Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-219
Chương 219: Tin xấu
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Thiên Dạ là động vật sao?
Nó là linh thú được chưa?
Lần này gặp được Lý Hạo, là con chim trấm cuối cùng trên thế giới này, lợi ích nó thu được cũng không kém Lý Hạo và Linh Nhi.
Đầu tiên nó lấy được lông đuôi của Khổng Tước Đại Minh Vương thời cổ, có huyết mạch khổng tước thời cổ thuần khiết nhất, sau đó lại nuốt được nội đan của Thao Xà, hấp thụ phần lớn sức mạnh Thao Xà tu luyện được lúc còn sống, cùng với huyết mạch của Thao Thiết xuất xứ từ thần long cổ xưa.
Nếu nhớ mình, cô có thể gọi một hai cuộc, nhưng chắc chắn sẽ không đến mức gọi liên tục hai mươi cuộc.3Chứng tỏ cô thực sự có chuyện vô cùng khẩn cấp muốn liên lạc ngay với mình.
“Tít...”
Không nghĩ ngợi gì, Lý Hạo lập tức gọi lại cho Tả Phi Phi ngay.
Điện thoại chỉ kêu vài tiếng đã kết nối.
“Alo? Xảy ra chuyện gì à?”
“Brừ brừ brừ...”
Lý Hạo vừa mở điện thoại, lập tức rất nhiều tin nhắn nhảy ra, đều là thông báo tin nhắn chưa nhận. Có của viện trưởng Châu, cũng có của Thần Hi, nhưng nhiều nhất là của Tả Phi Phi. Thậm chí hôm qua cô còn gọi cho Lý Hạo hai chục cuộc điện thoại!
“Lẽ nào xảy ra chuyện gì...”
Trong lòng Lý Hạo chợt có linh cảm vô cớ.
Tuy cậu có quan hệ rất tốt với Tả Phi Phi,2nhưng cũng không nhàm chán đến mức cho rằng cô nàng đó làm vậy vì nhớ mình.
Bản lĩnh thiên phú của khổng tước thời cổ là cắn nuốt, Thao Thiết cũng là một trong chín đứa con của rồng, sở trường cũng về cắn nuốt. Kết hợp huyết mạch của hai loài chính là sự tương trợ hoàn mỹ nhất, thần uy của long tước!
Song huyết mạch của chúng mạnh hơn huyết mạch vốn có của con chim trấm Thiên Dạ rất nhiều. Bởi vậy Thiên Dạ muốn hoàn toàn luyện hóa dung hợp huyết mạch của khổng tước thời cổ và Thao Thiết còn cần một thời gian tiến hóa rất dài.
Lý Hạo rút sạc điện thoại ra, đứng dậy khỏi chỗ ngồi,3ấn nút mở điện thoại.
Lúc trước khi cậu đi vào rừng rậm nguyên sinh Thần Nông Giá, điện thoại không thu được chút sóng điện thoại nào. Mà lúc phát ra Kiếm Khí Thuần Dương cứu Thiên Dạ lúc cuối cùng, điện thoại di động của Lý Hạo đã hoàn toàn sập nguồn.
Mãi đến khi lên máy bay, cậu mới tìm được cơ hội sạc điện. Khó khăn lắm mới sạc đầy, nhưng trên máy bay lại không được mở máy, cho nên phải đợi đến khi máy bay hạ cánh mới mở lại được điện thoại.
“Tít...”
Không nghĩ ngợi gì, Lý Hạo lập tức gọi lại cho Tả Phi Phi ngay.
Điện thoại chỉ kêu vài tiếng đã kết nối.
“Alo? Xảy ra chuyện gì à?”
Lý Hạo9không chào hỏi Tả Phi Phi, điện thoại vừa kết nối đã hỏi ngay vào vấn đề.
“Cậu ở đâu? Quay về Minh Châu ngay, công ty Hạo Thiên xảy ra chuyện rồi!”
Giọng của Tả Phi Phi rất bình tĩnh, nhưng Lý Hạo quá hiểu cô. Cậu nghe ra được trong ngữ điệu điềm nhiên như không kia đang ẩn giấu sự phẫn nộ cùng cực.
Việc cô nổi giận chắc chắn không nhằm vào việc cậu mất liên lạc, chắc chắn là vì công ty Hạo Thiên đã xảy ra chuyện.
“Máy bay bọn tôi vừa hạ cánh, về ngay bây giờ đây, xảy ra chuyện gì?”
