Rumtran9x
Tác giả VW
-
Chương 03: Kích thích Đông Thy
Nàng chỉ biết há miệng ra và hoàn toàn cạn lời. Xỉn cỡ này chắc Trọng phải uống cả két bia mới nhầm… chỗ đi tiểu của nàng là cái bình sữa cho em bé để mà bú!
Nàng hay nghe mấy bà hàng xóm chửi lộn “cái đồ bú bướm”, cứ tưởng là người ta nói tục tĩu, không ngờ bây giờ Trọng “xỉn” quá lại làm cái chuyện “dơ bẩn” này thiệt. Nàng không rõ khi Trọng “hết xỉn” có nhớ những chuyện này rồi mắc cỡ quá đâm ra đổ quạu, rồi thậm chí đánh đòn nàng hay không.
Đông Thy định giơ tay ra đẩy Trọng ra vì dù sợ và… ghét Trọng hay lớn tiếng với mình, nhưng để cho Trọng “bú bướm” mình trong lúc xỉn cỡ này, khi tỉnh lại nàng sợ là mình sẽ gặp rắc rối nếu Trọng nhớ được những gì xảy ra. Thử hỏi một người lớn mà lại đi “bú bướm” một đứa con nít như nàng thì nhục nhã cỡ nào!
Nếu nàng là Trọng thì lúc tỉnh rượu chắc sẽ muốn chui xuống kẽ đất mà trốn luôn quá. Hoặc là nàng sẽ giận cá chém thớt, đánh đập đứa con nít đó cho hả giận và đỡ quê mới thôi.
Càng nghĩ càng lo sợ, nên hai tay bé Thy vội vàng đưa xuống dưới đẩy đầu Trọng ra, miệng nói gấp: “Chú, lộn rồi, dơ chú ơi! Hổng phải bình sữa, mà là bướm của con! Chú, chú xỉn rồi đi ngủ đi, đừng mà, dơ lắm chú ơi!”
Đúng như dự đoán của nàng, Trọng có vẻ “xỉn” lắm rồi nên nghe vậy càng… cười tươi hơn, ngóc đầu lên còn nói: “Không có dơ! Thơm lắm, ngon lắm, cho anh bú nữa đi, hi hi.”
Nói vừa xong Trọng đã dùng hai tay chúnh hai chân nàng ra, hai ngón cái Trọng còn banh hai mép bướm nàng ra rộng hơn, rồi Trọng vục đầu vô giữa hai chân nàng mà bú ngon lành. Cái lưỡi liếm lên liếm xuống bên trong bướm nàng nghe lép nhép.
Tới mức này thì Đông Thy cạn lời luôn rồi. Xỉn cỡ này thì Trọng chẳng còn biết phân biệt dơ hay sạch nữa rồi. Chỉ cầu trời sáng mai tỉnh lại Trọng quên hết mọi chuyện này đi. Chứ nhớ lại đã bú… bướm nàng thì chắc chắn nàng sẽ no đòn.
Đông Thy xoắn xuýt một lúc với những “hậu quả” có thể xảy ra ngày mai khi Trọng “tỉnh rượu”, nhưng chỉ được một lúc thì cô bé học trò vừa học hết lớp năm chỉ còn biết “xoắn xuýt” ở cái chỗ đang bị Trọng cắm mặt vào bú liếm.
Cảm giác sướng khoái ngày càng mạnh. Cái lưỡi của Trọng như một con vật sống, hết vét dọc đường chẻ của nàng, lại vét và vẩy vẩy liên tục trên cái mồng nhô ra trên đỉnh bướm của nàng khiến Đông Thy rùng mình liên tục.
Không ngờ cái chỗ mà hàng ngày mình vẫn dùng đi tiểu, lại có thể mang đến cảm giác sướng đến vậy. Nàng thầm ngạc nhiên và có phần… tiếc nuối vì sao mà mình lại không biết sớm! Chỗ đó theo nghĩa đen đúng là ngay dưới mắt nàng, chỉ cách chừng sáu tấc thôi chứ đâu phải ở hành tinh xa xôi nào mà nàng lại hoàn toàn chẳng biết gì hết.
