Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 251-255
Chương 251: Lịch sử đen tối của Khương Mạn trong camera
Khương Mạn quyết định dừng cái chủ đề bất lợi với mình này lại.
“Không nói nữa, em bắt đầu kiểm tra camera.”
Khương Mạn nghiêm túc ngồi vào bàn, bắt đầu tìm kiếm lại những bản ghi trước đây. Cô ăn canh nhiễm khuẩn vào ngày nào nhỉ?
Khương Mạn chỉnh thời gian về một tháng trước, khung cảnh trên màn hình biến hoá. Đột nhiên mắt cô đông cứng lại.
Trong bản ghi một người đàn ông cao lớn xuất hiện, anh ta hình như vừa tắm xong, eo còn đang quấn khăn tắm, tóc còn đang ướt sũng nước vuốt ngược ra sau, hình ảnh đẹp tới mức làm tim người ta đập loạn.
Cơ bụng và những khối cơ bắp trên người đúng là làm người ta dấy lên dục vọng. Trên tay còn cầm một cốc rượu đi vào trong phòng, tay đặt lên chiếc khăn tắm như là muốn bỏ khăn ra.
Khương Mạn tỉnh táo lại vội vã hét lên: “Bạc Hạc Hiên anh có tật xấu! tắm xong sao không mặc quần áo vào!!!”
“Trong nhà có camera còn để cái dạng này rồi chạy khắp nơi, anh biến thái!”
Bạc ảnh đế ngây thơ vô số tội tự nhiên bị mắng: ???
Điện thoại di động đặt ở bên cạnh nên có thể nhìn thấy khuôn mặt hoảng hốt của Khương Mạn.
Bạc Hạc Hiên sờ sờ mũi, bất lực nói: “Ở trong chính nhà của mình không mặc quần áo, là phạm pháp à?”
Khương Mạn: “……”
Đúng là không phạm pháp thật, cũng không có vấn đề đạo đức gì. Là do cô không có đạo đức kiểm tra camera, không có đạo đức nhìn thấy cảnh này……
Bạc Hạc hiên nhịn cười nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô: “Không phải trước đây từng nhìn thấy rồi à?”
Khuôn mặt của Khương Mạn như được bị tạt dầu ớt, nóng bừng. Cô định quay qua nhìn anh nhưng cảm thấy mình mà làm vậy sẽ càng tỏ ra yếu thế hơn. Cho nên cầm lấy chai rượu ba triệu rưỡi đô uống một ngụm thật to.
Cay thật. Vị cay lan cả ra cả mặt!
Cả người tê dại……
“Cẩn thận cảnh phía sau.” Bạc Hạc Hiên nhắc nhở. Con ma men này, rượu đâu phải để uống kiểu đấy……
“Suỵt! yên nào!”
Khương Mạn nhíu mày lộ ra dáng vẻ nữ vương. Giây trước còn đang hoang mang tột cùng, cứ như giả vờ vậy. Để chứng minh bản thân không yếu thế, cô còn kéo ngược lại để xem lại lần nữa.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào từng khối cơ bắp trên người trong video, mồm còn bình luận.
“Bạc Yêu Nhi cơ bụng của anh được đấy,:
“Đường nhân ngư cũng đẹp……”
“Cơ ngực cũng không tệ……”
Bạc Hạc Hiên: “…….”
Trong điện thoại mặt cô đã đỏ ứng, hai mắt phát sáng, tay cầm bình rượu uống thêm ngụm nữa, như thể cố gắng lấy thêm can đảm. Lại giống như là lấy nước dập lửa.
Khương Mạn quay ra nhìn người đàn ông trong điện thoại, anh cũng đang nhìn cô. Bạc Hạc Hiên đưa tay lên chống cằm như che giấu nụ cười trên môi.
Làm sao bây giờ, Yêu Nhi của anh đáng yêu quá…..
“Này, em còn tưởng anh định cởi khăn tắm, sao lại đi vào nhà tắm rồi, chê nha!”
Trong nhà tắm không có camera!
Khương Mạn lộ vẻ tiếc nuối, lại uống thêm một ngụm rượu nữa.
Mẹ ơi, sợ chết cô rồi! Cứ tưởng người đàn ông này định cởi khăn tắm thật.
Lúc trước không cảm thấy cơ bắp của Bạc Yêu Nhi có gì ghê gớm, bây giờ nghĩ lại mới thấy, cô đã nhìn thấy bao nhiêu cảnh làm người ta đỏ mặt tim đập nhanh rồi. Người đàn ông này…..đúng là có độc!
Cô cứng miệng xong thì phát hiện Bạc Hạc Hiên ở trong điện thoại không nói gì. Chỉ thấy anh đang nhìn chằm chằm vào cô, làm bộ cười như không cười giống như đã nhìn thấu tất cả. Đôi mắt thâm sâu lại giống như không che nổi dục vọng.
“Xem ra sau này anh phải thể hiện tốt một chút, cố gắng gỡ lại lần này.”
Bạc Hạc Hiên nhướng mày nói một câu đầy ẩn ý: “Tất cả làm theo ý em, được không?”
“Được rồi!” Mặt Khương Mạn đã nóng bừng rồi, ánh mắt hơi chuyển cố nói: “Nếu không sau này treo anh lên đánh cho một trận.”
Bạc Hạc Hiên bật cười thành tiếng, bị sự đáng yêu của cô làm cho đổ gục.
“Tàn nhẫn thật.”
“Sợ hả?”
“Ừ, sợ lắm.”
Anh một câu, em một câu, anh phụ hoạ theo cô, chọc cho cô cười.
Cuối cùng, Bạc Hạc Hiên cũng nói ra thời gian, ngày mà ăn phải canh nhiễm khuẩn. Khương Mạn ho hai tiếng rồi chỉnh camera về ngày đó. Tối hôm ấy sau khi ăn canh cô bị ảo giác, làm ra một số chuyện bạo lực với Bạc Hạc Hiên.
Sau đó bị người ta cưỡng ép lấy lại ký ức, nhưng không phải ký ức hoàn chỉnh, chỉ nhớ được mình đã hét lên mấy câu quỷ dị “Chà, hahahahaha” …..
Nhưng bây giờ thì……Khương Mạn trợn to hai mắt, cô thề là cô không quen người phụ nữ trong đoạn video này. Chắc chắn đây không phải cô, không thể thừa nhận, có đánh chết cũng không nhận.
Không thể là cô được, không có khả năng đó, sao có thể!!
Cô cào xé anh……xé tất…..ấn anh ấy xuống đất……Trời ơi!
Cô dừng lại ở đoạn cô đang ấn anh xuống đất, không dám xem nữa!
Trong não toàn là tiếng thở dốc của người đàn ông, còn có cả tiếng cười khả ố của bản thân……
Cô liếc nhìn người đàn ông trong điện thoại, anh đang dùng ánh mắt tò mò nhìn cô. Cô lập tức úp màn hình điện thoại xuống bàn.
“Yêu Nhi?”
Người đàn ông bắt đầu cười: “Lại xấu hổ à?”
Màn hình điện thoại tự nhiên tối om, Bạc Hạc Hiên không nhịn nổi cười, muốn nhìn thấy biểu cảm của cô lúc này.
Khương Mạn lấy mũi chân chà chà xuống đất……Mặt cô giống như đeo một cái mặt nạ đau khổ, cô lấy hai tay che mặt lại than lên: “Tôi đã làm ra cái gì thế này……”
“Chịu trách nhiệm là được rồi, miễn tội chết cho em.”
Khương Mạn tức giận nhìn cái điện thoại, giọng người đàn ông đang cười.
“Sao anh không phản kháng?”
Bạc Hạc Hiên: Anh không phản khác?
Có phản kháng cũng vô tác dụng……
“Anh hối hận rồi.” Anh nói.
Khương Mạn bây giờ mở lật điện thoại lên, nhìn người đàn ông trong điện thoại: “Anh hối hận cái gì?”
“Hận lúc đầu không phối hợp chút, vậy thì có thể sớm chút lừa em vào tay đúng không?”
Khương Mạn: “……”
“Có một cách để xoá lịch sử đen tối này.” Bạc Hạc Hiên hỏi: “Muốn biết không?”
“Cách nào?”
“Tạo một đoạn lịch sử khác.” Khoẻ môi của anh cong lên: “Chúng ta đổi chỗ cho nhau rồi làm lại lần nữa?”
Khương Mạn lúc này đúng là nên khen anh: Quả nhiên là anh! Chả thấy nói được cái gì đáng tin cậy cả.
Khương Mạn mau chóng xoá đoạn video này đi. Sau đó cả người như được giải thoát, như được tái sinh.
Hoàn hảo! lịch sử đen tối của cô đã biến mất. Từ nay trở đi, trời cao biển rộng, hành tinh này là quê hương của cô!
Giải quyết xong rắc rối lớn nhất, lòng Khương Mạn lại thấy tươi đẹp trở lại, lấy bình rượu vừa hát vừa uống. Còn nhảy chân sáo ra ngoài.
Bạc Hạc Hiên thấy cô hát…. Vô thức tháo tai nghe xuống.
“Em muốn xuống tầng hầm hai, cho hỏi trước, dưới đó giấu gì?”
“Vậy phải làm em thất vọng rồi,” Bạc Hạc Hiên cười, “Tầng hầm hai là phòng ngủ của anh, chả có cái gì cả.”
Mặc dù ở trên tầng cũng có phòng ngủ, nhưng nếu chỉ có mình Bạc Hạc Hiên ở nhà thì anh ta sẽ xuống tầng hầm hai này để ngủ. Giống như dưới lòng đất mới là thế giới của anh. Khương Mạn nhìn trộm anh một cái sau đó ngừng hát.
Cô đi thang máy xuống tầng hầm hai. Giống như lời Bạc Hạc Hiên nói, tầng hầm hai này trống trơn, bên phải có một cánh cửa, sau khi đẩy của vào chỉ nhìn thấy một căn phòng nhỏ. Trong phòng để một chiếc giường. Trên đầu giường có hai tấm ảnh, một cái đèn ngủ, ngoài ra chả còn gì nữa.
Rất đơn giản, đơn giản đến mức trống trải…….
Khương Mạn ngước mắt lên, nhìn thấy bức tường trong căn phòng, bức tường này thế mà là……
Chương 252: Khương Mạn nói: sau này em sẽ yêu thương anh
Đuôi giường đối diện với bức tường, cả bức tường đều viết đầy những cái tên. Mỗi cái tên đều bị gạch ngang một cái. Vết gạch ngang cứ như là dùng một con dao để gạch đi.
Đôi mắt Khương Mạn khẽ run run, cô bước vào căn phòng này cũng chính là bước vào thế giới của Bạc Hạc Hiên. Sau đó phát hiện ra những bí mật của anh. Những phần đen tối bị anh che giấu không dám nói ra mồm, cũng không dám cho người ngoài biết.
Bức tường này……như một cuốn sổ để ghi tên người chết……
“Nếu em hối hận, thì muộn rồi.”
Giọng Bạc Hạc Hiên từ phía bên kia của điện thoại chuyền tới, “Anh sẽ không cho phép em hối hận, Yêu Nhi.”
Khương Mạn bình tĩnh lại, nhìn anh ở trên màn hình. Tự nhiên hiểu ra, tại sao anh lại hỏi cô.
--Khương Mạn, em có muốn nhìn thế giới của anh không?
Đây là thế giới đầy gai góc của anh, chỉ có băng giá. Anh không phải là Bạc ảnh đế xán lạn tươi cười, mà là đang che đậy một bạo quân giết người không chớp mắt.
Khương Mạn nhìn anh, thở nhẹ ra một hơi, trực tiếp nằm lăn ra giường của anh một cách thoải mái, để điện thoại dựa vào đầu giường rồi quay qua nhìn anh, nhẹ nhàng nói một câu:
“Anh coi thường em quá đấy, Bạc Hạc Hiên.”
Cô nhìn chằm chằm anh: “Anh xem em là bông hoa yếu ớt nuôi trong lồng kính đấy à?”
Bạc Hạc Hiên bất lực bật cười, anh biết Khương Mạn không phải. Cô đã từng có quá khứ tàn nhẫn.
Nhưng mà sự tàn nhẫn cô từng đón nhận, vẫn chưa là gì đối với những gì anh từng trải qua. Cô vẫn quá sạch sẽ. Còn anh…….
“Anh xấu hổ vì bản thân.” Bạc Hạc Hiên nói nhỏ, ánh mắt đè nén lại cảm xúc trong lòng: “Em quá tốt.”
Anh không thể kiềm chế dục vọng muốn chiến hữu cô, lại sợ mình sẽ huỷ hoại cô……Dùng hết sức kiềm chế lại bản thân nhưng anh vẫn thất bại.
Anh vẫn muốn chiếm cô làm của riêng, muốn kéo cô vào thế giới của mình, lại sợ bóng tối sẽ nhấn chìm cô.
“Tên những người ở trên tường đều đã từng hại người sao?” Khương Mạn nhẹ nhàng hỏi một câu.
