Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-190
Chương 190: Bối cảnh của trác yến vũ
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Dạo này anh khỏe không?”
Trở lại chuyện chính, Trác Yến Vũ thân thiết nhìn Lý Hạo, dịu dàng hỏi.
Tuy cô không ở thương trường, nhưng vì quan tâm đến Lý Hạo, nên chuyện công ty Hạo Thiên, công ty dược Tả thị và tập đoàn Hoa Vinh cạnh tranh vẫn chú ý ít nhiều.
Rõ ràng cô biết, tuy rằng Ngưng Chân Lộ không bị ảnh hưởng lớn, nhưng Ngưng Chân Dịch giờ chỉ dựa vào một phần fans trung thành để duy trì tiêu thụ.
Nhìn vẻ mặt của cậu, Trác Yến Vũ cùng cười, nhấp một ngụm rượu nói: “Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, xem ra tin tức anh Hạo đang chờ đã đến rồi nè.”
“Ừ, hôm nay là ngày tốt”
Lý Hạo và Trác Yến Vũ chạm cốc.
“Hì hì, có phải tiếp theo đã đến3lượt bổn công chúa ra tay không?”
Nét cười của Trác Yến Vũ lộ một phần nóng lòng muốn thử. Nhìn Hoa Lăng Đồng chèn ép Lý Hạo như vậy, trong lòng cô đã muốn đối phó với Hoa Lăng Đồng từ lâu, trước đây chỉ sợ tùy ý làm sẽ phá hỏng kế hoạch của Lý Hạo nên mới nhịn tới bây giờ.
“Nếu em đã hỏi vậy, chắc là biết anh gặp rắc rối rồi.”
Lý Hạo cười khổ, thản nhiên nói.
Nói chuyện với người thông minh không cần vòng vo, hơn nữa Trác Yến Vũ còn là người thân thiết với cậu.
“Em có thể giúp gì không?”
Trác Yến Vũ cầm lấy tay Lý Hạo, muốn an ủi cậu, nói: “Số tiền em có thể đưa cho anh, đối với quy mô chiến tranh thương mại này chỉ như muối2bỏ biển, cái em có thể giúp anh chỉ có các mối quan hệ.”
“Anh đang đợi tin tức, nếu bước đầu thuận lợi, vậy bước tiếp theo sẽ phải nhờ em hỗ trợ.”
Lý Hạo mỉm cười rót cho Trác Yến Vũ một ly rượu vang, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, như những mưu sĩ phe phẩy quạt khăn, lập kế trong màn trướng, giết địch ngoài ngàn dặm thời cổ đại.
“Keng keng!”
Khi họ nói chuyện, di động Lý Hạo bỗng vang lên, màn hình xuất hiện dòng chữ: “Bạn đã nhận một tin nhắn.”
Thuận tay mở tin, xem xong khóe miệng Lý Hạo nhếch lên thành một nụ cười vừa lòng.
“Ừ, hôm nay là ngày tốt”
Lý Hạo và Trác Yến Vũ chạm cốc.
“Hì hì, có phải tiếp theo đã đến lượt bổn công chúa ra tay không?”
Nét cười của2Trác Yến Vũ lộ một phần nóng lòng muốn thử. Nhìn Hoa Lăng Đồng chèn ép Lý Hạo như vậy, trong lòng cô đã muốn đối phó với Hoa Lăng Đồng từ lâu, trước đây chỉ sợ tùy ý làm sẽ phá hỏng kế hoạch của Lý Hạo nên mới nhịn tới bây giờ.
“Chúng ta ăn cơm trước đã.”
Nhìn nhân viên đưa đồ ăn lên, Lý Hạo mỉm cười.
Nếu Mã Đào đã xử lý xong xuôi, vậy cậu không cần sốt ruột nữa.
“Hoa Lăng Đồng, tôi thật sự chờ mong khi anh thấy sự phản công của tôi, sẽ có cảm xúc thế nào.”
Lý Hạo gắp một đũa nầm bò, cảm nhận hương vị non mềm ngon lành, tâm trạng cũng vui vẻ hẳn.
“Đại thiếu, Lý Hạo từ quê đã về rồi.”
Trong căn phòng của tập đoàn Hoa Vinh, Vương9Học Thành khom người báo cáo với Hoa Lăng Đồng.
“Đã về?”
Hoa Lăng Đồng rút điếu thuốc trong tay, gương mặt dữ tợn lộ ý cười tàn nhẫn, nói: “Tôi còn tưởng hắn sẽ tiếp tục trốn, giờ trở về muốn vùng lên, có phải đã muộn rồi không?”
