, bây giờ nàng triệt để hết chỗ nói rồi, nàng còn có thể nói cái gì?
- Đan trưởng lão, ngươi cùng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên có phải có quan hệ hay không?
Trầm Tường hỏi, hắn là một bên luyện đan, một bên dùng thần thức trò chuyện cùng Đan trưởng lão.
Cơ thể Đan trưởng lão hơi run lên:
- Ta có thể không trả lời ngươi!
- Tùy tiện, nói chung ta sớm muộn gì cũng sẽ đánh bại ngươi, sau đó cho ngươi trở thành nữ nhân của ta, đến thời điểm đó ta liền có thể biết.
Trầm Tường cười xấu xa nói.
- Hừ!
Đan trưởng lão cười lạnh:
- Còn xa lắm, nói không chắc đến thời điểm đó ta đã tiến vào Thiên Giới!
Chương 172 - Thắng liên tiếp
Đây quả thật là rất có thể, Đan trưởng lão là Niết Bàn cảnh, đứng ở đỉnh Phàm giới, hơn nữa còn là Luyện đan sư, muốn lên cấp xác thực rất nhanh.
Trầm Tường không nói chuyện cùng nàng, chăm chú luyện đan.
Năm canh giờ, chuyện này sẽ kéo dài đến ban đêm, bất quá bây giờ có thể lưu lại đều là một ít ma bài bạc, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều đặt một ít tinh thạch, bọn hắn đều đang đợi kết quả.
Trầm Tường cũng không muốn quá đả kích Lữ Chính Nam, cho nên hắn cố ý luyện lâu một chút, vốn một canh giờ là hắn có thể thu công, nhưng hắn lo lắng Lữ Chính Nam đến thời điểm đó chịu không được làm ra cử động điên cuồng gì đó thì khổ.
- Đan trưởng lão, cũng may ngươi không có thu Ngô Thiên Thiên làm đồ đệ, bằng không sau này nàng phải gọi ta là sư thúc tổ.
Trầm Tường cười nói, lúc này hắn đã luyện đến xấp xỉ rồi.
- Thiên Thiên thiên phú rất cao, ta sẽ đại lực bồi dưỡng nàng, ta nhất định phải làm cho nàng siêu việt ngươi! Ngươi đừng đắc ý.
Đan trưởng lão tràn ngập tự tin nói.
- Cái kia không thể tốt hơn.
Trầm Tường ám muội nở nụ cười, bất quá trong ánh mắt lại có chút phức tạp.
- Cảm tạ ngươi bồi dưỡng thê tử tương lai của ta, Ngô Thiên Thiên nhất định là nữ nhân của ta.
Long Tuyết Di lần thứ hai giả mạo Trầm Tường, dùng thần thức truyền âm cho Đan trưởng lão.
Sống lưng Trầm Tường mát lạnh, nhưng hắn không thể không bội phục Long Tuyết Di này vận dụng đối với thần thức cao minh đến như vậy, dĩ nhiên không có để Đan trưởng lão phát hiện, bất quá lại hại thảm hắn, từ lúc trước hắn hắn đã vái trời mong Long Nữ này đừng nháo loạn ở trước mặt Đan trưởng lão, đây chính là sẽ có phiền toái lớn.
- Cái gì?
Đan trưởng lão âm thanh băng lãnh, nàng đương nhiên biết Ngô Thiên Thiên có tâm tư với Trầm Tường, hơn nữa nàng cũng biết Trầm Tường giúp đỡ cùng cổ vũ Ngô Thiên Thiên rất lớn, nhưng nàng không muốn Ngô Thiên Thiên ở chung một chỗ cùng Trầm Tường.
- Lần này nàng cùng chưởng giáo đi gặp để tử tuổi trẻ tuấn kiệt môn phái, gia tộc khác, nàng nhất định sẽ chuyển biến tâm ý, đàn ông so với ngươi ưu tú hơn còn nhiều, rất nhiều!
Đan trưởng lão lạnh lùng nói.
Trầm Tường đột nhiên có chút không phục:
- Thật sự sao? Mỏi mắt mong chờ đi!
Khoảng cách năm canh giờ kết thúc còn có gần nửa canh giờ, mà Lữ Chính Nam đã một mặt hưng phấn đứng dậy, cười to nói:
- Trầm Tường ngươi nhất định phải thua, ta luyện chế ra ba loại Linh cấp trung phẩm!
Một Luyện đan sư Chân Võ Cảnh phụ trách giám sát gật đầu, nói:
- Lữ Chính Nam luyện chế ra Hóa Độc đan, Vũ Nguyên đan, Bạo Khí đan, đều là Linh cấp trung phẩm, phẩm chất trung thượng thừa!
Mặc dù là nửa đêm, nhưng đám người vẫn chờ đợi kết quả phát sinh từng trận hoan hô, bọn hắn đều cho rằng Lữ Chính Nam thắng lợi, tuổi còn trẻ liền có thể luyện chế ra ba loại Linh cấp trung phẩm, quả nhiên là Luyện đan sư ba đoạn!
Trầm Tường chỉ là nở nụ cười, nói:
- Im lặng chút đi, ta vẫn chưa có luyện chế xong!
- Cái kia thì thế nào? Lẽ nào ngươi có thể luyện chế ra bốn loại Linh cấp trung phẩm sao?
Lữ Chính Nam cười lạnh nói, bây giờ hắn đã thấy mình đạt được Địa Ngục linh chi cùng ba hạt Trúc Cơ đan kia.
Năm canh giờ kết thúc, Trầm Tường từ từ mở lò luyện đan ra, lạnh nhạt nói:
- Ta luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm, theo thứ tự là Bạch Ngọc Tán cùng Chân Nguyên đan!
Người vốn cho là mình thắng cuộc, nụ cười trên mặt lập tức đọng lại, mà những người này bởi vì áp Trầm Tường thua mà ảo não, lúc này cũng có chút không tin!
- Không thể nào!
Lữ Chính Nam lập tức rống lớn một tiếng.
Trầm Tường đứng dậy, đưa tay ra mời, nhìn Đan trưởng lão, bởi vì Đan trưởng lão là người giám sát hắn, chỉ có Đan trưởng lão lên tiếng, mới có thể chứng minh hắn thật sự luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm này.
Này hai loại Linh cấp thượng phẩm này bất kể là độ khó luyện chế hay giá cả, đều vượt xa ba loại Linh cấp trung phẩm mà Lữ Chính Nam luyện chế!
Đan trưởng lão nói:
- Đây là thật sự, ta tận mắt nhìn thấy quá trình hắn luyện chế, từ khi hắn xử lý dược liệu đến ngưng đan, ta đều nhìn ở trong mắt, hắn cũng không hề dối trá, hắn luyện chế ra đan dược vẫn mang theo ấm áp, trình độ mới mẻ cũng có thể nhìn ra được.
Sắc mặt Lữ Chính Nam cực kỳ khó coi, bước nhanh đi lên, một ít Luyện đan sư Chân Võ Cảnh cũng dồn dập tập hợp lại, bởi vì có không ít Luyện đan sư Chân Võ Cảnh cũng chỉ có thể luyện chế một loại Linh cấp thượng phẩm, hơn nữa tỷ lệ thành công rất thấp.
Một cái hộp ngọc, bên trong có chứa bột phấn óng ánh, tản ra một cỗ nhiệt hỏa, mùi thuốc nồng nặc từ trong hộp nhảy vào mũi, sau khi người ta ngửi được, tinh thần sảng khoái, đây là hàng thật đúng giá, Bạch Ngọc Tán phẩm chất thượng thừa!
Trong một hộp ngọc khác, lẳng lặng nằm năm hạt đan dược long lanh, bên trong lại có một đoàn sương trắng, đây là Chân Nguyên đan, hơn nữa phẩm chất rất tốt, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, dĩ nhiên một lò luyện ra năm hạt!
Nhìn hai loại đan dược mới mẻ trong hộp ngọc, Lữ Chính Nam nắm chặt song quyền, ngón tay găm vào trong thịt, cả người hắn run rẩy, đầu đầy mồ hôi, trong miệng thì thào nói:
- Không thể nào, ngươi không thể nào luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm, không thể nào, không thể nào. . .
Đừng nói hai loại Linh cấp thượng phẩm, cho dù là một loại, Trầm Tường đều có thể thắng hắn!
- Ngươi đang hoài nghi ta giám sát bất lợi với hắn sao?
Đan trưởng lão nói một cách lạnh lùng.
Lữ Chính Nam nuốt nuốt nước miếng, lúc này loại người ngạo khí như hắn cũng không biết bay đi nơi nào, hắn làm cho mình tận lực trấn định lại:
- Không phải. . . Ta không dám hoài nghi Đan trưởng lão, ta chỉ là cảm thấy Trầm Tường dùng một ít thủ đoạn dối trá không cho ngươi nhìn ra.
- Đúng vậy! Trầm Tường không thể nào luyện chế ra Linh cấp thượng phẩm, hắn lấy cái gì để luyện chế? Điều này cần rất nhiều dược liệu chống đỡ, huống chi đoạn thời gian hắn mất tích kia là chữa thương, khi đó hắn lại đang ở Phiêu Hương thành, hắn có thể luyện chế loại đan dược này, tại sao không đi kiểm tra.
Phía dưới có một tên không muốn sống quát to lên, những người thua khá lớn khác cũng dồn dập quát lên.
Bởi vì đại đa số người đều là áp Lữ Chính Nam thắng!
Trầm Tường cười lạnh, đi tới trước đài, lớn tiếng nói:
- Không sai, tài liệu luyện chế hai loại đan dược này rất nhiều, nhưng các ngươi đừng quên thời điểm ta ở thế tục đã có Kim Linh quả, Thiên Văn quả, hơn nữa thời điểm tiến vào nội môn lịch lãm lại đạt được Thanh Huyền quả, ta bán đi những thứ này, đầy đủ mua được lượng lớn dược liệu!
- Khi đó ta quả thật bị Chân Vũ Môn Liêu Thiếu Vân đánh trọng thương, nhưng bên người ta mang theo Bạch Ngọc Tán, thương thế hồi phục rất nhanh, đoạn thời gian kia ta mất tích lâu như vậy chính là học tập luyện đan! Nếu như không tin, các ngươi có thể đi Đan Hương Tháp hỏi Lý phu nhân, ta là ở chỗ của nàng mua không ít dược liệu!
Chương 173 - Thắng liên tiếp (2)
Nói xong, Trầm Tường lấy ra một khối ngọc bài, trên khối ngọc bài này có bốn kim văn, sau lưng có mười một người dùng huyết kí tên, đây là bằng chứng Luyện đan sư tứ đoạn.
- Lúc ấy ta có đi khảo hạch, đây là bằng chứng!
Trầm Tường giơ cao ngọc bài trong tay, ở ban đêm, bốn đoạn hoa văn vàng rực rỡ kia bắt đầu lóng lánh, làm nhói mắt rất nhiều người. . .