Bạc Hạc Hiên im lặng một lúc: “Bọn họ đến từ tổ chức Zeus và chết trong kế hoạch tạo ra thần.”
“Cũng không được tính vào vô tội.”
Khương Mạn hít vào một hơi, kế hoạch tạo ra thần chắc từng hại chết nhiều người, kế hoạch này cũng được ghi chép trong tư liệu ở thới Mạt Thế, nó chính là khởi đầu của mọi đau khổ.
“Khắc tên bọn họ lên đây cũng không phải để ăn năn.”
Khương Mạn nhìn được bóng tối trong mắt anh, hận thù và chán ghét…….
Mặc dù những kẻ này đã chết, nhưng Bạc Hạc Hiên vẫn hận bọn họ, khắc những cái tên này lên đây như là để nhắc nhở bản thân không bao giờ được quên mối thù này!
Khương Mạn tự nhiên thấy rất buồn, cuối cùng kế hoạch tạo thần này đã làm gì Bạc Hạc Hiên?
Tại sao anh lại dính líu tới tổ chức nguy hiểm như Zeus?
Arthur đã từng lén nói với cô, Bạc Hạc Hiên tình nguyện tham gia vào kế hoạch tạo thần, anh là người sống sót cuối cùng. Sau khi sống sót thì việc đầu tiên anh làm chính là phá huỷ Zeus!
Giống như một con chó sói cô độc, một mình vào chỗ kẻ thù dùng con dao mình tự làm giết từng kẻ một! Nhưng tại sao anh ấy lại phải làm thế?
Khương Mạn nhìn khung ảnh ở đầu giường, đưa tay qua.
Ánh mắt của Bạc Hạc Hiên hơi động, đó là bức ảnh gia đình ba người, người phụ nữ ở giữa cao quý, trên mặt mang một nụ cười ấm áp. Ngực ôm một bé gái tết tóc hai bên, ăn mặc xinh đẹp như một con búp bê. Đứng bên cạnh là một cậu bé mặc vest nhung xanh, khuôn mặt cũng thanh tú như một hoàng tử.
Cậu bé này chính là Bạc Hạc Hiên hồi còn nhỏ.
Vậy đây là tấm ảnh lúc còn nhỏ của Bạc Hạc Hiên?
“Đây là mẹ và em gái anh à?” Khương Mạn nhẹ giọng hỏi.
Bạc Hạc Hiên mím môi, nụ cười hơi yếu ớt rồi ừ một tiếng.
Anh vào Zeus, tự nguyện tham gia vào kế hoạch tạo thần cũng chỉ vì muốn báo thù!
Khương Mạn nhìn anh ấy, nhìn anh ấy trong màn hình điện thoại, biểu cảm như có chút hiểu ra gì đó. Trong lòng Khương Mạn tự nhiên lại thấy có chút buồn bã, anh mở thế giới của mình ra, để cô nhìn những vết thương lòng. Mà bản thân cô cũng có những bí mật, cũng giấu giếm quá khứ, không dám nói cho ai biết.
Anh cho cô thấy mọi ngóc ngách trong thế giới của anh, như tự tay xé rách vết thương của chính mình. Chỉ vì không muốn giấu cô điều gì…….
Đây như một cuộc đánh cược, cũng giống như tự mình tàn nhẫn với chính mình. Là một loại tín nhiệm đến khó giải thích.
“Bạc Hạc Hiên.”
Lần này tới lượt cô gọi cả tên anh. Người đàn ông bình tĩnh lại, nhẹ giọng ừ một tiếng.
Khương Mạn cầm lấy tấm ảnh nhìn anh chăm chú: “Anh mau về sớm nhé.”
“Về sớm để em có thể ôm lấy anh, thơm anh.”
Ánh mắt của Bạc Hạc Hiên như run lên, kinh ngạc nhìn cô. Anh không dám tin là cô sẽ nói ra những điều này, trong đôi mắt của cô không có sự thương hại chỉ có tình yêu và sự đau lòng.
Ngón tay của Khương Mạn chạm lên đầu anh ở trong tấm hình: “Bạc Tiểu Yêu đừng buồn, sau này em sẽ bảo vệ anh.”
“Yêu Nhi……” Nội tâm của Bạc Hạc Hiên cực kỳ phức tạp.
“Đừng khóc, muốn khóc thì đợi bao giờ về hãy khóc, em cho anh mượn vai.” Khương Mạn nhún vai: “Em đã quyết định rồi, sau này em sẽ yêu thương anh.”
Cô nói lan man ríu rít như một con chim sẻ, để làm cho anh không có cơ hội suy nghĩ lung tung nữa.
“Sau này sẽ không đánh anh nữa, cũng không mắng anh đâu, cùng lắm bắt anh viết bản kiểm điểm thôi.”
“Lúc tâm trạng của anh không vui em sẽ hát cho anh nghe.”
“Hừ~ em còn biết kiếm tiền nuôi anh nữa, mặc dù bây giờ anh cũng kiếm nhiều rồi. Nhưng mà bây giờ em cũng là một phú bà đấy, nếu mà là anh, bao nuôi anh kể cũng thú vị đấy.”
Sự thực chứng minh Khương Mạn không có thiên phú dỗ người. Từng câu từng chữ chả có tí mê lực gì cả, còn giống như làm người ta đau lòng hơn.
Bạc Hạc Hiên sao không biết cô đang nghĩ gì. Anh ấy nhìn cô rồi lại im lặng một lát.
“Anh nghi ngờ em đang lừa anh.” Anh nhẹ giọng nói.
Khương Mạn nhướng mày: Cái đồ vô lương tâm, rõ ràng người ta đang cố gắng an ủi anh, phí công không cơ chứ!
“Khương Mạn tiểu nữ vương, bây giờ anh chính thức thông báo cho em, anh trở thành tù binh của em.”
Anh bất lực nói nhưng miệng lại nở nụ cười mãn nguyện: “Xin em hãy nói được làm được, chịu trách nhiệm với anh.”
Khương Mạn khụ một cái, hất cằm: “Yên tâm! Nữ vương nói là làm!”
Cô nháy mắt một cái: “Cho anh làm tiểu thịt tươi số một trong thế giới của em, đảm bảo nuôi anh trắng nõn mập mạp!”
Bạc Hạc Hiên phì cười thành tiếng. Nụ cười này như ánh nắng mặt trời xuyên qua màn mây mù, anh không còn là kẻ bị bóng tối nhấn chìm nữa. Anh được cô kéo vào trong ánh mặt trời rồi. Từ bây giờ trong thế giới của anh, sẽ không còn đầy những vết sẹo nữa.
Chương 253: Nine là một kẻ giả vờ tội nghiệp
Trên đầu giường còn đặt một khung ảnh khác.
Khương Mạn cầm lên, lại thấy đó là ảnh chụp chung của các khách mời trong ‘Một cuộc sống khác’.
Đương nhiên là không có Ngụy nợ tiền ở trong đó rồi.
“Tấm ảnh này sao anh cũng lồng vào khung vậy?” Khương Mạn lầm bầm nói.
Bạc Hạc Hiên cười: “Thì ai bảo chúng ta chỉ có mỗi tấm ảnh chụp chung này làm gì.”
“Vớ vẩn, ban đầu chúng ta còn từng chụp chung ảnh bìa đôi của ‘Ma Tú’ kia mà.”
“Không giống nhau, đó là công việc.”
Khương Mạn liếc anh một cái, ánh mắt Bạc Hạc Hiên nghiêm túc, cô suy nghĩ một lúc, đúng là có chuyện như vậy thật.
Lúc chụp ảnh bìa đôi, anh ấy là Lâm Mặc, cô là K, hai người đều là đắm chìm trong nhân vật.
Nhưng trong tấm ảnh chụp chung ở ‘Một cuộc sống khác’, cô là cô, ăn mặc phong cách nông thôn, cả người là màu đỏ phối cùng màu xanh, đầu tóc bù xù như con gà lôi thành tinh, buộc tóc chỉ để tập trung ăn, chẳng quan tâm tới điều gì khác!
Những người khác thì đang nói chuyện hoặc đang nhìn camera.
Mà Bạc Hạc Hiên……
——Anh đang nhìn cô.
——Trong mắt chỉ có cô.
Khương Mạn cong môi, ngẩng đầu nhìn anh trong màn hình, xoay tấm hình lại: “Anh đang nhìn lén em.”
Bạc Hạc Hiên đính chính lại, “Là nhìn lén một cách quang minh chính đại.”
“Tấm ảnh chụp chung này em xấu quá, ê kíp chương trình thật là quá đáng, lão Lý Âm chắc chắn là cố ý, chộp lấy tấm ảnh xấu của em.” Khương Mạn làu bàu.
Trước kia sao cô không cảm thấy hình tượng của mình khó coi nhỉ?
“Khá đẹp mà, giống một con chuột đồng nhỏ.” Bạc Hạc Hiên nhịn cười. Ăn tới mức hai má phồng cả lên.
Khương Mạn lườm anh một cái: “Có phải anh đang phê cần không? Có tên nam sủng nào dám ăn nói như thế với nữ vương đại nhân không?”
“Nữ vương đại nhân khi nào trả tiền lương còn nợ và cho anh một cái danh phận đi rồi hãy tính.” Bạc Hạc Hiên trêu chọc nói: “Nam sủng cũng có nhân quyền đấy.”
“Thế thì trách em à?” Khương Mạn hứ một tiếng, giọng nói dịu dàng đi một chút: “Còn bao lâu nữa mới hết cảnh quay vậy?”
“Nhanh thôi.”
Nói tới công việc, Bạc Hạc Hiên cũng có chút bó tay.
Những cảnh sau của anh thật ra cũng không nhiều, nhưng đều rất rải rác, nếu không thì cũng không kéo dài lâu như vậy.
“Đúng rồi, chị Lam nói ‘Kẻ giết người’ được đề tên trong giải Thanh Điểu rồi.”
Khương Mạn chống cằm: “Ngôi vị ảnh đế năm nay chắc không phải lại là anh nữa chứ?”
Bạc Hạc Hiên mỉm cười nhìn cô: “Không phải em cũng nằm trong danh sách rồi đó sao?”
“Nhưng em cũng đâu phải diễn viên chính, chỉ là nữ diễn viên phụ thôi mà.” Khương Mạn nhún vai, “Đợi sau này em đóng nhiều phim hơn, tranh thủ vượt qua anh.”
“Ừ, cố lên, cố gắng kiếm tiền nuôi anh.”
Khương Mạn nghe xong câu này của anh thì trợn trừng mắt, không nhịn được mà bật cười: “Sự ăn bám này của anh đúng là không có giới hạn nhỉ.”
Câu này mà đổi lại là người đàn ông khác nói thì trăm phần trăm là sẽ bị đánh chết.
Bạc Hạc Hiên tiếp tục trêu đùa: “Phụng chỉ ăn bám, không dám không ăn.”
(*Phụng chỉ: chiếu theo ý chỉ của nhà vua.)
Khương Mạn bật cười mà lườm anh một cái, cũng thật biết cách nắm điểm yếu của người khác!
Video mãi không tắt, Khương Mạn nói chuyện với anh, bất giác mi mắt liền sụp xuống, cô nằm bò trên giường của anh, mơ mơ hồ hồ mà ngủ thiếp đi ……
Bạc Hạc Hiên nhìn dáng vẻ của cô khi ngủ, rất lâu cũng không rời tầm mắt. Không biết qua bao lâu, anh mới nhẹ giọng nói: “Ngủ ngon.”
……
Khương Mạn cho đến nay mới ngủ nướng có hai lần.
Một lần là ở trong Tuyết Lâm, lần đầu gặp Arthur, biết được chân tướng gen của Bạc Hạc Hiên đã được cải tạo, cô ngủ trong lều đến chín mười giờ.
Còn một lần nữa, chính là hôm nay.
Cô ngủ quên trong thế giới của Bạc Hạc Hiên, ngủ một giấc thật sâu, trong căn phòng tràn ngập hơi thở của anh, ấm áp đến mức không muốn mở mắt.
Nếu không phải Khương Tử Mặc gọi điện tới, thì chắc cô vẫn nằm lì trong chăn.
“Tiểu Man, em chạy đi đâu rồi?” Giọng nói của Khương Tử Mặc đầy vẻ căng thẳng.
“Hả?” Giọng nói của Khương Mạn vẫn còn đang ngái ngủ, “Em ở tầng hầm hai...”
Khương Tử Mặc thở phào nhẹ nhõm, anh ấy đợi đến buổi trưa cũng không thấy Khương Mạn ra, đi tới cửa phòng mới phát hiện cô không ở trong phòng, lại tìm khắp một vòng quanh biệt thự.
Tuy là Arthur bảo anh ấy đừng lo lắng, nhưng anh vẫn không yên tâm nổi. Chỉ sợ lại không thấy em gái đâu nữa.
“Em lên ngay đây.”
Khương Mạn nói xong thì từ trên giường bò xuống, vừa nhìn đồng hồ, ai ya! Một giờ chiều rồi!
