• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show (1 Viewer)

  • Chương 266-270

Chương 266: Phú bà Khương trao cơ hội

"Hãy cân nhắc lời mời của tôi."

Nam Mục nhìn cô, sau đó nhìn hai anh em đang ở sau lưng cô. Lúc đầu anh ta còn tưởng Khương Mạn nói đùa, nhưng sau 30 giây bình tĩnh lại, thì cảm thấy cô cũng đâu cần thiết phải làm như vậy!

Anh ta trầm giọng nói: "Tôi có hai câu hỏi."

"Mời anh hỏi."

"Hiện tại boss thực sự của Thiên Phong Entertainment là ai?"

Khương Mạn uống nước dừa, cười nói: "Là tôi."

Hơi thở Nam Mục trở nên gấp gáp, tuy rằng anh ta đã đoán được kết quả này nhưng vẫn không khỏi kinh ngạc. Quả thực, trong giới đã lan truyền những tin đồn này.

Tập đoàn Thiên Phong đã bị mua lại, tổng giám đốc Phong Lăng (Phong dầu gió) được Khương Mạn 'mời' đến phòng họp để biểu diễn kỹ năng “nuốt nắm đấm bằng miệng”!

Vài ngày sau, những người điều hành cấp cao ban đầu của Thiên Phong và nhân viên cũ của Phong Lăng đều bị sa thải. Lam Tâm chuẩn bị chấm dứt hợp đồng nhưng đột nhiên đổi ý tiếp tục gia hạn hợp đồng với Thiên Phong Entertainment!

“Thiên Phong Entertainment sẽ sớm đổi tên thôi.” Khương Mạn nói rồi nhìn anh ta: “Câu hỏi thứ hai của anh là gì?”

Nam Mục có vẻ thận trọng hơn, nhìn xung quanh một lượt rồi mới nói nhỏ: "Tập đoàn Hoàn Vũ và tập đoàn Tài chính Đế Quốc có quan hệ gì với cô?"

Khương Mạn nhìn anh ta, cười nửa miệng. Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc ngồi ở bên cạnh không nói gì.

"Mối quan hệ giữa tôi và người đứng phía sau là bí mật."

Khương Mạn cầm lấy kem que trong tay anh ta, mở túi bọc kem ra, nếu không ăn thì kem sẽ tan mất.

Nam Mục sửng sốt trước hành động này của cô, không phải cô đưa cho anh ta que kem này để chườm à?

Cô cắn một miếng, răng có cảm giác e buốt, nói ngắt quãng: "Xì xì... Về người đứng trước... Ông chủ của Hoàn Vũ cũng họ Khương mà..."

Họ Khương? !

Khi Anh Tiểu Nam nhìn vẻ đẹp lai của ba anh em này, anh ta lập tức hiểu ra! Anh ta nhanh chóng trở nên vui vẻ, không chút do dự đưa tay về phía phú bà Khương Mạn.

Khi còn trẻ anh ta đã từng phải trả giá cho sự thiếu hiểu biết, bỏ qua vô số cơ hội mà các phú bà trao đến tận tay.

Cảm ơn ông trời đã cho anh ta thêm một cơ hội nữa!

“Xin chào sếp, khi nào sếp muốn ký hợp đồng?” Nhân viên Nam Mục tươi cười.

Phú bà Khương chưa kịp giơ tay ra thì anh hai đã đưa tay ra thay.

"Chuyện hợp đồng, tôi sẽ thảo luận chi tiết với anh, có điều phải đợi đến khi quay xong chương trình đã."

Nam Mục nhìn Khương Vân Sênh, sau đó nhìn vẻ mặt rất nghiêm túc của anh tư ở bên cạnh, hiểu rồi! Anh Tiểu Nam lập tức điều chỉnh biểu cảm của mình.

“Sau này nếu gặp phải chuyện như vậy, hãy tránh xa một chút.”Khương Mạn nhìn chằm chằm vào mũi anh ta và nói: “Trong làng giải trí, mặt còn dùng để kiếm cơm mà”.

Nam Mục sờ mũi mình, thật sự... rất đau! Nếu không phải là đồ thật, có lẽ mũi anh ta đã nát mất rồi!

"Nếu sớm biết bộ mặt thật của bọn họ thì tôi đã không nhận lời tham gia chương trình này."

Mặt Nam Mục buồn phiền, anh ta liếc nhìn Khương Mạn thấy vẻ mặt của cô vẫn không thay đổi, anh ta nghĩ ngợi một chút rồi nói:

"Chuyện Hứa Thuần Hoa và Dương Dũng đánh nhau có chút không đơn giản. Tôi đoán livestream chắc chắn sẽ bị dừng, có lẽ Lăng Tuyết cũng sẽ không nuốt trôi cục tức này."

 

“Xem ra anh biết khá nhiều chuyện nhỉ?” Khương Mạn cười nửa miệng nhìn anh ta: “Anh đều biết hết à?

“Tôi có được coi như người làm chứng không?” Nam Mục không phải kẻ ngốc, bàn tán sau lưng người khác là không tốt, nhưng cũng phải xem đối tượng đó là ai nữa .

“Anh nói đi.” Khương Mạn ăn xong kem que, lại cầm trái dừa vừa rồi lên uống một hơi, dùng sức một chút.

Răng rắc!

Quả dừa bị cô dùng tay không bẻ ra làm đôi, Khương Tử Mặc đã dự đoán được trước nên đã đến cửa hàng tiện lợi mua một chiếc thìa nhựa và đưa cho cô.

Đồng tử của Nam Mục như sắp tách ra! Wow, mạnh mẽ như vậy sao! Có thể dùng tay không bổ dừa sao? ! !

Khương Mạn vừa ăn cùi dừa, vừa nhìn anh ta nói: "Anh nói đi..."

"Ừm, được, nói, tôi sẽ nói hết..." Nam Mục gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Anh ta cảm thấy cái thìa nạo cùi dừa như đang khuấy động trong tâm trí mình...

Không biết sọ não có cứng như dừa không...

Đối mặt với sự mạnh mẽ của sếp tương lai, anh Tiểu Nam không dám giấu giếm điều gì, kể lại tất cả những gì anh ta đã nghe được:

Nguyên nhân khiến Dương Dũng và Hứa Thuần Hoa đánh nhau quả thực là vì một người phụ nữ! Ban đầu, hai tên này còn anh anh em em em tốt đẹp lắm.

Bọn họ đang chơi bóng chuyền bãi biển bên bờ biển, mồ hôi nhễ nhại thì có một người phụ nữ tên Dora bất ngờ xuất hiện và chạy thẳng về phía Hứa Thuần Hoa. Khi nhìn thấy người phụ nữ này thì anh ta lập tức hoảng hốt.

"Người phụ nữ tìm Hứa Thuần Hoa đòi tiền, nói rằng cô ta muốn bồi thường phí phá thai." Nam Mục nói tiếp: "Hứa Thuần Hoa kéo cô ta đến nhà vệ sinh công cộng trên bãi biển để nói chuyện, có lẽ vì quá gấp gáp nên không để ý bên trong có người."