Lúc này phía dưới hoàn toàn yên tĩnh, Luyện đan sư bốn đoạn! Trầm Tường so với Lữ Chính Nam còn trẻ hơn một chút, nhưng xác thực là bốn đoạn! Tuy rằng hắn và Lữ Chính Nam chỉ thua kém một đoạn, nhưng đây là một trời một vực!
Mọi người khiếp sợ, đồng thời cũng âm thầm mắng Trầm Tường âm hiểm, dĩ nhiên giấu dốt, mạnh mẽ gõ Lữ Chính Nam một bút!
Lữ Chính Nam dùng ngón tay run rẩy chỉ Trầm Tường:
- Ngươi. . . Ngươi dĩ nhiên. . . Dĩ nhiên. . .
“ Phốc “ một tiếng, trong miệng Lữ Chính Nam đột nhiên phun ra một ngụm máu, hắn thua rất thảm, ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương Liệt Diễm Quả! Này là tiền đặt cược rất lớn, trước hắn nghĩ sẽ thắng, cho nên mới dám đánh cược như thế, nhưng này không có được gia tộc đồng ý, hắn biết sau này hắn sẽ rất phiền phức.
- Nếu như ngươi hoài nghi Luyện đan sư Đan Hương Tháp chứng thực, như vậy ta cũng không có cách nào! Có nhận thua hay không tùy ngươi, nhưng nếu như ta không thu tới tiền đặt cược, cũng đừng trách ta sẽ làm ra chuyện ngạc nhiên gì.
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng:
- Đánh cược không nổi thì đừng có đánh cược lung tung!
Tiền đặt cược của Trầm Tường đều là của mình, mà Lữ Chính Nam là của gia tộc, riêng một điểm này, liền nhìn ra được hai người chênh lệch với nhau rồi!
Lữ Chính Nam trừng mắt nhìn Trầm Tường một chút, trong ánh mắt tràn ngập sát khí, sắc mặt Trầm Tường nhất thời âm trầm, hắn có thể nghĩ tới Lữ Chính Nam sẽ có ý nghĩ gì!
Nếu như giết chết chủ nợ, như vậy mình nợ cũng không cần trả lại!
Phía dưới tuy có không ít người muốn mắng Trầm Tường, nhưng cũng không dám thóa mạ, đây chính là Luyện đan sư bốn đoạn, Thái Vũ Môn chỉ có chừng mười cái mà thôi, thân phận cao quý, nếu như đắc tội một Luyện đan sư có thực lực, như vậy hậu quả nhất định rất thảm.
Bởi vì Trầm Tường tu luyện Thái Cực Hàng Long Công, có thể nội liễm khí tức, vì lẽ đó những cường giả như Đan trưởng lão cùng Cổ Đông Thần không thể nhìn ra thực lực của Trầm Tường, nguyên bản Đan trưởng lão cũng âm thầm hoài nghi Trầm Tường nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh, nhưng bây giờ nàng thấy Trầm Tường vẫn có lưu lại ba hạt Trúc Cơ đan, nên đã không hoài nghi nữa, nàng đoán Trầm Tường chỉ là đến bình cảnh.
Lữ Chính Nam bị kích đến thổ huyết, cái này cũng là vô cùng hiếm thấy, có thể tưởng tượng ra được, hắn là hận Trầm Tường cỡ nào, bất quá xác thực Trầm Tường cũng chiếm tiện nghi rất lớn, ung dung liền thắng đồ tốt đến như vậy, chỉ có thể trách Lữ Chính Nam quá non, thích lỗ mãng làm náo động, không biết Trầm Tường âm hiểm, mới bị bại thảm như vậy.
Vừa bắt đầu, Lữ Chính Nam liền lấy hết lá bài tẩy ra, vẫn cho rằng không người địch nổi, mới theo Trầm Tường gia tăng tiền đặt cược, cuối cùng thất bại thảm hại.
- Trầm Tường. . . chờ đó cho ta!
Lữ Chính Nam thâm độc gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên phun thêm một ngụm máu, rời khỏi nơi này.
Trầm Tường chỉ cười hì hì, từ Đan trưởng lão nhận lấy một trăm Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch, sau đó mang theo tâm tình sung sướng trở về Thái Đan Vương Viện.
Sau khi chiếm được một trăm hạt Chân Nguyên đan, lập tức đã bị Long Tuyết Di lấy đi mười hạt, điều này làm cho hắn có chút đau lòng, bất quá sau khi Long Tuyết Di lấy đi mười hạt, sau đó liền khó khăn, bởi vì Trầm Tường khống chế nghiêm ngặt, Chân Nguyên đan này cũng không giống như là Chân Khí đan dễ dàng luyện chế như vậy.
Thái Vũ thịnh hội vừa bắt đầu, liên tục hai hạng thi đấu đã kết thúc, người thắng lợi đều là Trầm Tường, này khiến không ít đệ tử Chân Võ Cảnh âm thầm đố kị Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường ở trong hai cuộc tranh tài này được đến đồ vật làm cho người đỏ mắt, huống chi Trầm Tường còn có ba hạt Trúc Cơ đan, chuyện này ý nghĩa sau này Trầm Tường rất có thể trở thành một Chân Võ Cảnh.
Trầm Tường đã sớm là Chân Võ Cảnh, chỉ bất quá hắn ẩn giấu thực lực của mình mà thôi.
Cuộc tranh tài thứ ba là võ hội, bất quá phải ở mười ngày sau mới bắt đầu cử hành, đây là thời gian mà chưởng giáo rời khỏi tông môn, mang theo đệ tử trong môn phái giao lưu cùng với một ít đệ tử Chân Võ Cảnh, công khai truyền thụ kinh nghiệm, hoặc là Trưởng lão của Trưởng Lão viện giảng bài.
Bên trong thịnh hội, có không ít đệ tử Chân Võ Cảnh đều biểu diễn thực lực cùng Thần võ cường đại của mình, làm rất nhiều đệ tử Phàm Võ Cảnh không ngừng hâm mộ, này đối với bọn hắn mà nói cũng là một loại khích lệ, mà một ít đệ tử quanh năm bôn ba chung quanh cũng xuất ra một ít vật ly kỳ cổ quái để đệ tử trong môn phái mở mang tầm mắt, càng có người đứng ở trên một cái bàn, thổi da trâu, nói mình năm đó uy phong lẫm lẫm...
Trong lúc này cũng sẽ có một ít hoạt động nhỏ, có rất nhiều đệ tử thông qua trí tuệ hoặc là thực lực của mình, ở bên trong những hoạt động này thắng lấy một ít đan dược cùng tinh thạch, tỷ như trả lời một vài vấn đề, chơi đoán chữ,...
Trầm Tường vẫn ở trong Thái Đan Vương Viện dùng Long Tiên tưới cho Thanh Huyền Quả Thụ, tăng nhanh tốc độ kết quả, Đan trưởng lão cũng cảm thấy này vô cùng khả nghi, nhưng nàng kiến thức rộng rãi, cũng nghĩ không thông vì sao lại nhanh như vậy!
Đã qua năm ngày, hoa của Thanh Huyền Quả Thụ đã bao vây lại, đang ngưng kết trái cây, trong lòng Trầm Tường cũng âm thầm cảm khái, hắn không nghĩ tới cây Thanh Huyền Quả Thụ này không cần Long Tiên để thúc dục cũng sẽ lớn nhanh như vậy.
- Thanh Huyền Quả Thụ là ngưng tụ Mộc chi tinh hoa để kết quả, mà bên trong Huyền Cảnh linh khí nồng nặc, tốc độ hấp thu linh khí cực nhanh, có thể nhanh chóng chuyển hóa linh khí thành trái cây.
Tô Mị Dao nói, đây cũng chỉ là nàng suy đoán.
Hiện tại cuộc thi dự tuyển đã bắt đầu, chỉ là thông qua mấy tràng giao đấu, để quyết định tám người lên đài cuối cùng, tham gia luận võ có rất nhiều người, nội viện cùng ngoại viện đều có, hơn nữa đều bị phân phối đến mỗi vũ viện để tiến hành dự tuyển, mỗi ngày đều sẽ có một nhóm lớn bị đào thải.
Bên trong cuộc thi dự tuyển này, ai cũng sợ gặp phải Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường là nội viện đệ nhất nhân, vô địch dưới Chân Võ Cảnh, bất quá cũng có rất nhiều tuổi trẻ cường giả mới tấn cấp rục rà rục rịch, muốn khiêu chiến Trầm Tường.
Trong quá trình này, Trầm Tường vẫn tính khá là ôn nhu, đều dùng phương thức phi thường ôn hòa đánh bại đối phương, nếu như hắn phát hiện người khác có chỗ thiếu hụt, cũng sẽ chỉ điểm một hai chỗ, bởi vì thịnh hội chính là vì để đệ tử giao lưu, lần thắng này được rất nhiều người tôn trọng.
Trầm Tường vừa thúc Thanh Huyền Quả Thụ xong, trở về trong mật thất, ăn vào năm hạt Chân Nguyên đan, một cỗ chân khí cường đại nhất thời trào ra ở trong cơ thể hắn, hắn vận chuyển Thái Cực Hàng Long Công luyện hóa, biến thành chân khí của mình, cuối cùng chuyển hóa những chân khí này thành thần thức, rót vào trong ý thức hải của mình, nuôi nấng Thần Đạo Hồn Anh trong Thức Hải kia.
Chương 174 - Tái ngộ kẻ thù
Chỉ có khi Thần Đạo Hồn Anh này lớn mạnh, hắn mới có thể bắt đầu tu luyện Thần Đạo, đây là Long Tuyết Di nói.
Bất tri bất giác, Trầm Tường chìm đắm ở trong quá trình bồi dưỡng Thần Đạo Hồn Anh, toàn tâm toàn ý ngưng tụ ra rất nhiều thần thức để nuôi nấng Hồn Anh, đến lúc sau tuy rằng hắn không có ăn Chân Nguyên đan, nhưng hắn thông qua Âm Dương thần mạch, cũng có thể thu lấy lượng lớn linh khí để tu luyện.
Đan trưởng lão đứng ở trên một nóc nhà không xa, nhìn vị trí bầu trời trên mật thất của Trầm Tường, thì thào nói:
- Quả nhiên là Âm Dương mạch, cũng chỉ có Âm Dương mạch mới có năng lực điên cuồng hấp thu linh khí này, xem ra hắn quả nhiên giống như sư phụ, sư tổ.
Trầm Tường ở trong Thái Đan Vương Viện, đều bị Đan trưởng lão mật thiết nhìn chằm chằm, chỉ bất quá Trầm Tường hành sự cẩn thận, thời điểm sử dụng Long Tiên cũng không hề phát hiện, tuy rằng hắn không nhìn thấy Đan trưởng lão trong bóng tối theo dõi hắn, nhưng cũng đoán được.