Được Đình Trọng mở ra một cánh cửa vào khu vườn bí mật ngay trên cơ thể của chính mình, đôi mắt nàng Đông Thy mở to ra với những gì đang diễn ra. Lúc này nhìn cái đầu Trọng hì hục dưới háng đang liếm láp bộ phận mình đi vệ sinh, cô bé bỗng nảy sinh ra một ý nghĩ tà ác, nàng thầm nói trong đầu: “Đúng là cái đồ… bú bướm! Ờ, bú nữa đi, liếm hết mấy cái thứ dơ bẩn đó đi! Cho đáng đời! Cái đồ đáng ghét!”
Đứa con gái mười tuổi ngây thơ hoàn toàn không biết thực tế ai mới “đáng đời”, nhưng những kích thích ngày càng mãnh liệt từ dưới âm hô khiến nàng sắp “tiêu đời” rồi.
Nàng thở hổn hển, cảm giác xoắn tít hết cả lại trong âm đạo, trong hậu môn, thậm chí đến nỗi nước tiểu xém chút nữa cũng muốn phọt ra luôn, may mà nàng kìm lại được.
Lúc này nàng chẳng quan tâm Đình Trọng là ai, là người tốt hay xấu, hay có “đáng đời” gì không, nàng chỉ biết “miệng lưỡi” của anh đang làm mình sướng sắp không chịu nổi rồi. Nàng há miệng như cá mắc cạn, thở gấp, bụng hóp vô, ngực phập phồng nhấp nhô như biển động dữ dội trong cơn bão.
Và rồi gần như không có dấu hiệu báo trước, bỗng một “cơn bão” cực mạnh quét qua nàng.
Nói đúng ra là quét qua hạ thể nàng. Hai chân nàng muốn khép lại nhưng lại bị hai cánh tay rắn chắc của Trọng đè chặt, có cảm giác mọi lòng phèo bên trong âm đạo vốn đã xoắn hết lại, lúc này bỗng co giật như mấy con cá lóc bị đập đầu làm thịt vậy.
Đúng vậy, là co giật. Nàng không hiểu tại sao, nàng càng không biết bằng cách nào, mà cả bên ngoài lẫn bên trong âm đạo của nàng lúc này như có một luồng điện cực mạnh làm mọi thứ đều co giật, khiến nàng cũng muốn giật theo. Kèm theo đó là cảm giác nóng rực từ trong bụng dưới, lòng phèo gì đó bên dưới làn da bụng chỗ đó nóng lên từng cơn, co thắt từng cơn, không phải co thắt vì đau, mà vì sướng!
Sướng quá chừng. Sướng theo một cách nàng chưa từng biết.
Trong cơn sướng khoái kèm co giật, cô bé vô thức đưa tay ôm đầu Đình Trọng, vò mớ tóc bờm xờm của anh, ghì mạnh vào háng. Bây giờ nàng không sợ sệt gì nữa. Những cảm xúc mãnh liệt nơi hạ bộ che mờ toàn bộ lý trí của cô bé.
Nguyễn Đông Thy vừa co giật, vừa cảm nhận cái lưỡi của vị tổng tài như một con gì đó ướt át, nóng hổi ve vẩy, vét lên vét xuống khắp nơi bên trong đường chẻ. Từng cái vét đó lúc này đều khiến cho nàng rùng mình đê mê. Nàng rên hừ hừ như đang leo dốc, hơi thở nặng nhọc, người nóng ran lên tới cả mặt, bụng dưới co giật, phập phồng từng cơn khiến nàng giật giật như đang có một luồng điện cao thế dí vào giữa hai chân, nhưng không gây đau, mà là sướng muốn chết.
