Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-206
Chương 206: Thiên dạ tiến hóa
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Thiên Dạ nghi ngờ nhìn Lý Hạo, bất đắc dĩ nói.
Thật ra xét về lý, lấy một cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương quý giá như vậy ra trao đổi, cho dù Thiên Dạ có nhận Lý Hạo làm chủ, cống hiến sức lực vì Lý Hạo cũng không phải bị thiệt.
Nhưng tự biết mình là con chim trấm cuối cùng trên thế giới, Thiên Dạ luôn cảm thấy, nếu nó thần phục dưới tay tên loài người này, vậy há chẳng phải đồng nghĩa với cả chủng tộc trấm điểu của nó cũng thần phục dưới tay Lý Hạo hay sao?
Tuy cách nghĩ này thật sự khá hoang đường, nhưng là một con chim trấm cao ngạo, Thiên Dạ cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
“Đương nhiên là thật.”
Lý Hạo gật3đầu đáp: “Nếu ngươi đồng ý, ta liền tặng ngươi một cơ may lớn!”
“Được!”
Sau khi trầm ngâm chốc lát, Thiên Dạ vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn trước cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương, hơn nữa Lý Hạo cũng không hạn chế tự do của nó, cuộc giao dịch này chắc chắn không lỗ, có ngốc mới không làm!
“Lấy đi!”
“Nếu ngươi muốn ra ngắm nhìn thế giới bên ngoài, với tư cách là loài người đầu tiên mà ngươi quen biết, hơn nữa còn là đại ân nhân tặng ngươi cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương, thì so với việc ở bên cạnh ta, ngươi còn có lựa chọn nào tốt hơn sao?”
Lý Hạo mỉm cười hỏi ngược lại: “Ngươi hoàn toàn có thể xem ta là bạn2đồng hành, mà không phải là chủ nhân.”
“Bạn đồng hành?”
Mắt Thiên Dạ chớp chớp, từ này thật rất mới lạ đối với nó.
“Sau khi ra ngoài, nếu ngươi cảm thấy ở lại bên cạnh ta không thoải mái, ngươi có thể lựa chọn rời đi, hoặc nếu ngươi cảm thấy thế giới bên ngoài chẳng có gì thú vị, vậy cũng có thể chọn quay lại nơi này.”
Lý Hạo tiếp tục nói: “Cho ta một cơ hội, cũng cho mình một cơ hội, cớ gì lại không làm?”
Đây chính là mánh khóe cao minh nhất trong việc thu phục vật lẫn người. Nếu muốn thật sự điều khiển một sinh vật, bước đầu tiên chính là loại bỏ sự phòng bị của nó đối với mình, sau đó mới bàn đến chuyện cảm hóa nó, khiến2nó dù không có sự trói buộc của cam kết hay khế ước cũng phải cam tâm tình nguyện thần phục.
Mà đối với loài linh thú cổ xưa ương bướng bất tuân như Thiên Dạ, việc cho nó tự do hoàn toàn chính là phương pháp tốt nhất để loại bỏ sự phòng bị của nó.
“Thật sao?”
Thiên Dạ dường như vô cùng động lòng, nhìn Lý Hạo lên tiếng hỏi lại.
Lý Hạo gật đầu đáp: “Nếu ngươi đồng ý, ta liền tặng ngươi một cơ may lớn!”
“Được!”
Sau khi trầm ngâm chốc lát, Thiên Dạ vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn trước cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương, hơn nữa Lý Hạo cũng không hạn chế tự do của nó, cuộc giao dịch này chắc chắn không lỗ, có ngốc mới không làm!
“Lấy9đi!”
Thấy Thiên Dạ gật đầu, Lý Hạo sảng khoái đưa tay lên, ném cọng lông vũ cầm trong tay cho Thiên Dạ.
“Vèo!”
Nhìn thấy cọng lông vũ bay về phía mình, Thiên Dạ cũng không kiềm được kích động ngửa cổ lên trời huýt dài, lao đến đón lấy cọng lông!