Liên tiếp ba ngày, Trầm Tường đều đang tu luyện, lượng linh khí hấp thu không có giảm chút nào, trái lại càng ngày càng nhiều, này thể đưa tới không ít người trong Trưởng lão viện khiếp sợ, chỉ bất quá bởi vì chuyện phát sinh ở trong Thái Đan Vương Viện, ai cũng không dám tùy tiện đi vào điều tra, chỉ có thể ở xa xa quan sát.
Đan trưởng lão hừ lạnh nói:
- Chẳng lẽ Tiểu tử này muốn tiến vào Chân Võ Cảnh? Ba ngày nay hắn không có đi tham gia cuộc thi dự tuyển, đã sớm mất đi tư cách, nhưng này không giống như là tác phong của hắn, dựa theo tính cách của hắn, nói như thế nào cũng phải được đệ nhất xong mới đi đột phá!
Lúc này Trầm Tường ở trong trạng thái vật ngã lưỡng vong, giống như là trẻ con sơ sinh đang ngủ say, cái gì cũng không biết, nhưng lại không ngừng thu lấy lượng lớn linh khí.
Toàn bộ ý thức của Trầm Tường đều ở bên trong Thần Đạo Hồn Anh, hắn chỉ muốn nhanh chóng thu lấy lượng lớn chân khí để làm cho thần thức mình trưởng thành một chút, đối với bất luận chuyện gì bên ngoài, hắn đều không biết!
- Mị Dao tỷ tỷ, ta tận lực, nhưng vẫn không cách nào làm nó tỉnh lại, ta xem hay nhất vẫn là để hắn tự do, mạnh mẽ tỉnh hắn lại, sẽ rất phiền phức.
Trong thanh âm của Long Tuyết Di tràn đầy bất đắc dĩ, bởi vì nàng biết Trầm Tường không cách nào thắng được một trăm hạt Chân Nguyên đan kia, điều này làm cho nàng âm thầm đau lòng.
Đại hội luận võ đã bắt đầu, người bên trong Thái Vũ Môn đều phi thường kinh ngạc, bởi vì Trầm Tường không hề tiến vào bên trong tám vị trí kia, đây là sự tình mà trước đó rất nhiều người không đoán được, từ thực lực của Trầm Tường đến xem, mặc dù muốn bắt đệ nhất cũng là rất dễ dàng.
Trải qua hỏi thăm, mọi người mới biết là bởi vì Trầm Tường không tham gia cuộc thi dự tuyển mới bị đào thải, hơn nữa năm ngày nay Trầm Tường chưa từng xuất hiện.
Trầm Tường vẫn đang ở bên trong tu luyện, nhưng âm thầm vui vẻ, bởi vì hắn thấy Thần Đạo Hồn Anh kia cao lớn hơn không ít, trước đó là dáng dấp vừa sinh ra, nhưng hiện tại giống như nửa tuổi vậy.
Trầm Tường từ chỗ Long Tuyết Di biết được, tốc độ Hồn Anh trưởng thành rất chậm, cũng như Long Tuyết Di, ở bên trong trứng rồng dưỡng dục rất lâu mới có tám tuổi, nếu muốn trưởng thành một đại cô nương, nàng còn cần thời gian dài hơn, một khi thành niên, nàng có thể nắm giữ thực lực ngạo thị vạn vật.
Trầm Tường rốt cục tỉnh lại, ngay khi hắn vừa tỉnh lại, liền nghe âm thanh mang theo sinh khí của Long Tuyết Di:
- Trầm Tường, ngươi ngủ năm ngày, một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch kia toàn bộ xong đời.
- Tại sao ngươi không gọi tỉnh ta?
Trầm Tường lập tức rời khỏi mật thất, đi đến Thái Vũ quảng trường, trong lòng rất là ảo não.
- Nhân gia gọi ngươi, ai biết ngươi tu luyện chăm chú như vậy, lần sau đừng đem hết thảy thần thức đưa tới Hồn Anh, bằng không ngươi ngủ trên mười năm cũng không có vấn đề.
Long Tuyết Di chăm chú căn dặn hắn, ngữ khí rất là nghiêm túc, bởi vì sau khi Trầm Tường ngủ say, nàng sẽ không có đồ vật ăn.
Trầm Tường hận mình ngu ngốc, bởi vì hắn sơ sẩy, tạo thành kết quả không thể tham gia trận luận võ này, để hắn không công tổn thất một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch!
Điều này làm cho tim hắn như bị đao cắt.
Trong quảng trường, người vây quanh rất nhiều, chỉ bất quá trên mặt những đệ tử Thái Vũ Môn đều tràn đầy vẻ phẫn nộ, mà Trầm Tường cũng thấy cách đó không xa kia, trên đài tỷ võ ngược lại có tới mấy người.
- Chuyện gì xảy ra?
Trầm Tường dò hỏi một trung niên nam tử bên cạnh.
Sau khi tên trung niên nam tử này thấy Trầm Tường, không khỏi cả kinh, mà người chung quanh hắn cũng là như thế, mỗi một người đều thất chủy bát thiệt nói sự tình cho Trầm Tường.
Rất nhanh, Trầm Tường biết chuyện đã xảy ra rồi, lúc này hắn nhìn về phía vị trí Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh, con ngươi đột nhiên co rút lại, bởi vì hắn nhìn thấy một gương mặt hết sức quen thuộc, đó là một khuôn mặt rất anh tuấn, giữa hai lông mày mang theo từng tia từng tia ngạo khí, nhưng cũng không phải làm cho người ta chán ghét như vậy.
Thấy người này, Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, đầu ngón tay khắc sâu bên trong thịt, người này chính là Liêu Thiếu Vân!
Sau khi Trầm Tường từ Phiêu Hương thành trở về, liền hiểu rõ một ít chuyện của Liêu Thiếu Vân này, kết quả làm hắn khinh ngạc không nhỏ, hắn không nghĩ tới Liêu Thiếu Vân này dĩ nhiên là một trưởng lão của Chân Vũ Môn, hơn nữa còn là một người trẻ tuổi sắp tiến vào Niết Bàn cảnh, thiên phú phi thường kinh người, là nhân vật rất trọng yếu trong Chân Vũ Môn.
Bây giờ trưởng lão Chân Vũ Môn cùng Thú Vũ Môn đều mang theo môn hạ đệ tử tới tham gia Thái Vũ Môn thịnh hội, hơn nữa còn cho môn hạ đệ tử mình cùng luận bàn đệ tử Thái Vũ Môn, sau đó toàn bộ đệ tử Thái Vũ Môn thất bại.
Thú Vũ Môn cùng Chân Vũ Môn phái đệ tử ra rất mạnh, lập tức đánh bại tám đệ tử vào chung kết của Thái Vũ môn, hơn nữa còn rất kiêu ngạo khiêu chiến một ít đệ tử dưới đài, mấy đệ tử Thái Vũ môn đồng thời lên đài, nhưng vẫn thua.
- Vũ trưởng lão, đệ tử chúng ta thắng tám đệ tử mạnh nhất nội viện các ngươi, một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch kia có phải nên khen thưởng cho đệ tử chúng ta hay không?
Liêu Thiếu Vân cười nhạt, dò hỏi Vũ Khai Minh bên người, cố ý nâng âm thanh đến mức lớn nhất, để mọi người nơi này cũng nghe được.
Hôm nay Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn tới quả thực chính là đập bãi, chỉ bất quá hiện tại đại đa số đệ tử lợi hại của Thái Vũ môn đều tiến vào Chân Võ Cảnh, tỷ như bốn đệ tử mạnh nhất nội viện, thì có ba cái là Chân Võ Cảnh, mà Trầm Tường lại không có tới.
- Trầm Tường, đi tới giáo huấn những gia hoả kia một chút, cho bọn hắn biết Thái Vũ môn chúng ta lợi hại.
Một người trung niên hô.
Chương 175 - Nhìn thấu âm mưu
Người ở bên cạnh Trầm Tường đều dồn dập quát lên, Trầm Tường vốn là phi thường ảo não vì không có tham gia luận võ này, nhưng hiện tại cơ hội tới, hắn vẫn có khả năng rất lớn thu được một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch kia.
Đương nhiên, Trầm Tường còn phải để cho hai người đến đập bãi môn phái kia chịu chút vị đắng!
Trầm Tường nhẹ nhàng nhảy một cái, hư không dẫm đạp không khí, từ đàng xa bay lượn mà đến, đáp xuống trên đài tỷ võ.
Trầm Tường được vạn chúng chờ mong, trong năm ngày trước liền bị nốc ao, điều này làm cho rất nhiều người phi thường tiếc nuối, nhưng hiện tại Trầm Tường ở thời khắc then chốt xuất hiện, khiến người ta kích động không thôi, thực lực của Trầm Tường là rất nhiều người đều tận mắt thấy qua, đó cũng không phải là cường hãn bình thường, rất nhiều người đều cho rằng Trầm Tường có năng lực đối chiến Chân Võ Cảnh.
Hiện tại Trầm Tường chính là Chân Võ Cảnh, cho dù là Chân Võ Cảnh nhất đoạn, thậm chí là nhị đoạn, hắn đều không e ngại.
Đi tới trên đài, Trầm Tường nhìn Liêu Thiếu Vân ở nơi không xa kia, trong ánh mắt sát khí phân tán, ngày đó Liêu Thiếu Vân này giẫm lên hắn, làm hắn chung thân khó quên, hắn đã sớm thề qua, nhất định phải chém giết Liêu Thiếu Vân, rửa sạch nhục nhã!
Thời điểm Liêu Thiếu Vân đến, liền biết Trầm Tường bởi vì không tham gia cuộc thi dự tuyển mà bị đào thải, mà đối với Trầm Tường, hắn cũng chỉ là hơi chút quan tâm một thoáng, cũng không hề để ở trong lòng, dù sao chính hắn đã sắp đi vào Niết Bàn cảnh, loại con kiến hôi này căn bản không vào trong mắt hắn.
Chuyện giữa Trầm Tường cùng Liêu Thiếu Vân, rất nhiều người cũng biết, ngày đó Trầm Tường thiếu chút nữa chết ở trong tay Liêu Thiếu Vân, nhưng hiện tại Liêu Thiếu Vân còn dám tới Thái Vũ môn, quả thực là không để Thái Vũ môn vào trong mắt!
- Ta đến luận bàn cùng bọn hắn một chút!
Trầm Tường nhìn Vũ Khai Minh, chỉ thấy Vũ Khai Minh gật đầu, trong mắt tràn đầy ý cười, hắn biết Trầm Tường xuất hiện, có thể vãn hồi mặt mũi của Thái Vũ môn.
- Hừ, ngươi không phải bởi vì có chuyện mà không tham gia cuộc thi dự tuyển sao? Sao hiện tại lại đi ra tìm ngược đãi?
Liêu Thiếu Vân cười lạnh nói, hắn đột nhiên phi thường chán ghét Trầm Tường, đặc biệt là ánh mắt tràn ngập hận ý của Trầm Tường.