Chiếc giường này của Bạc Hạc Hiên có tẩm thuốc ngủ sao? Thật khiến người ta không muốn tỉnh lại.
“Hôm qua mình ngủ quên từ lúc nào vậy nhỉ?”
Khương Mạn làu bàu bước ra cửa, nhìn điện thoại, video tắt lúc nào cô cũng không biết.
Tối qua cô và Bạc Hạc Hiên vậy mà lại nói chuyện qua video những năm tiếng đồng hồ. Cũng tức là, ít nhất là bốn giờ sáng anh ấy mới tắt video!
Tin nhắn mới nhất là anh ấy nhắn lúc bảy giờ đúng, chỉ có hai chữ đơn giản: (Chào buổi sáng.)
Khương Mạn nhăn mày, tính toán thời gian, thế chẳng phải là tối qua anh chỉ ngủ có ba tiếng thôi sao?
“Không biết bị cải tạo gen rồi thì còn có thể bị trọc nữa hay không ……”
Ngủ không đủ giấc trong thời gian dài, trọc đầu là điều tất yếu.
Người đàn ông có đẹp trai hơn nữa, cũng không phải đối thủ của ông thần trọc nhỉ?
“Sau này phải nhắc nhở Bạc Yêu Nhi rồi, Trần trọc chính là vết xe đổ phía trước đó ……”
Trở về trên tầng.
Khương Mạn vừa ra khỏi thang máy, chó Ngạo Thiên đã bắt đầu sủa inh ỏi, Khương Mạn nhìn cái mông trụi lông của nó là biết nó lại thua Tang Bưu rồi.
Thua hết lần này đến lần khác, nhưng lại cứ đi khiêu chiến hết lần này đến lần khác. Cô không hiểu con chó ngu đần này đang muốn cái gì nữa?
“Anh tư.”
Khương Tử Mặc tới rồi, ánh mắt bất lực nhìn cô.
Khương Mạn chột dạ trong lòng.
“Rửa mặt chưa?”
Khương Mạn gật đầu.
“Qua đây ăn trưa đi.”
“Ờm.”
Khương Mạn thành thật đi qua, đợi khi vào nhà ăn mới phát hiện thì ra người đại diện của anh tư cũng ở đây.
“Nine không biết nấu cơm, cho nên chị mang đồ ăn trưa tới cho hai người.” Ivy giải thích.
“Cảm ơn chị Ivy.”
Khương Mạn thành thật ngồi xuống ăn cơm, Arthur nháy mắt với cô.
Trong lòng Khương Mạn hiểu rõ, lần này cô ngủ không biết trời trăng mây gió gì, kết quả là dọa cho Khương Tử Mặc sợ một trận, còn tưởng cô mất tích rồi.
Sau khi ăn cơm, Khương Mạn trầm tư suy nghĩ xem làm thế nào để dỗ cho anh tư vui vẻ.
Lại nghe Ivy nói: “Nine lại lên hot search rồi.”
Khương Mạn không hề bất ngờ, “Vì tấm ảnh sao?”
“Ảnh gì vậy?” Ivy thắc mắc.
Khương Mạn và Khương Tử Mặc nhìn nhau một cái.
Trước đó, khi đi cửa hàng bánh ngọt, bọn họ đáp lễ cho chủ cửa hàng một tấm ảnh chụp chung có kèm chữ ký. Nhưng mà, về vấn đề thân phận, hai anh em vốn cũng không có ý định che giấu.
Bên phía anh cả cũng có ý này.
Thiên Phong Entertainment cũng đã đổi chủ, lá thư khiêu chiến Khương Mạn cũng đã ‘nhờ vả’ Phong dầu gió gửi đi, dòng chính nhà họ Khương bên kia chắc chắn đã biết anh em họ đã nhận nhau rồi.
Dù gì cũng phải làm, che che giấu giấu làm gì? Năm anh em họ, còn phải sợ dòng chính nhà họ Khương chắc?
Ivy nhìn hai anh em họ: “Hai người sẽ không lén lút làm gì chứ?”
Hai anh em không lên tiếng phản bác.
Ivy lắc đầu nói: “Nói chuyện lần này trước đi, hiện giờ có rất nhiều người lấy ca từ của Nine ra để viết bài, nói là buổi biểu diễn lần này chính là kịch bản mà đoàn đội chúng ta đã thiết kế từ trước!”
“Cái gì mà tìm em gái, tìm tiểu Man đều là giả dối, chỉ là để lừa dối người yêu âm nhạc, củng cố hình tượng của cậu ấy, mục đích chính là tiến vào thị trường Đế Quốc!”
Ivy cười lạnh: “Người đứng đằng sau thao túng là ai thì tạm thời chưa tra ra được, muốn chụp lên đầu Nine cái mũ giả vờ đáng thương, giả vờ tội nghiệp!”
Ivy cũng rất phẫn nộ, cô là người đại diện của Khương Tử Mặc, sao có thể không biết những năm nay Khương Tử Mặc đều đem tiền kiếm được đi làm công ích, ủng hộ bảo vệ môi trường chứ?
Lần biểu diễn này cũng hoàn toàn không thu một đồng nào từ người hâm mộ!
Hai mươi năm qua anh ấy đã khó khăn thế nào, dựa vào thuốc giảm đau và thuốc ngủ để gắng gượng qua từng đêm dài ra sao, không ai rõ hơn Ivy hết!
Chính vì biết rõ, cho nên Ivy mới tức giận! Tức giận đến phát run!!
Sắc mặt Khương Mạn đã hoàn toàn sa sầm xuống……
Chương 254: Có nhìn thấy anh chàng đẹp trai nào không?
Nhẫn nhịn?
Làm sao có thể nhẫn nhịn được! Cả hai kiếp Khương Mạn đều không biết chữ nhẫn viết như thế nào. Trước đây, cô không ngại khó khăn, không hề sợ hãi thì bây giờ cô cũng vậy.
“Đối với những tài khoản marketing của anh tư, có lẽ trong tay Ivy cũng có một số thông tin nhỉ?” Khương Mạn hỏi:
“Tài liệu có thể mang theo người không?
Ivy gật đầu, lấy USB từ trong túi xách ra.
"Chờ tôi 30 phút." Khương Mạn cười cười, đứng dậy trở về phòng.
Ivy nghi hoặc: "Nine, Tiểu Man đang muốn làm gì vậy?"
Khương Tử Mặc cười nói: "Bắt ma."
“Tóm lấy người đứng phía sau à?” Ivy hiểu ra và nói với vẻ không thể tin nổi: “Không thể nào, có thể tìm ra điều gì với những tài khoản marketing này chứ? Những người này đều dùng tiền để làm.”
"Cô ấy còn nói 30 phút..."
Trong 30 phút thì có thể làm gì chứ? Cô ta đi vệ sinh còn hơn 30 phút.
Trong lòng Khương Tử Mặc đã dự liệu trước: "Tiểu Man rất giỏi đó."
Ivy vẫn không dám tin.
Khương Mạn về phòng, bật máy tính lên, xem lướt qua thông tin trong USB, ngón tay di chuyển và bắt đầu làm việc.
Trong thời đại big data này thì làm gì có bí mật? Mười phút sau, cô nhìn thông tin trên máy tính, khóe môi lạnh lùng giật giật.
Cô thao tác với những tài khoản marketing này, hack tài khoản của những người này, nhanh chóng tìm được người thuê muốn bôi nhọ anh tư.
Cô lại bắt đầu từ tài khoản của người thuê, dần dần đã tìm ra người đứng đằng sau —Evergreen Capital!
"Cũng khá nhanh đó..." Khương Mạn chế nhạo.
Hôm qua, cô mới đánh phó tổng giám đốc của Evergreen Capital, hôm nay đã đến trả thù rồi sao?
Lại nói, người đứng sau Evergreen Capital này chính là người nhà họ Khương, ngày hôm qua thằng nhóc Khương Tiểu Bảo nói, bây giờ chị hai của cậu ta đang phụ trách Evergreen Capital?
Khương Mạn gọi điện thoại cho anh cả. Khương Lệ Sính cũng đọc tin tức trên mạng, định liên lạc với đám người Khương Mạn thì em gái đã gọi đến.
"Anh cả, em đã tìm ra người định đối phó với anh tư rồi."
Khương Mạn đi thẳng vào vấn đề: "Con gái thứ hai của bác thứ hai nhà họ Khương- Khương Mỹ Lâm."
Khương Lệ Sính “hả” nhẹ một tiếng? Tốc độ của em gái nhanh quá.
"Anh cũng đang định thông báo cho em và Tử Mặc."
Khương Mạn cười nhìn thông tin của Khương Mỹ Lâm trên máy tính, cô liếm hàm răng sau rồi nói:
"Khi điều tra Evergreen Capital, em đã phát hiện ra một số điều thú vị, em đã gửi vào email của anh rồi."
Khương Lệ Sính mở email ra, nhìn thấy 'thứ' mà Khương Mạn gửi tới, vẻ mặt có chút thay đổi. Đó thực sự là dòng vốn của Evergreen Capital!
Ngoài ra, Evergreen Capital cũng đầu tư vào rất nhiều minh tinh trong làng giải trí, hơn nữa trong tay những minh tinh này ít nhiều đều nắm giữ nguồn vốn này.
"Em gái, làm sao em có được tài liệu này vậy?"
Khương Mạn híp mắt cười: "Em tra trên mạng."
Khương Lệ Sính dở khóc dở cười, nếu có thể tra được những thứ này trên mạng mới lạ đó.
“Em nghĩ thế nào, nói cho anh nghe xem?” Lúc này Khương Lệ Sính càng ngày càng tò mò, em gái anh thật sự là một bảo vật, có những tài liệu này trong tay, có thể nói là đã chiếm nắm được huyết mạch của đối phương rồi.
"Dựa vào năng lực của tập đoàn Hoàn Vũ của anh cả có lẽ sẽ dễ dàng nuốt trôi chiếc bánh Evergreen Capital này."
"Phần còn lại cứ giao cho em là được rồi."
Khương Mạn uống một ngụm nước, làm ướt cổ họng: "Công chúa đó của nhà họ Khương cũng khá xinh, không vạch trần thì thật đáng tiếc..."
Khương Lệ Sính không nhịn được cười, nói: "Em muốn làm gì thì hãy can đảm làm! Anh cả sẽ luôn ủng hộ em!"
“Nếu những người trong gia tộc này dám đánh trực diện, anh sẽ còn tôn trọng bọn họ một chút!” Giọng Khương Lệ Sính đầy vẻ khinh thường.
Gia tộc càng nổi tiếng thì càng coi trọng thể diện của mình.
Vì vậy, ngay cả khi nhà họ Khương biết chuyện anh em bọn họ nhận nhau thì họ vẫn luôn không tỏ chút thái độ gì.
Bọn họ không muốn mất mặt! Nhưng Khương Mạn không quan tâm đến điều đó!
Đối với những thứ không biết xấu hổ này, cô sẽ chỉ làm một việc, đó là xé từng chiếc vỏ bọc sáng sủa và đẹp đẽ của bọn họ ra, sau đó giẫm nát!
"Đúng rồi, anh hai của em đã về rồi, nó... ôi ..." Giọng Khương Lệ Sính đầy vẻ bất lực.
Ánh mắt Khương Mạn khẽ động, nói một câu em biết rồi để cho Khương Lệ Sính yên tâm, sau đó mới cúp điện thoại.
Khi cô và anh tư nhận nhau thì anh hai đang ở nước ngoài nên đã bỏ lỡ.
Sau đó, Khương Vân Sênh cũng không gọi một cuộc điện thoại nào.
Khương Mạn biết không phải là anh ta không thể chấp nhận được chuyện này mà là tự trách mình… Có điều, với tính cách của anh hai, nếu anh về sớm thì anh ta sẽ làm những chuyện rất ngốc nghếch...
Ánh mắt Khương Mạn lóe lên, cô vội vàng đi đến phòng camera giám sát ở tầng 1. Cô mở camera bên ngoài biệt thự lên, chỉnh thời gian về thời điểm sáng sớm hôm qua.
Ngay sau đó, cô đã nhìn thấy một bóng người, do dự và quanh quẩn bên ngoài biệt thự cả đêm.
Cô dở khóc dở cười. Anh hai thật ngốc...
Cô bất lực đi lên tầng, khi đi qua phòng khách, cô nói với Khương Tử Mặc và Ivy: "Đã tra ra người đứng sau rồi, em ra ngoài đón một người, sẽ quay về sớm thôi."
Ivy kinh ngạc, chuyện này, đã điều tra ra rồi sao? Còn chưa đến 30 phút mà!
Bên ngoài biệt thự, Khương Mạn đi một vòng. Trong camera giám sát, tối hôm qua anh hai đã đi đi lại lại quanh bức tường dây leo ngoài vườn, có vẻ đang cân nhắc xem có nên vào hay không.
Còn về việc tại sao anh ta không đi vào bằng cửa chính, mà lại quanh quẩn ở đó… Khương Mạn có chút không muốn đối mặt.