Chủng loại dị thú thời xa xưa rất phong phú, nhưng tất cả cũng phân thành ba loài chính là động vật trên biển, động vật dưới đất liền động vật trên không, như tất cả mọi người đều biết thông qua những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Thú vật trên đất tôn kỳ lân làm chủ, thủy tộc ở sông hồ biển lại lấy rồng làm vua, chỉ có chủng tộc dị thú bay trên trời là lắm vua nhiều tộc, quần hùng tranh bá, ngang4ngửa khó phân.
Chẳng hạn như phượng hoàng, khổng tước, thần loan, xích túc kim ô v.v., những loài thần điểu này đều thần thông quảng đại, đều ương ngạnh bất tuân như nhau, không ai chịu thần phục ai.
Tuy hiện nay mọi người đều cho rằng phượng hoàng là bách điểu chí tôn, nhưng sự thật lại không phải như vậy.
Cũng như thần loan trời sinh là con cưng của gió, có thể điều khiển cuồng phong, tốc độ mạnh mẽ vượt xa tất cả thần điểu, còn xích túc kim ô lại được xưng là thần điểu của thái dương, năng lực khống chế lửa không hề thua kém phượng hoàng, cho nên nếu nói phượng hoàng là bách điểu chí tôn, vậy chỉ có thể nói kiến thức của nhiều người không đầy đủ nên sinh ra hiểu lầm.
Còn về chủ nhân của cọng lông vàng mà Lý Hạo nắm giữ, Khổng Tước Đại Minh Vương, địa vị của nó trong muôn loài thần điểu lại càng đặc biệt.
Mọi người đừng cho rằng nó là loại khổng tước lớn xinh đẹp được nuôi nhốt trong sở thú chỉ biết xòe đuôi cho du khách thưởng lãm, Khổng Tước Minh Vương chính là thần điểu đầu tiên được trời sinh đất dưỡng, độc nhất vô nhị, năng lượng cường đại vô song!
Mà khả năng thần thông đáng sợ nhất của khổng tước chính là cắn nuốt, chính là loại khả năng nuốt trọn thật sự, đến cả Phật tổ cũng đã từng bị khổng tước nuốt vào bụng.
Chỉ là dù gì Phật tổ cũng có quyền năng vô thượng, sau đó lại phá bụng nó ra ngoài, vì Phật tổ từ bi, không những không trách tội nó, mà còn cảm thương nhớ đến việc đi ra từ trong bụng khổng tước, cũng giống như người phàm được mẫu thân sinh ra nên cảm hóa khổng tước phong làm Phật mẫu, xưng là Khổng Tước Đại Minh Vương.
Cho nên nói một cách chính xác, tuy khổng tước không thể nói là vị vua mạnh nhất trong thần điểu, nhưng lại có địa vị cao nhất, dẫu sao phật tông tuy cũng thuộc tiên giới nhưng lại là một quần thể độc lập, không chịu quản thúc của tiên giới, đến cả tiên đế cũng thường đến núi Linh Sơn để ngồi luận đạo với Phật tổ.
Khổng Tước Đại Minh Vương được phong làm Phật mẫu, hơn nữa cọng lông vàng trong tay Lý Hạo, lông vũ cướp được từ hồng bao lại là cọng lông vàng quý giá nhất trên người Khổng Tước Đại Minh Vương!
Bất kỳ loài chim nào có được cọng lông này đều có được lợi ích không thể nói hết bằng lời, lợi ích rõ ràng nhất là có thể có được huyết mạch tinh thuần nhất của khổng tước, thậm chí còn được thừa kế năng lực thần thông của Khổng Tước Đại Minh Vương!
Chỉ trong nháy mắt, cọng lông vũ nhập vào cơ thể Thiên Dạ, một luồng sức mạnh ào ào như làn sóng từ cơ thể Thiên Dạ điên cuồng khuếch tán ra bốn phía, trong chốc lát, chim thú ra rả ríu rít trong rừng sâu bỗng đồng loạt im bặt, tất cả đều ngậm mỏ không dám phát ra tiếng.
