Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 271-275
Chương 271: Đổi lại cách gọi là chồng cũ
Luật chơi của ‘Tôi có bạn không có’ rất đơn giản: Mỗi khách mời sẽ giơ năm ngón tay đồng nghĩa có năm cơ hội, người được chọn sẽ nói ra một sự việc trong quá khứ của bản thân mà người khác không có, nếu như bản thân không có hoặc chưa từng trải qua thì sẽ cụp một ngón tay xuống. Đến cuối cùng người nào còn lại nhiều ngón tay nhất thì người đó chiến thắng!
Sau khi phổ biến xong luật chơi, trò chơi bắt đầu. Bởi vì Khương Mạn thắng trong trò đoán người nên cô là người chơi đầu tiên.
Khương Mạn nói: “Tôi có bốn người anh.”
Rất nhiều người bất lực cụp một ngón tay xuống, Chỉ có Dương Na Ni vẫn không cụp xuống.
Tự Thiên Sách nói: “Em có bốn người anh? Sao bây giờ nói có anh chị em cứ đơn giản như mọc tóc ấy nhỉ?”
(Hahaha! Đúng là Tự thiên tài! Vừa mở mồm đã đu trend!)
(Cả thế giới đều là thần tượng của Narnia, bây giờ có bảo cô ấy mọc ra 108 người anh trai tôi cũng tin!)
Dương Na Ni cười nói: “Cô Khương chỉ nói là bốn người anh trai, chứ có nói là anh ruột đâu, nhỡ đâu lại là anh trai mưa thì sao”
“Tiểu Dương nói cũng có lý!” Kim Lan lão phu nhân phụ hoạ theo.
Hứa Thuần Hoa nói: “Nếu nói như thế thì tôi có đến mấy người anh trai ấy chứ!”
Đang lúc mỗi người một câu, có mấy kẻ muốn nói đểu cô, Khương Mạn cũng chả để ý.
Khương Vân Sênh: “Tôi là đạo diễn.”
Ngoài Vân Chí Sam ra tất cả mọi người lại cụp một ngón tay xuống. Khương Tử Mặc là người im lặng nhất, nhìn sang Khương Mạn, “Tôi có một người em gái tốt nhất thế giới này!”
(Phụt…….được rồi! Nine là kiểu mê em gái gì vậy trời!)
(Nine và Tiểu Man tốt nhất thế giới! ai cũng mong có được một tình anh em tốt như vậy!)
(Đạo diễn Vân cười trộm kia, vâng vâng vâng! Khương võ thần cũng là em gái anh!)
(không phải…..Đạo diễn Khương và Nine không cụp tay xuống thì tôi hiểu, tại sao Tự thiên tài và Bạc thần cũng vậy? tôi nhớ bọn họ đều là con một mà!)
(Thiên Sách đào đâu ra một người em gái tốt? Còn Bạc thần …..Thật sự không hiểu…….)
“Mọi người nhìn tôi làm gì. Đúng là tôi có em gái mà.” Tự Thiên Sách giải thích một cách khí thế: “Tiểu Mạn và tôi là anh em ruột khác cha khác mẹ!”
“Mọi người không tin, cùng lắm chúng tôi hát một đoạn chứng minh!”
Bạc Hạc Hiên dùng hết sức khụ một tiếng.
Đồng chí lão vân vội vàng đi qua bịt mồm Tự Thiên Sách: “Ngồi xuống đã Sách Nhi, ngồi đi!”
Thiên Sách rất phẫn nộ, lời nói đi với bằng chứng mà không được sao! Với các chất giọng của Khương Mạn, bảo là em gái anh ta mà mọi người lại không tin.
Khương Tử Mặc nhìn sang Khương Mạn: “Tiểu Man em và anh ta từng song ca à?”
“Có một lần cùng nhau hát hai câu trên livestream.”
Khương Tử Mặc ồ một tiếng, có phần khoái trí, sau đó kiên quyết nói một câu: “Lần sau chúng ta hát chung nhé.”
“Được ạ! Không vấn đề gì! Em sẽ hát với anh tư!”
“Được!” Khương Tử Mặc mới nở nụ cười xán lạn.
Tự Thiên Sách nghe xong thấy không còn gì thú vị nữa, lại ra đứng cùng đồng chí lão Vân, hai người dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn Khương Tử Mặc, đây gọi là không còn gì để nói.
Tuy nhiên cư dân mạng lại không kìm nén nổi, đặc biệt là người hâm mộ của Nine!
(Đừng! Đừng mà! Nghìn lần đừng!)
(Nine ơi, anh không biết chất giọng vịt đực của em gái anh sao!)
(Nine nam thần chúng tôi xin được chữa trị, xin đừng để lại ám ảnh! cứu với, để em gái anh ấy hát tôi không chịu nổi đâu!)
(Khương võ thần hát được mà, fan của Nine nam thần sao thế? Thế mà bảo là chiều chuộng yêu thương em gái!)
(Cái này là dùng cả mạng sống để chiều chuộng luôn đấy……)
(Thôi! Xin! Chỉ cần nghe thấy Tiểu Man hát! Chắc sẽ như nghe quỷ gọi hồn bên tai! Chắc xong phải đi cấy bộ khiếm thính mất?)
(Lầu trên vô lương tâm!!)
“Cách nói của Tự ảnh đế miễn cưỡng được chấp nhận, còn anh Bạc sao không hạ một ngón tay xuống, chả nhẽ Khương Mạn cũng là em gái anh?”
Khương Mạn hất cằm! “Sao có thể, tôi rõ ràng là chị!”
“Hả?” Bạc Hạc Hiên hoài nghi nhìn lại cô, ba giây sau, anh ta gật đầu đồng ý: “Đúng vậy chị gái.”
Còn những người khác đầu là một mảnh bối rối, cái chuyện anh chị em gì thế này?
Cư dân mạng cũng hoang mang.
(Khương võ thần là chị của Bạc thần?)
(Bạc Mạc không phải phu thê mà là chị em, đây là cái chuyện quái gì vậy?)
(Không không không! Chuyện chị em này chắc chắn có ẩn ý, Bạc thần nhiều tuổi hơn Khương Mạn biết không? Xì hai người này chắc chắn có bí mật!)
Tự Thiên Sách lẩm bẩm, sau đó hét lên: “Hiên Hiên! Chị em họ cũng được! nhưng chị em mưa là không được đâu!”
Tim Khương Mạn đạp thịnh một cái, mặt lại ra vẻ bình tĩnh. Còn chưa kịp mở mồm nói gì, đã thấy người anh trai ở bên cạnh hai mắt sáng quắc quét sang Tự Thiên Sách.
Bạc ảnh đế khó kìm nén cho Tự Thiên Sách một ánh mắt tán thưởng.
“Là em gái ruột.” Bạc Hạc Hiên mở mồm giải thích.
Tự Thiên Sách ngơ ra: “Cậu không phải con một à? còn có em gái.”
Bạc Hạc Hiên gật đầu.
“Mẹ kiếp! Hiên Hiên cậu thật là! Còn có anh em nữa đúng không, có em gái mà không giới thiệu cho tôi, cậu xem tôi độc thân bao lâu rồi, cậu không ngại à?”
Bạc Hạc Hiên cười mà không nói gì. Nếu giới thiệu con tiểu quỷ nhà mình cho Tự Thiên Sách?
Khụ, Bạc Hạc Hiên không phải coi thường Tự Thiên Sách, mà là sợ vị này rơi vào tay em mình không quá mười phút có khi bị hành khóc!
(Bạc thần vậy mà có em gái? Tôi thì được, Bạc thần không được, em gái của Bạc thần tôi là được!)
(Nhìn ảnh em nhà họ Khương đi, sau đó nhìn Khương Mạn…….tôi dám cá! Em gái Bạc thần cũng là một mỹ nữ xinh đẹp!)
(Tôi kích động quá, muốn nhìn ảnh em gái anh ấy, Bạc thần giấu giỏi thật, làm fan sáu năm rồi tôi còn chả biết anh ấy có em gái!)
Trong kênh bình luận càng ngày càng sôi nổi. Trò chơi cũng được tiếp tục, cư dân mạng quên cũng nhanh. Trái tim đang treo lơ lửng của đạo diễn Châu cũng coi như được thả lỏng.
“May mà có Bạc Thần, Tự ảnh đế và đạo diễn Vân, nếu không chương trình của chúng ta toang thật rồi!”
“Tôi hoài nghi ba người này không phải Khương Mạn mời tới, chúng ta không dây vào nổi nữ ác ma này, bao giờ chương trình kết thúc mau tiễn họ đi!”
Đạo diễn Châu nhỏ giọng nói với trợ lý, lúc nói tiễn Khương Mạn đi biểu cảm như đang chuẩn bị tiễn hung thần!
“Sau này có đánh chết cũng không hợp tác với cô ta nữa, hợp tác một lần đã suýt mất mạng rồi!”
Trước ống kính trò chơi ‘Tôi có bạn không có’ vẫn đang tiếp tục. Cuối cùng cũng đến Lăng Tuyết. Lần này cô chỉ còn lại một ngón tay.
Lăng Tuyết nhìn vào ống kính, nở một nụ cười sảng khoái mở mồm nói: “Tôi bị vô sinh.”
Nụ cười trên mặt Hứa Thuần Hoa đông cứng lại, quay phắt mặt lại nhìn cô. Những người khác mặt mũi cùng đầu vẻ hoang mang.
Khương Mạn là người đầu tiên bỏ một ngón tay xuống, cô nhìn đám người xung quanh: “Ngơ ra đấy làm gì, mau chơi tiếp đi.”
Chơi tiếp?
Mọi người dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cô. Không có trái tim hay là không có cảm xúc, trong tình cảnh này, Dương Na Ni còn không dám nói loạn, mà Khương Mạn……
Không! Không đúng!
Nụ cười trên môi đạo diễn Châu cũng sụp đổ, trái tim chùng xuống. Những người khác cũng cảm thấy sai sai, Lăng Tuyết vẫn nở nụ cười như trước……
Cô và Khương Mạn thảo nào…….
Lăng Tuyết nhìn sang Hứa Thuần Hoa ở bên cạnh, nhìn thấy ánh mắt kinh hoàng của đối phương. Nụ cười trên môi cô càng thêm xán lạn:
“Chồng tôi đi ngoại tình, có rất nhiều người tình.”
“Ồ, xin sửa lại, là chồng cũ!”
Kênh bình luận ‘người nhà’ …….bùng nổ!!
Chương 272: Hiểu không, đồ rác rưởi
(Chị Nữ Oa nặn bùn của tôi ơi! Lăng Tuyết, chị ấy đang nói gì vậy?)
(Đây là phốt Cbiz siêu lớn gì thế, chính chủ tự mình tung ra thông tin lật mặt nhau sao?)
(Cho nên Lăng Tuyết và Hứa Thuần Hoa đã ly hôn từ lâu rồi sao? Người đàn ông ở bên ngoài tìm rất nhiều, rất nhiều tiểu tam, vì Lăng Tuyết không thể sinh con sao?)
(F*ck! Hứa Thuần Hoa là cái thứ cặn bã, rác rưởi gì vậy, bất kể chị Tuyết có sinh được con hay không, đều không phải là lý do cho anh ta đi cặp bồ bên ngoài!)
(Tạm thời đừng đánh nhau, chuyện gì cũng phải dùng chứng cứ để nói chuyện.)
(Lăng Tuyết dám trở mặt ngay trên sóng truyền hình mà lại không có bằng chứng được chắc? Mẹ nó chứ, chị quá dũng cảm! Tung ra đi chị! Xin hãy thẳng tay đập chết loại đàn ông cặn bã này đi!!)
(Thông báo ly hôn mạnh nhất trong lịch sử, không có cái thứ hai!!)
Tại hiện trường gameshow.
Tim của đạo diễn Châu sắp ngừng đập tới nơi rồi, nhân viên công tác có 80% là hoảng loạn, còn lại 20% thì đã ngu người luôn rồi.
Người quay phim cũng tê cứng lại, bất giác hướng ống kính máy quay về phía Hứa Thuần Hoa, quay lại tất cả mọi phản ứng của anh ta.
“Vợ à, chỉ là một trò chơi thôi mà, chúng ta không thể vì một bữa hải sản mà li hôn được, như vậy không đáng!”
“Chuyện cặp bồ không thể nói bừa, mẹ chúng ta mà biết thì chắc chắn sẽ đánh chết anh đó!”
Hứa Thuần Hoa tỏ ra hoảng loạn, nhưng hoảng loạn này không phải vì chột dạ, mà là mang vẻ vô tội, không biết phải làm sao, không biết nên khóc hay nên cười.
Kỹ năng diễn xuất này, trong nháy mắt khiến người ta nghi ngờ câu nói vừa nãy của Lăng Tuyết!
(Cảm thấy Hứa Thuần Hoa rất vô tội, có gì nói đấy, tôi cảm thấy anh ta không giống như loại người phản bội hôn nhân.)
(Cười chết mất, người đàn ông giả bộ một chút là có người tin anh ta vô tội luôn à?)
(Hứa Thuần Hoa đạp lên vợ của mình để trèo lên vị trí cao hơn, sau khi nổi tiếng liền mắng chửi fan của Lăng Tuyết, những vết nhơ trong lịch sử này trên mạng đều có lưu lại hết đó, biết không hả?)
(Mười năm hoa tuyết*, nếu không phải vì Lăng Tuyết, ai sẽ nhận người anh rể Hứa Thuần Hoa này? Năm năm trước có ma nào biết tới anh ta là tên tép riu nào?)
(*tên CP của hai vợ chồng Lăng Tuyết và Hứa Thuần Hoa)
(Hứa Thuần Hoa có dám vô liêm sỉ hơn chút nữa không? Thật sự cho rằng bản thân làm những chuyện bẩn thỉu ấy mà không ai biết sao?)
(Nghe nói……trước kia Hứa Thuần Hoa và Dương Dũng đánh nhau, có cư dân mạng bóc phốt là vì một người phụ nữ, người phụ nữ đó hình như tìm Hứa Thuần Hoa để đòi tiền phá thai đó ……)
(Ghê! Thật là CMN quá ghê! Chị Tuyết ra tay đi! Đừng cho tên đàn ông đê tiện này có cơ hội bao biện!)
Lăng Tuyết giống như đã sớm dự đoán được phản ứng của Hứa Thuần Hoa, cô lấy từ trong chiếc túi xách luôn mang bên mình một cuốn sổ màu tím, giơ về phía ống kính:
“Tôi đã ly hôn rồi.”
Biểu cảm của Hứa Thuần Hoa không thể kiềm chế được nữa, anh ta ngay lập tức tháo mic ra: “Cô điên rồi phải không?”
Hét lên với Lăng Tuyết xong, anh ta chỉ tay vào máy quay: “Đừng quay nữa!”