Và nàng cảm giác “chú Trọng” vẫn giữ tư thế đó trong vài giây, và sau đó là Trọng ngóc đầu dậy, và nói: “Em nhắm mắt lại đi mới sướng lâu”
Nàng vội vàng làm ngay theo lời Trọng nói, giờ Trọng có bảo nàng la hét kêu to lên như một con điên nàng cũng làm, sẵn sàng làm, làm mọi thứ, chứ nói gì nhắm mắt.
Nhìn con gái của cấp dưới nhắm mắt lại, Đình Trọng cười cười đưa tay lên miệng kín đáo nhổ một ngụm bước bọt rồi đưa xuống luồn vào trong quần, xoa xoa lên cái dương vật khủng đã cương cứng ngắc nãy giờ.
Trong lúc bú liếm nàng, anh đã kịp cởi áo vest và sơ mi ra quăng dưới đất, cái quần tây cũng đã nới lỏng dây nịt ra rồi. Bây giờ chỉ thêm vài thao tác thì cái quần dài lẫn quần lót đã nằm chung với cái áo ở dưới sàn.
Ngay lúc này nếu bé Thy mở mắt ra, thì nàng sẽ thấy cái cây thịt dài hai mươi phân đó đang dựng đứng đầy kiêu hãnh, chĩa thẳng vào háng mình như một khúc xúc xích Đức to khủng bố.
Anh cười cười đưa tay lên miệng hứng một ngụm nước bọt nữa để bôi trơn cái khúc hàng khủng của mình, chỉ một ngụm thì không đủ!
Chỗ đó của anh nếu gọi là một củ khoai hay một củ cải trắng thì vẫn còn đánh giá thấp kích thước của dương vật này. Thân dương vật đã to bằng cườm tay của anh, còn cái quy đầu đỏ hỏn và nở to ra thì còn bự hơn trái mận Úc khổng lồ bán trong siêu thị nữa, nó to cỡ trái đào Trung Quốc loại nhỏ hay thường thấy bán trên xe đẩy khắp thành phố. Vì có vật này mà bao nhiêu cô gái bị anh làm chết lên chết xuống nhiều lần vì mê mệt.
Nàng hay nghe mấy bà hàng xóm chửi lộn “cái đồ bú bướm”, cứ tưởng là người ta nói tục tĩu, không ngờ bây giờ Trọng “xỉn” quá lại làm cái chuyện “dơ bẩn” này thiệt. Nàng không rõ khi Trọng “hết xỉn” có nhớ những chuyện này rồi mắc cỡ quá đâm ra đổ quạu, rồi thậm chí đánh đòn nàng hay không.
Đông Thy định giơ tay ra đẩy Trọng ra vì dù sợ và… ghét Trọng hay lớn tiếng với mình, nhưng để cho Trọng “bú bướm” mình trong lúc xỉn cỡ này, khi tỉnh lại nàng sợ là mình sẽ gặp rắc rối nếu Trọng nhớ được những gì xảy ra. Thử hỏi một người lớn mà lại đi “bú bướm” một đứa con nít như nàng thì nhục nhã cỡ nào!
Nếu nàng là Trọng thì lúc tỉnh rượu chắc sẽ muốn chui xuống kẽ đất mà trốn luôn quá. Hoặc là nàng sẽ giận cá chém thớt, đánh đập đứa con nít đó cho hả giận và đỡ quê mới thôi.
Càng nghĩ càng lo sợ, nên hai tay bé Thy vội vàng đưa xuống dưới đẩy đầu Trọng ra, miệng nói gấp: “Chú, lộn rồi, dơ chú ơi! Hổng phải bình sữa, mà là bướm của con! Chú, chú xỉn rồi đi ngủ đi, đừng mà, dơ lắm chú ơi!”
Đúng như dự đoán của nàng, Trọng có vẻ “xỉn” lắm rồi nên nghe vậy càng… cười tươi hơn, ngóc đầu lên còn nói: “Không có dơ! Thơm lắm, ngon lắm, cho anh bú nữa đi, hi hi.”
