• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đan thần chí tôn

  • Chương 166-170

Chương 166 - Kiếm một bút (2)

Nếu như Thái Vũ Môn có một tuổi trẻ thực lực bảng mà nói, như vậy Ngô Thiên Thiên nhất định là sắp xếp thứ nhất, đương nhiên, hiện tại Trầm Tường còn lén gạt sự tình mình là tu vị Chân Vũ Cảnh, bởi vì hắn tình ở Thái Vũ thịnh hội kiếm một bút, nếu như biết hắn là Chân Vũ Cảnh mà nói, hắn nhất định sẽ bị Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh đá ra.

Trầm Tường trở lại Thái Đan Vương Viện, lại trông thấy Ngô Thiên Thiên cũng ở nơi này, nàng đang nói chuyện cùng Đan trưởng lão.

Hắn không nghĩ tới Đan trưởng lão vậy mà lần nữa phá lệ, để cho một người tiến vào Thái Đan Vương Viện, Ngô Thiên Thiên trông thấy Trầm Tường, không khỏi gục đầu xuống, trên nét mặt che dấu không được cảm xúc.

Đan trưởng lão là một lão gia hỏa, đương nhiên nhìn ra được chút gì đó.

- Trầm Tường, ngươi làm cái gì nàng?

Thanh âm Đan trưởng lão rét lạnh nói, tràn ngập sát khí.

Lúc này Trầm Tường minh bạch tại sao Đan trưởng lão mang Ngô Thiên Thiên tới đây, bởi vì thời điểm có người ngoài, nàng không cần tôn kính hắn, cũng không cần gọi hắn là sư thúc, đây chính là tự Trầm Tường nói.

- Gừng càng già càng cay a!

Trong nội tâm Trầm Tường thầm than.

Ngô Thiên Thiên vội vàng biện hộ thay Trầm Tường, nói ra:

- Không có gì, chỉ là ta...

- Còn không mau ly khai, đang lúc ta hướng dẫn nàng luyện đan.

Đan trưởng lão quát tháo một tiếng, Trầm Tường cũng vội chạy đi, vừa đi vừa chửi nhỏ.

Trầm Tường đi tới bên cây Thanh Huyền Quả Thụ, hắn vụng trộm dùng Long Tiên tưới cây, hắn phải nhanh chóng lấy được Thanh Huyền Quả, như vậy hắn có thể luyện ra rất nhiều Trúc Cơ Đan.

Vài ngày nữa, Thái Vũ thịnh hội sẽ bắt đầu, mấy ngày qua hắn phát hiện Đan trưởng lão đối với Ngô Thiên Thiên vậy mà phi thường ôn nhu, hơn nữa thập phần kiên nhẫn chỉ đạo Ngô Thiên Thiên luyện đan, cho nàng rất nhiều dược liệu.

Biết được Ngô Thiên Thiên ở dưới tình huống khuyết thiếu dược liệu cũng có thể trở thành Luyện đan sư nhị đoạn, Trầm Tường cũng không khỏi bội phục, hắn tin tưởng Ngô Thiên Thiên dựa vào Lam Tinh Hỏa Hồn kia, nhất định có thể thành một nữ Luyện đan sư kiệt xuất.

Trầm Tường mới vừa đi ra Huyền Cảnh, đã được biết được một tin tức kinh người, ba người Vân Tiểu Đao, Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long vậy mà đồng thời bước vào Chân Vũ Cảnh! Trước mắt đang được chưởng giáo tiếp kiến.

- Thật sự là ba cái ngu ngốc a! Cũng tốt, chỗ tốt đều bị ta chiếm được.

Trong nội tâm Trầm Tường âm thầm cười nói, hắn hoài nghi ba tên này nhất định đã nhận được không ít Trúc Cơ Đan.

Chỉ cần Thái Vũ thịnh hội không có Chân Vũ Cảnh, Trầm Tường có mười phần nắm chắc cầm đến ba mươi vạn tinh thạch cùng ba trăm hạt Chân Nguyên Đan kia, đây cũng không phải là một số lượng nhỏ, giá Chân Nguyên Đan là năm ngàn tinh thạch một hạt, ba trăm mà nói là một trăm năm mươi vạn tinh thạch.

- Con mẹ nó, Lão Tử sắp phát!

Trong nội tâm Trầm Tường hò hét, bỗng nhiên đầy cõi lòng kích động đi đến đệ nhất nội viện kia.

Trầm Tường nằm ở trên ghế dài võ viện, đột nhiên nghe được tiếng cười chán ghét kia của Chu Vinh, là hắn biết sau khi Chu Vinh trở thành Chân Vũ Cảnh, nhất định đã nhận được rất nhiều ban thưởng phong phú.

- Trầm lão đệ, ngươi vậy mà không chết a!

Chu Vinh vừa nhìn thấy Trầm Tường, liền hỏi một câu như vậy.

Trầm Tường hừ nhẹ nói:

- Vì cái gì mỗi người nhìn thấy ta đều hỏi một câu như vậy, chẳng lẽ ta rất dễ chết sao?

Vân Tiểu Đao cười to nói:

- Trầm đại ca, chúng ta thật có phúc, lão Chu muốn mời chúng ta đi ăn cơm, ngươi chuẩn bị cho tốt xem có ăn chết hắn hay không?

Từ Vĩ Long cũng nhẹ nhàng cười cười:

- Ta sớm chuẩn bị tốt, những ngày này Trầm Tường ngươi thật sự làm người lo lắng, ngươi có thể trở về là tốt rồi, đáng tiếc chúng ta không có thể cùng ngươi tham gia Thái Vũ thịnh hội.

Trầm Tường cười nói:

- Như vậy tốt nhất, ta báo danh tham gia ba hạng thi đấu, mà ta tính sẽ là đệ nhất, hắc hắc...

Chu Vinh đối với chữ số là mẫn cảm nhất, trong đầu hắn lập tức hiện ra một con số rất lớn, hoảng sợ nói:

- Nếu như ngươi toàn bộ được đệ nhất mà nói, đây chẳng phải là có thể cầm đến rất nhiều sao!

Vân Tiểu Đao cùng Từ Vĩ Long đều phản ứng qua, cũng không khỏi cả kinh.

- Chúng ta trở thành Chân truyền đệ tử, chỉ cho chúng ta mỗi người một trăm Chân Nguyên Đan, năm vạn tinh thạch, cùng một Linh khí tam đoạn rách rưới, sau đó là hàng năm nhận lấy một trăm hạt Chân Nguyên Đan cùng mười vạn tinh thạch.