Tối hôm qua, khi kiểm tra camera đêm ăn canh nấm bị ảo giác cô đã phát hiện ra… Có một lỗ chó ở chỗ tường dây leo trong vườn của Bạc Hạc Hiên... Đêm đó, ba người anh trai của cô + Đại Ngọc + Trần đầu trọc đã bí mật đột nhập vào từ đó, tận mắt chứng kiến hành động như dã thú của cô!
"Ôi..." Khương Mạn thở dài.
Đột nhiên cô cảm thấy xóa hồ sơ phạm tội cũng vô ích, dù sao cũng không thể xóa được ký ức trong đầu của mọi người!
Khi đến nơi có cái lỗ, Khương Mạn không thấy ai, cô liếc mắt nhìn đàn chim sẻ đậu trên tường, chớp chớp mắt.
Cô hỏi: "Chúng mày có nhìn thấy anh chàng đẹp trai nào không?"
Chim sẻ cúi đầu: Chíp Chíp.
Khương Mạn thở dài.
Nếu có ai khác nhìn thấy cảnh tượng này, có lẽ họ sẽ gọi điện thoại cho bệnh viện tâm thần.
Trên con đường xanh đối diện với bức tường, một bóng người đang lo lắng núp sau một thân cây lớn.
Khương Vân Sênh che mặt lại, khinh thường bản thân như một kẻ hèn nhát. Chắc chắn là em gái biết rằng anh ta đang ở đây, nhưng tại sao cô lại biết được?
Khương Vân Sênh chưa kịp nghĩ thông thì đã nghe thấy tiếng bước chân, cơ thể trở nên căng cứng.
Khương Mạn đứng trước thân cây lớn nhìn góc áo lộ ra từ sau thân cây, không nhịn được cười.
Tim Khương Vân Sênh đập thình thịch. Sau đó, anh ta nghe thấy ...
"Cây lớn ơi cây lớn, mày có nhìn thấy anh chàng đẹp trai nào không?"
"Anh ấy là anh hai của tao. Nếu mày nhìn thấy thì hãy nói với anh ấy rằng em gái nhớ anh ấy muốn chết, nhớ anh ấy đến mức ăn không ngon ngủ không yên, sắp chết vì đói rồi..."
"Ôi, nếu người này còn không xuất hiện nữa, em gái anh ấy sẽ đói mà ngất xỉu mất ~"
Khương Mạn nói rồi xoa xoa bụng, thở dài tỏ vẻ muốn rời đi.
Cô vừa mới bước được hai bước, phía sau truyền đến tiếng sột soạt, có người đang vội vàng đuổi theo.
"Sao em lại không biết quý trọng sức khoẻ của mình! Sao có thể không ăn uống gì chứ!!"
Khương Mạn đột nhiên quay người lại, bước nhanh về phía trước, nắm lấy cánh tay của Khương Vân Sênh, cười lớn nói:
"Trúng kế rồi! Anh hai, anh đã bị em bắt được rồi!"
Khương Vân Sênh: "..."
Anh ta bất lực cười thành tiếng, em là đồ lừa đảo...
Chương 255: Anh trai và em gái cùng nhau lên gameshow
Khương Vân Sênh đã bị lừa.
Khương Mạn dẫn anh ta vào biệt thự, vẻ mặt đắc ý: "Anh hai thật dễ lừa, sao em có thể không ăn cơm chứ? Trưa hôm nay em còn ăn cả một thùng kìa!"
Khương Vân Sênh: "..."
Anh dừng lại: "Tiểu Mạn..."
Khương Mạn nghiêng đầu nhìn anh ta nói: "Anh hai, mắt anh có quầng thâm rồi."
Cô chưa bao giờ thấy Khương Vân Sênh trông nhếch nhác như vậy. Dường như anh ta đã nhiều đêm không chợp mắt, hai mắt đầy những tia máu đỏ, râu chưa cạo và cơ thể còn nồng nặc mùi rượu.
Anh hai của cô vẫn luôn là một chàng trai thanh lịch và nho nhã. Tại sao những ngày này anh lại hành hạ bản thân như vậy?
Khương Vân Sênh đáy mắt hiện lên vẻ u ám: "Anh không có mặt mũi nào gặp em và thằng tư."
“Nhưng anh tư và em đều muốn gặp anh, phải làm sao đây?” Khương Mạn nói nhỏ, nắm chặt tay anh ta:
“Em trai, em gái còn đang chờ được anh nuông chiều cơ mà, em không biết đâu, sau này anh không được phép như vậy nữa. "
Cô lắc lắc tay anh ta, nở nụ cười nói: "Anh hai là người đại diện cho nhan sắc của gia đình. Sau này em rất muốn được khoe anh với mọi người!"
"Anh hai, cho em cơ hội làm nũng với anh được không?"
Khương Vân Sênh sững sờ, anh chưa từng thấy Khương Mạn như vậy.
Ngây thơ và dễ thương, thông minh và ấm áp.
Cô đang dùng cách của mình để hóa giải sự áy náy trong lòng anh ta.
Đáy mắt Khương Vân Sênh nóng lên, anh hít sâu một hơi rồi gật gật đầu:
"Anh hai nhếch nhác khiến em chê cười rồi, anh sẽ lập tức trở lại là chính mình!"
Khương Mạn lập tức đưa anh ta về biệt thự.
Sau khi vào cửa, Khương Tử Mặc sững sờ khi nhìn thấy Khương Vân Sênh. Ánh mắt Khương Vân Sênh cũng né tránh.
Khương Mạn làm ngơ nói: "Anh tư, em giao cho anh một nhiệm vụ!"
"Người anh hai rất bẩn, anh hãy tắm cho anh ấy đi!"
Khương Tử Mặc: "..."
Khương Vân Sênh: "???"
Vẻ mặt Khương Vân Sênh khó xử: "Tiểu Mạn..."
Khương Mạn híp mắt cười nói: "Đều là đàn ông, hơn nữa còn là anh em, tắm có gì mà xấu hổ?"
Khương Tử Mặc bước lên phía trước, nắm lấy cổ tay Khương Vân Sênh, nhìn anh ta chằm chằm: "Đi thôi."
Khương Vân Sênh cũng im lặng, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa bối rối, bất lực để em trai mình kéo đi...
Ivy chứng kiến cảnh tượng này thì vô cùng kinh ngạc.
Cô ta nhìn Khương Mạn đầy sững sờ, mặc dù cô ta không tiếp xúc với Tiểu Man trong truyền thuyết nhiều. Nhưng mỗi lần như vậy, Khương võ thần này đều có thể khiến cho cô ta kinh ngạc!
Phải nói rằng cô em gái nhỏ nhà họ Khương này thực sự rất đặc biệt.
Ivy đột nhiên nhớ đến những bình luận của cư dân mạng Đế Quốc nói về Khương võ thần:
--Trái tim có mãnh hổ thì ngửi hoa tường vi vẫn phải cẩn thận.
Khương Mạn thực sự rất dịu dàng, thật vinh hạnh khi được trở thành người bên cạnh cô...
Ivy dụi mắt, cảm thấy mừng thay cho Khương Tử Mặc!
Tốt quá rồi! Có một người em gái như vậy, chẳng trách cô ấy có thể trở thành ánh sáng của Nine, trở thành sự cứu rỗi của anh ta!
……
Sau khi tắm xong, Khương Vân Sênh đã trở về là người đàn ông lịch lãm và nho nhã.
Những vấn đề nhỏ đó giữa anh ta và Khương Tử Mặc đã được giải quyết, tuy hai anh em họ không nói gì nhiều nhưng bầu không khí đã khác hẳn rồi.
Những mâu thuẫn trong gia đình được hóa giải hoàn toàn, bước tiếp theo là thuận hòa để đối mặt với thế giới bên ngoài!
"Được rồi, tiếp theo hãy nói về kế hoạch của em."
Khương Mạn hất cằm nói: "Thay vì để công chúng đoán già đoán non, cho lũ cá tôm hôi thối kia có cơ hội tận dụng sơ hở, chi bằng chúng ta hãy tự mình làm sáng tỏ!"
"Em đã sẵn sàng khoe anh trai rồi! Anh hai, anh tư có muốn em dẫn hai người đi khoe với mọi người không?" Khương Mạn nháy mắt hỏi.
Khương Vân Sênh cười: "Anh mong còn không được ý chứ."
Khương Tử Mặc nhìn cô đầy nuông chiều: "Em vui vẻ là được."
"Thế thì cứ như vậy đi!"
“Nhưng Tiểu Mạn muốn công khai như thế nào?” Khương Vân Sênh hỏi.
"Nếu muốn công khai đương nhiên để em muốn làm điều đó với một phô trương."Khương Mạn nhếch môi và nói: "Gần đây có một gameshow rất hot, em thấy cũng không tồi."
Mắt Ivy sáng lên: "Ý cô là" Một ngày của gia đình "?"
"Ừm." Khương Mạn gật đầu.
Ngoài độ hot, cô còn rất hứng thú với một số khách mời trong gameshow đó...Khương Mạn liếm môi.
Nếu Evergreen Capital đã muốn làm ầm lên, cô cũng không ngại thêm dầu vào lửa, chuyện càng trở nên ầm ĩ càng tốt!
……
"Một ngày của gia đình" tập trung vào việc hàn gắn sự ấm áp và mời các minh tinh nổi tiếng. Có vợ có chồng, có cha mẹ con cái, có mẹ chồng con dâu, có thể nói là đủ phù hợp với nhiều loại khán giả!
Khi Nine muốn tham gia số mới nhất của "Một ngày của gia đình" với tư cách khách mời tạm thời thì trên mạng đã rất sục sôi.
(Đây là sự thật sao? ! trời ơi! Gameshow đầu tiên của Nine!)
(Có nghĩa là Tiểu Man cũng sẽ xuất hiện trong “Một ngày của gia đình” à?)
(Ekip "Một ngày của gia đình" đang làm nên chuyện lớn rồi! Nếu thực sự có thể mời Nine tới! Tôi sống chết cũng phải theo đuổi chương trình này!)
(Chỉ biết cười trừ, cách cư xử quá thô lỗ, diễn theo kịch bản không nổi nên phải đưa em gái lên show cùng à?)
(Trước đây, các fan của Nine đã điên cuồng tẩy trắng nói rằng Nine không muốn để lộ em gái mình vì sợ bị làm phiền, bây giờ lại tẩy trắng tiếp đi! )
(Nine: Kịch bản trong tay, tôi có vé! Còn sợ các bạn ngu ngốc không nôn tiền ra sao?)
(Sở thú nào không đóng cửa mà thả mấy con bên trên ra vậy?)
(Nine mà thiếu tiền sao? Anti fan có thể học hỏi từ nhà Khương võ thần bên cạnh không? Sắp cuối năm rồi nên định liều mạng để đạt KPI sao?)
([Những năm qua Nine đã tổ chức bao nhiêu lần từ thiện, concert cũng không lấy một xu, vé thì tặng, vậy mà vẫn còn có những người mắt mù à? Đám antifan có phải là không có não không?)
Livestream còn chưa bắt đầu mà trên mạng đã vô cùng rầm rộ.
Mùa này là quay lại những cảnh một số gia đình tập hợp trong một chuyến đi. Lần này, người hướng dẫn và MC chương trình là Nam Mục.
Trước đó anh ta cũng đã là MC chương trình "Heartbeat Bang Bang Bang", nhưng chương trình đã bị dừng lại giữa chừng.
Lần đó, đó là như một sự thất bại trong sự nghiệp làm MC của anh ta. May mà nhờ "Một ngày của gia đình" mà anh ta đã trở lại đỉnh cao!
Nhưng không biết tại sao, hôm nay từ lúc ngủ dậy, mi mắt của anh ta đã giật giật liên tục nên trong lòng luôn có chút bất an.
Khi bắt đầu ghi hình chương trình, khách mời phải tập trung trước, địa điểm được ê-kíp chương trình lựa chọn là một căn biệt thự ở ngoại ô.
Bên ngoài biệt thự trải một tấm thảm đỏ, hai bên đều có nhân viên, trang bị đủ các loại 'camera ngắn, dài, lớn, nhỏ' có cảm giác về buổi khai mạc liên hoan phim.
Bên kia đường của địa điểm ghi hình, có rất nhiều fan hâm mộ đã biết tin trước và đến hiện trường để ngồi chờ!
Đúng 10 giờ, buổi livestream chính thức bắt đầu! Nam Mục đứng ở cuối thảm đỏ với bộ vest cùng một đôi giày da vẫy tay chào cư dân mạng.
"Được rồi, được rồi! Biết mọi người đã đợi rất lâu rồi, tôi cũng vậy!"
"Ồ, nhóm khách mời thứ nhất đến rồi, chúng ta cùng chờ xem có phải là..."
Nam Mục chưa kịp nói xong thì chiếc Lincoln dài màu đen đã dừng lại.
Một bóng dáng cao lớn bước xuống xe như mang theo luồng sáng rực rỡ làm rung động động giác quan của tất cả mọi người.
Hiện trường im lặng trong một giây, ngay sau đó trở nên điên cuồng.
"Nine!!!"