Giờ bọn họ lợi dụng thủ đoạn đặc thù để ép giá, kem chống lão hóa lần thứ hai lên ngôi sản phẩm mĩ phẩm bán chạy nhất Trung Quốc. Tuy lợi nhuận từng sản phẩm của họ giảm rất nhiều, nhưng nhờ tiêu thụ mạnh mà vẫn kiếm được tiền.
“Tuy áp đảo được Ngưng Chân Dịch, nhưng nghĩ lại cũng thấy tiếc quá nhỉ, nếu không ép giá, chúng ta phải kiếm được tiền gấp mấy lần hiện tại.”
Vương Học Thành đứng bên thở dài nói: “Nhưng nhờ việc này, mấy lão4già có tầm nhìn hạn hẹp trong hội đồng quản trị sẽ không dám nghi ngờ đối với các kế hoạch khác của đại thiếu nữa.”
“Mấy lão này chắc hận tôi lắm đấy.”
Hoa Lăng Đồng cười lạnh nói: “Mấy lão này đều là người sĩ diện, tôi cố ý đánh vào mặt họ, cũng biết một khi có cơ hội họ sẽ cắn trả như lũ chó điên, nhưng tôi còn điên hơn họ, nên họ làm gì có cơ hội ấy.”
Quá ba lần rượu, thưởng thức xong thức ăn, Lý Hạo đặt bát trong tay xuống, mỉm cười nhìn Trác Yến Vũ trước mặt, nói: “Ăn cơm xong rồi, tiếp theo tổ chức sẽ phân một nhiệm vụ cụ thể cho đồng chí Trác Yến Vũ nhé.”
“Mời tổ chức phân công nhiệm vụ!”
Trác Yến Vũ nghiêm mặt chào Lý Hạo theo nghi thức quân đội, rồi hai lại không nhịn được cười ngặt nghẽo vì trò đóng vai vừa rồi.
“Em chờ tin của anh. Sau khi nhìn thấy bọn anh tuyên truyền trên mạng, ngay lập tức em hãy cho cục giám định phái người tới kiểm tra lại toàn bộ thị trường dược mỹ phẩm. Về phần kiểm tra thí điểm sản phẩm nào, đến lúc đó anh sẽ nói cụ thể với em.”
Ánh mắt Lý Hạo mãnh liệt, bị Hoa Lăng Đồng ức hiếp lâu như vậy, cậu chờ ngày phản công này đã lâu.
Cậu biết, thương trường như chiến trường.
Kiểu tập kích bất ngờ này phải là một chiêu sét đánh không kịp bưng tai. Một khi đã thực hiện, nhất định phải bắn trúng vào điểm yếu của đối phương, phải kinh ngạc thấu trời, mới có thể làm Hoa Lăng Đồng không có cơ hội phản kích.
“Được, em đã hiểu.”
Trác Yến Vũ gật gật đầu, hoàn toàn không có chút do dự chần chờ nào.
“Khụ khụ, Tiểu Yến Tử, bối cảnh nhà em chắc không đơn giản chỉ là Cục trưởng Cục Công an đâu nhỉ? Không thì hai ngành song song cùng cấp như Cục Giám định chất lượng và Cục Công an, làm sao em bảo điều động là điều động ngay được?”
Trác Yến Vũ đáp một tiếng, lại khiến Lý Hạo nhớ tới suy đoán trước đây, không kìm được phải hỏi.
“Hì hì, lại bị anh đoán được rồi?”
Trác Yến Vũ cười nói: “Tuy bố em là người đứng đầu Cục Công an thành phố Minh Châu, nhưng đó là vì ông không muốn phát triển ở quân đội. Ông nội em là lão thủ trưởng ở quân khu phía nam, sức ảnh hưởng ở quân đội cũng không thấp. Còn người đứng đầu Cục Giám định chất lượng hiện giờ là cấp dưới cũ của ông chuyển từ chuyên ngành vào cơ cấu, nên muốn nhờ thì chỉ cần nói một câu.”
“Thủ trưởng quân khu phía Nam…”
Lý Hạo không kìm được níu cả lưỡi, chả trách Tiểu Yến Tử luôn được hoan nghênh chào đón như vậy, hóa ra phía sau còn có một nhân vật lớn như thế!
“Anh sợ à?”
Trác Yến Vũ cười khẽ nói: “Vậy nên về sau anh phải ngoan với em! Nếu bổn công chúa không vui, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
“Khụ khụ…”
Lý Hạo sờ mũi.