Chu Vinh ảo não nói, hắn đột nhiên cảm giác mình cần phải giấu diếm thực lực.

- Chúng ta bây giờ đều là võ viện số mười lăm, so với Trầm đại ca thì cao hơn một bậc!

Trong nội tâm Vân Tiểu Đao cũng có chút tiếc nuối, bất quá bây giờ hắn lại thập phần đắc ý, siêu việt Trầm Tường là một mục tiêu của hắn.

- Sao các ngươi đạt được nhiều Trúc Cơ Đan như vậy?

Trầm Tường tò mò hỏi.

- Ta nhặt được, lão Chu kéo ta đi tới chỗ lần trước ta nhặt được Chân Nguyên Đan, chúng ta ở đó tìm hơn ba tháng, cuối cùng đã tìm được một hộp Trúc Cơ Đan, bên trong có tám hạt, chúng ta mỗi người hai hạt, còn có hai hạt cho ngươi!

Từ Vĩ Long hời hợt nói.

Lại nhặt! Trong nội tâm Trầm Tường buồn bực, vận khí của Từ Vĩ Long này cũng thật quá tốt, nhưng nếu như không có Chu Vinh quấn quít chặt lấy, ba người bọn hắn cũng sẽ không ở một chỗ đào khoét ba tháng.

Chu Vinh đắc ý cười nói:

- Ta còn đủ nghĩa khí a, cầm lấy đi! Sáu mươi vạn tinh thạch, đây là giá thấp nhất.

- Hừ, ta là táng gia bại sản, thanh toán bảy mươi vạn tinh thạch cho hắn!

Vân Tiểu Đao thấp giọng mắng.

- Không có biện pháp, này chủ yếu là công lao của ta, chính ngươi cũng thừa nhận.

Chu Vinh lắc đầu cười cười.

Trước kia Trầm Tường còn cho rằng Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long đều rất đủ nghĩa khí, nhưng không nghĩ tới vẫn là lấy tiền, hắn cười mắng một tiếng:

- Tài liệu ta đều có, Đan trưởng lão cũng đáp ứng giúp ta luyện chế.

- Lão Từ, chúng ta cầm lấy đi đấu giá!

Chu Vinh bĩu môi, vội vàng cất kỹ hai hạt Trúc Cơ Đan kia.

Trầm Tường cười nói:

- Ta có nói ta không muốn đâu? Bất quá trước thiếu đã, đợi ta được đến những Chân Nguyên Đan kia, ta trả lại tiền.

Cầm lấy đi bán đấu giá, giá cả sẽ cao hơn rất nhiều, Trầm Tường còn có thể từ đó lợi nhuận một bút, bởi vì hiện tại hắn đã là Chân Vũ Cảnh, không hề cần Trúc Cơ Đan!

Chu Vinh cũng biết cầm lấy đi bán có thể bán được thêm nữa, bất quá Trầm Tường là bằng hữu của hắn, cho nên hắn chỉ có thể nhịn đau tặng cho Trầm Tường, huống chi bọn hắn đều cho rằng Trầm Tường chưa có tiến vào Chân Vũ Cảnh.
Chương 167 - Thi chạy

Hiện tại Chu Vinh là giàu đến chảy mỡ, đường làm quan rộng mở, cho nên đám người Trầm Tường ăn uống một ngày một đêm, đem toàn bộ thức ăn ngon hảo tửu trong khách sạn ăn một lượt, thẳng đến chán ăn bọn hắn mới thu tay.

Thời điểm Chu Vinh thanh toán vẻ mặt vô cùng đau lòng, kêu khổ thấu trời, hắn đoán được đám người Vân Tiểu Đao nhất định sẽ hung hăng làm thịt hắn, nhưng không nghĩ tới sẽ hung ác như vậy.

Thái Vũ thịnh hội là thịnh hội dưới Chân Vũ Cảnh, đệ tử trên Chân Vũ Cảnh ở bên trong thịnh hội này, chỉ là phụ trách một ít công việc khác, đương nhiên, trên Chân Vũ Cảnh cũng có đại hội của bọn hắn, chỉ có điều đó là so đấu cùng môn phái khác trên Thần Vũ đại lục, loại tràng diện này mới là đồ sộ.

Hôm nay, trên đường cái toàn bộ Thiên Môn Thành đều trống rỗng, bởi vì lát nữa tỷ thí sẽ xuyên qua Thiên Môn Thành, ai đi loạn ở trên đường cái mà nói, nhất định sẽ không may.

Trong Thái Vũ Môn, Cổ Đông Thần đứng ở trên một cái đài cao, hai tay chắp sau lưng, quét mắt nhìn hơn mười vạn đệ tử phía dưới, đây cũng là sau khi hắn xuất quan, lần thứ nhất gặp mặt nhiều đệ tử trong môn phái như vậy.

Cổ Đông Thần nói rất nhiều lời nói về sự tình Vô Song Môn dung nhập, cái gì ở chung hòa thuận,… sau đó lại khen ngợi đệ tử bước vào Chân Vũ Cảnh gần đây thoáng một phát, tại chỗ ban thưởng cho Ngô Thiên Thiên, Chu Vinh, Vân Tiểu Đao, Từ Vĩ Long, này làm rất nhiều người không ngừng hâm mộ, cho mọi người khích lệ rất lớn.

Đằng sau Cổ Đông Thần vậy mà trắng trợn phê bình Trầm Tường, nói cái gì Trầm Tường chế tạo cho Thái Vũ Môn không ít tổn thất, hơn nữa ở thời điểm tranh đoạt đệ nhất nội viện còn tạo thành phá hư diện tích lớn cùng đại lượng đệ tử bị thương, còn khiêu khích không ít phong ba.

Trầm Tường âm thầm khinh bỉ lấy sư diệt này, này rõ ràng là quan báo tư thù, bất quá hắn cũng không thèm để ý, mặc kệ nói thế nào, Cổ Đông Thần cũng phải gọi hắn là sư thúc.

Sau khi nói nhảm xong, Cổ Đông Thần tuyên bố Thái Vũ thịnh bắt đầu, sau đó cử hành trận đầu đọ sức!