“Các người nghe thấy không! Không được quay nữa! Tôi không ghi hình nữa! Lăng Tuyết cô qua đây cho tôi!!”
Hứa Thuần Hoa không ép buộc được người của chương trình, liền muốn tóm lấy Lăng Tuyết.
Anh ta vừa vươn tay ra, Nam Mục trong đám người liền đứng ra va vào người anh ta, sau đó ôm chặt lấy cánh tay của Hứa Thuần Hoa hét lớn:
“Anh Hứa, anh bình tĩnh! Bình tĩnh! Cho dù là ly hôn rồi, chúng ta cũng không thể động tay đánh người đâu! Đánh vợ cũng cũng là phạm pháp, cũng thuộc tội bạo lực gia đình đó!!”
Hứa Thuần Hoa tức đến lệch cả mũi! Anh nói vớ nói vẩn cái gì vậy, tôi muốn đánh người bao giờ?
Trong ống kính, kể từ sau khi Lăng Tuyết đưa giấy tờ ly hôn ra, lớp da người trên người Hứa Thuần Hoa như bị xé rách.
Dáng vẻ anh ta đối diện với ống kính phát điên phát khùng thật giống như muốn đánh người, Nam Mục la lên như vậy thật khiến Hứa Thuần Hoa có lý mà không thể nói!
“Anh cút ra cho tôi!”
Lửa giận ngập đầu, Hứa Thuần Hoa dùng sức đẩy Nam Mục ra.
“A——”
Tiếng hét thảm thiết vang dội.
Anh tiểu Mục ôm lấy mặt của mình, trông dáng vẻ như liễu yếu đào tơ, Hứa Thuần Hoa đẩy anh ấy một cái giống như là dùng tới giáng long thập bát chưởng trong truyền thuyết!
Nam Mục bay ra xa, trực tiếp lăn vào lùm cỏ.
Hứa Thuần Hoa ngây ra như phỗng, nhìn chằm chằm tay mình: Ông đây mạnh vậy sao?
Khương Mạn vẫn luôn ngồi một bên nhàn nhã ăn dưa, quả dưa lưới được múc thành những quả cầu nhỏ đặt trong đĩa đựng hoa quả.
Cô vừa xiên một miếng dưa, nhét vào miệng, đột nhiên thấy màn biểu diễn như thần của Nam Mục, suýt chút nữa thì nghẹn chết.
Bạc Hạc Hiên nhìn cô cạn lời.
“Ăn dưa mà cũng bị nghẹn chết, liệu có trở thành một trong những cái chết thần kỳ nhất thế giới không?”
Nhẹ nhàng giúp cô vỗ lưng, Bạc ảnh đế trêu chọc người ta, vẫn không quên tỉ mỉ chu đáo mà đưa nước trái cây tới.
Khương Mạn cũng không thèm đấu võ mồm với anh, nhìn chằm chằm Nam Mục, nhỏ giọng tán thưởng: “Em đào ra được một nhân tài……”
Khương Vân Sênh vuốt mũi, nói nhỏ: “Nét diễn còn thô lắm.”
“Lấn sân sang diễn xuất mà, anh hai, anh đừng yêu cầu cao quá.”
Lúc hai anh em đang thì thầm thảo luận, Nam Mục bò từ trong lùm cây ra, ôm lấy mũi, vô cùng phẫn nộ trừng mắt với Hứa Thuần Hoa:
“Đến Phật còn biết giận, anh thấy tôi hiền nên bắt nạt hả? Hết lần này đến lần khác ra tay với tôi?”
Hứa Thuần Hoa trong lòng nghe tiếng lộp bộp.
Lăng Tuyết vội vàng đưa khăn giấy cho Nam Mục, sắc mặt lạnh lùng nhìn Hứa Thuần Hoa:
“Chúng ta đã ly hôn rồi, cuộc sống riêng của anh cũng chẳng liên quan gì tới tôi nữa, tới tham gia chương trình này cùng anh đã là dùng hết tình nghĩa cuối cùng giữa tôi và anh rồi!”
“Nếu đã ăn vụng thì hãy lau mép cho sạch sẽ!”
“Người của chương trình này và tiểu Mục đều không nợ gì anh hết, dựa vào cái gì mà phải gánh tội cho anh?”
Sắc mặt Hứa Thuần Hoa khó coi hết sức.
Cơn tức giận dường như khiến anh ta mất đi lý trí, lửa giận bốc lên trời.
Ánh mắt anh ta đảo quanh giữa Lăng Tuyết và Nam Mục vài vòng, đột nhiên giống như đã hiểu ra chuyện gì đó.
“Tôi hiểu rồi, chẳng trách mà cô đồng ý tới tham gia chương trình này cùng tôi! Cô chỉ chờ tới ngày này, chơi tôi một vố để lật đổ tôi phải không?”
“Cái thằng nhãi họ Mục này là cùng một giuộc với cô đúng không? Người phụ nữ lúc chiều cũng là do hai người cố ý tìm tới chứ gì!!”
Nam Mục: WTF???
Không hổ là diễn viên, có thể tự biên rồi tự diễn!
Bản thân anh ta đụng vào Hứa Thuần Hoa chỉ đơn thuần là vì nhổ cỏ tận gốc, tiện thể báo thù cho bản thân!
Thằng chó này đã ngoại tình, cặp bồ cặp bịch thì liền cho rằng đàn ông trên khắp thế giới này đều giống như mình sao?
Sự chế giễu trên khuôn mặt Lăng Tuyết không hề suy giảm.
Hứa Thuần Hoa vẻ mặt hung dữ, đôi mắt đỏ ngầu: “Hủy hoại tôi thì có lợi ích gì với cô chứ! Cô là con đàn bà ngu xuẩn, hai chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây, tôi mà chết thì cô cũng phải chết cùng!!”
“Chết cùng là không thể nào đâu.”
Một giọng nữ lười biếng, chế giễu vang lên, trong sự trào phúng còn kèm theo một chút dí dỏm.
Khương Mạn nâng miếng dưa, ăn ngon lành.
Hạt dưa đã được Bạc Hạc Hiên nhặt ra, ăn vô cùng sung sướng.
“Từ giờ trở đi, Lăng Tuyết chính là nghệ sĩ ký hợp đồng với Thiên Phong Entertainment, Thiên Phong Entertainment sẽ không tiếc bất cứ giá nào để nâng đỡ cô ấy, bồi dưỡng cô ấy, khiến cho cô ấy phát triển lớn mạnh.”
“Trong tương lai cô ấy có thể tỏa sáng đến mức nào thì tôi không dám khẳng định! Thế nhưng có một điểm tôi dám đảm bảo!”
“Lăng Tuyết trong tương lai, Hứa Thuần Hoa anh tuyệt đối với không tới!”
Khương Mạn ăn hết phần đỏ của miếng dưa hấu, tay phải lười biếng quăng một cái. Vỏ dưa bay lên một đường cong hoàn mỹ, ‘bộp’ một tiếng, đập chính xác vào đầu Hứa Thuần Hoa.
Khương Mạn cười lộ ra hàm răng trắng sáng, quyến rũ và lạnh lùng: “Hiểu không? Đồ rác rưởi!”
Chương 273: Không phải là hội chợ tuyển dụng của Khương Mạn cô đâu
(Màn trào phúng này của Khương võ thần quá xuất sắc!)
(Khương võ thần tỏ vẻ coi thường thứ rác rưởi như anh ta, lại ném vỏ dưa vào đầu anh ta!)
(Vỏ dưa xứng với vỏ dưa, phép so sánh của Khương võ thần quá đỉnh! Chẳng phải Hứa Thuần Hoa chính là một cái vỏ dưa sao!)
“Khương Mạn!!”
Hứa Thuần Hoa đôi mắt đỏ ngầu, giống như một con bò tót đang tức giận, rống lên: “Là cô! Chính cô là kẻ giở trò trong chuyện này đúng không!”
“Tôi đã nói mà, Lăng Tuyết lấy đâu ra cái bản lĩnh này, chắc chắn là cô ở đằng sau xúi giục! Tôi không đắc tội với cô, tại sao cô lại hãm hại tôi!!”
Khương Mạn cũng lười để ý cái vỏ dưa này.
“Chỉ có đàn ông mới hiểu nhau, hay là cho anh một cơ hội phát biểu, anh nói đi?” Khương Mạn nháy mắt với người đàn ông bên cạnh mình.
Bạc Hạc Hiên liếc cô: “Cảm ơn em, nhưng đối với loại đàn ông cặn bã thì anh không hiểu nổi.”
Khương Mạn thầm chậc một tiếng, thật thông minh, không bị mắc lừa!
Cô nhướng mày, thắc mắc: “Thật không hiểu nổi, đều là đàn ông, sao lại có một vài người đàn ông vừa thông minh, vừa đẹp trai, lại có quy tắc, nhưng lại có một vài người…”
Ánh mắt Khương Mạn ném lên người Hứa Thuần Hoa: “Chưa nói đến ngoại hình và tính cách, ngay cả thuyết tiến hóa sinh học của Darwin đặt trên người anh ta cũng trở thành một nghịch lý, bất kể xuân, hạ, thu, đông đều là mùa giao phối!
Hứa Thuần Hoa phun máu.
Trong lòng Bạc ảnh đế vui đến nở hoa luôn, Yêu Nhi lại khen anh rồi!
Những người khác……Ví dụ như hai anh em nhà họ Khương.
Khương Vân Sênh: Thông minh, đẹp trai.... anh ấy chấp nhận, nhưng có quy tắc? Ai có quy tắc vậy? Bạc Hạc Hiên có quy tắc sao?
Khương Tử Mặc: Người đàn ông lợi dụng cả đứa trẻ để làm việc cho mình, thực sự không xứng với hai chữ quy tắc.
Thiên tài & Lão Vân: Cả đời này cũng chưa từng nghe lời nào thiếu hợp lý đến như vậy! Con bé này đúng là áp dụng tiêu chuẩn kép một cách quá đáng mà!
“Cô đắc ý cái quái gì!” Hứa Thuần Hoa đã tức đến phát điên rồi, nếu không phải anh ta biết bản lĩnh của Khương Mạn thì anh ta đã sớm xông tới dạy cho đối phương một bài học rồi.
“Cô nói cô muốn nâng đỡ Lăng Tuyết thì có thể nâng đỡ cô ta được chắc? Khương Mạn cô chẳng qua là ỷ vào việc đằng sau có người chống lưng cho, nhưng giới giải trí này còn chưa tới phiên cô đứng chỉ tay năm ngón đâu!”
“Lăng Tuyết chỉ là một bà nội trợ lỗi thời, rời khỏi tôi, cô ta còn có thể làm nên chuyện gì sao?”
“Thứ gà mái không biết đẻ trứng, chỉ có tôi mới chấp nhận cô ta, cái loại không biết sinh đẻ như cô ta thì làm gì có người đàn ông nào có thể chấp nhận mà không ghét bỏ?”
Sau khi Hứa Thuần Hoa nói hết những lời này, tất cả khách mời nam tại đây, ngoại trừ Dương Dũng ra thì đều cau mày.
Khương Tử Mặc: “Đồ vô liêm sỉ!”
Khương Vân Sênh: “Đê tiện, hôi thối.”
Nam Mục: “Thối đến ngập trời.”
Tự Thiên tài: “Trời……trời cũng không chứa được cái thứ như anh……”
Đồng chí lão Vân: “Ma quỷ tới rước.”
Trò nối câu đến lượt Bạc Hạc Hiên……
Anh nhìn tiểu quỷ nào đó.
Khương Mạn-ma quỷ lườm một cái, hừ hừ nói: “Ma quỷ đòi mạng cũng phải là mạng người mới được, chưa từng nghe tới có ma quỷ cố ý đòi mạng súc sinh bao giờ, có đáng tiền không?”
(Cái miệng này của Khương võ thần, thật quá đỉnh!)
(Có thể loại bỏ Hứa Thuần Hoa khỏi giới tính nam này không? Loại súc sinh này ở lại chỉ làm ô nhục giới đàn ông thôi!)
(Cái thằng ngu Hứa Thuần Hoa này, trực tiếp phơi ra bộ mặt thật của mình rồi, hắn ta tưởng là livestream đã tắt rồi sao?)
(Trong số những khách mời nam lên tiếng, quả nhiên vẫn là Thiên Sách là ưu tú nhất! Nhưng mà Dương Dũng đâu? Sao ông ta không lên tiếng?)
Dương Dũng dám lên tiếng sao? Ông ta bây giờ còn không đảm bảo được sự an nguy của chính mình chứ nói gì!
Khương Mạn trào phúng nhìn Hứa Thuần Hoa, chỉ vào ống kính bên cạnh: “Nhìn thấy chưa? Chúc mừng anh, lộ bộ mặt thật thành công!”
Hứa Thuần Hoa sững sờ, nhìn thấy nhân viên công tác bên cạnh đang chết lặng, và đèn trên camera luôn hiện ánh sáng đỏ ……
Da đầu anh ta hoàn toàn tê dại, đôi mắt tối đen, trong nháy mắt liền tức giận đến suýt ngất.
Da mặt anh ta có dày hơn nữa thì không thể tiếp tục ở lại đây được! Trong đầu anh ta chỉ có 1 suy nghĩ.
Chạy!
Tốt nhất là chạy tới nơi không ai quen biết mình!!
Toi đời rồi! Sự nghiệp của anh ta, tương lai của anh ta hoàn toàn chấm dứt rồi!!!
Hứa Thuần Hoa chạy rồi, không ai ngăn cản.
Nhân viên công tác của chương trình cũng đơ luôn rồi ……
Đạo diễn Châu ngồi bệt xuống đất, hai mắt đờ đẫn, căn bản không dám xem bình luận trên kênh livestream lúc này.
Kế sinh nhai của ông ta ……chỉ e là cũng tới hồi kết rồi……
Tất cả những chuyện này đều là vì……Đạo diễn Châu nhìn chằm chằm Khương Mạn, dáng vẻ hung dữ, giống như nhìn kẻ thù giết cha!!
Ngay lúc ông ta định bảo người đóng kênh livestream lại, thì Lăng Tuyết lại đi tới phía trước máy quay, đối diện với những khán giả trên kênh livestream cúi gập người xuống.
“Tôi xin gửi lời xin lỗi tới tất cả các fan đã ủng hộ tôi, tin tưởng tôi, cũng xin gửi lời xin lỗi tới toàn thể công chúng và các nhãn hàng!”
“Không cần biết là vì nguyên nhân gì, tôi và Hứa Thuần Hoa quả thực đã ly hôn được một khoảng thời gian rồi, sau khi ly hôn tôi vẫn dùng danh nghĩa vợ của anh ta để cùng anh ta tham dự các hoạt động thương nghiệp, giấu diếm công chúng! Đây là lỗi mà tôi đã phạm phải!”