Mấy người phụ nữ cạnh cậu bối cảnh cao ngút trời, cậu cảm giác áp lực như núi lớn vậy…
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

Trở lại chuyện chính, Trác Yến Vũ thân thiết nhìn Lý Hạo, dịu dàng hỏi.
Tuy cô không ở thương trường, nhưng vì quan tâm đến Lý Hạo, nên chuyện công ty Hạo Thiên, công ty dược Tả thị và tập đoàn Hoa Vinh cạnh tranh vẫn chú ý ít nhiều.
Rõ ràng cô biết, tuy rằng Ngưng Chân Lộ không bị ảnh hưởng lớn, nhưng Ngưng Chân Dịch giờ chỉ dựa vào một phần fans trung thành để duy trì tiêu thụ.
Nhìn vẻ mặt của cậu, Trác Yến Vũ cùng cười, nhấp một ngụm rượu nói: “Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, xem ra tin tức anh Hạo đang chờ đã đến rồi nè.”
“Ừ, hôm nay là ngày tốt”
Lý Hạo và Trác Yến Vũ chạm cốc.
“Hì hì, có phải tiếp theo đã đến3lượt bổn công chúa ra tay không?”
Nét cười của Trác Yến Vũ lộ một phần nóng lòng muốn thử. Nhìn Hoa Lăng Đồng chèn ép Lý Hạo như vậy, trong lòng cô đã muốn đối phó với Hoa Lăng Đồng từ lâu, trước đây chỉ sợ tùy ý làm sẽ phá hỏng kế hoạch của Lý Hạo nên mới nhịn tới bây giờ.
“Nếu em đã hỏi vậy, chắc là biết anh gặp rắc rối rồi.”
Lý Hạo cười khổ, thản nhiên nói.
Nói chuyện với người thông minh không cần vòng vo, hơn nữa Trác Yến Vũ còn là người thân thiết với cậu.
“Em có thể giúp gì không?”
Trác Yến Vũ cầm lấy tay Lý Hạo, muốn an ủi cậu, nói: “Số tiền em có thể đưa cho anh, đối với quy mô chiến tranh thương mại này chỉ như muối2bỏ biển, cái em có thể giúp anh chỉ có các mối quan hệ.”
“Anh đang đợi tin tức, nếu bước đầu thuận lợi, vậy bước tiếp theo sẽ phải nhờ em hỗ trợ.”
Lý Hạo mỉm cười rót cho Trác Yến Vũ một ly rượu vang, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, như những mưu sĩ phe phẩy quạt khăn, lập kế trong màn trướng, giết địch ngoài ngàn dặm thời cổ đại.
“Keng keng!”
Khi họ nói chuyện, di động Lý Hạo bỗng vang lên, màn hình xuất hiện dòng chữ: “Bạn đã nhận một tin nhắn.”
Thuận tay mở tin, xem xong khóe miệng Lý Hạo nhếch lên thành một nụ cười vừa lòng.
“Ừ, hôm nay là ngày tốt”
Lý Hạo và Trác Yến Vũ chạm cốc.
“Hì hì, có phải tiếp theo đã đến lượt bổn công chúa ra tay không?”
Nét cười của2Trác Yến Vũ lộ một phần nóng lòng muốn thử. Nhìn Hoa Lăng Đồng chèn ép Lý Hạo như vậy, trong lòng cô đã muốn đối phó với Hoa Lăng Đồng từ lâu, trước đây chỉ sợ tùy ý làm sẽ phá hỏng kế hoạch của Lý Hạo nên mới nhịn tới bây giờ.
“Chúng ta ăn cơm trước đã.”
Nhìn nhân viên đưa đồ ăn lên, Lý Hạo mỉm cười.
Nếu Mã Đào đã xử lý xong xuôi, vậy cậu không cần sốt ruột nữa.
“Hoa Lăng Đồng, tôi thật sự chờ mong khi anh thấy sự phản công của tôi, sẽ có cảm xúc thế nào.”
Lý Hạo gắp một đũa nầm bò, cảm nhận hương vị non mềm ngon lành, tâm trạng cũng vui vẻ hẳn.
“Đại thiếu, Lý Hạo từ quê đã về rồi.”
Trong căn phòng của tập đoàn Hoa Vinh, Vương9Học Thành khom người báo cáo với Hoa Lăng Đồng.
“Đã về?”
Hoa Lăng Đồng rút điếu thuốc trong tay, gương mặt dữ tợn lộ ý cười tàn nhẫn, nói: “Tôi còn tưởng hắn sẽ tiếp tục trốn, giờ trở về muốn vùng lên, có phải đã muộn rồi không?”