Trận đầu là so tốc độ, so trong một ngày, nội dung là từ chính giữa quảng trường Thái Vũ Môn xuất phát, đến trên đỉnh núi bên ngoài Thiên Môn Thành thu hồi một Thái Vũ lệnh bài, ai phản hồi nhanh nhất là chiến thắng.

Căn cứ tốc độ nhanh nhất bao năm qua, cũng phải sáu canh giờ mới qua lại một chuyến, lộ trình xác thực rất xa, cần chạy đi không ngừng, chỉ cần dừng lại nghỉ ngơi, lập tức sẽ bị người siêu việt, này là khảo nghiệm sức chịu đựng cùng trình độ chân khí.

- Trong quá trình thi chạy, không cho phép phát sinh xung đột, một khi bị phát hiện, chắc chắn sẽ nghiêm túc xử lý! Các vị chuẩn bị sẵn sàng.

Vũ trưởng lão hô lớn nói.

Rất nhiều đệ tử đều là lần đầu tiên tham gia, cho nên kích động không thôi, hơn nữa đều cho là mình có thể được đệ nhất!

Ba mươi vạn người tham gia thi chạy, người ở phía trước ưu thế lớn nhất, vốn là Trầm Tường ở phía trước, nhưng ai biết hắn lại bị Cổ Đông Thần túm đến cuối cùng để phát biểu, đơn giản là lải nhải một ít gì đó.

- Thẩm Tường, ngươi nhất định có thể được đệ nhất!

Lúc này Ngô Thiên Thiên cũng đã vui vẻ hơn rất nhiều, mỉm cười nhìn Trầm Tường, nàng phát hiện cùng Trầm Tường một chỗ luôn sẽ có một loại khoái hoạt không hiểu.

Đán người Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao đều thầm suy nghĩ lấy một ít gì đó, bọn hắn không nghĩ tới Trầm Tường vậy mà cua được đệ nhất mỹ nhân của Thái Vũ Môn, đều âm thầm khinh bỉ lấy Trầm Tường, nếu như nói trước kia Ngô Thiên Thiên còn chưa có bước vào Chân Vũ Cảnh, vừa ý Trầm Tường còn nói được, nhưng hiện tại Ngô Thiên Thiên là Chân Vũ Cảnh, Chân Vũ Cảnh truy cầu nàng có khối người, chỉ có điều trông thấy nàng cùng Đan trưởng lão đi gần như vậy, nên rất ít người dám đánh chủ ý nàng.

- Đó là đương nhiên, ta báo danh ba hạng tỷ thí, hắc hắc!

Trầm Tường cười nói, sắc mặt Cổ Đông Thần cùng Ngô Thiên Thiên hơi đổi, nếu như Trầm Tường đều cầm đệ nhất mà nói, chẳng phải tất cả tặng thưởng đều bị hắn ôm đi sao?

Vũ Khai Minh cao giọng nói ra:

- Một, hai, ba... Bắt đầu!

Trầm Tường chỉ nhìn thấy một đám người phía trước lập tức điên cuồng chạy như bay, hò hét như điên, làm cho cả Thiên Môn Thành run lên, giống như một đàn dã thú chạy như điên vậy.

Lúc này Trầm Tường mới hấp tấp chạy theo, tiến nhập trong sân rộng bụi mù cuồn cuộn.

Đột nhiên, một cổ khí lãng nóng rực đánh úp lại, bọn người Cổ Đông Thần, Vân Tiểu Đao lập tức sững sờ, bọn hắn lập tức nghĩ tới điều gì!

- Hỗn đãn nha! Tiểu tử này quá âm!

Chu Vinh lập tức mắng, chỉ thấy Trầm Tường xuất hiện trên không trung, vũ động lên một đôi Hỏa Dực cực lớn, hướng phía trước bay đi.

- Qúa xảo trá, không công bình, tranh thủ thời gian xuống đi!

Một ít Chân Vũ Cảnh hô, tuy bọn hắn không tham gia, nhưng đồ đệ của bọn hắn đều tham gia.

- Trầm đại ca, ngươi vậy là không đúng lắm a, tranh thủ thời gian xuống đây đi!

Vân Tiểu Đao cũng âm thầm ghen ghét, Trầm Tường dùng chân khí Hỏa Dực mà nói, xác thực phi thường nhẹ nhõm có thể đạt được đệ nhất.

Trầm Tường chỉ là cười mà không nói, bởi vì quy tắc cũng không có nói không cho bay.

Trầm Tường chậm rãi bay ở trên đầu đám, rất nhanh đã bị người phía dưới phát hiện, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, lập tức chửi ầm, thô tục hết bài này đến bài khác, lại có một đống lớn giầy thối, cục gạch ném lên bầu trời.

- Nện vương bát đản kia xuống đi, này không công bình, chúng ta còn chạy cái trứng a!

Một người tức giận hô.

Trầm Tường nhìn xuống những chiếc giầy, cục gạch cùng tạp vật khác phía dưới, lập tức cười ha hả:

- Thứ hai và thứ ba đều có ban thưởng, các ngươi vẫn là đặt tâm tư ở nơi đó đi, nếu không các ngươi ngay cả cộng lông cũng không có.

Cười to xong, Trầm Tường huy động Chu Tước Hỏa Dực, lập tức bay về phía trước, phía dưới đã mắng lật trời, nhưng mà không làm nên chuyện gì, bọn hắn chỉ có thể trong nội tâm âm thầm khinh bỉ Trầm Tường.

Thẩm Tường rất nhanh đã nhìn thấy có một tòa cự sơn rất cao ở phía trước, trên núi có một đại lộ hình đinh ốc đi thông đỉnh núi, trên đỉnh núi đặt lấy rất nhiều ngọc bài, vậy mà cũng có hơn mười vạn, chất đầy thành một đống lớn.

Hắn chỉ dùng hơn nửa canh giờ đã đáp xuống trên đỉnh núi, cầm lên một khối ngọc bài, sau đó phản hồi Thái Vũ Môn, một trăm Chân Nguyên Đan cùng mười vạn tinh thạch đã nhẹ nhàng tới tay, hắn ngẫm lại cũng cảm thấy buồn cười.

Thời điểm phản hồi, Trầm Tường vẫn không quên kích thích đám người phía dưới, đương nhiên, hắn lại bị đám người kia chửi ầm lên một phen, lại có một hồi tạp vật loạn đánh lên, nhưng mà nện không đến hắn.

Một canh giờ, Trầm Tường quay trở về Thái Vũ Môn, giao ngọc bài cho Vũ Khai Minh.