Nói vừa xong Trọng đã dùng hai tay chúnh hai chân nàng ra, hai ngón cái Trọng còn banh hai mép bướm nàng ra rộng hơn, rồi Trọng vục đầu vô giữa hai chân nàng mà bú ngon lành. Cái lưỡi liếm lên liếm xuống bên trong bướm nàng nghe lép nhép.
Tới mức này thì Đông Thy cạn lời luôn rồi. Xỉn cỡ này thì Trọng chẳng còn biết phân biệt dơ hay sạch nữa rồi. Chỉ cầu trời sáng mai tỉnh lại Trọng quên hết mọi chuyện này đi. Chứ nhớ lại đã bú… bướm nàng thì chắc chắn nàng sẽ no đòn.
Đông Thy xoắn xuýt một lúc với những “hậu quả” có thể xảy ra ngày mai khi Trọng “tỉnh rượu”, nhưng chỉ được một lúc thì cô bé học trò vừa học hết lớp năm chỉ còn biết “xoắn xuýt” ở cái chỗ đang bị Trọng cắm mặt vào bú liếm.
Cảm giác sướng khoái ngày càng mạnh. Cái lưỡi của Trọng như một con vật sống, hết vét dọc đường chẻ của nàng, lại vét và vẩy vẩy liên tục trên cái mồng nhô ra trên đỉnh bướm của nàng khiến Đông Thy rùng mình liên tục.
Không ngờ cái chỗ mà hàng ngày mình vẫn dùng đi tiểu, lại có thể mang đến cảm giác sướng đến vậy. Nàng thầm ngạc nhiên và có phần… tiếc nuối vì sao mà mình lại không biết sớm! Chỗ đó theo nghĩa đen đúng là ngay dưới mắt nàng, chỉ cách chừng sáu tấc thôi chứ đâu phải ở hành tinh xa xôi nào mà nàng lại hoàn toàn chẳng biết gì hết.
Được Đình Trọng mở ra một cánh cửa vào khu vườn bí mật ngay trên cơ thể của chính mình, đôi mắt nàng Đông Thy mở to ra với những gì đang diễn ra. Lúc này nhìn cái đầu Trọng hì hục dưới háng đang liếm láp bộ phận mình đi vệ sinh, cô bé bỗng nảy sinh ra một ý nghĩ tà ác, nàng thầm nói trong đầu: “Đúng là cái đồ… bú bướm! Ờ, bú nữa đi, liếm hết mấy cái thứ dơ bẩn đó đi! Cho đáng đời! Cái đồ đáng ghét!”
Đứa con gái mười tuổi ngây thơ hoàn toàn không biết thực tế ai mới “đáng đời”, nhưng những kích thích ngày càng mãnh liệt từ dưới âm hô khiến nàng sắp “tiêu đời” rồi.
Nàng thở hổn hển, cảm giác xoắn tít hết cả lại trong âm đạo, trong hậu môn, thậm chí đến nỗi nước tiểu xém chút nữa cũng muốn phọt ra luôn, may mà nàng kìm lại được.
Lúc này nàng chẳng quan tâm Đình Trọng là ai, là người tốt hay xấu, hay có “đáng đời” gì không, nàng chỉ biết “miệng lưỡi” của anh đang làm mình sướng sắp không chịu nổi rồi. Nàng há miệng như cá mắc cạn, thở gấp, bụng hóp vô, ngực phập phồng nhấp nhô như biển động dữ dội trong cơn bão.
Và rồi gần như không có dấu hiệu báo trước, bỗng một “cơn bão” cực mạnh quét qua nàng.
Nói đúng ra là quét qua hạ thể nàng. Hai chân nàng muốn khép lại nhưng lại bị hai cánh tay rắn chắc của Trọng đè chặt, có cảm giác mọi lòng phèo bên trong âm đạo vốn đã xoắn hết lại, lúc này bỗng co giật như mấy con cá lóc bị đập đầu làm thịt vậy.