Mà tất cả chim tước ở gần họ hay bay ngang qua trên không trung cũng không ngoại lệ, dù ở trên cây hay trên trời đều ngã nhào đâm thẳng xuống đất, nằm co rút run lẩy bẩy trên mặt đất.
Thiên Dạ đang lơ lửng giữa không trung, tuy cánh đã không đập nữa nhưng cơ thể nó lại vẫn lơ lửng giữa không trung mặc cho lực hấp dẫn của Trái Đất, ánh sáng tím đậm từ cơ thể Thiên Dạ cuồn cuộn tỏa ra ngoài, giao hòa cùng ánh sáng xanh của lông vũ khổng tước, cuối cùng nhập lại vào trong cơ thể nó.
Quá trình này kéo dài chừng ba tiếng đồng hồ, khi sắc trời đã chuyển màu từ trưa chiều sang hoàng hôn, ánh sáng dày đặc trên người Thiên Dạ cuối cùng cũng thu hết vào cơ thể nó.
“Đây… đây là?”
Linh Nhi đứng bên cảm thấy nhân sinh quan của cô đã hoàn toàn thay đổi trong buổi chiều hôm nay, nhìn Thiên Dạ đã thay đổi hình dáng hoàn toàn và đang lơ lửng giữa không trung, cô lắp bắp hỏi: “Chúng ta, chúng ta đang quay phim hả?”
“Có một số chuyện khi trở về tôi lại từ từ giải thích cho cô.”
Lý Hạo cười, cậu cũng biết chuyện thế này đối với một người hiện đại chắc chắn hơi khó chấp nhận.
Nhưng trước mặt cậu còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
“Thiên Dạ, cảm giác sau khi dung hợp không tệ chứ?”
Lý Hạo nhìn Thiên Dạ giờ đây đã mọc thêm một cọng lông vũ vàng óng ánh trên đầu, cười nói: “Có thể giúp tôi một chuyện, đưa chúng tôi đến chỗ trận chiến của anh trai tôi và Thao Xà đó được không?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

Thật ra xét về lý, lấy một cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương quý giá như vậy ra trao đổi, cho dù Thiên Dạ có nhận Lý Hạo làm chủ, cống hiến sức lực vì Lý Hạo cũng không phải bị thiệt.
Nhưng tự biết mình là con chim trấm cuối cùng trên thế giới, Thiên Dạ luôn cảm thấy, nếu nó thần phục dưới tay tên loài người này, vậy há chẳng phải đồng nghĩa với cả chủng tộc trấm điểu của nó cũng thần phục dưới tay Lý Hạo hay sao?
Tuy cách nghĩ này thật sự khá hoang đường, nhưng là một con chim trấm cao ngạo, Thiên Dạ cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
“Đương nhiên là thật.”
Lý Hạo gật3đầu đáp: “Nếu ngươi đồng ý, ta liền tặng ngươi một cơ may lớn!”
“Được!”
Sau khi trầm ngâm chốc lát, Thiên Dạ vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn trước cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương, hơn nữa Lý Hạo cũng không hạn chế tự do của nó, cuộc giao dịch này chắc chắn không lỗ, có ngốc mới không làm!
“Lấy đi!”
“Nếu ngươi muốn ra ngắm nhìn thế giới bên ngoài, với tư cách là loài người đầu tiên mà ngươi quen biết, hơn nữa còn là đại ân nhân tặng ngươi cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương, thì so với việc ở bên cạnh ta, ngươi còn có lựa chọn nào tốt hơn sao?”
Lý Hạo mỉm cười hỏi ngược lại: “Ngươi hoàn toàn có thể xem ta là bạn2đồng hành, mà không phải là chủ nhân.”
“Bạn đồng hành?”
Mắt Thiên Dạ chớp chớp, từ này thật rất mới lạ đối với nó.
“Sau khi ra ngoài, nếu ngươi cảm thấy ở lại bên cạnh ta không thoải mái, ngươi có thể lựa chọn rời đi, hoặc nếu ngươi cảm thấy thế giới bên ngoài chẳng có gì thú vị, vậy cũng có thể chọn quay lại nơi này.”