"Là Nine!!!!"
Khương Mạn quyết định dừng cái chủ đề bất lợi với mình này lại.
“Không nói nữa, em bắt đầu kiểm tra camera.”
Khương Mạn nghiêm túc ngồi vào bàn, bắt đầu tìm kiếm lại những bản ghi trước đây. Cô ăn canh nhiễm khuẩn vào ngày nào nhỉ?
Khương Mạn chỉnh thời gian về một tháng trước, khung cảnh trên màn hình biến hoá. Đột nhiên mắt cô đông cứng lại.
Trong bản ghi một người đàn ông cao lớn xuất hiện, anh ta hình như vừa tắm xong, eo còn đang quấn khăn tắm, tóc còn đang ướt sũng nước vuốt ngược ra sau, hình ảnh đẹp tới mức làm tim người ta đập loạn.
Cơ bụng và những khối cơ bắp trên người đúng là làm người ta dấy lên dục vọng. Trên tay còn cầm một cốc rượu đi vào trong phòng, tay đặt lên chiếc khăn tắm như là muốn bỏ khăn ra.
Khương Mạn tỉnh táo lại vội vã hét lên: “Bạc Hạc Hiên anh có tật xấu! tắm xong sao không mặc quần áo vào!!!”
“Trong nhà có camera còn để cái dạng này rồi chạy khắp nơi, anh biến thái!”
Bạc ảnh đế ngây thơ vô số tội tự nhiên bị mắng: ???
Điện thoại di động đặt ở bên cạnh nên có thể nhìn thấy khuôn mặt hoảng hốt của Khương Mạn.
Bạc Hạc Hiên sờ sờ mũi, bất lực nói: “Ở trong chính nhà của mình không mặc quần áo, là phạm pháp à?”
Khương Mạn: “……”
Đúng là không phạm pháp thật, cũng không có vấn đề đạo đức gì. Là do cô không có đạo đức kiểm tra camera, không có đạo đức nhìn thấy cảnh này……
Bạc Hạc hiên nhịn cười nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô: “Không phải trước đây từng nhìn thấy rồi à?”
Khuôn mặt của Khương Mạn như được bị tạt dầu ớt, nóng bừng. Cô định quay qua nhìn anh nhưng cảm thấy mình mà làm vậy sẽ càng tỏ ra yếu thế hơn. Cho nên cầm lấy chai rượu ba triệu rưỡi đô uống một ngụm thật to.
Cay thật. Vị cay lan cả ra cả mặt!
Cả người tê dại……
“Cẩn thận cảnh phía sau.” Bạc Hạc Hiên nhắc nhở. Con ma men này, rượu đâu phải để uống kiểu đấy……
“Suỵt! yên nào!”
Khương Mạn nhíu mày lộ ra dáng vẻ nữ vương. Giây trước còn đang hoang mang tột cùng, cứ như giả vờ vậy. Để chứng minh bản thân không yếu thế, cô còn kéo ngược lại để xem lại lần nữa.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào từng khối cơ bắp trên người trong video, mồm còn bình luận.
“Bạc Yêu Nhi cơ bụng của anh được đấy,:
“Đường nhân ngư cũng đẹp……”
“Cơ ngực cũng không tệ……”
Bạc Hạc Hiên: “…….”
Trong điện thoại mặt cô đã đỏ ứng, hai mắt phát sáng, tay cầm bình rượu uống thêm ngụm nữa, như thể cố gắng lấy thêm can đảm. Lại giống như là lấy nước dập lửa.
Khương Mạn quay ra nhìn người đàn ông trong điện thoại, anh cũng đang nhìn cô. Bạc Hạc Hiên đưa tay lên chống cằm như che giấu nụ cười trên môi.
Làm sao bây giờ, Yêu Nhi của anh đáng yêu quá…..
“Này, em còn tưởng anh định cởi khăn tắm, sao lại đi vào nhà tắm rồi, chê nha!”
Trong nhà tắm không có camera!
Khương Mạn lộ vẻ tiếc nuối, lại uống thêm một ngụm rượu nữa.
Mẹ ơi, sợ chết cô rồi! Cứ tưởng người đàn ông này định cởi khăn tắm thật.
Lúc trước không cảm thấy cơ bắp của Bạc Yêu Nhi có gì ghê gớm, bây giờ nghĩ lại mới thấy, cô đã nhìn thấy bao nhiêu cảnh làm người ta đỏ mặt tim đập nhanh rồi. Người đàn ông này…..đúng là có độc!
Cô cứng miệng xong thì phát hiện Bạc Hạc Hiên ở trong điện thoại không nói gì. Chỉ thấy anh đang nhìn chằm chằm vào cô, làm bộ cười như không cười giống như đã nhìn thấu tất cả. Đôi mắt thâm sâu lại giống như không che nổi dục vọng.
“Xem ra sau này anh phải thể hiện tốt một chút, cố gắng gỡ lại lần này.”
Bạc Hạc Hiên nhướng mày nói một câu đầy ẩn ý: “Tất cả làm theo ý em, được không?”
“Được rồi!” Mặt Khương Mạn đã nóng bừng rồi, ánh mắt hơi chuyển cố nói: “Nếu không sau này treo anh lên đánh cho một trận.”
Bạc Hạc Hiên bật cười thành tiếng, bị sự đáng yêu của cô làm cho đổ gục.
“Tàn nhẫn thật.”
“Sợ hả?”
“Ừ, sợ lắm.”
Anh một câu, em một câu, anh phụ hoạ theo cô, chọc cho cô cười.
Cuối cùng, Bạc Hạc Hiên cũng nói ra thời gian, ngày mà ăn phải canh nhiễm khuẩn. Khương Mạn ho hai tiếng rồi chỉnh camera về ngày đó. Tối hôm ấy sau khi ăn canh cô bị ảo giác, làm ra một số chuyện bạo lực với Bạc Hạc Hiên.
Sau đó bị người ta cưỡng ép lấy lại ký ức, nhưng không phải ký ức hoàn chỉnh, chỉ nhớ được mình đã hét lên mấy câu quỷ dị “Chà, hahahahaha” …..
Nhưng bây giờ thì……Khương Mạn trợn to hai mắt, cô thề là cô không quen người phụ nữ trong đoạn video này. Chắc chắn đây không phải cô, không thể thừa nhận, có đánh chết cũng không nhận.
Không thể là cô được, không có khả năng đó, sao có thể!!
Cô cào xé anh……xé tất…..ấn anh ấy xuống đất……Trời ơi!
Cô dừng lại ở đoạn cô đang ấn anh xuống đất, không dám xem nữa!
Trong não toàn là tiếng thở dốc của người đàn ông, còn có cả tiếng cười khả ố của bản thân……
Cô liếc nhìn người đàn ông trong điện thoại, anh đang dùng ánh mắt tò mò nhìn cô. Cô lập tức úp màn hình điện thoại xuống bàn.
“Yêu Nhi?”
Người đàn ông bắt đầu cười: “Lại xấu hổ à?”
Màn hình điện thoại tự nhiên tối om, Bạc Hạc Hiên không nhịn nổi cười, muốn nhìn thấy biểu cảm của cô lúc này.
Khương Mạn lấy mũi chân chà chà xuống đất……Mặt cô giống như đeo một cái mặt nạ đau khổ, cô lấy hai tay che mặt lại than lên: “Tôi đã làm ra cái gì thế này……”
“Chịu trách nhiệm là được rồi, miễn tội chết cho em.”
Khương Mạn tức giận nhìn cái điện thoại, giọng người đàn ông đang cười.
“Sao anh không phản kháng?”
Bạc Hạc Hiên: Anh không phản khác?
Có phản kháng cũng vô tác dụng……
“Anh hối hận rồi.” Anh nói.
Khương Mạn bây giờ mở lật điện thoại lên, nhìn người đàn ông trong điện thoại: “Anh hối hận cái gì?”
“Hận lúc đầu không phối hợp chút, vậy thì có thể sớm chút lừa em vào tay đúng không?”
Khương Mạn: “……”
“Có một cách để xoá lịch sử đen tối này.” Bạc Hạc Hiên hỏi: “Muốn biết không?”
“Cách nào?”
“Tạo một đoạn lịch sử khác.” Khoẻ môi của anh cong lên: “Chúng ta đổi chỗ cho nhau rồi làm lại lần nữa?”
Khương Mạn lúc này đúng là nên khen anh: Quả nhiên là anh! Chả thấy nói được cái gì đáng tin cậy cả.
Khương Mạn mau chóng xoá đoạn video này đi. Sau đó cả người như được giải thoát, như được tái sinh.
Hoàn hảo! lịch sử đen tối của cô đã biến mất. Từ nay trở đi, trời cao biển rộng, hành tinh này là quê hương của cô!
Giải quyết xong rắc rối lớn nhất, lòng Khương Mạn lại thấy tươi đẹp trở lại, lấy bình rượu vừa hát vừa uống. Còn nhảy chân sáo ra ngoài.
Bạc Hạc Hiên thấy cô hát…. Vô thức tháo tai nghe xuống.
“Em muốn xuống tầng hầm hai, cho hỏi trước, dưới đó giấu gì?”
“Vậy phải làm em thất vọng rồi,” Bạc Hạc Hiên cười, “Tầng hầm hai là phòng ngủ của anh, chả có cái gì cả.”
Mặc dù ở trên tầng cũng có phòng ngủ, nhưng nếu chỉ có mình Bạc Hạc Hiên ở nhà thì anh ta sẽ xuống tầng hầm hai này để ngủ. Giống như dưới lòng đất mới là thế giới của anh. Khương Mạn nhìn trộm anh một cái sau đó ngừng hát.
Cô đi thang máy xuống tầng hầm hai. Giống như lời Bạc Hạc Hiên nói, tầng hầm hai này trống trơn, bên phải có một cánh cửa, sau khi đẩy của vào chỉ nhìn thấy một căn phòng nhỏ. Trong phòng để một chiếc giường. Trên đầu giường có hai tấm ảnh, một cái đèn ngủ, ngoài ra chả còn gì nữa.
Rất đơn giản, đơn giản đến mức trống trải…….
Khương Mạn ngước mắt lên, nhìn thấy bức tường trong căn phòng, bức tường này thế mà là……
Chương 252: Khương Mạn nói: sau này em sẽ yêu thương anh
Đuôi giường đối diện với bức tường, cả bức tường đều viết đầy những cái tên. Mỗi cái tên đều bị gạch ngang một cái. Vết gạch ngang cứ như là dùng một con dao để gạch đi.
Đôi mắt Khương Mạn khẽ run run, cô bước vào căn phòng này cũng chính là bước vào thế giới của Bạc Hạc Hiên. Sau đó phát hiện ra những bí mật của anh. Những phần đen tối bị anh che giấu không dám nói ra mồm, cũng không dám cho người ngoài biết.
Bức tường này……như một cuốn sổ để ghi tên người chết……
“Nếu em hối hận, thì muộn rồi.”
Giọng Bạc Hạc Hiên từ phía bên kia của điện thoại chuyền tới, “Anh sẽ không cho phép em hối hận, Yêu Nhi.”
Khương Mạn bình tĩnh lại, nhìn anh ở trên màn hình. Tự nhiên hiểu ra, tại sao anh lại hỏi cô.
--Khương Mạn, em có muốn nhìn thế giới của anh không?
Đây là thế giới đầy gai góc của anh, chỉ có băng giá. Anh không phải là Bạc ảnh đế xán lạn tươi cười, mà là đang che đậy một bạo quân giết người không chớp mắt.
Khương Mạn nhìn anh, thở nhẹ ra một hơi, trực tiếp nằm lăn ra giường của anh một cách thoải mái, để điện thoại dựa vào đầu giường rồi quay qua nhìn anh, nhẹ nhàng nói một câu:
“Anh coi thường em quá đấy, Bạc Hạc Hiên.”
Cô nhìn chằm chằm anh: “Anh xem em là bông hoa yếu ớt nuôi trong lồng kính đấy à?”
Bạc Hạc Hiên bất lực bật cười, anh biết Khương Mạn không phải. Cô đã từng có quá khứ tàn nhẫn.
Nhưng mà sự tàn nhẫn cô từng đón nhận, vẫn chưa là gì đối với những gì anh từng trải qua. Cô vẫn quá sạch sẽ. Còn anh…….
“Anh xấu hổ vì bản thân.” Bạc Hạc Hiên nói nhỏ, ánh mắt đè nén lại cảm xúc trong lòng: “Em quá tốt.”
Anh không thể kiềm chế dục vọng muốn chiến hữu cô, lại sợ mình sẽ huỷ hoại cô……Dùng hết sức kiềm chế lại bản thân nhưng anh vẫn thất bại.
Anh vẫn muốn chiếm cô làm của riêng, muốn kéo cô vào thế giới của mình, lại sợ bóng tối sẽ nhấn chìm cô.
“Tên những người ở trên tường đều đã từng hại người sao?” Khương Mạn nhẹ nhàng hỏi một câu.