Đúng vậy, là co giật. Nàng không hiểu tại sao, nàng càng không biết bằng cách nào, mà cả bên ngoài lẫn bên trong âm đạo của nàng lúc này như có một luồng điện cực mạnh làm mọi thứ đều co giật, khiến nàng cũng muốn giật theo. Kèm theo đó là cảm giác nóng rực từ trong bụng dưới, lòng phèo gì đó bên dưới làn da bụng chỗ đó nóng lên từng cơn, co thắt từng cơn, không phải co thắt vì đau, mà vì sướng!
Sướng quá chừng. Sướng theo một cách nàng chưa từng biết.
Trong cơn sướng khoái kèm co giật, cô bé vô thức đưa tay ôm đầu Đình Trọng, vò mớ tóc bờm xờm của anh, ghì mạnh vào háng. Bây giờ nàng không sợ sệt gì nữa. Những cảm xúc mãnh liệt nơi hạ bộ che mờ toàn bộ lý trí của cô bé.
Nguyễn Đông Thy vừa co giật, vừa cảm nhận cái lưỡi của vị tổng tài như một con gì đó ướt át, nóng hổi ve vẩy, vét lên vét xuống khắp nơi bên trong đường chẻ. Từng cái vét đó lúc này đều khiến cho nàng rùng mình đê mê. Nàng rên hừ hừ như đang leo dốc, hơi thở nặng nhọc, người nóng ran lên tới cả mặt, bụng dưới co giật, phập phồng từng cơn khiến nàng giật giật như đang có một luồng điện cao thế dí vào giữa hai chân, nhưng không gây đau, mà là sướng muốn chết.
Và nàng cảm giác “chú Trọng” vẫn giữ tư thế đó trong vài giây, và sau đó là Trọng ngóc đầu dậy, và nói: “Em nhắm mắt lại đi mới sướng lâu”
Nàng vội vàng làm ngay theo lời Trọng nói, giờ Trọng có bảo nàng la hét kêu to lên như một con điên nàng cũng làm, sẵn sàng làm, làm mọi thứ, chứ nói gì nhắm mắt.
Nhìn con gái của cấp dưới nhắm mắt lại, Đình Trọng cười cười đưa tay lên miệng kín đáo nhổ một ngụm bước bọt rồi đưa xuống luồn vào trong quần, xoa xoa lên cái dương vật khủng đã cương cứng ngắc nãy giờ.
Trong lúc bú liếm nàng, anh đã kịp cởi áo vest và sơ mi ra quăng dưới đất, cái quần tây cũng đã nới lỏng dây nịt ra rồi. Bây giờ chỉ thêm vài thao tác thì cái quần dài lẫn quần lót đã nằm chung với cái áo ở dưới sàn.
Ngay lúc này nếu bé Thy mở mắt ra, thì nàng sẽ thấy cái cây thịt dài hai mươi phân đó đang dựng đứng đầy kiêu hãnh, chĩa thẳng vào háng mình như một khúc xúc xích Đức to khủng bố.
Anh cười cười đưa tay lên miệng hứng một ngụm nước bọt nữa để bôi trơn cái khúc hàng khủng của mình, chỉ một ngụm thì không đủ!
Chỗ đó của anh nếu gọi là một củ khoai hay một củ cải trắng thì vẫn còn đánh giá thấp kích thước của dương vật này. Thân dương vật đã to bằng cườm tay của anh, còn cái quy đầu đỏ hỏn và nở to ra thì còn bự hơn trái mận Úc khổng lồ bán trong siêu thị nữa, nó to cỡ trái đào Trung Quốc loại nhỏ hay thường thấy bán trên xe đẩy khắp thành phố. Vì có vật này mà bao nhiêu cô gái bị anh làm chết lên chết xuống nhiều lần vì mê mệt.
Bình luận facebook