Giờ bọn họ lợi dụng thủ đoạn đặc thù để ép giá, kem chống lão hóa lần thứ hai lên ngôi sản phẩm mĩ phẩm bán chạy nhất Trung Quốc. Tuy lợi nhuận từng sản phẩm của họ giảm rất nhiều, nhưng nhờ tiêu thụ mạnh mà vẫn kiếm được tiền.
“Tuy áp đảo được Ngưng Chân Dịch, nhưng nghĩ lại cũng thấy tiếc quá nhỉ, nếu không ép giá, chúng ta phải kiếm được tiền gấp mấy lần hiện tại.”
Vương Học Thành đứng bên thở dài nói: “Nhưng nhờ việc này, mấy lão4già có tầm nhìn hạn hẹp trong hội đồng quản trị sẽ không dám nghi ngờ đối với các kế hoạch khác của đại thiếu nữa.”
“Mấy lão này chắc hận tôi lắm đấy.”
Hoa Lăng Đồng cười lạnh nói: “Mấy lão này đều là người sĩ diện, tôi cố ý đánh vào mặt họ, cũng biết một khi có cơ hội họ sẽ cắn trả như lũ chó điên, nhưng tôi còn điên hơn họ, nên họ làm gì có cơ hội ấy.”
Quá ba lần rượu, thưởng thức xong thức ăn, Lý Hạo đặt bát trong tay xuống, mỉm cười nhìn Trác Yến Vũ trước mặt, nói: “Ăn cơm xong rồi, tiếp theo tổ chức sẽ phân một nhiệm vụ cụ thể cho đồng chí Trác Yến Vũ nhé.”
“Mời tổ chức phân công nhiệm vụ!”
Trác Yến Vũ nghiêm mặt chào Lý Hạo theo nghi thức quân đội, rồi hai lại không nhịn được cười ngặt nghẽo vì trò đóng vai vừa rồi.
“Em chờ tin của anh. Sau khi nhìn thấy bọn anh tuyên truyền trên mạng, ngay lập tức em hãy cho cục giám định phái người tới kiểm tra lại toàn bộ thị trường dược mỹ phẩm. Về phần kiểm tra thí điểm sản phẩm nào, đến lúc đó anh sẽ nói cụ thể với em.”
Ánh mắt Lý Hạo mãnh liệt, bị Hoa Lăng Đồng ức hiếp lâu như vậy, cậu chờ ngày phản công này đã lâu.
Cậu biết, thương trường như chiến trường.
Kiểu tập kích bất ngờ này phải là một chiêu sét đánh không kịp bưng tai. Một khi đã thực hiện, nhất định phải bắn trúng vào điểm yếu của đối phương, phải kinh ngạc thấu trời, mới có thể làm Hoa Lăng Đồng không có cơ hội phản kích.
“Được, em đã hiểu.”
Trác Yến Vũ gật gật đầu, hoàn toàn không có chút do dự chần chờ nào.
“Khụ khụ, Tiểu Yến Tử, bối cảnh nhà em chắc không đơn giản chỉ là Cục trưởng Cục Công an đâu nhỉ? Không thì hai ngành song song cùng cấp như Cục Giám định chất lượng và Cục Công an, làm sao em bảo điều động là điều động ngay được?”
Trác Yến Vũ đáp một tiếng, lại khiến Lý Hạo nhớ tới suy đoán trước đây, không kìm được phải hỏi.
“Hì hì, lại bị anh đoán được rồi?”
Trác Yến Vũ cười nói: “Tuy bố em là người đứng đầu Cục Công an thành phố Minh Châu, nhưng đó là vì ông không muốn phát triển ở quân đội. Ông nội em là lão thủ trưởng ở quân khu phía nam, sức ảnh hưởng ở quân đội cũng không thấp. Còn người đứng đầu Cục Giám định chất lượng hiện giờ là cấp dưới cũ của ông chuyển từ chuyên ngành vào cơ cấu, nên muốn nhờ thì chỉ cần nói một câu.”
“Thủ trưởng quân khu phía Nam…”
Lý Hạo không kìm được níu cả lưỡi, chả trách Tiểu Yến Tử luôn được hoan nghênh chào đón như vậy, hóa ra phía sau còn có một nhân vật lớn như thế!
“Anh sợ à?”
Trác Yến Vũ cười khẽ nói: “Vậy nên về sau anh phải ngoan với em! Nếu bổn công chúa không vui, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
“Khụ khụ…”
Lý Hạo sờ mũi.
Mấy người phụ nữ cạnh cậu bối cảnh cao ngút trời, cậu cảm giác áp lực như núi lớn vậy…
Bình luận facebook