Bạc Hạc Hiên im lặng một lúc: “Bọn họ đến từ tổ chức Zeus và chết trong kế hoạch tạo ra thần.”
“Cũng không được tính vào vô tội.”
Khương Mạn hít vào một hơi, kế hoạch tạo ra thần chắc từng hại chết nhiều người, kế hoạch này cũng được ghi chép trong tư liệu ở thới Mạt Thế, nó chính là khởi đầu của mọi đau khổ.
“Khắc tên bọn họ lên đây cũng không phải để ăn năn.”
Khương Mạn nhìn được bóng tối trong mắt anh, hận thù và chán ghét…….
Mặc dù những kẻ này đã chết, nhưng Bạc Hạc Hiên vẫn hận bọn họ, khắc những cái tên này lên đây như là để nhắc nhở bản thân không bao giờ được quên mối thù này!
Khương Mạn tự nhiên thấy rất buồn, cuối cùng kế hoạch tạo thần này đã làm gì Bạc Hạc Hiên?
Tại sao anh lại dính líu tới tổ chức nguy hiểm như Zeus?
Arthur đã từng lén nói với cô, Bạc Hạc Hiên tình nguyện tham gia vào kế hoạch tạo thần, anh là người sống sót cuối cùng. Sau khi sống sót thì việc đầu tiên anh làm chính là phá huỷ Zeus!
Giống như một con chó sói cô độc, một mình vào chỗ kẻ thù dùng con dao mình tự làm giết từng kẻ một! Nhưng tại sao anh ấy lại phải làm thế?
Khương Mạn nhìn khung ảnh ở đầu giường, đưa tay qua.
Ánh mắt của Bạc Hạc Hiên hơi động, đó là bức ảnh gia đình ba người, người phụ nữ ở giữa cao quý, trên mặt mang một nụ cười ấm áp. Ngực ôm một bé gái tết tóc hai bên, ăn mặc xinh đẹp như một con búp bê. Đứng bên cạnh là một cậu bé mặc vest nhung xanh, khuôn mặt cũng thanh tú như một hoàng tử.
Cậu bé này chính là Bạc Hạc Hiên hồi còn nhỏ.
Vậy đây là tấm ảnh lúc còn nhỏ của Bạc Hạc Hiên?
“Đây là mẹ và em gái anh à?” Khương Mạn nhẹ giọng hỏi.
Bạc Hạc Hiên mím môi, nụ cười hơi yếu ớt rồi ừ một tiếng.
Anh vào Zeus, tự nguyện tham gia vào kế hoạch tạo thần cũng chỉ vì muốn báo thù!
Khương Mạn nhìn anh ấy, nhìn anh ấy trong màn hình điện thoại, biểu cảm như có chút hiểu ra gì đó. Trong lòng Khương Mạn tự nhiên lại thấy có chút buồn bã, anh mở thế giới của mình ra, để cô nhìn những vết thương lòng. Mà bản thân cô cũng có những bí mật, cũng giấu giếm quá khứ, không dám nói cho ai biết.
Anh cho cô thấy mọi ngóc ngách trong thế giới của anh, như tự tay xé rách vết thương của chính mình. Chỉ vì không muốn giấu cô điều gì…….
Đây như một cuộc đánh cược, cũng giống như tự mình tàn nhẫn với chính mình. Là một loại tín nhiệm đến khó giải thích.
“Bạc Hạc Hiên.”
Lần này tới lượt cô gọi cả tên anh. Người đàn ông bình tĩnh lại, nhẹ giọng ừ một tiếng.
Khương Mạn cầm lấy tấm ảnh nhìn anh chăm chú: “Anh mau về sớm nhé.”
“Về sớm để em có thể ôm lấy anh, thơm anh.”
Ánh mắt của Bạc Hạc Hiên như run lên, kinh ngạc nhìn cô. Anh không dám tin là cô sẽ nói ra những điều này, trong đôi mắt của cô không có sự thương hại chỉ có tình yêu và sự đau lòng.
Ngón tay của Khương Mạn chạm lên đầu anh ở trong tấm hình: “Bạc Tiểu Yêu đừng buồn, sau này em sẽ bảo vệ anh.”
“Yêu Nhi……” Nội tâm của Bạc Hạc Hiên cực kỳ phức tạp.
“Đừng khóc, muốn khóc thì đợi bao giờ về hãy khóc, em cho anh mượn vai.” Khương Mạn nhún vai: “Em đã quyết định rồi, sau này em sẽ yêu thương anh.”
Cô nói lan man ríu rít như một con chim sẻ, để làm cho anh không có cơ hội suy nghĩ lung tung nữa.
“Sau này sẽ không đánh anh nữa, cũng không mắng anh đâu, cùng lắm bắt anh viết bản kiểm điểm thôi.”
“Lúc tâm trạng của anh không vui em sẽ hát cho anh nghe.”
“Hừ~ em còn biết kiếm tiền nuôi anh nữa, mặc dù bây giờ anh cũng kiếm nhiều rồi. Nhưng mà bây giờ em cũng là một phú bà đấy, nếu mà là anh, bao nuôi anh kể cũng thú vị đấy.”
Sự thực chứng minh Khương Mạn không có thiên phú dỗ người. Từng câu từng chữ chả có tí mê lực gì cả, còn giống như làm người ta đau lòng hơn.
Bạc Hạc Hiên sao không biết cô đang nghĩ gì. Anh ấy nhìn cô rồi lại im lặng một lát.
“Anh nghi ngờ em đang lừa anh.” Anh nhẹ giọng nói.
Khương Mạn nhướng mày: Cái đồ vô lương tâm, rõ ràng người ta đang cố gắng an ủi anh, phí công không cơ chứ!
“Khương Mạn tiểu nữ vương, bây giờ anh chính thức thông báo cho em, anh trở thành tù binh của em.”
Anh bất lực nói nhưng miệng lại nở nụ cười mãn nguyện: “Xin em hãy nói được làm được, chịu trách nhiệm với anh.”
Khương Mạn khụ một cái, hất cằm: “Yên tâm! Nữ vương nói là làm!”
Cô nháy mắt một cái: “Cho anh làm tiểu thịt tươi số một trong thế giới của em, đảm bảo nuôi anh trắng nõn mập mạp!”
Bạc Hạc Hiên phì cười thành tiếng. Nụ cười này như ánh nắng mặt trời xuyên qua màn mây mù, anh không còn là kẻ bị bóng tối nhấn chìm nữa. Anh được cô kéo vào trong ánh mặt trời rồi. Từ bây giờ trong thế giới của anh, sẽ không còn đầy những vết sẹo nữa.
Chương 253: Nine là một kẻ giả vờ tội nghiệp
Trên đầu giường còn đặt một khung ảnh khác.
Khương Mạn cầm lên, lại thấy đó là ảnh chụp chung của các khách mời trong ‘Một cuộc sống khác’.
Đương nhiên là không có Ngụy nợ tiền ở trong đó rồi.
“Tấm ảnh này sao anh cũng lồng vào khung vậy?” Khương Mạn lầm bầm nói.
Bạc Hạc Hiên cười: “Thì ai bảo chúng ta chỉ có mỗi tấm ảnh chụp chung này làm gì.”
“Vớ vẩn, ban đầu chúng ta còn từng chụp chung ảnh bìa đôi của ‘Ma Tú’ kia mà.”
“Không giống nhau, đó là công việc.”
Khương Mạn liếc anh một cái, ánh mắt Bạc Hạc Hiên nghiêm túc, cô suy nghĩ một lúc, đúng là có chuyện như vậy thật.
Lúc chụp ảnh bìa đôi, anh ấy là Lâm Mặc, cô là K, hai người đều là đắm chìm trong nhân vật.
Nhưng trong tấm ảnh chụp chung ở ‘Một cuộc sống khác’, cô là cô, ăn mặc phong cách nông thôn, cả người là màu đỏ phối cùng màu xanh, đầu tóc bù xù như con gà lôi thành tinh, buộc tóc chỉ để tập trung ăn, chẳng quan tâm tới điều gì khác!
Những người khác thì đang nói chuyện hoặc đang nhìn camera.
Mà Bạc Hạc Hiên……
——Anh đang nhìn cô.
——Trong mắt chỉ có cô.
Khương Mạn cong môi, ngẩng đầu nhìn anh trong màn hình, xoay tấm hình lại: “Anh đang nhìn lén em.”
Bạc Hạc Hiên đính chính lại, “Là nhìn lén một cách quang minh chính đại.”
“Tấm ảnh chụp chung này em xấu quá, ê kíp chương trình thật là quá đáng, lão Lý Âm chắc chắn là cố ý, chộp lấy tấm ảnh xấu của em.” Khương Mạn làu bàu.
Trước kia sao cô không cảm thấy hình tượng của mình khó coi nhỉ?
“Khá đẹp mà, giống một con chuột đồng nhỏ.” Bạc Hạc Hiên nhịn cười. Ăn tới mức hai má phồng cả lên.
Khương Mạn lườm anh một cái: “Có phải anh đang phê cần không? Có tên nam sủng nào dám ăn nói như thế với nữ vương đại nhân không?”
“Nữ vương đại nhân khi nào trả tiền lương còn nợ và cho anh một cái danh phận đi rồi hãy tính.” Bạc Hạc Hiên trêu chọc nói: “Nam sủng cũng có nhân quyền đấy.”
“Thế thì trách em à?” Khương Mạn hứ một tiếng, giọng nói dịu dàng đi một chút: “Còn bao lâu nữa mới hết cảnh quay vậy?”
“Nhanh thôi.”
Nói tới công việc, Bạc Hạc Hiên cũng có chút bó tay.
Những cảnh sau của anh thật ra cũng không nhiều, nhưng đều rất rải rác, nếu không thì cũng không kéo dài lâu như vậy.
“Đúng rồi, chị Lam nói ‘Kẻ giết người’ được đề tên trong giải Thanh Điểu rồi.”
Khương Mạn chống cằm: “Ngôi vị ảnh đế năm nay chắc không phải lại là anh nữa chứ?”
Bạc Hạc Hiên mỉm cười nhìn cô: “Không phải em cũng nằm trong danh sách rồi đó sao?”
“Nhưng em cũng đâu phải diễn viên chính, chỉ là nữ diễn viên phụ thôi mà.” Khương Mạn nhún vai, “Đợi sau này em đóng nhiều phim hơn, tranh thủ vượt qua anh.”
“Ừ, cố lên, cố gắng kiếm tiền nuôi anh.”
Khương Mạn nghe xong câu này của anh thì trợn trừng mắt, không nhịn được mà bật cười: “Sự ăn bám này của anh đúng là không có giới hạn nhỉ.”
Câu này mà đổi lại là người đàn ông khác nói thì trăm phần trăm là sẽ bị đánh chết.
Bạc Hạc Hiên tiếp tục trêu đùa: “Phụng chỉ ăn bám, không dám không ăn.”
(*Phụng chỉ: chiếu theo ý chỉ của nhà vua.)
Khương Mạn bật cười mà lườm anh một cái, cũng thật biết cách nắm điểm yếu của người khác!
Video mãi không tắt, Khương Mạn nói chuyện với anh, bất giác mi mắt liền sụp xuống, cô nằm bò trên giường của anh, mơ mơ hồ hồ mà ngủ thiếp đi ……
Bạc Hạc Hiên nhìn dáng vẻ của cô khi ngủ, rất lâu cũng không rời tầm mắt. Không biết qua bao lâu, anh mới nhẹ giọng nói: “Ngủ ngon.”
……
Khương Mạn cho đến nay mới ngủ nướng có hai lần.
Một lần là ở trong Tuyết Lâm, lần đầu gặp Arthur, biết được chân tướng gen của Bạc Hạc Hiên đã được cải tạo, cô ngủ trong lều đến chín mười giờ.
Còn một lần nữa, chính là hôm nay.
Cô ngủ quên trong thế giới của Bạc Hạc Hiên, ngủ một giấc thật sâu, trong căn phòng tràn ngập hơi thở của anh, ấm áp đến mức không muốn mở mắt.
Nếu không phải Khương Tử Mặc gọi điện tới, thì chắc cô vẫn nằm lì trong chăn.
“Tiểu Man, em chạy đi đâu rồi?” Giọng nói của Khương Tử Mặc đầy vẻ căng thẳng.
“Hả?” Giọng nói của Khương Mạn vẫn còn đang ngái ngủ, “Em ở tầng hầm hai...”
Khương Tử Mặc thở phào nhẹ nhõm, anh ấy đợi đến buổi trưa cũng không thấy Khương Mạn ra, đi tới cửa phòng mới phát hiện cô không ở trong phòng, lại tìm khắp một vòng quanh biệt thự.
Tuy là Arthur bảo anh ấy đừng lo lắng, nhưng anh vẫn không yên tâm nổi. Chỉ sợ lại không thấy em gái đâu nữa.
“Em lên ngay đây.”
Khương Mạn nói xong thì từ trên giường bò xuống, vừa nhìn đồng hồ, ai ya! Một giờ chiều rồi!
Chiếc giường này của Bạc Hạc Hiên có tẩm thuốc ngủ sao? Thật khiến người ta không muốn tỉnh lại.