“Anh ở bên trong à?” Khương Mạn nhướng mày.

Anh Tiểu Nam cười ngượng ngùng: "Có chút không thích hợp cho lắm nhỉ."

Khương Mạn nhìn miếng cùi dừa trong tay, đột nhiên không muốn ăn nữa.

"Sau đó thì sao?"

Nam Mục nói tiếp: "Sau đó Dương Dũng cũng đi vào. Anh ta cũng quen Dora, mở miệng mắng Dora là đồ lừa đảo và chất vấn đứa trẻ mà cô ta phá rốt cuộc là con của ai?"

Anh ta nhún vai: "Sau đó như thế nào thì tôi không nhìn thấy. Dù sao thì người phụ nữ tên Dora đã bỏ chạy và hai người đó bắt đầu đánh nhau."

“Sau đó anh xông ra can ngăn thì bị đấm vào mũi à?” Khương Mạn bổ sung.

Trong mắt Nam Mục tràn đầy oán hận. Làm sao anh ta biết được hành động can ngăn lại có rủi ro cao như vậy...

"Nhưng tôi nghĩ thật trùng hợp khi người phụ nữ tên Dora này có mặt ở đây. Chương trình hot như vậy, cô ta không biết rằng Dương Dũng cũng ở đây sao?"

Nam Mục trầm ngâm nói: "Người phụ nữ này gây ra rắc rối rồi lập tức biến mất, có vẻ như cô ta cố ý làm như vậy."

Khương Mạn nhún vai: "Ai mà được, diễn nhiều quá thì lật thuyền là chuyện bình thường thôi."

Nam Mục liếc mắt nhìn ba anh em họ, luôn cảm thấy bọn họ bình tĩnh đến kỳ lạ, giống như ... không hề bất ngờ.

Quả thực người này không phải do Khương Mạn tìm mà Lăng Tuyết chính là người đã tìm phụ nữ này. Khương Mạn chỉ đưa thông tin của cô gái tên Dora này cho Lăng Tuyết!

Khương Mạn đặt trái dừa xuống, chuẩn bị đứng dậy thì thấy đạo diễn Châu vui vẻ đi tới, tâm trạng phấn khởi giống như trúng số độc đắc vậy!

Anh ta đi thẳng đến trước mặt cô như nhìn thấy một vị cứu tinh.

"Cô Khương, cảm ơn cô! Cảm ơn cô rất nhiều! Nếu không có cô thì mùa này chương trình đi đời rồi!"

Khương Mạn:? ? Cảm ơn tôi đã đến phá hoại à?

Mặt cô không đỏ, tim không đập nhanh, gật gật đầu nói: "Đâu có đâu có, anh khách sáo rồi."

"Được rồi! Tôi sẽ ghi nhớ ân tình này, tôi đi chuẩn bị trước đây." Đạo diễn Châu vui vẻ rời đi.

Sau khi thấy anh ta đi khỏi, Khương Mạn hỏi: "Anh ta cảm ơn tôi cái gì vậy?"

Nam Mục:? ? Cô không biết người ta đang cảm ơn mình vì điều gì mà còn nhận à?

Khương Vân Sênh trầm ngâm: "Rối loạn thần kinh?"

Khương Tử Mặc: "Tâm thần phân liệt?"

Nam Mục: "... Có lẽ là do quá buồn..."

Ngay cả Khương Mạn cũng bối rối, cô đã làm "chuyện tốt" gì mà khiến cho vị đạo diễn Châu này giống như từ trên trời rơi xuống vậy?
Chương 267: Khương Mạn nhìn chằm chằm vào con thú bông Peppa cao lớn

Khương Mạn tự cảm thấy lần này mình đến đây để làm nhân vật phản diện!

Lời cảm ơn chân thành của đạo diễn Châu suýt chút nữa phá vỡ hàng phòng thủ của cô rồi. Ôi, muốn làm người xấu khó quá.

Lúc này trong livestream, cư dân mạng cũng rất đau khổ!

(Ngừng đọc đi, làm ơn đừng đọc nữa, đã đọc bài thơ này cả tiếng đồng hồ rồi! Chiếc vòng kim cô trên đầu tôi sắp hoà làm một rồi!)

(Chiếc vòng kim cô là chiếc vòng Tôn Ngộ Không đeo trên đầu trong Tây Du Ký, mỗi khi Tôn Ngộ Không không nghe lời thì Đường Tăng sẽ niệm chú, chiếc vòng sẽ thắt chặt lại khiến Tôn Ngộ Không bị đau đầu)

(Tôi đến đây để xem livestream, không phải để nghe tụng kinh đâu nhé?)

(Bà Kim Lan không khát sao? Bà có muốn uống nước không?)

(Ekip chương trình đang giở trò à? ! Có ma mới tin là không có chuyện gì xảy ra? Đang yên đang lành sao lại không quay nữa? ! Chúng tôi muốn biết sự thật!)

(Các đồng chí tôi vừa nhận được tin tức, có cư dân mạng ở hiện trường, nói rằng Dương Dũng và Hứa Thuần Hoa đã đánh nhau!)

(Bạn phía trên nói thật chứ? Lần này Khương võ thần không có dịp để thể hiện sao? Cô ấy thành Phật rồi à?)

(Antifan lại bắt đầu rồi? Khương bệ hạ của chúng tôi bây giờ chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp lớn là xây dựng hậu cung thôi nhé!)

(Tin tức mới nhất, Khương võ thần không hề làm gì. Người ta nói rằng ba anh chị em ôm trái dừa và hóng chuyện rất vui vẻ, nhưng hình như Nam Mục đã bị thương khi cố gắng can ngăn…)

(wtf?Anh Tiểu Nam của tôi bị đánh à? Nghĩ anh Tiểu Nam không có fan hâm mộ sao?)

Trên mạng có nhiều ý kiến khác nhau, chương trình "Một ngày của gia đình" đã nhanh chóng lên top 1 hotsearch!

Sau khi Khương Mạn xử lý xong quả dừa thứ sáu, cuối cùng ekip chương trình cũng có động tĩnh và tập hợp khách mời trở về biệt thự.

“Vẫn không dừng livestream à?” Nam Mục tự hỏi.

Tình hình đã rối như tơ vò rồi, liệu có cứu vãn được không?

Mặc dù không quay được cảnh Hứa Thuần Hoa và Dương Dũng đánh nhau, nhưng hình như âm thanh của cuộc cãi vã đã được phát sóng một chút...

“Anh phải tin vào sức mạnh của kịch bản.” Khương Mạn nói xong liền đứng dậy cùng hai anh rời đi.

Nam Mục sờ mũi, cười khổ.

Trong giới này, còn ít chuyện có thể đổi trắng thay đen lắm sao?

Ekip chương trình sẽ có một số cách để che đậy chuyện này một cách suôn sẻ!

Sau khi trở về biệt thự, bọn họ nhìn thấy Hứa Thuần Hoa và Lăng Tuyết đang ngồi ở sân, có vẻ như Lăng Tuyết đã bớt giận, vẻ mặt cô ta rất bình tĩnh.