Trầm Tường cười hì hì nói:

- Ta không có phạm quy a!

- Ngươi tiểu tử này, quá không hiền hậu!

Vũ Khai Minh cười khổ nói, lúc này trên quảng trường chỉ có Vân Tiểu Đao, Chu Vinh, Từ Vĩ Long đang đợi Trầm Tường trở về.

Tuy phương thức chiến thắng của Trầm Tường rất đáng bị người mắng, nhưng xác thực hắn không có phá hư quy tắc, chỉ có thể nói quy tắc thi chạy này chưa hoàn thiện. Các lão bất tử của Thái Vũ Môn đều không nghĩ tới đệ tử Phàm Vũ Cảnh có thể có được võ công chân khí hóa dực, hơn nữa trước kia Trầm Tường lại một mực mất tích, hắn là ở Thái Vũ thịnh hội sắp bắt đầu mới về, cũng không có ai nghĩ đến chân khí hóa dực của hắn.
Chương 168 - Không cách nào giải thích

Vũ Khai Minh cho Trầm Tường một hộp ngọc cùng một cái túi trữ vật chứa mười vạn tinh thạch, nhưng Trầm Tường còn chưa có cầm nóng tay đã phải trả cho Chu Vinh, đây là tiền nợ Trúc Cơ Đan, một trăm hạt Chân Nguyên Đan giá trị năm mươi vạn tinh thạch, cộng thêm mười vạn tinh thạch là vừa vặn sáu mươi vạn.

- Trầm lão đệ, có phải nên đến phiên ngươi mời chúng ta ăn một chầu hay không hả?

Chu Vinh âm hiểm cười nói.

Trầm Tường cười mắng:

- Mập mạp, này hình như là nên ngươi mời mới đúng, ta vất vả lấy được ban thưởng đều ở trong tay ngươi.

Đám người Vân Tiểu Đao đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Trầm Tường, cái này gọi là vất vả? Cái kia quả thực như là đi chơi, người chính thức vất vả còn đang ở trên đường kìa, đoán chừng Trầm Tường ngủ một giấc xong tỉnh lại, những người kia mới vừa vặn trở về.

Cùng đám người Vân Tiểu Đao nói chuyện phiếm một phen, Trầm Tường liền trở lại Thái Đan Vương Viện tưới cây Thanh Huyền Quả Thụ, hắn cũng không có trông thấy Ngô Thiên Thiên cùng Đan trưởng lão ở chỗ này.

Những ngày này Trầm Tường cũng nhận được Băng Phong Cốc cùng Thần binh Thiên quốc thông tri, y nguyên liên lạc không được Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan, nói là các nàng vẫn còn lịch lãm rèn luyện.

Thời điểm biết được Tiết Tiên Tiên đã sớm bước vào Chân Vũ Cảnh, Trầm Tường liền quyết định muốn tới Chân Vũ Cảnh tìm nàng, nhưng bây giờ liên lạc không được, này làm hắn thập phần lo lắng.

Thi chạy cuối cùng kết thúc, rất nhiều người lúc trở lại, đều mệt mỏi ngã xuống trên quảng trường, người còn có thể đứng lên, đều mắng to lấy Trầm Tường, lúc này toàn bộ Thái Vũ Môn đều là tiếng mắng, bởi vì Trầm Tường rất nhẹ nhàng thắng được thứ nhất, không cần tốn nhiều sức lại có được ban thưởng phong phú, ai không ghen ghét?

Hôm nay Trầm Tường ở Thái Đan Vương Viện nghỉ ngơi, chuẩn bị tham gia trận đấu luyện đan ngày mai, người tham gia trận đấu này rất ít, bởi vì Luyện đan sư trong Thái Vũ Môn không nhiều lắm, hơn nữa tài nguyên khuyết thiếu, thời điểm thi đấu lại phải tự lo dược liệu, một ít Luyện đan sư cho rằng, luyện đan lúc so đấu, sẽ ảnh hưởng mình phát huy, cho nên không có báo danh.

Mặc dù Luyện đan sư đi tham gia trận đấu, cũng đều là dưới Chân Vũ Cảnh, Trầm Tường có thể nói là một điểm áp lực cũng không có.

Đông đông đông!

Ngô Thiên Thiên nhẹ nhàng gõ cửa phòng Trầm Tường, cái này làm Trầm Tường bừng tỉnh, ở bên trong Thái Đan Vương Viện, Trầm Tường là rất thư giãn, không giống lúc ở bên ngoài, mỗi thời mỗi khắc đều căng thẳng.

Trầm Tường thả thần thức ra, cảm ứng được khí tức hỏa diễm quen thuộc mà đặc thù, hắn biết là Ngô Thiên Thiên đến, hiện tại mới hơn nửa đêm, một nữ hài tử đi gõ phòng của nam nhân, này nhiều nhiều ít ít làm Trầm Tường suy nghĩ theo hướng tà ác.

Trầm Tường đi xuống giường, mở cửa.

- Thiên Thiên, có chuyện gì không?

Trầm Tường hỏi, hắn ngoại trừ lúc buổi sáng mới trông thấy Ngô Thiên Thiên, thời gian khác cũng không biết nàng cùng Đan trưởng lão kia đi địa phương nào.

- Có thể nói chuyện một chút không?

Ngô Thiên Thiên mỉm cười, lộ ra dáng tươi cười phủ mị kiều diễm, lúc này nàng trở nên càng thêm tự tin, hơn nữa ưu thương lúc trước kia đã không còn, nhìn ra được nàng đã thông suốt rất nhiều.

Trầm Tường cũng cao hứng thay nàng, hắn cũng không muốn một nữ tử xinh đẹp, tiền đồ vô lượng như vậy vì chuyện tình cảm mà bị mất tiền đồ.

- Đương nhiên có thể!

Trầm Tường cười nói.

Lúc này Ngô Thiên Thiên ăn mặc rất đơn giản, mặc quần trắng rộng thùng thình, tết tóc đuôi ngựa, trên mặt không trang điểm, hiển thị rõ vẻ đẹp tự nhiên, thập phần xinh đẹp động lòng người, một cổ khí tức mang theo thành thục kia bay tới, làm cho Trầm Tường huyết khí phương cương có chút không được bình tĩnh.

- Trầm Tường, ngày mai ta phải cùng chưởng giáo ly khai Thái Vũ Môn, không thể nhìn ngươi thi đấu, xin thứ lỗi.