“Hôm qua mình ngủ quên từ lúc nào vậy nhỉ?”
Khương Mạn làu bàu bước ra cửa, nhìn điện thoại, video tắt lúc nào cô cũng không biết.
Tối qua cô và Bạc Hạc Hiên vậy mà lại nói chuyện qua video những năm tiếng đồng hồ. Cũng tức là, ít nhất là bốn giờ sáng anh ấy mới tắt video!
Tin nhắn mới nhất là anh ấy nhắn lúc bảy giờ đúng, chỉ có hai chữ đơn giản: (Chào buổi sáng.)
Khương Mạn nhăn mày, tính toán thời gian, thế chẳng phải là tối qua anh chỉ ngủ có ba tiếng thôi sao?
“Không biết bị cải tạo gen rồi thì còn có thể bị trọc nữa hay không ……”
Ngủ không đủ giấc trong thời gian dài, trọc đầu là điều tất yếu.
Người đàn ông có đẹp trai hơn nữa, cũng không phải đối thủ của ông thần trọc nhỉ?
“Sau này phải nhắc nhở Bạc Yêu Nhi rồi, Trần trọc chính là vết xe đổ phía trước đó ……”
Trở về trên tầng.
Khương Mạn vừa ra khỏi thang máy, chó Ngạo Thiên đã bắt đầu sủa inh ỏi, Khương Mạn nhìn cái mông trụi lông của nó là biết nó lại thua Tang Bưu rồi.
Thua hết lần này đến lần khác, nhưng lại cứ đi khiêu chiến hết lần này đến lần khác. Cô không hiểu con chó ngu đần này đang muốn cái gì nữa?
“Anh tư.”
Khương Tử Mặc tới rồi, ánh mắt bất lực nhìn cô.
Khương Mạn chột dạ trong lòng.
“Rửa mặt chưa?”
Khương Mạn gật đầu.
“Qua đây ăn trưa đi.”
“Ờm.”
Khương Mạn thành thật đi qua, đợi khi vào nhà ăn mới phát hiện thì ra người đại diện của anh tư cũng ở đây.
“Nine không biết nấu cơm, cho nên chị mang đồ ăn trưa tới cho hai người.” Ivy giải thích.
“Cảm ơn chị Ivy.”
Khương Mạn thành thật ngồi xuống ăn cơm, Arthur nháy mắt với cô.
Trong lòng Khương Mạn hiểu rõ, lần này cô ngủ không biết trời trăng mây gió gì, kết quả là dọa cho Khương Tử Mặc sợ một trận, còn tưởng cô mất tích rồi.
Sau khi ăn cơm, Khương Mạn trầm tư suy nghĩ xem làm thế nào để dỗ cho anh tư vui vẻ.
Lại nghe Ivy nói: “Nine lại lên hot search rồi.”
Khương Mạn không hề bất ngờ, “Vì tấm ảnh sao?”
“Ảnh gì vậy?” Ivy thắc mắc.
Khương Mạn và Khương Tử Mặc nhìn nhau một cái.
Trước đó, khi đi cửa hàng bánh ngọt, bọn họ đáp lễ cho chủ cửa hàng một tấm ảnh chụp chung có kèm chữ ký. Nhưng mà, về vấn đề thân phận, hai anh em vốn cũng không có ý định che giấu.
Bên phía anh cả cũng có ý này.
Thiên Phong Entertainment cũng đã đổi chủ, lá thư khiêu chiến Khương Mạn cũng đã ‘nhờ vả’ Phong dầu gió gửi đi, dòng chính nhà họ Khương bên kia chắc chắn đã biết anh em họ đã nhận nhau rồi.
Dù gì cũng phải làm, che che giấu giấu làm gì? Năm anh em họ, còn phải sợ dòng chính nhà họ Khương chắc?
Ivy nhìn hai anh em họ: “Hai người sẽ không lén lút làm gì chứ?”
Hai anh em không lên tiếng phản bác.
Ivy lắc đầu nói: “Nói chuyện lần này trước đi, hiện giờ có rất nhiều người lấy ca từ của Nine ra để viết bài, nói là buổi biểu diễn lần này chính là kịch bản mà đoàn đội chúng ta đã thiết kế từ trước!”
“Cái gì mà tìm em gái, tìm tiểu Man đều là giả dối, chỉ là để lừa dối người yêu âm nhạc, củng cố hình tượng của cậu ấy, mục đích chính là tiến vào thị trường Đế Quốc!”
Ivy cười lạnh: “Người đứng đằng sau thao túng là ai thì tạm thời chưa tra ra được, muốn chụp lên đầu Nine cái mũ giả vờ đáng thương, giả vờ tội nghiệp!”
Ivy cũng rất phẫn nộ, cô là người đại diện của Khương Tử Mặc, sao có thể không biết những năm nay Khương Tử Mặc đều đem tiền kiếm được đi làm công ích, ủng hộ bảo vệ môi trường chứ?
Lần biểu diễn này cũng hoàn toàn không thu một đồng nào từ người hâm mộ!
Hai mươi năm qua anh ấy đã khó khăn thế nào, dựa vào thuốc giảm đau và thuốc ngủ để gắng gượng qua từng đêm dài ra sao, không ai rõ hơn Ivy hết!
Chính vì biết rõ, cho nên Ivy mới tức giận! Tức giận đến phát run!!
Sắc mặt Khương Mạn đã hoàn toàn sa sầm xuống……
Chương 254: Có nhìn thấy anh chàng đẹp trai nào không?
Nhẫn nhịn?
Làm sao có thể nhẫn nhịn được! Cả hai kiếp Khương Mạn đều không biết chữ nhẫn viết như thế nào. Trước đây, cô không ngại khó khăn, không hề sợ hãi thì bây giờ cô cũng vậy.
“Đối với những tài khoản marketing của anh tư, có lẽ trong tay Ivy cũng có một số thông tin nhỉ?” Khương Mạn hỏi:
“Tài liệu có thể mang theo người không?
Ivy gật đầu, lấy USB từ trong túi xách ra.
"Chờ tôi 30 phút." Khương Mạn cười cười, đứng dậy trở về phòng.
Ivy nghi hoặc: "Nine, Tiểu Man đang muốn làm gì vậy?"
Khương Tử Mặc cười nói: "Bắt ma."
“Tóm lấy người đứng phía sau à?” Ivy hiểu ra và nói với vẻ không thể tin nổi: “Không thể nào, có thể tìm ra điều gì với những tài khoản marketing này chứ? Những người này đều dùng tiền để làm.”
"Cô ấy còn nói 30 phút..."
Trong 30 phút thì có thể làm gì chứ? Cô ta đi vệ sinh còn hơn 30 phút.
Trong lòng Khương Tử Mặc đã dự liệu trước: "Tiểu Man rất giỏi đó."
Ivy vẫn không dám tin.
Khương Mạn về phòng, bật máy tính lên, xem lướt qua thông tin trong USB, ngón tay di chuyển và bắt đầu làm việc.
Trong thời đại big data này thì làm gì có bí mật? Mười phút sau, cô nhìn thông tin trên máy tính, khóe môi lạnh lùng giật giật.
Cô thao tác với những tài khoản marketing này, hack tài khoản của những người này, nhanh chóng tìm được người thuê muốn bôi nhọ anh tư.
Cô lại bắt đầu từ tài khoản của người thuê, dần dần đã tìm ra người đứng đằng sau —Evergreen Capital!
"Cũng khá nhanh đó..." Khương Mạn chế nhạo.
Hôm qua, cô mới đánh phó tổng giám đốc của Evergreen Capital, hôm nay đã đến trả thù rồi sao?
Lại nói, người đứng sau Evergreen Capital này chính là người nhà họ Khương, ngày hôm qua thằng nhóc Khương Tiểu Bảo nói, bây giờ chị hai của cậu ta đang phụ trách Evergreen Capital?
Khương Mạn gọi điện thoại cho anh cả. Khương Lệ Sính cũng đọc tin tức trên mạng, định liên lạc với đám người Khương Mạn thì em gái đã gọi đến.
"Anh cả, em đã tìm ra người định đối phó với anh tư rồi."
Khương Mạn đi thẳng vào vấn đề: "Con gái thứ hai của bác thứ hai nhà họ Khương- Khương Mỹ Lâm."
Khương Lệ Sính “hả” nhẹ một tiếng? Tốc độ của em gái nhanh quá.
"Anh cũng đang định thông báo cho em và Tử Mặc."
Khương Mạn cười nhìn thông tin của Khương Mỹ Lâm trên máy tính, cô liếm hàm răng sau rồi nói:
"Khi điều tra Evergreen Capital, em đã phát hiện ra một số điều thú vị, em đã gửi vào email của anh rồi."
Khương Lệ Sính mở email ra, nhìn thấy 'thứ' mà Khương Mạn gửi tới, vẻ mặt có chút thay đổi. Đó thực sự là dòng vốn của Evergreen Capital!
Ngoài ra, Evergreen Capital cũng đầu tư vào rất nhiều minh tinh trong làng giải trí, hơn nữa trong tay những minh tinh này ít nhiều đều nắm giữ nguồn vốn này.
"Em gái, làm sao em có được tài liệu này vậy?"
Khương Mạn híp mắt cười: "Em tra trên mạng."
Khương Lệ Sính dở khóc dở cười, nếu có thể tra được những thứ này trên mạng mới lạ đó.
“Em nghĩ thế nào, nói cho anh nghe xem?” Lúc này Khương Lệ Sính càng ngày càng tò mò, em gái anh thật sự là một bảo vật, có những tài liệu này trong tay, có thể nói là đã chiếm nắm được huyết mạch của đối phương rồi.
"Dựa vào năng lực của tập đoàn Hoàn Vũ của anh cả có lẽ sẽ dễ dàng nuốt trôi chiếc bánh Evergreen Capital này."
"Phần còn lại cứ giao cho em là được rồi."
Khương Mạn uống một ngụm nước, làm ướt cổ họng: "Công chúa đó của nhà họ Khương cũng khá xinh, không vạch trần thì thật đáng tiếc..."
Khương Lệ Sính không nhịn được cười, nói: "Em muốn làm gì thì hãy can đảm làm! Anh cả sẽ luôn ủng hộ em!"
“Nếu những người trong gia tộc này dám đánh trực diện, anh sẽ còn tôn trọng bọn họ một chút!” Giọng Khương Lệ Sính đầy vẻ khinh thường.
Gia tộc càng nổi tiếng thì càng coi trọng thể diện của mình.
Vì vậy, ngay cả khi nhà họ Khương biết chuyện anh em bọn họ nhận nhau thì họ vẫn luôn không tỏ chút thái độ gì.
Bọn họ không muốn mất mặt! Nhưng Khương Mạn không quan tâm đến điều đó!
Đối với những thứ không biết xấu hổ này, cô sẽ chỉ làm một việc, đó là xé từng chiếc vỏ bọc sáng sủa và đẹp đẽ của bọn họ ra, sau đó giẫm nát!
"Đúng rồi, anh hai của em đã về rồi, nó... ôi ..." Giọng Khương Lệ Sính đầy vẻ bất lực.
Ánh mắt Khương Mạn khẽ động, nói một câu em biết rồi để cho Khương Lệ Sính yên tâm, sau đó mới cúp điện thoại.
Khi cô và anh tư nhận nhau thì anh hai đang ở nước ngoài nên đã bỏ lỡ.
Sau đó, Khương Vân Sênh cũng không gọi một cuộc điện thoại nào.
Khương Mạn biết không phải là anh ta không thể chấp nhận được chuyện này mà là tự trách mình… Có điều, với tính cách của anh hai, nếu anh về sớm thì anh ta sẽ làm những chuyện rất ngốc nghếch...
Ánh mắt Khương Mạn lóe lên, cô vội vàng đi đến phòng camera giám sát ở tầng 1. Cô mở camera bên ngoài biệt thự lên, chỉnh thời gian về thời điểm sáng sớm hôm qua.
Ngay sau đó, cô đã nhìn thấy một bóng người, do dự và quanh quẩn bên ngoài biệt thự cả đêm.
Cô dở khóc dở cười. Anh hai thật ngốc...
Cô bất lực đi lên tầng, khi đi qua phòng khách, cô nói với Khương Tử Mặc và Ivy: "Đã tra ra người đứng sau rồi, em ra ngoài đón một người, sẽ quay về sớm thôi."
Ivy kinh ngạc, chuyện này, đã điều tra ra rồi sao? Còn chưa đến 30 phút mà!
Bên ngoài biệt thự, Khương Mạn đi một vòng. Trong camera giám sát, tối hôm qua anh hai đã đi đi lại lại quanh bức tường dây leo ngoài vườn, có vẻ đang cân nhắc xem có nên vào hay không.
Còn về việc tại sao anh ta không đi vào bằng cửa chính, mà lại quanh quẩn ở đó… Khương Mạn có chút không muốn đối mặt.