Lăng Tuyết hít sâu một hơi: “Tôi bằng lòng chịu phạt, cũng sẽ chịu trách nhiệm bồi thường trước những tổn thất của các nhãn hàng!”
Lăng Tuyết nói xong, lại gập người cúi đầu thêm một lần nữa rồi mới quay người đi.
Cô ấy đi đến bên cạnh Khương Mạn, nhẹ giọng nói: “Tôi đi trước đây.”
Khương Mạn ừ một tiếng: “Không phải lo chuyện luật sư.”
“Cảm ơn!” Lăng Tuyết cảm kích gật đầu.
Sau khi Lăng Tuyết biến mất, cư dân mạng cũng bình luận sôi nổi:
(Dám làm dám chịu, tôi thành fan của chị này rồi!)
(Tự tay lột mặt nạ giả tạo của tên đàn ông cặn bã, quá dũng mãnh! Cũng không trốn tránh lỗi lầm của mình và trách nhiệm phải chịu, chị gái này tam quan* chính trực, ngay thẳng quá!)
(*tam quan bao gồm: nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan, là quan điểm cá nhân đối với những khía cạnh cuộc sống, thế giới và giá trị)
(Đã xem qua lý lịch của Lăng Tuyết, chị gái này quá ưu tú, nhưng tôi càng quan tâm hơn tới mối quan hệ giữa Khương võ thần và Lăng Tuyết.)
(Thiên Phong Entertainment hình như là công ty của Phong dầu gió nhỉ? Hình như Khương võ thần cũng ký với công ty này, cô ấy có thể quyết định được sao?)
(Lầu trên xài mạng nông thôn à? Thiên Phong Entertainment đã đổi chủ lâu rồi! Thành thật mà nói, tôi có một suy đoán hết sức to gan!)
Kênh livestream còn chưa đóng, Khương Mạn chống eo, lười biếng nói:
“Có kết quả trò chơi rồi chứ, Lăng Tuyết thắng chứ nhỉ?”
Đạo diễn Châu và nhân viên công tác: “……”
Đã là lúc nào rồi, cô còn nghĩ tới trò chơi?
Đạo diễn Châu giọng nói không mấy tốt đẹp: “Có thắng cũng là Lăng Tuyết thắng, liên quan gì tới cô?”
(Ầy! Không hổ danh là Khương võ thần, ăn dưa nhưng đồng thời cũng không quên ăn cơm phải không?)
(Lầu trên tầm nhìn hạn hẹp thế, cua hoàng đế Olongpolong đó! Bữa đại tiệc hải sản thế này ai có thể quên được?)
(Lúc này tôi nghi ngờ, Khương võ thần giúp Lăng Tuyết liệu có phải là vì ăn chực bữa cơm này không?)
“Nhân viên làm việc, sếp hưởng phúc, Lăng Tuyết thắng trò chơi, tôi là sếp đương nhiên muốn hưởng phúc rồi.”
Khương Mạn nói một cách hết sức hợp lý, khinh bỉ nhìn Đạo diễn Châu: “Trả cho tên đàn ông cặn bã Hứa Thuần Hoa cát xê cao như thế, bữa hải sản này ông còn tính quỵt sao?”
Đạo diễn Châu tức đến hói cả đầu.
“Sao cô lại thành sếp của Lăng Tuyết rồi?” Bên cạnh lại có người nhỏ giọng thắc mắc.
Khương Mạn chớp chớp đôi mắt xinh đẹp: “Ơ, thế tôi chưa nói sao?”
“Kẻ bất tài là tôi đây, chính là bà chủ đương nhiệm của Thiên Phong Entertainment.”
Đạo diễn Châu & những người khác: ???
Cư dân mạng: (Hả? Gì vậy?)
Khương Mạn tiếp tục nói: “Không bao lâu nữa Thiên Phong Entertainment sẽ đổi tên thành Hoàn Vũ Entertainment, tất cả các anh, chị, cô, dì, chú, bác có mối quan hệ, có tác phẩm, có nhân phẩm đều tới xem tôi nào!”
“Muốn tăng chức, tăng lương, hãy tới Hoàn Vũ Entertainment!”
“Muốn thực hiện lý tưởng đời người, hãy tới Hoàn Vũ Entertainment!”
“Muốn vươn tới đỉnh cao của đời người, hãy tới Hoàn Vũ Entertainment!”
Nụ cười của Khương phú bà chân thành khó diễn tả bằng lời: “Đến với Hoàn Vũ Entertainment, cuộc sống hạnh phúc đang đón đợi bạn!”
Đạo diễn Châu đôi mắt tối sầm lại, suýt chút nữa thì tắc thở!
Đây là livestream ‘Gia đình’, không phải là hội chợ tuyển dụng của Khương Mạn cô đâu!!!
Chương 274: Kéo Khương Mạn xuống vực sâu vạn trượng
Tiết mục chính trong kỳ I của ‘Một ngày của gia đình’ chính là chuyến du lịch theo đoàn ba ngày bốn đêm.
Ngày đầu tiên, cặp vợ chồng giả ‘Lăng Tuyết & Hứa Thuần Hoa’ tuyên bố rút lui.
Vụ việc cũng gây náo động trên mạng, đêm đó đội luật sư do Khương Mạn cử đến đã gặp mặt Lăng Tuyết.
Đồng thời, cô ấy cũng thông báo một cách khách quan và công bằng cho công chúng toàn bộ câu chuyện ly hôn của mình với Hứa Thuần Hoa.
Hứa Thuần Hoa trong cuộc hôn nhân đã nhiều lần ngoại tình, khiến cho rất nhiều cô gái mang thai là sự thật!
Một bên khác còn nằm trong cuộc tranh luận chính là chương trình ‘Một ngày của gia đình, đôi vợ chồng này đã ly hôn từ lâu, người của chương trình này thật sự không biết gì sao?'
Trong quá trình ghi hình, ekip giấu giếm nguyên nhân thực sự của việc Hứa Thuần Hoa đánh nhau với Dương Dũng, rồi đẩy Nam Mục ra làm bia đỡ đạn lại là vì sao?
Đêm nay, đội quan hệ xã hội của Hứa Thuần Hoa và chương trình ‘Người nhà’ đều bận đến sứt đầu mẻ trán.
Không ai ngờ rằng, dưới tình huống này, Hứa Thuần Hoa không lập tức về Bắc thành tập hợp với đoàn đội của mình, ngược lại, lén lén lút lút ở lại Quỳnh thành.
Trong đêm tối, trong khách sạn trước hải cảng.
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Hứa Thuần Hoa mở cửa, sau khi nhìn thấy hai người ngoài cửa, không kiên nhẫn nói: “Sao mà chậm vậy!”
Dương Dũng ôm cái bụng bia đi vào trước, nhếch mép: "Lửa không thiêu tới tao, tao vội gì chứ?"
Hứa Thuần Hoa hung dữ nhìn ông ta.
“Bây giờ không phải lúc để lục đục nội bộ đâu!” Một giọng nói đầy hàm ý vang lên, Dương Dũng và Hứa Thuần Hoa nhìn về phía người vừa tới.
Người đàn ông đóng cửa, quay đầu lại, sắc mặt âm trầm vô cùng. Nếu như có người ở đây, nhất định sẽ bị dọa cho giật mình!
Người đàn ông này chính là tổng đạo diễn của chương trình ‘Người nhà’ - Đạo diễn Châu, Châu Khải Hùng!
Đạo diễn Châu lúc này khác hoàn toàn so với lúc ở trên trường quay, khí chất không giống một người đạo diễn chút nào, mà đại gia như Dương Dũng lúc này lại có biểu cảm như có chút kiêng kị ông ta.
Hứa Thuần Hoa cũng kiềm chế sự tức giận, trong ba người, hiển nhiên là đạo diễn Châu chiếm phong thái người cầm đầu.
“Hứa Thuần Hoa, cậu chơi gái cũng được! Nhưng làm ảnh hưởng đến mối làm ăn lớn của mấy cổ đông Evergreen Capital, cậu đền nổi không?”
Đạo diễn Châu tức giận nói: “Nếu sớm biết cậu là loại bùn nhão không trát nổi tường*, thì năm đó tôi việc gì phải giúp cậu mai mối!”
(*ý nói người không có bản lĩnh, không làm nên chuyện lớn)
“Đạo diễn Châu, ông bớt giận, tất cả chuyện này đều tại hai con khốn Khương Mạn và Lăng Tuyết, tôi vô tội mà!” Hứa Thuần Hoa bao biện cho bản thân.
Đạo diễn Châu nhìn anh ta, khinh bỉ: “Con ruồi không bu quả trứng lành, nếu cậu không để lộ ra sơ hở gì, con ruồi như Khương Mạn có thể bu vào được sao?”
Hứa Thuần Hoa tức giận mà không dám nói, sự nghiệp diễn xuất của anh ta đã tàn rồi, cùng lắm thì không đóng phim nữa, kiếm ít tiền đi một chút, nhưng anh ta giúp đỡ Evergreen Capital làm những chuyện này, nếu điều tra tận gốc sẽ bị tóm gọn.
Hắn ta hoặc là ngồi tù, hoặc là cái mạng nhỏ bé này sẽ về chầu ông bà!
Hứa Thuần Hoa cắn răng, nhỏ giọng nói: “Tôi đã nhờ vào quan hệ để điều tra rồi, phó tổng giám đốc Vương của Evergreen Capital xảy ra chuyện, đoán chừng có liên quan tới Khương Mạn……”
“Cô ta đối phó với tôi là để đối phó với Evergreen Capital, tôi cũng là chịu trận thay người thôi!” Hứa Thuần Hoa vội vàng nói: “Các ông phải cứu tôi, chúng ta là người cùng hội cùng thuyền mà!”
Dương Dũng ở bên cạnh cười lạnh: “Đừng có tính cả ông đây vào, mày chết hay không cũng chẳng liên quan đéo gì đến tao cả?”
“Quậy đủ chưa hả?” Đạo diễn Châu trách móc nói: “Anh cảm thấy anh chạy thoát được sao? Trước khi Khương Mạn tới chương trình này, chắc chắn đã từng điều tra, bối cảnh của chúng ta, chỉ e là cô ta đã biết lâu rồi!”
Dương Dũng buồn bực không nói nên lời! Một lúc sau mới nói: “Vậy cho nên ban đầu tại sao ông lại mời ba anh em nhà đó tới?”
Đạo diễn Châu thẹn quá hóa giận: “Bây giờ là lúc đổ lỗi sao?”
Ban đầu ông ta cũng không biết Nine và Khương Vân Sênh là anh trai của Khương Mạn, cũng không biết vấn đề giữa ba anh em nhà này và Evergreen Capital!
Đều là sau khi mọi chuyện làm ầm lên, ông ta phát giác ra có điều không đúng, đi hỏi người bên trên, mới hiểu ra rằng đối phương ngay từ đầu đã có chuẩn bị mà đến!
“Anh cũng thật là! Chẳng phải chỉ là một ả đàn bà thôi sao, sao phải ra tay với Hứa Thuần Hoa, cho Khương Mạn có cớ gây phiền phức vậy?”
Đạo diễn Châu nhắc tới Dương Dũng: “Dương Na Ni bên cạnh anh cũng chẳng phải là thứ có đầu óc gì đâu, cẩn thận một chút, đừng để cô ta trở thành Lăng Tuyết thứ hai!”
“Con đàn bà ngu xuẩn đó, cho dù có gan đó thì cũng chẳng có cái đầu óc như thế!”
Dương Dũng tỏ vẻ coi thường Dương Na Ni, ông ta đảo mắt: “Đối với chuyện này, cấp cao của Evergreen Capital rốt cuộc có ý gì?”
“Ông ta bảo chúng ta tự mình giải quyết, chuyện này, nghe nói là vị nhị tiểu thư kia rất tức giận!”
Giọng nói đạo diễn Châu bất giác cẩn trọng hơn, sắc mặt của hai người kia cũng nghiêm túc hơn.
Nhị tiểu thư kia……hiển nhiên là chỉ người ở chi thứ hai nhà họ Khương rồi!
Dương Dũng lấy lại bình tĩnh nhanh nhất: “Số tiền mà chúng ta lợi dụng ‘Người nhà’ để kiếm được, chắc sẽ không bị tra ra chứ?”
Đạo diễn Châu không lên tiếng.
Sắc mặt Dương Dũng sa sầm: “Thực sự bị điều tra ra rồi, Khương Mạn thật đúng là muốn ép chết chúng ta mà!”
“Ả đàn bà thối này lai lịch không nhỏ, chỉ có ba chúng ta đối phó cô ta sao? Bà già Kim Lan lần này sao lại giả chết rồi vậy?”
“Phòng của bà ta cách đám người Khương Mạn gần nhất, hơn nữa, bà ta cũng một đống tuổi rồi, anh còn hi vọng gì ở bà ta được? Những chuyện kia còn chẳng phải là con trai bà ta hợp tác với chúng ta sao?” Đạo diễn Châu mất kiên nhẫn nói:
“Bớt nói thừa đi, nhanh chóng nghĩ xem tiếp theo đây phải làm thế nào?”
Trong phòng im lặng một lúc.
Dương Dũng đột nhiên nói: “Tôi lại có một cách.”
“Nói nghe thử xem.”
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười kỳ quái: “Khương Mạn không phải là muốn lợi dụng livestream để gây sự hay sao, chúng ta tương kế tựu kế, thuận nước đẩy thuyền!”
Đạo diễn Châu và Hứa Thuần Hoa đều bày ra vẻ mặt khó hiểu.
“Mấy người cũng biết, Dương Na Ni chỉ là đôi giày rách mà tôi bao dưỡng, tôi đã chơi ngán rồi.”
Dương Dũng hừ hừ: “Con đàn bà này quá ngu xuẩn lại biết quá nhiều chuyện của tôi, chi bằng nhân cơ hội này, một mũi tên trúng hai đích, đem cả cô ta và Khương Mạn ra cùng giải quyết một lượt!”
Dương Dũng ung dung nói ra kế hoạch của mình.
“Dương Na Ni cô ta thật ra.... chỉ cần tôi để lộ chuyện đó ra, Dương Na Ni sẽ triệt để rơi xuống vực thẳm, không ngóc đầu lên được ……”
“Chúng ta chỉ cần để Dương Na Ni và công chúng đều cho rằng là Khương Mạn lột bộ mặt thật của cô ta ra là được!”
“Tới lúc đó Khương Mạn sẽ hưởng thụ sự tán dương từ tất cả mọi người, nhất định sẽ để lộ ra sơ sót, cho rằng bản thân lại thắng……”
“Mà Dương Na Ni sẽ trở thành con chuột đầu đường trong mắt mọi người, bị người người đuổi đánh!”