- Cái kia chỉ là bởi vì ta lâm thời có việc, ta là đệ tử Thái Vũ môn, bọn họ không phải muốn khiêu chiến đệ tử Thái Vũ môn sao?
Trầm Tường không thèm nhìn Liêu Thiếu Vân, quay về phía hai tên đệ tử Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn nói.
- Tùy tiện, nói chung thụ thương một chút là không thể tránh được, đến thời điểm đó ngươi đừng oán giận chúng ta là được.
Liêu Thiếu Vân cau mày nhìn Trầm Tường, bị Trầm Tường không nhìn như vậy, làm trong lòng hắn có chút khó chịu, hắn đương nhiên biết Trầm Tường hận hắn đến chết.
Lúc này Long Tuyết Di nũng nịu nói:
- Hai tên này này đều vừa bước vào Chân Võ Cảnh, trên người bọn họ có một loại năng lượng kỳ lạ che giấu khí tức trong đan điền bọn hắn, vì lẽ đó rất khó nhìn ra được, loại đồ vật này hẳn là gọi là Tố Phù!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, nắm đấm càng siết chặt, đồng thời cũng vô cùng hưng phấn, hiện tại hắn biết tại sao Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn dám đến đập bãi, hơn nữa chỉ phái ra hai người.
Hai Chân Võ Cảnh che giấu rất khá, ở bên trong Phàm Võ Cảnh tự nhiên là vô địch, nhưng hiện tại bọn họ đụng phải Trầm Tường, Trầm Tường cũng là Chân Võ Cảnh che giấu rất khá, hơn nữa thực lực so với cùng cấp cường đại hơn nhiều lắm.
Trong lòng Trầm Tường âm thầm cười, Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn đều là môn phái hắn căm hận, bây giờ đệ tử tuổi trẻ hai môn phái này mới lên cấp Chân Võ Cảnh luận võ cùng hắn, hắn đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình.
- Các ngươi ai tới trước?
Trầm Tường hỏi.
- Dám chiến sinh tử không?
Một nam nhân lớn lên giống một con ngưu nói, đây là đệ tử Thú Vũ môn.
Nếu như giết Trầm Tường, liền có thể được 300 ngàn tinh thạch khen thưởng, đây cũng là một cơ hội thật tốt, này sao sẽ buông tha?
Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh vừa muốn mở miệng ngăn cản, chỉ nghe thấy Trầm Tường lập tức đáp:
- Dám, đến liền đến, ai sợ ai!
Cuộc chiến sinh tử, chỉ cần song phương đều đồng ý, hơn nữa phải có lượng lớn người làm chứng, là có thể bắt đầu, nếu như bất hạnh chết trận, thế lực sau lưng hắn không thể truy cứu.
Đệ tử Thú Vũ môn này tên là Ngưu Hạo, khổ người rất lớn, so với Trầm Tường còn cao hơn một cái đầu, cái hình thể kia xem ra giống như là một người khổng lồ, cả người tràn ngập sức mạnh, làm cho người ta có một loại cảm giác chèn ép.
- Trầm Tường, Tố Phù của hắn hẳn là kề sát ở đan điền, lát nữa ngươi thiêu hủy tấm Tố Phù kia liền có thể làm cho hắn bại lộ thực lực!
Long Tuyết Di dùng thần thức truyền âm cho hắn.
Linh phù chính là có loại chỗ tốt này, thời điểm Trầm Tường rảnh rỗi sẽ nghiên cứu những linh văn này, chỉ bất quá bây giờ vẫn không có manh mối, dù sao cũng là một người mình đang lục lọi, không ai chỉ đạo.
Tuy Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh đều có thể ngăn cản trận sinh tử chiến này, nhưng cuối cùng vẫn không có ngăn cản, bọn họ đều biết Trầm Tường có thể làm Tiểu sư thúc bọn họ, tất nhiên có chỗ hơn người, hơn nữa thực lực của Trầm Tường bọn họ đã sớm thấy qua, chỉ là trong lòng vẫn có một ít lo lắng.
Đừng nói đệ tử Thú Vũ môn, ngay cả có một chút người muốn giết Trầm Tường bên trong Thái Vũ môn, cũng bởi vì Trầm Tường giá trị 300 ngàn tinh thạch, chuyện này đối với rất nhiều người mà nói đều là một bút của cải rất mê người.
Biết được đối phương cũng là Chân Võ Cảnh, Trầm Tường sẽ không dám khinh địch.
- Bắt đầu!
Lên tiếng chính là Vũ Khai Minh, người Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn đến làm hắn khó chịu, bất quá hắn lại không thể quyết tuyệt, một mặt bị bọn họ nói ba xạo đạo nghĩa gì đó, chỉ là hắn không nghĩ tới Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn dĩ nhiên mang đến hai đệ tử cường hãn như vậy đến đập tràng.
Theo tiếng vừa dứt, Ngưu Hạo đột nhiên rít gào một tiếng, làm cho luận võ đài lay động kịch liệt lên, bất quá này cũng không hề ảnh hưởng đến Trầm Tường, chỉ thấy Trầm Tường cũng đồng dạng phát ra một tiếng rít gào, bất quá âm thanh rít gào này của hắn kèm theo một làn sóng màu xanh sấm sét từ trong miệng dâng trào đi ra, như sóng biển đánh về phía Ngưu Hạo.
Trầm Tường cũng chưa dùng tới lực lượng mạnh mẽ nhất, bằng không sẽ bại lộ hắn là Chân Võ Cảnh, đến thời điểm đó bị đám người Liêu Thiếu Vân nhìn thấu, đây chính là rất phiền phức.
Trừ khi trước hết để cho đối phương bộc lộ ra thực lực Chân Võ Cảnh, đến thời điểm đó Trầm Tường liền có thể danh chính ngôn thuận diệt sát đối phương, lúc đó mặc dù hắn bại lộ thực lực Chân Võ Cảnh, cũng không có cái gì.
Khí cương màu xanh sấm sét từ trong miệng Trầm Tường dâng trào đi ra, đối với Phàm Võ Cảnh mà nói là trí mạng, thế nhưng đối với Ngưu Hạo kia mà nói, lại không tính là cái gì, bởi vì hắn là Chân Võ Cảnh, dùng sức mạnh mạnh mẽ kia của hắn liền có thể trung hoà, chỉ bất quá hắn không nghĩ tới thời điểm Trầm Tường phát ra Thanh Long bào hao, ở bên trong chen lẫn một đoàn hỏa diễm lợi hại, trực đánh đan điền của Ngưu Hạo, đốt cháy quần áo của hắn lên.
Dưới đài không ít người đang cùng bằng hữu đánh cược thương lượng sự tình tăng tiền đặt cược, bọn họ cũng đánh cược một lần, chỉ là đại đa số người đều bắt Lữ Chính Nam, dù sao bên hông hắn có lệnh bài Luyện đan sư tam đoạn.
Đan trưởng lão nhìn Trầm Tường đang mỉm cười một chút, liền biết Lữ Chính Nam kia sắp xui xẻo rồi, lần trước nàng chính là bại bởi Trầm Tường như vậy, tuy nàng chỉ là để Trầm Tường tiến vào Thái Đan Vương Viện.
Dân cờ bạc đều sẽ ở lúc cho là mình có chắc thắng gia tăng tiền đặt cược, thậm chí đem hết gia sản để lên, hiện tại Trầm Tường cùng Lữ Chính Nam chính là như vậy, bọn hắn đều cho là mình chắc thắng, vì lẽ đó đều không chút do dự gia tăng tiền đặt cược.
- Ngươi ra bao nhiêu, ta tiếp bấy nhiêu!
Lữ Chính Nam nói, trên mặt tràn ngập tự tin, mà Luyện đan sư khác đã bắt đầu luyện đan, bọn họ mới không hao phí thời gian như hai tên điên này.
- Ta nghe nói Dược Vương Sơn các ngươi có một Cửu Dương Liệt Diễm Quả...
Trầm Tường cười hì hì:
- Nếu như ta lấy Địa Ngục linh chi đến đánh cược, ngươi nguyện ý dùng Cửu Dương Liệt Diễm Quả kia đến đánh cược sao?
Địa Ngục linh chi màu đen vừa xuất hiện, toàn trường ồ lên, tuy chỉ to bằng lòng bàn tay, nhưng cũng trân quý vô cùng, bởi vì đây là thánh dược có thể làm cho người cải tử hồi sinh.
Mà Cửu Dương Liệt Diễm Quả cũng là dược liệu Hoả thuộc tính Huyền cấp thượng phẩm trân quý, chủ yếu là luyện chế một loại đan dược gọi là Huyền Dương Hỏa đan Huyền cấp thượng phẩm, Huyền Dương Hỏa đan có một công hiệu rất tốt, đó là có thể khiến hỏa diễm người ta không ngừng tăng lên, đối với hỏa diễm của Luyện đan sư có trợ giúp rất lớn, đây là đại đa số người biết, nhưng Tô Mị Dao nói cho hắn biết, Huyền Dương Hỏa đan này là đan dược nuôi nấng Hỏa Hồn tốt nhất.
Hiện tại Trầm Tường còn không dùng tới, nhưng sau này hắn nhất định dùng được, Tô Mị Dao từng nói, nếu muốn ở trên đường luyện đan đi ung dung, nắm giữ Hỏa Hồn là tất yếu.
- Được, ta đánh cược!
Lữ Chính Nam cắn răng nói.
- Ta lo lắng Lữ huynh không làm chủ được, dù sao đây cũng là đồ vật rất quý trọng của Lữ gia.
Trầm Tường một mặt lo lắng nói, nếu như Lữ gia không cho, hắn cũng không có cách nào, mà Lữ gia nhiều lắm chỉ là trên lưng mang một chữ thất tín với người mà thôi.
- Ta làm được chủ!
Lữ Chính Nam chăm chú nói.
Trầm Tường nở nụ cười, gật đầu, cười đến vô cùng âm lãnh, nếu như Lữ gia không cho, hắn sẽ để cho Lữ gia đẹp mặt!
Trầm Tường bắt đầu chăm chú lên, Đan trưởng lão tỉ mỉ kiểm tra lò luyện đan của hắn, để tránh hắn dối trá, lúc này mọi người đều phi thường chăm chú nhìn hai người trẻ tuổi này luyện đan.
Mọi người cho rằng tỷ lệ Trầm Tường thắng lợi không cao, một, Trầm Tường là ở dưới Đan trưởng lão giám sát luyện chế, hai, Trầm Tường không có tài nguyên hùng hậu như Lữ gia, ba, Trầm Tường không có đẳng cấp Luyện đan sư.
Trầm Tường bắt đầu xử lý đan dược, điều này cũng là quy tắc thi đấu, dược liệu nhất định phải bắt đầu xử lý ở thời điểm thi đấu, nếu như là trước đó xử lý tốt, sẽ bị coi như là trái quy tắc.
Đan trưởng lão nhìn Trầm Tường chằm chằm, sau khi nàng thấy Trầm Tường lấy ra một cây cỏ màu trắng, trong lòng chấn động!