Trên mặt Ngô Thiên Thiên mang theo vẻ bất đắc dĩ:

- Ta thật sự rất muốn nhìn ngươi biểu hiện ở bên trong thịnh hội.

Trầm Tường cười cười:

- Này không có gì, chưởng giáo muốn dẫn nàng ly khai Thái Vũ Môn, tự nhiên có chuyện trọng yếu, đừng làm trễ nãi! Về sau có rất nhiều cơ hội xem ta thi đấu, nói không chừng chúng ta còn có cơ hội cùng một chỗ tham gia các loại trận đấu, làm vẻ vang thay Thái Vũ Môn!

Đó là thi đấu ở giữa môn phái cùng môn phái, loại thi đấu này cũng không ít.

Nghĩ đến điểm này, trên khuôn mặt trắng nõn của Ngô Thiên Thiên hiển hiện một rặng mây đỏ, trong nội tâm cũng có chút kích động.

- Ân, Trầm Tường, ta từ chỗ Đan trưởng lão biết được, ngày mai ngươi sẽ có một đối thủ lợi hại, nghe nói người kia chỉ thiếu một ít nữa là có thể đi vào Chân Vũ Cảnh, hắn bây giờ là Luyện đan sư tam đoạn.

Ngô Thiên Thiên nói ra.

Trầm Tường nhẹ gật đầu:

- Ta sẽ chú ý, đúng rồi, nàng cùng chưởng giáo đi đâu?

Ngô Thiên Thiên cau mày, suy nghĩ một chút, nói ra:

- Không chỉ là ta cùng chưởng giáo đi, còn có ba người Vân Tiểu Đao, Chu Vinh, Từ Vĩ Long, bởi vì chúng ta là Chân Vũ Cảnh trẻ tuổi nhất Thái Vũ Môn, cho nên chưởng giáo muốn mang bọn ta đi tụ hợp cùng Chân Vũ Cảnh tuổi trẻ của môn phái khác, thật giống như là muốn thương thảo một sự tình gì đó.

- Nguyên lai là như vậy.

Trầm Tường cũng muốn đi, chỉ bất quá hắn còn phải tham gia thịnh hội.

Ngô Thiên Thiên đột nhiên thấp giọng nói:

- Trầm Tường, nghe nói ngươi nhận Lãnh U Lan làm muội muội, ngươi có thể nhận ta làm tỷ tỷ hay không. Ta chỉ muốn cùng ngươi một chỗ.

Khuôn mặt Ngô Thiên Thiên rất hồng, ánh mắt nhìn Trầm Tường cũng mang theo một loại chờ mong,sau khi nàng biết Tiết Tiên Tiên là vị hôn thê của Trầm Tường, cảm giác mình không có cơ hội, bất quá nàng lại muốn cùng một chỗ với Trầm Tường, cũng chỉ có thể thông qua loại phương thức này.

Trầm Tường ngẩn người, vươn tay sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của Ngô Thiên Thiên, này làm trong nội tâm Ngô Thiên Thiên ngọt ngào, lúc này nàng cũng chờ mong một thứ gì đó, nàng gục đầu xuống, chờ đợi Trầm Tường trả lời!

Thời điểm Trầm Tường vừa muốn nói chuyện, Tiểu Long Nữ bám ở trên cánh tay bắt chước thanh âm của hắn, cướp lời nói:

- Ta không muốn nàng làm tỷ tỷ của ta, ta muốn nàng làm nữ nhân của ta!

Đã xong! Trong đầu Trầm Tường nhảy ra hai chữ này, hắn hận không thể bóp chết Long Nữ nghịch ngợm kia, luôn ở thời điểm mấu chốt nhất nói lên một câu có thể làm chết người!

Những lời này làm thân thể mềm mại của Ngô Thiên Thiên mãnh liệt run lên một cái, nàng ngẩng đầu lên nhìn Trầm Tường, trong ánh mắt mang theo một tia kinh hỉ cùng kích động, nhưng trong lòng rất là nghi hoặc, nàng cảm thấy cái kia không giống như là Trầm Tường nói ra được.

- Trời rất tối, ta phải đi!

Ngô Thiên Thiên ngọt ngào cười cười, đứng dậy ly khai.

Trầm Tường choáng váng, sững sờ ngồi ở chỗ kia, hắn phải giải thích thế nào? Hắn căn bản giải thích không được, lúc này hắn cảm thấy hắn muốn tức điên.
Chương 169 - Đánh cược một lần

Long Tuyết Di chỉ cười hì hì, thấy khuôn mặt nhăn nhó của Trầm Tường, nàng cười càng vui vẻ hơn, mà hiện tại Trầm Tường chỉ muốn đánh cái mông của nàng nở hoa đầy đất.

- Tiểu Thí Long, ta quyết định cho ngươi đói bụng mười ngày!

Trầm Tường đè trong lòng phẫn nộ xuống, nghiến răng nghiến lợi nói.

- Không phải chứ, nhân gia chỉ là đùa một chút, lại nói những xú nam nhân các ngươi, mỗi một người đều hoa tâm, ta chỉ là nói ra suy nghĩ trong lòng ngươi, ngươi không nhìn thấy Ngô Thiên Thiên kia cũng rất hài lòng sao? Đây cũng là vẹn toàn đôi bên a!

Long Tuyết Di rất đắc ý nói.

May mà Long Tuyết Di này chỉ đùa dai với Ngô Thiên Thiên cùng Hương Hoa Nguyệt, nếu như ở trước mặt Đan trưởng lão hoặc là một ít nhân vật lợi hại khác, Trầm Tường có mười cái mạng cũng không đủ chết.

Trầm Tường nghĩ mãi mà không hiểu, tiểu Long này vừa phá xác không tới một năm, vì sao lại tinh quái như vậy, hơn nữa còn có suy tư của người trưởng thành.

Ngày thứ hai là luyện đan đại tái, báo danh tham gia có hơn trăm người, hơn nữa quy tắc thi đấu vô cùng nghiêm ngặt: luyện đan ở trước mặt rất nhiều người, cần định lực nhất định.

Thời điểm Luyện đan sư luyện đan thông thường đều ở trong mật thất, phi thường yên tĩnh, nhưng ngày hôm nay thi đấu là ở trên một đài cao, được mọi người chú ý, điều này cần định lực rất lớn, hơn nữa bốn phía đều là ầm ầm, rất ảnh hưởng phát huy, nhưng này lại có thể thử thách trình độ của một luyện đan sư.