Sắc mặt Lý Hạo cũng nghiêm túc hẳn lên, trầm giọng hỏi.
“Gặp rồi nói, về rồi thì tới bệnh viện Đồng3Tế một chuyến đi, đến nơi gọi điện cho tôi.”
Nói xong, Tả Phi Phi cúp điện thoại.
Nghe âm thanh báo bận trong điện thoại, lòng Lý Hạo loạn như ma.
Bệnh viện?
Công ty Hạo Thiên xảy ra chuyện, còn tới bệnh viện, chắc chắn là có người bị thương.
Là do bản thân công ty xảy ra sự cố về an toàn sản xuất?
Hay là có người mưu đồ nhân lúc mình không có ở đây, tấn công công ty Hạo Thiên?
Vậy ai bị thương?
Châu Chí Cương? Chó Da Vàng? Hay là A Kiên?
Bị thương ở đâu?
Có nặng không?
Nhất thời, tâm trí Lý Hạo rối bời, ngồi cũng không yên, liền lập tức đứng lên.
“Làm sao vậy?”
Động tác của cậu đánh thức Liễu Ngọc Oanh bên cạnh.
“Công ty Hạo Thiên xảy ra chuyện, hình như có người bị thương, em phải đến bệnh viện Đồng Tế ngay.”
Lý Hạo mặt trầm như nước, giọng nói cũng rất gấp.
“Chị bảo Đao Phong phái người tới đón.”
Liễu Ngọc Oanh nhìn bộ dạng của Lý Hạo cũng biết e rằng chuyện này rất nghiêm trọng, lập tức lấy điện thoại của mình ra.
Lý Hạo, Liễu Ngọc Oanh dẫn theo Linh Nhi và Thiên Dạ ra khỏi sân bay Hồng Kiều. Đao Phong đã lái một chiếc Mercedes chờ sẵn.
“Tiểu thư!”
Tuy vừa mới nhận được điện thoại của Liễu Ngọc Oanh, nhưng khi thực sự nhìn thấy Liễu Ngọc Oanh mất liên lạc đã lâu nay bình an trở về, trên gương mặt vẫn luôn lạnh lẽo của Đao Phong cũng phải toát lên vẻ kích động.
“Tôi không sao.”
Liễu Ngọc Oanh gật đầu, Đao Phong vẫn luôn là tâm phúc của chị, cũng là người trung thành với chị nhất.
“Cậu Lý Hạo, Đao Phong nợ cậu một mạng!”
Nhìn sang Lý Hạo, Đao Phong đứng thẳng lưng, nói với vẻ mặt nghiêm túc.
“Đưa chúng tôi đến bệnh viện Đồng Tế, nhanh đi!”
Nhưng lúc này Lý Hạo không có tâm trạng nói những lời ấy, sầm mặt lên xe, nhanh chóng ra lệnh.
Đao Cũng cũng rất nể mặt Lý Hạo, trước đây ngoài Liễu Ngọc Oanh ra, anh ta không để ý đến bất cứ ai. Nhưng lúc này anh ta không hỏi Liễu Ngọc Oanh có đồng ý hay không, đợi mọi người ngồi vào rồi liền trực tiếp lái xe đi về hướng bệnh viện Đồng Tế!
Kỹ thuật lái xe của Đao Phong đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, mặc dù ở trong nội thành Minh Châu vô cùng tắc nghẽn, anh ta vẫn có thể tận dụng khe hở, lái xe như bay, một đường phi thẳng đến bệnh viện Đồng Tế!
“Két!”
Nửa tiếng sau, Đao Phong đỗ xe chính xác trước cổng chính bệnh viện Đồng Tế.
“Chị, em đi xem chuyện gì trước. Chị cứ quay về Như Ý Lâu nghỉ ngơi đi, chị giúp em thu xếp cho Linh Nhi, có được không?”
Lý Hạo mở cửa xe, vừa xuống xe vừa nói với Liễu Ngọc Oanh ngồi ở ghế phó lái.
“Yên tâm đi.”
Liễu Ngọc Oanh gật đầu, sau đó lại có chút không yên tâm, dặn dò thêm: “Mọi việc đừng quá kích động, chị quay về sẽ dùng mạng lưới quan hệ của Như Ý Lâu điều tra giúp em xem chuyện gì.”
“Vâng.”
Lý Hạo gật đầu, sau đó xoay người, lấy điện thoại ra gọi cho Tả Phi Phi.