Lý Hạo tiếp tục nói: “Cho ta một cơ hội, cũng cho mình một cơ hội, cớ gì lại không làm?”
Đây chính là mánh khóe cao minh nhất trong việc thu phục vật lẫn người. Nếu muốn thật sự điều khiển một sinh vật, bước đầu tiên chính là loại bỏ sự phòng bị của nó đối với mình, sau đó mới bàn đến chuyện cảm hóa nó, khiến2nó dù không có sự trói buộc của cam kết hay khế ước cũng phải cam tâm tình nguyện thần phục.
Mà đối với loài linh thú cổ xưa ương bướng bất tuân như Thiên Dạ, việc cho nó tự do hoàn toàn chính là phương pháp tốt nhất để loại bỏ sự phòng bị của nó.
“Thật sao?”
Thiên Dạ dường như vô cùng động lòng, nhìn Lý Hạo lên tiếng hỏi lại.
Lý Hạo gật đầu đáp: “Nếu ngươi đồng ý, ta liền tặng ngươi một cơ may lớn!”
“Được!”
Sau khi trầm ngâm chốc lát, Thiên Dạ vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn trước cọng lông vàng của Khổng Tước Đại Minh Vương, hơn nữa Lý Hạo cũng không hạn chế tự do của nó, cuộc giao dịch này chắc chắn không lỗ, có ngốc mới không làm!
“Lấy9đi!”
Thấy Thiên Dạ gật đầu, Lý Hạo sảng khoái đưa tay lên, ném cọng lông vũ cầm trong tay cho Thiên Dạ.
“Vèo!”
Nhìn thấy cọng lông vũ bay về phía mình, Thiên Dạ cũng không kiềm được kích động ngửa cổ lên trời huýt dài, lao đến đón lấy cọng lông!
Chủng loại dị thú thời xa xưa rất phong phú, nhưng tất cả cũng phân thành ba loài chính là động vật trên biển, động vật dưới đất liền động vật trên không, như tất cả mọi người đều biết thông qua những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Thú vật trên đất tôn kỳ lân làm chủ, thủy tộc ở sông hồ biển lại lấy rồng làm vua, chỉ có chủng tộc dị thú bay trên trời là lắm vua nhiều tộc, quần hùng tranh bá, ngang4ngửa khó phân.
Chẳng hạn như phượng hoàng, khổng tước, thần loan, xích túc kim ô v.v., những loài thần điểu này đều thần thông quảng đại, đều ương ngạnh bất tuân như nhau, không ai chịu thần phục ai.
Tuy hiện nay mọi người đều cho rằng phượng hoàng là bách điểu chí tôn, nhưng sự thật lại không phải như vậy.
Cũng như thần loan trời sinh là con cưng của gió, có thể điều khiển cuồng phong, tốc độ mạnh mẽ vượt xa tất cả thần điểu, còn xích túc kim ô lại được xưng là thần điểu của thái dương, năng lực khống chế lửa không hề thua kém phượng hoàng, cho nên nếu nói phượng hoàng là bách điểu chí tôn, vậy chỉ có thể nói kiến thức của nhiều người không đầy đủ nên sinh ra hiểu lầm.
Còn về chủ nhân của cọng lông vàng mà Lý Hạo nắm giữ, Khổng Tước Đại Minh Vương, địa vị của nó trong muôn loài thần điểu lại càng đặc biệt.
Mọi người đừng cho rằng nó là loại khổng tước lớn xinh đẹp được nuôi nhốt trong sở thú chỉ biết xòe đuôi cho du khách thưởng lãm, Khổng Tước Minh Vương chính là thần điểu đầu tiên được trời sinh đất dưỡng, độc nhất vô nhị, năng lượng cường đại vô song!
Mà khả năng thần thông đáng sợ nhất của khổng tước chính là cắn nuốt, chính là loại khả năng nuốt trọn thật sự, đến cả Phật tổ cũng đã từng bị khổng tước nuốt vào bụng.