Ở phía bên kia là Dương Dũng và Dương Na Ni, họ ngồi cạnh nhau như không hề có khoảng cách giữa 'cha và con gái'.

Hai nhóm khách mời nhìn nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra, như thể cuộc đấu tay đôi trước đó chỉ là ảo giác.

“Anh Nam, vừa rồi thực sự xin lỗi anh.” Hứa Thuần Hoa đi tới xin lỗi Nam Mục.

Dương Dũng cũng mở miệng nói: "Tiểu Nam, quay chương trình xong, anh Dương sẽ mời cậu đi ăn một bữa, coi như một lời xin lỗi."

Nam Mục mỉm cười, coi như miễn cưỡng bỏ qua. Anh ta đã nhìn rõ bộ mặt thật của hai người này!

Ngay sau đó, đạo diễn Châu gọi anh ta tới và yêu cầu tiếp tục các hoạt động tiếp theo.

Nam Mục cảm thấy rất vô lý, cảm thấy không chỉ những khách mời này, mà ngay cả ekip cũng bị điên rồi! Bọn họ thực sự coi khán giả là những kẻ ngốc sao? ! Sẽ định tiếp tục livestream mà không giải thích bất cứ điều gì sao?

Anh ta thấy thật nực cười. Điều nực cười hơn nữa là anh ta vì can ngăn mà bị đánh nhưng ngoại trừ Khương Mạn hỏi han quan tâm thì toàn bộ ekip chương trình và cả hai hung thủ cũng vô cùng dửng dưng chỉ xin lỗi cho có lệ...

Khi Kim Lan và Sở Khiên Hồng từ biệt thự đi ra, những vị khách khác đã vào trong ống kính và chương trình lại trở lại đúng hướng.

(Cảnh quay này bị chuyển đổi đến mức khó tin! Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong một tiếng đồng hồ này?)

(Có vẻ như bầu không khí rất hòa hợp, tin tức trên mạng đều là giả phải không?)

(Mũi anh Tiểu Nam mũi có vẻ hơi sưng, chết tiệt! Ekip chương trình không phải con người! !)

(Ekip đang làm cái quái gì vậy!)

Đạo diễn Châu cũng chú ý đến những bình luận trong livestream và nhanh chóng nhìn sang Nam Mục.

Trong lòng Nam Mục rất tức giận, vừa rồi đạo diễn Châu vô cùng dửng dưng với chuyện mũi anh ta bị thương.

Nam Mục nuốt cơn tức xuống, lần đầu tiên anh ta cảm thấy việc gượng cười trước ống kính đau khổ đến như vậy.

Anh ta cầm micro lên và nói: "Đã khiến các fan phải lo lắng rồi. Trong một tiếng đồng hồ qua, ekip chương trình đã chuẩn bị một bất ngờ lớn cho mọi người!"

"Vì bất ngờ này, tôi đã phải trả một cái giá nho nhỏ. Mọi người nhìn mũi của tôi đi, may mắn vì nó hàng thật!"

Nam Mục nhịn cơn giận của mình xuống, cười ha ha.

Dương Dũng ở phía sau nói: "Tiểu Nam quá bất cẩn rồi, trên bãi biển mà cũng có thể vấp ngã."

Hứa Thuần Hoa cũng nở nụ cười: "Tôi còn định kéo anh ấy, nhưng chạy chậm quá nên không kéo được, may mà không bị thương."

Nam Mục tiếp tục mỉm cười, chiếc răng hàm phía sau của anh ta như sắp gãy rồi.

"Oẹ -" Một tiếng nôn mửa đột nhiên xuất hiện.

Mọi người đều mở to mắt nhìn chằm chằm về phía phát ra âm thanh đó.

Khương Mạn bịt mũi, nhíu mày: "Sao lại có mùi thối vậy?"

Khương Tử Mặc đưa giấy cho cô: "Hình như có con chó con mèo nào đó phóng uế."

Khương Vân Sênh lắc đầu: "Thật sự không có trật tự công cộng và đạo đức gì cả."

Khương Mạn nở nụ cười: "Anh hai có yêu cầu quá cao đối với chó mèo rồi, thú vật thì làm sao có thể biết những thứ đó."

Khương Vân Sênh gật đầu, nhìn cô đầy cưng chiều: "Là do anh hai quá khắt khe rồi."

Dương Dũng và Hứa Thuần Hoa đều xanh mặt.

Những người trong tổ đạo diễn như ngạt thở, đạo diễn Châu sắp phải ấn vào nhân trung rồi! Ôi trời ơi! Sao anh ta có thể quên chào hỏi ba vị tổ tông này chứ! !

Còn có kiểu phá đám như vậy nữa sao?

Nam Mục nhìn ba người Khương Mạn bọn họ, nói không cảm động là nói dối!

Trước đây, chỉ biết rằng Khương Mạn rất thô lỗ, phóng túng, không chịu bất cứ sự ràng buộc nào, những người không quen sẽ cho rằng cô hơi liều lĩnh.

Chỉ khi trở thành người được cô che chở, giúp đỡ thì mới hiểu được loại sức mạnh này đáng tin cậy đến mức nào!

Bạn có thể không thể tin tưởng những thứ khác, nhưng nhất định có thể mãi mãi tin tưởng Khương Mạn!

Nam Mục mỉm cười, không giống như nụ cười gượng gạo trước đó, nụ cười bây giờ vô cùng rực rỡ!

Trong livestream, cư dân mạng cũng được dịp cười lăn cười bò!

(Khương võ thần vừa mở miệng, tôi đã biết mọi chuyện không đơn giản như vậy!)

(Sự phối hợp này giữa ba anh em vô cùng hoàn hảo! Kỹ thuật nói bóng gió này mới là đỉnh cao, cảm giác sảng khoái tăng gấp đôi!)

(Vì vậy, đánh nhau là có thật, anh Tiểu Nam đã bị thương khi can ngăn cũng là sự thật? ! Vừa rồi hai người làm như không hề có chuyện gì xảy ra, còn ekip chương trình đang diễn với chúng ta sao?)

(Buồn cười chết mất, lập tức bị dội một gáo nước lạnh? ! Ekip chương trình "Một ngày của gia đình" là cái thá gì chứ? Ném Nam Mục ra để gánh hoạ thay sao?)

(Anh Tiểu Nam, nếu anh bị bắt làm như vậy thì hãy chớp mắt! !)

(Rốt cuộc là tại sao hai người đó lại đánh nhau vậy? Ekip chương trình đang che đậy điều gì à?)

Lúc này, người rối loạn nhất chính là đạo diễn Châu. Hôm nay tâm trạng của anh ta giống như đi tàu lượn vậy!

Trước đó yêu quý ba anh em nhà họ Khương bao nhiêu thì bây giờ hận bấy nhiêu! !

Hiện tại tinh thần của Nam Mục rất sảng khoái, mặc kệ sắc mặt tổng đạo diễn khó coi như thế nào, dù sao anh ta cũng có chỗ dựa rồi, quan tâm nhiều như vậy làm gì!