“Alo? Tôi đến rồi!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

Nó là linh thú được chưa?
Lần này gặp được Lý Hạo, là con chim trấm cuối cùng trên thế giới này, lợi ích nó thu được cũng không kém Lý Hạo và Linh Nhi.
Đầu tiên nó lấy được lông đuôi của Khổng Tước Đại Minh Vương thời cổ, có huyết mạch khổng tước thời cổ thuần khiết nhất, sau đó lại nuốt được nội đan của Thao Xà, hấp thụ phần lớn sức mạnh Thao Xà tu luyện được lúc còn sống, cùng với huyết mạch của Thao Thiết xuất xứ từ thần long cổ xưa.
Nếu nhớ mình, cô có thể gọi một hai cuộc, nhưng chắc chắn sẽ không đến mức gọi liên tục hai mươi cuộc.3Chứng tỏ cô thực sự có chuyện vô cùng khẩn cấp muốn liên lạc ngay với mình.
“Tít...”
Không nghĩ ngợi gì, Lý Hạo lập tức gọi lại cho Tả Phi Phi ngay.
Điện thoại chỉ kêu vài tiếng đã kết nối.
“Alo? Xảy ra chuyện gì à?”
“Brừ brừ brừ...”
Lý Hạo vừa mở điện thoại, lập tức rất nhiều tin nhắn nhảy ra, đều là thông báo tin nhắn chưa nhận. Có của viện trưởng Châu, cũng có của Thần Hi, nhưng nhiều nhất là của Tả Phi Phi. Thậm chí hôm qua cô còn gọi cho Lý Hạo hai chục cuộc điện thoại!
“Lẽ nào xảy ra chuyện gì...”
Trong lòng Lý Hạo chợt có linh cảm vô cớ.
Tuy cậu có quan hệ rất tốt với Tả Phi Phi,2nhưng cũng không nhàm chán đến mức cho rằng cô nàng đó làm vậy vì nhớ mình.
Bản lĩnh thiên phú của khổng tước thời cổ là cắn nuốt, Thao Thiết cũng là một trong chín đứa con của rồng, sở trường cũng về cắn nuốt. Kết hợp huyết mạch của hai loài chính là sự tương trợ hoàn mỹ nhất, thần uy của long tước!
Song huyết mạch của chúng mạnh hơn huyết mạch vốn có của con chim trấm Thiên Dạ rất nhiều. Bởi vậy Thiên Dạ muốn hoàn toàn luyện hóa dung hợp huyết mạch của khổng tước thời cổ và Thao Thiết còn cần một thời gian tiến hóa rất dài.
Lý Hạo rút sạc điện thoại ra, đứng dậy khỏi chỗ ngồi,3ấn nút mở điện thoại.
Lúc trước khi cậu đi vào rừng rậm nguyên sinh Thần Nông Giá, điện thoại không thu được chút sóng điện thoại nào. Mà lúc phát ra Kiếm Khí Thuần Dương cứu Thiên Dạ lúc cuối cùng, điện thoại di động của Lý Hạo đã hoàn toàn sập nguồn.
Mãi đến khi lên máy bay, cậu mới tìm được cơ hội sạc điện. Khó khăn lắm mới sạc đầy, nhưng trên máy bay lại không được mở máy, cho nên phải đợi đến khi máy bay hạ cánh mới mở lại được điện thoại.
“Tít...”
Không nghĩ ngợi gì, Lý Hạo lập tức gọi lại cho Tả Phi Phi ngay.
Điện thoại chỉ kêu vài tiếng đã kết nối.
“Alo? Xảy ra chuyện gì à?”
Lý Hạo9không chào hỏi Tả Phi Phi, điện thoại vừa kết nối đã hỏi ngay vào vấn đề.
“Cậu ở đâu? Quay về Minh Châu ngay, công ty Hạo Thiên xảy ra chuyện rồi!”
Giọng của Tả Phi Phi rất bình tĩnh, nhưng Lý Hạo quá hiểu cô. Cậu nghe ra được trong ngữ điệu điềm nhiên như không kia đang ẩn giấu sự phẫn nộ cùng cực.
Việc cô nổi giận chắc chắn không nhằm vào việc cậu mất liên lạc, chắc chắn là vì công ty Hạo Thiên đã xảy ra chuyện.
“Máy bay bọn tôi vừa hạ cánh, về ngay bây giờ đây, xảy ra chuyện gì?”