Ngày hôm nay, trong sân ít đi rất nhiều người, nhưng trên quảng trường vẫn đứng tràn đầy, dù sao cũng là thi đấu, ai cũng muốn đến nhìn náo nhiệt, hơn nữa rất nhiều người đều nghe nói Trầm Tường cũng tham gia thi đấu, bọn họ quyết định đến thời điểm phải ở ngoài quấy rầy Trầm Tường, để hắn không cách nào tĩnh tâm luyện đan.

Trầm Tường không có thấy đám người Vân Tiểu Đao, chưởng giáo Cổ Đông Thần cũng không có mặt, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm khinh bỉ đám người Chu Vinh, đi cũng không bắt chuyện một tiếng, mà Ngô Thiên Thiên lại đến nói cho hắn biết, điều này làm cho trong lòng hắn ấm áp, đối với đệ nhất mỹ nhân Ngô Thiên Thiên này, trong lòng hắn cũng không từ chối, trái lại có chút yêu thích nhàn nhạt.

Toàn trường thi đấu đều là do Đan trưởng lão đến giám sát, dưới con mắt hỏa diễm nhìn kỹ kia của nàng, rất nhiều luyện đan sư đều lạnh cả người, đối với Đan trưởng lão thần bí mà hỉ nộ vô thường này, ai cũng e ngại, nếu như làm Đan trưởng lão giận, bọn hắn sẽ dẫm vào vết xe đổ của Trầm Tường.

Tuy rằng Đan trưởng lão nhằm vào Trầm Tường, nhưng Trầm Tường là người Thái Đan Vương Viện, rất nhiều người đều cho rằng là Đan trưởng lão cố ý để hắn đi vào, sau đó có thể đối phó hắn càng trực tiếp hơn.

- Trầm Tường, tại sao tốc độ sinh trưởng của cây Thanh Huyền quả thụ kia nhanh như vậy, vượt xa ta dự liệu.

Đan trưởng lão ngưng tụ âm thanh thành sợi tơ, truyền tới lỗ tai Trầm Tường.

- Không biết, nhưng mặc kệ nhanh hay chậm, đều không có quan hệ gì với ngươi, đây là ta trồng.

Trầm Tường cũng dùng phương pháp đồng dạng đáp lại, nhưng trên mặt lại tràn đầy nụ cười đắc ý.

- Hừ, ngươi cần nhiều Thanh Huyền Quả như vậy làm gì? Ngươi lại không hiểu được luyện chế!

Đan trưởng lão nói một cách lạnh lùng.

- Ta đem ra ăn không được sao? Đồ là ta, ta muốn làm cái gì thì làm cái đó, ngươi quản được sao?

Trầm Tường cười nói, thấy Đan trưởng lão tức giận đến cả người hơi run, trong lòng hắn hồi hộp, khóe miệng hơi nhếch lên, tràn đầy đắc ý.

- Thi đấu luyện đan sắp bắt đầu, nếu như ai dối trá, hoặc là trái với quy tắc, ta nhất định sẽ trục xuất hắn ra khỏi Thái Vũ môn, mau chọn xong vị trí!

Đan trưởng lão lạnh lùng hét một tiếng, âm thanh uy nghiêm làm cho tất cả mọi người run lên, trong quảng trường cũng an tĩnh lại.

Trầm Tường vừa muốn chọn vị trí, chỉ nghe Đan trưởng lão nói:

- Trầm Tường luyện đan ở bên cạnh ta, ngươi quỷ kế đa đoan, ta lo lắng ngươi dối trá, ta muốn nhìn ngươi là luyện như thế nào!

Thời điểm người khác luyện đan, đều là trên một cái đài cao to lớn trong quảng trường, cách đài cao của Đan trưởng lão có một khoảng cách, điều này làm cho người khá là nhẹ nhàng. Nếu như tới gần Đan trưởng lão, lấy hơi cũng rất khó khăn, đây đều là bởi vì Đan trưởng lão khiến cho người ta sợ hãi.

Trầm Tường chỉ hừ một tiếng, hắn không có sợ Đan trưởng lão chút nào, dù sao đó cũng là sư điệt của hắn, hơn nữa lúc trước nàng cũng giám sát qua hắn luyện đan.

Lúc này, một nam tử ước chừng hai mươi tuổi, mang theo tính trẻ con đi đến đài cao của Đan trưởng lão, khiến người ta kinh ngạc chính là, tuy rằng nam tử này một mặt ngạo khí, nhưng lệnh bài bên hông hắn kia lại làm cho rất nhiều người trợn mắt ngoác mồm!

Mọi người liền lập tức nghĩ đến người kia là ai.

- Đây không phải là Dược Vương Sơn Lữ gia, Luyện đan sư tam đoạn trẻ tuổi sao? Ta nhớ hắn tên là Lữ Chính Nam, tuổi còn trẻ, thực lực chưa tới Chân Võ Cảnh, đã là Luyện đan sư tam đoạn, xem ra sau này nhất định sẽ trở thành nhân vật danh chấn một phương.

Một lão giả nói.

Trầm Tường ở tối hôm qua liền nghe Ngô Thiên Thiên từng nói người này, tên tuổi Dược Vương sơn Lữ gia này hắn cũng đã được nghe nói, đó là một gia tộc nắm giữ lượng lớn dược liệu, thậm chí có đồ vật như Thanh Huyền Quả, chỉ bất quá bọn hắn không bán, hơn nữa cường giả bên trong Lữ gia cũng không ít, có người nói còn có lão bất tử Niết Bàn Cảnh tồn tại.

- Đệ tử Lữ Chính Nam bái kiến Đan trưởng lão!

Lữ Chính Nam rất cung kính hành lễ cho Đan trưởng lão, nhưng trên nét mặt vẫn mang theo ngạo khí như cũ.

- Ngươi có chuyện gì không?

Đan trưởng lão thấy Lữ Chính Nam như vậy, trong lòng âm thầm nổi giận, nhưng cũng không phát tác mà hỏi, nàng cảm thấy Trầm Tường so với Lữ Chính Nam này mà nói càng đáng yêu hơn.

- Đệ tử ở tối hôm qua may mắn bước vào Chân Võ Cảnh, nhưng ta biết được Chân Võ Cảnh là không thể tham gia thịnh hội, nhưng ta rất muốn tham gia, bởi vì ta muốn tranh tài cùng Trầm Tường.