Không phải muốn chơi sao! Vậy thì cùng nhau chơi đến cùng!

"Anh Tiểu Nam, khi nào thì bắt đầu ăn cơm? Không phải ekip chương trình đã nói sẽ lo bữa ăn sao?" Khương Mạn bắt đầu nhắc nhở.

Nam Mục phối hợp nói: "Ngay bây giờ đây! Tối nay sẽ có một bữa ăn thịnh soạn, có điều trước khi ăn chúng ta phải chơi một trò chơi nho nhỏ."

"Trước khi trò chơi này bắt đầu, chúng ta cần mời ba vị khách đặc biệt!"

"Bốn nhóm khách mời hãy đoán thân phận của họ! Nếu đoán được sẽ có thưởng!" Nam Mục thừa nước đũ thả câu.

Sau khi anh ta nói xong thì thấy có ba bóng người từ trong vườn bước ra.

Camera lia qua đó...

(? ? ? )

(Ekip chương trình đang làm cái quái gì vậy?)

(Ba thứ này là gì vậy? Peppa + Husky + ác bá thôn?)

Khương Mạn nhìn chằm chằm vào con thú bông Peppa cao lớn và suy ngẫm...
Chương 268: Bạc Hạc Hiên siêu siêu đáng yêu

Sự xuất hiện của ba con thú bông khiến cả hiện trường im lặng trong chốc lát.

Peppa màu hồng siêu to khổng lồ.

Husky ngu đần màu xám trắng.

Con ngỗng ác bá kiêu ngạo, chảnh chó.

Không thể không nói, tạo hình của 3 con thú bông này quá xuất sắc đi!

Nam Mục lấy lại tinh thần, hài hước nói: “Nhắc nhở thân thiện, trên đây tuyệt đối không phải ảnh chụp màn hình!”

Bà cô Kim Lan mở lời: “Tiểu Mục à, ba người này là ai vậy? Khách mời mới tới sao? Cố ý tỏ ra thần bí thế.”

Nam Mục bật cười: “Có thể coi là khách mời đặc biệt, nhưng họ là ai thì cháu cũng không biết, đây là sự bất ngờ mà ekip đã sắp xếp.”

“Lời nhắc nhở trên tay tôi có nói, ba vị khách mời này đã từng hợp tác với một vài người trong số các vị khách mời của chúng ta ở đây, còn về phần đó là ai thì phải dựa vào chính bản thân mọi người phán đoán rồi!”

“Đoán trúng thì có thể chọn khách mời đó làm trợ thủ, tham gia vào vòng chơi trò chơi tiếp theo, giành về cho đội của mình một suất cơm tối phong phú!”

“Chú ý này, mỗi nhóm khách mời chỉ có một cơ hội đặt câu hỏi!”

Nam Mục thông báo xong quy tắc.

(Ekip thật biết cách di dời sự chú ý mà, đột nhiên lại vẽ ra ba vị khách mời thần bí!)

(Tôi không quan tâm ba người này là ai, tôi chỉ muốn biết chân tướng!)

Đạo diễn Châu vẫn luôn chú ý tới tình hình ở mục bình luận, trên đầu không ngừng đổ mồ hôi, không ngừng an ủi chính mình là không sao, không sao! Ba người này chỉ cần lộ mặt là cơn sóng nhỏ ban nãy sẽ bị lãng quên thôi!

Hứa Thuần Hoa là người đầu tiên đứng ra: “Trận đầu tiên để tôi, giới tính của ba người này là gì?”

Peppa&Husky&Ác bá thôn: “Nam.”

Giọng nói phát ra, mọi người đều cau mày.

Giỏi lắm, vậy mà còn có thiết bị bóp méo giọng nói!

Bà cô Kim Lan không nhanh không chậm hỏi: “Trong đó có phải là có cháu của tôi không?”

(Được lắm! Thế này là kiểu cháu của tôi ở khắp thế giới hả!)

(Chỉ có tôi cảm thấy bà mẹ chồng họ Kim này thật phiền sao? Chả có tí lịch sự nào, ỷ vào mình có tuổi mà ra vẻ người bề trên.)

(Bà nội Kim Lan nói đúng mà, bà nội ‘quốc dân’ chẳng phải là bà ấy sao, diễn viên trẻ tuổi trong cái giới này, người làm cháu của bà ấy nhiều vô kể đó!)

(Lầu trên kia, đóng phim là đóng phim, đừng đem vào hiện thực, OK? Bà cháu trong phim, ở ngoài đời cũng là cháu của bà ta sao? Mặt mũi lớn cỡ nào vậy nhỉ!)

Câu hỏi vừa đặt ra, ba thú bông đều im lặng.

Hiện trường đầy xấu hổ +1!

Bà cô Kim Lan cau mày, hiển nhiên là rất bất ngờ.

Dương Na Ni ở bên cạnh lén cười, “Vậy mà lại chưa từng hợp tác với bà nội quốc dân, xem ra ba vị này cũng không nổi tiếng đâu.”

Kim Lan rất thích sự nịnh nọt này, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra thản nhiên, không hề để tâm, tuy nhiên ở đuôi mắt vẫn lộ ra vẻ đắc ý.

“Tiểu Dương, lời này của cháu khiến ta đắc tội người ta rồi.”

“Cháu có gì nói nấy mà, bà nội Kim Lan của chúng ta chính là bà nội quốc dân, diễn xuất vững chắc như hóa thạch sống, là cây đại thụ trong ngành còn gì!”

Khương Mạn đang ngáp nửa chừng, mặt lộ ra vẻ thắc mắc: “Hóa thạch sống? Thế là chết rồi à?”

Sắc mặt hai người bỗng chốc đen lại, Kim Lan lập tức hừ một tiếng, Dương Na Ni suýt chút nữa thì tức lòi con mắt.

Cô ta nhanh chóng giải thích: “Chị Khương, chị đừng xuyên tạc ý của em! Em muốn nói là kỹ năng diễn xuất của bà nội Kim là đỉnh cao!”

Khương Mạn liếc cô ta: “Ý nghĩa của hai chữ ‘xuyên tạc’ này cô có hiểu không vậy?”

Dương Na Ni: “……”

(Đủ rồi đấy nhé, Khương Mạn lại bắt nạt người khác rồi! Có bối cảnh thì ngon lắm hả, Na Na thật đáng thương!)

(Lầu trên à, có bối cảnh thực sự ngon lắm đó! Bắt nạt? Khương võ thần bắt nạt cô ta cái gì rồi? Ba chữ hóa thạch sống không phải chính miệng cô ta nói ra à?)

(Bản thân không có văn hóa, còn không biết nói chuyện, lại trách người ta xuyên tạc ý của cô ta?)

(Cười chết mất, cho dù xuyên tạc ý cô ta thì đã sao? Cả ngày giả bộ từ sáng tới tối, ngay cả tên lừa đảo cũng không thể giả bộ giỏi như cô ta!)

Dương Na Ni không dám đối đầu trực tiếp với Khương Mạn, nhưng lại không nuốt nổi cục tức này, quay mặt về phía ống kính, mắt cô ta đỏ lên.