Tối hôm qua, khi kiểm tra camera đêm ăn canh nấm bị ảo giác cô đã phát hiện ra… Có một lỗ chó ở chỗ tường dây leo trong vườn của Bạc Hạc Hiên... Đêm đó, ba người anh trai của cô + Đại Ngọc + Trần đầu trọc đã bí mật đột nhập vào từ đó, tận mắt chứng kiến hành động như dã thú của cô!
"Ôi..." Khương Mạn thở dài.
Đột nhiên cô cảm thấy xóa hồ sơ phạm tội cũng vô ích, dù sao cũng không thể xóa được ký ức trong đầu của mọi người!
Khi đến nơi có cái lỗ, Khương Mạn không thấy ai, cô liếc mắt nhìn đàn chim sẻ đậu trên tường, chớp chớp mắt.
Cô hỏi: "Chúng mày có nhìn thấy anh chàng đẹp trai nào không?"
Chim sẻ cúi đầu: Chíp Chíp.
Khương Mạn thở dài.
Nếu có ai khác nhìn thấy cảnh tượng này, có lẽ họ sẽ gọi điện thoại cho bệnh viện tâm thần.
Trên con đường xanh đối diện với bức tường, một bóng người đang lo lắng núp sau một thân cây lớn.
Khương Vân Sênh che mặt lại, khinh thường bản thân như một kẻ hèn nhát. Chắc chắn là em gái biết rằng anh ta đang ở đây, nhưng tại sao cô lại biết được?
Khương Vân Sênh chưa kịp nghĩ thông thì đã nghe thấy tiếng bước chân, cơ thể trở nên căng cứng.
Khương Mạn đứng trước thân cây lớn nhìn góc áo lộ ra từ sau thân cây, không nhịn được cười.
Tim Khương Vân Sênh đập thình thịch. Sau đó, anh ta nghe thấy ...
"Cây lớn ơi cây lớn, mày có nhìn thấy anh chàng đẹp trai nào không?"
"Anh ấy là anh hai của tao. Nếu mày nhìn thấy thì hãy nói với anh ấy rằng em gái nhớ anh ấy muốn chết, nhớ anh ấy đến mức ăn không ngon ngủ không yên, sắp chết vì đói rồi..."
"Ôi, nếu người này còn không xuất hiện nữa, em gái anh ấy sẽ đói mà ngất xỉu mất ~"
Khương Mạn nói rồi xoa xoa bụng, thở dài tỏ vẻ muốn rời đi.
Cô vừa mới bước được hai bước, phía sau truyền đến tiếng sột soạt, có người đang vội vàng đuổi theo.
"Sao em lại không biết quý trọng sức khoẻ của mình! Sao có thể không ăn uống gì chứ!!"
Khương Mạn đột nhiên quay người lại, bước nhanh về phía trước, nắm lấy cánh tay của Khương Vân Sênh, cười lớn nói:
"Trúng kế rồi! Anh hai, anh đã bị em bắt được rồi!"
Khương Vân Sênh: "..."
Anh ta bất lực cười thành tiếng, em là đồ lừa đảo...
Chương 255: Anh trai và em gái cùng nhau lên gameshow
Khương Vân Sênh đã bị lừa.
Khương Mạn dẫn anh ta vào biệt thự, vẻ mặt đắc ý: "Anh hai thật dễ lừa, sao em có thể không ăn cơm chứ? Trưa hôm nay em còn ăn cả một thùng kìa!"
Khương Vân Sênh: "..."
Anh dừng lại: "Tiểu Mạn..."
Khương Mạn nghiêng đầu nhìn anh ta nói: "Anh hai, mắt anh có quầng thâm rồi."
Cô chưa bao giờ thấy Khương Vân Sênh trông nhếch nhác như vậy. Dường như anh ta đã nhiều đêm không chợp mắt, hai mắt đầy những tia máu đỏ, râu chưa cạo và cơ thể còn nồng nặc mùi rượu.
Anh hai của cô vẫn luôn là một chàng trai thanh lịch và nho nhã. Tại sao những ngày này anh lại hành hạ bản thân như vậy?
Khương Vân Sênh đáy mắt hiện lên vẻ u ám: "Anh không có mặt mũi nào gặp em và thằng tư."
“Nhưng anh tư và em đều muốn gặp anh, phải làm sao đây?” Khương Mạn nói nhỏ, nắm chặt tay anh ta:
“Em trai, em gái còn đang chờ được anh nuông chiều cơ mà, em không biết đâu, sau này anh không được phép như vậy nữa. "
Cô lắc lắc tay anh ta, nở nụ cười nói: "Anh hai là người đại diện cho nhan sắc của gia đình. Sau này em rất muốn được khoe anh với mọi người!"
"Anh hai, cho em cơ hội làm nũng với anh được không?"
Khương Vân Sênh sững sờ, anh chưa từng thấy Khương Mạn như vậy.
Ngây thơ và dễ thương, thông minh và ấm áp.
Cô đang dùng cách của mình để hóa giải sự áy náy trong lòng anh ta.
Đáy mắt Khương Vân Sênh nóng lên, anh hít sâu một hơi rồi gật gật đầu:
"Anh hai nhếch nhác khiến em chê cười rồi, anh sẽ lập tức trở lại là chính mình!"
Khương Mạn lập tức đưa anh ta về biệt thự.
Sau khi vào cửa, Khương Tử Mặc sững sờ khi nhìn thấy Khương Vân Sênh. Ánh mắt Khương Vân Sênh cũng né tránh.
Khương Mạn làm ngơ nói: "Anh tư, em giao cho anh một nhiệm vụ!"
"Người anh hai rất bẩn, anh hãy tắm cho anh ấy đi!"
Khương Tử Mặc: "..."
Khương Vân Sênh: "???"
Vẻ mặt Khương Vân Sênh khó xử: "Tiểu Mạn..."
Khương Mạn híp mắt cười nói: "Đều là đàn ông, hơn nữa còn là anh em, tắm có gì mà xấu hổ?"
Khương Tử Mặc bước lên phía trước, nắm lấy cổ tay Khương Vân Sênh, nhìn anh ta chằm chằm: "Đi thôi."
Khương Vân Sênh cũng im lặng, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa bối rối, bất lực để em trai mình kéo đi...
Ivy chứng kiến cảnh tượng này thì vô cùng kinh ngạc.
Cô ta nhìn Khương Mạn đầy sững sờ, mặc dù cô ta không tiếp xúc với Tiểu Man trong truyền thuyết nhiều. Nhưng mỗi lần như vậy, Khương võ thần này đều có thể khiến cho cô ta kinh ngạc!
Phải nói rằng cô em gái nhỏ nhà họ Khương này thực sự rất đặc biệt.
Ivy đột nhiên nhớ đến những bình luận của cư dân mạng Đế Quốc nói về Khương võ thần:
--Trái tim có mãnh hổ thì ngửi hoa tường vi vẫn phải cẩn thận.
Khương Mạn thực sự rất dịu dàng, thật vinh hạnh khi được trở thành người bên cạnh cô...
Ivy dụi mắt, cảm thấy mừng thay cho Khương Tử Mặc!
Tốt quá rồi! Có một người em gái như vậy, chẳng trách cô ấy có thể trở thành ánh sáng của Nine, trở thành sự cứu rỗi của anh ta!
……
Sau khi tắm xong, Khương Vân Sênh đã trở về là người đàn ông lịch lãm và nho nhã.
Những vấn đề nhỏ đó giữa anh ta và Khương Tử Mặc đã được giải quyết, tuy hai anh em họ không nói gì nhiều nhưng bầu không khí đã khác hẳn rồi.
Những mâu thuẫn trong gia đình được hóa giải hoàn toàn, bước tiếp theo là thuận hòa để đối mặt với thế giới bên ngoài!
"Được rồi, tiếp theo hãy nói về kế hoạch của em."
Khương Mạn hất cằm nói: "Thay vì để công chúng đoán già đoán non, cho lũ cá tôm hôi thối kia có cơ hội tận dụng sơ hở, chi bằng chúng ta hãy tự mình làm sáng tỏ!"
"Em đã sẵn sàng khoe anh trai rồi! Anh hai, anh tư có muốn em dẫn hai người đi khoe với mọi người không?" Khương Mạn nháy mắt hỏi.
Khương Vân Sênh cười: "Anh mong còn không được ý chứ."
Khương Tử Mặc nhìn cô đầy nuông chiều: "Em vui vẻ là được."
"Thế thì cứ như vậy đi!"
“Nhưng Tiểu Mạn muốn công khai như thế nào?” Khương Vân Sênh hỏi.
"Nếu muốn công khai đương nhiên để em muốn làm điều đó với một phô trương."Khương Mạn nhếch môi và nói: "Gần đây có một gameshow rất hot, em thấy cũng không tồi."
Mắt Ivy sáng lên: "Ý cô là" Một ngày của gia đình "?"
"Ừm." Khương Mạn gật đầu.
Ngoài độ hot, cô còn rất hứng thú với một số khách mời trong gameshow đó...Khương Mạn liếm môi.
Nếu Evergreen Capital đã muốn làm ầm lên, cô cũng không ngại thêm dầu vào lửa, chuyện càng trở nên ầm ĩ càng tốt!
……
"Một ngày của gia đình" tập trung vào việc hàn gắn sự ấm áp và mời các minh tinh nổi tiếng. Có vợ có chồng, có cha mẹ con cái, có mẹ chồng con dâu, có thể nói là đủ phù hợp với nhiều loại khán giả!
Khi Nine muốn tham gia số mới nhất của "Một ngày của gia đình" với tư cách khách mời tạm thời thì trên mạng đã rất sục sôi.
(Đây là sự thật sao? ! trời ơi! Gameshow đầu tiên của Nine!)
(Có nghĩa là Tiểu Man cũng sẽ xuất hiện trong “Một ngày của gia đình” à?)
(Ekip "Một ngày của gia đình" đang làm nên chuyện lớn rồi! Nếu thực sự có thể mời Nine tới! Tôi sống chết cũng phải theo đuổi chương trình này!)
(Chỉ biết cười trừ, cách cư xử quá thô lỗ, diễn theo kịch bản không nổi nên phải đưa em gái lên show cùng à?)
(Trước đây, các fan của Nine đã điên cuồng tẩy trắng nói rằng Nine không muốn để lộ em gái mình vì sợ bị làm phiền, bây giờ lại tẩy trắng tiếp đi! )
(Nine: Kịch bản trong tay, tôi có vé! Còn sợ các bạn ngu ngốc không nôn tiền ra sao?)
(Sở thú nào không đóng cửa mà thả mấy con bên trên ra vậy?)
(Nine mà thiếu tiền sao? Anti fan có thể học hỏi từ nhà Khương võ thần bên cạnh không? Sắp cuối năm rồi nên định liều mạng để đạt KPI sao?)
([Những năm qua Nine đã tổ chức bao nhiêu lần từ thiện, concert cũng không lấy một xu, vé thì tặng, vậy mà vẫn còn có những người mắt mù à? Đám antifan có phải là không có não không?)
Livestream còn chưa bắt đầu mà trên mạng đã vô cùng rầm rộ.
Mùa này là quay lại những cảnh một số gia đình tập hợp trong một chuyến đi. Lần này, người hướng dẫn và MC chương trình là Nam Mục.
Trước đó anh ta cũng đã là MC chương trình "Heartbeat Bang Bang Bang", nhưng chương trình đã bị dừng lại giữa chừng.
Lần đó, đó là như một sự thất bại trong sự nghiệp làm MC của anh ta. May mà nhờ "Một ngày của gia đình" mà anh ta đã trở lại đỉnh cao!
Nhưng không biết tại sao, hôm nay từ lúc ngủ dậy, mi mắt của anh ta đã giật giật liên tục nên trong lòng luôn có chút bất an.
Khi bắt đầu ghi hình chương trình, khách mời phải tập trung trước, địa điểm được ê-kíp chương trình lựa chọn là một căn biệt thự ở ngoại ô.
Bên ngoài biệt thự trải một tấm thảm đỏ, hai bên đều có nhân viên, trang bị đủ các loại 'camera ngắn, dài, lớn, nhỏ' có cảm giác về buổi khai mạc liên hoan phim.
Bên kia đường của địa điểm ghi hình, có rất nhiều fan hâm mộ đã biết tin trước và đến hiện trường để ngồi chờ!
Đúng 10 giờ, buổi livestream chính thức bắt đầu! Nam Mục đứng ở cuối thảm đỏ với bộ vest cùng một đôi giày da vẫy tay chào cư dân mạng.
"Được rồi, được rồi! Biết mọi người đã đợi rất lâu rồi, tôi cũng vậy!"
"Ồ, nhóm khách mời thứ nhất đến rồi, chúng ta cùng chờ xem có phải là..."
Nam Mục chưa kịp nói xong thì chiếc Lincoln dài màu đen đã dừng lại.
Một bóng dáng cao lớn bước xuống xe như mang theo luồng sáng rực rỡ làm rung động động giác quan của tất cả mọi người.
Hiện trường im lặng trong một giây, ngay sau đó trở nên điên cuồng.
"Nine!!!"
"Là Nine!!!!"
Bình luận facebook