Lữ Chính Nam nhìn Trầm Tường, trong ánh mắt tràn đầy một loại hào quang khiêu khích, hơn nữa còn mang theo khinh miệt, giống như là đang nói, bây giờ ta là Luyện đan sư tam đoạn, hơn nữa còn là Chân Võ Cảnh, ngươi so với ta kém xa!

Trầm Tường thở dài trong lòng, tuy hắn thừa nhận thiên phú của Lữ Chính Nam này không tệ, nhưng vẫn là quá non, hắn có thể thấy Lữ Chính Nam này sẽ bị bại rối tinh rối mù.

Bất quá ở những đệ tử khác xem ra, nhưng là một tin tức nổ tung, Lữ Chính Nam dĩ nhiên bước vào Chân Võ Cảnh, hắn mới hai mươi mốt tuổi, tuy so với Vân Tiểu Đao lớn hơn hai tuổi, bất quá Lữ Chính Nam là một Luyện đan sư, vì lẽ đó mọi người cho rằng Lữ Chính Nam so với Vân Tiểu Đao thì thiên tài hơn nhiều lắm.

- Chỉ là luyện đan, này ngược lại là không có cái gì, ta cho phép ngươi tham gia tỷ thí lần này, nhưng luận võ, ngươi vẫn là tự giác một ít đi!

Đan trưởng lão chỉ lạnh nhạt nói, nàng chỉ là muốn nhìn Trầm Tường đến cuối cùng có thể bại bởi Lữ Chính Nam này hay không.

Trầm Tường cười nói:

- Lữ huynh chính là thiên tài ngàn năm khó gặp, có thể tỷ thí với ngươi là phúc phận của ta, nếu Lữ huynh hướng ta đến, như vậy ta liền đánh cược một lần, sinh động bầu không khí một chút!

Trầm Tường lại muốn đánh cuộc, lần trước hắn thắng một đồ đệ Chân Võ Cảnh cùng tư cách tiến vào Thái Đan Vương Viện, lần này hắn muốn đánh cược thứ gì đây?
Chương 170 - Lần gắng sức cuối cùng

Lúc này Đan trưởng lão cũng cảm thấy vô cùng thú vị, tuy nàng nơi chốn nhằm vào Trầm Tường, nhưng nàng đối với Trầm Tường vô cùng lưu ý, nàng vừa xuất quan, trước tiên chính là đi hỏi thăm Trầm Tường nháo ra một ít chuyện như thế nào, Trầm Tường cũng không có làm cho nàng thất vọng, náo động lên không ít chuyện lớn.

- Cầu cũng không được!

Lữ Chính Nam cười ngạo nghễ, mặc dù Trầm Tường không đề cập tới, hắn cũng muốn đưa ra, mình là Chân Võ Cảnh, hơn nữa còn là Luyện đan sư tam đoạn, đây là đạt được Đan Hương Tháp chứng thực, đại diện cho một loại vinh dự chí cao.

- Nếu ngươi nói muốn đánh cược, tiền đánh cuộc của ngươi là cái gì?

Lữ Chính Nam nói, hắn biết nội tình Trầm Tường rất dầy, tiền đặt cược nhất định không nhỏ, bất quá hắn không lo lắng, bởi vì hắn cho là mình có thể thắng.

Mỗi dân cờ bạc đều cho là như vậy.

Trầm Tường cười nhạt, chỉ thấy hắn lật bàn tay một cái, ba viên đan dược lóng lánh thanh mang cùng kim mang kẹp ở trong tay hắn.

Trầm Tường dĩ nhiên lấy ba hạt Trúc Cơ đan ra đánh cược!

- Ba hạt Trúc Cơ đan, đánh cuộc hay không?

Trầm Tường nói:

- Trong bỉ tái, thứ tự ai cao hơn, liền tính thắng lợi!

Ba hạt Trúc Cơ đan ở trong mắt mọi người chính là chí bảo, này dĩ nhiên chỉ gọi là đánh cược nhỏ?

Một hạt Trúc Cơ đan cũng rất khó thấy, Trầm Tường dĩ nhiên lấy ra ba hạt, hơn nữa còn đem ra đánh cược, chuyện này quả thật là phá sản đến cực điểm, dĩ nhiên nắm loại đồ vật này đi đánh cược, rất nhiều người đều mắng to Trầm Tường.

Đan trưởng lão cũng cả kinh, nàng lập tức truyền âm cho Trầm Tường:

- Ngươi là nơi nào làm ra?

Cùng lúc đó, Lữ Chính Nam cũng hỏi:

- Trúc Cơ đan này ngươi là nơi nào đến?

Nếu như là Trầm Tường luyện chế ra, Lữ Chính Nam còn đánh cược cái rắm.

- Đừng để ý tới ta nơi nào đến, ngươi có dám đánh cuộc hay không? Không cá cược thì biến đi.

Trầm Tường lạnh nhạt nói, người tỉ mỉ nhất định có thể nhìn ra được ba hạt Trúc Cơ đan này, có hai hạt màu sắc hơi mờ, mà một hạt khác lại khá là rực rỡ.

Đương nhiên, ai cũng sẽ không nghĩ đến Trầm Tường có thể luyện chế Trúc Cơ đan, Đan trưởng lão cũng không cho là Trầm Tường có thể, dưới cái nhìn của nàng, Trầm Tường luyện được nó vẫn quá sớm, huống chi Trầm Tường không có Hỏa Hồn.

- Không cá thì biến đi!

Trầm Tường thu Trúc Cơ đan lại, một mặt thất vọng.

Lữ Chính Nam có thể không đánh cược sao? Này không chỉ sẽ làm hắn mất mặt, cũng sẽ làm cho cả Lữ gia gặp phải chế nhạo, hắn nói:

- Ta bây giờ không có Trúc Cơ đan, nhưng nếu ta thua, trong vòng mười ngày, nhất định sẽ đem ba hạt Trúc Cơ đan dâng đến!

Trầm Tường có ba hạt Trúc Cơ đan, nhưng không có ăn, mọi người suy đoán Trầm Tường đang làm chuẩn bị bước vào Chân Võ Cảnh, bất quá này làm rất nhiều người phát điên, dĩ nhiên có thể nắm ba hạt Trúc Cơ đan làm chuẩn bị, mọi người đã tiên đoán được, tương lai không xa Trầm Tường sẽ trở thành một Chân Võ Cảnh.

Những Luyện đan sư thi đấu trên đài kia, chỉ có thể trong lòng thầm than mình không có cái mệnh kia, nhưng bọn hắn không cho là thuật luyện đan của mình sẽ thua bởi hai người trẻ tuổi kia.

Đối với lai lịch Trúc Cơ đan của Trầm Tường, ai cũng rất hiếu kỳ, nhưng Trầm Tường không nói, cho dù là Đan trưởng lão, Trầm Tường cũng không nói là nơi nào đến, hắn đây là cố ý để Đan trưởng lão phiền muộn.

Thi đấu Luyện đan phi thường toàn diện, là muốn luyện chế một ít đan dược thường dùng, cao nhất là Linh cấp thượng phẩm, nhưng người tới tham gia thi đấu, khả năng nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện chế Linh cấp trung phẩm, chính là vì có Lữ Chính Nam, hắn là Luyện đan sư tam đoạn, cần luyện chế ba loại Linh cấp trung phẩm.

Trận đầu tỷ thí, là ở trong vòng nửa canh giờ, luyện chế ra Phàm cấp hạ phẩm Tôi Thể đan!

Trong chớp mắt nửa canh giờ trôi qua, luyện chế thành công trước nhất chính là Lữ Chính Nam, Trầm Tường cố ý chậm tốc độ lại, đến gần thời điểm kết thúc mới mở lò luyện đan, hắn làm như vậy, cũng là vì để cho Lữ Chính Nam khinh địch, hơn nữa cũng có thể tiết kiệm tiêu hao, để hắn ung dung hơn rất nhiều.

Đan trưởng lão liếc mắt là đã nhìn ra mục đích của Trầm Tường, lúc Trầm Tường luyện chế Linh cấp hạ phẩm Chân Khí đan, đã phi thường ung dung, huống chi loại đan dược cấp thấp này.

Trận đầu có năm người không đạt đến yêu cầu, yên lặng rời khỏi.

Trận thứ hai là luyện chế Phàm cấp trung phẩm Tẩy Tủy Đan, trận thứ ba là Phàm cấp thượng phẩm Đại Nguyên đan, cũng phải ở trong vòng nửa canh giờ hoàn thành!

Hai tràng này vẫn là Lữ Chính Nam mở lò luyện đan ra trước nhất, Trầm Tường vẫn như cũ ở thời điểm cuối cùng mở nắp, điều này làm cho trong lòng Lữ Chính Nam âm thầm đắc ý.

Hai tràng này qua đi, trên sân chỉ có sáu mươi người trụ lại!

Đã giữa trưa, nhưng thi đấu vẫn còn tiếp tục, thời gian nghỉ ngơi rất ít, điều này cũng là thử thách sức chịu đựng của Luyện đan sư, mà người quan sát cũng là vì một kết quả, mà tiếp tục chờ đợi, nhưng có một ít người thiếu kiên nhẫn đã rời đi rất sớm.

Tràng thứ tư là Linh cấp hạ phẩm Chân Khí đan, hoàn thành trong vòng một canh giờ!

Cái này đối với Luyện đan sư dưới Chân Võ Cảnh mà nói là yêu cầu rất cao, có rất nhiều người đều không có luyện, liền đi xuống đài, có một ít là không có dược liệu, bất quá đại đa số đều cho là mình không đạt tới yêu cầu.

Thêm vào Trầm Tường, hiện tại chỉ có mười lăm luyện đan sư đang tiếp tục!

Chân Khí đan đối với Trầm Tường mà nói vẫn đơn giản như cũ, hắn bình thường phải luyện chế không ít cho Long Tuyết Di ăn, bất quá hắn vẫn cố ý chậm lại tốc độ, đến giờ kết thúc mới mở lò luyện đan, Lữ Chính Nam tiếp tục kiêu căng, lần lượt đều là mở nắp trước nhất, hơn nữa cấp bậc cũng không tệ.

Thời gian vừa đến, lại có tám Luyện đan sư rời khỏi, hiện tại chỉ còn lại bảy tên, đối với kết quả này, Đan trưởng lão thoả mãn gật đầu, trừ Trầm Tường cùng Lữ Chính Nam kia, có thể có năm Luyện đan sư ở Phàm Võ Cảnh trong vòng một canh giờ luyện ra Chân Khí đan, này so với dĩ vãng tốt hơn không ít, tuy rằng năm Luyện đan sư này tuổi đều không nhỏ.

Buổi chiều, liệt dương giữa trời, nhưng hiện tại là thời khắc cuối cùng của thi đấu luyện đan.

- Một hồi cuối cùng, tự do phát huy, thời gian là bốn canh giờ, luyện ra đan dược mà các ngươi có thể luyện chế cao nhất, cuối cùng cấp bậc đan dược của ai cao hơn, thì tính thắng lợi, có thể luyện chế nhiều loại đan dược, thì tỷ lệ thắng lợi cũng cao hơn.

Đan trưởng lão hô.

Khóe miệng Lữ Chính Nam hơi nhếch lên, bởi vì hắn biết hắn ở cuộc tranh tài này là tất thắng không thể nghi ngờ, bởi vì hắn là Luyện đan sư tam đoạn, hắn có thể luyện chế ba loại đan dược Linh cấp trung phẩm, hắn không cho là Trầm Tường cùng Luyện đan sư khác có thể, hơn nữa hắn có nắm chắc ở trong vòng bốn canh giờ luyện ra ba loại kia.

Trầm Tường mỉm cười nhìn Lữ Chính Nam, nói rằng:

- Lữ huynh, nhìn ngươi tràn đầy tự tin, chắc là có nắm chặt thắng được, có muốn thêm tiền đặt cược hay không?

Trầm Tường dĩ nhiên vào lúc này muốn tăng tiền đặt cược, quần chúng vây xem đang cảm thấy phiền muộn nhất thời như bị hít thuốc lắc, lại thêm tiền đặt cược, cái kia nếu như thắng lợi, chẳng phải là kiếm bộn sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đan Dược Thần Sư
  • KK Cố Hương
Thần Đạo Đan Tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Cô Đơn Địa Phi
Đan Thần
  • Thắng Kỷ
Chương 1045
Nhất Phẩm Đan Tiên
  • Đang cập nhật..
Chương...
Back
Top Bottom