Chỉ sau vài giây ngắn ngủ, hốc mắt đỏ ửng của cô ta đã khôi phục bình thường, cứng rắn ép nước mắt vào trong, còn nở nụ cười ngọt ngào với Khương Mạn: “Chị Khương thật là thích nói đùa.”

(Na Na thật khiến người ta đau lòng!)

(Khương Mạn thật sự quá đáng rồi. Bảo vệ Na Na đáng yêu nhất thế gian!)

(Tôi thấy thật buồn cười, fan của Dương bánh bèo đều là nam phải không? Thế này...phải là thẳng nam mắt mù cỡ nào mới cảm thấy cô ta không kiêu căng, không giả tạo, cái đám thẳng như sắt thép này có phải là đã hiểu nhầm hai chữ ‘thẳng thắn’ rồi không?)

Dương Na Ni đã thấy được tính khí của Khương Mạn, cô ta không dám dở trò khôn vặt quá lố nữa.

Sau khi phô diễn một màn trà xanh, cô ta hướng về phía ba vị khách mời thần bí. Cô ta lại bày ra nụ cười ngọt ngào mang tính thương hiệu: “Không biết trong ba vị này có anh trai mà tôi thần tượng không?”

Ba con thú bông đứng im bất động.

Dương Na Ni chớp chớp mắt: “Không có sao?”

Nam Mục không khỏi nhớ tới một câu nói của Khương Mạn khi hình dung về Dương Na Ni: Cô thần tượng nhiều người thật đấy...

(Câu cửa miệng của quái vật Narnia* này là: Bạn là thần tượng của tôi!)

(*Quái vật Narnia: đồng âm với tên Na Ni, biệt danh nữ chính đặt)

(Vừa nãy còn mới nói ba vị khách mời chưa từng làm cháu trai của bà nội Kim thì chắc chắn là không nổi tiếng, lúc này lại hỏi bên trong có thần tượng của mình không? Quái vật Narnia tự vả mặt mình đã quen rồi sao?)

(Nếu không phải nể mặt Khương võ thần, đạo diễn Khương và Nine thì tôi thực sự không xem nổi chương trình này nữa rồi ……)

Lúc này, Khương Mạn đứng lên, đi về phía trước mặt ba thú bông, hỏi: “Tại sao không phải là Pikachu?”

Những người khác: ???

Cái câu hỏi quỷ quái gì vậy?

Khương Vân Sênh khẽ nhướn mày, Pikachu?

Anh ấy nheo mắt lại, nhìn về phía Peppa hình người kia, ý vị xấu xa.

“Anh hai đoán ra ba người họ là ai rồi à?” Khương Tử Mặc hỏi.

Khương Vân Sênh day trán, có chút không biết phải làm sao, thở dài: “Chắc tới tám chín phần rồi.”

Trái tim của cư dân mạng như bị đâm thủng.

Rốt cuộc ba người này là ai?

(Khương võ thần và đạo diễn Khương đều quen...ôi má ơi, không phải là Bạc thần đấy chứ?)

(CP Bạc Khương của tui lại hợp nhất rồi? Tuy là tôi ngủ mơ cũng muốn nhưng mà chuyện này không chân thực chút nào!)

(Bạc thần trước giờ đều luôn chuyên tâm đóng phim, anh ấy còn chưa kết thúc cảnh quay, sao có thể tới tham gia gameshow chứ?)

(Chỉ có tôi thắc mắc Pikachu là vụ gì sao?)

Chính vào lúc này, thú bông Husky đáp lại: “Anh cũng có nghĩ tới, nhưng mà quan trọng là ekip này của em không có!”

Hiển nhiên là đã bật thiết bị đổi giọng, nhưng cũng không che được cái giọng Đông Bắc này.

Thú bông ác bá thôn nói: “Người đàng hoàng không làm, lại đòi làm con chuột vàng!”

Cuối cùng chỉ còn lại Peppa……

Khương Mạn nhìn chằm chằm, cố ép khóe môi đang cong lên.

“Anh thì sao?”

Thú bông Peppa nói: “Vì anh muốn khác biệt với mọi người.”

Những người khác đều cười hahaha.

Peppa hình người, cao 1m9, đương nhiên là rất khác biệt rồi!

Nhưng mà, Khương Mạn lại nghe hiểu được hàm ý sâu xa trong câu nói đó.

——Anh muốn khác biệt với mọi người, chỉ là đối với em.

“Nhìn thế này, cô Khương chắc là đã đoán ra là ai rồi hả?” Nam Mục hỏi.

Khương Mạn ừ một tiếng: “Dựa theo quy tắc, ai đoán trúng thì khách mời này sẽ thuộc về người đó. Vậy tôi đoán đúng cả ba, vậy người đều là của tôi rồi nhỉ?”

Nam Mục cũng không nhìn ekip mà gật đầu luôn: “Về lý mà nói thì là như vậy!”

“Ồ!” Khương Mạn nở nụ cười tươi tắn, chỉ vào ác bá thôn và Husky, “Vậy hai người này tôi không cần, ai muốn thì dắt đi.”

Ác bá thôn & Husky: ??? Em có lịch sự không vậy?

Khương Mạn nhìn Peppa, hất cằm: “Người này thuộc về tôi.”

“Đợi chút!” Dương Na Ni đứng ra: “Như này là phạm quy rồi, ba người này là ai chị còn chưa nói ra mà.”

Khương Mạn lúc này cũng ngạc nhiên: “Aizz, ban nãy lẽ nào không phải là làm theo kịch bản à?”

Hứa Thuần Hoa&Kim Lan&Dương Na Ni: Cô có thể làm người được không?

Vòng đoán người làm gì có kịch bản?

Bọn họ thực sự không đoán ra ba người họ là ai được chưa!

(Aizz! Khương Mạn-kẻ hủy diệt kịch bản!)

(Khương Mạn: tôi phối hợp diễn với mấy người đã là nhân nghĩa lắm rồi đấy!)

Khương Mạn đi tới bên cạnh thú bông Peppa, vỗ vào cái bụng tròn núng nính của thú bông Peppa.

Xấu tính nói: “Cái bụng đáng yêu như này, bên trong đương nhiên là chứa một người siêu siêu đáng yêu rồi ……”

Khương Mạn cười sáng lạn, lại đắc ý: “Đúng không, Bạc Hạc Hiên!”

Tất cả mọi người: ???

Cư dân mạng: WTF??
Chương 269: Anh rất nhớ em, em có nhớ anh không, tiểu Yêu xấu xa?

Bạc Hạc Hiên, siêu cấp đáng yêu. Chiếc mũ Peppa Pig đội trên đầu được bỏ ra, để lộ khuôn mặt đẹp trai không góc chết. Hàng lông mày như điểm thêm sự tinh tế trên khuôn mặt, lông mi dài cong cong như mang ý cười. Nhìn anh thần thánh cao quý mà rơi vào phàm trần lại còn bị nhét vào trong bộ đồ con Peppa Pig.

Ai có thể ngờ tới, có một ngày Bạc Hạc Hiên lại mặc bộ đồ Peppa Pig.