Sắc mặt Lý Hạo cũng nghiêm túc hẳn lên, trầm giọng hỏi.
“Gặp rồi nói, về rồi thì tới bệnh viện Đồng3Tế một chuyến đi, đến nơi gọi điện cho tôi.”
Nói xong, Tả Phi Phi cúp điện thoại.
Nghe âm thanh báo bận trong điện thoại, lòng Lý Hạo loạn như ma.
Bệnh viện?
Công ty Hạo Thiên xảy ra chuyện, còn tới bệnh viện, chắc chắn là có người bị thương.
Là do bản thân công ty xảy ra sự cố về an toàn sản xuất?
Hay là có người mưu đồ nhân lúc mình không có ở đây, tấn công công ty Hạo Thiên?
Vậy ai bị thương?
Châu Chí Cương? Chó Da Vàng? Hay là A Kiên?
Bị thương ở đâu?
Có nặng không?
Nhất thời, tâm trí Lý Hạo rối bời, ngồi cũng không yên, liền lập tức đứng lên.
“Làm sao vậy?”
Động tác của cậu đánh thức Liễu Ngọc Oanh bên cạnh.
“Công ty Hạo Thiên xảy ra chuyện, hình như có người bị thương, em phải đến bệnh viện Đồng Tế ngay.”
Lý Hạo mặt trầm như nước, giọng nói cũng rất gấp.
“Chị bảo Đao Phong phái người tới đón.”
Liễu Ngọc Oanh nhìn bộ dạng của Lý Hạo cũng biết e rằng chuyện này rất nghiêm trọng, lập tức lấy điện thoại của mình ra.
Lý Hạo, Liễu Ngọc Oanh dẫn theo Linh Nhi và Thiên Dạ ra khỏi sân bay Hồng Kiều. Đao Phong đã lái một chiếc Mercedes chờ sẵn.
“Tiểu thư!”
Tuy vừa mới nhận được điện thoại của Liễu Ngọc Oanh, nhưng khi thực sự nhìn thấy Liễu Ngọc Oanh mất liên lạc đã lâu nay bình an trở về, trên gương mặt vẫn luôn lạnh lẽo của Đao Phong cũng phải toát lên vẻ kích động.
“Tôi không sao.”
Liễu Ngọc Oanh gật đầu, Đao Phong vẫn luôn là tâm phúc của chị, cũng là người trung thành với chị nhất.
“Cậu Lý Hạo, Đao Phong nợ cậu một mạng!”
Nhìn sang Lý Hạo, Đao Phong đứng thẳng lưng, nói với vẻ mặt nghiêm túc.
“Đưa chúng tôi đến bệnh viện Đồng Tế, nhanh đi!”
Nhưng lúc này Lý Hạo không có tâm trạng nói những lời ấy, sầm mặt lên xe, nhanh chóng ra lệnh.
Đao Cũng cũng rất nể mặt Lý Hạo, trước đây ngoài Liễu Ngọc Oanh ra, anh ta không để ý đến bất cứ ai. Nhưng lúc này anh ta không hỏi Liễu Ngọc Oanh có đồng ý hay không, đợi mọi người ngồi vào rồi liền trực tiếp lái xe đi về hướng bệnh viện Đồng Tế!
Kỹ thuật lái xe của Đao Phong đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, mặc dù ở trong nội thành Minh Châu vô cùng tắc nghẽn, anh ta vẫn có thể tận dụng khe hở, lái xe như bay, một đường phi thẳng đến bệnh viện Đồng Tế!
“Két!”
Nửa tiếng sau, Đao Phong đỗ xe chính xác trước cổng chính bệnh viện Đồng Tế.
“Chị, em đi xem chuyện gì trước. Chị cứ quay về Như Ý Lâu nghỉ ngơi đi, chị giúp em thu xếp cho Linh Nhi, có được không?”
Lý Hạo mở cửa xe, vừa xuống xe vừa nói với Liễu Ngọc Oanh ngồi ở ghế phó lái.
“Yên tâm đi.”
Liễu Ngọc Oanh gật đầu, sau đó lại có chút không yên tâm, dặn dò thêm: “Mọi việc đừng quá kích động, chị quay về sẽ dùng mạng lưới quan hệ của Như Ý Lâu điều tra giúp em xem chuyện gì.”
“Vâng.”
Lý Hạo gật đầu, sau đó xoay người, lấy điện thoại ra gọi cho Tả Phi Phi.
“Alo? Tôi đến rồi!”
Bình luận facebook