Chỉ là dù gì Phật tổ cũng có quyền năng vô thượng, sau đó lại phá bụng nó ra ngoài, vì Phật tổ từ bi, không những không trách tội nó, mà còn cảm thương nhớ đến việc đi ra từ trong bụng khổng tước, cũng giống như người phàm được mẫu thân sinh ra nên cảm hóa khổng tước phong làm Phật mẫu, xưng là Khổng Tước Đại Minh Vương.
Cho nên nói một cách chính xác, tuy khổng tước không thể nói là vị vua mạnh nhất trong thần điểu, nhưng lại có địa vị cao nhất, dẫu sao phật tông tuy cũng thuộc tiên giới nhưng lại là một quần thể độc lập, không chịu quản thúc của tiên giới, đến cả tiên đế cũng thường đến núi Linh Sơn để ngồi luận đạo với Phật tổ.
Khổng Tước Đại Minh Vương được phong làm Phật mẫu, hơn nữa cọng lông vàng trong tay Lý Hạo, lông vũ cướp được từ hồng bao lại là cọng lông vàng quý giá nhất trên người Khổng Tước Đại Minh Vương!
Bất kỳ loài chim nào có được cọng lông này đều có được lợi ích không thể nói hết bằng lời, lợi ích rõ ràng nhất là có thể có được huyết mạch tinh thuần nhất của khổng tước, thậm chí còn được thừa kế năng lực thần thông của Khổng Tước Đại Minh Vương!
Chỉ trong nháy mắt, cọng lông vũ nhập vào cơ thể Thiên Dạ, một luồng sức mạnh ào ào như làn sóng từ cơ thể Thiên Dạ điên cuồng khuếch tán ra bốn phía, trong chốc lát, chim thú ra rả ríu rít trong rừng sâu bỗng đồng loạt im bặt, tất cả đều ngậm mỏ không dám phát ra tiếng.
Mà tất cả chim tước ở gần họ hay bay ngang qua trên không trung cũng không ngoại lệ, dù ở trên cây hay trên trời đều ngã nhào đâm thẳng xuống đất, nằm co rút run lẩy bẩy trên mặt đất.
Thiên Dạ đang lơ lửng giữa không trung, tuy cánh đã không đập nữa nhưng cơ thể nó lại vẫn lơ lửng giữa không trung mặc cho lực hấp dẫn của Trái Đất, ánh sáng tím đậm từ cơ thể Thiên Dạ cuồn cuộn tỏa ra ngoài, giao hòa cùng ánh sáng xanh của lông vũ khổng tước, cuối cùng nhập lại vào trong cơ thể nó.
Quá trình này kéo dài chừng ba tiếng đồng hồ, khi sắc trời đã chuyển màu từ trưa chiều sang hoàng hôn, ánh sáng dày đặc trên người Thiên Dạ cuối cùng cũng thu hết vào cơ thể nó.
“Đây… đây là?”
Linh Nhi đứng bên cảm thấy nhân sinh quan của cô đã hoàn toàn thay đổi trong buổi chiều hôm nay, nhìn Thiên Dạ đã thay đổi hình dáng hoàn toàn và đang lơ lửng giữa không trung, cô lắp bắp hỏi: “Chúng ta, chúng ta đang quay phim hả?”
“Có một số chuyện khi trở về tôi lại từ từ giải thích cho cô.”
Lý Hạo cười, cậu cũng biết chuyện thế này đối với một người hiện đại chắc chắn hơi khó chấp nhận.
Nhưng trước mặt cậu còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
“Thiên Dạ, cảm giác sau khi dung hợp không tệ chứ?”
Lý Hạo nhìn Thiên Dạ giờ đây đã mọc thêm một cọng lông vũ vàng óng ánh trên đầu, cười nói: “Có thể giúp tôi một chuyện, đưa chúng tôi đến chỗ trận chiến của anh trai tôi và Thao Xà đó được không?”
Bình luận facebook