(Aaaaaaa! Tôi chết mất!)

(Bạc thần! thế mà lại là Bạc thần!)

(Bạc Hạc Hiên người đàn ông này phạm quy quá rồi, mau mang tôi đi, mau mang tôi đi--)

(Tôi sợ tôi là fan giả, tự nhiên lại không nhận qua Bạc thần!)

(Mẹ kiếp, mặc dù tôi biết Bạc Mạn không thể không có gì, nhưng mà lúc này tôi vẫn phải cảm thán một câu, Bạc Mạn là thật đó!!)

(Khương võ thần có thể nhìn xuyên thấu à, sau cô ấy biết đây là Bạc thần? chả nhẽ Bạc thần cũng thích Peppa Pig?)

Cư dân mạng như phát điên, lúc Bạc Hạc Hiên cởi cái mũ ra là khoảnh khắc lượt tương tác tăng mạnh nhất.

Khương Mạn nhìn thấy anh ấy vẻ mặt lại rất bình tĩnh, nhưng tim lại đập nhộn nhạo. Hai người đều đang nhìn nhau, miệng không nói câu gì nhưng lòng như hiểu đối phương nghĩ gì, bất giác nở một nụ cười.

“Cô Khương lợi hại, anh giả vờ như vậy mà em cũng đoán ra được.” Bạc Hạc Hiên vẫn nhìn cô chằm chằm.

Khương Mạn khụ một tiếng, cố tỏ ra bình thường: “Chuyện, tại em có hoả nhãn kim tinh.”

“Em gái quá đáng rồi đấy!” con husky bên cạnh cũng cởi cái đầu ra, lộ ra khuôn mặt đẹp trai của Tự Thiên Sách.

Còn con ngỗng ác bá đằng sau thì lộ ra cái mặt già ai oán của đồng chí lão Vân.

“Tiểu Mạn, mấy tháng không gặp, cháu càng ngày càng vô lương tâm.”

Thế mà bỏ mặc ông ấy và Tự Thiên Sách!

“Đạo diễn Vân!!”

“Tự ảnh đế!!”

Mấy vị khách mời còn lại kinh ngạc, tất cả đều đứng dậy. Sự xuất hiện của Bạc Hạc Hiên đã làm mọi người kinh ngạc rồi, không ngờ tới Tự Thiên Sách và Vân Chí Sam cũng tới đây.

Khương Mạn cũng bất ngờ, “Phim không phải còn chưa quay xong à? mọi người tới gameshow này làm gì?”

Bạc Hạc Hiên cười nói: “Đạo diễn là người đầu tiên lười biếng.”

Tự Thiên Sách gật đầu: “Đồng chí lão Vân không chuyên nghiệp.”

Đồng chí lão Vân cũng không khách khí trợn mắt nói lại: “Tại tôi đấy? hay chúng ta quay về biên giới phía bắc quay phim nhé.”

Tự Thiên Sách vội vã giữ vai đồng chí lão Vân lại: “Không cần phải vậy đâu!”

Anh ta đổi thái độ xu nịnh, còn nhìn sang Bạc Hạc Hiên: “Hiên Hiên đứng ngốc ra đó làm gì, mau tới phục vụ đạo diễn Vân cao quý đi!”

Tự Thiên Sách chạy qua cầu cứu Khương Mạn, còn chưa kịp tới gần đã bị ánh mắt cảnh cáo của vị ảnh đế đại nhân nào đó chặn lại.

Dàn diễn viên chính của phim ‘Chiến cốt’ gần như đến đủ, một số người thì không cảm thấy gì, nhưng có một số kẻ lại tỏ ra ghen tị.

Cư dân mạng kích động.

(Bầu không khí này tuyệt thật! Chiến cốt rốt cuộc bao giờ mới ra rạp, tôi vội muốn xem quá rồi đây!)

(Còn lâu mới ra, dù gì cũng đã quay xong đâu. Tôi chỉ cầu đạo diễn Vân cho những đứa trẻ khổ sở này chút tin tức!)

(9494, xin đừng keo kiệt thế! Chỉ chút tin bé xíu thôi cũng được!)

(Dù gì Bạc thần cũng rất nghiêm túc đóng phim cho nên không thể quay bừa được đâu, đạo diễn Vân đích thân dẫn người qua đây, chắc cũng muốn tuyên truyền cho phim ‘Chiến cốt’ nữa!)

Sau khi ba người để lộ thân phận, Dương Na Ni và Hứa Thuần Hoa cũng lập tức có mặt, sự kích động khó nói thành lời. Tới cả phu nhân cao quý như Kim Lan đây cũng đứng ngồi không yên.

Vân Chí Sam chính là vị đạo diễn cực kỳ nổi tiếng, ai mà lại không muốn được hợp tác chứ?

Tự Thiên Sách cũng là một quý nhân mới nổi trong giới, có thể kết bạn cũng là một chuyện cực kỳ tốt. Nhưng so ra lại chả có ai dám tự tiện tới gần Bạc Hạc Hiên. Chủ yếu là vì mọi người biết cửa đấy có môn thần Khương Mạn đứng rồi.

Đến người ngoài giới cũng biết quan hệ giữa Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên tốt vô cùng, bây giờ đội tuyên truyền có bảo hai người yêu nhau thì mọi người cũng tin. Mà mấy người này đều từng bị Khương Mạn xử lý, bây giờ sẽ không tự đi chuốc họa vào thân.

Nhân cơ hội Tự Thiên Sách và đồng chí lão Vân thu hút mọi sự chú ý. Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên lén lút đi ra chỗ không có máy quay, sau đó tắt micro trên người, cô cong cong mắt nhìn người đàn ông bên cạnh:

“Lợi hại thật, Bạc Peppa biết lừa người.”

Thảo nào lúc trước gọi điện thoại cô nghe thấy tiếng máy bay, lúc đó chắc anh ấy đã tới Quỳnh Thành rồi.

“Lúc làm việc không nói chuyện riêng.” Bạc ảnh đế nói một câu rất nghiêm túc, ánh mắt lại không giấu nổi ý cười.

Khương Mạn nhướng mày: À, có lòng kiên nhẫn thế cơ à?

Bạc Hạc Hiên bất lực thở dài nhìn qua chỗ khác, sau đó ghé đầu vào tai Khương Mạn nói nhỏ: “Anh sợ bị anh hai và anh tư nhà em lườm chết lắm.”

Khương Mạn thuận thế nhìn qua, cô nhìn thấy hai anh của mình đang mang bộ mặt nguy hiểm, ánh mắt còn chứa cả vẻ lạnh lùng và cảnh cáo.

Khương Mạn chớp mắt: “Anh mà cũng biết sợ?”

Bạc Hạc Hiên nhìn cô đầy thâm ý: “Tí nữa em sẽ biết anh có sợ hay không.”

Hai người lén lút cắn tai nhau làm cho cư dân mạng cuống cuồng.

(Bạc Mạn đâu rồi? Lại trốn đâu rồi?)

(Đừng cho chúng tôi ra rìa thế chứ, Bạc Mạn của chúng tôi khó khăn lắm mới chung được một khung hình, tôi muốn nhìn thấy bọn họ.)