Nụ cười của Dương Dũng dần trở nên rét lạnh. “Các người nói xem, lúc này....nếu Dương Na Ni tự sát, dư luận sẽ làm gì với Khương Mạn?”
“Năng lực của người phía sau Khương Mạn có mạnh hơn đi chăng nữa, liệu có thể ngăn được miệng lưỡi thế gian sao?”
“Dùng một con cờ Dương Na Ni, kéo Khương Mạn xuống vực sâu vạn trượng, ván cờ này, chúng ta tuyệt đối không lỗ!”
“Bởi vậy, chương trình livestream này vẫn phải tiếp tục!”
Dương Dũng vỗ vai đạo diễn Châu.
Khoảnh khắc đó, đạo diễn Châu cảm giác như bị một con rắn độc quấn lên người, cả người đều khó chịu!
Ánh mắt Hứa Thuần Hoa lóe lên, không dám đối diện với Dương Dũng.
Lúc này hai người mới thực sự ý thức được, ông chủ ngành than giàu có với nụ cười như Phật Di Lặc này có tâm địa xấu xa, thủ đoạn độc ác cỡ nào!
Dương Na Ni đó ít nhiều gì cũng đi theo ông ta nhiều năm như vậy Dương Dũng không những muốn nhân cơ hội vứt bỏ Dương Na Ni, mà còn muốn tính mạng của đối phương nữa!!
Lòng người hiểm ác chẳng qua cũng là như vậy thôi ……
Chương 275: Cuộc gặp không chính thức đầu tiên của anh trai vợ và em rể
Ở biệt thự trên đảo Rết
Ban đêm gió biển rít mạnh, có rất nhiều muỗi bay vào phòng, ban ngày thấy căn biệt thự sáng sủa đẹp đẽ bao nhiêu, ban đêm lại đáng sợ bấy nhiêu.
Miệng Khương Mạn ngậm một quả táo, động tác di chuyển linh hoạt như một con mèo, đáp xuống ban công ở tầng 3, sau đó cô nhẹ nhàng gõ cửa.
Ngay sau đó, rèm cửa được kéo ra, Nam Mục đang đeo một chiếc kính gọng đen, khi nhìn thấy Khương Mạn đang đứng trên ban công gặm táo, hai mắt anh ta trợn trừng như sắp rơi ra ngoài!
“Phú…bà…sếp !” Anh Tiểu Nam nhanh chóng thay đổi cách xưng hô!
Khương Mạn không nghe rõ anh ta đang lẩm bẩm cái gì, ánh mắt ra hiệu: "Mở cửa, mở cửa!"
Nam Mục nhanh chóng mở cửa ra. Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc đều ở trong phòng, bọn họ vừa thay đồ ngủ xong.
Sau khi bữa tiệc hải sản đó kết thúc, cũng đã dừng livestream rồi.
Các khách còn lại vẫn đang trong trạng thái chờ đợi.
"Sếp, sao cô lại đến đây? Lại còn trèo qua cửa sổ nữa?" Nam Mục ngạc nhiên hỏi.
"Tôi định đi nghe lén, nhưng kế hoạch thất bại rồi, trong phòng của Dương Dũng không có ai cả." Khương Mạn nhún vai nói.
Phòng của Dương Dũng ở cạnh phòng ba người này. Trước khi đến đây cô đã kiểm tra rồi, Dương Na Ni và Sở Khiên Hồng đều đang ở trong phòng, còn bà Kim Lan thì đã ngủ từ lâu.
Không thấy bóng dáng Dương Dũng, điều thú vị là cô lên nơi ở của các nhân viên trong ekip thì cũng không thấy đạo diễn Châu đâu cả!
"Có lẽ là chột dạ rồi." Khương Vân Sênh nói: "Anh cả vừa gọi điện đến nói mọi việc đều rất thuận lợi. Hiện tại Evergreen Capital cũng không rảnh tay để giúp họ."
Khương Mạn gật đầu, tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của cô.
"Tuy nhiên, chúng ta vẫn phải đề phòng những kẻ chó cùng rứt giậu này."
Khương Tử Mặc nói:
"Bề ngoài trông đạo diễn Châu và Dương Dũng có vẻ xốc nổi, nhưng trước mặt người khác họ lại không hề để lộ chút gì về mối quan hệ của mình với Hứa Thuần Hoa. Anh nghĩ họ sẽ có trợ thủ."
“Anh yên tâm đi, em đã có chuẩn bị rồi.” Khương Mạn cười đầy ẩn ý.
Nam Mục ôm gối ngôi ở bên cạnh, vẻ mặt bối rối.
Anh ta cảm thấy bản thân như một kẻ bơ vơ khi lắng nghe hội nghị bàn tròn của ba vị đại lão này! Hơn nữa còn biết được một bí mật động trời!
Khương Mạn gặm xong quả táo, đang định ném lõi quả táo đi thì Nam Mục đứng dậy cầm thùng rác mang đến trước mặt cô.
Khương Mạn nhướng mày.
Nam Mục vội vàng nói: "Sếp, cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội đâu!"
Khương Mạn nhìn anh ta cười nửa miệng.
"Thực ra tôi cũng có chút kỹ năng. Anh ký hợp tôi thì tôi sẽ cố gắng hết sức để không khiến anh bị lỗ vốn!"
"Anh nghĩ tôi ký hợp đồng với anh để anh phối hợp với Lăng Tuyết diễn cảnh hôm nay sao?"
Nam Mục dừng lại, thận trọng nói: "Không phải sao?"
Khương Mạn cười nhưng không nói gì, hai anh em nhà họ Khương ở bên cạnh cũng dở khóc dở cười nhìn anh ta.
Nam Mục tự vỗ vào trán mình: "Tôi ngu ngốc quá."
Hôm nay sau khi phú bà Khương trao cho anh ta cơ hội, cô không hề nhắc đến chuyện của Lăng Tuyết cũng không coi anh ta như một công cụ.
Pha “ăn vạ ngược” của Hứa Thuần Hoa sau đó cũng là chủ ý của anh ta.
"Chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền." Khương Mạn vỗ vai anh ta:
"Tập đoàn Hoàn Vũ sẽ không cho anh ăn không ngồi rồi đâu. Nếu trong cuộc bình chọn top 10 MC hàng đầu vào năm sau không có tên anh, tôi sẽ trừ tiền lương của anh."
Việc ký hợp đồng với Nam Mục không phải Khương Mạn nhất thời nổi hứng mà là vì bên kia thực sự có năng lực! Chỉ là con đường của anh ta gập ghềnh, gian nan, thiếu cơ hội thực sự để tỏa sáng mà thôi!
Ngoài ra, Nam Mục còn là một người khá khiêm tốn, trong giới này anh ta thuộc dạng người không thích giao du. Nói trắng ra chính là không biết tâng bốc, xu nịnh hay lấy lòng người khác!
Thái độ của anh ta khác thường đối với Khương Mạn là bởi vì cô đã giúp ra tay giúp đỡ khi anh ta gặp khó khăn. Hơn nữa, ở một góc độ nào đó thì ba anh em nhà họ Khương… còn là ba bông hoa “xuất sắc ” của làng giải trí!
Khi bọn họ đang nói chuyện thì điện thoại của Khương Mạn rung lên.
Cô lấy điện thoại ra, nhìn thấy một tin nhắn được gửi tới từ một số máy lạ.
Tin nhắn đó viết: --Cẩn thận với Dương Dũng, đề phòng Dương Na Ni.
Khương Mạn đưa tin nhắn đó cho anh của mình đọc.
Khương Vân Sênh nghi hoặc: "Người này là...?"
Khương Mạn chỉ tay xuống phía dưới.
Nam Mục không hiểu, hai anh em họ Khương gật đầu tỏ vẻ đã hiểu ý.
“Là ai vậy?” Nam Mục tò mò hỏi.
Khương Mạn xóa tin nhắn, nhún vai: "Một người ẩn danh."
Người này là ai, Khương Mạn đã đoán được rồi, là Sở Khiên Hồng!
Cô quay về bằng đường cũ, chuẩn bị trèo qua cửa sổ theo ống dẫn nước để leo về phòng. Ở tầng hai, cửa sổ bên trái là phòng của Dương Na Ni và Sở Khiên Hồng còn cửa sổ bên phải là phòng của cô và Lăng Tuyết.
Có điều Lăng Tuyết không ở phòng nên bây giờ cô một mình độc chiếm căn phòng đó.
Khương Mạn giống như một con thằn lằn đang túm chặt đường ống nước để leo xuống thì loáng thoáng nghe thấy giọng của bà Kim Lan từ căn phòng bên trái truyền tới.
Gió biển bên ngoài biệt thự thổi mạnh đến mức khiến đầu óc người ta ong ong, bên trong phòng nói chuyện thì bên ngoài cũng không nghe rõ.
Khương Mạn không định tiếp tục làm quân tử leo xà nhà nữa, Khi cô chuẩn bị trèo phòng thì nghe thấy bên dưới có tiếng ho
Khương Mạn cúi đầu, nhìn thấy một bóng người cao lớn đang đứng ở phía dưới. Ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn đường phía xa lọt qua kẽ hở trên lá cây tạo thành một đốm sáng nhiều màu trên cơ thể người đàn ông.
Anh đứng trong bóng tối ngẩng đầu nhìn cô, nở nụ cười bất lực nhưng dịu dàng.
-Xuống đây đi! Bạc Hạc Hiên dang rộng vòng tay và nói thầm.
Khương Mạn nhíu mày, mím môi như đang cân nhắc có nên nghe lời hay không.
Anh thúc giục: Nhanh lên!
Anh ra hiệu chỉ về phía cửa sổ bên trái tầng hai, Khương Mạn cũng nghe thấy động tĩnh có vẻ như có người sắp mở cửa sổ. Nếu ai đó mở cửa sổ ra, chẳng phải sẽ lập tức nhìn thấy con thằn lằn là cô sao?
Cô ôm ống nước trượt xuống, khi thấy khoảng cách đã khá gần đến, cô liền đạp vào tường giống như con chuột biết bay, bổ nhào lên người Bạc Hạc Hiên. Người đàn ông đỡ cô một cách chắc chắn, thuận thế ngã về phía sau, ôm cô lăn xuống cỏ.
Ở tầng hai, bởi vì gió đêm thổi quá mạnh, thổi mạnh đến cửa sổ phát ra tiếng kêu choang choang. Lúc này, Sở Khiên Hồng đóng cửa sổ lại cho chắc chắn hơn một chút mà không hề để ý bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Trên đống cỏ… Khương Mạn nghiên răng, ngẩng đầu lên trong vòng tay của người đàn ông, che mũi, đau đến không mở nổi mắt.
Hay lắm...Suýt chút nữa là cô bị gãy sống mũi rồi!
Bạc Hạc Hiên cúi đầu nhìn thấy biểu cảm của cô, lập tức chống tay ngồi dậy, đỡ lấy mặt cô, nói với giọng vô cùng nghiêm trọng:
"Bị đập vào đâu rồi?"
Thực sự đã có những giọt nước mắt!
Khương Mạn mở to mắt, đau đớn hỏi một câu không hề liên quan: "Có giấy không?"
Bạc Hạc Hiên: ...?
Khương Mạn: "Nước mũi của em sắp chảy ra rồi.."
Bạc Hạc Hiên dở khóc dở cười, anh ra thì mang theo giấy lau làm gì.
Tầng 1 của biệt thự đã bị đóng cửa từ bên trong, muốn lấy giấy thì chỉ còn có một cách.
"Em chờ một chút, anh đi lấy giấy cho em."
Anh xoa đầu Khương Mạn, đứng dậy, nhìn dáng vẻ như đang định học theo cô leo theo đường ống lên tầng 2 để vào phòng cô lấy giấy.
Khương Mạn vô thức nói: "Anh có làm được không?"
Người đàn ông nhìn cô không nói nên lời, nhấc tay cô lên để cô véo vào mũi mình:
"Véo xong rồi thì em đừng nói nữa, kẻo nước mũi thò lò ra thì anh không biết đâu."
Khương Mạn: "..."
Cô đưa tay lên và bĩu môi: Được thôi, hãy bắt đầu màn thể hiện của anh đi. Vừa hay cô cũng có thể xem xem rốt cuộc thể chất của người biến đổi gen ở mức độ nào.
Bạc Hạc Hiên lắc đầu, bước ba bước, khi tới gần bức tường thì anh nhảy lên. Khi cơ thể đang ở trên không, chân trái anh giậm vào tường để lấy đà rồi cả người nhảy lên trên góc phải.
Trong nháy mắt, anh nắm lấy cánh cửa sổ bên phải đang mở và nhảy vào trong phòng một cách dễ dàng.
Sau khi vào phòng, anh liếc nhìn Khương Mạn ở phía dưới cửa sổ.
Người phía dưới hất cái cằm nhỏ và giơ ngón tay cái lên với vẻ miễn cưỡng!
Bạc Hạc Hiên cười chế nhạo, đồ keo kiệt này, khen ngợi mà cũng miễn cưỡng như vậy!
Anh không hề chậm chạp, chuẩn bị lấy giấy vệ sinh và rời đi thì có tiếng gõ cửa.
"Tiểu Mạn?"
Khương Tử Mặc gửi tin nhắn cho Khương Mạn nhưng mãi không thấy cô trả lời, bởi vì có tên bắt cóc nào đó xuất hiện, anh ta cảm thấy có chút bất an nên mới xuống tìm em gái để nói vài câu.
Sau khi gõ cửa thấy bên trong không có tiếng trả lời, Khương Tử Mặc đang thắc mắc thì chuông điện thoại vang lên, là tin nhắn của em gái:
Tiểu Mạn: (Em không có trong phòng, anh tư, anh tuyệt đối không được vào phòng! ! !)
Không ở trong phòng? Khương Tử Mặc vô thức rời đi, đi được vài bước thì anh ta đột nhiên dừng lại.
Không đúng! !
Anh ta quay lại, cầm vào tay nắm cửa và đẩy ra, quả nhiên là cửa không khóa. Bên trong phòng, gió lạnh trực tiếp thổi vào, cửa sổ tung bay.
Dáng một người đàn ông cao gầy đứng bên cửa sổ, trên tay cầm một bọc giấy, một chân đặt lên bệ cửa sổ. Với tư thế đó, không thể phân biệt được là anh vừa bước vào hay chuẩn bị rời đi. ...
Khương Tử Mặc đóng cửa lại, liếc nhìn Bạc Hạc Hiên sau đó nhìn gói giấy vệ sinh trên tay anh.
Cuộc gặp không chính thức đầu tiên của anh trai vợ và em rể tương lai ...
Trong lòng Bạc Hạc Hiên thầm thở dài. Anh cũng nhìn xuống gói giấy vệ sinh trên tay mình, cảm thấy đau đầu...