Cây cỏ màu trắng kia hình thái như bạch cốt, hơn nữa óng ánh long lanh, bạch như mỹ ngọc, rất là mỹ lệ, cái này là Bạch Ngọc Cốt Thảo, là chủ tài luyện chế Bạch Ngọc Tán!
Bạch Ngọc Tán là Linh cấp thượng phẩm, một cấp bậc cùng Chân Nguyên đan, bình thường chỉ có Luyện đan sư bốn đoạn mới có thể luyện chế ra, mà bên trong Thái Vũ Môn Thái Đan Viện, Luyện đan sư bốn đoạn chỉ có mười cái, vì lẽ đó Thái Vũ Môn cung cấp Chân Nguyên đan phi thường khuyết thiếu, phải đi Đan Hương Đào Nguyên mua, mà giá cả Đan Hương Đào Nguyên cho Thái Vũ Môn cũng rất thấp, vì lẽ đó quan hệ giữa Thái Vũ môn cùng Đan Hương Đào Nguyên rất tốt.
Đan trưởng lão âm thầm khinh bỉ Trầm Tường, dĩ nhiên thâm tàng bất lộ, giả trư ăn lão hổ, từ khi nàng thấy Trầm Tường lấy ra Bạch Ngọc Cốt Thảo, nàng liền biết Lữ Chính Nam nhất định phải thua.
- Ngươi không cảm thấy làm như ngươi có chút vô sỉ sao?
Đan trưởng lão truyền âm cho Trầm Tường.
- Vậy thì có cái gì, đây là sự tình ngươi tình ta nguyện, huống chi đây là đánh bạc, hơn nữa quang minh chính đại, ta chỉ là lười nói khoác mình cao nhất có thể luyện ra đan dược gì, là đối phương xem thường ta mới đưa đến thất bại, nếu như hắn không tự đại như vậy, chẳng phải mặt mũi tốt, chắc chắn sẽ không thua thảm như vậy.
Trầm Tường lặng lẽ cười nói.
- Hừ.
Đan trưởng lão chỉ là hừ lạnh một tiếng, nàng cũng nói không được cái gì, nàng chỉ là cảm thấy Trầm Tường quá giả dối, nàng quyết định sau này nên đề phòng một chút, miễn cho bị Trầm Tường bán còn phải giúp hắn kiếm tiền.
Lữ Chính Nam cách Trầm Tường một đoạn, hắn không nhìn thấy Trầm Tường luyện chế đan dược gì, cũng không có đi chú ý, mà là hết sức chuyên chú luyện đan, nhưng Trầm Tường lại thấy được hắn vừa nãy lấy ra dược liệu Linh cấp trung phẩm Vũ Nguyên đan.
Trầm Tường tập trung dược liệu vào Viêm Long bảo lô, sau đó lại nhỏ vào Bạch Linh Dịch, cái này cũng là chủ tài luyện chế Bạch Ngọc Tán, hắn một bên thảnh thơi luyện chế Bạch Ngọc Tán, một bên xử lý tài liệu đan dược khác.
- Huyền Chân Thảo, Vạn Linh Quả, Linh Tinh Nhũ, Đại Nguyên Quả, xem ra ngươi đã hiểu được luyện chế Chân Nguyên đan rồi!
Đan trưởng lão lại hít sâu một hơi, trong thanh âm tràn đầy kinh ngạc, nàng không nghĩ tới ngăn ngắn ba năm thời gian không gặp Trầm Tường, hắn liền tăng lên đến nước này!
Dĩ nhiên có thể luyện chế hai loại Linh cấp thượng phẩm!
- Tiểu sư điệt, ta không phải là tùy tùy tiện tiện liền có thể làm sư thúc ngươi, ta là có chút nội tình.
Trầm Tường cười đắc ý, đáp lại nói.
- Nói như vậy, ngươi là Luyện đan sư bốn đoạn?
Đan trưởng lão lập tức kinh hãi, hỏi.
- Đương nhiên, chỉ bất quá cái ngọc bài kia có chút lớn, hơn nữa mặt sau viết quá nhiều huyết tự, có chút khó coi, cho nên ta không có treo ở bên hông như Lữ Chính Nam kia.
Trầm Tường cười nói.
Chỉ mới hai mươi tuổi, là Luyện đan sư bốn đoạn, mặc dù Đan trưởng lão chán ghét Trầm Tường thế nào, cũng không khỏi bội phục Trầm Tường, bây giờ nàng triệt để hết chỗ nói rồi, nàng còn có thể nói cái gì?
- Đan trưởng lão, ngươi cùng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên có phải có quan hệ hay không?
Trầm Tường hỏi, hắn là một bên luyện đan, một bên dùng thần thức trò chuyện cùng Đan trưởng lão.
Cơ thể Đan trưởng lão hơi run lên:
- Ta có thể không trả lời ngươi!
- Tùy tiện, nói chung ta sớm muộn gì cũng sẽ đánh bại ngươi, sau đó cho ngươi trở thành nữ nhân của ta, đến thời điểm đó ta liền có thể biết.
Trầm Tường cười xấu xa nói.
- Hừ!
Đan trưởng lão cười lạnh:
- Còn xa lắm, nói không chắc đến thời điểm đó ta đã tiến vào Thiên Giới!
Chương 172 - Thắng liên tiếp
Đây quả thật là rất có thể, Đan trưởng lão là Niết Bàn cảnh, đứng ở đỉnh Phàm giới, hơn nữa còn là Luyện đan sư, muốn lên cấp xác thực rất nhanh.
Trầm Tường không nói chuyện cùng nàng, chăm chú luyện đan.
Năm canh giờ, chuyện này sẽ kéo dài đến ban đêm, bất quá bây giờ có thể lưu lại đều là một ít ma bài bạc, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều đặt một ít tinh thạch, bọn hắn đều đang đợi kết quả.
Trầm Tường cũng không muốn quá đả kích Lữ Chính Nam, cho nên hắn cố ý luyện lâu một chút, vốn một canh giờ là hắn có thể thu công, nhưng hắn lo lắng Lữ Chính Nam đến thời điểm đó chịu không được làm ra cử động điên cuồng gì đó thì khổ.
- Đan trưởng lão, cũng may ngươi không có thu Ngô Thiên Thiên làm đồ đệ, bằng không sau này nàng phải gọi ta là sư thúc tổ.
Trầm Tường cười nói, lúc này hắn đã luyện đến xấp xỉ rồi.
- Thiên Thiên thiên phú rất cao, ta sẽ đại lực bồi dưỡng nàng, ta nhất định phải làm cho nàng siêu việt ngươi! Ngươi đừng đắc ý.
Đan trưởng lão tràn ngập tự tin nói.
- Cái kia không thể tốt hơn.
Trầm Tường ám muội nở nụ cười, bất quá trong ánh mắt lại có chút phức tạp.
- Cảm tạ ngươi bồi dưỡng thê tử tương lai của ta, Ngô Thiên Thiên nhất định là nữ nhân của ta.
Long Tuyết Di lần thứ hai giả mạo Trầm Tường, dùng thần thức truyền âm cho Đan trưởng lão.
Sống lưng Trầm Tường mát lạnh, nhưng hắn không thể không bội phục Long Tuyết Di này vận dụng đối với thần thức cao minh đến như vậy, dĩ nhiên không có để Đan trưởng lão phát hiện, bất quá lại hại thảm hắn, từ lúc trước hắn hắn đã vái trời mong Long Nữ này đừng nháo loạn ở trước mặt Đan trưởng lão, đây chính là sẽ có phiền toái lớn.
- Cái gì?
Đan trưởng lão âm thanh băng lãnh, nàng đương nhiên biết Ngô Thiên Thiên có tâm tư với Trầm Tường, hơn nữa nàng cũng biết Trầm Tường giúp đỡ cùng cổ vũ Ngô Thiên Thiên rất lớn, nhưng nàng không muốn Ngô Thiên Thiên ở chung một chỗ cùng Trầm Tường.
- Lần này nàng cùng chưởng giáo đi gặp để tử tuổi trẻ tuấn kiệt môn phái, gia tộc khác, nàng nhất định sẽ chuyển biến tâm ý, đàn ông so với ngươi ưu tú hơn còn nhiều, rất nhiều!
Đan trưởng lão lạnh lùng nói.
Trầm Tường đột nhiên có chút không phục:
- Thật sự sao? Mỏi mắt mong chờ đi!
Khoảng cách năm canh giờ kết thúc còn có gần nửa canh giờ, mà Lữ Chính Nam đã một mặt hưng phấn đứng dậy, cười to nói:
- Trầm Tường ngươi nhất định phải thua, ta luyện chế ra ba loại Linh cấp trung phẩm!
Một Luyện đan sư Chân Võ Cảnh phụ trách giám sát gật đầu, nói:
- Lữ Chính Nam luyện chế ra Hóa Độc đan, Vũ Nguyên đan, Bạo Khí đan, đều là Linh cấp trung phẩm, phẩm chất trung thượng thừa!
Mặc dù là nửa đêm, nhưng đám người vẫn chờ đợi kết quả phát sinh từng trận hoan hô, bọn hắn đều cho rằng Lữ Chính Nam thắng lợi, tuổi còn trẻ liền có thể luyện chế ra ba loại Linh cấp trung phẩm, quả nhiên là Luyện đan sư ba đoạn!
Trầm Tường chỉ là nở nụ cười, nói:
- Im lặng chút đi, ta vẫn chưa có luyện chế xong!
- Cái kia thì thế nào? Lẽ nào ngươi có thể luyện chế ra bốn loại Linh cấp trung phẩm sao?
Lữ Chính Nam cười lạnh nói, bây giờ hắn đã thấy mình đạt được Địa Ngục linh chi cùng ba hạt Trúc Cơ đan kia.
Năm canh giờ kết thúc, Trầm Tường từ từ mở lò luyện đan ra, lạnh nhạt nói:
- Ta luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm, theo thứ tự là Bạch Ngọc Tán cùng Chân Nguyên đan!
Người vốn cho là mình thắng cuộc, nụ cười trên mặt lập tức đọng lại, mà những người này bởi vì áp Trầm Tường thua mà ảo não, lúc này cũng có chút không tin!
- Không thể nào!
Lữ Chính Nam lập tức rống lớn một tiếng.
Trầm Tường đứng dậy, đưa tay ra mời, nhìn Đan trưởng lão, bởi vì Đan trưởng lão là người giám sát hắn, chỉ có Đan trưởng lão lên tiếng, mới có thể chứng minh hắn thật sự luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm này.
Này hai loại Linh cấp thượng phẩm này bất kể là độ khó luyện chế hay giá cả, đều vượt xa ba loại Linh cấp trung phẩm mà Lữ Chính Nam luyện chế!