(Ánh mắt của hai người lúc nãy quá ngọt rồi, tôi không khống chế nổi bản thân nữa, Bạc Mạn thật sự không có gì á?)

(Tôi nghi ngờ Bạc thần và Khương võ thần đang lén lút đi yêu đương, mọi người nhìn biểu hiện của Nine và Khương Vân Sênh kìa, cứ như là cây cải quý bị heo ăn mất ý!!)

(Bạc thần= Peppa= lợn……Mẹ kiếp! tôi thấy chân tướng rồi!)

Bởi vì mặc quần áo hoá trang không tiện nên ba người Bạc Hạc Hiên đã đi thay quần áo. Chỉ còn lại ba nhóm khách mời, bởi vì không đoán đúng thân phận của Tự Thiên Sách và Vân Chí San cho nên có một trò chơi bổ sung, đó là tranh người.

Còn riêng về Bạc Hạc Hiên thì đương nhiên anh thuộc về đội Khương Mạn.

“Anh hai, anh tư, em đi thay quần áo.” Khương Mạn nói nhỏ.

Ba đội còn lại chơi một tiếng rưỡi vẫn chưa phân được thắng thua, cho nên cô mới có thời gian đi thay quần áo. Hai người anh trai nhìn thấu em mình mà chả nói gì, sau khi thấy em mình đi xa chỉ đành thở dài.

Khương Mạn đúng là đi thay quần áo, cũng không phải là đi làm ai đó bất ngờ. Chủ yếu là vì cô muốn mặc đồ thoải mái, cô lại quay về phong cách trước đây của mình, mặc một cái áo phông trắng cỡ to cùng một cái quần đùi kiểu nam và một đôi dép lê.

Nhìn từ đầu tới chân, đúng là hợp đi bãi biển. Cô vừa ra khỏi biệt tự thì nhìn thấy Bạc Hạc Hiên cũng vừa thay quần áo xong. Một cái áo sơ mi trắng cùng với cả quần vải lanh dài. Đúng là đồ nam yêu tinh chuyên đi dụ dỗ người ta phạm tội.

Khương Mạn thở ra một câu: “Sao anh thay nhanh thế?”

Bạc Hạc Hiên: ??

Anh nhìn lại cô: “Vội đi gặp em.”

Khương Mạn dừng lại một lúc, mím môi: “Em đi thay quần áo.”

Dáng vẻ bây giờ của cô, đúng là xấu thật!!!

Vừa mới đi được hai bước đã bị người ta kéo lại. Bạc Hạc Hiên đưa mắt nhìn xung quanh, cười cười hỏi cô: “Bên này hình như không có người và máy quay.”

Khương Mạn nuốt một ngụm nước bọt: “Thì sao?”

Tay Bạc Hạc Hiên dùng lực, kéo cô vào trong ngực, cúi đầu gục vào cổ cô hít một hơi thật sâu.

“Lén lút ôm em một chút.”

Giọng người đàn ông nhẹ nhàng: “Anh rất nhớ em, em có nhớ anh không? Tiểu Yêu xấu xa.”
Chương 270: Chụt một cái rồi cô ấy bỏ chạy

Hơi thở ấm áp phả vào tai buồn buồn tê tê như bị một chiếc lông vũ chạm vào……Nhịp tim cũng bắt đầu loạn nhịp, Bạc Hạc Hiên vẫn đang đợi một câu trả lời.

Ánh mắt Khương Mạn lại đảo một vòng khoé miệng nhếch lên, “Không nhớ, gần đây em chỉ nhớ tới sườn xào chua ngọt thôi.”

“Đồ nhỏ nhen vô lương tâm.”

Bạc Hạc Hiên dùng tay day day dái tai của cô, cười một tiếng: “Anh không bằng sườn xào chua ngọt à?”

“Ờ……khẳng định là hơn.”

Trong mắt Khương Mạn có chút giảo hoạt, nhỏ giọng nói: "Peppa cũng nhiều xương sườn lắm mà……như anh cũng đủ ăn được mấy bữa…..”

Ánh mắt người đàn ông trở nên nguy hiểm. Đột nhiên, Bạc Hạc Hiên ôm chặt eo cô, “lên đây!”

Khương Mạn hiểu ra nhảy một cái bám vào người anh như con gấu túi, hai ta ôm cô người dán sát lại, hai chân vòng qua phần eo của Bạc Hạc Hiên. Bạc Hạc Hiên dùng một tay giữ lấy cô, sau đó trốn vào sau bụi hoa ở cạnh biệt thự.

“Không nhìn thấy Hiên Hiên đâu? Chạy cũng nhanh phết!”

m thanh của Tự Thiên Sách vang lên, sau khi Bạc Hạc Hiên đưa Khương Mạn trốn vào sau bụi hoa không lâu thì Tự Thiên Sách và lão Vân cũng xuất hiện.

Đồng chí lão Vân lắc đầu: “Không chạy nhanh sao lấy được vợ, cậu làm như ai cũng giống cậu vậy.”

“Cháu thì làm sao? Cháu ăn nói lưu loát, làm việc chăm chỉ, thân thể cao lớn, tinh thần lúc nào cũng phấn chấn!”

Lão Vân một lời khó nói: “Vâng, cậu là có tinh thần nhất!”

Cả người đều tràn đầy tinh thần, hai người vừa nói chuyện vừa đi xa.

Ở trong góc tường Khương Mạn dựa lưng vào bờ tường, cả người bám trên người Bạc Hạc Hiên như con gấu túi.

Bốn mắt nhìn nhau, cô chớp mắt hỏi: “Tại sao chúng ta phải trốn?”

Bạc Hạc Hiên: “Đúng vậy, tại sao nhỉ?”

Khương Mạn: Anh còn hỏi em?

“Chắc là do tâm lý.” Bạc Hạc Hiên thở ra một câu, sau đó nhìn cô: “Đằng nào chả không có danh phận.”

Khương Mạn phì một tiếng, đúng là đủ chua chát……

“Lúc làm việc không nói chuyện riêng tư, là ai nói hả?”

Bạc ảnh đế cười khổ: “Anh.”

Khương Mạn kiêu ngạo hất cảm, “Thế thì đúng rồi đấy!”

Cô vừa nói xong lập tức lấy tay bưng mặt người đàn ông lại, sau đó hôn chụt một cái vào khoé miệng anh. Tiếng kêu to như vang cả bầu trời.

Một giây sau cô nhảy khỏi người anh rồi đẩy anh ra xa. Bộ dạng như một tên cặn bã, một tên cặn bã đầy tính tấu hề.

“Em đi thay quần áo, bây giờ chính thức bật chế độ một cỗ máy làm việc không có tình cảm! tránh ra tránh ra!”

Khương Mạn ưỡn ngực đẩy anh ra xa, bước từng bước lớn ra ngoài, bước được hai bước thì chạy té khói.