Chuyện này được gọi là gì đây?
Luật chơi của ‘Tôi có bạn không có’ rất đơn giản: Mỗi khách mời sẽ giơ năm ngón tay đồng nghĩa có năm cơ hội, người được chọn sẽ nói ra một sự việc trong quá khứ của bản thân mà người khác không có, nếu như bản thân không có hoặc chưa từng trải qua thì sẽ cụp một ngón tay xuống. Đến cuối cùng người nào còn lại nhiều ngón tay nhất thì người đó chiến thắng!
Sau khi phổ biến xong luật chơi, trò chơi bắt đầu. Bởi vì Khương Mạn thắng trong trò đoán người nên cô là người chơi đầu tiên.
Khương Mạn nói: “Tôi có bốn người anh.”
Rất nhiều người bất lực cụp một ngón tay xuống, Chỉ có Dương Na Ni vẫn không cụp xuống.
Tự Thiên Sách nói: “Em có bốn người anh? Sao bây giờ nói có anh chị em cứ đơn giản như mọc tóc ấy nhỉ?”
(Hahaha! Đúng là Tự thiên tài! Vừa mở mồm đã đu trend!)
(Cả thế giới đều là thần tượng của Narnia, bây giờ có bảo cô ấy mọc ra 108 người anh trai tôi cũng tin!)
Dương Na Ni cười nói: “Cô Khương chỉ nói là bốn người anh trai, chứ có nói là anh ruột đâu, nhỡ đâu lại là anh trai mưa thì sao”
“Tiểu Dương nói cũng có lý!” Kim Lan lão phu nhân phụ hoạ theo.
Hứa Thuần Hoa nói: “Nếu nói như thế thì tôi có đến mấy người anh trai ấy chứ!”
Đang lúc mỗi người một câu, có mấy kẻ muốn nói đểu cô, Khương Mạn cũng chả để ý.
Khương Vân Sênh: “Tôi là đạo diễn.”
Ngoài Vân Chí Sam ra tất cả mọi người lại cụp một ngón tay xuống. Khương Tử Mặc là người im lặng nhất, nhìn sang Khương Mạn, “Tôi có một người em gái tốt nhất thế giới này!”
(Phụt…….được rồi! Nine là kiểu mê em gái gì vậy trời!)
(Nine và Tiểu Man tốt nhất thế giới! ai cũng mong có được một tình anh em tốt như vậy!)
(Đạo diễn Vân cười trộm kia, vâng vâng vâng! Khương võ thần cũng là em gái anh!)
(không phải…..Đạo diễn Khương và Nine không cụp tay xuống thì tôi hiểu, tại sao Tự thiên tài và Bạc thần cũng vậy? tôi nhớ bọn họ đều là con một mà!)
(Thiên Sách đào đâu ra một người em gái tốt? Còn Bạc thần …..Thật sự không hiểu…….)
“Mọi người nhìn tôi làm gì. Đúng là tôi có em gái mà.” Tự Thiên Sách giải thích một cách khí thế: “Tiểu Mạn và tôi là anh em ruột khác cha khác mẹ!”
“Mọi người không tin, cùng lắm chúng tôi hát một đoạn chứng minh!”
Bạc Hạc Hiên dùng hết sức khụ một tiếng.
Đồng chí lão vân vội vàng đi qua bịt mồm Tự Thiên Sách: “Ngồi xuống đã Sách Nhi, ngồi đi!”
Thiên Sách rất phẫn nộ, lời nói đi với bằng chứng mà không được sao! Với các chất giọng của Khương Mạn, bảo là em gái anh ta mà mọi người lại không tin.
Khương Tử Mặc nhìn sang Khương Mạn: “Tiểu Man em và anh ta từng song ca à?”
“Có một lần cùng nhau hát hai câu trên livestream.”
Khương Tử Mặc ồ một tiếng, có phần khoái trí, sau đó kiên quyết nói một câu: “Lần sau chúng ta hát chung nhé.”
“Được ạ! Không vấn đề gì! Em sẽ hát với anh tư!”
“Được!” Khương Tử Mặc mới nở nụ cười xán lạn.
Tự Thiên Sách nghe xong thấy không còn gì thú vị nữa, lại ra đứng cùng đồng chí lão Vân, hai người dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn Khương Tử Mặc, đây gọi là không còn gì để nói.
Tuy nhiên cư dân mạng lại không kìm nén nổi, đặc biệt là người hâm mộ của Nine!
(Đừng! Đừng mà! Nghìn lần đừng!)
(Nine ơi, anh không biết chất giọng vịt đực của em gái anh sao!)
(Nine nam thần chúng tôi xin được chữa trị, xin đừng để lại ám ảnh! cứu với, để em gái anh ấy hát tôi không chịu nổi đâu!)
(Khương võ thần hát được mà, fan của Nine nam thần sao thế? Thế mà bảo là chiều chuộng yêu thương em gái!)
(Cái này là dùng cả mạng sống để chiều chuộng luôn đấy……)
(Thôi! Xin! Chỉ cần nghe thấy Tiểu Man hát! Chắc sẽ như nghe quỷ gọi hồn bên tai! Chắc xong phải đi cấy bộ khiếm thính mất?)
(Lầu trên vô lương tâm!!)
“Cách nói của Tự ảnh đế miễn cưỡng được chấp nhận, còn anh Bạc sao không hạ một ngón tay xuống, chả nhẽ Khương Mạn cũng là em gái anh?”
Khương Mạn hất cằm! “Sao có thể, tôi rõ ràng là chị!”
“Hả?” Bạc Hạc Hiên hoài nghi nhìn lại cô, ba giây sau, anh ta gật đầu đồng ý: “Đúng vậy chị gái.”
Còn những người khác đầu là một mảnh bối rối, cái chuyện anh chị em gì thế này?
Cư dân mạng cũng hoang mang.
(Khương võ thần là chị của Bạc thần?)
(Bạc Mạc không phải phu thê mà là chị em, đây là cái chuyện quái gì vậy?)
(Không không không! Chuyện chị em này chắc chắn có ẩn ý, Bạc thần nhiều tuổi hơn Khương Mạn biết không? Xì hai người này chắc chắn có bí mật!)
Tự Thiên Sách lẩm bẩm, sau đó hét lên: “Hiên Hiên! Chị em họ cũng được! nhưng chị em mưa là không được đâu!”
Tim Khương Mạn đạp thịnh một cái, mặt lại ra vẻ bình tĩnh. Còn chưa kịp mở mồm nói gì, đã thấy người anh trai ở bên cạnh hai mắt sáng quắc quét sang Tự Thiên Sách.
Bạc ảnh đế khó kìm nén cho Tự Thiên Sách một ánh mắt tán thưởng.
“Là em gái ruột.” Bạc Hạc Hiên mở mồm giải thích.
Tự Thiên Sách ngơ ra: “Cậu không phải con một à? còn có em gái.”
Bạc Hạc Hiên gật đầu.
“Mẹ kiếp! Hiên Hiên cậu thật là! Còn có anh em nữa đúng không, có em gái mà không giới thiệu cho tôi, cậu xem tôi độc thân bao lâu rồi, cậu không ngại à?”
Bạc Hạc Hiên cười mà không nói gì. Nếu giới thiệu con tiểu quỷ nhà mình cho Tự Thiên Sách?
Khụ, Bạc Hạc Hiên không phải coi thường Tự Thiên Sách, mà là sợ vị này rơi vào tay em mình không quá mười phút có khi bị hành khóc!
(Bạc thần vậy mà có em gái? Tôi thì được, Bạc thần không được, em gái của Bạc thần tôi là được!)
(Nhìn ảnh em nhà họ Khương đi, sau đó nhìn Khương Mạn…….tôi dám cá! Em gái Bạc thần cũng là một mỹ nữ xinh đẹp!)
(Tôi kích động quá, muốn nhìn ảnh em gái anh ấy, Bạc thần giấu giỏi thật, làm fan sáu năm rồi tôi còn chả biết anh ấy có em gái!)
Trong kênh bình luận càng ngày càng sôi nổi. Trò chơi cũng được tiếp tục, cư dân mạng quên cũng nhanh. Trái tim đang treo lơ lửng của đạo diễn Châu cũng coi như được thả lỏng.
“May mà có Bạc Thần, Tự ảnh đế và đạo diễn Vân, nếu không chương trình của chúng ta toang thật rồi!”
“Tôi hoài nghi ba người này không phải Khương Mạn mời tới, chúng ta không dây vào nổi nữ ác ma này, bao giờ chương trình kết thúc mau tiễn họ đi!”
Đạo diễn Châu nhỏ giọng nói với trợ lý, lúc nói tiễn Khương Mạn đi biểu cảm như đang chuẩn bị tiễn hung thần!
“Sau này có đánh chết cũng không hợp tác với cô ta nữa, hợp tác một lần đã suýt mất mạng rồi!”
Trước ống kính trò chơi ‘Tôi có bạn không có’ vẫn đang tiếp tục. Cuối cùng cũng đến Lăng Tuyết. Lần này cô chỉ còn lại một ngón tay.
Lăng Tuyết nhìn vào ống kính, nở một nụ cười sảng khoái mở mồm nói: “Tôi bị vô sinh.”
Nụ cười trên mặt Hứa Thuần Hoa đông cứng lại, quay phắt mặt lại nhìn cô. Những người khác mặt mũi cùng đầu vẻ hoang mang.
Khương Mạn là người đầu tiên bỏ một ngón tay xuống, cô nhìn đám người xung quanh: “Ngơ ra đấy làm gì, mau chơi tiếp đi.”
Chơi tiếp?
Mọi người dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cô. Không có trái tim hay là không có cảm xúc, trong tình cảnh này, Dương Na Ni còn không dám nói loạn, mà Khương Mạn……
Không! Không đúng!
Nụ cười trên môi đạo diễn Châu cũng sụp đổ, trái tim chùng xuống. Những người khác cũng cảm thấy sai sai, Lăng Tuyết vẫn nở nụ cười như trước……
Cô và Khương Mạn thảo nào…….
Lăng Tuyết nhìn sang Hứa Thuần Hoa ở bên cạnh, nhìn thấy ánh mắt kinh hoàng của đối phương. Nụ cười trên môi cô càng thêm xán lạn:
“Chồng tôi đi ngoại tình, có rất nhiều người tình.”
“Ồ, xin sửa lại, là chồng cũ!”
Kênh bình luận ‘người nhà’ …….bùng nổ!!
Chương 272: Hiểu không, đồ rác rưởi
(Chị Nữ Oa nặn bùn của tôi ơi! Lăng Tuyết, chị ấy đang nói gì vậy?)
(Đây là phốt Cbiz siêu lớn gì thế, chính chủ tự mình tung ra thông tin lật mặt nhau sao?)
(Cho nên Lăng Tuyết và Hứa Thuần Hoa đã ly hôn từ lâu rồi sao? Người đàn ông ở bên ngoài tìm rất nhiều, rất nhiều tiểu tam, vì Lăng Tuyết không thể sinh con sao?)
(F*ck! Hứa Thuần Hoa là cái thứ cặn bã, rác rưởi gì vậy, bất kể chị Tuyết có sinh được con hay không, đều không phải là lý do cho anh ta đi cặp bồ bên ngoài!)
(Tạm thời đừng đánh nhau, chuyện gì cũng phải dùng chứng cứ để nói chuyện.)
(Lăng Tuyết dám trở mặt ngay trên sóng truyền hình mà lại không có bằng chứng được chắc? Mẹ nó chứ, chị quá dũng cảm! Tung ra đi chị! Xin hãy thẳng tay đập chết loại đàn ông cặn bã này đi!!)
(Thông báo ly hôn mạnh nhất trong lịch sử, không có cái thứ hai!!)
Tại hiện trường gameshow.
Tim của đạo diễn Châu sắp ngừng đập tới nơi rồi, nhân viên công tác có 80% là hoảng loạn, còn lại 20% thì đã ngu người luôn rồi.
Người quay phim cũng tê cứng lại, bất giác hướng ống kính máy quay về phía Hứa Thuần Hoa, quay lại tất cả mọi phản ứng của anh ta.
“Vợ à, chỉ là một trò chơi thôi mà, chúng ta không thể vì một bữa hải sản mà li hôn được, như vậy không đáng!”
“Chuyện cặp bồ không thể nói bừa, mẹ chúng ta mà biết thì chắc chắn sẽ đánh chết anh đó!”
Hứa Thuần Hoa tỏ ra hoảng loạn, nhưng hoảng loạn này không phải vì chột dạ, mà là mang vẻ vô tội, không biết phải làm sao, không biết nên khóc hay nên cười.
Kỹ năng diễn xuất này, trong nháy mắt khiến người ta nghi ngờ câu nói vừa nãy của Lăng Tuyết!
(Cảm thấy Hứa Thuần Hoa rất vô tội, có gì nói đấy, tôi cảm thấy anh ta không giống như loại người phản bội hôn nhân.)
(Cười chết mất, người đàn ông giả bộ một chút là có người tin anh ta vô tội luôn à?)
(Hứa Thuần Hoa đạp lên vợ của mình để trèo lên vị trí cao hơn, sau khi nổi tiếng liền mắng chửi fan của Lăng Tuyết, những vết nhơ trong lịch sử này trên mạng đều có lưu lại hết đó, biết không hả?)
(Mười năm hoa tuyết*, nếu không phải vì Lăng Tuyết, ai sẽ nhận người anh rể Hứa Thuần Hoa này? Năm năm trước có ma nào biết tới anh ta là tên tép riu nào?)
(*tên CP của hai vợ chồng Lăng Tuyết và Hứa Thuần Hoa)
(Hứa Thuần Hoa có dám vô liêm sỉ hơn chút nữa không? Thật sự cho rằng bản thân làm những chuyện bẩn thỉu ấy mà không ai biết sao?)
(Nghe nói……trước kia Hứa Thuần Hoa và Dương Dũng đánh nhau, có cư dân mạng bóc phốt là vì một người phụ nữ, người phụ nữ đó hình như tìm Hứa Thuần Hoa để đòi tiền phá thai đó ……)
(Ghê! Thật là CMN quá ghê! Chị Tuyết ra tay đi! Đừng cho tên đàn ông đê tiện này có cơ hội bao biện!)
Lăng Tuyết giống như đã sớm dự đoán được phản ứng của Hứa Thuần Hoa, cô lấy từ trong chiếc túi xách luôn mang bên mình một cuốn sổ màu tím, giơ về phía ống kính:
“Tôi đã ly hôn rồi.”
Biểu cảm của Hứa Thuần Hoa không thể kiềm chế được nữa, anh ta ngay lập tức tháo mic ra: “Cô điên rồi phải không?”
Hét lên với Lăng Tuyết xong, anh ta chỉ tay vào máy quay: “Đừng quay nữa!”
“Các người nghe thấy không! Không được quay nữa! Tôi không ghi hình nữa! Lăng Tuyết cô qua đây cho tôi!!”
Hứa Thuần Hoa không ép buộc được người của chương trình, liền muốn tóm lấy Lăng Tuyết.
Anh ta vừa vươn tay ra, Nam Mục trong đám người liền đứng ra va vào người anh ta, sau đó ôm chặt lấy cánh tay của Hứa Thuần Hoa hét lớn:
“Anh Hứa, anh bình tĩnh! Bình tĩnh! Cho dù là ly hôn rồi, chúng ta cũng không thể động tay đánh người đâu! Đánh vợ cũng cũng là phạm pháp, cũng thuộc tội bạo lực gia đình đó!!”
Hứa Thuần Hoa tức đến lệch cả mũi! Anh nói vớ nói vẩn cái gì vậy, tôi muốn đánh người bao giờ?
Trong ống kính, kể từ sau khi Lăng Tuyết đưa giấy tờ ly hôn ra, lớp da người trên người Hứa Thuần Hoa như bị xé rách.
Dáng vẻ anh ta đối diện với ống kính phát điên phát khùng thật giống như muốn đánh người, Nam Mục la lên như vậy thật khiến Hứa Thuần Hoa có lý mà không thể nói!
“Anh cút ra cho tôi!”
Lửa giận ngập đầu, Hứa Thuần Hoa dùng sức đẩy Nam Mục ra.
“A——”
Tiếng hét thảm thiết vang dội.
Anh tiểu Mục ôm lấy mặt của mình, trông dáng vẻ như liễu yếu đào tơ, Hứa Thuần Hoa đẩy anh ấy một cái giống như là dùng tới giáng long thập bát chưởng trong truyền thuyết!
Nam Mục bay ra xa, trực tiếp lăn vào lùm cỏ.
Hứa Thuần Hoa ngây ra như phỗng, nhìn chằm chằm tay mình: Ông đây mạnh vậy sao?
Khương Mạn vẫn luôn ngồi một bên nhàn nhã ăn dưa, quả dưa lưới được múc thành những quả cầu nhỏ đặt trong đĩa đựng hoa quả.
Cô vừa xiên một miếng dưa, nhét vào miệng, đột nhiên thấy màn biểu diễn như thần của Nam Mục, suýt chút nữa thì nghẹn chết.
Bạc Hạc Hiên nhìn cô cạn lời.
“Ăn dưa mà cũng bị nghẹn chết, liệu có trở thành một trong những cái chết thần kỳ nhất thế giới không?”
Nhẹ nhàng giúp cô vỗ lưng, Bạc ảnh đế trêu chọc người ta, vẫn không quên tỉ mỉ chu đáo mà đưa nước trái cây tới.
Khương Mạn cũng không thèm đấu võ mồm với anh, nhìn chằm chằm Nam Mục, nhỏ giọng tán thưởng: “Em đào ra được một nhân tài……”
Khương Vân Sênh vuốt mũi, nói nhỏ: “Nét diễn còn thô lắm.”
“Lấn sân sang diễn xuất mà, anh hai, anh đừng yêu cầu cao quá.”
Lúc hai anh em đang thì thầm thảo luận, Nam Mục bò từ trong lùm cây ra, ôm lấy mũi, vô cùng phẫn nộ trừng mắt với Hứa Thuần Hoa:
“Đến Phật còn biết giận, anh thấy tôi hiền nên bắt nạt hả? Hết lần này đến lần khác ra tay với tôi?”
Hứa Thuần Hoa trong lòng nghe tiếng lộp bộp.
Lăng Tuyết vội vàng đưa khăn giấy cho Nam Mục, sắc mặt lạnh lùng nhìn Hứa Thuần Hoa:
“Chúng ta đã ly hôn rồi, cuộc sống riêng của anh cũng chẳng liên quan gì tới tôi nữa, tới tham gia chương trình này cùng anh đã là dùng hết tình nghĩa cuối cùng giữa tôi và anh rồi!”
“Nếu đã ăn vụng thì hãy lau mép cho sạch sẽ!”
“Người của chương trình này và tiểu Mục đều không nợ gì anh hết, dựa vào cái gì mà phải gánh tội cho anh?”
Sắc mặt Hứa Thuần Hoa khó coi hết sức.
Cơn tức giận dường như khiến anh ta mất đi lý trí, lửa giận bốc lên trời.
Ánh mắt anh ta đảo quanh giữa Lăng Tuyết và Nam Mục vài vòng, đột nhiên giống như đã hiểu ra chuyện gì đó.
“Tôi hiểu rồi, chẳng trách mà cô đồng ý tới tham gia chương trình này cùng tôi! Cô chỉ chờ tới ngày này, chơi tôi một vố để lật đổ tôi phải không?”
“Cái thằng nhãi họ Mục này là cùng một giuộc với cô đúng không? Người phụ nữ lúc chiều cũng là do hai người cố ý tìm tới chứ gì!!”
Nam Mục: WTF???
Không hổ là diễn viên, có thể tự biên rồi tự diễn!
Bản thân anh ta đụng vào Hứa Thuần Hoa chỉ đơn thuần là vì nhổ cỏ tận gốc, tiện thể báo thù cho bản thân!
Thằng chó này đã ngoại tình, cặp bồ cặp bịch thì liền cho rằng đàn ông trên khắp thế giới này đều giống như mình sao?
Sự chế giễu trên khuôn mặt Lăng Tuyết không hề suy giảm.
Hứa Thuần Hoa vẻ mặt hung dữ, đôi mắt đỏ ngầu: “Hủy hoại tôi thì có lợi ích gì với cô chứ! Cô là con đàn bà ngu xuẩn, hai chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây, tôi mà chết thì cô cũng phải chết cùng!!”
“Chết cùng là không thể nào đâu.”
Một giọng nữ lười biếng, chế giễu vang lên, trong sự trào phúng còn kèm theo một chút dí dỏm.
Khương Mạn nâng miếng dưa, ăn ngon lành.
Hạt dưa đã được Bạc Hạc Hiên nhặt ra, ăn vô cùng sung sướng.
“Từ giờ trở đi, Lăng Tuyết chính là nghệ sĩ ký hợp đồng với Thiên Phong Entertainment, Thiên Phong Entertainment sẽ không tiếc bất cứ giá nào để nâng đỡ cô ấy, bồi dưỡng cô ấy, khiến cho cô ấy phát triển lớn mạnh.”
“Trong tương lai cô ấy có thể tỏa sáng đến mức nào thì tôi không dám khẳng định! Thế nhưng có một điểm tôi dám đảm bảo!”
“Lăng Tuyết trong tương lai, Hứa Thuần Hoa anh tuyệt đối với không tới!”
Khương Mạn ăn hết phần đỏ của miếng dưa hấu, tay phải lười biếng quăng một cái. Vỏ dưa bay lên một đường cong hoàn mỹ, ‘bộp’ một tiếng, đập chính xác vào đầu Hứa Thuần Hoa.
Khương Mạn cười lộ ra hàm răng trắng sáng, quyến rũ và lạnh lùng: “Hiểu không? Đồ rác rưởi!”
Chương 273: Không phải là hội chợ tuyển dụng của Khương Mạn cô đâu
(Màn trào phúng này của Khương võ thần quá xuất sắc!)
(Khương võ thần tỏ vẻ coi thường thứ rác rưởi như anh ta, lại ném vỏ dưa vào đầu anh ta!)
(Vỏ dưa xứng với vỏ dưa, phép so sánh của Khương võ thần quá đỉnh! Chẳng phải Hứa Thuần Hoa chính là một cái vỏ dưa sao!)
“Khương Mạn!!”
Hứa Thuần Hoa đôi mắt đỏ ngầu, giống như một con bò tót đang tức giận, rống lên: “Là cô! Chính cô là kẻ giở trò trong chuyện này đúng không!”
“Tôi đã nói mà, Lăng Tuyết lấy đâu ra cái bản lĩnh này, chắc chắn là cô ở đằng sau xúi giục! Tôi không đắc tội với cô, tại sao cô lại hãm hại tôi!!”
Khương Mạn cũng lười để ý cái vỏ dưa này.
“Chỉ có đàn ông mới hiểu nhau, hay là cho anh một cơ hội phát biểu, anh nói đi?” Khương Mạn nháy mắt với người đàn ông bên cạnh mình.
Bạc Hạc Hiên liếc cô: “Cảm ơn em, nhưng đối với loại đàn ông cặn bã thì anh không hiểu nổi.”
Khương Mạn thầm chậc một tiếng, thật thông minh, không bị mắc lừa!
Cô nhướng mày, thắc mắc: “Thật không hiểu nổi, đều là đàn ông, sao lại có một vài người đàn ông vừa thông minh, vừa đẹp trai, lại có quy tắc, nhưng lại có một vài người…”
Ánh mắt Khương Mạn ném lên người Hứa Thuần Hoa: “Chưa nói đến ngoại hình và tính cách, ngay cả thuyết tiến hóa sinh học của Darwin đặt trên người anh ta cũng trở thành một nghịch lý, bất kể xuân, hạ, thu, đông đều là mùa giao phối!
Hứa Thuần Hoa phun máu.
Trong lòng Bạc ảnh đế vui đến nở hoa luôn, Yêu Nhi lại khen anh rồi!
Những người khác……Ví dụ như hai anh em nhà họ Khương.
Khương Vân Sênh: Thông minh, đẹp trai.... anh ấy chấp nhận, nhưng có quy tắc? Ai có quy tắc vậy? Bạc Hạc Hiên có quy tắc sao?
Khương Tử Mặc: Người đàn ông lợi dụng cả đứa trẻ để làm việc cho mình, thực sự không xứng với hai chữ quy tắc.
Thiên tài & Lão Vân: Cả đời này cũng chưa từng nghe lời nào thiếu hợp lý đến như vậy! Con bé này đúng là áp dụng tiêu chuẩn kép một cách quá đáng mà!
“Cô đắc ý cái quái gì!” Hứa Thuần Hoa đã tức đến phát điên rồi, nếu không phải anh ta biết bản lĩnh của Khương Mạn thì anh ta đã sớm xông tới dạy cho đối phương một bài học rồi.
“Cô nói cô muốn nâng đỡ Lăng Tuyết thì có thể nâng đỡ cô ta được chắc? Khương Mạn cô chẳng qua là ỷ vào việc đằng sau có người chống lưng cho, nhưng giới giải trí này còn chưa tới phiên cô đứng chỉ tay năm ngón đâu!”
“Lăng Tuyết chỉ là một bà nội trợ lỗi thời, rời khỏi tôi, cô ta còn có thể làm nên chuyện gì sao?”
“Thứ gà mái không biết đẻ trứng, chỉ có tôi mới chấp nhận cô ta, cái loại không biết sinh đẻ như cô ta thì làm gì có người đàn ông nào có thể chấp nhận mà không ghét bỏ?”
Sau khi Hứa Thuần Hoa nói hết những lời này, tất cả khách mời nam tại đây, ngoại trừ Dương Dũng ra thì đều cau mày.
Khương Tử Mặc: “Đồ vô liêm sỉ!”
Khương Vân Sênh: “Đê tiện, hôi thối.”
Nam Mục: “Thối đến ngập trời.”
Tự Thiên tài: “Trời……trời cũng không chứa được cái thứ như anh……”
Đồng chí lão Vân: “Ma quỷ tới rước.”
Trò nối câu đến lượt Bạc Hạc Hiên……
Anh nhìn tiểu quỷ nào đó.
Khương Mạn-ma quỷ lườm một cái, hừ hừ nói: “Ma quỷ đòi mạng cũng phải là mạng người mới được, chưa từng nghe tới có ma quỷ cố ý đòi mạng súc sinh bao giờ, có đáng tiền không?”
(Cái miệng này của Khương võ thần, thật quá đỉnh!)
(Có thể loại bỏ Hứa Thuần Hoa khỏi giới tính nam này không? Loại súc sinh này ở lại chỉ làm ô nhục giới đàn ông thôi!)
(Cái thằng ngu Hứa Thuần Hoa này, trực tiếp phơi ra bộ mặt thật của mình rồi, hắn ta tưởng là livestream đã tắt rồi sao?)
(Trong số những khách mời nam lên tiếng, quả nhiên vẫn là Thiên Sách là ưu tú nhất! Nhưng mà Dương Dũng đâu? Sao ông ta không lên tiếng?)
Dương Dũng dám lên tiếng sao? Ông ta bây giờ còn không đảm bảo được sự an nguy của chính mình chứ nói gì!
Khương Mạn trào phúng nhìn Hứa Thuần Hoa, chỉ vào ống kính bên cạnh: “Nhìn thấy chưa? Chúc mừng anh, lộ bộ mặt thật thành công!”
Hứa Thuần Hoa sững sờ, nhìn thấy nhân viên công tác bên cạnh đang chết lặng, và đèn trên camera luôn hiện ánh sáng đỏ ……
Da đầu anh ta hoàn toàn tê dại, đôi mắt tối đen, trong nháy mắt liền tức giận đến suýt ngất.
Da mặt anh ta có dày hơn nữa thì không thể tiếp tục ở lại đây được! Trong đầu anh ta chỉ có 1 suy nghĩ.
Chạy!
Tốt nhất là chạy tới nơi không ai quen biết mình!!
Toi đời rồi! Sự nghiệp của anh ta, tương lai của anh ta hoàn toàn chấm dứt rồi!!!
Hứa Thuần Hoa chạy rồi, không ai ngăn cản.
Nhân viên công tác của chương trình cũng đơ luôn rồi ……
Đạo diễn Châu ngồi bệt xuống đất, hai mắt đờ đẫn, căn bản không dám xem bình luận trên kênh livestream lúc này.
Kế sinh nhai của ông ta ……chỉ e là cũng tới hồi kết rồi……
Tất cả những chuyện này đều là vì……Đạo diễn Châu nhìn chằm chằm Khương Mạn, dáng vẻ hung dữ, giống như nhìn kẻ thù giết cha!!
Ngay lúc ông ta định bảo người đóng kênh livestream lại, thì Lăng Tuyết lại đi tới phía trước máy quay, đối diện với những khán giả trên kênh livestream cúi gập người xuống.
“Tôi xin gửi lời xin lỗi tới tất cả các fan đã ủng hộ tôi, tin tưởng tôi, cũng xin gửi lời xin lỗi tới toàn thể công chúng và các nhãn hàng!”
“Không cần biết là vì nguyên nhân gì, tôi và Hứa Thuần Hoa quả thực đã ly hôn được một khoảng thời gian rồi, sau khi ly hôn tôi vẫn dùng danh nghĩa vợ của anh ta để cùng anh ta tham dự các hoạt động thương nghiệp, giấu diếm công chúng! Đây là lỗi mà tôi đã phạm phải!”
Lăng Tuyết hít sâu một hơi: “Tôi bằng lòng chịu phạt, cũng sẽ chịu trách nhiệm bồi thường trước những tổn thất của các nhãn hàng!”
Lăng Tuyết nói xong, lại gập người cúi đầu thêm một lần nữa rồi mới quay người đi.
Cô ấy đi đến bên cạnh Khương Mạn, nhẹ giọng nói: “Tôi đi trước đây.”
Khương Mạn ừ một tiếng: “Không phải lo chuyện luật sư.”
“Cảm ơn!” Lăng Tuyết cảm kích gật đầu.
Sau khi Lăng Tuyết biến mất, cư dân mạng cũng bình luận sôi nổi:
(Dám làm dám chịu, tôi thành fan của chị này rồi!)
(Tự tay lột mặt nạ giả tạo của tên đàn ông cặn bã, quá dũng mãnh! Cũng không trốn tránh lỗi lầm của mình và trách nhiệm phải chịu, chị gái này tam quan* chính trực, ngay thẳng quá!)
(*tam quan bao gồm: nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan, là quan điểm cá nhân đối với những khía cạnh cuộc sống, thế giới và giá trị)
(Đã xem qua lý lịch của Lăng Tuyết, chị gái này quá ưu tú, nhưng tôi càng quan tâm hơn tới mối quan hệ giữa Khương võ thần và Lăng Tuyết.)
(Thiên Phong Entertainment hình như là công ty của Phong dầu gió nhỉ? Hình như Khương võ thần cũng ký với công ty này, cô ấy có thể quyết định được sao?)
(Lầu trên xài mạng nông thôn à? Thiên Phong Entertainment đã đổi chủ lâu rồi! Thành thật mà nói, tôi có một suy đoán hết sức to gan!)
Kênh livestream còn chưa đóng, Khương Mạn chống eo, lười biếng nói:
“Có kết quả trò chơi rồi chứ, Lăng Tuyết thắng chứ nhỉ?”
Đạo diễn Châu và nhân viên công tác: “……”
Đã là lúc nào rồi, cô còn nghĩ tới trò chơi?
Đạo diễn Châu giọng nói không mấy tốt đẹp: “Có thắng cũng là Lăng Tuyết thắng, liên quan gì tới cô?”
(Ầy! Không hổ danh là Khương võ thần, ăn dưa nhưng đồng thời cũng không quên ăn cơm phải không?)
(Lầu trên tầm nhìn hạn hẹp thế, cua hoàng đế Olongpolong đó! Bữa đại tiệc hải sản thế này ai có thể quên được?)
(Lúc này tôi nghi ngờ, Khương võ thần giúp Lăng Tuyết liệu có phải là vì ăn chực bữa cơm này không?)
“Nhân viên làm việc, sếp hưởng phúc, Lăng Tuyết thắng trò chơi, tôi là sếp đương nhiên muốn hưởng phúc rồi.”
Khương Mạn nói một cách hết sức hợp lý, khinh bỉ nhìn Đạo diễn Châu: “Trả cho tên đàn ông cặn bã Hứa Thuần Hoa cát xê cao như thế, bữa hải sản này ông còn tính quỵt sao?”
Đạo diễn Châu tức đến hói cả đầu.
“Sao cô lại thành sếp của Lăng Tuyết rồi?” Bên cạnh lại có người nhỏ giọng thắc mắc.
Khương Mạn chớp chớp đôi mắt xinh đẹp: “Ơ, thế tôi chưa nói sao?”
“Kẻ bất tài là tôi đây, chính là bà chủ đương nhiệm của Thiên Phong Entertainment.”
Đạo diễn Châu & những người khác: ???
Cư dân mạng: (Hả? Gì vậy?)
Khương Mạn tiếp tục nói: “Không bao lâu nữa Thiên Phong Entertainment sẽ đổi tên thành Hoàn Vũ Entertainment, tất cả các anh, chị, cô, dì, chú, bác có mối quan hệ, có tác phẩm, có nhân phẩm đều tới xem tôi nào!”
“Muốn tăng chức, tăng lương, hãy tới Hoàn Vũ Entertainment!”
“Muốn thực hiện lý tưởng đời người, hãy tới Hoàn Vũ Entertainment!”
“Muốn vươn tới đỉnh cao của đời người, hãy tới Hoàn Vũ Entertainment!”
Nụ cười của Khương phú bà chân thành khó diễn tả bằng lời: “Đến với Hoàn Vũ Entertainment, cuộc sống hạnh phúc đang đón đợi bạn!”
Đạo diễn Châu đôi mắt tối sầm lại, suýt chút nữa thì tắc thở!
Đây là livestream ‘Gia đình’, không phải là hội chợ tuyển dụng của Khương Mạn cô đâu!!!
Chương 274: Kéo Khương Mạn xuống vực sâu vạn trượng
Tiết mục chính trong kỳ I của ‘Một ngày của gia đình’ chính là chuyến du lịch theo đoàn ba ngày bốn đêm.
Ngày đầu tiên, cặp vợ chồng giả ‘Lăng Tuyết & Hứa Thuần Hoa’ tuyên bố rút lui.
Vụ việc cũng gây náo động trên mạng, đêm đó đội luật sư do Khương Mạn cử đến đã gặp mặt Lăng Tuyết.
Đồng thời, cô ấy cũng thông báo một cách khách quan và công bằng cho công chúng toàn bộ câu chuyện ly hôn của mình với Hứa Thuần Hoa.
Hứa Thuần Hoa trong cuộc hôn nhân đã nhiều lần ngoại tình, khiến cho rất nhiều cô gái mang thai là sự thật!
Một bên khác còn nằm trong cuộc tranh luận chính là chương trình ‘Một ngày của gia đình, đôi vợ chồng này đã ly hôn từ lâu, người của chương trình này thật sự không biết gì sao?'
Trong quá trình ghi hình, ekip giấu giếm nguyên nhân thực sự của việc Hứa Thuần Hoa đánh nhau với Dương Dũng, rồi đẩy Nam Mục ra làm bia đỡ đạn lại là vì sao?
Đêm nay, đội quan hệ xã hội của Hứa Thuần Hoa và chương trình ‘Người nhà’ đều bận đến sứt đầu mẻ trán.
Không ai ngờ rằng, dưới tình huống này, Hứa Thuần Hoa không lập tức về Bắc thành tập hợp với đoàn đội của mình, ngược lại, lén lén lút lút ở lại Quỳnh thành.
Trong đêm tối, trong khách sạn trước hải cảng.
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Hứa Thuần Hoa mở cửa, sau khi nhìn thấy hai người ngoài cửa, không kiên nhẫn nói: “Sao mà chậm vậy!”
Dương Dũng ôm cái bụng bia đi vào trước, nhếch mép: "Lửa không thiêu tới tao, tao vội gì chứ?"
Hứa Thuần Hoa hung dữ nhìn ông ta.
“Bây giờ không phải lúc để lục đục nội bộ đâu!” Một giọng nói đầy hàm ý vang lên, Dương Dũng và Hứa Thuần Hoa nhìn về phía người vừa tới.
Người đàn ông đóng cửa, quay đầu lại, sắc mặt âm trầm vô cùng. Nếu như có người ở đây, nhất định sẽ bị dọa cho giật mình!
Người đàn ông này chính là tổng đạo diễn của chương trình ‘Người nhà’ - Đạo diễn Châu, Châu Khải Hùng!
Đạo diễn Châu lúc này khác hoàn toàn so với lúc ở trên trường quay, khí chất không giống một người đạo diễn chút nào, mà đại gia như Dương Dũng lúc này lại có biểu cảm như có chút kiêng kị ông ta.
Hứa Thuần Hoa cũng kiềm chế sự tức giận, trong ba người, hiển nhiên là đạo diễn Châu chiếm phong thái người cầm đầu.
“Hứa Thuần Hoa, cậu chơi gái cũng được! Nhưng làm ảnh hưởng đến mối làm ăn lớn của mấy cổ đông Evergreen Capital, cậu đền nổi không?”
Đạo diễn Châu tức giận nói: “Nếu sớm biết cậu là loại bùn nhão không trát nổi tường*, thì năm đó tôi việc gì phải giúp cậu mai mối!”
(*ý nói người không có bản lĩnh, không làm nên chuyện lớn)
“Đạo diễn Châu, ông bớt giận, tất cả chuyện này đều tại hai con khốn Khương Mạn và Lăng Tuyết, tôi vô tội mà!” Hứa Thuần Hoa bao biện cho bản thân.
Đạo diễn Châu nhìn anh ta, khinh bỉ: “Con ruồi không bu quả trứng lành, nếu cậu không để lộ ra sơ hở gì, con ruồi như Khương Mạn có thể bu vào được sao?”
Hứa Thuần Hoa tức giận mà không dám nói, sự nghiệp diễn xuất của anh ta đã tàn rồi, cùng lắm thì không đóng phim nữa, kiếm ít tiền đi một chút, nhưng anh ta giúp đỡ Evergreen Capital làm những chuyện này, nếu điều tra tận gốc sẽ bị tóm gọn.
Hắn ta hoặc là ngồi tù, hoặc là cái mạng nhỏ bé này sẽ về chầu ông bà!
Hứa Thuần Hoa cắn răng, nhỏ giọng nói: “Tôi đã nhờ vào quan hệ để điều tra rồi, phó tổng giám đốc Vương của Evergreen Capital xảy ra chuyện, đoán chừng có liên quan tới Khương Mạn……”
“Cô ta đối phó với tôi là để đối phó với Evergreen Capital, tôi cũng là chịu trận thay người thôi!” Hứa Thuần Hoa vội vàng nói: “Các ông phải cứu tôi, chúng ta là người cùng hội cùng thuyền mà!”
Dương Dũng ở bên cạnh cười lạnh: “Đừng có tính cả ông đây vào, mày chết hay không cũng chẳng liên quan đéo gì đến tao cả?”
“Quậy đủ chưa hả?” Đạo diễn Châu trách móc nói: “Anh cảm thấy anh chạy thoát được sao? Trước khi Khương Mạn tới chương trình này, chắc chắn đã từng điều tra, bối cảnh của chúng ta, chỉ e là cô ta đã biết lâu rồi!”
Dương Dũng buồn bực không nói nên lời! Một lúc sau mới nói: “Vậy cho nên ban đầu tại sao ông lại mời ba anh em nhà đó tới?”
Đạo diễn Châu thẹn quá hóa giận: “Bây giờ là lúc đổ lỗi sao?”
Ban đầu ông ta cũng không biết Nine và Khương Vân Sênh là anh trai của Khương Mạn, cũng không biết vấn đề giữa ba anh em nhà này và Evergreen Capital!
Đều là sau khi mọi chuyện làm ầm lên, ông ta phát giác ra có điều không đúng, đi hỏi người bên trên, mới hiểu ra rằng đối phương ngay từ đầu đã có chuẩn bị mà đến!
“Anh cũng thật là! Chẳng phải chỉ là một ả đàn bà thôi sao, sao phải ra tay với Hứa Thuần Hoa, cho Khương Mạn có cớ gây phiền phức vậy?”
Đạo diễn Châu nhắc tới Dương Dũng: “Dương Na Ni bên cạnh anh cũng chẳng phải là thứ có đầu óc gì đâu, cẩn thận một chút, đừng để cô ta trở thành Lăng Tuyết thứ hai!”
“Con đàn bà ngu xuẩn đó, cho dù có gan đó thì cũng chẳng có cái đầu óc như thế!”
Dương Dũng tỏ vẻ coi thường Dương Na Ni, ông ta đảo mắt: “Đối với chuyện này, cấp cao của Evergreen Capital rốt cuộc có ý gì?”
“Ông ta bảo chúng ta tự mình giải quyết, chuyện này, nghe nói là vị nhị tiểu thư kia rất tức giận!”
Giọng nói đạo diễn Châu bất giác cẩn trọng hơn, sắc mặt của hai người kia cũng nghiêm túc hơn.
Nhị tiểu thư kia……hiển nhiên là chỉ người ở chi thứ hai nhà họ Khương rồi!
Dương Dũng lấy lại bình tĩnh nhanh nhất: “Số tiền mà chúng ta lợi dụng ‘Người nhà’ để kiếm được, chắc sẽ không bị tra ra chứ?”
Đạo diễn Châu không lên tiếng.
Sắc mặt Dương Dũng sa sầm: “Thực sự bị điều tra ra rồi, Khương Mạn thật đúng là muốn ép chết chúng ta mà!”
“Ả đàn bà thối này lai lịch không nhỏ, chỉ có ba chúng ta đối phó cô ta sao? Bà già Kim Lan lần này sao lại giả chết rồi vậy?”
“Phòng của bà ta cách đám người Khương Mạn gần nhất, hơn nữa, bà ta cũng một đống tuổi rồi, anh còn hi vọng gì ở bà ta được? Những chuyện kia còn chẳng phải là con trai bà ta hợp tác với chúng ta sao?” Đạo diễn Châu mất kiên nhẫn nói:
“Bớt nói thừa đi, nhanh chóng nghĩ xem tiếp theo đây phải làm thế nào?”
Trong phòng im lặng một lúc.
Dương Dũng đột nhiên nói: “Tôi lại có một cách.”
“Nói nghe thử xem.”
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười kỳ quái: “Khương Mạn không phải là muốn lợi dụng livestream để gây sự hay sao, chúng ta tương kế tựu kế, thuận nước đẩy thuyền!”
Đạo diễn Châu và Hứa Thuần Hoa đều bày ra vẻ mặt khó hiểu.
“Mấy người cũng biết, Dương Na Ni chỉ là đôi giày rách mà tôi bao dưỡng, tôi đã chơi ngán rồi.”
Dương Dũng hừ hừ: “Con đàn bà này quá ngu xuẩn lại biết quá nhiều chuyện của tôi, chi bằng nhân cơ hội này, một mũi tên trúng hai đích, đem cả cô ta và Khương Mạn ra cùng giải quyết một lượt!”
Dương Dũng ung dung nói ra kế hoạch của mình.
“Dương Na Ni cô ta thật ra.... chỉ cần tôi để lộ chuyện đó ra, Dương Na Ni sẽ triệt để rơi xuống vực thẳm, không ngóc đầu lên được ……”
“Chúng ta chỉ cần để Dương Na Ni và công chúng đều cho rằng là Khương Mạn lột bộ mặt thật của cô ta ra là được!”
“Tới lúc đó Khương Mạn sẽ hưởng thụ sự tán dương từ tất cả mọi người, nhất định sẽ để lộ ra sơ sót, cho rằng bản thân lại thắng……”
“Mà Dương Na Ni sẽ trở thành con chuột đầu đường trong mắt mọi người, bị người người đuổi đánh!”
Nụ cười của Dương Dũng dần trở nên rét lạnh. “Các người nói xem, lúc này....nếu Dương Na Ni tự sát, dư luận sẽ làm gì với Khương Mạn?”
“Năng lực của người phía sau Khương Mạn có mạnh hơn đi chăng nữa, liệu có thể ngăn được miệng lưỡi thế gian sao?”
“Dùng một con cờ Dương Na Ni, kéo Khương Mạn xuống vực sâu vạn trượng, ván cờ này, chúng ta tuyệt đối không lỗ!”
“Bởi vậy, chương trình livestream này vẫn phải tiếp tục!”
Dương Dũng vỗ vai đạo diễn Châu.
Khoảnh khắc đó, đạo diễn Châu cảm giác như bị một con rắn độc quấn lên người, cả người đều khó chịu!
Ánh mắt Hứa Thuần Hoa lóe lên, không dám đối diện với Dương Dũng.
Lúc này hai người mới thực sự ý thức được, ông chủ ngành than giàu có với nụ cười như Phật Di Lặc này có tâm địa xấu xa, thủ đoạn độc ác cỡ nào!
Dương Na Ni đó ít nhiều gì cũng đi theo ông ta nhiều năm như vậy Dương Dũng không những muốn nhân cơ hội vứt bỏ Dương Na Ni, mà còn muốn tính mạng của đối phương nữa!!
Lòng người hiểm ác chẳng qua cũng là như vậy thôi ……
Chương 275: Cuộc gặp không chính thức đầu tiên của anh trai vợ và em rể
Ở biệt thự trên đảo Rết
Ban đêm gió biển rít mạnh, có rất nhiều muỗi bay vào phòng, ban ngày thấy căn biệt thự sáng sủa đẹp đẽ bao nhiêu, ban đêm lại đáng sợ bấy nhiêu.
Miệng Khương Mạn ngậm một quả táo, động tác di chuyển linh hoạt như một con mèo, đáp xuống ban công ở tầng 3, sau đó cô nhẹ nhàng gõ cửa.
Ngay sau đó, rèm cửa được kéo ra, Nam Mục đang đeo một chiếc kính gọng đen, khi nhìn thấy Khương Mạn đang đứng trên ban công gặm táo, hai mắt anh ta trợn trừng như sắp rơi ra ngoài!
“Phú…bà…sếp !” Anh Tiểu Nam nhanh chóng thay đổi cách xưng hô!
Khương Mạn không nghe rõ anh ta đang lẩm bẩm cái gì, ánh mắt ra hiệu: "Mở cửa, mở cửa!"
Nam Mục nhanh chóng mở cửa ra. Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc đều ở trong phòng, bọn họ vừa thay đồ ngủ xong.
Sau khi bữa tiệc hải sản đó kết thúc, cũng đã dừng livestream rồi.
Các khách còn lại vẫn đang trong trạng thái chờ đợi.
"Sếp, sao cô lại đến đây? Lại còn trèo qua cửa sổ nữa?" Nam Mục ngạc nhiên hỏi.
"Tôi định đi nghe lén, nhưng kế hoạch thất bại rồi, trong phòng của Dương Dũng không có ai cả." Khương Mạn nhún vai nói.
Phòng của Dương Dũng ở cạnh phòng ba người này. Trước khi đến đây cô đã kiểm tra rồi, Dương Na Ni và Sở Khiên Hồng đều đang ở trong phòng, còn bà Kim Lan thì đã ngủ từ lâu.
Không thấy bóng dáng Dương Dũng, điều thú vị là cô lên nơi ở của các nhân viên trong ekip thì cũng không thấy đạo diễn Châu đâu cả!
"Có lẽ là chột dạ rồi." Khương Vân Sênh nói: "Anh cả vừa gọi điện đến nói mọi việc đều rất thuận lợi. Hiện tại Evergreen Capital cũng không rảnh tay để giúp họ."
Khương Mạn gật đầu, tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của cô.
"Tuy nhiên, chúng ta vẫn phải đề phòng những kẻ chó cùng rứt giậu này."
Khương Tử Mặc nói:
"Bề ngoài trông đạo diễn Châu và Dương Dũng có vẻ xốc nổi, nhưng trước mặt người khác họ lại không hề để lộ chút gì về mối quan hệ của mình với Hứa Thuần Hoa. Anh nghĩ họ sẽ có trợ thủ."
“Anh yên tâm đi, em đã có chuẩn bị rồi.” Khương Mạn cười đầy ẩn ý.
Nam Mục ôm gối ngôi ở bên cạnh, vẻ mặt bối rối.
Anh ta cảm thấy bản thân như một kẻ bơ vơ khi lắng nghe hội nghị bàn tròn của ba vị đại lão này! Hơn nữa còn biết được một bí mật động trời!
Khương Mạn gặm xong quả táo, đang định ném lõi quả táo đi thì Nam Mục đứng dậy cầm thùng rác mang đến trước mặt cô.
Khương Mạn nhướng mày.
Nam Mục vội vàng nói: "Sếp, cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội đâu!"
Khương Mạn nhìn anh ta cười nửa miệng.
"Thực ra tôi cũng có chút kỹ năng. Anh ký hợp tôi thì tôi sẽ cố gắng hết sức để không khiến anh bị lỗ vốn!"
"Anh nghĩ tôi ký hợp đồng với anh để anh phối hợp với Lăng Tuyết diễn cảnh hôm nay sao?"
Nam Mục dừng lại, thận trọng nói: "Không phải sao?"
Khương Mạn cười nhưng không nói gì, hai anh em nhà họ Khương ở bên cạnh cũng dở khóc dở cười nhìn anh ta.
Nam Mục tự vỗ vào trán mình: "Tôi ngu ngốc quá."
Hôm nay sau khi phú bà Khương trao cho anh ta cơ hội, cô không hề nhắc đến chuyện của Lăng Tuyết cũng không coi anh ta như một công cụ.
Pha “ăn vạ ngược” của Hứa Thuần Hoa sau đó cũng là chủ ý của anh ta.
"Chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền." Khương Mạn vỗ vai anh ta:
"Tập đoàn Hoàn Vũ sẽ không cho anh ăn không ngồi rồi đâu. Nếu trong cuộc bình chọn top 10 MC hàng đầu vào năm sau không có tên anh, tôi sẽ trừ tiền lương của anh."
Việc ký hợp đồng với Nam Mục không phải Khương Mạn nhất thời nổi hứng mà là vì bên kia thực sự có năng lực! Chỉ là con đường của anh ta gập ghềnh, gian nan, thiếu cơ hội thực sự để tỏa sáng mà thôi!
Ngoài ra, Nam Mục còn là một người khá khiêm tốn, trong giới này anh ta thuộc dạng người không thích giao du. Nói trắng ra chính là không biết tâng bốc, xu nịnh hay lấy lòng người khác!
Thái độ của anh ta khác thường đối với Khương Mạn là bởi vì cô đã giúp ra tay giúp đỡ khi anh ta gặp khó khăn. Hơn nữa, ở một góc độ nào đó thì ba anh em nhà họ Khương… còn là ba bông hoa “xuất sắc ” của làng giải trí!
Khi bọn họ đang nói chuyện thì điện thoại của Khương Mạn rung lên.
Cô lấy điện thoại ra, nhìn thấy một tin nhắn được gửi tới từ một số máy lạ.
Tin nhắn đó viết: --Cẩn thận với Dương Dũng, đề phòng Dương Na Ni.
Khương Mạn đưa tin nhắn đó cho anh của mình đọc.
Khương Vân Sênh nghi hoặc: "Người này là...?"
Khương Mạn chỉ tay xuống phía dưới.
Nam Mục không hiểu, hai anh em họ Khương gật đầu tỏ vẻ đã hiểu ý.
“Là ai vậy?” Nam Mục tò mò hỏi.
Khương Mạn xóa tin nhắn, nhún vai: "Một người ẩn danh."
Người này là ai, Khương Mạn đã đoán được rồi, là Sở Khiên Hồng!
Cô quay về bằng đường cũ, chuẩn bị trèo qua cửa sổ theo ống dẫn nước để leo về phòng. Ở tầng hai, cửa sổ bên trái là phòng của Dương Na Ni và Sở Khiên Hồng còn cửa sổ bên phải là phòng của cô và Lăng Tuyết.
Có điều Lăng Tuyết không ở phòng nên bây giờ cô một mình độc chiếm căn phòng đó.
Khương Mạn giống như một con thằn lằn đang túm chặt đường ống nước để leo xuống thì loáng thoáng nghe thấy giọng của bà Kim Lan từ căn phòng bên trái truyền tới.
Gió biển bên ngoài biệt thự thổi mạnh đến mức khiến đầu óc người ta ong ong, bên trong phòng nói chuyện thì bên ngoài cũng không nghe rõ.
Khương Mạn không định tiếp tục làm quân tử leo xà nhà nữa, Khi cô chuẩn bị trèo phòng thì nghe thấy bên dưới có tiếng ho
Khương Mạn cúi đầu, nhìn thấy một bóng người cao lớn đang đứng ở phía dưới. Ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn đường phía xa lọt qua kẽ hở trên lá cây tạo thành một đốm sáng nhiều màu trên cơ thể người đàn ông.
Anh đứng trong bóng tối ngẩng đầu nhìn cô, nở nụ cười bất lực nhưng dịu dàng.
-Xuống đây đi! Bạc Hạc Hiên dang rộng vòng tay và nói thầm.
Khương Mạn nhíu mày, mím môi như đang cân nhắc có nên nghe lời hay không.
Anh thúc giục: Nhanh lên!
Anh ra hiệu chỉ về phía cửa sổ bên trái tầng hai, Khương Mạn cũng nghe thấy động tĩnh có vẻ như có người sắp mở cửa sổ. Nếu ai đó mở cửa sổ ra, chẳng phải sẽ lập tức nhìn thấy con thằn lằn là cô sao?
Cô ôm ống nước trượt xuống, khi thấy khoảng cách đã khá gần đến, cô liền đạp vào tường giống như con chuột biết bay, bổ nhào lên người Bạc Hạc Hiên. Người đàn ông đỡ cô một cách chắc chắn, thuận thế ngã về phía sau, ôm cô lăn xuống cỏ.
Ở tầng hai, bởi vì gió đêm thổi quá mạnh, thổi mạnh đến cửa sổ phát ra tiếng kêu choang choang. Lúc này, Sở Khiên Hồng đóng cửa sổ lại cho chắc chắn hơn một chút mà không hề để ý bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Trên đống cỏ… Khương Mạn nghiên răng, ngẩng đầu lên trong vòng tay của người đàn ông, che mũi, đau đến không mở nổi mắt.
Hay lắm...Suýt chút nữa là cô bị gãy sống mũi rồi!
Bạc Hạc Hiên cúi đầu nhìn thấy biểu cảm của cô, lập tức chống tay ngồi dậy, đỡ lấy mặt cô, nói với giọng vô cùng nghiêm trọng:
"Bị đập vào đâu rồi?"
Thực sự đã có những giọt nước mắt!
Khương Mạn mở to mắt, đau đớn hỏi một câu không hề liên quan: "Có giấy không?"
Bạc Hạc Hiên: ...?
Khương Mạn: "Nước mũi của em sắp chảy ra rồi.."
Bạc Hạc Hiên dở khóc dở cười, anh ra thì mang theo giấy lau làm gì.
Tầng 1 của biệt thự đã bị đóng cửa từ bên trong, muốn lấy giấy thì chỉ còn có một cách.
"Em chờ một chút, anh đi lấy giấy cho em."
Anh xoa đầu Khương Mạn, đứng dậy, nhìn dáng vẻ như đang định học theo cô leo theo đường ống lên tầng 2 để vào phòng cô lấy giấy.
Khương Mạn vô thức nói: "Anh có làm được không?"
Người đàn ông nhìn cô không nói nên lời, nhấc tay cô lên để cô véo vào mũi mình:
"Véo xong rồi thì em đừng nói nữa, kẻo nước mũi thò lò ra thì anh không biết đâu."
Khương Mạn: "..."
Cô đưa tay lên và bĩu môi: Được thôi, hãy bắt đầu màn thể hiện của anh đi. Vừa hay cô cũng có thể xem xem rốt cuộc thể chất của người biến đổi gen ở mức độ nào.
Bạc Hạc Hiên lắc đầu, bước ba bước, khi tới gần bức tường thì anh nhảy lên. Khi cơ thể đang ở trên không, chân trái anh giậm vào tường để lấy đà rồi cả người nhảy lên trên góc phải.
Trong nháy mắt, anh nắm lấy cánh cửa sổ bên phải đang mở và nhảy vào trong phòng một cách dễ dàng.
Sau khi vào phòng, anh liếc nhìn Khương Mạn ở phía dưới cửa sổ.
Người phía dưới hất cái cằm nhỏ và giơ ngón tay cái lên với vẻ miễn cưỡng!
Bạc Hạc Hiên cười chế nhạo, đồ keo kiệt này, khen ngợi mà cũng miễn cưỡng như vậy!
Anh không hề chậm chạp, chuẩn bị lấy giấy vệ sinh và rời đi thì có tiếng gõ cửa.
"Tiểu Mạn?"
Khương Tử Mặc gửi tin nhắn cho Khương Mạn nhưng mãi không thấy cô trả lời, bởi vì có tên bắt cóc nào đó xuất hiện, anh ta cảm thấy có chút bất an nên mới xuống tìm em gái để nói vài câu.
Sau khi gõ cửa thấy bên trong không có tiếng trả lời, Khương Tử Mặc đang thắc mắc thì chuông điện thoại vang lên, là tin nhắn của em gái:
Tiểu Mạn: (Em không có trong phòng, anh tư, anh tuyệt đối không được vào phòng! ! !)
Không ở trong phòng? Khương Tử Mặc vô thức rời đi, đi được vài bước thì anh ta đột nhiên dừng lại.
Không đúng! !
Anh ta quay lại, cầm vào tay nắm cửa và đẩy ra, quả nhiên là cửa không khóa. Bên trong phòng, gió lạnh trực tiếp thổi vào, cửa sổ tung bay.
Dáng một người đàn ông cao gầy đứng bên cửa sổ, trên tay cầm một bọc giấy, một chân đặt lên bệ cửa sổ. Với tư thế đó, không thể phân biệt được là anh vừa bước vào hay chuẩn bị rời đi. ...
Khương Tử Mặc đóng cửa lại, liếc nhìn Bạc Hạc Hiên sau đó nhìn gói giấy vệ sinh trên tay anh.
Cuộc gặp không chính thức đầu tiên của anh trai vợ và em rể tương lai ...
Trong lòng Bạc Hạc Hiên thầm thở dài. Anh cũng nhìn xuống gói giấy vệ sinh trên tay mình, cảm thấy đau đầu...
Chuyện này được gọi là gì đây?
Bình luận facebook