Đan trưởng lão nói:
- Đây là thật sự, ta tận mắt nhìn thấy quá trình hắn luyện chế, từ khi hắn xử lý dược liệu đến ngưng đan, ta đều nhìn ở trong mắt, hắn cũng không hề dối trá, hắn luyện chế ra đan dược vẫn mang theo ấm áp, trình độ mới mẻ cũng có thể nhìn ra được.
Sắc mặt Lữ Chính Nam cực kỳ khó coi, bước nhanh đi lên, một ít Luyện đan sư Chân Võ Cảnh cũng dồn dập tập hợp lại, bởi vì có không ít Luyện đan sư Chân Võ Cảnh cũng chỉ có thể luyện chế một loại Linh cấp thượng phẩm, hơn nữa tỷ lệ thành công rất thấp.
Một cái hộp ngọc, bên trong có chứa bột phấn óng ánh, tản ra một cỗ nhiệt hỏa, mùi thuốc nồng nặc từ trong hộp nhảy vào mũi, sau khi người ta ngửi được, tinh thần sảng khoái, đây là hàng thật đúng giá, Bạch Ngọc Tán phẩm chất thượng thừa!
Trong một hộp ngọc khác, lẳng lặng nằm năm hạt đan dược long lanh, bên trong lại có một đoàn sương trắng, đây là Chân Nguyên đan, hơn nữa phẩm chất rất tốt, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, dĩ nhiên một lò luyện ra năm hạt!
Nhìn hai loại đan dược mới mẻ trong hộp ngọc, Lữ Chính Nam nắm chặt song quyền, ngón tay găm vào trong thịt, cả người hắn run rẩy, đầu đầy mồ hôi, trong miệng thì thào nói:
- Không thể nào, ngươi không thể nào luyện chế ra hai loại Linh cấp thượng phẩm, không thể nào, không thể nào. . .
Đừng nói hai loại Linh cấp thượng phẩm, cho dù là một loại, Trầm Tường đều có thể thắng hắn!
- Ngươi đang hoài nghi ta giám sát bất lợi với hắn sao?
Đan trưởng lão nói một cách lạnh lùng.
Lữ Chính Nam nuốt nuốt nước miếng, lúc này loại người ngạo khí như hắn cũng không biết bay đi nơi nào, hắn làm cho mình tận lực trấn định lại:
- Không phải. . . Ta không dám hoài nghi Đan trưởng lão, ta chỉ là cảm thấy Trầm Tường dùng một ít thủ đoạn dối trá không cho ngươi nhìn ra.
- Đúng vậy! Trầm Tường không thể nào luyện chế ra Linh cấp thượng phẩm, hắn lấy cái gì để luyện chế? Điều này cần rất nhiều dược liệu chống đỡ, huống chi đoạn thời gian hắn mất tích kia là chữa thương, khi đó hắn lại đang ở Phiêu Hương thành, hắn có thể luyện chế loại đan dược này, tại sao không đi kiểm tra.
Phía dưới có một tên không muốn sống quát to lên, những người thua khá lớn khác cũng dồn dập quát lên.
Bởi vì đại đa số người đều là áp Lữ Chính Nam thắng!
Trầm Tường cười lạnh, đi tới trước đài, lớn tiếng nói:
- Không sai, tài liệu luyện chế hai loại đan dược này rất nhiều, nhưng các ngươi đừng quên thời điểm ta ở thế tục đã có Kim Linh quả, Thiên Văn quả, hơn nữa thời điểm tiến vào nội môn lịch lãm lại đạt được Thanh Huyền quả, ta bán đi những thứ này, đầy đủ mua được lượng lớn dược liệu!
- Khi đó ta quả thật bị Chân Vũ Môn Liêu Thiếu Vân đánh trọng thương, nhưng bên người ta mang theo Bạch Ngọc Tán, thương thế hồi phục rất nhanh, đoạn thời gian kia ta mất tích lâu như vậy chính là học tập luyện đan! Nếu như không tin, các ngươi có thể đi Đan Hương Tháp hỏi Lý phu nhân, ta là ở chỗ của nàng mua không ít dược liệu!
Chương 173 - Thắng liên tiếp (2)
Nói xong, Trầm Tường lấy ra một khối ngọc bài, trên khối ngọc bài này có bốn kim văn, sau lưng có mười một người dùng huyết kí tên, đây là bằng chứng Luyện đan sư tứ đoạn.
- Lúc ấy ta có đi khảo hạch, đây là bằng chứng!
Trầm Tường giơ cao ngọc bài trong tay, ở ban đêm, bốn đoạn hoa văn vàng rực rỡ kia bắt đầu lóng lánh, làm nhói mắt rất nhiều người. . .
Lúc này phía dưới hoàn toàn yên tĩnh, Luyện đan sư bốn đoạn! Trầm Tường so với Lữ Chính Nam còn trẻ hơn một chút, nhưng xác thực là bốn đoạn! Tuy rằng hắn và Lữ Chính Nam chỉ thua kém một đoạn, nhưng đây là một trời một vực!
Mọi người khiếp sợ, đồng thời cũng âm thầm mắng Trầm Tường âm hiểm, dĩ nhiên giấu dốt, mạnh mẽ gõ Lữ Chính Nam một bút!
Lữ Chính Nam dùng ngón tay run rẩy chỉ Trầm Tường:
- Ngươi. . . Ngươi dĩ nhiên. . . Dĩ nhiên. . .
“ Phốc “ một tiếng, trong miệng Lữ Chính Nam đột nhiên phun ra một ngụm máu, hắn thua rất thảm, ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương Liệt Diễm Quả! Này là tiền đặt cược rất lớn, trước hắn nghĩ sẽ thắng, cho nên mới dám đánh cược như thế, nhưng này không có được gia tộc đồng ý, hắn biết sau này hắn sẽ rất phiền phức.
- Nếu như ngươi hoài nghi Luyện đan sư Đan Hương Tháp chứng thực, như vậy ta cũng không có cách nào! Có nhận thua hay không tùy ngươi, nhưng nếu như ta không thu tới tiền đặt cược, cũng đừng trách ta sẽ làm ra chuyện ngạc nhiên gì.
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng:
- Đánh cược không nổi thì đừng có đánh cược lung tung!
Tiền đặt cược của Trầm Tường đều là của mình, mà Lữ Chính Nam là của gia tộc, riêng một điểm này, liền nhìn ra được hai người chênh lệch với nhau rồi!
Lữ Chính Nam trừng mắt nhìn Trầm Tường một chút, trong ánh mắt tràn ngập sát khí, sắc mặt Trầm Tường nhất thời âm trầm, hắn có thể nghĩ tới Lữ Chính Nam sẽ có ý nghĩ gì!
Nếu như giết chết chủ nợ, như vậy mình nợ cũng không cần trả lại!
Phía dưới tuy có không ít người muốn mắng Trầm Tường, nhưng cũng không dám thóa mạ, đây chính là Luyện đan sư bốn đoạn, Thái Vũ Môn chỉ có chừng mười cái mà thôi, thân phận cao quý, nếu như đắc tội một Luyện đan sư có thực lực, như vậy hậu quả nhất định rất thảm.
Bởi vì Trầm Tường tu luyện Thái Cực Hàng Long Công, có thể nội liễm khí tức, vì lẽ đó những cường giả như Đan trưởng lão cùng Cổ Đông Thần không thể nhìn ra thực lực của Trầm Tường, nguyên bản Đan trưởng lão cũng âm thầm hoài nghi Trầm Tường nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh, nhưng bây giờ nàng thấy Trầm Tường vẫn có lưu lại ba hạt Trúc Cơ đan, nên đã không hoài nghi nữa, nàng đoán Trầm Tường chỉ là đến bình cảnh.
Lữ Chính Nam bị kích đến thổ huyết, cái này cũng là vô cùng hiếm thấy, có thể tưởng tượng ra được, hắn là hận Trầm Tường cỡ nào, bất quá xác thực Trầm Tường cũng chiếm tiện nghi rất lớn, ung dung liền thắng đồ tốt đến như vậy, chỉ có thể trách Lữ Chính Nam quá non, thích lỗ mãng làm náo động, không biết Trầm Tường âm hiểm, mới bị bại thảm như vậy.
Vừa bắt đầu, Lữ Chính Nam liền lấy hết lá bài tẩy ra, vẫn cho rằng không người địch nổi, mới theo Trầm Tường gia tăng tiền đặt cược, cuối cùng thất bại thảm hại.
- Trầm Tường. . . chờ đó cho ta!
Lữ Chính Nam thâm độc gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên phun thêm một ngụm máu, rời khỏi nơi này.
Trầm Tường chỉ cười hì hì, từ Đan trưởng lão nhận lấy một trăm Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch, sau đó mang theo tâm tình sung sướng trở về Thái Đan Vương Viện.
Sau khi chiếm được một trăm hạt Chân Nguyên đan, lập tức đã bị Long Tuyết Di lấy đi mười hạt, điều này làm cho hắn có chút đau lòng, bất quá sau khi Long Tuyết Di lấy đi mười hạt, sau đó liền khó khăn, bởi vì Trầm Tường khống chế nghiêm ngặt, Chân Nguyên đan này cũng không giống như là Chân Khí đan dễ dàng luyện chế như vậy.
Thái Vũ thịnh hội vừa bắt đầu, liên tục hai hạng thi đấu đã kết thúc, người thắng lợi đều là Trầm Tường, này khiến không ít đệ tử Chân Võ Cảnh âm thầm đố kị Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường ở trong hai cuộc tranh tài này được đến đồ vật làm cho người đỏ mắt, huống chi Trầm Tường còn có ba hạt Trúc Cơ đan, chuyện này ý nghĩa sau này Trầm Tường rất có thể trở thành một Chân Võ Cảnh.
Trầm Tường đã sớm là Chân Võ Cảnh, chỉ bất quá hắn ẩn giấu thực lực của mình mà thôi.
Cuộc tranh tài thứ ba là võ hội, bất quá phải ở mười ngày sau mới bắt đầu cử hành, đây là thời gian mà chưởng giáo rời khỏi tông môn, mang theo đệ tử trong môn phái giao lưu cùng với một ít đệ tử Chân Võ Cảnh, công khai truyền thụ kinh nghiệm, hoặc là Trưởng lão của Trưởng Lão viện giảng bài.
Bên trong thịnh hội, có không ít đệ tử Chân Võ Cảnh đều biểu diễn thực lực cùng Thần võ cường đại của mình, làm rất nhiều đệ tử Phàm Võ Cảnh không ngừng hâm mộ, này đối với bọn hắn mà nói cũng là một loại khích lệ, mà một ít đệ tử quanh năm bôn ba chung quanh cũng xuất ra một ít vật ly kỳ cổ quái để đệ tử trong môn phái mở mang tầm mắt, càng có người đứng ở trên một cái bàn, thổi da trâu, nói mình năm đó uy phong lẫm lẫm...
Trong lúc này cũng sẽ có một ít hoạt động nhỏ, có rất nhiều đệ tử thông qua trí tuệ hoặc là thực lực của mình, ở bên trong những hoạt động này thắng lấy một ít đan dược cùng tinh thạch, tỷ như trả lời một vài vấn đề, chơi đoán chữ,...
Trầm Tường vẫn ở trong Thái Đan Vương Viện dùng Long Tiên tưới cho Thanh Huyền Quả Thụ, tăng nhanh tốc độ kết quả, Đan trưởng lão cũng cảm thấy này vô cùng khả nghi, nhưng nàng kiến thức rộng rãi, cũng nghĩ không thông vì sao lại nhanh như vậy!
Đã qua năm ngày, hoa của Thanh Huyền Quả Thụ đã bao vây lại, đang ngưng kết trái cây, trong lòng Trầm Tường cũng âm thầm cảm khái, hắn không nghĩ tới cây Thanh Huyền Quả Thụ này không cần Long Tiên để thúc dục cũng sẽ lớn nhanh như vậy.
- Thanh Huyền Quả Thụ là ngưng tụ Mộc chi tinh hoa để kết quả, mà bên trong Huyền Cảnh linh khí nồng nặc, tốc độ hấp thu linh khí cực nhanh, có thể nhanh chóng chuyển hóa linh khí thành trái cây.
Tô Mị Dao nói, đây cũng chỉ là nàng suy đoán.
Hiện tại cuộc thi dự tuyển đã bắt đầu, chỉ là thông qua mấy tràng giao đấu, để quyết định tám người lên đài cuối cùng, tham gia luận võ có rất nhiều người, nội viện cùng ngoại viện đều có, hơn nữa đều bị phân phối đến mỗi vũ viện để tiến hành dự tuyển, mỗi ngày đều sẽ có một nhóm lớn bị đào thải.
Bên trong cuộc thi dự tuyển này, ai cũng sợ gặp phải Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường là nội viện đệ nhất nhân, vô địch dưới Chân Võ Cảnh, bất quá cũng có rất nhiều tuổi trẻ cường giả mới tấn cấp rục rà rục rịch, muốn khiêu chiến Trầm Tường.
Trong quá trình này, Trầm Tường vẫn tính khá là ôn nhu, đều dùng phương thức phi thường ôn hòa đánh bại đối phương, nếu như hắn phát hiện người khác có chỗ thiếu hụt, cũng sẽ chỉ điểm một hai chỗ, bởi vì thịnh hội chính là vì để đệ tử giao lưu, lần thắng này được rất nhiều người tôn trọng.
Trầm Tường vừa thúc Thanh Huyền Quả Thụ xong, trở về trong mật thất, ăn vào năm hạt Chân Nguyên đan, một cỗ chân khí cường đại nhất thời trào ra ở trong cơ thể hắn, hắn vận chuyển Thái Cực Hàng Long Công luyện hóa, biến thành chân khí của mình, cuối cùng chuyển hóa những chân khí này thành thần thức, rót vào trong ý thức hải của mình, nuôi nấng Thần Đạo Hồn Anh trong Thức Hải kia.
Chương 174 - Tái ngộ kẻ thù
Chỉ có khi Thần Đạo Hồn Anh này lớn mạnh, hắn mới có thể bắt đầu tu luyện Thần Đạo, đây là Long Tuyết Di nói.
Bất tri bất giác, Trầm Tường chìm đắm ở trong quá trình bồi dưỡng Thần Đạo Hồn Anh, toàn tâm toàn ý ngưng tụ ra rất nhiều thần thức để nuôi nấng Hồn Anh, đến lúc sau tuy rằng hắn không có ăn Chân Nguyên đan, nhưng hắn thông qua Âm Dương thần mạch, cũng có thể thu lấy lượng lớn linh khí để tu luyện.
Đan trưởng lão đứng ở trên một nóc nhà không xa, nhìn vị trí bầu trời trên mật thất của Trầm Tường, thì thào nói:
- Quả nhiên là Âm Dương mạch, cũng chỉ có Âm Dương mạch mới có năng lực điên cuồng hấp thu linh khí này, xem ra hắn quả nhiên giống như sư phụ, sư tổ.
Trầm Tường ở trong Thái Đan Vương Viện, đều bị Đan trưởng lão mật thiết nhìn chằm chằm, chỉ bất quá Trầm Tường hành sự cẩn thận, thời điểm sử dụng Long Tiên cũng không hề phát hiện, tuy rằng hắn không nhìn thấy Đan trưởng lão trong bóng tối theo dõi hắn, nhưng cũng đoán được.
Liên tiếp ba ngày, Trầm Tường đều đang tu luyện, lượng linh khí hấp thu không có giảm chút nào, trái lại càng ngày càng nhiều, này thể đưa tới không ít người trong Trưởng lão viện khiếp sợ, chỉ bất quá bởi vì chuyện phát sinh ở trong Thái Đan Vương Viện, ai cũng không dám tùy tiện đi vào điều tra, chỉ có thể ở xa xa quan sát.
Đan trưởng lão hừ lạnh nói:
- Chẳng lẽ Tiểu tử này muốn tiến vào Chân Võ Cảnh? Ba ngày nay hắn không có đi tham gia cuộc thi dự tuyển, đã sớm mất đi tư cách, nhưng này không giống như là tác phong của hắn, dựa theo tính cách của hắn, nói như thế nào cũng phải được đệ nhất xong mới đi đột phá!
Lúc này Trầm Tường ở trong trạng thái vật ngã lưỡng vong, giống như là trẻ con sơ sinh đang ngủ say, cái gì cũng không biết, nhưng lại không ngừng thu lấy lượng lớn linh khí.
Toàn bộ ý thức của Trầm Tường đều ở bên trong Thần Đạo Hồn Anh, hắn chỉ muốn nhanh chóng thu lấy lượng lớn chân khí để làm cho thần thức mình trưởng thành một chút, đối với bất luận chuyện gì bên ngoài, hắn đều không biết!
- Mị Dao tỷ tỷ, ta tận lực, nhưng vẫn không cách nào làm nó tỉnh lại, ta xem hay nhất vẫn là để hắn tự do, mạnh mẽ tỉnh hắn lại, sẽ rất phiền phức.
Trong thanh âm của Long Tuyết Di tràn đầy bất đắc dĩ, bởi vì nàng biết Trầm Tường không cách nào thắng được một trăm hạt Chân Nguyên đan kia, điều này làm cho nàng âm thầm đau lòng.
Đại hội luận võ đã bắt đầu, người bên trong Thái Vũ Môn đều phi thường kinh ngạc, bởi vì Trầm Tường không hề tiến vào bên trong tám vị trí kia, đây là sự tình mà trước đó rất nhiều người không đoán được, từ thực lực của Trầm Tường đến xem, mặc dù muốn bắt đệ nhất cũng là rất dễ dàng.
Trải qua hỏi thăm, mọi người mới biết là bởi vì Trầm Tường không tham gia cuộc thi dự tuyển mới bị đào thải, hơn nữa năm ngày nay Trầm Tường chưa từng xuất hiện.
Trầm Tường vẫn đang ở bên trong tu luyện, nhưng âm thầm vui vẻ, bởi vì hắn thấy Thần Đạo Hồn Anh kia cao lớn hơn không ít, trước đó là dáng dấp vừa sinh ra, nhưng hiện tại giống như nửa tuổi vậy.
Trầm Tường từ chỗ Long Tuyết Di biết được, tốc độ Hồn Anh trưởng thành rất chậm, cũng như Long Tuyết Di, ở bên trong trứng rồng dưỡng dục rất lâu mới có tám tuổi, nếu muốn trưởng thành một đại cô nương, nàng còn cần thời gian dài hơn, một khi thành niên, nàng có thể nắm giữ thực lực ngạo thị vạn vật.
Trầm Tường rốt cục tỉnh lại, ngay khi hắn vừa tỉnh lại, liền nghe âm thanh mang theo sinh khí của Long Tuyết Di:
- Trầm Tường, ngươi ngủ năm ngày, một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch kia toàn bộ xong đời.
- Tại sao ngươi không gọi tỉnh ta?
Trầm Tường lập tức rời khỏi mật thất, đi đến Thái Vũ quảng trường, trong lòng rất là ảo não.
- Nhân gia gọi ngươi, ai biết ngươi tu luyện chăm chú như vậy, lần sau đừng đem hết thảy thần thức đưa tới Hồn Anh, bằng không ngươi ngủ trên mười năm cũng không có vấn đề.
Long Tuyết Di chăm chú căn dặn hắn, ngữ khí rất là nghiêm túc, bởi vì sau khi Trầm Tường ngủ say, nàng sẽ không có đồ vật ăn.
Trầm Tường hận mình ngu ngốc, bởi vì hắn sơ sẩy, tạo thành kết quả không thể tham gia trận luận võ này, để hắn không công tổn thất một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch!
Điều này làm cho tim hắn như bị đao cắt.
Trong quảng trường, người vây quanh rất nhiều, chỉ bất quá trên mặt những đệ tử Thái Vũ Môn đều tràn đầy vẻ phẫn nộ, mà Trầm Tường cũng thấy cách đó không xa kia, trên đài tỷ võ ngược lại có tới mấy người.
- Chuyện gì xảy ra?
Trầm Tường dò hỏi một trung niên nam tử bên cạnh.
Sau khi tên trung niên nam tử này thấy Trầm Tường, không khỏi cả kinh, mà người chung quanh hắn cũng là như thế, mỗi một người đều thất chủy bát thiệt nói sự tình cho Trầm Tường.
Rất nhanh, Trầm Tường biết chuyện đã xảy ra rồi, lúc này hắn nhìn về phía vị trí Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh, con ngươi đột nhiên co rút lại, bởi vì hắn nhìn thấy một gương mặt hết sức quen thuộc, đó là một khuôn mặt rất anh tuấn, giữa hai lông mày mang theo từng tia từng tia ngạo khí, nhưng cũng không phải làm cho người ta chán ghét như vậy.
Thấy người này, Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, đầu ngón tay khắc sâu bên trong thịt, người này chính là Liêu Thiếu Vân!
Sau khi Trầm Tường từ Phiêu Hương thành trở về, liền hiểu rõ một ít chuyện của Liêu Thiếu Vân này, kết quả làm hắn khinh ngạc không nhỏ, hắn không nghĩ tới Liêu Thiếu Vân này dĩ nhiên là một trưởng lão của Chân Vũ Môn, hơn nữa còn là một người trẻ tuổi sắp tiến vào Niết Bàn cảnh, thiên phú phi thường kinh người, là nhân vật rất trọng yếu trong Chân Vũ Môn.
Bây giờ trưởng lão Chân Vũ Môn cùng Thú Vũ Môn đều mang theo môn hạ đệ tử tới tham gia Thái Vũ Môn thịnh hội, hơn nữa còn cho môn hạ đệ tử mình cùng luận bàn đệ tử Thái Vũ Môn, sau đó toàn bộ đệ tử Thái Vũ Môn thất bại.
Thú Vũ Môn cùng Chân Vũ Môn phái đệ tử ra rất mạnh, lập tức đánh bại tám đệ tử vào chung kết của Thái Vũ môn, hơn nữa còn rất kiêu ngạo khiêu chiến một ít đệ tử dưới đài, mấy đệ tử Thái Vũ môn đồng thời lên đài, nhưng vẫn thua.
- Vũ trưởng lão, đệ tử chúng ta thắng tám đệ tử mạnh nhất nội viện các ngươi, một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch kia có phải nên khen thưởng cho đệ tử chúng ta hay không?
Liêu Thiếu Vân cười nhạt, dò hỏi Vũ Khai Minh bên người, cố ý nâng âm thanh đến mức lớn nhất, để mọi người nơi này cũng nghe được.
Hôm nay Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn tới quả thực chính là đập bãi, chỉ bất quá hiện tại đại đa số đệ tử lợi hại của Thái Vũ môn đều tiến vào Chân Võ Cảnh, tỷ như bốn đệ tử mạnh nhất nội viện, thì có ba cái là Chân Võ Cảnh, mà Trầm Tường lại không có tới.
- Trầm Tường, đi tới giáo huấn những gia hoả kia một chút, cho bọn hắn biết Thái Vũ môn chúng ta lợi hại.
Một người trung niên hô.
Chương 175 - Nhìn thấu âm mưu
Người ở bên cạnh Trầm Tường đều dồn dập quát lên, Trầm Tường vốn là phi thường ảo não vì không có tham gia luận võ này, nhưng hiện tại cơ hội tới, hắn vẫn có khả năng rất lớn thu được một trăm hạt Chân Nguyên đan cùng một trăm ngàn tinh thạch kia.
Đương nhiên, Trầm Tường còn phải để cho hai người đến đập bãi môn phái kia chịu chút vị đắng!
Trầm Tường nhẹ nhàng nhảy một cái, hư không dẫm đạp không khí, từ đàng xa bay lượn mà đến, đáp xuống trên đài tỷ võ.
Trầm Tường được vạn chúng chờ mong, trong năm ngày trước liền bị nốc ao, điều này làm cho rất nhiều người phi thường tiếc nuối, nhưng hiện tại Trầm Tường ở thời khắc then chốt xuất hiện, khiến người ta kích động không thôi, thực lực của Trầm Tường là rất nhiều người đều tận mắt thấy qua, đó cũng không phải là cường hãn bình thường, rất nhiều người đều cho rằng Trầm Tường có năng lực đối chiến Chân Võ Cảnh.
Hiện tại Trầm Tường chính là Chân Võ Cảnh, cho dù là Chân Võ Cảnh nhất đoạn, thậm chí là nhị đoạn, hắn đều không e ngại.
Đi tới trên đài, Trầm Tường nhìn Liêu Thiếu Vân ở nơi không xa kia, trong ánh mắt sát khí phân tán, ngày đó Liêu Thiếu Vân này giẫm lên hắn, làm hắn chung thân khó quên, hắn đã sớm thề qua, nhất định phải chém giết Liêu Thiếu Vân, rửa sạch nhục nhã!
Thời điểm Liêu Thiếu Vân đến, liền biết Trầm Tường bởi vì không tham gia cuộc thi dự tuyển mà bị đào thải, mà đối với Trầm Tường, hắn cũng chỉ là hơi chút quan tâm một thoáng, cũng không hề để ở trong lòng, dù sao chính hắn đã sắp đi vào Niết Bàn cảnh, loại con kiến hôi này căn bản không vào trong mắt hắn.
Chuyện giữa Trầm Tường cùng Liêu Thiếu Vân, rất nhiều người cũng biết, ngày đó Trầm Tường thiếu chút nữa chết ở trong tay Liêu Thiếu Vân, nhưng hiện tại Liêu Thiếu Vân còn dám tới Thái Vũ môn, quả thực là không để Thái Vũ môn vào trong mắt!
- Ta đến luận bàn cùng bọn hắn một chút!
Trầm Tường nhìn Vũ Khai Minh, chỉ thấy Vũ Khai Minh gật đầu, trong mắt tràn đầy ý cười, hắn biết Trầm Tường xuất hiện, có thể vãn hồi mặt mũi của Thái Vũ môn.
- Hừ, ngươi không phải bởi vì có chuyện mà không tham gia cuộc thi dự tuyển sao? Sao hiện tại lại đi ra tìm ngược đãi?
Liêu Thiếu Vân cười lạnh nói, hắn đột nhiên phi thường chán ghét Trầm Tường, đặc biệt là ánh mắt tràn ngập hận ý của Trầm Tường.
- Cái kia chỉ là bởi vì ta lâm thời có việc, ta là đệ tử Thái Vũ môn, bọn họ không phải muốn khiêu chiến đệ tử Thái Vũ môn sao?
Trầm Tường không thèm nhìn Liêu Thiếu Vân, quay về phía hai tên đệ tử Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn nói.
- Tùy tiện, nói chung thụ thương một chút là không thể tránh được, đến thời điểm đó ngươi đừng oán giận chúng ta là được.
Liêu Thiếu Vân cau mày nhìn Trầm Tường, bị Trầm Tường không nhìn như vậy, làm trong lòng hắn có chút khó chịu, hắn đương nhiên biết Trầm Tường hận hắn đến chết.
Lúc này Long Tuyết Di nũng nịu nói:
- Hai tên này này đều vừa bước vào Chân Võ Cảnh, trên người bọn họ có một loại năng lượng kỳ lạ che giấu khí tức trong đan điền bọn hắn, vì lẽ đó rất khó nhìn ra được, loại đồ vật này hẳn là gọi là Tố Phù!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, nắm đấm càng siết chặt, đồng thời cũng vô cùng hưng phấn, hiện tại hắn biết tại sao Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn dám đến đập bãi, hơn nữa chỉ phái ra hai người.
Hai Chân Võ Cảnh che giấu rất khá, ở bên trong Phàm Võ Cảnh tự nhiên là vô địch, nhưng hiện tại bọn họ đụng phải Trầm Tường, Trầm Tường cũng là Chân Võ Cảnh che giấu rất khá, hơn nữa thực lực so với cùng cấp cường đại hơn nhiều lắm.
Trong lòng Trầm Tường âm thầm cười, Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn đều là môn phái hắn căm hận, bây giờ đệ tử tuổi trẻ hai môn phái này mới lên cấp Chân Võ Cảnh luận võ cùng hắn, hắn đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình.
- Các ngươi ai tới trước?
Trầm Tường hỏi.
- Dám chiến sinh tử không?
Một nam nhân lớn lên giống một con ngưu nói, đây là đệ tử Thú Vũ môn.
Nếu như giết Trầm Tường, liền có thể được 300 ngàn tinh thạch khen thưởng, đây cũng là một cơ hội thật tốt, này sao sẽ buông tha?
Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh vừa muốn mở miệng ngăn cản, chỉ nghe thấy Trầm Tường lập tức đáp:
- Dám, đến liền đến, ai sợ ai!
Cuộc chiến sinh tử, chỉ cần song phương đều đồng ý, hơn nữa phải có lượng lớn người làm chứng, là có thể bắt đầu, nếu như bất hạnh chết trận, thế lực sau lưng hắn không thể truy cứu.
Đệ tử Thú Vũ môn này tên là Ngưu Hạo, khổ người rất lớn, so với Trầm Tường còn cao hơn một cái đầu, cái hình thể kia xem ra giống như là một người khổng lồ, cả người tràn ngập sức mạnh, làm cho người ta có một loại cảm giác chèn ép.
- Trầm Tường, Tố Phù của hắn hẳn là kề sát ở đan điền, lát nữa ngươi thiêu hủy tấm Tố Phù kia liền có thể làm cho hắn bại lộ thực lực!
Long Tuyết Di dùng thần thức truyền âm cho hắn.
Linh phù chính là có loại chỗ tốt này, thời điểm Trầm Tường rảnh rỗi sẽ nghiên cứu những linh văn này, chỉ bất quá bây giờ vẫn không có manh mối, dù sao cũng là một người mình đang lục lọi, không ai chỉ đạo.
Tuy Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh đều có thể ngăn cản trận sinh tử chiến này, nhưng cuối cùng vẫn không có ngăn cản, bọn họ đều biết Trầm Tường có thể làm Tiểu sư thúc bọn họ, tất nhiên có chỗ hơn người, hơn nữa thực lực của Trầm Tường bọn họ đã sớm thấy qua, chỉ là trong lòng vẫn có một ít lo lắng.
Đừng nói đệ tử Thú Vũ môn, ngay cả có một chút người muốn giết Trầm Tường bên trong Thái Vũ môn, cũng bởi vì Trầm Tường giá trị 300 ngàn tinh thạch, chuyện này đối với rất nhiều người mà nói đều là một bút của cải rất mê người.
Biết được đối phương cũng là Chân Võ Cảnh, Trầm Tường sẽ không dám khinh địch.
- Bắt đầu!
Lên tiếng chính là Vũ Khai Minh, người Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn đến làm hắn khó chịu, bất quá hắn lại không thể quyết tuyệt, một mặt bị bọn họ nói ba xạo đạo nghĩa gì đó, chỉ là hắn không nghĩ tới Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn dĩ nhiên mang đến hai đệ tử cường hãn như vậy đến đập tràng.
Theo tiếng vừa dứt, Ngưu Hạo đột nhiên rít gào một tiếng, làm cho luận võ đài lay động kịch liệt lên, bất quá này cũng không hề ảnh hưởng đến Trầm Tường, chỉ thấy Trầm Tường cũng đồng dạng phát ra một tiếng rít gào, bất quá âm thanh rít gào này của hắn kèm theo một làn sóng màu xanh sấm sét từ trong miệng dâng trào đi ra, như sóng biển đánh về phía Ngưu Hạo.
Trầm Tường cũng chưa dùng tới lực lượng mạnh mẽ nhất, bằng không sẽ bại lộ hắn là Chân Võ Cảnh, đến thời điểm đó bị đám người Liêu Thiếu Vân nhìn thấu, đây chính là rất phiền phức.
Trừ khi trước hết để cho đối phương bộc lộ ra thực lực Chân Võ Cảnh, đến thời điểm đó Trầm Tường liền có thể danh chính ngôn thuận diệt sát đối phương, lúc đó mặc dù hắn bại lộ thực lực Chân Võ Cảnh, cũng không có cái gì.
Khí cương màu xanh sấm sét từ trong miệng Trầm Tường dâng trào đi ra, đối với Phàm Võ Cảnh mà nói là trí mạng, thế nhưng đối với Ngưu Hạo kia mà nói, lại không tính là cái gì, bởi vì hắn là Chân Võ Cảnh, dùng sức mạnh mạnh mẽ kia của hắn liền có thể trung hoà, chỉ bất quá hắn không nghĩ tới thời điểm Trầm Tường phát ra Thanh Long bào hao, ở bên trong chen lẫn một đoàn hỏa diễm lợi hại, trực đánh đan điền của Ngưu Hạo, đốt cháy quần áo của hắn lên.
Bình luận facebook