Người đàn ông đang định đuổi theo cuối cùng vẫn chậm một bước, để cô chạy mất. Bạc Hạc Hiên tay chống hông đi đi lại lại hai vòng quanh đấy, rồi lại đưa tay phải lên chạm vào môi. Hình như trên môi vẫn còn lưu lại cảm giác, làm cho tim anh lâng lâng.

Giống như dụ dỗ linh hồn, nó tác động đến từng tế bào thần kinh trong cơ thể, làm cho anh đắm chìm trong đó, tất cả những cái như là sự tự chủ ở trước mặt cô đều trở thành vô dụng!.

Chỉ có sự phục tùng.

Bạc Hạc Hiên hít vào một hơi thật sâu, nhịn không nổi nữa liền đuổi theo, sau khi đi vào trong biệt thự anh mới lấy lại được bình tĩnh, tốt nhất là đợi quay xong chương trình đã.

Tiểu Yêu xấu xa này ngày càng xấu xa. Được lắm, giỏi lắm, càng xấu càng tốt!!

……

Trường quay trực tiếp của ‘Người nhà’, cuộc tranh giành người của ba nhóm khách mời còn lại đang dần đi tới hồi kết, Vân Chí Sam thuộc về nhóm hai mẹ con Kim Lan và Sở Khiên Hồng. Tự Thiên Sách thì thuộc về đôi ‘Cha con’ Dương Dũng và Dương Ni Na. Hứa Thuần Hoa chơi thua, Nam Mục đành vào nhóm đó cho đủ người.

Còn về Bạc Hạc Hiên thì đương nhiên thuộc về ba anh em nhà họ Khương, sau khi máy quay quay tới nhóm này không ít người cảm thán. Nhan sắc của tổ này cũng thật là!

(Bạc thần + đạo diễn Vân +Nine! Đỉnh cấp nhan sắc của Đế Quốc!)

(Ba gương mặt này như là ảnh mẫu 3d vậy, đầy tính nghệ thuật! woa, phong cách của ba người tôi đều thích!!)

(Lầu trên không được đâu, cp Bạc Mạn là của nhau! Còn thừa đạo diễn Khương và Nine…….cười cười! Nam nhân của tôi mà cũng dám nhòm ngó?)

(Từ ngày hôm nay trở đi, không có Khương võ thần, chỉ có em gái Mạn! hỏi vì sao……Mạn Mạn mau tới chào chị dâu mau lên~)

(Bốn người anh trai, còn hai người nữa chưa xuất hiện, nhưng nhìn cái gen di truyền là biết ai người còn lại cũng đẹp! tôi không dám tham lam, chỉ xin một người thôi là được, em gái Mạn, chị dâu sẽ yêu thương em nhiều!)

(Mẹ kiếp! tình địch của tôi nhiều quá!)

(Đây là niềm vui của Khương Mạn à? tôi hâm mộ quá……)

Đúng là sự kích động của cư dân mạng, nhìn thấy sắc đẹp là như lang như hổ, nói gì đến bây giờ niềm vui còn được nhân ba.

Sau khi Khương Mạn quay lại mọi người lại càng hít một hơi lạnh.

“Chà!” Tự Thiên Sách khoa trương kêu lên một tiếng, sau đó dựng ngón tay cái lên. Đồng chí lão Vân cũng là bộ dạng sống lâu mà mới được gặp lần đầu.

Tên quái nào có đủ sức lôi được Khương Mạn ra khỏi vũng bùn thẩm mỹ vậy?

Mọi người nhìn thấy một sắc đỏ từ vườn hoa đi ra. Mái tóc dài được búi ra sau, chiếc váy đỏ với hai dây buộc qua cổ, lộ ra xương quai xanh tinh xảo và đôi vai thon thả, tấm lưng hoàn mỹ càng thêm hút mắt mọi người. Chiếc váy chỉ dài tới đầu gối, chiếc váy đung đưa nhịp nhàng theo từng bước chân, làm tôn lên vẻ đẹp của đôi chân vừa dài vừa thẳng.

Bạc Hạc Hiên không giấu nổi sự kinh ngạc. Ống kính còn quay được cảnh anh trợn to hai mắt lên.

Mặt Khương Mạn kiêu ngạo đi tới bên cạnh anh, lông mày còn nhếch lên hai cái, giống như muốn hỏi: Sao nào? Bị cái đẹp của em làm kinh sợ chưa?

Bạc Hạc Hiên rất thật thà hỏi một câu: “Tại sao lại xinh như vậy?”

Dân mạng phát điên:

(Mẹ kiếp! tôi không chịu được loại thẳng thắn này!)

(Bạc thần làm sao vậy? tại sao lại thả thính kiểu đấy?)

(Lý trí của tôi bảo với tôi rằng chắc chắn Bạc Mạn có gì đó, cảm tính của tôi thì phát điên rồi, đang gào thét: Đến với nhau! Đến với nhau! Sinh con đi! Sinh con đi!)

(Là thật đó! Tôi nguyện ý dùng 50 năm độc thân để đổi lấy cp là thật!)

(Hahahaha! Cười chết mất! tôi hoài nghi Bạc thần sắp bị đánh, mặt anh hai và người đàn ông của tôi khó coi quá!)

(Lầu trên nói cái lời chó má gì vậy? thôi được rồi tôi miễn cưỡng chấp nhận cô là em dâu tư của tôi!)

(Cư dân mạng thời nay cũng ghê thật!)

Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc biểu cảm có thể nói là mồm cười mà lòng không cười nổi để hình dung.

“Em gái tiểu Mạn nhà tôi vẫn luôn xinh đẹp.”

“Đẻ ra đã đẹp vậy rồi, còn cần nguyên nhân gì sao.”

Hai vị anh trai nói xong, Khương Vân Sênh còn cười hehe nhìn sang Khương Mạn, ý tứ rất rõ ràng. Ý muốn Khương Mạn đi tới ngồi cạnh anh, rõ ràng kẻ cuồng em gái đang không muốn tạo cơ hội cho kẻ khác bắt cóc em mình.

Hai anh trai, người ngồi bên trái, người ngồi bên phải, để em gái bảo bối nhà mình ngồi ở giữa.

Thần tình của Bạc Hạc Hiên vẫn như cũ, nhìn Khương Mạn một cái rồi nhướng mày, như muốn nói: Nhìn thấy chưa, các anh của em bắt đầu rồi đấy.

Khương võ thần lập tức giả vờ không nhìn thấy gì, khụ vài tiếng rồi đưa ánh mắt nhìn thành viên mới của nhóm.

Tiểu Nam đang vui vẻ hóng cp thì ánh mắt của ông chủ liếc qua, anh ta chỉ có thể không tình không nguyện dừng sự hóng hớt lại, bắt đầu dẫn chương trình.

“Được rồi, bây giờ đã phân tổ xong rồi, vậy tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu sự kiện chính của tối nay!”

“Một trò chơi đơn giản: tôi có bạn không có!”

“Nhóm chiến thắng sẽ được ăn bữa tối thịnh soạn, có cả cua hoàng đế!!”

“Còn nhóm đứng bét thì sao, hehe!” Nam Mục nở một nụ cười cổ quái: “Sẽ phải chịu phạt!!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom